11-08-2011, 10:56 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
[Äô Thị - Quan Trưá»ng] - Quan Lá»™ Trầm Luân - Tác giả: Trần Trá»ng - Chương 422
Quan Lộ Trầm Luân
Tác giả: Trần trá»ng
Nhóm dịch: Quan trưá»ng
Nguồn: Sưu tầm
Lá»i giá»›i thiệu:
Trong dòng nước xiết đầy sóng dữ cá»§a quan trưá»ng, đối mặt vá»›i vô số đối thá»§ trá»±c tiếp và đối thá»§ ngầm, thăng trầm chìm nổi, chiến đấu sinh tá», tiến tá»›i nắm được quyá»n lá»±c lá»›n hÆ¡n nữa.
Nhân váºt chÃnh là Lương Thần, má»™t viên cảnh sát ở nông thôn không há» có gia thế, phải tá»± thân lăn lá»™n tiến lên. Nhân váºt chÃnh cÅ©ng không phải ngưá»i quay vá» quá khứ như má»™t số truyện hiện tại, bù lại Lương Thần có má»™t năng lá»±c đặc biệt. Năng lá»±c đó như thế nà o, anh ta đã váºn dụng năng lá»±c đó ra sao, xin má»i các bạn đón Ä‘á»c.
Trong truyện cÅ©ng có rất nhiá»u mỹ nữ, từ nhân viên văn phòng, cảnh sát, y tá, minh tinh…
Chương 1: Trên xe khách
Trên chuyến xe đò Ä‘i tá»›i xã Hòa Bình, Lương Thần mở to mắt hết cỡ say sưa nhìn ra ngoà i cá»a sổ. Mặc dù má»™t đêm không chợp mắt nhưng hắn không có vẻ gì là mệt má»i. Trong tầm mắt là má»™t vùng tuyết trắng bao phá»§ lên những cánh đồng. Trong đầu hắn thoáng hiện lên những cảnh há»—n độn và bá»±c bá»™i trong trà nhá»›.
Äiểm cuối cá»§a chuyến hà nh trình nà y là má»™t là ng quê rất xa, đó là nÆ¡i mà hắn muốn dừng chân.Trong thá»i gian má»™t năm rưỡi vừa qua, hắn đã có vô số lần bắt xe khách Ä‘i tá»›i Ä‘i lui giữa thị trấn và xã Hòa Bình.
Hai năm rưỡi! Vượt qua kỳ thi công chức, hắn được cÆ¡ quan phân công đến xã Hòa Bình công tác. Thá»i gian hai năm rưỡi đã trôi qua! Má»—i lần quay trở lại thị trấn, hắn Ä‘á»u nghe thấy tin má»™t và i ngưá»i được triệu vá» thị trấn. Má»™t và i ngưá»i được Ä‘iá»u đến phòng Công an huyện, ngưá»i khác được Ä‘iá»u vá» á»§y ban chÃnh trị pháp luáºt huyện, rất nhiá»u những tin tức như váºy mà hắn nghe được. Mà má»—i lần nghe được những tin tức nà y, vẻ mặt bạn gái cá»§a hắn trở lên khác lạ, mẹ cá»§a cô sắc mặt cÅ©ng ngà y cà ng khó coi.
Cảm giác má»›i mẻ lúc đầu mặc trang phục mà u lam cá»§a cảnh sát đã mất dần, thay và o đó là má»™t cảm giác mất mát và không cam long dữ dá»™i! Hắn không cam lòng suốt Ä‘á»i ở má»™t là ng quê nghèo khổ, sống tầm thưá»ng cả Ä‘á»i, nhưng sá»± tháºt đã là m hắn tỉnh ngá»™, hắn không có khả năng thay đổi thá»±c trạng, Ãt nhất thì trước mắt là hắn không thể!
Trong triá»u có ngưá»i là m quan (có há» hà ng là m quan to), hắn không có
Hắn cũng không có một gia tà i kếch sù để mua chứa vị!
Láºp công được thăng chức cÅ©ng là má»™t cách, nhưng tại cái là ng nhá» bé vá»›i Ä‘á»i sống thuần phác, giản dị nà y, việc ẩu đả đã là rất nghiêm trá»ng. Lương Thần không nghÄ© rằng dì Trang mất má»™t con lợn, đại gia Vương mất má»™t con bò, những vấn đỠnhá» nà y có thể Ä‘em lại cÆ¡ há»™i láºp công thăng thưởng.
Tối hôm qua, khi tụ há»™i vá»›i má»™t đám cùng dá»± kỳ thi và o phòng Công an huyện, hắn cắm thấy hết sức xấu hổ! Ngoại trừ hắn và Tiểu VÅ©, cùng vá»›i má»™t và i ngưá»i tầm tuổi trung niên, tuổi chú là lão Vương và má»™t và i ngưá»i khác, tuyệt đại Ä‘a số ngưá»i được phân xuống nông thôn lúc ấy giá» không triệu hồi lại thì cÅ©ng được chuyển tá»›i các bá»™ pháºn khác. Tóm lại, giống như Lương Thần đã công tác ở nông thôn hÆ¡n má»™t năm, cÅ©ng không tìm ra được Ä‘iá»u gì má»›i mẻ.
Không cần cố ý thể hiện, vá»›i loại cấp báºc trong hà ng ngÅ©, thân pháºn chênh lệch đã hiển nhiên lá»™ rõ! Mặc dù ở hiện tại, hắn và những ngưá»i bạn đồng nghiệp được triệu hồi quân phục trên vai cùng có má»™t ngôi sao, nhưng không gian phát triển cá»§a hai ngưá»i có những Ä‘iểm khác biệt.
Mẹ cá»§a ngưá»i yêu hắn đưa ra thông Ä‘iệp cuối cùng, nếu hắn vẫn không được triệu hồi vá» trong năm nay thì đừng nghÄ© đến việc kết hôn vá»›i con gái bà ta.
