03-09-2008, 10:13 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Tiếng còi nhà máy - Kim HÃ
Tác phẩm đạt giải Tự Lực Văn đoà n năm 1983
Chương I
Hôm nay là ngà y là nh tháng tốt, bà Nhâm bắt đầu cho thợ dỡ cái nhà lá cá»§a bà đi để là m nhà gạch. Bà sung sướng, hai mắt bà hấp háy, bà đứng thẳng ngưá»i, hai tay chắp ra đằng sau, xem thợ dỡ. Chốc, bà lại cúi khom lưng vá»›i ngưá»i con gái bà , Ä‘i nhặt những tà u lá gồi ở trên mái nhà hắt xuống; bà ngồi bó từng bó lá»›n má»™t rồi Ä‘em ra để ở rìa đưá»ng trong xóm. Những đứa trẻ trong xóm ra xem nhà bà dỡ, chúng lại reo lên và nói:
- Nhà bà Nhâm là m nhà gạch:
Bà lại Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i tươi và gắt vá»›i lÅ© trẻ:
- Äi ra ngoà i kia mà chÆ¡i, để cho ngưá»i ta là m.
ánh nắng hanh cá»§a mùa thu, xám má» nhạt heo hắt trước ngá»n gió may. Thỉnh thoảng lại nổi lên má»™t tia nắng rõ rệt chiếu thẳng và o tụi thợ Ä‘ang ngồi trên nóc nhà dỡ lá. Há» là m nhanh như cái máy, rất chóng và nhanh. Trong chốc lát, hỠđã dỡ xong má»™t bên mái. Bà Nhâm xá» xòa, từ tốn nhặt từng chiếc lá gồi. Những cấn bụi nhỠở các tà u lá gồi nát trên mái nhà rÆ¡i xuống ngưá»i bà như mưa, và loáng những mà u xám mau lẹ. Bà ngẩng lên tóc bà vô số những bụi lá. Bà quát ngưá»i con gái:
- Thôi để đấy đi thổi cơm cho các ông ấy ăn đi.
Chị Thảo, con gái bà , gắt lại:
- Sau hãy thổi, là m gì mà rối lên thế?
- Rối! Rối cái mả bố mà y ấy à ? Mưá»i giá» rồi còn gì! Súng ở tỉnh vừa má»›i nổ không nghe tiếng à ?
- á»! á»! bà đến hay, để bó nốt đống nà y cho gá»n hãy nà o!
Tức mình, bà Nhâm lại quát:
- Äể đấy!
Những ngưá»i thợ là m trên mái nhà cúi xuống nói:
- Cụ cứ để cho cô ấy dá»n, tý nữa chúng con ăn cÅ©ng được.
Bà há miệng nhìn lên cưá»i:
- Ăn cho no rồi hãy là m!
ở đằng xa, Hiá»n đứng nhìn mẹ, mỉm cưá»i...
Äã hÆ¡n má»™t tháng nay, từ hôm chưa bắt đầu là m cái nhà gạch, Hiá»n thấy mẹ lúc nà o cÅ©ng cuống cuồng. Cả ngà y bà hết chạy ngược lại chạy xuôi, chạy ra, chạy và o, hấp tấp, loăng quăng, tÆ¡i tả, như ngưá»i có việc vá»™i phải Ä‘i đâu. Gặp ai quen biết há»i, bà cÅ©ng để ngây cái mặt hiá»n là nh méo mó ra nói chuyện vá»›i ngưá»i ta. Ai cÅ©ng biết bà đang lo ngại.
Sở dÄ©, bà Nhâm lo là vì vá» dạo nà y, giá»i là m hanh hao, các xóm nhà lá trong là ng cháy luôn. ở xóm nà y, mấy hôm trước đây cÅ©ng đã cháy. Bà Nhâm thấy nhà bà hà ng xóm cháy, bà sợ lắm. Ngá»n lá»a cứ bốc mãi, tiếng kêu cứu thất thanh. Ngưá»i chạy đến cứu há»a rầm ráºp. Những lúc ấy, hai ngưá»i con giai bà Nhâm trèo lên nóc nhà đứng để đỡ tà n cho khá»i rÆ¡i xuống mái. Bà Nhâm và chị Thảo ở dưới sân chuyá»n nước và chiếu lên. Hiá»n đứng má»™t bên đầu nóc nhà , Nhuáºn đứng má»™t bên đầu nóc nhà , hai ngưá»i nằm rạp xuống mái.
Má»—i má»™t cÆ¡n gió mạnh đưa và i chiếc tà n hồng xuống nóc nhà , Hiá»n và Nhuáºn lại hốt hoảng lấy chiếu dúng và o nước, dáºp. Bà Nhâm ở dưới kêu hét lên:
- Tà n đấy! Tà n đấy! Giá»i Æ¡i! Hi! Hi!
Ngá»n lá»a đằng kia vẫn sáng rá»±c cả má»™t góc là ng. Tiếng nứa nổ kêu như súng tráºn. Trẻ con khóc hét lên, tiếng đà n bà kêu rÃu lưỡi lấp trong tiếng trống ngÅ© liên thúc dục ngưá»i và o chữa cháy. Äêm tối, bóng ngưá»i ẩn hiện xung quanh ngá»n đèn bằng lá»a cháy nhà lúc như tụt bấc, lúc lại như khêu ngá»n lên cao, sáng ngá»i. Trông thấy cả hoa đèn! như hoa cải, nổ lốp đốp rồi lại đùng! Bà Nhâm sợ hãi gá»i Hiá»n:
- Hiá»n! Chiếu đây nà y....
Bà đưa chiếu đã dấp nước lên để Hiá»n giải lên mái. Bá»—ng bà Nhâm thấy má»™t hai cái tà n là là sắp rÆ¡i xuống mái, bà lại kêu:
- Kia, tà n! Tà n! Giá»i Æ¡i! Tà n!...
Nhuáºn lại chạy đến dáºp và gắt mẹ:
- Tà n gì mà cuống lên thế?
- Chết mất! Giá»i Æ¡i!
Lá»a cháy đằng kia đã dịu dần và sắp tắt hẳn. Bà Nhâm lúc nà y má»›i đỡ sợ. Tuy váºy bà vẫn hét chị Thảo:
- Äứng đấy mà trông lấy đồ đạc.
Bà ngồi phệt xuống gần đống đồ đạc, thở hổn hển. Sáng hôm sau bà Nhâm mới hoà n hồn. Một xóm nhà lá đằng kia ra tro. Nhà bà Nhâm, không việc gì, bà đỡ sợ.
Ba hôm nay, bà Nhâm cứ thá» thẫn cả ngưá»i, mặt bà vẫn đầy vẻ lo lắng. Cứ đêm đến bà hét chị Thảo hay tá»± bà chạy xuống bếp xem cá»§i lá»a đã ráºp chưa, nếu chị Thảo vô ý còn để sót Ãt than cá»§i hãy còn cháy trong bếp, bà lại hốt hoảng chạy ra chum nước múc má»™t gáo, mang và o tưới. Tiếng xèo xèo ở bếp Ä‘un đưa bụi tro lên mặt bà . Tưới xong, bà xem lại má»™t lần nữa, thấy tro nguá»™i lạnh, lúc ấy bà má»›i quay và o nhà ngá»§ yên. Nhiá»u lúc bà lại thÃnh mÅ©i. Äang nằm, bà ngồi nhá»m dáºy há»i các con:
- Nà y chúng mà y, giẻ cháy ở đâu mà khét thế?
- Không! có ngá»i thấy mùi gì đâu?
- Có! mùi khét lắm.
Bà đứng dáºy, cầm chiếc đèn hoa kỳ Ä‘i và o chá»— dây treo quần áo, soi. Khi bà lại lắng tai, nghe như có tiếng kêu cháy ở ngoà i đưá»ng. Sau bà biết đấy là tiếng cá»§a má»™t ngưá»i ở gần nhà bà , hét con vá» Ä‘i ngá»§. Bà lẩm bẩm rá»§a thầm ngưá»i ta:
- Äồ phải gió, là m ngưá»i ta giáºt cả mình!
Vá» buổi chiá»u, bà đang hà hoáy bán hà ng, thấy những cáºu nhá», cô sen chạy Ä‘uổi nhau huỳnh hu�ch ở ngoà i đưá»ng, bà cÅ©ng hốt hoảng tưởng há» chạy Ä‘i chữa cháy.
Luôn mấy ngà y bà Nhâm kém ăn kém ngá»§. Hằng ngà y bà ngồi bán hà ng, bà thừ ngưá»i đưa mắt lo sợ nhìn những đồ váºt bà đã buôn: chum gạo nếp, chum Ä‘áºu tương, Ä‘áºu Ä‘en, và các thứ nữa: tá»§ đựng sách vở, tá»§ đựng sà -phòng, tá»§ đựng diêm thuốc, nước mắm, muối, tương cà , trăm thứ bà dằn... Bà Nhâm thở dà i:
- Nhỡ động dụng ở đâu thì chạy kịp sao được?
Nhuáºn thấy mẹ lo ngại như thế, chà ng bà n:
- Hay mẹ là m nhà ngói mà ở cho đỡ sợ váºy.
Hai mắt bà trừng trừng:
- Là m nhà ngói à ? Là m gì có tiá»n!
- Là m nhỠthôi, chỉ là m một gian để bán hà ng.
Bà nghĩ ngợi:
- Là m thế hết bao nhiêu?
- Chỉ hết độ hai trăm thôi! Vốn liếng buôn bán, mẹ có bao nhiêu?
Bà tÃnh nhẩm rồi nói:
- Kể ra thì tao có tá»›i năm trăm, nhưng tiá»n tao gá»i ngưá»i cả. Tao chÆ¡i há», tao cho vay, há» nắm hết. Bây giá» trong ngưá»i tao chỉ giữ có ngót hai trăm để buôn bán, bá» ra bá» và o. Là m nhà thì hết vốn!
- Không, được mẹ cứ là m. Mẹ mua hỠđi, đòi nợ đi, con vẽ kiểu nhà rồi xin phép là m. Chứ ở nhà lá... sợ lắm!
Bà Nhâm thấy Nhuáºn nói "sợ lắm", bà cÅ©ng sợ, tưởng như sắp cháy nhà . Bà bằng lòng là m nhà gạch ở, để buôn bán cho chắc chắn. Bà đi đòi nợ lung tung, bà mua hỠầm ỹ. Bà đã thu đủ số tiá»n là m nhà gạch. Nhuáºn vẽ xong kiểu nhà , dÆ¡ cho bà xem và giảng:
- Là m kiểu tây, đây là hai cái cá»a chá»›p, có lắp kÃnh. Äây là buồng ngá»§, buồng khách nối liá»n vá»›i bà n thá». Nhà là m có trần ở mát lắm!
- Thế cá»a hà ng đâu?
- Äây!
Bà Nhâm xem vui thÃch, nhìn con mến yêu. Nhuáºn nói:
- Mẹ xem cá»a hà ng có to không? Con để trừ ra mưá»i sáu thước hình chữ nháºt là m hiệu để buôn bán cho rá»™ng rãi đấy. Là m xong thì không còn lo sợ gì cả!
- Sao mà y là m to thế? là m hết cả à ?
