22-09-2009, 01:40 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Thiên Thà nh
Bà i gởi: 8
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Tiên kiếm thần khúc - New : Quyển 6 - Chương 61
Lá»i tá»±a truyện:
Sinh tá» truy cầu, trưá»ng tồn cùng trá»i đất, vÄ©nh sinh bất diệt là điá»u mà ai cÅ©ng mong muốn . Từ thá»§a xa xưa đã có Tần Thuá»· Hoà ng Doanh ChÃnh truy cầu tiên đạo nấu thuốc luyện Ä‘an để hy vá»ng thoát khá»i sinh tá», lục đạo luân hồi. Thá»i nay cÅ©ng có biết bao ngưá»i há»c đạo thuáºt truy cầu sinh tá» nhưng liệu có mấy ai được thà nh công? Không có gì là không thể chỉ là phương pháp là m có đúng cách hay không mà thôi. Dù đã là m đúng cách thì thá» há»i có mấy ngưá»i có thể tham thấu hết huyá»n cÆ¡ trong đó để vượt lên trên sá»± tá» sinh, thâu gồm được sức mạnh cá»§a thiên địa chứ? Tại Thiên Lục cá»u châu có bao ngưá»i Ä‘ang truy cầu thiên đạo, ná»— lá»±c đại giá»›i để có thể được như váºy, nhưng há chỉ cần ná»— lá»±c là có thể được sao???
Nếu ai đã từng đắm chìm, say sưa vá»›i Tru Tiên cá»§a Tiêu Äỉnh thì các bạn hẳn có thể cảm nháºn được má»™t sá»± hâp dẫn, cuốn hút tương tá»± từ bá»™ tiểu thuyết “Tiên Kiếm Thần Khúc†nà y.
Má»™t thế giá»›i tu tiên luyện đạo nhưng trà n đầy tình yêu trong sáng, tươi đẹp được tác giả chuyển tải trong bá»™ tiểu thuyết nà y thông qua nhân váºt Äinh Nguyên, được khắc há»a rõ nét hình ảnh má»™t con ngưá»i có ý chà kiên cưá»ng & má»™t tình yêu trong sáng.
Thiên lục cá»u châu đã từ rất lâu rồi xuất hiện 7 đại môn phái toạ lạc ở các nÆ¡i sÆ¡n linh thuá»· tú tiên hà nh tu chân luyện đạo, tham thấu sinh tá» huyá»n cÆ¡; đồng thá»i thá»±c hiện nhiệm vụ trảm yêu trừ ma - thưá»ng nhân thưá»ng gá»i há» là những tiên nhân. Nhưng có chÃnh ắt có tà đó là quy luáºt vÄ©nh viá»…n trong thiên địa, và o lúc nà y đây yêu nhân ma đạo thá»±c lá»±c cÅ©ng không há» kém.
Thiên Lục cá»u châu chứa trong nó biết bao Ä‘iá»u thần kì chưa được khám phá. Câu truyện xin được bắt đầu từ Thuý Hà phái, từ Äinh Nguyên…
lưu tinh lệ đỠtặng...
TIÊN KIẾM THẦN KHÚC
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 1 : Tiểu tỠthiên thà nh
Chương 1 : Tương cứu.
Dịch: Thanh Vân
Hiệu Ä‘Ãnh: lưu tinh lệ
Nguồn: 4vn.eu
Mặt trá»i đã lên cao, tá»a từng dòng nhiệt khà thiêu đốt mặt đất tưởng chừng ngún khói.
Trên đưá»ng Ngá»c Thá»§y phÃa đông thà nh, hầu hết má»i cá»a hiệu Ä‘á»u đã đóng cá»a nghỉ ngÆ¡i, chỉ còn lại má»™t và i nông phu trÄ©u trịt quang gánh dưới cái nắng oi ả.
Má»™t đôi vợ chồng trung niên dắt theo bé gái chừng mưá»i tuổi đến Cẩm Y ÄÆ°á»ng, muốn chá»n má»™t mảnh vải may cho cô bé má»™t chiếc áo, nhưng xem đến cả ná»a ngà y vẫn chưa chá»n được mẫu vải ưng ý.
Thiếu phụ chừng 30 tuổi, dung mạo xinh đẹp, trang phục đơn giản nhưng phong thái ung dung ưu nhã, gương mặt nà ng ánh lên nụ cưá»i. Nà ng cá»±c kỳ kiên nhẫn, xem qua hà ng tá vải mà vẫn không cảm thấy chán. Thế nhưng cô bé con thì ngược lại, liên tục kéo áo mẹ là m nÅ©ng đòi Ä‘i.
Ngưá»i đà n ông đứng bên báºu cá»a, lẳng lặng đưa mắt nhìn má»i việc chung quanh, tá»±a hồ không quan tâm Ä‘iá»u gì, hai tay chắp sau lưng, dáng Ä‘iệu nhà n nhã thoải mái.
Äá»™t nhiên ở bên ngoà i cá»a hiệu có tiếng ồn à o, có tiếng ngưá»i quát lá»›n :
- Hôm nay ta nhất định phải nện ngươi má»™t tráºn, xem sau nà y còn dám trá»™m cắp nữa không.
-Cha, ngoà i đó có chuyện gì thế?
Bé gái tò mò há»i.
- Không có gì, chỉ là một thằng ăn trộm bị tiểu nhị bắt được đang bị ăn đòn thôi.
Ngưá»i đà n ông cháºm rãi trả lá»i, ánh mắt ông vẫn nhìn và o trong cá»a hiệu, dưá»ng như má»i việc phát sinh bên ngoà i ông Ä‘á»u nắm trong lòng bà n tay.
- Nhất định là Tiểu Äinh Tá».
Lão bản cá»§a Cẩm Y ÄÆ°á»ng nói.
- Hắn nổi danh quáºy phá khắp đưá»ng Ngá»c Thá»§y, cả ngà y không là m được việc gì đà ng hoà ng, không chịu sống tá» tế. Có ngưá»i thấy hắn đáng thương, cho hắn cái ăn nhưng ngay má»™t lá»i cảm Æ¡n cÅ©ng không có. Nếu không có ai cho thì hắn lại trá»™m cắp, tất cả hà ng quán ở đây Ä‘á»u đã từng bị hắn viếng qua rồi.
- Cha hắn ở đâu nhỉ?
Cô bé nghi hoặc, mở to đôi mắt đen lấp lánh :
- Không có ngưá»i lá»›n trông nom hắn sao?
Lão bản dưá»ng như cÅ©ng rất thÃch cô bé xinh xắn nà y, cưá»i nói :
- Hắn không như muá»™i muá»™i, còn có cha mẹ chăm sóc. CÅ©ng không ai biết là Tiểu Äinh Tá» từ đâu đến, cÅ©ng chưa ai từng thấy có ngưá»i lá»›n ở bên hắn cả. Kể cÅ©ng tá»™i, nó cÅ©ng chỉ 12, 13 tuổi thôi.
Trong lúc âm thanh huyên náo cà ng lúc cà ng lá»›n, cà ng lúc cà ng nhiá»u ngưá»i hiếu kỳ bu lại xem, có ngưá»i còn phải kiá»…ng chân lên xem, nhiá»u ngưá»i còn gà o lá»›n :
- Äánh hay lắm, đánh chết nó Ä‘i!
CÅ©ng có những ngưá»i quay Ä‘i thở dà i :
- Ãc quá! Äánh thế nà y chết ngưá»i như chÆ¡i.
Nhưng rốt cuộc cũng không ra mặt can ngăn.
Thiếu phụ nhÃu mà y, đặt tay lên sạp vải, nhẹ giá»ng nói :
- Nghe tiếng hÃt thở cá»§a đứa nhá» nà y yếu lắm rồi! Nếu còn đánh nữa nhất định nó phải chết.
Trung niên nam tá» cưá»i khà khà :
- Nà ng lại động lòng trắc ẩn rồi chứ gì?
Ngưá»i phụ nữ hÃt má»™t hÆ¡i sâu :
- Chỉ là một đứa nh� Có cần phải quá đáng như thế không?
Tiểu cô nương cũng kéo tay cha cầu xin :
- Cha, hắn tháºt đáng thương, chúng ta cứu hắn Ä‘i!
Trung niên nam tá» hắng giá»ng :
- Ngươi đúng là quá»· tinh linh chuyên lạm dụng lòng tốt, ngươi cứu được hắn má»™t lần, đâu thể cứu hắn cả Ä‘á»i.
Tiểu cô nương chá»›p mắt và i cái, cưá»i giảo hoạt :
- Cha có thể đưa hắn vá» nhà , dạy hắn Ä‘á»c sách viết chữ, như váºy sau nà y không còn ai dám khinh khi hắn nữa!
Trung niên nam tỠgạt phắt tay tiểu cô nương :
- Không được, có tiểu quỷ ngươi và mẹ ngươi rồi, ta không muốn lại có thêm một tên tiểu gia nữa đâu.
“Cha!†Cái miệng nhỠnhắn phụng phịu muốn khóc.
Ngưá»i phụ nữ cÅ©ng khuyên nhá»§ :
- Chân ca, mặc kệ ra sao, cứu ngưá»i trước đã rồi nói sau.
Trung niên nam tá» gáºt đầu nói :
- Tên tiểu tá» nà y cÅ©ng giá»i đấy, bị đánh gần chết mà không rên tiếng nà o, chỉ Ä‘iểm nà y thôi cÅ©ng đủ khiến ta muốn cứu nó rồi.
Vừa nói xong, cÅ©ng nhảy xuống dưới lòng đưá»ng.
Lão bản cá»§a Cẩm Y ÄÆ°á»ng cùng và i tên tiểu nhị đưa tay dụi mắt, thầm há»i không phải ánh mặt trá»i là m hoa mắt chứ, sao lại không thấy ông ta len và o giữa đám đông như thế nà o.
Äám ngưá»i tiểu nhị cá»§a hai tá»u quán Ä‘ang đè váºt má»™t thiếu niên chừng 12, 13 tuổi dưới đất, trong đó có má»™t gã to con nặng chừng 200 cân Ä‘ang cưỡi lên thiếu niên ná», đôi bà n tay búa tạ giáng như mưa xuống thân hình còm nhom cá»§a hắn.
Một tên gầy còm cũng không ngừng dùng chân đá và o thiếu niên, miệng hầm hừ :
- Dám ăn cắp gà của Túy Tiên Cư, hôm nay không thể không đánh chết ngươi.
Thiếu niên bị đè chặt xuống bùn, hai tay khăng khăng giữ chặt ná»a con gà trước ngá»±c, dù bị đấm đá thế nà o hắn cÅ©ng không buông ra.
- Äá»§ rồi, còn đánh nữa là chết ngưá»i đó.
Trung niên hán tỠđứng bên cạnh gã to con can ngăn.
Gã to con ngừng tay, trừng mắt :
- Ngươi là thư sinh biết cái quái gì! Loại giặc trá»™m nà y nếu không dạy cho má»™t bà i há»c Ä‘Ãch đáng, thì là m sao nhá»› được.
Dứt lá»i hắn lại giÆ¡ tay định đấm tiếp.
Thế nhưng bà n tay hắn vừa giÆ¡ lên lại không nhúc nhÃch được nữa, năm ngón tay thon dà i cá»§a trung niên nam tá» như những gá»ng ká»m thép nắm chặt cổ tay hắn.
Tên gầy còm kêu lên :
- Ngươi muốn gì đây?
Trung niên nam tỠmóc ra một mẩu bạc vụn từ vạt áo ném xuống đất, lạnh nhạt nói :
- Chừng nà y đủ mua mưá»i con gà , tha cho hắn được chưa?
Gã gầy còm nhặt mẩu bạc lên, thổi bụi rồi đưa và o miệng cắn thá», ngạc nhiên nói :
- 22 phân bạc.
- Nháºn lấy bạc rồi Ä‘i mau Ä‘i!
Trung niên nam tá» chán ghét sá»± tham lam cá»§a chúng, trầm giá»ng quát.
Có khoản thu ngoà i mong đợi, hai tên tiểu nhị cÅ©ng không để ý gì nữa, cưá»i há» há» buông tha cho thiếu niên, gã to con nhăn nhở :
- Ngươi gặp may đó, lần sau đừng để ta bắt được một lần nữa.
Ãnh mắt trung niên nam tỠđột nhiên táºp trung, bắn ra hai tia tinh quang nhắm thẳng và o lưng gã to con :
- Biến nhanh!
Cầm được bạc trong tay, hắn cÅ©ng không để ý nhiá»u nên cùng đồng bá»n rá»i Ä‘i.
Những ngưá»i hiếu kỳ thÃch xem náo nhiệt cÅ©ng giải tán, há» cÅ©ng Ä‘á»u là tiểu nhị và chưởng quầy cá»§a những hà ng quán quanh đó.
Ngưá»i phụ nữ đến bên cạnh trung niên nam tá», nhìn gã to con Ä‘i xa dần cưá»i nói :
- Chà ng lại cảnh cáo hắn, cho hắn Ä‘au đớn nằm liệt giưá»ng ba ngà y chứ gì?
Trung niên nam tá» cưá»i khà khà , cÅ©ng không trả lá»i nà ng.
Tiểu cô nương chạy đến bên gã thiếu niên thỠthẻ :
- Ngưá»i đánh ngươi đã bị cha ta Ä‘uổi Ä‘i rồi, ngươi đứng dáºy được rồi đó!
Nhưng thiếu niên trên mặt đất vẫn nằm bất động, tiểu cô nương đưa ngón tay lên mÅ©i hắn thấy vẫn còn hÆ¡i thở liá»n thở phà o nhẹ nhõm.
PhÃa sau, trung niên nam tá» nói :
- Ngá»c nhi, cứ yên tâm, hắn không sao đâu.
Tiểu cô nương giương mắt nhìn thiếu niên Ä‘ang nằm trước mặt, nà ng há»i :
Nhưng tại sao hắn lại nằm bất động váºy?
Không đợi trung niên nam tá» trả lá»i, thiếu niên cố gắng rướn ngưá»i lên khá»i vÅ©ng bùn, lá»™ ra gương mặt anh tuấn dÃnh đầy bùn hòa lẫn máu tươi. Máu từ mÅ©i và miệng hắn không ngừng chảy ra, thế nhưng ánh mắt cá»§a hắn vẫn sáng rá»±c, hà m chứa đầy sá»± thù háºn và phản nghịch.
Tiểu cô nương bị bá»™ dạng cá»§a hắn dá»a hết hồn, há»i ngay :
Ngươi không có sao không?
Gã thiếu niên không thèm nghe cÅ©ng không thèm nhìn nà ng lấy má»™t cái, cố hết sức chống tay đứng dáºy.
- Ngươi không sao chứ?
Tiểu cô nương tưởng hắn không nghe thấy vá»™i lặp lại câu há»i.
Gã thiếu niên lạnh lùng nhìn nà ng má»™t cái, rồi lại tiếp tục chống tay đứng dáºy. Ãnh mắt hắn cho thấy sá»± cô độc và hoang dại đến cùng cá»±c.
“Bịch!â€
Gã thiếu niên má»m nhÅ©n vô lá»±c ngã xuống, miệng hắn phát ra tiếng rên rỉ Ä‘au đớn, và i giá»t máu trên mặt hắn lại nhá» xuống bùn Ä‘en.
- Ngươi không sao, phải không?
Tiểu cô nương rút từ trong lồng ngực một chiếc khăn đỠthắm đưa cho hắn.
- Cút ngay!
Gã thiếu niên không nháºn thịnh tình cá»§a nà ng, giÆ¡ cánh tay vô lá»±c đẩy ra.
Tiểu cô nương không ngỠđến phản ứng cá»§a hắn, nà ng sững ngưá»i lại. Tay vẫn cầm chiếc khăn đỠquay lại nhìn cha mẹ, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc đến nÆ¡i.
Ngưá»i phụ nữ nhìn nghiêm khắc, cả giáºn nói :
- Hà i tá» nhà ngươi, ngưá»i ta có lòng muốn giúp ngươi, thế mà ngươi phản ứng tháºt vô lá»….
Gã thiếu niên nằm dưới đất, ho khan và i tiếng, thá»u thà o trả lá»i :
- Ta không cần các ngưá»i quan tâm, các ngưá»i mau Ä‘i Ä‘i.
Trung niên nam tá» cưá»i khà khà , gáºt đầu tán thưởng:
- Tiểu tỠkhá lắm, có chút bản sắc!
Äá»™t nhiên nghe tiếng tiểu cô nương kêu lên :
- Cha, hắn bị hôn mê rồi!
Trung niên nam tá» trầm ngâm má»™t lát, chợt nở nụ cưá»i thì thầm:
- Ngươi không cho ta quản, ta lại cà ng muốn quản, xem ngươi là m gì nà o?
Nói xong, ông ôm lấy thiếu niên bước đi.
Ngưá»i phụ nữ nhìn bóng lưng trung niên nam tá», cưá»i khổ :
- Sáu mươi năm tÄ©nh tu vẫn không bỠđược cái tÃnh gà n bướng.
Lá»i nói tưởng như oán giáºn nhưng lại trà n đầy hạnh phúc.
- Ngươi tên gì, tiểu ca ca?
Trong má»™t gian phòng ở khách Ä‘iếm “Nghênh Phúc†khu Äông thà nh, má»™t tiểu cô nương ngồi bên cạnh giưá»ng há»i gã thiếu niên.
Gã thiếu niên nằm trên giưá»ng, đã được tắm rá»a sạch sẽ, quần áo cÅ©ng đã được thay má»›i. Nhìn qua thì tinh thần cá»§a hắn cÅ©ng tốt hÆ¡n nhiá»u, Ä‘ang nằm nghiêng tá»±a trên chiếc gối.
- Tiểu tá», con gái ta há»i ngươi ngươi có nghe thấy gì không đó.
Trung niên nam tỠđứng má»™t bên há»i.
Thiếu niên cÅ©ng không nhìn há», nhắm mắt dưỡng thần. Trung niên nam tá» cưá»i khục khục nói :
- Ta tu chân sáu mươi năm, chưa từng phải hạ giá»ng vá»›i ngưá»i khác, thế mà hôm nay lại có má»™t tên ranh con dám ngang ngạnh như thế. Äừng tưởng ta cứu ngươi là ta sẽ không là m gì ngươi. Nếu ta nổi giáºn, không biết chừng ta lá»™t da ngươi.
“Cha!†Tiểu cô nương bất mãn nhìn cha, giáºn dá»—i :
- Cha lại dá»a ngưá»i ta nữa rồi!