Thông Ä‘iệp nà y như đã đâm cho Lương Thần má»™t phát, thái độ cá»§a ngưá»i yêu, hắn không thể cảm nháºn được sá»± thân thương, hắn cảm thấy cô ấy tháºt vừa như gần gÅ©i vừa như rất xa lạ.
Vá»›i tuổi tác và sá»± từng trải, nhiá»u ngưá»i có thể hiểu được, tình yêu luôn gắn vá»›i rất nhiá»u Ä‘iá»u kiện. Tình yêu trong sáng không có Ä‘iá»u kiện váºt chất không thể nói là không có, nhưng sá»± tháºt là cá»±c kỳ hiếm thấy!
Cả Ä‘á»i sống ở nông thôn, chưa nói tá»›i chuyện không có nhà riêng mà là hai ngưá»i sống ở hai nÆ¡i, má»—i tháng chỉ có và i trăm tệ để sống. Cuá»™c sống nà y đối vá»›i những cô gái luôn mong đợi vá» cuá»™c sống tương lai hạnh phúc là rất khó chấp nháºn. Vá»›i Ä‘iá»u kiện cá»§a ngưá»i yêu hắn có thể tìm thấy má»™t ngưá»i đà n ông tốt hÆ¡n hắn.
Trong lòng giống như có má»™t tảng đá đè nặng, khiến hắn rất khó thở, hắn không muốn mất Ä‘i ngưá»i yêu, nhưng hắn không thể thay đổi được thá»±c trạng. Hắn chợt nhá»› tá»›i những câu nói trong quyển sách nà o đó: Tôi giống như con côn trùng muốn bay ra ngoà i cá»a kÃnh, tìm ánh sáng tương lai, nhưng không thể tìm thấy lối thoát!
Hiện tại cá»§a hắn lúc nà y đến ruồi bá» cÅ©ng không bằng. Tiá»n đồ cá»§a hắn chỉ là má»™t mà u Ä‘en sâu thẳm, đừng nói gì đến má»™t lối thoát!
Ngưá»i đông chen chúc đã khiến Lương Thần quay trở lại vá»›i thá»±c tại. Hắn không phải là ngưá»i cuối cùng, suốt má»™t đêm không ngá»§ hắn rất muốn nghỉ ngÆ¡i, hÆ¡n nữa ngồi nhiá»u giá» trên xe, tháºt sá»± hắn không thấy thoải mái, mà khoảng cách đến Ä‘iểm xuống ước chừng còn má»™t phần ba lá»™ trình nữa.
Äang muốn chợp mắt má»™t lúc, bá»—ng nhiên xe đột nhiên dừng lại, thân mình hắn theo quán tÃnh xô ngưá»i vá» phÃa trước, đồng thá»i nghe thấy má»™t tiếng phanh két, xe khách dừng lại!
Mở cá»a xe nhìn qua, có má»™t hà nh khách muốn lên xe.
Äá»™ng cÆ¡ xe nổ vang, xe khách tiếp tục tiến vá» phÃa trước. Không biết có phải là ảo giác, hắn bá»—ng nhiên cảm thấy xe khách yên tÄ©nh hÆ¡n rất nhiá»u.
Nhưng có má»™t mùi hương thÆ¡m ngát áºp và o mặt khiến Lương Thần từ từ mở mắt ra lần nữa.
Äứng ở bên cạnh hắn là má»™t phụ nữ, nói đúng hÆ¡n là má»™t cô gái.
Cô ấy khoác má»™t chiếc áo lông mà u trắng, mái tóc Ä‘en má»m mại buông xuống vai, túi xách được lồng và o tay trông rất nhẹ nhà ng, dáng ngưá»i mảnh mai lịch sá»± như bông hoa lily, xinh đẹp và ngát hương.
Từ lúc cô gái bước lên xe, toà n thân cô toát lên một sức sống thanh xuân khiến không khà trên xe trở nên tươi mới.
Tinh thần Lương Thần phút chốc trở nên hoảng hốt, hắn không biết chÃnh xác mình Ä‘ang ngá»§ hay là mÆ¡, trước mắt hắn là má»™t cô gái xinh đẹp rung động lòng ngưá»i. Nói tóm lại, nhìn cô gái toát lên vẻ thanh lịch, trong sang không má»™t tỳ vết. Hắn đã ngẩn ngưá»i đến năm hay sáu giây.
Äôi mắt sáng và trong veo giống như nước suối lướt qua gương mặt ngưá»i đà n ông, sắc mặt cô gái từ bình thản chuyển qua hÆ¡i ngượng ngùng có vẻ không vui vì cái nhìn chăm chú cá»§a hắn.
Lương Thần vá»™i nhắm hai mắt lại, hắn không thể không thừa nháºn cô gái nà y là cô gái đẹp nhất mà hắn từng gặp. Chỉ có Ä‘iá»u Ä‘ang trong tâm trạng mệt má»i, kiệt sức nên hắn không cảm thấy hứng thú vá»›i sá»± có mặt cá»§a cô gái.
Äây là thị trấn huyệnTây Phong, Ä‘i hết thị trấn nà y là đến xã Hòa Bình, trên xe khách đã không còn chá»— trống, cô gái đứng ở trên xe nhưng lại không có ai chá»§ động đứng lên nhưá»ng chá»—.
Má»™t thanh niên nhìn cô gái, mấp máy môi định nói Ä‘iá»u gì nhưng lại ngại không nói nữa. Ở đây, cô gái giống như má»™t bông hoa đẹp, anh ta cảm thấy không muốn là m phiá»n cô.
Xe khách vẫn tiếp tục tiến vỠbến đỗ, không có ai xuống xe nhưng có 3 thanh niên bước lên xe.
- Hôm nay lạnh vãi
Ngưá»i nói là má»™t gã thân hình cưá»ng tráng, hai tay cÆ¡ bắp rất to nhưng chân bước Ä‘i rất nhẹ nhà ng, ánh mắt vô ý nhìn và o trong xe khách đột nhiên mặt hắn như ngây dại.