- Vâng, con đã Ä‘i há»i ngưá»i ta. Há» bảo là m tất cả cÅ©ng chả hết bao nhiêu. Chỉ độ ba bốn trăm là nhiá»u. Mà mẹ có những năm trăm.
Bà Nhâm dẫy nẩy lên:
- Còn để buôn bán? lấy vợ cho mà y chứ!
Nhuáºn mỉm cưá»i:
- Mẹ đừng lo lấy vợ cho con. Con không lấy vợ! Là m nhà xong, con đi là m giúp mẹ. Mẹ cứ là m tất cả mà ở.
Bà Nhâm sung sướng được con hứa đi là m. Bà ngồi phệt xuống, mắt đăm đăm tư lự. Bà rất bằng lòng con bà đi là m.
Từ ngà y mất việc ở hãng Gô-Äa, đến bốn năm nay, Nhuáºn chả muốn Ä‘i là m đâu cả. Cả ngà y chà ng chỉ bần thần nằm ngá»§ bình tÄ©nh trên cái ghế vải đặt ở hiên nhà , mặc cho ngà y tháng lặng lẽ qua. Nhiá»u lần bà Nhâm thưá»ng giục:
- Äi là m Ä‘i chứ! Cứ ở nhà ăn hại mãi à ?
- Bao giá» mẹ hết tiá»n buôn bán, Ä‘ong gạo ăn, con má»›i Ä‘i là m! Hai mắt Nhuáºn lại lim dim, Nhuáºn lại ngáy khò khò ở trên ghế gá»—. Bà Nhâm nhìn con lắc đầu. Rồi bà để tùy con. Nhưng má»™t việc má»›i gần đây đã xẩy ra cho con giai bà , là Nhuáºn há»i vợ.
Nhuáºn yêu con gái má»™t nhà giầu có trong là ng. Hai ngưá»i yêu nhau lắm, vẫn trao đổi thư từ cho nhau luôn. Mùa thu nà y đến, Nhuáºn nhá» ngưá»i là m mối đến nói vá»›i thầy mẹ Nguyệt xin Nguyệt vá» là m vợ. Bà mối vá» bảo cha mẹ Nguyệt không gả, vì Nhuáºn là con nhà nghèo và vô nghệ nghiệp. Nhuáºn tức giáºn nói:
- Äã thế thì thôi!
Cả ngà y chà ng lại cứ "thảnh thÆ¡i" trên ghế vải... nghÄ© ngợi buồn rầu. Äêm nà o chà ng cÅ©ng trằn trá»c khó ngá»§. Hiá»n nằm cạnh anh thấy mặt anh đã khắc má»™t nét khổ cá»§a tình duyên chẳng được toại ý. Bà Nhâm thấy ngưá»i Nhuáºn tá»± nhiên gầy sá»m hẳn Ä‘i. Biết chuyện, bà khuyên con:
- Nó chả lấy thì thôi, cần gì nó. Tao đã bảo mà y là nhà nó kiêu kỳ lắm. Con mẹ nó là chúa thần là m bá»™. Gặp nó tao có thèm chà o đâu. Nhà nó giầu thì nó ăn nhiá»u chứ ai!
- Thôi ra ngoà i kia!
Bà mất hứng nói đâm cáu:
- Mà y chỉ hám cá»§a! Mà ngưá»i ta có gả cho đâu! Nếu nó có gả con gái cho mà y bà cÅ©ng chả thèm nháºn nó là m dâu.
Nhuáºn không nói gì, lại để ngay cái mặt hiá»n là nh nhìn lên trần nhà , suy nghÄ©. Bà Nhâm giá»ng mát mẻ, nói to:
- Äấy đã bảo mà ! Vô nghệ thì ai gả con gái cho. Cả ngà y chỉ lì lì như cục thịt, chả chịu là m, chịu ăn. Äến như bà đây, bà có con gái, bà cÅ©ng chả gả cho những đồ vô nghệ nghiệp!
- Thôi! thôi! bà im đi, rức cả đầu!
Bây giá» bà n đến là m nhà gạch, bà Nhâm thấy con bảo Ä‘i là m, Bà nhìn con mỉm cưá»i ngước mắt an á»§i con:
- Là m nhà xong, mà y Ä‘i là m Ä‘i ăn chán vạn đứa gá»i gả. Cần gì nó: Tao đã bằng lòng và i chá»— rồi...
- Thôi mẹ đừng nhắc đến nữa, con không lấy vợ! nghĩ đến là m nhà để ở hãy. Chả mẹ sợ lắm!
Món tiá»n bà Nhâm vẫn để dà nh, để lấy vợ cho con giai cả cá»§a bà , bây giá» bà đã bá» nó ra để mua gạch ngói. Bà sung sướng khi má»—i ngà y bà thấy những ông cai thợ nỠđến xin bà cho nháºn khoán. Cái kiểu nhà ngói ba gian vẽ ở trong tá» giấy xanh bóng, ngà y nà o Nhuáºn cÅ©ng lấy ra vẽ lại rồi tÃnh tÃnh, toán toán vá»›i những ngưá»i đến xin thầu. Chà ng đặt giá là ba trăm rưởi. Ai cÅ©ng lắc đầu kêu lá»— vốn hay không đủ tiá»n chi công thợ. Sau, mãi đến ngưá»i cai thầu cuối cùng, chà ng má»›i tăng cái giá đắt cho ngưá»i ta là bốn trăm. Bà Nhâm hét lên. Nhuáºn an á»§i và bảo: "Không cần! Rồi con sẽ Ä‘i là m". Thế là đã có ngưá»i nháºn là m thầu, bà Nhâm và Nhuáºn đã yên trÃ, chá» ngà y là nh tháng tốt đến để dỡ cái nhà lá cá»§a bà vẫn ở Ä‘i để là m nhà gạch.
Ngà y là nh tháng tốt đã đến.
Sáng sá»›m hôm nay, má»™t sáng sá»›m cuối thu lạnh, sương trắng xóa cả đưá»ng, là m những hình ngưá»i đằng xa trông không rõ hẳn. Bà Nhâm đã dáºy rồi. Bà vấn tóc, bà rá»a mặt, bà súc miệng, nước súc miệng ở mồm bà nhổ ra, Ä‘o đỠnhư nước cỠống nhổ, cái ống nhổ vẫn đựng bã trầu. Rá»a mặt xong, bà ra đưá»ng. Sương trắng lấp ngang mặt bà . Bà đi vụt lên; đến chá»— đình là ng, bà mua má»™t cái chân giò: bà vá», là m cá»— lá»… dỡ nhà . Là m lá»… xong thì các thợ dỡ nhà đến. Bà cho ngưá»i ta uống rượu, nhắm vá»›i thịt chân giò và xôi trắng. Há» ngồi ăn, bà vui vẻ ngưá»i ta cảm kÃch bà , và thà nh thá»±c khen bà là ngưá»i phúc háºu tá» tế. Hết rượu, bà lại cho má»—i ngưá»i thêm ná»a chai nữa Khà ! khà ! Má»™t lúc thì mặt giá»i vừa lên cao, tan sương, há»ng nắng. Bà Nhâm, các con bà vá»›i những ngưá»i thợ cùng nhau khiêng những đồ đạc cá»§a nhà bà sang bên cái quán ngói ở đầu xóm. Dá»n hết những đồ đạc cá»§a nhà bà và cái hà ng tạp hóa, những ngưá»i thợ trèo lên mái, bắt đầu dỡ. Bà Nhâm đứng dưới, trông lên, cảm động.
Tay bà quệt hai giá»t nước mắt.
Cái nhà lá ấy, nó đã là m bạn vá»›i bà , từ khi bà vá» là m chá»§ nó. Bao nhiêu ká»· niệm! vui buồn, mừng lo! Äói rét, khổ sở, sung sướng, nó đã được chứng kiến rõ rà ng, trong nhà bà từ xưa đến nay. Vá» quá khứ, nó đã là m đầy đủ bổn pháºn: che mưa nắng cho bà . Sang hiện tại, nó sắp nhưá»ng chá»— cho cái nhà khác.
Bà Nhâm vẫn từ tốn Ä‘i trong cấn bụi, nhặt những tầu lá gồi. Hiá»n đứng đằng nà y, nhìn mẹ mỉm cưá»i và biết mẹ vui vẻ lắm, không lo ngại như mấy tháng trước nữa. Những tháng có gió mưa và nắng hanh, Hiá»n thấy mẹ rất buồn cưá»i. Bà lo ngay ngáy. Bà chỉ sợ nhỡ cháy nhà thì cÆ¡ nghiệp ra tro.
_______________________
(+) Khi trao giải thưởng tiểu thuyết mang tên Cái nhà gạch, năm 1940 NXB Tân Việt xuất bản đổi thà nh Tiếng còi nhà máy.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của conanbmt
03-09-2008, 10:15 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương II
Má»™t cái ngõ con bẩn thỉu, lầy nhầy nước Ä‘á»ng ở hai bên; các đống rác ẩm thấp lẫn má»™t hai đống phân xông lên những mùi khó chịu cho những ngưá»i qua. Ngõ nà y nhiá»u nhà lá hÆ¡n nhà gạch. Theo dá»c ngõ, vá» bên phải, có má»™t giẫy nhà ngói là m kiểu toóc-xe chia ra từng gian má»™t. Những gian nhà ngói nà y phần nhiá»u lÃnh tráng thuê ở. Còn bên trái, cÅ©ng theo dá»c ngõ, là những căn nhà lá bé nhá», thấp Ä‘á»u thoai thoải ở cách quãng nhau không có thứ tá»±. Các nhà lá nà y có nhiá»u thợ thuyá»n ở lắm. Má»—i buổi há» Ä‘i là m vá», ngõ lại tấp náºp. Vang lên những tiếng gắt nhau hoặc chá»i nhau hay tiếng trẻ con khóc. ầm ỹ, hoạt động vá» những buổi trưa, sau lại yên lặng những lúc má»—i ngưá»i Ä‘i là m, cái ngõ có nhiá»u thợ thuyá»n và lÃnh tráng nà y là má»™t cái xóm hẻo lánh trong là ng Ngá»c Hà . Ông Hai Cá»u cÅ©ng thuê má»™t căn nhà ngói ở táºn cùng trong xóm. Trước mặt có má»™t cái hồ thưá»ng đưa gió mát và o nhà . Lúc nà y ông Hai Cá»u ngồi ở phản nhà ngoà i, có cái vẻ mặt ngạc nhiên thá»±c sá»±. Ông hút thuốc là o luôn luôn, thở khói, mÆ¡ mà ng rồi chép miệng. Ông có ngỠđâu bà Nhâm lại là m được nhà gạch! Ông vẫn tưởng bà ấy không sao mở mà y, mở mặt được. Ông ngẫm nghÄ© đến xưa kia: chồng bà đi là m cu ly. Còn ông là em ruá»™t chồng bà thì là m nghá» bồi bếp. Ngà y trước ông già u lắm. Hôm nay ông ngồi tẩn mẩn nghÄ© đến quãng Ä‘á»i xưa mà tiếc nhá»› trong lòng.