Tô Chân cưá»i cưá»i, thầm nghÄ© ngươi còn nhá» thì biết cái gì? Năm đó cha ngươi tung hoà nh thiên lục cá»u châu ngay cả kẻ ngốc nghe danh ta còn phải sợ. Nếu không phải gặp mẹ ngươi, có khi hôm nay ta thống nhất toà n thể ma môn trong thiên hạ rồi.
- Hà i tá», đừng nghe ông ta nói báºy, trước hết uống bát canh gà đã!
Ngưá»i phụ nữ mở cá»a, bưng bát canh gà đến bên giưá»ng.
Gã thiếu niên ngá»i mùi canh gà thÆ¡m phức vá»™i mở mắt ngồi dáºy, thanh âm "rá»™t rá»™t" kêu lên không ngừng, bá»™ dạng như đã bị bỠđói lâu ngà y.
Tô Chân cưá»i khanh khách :
- Tiểu tá», ăn cháºm thôi, không sợ trong canh có độc sao?
Gã thiếu niên ngừng uống, cầm lấy một cái đùi gà nói :
- Chết vì trúng độc còn đỡ hơn chết vì đói.
- Ha ha, rốt cuộc nhóc con cũng chịu mở miệng rồi.
Tô Chân há»i:
- Nà o bây giỠcho ta biết tên của ngươi được chưa?
“Äinh Nguyên.†Gã thiếu niên thuáºn miệng nhổ xương gà xuống đất xong trả lá»i luôn.
Ngưá»i phụ nữ thầm nghÄ©, thằng nhá» nà y cÅ©ng chỉ là con nhà bình thưá»ng, chưa há»c qua lá»… nghÄ©a, khiến nó phải sống phiêu bạt khổ cá»±c, vì bị ngưá»i ta ức hiếp má»›i trở nên thế nà y. NghÄ© đến đây, lòng nà ng chợt cảm thấy thương xót. Váºy nên nà ng má»›i há»i :
- Nhà của ngươi ở đâu, sao lại đi lang thang trộm cắp thế nà y?
Äinh Nguyên mất kiên nhẫn, lạnh lùng nhìn bà ta nói :
- Số pháºn cá»§a ta không may mắn như muá»™i muá»™i nà y, cha mẹ Ä‘á»u đã chết, nếu không ăn cắp thì lấy gì bá» bụng?
Tiểu cô nương đồng tình :
- Äinh ca ca, ca tháºt đáng thương.
Äinh Nguyên giống con mèo bị dẫm phải Ä‘uôi, gầm gừ :
- Ta không cần ngươi thương hại.
Tô Chân đến bên giưá»ng, chăm chú nhìn Äinh Nguyên, nói :
- Nếu ngươi còn nói chuyện vá»›i con gái ta bằng cái giá»ng đó, ta láºp tức ném ngươi ra đưá»ng!
Äinh Nguyên không sợ hãi, hắn cưá»i khinh miệt; Ä‘oạn đặt chân xuống đất nói:
- Tưởng rằng cho ta được bát canh gà là có quyá»n dạy bảo ta sao, các ngưá»i bất quá lợi dụng ta để biểu thị cái gá»i là thiện tâm thôi. Xin lá»—i nhé, ngươi không phải ném ta ra ngoà i, ta tá»± Ä‘i được.
Hắn định mang đôi già y và o thì phát hiện đôi già y cũ nát đã được thay bằng một đôi mới tinh.
Không biết Tô Chấn cho hắn uống linh Ä‘an diệu dược gì mà sá»± Ä‘au đớn trên ngưá»i hắn đã giảm đến má»™t ná»a, những vết sưng bầm tÃm cÅ©ng xẹp xuống nhiá»u. Nhưng khi hắn đứng lên lại cảm thấy Ä‘au đến thấu xương, mắt hắn hoa lên, suýt nữa thì ngã dáºp mặt.
Tô Chấn lạnh lẽo nói :
- Ngươi bị gãy ba rẻ xương sưá»n, còn đứng dáºy Ä‘i được ba bước thì ta phục ngươi!
Äinh Nguyên không nói lá»i nà o, cố gắng nhÃch chân bước, trên trán hắn mồ hôi lạnh tuôn như suối. Tiểu cô nương thấy thế không đà nh lòng :
- Äinh ca ca, huynh cÅ©ng đừng ương ngạnh nữa, mau trở lại giưá»ng để cha muá»™i chữa trị.
Chân phải Äinh Nguyên cố trụ trên mặt đất, thở hổn hển, ngỡ như bước Ä‘i vừa rồi xa đến trăm sông ngà n núi.
- Còn hai bước.
Tô Chấn lạnh lùng vừa nhìn Äinh Nguyên vừa đếm.
Äinh Nguyên nghiến răng, lại bước tiếp, lại suýt ngã lần nữa, phải cố gắng hết sức để lấy lại thăng bằng.
Ngưá»i phụ nữ thở dà i :
- Ngươi sao phải khổ thế, mau trở lại giưá»ng Ä‘i!
Nói xong đưa tay đỡ lấy hắn.
Äinh Nguyên gạt tay nà ng, hằn há»c :
- Ta không cần các ngưá»i quản.
Tô Chân cÅ©ng không tức giáºn, cưá»i nói :
- Doanh muội cứ để hắn đi, hắn ngã chết cũng là do hắn.
Bà n tay Äinh Nguyên vịn lên thà nh giưá»ng, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu khiến vết thương Ä‘au đơn xông lên táºn óc. Thế mà gã thiếu niên quáºt cưá»ng vẫn không đầu hà ng, ra sức bước tiếp bước thứ ba.
Chân vừa chạm đất, Äinh Nguyên đột nhiên thấy trá»i đất tối sầm, đầu óc quay cuồng, bên tai loáng thoáng tiếng tiểu cô nương thảng thốt : “Cẩn tháºn!â€
Sau đó hắn chẳng còn biết gì nữa.
Khi hắn tỉnh lại thấy mình Ä‘ang nằm trên giưá»ng, bất quá trong phòng ngòai hắn chỉ còn lại mình Tô Chân.
Thân hình cao lá»›n rắn chắc cá»§a ông đứng tá»±a bên cá»a sổ, khoanh tay đứng nhìn ra mà n đêm đặc quánh bên ngoà i, không cần quay lại cÅ©ng biết Äinh Nguyên đã tỉnh, ông thản nhiên nói :
- Nằm yên trên giưá»ng, nếu không là ngươi sẽ tá»± hại mình đó.
Äinh Nguyên lặng ngưá»i, trầm mặc má»™t hồi lâu má»›i nói :
- Tại sao các ngưá»i lại muốn quản ta?
Tô Chân hừ lạnh :
- Nếu không phải do Ngá»c nhi và phu nhân nói, ngươi có chết ngay trước mặt ta, ta cÅ©ng không quan tâm.
Äinh Nguyên nghe váºy, bị chá»c và o ngạo khÃ, lạnh lùng trả lá»i :
- Nếu ta thá»±c sá»± phải chết, ta cÅ©ng không cầu xin các ngưá»i ná»a lá»i.
Hắn dù tuổi còn nhá» nhưng do mồ côi cha mẹ sá»›m đến ná»—i phải sống lưu lạc, phải nếm trải đủ thứ mùi Ä‘á»i, đã tạo nên cá tÃnh kỳ quặc nà y. Trong mắt hắn, cÆ¡ hồ má»—i ngưá»i Ä‘á»u coi hắn là thứ trá»™m cắp rác rưởi hết thuốc chữa, Ä‘á»u khinh bỉ hoặc cưá»i nhạo hắn, đôi khi có ngưá»i tốt bụng cÅ©ng chỉ cho hắn được cái ăn mà thôi.
Ngà y hôm nay bị hai gã tiểu nhị đánh cho thừa sống thiếu chết cÅ©ng chỉ là chuyện thưá»ng ngà y vá»›i hắn mà thôi. Tuy những nắm đấm giáng xuống ngưá»i hắn như mưa hắn cÅ©ng không cầu xin ná»a lá»i, bởi hắn biết nếu mình cà ng cầu xin, đám ngưá»i kia cà ng vui vẻ.
Má»—i khi có ngưá»i ức hiếp hắn Ä‘á»u khắc sâu và o ký ức, tá»± hứa rằng bây giá» còn yếu không thể trả thù, nhưng sau nà y tất sẽ có ngà y hắn đòi lại công đạo.
“Thế giá»›i nà y vốn không có thứ gá»i là công đạo, công đạo thuá»™c vá» kẻ mạnh.†Äinh Nguyên nhá»› lại lá»i mẹ hắn dạy khi còn bé, bà i há»c nà y giỠđây hắn đã quá thấm thÃa.
Thế nhưng trung niên nam tỠnà y cùng vợ con ông ta không chỉ ra tay cứu hắn, còn rất quan tâm chăm sóc.
Äinh Nguyên không rõ vì sao, không biết được há» là m thế nà y là có ý đồ gì? Bất quá hắn thầm nghÄ© nên nhanh rá»i khá»i chá»— nà y, rá»i khá»i gia đình ba ngưá»i nà y. Dù có ngá»§ trên mặt đưá»ng lạnh như băng cÅ©ng còn hÆ¡n ngá»§ trên giưá»ng thế nà y.
Hắn cố gắng thế nà o cÅ©ng không hiểu được tại sao đôi vợ chồng nà y lại thương yêu con gái đến thế, hắn cÅ©ng không biết là mình Ä‘ang ghen ghét hay phẫn ná»™ nữa, hắn chỉ cảm thấy mình ở đây đúng là ngưá»i thừa. Trước khi bị ngưá»i ta Ä‘uổi Ä‘i thì mình nên tá»± Ä‘i sẽ tốt hÆ¡n.
Äinh Nguyên nghÄ© đến đây vá»™i mở miệng nói :
- Bất kể thế nà o, cám ơn các ngươi đã cứu ta, bây giỠta phải đi.
- Äi đâu?
Tô Chân vẫn nhìn bên ngoà i há» hững há»i.
- Quay trở vỠnơi ta từ đó ra đi.
Äinh Nguyên vừa trả lá»i vừa bước xuống giưá»ng, hắn phát giác cÆ¡n Ä‘au cá»§a mình hầu như biến mất, chỉ còn cảm giác hÆ¡i nhoi nhói mà thôi.
Hắn cảm thấy kỳ quái, thương thế cá»§a mình sao lại được chữa trị nhanh đến thế, hắn không biết vừa rồi Tô Chấn dùng tu vi trăm năm tinh thuần khai thông khà huyết, tiếp dẫn “Vô Ưu Äan†mà ngưá»i thưá»ng mÆ¡ cÅ©ng không thấy. Äừng nói là thương tÃch bình thưá»ng cá»§a Äinh Nguyên, cho dù là mạng sống như chỉ mà nh treo chuông, chỉ cần chút hÆ¡i thở thì sau chưa đầy má»™t ngà y hà nh công sẽ được cải tá» hoà n sinh, trà n trá» sức sống.
Äinh Nguyên không há» biết hắn được uống loại Ä‘an dược do Tô Chấn hao phà 13 năm tâm lá»±c luyện chế thà nh, ngưá»i tu chân dùng má»™t viên có thể đả thông kinh mạch, bồi bổ cÆ¡ thể, tác dụng rất lá»›n. Huống chi hắn còn uống má»™t lượt ba viên.
Äá»™t nhiên cánh cá»a mở ra, tiểu cô nương chạy đến kêu lên :
- Cha, Äinh ca ca tỉnh chưa?
- Tỉnh rồi, tỉnh rồi. Bất quá hắn đang muốn đi.
Tiểu cô nương lặng ngưá»i, nhìn Äinh Nguyên Ä‘ang Ä‘eo già y há»i :
- Äinh ca ca, tại sao huynh phải Ä‘i?
Äinh Nguyên không hiểu vì sao hắn không thÃch tiểu cô nương nà y, thản nhiên đáp :
- Äây không phải nhà ta, tất nhiên ta phải Ä‘i.
Tiểu cô nương lo lắng :
- Nhưng thương tÃch cá»§a huynh vẫn chưa là nh, cha nói rằng huynh phải nghỉ ngÆ¡i Ãt nhất 5 ngà y rồi má»›i khá»e được.
- Rá»i khá»i đây rồi ta có thể tá»± nghỉ ngÆ¡i.
Äinh Nguyên đứng thẳng ngưá»i nói :
- Xin đại thúc cho ta biết tên, ta tuy tuổi còn nhỠnhưng cũng hiểu được đại trượng phu ân óan phân minh, sau nà y nếu có cơ duyên nhất định báo đáp.
Tô Chân cưá»i to :
- Có ý tứ, tên ta cÅ©ng không ngại cho ngươi biết, bất quá ngươi cÅ©ng không cần hồi báo. Ta là Tô Chân; thưá»ng hà nh sá»± theo ý muốn cá»§a mình, cứu ngươi cÅ©ng chỉ như cứu má»™t con mèo hoang, chỉ vì cảm thấy hứng thú mà thôi.
- Äinh ca ca, tên muá»™i là Tô Chỉ Ngá»c, cha mẹ thưá»ng gá»i là Ngá»c nhi. Huynh đừng Ä‘i có được không?
Hai ngưá»i mở lá»i má»™t trước má»™t sau, ngữ khà cÅ©ng khác nhau hoà n toà n, cái gì là giống nhau giữa cha và con gái chứ?
Äinh Nguyên nhìn Tô Chân ôm quyá»n chà o :
- Cứu ta hay không là việc cá»§a các ngưá»i, báo đáp hay không là việc cá»§a ta. Tô đại thúc cứu ta như cứu má»™t con mèo hoang, ta cÅ©ng sẽ báo đáp.
Tô Chân cưá»i ha ha :
- Có ý tứ, ta xuống núi đã lâu ngà y mắt thấy tai nghe nhiá»u Ä‘iá»u, nhưng chưa từng gặp qua má»™t đứa nhá» thú vị như ngươi. Äáng tiếc ngươi không chịu theo ta, nếu không ta có thể nháºn ngươi là m đệ tá».
Äinh Nguyên trả lá»i :
- Ta quen tá»± do tá»± tại, không thÃch sá»± quản thúc.
Tô Chân vừa định nói chuyện đột nhiên thần sắc thay đổi, cưá»i lạnh nói :
- Mãi mới được đi ra ngoà i một chuyến, hết lần nà y đến lần khác không để ta được yên.
Ngưá»i phụ nữ chẳng biết đã đến bên cạnh Tô Chân tá»± lúc nà o, thì thầm nói :
- Có lão bằng hữu đến há»i thăm!
Äinh Nguyên cùng tiểu cô nương Ä‘á»u không hiểu bá»n há» Ä‘ang nói vá» Ä‘iá»u gì, ngÆ¡ ngác nhìn hai ngưá»i há» cảm thấy như sắp có phong ba bão táp giáng xuống đầu.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Thanh Vân
Chữ ký cá»§a Thanh Vân [SIZE="4"][B][COLOR="Blue"]Anh bước Ä‘i không nhìn lại phÃa sau
Sẽ chẳng thấy lệ em trên gò má
Anh chỉ thấy mảnh hồn anh trắng xoá
Gió qua Ä‘á»i tình cÅ©ng lãng đãng bay[/COLOR][/B][/SIZE]
Last edited by tieu_thusinh; 16-05-2010 at 10:30 AM .
26-10-2009, 09:59 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: HN
Bà i gởi: 258
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 51 Times in 42 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 1: Tiểu tỠthiên thà nh
Chương 2: Cừu gia
Dịch: lưu tinh lệ
Nguồn: Thánh viện - 4vn.eu
Trong phòng đột nhiên yên tÄ©nh lạ thưá»ng, tiếng chó sá»§a bên ngoà i còn nghe văng vẳng vá»ng và o.
- Tổng cá»™ng là chÃn ngưá»i.
Thiếu phụ trấn định nói ra.
- Dá»±a theo cá»u cung phương vị bố trà xung quanh khách sạn nà y thì từ âm thanh phát ra cá»§a bá»n há» có thể Ä‘oán ra đây là cao thá»§ cá»§a BÃch Lạc SÆ¡n, trong đó Ãt nhất phải có đến bốn tên trưởng lão. Không chừng lão già Äình Vân cÅ©ng có mặt.
Tô Chân hừ lạnh:
- Bá»n chúng tá»›i nhanh lắm, nhưng Tô Chân ta đã tu thân dưỡng tÃnh 60 năm sẽ để chúng dá»… dà ng "bắt nạt" sao.
Tiếng Tô Chân vừa dứt, phòng phÃa đối diện vang lên má»™t âm thanh già nua:
- Tô Chân lão đệ, Thuá»· Doanh Doanh - Thuá»· tiên tá», hai vị vẫn khoẻ chứ?
Trong đáy mắt Tô Chân chợt loé lên xÃch quang* đáng sợ, cả ngưá»i phát ra sát khà nồng nặc, trầm giá»ng lên tiếng:
-Hoá ra là lão già Äình Äà o chân nhân cà n rỡ. Trong BÃch Lạc thất tá» thì hắn chÃnh là tên thâm hiểm nhất
Âm thanh cá»§a Äình Äà o chân nhân từ bên ngoà i lại vá»ng và o:
- Nếu đã tá»›i phụ cáºn cá»§a BÃch Lạc SÆ¡n, ta nghÄ© Tô lão đệ cÅ©ng nên tìm mấy lão bạn già chúng ta ôn lại chuyện cÅ© chứ? Ngưá»i ngoà i nhìn và o không khéo lại bảo BÃch Lạc SÆ¡n chúng ta thất lá»….
Má»™t nụ cưá»i đầy miệt thị hiện ra trên mặt Tô Chân:
- Lão già cà n rỡ, váºy ngưá»i tá»›i đây là m gì?
Tiếng cá»§a Äình Äà o chân nhân lại tiếp tục vang lên:
- Chưởng môn sư huynh chúng ta biết được quý phu thê các vị Ä‘i tá»›i vui mừng khôn xiết, không ngừng dặn dò bần đạo phải má»i bằng được hai vị lên núi gặp gỡ cho thoả niá»m mong nhá»› và ôn lại chuyện xưa chứ không há» có ý gì khác.
-Cút Ä‘i, Nếu muốn má»i thì hãy bảo lão quá»· Äình Tâm tá»± tá»›i đây, ngưá»i chưa đủ tư cách để má»i ta.
Tô Chân lạnh lùng nói.