- Äại Hùng, mau và o bên trong Ä‘i, thế chó nà o lại đứng chặn lối váºy!
PhÃa sau hai gã thanh niên bị thân hình như bức tưá»ng chặn lại, nên rất tức giáºn lên tiếng trách móc.
- Xinh đẹp, quả là xinh đẹp!
Nghe Äại Hùng kêu lên như váºy, mắt nhìn chằm chằm và o cô gái xinh đẹp, nhìn gã như bị mất trÃ.
- Cái gì xinh đẹp?
Hai tay thanh niên Ä‘i cùng gã vá»™i dừng bước, há» nhìn xung quanh Äại Hùng, phút chốc cÅ©ng như hóa thạch.
Xe khách bỗng nhiên bắt đầu chạy, khiến ba tên ngốc loạng choạng, suýt nữa ngã sấp xuống.
- Äi và o bên trong Ä‘i, Ä‘i và o bên trong Ä‘i!
Ngưá»i bán vé nhắc nhở ba gã đứng ở cá»a xe.
Bước thêm ba bước, ba gã đó bước nhanh đến bên cạnh cô gái.
- Chà o em, em định Ä‘i đâu váºy!?
Äại Hùng xoa xoa hai tay, trên gương mặt béo phị nụ cưá»i há» há» hiện ra.
- Hòa Bình!
cô gái vừa phát ra thanh âm trong trẻo và dễ nghe.
- Hay quá, váºy là chúng ta cùng xuống chung bến!
Nghe thấy đối phương trả lá»i, Äại Hùng láºp tức vui mừng ra mặt, quên hết tất cả lại tiến vá» phÃa cô gái.
Nháºn thấy gã lại gần, cô gái nhÃu mà y, lùi ra sau má»™t chút.
Lúc nà y, phÃa sau Äại Hùng là hai gã thanh niên, ánh mắt nhìn cô gái cÅ©ng không che dấu được sá»± thèm muốn.
- Em tên là gì váºy!? đã có bạn trai chưa?
Äại Hùng được má»™t bước lại muốn tiến lên bước nữa, thân hình hướng vá» phÃa trước tiếp cáºn.
Cô gái mặt biến sắc, cô nháºn ra đây là ba kẻ lưu manh háo sắc. Hôm nay tháºt đúng là xui xẻo, nếu không bị nhỡ taxi thì cô sẽ không phải bắt xe khách, lại gặp phải mấy tên không đứng đắn nà y.
- Các anh muốn là m gì?
Nhìn thấy một cô gái đẹp bị đùa bỡn, một thanh niên lấy dũng khà đứng lên.
- Tao đang cùng cô em nà y giao lưu tình cảm, lại bị mà y quấy rối, mà y có tin bố mà y sẽ cho mà y một dao không!
Äại Hùng sắc mặt dữ tợn, lấy từ sau thắt lưng ra má»™t con dao rất sáng, chÄ©a vá» gã thanh niên khoa tay múa chân.
Ngưá»i thanh niên sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt đầy dÅ©ng khà nhanh chóng biến mất, thân hình bá»§n rá»§n quay trở vá» chá»— ngồi.
- Hừ!
Äại Hừng khinh thưá»ng liếc mắt qua, sau đó ánh mắt chuyển đến gương mặt cô gái, cưá»i há» há» nói:
- Em gái, anh há»i em mà , sao không trả lá»i!?
Cô gái yên lặng không lên tiếng, Ä‘ang định lui lại đằng sau thì phát hiện đã không còn chá»— lùi. Äại Hùng và hai gã Ä‘i cùng đã vây cô gái và o giữa.
Má»i ngưá»i trên xe rất bá»±c mình vì nhìn thấy cái cảnh ba gã to con bắt nạt má»™t cô gái yếu Ä‘uối, nhưng trong tay má»™t tên có má»™t con dao, lên má»i ngưá»i mặc dù tức giáºn nhưng không ai dám nói ra. Bá»n há» Ä‘á»u biết ba gã nà y là những tên lưu manh!.
- Cút ngay!
Cô gái lạnh lùng quát.
- á»i, cô em đừng tức giáºn!
Äại Hùng thoáng chút ngần ngưá»i ra sau đó nở nụ cưá»i rất đểu giả, tay cầm dao đưa lên mặt cô gái, trêu đùa:
- Tức giáºn là không tốt, đến đây, cưá»i lên má»™t cái nà o!
- Mau cưá»i lên, cưá»i lên Ä‘i!
Hai gã đi cùng đứng bên dụ dỗ.
Ha! Má»™t bà n tay rắn chắc đã giữ được con dao, theo sau đó, có má»™t bóng ngưá»i đứng chắn trước ngưá»i cô gái.
- Thằng chó…!
Chuyện tốt bị ngăn cản, Äại Hùng trong cÆ¡n giáºn dữ, há hốc mồm mắng to, ánh mắt như muốn nuốt sống tên kia, hắn cảm thấy có gì quen thuá»™c trên gương mặt đó, hắn như bị hất má»™t gáo nước lạnh từ đầu xuống chân.
- Thần, anh Thần
Äại Hùng vá»›i hai tên đồng lõa lúc nà y vẻ mặt lá»™ rõ sá»± kinh ngạc, miệng lắp bắp gá»i.
- Vừa rồi, bá»n em không nhìn thấy anh!
Äại Hùng trên mặt cưá»i trừ, gương mặt khổ sở còn hÆ¡n là khóc. Hắn vừa rồi bị vẻ xinh đẹp cá»§a cô gái thu hút, nên không chú ý đến sá»± có mặt cá»§a ngưá»i kia ở trên xe, hÆ¡n nữa ngưá»i đó lại ngồi ngay bên cạnh cô gái.
- Ngồi xổm xuống phÃa trước!
Lương Thần lấy con dao trong tay Äại Hùng sau đó, giÆ¡ tay chỉ vá» phÃa gã, thản nhiên nói má»™t câu.