Từ ngà y ông mất việc, ông mang vợ con ra phố, thuê nhà đưá»ng hà ng Kèn ở. Vợ chồng ông sung sướng vá»›i cái số bạc nghìn trong tay. Hai ông bà chỉ ngồi "đánh sà ng" nhau ăn, và nuôi hai con giai Ä‘i há»c. Cảnh sống cá»§a ông "đỠhuá»" như thế. Bá»—ng ba năm sau, con ma bệnh đến cướp mất vợ ông Ä‘i. Ông buồn rầu thương ngưá»i vợ đã kết ngãi đá và ng từ hồi ông là m phụ bếp tháng mưá»i đồng, mà vợ ông ngà y ấy là m cô hai. Vợ chết sinh chán Ä‘á»i, thà nh ra ông cứ chÆ¡i bá»i, bê tha. Ông mang tiá»n để dà nh ra phá. Hết cá»§a, ông lại đà nh phải là m tháng hai chục ở đưá»ng Cá»™t cá». Ông không thuê nhà ở dốc hà ng Kèn nữa. Ông lên là ng Ngá»c Hà ở để Ä‘i là m cho gần. Hai đứa con giai cá»§a ông đã nhá»›n và đã kiếm được tiá»n cả rồi. "Thằng" nhá»›n Ä‘i là m ký, đã có vợ. Vợ nó bán thịt lợn láºu. "Thằng" bé hiện Ä‘i lÃnh, đóng ở SÆ¡n Tây. Ông Ä‘i là m, tối vá» lại nói chuyện vá»›i cô con gái út. Ông yêu và thương con gái út lắm, vì nó giống mẹ nó. Ngà y qua rồi lại ngà y qua. Ông quan tòa đổi Ä‘i Saigon, ông Cá»u lại thất nghiệp. Kinh tế khá»§ng hoảng ráºp đến, con giai nhá»›n ông cÅ©ng bị ngưá»i ta thải vá». Thế là hai bố con và ngưá»i con gái đà nh ở nhà ăn bám và o ngưá»i con dâu cả Ä‘i bán thịt. Nà ng khổ sở và vất vả lắm. Sáng tinh sương đã phải dáºy, lúc trá»i còn má» má» tối. Lấy được thịt rồi, nà ng lại còn phải lẩn lút sao cho khá»i bị bắt. Thoát được má»™t sáng, kiếm được lợi vá» nuôi bố, nuôi chồng, nuôi em, nà ng thấy như đã là m đầy đủ bổn pháºn. Thế đã yên đâu? Äi bán hà ng ở ngoà i đưá»ng thì lo bắt vé, vá» nhà lại sợ bố chồng chá»i rá»§a, sỉ vả vì ná»—i nà ng không có...con... Nà ng bá»±c mình uất ngưá»i. Sao nà ng không đẻ lấy má»™t đứa con để là m vui lòng ông bố và để chồng đỡ buồn bá»±c khá»i Ä‘i chÆ¡i bá»i.
Nà ng lại âm thầm uất ức mà yên lặng. Thấy chồng chÆ¡i bá»i quá lắm, nà ng lại phải khẩn khoản ông Cá»u. Nà ng nhăn nhó nói:
- Thưa thà y, thà y phải ngăn cấm nhà con đi, chả con buôn bán có mấy vốn, mà nay nhà con lấy, mai nhà con lấy của con, con còn vốn đâu mà buôn bán nữa. Lạy thà y! Thà y thương con...
Ông Hai Cá»u, giá»ng hách dịch như...bố:
- ừ rồi tao bảo nó!
Má»™t tuần lá»… chồng không Ä‘i chÆ¡i, nà ng hăm hở cám Æ¡n thầm ông Cá»u. Kém rượu, kém đồ ăn ngon, con giai ông Cá»u lại Ä‘i chim gái. Nà ng lại phải đòn vá» ghen. Ông Cá»u lại nói:
- Giai năm bẩy vợ!..
Nà ng và o buồng, âm thầm, khóc không ra tiếng. Tấn kịch ấy diá»…n hai ba lần trong má»™t tháng ba mươi ngà y. Nhiá»u bà hà ng xóm tức chuyện nói mát:
- Gá»i ông ấy là mẹ chồng thì phải hÆ¡n!
Ông nghe tiếng, giáºn, nói lại:
- Việc gì đến chúng mà y mà chõ mồm và o. Äèn nhà ai ngưá»i ấy rạng.
Ông sai cô con gái út chá»i nhau vá»›i ngưá»i ta, và bảo đóng cá»a lại. Ông hách dịch gá»i con:
- Cả! sao mà y không dạy vợ mà y để vợ mà y hỗn láo thế.
Rồi ông tức giáºn, mặt hầm hầm gá»i con giai lại, tát cho hắn đánh "bốp" má»™t cái nói:
- Cút ra ngoà i kia, sao ngu thế? - Cô-xoong!
Quay ngưá»i lại con dâu:
- Thói phép mà y đi là m dâu thế à ?...
Từ xưa đến nay, mấy năm là m vợ con giai ông, nà ng vẫn ngÆ¡ ngác không hiểu mình Ä‘i là m dâu phải là m thế nà o. Nà ng vẫn tá»± há»i và phà n nà n vá»›i tất cả má»i ngưá»i...
Hôm nay cả nhà đi vắng: Con dâu Ä‘i chợ, con giai Ä‘i chÆ¡i, con gái Ä‘i há»c Ä‘an. Ông Cá»u ngồi nhà má»™t mình, ông nghÄ© ngợi... Ông không hiểu tại sao ông chóng hết cá»§a, mà bà Nhâm bây giá» lại già u hÆ¡n ông. Ông biết: ngà y xưa bà Nhâm nghèo khổ, thưá»ng vẫn xuống hà ng Kèn vay tiá»n ông, nhưng những lúc ấy ông thưá»ng tránh mặt. Có má»™t lần, ông không muốn "dây" vá»›i bà ấy, lặng lẽ dá»n nhà đi phố khác ở. Ông tháºt thà dặn ngưá»i hà ng xóm:
- Xin bà đừng bảo cho con mẹ vẫn ăn mặc bẩn thỉu như con ăn mà y ấy biết chá»— tôi ở. Nó là con mẹ mõ ở là ng, thưá»ng cứ Ä‘i quấy rầy và o xin tiá»n tôi. Tôi đã cho nó nhiá»u. Bây giá» tôi Ä‘i chá»— khác, nó có đến há»i xin các bác đừng bảo cho nó biết phố tôi ở.
Ông cẩn tháºn dặn các bà hà ng xóm hai ba lượt. Má»™t bà há»i:
- Cụ dá»n vá» phố nà o?
Ông mỉm cưá»i:
- Tôi lên phố Mới.
Sá»± thá»±c, ông Hai Cá»u dá»n nhà vá» cá»a Äông.
Bây giá» ngồi nghÄ© lại, ông Cá»u hÆ¡i thấy thẹn lòng. Ông chép miệng:
- Äá»i ngưá»i ta, có số tháºt! Ai hay!...
Ông thẹn thùng không nghÄ© nữa. Hiá»n và o.
- Lạy chú ạ!
Ông Cá»u tươi cưá»i:
- Cháu sang chơi?
- Thưa chú mẹ con bảo sang nói với chú cho chú cả Mỹ sang trông nom hộ thợ là m nhà ...
- Nó vừa chạy Ä‘i đâu rồi. ÄÆ°á»£c anh cứ vá», rồi chú bảo nó sang.
Hiá»n mỉm cưá»i, nhìn ông Cá»u. Chà ng lạy chú ra vá». Ba hôm sau cái nhà lá cá»§a bà Nhâm đã dỡ xong. Ná»n nhà để chõ ra ánh sáng, quang đãng, rá»™ng hÆ¡n khi có nhà . Bà Nhâm và chị Thảo Ä‘i thu dá»n những rui mè ở ná»n nhà mang sang bên kia đưá»ng xóm chất thà nh đống. Những ngưá»i thợ sẻ má»™ng không mặc áo, Ä‘ang hì hục bà o. Bên kia thợ xẻ cưa Ä‘ang kéo gá»—. Tiếng trà ng thợ má»™c đục là m cá»a sổ, tiếng cưa gá»—, tiếng đóng tre dưới chân móng... Hiá»n thấy tiếng động hòa và o nhau, nghe vui và nhanh như chiếc máy chạy. Nắng hanh gắt, trá»i thu cao rá»™ng và trong sáng. Gió rì rà o, cà nh cây rung động, lá bà ng ở rìa đưá»ng. Bà Nhâm, mặt tươi như cô gái sắp lấy chồng, mang đĩa trầu Ä‘i má»i các ông thợ. Há» Ä‘ang là m, bà cÅ©ng bắt ngừng tay ăn trầu. Hiá»n thấy nhiá»u ngưá»i cảm động vá» cái cá» chỉ hiá»n háºu cá»§a mẹ chà ng.
Ngà y hôm nay, sau khi bà Nhâm đã là m lễ hoà n thổ và khơi thổ rồi, ông cai Thầu cho thợ nỠsang là m. Trước khi là m cũng như các thợ dỡ nhà lá - bà Nhâm cũng cho hỠăn bữa rượu cúng hoà n thổ. Ông cai Thầu thấy bà chủ tỠtế quá, can:
- Thôi cụ ạ! cho hỠăn bao nhiêu cho vừa.
- Má»™t Ä‘á»i ngưá»i má»›i có má»™t lần... là mấy!
Bà rất vui vẻ, cho thêm hai chai rượu nữa. Nhuáºn, Mỹ thấy bà tốt quá, lắc đầu. Mỹ nói:
- Việc gì bác cứ phải cho hỠăn thế?
- Cho hỠăn để há» là m cẩn tháºn cho mình.
Mỹ tá»§m tỉm cưá»i nói nhá» vá»›i Hiá»n:
- Tôi sang trông nom cho bác, đứa nà o không là m cẩn tháºn tôi thì bạt tai cho.
Mỹ nhìn những ngưá»i thợ:
- Các anh là m đi thôi!
Luôn mấy ngà y đầu cho tá»›i má»™t tháng những ngưá»i thợ sắp là m xong cái nhà gạch. Bà Nhâm đã bá» tiá»n ra mua gạch, ngói, vôi, gá»—, si-moong, hết ba trăm. Bà than thở vá»›i con:
- Không khéo ra thì khốn! Tiêu mất ba trăm rồi, mà cái gì cũng hãy còn thiếu. Mà y là m to quá. Bây giỠtao mới biết!
Nhuáºn cưá»i:
- Có nhiá»u lắm đến năm trăm là cùng!
Bà há mồm:
- Còn tiá»n đâu mà buôn bán nữa?...
Nhuáºn lại nói:
- Rồi con đi là m!
Mặt bà tươi ngay. Tối đến bà vẫn giữ ông Cai Thầu lại cho uống rượu. Ông Cai Thầu? Có khi không phải nữa. Ông chỉ là má»™t ngưá»i thợ cả, am hiểu cách thức là m nhà vá» sá»± chi tiêu mua bán, biết cách bảo thợ là m khéo, và cẩn tháºn. Ông không có vốn, nếu muốn mua cái gì - không ngoà i các đồ váºt là m nhà - ông lại phải nói vá»›i bà Nhâm và Nhuáºn đưa tiá»n cho ông Ä‘i mua. Nhuáºn cÅ©ng Ä‘i kèm, vì sợ ông "cai thầu" không có vốn hay lừa đảo. Nhưng bà Nhâm cÅ©ng biết ông là ngưá»i là m ăn cẩn tháºn. Bà không nghi, nên tối nà o bà cÅ©ng cho ông "cai thầu" uống rượu. Ngồi bên mâm, ông "cai thầu" tợp má»™t hụm, khà má»™t tiếng. Cái mặt ông ngây ngây nói nghẹn ngà o hình như sắp nấc:
- Thưa cụ vá»›i ba ông: Tháºt từ khi cha sinh mẹ đẻ, con Ä‘i là m từ ngà y còn để chá»m, không bao giá» thấy má»™t nhà nà o lại tá» tế vá»›i thợ thuyá»n như thế! Ông thợ má»™c vẻ mặt hiá»n là nh cÅ©ng ngồi uống rượu cất tiếng chêm và o:
- Con là m khoán cho cụ, cụ cũng cho con... uống rượu!