Lại một thanh âm nữa vang lên, nhưng lần nà y là của nữ giới:
-Tô đại hiệp khẩu khà tháºt lá»›n, nếu Äình Äà o sư huynh không thể má»i được các hạ và Thuá»· tiên tá» váºy thì nếu tÃnh thêm cả ta đứng ra má»i thì không biết hai vị có nể mặt không?
Sắc mặt Thuá»· Doanh Doanh có chút căng thẳng, bà thấp giá»ng nói:
- Là Äình Tuyết chân nhân, có lẽ BÃch Lạc thất tỠđúng là đã tá»›i bốn ngưá»i.
Tô chân vẻ mặt không lộ ra một chút biến hoá nà o, chỉ từ từ nói:
-Cho dù có đến tất ta đây cũng không ngại, chứ đừng nói chỉ có bốn tên.
Thuỷ Doanh Doanh đảo mắt nhìn sang nữ nhi của mình vẫn ở đó mà không hỠbiết được nguy hiểm sắp tới, bà thở dà i nói:
-Nếu chỉ có chúng ta liên thá»§ thì đúng là không sợ 'BÃch Lạc cá»u tuyá»n kiếm tráºn', nhưng hiện nay còn có Ngá»c nhi, phải là m sao đây?
Tô Chân hạ giá»ng nói:
-LÅ© đạo sÄ© mÅ©i trâu BÃch Lạc SÆ¡n mặc dù vô sỉ, nhưng cÅ©ng không Ä‘i ăn hiếp má»™t đứa bé gái. Ta chỉ sợ lúc ứng chiến sẽ bị phân tâm thôi.
Thuá»· Doanh Doanh cưá»i khổ:
-Chúng ta trên ngưá»i cất giấu thứ mà ngưá»i khác mÆ¡ cÅ©ng không thấy, nếu bá»n há» biết thì đã tụ táºp lại sá»›m truy tá»›i đây. Mấy đạo sÄ© ở ngoà i xem ra là đến thảo phạt ma đầu là chà ng đó, nhưng nói cho cùng còn không phải vì váºt kia sao.
Tô Chân cưá»i lên hắc hắc:
- Ta cũng muốn biết ai có khả năng mang nó đi?
Thuá»· Doanh Doanh nhẹ giá»ng nói tiếp:
- Váºy…Ngá»c nhi thì là m thế nà o?
Tô Chân xoay ngưá»i lại, cúi xuống vuốt tóc con gái nói:
- Ngá»c nhi, con ở đây ngoan nhé, cha mẹ Ä‘i gặp mấy ngưá»i bạn cÅ©, má»™t lát rồi sẽ trở lại vá»›i con.
Tô Chỉ Ngá»c ngây thÆ¡ nói:
- Ngá»c nhi cÅ©ng muốn Ä‘i, BÃch Lạc SÆ¡n kia chắc chắn rất đẹp.
Thuá»· Doanh Doanh nhẹ nhà ng nhìn vẻ măt hồn nhiên cá»§a con gái mà tim thắt lại, cố gẳng mỉm cưá»i nói:
-Ngá»c nhi ngoan, đây là chuyện cá»§a ngưá»i lá»›n, trẻ con không Ä‘i được. Ngá»c nhi cá»§a mẹ ở trong phòng chá» cha mẹ có đươc không?
Tô Chỉ Ngá»c gáºt đầu:
-Ngá»c nhi nghe lá»i cha mẹ, cha mẹ Ä‘i nhanh nhé, con muốn nghe mẹ hát ru con ngá»§ cÆ¡.
Tô Chân đảo mắt nhìn Äinh Nguyên:
- Tiểu tá», ngưá»i không phải nói là sẽ Ä‘i à , sao bây giá» còn đứng ở đây?
-Ta không Ä‘i, các ngưá»i Ä‘i Ä‘i, ta sẽ ở lại bảo vệ cho tiểu muá»™i muá»™i.
Äình Nguyên hiên ngang nói.
- Ngưá»i bảo vệ? Cưá»i chết ta mất, ngưá»i nghÄ© mình có khả năng đó sao?
Tô Chân cưá»i báºt lên.
Äình Nguyên há» hững nhìn Tô Chân, chỠđến khi lão cưá»i xong má»›i đáp:
- Không có gì đáng buồn cưá»i cả, ta nói là sẽ báo đáp ngưá»i vì ngươi cứu ta hôm trước, cùng lắm là chết chứ có gì đâu.
Vẻ mặt khinh miết trên mặt Tô Chân dần dần biến mất, lão gáºt đầu rồi vá»— mạnh lên vai cá»§a Äình Nguyên như thể hiện sá»± tin tưởng:
- ÄÆ°á»£c! Ngưá»i ở lại giúp ta để ý Ngá»c nhi, ta tin tưởng ngưá»i.
Äinh Nguyên đáp lại:
- Ngươi yên tâm! Chỉ cần ta không chết, không ai có thể đụng đến ná»a cá»ng tóc cá»§a tiểu muá»™i.
Hắn chỉ cao đến lồng ngá»±c Tô Chân, lại không há» có chút tu vị nà o trong ngưá»i. Nhưng ngôn ngữ cá»§a hắn như chém Ä‘inh chặt sắt, kiên định vô cùng là m cho ngưá»i ta quên Ä‘i tuổi tác cá»§a hắn.
Tô Nguyên vung tay lên, nhất thá»i trong phòng sáng lên - má»™t đạo hồng quang nhà n nhạt hiện ra vô cùng quá»· dị.
Äình Nguyên cảm thấy kì quái, chăm chú nhìn kÄ© má»›i thấy rõ váºt trong tay Tô Chân Ä‘ang cầm – đó là má»™t cây đèn bằng đồng mà u xanh to bằng cái chén. PhÃa trên cá»§a đèn có Ä‘iêu khắc má»™t con dị thú tháºp phần uy vÅ©, vẻ mặt dữ tợn – khà thế kinh nhân. PhÃa trong cá»§a đèn chỉ có má»™t cái bấc đèn leo lét má»™t ngá»n lá»a đỠsáºm
Lên!
Tô chân quát nhẹ má»™t tiếng, chiếc đèn mà u xanh kia từ từ bay lên không trung, hồng quang nhà n nhạt từ chiếc đèn tuôn ra như suối hình thà nh má»™t vòng tròn đủ để bao lấy Tô Chỉ Ngá»c và Äinh Nguyên và o giữa.
- Äây chÃnh là thần váºt từ thá»i thượng cổ truyá»n lại – Thiên Tâm Äăng, có nó bảo vệ các ngươi sẽ tránh được yêu tà quá»· mị, ở bên trong lồng sáng nà y cấm lá»™n xá»™n Ä‘i ra ngoà i. Nghiêm cấm chạm và o đăng toạ. Nếu có ngưá»i lạ đến có mưu đồ xấu thì cÅ©ng không phải sợ, cứ ở nguyên trong nà y, Số ngưá»i có thể phá Ä‘i vòng bảo há»™ cá»§a Thiên Tâm Äăng bây giá» cÅ©ng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Tô Chân dặn dò rất kĩ.
-Tô đại hiệp, Thuá»· tiên tá». Nếu hai vị không lên tiếng, chúng ta mạn phép tá»± mình tiến và o váºy.
Thanh âm thúc giục bên ngoà i lại tiếp tục vang lên.
Tô Chân quát to một tiếng đáp lại:
-Hai mươi dặm ở phÃa thà nh đông có má»™t sừơn núi, rất nhiá»u má»™ phần ở đó, nếu không sợ má»i theo ta tá»›i đó.
Vừa dứt lá»i, sau lưng Tô Chân má»™t đạo hồng quang chợt loé. Ma kiếm “xÃch huyết’ ngâm lên má»™t tiếng thanh thuý rồi hoá thà nh má»™t đạo trưá»ng hồng lao nhanh vá» phÃa trá»i đêm.
Tô Chân thân hình khẽ động, cả ngưá»i và đạo hồng quang kia đã hoà và o là m má»™t, biến mất và o trong đêm tối.
-Cha!
Tô Chỉ Ngá»c kêu to lên.
Thuá»· Doanh Doanh nhẹ nhà ng gáºt đầu:
-Äinh tiểu hữu, sá»± an toà n cá»§a Ngá»c nhi đà nh nhá» và o ngươi.
Ngá»c thá»§ khẽ rung lên, kiếm quang mà u xanh bùng lên mạnh mẽ, sau khi ánh sáng đó đã nhạt dần thì ngưá»i cÅ©ng Ä‘i tá»± bao giá».
Äinh Nguyên nhìn ra ngoà i trá»i đêm lạnh lẽo đến ngây ngốc, những suy nghÄ© cứ quay vòng vòng trong đầu hắn “Äây không phải là kiếm tiên trong truyá»n thuyết chứ? nếu má»™t ngà y ta cÅ©ng có bản lÄ©nh như váºy thì còn sợ mấy tên há»—n đản sao?â€
Tô Chỉ Ngá»c nắm lấy má»™t vạt áo cá»§a hắn mà kéo, nhẹ nhà ng há»i:
-Äinh ca ca, cha mẹ muá»™i khi nà o vá» váºy?
Äinh Nguyên tất nhiên không thể trả lá»i được câu há»i nà y. Hắn so vá»›i Tô Chỉ Ngá»c thì hiểu chuyện hÆ¡n nhiá»u, hiểu được Tô Chân và Thuá»· Khinh Doanh hiện giá» có lẽ Ä‘ang cùng vá»›i cái gì mà BÃch Lạc thất tỠđánh nhau má»™t tráºn. Còn vá» chuyện tại sao BÃch Lạc thất tá» tìm tá»›i vợ chồng Tô - Thuá»· thì có lẽ liên quan tá»›i việc gì đó rất bà ẩn.
Äối vá»›i BÃch Lạc SÆ¡n, Äinh Nguyên cÅ©ng đã nghe được má»™t chút sá»± tÃch má»i ngưá»i đồn đại vá» nó. Từ đây vá» phÃa tây hai trăm dặm có má»™t toà núi lá»›n liên miên không dứt nhấp nhô trùng Ä‘iệp, quanh năm cá» cây xanh biếc có tên BÃch Lạc. Rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u nói ở chá»— sâu nhất cá»§a BÃch Lạc SÆ¡n có thần tiên trú ngụ ở đó, và i thợ săn Ä‘i săn thú lúc ná»a đêm còn nhìn thấy từng đạo thất thải quang mang loé lên, đấy không phải thần tiên hạ phà m thì là gì.
Äáng tiếc đưá»ng núi gháºp ghá»nh khó Ä‘i, núi cao vá»±c sâu, đến ngay cả khỉ còn không bò tá»›i Ä‘uợc chá»— cao nhất cá»§a BÃch Lạc SÆ¡n - chá»— bẩy đỉnh núi, thì con ngưá»i còn có hi vá»ng trèo lên để được nhìn thấy thần tiên sao?
Tô Chỉ Ngá»c lại há»i:
-Äinh ca ca, vết thương cá»§a ca còn Ä‘au không?
Äinh Nguyên Ä‘ang chìm và o suy nghÄ© miên man, bá»—ng bị tiểu cô nương nà y quấy rối cắt mất dòng suy nghÄ©, bá»±c mình nói:
-Không đau. Ngươi không có việc gì thì đi ngủ trước đi.
Tô Chỉ Ngá»c “a†lên má»™t tiếng, rồi hướng phÃa giưá»ng Ä‘i tá»›i. CÅ©ng lạ! mà n hồng quang phát ra từ Thiên Tâm Äăng cÅ©ng dần dần khuếch tán theo hướng Tô Chỉ Ngá»c Ä‘i tá»›i, má»™t má»±c Ä‘em bá»n há» bao và o giữa.
Äinh Nguyên ngẩng đầu nhìn Thiên Tâm Äăng thầm nghÄ© “Äây tuy là tiên gia bảo bối, nhưng cái vòng ánh sáng nà y lại có thể tránh được ma quá»· sao?â€
-Äinh ca ca, muá»™i không ngá»§ được.
Tô Chỉ Ngá»c ngồi trên giưá»ng gá»i vá»›i tá»›i Äinh Nguyên.
-Ngủ không được thì đếm cừu đi, ngươi chỉ cần đếm đến một trăm con thì sẽ ngủ ngay thôi.
Äinh Nguyên thuáºn miệng trả lá»i.
-Nhưng…trước kia lúc muá»™i ngá»§ Ä‘á»u có mẹ ở bên cạnh kể chuyện thần tiên ngà y xưa cho muá»™i ngá»§.
-Ta không biết kể chuyện ngà y xưa!
Äinh Nguyên nghÄ© thầm “con bé nà y được cha mẹ nuông chiá»u quá lên hư, tại sao lại phiá»n thế?â€
-Ca ca có thể kể chuyện ngà y xưa của mình cho muội được không?
Tô Chỉ Ngá»c nhá» nhẹ nói.
-Cuá»™c Ä‘á»i ta không có gì để nói hết!
Tô Chỉ Ngá»c vẫn chưa để cho Äinh Nguyên được yên, nà ng lấy giá»ng tháºt ngá»t ngà o bắt đầu thá»§ thỉ:
-Ca ca kể cho muá»™i biết ca ca thưá»ng chÆ¡i gì, cha mẹ ca ca bảo ca ca Ä‘á»c sách gì, có ép ca ca luyện kiếm không?
Äinh Nguyên nhá»› lại cái tuổi thÆ¡ đầy cay đắng cá»§a mình không nhịn nổi quát lên:
-Nhanh đi ngủ!
Tô Chỉ Ngá»c từ nhỠđã được cha mẹ thương yêu bao bá»c, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chưa bao giá» bị ngưá»i khác quát. Lúc nà y đây lại bị Äinh Nguyên quát. Ngay láºp tức hai hà ng nước mắt chảy ra, nà ng khóc!
Äinh Nguyên quả thá»±c không chịu nổi nữa rồi. Hắn không sợ ngưá»i khác “nói chuyện†vá»›i mình bằng quả đấm nhưng lại vô cùng sợ khi nghe thấy tiểu cô nương khóc. Không còn cách nà o khác, đà nh cố gắng hạ thấp cưá»ng độ đến mức nhẹ nhà ng nhất cá»§a cái giá»ng vừa quát lên ấy xuống:
-Äừng khóc, cố ngá»§ má»™t chút Ä‘i, ngá»§ xong má»™t giấc dáºy là sẽ thấy cha mẹ muá»™i thôi. Ca nói tháºt đấy.
-Ca bắt nạt muội.
Tô Chỉ Ngá»c nói trong nước mắt.
Äinh Nguyên không khá»i ngao ngán, nếu đây là bắt nạt thì trước đây những thứ ta chịu gá»i là gì. Không phải vì đáp ứng vợ chồng Tô Chân thì hắn có lẽ không ở đây nữa đã Ä‘i rồi, nhưng hiện tại cÅ©ng đà nh cưá»i trừ hạ giá»ng Ä‘i dá»— trẻ con:
-Thôi, đừng khóc nữa. Ta sẽ kể cho ngươi nghe chuyện ngà y xưa của ta.
-Tháºt chứ ?
Tô Chỉ Ngá»c ngừng khóc tháºt, hai mắt sáng long lanh. Có lẽ đây là má»™t trong những “tuyệt chiêu†mà nà ng hay dùng vá»›i cha mẹ.
-Äuợc rồi, ta sẽ kể cho ngưá»i nghe má»™t chút chuyện xưa cá»§a ta.
Äinh Nguyên suy nghÄ© má»™t lát rồi nói.
Tô Chỉ Ngá»c tuy nước mắt vẫn còn vệt trên má, hai mắt đỠhoe nhưng bây giá» ngồi tháºt yên tÄ©nh
-Trước đây, ta cùng vá»›i mẹ ta ở tại má»™t trấn nhá» hẻo lánh, mẹ ta dá»±a và o công việc là m váºt phẩm trang sức trên quần áo lấy tiá»n nuôi ta. Năm tám tuổi, ta cÅ©ng bắt đầu Ä‘em các váºt phẩm trang sức mà mẹ ta là m ra mang bán giúp mẹ, má»—i ngà y cÅ©ng đổi lại được mấy đồng.
-Váºy, cha huynh đâu?
Tô Chỉ Ngá»c tò mò cắt đứt mạch truyện.
-Ta không có phụ thân.
Äinh Nguyên trong ánh mắt toát ra má»™t sá»± cừu háºn ghê gá»›m
-Cha ta từ khi mẹ ta mang thai ta không bao giá» quan tâm tá»›i chúng ta. Ta chưa bao giá» nghÄ© đến ngưá»i cha nà y.
-Xin lá»—i!
Tô Chỉ Ngá»c nhá» nhẹ nói.
-Ca kể tiếp đi.
Và o ngà y sinh nháºt ta tròn mưá»i tuổi năm ấy, mẹ ta bảo ta mang đồ Ä‘i bán rồi vá» nhà cho sá»›m để tổ chức sinh nháºt cho ta. Từ sáng sá»›m đã chạy ra chợ, ngà y đó quả thá»±c buôn bán cÅ©ng tốt khách mua hà ng cÅ©ng đông, đến giữa trưa ta đã kiếm được số tiá»n bằng cả ngà y thưá»ng cá»™ng lại. Vừa qua giá» trưa, tên ác quá»· trên trấn lại mang theo má»™t lÅ© chó săn Ä‘i thu phà bảo vệ. Trên hắn còn có hai ngưá»i anh là tiểu quan địa phương lên hắn không coi ai ra gì, vô pháp vô thiên. Ngưá»i trên trấn Ä‘á»u sợ hắn, kêu hắn là “Ba diêm laâ€
Äình Nguyên trầm mình và o hồi ức xa xưa, từ từ nói:
-Hắn đến quán ta bán thu tiá»n, theo thưá»ng lệ ta giao tiá»n cho hắn. Nà o ngá» hắn nói hôm nay là sinh nháºt cá»§a đại ca hắn lên phà bảo vệ sẽ tÃnh gấp đôi ngà y thưá»ng. Trên ngưá»i ta sao có nhiá»u tiá»n đến váºy, đà nh phải cố gắng nói khó vá»›i hắn. Ba lão tam – con mẹ hắn, hắn cưá»i hắc hắc nói rằng không giao tiá»n cÅ©ng được nhưng muốn mẫu thân ta đến ở đợ trong phá»§ hắn má»™t năm, hắn sẽ xem xét hạ thấp số nợ. Ta thá»±c sá»± là vô cùng tức giáºn bèn cắn và o tay hắn má»™t cái. Bá»n chó săn bên cạnh tên khốn kia ngay láºp tức chạy tá»›i bảo vệ chá»§ cá»§a nó, tay đấm chân đá liên tục muốn Ä‘em ta đánh chết tại đương trưá»ng. Chúng đánh đấm chán chê rồi lục soát cướp Ä‘i hết số tiá»n có trên ngưá»i ta, trước khi Ä‘i còn Ä‘áºp nát hết toà n bá»™ đồ trang sức váºt phẩm. Äám ngưá»i đứng xem trò có lẽ cÅ©ng phải đến hÆ¡n trăm nhưng không má»™t ai dám hé răng.