- Vâng, vâng ạ!
Giống như chuá»™t nhìn thấy mèo, ba tên mất Ä‘i dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo, ba tên lưu manh vá»™i lẻn lên phÃa trước xe, sau đó Lương Thần lại tiếp tục ngồi xổm trên xe như lúc trước.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của tdvcb44
Last edited by banh_xe; 13-05-2012 at 08:50 PM .
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tdvcb44
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
6ngang ,
bangkeo88 ,
Bill Lee ,
buiducson ,
chantroimoi ,
daica80 ,
evil_tieu_yeu ,
henryford ,
hue hai ,
hung bo ,
lamtac1981 ,
Sét ,
SieuGa ,
SWAT ,
v3a20688
11-08-2011, 11:02 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Lộ Trầm Luân
Tác giả: Trần trá»ng
Chương 2: Không cam lòng
Nhóm dịch: Quan trưá»ng
Nguồn: Sưu tầm
Tất cả hà nh khách và cô gái Ä‘á»u kinh ngạc nhìn Lương Thần, trong lòng Ä‘á»u cảm phục chà ng trai trẻ tuổi nà y.
Chẳng lẽ là Lão Äại phe hắc đạo!?
Nếu không như váºy thì mấy tên lưu manh nà y không thể to gan uy hiếp ngưá»i khác như váºy!.
Trong lúc nhất thá»i, ánh mắt cá»§a những hà nh khách chuyển từ kinh ngạc thà nh sợ hãi, có thể khiến ba tên lưu manh hung ác phục tùng thì chà ng trai nà y chắc là có chá»— đáng sợ!.
- Cô ngồi đi!
Rồi cầm chiếc dao găm nhét và o túi du lịch cá»§a mình, Lương Thần day day Thái Dương, trong lòng thầm mắng ba cái tên khốn kiếp gây sá»± kia má»™t câu, sau đó xoay ngưá»i hướng vá» cô gái giá»ng ôn hòa nói. Hắn vừa rồi vẫn trong tâm trạng rối bá»i nên không để ý đến Ä‘iệu cưá»i man rợ cá»§a Äại Hùng, hắn không chú ý nhiá»u tá»›i sá»± việc xung quanh.
Cô gái liếc mắt nhìn Lương Thần, nhìn thấy những tơ máu mắt hắn vì thế nhẹ nhà ng lắc đầu nói:
-Cảm ơn, anh cũng ngồi đi!
Cô cảm Æ¡n hắn không phải vì hắn đã nhưá»ng chá»— cho cô, mà chá»§ yếu vì hắn đã giải vây cho cô. Äối mặt vá»›i ba tên lưu manh, cô tháºt sá»± không biết là m thế nà o nếu không có hắn giải vây.
- Tôi xuống rồi, hai cháu ngồi đi!
Má»™t phụ nữ trung niên nói vá»›i Lương Thần bảo hắn ngồi xuống chá»— cá»§a bà , sau đó vá»›i tay lấy hà nh lý ở đằng sau rồi hướng ra cá»a xe Ä‘i đến bến đỗ.
Äã có chá»— ngồi trống, Lương Thần không cần thiết phải khách sáo, nên chá»§ động ngồi và o vị trà cá»§a ngưá»i phụ nữ trung niên. Cô gái do dá»± má»™t chút cÅ©ng ngồi xuống bên cạnh Lương Thần.
Xe khách lại lăn bánh Ä‘á»u Ä‘á»u, Lương Thần vẫn như trước từ từ nhắm mắt, hắn ngá»i thấy mùi nước hoa thÆ¡m ngát khiến hắn cảm thấy rất thoải mái. Vô tình, hắn lại chìm và o giấc ngá»§ say.
Cô gái nghiêng đầu nhìn khuôn mặt của hắn, trong mắt mang theo và i phần tò mò.
Vầng trán rá»™ng, đôi lông mà y ráºm hÆ¡i nhÃu lại, dưá»ng như mang theo chút lo âu, mÅ©i thẳng, khóe môi góc cạnh rõ rà ng và hÆ¡i nhếch lên là m cho ngưá»i khác cảm thấy có gì đó kiên nghị.
Ngưá»i con trai nà y tướng mạo không phải anh tuấn nhưng lại rất ưa nhìn. Có lẽ do sá»± việc vừa rồi nên anh ta có vẻ rất mệt má»i.
Nhưng đó không phải là điá»u cô gái chú ý, Ä‘iá»u khiến cô gái tò mò chÃnh là ngưá»i con trai nà y khiến cô cảm thấy có nét gì quen thuá»™c, dưá»ng như đã gặp ở đâu rồi!
Rốt cuộc là đã gặp ở đâu nhỉ!? Cô gái đưa cánh tay trắn nõn nhẹ nhà ng chống cằm, đôi mắt đẹp trong sáng nhìn ra khoảng không như đang suy nghĩ, không khà trên xe trở nên trầm lắng.
Há»—n loạn đã qua Ä‘i không biết bao lâu, khi Lương Thần mở mắt ra, thì xe đã đến bến. Cá»a xe mở rá»™ng, tiếng ngưá»i bán vé lanh lảnh nhắc nhở hà nh khách xuóng xe
- Äến bến cuối rồi, đến bến cuối rồi.
Lương Thần không vá»™i vã, hắn chá» má»i ngưá»i trong xe xuống hết hắn má»›i xuống. Hắn nghÄ© rằng nhanh hÆ¡n ngưá»i khác má»™t hai phút cÅ©ng không giải quyết được vấn đỠgì, cho nên nên hắn không nhúc nhÃch. Cô gái ngồi bên cạnh hắn cÅ©ng không có ý định đứng dáºy ngay láºp tức, xem ra không chỉ có hắn có ý nghÄ© như váºy.
Ngưá»i trong xe xuống hết, Lương Thần lúc nà y má»›i đứng lên, bên cạnh hắn cô gái cÅ©ng đứng lên, hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau cùng nhau xuống xe.