Hai ngưá»i cảm động cùng xắn miếng Ä‘áºu phụ chấm và o đĩa mắm tôm mà há» thÃch nhất. Bà Nhâm vui vẻ:
- Có là mấy!
Nhuáºn, Mỹ cưá»i. Hiá»n ngồi xem hỠăn. Ông cai Thầu nhìn Hiá»n:
- Cả ngà y cáºu Hiá»n chỉ đến là m cho thợ buồn cưá»i!...Cáºu vui tÃnh quá!
Ông thợ mộc:
- Cáºu đừng là m thế há» sinh nhá»n. Há» là ngưá»i là m công cả...
Bà Nhâm lưá»m Hiá»n:
- Chỉ được Ä‘iệu bá»™ công tá» hão, chả là m đỡ được gì! Cả ngà y chỉ thưá»n thượt cái áo dà i, trông mà ngứa mắt...
Nhuáºn gắt em:
- Thôi và o trong kia mà ngủ.
Hiá»n sợ anh, và o phản nằm. ánh đèn vẫn chiếu từng bá»™ mặt má»™t. Chén rượu nà y cạn, rồi lại đầy. Hết chai, lại "xin cụ". HỠđã say khướt, tiếng nói đã thấy rÃu lại, giá»ng ngang tà ng. Bà Nhâm phải thôi, không dám cho há» uống nữa, để sáng hôm sau há» còn sang là m việc.
- Lạy cụ! Con có say đâu... Con uống rượu không bao giỠsay cả!
- Thôi ông vỠđi,sang mai sang là m.
- Vâng! Thôi con lạy cụ. Cụ "tỠtế" quá!
- Không dám! Ông vỠnhà ...
- Vâng, lạy cụ ạ!
Ông "cai Thầu" ngất ngưởng vá» nhà , ở cái ngõ hẻo lánh bên là ng Ngá»c - Hà .
Lúc nà y, trong cái quán gạch đầu xóm Ga; Hiá»n nằm ruá»—i thẳng ngưá»i trong mà n. Chà ng thấy má»™t cảm giác, không hiểu là thứ cảm giác gì xâm chiếm lòng chà ng, má»™t cách bá»±c tức khó chịu. Hiá»n thấy hÆ¡i nóng đầu. Bên ngoà i, gió đông thu thổi mạnh. Những cây sấu ở cái bãi trước cá»a nhà ga xe Ä‘iện, theo vá»›i chiá»u gió rạt rà o, ngả nghiêng. Và có rất nhiá»u sấu chÃn rụng. Hiá»n mỉm cưá»i nhá»› đến ngà y bé thưá»ng theo các trẻ trong xóm ra bãi nhặt sấu. Cả má»™t thá»i nhá» dáºy lên trong trà chà ng. Hai mắt Hiá»n mở to đăm đăm, chà ng Ä‘ang tìm kiếm những ká»· niệm cá»§a tuổi thÆ¡ ấu. Hiá»n yêu nhất cái ngà y Ä‘i nhặt sấu rụng. Muốn sống lại cái cảnh ngà y ấy, chà ng ngồi nhá»m dáºy, cầm chiếc đèn "bin", Ä‘i khuất ra sau quán, bấm đèn lên, chà ng ngạc nhiên thấy hai ba cái bóng chạy vụt trước mặt. Tinh ý, Hiá»n hiểu đây là những bóng ngưá»i đến lấy trá»™m gạch và tre bắc dáo cá»§a nhà chà ng để ở đằng sau quán. Muốn trêu há», Hiá»n cứ bấm đèn chiếu thẳng và o con đưá»ng há» chạy. Hiá»n mỉm cưá»i thấy má»™t hai cái bóng Ä‘en hốt hoảng rẽ và o má»™t cái xóm nghèo nà n nhất. Mà cái xóm ấy, Hiá»n biết có nhiá»u ngưá»i vẫn hay là m cái nghá»: "Lấy cá»§a ngưá»i là m cá»§a mình". Mải bấm đèn trêu há» Hiá»n quên cả xem lÅ© trẻ nhặt sấu trong đêm tối đầy gió lạnh. ở quanh bãi ga, dưới rặng sấu, có những bầy trẻ con các nhà nghèo Ä‘ang lần mò nhặt từng quả má»™t để mai Ä‘em bán lấy Ãt tiá»n ăn quà hay đỡ mẹ mua cái ăn.
Tà i sản của conanbmt
03-09-2008, 10:17 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương III
Bà Nhâm má»›i vá» nhà má»›i được năm hôm nay. Bà sung sướng, bình tÄ©nh ngồi bán hà ng. Bà không lo sợ và " thÃnh mÅ©i" nữa. NghÄ© lại những tháng trước, bà Nhâm cÅ©ng phải mỉm cưá»i. Bà nhìn Hiá»n và cưá»i để lụn hai má đồng tiá»n. Hiá»n ngạc nhiên thấy từ hôm vá» nhà má»›i, mẹ chà ng lại đẹp và trẻ ra. Những vết nhăn ở trên mặt không thấy nữa. Hiá»n nhìn mẹ mỉm cưá»i, nói:
- Sao hôm nay trông mẹ đẹp thế?
Bà cưá»i, nhìn con. Ngồi tư lá»± bán hà ng, bà nhá»› đến thá»i còn con gái cá»§a bà . Ngà y ấy, bà đã nổi tiếng là cô gái đẹp nhất xóm Quản Tượng. Xóm Quản Tượng là má»™t cái xóm bẩn thỉu toà n nhà lá. Ai và o xóm cÅ©ng khó chịu. Vì cái xóm nà y, nhà nà o cÅ©ng là m nghá» nấu rượu láºu cả. Bã rượu thì để cho lợn ăn, nên con đưá»ng dà i cá»§a xóm không được sạch lắm. Nhà bà ở cuối cùng xóm, cạnh nhà có má»™t cái trưá»ng dạy chữ nho cá»§a ông tú ngưá»i là ng. Má»—i buổi Ä‘i bán rượu vá» qua trưá»ng há»c, bà lại hồi há»™p ngó và o để gặp đôi mắt thông minh cá»§a ngưá»i há»c trò nghèo ngồi há»c trong đó nhìn ra. Bà lại thẹn thùng, đôi má á»ng hồng, hai con mắt nhìn xuống đất, rồi bà vá»™i vã và o nhà . Äấy là tình yêu cá»§a bà vá»›i ngưá»i há»c trò ấy, nhưng bà không hiểu. Bà chỉ biết, nếu bà không gặp mặt ngưá»i ấy và nếu ngưá»i ấy không nhìn bà , thì bà thấy trong lòng khó chịu mà thôi. Có nhiá»u ngưá»i cùng há»c trưá»ng ấy hay nói bông đùa vá»›i bà nhưng bà lại thấy ghét ngưá»i ta. Bà thÃch ngưá»i há»c trò nghèo kia nhìn bà và nói chuyện vá»›i bà . Rồi bà thầm phục ngưá»i ấy đứng đắn thá»±c đáng là môn sinh cá»§a cụ Tú, ngưá»i dáºy há»c chữ nho rất nghiêm khắc. Thế rồi bà và ngưá»i há»c trò nghèo ấy không lấy được nhau. Bà chỉ thấy buồn chứ không hiểu thất vá»ng là gì. Bà lấy ngưá»i khác. Bà không bằng lòng ngưá»i nà y, nhưng anh bà cứ bắt phải lấy. Sá»›m mồ côi cha, ở vá»›i anh, bà rất khổ sở. Anh bà là con má»™t hay chÆ¡i bá»i, chỉ ăn cắp tiá»n cá»§a mẹ Ä‘i đánh bạc. Nếu mẹ có mắng, anh bà lại lôi bà ra đánh, để cho mẹ thương con gái đỡ chá»i mình nữa, Bà nghÄ© mình chỉ là cái thân tá»™i mà thôi. Bà rất hiá»n là nh, sợ anh như sợ bố đẻ, không dám cãi anh bao giá». Có khi bà lại thấy cả mẹ bà cÅ©ng sợ con giai nữa. Nên bà đã buồn rầu sợ hãi nghe anh mà lấy chồng. Lấy ngưá»i nà y, bà đã đẻ được bốn đứa con. Cảnh gia đình bà rất nghèo khổ. Chồng bà trước cÅ©ng là môn sinh cụ Tú, vì há»c dốt nên phải bá» rồi Ä‘i là m cu ly trong sở nhà máy Ä‘iện. Anh giai và chồng bà chÆ¡i thân vá»›i nhau lắm. Hai ngưá»i là m bạn nối khố để Ä‘i đánh bạc. Má»™t hôm bà đương ngồi má»›m cÆ¡m cho đứa con giai út ở đầu hè nhà thì thình lình có ngưá»i là m trong sở đến bảo cho bà biết tin chồng bà bị nạn lao động. Bà hốt hoảng đặt con xuống phản rồi chạy và o sở. Ngưá»i ta bảo chồng bà ngồi là m ở trên cao ngã xuống. Bà xin thi thể chồng vá» mai táng. Ông chá»§ thương chồng bà chết trong khi là m việc, có cho bà năm chục bạc và trả thêm cho hai tháng lương nữa. Là m ma chồng xong bà thắt lưng buá»™c bụng ở lại nuôi con vì cÅ©ng có nhiá»u ngưá»i muốn lấy bà . Äôi khi, những lúc ngồi nhà n rá»—i, bà cÅ©ng có nghÄ© đến Ä‘oạn tình kÃn đáo cá»§a bà vá»›i ngưá»i há»c trò nghèo. Bây giá» ngưá»i há»c trò ấy cÅ©ng đã có hai con rồi. Bà mỉm cưá»i má»—i khi trông thấy ngưá»i ta. Äá»i sống cá»§a bà , sau khi chồng chết rất eo hẹp thiếu thốn. Nhưng không vì thế mà bà xao nhãng cho hai con giai cá»§a bà đi há»c chữ tây ở trưá»ng là ng. Bà rất quý mến những ngưá»i có chữ. Sá»± kinh nghiệm trong khi bà ăn ở vá»›i chồng, bà thấy chồng bà là ngưá»i ngu si và dốt nát lắm. Bà thưá»ng cãi cá» vá»›i chồng luôn cÅ©ng chỉ vì chồng bà không muốn theo cái ý ăn ở cho ra ngưá»i. Bà ghét nhất cái tÃnh hay đánh bạc cá»§a chồng. Nên hai đứa con cá»§a bà sau nà y, bà muốn chúng đừng giống cái tÃnh nết cá»§a cha chúng. Bà mong hai đứa con giai cá»§a bà được như cái tÃnh nết cá»§a ngưá»i há»c trò nghèo mà xưa kia bà đã kÃnh phục và yêu mến. Nếu anh bà không ép gả, có lẽ bà đã lấy ngưá»i há»c trò ấy.