Tô Chỉ Ngá»c giáºn dữ nói:
-Äinh ca ca, Ba lão tam nà y cá»§a vô cùng ngang ngược, chá» cha mẹ ta vá» ta nhá» há» báo thù cho ca.
Äinh Nguyên lắc đầu, tiếp tục nói:
-Ta cố gắng lết cái thân thể toà n vết đánh đến khi trá»i tối Ä‘en má»›i lết vá» tá»›i nhà . Mẹ ta chỠở nhà sốt ruá»™t không chịu được Ä‘i ra ngoà i tìm ta, tất nhiên là nghe được chuyện cá»§a ta. Ta lúc ấy chỉ còn biết ôm mẹ khóc lá»›n, nhưng lúc ấy mẹ ta nói: “Con trai, đừng khóc. Thế giá»›i nà y vốn không há» có công đạo, lẽ phải luôn thuá»™c vá» ngưá»i mạnh†Nghe mẹ ta nói, ta không há» khóc nữa mà chỉ nghÄ© cách báo thù tên khốn Ba lão tam. Và o ban đêm đã quá sinh nháºt cá»§a ta, tiá»n trên ngưá»i thì đã bị cướp hết lúc đó đà nh chấp nháºn ăn hai cái bánh ngô mẹ ta là m xem như quà sinh nháºt. Ta cà ng nghÄ© cà ng tức, tức không chịu nổi. Ná»a đêm không ngá»§ được liá»n xuống bếp rút lấy má»™t con dao thái rau giắt và o thắt lưng, bắt đầu ra ngoà i.
Tô Chỉ Ngá»c “a†lên má»™t tiếng nói:
-Äinh ca ca, ca không định Ä‘i tìm Ba lão tam báo thù đấy chứ?
Äinh Nguyên gáºt đầu nói:
-Lúc đó trong đầu ta chỉ có má»™t ý nghÄ© muốn cho Ba lão tam kia má»™t bà i há»c. Khi ta đã Ä‘i tá»›i ngoà i cá»a Ba phá»§, nÆ¡i đó lúc nà y từng hà ng ngá»±a – xe nối Ä‘uôi nhau. Hoá ra Ba lão đại Ä‘ang xem mấy mấy đưa nhá» diá»…n trò. Hương thÆ¡m rượu thịt cứ Ä‘áºp và o mÅ©i quả thá»±c khó chịu vô cùng. Sinh nháºt Ba lão đại có rượu có thịt, còn sinh nháºt ta chỉ có hai cái bánh ngô hai mẹ con cùng ăn. Tại sao lại như váºy đây???
Äinh Nguyên nói:
-Trong lòng ta lúc đó cà ng nghÄ© cà ng không chịu nổi, bèn men theo má»™t nhánh cây nhá» bò và o trong Ba phá»§, bên trong ngưá»i Ä‘i ngưá»i lại vô cùng náo nhiệt lên không ai để ý ta. Ta tìm thấy má»™t bá»™ quần áo tạp dịch bèn mặc và o rồi tìm thêm được má»™t cái chổi vác lên trên vai – lúc nà y đây khó ai có thể hoà i nghi thân pháºn cá»§a ta. Ta Ä‘i tá»›i cá»a cá»§a phòng tiếp khách, chÃnh lúc nà y đây – Ba lão tam Ä‘i ra ngoà i tiá»…n khách, hắn luôn mồm thao thao bất tuyệt, chân nỠđá chân kia bước Ä‘i siêu vẹo. Ta bèn Ä‘i theo hắn, chá» hắn tiá»…n khách ra vá» xong hắn cÅ©ng không quay vá» phòng khách ngay mà mục tiêu cá»§a hắn là má»™t góc khuất cá»§a đình viện - hắn Ä‘ang định giải quyết ná»—i buồn. Hắn lúc nà y quả là xui xẻo nhưng cÅ©ng là cÆ¡ may cá»§a ta, ở bên cạnh hắn chỉ có má»™t nha hoà n Ä‘i theo hầu hạ hắn thì không há» có ai. Ta lặng lẽ rút dao Ä‘i vá» phÃa hắn, ta thấp giá»ng nói “Ba diêm la, đêm nay đêm nay là tá» hạn cá»§a ngươi" Má»™t dao cá»§a ta đã đâm tá»›i phần thắt lưng cá»§a hắn, huyết thuá»· bắn thẳng và o mặt ta.
Tô Chỉ Ngá»c cả kinh nói:
-Ca đã giết hắn rồi ư?
Äình Nguyên hừ lạnh:
-Coi như mạng hắn lá»›n, khi đó vóc ngưá»i ta quá nhá» chỉ có thể đâm và o lưng hắn, lại do không có kinh nghiệm nên sau khi đâm xong vô cùng kÃch động đã để cho hắn kịp nhặt lại cái mạng cá»§a hắn. Bất quá chuyện nà y là vá» sau ta má»›i biết, khi đó ta cÅ©ng tưởng rằng hắn đã chết, nha hoà n kia hô hoán là m ta luống cuống vá»™i và ng ném Ä‘i chuôi thái Ä‘ao tìm Ä‘uá»ng chạy khá»i Ba phá»§. Ta không dám vá» nhà mà trốn ở bên ngoà i, đến khi trá»i sáng má»›i dám lặng lẽ vá» nhà . Nhưng, vừa bước và o tá»›i cá»a ta thấy má»™t mảnh lá»™n xá»™n, đồ đạc bị Ä‘áºp phá toà n bá»™, mẹ ta cÅ©ng không há» tìm thấy nữa.
-Có phải là ngưá»i cá»§a Ba lão tam đến trả thù không?
Tô Chỉ Ngá»c há»i.
-Ta không biết, ta chỉ biết rằng ta gá»i mẹ ta đến khản cổ nhưng không thấy hồi âm, ta tìm khắp nÆ¡i nhưng không thấy bóng dáng. Äi há»i má»i ngưá»i xung quanh nhưng cÅ©ng không ngưá»i nà o biết, ta lại sợ rằng ngưá»i cá»§a Ba lão tam đến trả thù lên đà nh nhanh chóng bá» Ä‘i không còn cách nà o khác cả. Sau nà y ta vá» nhà mấy lần trong vẫn không tìm được mẹ ta, có lẽ ngưá»i đã bị Ba lão tam giết mất rồi.
-Có khi nà o là mẹ của ca ca tự đi thì sao?
-Không có khả năng.
Äinh Nguyên lắc đầu nói:
-Mẹ ta nếu Ä‘i cÅ©ng sẽ nhất định dẫn theo ta, hÆ¡n nữa chẳng lẽ ná»a đêm bá» Ä‘i sao?
Tô Chỉ Ngá»c lúc nà y đây cảm thấy cái kẻ Ä‘uợc gá»i là Ba lão tam kia đúng là má»™t tên xấu xa nhất trên Ä‘á»i, nà ng nói:
-Äinh ca ca, chá» cha mẹ muá»™i vá» nhất định muá»™i sẽ bảo hỠđánh cho cái tên Ba lão tam kia má»™t tráºn.
-Không cần!
Lá»i nói như chém Ä‘inh chặt sắt, Äinh nguyên nói:
-Ta muốn tự mình dùng đôi tay nà y giết chết hắn, bây giỠcứ để hắn kéo dà i cẩu mạng của hắn một chút nữa đi.
Tô Chỉ Ngá»c trong lòng vừa định nói “đến lúc đó muá»™i cÅ©ng sẽ giúp ca†thì trên đỉnh đầu vị trà mà Thiên Tâm Äăng Ä‘ang ở đó, nó lúc nà y khẽ rung lên phát ra tiếng “ti ti†nhè nhẹ.
Äinh Nguyên cảnh giác, Ä‘i tá»›i bên giưá»ng nói:
-Ngươi đừng nói chuyện, dưá»ng như có ác nhân mò tá»›i.
-Tiểu huynh đệ nà y, sao lại nói váºy. Tá»· tá»· không biết giống ác nhân ở Ä‘iểm nà o nhỉ?
Cá»a phòng vốn đã đóng chặt nay không gió tá»± mở toang ra, má»™t thiếu phụ xinh đẹp diá»…m lệ mặc má»™t bá»™ đồ tÃm cưá»i khanh khách đứng trước cá»a
Äinh Nguyên biết ngưá»i kia tá»›i là vì hai vợ chồng Tô Chân, hắn lạnh lùng nói:
-Ngươi không gõ cá»a phòng, cÅ©ng không há» há»i bên trong phòng có ngưá»i hay không, chá»§ nhân cá»§a nó có đồng ý hay không mà đã tá»± động xông và o. Không phải ác nhân thì là gì?
Thiếu phụ kia lại cưá»i, nụ cừơi mị hoặc vô cùng giống như đóa mẫu đơn Ä‘ang mở khiến con ngưá»i ta có thể ngây ngốc ngay được.
-Tiểu tá» nà y là ai, lá»i lẽ cÅ©ng khá?
-Ngươi đến đây tìm ai?
Thiếu phụ ngẩng đầu ngắm nhìn Thiên Tâm Äăng, trả lá»i:
-Ta là bạn cÅ© cá»§a Thuá»· tiên tá», sáu mươi năm rồi không gặp nay muốn tá»›i thăm bạn cÅ©. Bá»n há» không ở đây sao?
Äinh Nguyên trong đầu thầm nói “Con mụ nà y, đã biết lại còn giả vá» há»i†, hắn thầm nghÄ© bá»™ dạng cá»§a vợ chồng Tô Chân có thể Ä‘á»u là tiên kiếm hà ng đầu, những ngưá»i tìm bá»n há» bất kể là tốt hay xấu, chÃnh hay tà đá»u không phải hạng dá»… trêu và o. Ta đã đáp ứng bảo vệ Ngá»c nhi, tất nhiên không thể nuốt lá»i, mong cho bá»n há» trở vá» nhanh nhanh má»™t chút.
Vì váºy hắn nói:
-Ngươi nếu là bạn cũ của mẹ ta, tại sao ta không hỠnghe mẹ ta kể vỠngươi?
Thiếu phụ nhất thá»i ngẩn ngưá»i ra, rồi nà ng cưá»i phá lên khanh khách:
-Äừng nói dối tá»· tá»·, sao tá»· tá»· không biết Tô Chân cùng Thuá»· Doanh Doanh chỉ có má»™t đứa con gái.
Tô Chỉ Ngá»c trừng mắt nhìn thiếu phụ, sau đó quay đầu nhá» giá»ng há»i:
-Äinh ca ca, cô ta đến tìm cha mẹ ta là m gì?
-Äừng nói chuyện.
Äinh Nguyên nhìn thiếu phụ rồi nói:
Tô đại thúc cùng với Thuỷ đại thẩm sẽ quay vỠnhanh thôi, ngươi nếu có việc cần gặp thì cứ đứng đó chỠmột lát.
-Lại nói dối.
Thiếu phụ cưá»i nói:
-Tiểu đệ đệ, ngươi không biết là lừa dối ngưá»i khác rất không tốt sao? Tô Chân cùng Thuá»· Doanh Doanh hiện tại Ä‘ang cùng vá»›i lão đạo sÄ© há»—n đản BÃch Lạc SÆ¡n đấu kiếm, sao có thể quay vá» nhanh thế được.
Äinh Nguyên từ trong lá»i nói cá»§a nà ng cÅ©ng hiểu được thiếu phụ nà y không phải ngưá»i cá»§a BÃch Lạc SÆ¡n, không hiểu lai lịch cá»§a nà ng ta thế nà o?
Thiếu phụ hướng ánh mắt cá»§a mình vá» phÃa Tô Chỉ Ngá»c vá»›i má»™t thái độ vô cùng thân thiết:
-Tiểu muá»™i muá»™i, muá»™i chÃnh là con gái cá»§a Tô Chân cùng Thuá»· Doanh Doanh đúng không?
-Ta là Tô Chỉ Ngá»c, tá»· tá»· là ai?
Tô Chỉ Ngá»c không há» biết nguy cÆ¡ Ä‘ang rình dáºp, nà ng ta thấy thiếu phụ nà y gần gÅ©i dá»… gần lên không khá»i sinh ra cảm giác thân thiết.
-Tá»· tá»· tên là Yến Thù, má»i ngưá»i thưá»ng gá»i tá»· tá»· là “tá» luyện tiên tá»â€ , để tá»· tá»· dẫn muá»™i Ä‘i tìm cha mẹ nhé?
Yến Thù ngoại hiệu Tá» Luyện quả tháºt không sai, ai ai cÅ©ng biết. Bởi nà ng am hiểu ma môn chà bảo - tá» linh tiên(roi), nhưng hai chữ ‘tiên tá»â€™ thì là do nà ng tá»± phong cho mình. Má»i ngưá»i thưá»ng nhắc đến nà ng là nói đến hai chữ “yêu cơ†.
Nhìn qua nà ng thì nét mặt không quá ba mươi, chỉ khoảng hÆ¡n hai mươi, nhưng tuổi tác tháºt cá»§a nà ng đã tá»›i hÆ¡n hai cái năm mươi rồi, nà ng cùng vá»›i vợ chồng Tô Chân là những nhân váºt nổi tiếng. Nà ng xuất thân từ Äại tuyết sÆ¡n vạn hắc cốc, là môn hạ cá»§a Tuyệt Tình bà bà , dá»±a và o uy danh cá»§a sư môn cùng tá» linh tiên tung hoà nh thiên hạ. Thưá»ng thưá»ng tuy bản tÃnh Ä‘iêu ngoa ngang ngạnh, chuyên là m những chuyện quái đản thì chưa có việc gì đại ác cả, do váºy ngưá»i trong chÃnh đạo cÅ©ng không là m khó dá»… đến nà ng.
-Äừng nghe nà ng ta dụ dá»—.
Äinh Nguyên đứng chắn trước mặt Tô Chỉ Ngá»c, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm và o Yến Thù nói:
-Ngươi nếu đã nói mình là bạn cÅ© cá»§a Thuá»· đại thẩm thì cÅ©ng là má»™t nhân váºt thà nh danh, tại sao lại dùng thá»§ Ä‘oạn hèn hạ nà y để Ä‘i lừa má»™t đứa bé mưá»i tuổi đây.
Yến Thù không hỠthay đổi nét mặt, nói tiếp:
-Ta chỉ muốn dắt nà ng Ä‘i tìm cha mẹ, có gì không đúng đây? Nếu ngươi không tin ta có thể trước mặt ngưá»i phát thệ rằng sẽ không là m tổn thương đến tiểu muá»™i muá»™i nà y.
Lá»i cá»§a nà ng nói ra tháºt giả lẫn lá»™n, nhưng vẫn không thể “qua†được Äinh Nguyên.
Äinh Nguyên đứng trước giưá»ng, trong đầu hắn chỉ tâm niệm má»™t Ä‘iá»u:
-Bất kể là ai, Ä‘á»u không được phép mang Ngá»c nhi Ä‘i.
Hắn không hỠbị dao động, vẫn vững và ng đứng yên ở đó
-Ngươi có phát thệ má»™t trăm lần chứ má»™t vạn lần thì cÅ©ng là việc cá»§a ngươi ta không quan tâm, dù sao thì ngươi cÅ©ng không thể mang ngưá»i Ä‘i được!
Yến Thù trong lòng thầm mắng “Thằng tiểu quá»· nà y, không biết Thuá»· Doanh Doanh nhặt nó ở chá»— nà o vá», tuổi tác không lá»›n nhưng quả thá»±c rất “rắn†.Nếu bây giá» không có biện pháp lừa mang Tô Chỉ Ngá»c Ä‘i thì lát nữa Tô Chân trở vá» thì không cần phải nói nữa. Tháºt vất vả ta má»›i có được cÆ¡ há»™i tốt thế nà y, chỉ cần có đứa con gái ở trong tay thì không lo vợ chồng hắn không cúi đầu nghe lá»i ta, nhưng hết lần nà y đến lần khác Ä‘á»u bị tiểu quá»· nà y ngăn cản, quả thá»±c đáng chết.
Nói Ä‘i nói lại má»™t hồi, nếu không phải có Thiên Tâm Äăng thì ta cần gì phải đứng ở đây nói đến xùi cả bá»t mép thế nà y.
Äúng lúc nà ng Ä‘ang trầm tư nghÄ© ngợi, má»™t con rắn nhá» trưá»n qua cá»a sổ không má»™t tiếng động, toà n thân con rắn dà i ba thước có má»™t mà u và ng bao phá»§, phóng nhanh vá» phÃa bên giưá»ng.
Äầu rắn vừa chạm tá»›i mà n hồng quang được phát ra từ Thiên Tâm Äăng thì bá»—ng nhiên “ong…ong…ong†Thiên Tâm Äăng ánh sáng cà ng thêm mãnh liệt, rung động cà ng thêm kịch liệt.
Con rắn và ng như bị Ä‘iện giáºt bắn ra ngoà i và i thước Ä‘áºp mạnh và o tưá»ng, giãy dá»±a và i kái rồi chết.
Tô Chỉ Ngá»c sợ hãi, nà ng nhảy thẳng và o lòng Äinh Nguyên thét lên “Rắnâ€
Yến Thù cưá»i khanh khác nói:
-Tiểu muá»™i muá»™i đừng sợ, lão độc váºt ở bên ngoà i quả thá»±c đã giở trò, nhưng tá»· tá»· sẽ không để hắn là m cà n đâu.
Má»™t thanh âm khà n khà n từ ngoà i sân truyá»n và o:
-Tá» luyện yêu cÆ¡, ngay cả đứa trẻ mưá»i tuổi mà ngươi cÅ©ng lừa được, lão há»§ phục ngươi sát đất.
Äinh Nguyên thở dà i ngao ngán, váºy là lại thêm má»™t kẻ nữa mò tá»›i.
* xÃch quang: ánh sáng Ä‘á».
Tà i sản của quangtrungthanhvuong
Chữ ký của quangtrungthanhvuong
Last edited by quangtrungthanhvuong; 15-01-2010 at 01:49 PM .