- Anh Thần! Chúc mừng năm mới!
Âm thanh vừa truyá»n đến tai thì trước mặt hắn là ba khuôn mặt Ä‘ang tươi cưá»i cá»§a ba tên lưu manh khi ở trên xe.
Nụ cưá»i tháºt đáng ghét! Lương Thần khẽ hừ má»™t tiếng, vươn tay túm ngá»±c Äại Hùng:
- Nghe cho rõ đây, lần sau để tôi bắt gặp các anh là m chuyện xấu thì…..!
- Bá»n em nhất thá»i hồ đồ, anh Thần, chúng em cam Ä‘oan sau nà y sẽ không tái phạm nữa!
Mắt Äại Hùng rÆ¡m rá»›m nước mắt, tá» ra vô cùng thà nh khẩn cam Ä‘oan:
- Nếu lần sau bá»n em còn tái phạm, thì sẽ không đợi anh Thần ra tay, bá»n em sẽ tá»± xá» lý! Nhị Lăng, Nhị Trụ chúng mà y nói có phải không!
- Vâng, vâng, anh Thần, chúng em thà nh tháºt cam Ä‘oan sau nà y sẽ là m ngưá»i tốt, sẽ là m ngưá»i có Ãch cho xã há»™i!
Nhị Lăng, Nhị Trụ giống như con gà lắp bắp dưá»ng như sợ hắn không tin và o quyết tâm cá»§a bá»n chúng.
- Cút đi, cút đi, nhìn thấy các anh là tôi thấy bực mình!
Lương Thần không còn kiên nhẫn lấy tay phất phất, ba tên nà y mà có thể giữ lá»i hứa thì chắc là lợn biết leo cây.
- A, vâng, bá»n em cút, bá»n em cút ngay!
Thấy Lương Thần không để ý đến những lá»i nói cá»§a mình, bá»n Äại Hùng vui mừng quá đỗi, hoảng quá không ngừng trả lá»i liên tục, sau đó nhanh như chá»›p trốn chạy.
Nhìn ba cái bóng xa dần, Lương Thần không khá»i lắc đầu cưá»i khổ. Ba tên lưu manh nà y ngà y thưá»ng lén lút trá»™m cắp, đánh nhau ẩu đả, tá»™i lá»›n tuy không vi phạm nhưng tá»™i nhá» thì nhiá»u vô kể, xã Hòa Bình nhá» bé nà y bị nhóm nà y là m cho rất Ä‘au đầu. Nhóm nà y thưá»ng xuyên bị bắt giữ và ăn cÆ¡m tù, nhưng không có biện pháp mạnh nà o để răn Ä‘e ba tên lưu manh nà y.
ÄÆ°a tay lấy trong túi áo ra má»™t Ä‘iếu thuốc, đặt ở miệng, Lương Thần hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cảm nháºn được mùi thuốc lá quen thuá»™c, dưá»ng như má»i mệt má»i Ä‘á»u xua tan hết.
- Anh, là cảnh sát!
Nghe thấy tiếng nói trong trẻo, Lương Thần ngạc nhiên quay đầu, đã thấy cô gái tay xách túi du lịch, đứng chắn ở trước mặt hắn.
Gió lạnh thổi bay chiếc áo tÆ¡ tằm trên ngưá»i cô, khuôn mặt thanh lịch và xinh đẹp nở ra nụ cưá»i nhợt nhạt. Cô mặc áo mà u trắng trông rất duyên dáng yêu kiá»u, nhìn cô như đỉnh núi tuyết trắng, thuần kiết, không vướng bụi trần.
- Äúng váºy!
Lương Thần bắt buá»™c phải khai tháºt lý lịch cá»§a mình, thá»i gian như ngừng lại má»™t giây, hắn sẽ không kìm nổi lòng mình trước ánh mắt nhìn đối diện.
- Việc ở trên xe, tháºt sá»± rất cảm Æ¡n anh!
Tiếng nói cá»§a cô gái thể hiện sá»± cảm kÃch, chân thà nh tha thiét.
- Tôi là cảnh sát! Cho nên cô không cần nói lá»i cảm Æ¡n!
Lương Thần cưá»i cưá»i, đưa thuốc lá rÃt lấy má»™t hÆ¡i nữa rồi vứt trên mặt đất, thuáºn chân giẫm đè lên.
- Anh tên là gì!?
Cô gái dưá»ng như không có ý định Ä‘i, hÆ¡i ngẩng mặt há»i.
- Lương Thần!
Hắn nói, hắn dưá»ng như nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì, khuôn mặt nở má»™t nụ cưá»i nói:
- Cô định tặng huy chương cho tôi sao!?
- Nếu anh muốn, tôi có thể tự tay là m tặng anh!
Cô gái vẻ mặt như hoa, nhẹ nhà ng cưá»i.
- Chỉ đùa một chút thôi!
Hắn nói chuyện vá»›i ngưá»i đẹp rất tá»± nhiên, nhưng hắn có việc cần phải là m, hắn nhìn đồng hồ hướng vá» phÃa cô gái mỉm cưá»i nói:
- Tôi đang có việc phải là m, tạm biệt!
-Tạm biệt!
Cô gái có chút bất ngá», cô nghÄ© rằng hắn sẽ há»i lại tên cô, cô không nghÄ© hắn lại dá»i Ä‘i như váºy.
Äi được hai bước, Lương Thần dưá»ng như nhá»› ra Ä‘iá»u gì, xoay ngưá»i hướng vá» phÃa cô gái mỉm cưá»i nói:
- Chúc cô năm mới tốt là nh!
Cô gái có chút cảm động, cÅ©ng cưá»i nói:
- Năm mới tốt là nh!
Nhìn hắn Ä‘i xa, ánh mắt cô gái từ từ nhìn xung quanh, cảm thấy không khà rất mát, ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i, những bông tuyết trắng rÆ¡i lả tả, nhẹ nhà ng bay trong từ trên không hạ xuống.