Bà buồn rầu nghÄ© đến ông anh giai. Sau khi bà đi lấy chồng, mẹ đẻ góa bà chết. Bà cụ chết, ngưá»i con giai lại phá phách, chuyên cá»§a Ä‘i đánh bạc thêm. Bà Nhâm còn nhá»› rõ cái hôm ấy, mẹ bà đang cÆ¡n dở bệnh, biết là sắp chết cố gá»i bà và o. Rồi bà mẹ góa rúi cho con gái cái bá»c giấy con. Bà Nhâm vá» giở ra thì ở trong bá»c đó có tám chục. Bà biết đó là mẹ đã giấu cho. Bà mừng thầm, được số tiá»n ấy vá» dá»n hà ng buôn bán nuôi con. Xóm ga cá»§a bà ở là má»™t xóm nhiá»u thợ thuyá»n. Nhà bà ở đầu xóm cạnh đưá»ng cái là ng. ÄÆ°á»£c tiá»n cá»§a mẹ cho, bà thuê thợ má»™c Ä‘i rong và o chữa phá má»™t bên trái buồng, là m cái cá»a hà ng bán tạp hóa xoà ng. Hà ng cá»§a bà được nhiá»u ngưá»i và o mua nên đắt lắm. Bà thưá»ng bán chịu cho những bà mẹ lao động ở xóm. Ai cÅ©ng quý mến và thÃch mua hà ng cá»§a bà . Chẳng bao lâu bà đã có má»™t cái vốn kha khá có thể buôn to được. Thỉnh thoảng ông hai Cá»u em ruá»™t chồng bà sang chÆ¡i, lại có ý thẹn vá»›i bà vì bây giá» bà lại sẵn tiá»n cho ông ta vay. Chứ không như xưa nữa!...
Hiá»n vẫn đứng cưá»i nhìn mẹ. NghÄ© đến cái hôm Bà Nhâm khuyên con, sau khi Nhuáºn thất vá»ng vá» tình, Hiá»n mỉm cưá»i nói khôi hà i vá»›i mẹ, chà ng bông:
- Mẹ còn nhá»› cái ông há»c trò nghèo có cái tên đẹp đẽ là Kha không?
Bà cưá»i:
- Bây giỠông ấy đã có hai con rồi, vẫn lại đây mua hà ng của tao!...
- Ông ấy bây giỠlà m gì hỠmẹ?
- Là m thợ sắt ở ngoà i ga hà ng Cá»!
- Ông Kha lại mua hà ng của mẹ, có nhắc đến chuyện cũ không?
- Không! Tao mấy ông ấy trông thấy nhau chỉ cưá»i.
Má»™t ngưá»i và o mua hà ng, bà Nhâm đứng dáºy bán. Trá»i đông xám và lạnh. Mưa phùn thêm to hạt, theo vá»›i gió heo rạt rà o. Hiá»n Ä‘i, lại, trong nhà . Chốc lại cưá»i tá»§m. Äằng kia, mé góc buồng khách, trên chiếc ghế vải, Nhuáºn cuá»™n tròn ngưá»i trong chiếc chăn len Ä‘á», nằm ngá»a mặt nhìn lên trần. Từ hôm vá» nhà má»›i, nét mặt Nhuáºn tươi hÆ¡n, không sầu như những ngà y còn ở nhà lá. Là vì Nhuáºn biết là m nhà xong sẽ lấy được Nguyệt. Sở dÄ©, ông bà không muốn gả Nguyệt cho Nhuáºn chỉ vì Nhuáºn không ở cái nhà gạch như nhà cha mẹ Nguyệt để được môn đăng há»™ đối mà thôi. Nhuáºn buồn rầu nhá»› hôm bà mối vá» báo cho biết cái tin Ä‘au đớn vá» cuá»™c tình duyên cá»§a chà ng và Nguyệt. Lúc bà mối ra Ä‘i, chà ng đặt bao nhiêu hy vá»ng. Chà ng tin vá» tấm lòng yêu khăng khÃt cá»§a Nguyệt và chà ng lầm. NghÄ© đến mẹ Nguyệt ngưá»i béo nịch hay ngồi xe nhà , thưá»ng cau có mặt, má»—i khi trông thấy Nhuáºn. Tá»± nhiên lòng chà ng buồn, chân tay run run, lo sợ. Nhuáºn hốt hoảng gá»i bà mối lại. Chà ng dặn thêm:
- Bà phải nói cho tháºt khéo vá»›i bà cụ và o!...
Bà mối cưá»i, Ä‘i, nghÄ© đến cái áo mặc mát cá»§a Nhuáºn đã hứa biếu, nếu bà nói khéo cho hai ngưá»i được thà nh gia thất! Nhuáºn hồi há»™p đợi chá». Chà ng thấy những giá» phút ngóng đợi bà mối vá», nó lâu và nóng ruá»™t quá. Hai tay xoa ngá»±c, Nhuáºn Ä‘i bách bá»™ xung quanh hè nhà , má»™t cái nhà năm gian, thâm thấp và lâu ngà y, những tầu lá gối đã mòn và má»§n. Những tấm bức vách ngăn từng buồng loang lổ hở nhiá»u lá»— thá»§ng như những kiểu mắt cáo Ä‘an dáºu trông thông sang nhau. Äồ đạc kê trong nhà phần nhiá»u là đồ cÅ© và đã má»t, Nhuáºn chép miệng cho cái cảnh "nghèo" cá»§a nhà chà ng. Sá»± thá»±c vá» mặt tiá»n tà i, trong gia đình Nhuáºn không đến ná»—i túng thiếu. Mẹ chà ng cÅ©ng thừa tiá»n buôn bán. Bà lại còn cho những ngưá»i nghèo khổ vay tiá»n không ăn lãi nữa là đằng khác. Nhà bà Nhâm chỉ nghèo vì ở nhà lá và trong nhà không có các đồ má»›i bà y biện mà thôi. Bà Nhâm và Nhuáºn cÅ©ng muốn sắm nhiá»u đồ má»›i để thay những đồ cÅ© má»t, nhưng bà sợ nhỡ "động dụng" ở đâu thì chạy sao kịp được những thứ bà n ghế sang trá»ng lá»§ng cá»§ng ấy ra đưá»ng. ở nhà lá không nên sắm những đồ đạc đắt tiá»n. Bởi váºy nên nhà bà , nhiá»u ngưá»i vẫn tưởng là nghèo. Bà Nhâm và Nhuáºn chỉ mỉm cưá»i và công nháºn nhà mình hãy còn "nghèo lắm". Nghèo lắm, có lẽ chỉ mang so sánh nhà bà và nhà ông Hà n Kiệm có cô con gái tên là Nguyệt mà Nhuáºn yêu. Nhà ông giầu nhất xóm Quản Tượng. Ông là m thư ký ở tòa án được phẩm hà n lâm. Nay ông đã vá» hưu. Ông mến Nhuáºn lắm vì ngà y trước Nhuáºn há»c ông và hiện Nhuáºn vẫn chÆ¡i thân vá»›i cả Xung con giai ông. Ông bằng lòng gả Nguyệt cho Nhuáºn. Vợ ông không bằng lòng, ông bảo:
- Nó vô nghá» nghiệp tôi sẽ tìm việc cho nó là m. Cốt ngưá»i tá» tế ngoan ngoãn là được rồi!...
Bà mối đã vá», trông thấy Nhuáºn bà lắc đầu. Nhuáºn tái mặt. Chà ng nghẹn ngà o há»i:
- Thế nà o bà cụ có bằng lòng không hỠbà ?
Bà mối mỉm cưá»i:
- Không! Chả ai bằng lòng cả. Bà cụ bảo! "ÄÅ©a mốc không xứng vá»›i mâm son"!
Nhuáºn cáu kỉnh hai tay xoa ngá»±c:
- Äã thế thì thôi váºy!
Dăm ngà y hôm sau. Bà mối nói xa xôi vá»›i Nhuáºn:
- Bà cụ muốn cái tiá»n lấy vợ thì để là m nhà gạch mà ở chả dạo nà y giá»i là m hanh hao! Nhỡ ra thì khốn đấy!... Bây giá» Nhuáºn nằm mở to mắt, nhìn lại nhà má»›i là m. Má»™t cái nhà ngói kiểu tây ba gian có đủ cả trần rÆ¡m, buồng khách, cá»™t sa-lông, cá»a kÃnh, cá»a sổ, cá»a chá»›p, sân gác. Nó đã đứng sừng sững ở đầu xóm ga được mưá»i lăm hôm nay rồi. Và bà Nhâm đã nổi tiếng là ngưá»i giầu có. Mất năm trăm đồng bạc là m nên cái nhà Nhuáºn chỉ còn chá» cưới vợ nữa là xong. Vì Nhuáºn hiểu câu nói xa xôi cá»§a bà mụ mối. Chà ng thấy trong lòng sung sướng và rất bằng lòng cái kiểu nhà nà y.
Tu... tu... u!... những tiếng còi chiá»u ở các công sở vùng nà y đã tan vá». Cái âm thanh cá»§a các tiếng còi, vá» mùa đông Hiá»n nghe nó lan rá»™ng, và đi sâu, tản mạn nhẹ nhà ng như trông thấy nó Ä‘ang vÃu lấy là n khói xanh nhẹ ở các bếp gianh trong xóm lao động, hay vẳng lên giữa trá»i lạnh sá»›m. Tá»± nhiên lòng chà ng thấy dìu dịu, và có má»™t cái thú như bà mẹ lao động rúm lò chá» chồng vá» sưởi ấm. Hiá»n mở cá»a sổ nhìn ra đưá»ng.
Lúc nà y, trên đưá»ng cái lầy lá»™i chạy ra tỉnh, những phu ở các sở hoặc ngoà i phố hay trong là ng, đổ vỠđông đúc. HỠđổ vỠđông đúc. Há» Ä‘i thà nh giẫy dà i. Ai cÅ©ng co ro dưới mưa bay lạnh. Rồi tÆ¡i tả, há» rẽ cả và o các xóm là ng Thụy Khuê.
Tà i sản của conanbmt
03-09-2008, 10:22 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương IV
Là ng Thụy Khuê gần thà nh phố Hà Ná»™i, là ng nà y ăn dà i và có má»™t con đưá»ng cái chạy ra tỉnh. Hai bên đưá»ng là hai giẫy nhà lá cá»§a dân ở. Là ng Thụy Khuê chia ra nhiá»u thôn nhiá»u xóm; Những xóm được nhiá»u ngưá»i quen gá»i là xóm Äông Bảng, xóm Ga, xóm Quản Tượng và xóm Hà n Lâm. Là ng Thụy Khuê không có ruá»™ng nương để cầy cấy. Dân là ng nà y sống bằng nghá» Ä‘i là m. Xưa kia, lúc chưa có các nhà máy, thì cách sống cá»§a là ng nà y Ä‘á»u trông và o nghá» nấu rượu láºu cả. Sau các công sở má»c lên rải rác ở là ng, há»p thà nh nhân công cá»§a các lò máy. Từ khi có các nhà máy Äiện, máy Da, máy Ruá»™m, là ng Thụy Khuê trở nên vui vẻ và sầm uất. Các xóm nhà gianh đã lác đác có nhiá»u nhà gạch, Hai bên dẫy nhà , có nhiá»u ngưá»i mở hà ng tạp hóa bán. Xe Ä‘iện chạy luôn luôn qua là ng. Những buổi sáng, trưa, tối, chiá»u lại tấp náºp những ngưá»i là m công sở đổ vá» và đi. Ai cÅ©ng hốt hoảng chăm chỉ chú ý đến những tiếng còi sở thổi, rồi và o là m. Buổi vá», đưá»ng cái lại nhá»™n nhịp tưng bừng những phu phen.