28-10-2009, 10:55 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: HN
Bà i gởi: 258
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 51 Times in 42 Posts
tại hạ báºn quá post tạm phần 1 cá»§a chương 3, phần sau đã nhá» tacthien là m, mai có.
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả : Ngưu Nhữ Giả
Quyển 1: Tiểu tỠthiên thà nh
Chương 3: Thiên Äăng (phần1)
Dịch giả : lưu tinh lệ
Nguồn : Thánh Viện - 4vn.eu
Gió ngà y cà ng mạnh, Thiên Tâm Äăng không ngừng lắc lư, ngà y cà ng mãnh liệt như có ai Ä‘ang lắc mạnh váºy.
Má»™t nam nhân trung niên có dáng ngưá»i lùn tịt nhá» thó bước và o phòng, mặt hắn xem ra chỉ nhá» bằng má»™t ná»a cá»§a ngưá»i bình thưá»ng, ngÅ© quan dà i nhá» rất gần nhau. Ngưá»i nà y toà n thân bao phá»§ má»™t lá»›p áo choà ng Ä‘en phá»§ xuống quá gối, trên hai tay để trần cầm má»™t thanh kim sắc xà trượng dà i gấp đôi chiá»u cao cá»§a má»™t ngưá»i bình thưá»ng, trên đầu trượng má»™t con rắn nhá» mà u và ng giống như con rắn vừa chết lúc nãy Ä‘ang bò ở đó.
Quá»· dị hÆ¡n là hai cánh tay cá»§a hắn lá»™ ra ngoà i được bao phá»§ má»™t lá»›p vảy mà u và ng, má»—i chiếc vảy to bằng móng tay cái. Trên trán má»c lên má»™t cục thịt thừa đỠchót lá»›n như quả hồng chÃn váºy, quả là vô cùng láºp dị, quái đản.
Trong mắt Äinh Nguyên và Tô Chỉ Ngá»c thì lão quái đản nà y không thể gá»i là ngưá»i được mà phải gá»i là quái váºt má»›i đúng.
Ngưá»i áo Ä‘en nà y tròng mắt lá»™ ra sá»± hung tà n Ä‘ang chăm chú quan sát Thiên Tâm Äăng, Yến Thù thấy váºy liá»n bắt đầu nói:
-Lão độc váºt ta khuyên ngươi biết tá»± lượng sức, bằng và o đạo hạnh cá»n con cá»§a ngươi không phá nổi Thiên Tâm Äăng đâu.
Ngưá»i áo Ä‘en đáp lại Yến Thù bằng giá»ng trầm thấp:
-Äể rồi xem!
Tiếng lẩm bẩm trầm thấp bắt đầu vang lên, ánh sáng xanh lục tù trong mắt dần dần sáng lên, cánh tay trái bao phá»§ đầy vảy giÆ¡ cao xà trượng lên quá đầu. Má»™t con rắn lá»›n mà u và ng hiện ra, mở miệng đỠchót như máu lao tá»›i chiếc giưá»ng Tô Chỉ Ngá»c Ä‘ang nằm.
“Ã…†Tô Chỉ Ngá»c thét lên, trốn sau lưng Äinh Nguyên luôn mồm hét toáng lên:
-Cha ơi, cứu con, cha ơi……
Äinh Nguyên nhìn chằm chằm và o con rắn, mở miệng an á»§i:
-Äừng sợ, có ta ở đây không phải sợ.
Äại mãng có lẽ cÅ©ng uý kị uy lá»±c cá»§a Thiên Tâm Äăng, nó chỉ từ từ tiến đến vòng hồng quang, thân thể dà i hÆ¡n mưá»i trượng bò Ä‘i bò lại hÆ¡n mưá»i vòng má»›i dừng lại bắt đầu cuá»™n tròn ngưá»i lại ép dần và o mà n hồng quang.
Yến Thù cưá»i khanh khách:
-Lão độc váºt, đừng phà công vô Ãch nữa, ngồi xuống đây, chúng ta cùng nghÄ© cách.
Ngưá»i áo Ä‘en không há» trả lá»i Yến Thù, mắt hắn toả ra ánh sáng mà u xanh lục cà ng ngà y cà ng mạnh, khối thịt thừa đỠchót trên trán giáºt giáºt mấy cái.
Dưới sức ép cá»§a đại mãng, mà n hồng quang bảo há»™ cÅ©ng dần dần bị thu hẹp diện tÃch nhưng tỉ lệ nghịch vá»›i nó là ánh sáng phát ra cà ng ngà y cà ng mạnh mẽ, không ngừng kêu lên “ong..ong…â€
Äinh Nguyên ban đầu thấy vòng bảo há»™ thu hẹp cÅ©ng giáºt thót tim má»™t cái, nhưng thấy kim sắc đại mãng vẫn không thể phá được lồng ánh sáng phát ra từ Thiên Tâm Äăng thì cÅ©ng yên tâm hÆ¡n nhiá»u. Hắn bắt đầu lên tiếng:
-Lão quái váºt, ta ngồi tại chá»— xem ngưá»i diá»…n xiếc khỉ, à nhầm rắn đây.
“Tê tê†Tiếng rắn rÃt lên được phát ra từ cổ há»ng quái nhân áo Ä‘en ra lệnh cho con rắn toà n lá»±c tấn công, phải phá cho bằng được vòng bảo há»™ cá»§a Thiên Tâm Äăng. Thiên Tâm Äăng lúc chịu áp lá»±c rất lá»›n, nhưng vẫn không há» bị phá há»ng mà n hồng quang
Nếu xét vá» bối pháºn thì quái nhân áo Ä‘en nà y còn cao hÆ¡n cả Yến Thù, xét vá» thân pháºn cá»§a lão còn ngang hà ng vá»›i sư tôn cá»§a BÃch Lạc thất tá» - Thiên Thu chân nhân, chỉ khác là hắn chuyên Ä‘i má»™t mình, không ở cùng ai bao giá», xét vá» mặt danh tiếng thì quả tháºt không cần phải nói nữa – hoà n toà n bất đồng.
Má»i ngưá»i biết hắn Ä‘á»u gá»i ba tiếng “lão độc váºt†, hăn cÅ©ng không há» phản đối, cho dù trước kia hắn cÅ©ng có má»™t cái tên – Thiên Long chân quân. Nhưng, quả tháºt má»i ngưá»i gá»i thế cÅ©ng không sai, rồng thì hắn không có nhưng rắn thì lại nuôi rất nhiá»u, số vụ rắn cá»§a hắn cắn ngưá»i cÅ©ng không phải là Ãt.
Thiên Long chân quân tu vi bản thân thì bình thưá»ng không đáng nhắc tá»›i, nhưng bản lÄ©nh dùng độc cá»§a hắn thì cao siêu vô cùng. Hắn mà để ý tá»›i ai thì kẻ đó quả thá»±c xui xẻo, hà ng loạt các loại độc váºt đủ má»i loại mà u sắc sẽ được lão độc váºt cỠđến “há»i thăm†– rất nhiá»u cao thá»§ đã không còn tồn tại sau những lần được độc váºt cá»§a lão “há»i thămâ€
Tiếng “là nh†đồn xa, ai ai cÅ©ng biết đến đại danh đỉnh đỉnh – Thiên Long chân quân, được liệt và o trong ‘thiên lục cá»u yêu’ Nếu xét vá» tiếng tăm thì trong cá»u yêu Hồng Bà o lão yêu đương nhiên lá»›n nhất, nhưng dây phải Thiên Long chân quân thì không khác nà o đụng phải má»™t lá» mắm tôm bốc mùi.
Kim trượng trong tay Thiên Long chân quân cÅ©ng không phải là đồ “ngoà i chợ†, chỉ riêng kim trượng thì bản thể đã là má»™t con rắn ngà n năm tuổi được luyện chế mà thà nh, chứ chưa nói đến con rắn nhá» ngoe nguẩy ở đầu trượng - cả hai có thể nói Ä‘á»u là chỉ bảo cá»§a lão. ChÃnh vì có “vốn†cÅ©ng khá “dầyâ€lên lão muốn thá» má»™t lần uy lá»±c cá»§a Thiên Tâm Äăng.
Kim sắc đại mãng do kim trượng biến ảo mà thà nh cà ng lúc cà ng Ä‘iên cuồng, như muốn ăn sống nuốt tươi hai ngưá»i ở trong váºy, lúc nà y đây thân rắn và Äinh Nguyên, Tô Chỉ Ngá»c quả thá»±c là đã “khá thân thiết†chỉ cần giÆ¡ tay ra là có thể chạm tá»›i. Miệng rắn đỠlòm phun ra má»™t mà n vụ khà dà y đặc mà u xanh biếc. May mắn cho hai ngưá»i là có Thiên Tâm Äăng che chở, nếu không khà độc nà y đã có thể khiến há» Ä‘i du lịch dưới hoà ng tuyá»n rồi.
Tô Chỉ Ngá»c sợ đến mặt tái nhợt, cắt không còn giá»t máu, ngay cả khóc cÅ©ng không thà nh tiếng nữa rồi, chỉ còn biết giấu mặt sau lưng Äinh Nguyên, liếc cÅ©ng không dám liếc.
Äinh Nguyên mặc dù cÅ©ng tim Ä‘áºp chân run, nhưng trên khuôn mặt vui buồn không lá»™ sắc cá»§a hắn sá»± sợ hãi lại cà ng không bao giá» hiện ra. Hắn nhá»› kÄ© má»™t câu “Cà ng sợ hãi thì đối thá»§ cà ng đắc ýâ€
Hắn thu hết dÅ©ng khà nhìn thẳng và o đại mãng, há»… Thiên Tâm Äăng không thể chống được nữa là cứ “phang†cho con quái váºt kia má»™t cái rồi ra sao thì ra, chứ nhất định không thể để Tô Chỉ Ngá»c bị thương – đây là uy tÃn cá»§a nam nhi.
ChÃnh mình đã nói vá»›i Tô Chân sẽ bảo vệ cho con gái hắn thì ta sẽ Ä‘i tá»›i cùng, cho dù cái giá phải trả là tÃnh mạng nà y.
Nhưng quả tháºt Äinh Nguyên đã đánh giá thấp uy lá»±c cá»§a Thiên Tâm Äăng, chiếc đèn đồng xanh nhìn có vẻ xấu xà nà y trên thá»±c tế được là m từ vẫn thiết từ thá»i thượng cổ, cho dù tiên gia binh khà cÅ©ng không thể là m tổn hại nó. Không nói đâu xa, hồng quang bảo há»™ ngay bên ngưá»i cá»§a hắn cÅ©ng có thể tá»± động hấp thu thiên địa linh khÃ, con “rắn nhá»â€ có nghìn năm tuổi kia có thể phá vỡ sao? Nếu quả thá»±c ngay cả má»™t con rắn “tà tuổi đầu†đã có thể phá thì vợ chồng Tô Chân dám Ä‘i sao?
Lồng ánh sáng thu đến cá»±c hạn cá»§a nó thì Thiên Tâm Äăng chÃnh lúc nà y phát ra tiếng ngâm thanh thuý, đăng tâm phát ra ánh sáng chói lá»i mà u hồng, vòng hồng quang hình cầu trà n ra bốn phưoÆ¡g tám hướng, cả phòng lúc nà y rung lên bần báºt.
Kim sắc đại mãng rÃt lên Ä‘au đớn, bắn thá»§ng cả bá» tưá»ng bay ra ngoà i.
Thiên long chân quân biến sắc, vội và ng thu hồi kim trượng.
Kim trượng loé lên kim quang bay và o trong tay lão thì nó đã méo mó không ra hình thù nữa rồi, ánh sáng trên thân trượng cÅ©ng ảm đạm Ä‘i nhiá»u.
Thiên Long chân quân nhìn trượng trên tay mà tiếc đứt ruá»™t, tu luyện trên trăm năm má»›i có ngà y hôm nay váºy mà … Thiên Tâm Äăng chó chết dám phá đồ cá»§a lão há»§, năm mươi năm nữa chắc gì đã khôi phục.
Cà ng nghÄ© cà ng tiếc, nhất thá»i hắn hét lên:
-Tô Chân, Thuỷ Khinh Doanh, Thiên đăng của các ngươi khá lắm dám phá tiên gia bảo bối của ta, hôm tayất quyết huỷ diệt thiên tâm đăng
Giáºn quá, nói thì nói thế thôi, chứ vá»›i Thiên Tâm Äăng thì hắn không có cách để phá. Mặc dù còn má»™t con rắn nữa nhưng đây chÃnh là “đồ chÆ¡i†cuối cùng cá»§a hắn, dùng nốt lỡ nó “tèo†thì sau nà y sống thá» nà o đây?
Äinh Nguyên thấy Thiên Long quát rống lên rồi đứng trÆ¡ ra đó, phì cưá»i nói:
-Lão quái váºt, ta xem mi diá»…n xiếc rắn rồi, mi còn trò nà o hay diá»…n tiếp Ä‘i.
Yến Thù cưá»i khanh khách:
-Lão độc váºt, lúc nãy hùng hổ lắm cÆ¡ mà tiếp tục Ä‘i, nếu không còn trò gì nữa thì mau phắn Ä‘i, kẻo tà nữa Tô Chân vá» hắn chỉ dùng má»™t ngón chân cÅ©ng có thể di mi chết như di má»™t con kiến.
Thiên Long chân quân tuy tÃnh khà kiêu ngạo nhưng lúc nãy lỡ mồm nói há»› nên bây giá» nên bây giá» cÅ©ng đà nh xuá» xoà :
-Äã váºy sao ngươi còn ở đây?
Yến Thù khẽ liếc hắn một cái:
-Ta đến trợ giúp. Không để những kẻ như ngươi đến đây là m loạn.
Thiên Long chân quân cưá»i phá lên:
-Ngươi lừa con nÃt à , Tá» Luyện yêu cÆ¡ độc lai độc vãng, sao bây giá» lại nhiệt tâm Ä‘i giúp đỡ ngưá»i khác thế?
Tiếng vừa dứt, âm thanh bên ngoà i đã vá»ng và o:
-Giúp đỡ thì không thấy, nhưng cừu nhân thì kể ra cÅ©ng không Ãt.
Yến thù khẽ cau mà y, nhưng ngay láºp tức cưá»i tươi như hoa:
-Ta tưởng ai, hoá ra Tấn công tá» cá»§a Äông Hải Bình Sa đảo.
Má»™t thanh niên váºn đồ trắng bước và o trong phòng, nhất thá»i nhiệt độ trong phòng giảm xuống.
Ngưá»i nà y nhìn qua khoảng chừng ba mươi tuổi, mặt lạnh như băng, trên trán ẩn tà ng sát khà dà y đặc.
KÃnh má»i các huynh đệ, tá»· muá»™i tham gia dịch Tiên Kiếm Thần Khúc.
Äể tiện liên lạc hãy add nick cá»§a
bagiatam : bagiatam@gmail.com
quangtrungthanhvuong : trungpham.pqt@gmail.com
tepga : tepga43@yahoo.com
Tà i sản của quangtrungthanhvuong
Last edited by quangtrungthanhvuong; 26-12-2009 at 02:57 PM .
30-10-2009, 08:43 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© * Mun Nhi Yêu Vấu * Tặc Äảm Thiên Hạ
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 210
Thá»i gian online: 2 giá» 47 phút 15 giây
Thanks: 1
Thanked 120 Times in 63 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả : Ngưu Nhữ Giả
Quyển 1: Tiểu tỠthiên thà nh
Chương 3: Thiên Äăng (phần 2)
Dịch giả : Tặc*Thiên
Hiệu Ä‘Ãnh: lưu tinh lệ
Nguồn : 4vn.eu
Äông Hải Bình Sa đảo vốn là má»™t danh môn đại phái cá»§a thiên lục chÃnh đạo, cùng vá»›i BÃch Lạc SÆ¡n thì uy vá»ng trong chÃnh đạo không há» kém hÆ¡n.
Vị Tấn công tỠnà y là kì tà i trăm năm có được của Bình Sa đảo, mặc dù tuổi nhỠnhưng thanh danh đã vang dội.
Thanh niên áo trắng ánh mắt đảo qua Yến Thù cùng Thiên Long chân quân, cưá»i lạnh nói:
- Hai tên ma môn yêu nghiệt các ngươi cÅ©ng dám tá»›i nÆ¡i nà y là m cà n, nếu các ngươi không biến Ä‘i ta sẽ tá»± thân tiá»…n các ngươi Ä‘i má»™t Ä‘oạn đưá»ng.
Thiên Long chân quân biến sắc nói:
- Cho dù là sư phó cá»§a ngươi - Vưu lão quá»· ở đây cÅ©ng không dám nói chuyện vá»›i ta như váºy, ngươi không muốn sống nữa hả?
Tấn công tỠnói:
- Äó là sư phụ ta cấp cho ngươi chút mặt mÅ©i mà thôi, ta thì không cần như váºy.
Yến Thù giảng hoà nói:
- Tất cả má»i ngưá»i là có cùng mục Ä‘Ãch, cần gì đấu đá lẫn nhau, vẫn lên nhanh chóng phá giải thiên tâm đăng, có tiểu cô nương nà y trong tay, sợ gì vợ chồng Tô Chân không chịu cúi đầu.
Tấn công tá» khinh thưá»ng nói:
- Ta đưá»ng đưá»ng là má»™t đệ tá» trong danh môn chÃnh phái, há có thể cùng lÅ© yêu nhân các ngươi liên thá»§, còn không mau cút Ä‘i.
Thiên Long chân quân không thể nhịn đuợc nữa quát to nói:
- Tiểu tặc tỠto gan!
Tay hắn hÆ¡i hÆ¡i giÆ¡ lên, má»™t đạo kim quang bắn thẳng và o yết hầu Tấn công tá», đạo kinh quang nà y chÃnh là má»™t con tiểu kim xà .
Tấn công tá» không chút hoang mang, ống tay áo phất ra, láºp tức cổ tay áo như má»™t lá»— Ä‘en váºy, kim xà ná» giống như tá»± thân bay và o trong ống tay áo váºy.
Thiên Long chân quân thất thanh nói: “Äông Hải Bình Sa tụ?†tay liá»n giÆ¡ lên, thu kim xà trở vể.
Tấn công tá» thu lại Äông Hải Bình Sa tụ, ngạo nghá»… nói:
- Ngươi còn có chiêu thức nà o nữa thì cứ việc sỠdụng ra.