Tuyết rÆ¡i! Khuôn mặt cô gái rạng rỡ tươi cưá»i, như trẻ con cô hướng ra không trung giÆ¡ tay nắm lấy toà n bá»™ những bông tuyết trắng muốt trong tay mình.
***
Má»™t ngôi nhà trệt cổ kÃnh kiểu cÅ©, bên phải có tấm biển hiệu loang lổ, đã qua bão táp phong sương Ä‘á»: “Äồn Công an xã Hòa Bìnhâ€
Äẩy cá»a bước và o, má»™t má»› há»—n độn Ä‘áºp và o mắt. Lương Thần giáºt mình, vì hắn ngá»i thấy mùi rượu nồng nặc trong phòng.
Äồn trưởng Vương đã trở lại !? hắn Ä‘i và o trong phòng, nhẹ nhà ng đẩy cá»a phòng trá»±c ban, quả nhiên, Äồn trưởng Vương tôn kÃnh Ä‘ang nằm chổng vó lên trá»i, miệng phát ra tiếng ngáy.
Lương Thần lắc đầu đóng cá»a nhẹ nhà ng rồi Ä‘i và o văn phòng.
Cởi áo khoác vắt lên trên giá, Lương Thần mở túi du lịch lấy ra trang phục công an mà u xanh.
Hắn tá»± đứng trước gương ngắm nhìn mình trong trang phục công an, trong mắt hắn ánh nên chút ảm đạm. Cùng là công an, nhưng hắn tá»± cảm thấy mình kém ngưá»i khác má»™t báºc? Khi Ä‘i qua phòng công an huyện, hắn thầm ngưỡng má»™ những đồng nghiệp trong tòa nhà cao lá»›n, uy nghiêm đó. Hắn ghen tỵ vì không được chỉ tay sai bảo ngưá»i khác như những cán bá»™ trên phòng Công an huyện, nhưng xét đến cùng, hắn ghen tỵ vá»›i ngưá»i có thể chỉ bằng câu nói mà thay đổi được tiá»n đồ và quyá»n lợi cá»§a hắn! hắn không cam lòng, cả Ä‘á»i cứ phải sống ở nÆ¡i hẻo lánh nà y!
“Bên trên không có ai, cả Ä‘á»i phải ở lại đây!â€
Những câu nói mà Äồn trưởng Vương thưá»ng nói. Lương Thần hiện tại có thể hiểu được ý tứ trong câu nói cá»§a ông ta chứa đựng sá»± mất mát, phẫn uất!
Từ năm 27 tuổi tá»›i giá», ông ta cứ ở vị trà nà y đã 10 năm, nếu không có vấn đỠthì thì Äồn trưởng Vương sẽ vẫn ở đây cho đến khi vá» hưu.
Mình thì sao!? Có lẽ sau nà y tháºm chà còn thua kém cả Äồn trưởng Vương! Lương Thần bất mãn cắn chặt môi, bá»™ dạng hắn vá»›i bá»™ đồng phục trong gương như dúm dó, đôi mắt lá»™ ra vẻ sung mãn quáºt cưá»ng.
Tà i sản của tdvcb44
Last edited by tdvcb44; 11-08-2011 at 11:22 AM .
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tdvcb44
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
6ngang ,
bangkeo88 ,
Bill Lee ,
chantroimoi ,
con_dia ,
evil_tieu_yeu ,
henryford ,
hue hai ,
lamtac1981 ,
manlysmile ,
Sét ,
SWAT ,
ThÃnh VÅ© ,
v3a20688
11-08-2011, 11:03 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Lộ Trầm Luân
Tác giả: Trần trá»ng
Chương 3: Bắt cóc
Nhóm dịch: Quan trưá»ng
Nguồn: Sưu tầm
Không cưỡng lại được cÆ¡n buồn ngá»§, Lương Thần gục xuống bà n ngá»§ má»™t giấc, Ä‘ang mê mê hồ hồ hắn loáng thoáng thấy có tiếng gõ nhẹ và o bà n. Mở mắt, hắn thấy khuôn mặt cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông trung niên Ä‘ang nhìn hắn.
- Sếp Vương!
Lương Thần day day mắt ngước nhìn ngưá»i lãnh đạo trá»±c tiếp cá»§a mình, chà o má»™t câu. Rồi dưá»ng như nhá»› ra cái gì đó lại thêm và o má»™t câu.
- Chúc mừng năm mới.
Sếp Vương nở má»™t nụ cưá»i nhẹ nói.
- Vừa vỠđã đánh một giấc, thằng nhóc nà y được nhỉ.
Lương Thần đảo mắt má»™t vòng, giá» má»›i phát hiện tay Triệu Cưá»ng là m bên há»™ khẩu vá» từ lúc nà o Ä‘ang ngồi cạnh máy tÃnh, ánh mắt thÃch thú khi thấy ngưá»i khác gặp há»a. Thấy sếp Vương phê bình hắn, y thÃch chà ra mặt.
- Tối qua ngủ muộn chút.
Lương Thần cưá»i cưá»i ngượng ngùng. Hắn là m ở đây hai năm rưỡi, sá»›m đã biết thói quen cá»§a sếp Vương, khẩu xà tâm pháºt. Äối xá» vá»›i cấp dưới tốt chứ không khó gần như ngoà i mặt. Äiá»u nà y cÅ©ng chỉ có cảnh sát há»™ khẩu má»›i đến như Triệu Cưá»ng là chưa nháºn thấy được.
- Vừa rồi Nhị Nha đến đấy, cha cô ấy bảo cáºu tối qua ăn cÆ¡m.