Buổi trưa hôm nay, SÆ¡n là m ở sở bia Ô-men vá». Hai má nà ng đỠbừng lên như say rượu. Nà ng lảo đảo Ä‘i trên đưá»ng là ng Thụy rồi rẽ và o xóm Äông Bảng là chá»— ngụ cá»§a cha nà ng. Trá»i hạ, nắng chang chang, cây cối im phăng phắc. Không má»™t cái gió mát, không tiếng ve kêu. Tiết giá»i oi ả, nồng ná»±c im im. Không có má»™t tiếng động nà o khác tiếng trẻ con khóc. Xóm Äông Bảng đẫm mồ hôi. Những ngưá»i Ä‘i là m vá» ai cÅ©ng uể oải khó chịu. SÆ¡n ăn bữa cÆ¡m trưa thấy nhạt nhẽo vô vị, chán ngắc, chán ngÆ¡ và nó cứ khô khan ở cổ không buồn nuốt nữa. Ông Toản, cha nà ng là m cu ly trong nhà máy Äiện, ngồi bên bà n gần chá»— mâm cá»§a cô con gái, Ä‘ang hút thuốc là o sòng sá»c. Chốc, ông lại uống tợp nước vối hãm khói rồi thở ra đằng hai lá»— mÅ©i má»™t cách mạnh mẽ như hai cái ống chì vẫn nhả khói ở chiếc máy hÆ¡i chạy. Bất giác, tá»± nhiên SÆ¡n mỉm cưá»i. Nà ng thấy lạ, trong lòng lại quáºn lên má»™t cảm giác mà SÆ¡n khó phân tÃch được. SÆ¡n chỉ biết là mình yêu Hiá»n mà thôi. Äã tá»›i năm sáu tháng nay, từ dạo mùa đông năm ngoái, cứ ngà y hai buổi, nà ng Ä‘i là m vá» là thấy Hiá»n đứng trong nhà nhìn ra. Hai mắt sáng lên và nét mặt Hiá»n ngây ngây, lúc ấy nà ng lại đỠmặt Ä‘i lẫn và o trong đám đông ngưá»i tay chao nón và hÆ¡i nhếch mép cưá»i. Có má»™t hôm, SÆ¡n nghÄ© thẹn và tức vá»›i Hiá»n, lúc ấy còi sở tan ra, Tây Äen gác ở cổng Ä‘ang khám những ngưá»i là m, đến lượt nà ng, nà ng nhìn ra thấy Hiá»n đứng ngoà i cổng sở nhìn và o khiến nà ng thẹn quá. Thẹn đổi ra tức, rồi thà nh ra ghét.
Hôm sau lúc sở tan vá», SÆ¡n không thấy Hiá»n đứng lảng vảng ở cổng có ý đón ngầm mình nữa. Nà ng vá» qua xóm ga, thấy Hiá»n đứng trong khung cá»a sổ nhìn mình. SÆ¡n mỉm cưá»i nghÄ© thầm:
- Anh chà ng có ý tứ tháºt!
Nhưng SÆ¡n cÅ©ng chưa biết là Hiá»n đã yêu nà ng chưa, rồi buồn rầu, SÆ¡n chép miệng:
- Ngưá»i ta là con nhà giầu có, ai ngưá»i ta thèm yêu thương lấy đến mình!...
NghÄ© ngợi SÆ¡n lại mỉm cưá»i lấy chiếc gương con ở trong túi ra soi. Mặt nà ng hồng hồng, hai con mắt Ä‘en lay láy, nước da trắng ngần. SÆ¡n nghÄ© thầm:
- Không trách, hai mắt anh chà ng hÃp lại là phải!
Tiếng tÃch-tắc cá»§a chiếc đồng hồ báo thức để trên bà n vẫn Ä‘á»u Ä‘á»u rõ rà ng trong là n không khà yên lặng buổi trưa hè. Hai tay ông Toản trống nẹ, vẻ mặt suy nghÄ©. Ông lo kỳ tiá»n tá»›i không biết bà Xoan có cho ông chịu lại mấy đồng bạc gạo để ông gá»i số tiá»n ấy vá» quê đóng sưu không? Ông nghÄ© khéo lạy van, may ra cÅ©ng được. Nhưng rồi ông biết thế nà o cÅ©ng phải chịu lại mặc dầu là tiá»n ông ăn gạo ngữ. Bà Xoan, má»™t ngưá»i chuyên môn bán gạo cho thợ là m ở các nhà máy vùng nà y. Nhà bà ở xóm Äông Bảng và giầu nhất xóm. Má»™t cái nhà ngói bát vạn kiểu cổ Annam. Xung quanh tưá»ng và cái cổng gạch to tướng có nhiá»u mảnh chai cắm sáng quắc. Ngưá»i bà Xoan béo nục nịch hay Ä‘i xe nhà . Nhiá»u ngưá»i có nợ trông thấy bà hay trốn. Vì bà ác tướng và hay chá»i lắm. Kỳ tiá»n nà o, bà cÅ©ng bệ vệ, khoan thai ra ngồi ở cổng sở xe Ä‘iện nhặt tiá»n nợ. Cứ má»—i ngưá»i thợ ở trong sở ra, bà lại nặng nỠđứng túm xoắn lấy há», đòi nợ. Lắm ngưá»i phải nhăn nhó lạy van bà như tế sao.
- Con lạy bà , bà cho con khất đến kỳ sau. Tháng nà y con ốm, nghỉ mất dăm ngà y nên túng quá!...
- ốm! Sao không chết Ä‘i, có và i đồng bạc gạo cứ để ngưá»i ta má»i mồm. Tháng nà o cÅ©ng xoen xoét, lạy vá»›i chả van. Ai lấy lạy cá»§a nhà anh!.. Nếu anh không bá»›t mà giả tôi Ãt nhiá»u, thì tháng nà y anh đừng có mang thúng lại mà lấy gạo nữa. Không ai có thừa cá»§a mà bán cho cái ngữ anh, dai như đỉa đói. Bà quay mặt, hai tay vuốt mép giầu. Ngưá»i cu ly cứ đứng nhăn nhó:
- Lạy bà , bà thương nhà con. Tháºt quả tháng nà y con chỉ lÄ©nh được có sáu đồng; chả tin bà há»i ông ký phát lương mà xem.
- Thế tháng nà y anh lại không giả bớt được đồng nà o phải không?
- Lạy bà ! bà lại cho nhà con giả tiá»n lãi váºy.
Bà Xoan lấy là m bộ không bằng lòng:
- Lãi lá» con khỉ! tháng nà o cÅ©ng giả lãi... Thế là ngưá»i cu ly ấy đã giả bà Xoan đồng hai bạc lãi trong số sáu đồng bạc gạo mà bác đã Ä‘á»ng lại cá»§a bà ta hai tháng nay. Bà Xoan lấy tiá»n lãi cá»§a ngưá»i ta, mà bà cứ thản nhiên như bà lấy tiá»n lãi cho vay. Không trách nhà bà giầu to là phải!
Ông Toản nhìn đồng hồ thấy kim chỉ gần má»™t giá», ông thở dà i cầm mÅ© Ä‘i là m. Ông dặn SÆ¡n:
- Tháng nà y, SÆ¡n cho thầy giáºt má»™t đồng nhá»›?
- Con có đâu! thầy vay là m gì?
- Tao gá»i vá» quê đóng sưu!
Sơn nhăn mặt:
- Con không có.
Ông Toản quắc mắt lưá»m. SÆ¡n nói:
- Tháng nà y con phải mua cái thắt lưng!...
- Mua thắt lưng để đi đánh ** à ? Mà y dỠhồn đấy!
Nà ng sa sầm mặt, không nói gì. Ông Toản bước qua ngưỡng cá»a Ä‘i là m. SÆ¡n ngồi ngẩn rồi bá»—ng dưng nước mắt ở khóe chảy ra. Nà ng khóc cái cảnh sống nghèo cá»§a nhà nà ng chẳng được sung sướng, giầu có bằng ai. Mẹ nà ng chết Ä‘i rồi, nếu không cÅ©ng chẳng đến ná»—i phải sống khổ sở như thế nà y. SÆ¡n còn nhá»› ngà y còn mẹ nà ng dá»n hà ng cÆ¡m ở phố Má»›i. Ông bà Toản được có má»™t mình SÆ¡n cho Ä‘i há»c ở trưá»ng Thăng-Long. Rồi bà Toản phải cảm chết. SÆ¡n phải thôi há»c. Vợ chết. Ông Toản lấy thêm nhiá»u vợ. Buôn bán thua lá»— và thưá»ng hay bị các bà vợ lẽ lừa. Ông Toản thà nh vỡ nợ, khánh kiệt gia sản. Ông mang SÆ¡n lên là ng Thụy Khuê, nhà ở xóm Äông Bảng. Ông xin là m cu ly nhà máy Ä‘iện. SÆ¡n ở nhà thổi cÆ¡m cho ông ăn. Sau vì cảnh sống túng bấn quá, nà ng phải xin là m má»™t chân rá»a chai trong sở nhà máy rượu, lương tháng sáu đồng. Hai bố con Ä‘i là m, ai vá» trước phải thổi cÆ¡m, rồi chá» cùng ăn vá»›i nhau. Vá» buổi trưa, sở xe Ä‘iện tan mưá»i má»™t giá». Sở nhà bia tan mưá»i hai giá». Vá» buổi chiá»u, sở ô-men tan bốn rưỡi. Nhà ga xe Ä‘iện tan sáu giá»; SÆ¡n buồn rầu nghÄ© giá cha nà ng không say mê vợ lẽ thì cảnh Ä‘á»i cá»§a cha và nà ng đâu phải sống lầm than như thế nà y. Tháng nà y, nà ng cố nhịn quà lấy tiá»n mua thắt lưng má»›i, thay cái thắt lưng cÅ© để diện vá»›i Hiá»n. Mà cÅ©ng không được. Nà ng biết số tiá»n để dà nh ấy thế nà o cÅ©ng phải đưa cho cha nà ng. Không nà ng lại phải đòn.
Tu...tu... Tiếng còi má»™t lượt cá»§a nhà Bia đã rục. SÆ¡n uể oải vấn lại cái khăn rồi khoác chiếc áo dà i Ä‘i là m. Qua xóm Ga, nhà Hiá»n, SÆ¡n không nhìn và o để gặp cặp mắt cá»§a Hiá»n nữa. SÆ¡n không hiểu sao buổi Ä‘i hôm nay, nà ng thấy ghét Hiá»n thế. Nà ng không hiểu nà ng ghét vá» gì. Äến sở, SÆ¡n ngạc nhiên thấy Hiá»n đương đứng nói chuyện vá»›i Thanh là m thợ sắt trong sở. Nà ng còn bẽn lẽn đứng lẫn và o chá»— đông ngưá»i. SÆ¡n nghÄ© thầm:
- Nếu lúc nà y mình có nhìn và o cũng chẳng thấy!