Äinh Nguyên biết trước mắt và i ngưá»i nà y Ä‘á»u không là m gì được thiên tâm đăng, tạm thá»i buông lá»ng toà n thân, nhưng không nghÄ© tá»›i bá»n há» lại xảy ra ná»™i chiến.
Thiên Long chân quân cùng Tấn Công tá» hai mắt nhìn nhau, giương cung bạt kiếm. Má»›i vừa rồi nhìn như ngang tà i ngang sức, nhưng ngay cả Äinh Nguyên cÅ©ng nháºn ra Thiên Long chân quân đã mất Ä‘i kim trượng e rằng khó mà đấu lại đươc vị Tấn công tá» kia.
Yến Thù đứng tại bên cạnh, khoé miệng khẽ cưá»i không thà nh tiếng. Nà ng trong lòng dưá»ng như cÅ©ng muốn hai ngưá»i kia đấu đá cho tá»›i khi lượng bại câu thương, mình có thể là m ngư ông đắc lợi.
Äinh Nguyên trong mắt khẽ động, cố ý cưá»i khẩy nói:
- Lão quái váºt, ngưá»i lá»›n lên từng đấy tuổi có tác dụng gì, ngay cả má»™t vãn bối cÅ©ng không đánh lại, ta nếu là ngươi chắc đã mua khối Ä‘áºu hÅ© đâm đầu và o đó mà chết rồi.
Thiên long chân quân rÃt lên má»™t tiếng, cái miệng nhá» nhắm phun ra má»™t đạo ngÅ© sắc quang mang rá»±c rỡ mà u sắc, hướng thẳng tá»›i Tấn công tá».
Äối vá»›i Äinh Nguyên mà nói đạo ánh sáng nà y bất quá cÅ©ng chỉ thú vị mà thôi, nhưng Tấn công tá» vẻ mặt lần đầu biến đổi ngưng trá»ng, ánh mắt bị đạo sáng chói loà vây chặt, tay phải đã nhiá»u hÆ¡n má»™t chuôi ngá»c tiêu.
Äạo ánh sáng chói loà nà y tên là “Thiên sắc vạn độc luyện.†chÃnh là do Thiên Long chân quân bế quan thá»i gian dà i má»›i luyện thà nh pháp thuáºt tuyệt độc nà y. Vì luyện thà nh “thiên sắc vạn độc luyện†trong 60 năm trá»i không biết có bao nhiêu độc váºt tuyệt độc trong thiên hạ chết dưới tay Thiên Long chân quân.
Ngưá»i bình thưá»ng đừng nói là dÃnh má»™t chút, chÃnh chỉ cần ngá»i thấy má»™t tia “ Thiên sắc vạn độc luyện†tản mác ra xung quanh thôi là toà n thân láºp tức thối rữa mà chết. Mặc dù Tấn công tá» là tiên gia cao thá»§, đối vá»›i váºt nà y cÅ©ng có chút kiêng kị.
Thiên Long chân quân sau khi luyện thà nh công muốn tại Thiên lục mà rạng danh, không tá»›i lúc bất đắc dÄ© tất sẽ không Ä‘em tuyệt pháp nà y thi triển ra. Nhưng hôm nay xuất sư bất lợi, mất kim trượng đã tu luyện nhiá»u năm, Kim ti xà cÅ©ng đã bị Tấn công tá» dùng ống tay áo thu Ä‘i. Thẹn quá hoá giáºn, liá»n sá» dụng “ Thiên Sắc vạn độc luyện.†lấy má»™t chút mặt mÅ©i mà quay vá».
Tấn công tá» chấp tiêu ở hai tay đặt lên môi, trên mặt đất âm thanh lá»›n dần, váºn dụng ra 10 thà nh ná»™i lá»±c mà thổi lên ngá»c tiêu, nhưng khi má»™t tiếng tiêu du dương vừa tấu lên, từ bên trong tiêu cÅ©ng bắn ra má»™t từng đạo cương phong mà u xanh biếc.
Ngá»c tiêu trong tay cá»§a hắn vốn là má»™t trong thất bảo kì trân cá»§a Äông Hải Bình Sa đảo, dùng tuyá»n ngá»c vạn năm mà luyện thà nh, truyá»n tá»›i trong tay Tấn công tỠđã là đá»i thứ 9. Tấn công tá» từ lúc xuất đạo cho đến nay tá»± phụ sư môn tiên thuáºt cao siêu, cá»±c kì Ãt phát ra ánh sáng cá»§a Tuyá»n Ngá»c tiêu, hôm nay tình thế hiểm ác bá»™i phần nên cÅ©ng bất chấp tất cả mà sá» dụng.
Ãnh sáng chói loà sinh ra thiên địa vạn độc ná» cùng vá»›i cương phong bao hà m khà chất cá»§a vÅ© trụ kì ảo đánh và o má»™t chá»—, hình thà nh lên má»™t cá»— quang cầu cuồn cuồn, chỉ nhìn thấy cương phong mà u xanh bao bên ngoà i, ngÅ© sắc ánh sáng bên trong, giằng co kịch liệt, nhất thá»i không bên nà o chiếm ưu thế.
Äinh Nguyên trợn mắt há hốc mồm quan sát, Yên Thù sá»›m đã ngáºm má»™t mảnh linh dược, trốn trong góc phòng, má»›i chỉ nhìn thấy thôi đã thấy má»™t tráºn hoa mắt chóng mặt rồi, trong lòng không khá»i thất kinh nói:
- Cái lão độc váºt nà y không hiểu lúc nà o lại luyện ra được pháp thuáºt độc ác như váºy, may mắn không phải hướng vá» phÃa ta, nếu không ta cÅ©ng chỉ dá»±a và o Tá» Linh Tiên mà chạy trốn thôi.
Tiếng tiêu dần dần vút cao, dÄ© nhiên là bản: “BÃch hải triá»u sinh khúc.†Theo đồn đại thì chưởng môn Ä‘á»i thứ ba cá»§a đông Hải Bình Sa đảo đã sáng tạo ra công phu “ BÃch Hải Triá»u sinh khúc.†Cao thá»§ thà nh danh cá»§a Thiên Lục cÅ©ng khó có thể duy trì trong thá»i gian má»™t nén hương, ngay cả má»™t trong ma đạo tháºp đại cao thá»§ cá»§a Thiên Lục lúc đó vì gắng gượng nghe xong khúc nhạc đó mà đến đêm há»™c máu mà chết.
Từ đó trở vá» sau, Thiên Lục ma đạo có câu “ BÃch Hải dịch độ, tiên khúc nan bình†(i)
Tấn công tá» tu vi mặc dù còn kém xa vá»›i tiá»n bối năm đó, nhưng Thiên Long chân quân là m gì dám kinh thưá»ng? Hắn váºn toà n thân công lá»±c, Ä‘em đạo hạnh hÆ¡n trăm năm tu hà nh cá»§a mình toà n bá»™ xuất ra, miá»…n cưỡng cùng Tấn công tỠđấu ngang tay.
Nhưng tiêu âm của Tấn công tỠcà ng lúc cà ng cao, cương phong ngà y cà ng mãnh liệt, rõ rà ng còn tiếp tục mạnh lên.
Yến thù thấy thế trong lòng thầm nghĩ:
- Mặc dù lão độc váºt nà y rất đáng ghét nhưng nếu Tấn công tá» mà thắng đêm nay, ta cÅ©ng khó khăn hÆ¡n.
Sau khi đã so Ä‘o chá»§ ý cá»§a mình, Tá» Linh tiên trong tay giương lên, cưá»i duyên nói:
- Tấn công tá», ngươi là truyá»n nhân đắc ý cá»§a danh môn chÃnh phái, ta cùng lão độc váºt lại là tà ma ngoại đạo. Hai ta dù sao cÅ©ng là đồng bệnh tương liên, đêm nay phải đắc tá»™i vá»›i Tấn công tá» rồi!
Tá» Linh tiên vung lên, liá»n sinh ra huyá»…n tượng, mấy trăm đóa hoa sen lá»›n nhá» bằng bà n tay trẻ con hiện ra, loé ra quang hoa tá» sắc, theo gió tiến tá»›i tấn công và o Tấn công tá».
Nà ng nghÄ© Tấn công tá» là cao thá»§ chÃnh đạo, lại có Tuyá»n Ngá»c tiêu trợ tráºn, vì váºy không dám khinh thưá»ng, vừa ra tay đã sá» dụng tuyệt kÄ© thà nh danh “Kim đăng vạn trản.â€
Kể từ đó Tấn công tỠcũng có chút căng thẳng, hắn đã vất vả đối địch cùng Thiên Long chân quân mới dần dần chiếm được một chút thượng phong, nay lại bị Yến Thù một tay chắn ngang. Không thể tránh được, không thể là m gì khác hơn được đà nh phải chuyển ba thà nh công lực tạo thà nh cương phong bảo vệ quanh thân mình, vì thế mà là m cho Thiên Long chân quân thở dà i một hơi.
Chỉ thấy chung quanh toà n thân Tấn công tá» má»™t đạo mưa gió lất phất, mấy trăm Ä‘oá hoa liên trên dưới tung bay không dá»i xa há»i thân thể hắn má»™t tấc nà o nhưng lại không thể công kÃch Ä‘uợc cương phong Ä‘ang bảo há»™ thân thể cá»§a Tấn công tá».
Ba ngưá»i thi triển tuyệt kÄ© ở trong phòng mà tranh đấu nhất thá»i khó mà phân cao thấp.
Nhưng vô luáºn ba ngưá»i tranh đấu gian khổ thế nà o, hồng quang cá»§a Thiên Tâm đăng vẫn bao phá»§ Äinh Nguyên và Tô Chỉ trên giưá»ng, không là m bá»n nó tổn thương sợi tóc nà o.
Äinh nguyên mặc dù không biết trong đó có hung hiểm gì, nhưng cÅ©ng hiểu được bất luáºn ai thắng đối vá»›i mình cÅ©ng chẳng có ná»a phần tốt đẹp gì. Chỉ hi vá»ng bá»n há» vẫn tiếp tục đánh nhau như váºy, đến khi vợ chồng Tô Chân trở vá».
Nhưng BÃch Lạc sÆ¡n cao thá»§ há chỉ là hư danh? Huống chi còn có "BÃch Lạc cá»u tuyá»n kiếm tráºn". Vợ chồng tô chân mặc dù có thể nói là cao thá»§ tuyệt đỉnh bây giá», trong khoảnh khắc muốn thá»§ thắng tháºt là không thể.
Trong phòng, ba ngưá»i chiến đấu là m khà nóng bốc lên trá»i, nhưng không ngá» dưới ná»n đất lại có má»™t ngưá»i xuất hiện.
Thiên Tâm Äăng ná» có thể phong bế kÃn bốn phÃa nhưng lại không cách nà o phòng ngá»± táºp kÃch từ trong lòng đất. Mà vị vừa đến lại là má»™t vị cao thá»§ độn thổ, thừa lúc Yến Thù, Thiên Long chân quân cùng Tấn công tỠđánh má»™t tráºn sinh tá», hắn len lén từ trong lòng đất chui lên.
Bá»™ dạng cá»§a hắn tháºt là buồn cưá»i, thân thể như má»™t khối cầu lá»›n váºy, tứ chi so vá»›i ngưá»i thưá»ng cÅ©ng ngắn hÆ¡n má»™t ná»a, cái đầu trống trÆ¡n không má»™t sợi tóc, má»™t đôi mắt nhá» như hạt Ä‘áºu. Hắn mặc má»™t đạo bà o mà u và ng đất, trang phục giống như đạo sÄ© đã xuất gia váºy, nhưng trong tay lại không phải cầm má»™t cái phất trần, mà là má»™t Tam Lăng Thoa dà i khoảng bốn thước.
Äạo sÄ© kia ngồi xổm xuống, đầu vừa chạm tá»›i thà nh giưá»ng, đôi tai tròn tròn dá»±ng thẳng lên nghe ngóng động tÄ©nh xung quanh, trên mặt lá»™ ra vẻ cưá»i tươi đắc ý.
Nếu như trong lúc bình thưá»ng, cỠđộng cá»§a hắn tất nhiên sẽ bị ngưá»i trong phòng phát hiện ra, nhưng hiện tại ba ngưá»i kia toà n bá»™ tinh thần Ä‘á»u táºp trung trên ngưá»i đối thá»§, dÄ© nhiên không biết có đạo sÄ© nà y. Huống hồ phương thức xuất hiện cá»§a hắn có chút quá»· dị, là lợi dụng độn thổ để chui và o gầm giưá»ng.
Äạo sÄ© kia kẹp Tam lăng thoa dưới cánh tay, hai tay cẩn tháºn từng li từng tà má»™t vươn lên lên trên giưá»ng. Nói cÅ©ng lạ, rõ rà ng hai tay cá»§a hắn chỉ dà i bằng má»™t ná»a chiá»u dà i tay ngưá»i bình thưá»ng, nhưng hai cánh tay nà y dưá»ng như có thể sinh trưởng váºy, dần dần vươn dà i ra hÆ¡n hai thước.
Äinh Nguyên Ä‘ang khẩn trương nhìn chằm chằm và o ba ngưá»i Ä‘ang đánh nhau, Tô Chỉ lại Ä‘ang nằm trên lưng cá»§a Äinh Nguyên căn bản không có chú ý tá»›i má»™t cánh tay Ä‘ang từ dưới gầm giưá»ng thò lên.
Hai cánh tay kia giống như linh xà đặt lên mép giưá»ng, lặng lẽ tìm kiếm Äinh Nguyên và Tô Chỉ. Äạo sÄ© mặc dù trốn ở dưới gầm giưá»ng không thấy được tình huống ở trên giưá»ng, nhưng đôi mắt như sinh ra đã nhìn thấu má»i váºt rồi, phương hướng ra tay không sai lệch chút nà o.
Khi khoảng cách vá»›i hai đứa trẻ chỉ còn và i tấc, Äinh nguyên rốt cục cÅ©ng phát giác ra. Còn không kịp kêu lên thì đôi tay kia đã như độc xà xuất động, nhanh như tia chá»›p chế trụ hắn cùng Tô Chỉ hai ngưá»i. Ngay sau đó má»™t nguồn lá»±c mạnh không thể kháng cá»± truyá»n tá»›i, hai ngưá»i song song hô lên má»™t tiếng bị kéo xuống gầm giưá»ng.
Tấn công tá» là ngưá»i đầu tiên phát hiện ra, khoé mắt hắn nhìn thấy má»™t đôi bà n tay to lá»›n Ä‘ang kéo Äinh Nguyên cùng Tô Chỉ xuống dưới giưá»ng, khẩn cấp quát to:
- Dưới giưá»ng có ngưá»i.
Yến Thù cùng Thiên Long chân quân cÅ©ng đã phát hiện ra, ba ngưá»i cùng nhau dừng tay nhìn xuống gầm giưá»ng.
Mặc dù dưới gầm giưá»ng là má»™t mảnh Ä‘en kịt, nhưng vá»›i thị lá»±c cá»§a ba ngưá»i, vẫn nhìn thấy má»™t đạo sÄ© mặc hoà ng bà o má»—i tay ôm má»™t đứa bé tiến và o sau bên trong.
“Tang thổ công!†Thiên Long chân quân nghiến răng nghiến lợi kêu lên.
Hắn cùng vá»›i Tang Thổ công là má»™t trong chÃn nhân váºt trong Thiên Lục cá»u yêu, nhưng lại không có qua lại gì. Tang thổ công nỠẩn cư tại má»™t trăm dặm Vạn Äại SÆ¡n ở phÃa tây nam Thiên Lục, ngà y thưá»ng khó mà gặp mặt hắn má»™t lần. Nhưng má»—i lần hắn quay vá» lại nổi lên má»™t tráºn sóng lá»›n, ngưá»i nà y thanh danh tuyệt đối không dưới Thiên Long chân quân.
Vẫn là công phu đà o đất cá»§a Tang Thổ Công, chỉ là thần kÄ© độn thổ cá»§a hắn là nhất tuyệt đương thá»i, chỉ cần hai chân ở trên mặt đất dù là đại la kim tiên cÅ©ng không là m gì được.
Mặc dù hắn có chút cổ quái, nhưng là m chuyện xấu cÅ©ng không nhiá»u lắm. Bởi vì bản tÃnh hÆ¡i ngốc, lại bị má»™t chút cà lăm, thưá»ng xuyên bị ngưá»i chê cưá»i. Bởi váºy Tang Thổ công cá»±c kì Ãt xuất hiện tại nÆ¡i có nhiá»u ngưá»i, ở Thiên Lục ma đạo ác tÃnh cá»§a hắn cÅ©ng không tÃnh là nhiá»u.
Tuyệt đối không có nghÄ© được Tang Thổ Công không ngá» cÅ©ng chạy tá»›i đây, lại còn thừa lúc ba ngưá»i Ä‘ang tranh Ä‘oạt mà ra tay cướp Ä‘i hai tiểu hà i tá» kia. Tên thiếu niên không biết tên kia thì không nói là m gì, nhưng cô gái nhá» lại là đứa minh châu duy nhất cá»§a vợ chồng Tô Chân, dÄ© nhiên lại bị Tang Thổ công phá Thiên Tâm Äăng Ä‘oạt được, không khá»i là m cho Thiên Long chân quân phẫn háºn.
Yến thù dáºm chân nói:
- Äá»u tại các ngươi, giá» phải là m thế nà o đây?
Thiên Long chân quân hung hăng nói:
- Tìm Tang Thổ Công tÃnh sổ Ä‘i!
Tấn công tá» cưá»i lạnh lùng nói:
- Hắn lợi dụng độn thổ đi xa rồi, ngươi tìm hắn ở đâu?
Thiên Long chân quân nói:
- Hắn Ä‘i không xa, Tang thổ công bắt Ä‘i tiểu cô nương kia tất nhiên muốn tìm vợ chồng Tô Chân ra Ä‘iá»u kiện, tuyệt nhiên sẽ không rá»i khá»i thà nh.
Yến Thù nhụt chà nói:
- Cho dù là như váºy cÅ©ng là tìm kim dưới đáy biển.
Thiên Long chân quân hừ nói:
- Còn hÆ¡n ba ngưá»i chúng ta trá»±c tiếp tìm tá»›i vợ chồng Tô Chân đòi váºt kia. BÃch Lạc sÆ¡n xuất động, chÃn cao thá»§ kia cÅ©ng chưa chắc là m gì được vợ chồng Tô Chân, chúng ta ba ngưá»i liên thá»§ sợ rằng má»™t mình Tô Chân cÅ©ng không chống được.