Sếp Vương nhìn hắn má»™t cái chẳng hiểu cưá»i hay không. Tên nhóc nà y nhân duyên tốt đến ná»—i ông có phần ganh tỵ chút rồi, ở cả xã nà y, giá» nhắc đến Lương Thần có khi còn nổi tiếng hÆ¡n trưởng đồn đã ở đây 10 năm như ông. TÃnh tình Ä‘iá»m đạm, là m việc linh hoạt, nếu được là m ở chá»— tốt, thì không lo tiá»n đồ. Chỉ tiếc là bị phân đến cái xã Hòa Bình nà y, chắc gia đình cÅ©ng không quen biết gì (không có ô dù gì). Nếu váºn mệnh không tốt có khi lại như ông đóng đô ở chốn núi nà y cả Ä‘á»i.
Nghe sếp nói, Lương Thần vô thức xem đồng hồ, còn hÆ¡n mưá»i phút nữa là hết giá» là m việc.
- Tôi nhắc cáºu nhé, uống rượu thì kiếm chế chút, mai mà đi là m muá»™n thì đừng có trách tôi.
Sếp Vương mặt lạnh nói. Ông chẳng biết thừa lão Khương vá»›i mấy con sâu rượu bạn lão, Lương Thần tối nay Ä‘i là gặp tráºn ác chiến. Dù tá»u lượng cá»§a Lương Thần có tốt cÅ©ng không lại được vá»›i mấy lão ấy, thế nên ông má»›i phải nhắc hắn má»™t câu.
- Hay là sếp Vương đi với cháu.
Nhắc đến chú Khương, cÅ©ng là cha cá»§a Nhị Nha, Lương Thần kinh hãi, trong má»™t năm trở lại đây, hắn bị mấy lão tá»u quá»· nà y chuốc say đâu chỉ má»™t hai lần.
- Lượn đi cho rồi.
Sếp Vương mắng đùa má»™t câu, trưa nay ông má»›i uống nhiá»u, ngá»§ cả buổi chiá»u, giá» vẫn Ä‘au đầu, sao còn dám tá»± chui đầu và o rá».
Thấy sếp trưởng không những không trách phạt Lương Thần, lại còn cưá»i đùa, Triệu Cưá»ng ngồi bên không khá»i bÄ©u môi. Không hiểu sao ngay từ ngà y đầu vá» sở, y đã thấy chướng mắt vá»›i Lương Thần.
Lương Thần cÅ©ng chẳng ưa gì ngưá»i đồng nghiệp má»›i, khắc nghiệt, hám cá»§a, nhìn ngưá»i lúc nà o cÅ©ng khinh khỉnh. Hắn biết y cÅ©ng có chút ô dù, nghe đâu là cháu trai cá»§a Phó chá»§ tịch xã. Nhưng Ä‘iá»u nà y cÅ©ng chẳng cản trở hắn kinh thưá»ng y. Má»›i là m cảnh sát há»™ khẩu, có tý ty quyá»n lá»±c trong tay đã bắt đầu ăn chặn cá»§a dân. Vá» sở chưa đến 3 tháng, tiếng xấu đã lan rá»™ng trong xã.
Năm rưỡi, trá»i bắt đầu tối, Lương Thần ra khá»i sở, bước trên con đưá»ng tuyết dà y hướng vá» nhà lão Khương.
Xa xa vá»ng đến tiếng pháo nổ từng cháºp, không gian thoảng mùi thuốc pháo. Nhìn ánh đèn trong má»i nhà hắt ra, Lương Thần không khá»i cảm thấy cô đơn. RÅ© rÅ© cái áo bà nh tô, ngá»a đầu thở dà i tá»a ra là n khói lạnh, rồi theo bản năng cho tay và o túi áo tìm tìm. Má»™t lúc ngẩn ngÆ¡ hắn má»›i nhá»› ra lúc thay bá»™ quân phục quên không lấy thuốc lá và báºt lá»a ra.
Äi đến Ä‘oạn rẽ, tiếng ô tô gầm rú vá»ng lại, nhìn và o trong bóng tối, nÆ¡i có hai ánh đèn pha ô tô, nghe tiếng xe nổ, Lương Thần Ä‘oán có ô tô bị sa tuyết.
Lương Thần Ä‘i lại, quả nhiên có má»™t chiếc xe 7 chá»— mà u xám bạc, bốn bánh quay tÃt bị lún sâu và o trong tuyết, bánh xe cứ ra sức quay mà xe vẫn không tiến được chút nà o.
- Cần giúp không?
Nhìn hai ngưá»i đà n ông má»™t cao má»™t thấp nhảy từ trong xe ra, Lương Thần há»i.
- Không, không cần phiá»n đâu.
NhỠánh đèn xe, ngưá»i đà n ông cao hÆ¡n nhìn rõ được ngưá»i vừa đến, mặt không khá»i biến sắc đáp.
- Nhiá»u ngưá»i sức lá»›n, nà o, tôi giúp các anh.
Lương Thần nhiệt tâm, chủ động đến sau xe, áp hai tay và o thân xe. Mắt liếc qua biển số xe - A33447- quả nhiên là xe từ nơi khác đến.
- Váºy cám Æ¡n đồng chà cảnh sát!
Tên cao hơn trao đổi một ánh mắt với tên còn lại, sau đó đổi nét mặt cám ơn. Tên thấp hơn ngồi trở lại sau vô lăng, tên cao hơn đến bên Lương Thần chuẩn bị cùng đẩy xe.
- Äi nà o?
Lương Thần hết dồn sức đẩy và o hai tay, tá» ra gắng sức lắm thuáºn miệng há»i.
- Äúng rồi.
Tên cao hÆ¡n mặt đỠá»ng, ăn được bao nhiêu cÆ¡m gạo Ä‘em ra gắng sức đẩy mà không biết đồng chà cảnh sát nhân Ä‘ang bên cạnh âm thầm ngăn chặn nên xe cứ tiến má»™t bước lùi hai bước, lại sa lại và o hố tuyết.
- Sao lại chá»n lúc nà y vá» chứ? ÄÆ°á»ng đêm khó Ä‘i, ban ngà y tiện hÆ¡n bao nhiêu.
Lương Thần thở hắt ra, là m như vừa tốn nhiá»u sức lắm.
- Có việc gấp nên phải vá»™i vá».