Sở nhà bia Ô-men ở vá» bên trái bên đưá»ng Parreau lối lên vòng Ä‘ua ngá»±a. Sở nà y to, kiểu kiến trúc đẹp và sạch sẽ hÆ¡n các sở khác quanh vùng nà y. Nhân công là những ngưá»i ở các là ng gần sở. Như là ng Lữ Giai, là ng Äống Nước, là ng Äại Yên và là ng Thụy Khuê. Tiếng còi má»™t lượt vừa rúc hỠđã kéo nhau đến túc trá»±c sẵn ở sở để chá» tiếng còi thứ hai là và o là m. Trước cổng sở dưới bóng cây me chua che nắng, những ngưá»i là m công đứng túm tụm từng tốp chá»— hai ba ngưá»i, chá»— năm sáu ngưá»i, đà n ông lẫn đà n bà , há» nói chuyện pha trò rất vui vẻ. Và cô hà ng quà trẻ tuổi bán luôn tay và cưá»i luôn miệng.
- Thế nà o, bánh nà y của cô có ngon không?
- Cô có bán bánh sữa không?
Cô hà ng lại nhanh nhẩu mỉm cưá»i:
- Không có ạ!
- Không à !
- Khỉ! cái nhà bác nà y!
- Ô hay, nỡm! trẻ con lắm.
- Mai em bán!
- Hì! Hì! Hì!
Mấy ngưá»i thợ ngồi trong hà ng ăn quà . Ngưá»i hút thuốc là o, ngưá»i nhăn nhở cưá»i vì câu pha trò cá»§a bạn. Rồi ai nấy lại cưá»i vang gá»i tên nhau ầm ỹ. Chốc chốc, hai cặp mắt Hiá»n SÆ¡n lại mạnh mẽ bắt lấy nhau sáng ngá»i. Thanh mỉm cưá»i:
- Nhà "Mạnh thưá»ng quân" dạo nà y đã gầy Ä‘i rồi!...
Hiá»n cưá»i:
- Thế mà sút bóng vẫn khá»e như thưá»ng!...
Má»™t ngưá»i há»i bông SÆ¡n:
- Bao giỠem Sơn lấy chồng cho anh ăn cỗ?
Nà ng chép miệng nói to, cho Hiá»n nghe tiếng:
- Nhà em nghèo thì ai lấy!...
Nói xong, SÆ¡n thấy mặt Hiá»n sầu, nà ng sung sướng. Tu... tiếng còi ngắn lần thứ hai đã thổi. Ngưá»i trà n ngầm ngáºp và o là m. Vừa Ä‘i, há» vừa pha trò, cưá»i khanh khách. Hiá»n nhìn và o, SÆ¡n nhìn ra; Bốn con mắt gặp nhau, hai miệng cưá»i.
Tà i sản của conanbmt
03-09-2008, 10:24 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương V
Bà Nhâm mặt tươi, hai tai nhà nhảnh đôi hoa tai và ng óng ánh. Bà ngồi tiếp chuyện các bà bạn. Miệng cưá»i luôn luôn. Trong nhà , lúc nà y rầm rầm vang lên những tiếng nói. HỠăn uống, cốc bát đũa chạm nhau. Chốc lại nổi má»™t trà ng pháo. Nhuáºn vai chú rể, vẻ mặt há»›n hở. Chà ng báºn áo sa, Ä‘i giầy vernis, đầu rẽ lệch, chững chạc cái khăn. Và có mùi nước hoa ở trong ngưá»i thoảng thÆ¡m mát. Hiá»n ngồi vặn kèn hát, chị Thảo và chị Nhâm chạy loăng quăng bưng nước dùng và các bát xà o nấu Ä‘i các bà n các mâm. Không khà cưới xin rất đầm ấm và vui vẻ. Nắng má»›i tháng ba chạy ngoà i cá»a sổ sang sáng. Gió xuân nhẹ lá»t và o là m rung động những bông hoa ở trên các bà n ăn. Hương trầm trên bà n thá» gia tiên tá»a ra thÆ¡m phức man mát. Bá»™ tam sá»± má»›i mua sáng loáng như mặt gương ẩn nắng hoe tươi ngoà i cá»a sổ. Ông Hai Cá»u và ông anh giai bà Nhâm ngồi trên cái ghế ngá»±a kê dưới bà n thá» thi nhau uống rượu và hút thuốc. Hai ngưá»i vừa uống rượu vừa hãm thuốc là o và nói chuyện vá»›i nhau:
Ông Hai Cá»u:
- Gái góa như bà chị tôi đây, tháºt đáng được bốn chữ Tiết Hạnh Khả Phong!...
- Nếu không có tôi, mấy lần cô nó toan cải giá!...
Ông Cá»u trừng mắt, nhăn mặt, cau có. Ông anh giai bà Nhâm thở xong khói thuốc là o, nói tiếp:
- Tôi phải Ä‘e... Nếu cô bước Ä‘i bước nữa, thì tôi mấy cô sẽ tuyệt đưá»ng nhân nghÄ©a cốt nhục!...
Ông Hai Cá»u gáºt gù:
- Phải!.. phải!..
Trong nhà đám, tiếng kèn thổi bà i cưá»i sằng sặc. Rồi lại đến bà i âm Ä‘iệu du dương thánh thót, êm ái.
Hiá»n cưá»i Ä‘i và o. Mấy đứa trẻ đến nhặt pháo cưá»i reo lên và là m trò đùa vá»›i Hiá»n. Hiá»n lại để má»™t ngón tay lên mÅ©i, có tiếng kêu:
- Ngoéo!
Äà n trẻ con ngá»a mặt lên trá»i, cưá»i khanh khách. Hiá»n mang bánh pháo, gỡ cho các trẻ. Hiá»n thấy chúng thÃch lắm.
Hôm sau là ngà y đón dâu.
Nhà ông Hà n Kiệm, má»™t căn nhà ngói hai tầng, ở giữa quãng xóm Quản Tượng. Nhà ông giầu. Ông gả Nguyệt cho Nhuáºn và là m thông gia vá»›i bà Nhâm. Thế mà nhiá»u ngưá»i ngoà i có tÃnh hay nói nhảm lại bảo ông sở dÄ© gả cô Nguyệt cho Nhuáºn là vì cô ấy ế chồng, nhiá»u tuổi rồi. Ngưá»i ta lại thối mồm, thấy ông gả con gái mà chả ăn gì, nói chuyện bình phẩm vá»›i nhau:
- Hay là cô ấy đã á»ng rồi!
Nhuáºn lấy vợ con nhà giầu có, nhiá»u ngưá»i nói là chuá»™t sa chÄ©nh gạo!
Há» nhà gái tiếp há» nhà giai đến đón dâu rất niá»m nở. Pháo đốt mừng luôn luôn. Chú rể là chá»— quen thuá»™c thưá»ng ra và o, lại chÆ¡i thân vá»›i Xung nên cÅ©ng không đến ná»—i thẹn lắm. Lá»… gia tiên xong, đến lá»… tÆ¡ hồng. Má»™t cái bà n đặt chéo ở sân, dưới dà n hoa thiên lý tây. Trên bà n bầy bá»™ tam sá»± bằng đồng. ở giữa bà n có má»™t con gà sống nằm trên chiếc đĩa tây, miệng ngáºm chiếc hoa hồng tươi, châu má» ra phÃa trước. Nhuáºn đứng lá»…, hai bên là ông anh giai bà Nhâm và ông Hai Cá»u. Má»—i ngưá»i đứng má»™t bên mép chiếu hoa miệng hò những câu tế bằng chữ nho. Ông Cá»u vòng hai tay kiểu tay giấy ông Tiến sÄ© hà ng mã, giÆ¡ cao ngang trán.
- Hương:
Ông anh giai bà Nhâm lại:
- Bái:
Nhuáºn thong thả lên gối xuống gối lá»…. Chà ng lá»… được bốn lá»… ông Hai Cá»u xướng má»™t câu dà i, để kết rồi Ä‘á»c sá»›.
- Bình thân phục vị, lễ sơ nhi tân hôn!
Ông anh giai bà Nhâm Ä‘á»c sá»› song, ông mỉm cưá»i quay gá»i cô dâu ra lá»… tÆ¡ hồng. Nà ng vừa lá»… vừa mỉm cưá»i liếc mắt nhìn Nhuáºn.
Bà mụ mối ton ton nhanh nhẩu đến chỗ ông bà Hà n Kiệm, nói:
- Bẩm lạy cụ, bây giỠđến lượt hai cụ cho chú rể lại mừng tuổi, rồi xin phép cụ cho hỠnhà giai đón dâu!...
Nhuáºn lá»… hai ông bà nhạc song rồi rước dâu vá»...
Nguyệt đã là vợ Nhuáºn được ba tháng nay rồi. Hai ngưá»i mến nhau lắm. Bà Nhâm hiá»n là nh, thương con, Nguyệt sống dá»… chịu. Nà ng không xấu số như nhiá»u ngưá»i khác, thưá»ng hay gặp mẹ chồng tai ác. Nhuáºn, Nguyệt lấy nhau, Hiá»n và bà Nhâm rất ngạc nhiên.
Bà Nhâm nói:
- Quái! tao tưởng không thà nh, sao ngưá»i ta lại gả nhỉ?
- Con cũng thế, cũng ngạc nhiên như mẹ!
Bà Nhâm nói khẽ vá»›i Hiá»n:
- Hay là cô ả đã trót dại rồi!
Hiá»n cưá»i, nói:
- Mẹ còn nhớ ông Kha không?
Bà Nhâm cưá»i chẩy nước mắt, Hiá»n lảng ra và đi chÆ¡i, nghÄ© đến mẹ, chà ng mỉm cưá»i. Äã bao lâu nay, bao lần chà ng thưá»ng mang chuyện ông Kha ra nói khôi hà i vá»›i mẹ. Là vì, Hiá»n biết, mẹ chà ng xưa kia ngà y còn con gái đã bị độc Ä‘oán trong tình yêu. Cái mối tình kÃn đáo cá»§a mẹ chà ng vá»›i ông Kha ngà y ấy, Hiá»n biết chắc Ä‘au khổ lắm. Có lẽ đã sống trong sá»± trái duyên Ä‘au khổ má»›i thương kẻ khác Ä‘au khổ vì trái duyên. Nên bà Nhâm thấy con và Nguyệt lấy nhau bà vui lắm. Bà thưá»ng nói:
- Giầu có thá»i là m gì, quý hồ lấy được nhau.
Sá»± kinh nghiệm, Hiá»n thấy mẹ đặt tình yêu thương lên hết cả má»i thứ ở Ä‘á»i. Äôi khi, bà thưá»ng nhắc lại Ä‘oạn Ä‘á»i khổ cho các con nghe, Bà nói cái Ä‘oạn bà góa chồng năm ba mươi tuổi bà thưá»ng Ä‘i bán gạo ở đưá»ng Cầu giấy. Có má»™t ngưá»i muốn lấy bà . Nhưng anh bà không cho lấy. Bà nói vá»›i các con sau khi các con bà đã nhá»›n và há»c hà nh chăm chỉ.