Tấn công tá» bất mãn cưá»i lạnh nói:
- Váºy cÅ©ng chưa chắc!
Dứt lá»i xoay ngưá»i Ä‘i ra khá»i phòng khách, cÅ©ng không biết liệu hắn có Ä‘i tìm vợ chồng Tô Chân không nữa.
Vẻ mặt Thiên Long chân quân cà ng thêm âm trầm, trong ba ngưá»i hắn bị thiệt hại nhiá»u nhất, kim trượng cá»§a mình bị Thiên Tâm đăng là m tổn hại, cuối cùng vẫn là công dã trà ng à .
- Tang Thổ công, ta cũng không tin không tìm được ngươi!
Thiên long chân quân hung hăng thoá mạ, nhổ ra cục Ä‘á»m, má»™t đạo âm phong nổi lên trong phòng đã không thấy ngưá»i đâu rồi.
Yến Thù ngẩng đầu nhìn Thiên Tâm Äăng, thở dà i, bóng dáng đã biến mất khá»i phòng.
Căn phòng khách vốn náo nhiệt giỠđây nhất thá»i trầm tịch xuống, chỉ còn Thiên Tâm đăng treo ở giữa không trung từ từ phát ra quang hoa mà u đỠmà thôi.
Nhưng là ngưá»i trên giưá»ng đã không có ở đây.
------------------
Dịch giả chú:
(i): BÃch hải đã siêu độ tiên khúc khó qua.
Tà i sản của Tiểu Tặc
Chữ ký của Tiểu Tặc
Last edited by quangtrungthanhvuong; 26-12-2009 at 03:12 PM .
30-10-2009, 09:14 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 1 - Tiểu TỠThiên Thà nh
Chương 4: Äá»™n Thổ
Dịch giả: Văn Cà n Khôn
Hiệu Ä‘Ãnh: lưu tinh lệ
Nguồn: 4vn.eu
Có má»™t số tên gá»i mạn phép đổi cho thống nhất. bagiatam.
Äinh Nguyên bị Tang Thổ Công kẹp chặt ngang sưá»n mà lôi Ä‘i, má»™t chút cÅ©ng không thể động cá»±a được. Xung quanh hắn, bóng đêm vÄ©nh cá»u bao bá»c, tưởng chừng chưa bao giá» có má»™t tia sáng nà o chiếu đến, chỉ có bên tai vang lên tiếng cá» sát “sà n sạt†không ngừng.
Má»›i vừa rồi Äinh Nguyên định mở miệng nói chuyện thì bị má»™t má»› đất tống và o, thở không được. Bên cạnh, Tô Chỉ Ngá»c không thấy động tÄ©nh gì, dưá»ng như hoà n cảnh cÅ©ng chẳng khá hÆ¡n hắn là bao.
Mặc dù đôi mắt không nhìn được nhưng hắn vẫn có cảm giác như bị ngưá»i ta lôi Ä‘i ở phÃa dưới lòng đất. Thế nhưng tại sao hô hấp vẫn bình thưá»ng? Và ngưá»i nà y là m thế nà o có thể tá»± nhiên Ä‘i lại trong lòng đất như váºy?
Hắn thở dà i, từ tối đến giá» má»›i chỉ qua má»™t khoảng thá»i gian không nhiá»u, váºy mà hắn chứng kiến biết bao nhiêu cảnh tượng khác thưá»ng, xem ra trên Ä‘á»i nà y không có gì là không thể xảy ra!
Cái bá»n yêu ma quá»· quái nà y muốn tìm đến bắt cóc Tô Chỉ Ngá»c để tạo áp lá»±c cho vợ chồng Tô Chân giao ra bảo bối gì đấy, hắn chỉ là kẻ vô can, nhưng cuối cùng lại bị lôi và o cái vòng xoáy nà y.
Hắn không phải sợ hãi, chỉ là lo lắng không biết giá» nà y Tô Chỉ Ngá»c thế nà o, hắn đã đáp ứng vợ chồng Tô Chân sẽ chiếu cố cho nà ng ta, nhưng rốt cuá»™c chÃnh mình lại rÆ¡i và o cái cảnh tồi tệ nà y. Hắn không ngừng vùng vẫy, nhưng chung quy lại vẫn chẳng tác dụng gì.
Uá»›c chừng qua má»™t tuần trà thì khung cảnh xung quanh đột nhiên sáng ngá»i, có vẻ như tên quái váºt kia đã lên mặt đất.
CÅ©ng may chá»— nà y ánh sáng hết sức mỠảo cho nên đôi mắt Äinh Nguyên tá»± nhiên không bị quá chói khi Ä‘ang quen vá»›i bóng tối.
- Cha, mau đến cứu con!
Tô Chỉ Ngá»c oa oa khóc lên. NÆ¡i đây là má»™t ngôi miếu hoang, khung cảnh tiêu Ä‘iá»u. Chắc hẳn thưá»ng ngà y chẳng có ngưá»i ghé qua. Tuy nhiên Tang Thổ Công vẫn sợ phiá»n toái nên quát:
- I...i... im không được khóc!
Nhưng không ngá» Tô Chỉ Ngá»c lại khóc to hÆ¡n. Vốn dÄ© nà ng ta ở nhà được cha mẹ cưng chiá»u, há»… là m sai Ä‘iá»u gì mà bị cha mẹ trách móc thì láºp tức khóc oa oa lên, má»i chuyện vì váºy trở nên êm thấm. Hôm nay, trong ngôi miếu đổ nát nà y Chỉ Ngá»c lại Ä‘em cái bản lãnh ấy ra mà áp dụng!
Tang Thổ Công bất đắc dÄ© phải ném Äinh Nguyên qua má»™t bên, Ä‘oạn trừng mắt nhìn Chỉ Ngá»c dá»a:
- Nếu ngươi còn... khóc nữa thì ta sẽ, sẽ là m... thịt cho coi!
Äinh Nguyên bị hắn vứt phÅ© phà ng như váºy thì vết thương cÅ© lại nhói lên, Ä‘au đổ mồ hôi trán ra, nhưng mặc nhiên không kêu la, ngược lại còn nhìn Tang Thổ Công cưá»i khẩy:
- Ngươi ngay cả nói còn không xong, váºy mà bà y đặt Ä‘i dá»a nạt ngưá»i ta!
Äá»™t nhiên Tang Thổ Công gà o thét như con mèo hoang bị ngưá»i ta dẫm ph Ä‘uôi:
- Kẻ nà o đánh lén ta, có giá»i thì ra mặt, nhanh!
Nguyên lai lão bị Tô Chỉ Ngá»c dùng cái miệng nhá» nhắn cắn cho má»™t miếng và o tay.
Chỉ Ngá»c đẩy tay lão ra nói:
- Nếu ngươi còn không chịu thả bá»n ta thì ta sẽ mách cha ta đánh và o cái mông ngươi!
Nà ng ta tư tưởng trong sáng, lại là thiên kim ngá»c nữ cho nên nghÄ© rằng hình phạt tà n nhẫn nhất chÃnh là đánh và o... mông!
Äinh Nguyên hoảng hồn, sợ rằng Tang Thổ Công sẽ trả thù Tô Chỉ Ngá»c nên ngạo nghá»… nói:
- Không được đụng đến tiểu cô nương ấy, có ngon thì ngươi hãy đánh ta đi!
Tang Thổ Công túm lấy Tô Chỉ Ngá»c như diá»u hâu quắp gà con, quay sang Äinh Nguyên cưá»i hắc hắc:
- Xem... xem ngươi Ä‘au đớn không nói... ra lá»i, váºy mà còn muốn là m anh hùng... gan cÅ©ng lá»›n lắm!
Äinh Nguyên không chút sợ hãi, nhìn chằm chằm Tang Thổ Công, mặc dù thừa biết rằng Tang Thổ Công chỉ cần búng má»™t ngón tay cÅ©ng đủ lấy mạng hắn, váºy là cá»› là m sao? Thá»±c ra thì Äinh Nguyên cÅ©ng nghÄ© nhiá»u lắm rồi, sinh có hạn tá» bất kì (i), hÆ¡n nữa nếu hắn có chết Ä‘i thì thế giá»›i nà y chẳng qua cÅ©ng chỉ mất Ä‘i má»™t tên côn đồ, không ai thương xót...
Liệu có kẻ nà o lâu lệ nhòa khóc than cho hắn hay không?
Thế gian nà y vá»›i hắn có gì vui? Hắn cÅ©ng chẳng biết. Từ ngà y mẫu thân hắn chết Ä‘i, hắn lang bạt kỳ hồ, nay đây mai đó, nếm đủ mùi đáng cay, chua xót. Cuá»™c sống chưa má»™t ngà y vui vẻ, như váºy sống có ý nghÄ©a gì? Nếu chết bây giá» quả tháºt hắn chẳng có gì phải lưu luyến!
Hắn bất quá sống cho có sống mà thôi!
Äinh Nguyên khinh miệt nói:
- Ta chỉ không ngá» là trên Ä‘á»i nà y có kẻ già đầu còn là m ra cái việc trá»™m gà bắt chó!
Tang Thổ Công mặt mà y đỠbừng, nghiến răng nói:
- Tang Thổ Công ta sống má»™t... trăm năm mươi năm... giết ngưá»i cÅ©ng nhiá»u, mà ... mà phóng há»a cÅ©ng lắm, nhưng chưa từng là m ra cái việc trá»™m gà ... bắt chó bao giá»!
Äinh Nguyên khinh khi cưá»i:
- Váºy chứ trốn dưới gầm giưá»ng, lén lút bắt bá»n ta đến đây thì phải gá»i thế nà o cho phải?
Tang Thổ Công thẹn đỠmặt, ấp úng không thà nh tiếng. Lão tuy rằng sống ngoà i trăm năm nhưng ăn nói vụng vá», mồm mép không bằng má»™t đứa trẻ. CÅ©ng là do tá»± ti vá»›i hình dáng nên chẳng chịu tiếp xúc vá»›i ai.
Äinh Nguyên thấy váºy thì cÅ©ng không lấy gì là m đắc ý, chỉ cháºm rãi nói:
- Ngươi nếu thá»±c sá»± có bản lãnh thì hãy Ä‘em tiểu cô nương nà y vá», sau đấy cùng vợ chồng Tô Chân quyết má»™t tráºn sống mái...
Tang Thổ Công trả lá»i ngay:
- Không, quyết không thể được!
- Tại sao?
- Ta, ta...
Tang Thổ Công “ta†má»™t hồi lâu má»›i xuống giá»ng là nhà nói:
- Ta đánh không lại vợ chồng hắn!
Äinh Nguyên trông bá»™ dáng buồn cưá»i cá»§a hắn thì trong lòng nghÄ©, ngưá»i nà y tuy rằng việc là m có phần kỳ quái nhưng chưa đến ná»—i là kẻ ác nhân, nếu dùng lá»i lẽ thuyết phục có thể thay đổi được hắn cÅ©ng nên!
Tô Chỉ Ngá»c nghe thấy Tang Thổ Công thừa nháºn không đánh lại cha mẹ mình thì trong lòng khoái chÃ, kiêu ngạo nói:
- Nếu ngươi còn không thả bá»n ta ra thì phụ thân ta sẽ đánh ngươi đến khi mông nở hoa má»›i thôi!
Tang Thổ Công cưá»i hắc hắc:
- Có ngươi ở… ở trong tay thì ta còn... sợ gì?
Äinh Nguyên cưá»i nhạo:
- Thì ra ngươi không chỉ là má»™t ác nhân mà còn là tiểu nhân nữa, dùng con gái đối thá»§ để uy hiếp, tháºt mất thể diện!
Tang Thổ Công nhảy chồm lên:
- Ngươi, cái tên tiểu tá» nà y hiểu gì mà nói. Ta,... cái nà y gá»i là dùng mưu trà đấy!
Äinh Nguyên hừ nhạt:
- Dùng trÃ? Cái “trÆnà y cá»§a ngươi ngu xuẩn tá»™t cùng, trong nhất thá»i có thể khống chế há», nhưng sau nà y ngươi có chắc há» sẽ không tìm ngưá»i báo thù?
- Ta sẽ bắt bá»n hắn... láºp thỠđộc...
Tang Thổ Công cố hết sức giải thÃch:
- Tô Chân là kẻ xưa nay... luôn giữ lá»i hứa, tin... rằng hắn không tìm ta… ta báo thù! Mà cho dù hắn có bá»™i ước thì ta... độn thổ, hắn cÅ©ng chẳng là m gì được... ta!
Tang Thổ Công là ngưá»i cục mịch nhưng xem ra cÅ©ng chưa đến ná»—i ngu dốt, có vẻ như hắn tÃnh toán rất kỹ trước khi hà nh động. Äinh Nguyên trong lòng thấy lo lắng, không biết giá» nà y vợ chồng Tô Chân đã vượt qua BÃch Lạc Cá»u Tuyá»n kiếm tráºn chưa? Và khi vá» không thấy hắn cùng Tô Chỉ Ngá»c thì có biết đến đây mà tìm hay không?
Tô Chỉ Ngá»c bÄ©u môi không phục, nói:
- Äã nhát gan thì con voi cÅ©ng như con chuá»™t. Cha ta mà đến thì dù ngươi có trốn lên trá»i ông ấy cÅ©ng lôi xuống.
Tang Thổ Công vốn tự phụ tà i độn thổ của mình nên phản bác:
- Không thể nà o!
Trong miếu thổ địa đột nhiên vang lên má»™t giá»ng nói, nghe kiá»u nghị vô và n như được xuất ra từ miệng ngá»c cá»§a nữ nhân, nhưng ai đã nghe thì Ä‘á»u biết, đấy là giá»ng nam nhân:
- Tiểu hà i tỠnói đúng!... Tà i độn thổ của ngươi không phải ai cũng bó tay! Cho nên ta khuyên ngươi một câu chân thà nh, hãy giao hai đứa nhỠcho ta!
Tang Thổ Công biến sắc kêu lên:
- Cảnh Vô Hà nh!
Ba chữ ấy xuất ra miệng có phần run run, Ä‘iá»u đấy chứng tá» hắn rất kiêng kỵ ngưá»i nà y.
Không đợi cho Äinh Nguyên và Tô Chỉ Ngá»c kịp nói gì, Tang Thổ Công lao đến kẹp lấy hai đứa nhá», bên ngưá»i hoà ng quan lóe lên, trong phút chốc đã chui tá»t xuống đất.
Trên thá»±c tế bây giá» Tang Thổ Công có thể bá» mặc sá»± chết sống cá»§a Äinh Nguyên, vừa rồi trong khách Ä‘iếm vì không biết rõ cho nên má»›i bắt cả hai tiểu hà i tá» Ä‘i. Vừa rồi má»i việc đã tá» tưá»ng, lão chỉ cần Ä‘em Tô Chỉ Ngá»c đến gặp vợ chồng Tô Chân là được. Tuy váºy tÃnh lão cố chấp, đã mang hai ngưá»i đến thì tất nhiên phải đưa hai ngưá»i Ä‘i!
Toà n thân Äinh Nguyên vừa chìm xuống mặt đất thì nghe “ầm†má»™t tiếng. Trước mắt lục quang chói lòa, rồi má»™t cá»— dư lá»±c khá»§ng bố đẩy cả ba quay ngược trở lại mặt đất.
Tang Thổ Công dÃnh dư lá»±c ấy thì cÅ©ng không là m chá»§ được bản thân, bị đẩy tuốt và o góc miếu. Äinh Nguyên cùng Tô Chỉ Ngá»c báºt khá»i hông lão, bay vút lên không trung.
Tô Chỉ Ngá»c nhanh chóng ổn định thân thể, từ trên không phiêu phiêu hạ xuống, hết sức nhẹ nhà ng, chÃnh là nà ng đã váºn dụng chiêu thức do mẫu thân truyá»n thụ - Thá»§y Thiên Nhất Sắc!
Khổ nhất là Äinh Nguyên, hắn ngã xuống đất má»™t cái như núi sáºp, toà n thân Ä‘au nhức không chịu được. CÅ©ng may lúc ấy Không Lá»™ Ä‘an trong ngưá»i hóa ra chân khà bảo vệ, nếu không chỉ vá»›i cú ngã ấy cÅ©ng đủ vong mạng.
Tô Chỉ Ngá»c hét lên má»™t tiếng kinh hãi, bà n chân vừa chạm đất đã chẳng kịp để ý đến gì khác, chạy băng đến cạnh Äinh Nguyên há»i:
- Äinh ca ca, huynh có sao không?
Bên kia, Tang Thổ Công sau khi đứng lên được cũng kêu to:
- Tiểu tá», ngươi yên ổn chứ?
Äinh Nguyên trong lòng hÆ¡i động, đà nh rằng tiểu cô nương quan tâm đến mình là đúng, nhưng Tang Thổ Công cÅ©ng váºy thì tháºt đáng ngạc nhiên, xem ra lão nà y Ä‘Ãch thị không phải ngưá»i xấu. NghÄ© váºy nhưng hắn vẫn lạnh nhạt hừ nhẹ má»™t tiếng.
Tang Thổ Công thấy hắn vẫn còn “hừ†được thì cÅ©ng lấy là m an tâm. Không hiểu sao trong lòng lão lại rất có tình cảm vá»›i tên tiểu tỠương ngạnh nà y. Có lẽ bao nhiêu năm sống tịch mịch trong núi không có ai trò chuyện, bây giá» tá»± nhiên ngồi cãi cá» vá»›i má»™t tên không sợ trá»i không sợ đất cÅ©ng có cái gì đấy vui vui.
Cảnh Vô Hà nh đắc ý cưá»i nói:
- Ngươi trốn không nổi ta đâu Tang Thổ Công!
Tang Thổ Công cầm Tam Lăng Toa lên hét:
- Hai đứa trẻ kia, hãy lui qua một bên!
Lúc nà y Äinh Nguyên má»›i nhìn rõ Cảnh Vô Hà nh, hắn má»™t thân áo hoa yểu Ä‘iệu, thêu dệt hết sức cầu kỳ, trông kỹ thì cÅ©ng tuấn tú khác ngưá»i, chỉ là nét á»§y mị không thể che dấu nổi, nhất là cái hương thÆ¡m nữ nhân ngà o ngạt toát ra từ cÆ¡ thể y.
Nhìn qua thì Cảnh Vô Hà nh chỉ độ ngoà i ba mươi, nhưng vá»›i ngưá»i tu chân mà nói thì hình dáng không đánh giá được tuổi tác. Trên thá»±c tế Cảnh Vô Hà nh tuổi đã ngoà i trăm, ngang hà ng vá»›i vợ chồng Tô Chân.
Trên tay Cảnh Vô Hà nh phe phẩy má»™t cây bạch phiến vẽ chÃn mỹ nữ Ä‘ang múa, nhìn thì thấy đẹp nhưng lại toát ra đầy quá»· khÃ.
Tang Thổ Công như gặp đại địch, hai mắt ti hà nhìn chằm chằm Cảnh Vô Hà nh không chá»›p, vá» vai vế thì Tang Thổ Công hÆ¡n hẳn Cảnh Vô Hà nh, nhưng vá» võ công, lão hãy còn thua hắn má»™t báºc!
Cảnh Vô Hà nh thân là môn hạ cá»§a Cầm Long Cung ngoà i Thiên Lục Bắc Cương, sư phụ hắn - Sở Hướng Thiên là đương thá»i Ma đạo đệ nhất cao thá»§, cùng bá»n Tô Chân trong má»™t trăm năm nay tá»± xưng Ma Äạo Tháºp đại cao thá»§. Cầm Long Cung cÅ©ng là má»™t trong Ma đạo tam đại phái, uy thế rất lá»›n, ngay cả chánh đạo Thất đại kiếm phái cÅ©ng phải e ngại.
Cảnh Vô Hà nh vốn là má»™t trong ba đệ tá» cá»§a Sở Hướng Thiên, tu vi so vá»›i sư phụ chẳng bằng nhưng cÅ©ng đủ tung hoà nh chÃn lục. Nhất là khi trong tay hắn có thêm Cá»u U Bạch Ngá»c phiến do Sở Hướng Thiên tặng, uy lá»±c phai nhòa nháºt nguyệt.
Tang Thổ Công mặc dù được tôn xưng là má»™t trong Thiên Lục chÃn yêu nhưng cÅ©ng chỉ giá»i tà i độn thổ chứ không giá»i tà i chiến đấu.
- Tang Thổ Công, nếu như ngươi ngoan ngoãn Ä‘em giao đứa nhá» cho ta thì ta sẽ tha cho má»™t con đưá»ng sống, bằng không...
Cảnh Vô Hà nh thản nhiên nói, cứ như là hắn biết chắc Tang Thổ Công sẽ thua mình.
Tang Thổ Công là m sao có thể cam tâm như váºy được? lão cắn răng:
- Không Ä‘á»i nà o!
- Váºy là ngươi tá»± tìm cái chết!
Cảnh Vô Hà nh nói váºy nhưng vẫn không có vẻ gì là muốn xuất chiêu, chỉ nhà n nhã phe phẩy chiết phiến, nét mặt âm hiểm vô cùng.
Chợt má»™t tiếng “xoẹt†vang lên, cả Cá»u U Bạch Ngá»c phiến và Tam Lăng Toa Ä‘á»u bay vá»t lên không trung. Hai bảo bối va và o nhau, Tam Lăng Toa run rẩy, Ä‘iệu bá»™ muốn lùi lại nhưng không được. Äà nh cáºt lá»±c kháng cá»± cùng Bạch Ngá»c phiến.
Má»›i má»™t chiêu đầu đã đủ biết kẻ cao, ngưá»i thấp!
Bên kia, Tô Chỉ Ngá»c đứng trông nom Äinh Nguyên nãy giá», chẳng để ý đến cuá»™c giao đấu.
- Äinh ca ca, ngươi ngã Ä‘au ở chá»— nà o?
Hai bà n tay nhá» bé khẽ đỡ hắn dáºy.
Äinh Nguyên cắn răng nhịn Ä‘au nói:
- Ngưá»i bá»n hắn muốn bắt là tiểu muá»™i muá»™i, ta không sao đâu! Mau tìm cách trốn Ä‘i!
Tô Chỉ Ngá»c do dá»±:
- Ta không thể để Äinh ca ca ở đây má»™t mình được!
Äinh Nguyên nghÄ©: “Tiểu cô nương nà y tâm địa cÅ©ng không đến ná»—i nà o, kể cÅ©ng chẳng uổng công mình hết sức trông nom!â€
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng rống lá»›n cá»§a Tang Thổ Công vá»ng đến, nguyên lai Tam Lăng Loa trên không đã bị âm phong cá»§a Cá»u U Bạch Ngá»c phiến cuốn lấy, không còn tá»± chá»§ được.
Cảnh Vô Hà nh không biết tá»± bao giỠđã thu Bạch phiến vá» nÆ¡i tay, Ä‘ang không ngừng phe phẩy quạt âm phong vá» phÃa Tam Lăng Toa.
Äinh Nguyên trong lòng quýnh lên nói:
- Äi mau, nếu không sẽ chẳng kịp!
Tô Chỉ Ngá»c từ chối dứt khoát:
- Ta phải chiếu cố cho ngươi!
Äinh Nguyên không ngá» tiểu cô nương nà y lại cố chấp đến như váºy, tuy nhiên trong bóng đêm nhìn thấy khuôn mặt nhá» nhắn xinh đẹp lòng không khá»i dâng lên chút cảm xúc xót xa. Thầm nghÄ©: “Cha mẹ nà ng ta là những kiếm tiên nhất lưu, tương lai sau nà y nà ng cÅ©ng sẽ trở thà nh má»™t báºc thần tiên. Còn mình thì là gì đây? Ngay cả cha cÅ©ng chưa từng gặp, còn mẹ thì sống chết thế nà o không biết. Trong mắt ngưá»i Ä‘á»i bất quá là má»™t tiểu vô lại. Hôm nay nếu như bá» mạng tại nÆ¡i nà y thì ngưá»i Ä‘á»i lấy ai mà đau xót? Có khi nhiá»u kẻ còn vá»— tay to, bởi vì trong thà nh tá»± nhiên mất Ä‘i má»™t tên côn đồ.
NghÄ© đến đó mà vừa buồn, vừa giáºn, liá»n quát lá»›n:
- Cút mau! Ta không muốn nhìn thấy ngươi! Nếu không tại ngươi thì ta cũng đâu đến nỗi tà n phế thế nà y?
Tô Chỉ Ngá»c trong mắt ngấn lệ, hai hà ng chảy dà i. Äinh Nguyên không biết vì sao nà ng ta lại nhiá»u nước mắt đến váºy, hắn tảng lÆ¡ như không biết, quay đầu Ä‘i.
Chỉ là Tô Chỉ Ngá»c không có khóc lá»›n, nà ng lấy tay quệt nước mắt, nhẹ giá»ng nói:
- Äinh ca ca, mặc dù ngươi nói vá»›i ta lá»i nói có phần hung ác, nhưng ta biết ngươi rất tốt vá»›i ta. Cha mẹ ta từ nhỠđã dạy ta rằng là m ngưá»i không được quên Æ¡n nghÄ©a, ngươi vì ta mà biến thà nh thế nà y, ta lẽ nà o lại không quan tâm đến chết sống cá»§a ngươi?
Äinh Nguyên chỉ biết cưá»i khổ, đối diện vá»›i má»™t cô nương Ä‘a sầu Ä‘a cảm thế nà y quả tháºt hắn chẳng biết là m gì hÆ¡n được nữa!
Trong trưá»ng đấu lúc nà y lại diá»…n ra sá»± biến hóa, Tang Thổ Công thấy Tam Lăng Toa không tà i nà o khắc chế được địch thá»§, ngược lại còn bị quần thảo cho má»™t tráºn thì cố hết sức thu hồi pháp bảo vá». Cảnh Vô Hà nh đắc ý, cất giá»ng ái nam ái nữ nói:
- Tang Thổ Công, bây giá» ngươi cút Ä‘i vẫn còn kịp, ta là kẻ có lòng từ tâm nên má»›i mở đưá»ng sống cho ngươi, nếu là gặp hai vị sư huynh ta thì hôm nay ngươi chết không có chá»— chôn rồi!
Tang Thổ Công thở dốc một hồi, lắp bắp:
- Con... chó nhá» chá»› cà n rỡ, hôm nay... gia gia vá»›i ngươi quyết má»™t tráºn... sống mái!
Lá»i nói vừa dứt thì Tam Lăng Toa cắm xuống đất, sâu có đến ba thước, phÃa đầu trên mà u Ä‘en phát tán quang hoa, run rẩy lên từng hồi,
- Liệt Ma Äao!
“Ầm ầm†mấy tiếng, trên mặt đất cát bay đá chạy, thổ địa miếu cÅ©ng run lên từng hồi, có vẻ như không chịu đựng được dư lá»±c mãnh liệt. Từ nÆ¡i thân Tam Lăng Toa cắm xuống đất, má»™t tia sét giáºt mạnh ra đánh thẳng vá» phÃa Cảnh Vô Hà nh, khiến cho mặt đất nứt thà nh má»™t cái rãnh, chiá»u rá»™ng không dưới má»™t trượng. Từ dưới rãnh sâu nà y vô số loạn thạch bắn lên không trung, uy thế kinh thiên.
Cảnh Vô Hà nh không chút cháºm chá»…, thân thể phiêu phất bay lên tránh đưá»ng sét chết ngưá»i, nhưng lại dÃnh ngay loạn thạch. Thiết phiến trong tay hắn mở rá»™ng phe phẩy, má»™t luồng kình phong mà u Ä‘en thoát ra, quấn lấy cÆ¡ thể hắn. Loạn thạch gặp phải cÆ¡n gió mà u Ä‘en nà y láºp tức bị cuốn và o vòng xóay bao bá»c quanh thân thể hắn.
Tuy nhiên loạn thạch vẫn bắn lên không ngừng, dưá»ng nhu chẳng có dấu hiệu gì là sẽ hết cả, cho nên cÆ¡n gió Ä‘en ngà y cà ng dà y đặc lại. Tá»±a hồ như má»™t khối đá lá»›n Ä‘ang chuyển động.
Äinh Nguyên cùng Tô Chỉ Ngá»c trợn mắt ra xem, trong lòng thầm mong cho Tang Thổ Công thắng. CÅ©ng là vì cái gã Cảnh Vô Hà nh kia khuôn mặt tuy bảnh bao nhưng dáng hình ẻo lả như nữ nhân, nhìn đã thấy ghét, còn Tang Thổ Công, tuy cục mịch, xấu xà nhưng bản chất không đến ná»—i hung ác, đương nhiên dá»… chiếm cảm tình cá»§a hai tiểu hà i tá».
Thế nhưng sá»± Ä‘á»i thưá»ng không như mong muốn, chỉ nghe Cảnh Vô Hà nh quát lên má»™t tiếng, Bạch Ngá»c phiến hắc quang đại thịnh, trong thổ địa miếu âm phong nổi lên dữ dá»™i, tưởng chừng như không kẻ nà o đứng vững được dưới tráºn gió ấy.
Tráºn cuồng phong ồ ạt cuốn tá»›i loạn thạch, bao nhiêu đá sá»i bị tan tác, có má»™t mảnh lá»›n rÆ¡i trúng đầu Äinh Nguyên, cÅ©ng may lúc ấy Tô Chỉ Ngá»c dùng cánh tay nhá» gạt Ä‘i.
Äiá»u nà y là m cho Äinh Nguyên có phần khó chịu trong lòng, nghÄ©: “Ngay cả má»™t tiểu cô nương cÅ©ng có bản lãnh như váºy, còn ta, tuy đã lá»›n miệng hứa vá»›i vợ chồng Tô Chân sẽ bảo vệ cô ta nhưng cuối cùng lại chỉ là má»™t tên vô dụng!â€
Hắn lại nhá»› đến chuyện năm xưa, chua xót trong lòng: “Nếu như ngà y đó ta cÅ©ng có chút bản lãnh như vị cô nương nà y thì há lại để Mông lão tam bắt nạt? Mặc dù bây giá» ta há»c được võ công vẫn có thể vá» trả thù, nhưng suy cho cùng thì ai sẽ chịu thu nháºn má»™t tên nghèo kiết xác đây?â€
Hắn ở chá»— nà y suy nghÄ© trằn trá»c bao nhiêu thì bên kia Tang Thổ Công vất vả chống đỡ bấy nhiêu.
Nguyên lai Cảnh Vô Hà nh phá giải được Liệt Ma Äao, mặc dù trên ngưá»i không bị thương tổn nhưng tÃnh tình hắn phong lưu, bá»™ dáng ăn mặc diêm dúa cho nên sinh ra cháºt váºt.
HÆ¡n mưá»i năm nay Cảnh Vô Hà nh tung hoà nh giang hồ, nhiá»u kẻ đối vá»›i hắn kÃnh nhi viá»…n chi (ii), nhưng tại đây lại bị má»™t tên trì độn là m cho cá»±c kỳ khó chịu. Thẹn quá hóa giáºn, Cảnh Vô Hà nh váºn dụng toà n bá»™ mưá»i thà nh chân lá»±c xuất ra tuyệt chiêu cá»§a Cá»u U phiến, Cá»u U Ma Sát!
Chỉ nghe âm thanh ‘sa sa’ đầy mà u quá»· dị ngân lên, chÃn thiếu nữ được khắc há»a trên Cá»u U phiến phiêu phất bay ra, tại không trung kết trà nh chÃn khúc đại tráºn vá»›i những hình dáng khác nhau. Các nà ng ta thân ảnh phiêu phiêu như quá»· hồn, trong ngưá»i tá»a ra thứ mùi vị chết chóc, tháºt khiến ngưá»i ta phải gai xương lạnh sống.
Äinh Nguyên cùng Tô Chỉ Ngá»c chằm chằm nhìn chÃn thiếu nữ bay lượn giữa không trung, nhưng tuyệt nhiên là không hiểu được sá»± lợi hại ở đó. Thá»±c chất ra thì chÃn mỹ nữ nà y là oan hồn trăm năm, được Sở Hướng Thiên dùng Cá»u U âm há»a luyện hóa, thu lấy tinh nguyên. Má»™t khi Ä‘á»c đủ chân ngôn thần chú thì láºp tức chÃn cái oan hồn nà y phóng ra, có khác gì Ma sát phóng xuống nhân gian!
Cảnh Vô Hà nh kế thừa y bát cá»§a Sở Hướng Thiên, khổ công tu hà nh gần sáu mươi năm má»›i đạt được đến cảnh giá»›i cao nhất là gá»i cùng lúc chÃn oan hồn xuất hiện. Tháºt không ngá» hôm nay xuất độc chiêu không phải là dùng vá»›i danh môn chánh phái gì mà lại để đối phó vá»›i Tang Thổ Công, cái lão ma đầu tưởng như tầm thưá»ng nà y.
Sắc mặt Tang Thổ Công đại biến, lão đương nhiên hiểu rõ sá»± lợi hại cá»§a ma pháp nà y, chỉ là không ngỠđược tên tiểu tá» nà y có thể gá»i cùng lúc chÃn oan hồn. Nhưng nhìn cái bá»n oan hồn kia vẫn không có gì là nóng lòng muốn tấn công lão, chúng chỉ bay lượn dáºt dá», múa và hát những thứ âm thanh quá»· mị, như tiếng gá»i hồn.
Tang Thổ Công cắn răng một cái nói:
- ÄÆ°á»£c lắm Cảnh Vô Hà nh,... ngươi có chÃn... oan hồn trợ giúp! Ta dù có phải liá»u... cái mạng già nà y cÅ©ng quyết kéo... ngươi theo!
Cảnh Vô Hà nh cưá»i nhạt:
- Tang Thổ Công, ngươi lại sắp diễn tuồng sao?
Tang Thổ Công không thèm trả lá»i, trên mặt lão ánh hoà ng kim khởi phát, ở nÆ¡i vầng trán, từng hạt mồ hôi như hạt Ä‘áºu cô Ä‘á»ng rồi rÆ¡i xuống, miệng không ngừng lẩm nhẩm Ä‘á»c cái gì đó không ai nghe rõ.
Cảnh Vô Hà nh phát giác ra Ä‘iá»u lạ, bèn hét lá»›n:
- Tang Thổ Công, ngươi định là m gì?
Tang Thổ Công hai tròng mắt mở to tướng:
- Ta vá»›i ngươi cùng liá»u mạng!
Trên đầu lão, Tam Lăng Toa bay lên, chuyển động ngà y cà ng nhanh, xung quanh cuồng phong gà o thét dữ dội.
Cảnh Vô Hà nh không dám xem thưá»ng, vá»™i và ng phất động Cá»u U phiến, từ cây quạt thoát ra má»™t bóng trắng, miệng hắn rÃt lên má»™t tiếng. Trên không trung chÃn u hồn ồ ạt nhằm hướng Tang Thổ Công lao tá»›i.
Tang Thổ Công không thèm để ý, cúi đầu gầm rống:
- Tang Thổ Công!
Cảnh Vô Hà nh nghe mấy lá»i ấy mà sắc mặt đại biến!
---------------
Chú:
(i) sinh có hạn tá» bất kì: ý nói sống chết Ä‘á»u tại số trá»i, lúc nà o cÅ©ng có thể chết Ä‘i.
(ii) kÃnh nhi viá»…n chi: dịch nghÄ©a: đứng từ xa mà trông. à nói là luôn luôn được ngưá»i khác tôn kÃnh, coi trá»ng.
KÃnh má»i các huynh đệ, tá»· muá»™i tham gia dịch Tiên Kiếm Thần Khúc
Äể tiện liên lạc hãy add nick cá»§a
bagiatam: bagiatam@gmail.com
quangtrungthanhvuong: trungpham.pqt@gmail.com
tepga: tepga43@yahoo.com
Má»i cả nhà cùng tiếp sức cho Tiên Kiếm Thần Khúc nà o
Tà i sản của bagiatam
Last edited by quangtrungthanhvuong; 26-12-2009 at 06:45 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu/tienkiemthankhuc , àâòîçâóê , äîñóã , cach cay tien than khuc , dao kiem than hoang , êàëåíäàðü , êàíàëà , êîâðîâ , ho ly tinh , kiem than tam , kiem than tm , kiem tien than khuc , kiem tien thân khuc , ñâèíãåðû , õèëòîí , tống kim thần khúc , than khuc cach kiem tien , than khuc chuong 1 , than khuc kiem , thien kiem than khuc , tiem kiem than khuc , tien hiep than khuc , tien khiem than khuc , tien khuc than kiem , tien kiem than , tien kiem than khuc , tien kiem than khuc 4vn , tien kiem than khuc 61 , tienhiepthankhuc , tieu kiem than khuc , tru tien kiem. quyen6 , truyen tiên ki