- Tao suýt lấy ngưá»i ta!... Nếu tao lấy ngưá»i ta thì chúng mà y lại khổ. ở thế nà o được vá»›i chú mà y, chú mà y ác lắm. Ngà y bố mà y chết, tao kiếm chả nuôi nổi chúng mà y tao có bảo nó nuôi thằng Nhuáºn, nó ừ à o bảo tao mang xuống hà ng Kèn để nó nuôi. ÄÆ°á»£c dăm ngà y chả biết nó đánh mắng thằng Nhuáºn thế nà o để nó phải vá» khóc kêu ở mấy chú khổ lắm.
Nhuáºn nghe chuyện cưá»i, nói:
- Chú ấy còn phải nói!
Bà thấy nhiá»u ngưá»i góa chồng khi tái giá các con nó hay khinh. Bà chép miệng:
- Giá tao đi lấy chồng, chúng mà y chắc khinh tao lắm!
Hiá»n nói:
- Bao giá» mẹ cÅ©ng là mẹ. Dù mẹ tái giá hay mẹ ở váºy, chúng con vẫn là con cá»§a mẹ. Không bao giá» chúng con khinh mẹ cả. Có khi lại quý trá»ng mẹ hÆ¡n nữa!
Bà thở dà i nói:
- Äứng váºy nuôi con ăn há»c, con má»›i nói thế chứ! giá mẹ có Ä‘i lấy chồng lại vác dao chém dượng, chá»i cả mẹ như thằng Quý con giai bác Khang...
Hiá»n báºt cưá»i vì câu nói và cá»§a mẹ. Bà Nhâm hay và lắm. Bà muốn dạy con, thưá»ng hay lấy ngưá»i khác ra để răn. Bà thấy má»™t ngưá»i ăn cắp. Bà cÅ©ng vá» nói vá»›i con:
- Thằng ăn cắp ấy bằng trạc thằng Hiá»n.. Äấy không chịu há»c rồi cÅ©ng thế...
Bà mừng rằng đã nuôi nổi cho hai con ăn há»c bằng ngưá»i. Nhuáºn há»c đã đỗ được bằng SÆ¡ há»c Pháp Việt thì Ä‘i là m. Hiá»n vừa thi trượt cái bằng Cao đẳng tiểu há»c. Hiá»n thÆ¡ thẩn Ä‘i chÆ¡i. NghÄ© và biết mẹ, sở dÄ© hay lấy câu "cái mả thằng bố" ra chá»i chị Thảo cÅ©ng có má»™t duyên cá»› ở trong, là ngà y còn con gái, bà Nhâm đã thất vá»ng tình yêu thứ nhất. Hiá»n thấy lòng không khinh ghét mẹ, má»—i khi tai chà ng nghe thấy tiếng "cái mả thằng bố nhà mà y". Trái lại Hiá»n thấy thương mẹ là khác nữa. ánh nắng hè lá»t qua rặng sấu ở rìa đưá»ng rÆ¡i xuống thà nh những vÅ©ng tròn đốm nắng. Xe cá»™ vùn vụt qua, những đốm nắng nhẩy múa leo trèo đùa nhau trên mui xe rồi lại đứng im ở đưá»ng cái. Hiá»n vẫn thá»§ng thẳng Ä‘i dưới rặng sấu râm mát trên hè đưá»ng Carnot. Mặt chà ng buồn buồn như má»™t nhân váºt tiểu thuyết vẫn tả. Có tiếng chà o, là m Hiá»n giáºt mình.
- Lạy anh ạ!
Hiá»n mỉm cưá»i:
- ThÃm Ä‘i bán hà ng vá»!
- Vâng!
ái ngại, Hiá»n há»i:
- Thế nà o dạo nà y ông cụ có còn hay mắng thÃm nữa không?
- Khổ quá! anh ạ. Tôi chỉ muốn mong cho ông cụ chết Ä‘i. Ai lại bố chồng mà cứ san sát như mẹ chồng! Ãt rượu, Ãt đồ ăn ngon là kiếm chuyện rồi réo chá»i đến cả xóm cÅ©ng nghe tiếng...
Hiá»n cưá»i tá»§m tỉm, nhìn vợ Mỹ. Nà ng há»i:
- Anh đi đâu?
- à tôi đi chơi
- Anh cầm quyển gì đấy?
- Quyển sách chữ tây thÃm ạ.
- Bên nhà anh có quyển "Tố Tâm" không?
Hiá»n lắc đầu.
- Xem "Tố Tâm" khóc được đấy chứ... Tôi tiếc quá có quyển Tố Tâm để chó gáºm mất quá ná»a; bây giá» buồn không có sách xem. Chán quá!...
Hiá»n mỉm cưá»i:
- ThÃm mua quyển khác?
- Chả hiệu sách nà o có, em đã Ä‘i há»i mua rồi. Tưởng bên anh thế nà o cÅ©ng có?
- Trước tôi cũng có, cho hỠmượn, bây giỠmất rồi.
Hiá»n biết quyển Tố Tâm cá»§a chà ng, Mỹ lấy vá». Hai ngưá»i Ä‘i đến mé vưá»n Bách Thảo, vợ Mỹ chà o Hiá»n, rồi nà ng vá» xóm láng Ngá»c Hà . Hiá»n trông theo vợ Mỹ lắc đầu. Cái thân hình bé nhá» mặc áo Ä‘en dà i kia, hai cái chân bước mau thoăn thoắt kia, sắp sá»a Ä‘i và o cái xóm ấy. Hiá»n buồn rầu quay gót vá» là ng Thụy Khuê.
Äêm hôm nay, Hiá»n thao thức khó ngá»§, tình yêu SÆ¡n lại cuá»™n lên trong lòng. Chà ng nằm thẳng ngưá»i, hai mắt lim dim để nháºn những cảm giác thần tiên cá»§a ái tình. Rồi Hiá»n rất ngạc nhiên và tá»± há»i sao chà ng lại có tình yêu vá»›i SÆ¡n má»™t cách mau mạnh và đột ngá»™t thế. Phải, nó đột ngá»™t lắm, nó đến từ dạo trong năm, ngà y nhà chà ng vừa dá»n vá» nhà má»›i được má»™t tháng. Những buổi chiá»u đông ấy, Hiá»n thưá»ng đứng trong khung cá»a sổ nhìn ra đưá»ng cái là ng, xem phu vá».
Bên ngoà i SÆ¡n Ä‘i là m vá», nghe nghé hai con mắt nhìn và o. Hiá»n nhìn ra, nhếch mép cưá»i rất Ä‘au đớn. SÆ¡n có hiểu đâu là Hiá»n Ä‘ang lo ngại cho nà ng và cha nà ng. Chà ng yêu SÆ¡n chóng mạnh thế, có lẽ tình thương chiếm nhiá»u hÆ¡n tình yêu. Năm tháng nay rồi! Lúc nà o Hiá»n cÅ©ng nghÄ© đến cha đã chết và má»™t tấm lòng yêu SÆ¡n, thương hại SÆ¡n. Má»—i khi nghe thấy những tiếng còi rục rã cá»§a các nhà máy trong là ng, lòng Hiá»n lại xao xuyến, tim Ä‘áºp, trà tưởng bâng khuâng. Yêu thương SÆ¡n, Hiá»n yêu cả cái âm thanh cá»§a tiếng còi.
- Có lẽ tình yêu cá»§a ta và SÆ¡n đến chóng mạnh, cÅ©ng vì ta cÅ©ng là má»™t con ngưá»i cu ly nhà máy như SÆ¡n!
Hiá»n mỉm cưá»i nghÄ© đến quãng Ä‘á»i há»c sinh cá»§a chà ng. Chà ng cÅ©ng có yêu má»™t cô, nhưng rất kiêu ngạo. Chỉ vì cô há»c sinh ấy là con nhà quan! Ngà y ấy, Hiá»n há»c năm thứ ba ở trưá»ng Thăng Long. Liên và Hiá»n cùng ngồi má»™t lá»›p. TÃnh nết Hiá»n vốn thá»±c thà , ăn nói có duyên, nên các bạn cùng lá»›p ai cÅ©ng mến. Nhất là Liên. ở trong lá»›p, má»™t cá» chỉ hay lá»i nà o cá»§a Hiá»n phát ra là Liên cưá»i tÃt mắt. Rồi nà ng thấy yêu Hiá»n lắm. Nhưng nà ng lại ghét Hiá»n có cái tÃnh hay kiêu ngạo vá» tình. Äã bao lâu, Liên chỉ muốn Hiá»n viết thư cầu Liên yêu. Thế mà anh chà ng chỉ lá» phá» lẳng lặng như chó phải dùi má»—i khi gặp Liên. Còn phần Hiá»n, chà ng cÅ©ng thấy lòng mình yêu Liên. Nhưng cứ khi, chà ng sắp viết thư để ngá» tình, lại rút rát Liên đã ngồi trong ô tô vá»›i cha, chảy nước mắt nhìn Hiá»n lúc nà ng gặp Hiá»n Ä‘i lang thang trên hè phố.
- Biết là m thế nà o? Sao Liên không là con nhà bình thưá»ng?
Hiá»n quay gót rẽ và o má»™t cái ngõ, tránh phải nhìn chiếc ô tô lá»™ng lẫy có má»™t cô con nhà quan ngồi trong đó yêu mình.
- Sơn thì ta dễ viết thư lắm.
Yêu SÆ¡n, Hiá»n chỉ còn lo ngại không biết SÆ¡n có Ä‘á»c được chữ viết không? Chà ng đã Ä‘i há»i những bạn SÆ¡n, cÅ©ng là m cá» chai trong sở Ô- men. Và Hiá»n rất mừng rằng SÆ¡n cÅ©ng Ä‘á»c được chữ viết.
- Cáºu viết đến chữ tây, nó xem cÅ©ng được!
Hiá»n mỉm cưá»i.
- Cáºu đừng khinh thưá»ng ngưá»i ta là con nhà lao động!
- Chết! Chết! Nếu tôi khinh sao tôi lại yêu!..
NghÄ© đến cách đối đáp cá»§a những ngưá»i bạn gái cá»§a SÆ¡n mấy tháng trước, chà ng rất buồn cưá»i.
- Mình cứ viết thư ngá» yêu vá»›i Liên cÅ©ng như trăm nghìn ngưá»i khác. Có há» gì đâu! Ai biết mình là con nhà cu ly.
Chà ng đã ngây thÆ¡, và không hiểu sao mình đã ngây thÆ¡ quá thế. Ngà y ấy Hiá»n cÅ©ng đã hạ bút viết thư cho Liên bức thư ở trong cÅ©ng có nói: "Anh là con nhà cu ly.." Hiá»n mỉm cưá»i thấy mình không bao giá» quên nguồn gốc. Chà ng vá»™i và ng xé nhầu nát bức thư ấy, và nhất định không bao giỠđưa thư cho Liên cả.
Chà ng nhá»m dáºy, thắp đèn, lấy bút viết thư. Hiá»n thấy viết thư ngá» yêu vá»›i SÆ¡n rất dá»… dà ng, cảm động. Xem lại lần nữa, Hiá»n gáºt gù lẩm bẩm:
- Mai nhá» ngưá»i đưa cho SÆ¡n!
Tà i sản của conanbmt