Tên cao hÆ¡n máºp má» trả lá»i.
- Hai chúng ta hình như không ổn, thế nà y nhé để tôi gá»i thêm hai đồng nghiêp đến giúp, dẫu sao trụ sở cÅ©ng không xa đây.
Lương Thần nêu tinh thần giúp dân của cảnh sát nhân dân, đoạn rút điện thoại.
- Không cần đâu, không cần đâu.
Tên cao hơn lộ vẻ bối rối, theo bản năng giơ tay ngăn lại.
Lương Thần đột ngá»™t đưa tay vá» phÃa y, bẻ ngoặt tay y vá» phÃa sau.
Khuỷu tay y bị bẻ ngoặt đau nhức ấn cả mặt y áp và o thân xe lạnh, là m y từ đầu đến chân đột ngột bị buốt cóng, miệng hốt hoảng nói:
- Äồng chà cảnh sát, anh, anh là m gì váºy?
- Mà y nói đi.
Lương Thần nở nụ cưá»i lạnh lùng, tay phải lại mạnh tay hÆ¡n chút khiến y phải kêu lên Ä‘au đớn, tay trái lấy từ trong túi còng tay ra, cạch cạch hai tiếng nhanh chóng khóa hai tay hắn lại.
Äối mặt vá»›i chiếc xe đáng nghi và hai tên lạ mặt lén lén lút lút, Lương Thần nghÄ© thà bắt nhầm hÆ¡n bá» sót, ra tay trước dà nh thế chá»§ động chế ngá»± được má»™t tên. Ở xã Hòa Bình là m việc hai năm rưỡi, không biết từ khi nà o Lương Thần đã coi nÆ¡i nà y như đỉnh núi cá»§a mình, gặp phải tên quá»· nà o muốn là m mưa là m gió, ngay láºp tức muốn giẫm chết ngay. Giẫm sai cÅ©ng không lo, cùng lắm nhấc chân ra, bá» qua cÆ¡ há»™i giẫm chết má»›i là đáng tiếc nhất.
Tên cao to bị Lương Thần khóa hai tay ra đằng sau, bị Lương Thần đẩy bước loạng choạng.
Tên thấp hÆ¡n ngồi trong xe phát giác có Ä‘iá»u gì không ổn, đẩy cá»a nhảy ra gương mặt dữ tợn, ánh mắt hung ác. Là m cái nghá» nà y cá»§a y bá» mạng như chÆ¡i, đêm nay dù xui xẻo thổ phỉ gặp quan binh, nhưng quan binh cÅ©ng chỉ có má»™t, y cÅ©ng không thấy có gì đáng sợ. Nhưng cái là m y lo lắng là không biết tại sao tên nốt ruồi Ä‘en kia dá»… dà ng bị chế ngá»±, thế cÅ©ng đủ cho thấy tay cảnh sát trẻ nà y không vừa, má»™t chá»i má»™t, liệu hắn có thắng được không? Tháºt là sống gặp quá»· rồi, sao hắn biết bá»n y có vấn Ä‘á»?
Lương Thần đột ngá»™t tung ra má»™t cước và o tên cao hÆ¡n khiến hắn ngã cắm mặt xuống đất, sau đó vá»t mạnh và i bước, quay sang tên lùn Ä‘ang hằm hằm hung khà tung ra má»™t cú đấm móc.
Cảm giác được đối phương xuất quyá»n, tên lùn giáºt mình kinh hãi, vá»™i tung tay đỡ. Cốp, khá»›p cổ tay trái nhức buốt khiến hắn lÄ©nh giáo được uy lá»±c cá»§a đối thá»§.
Lương Thần tung ra má»™t quyá»n, ngay sau đó lại tung ra má»™t quyá»n khác, liá»n đó thân thể vá»t vá» phÃa trước, bắt chặt cánh tay đối thá»§, tung gối và o bụng y.
Tên lùn luống cuống chân tay không biết đối phó thế nà o vá»›i sá»± tấn công cá»§a anh cảnh sát, hai tay vừa ôm bụng ngăn cản đòn nguy hiểm không kịp chặn tiếp đòn tiếp theo, mÅ©i y lãnh trá»n đòn tiếp theo, hoa hết mắt mÅ©i như có ngà n ngôi sao lép bép quanh y, trong đầu ong ong không kìm được kêu lên thà nh tiếng Ä‘au đớn.
Lương Thần tung quyá»n đạp cước khiến tên lùn bò lăn ra đất. Lúc nà y má»›i xoa xoa cái trán Ä‘au, thở gấp gáp. Từ bé hắn đã đánh nhau mà lá»›n lên, cái gá»i là loạn quyá»n đánh chết sư phụ già , quyá»n anh, húc đầu, cà o cấu, nhất định có thể khiến những đối thá»§ không biết Ä‘iá»u má»™t bất ngá» lá»›n. Tất nhiên, khả năng cá»§a Lương Thần không chỉ có thế nhưng cách đáng trá»±c tiếp không phương pháp nà y rất được hắn trá»ng dụng.
Nhanh chóng đánh gục tên lùn, Lương Thần quay ngưá»i đạp luôn cho tên cao Ä‘ang định bò dạy má»™t cước, là m hắn má»™t lần nữa úp mặt và o tuyết.
Vá»— vá»— hai tay Lương Thần hà i lòng nhìn hai tên ngã trên tuyết, rồi giÆ¡ tay kéo cá»a xe. Trá»±c giác cho hắn biết trong xe nhất định có Ä‘iá»u gì mỠám.
Cá»a xe vừa mở, má»™t thân hình mảnh dẻ, yếu Ä‘uối Ä‘áºp và o mắt Lương Thần. Má»™t ánh mắt kinh hoảng, khuôn mặt xinh đẹp cắt không còn hạt máu. Cô gái bị bịt mồm bằng vải trắng, hai tay bị trói ra sau lưng. Nhìn thấy Lương Thần, cô ngay láºp tức vui vẻ nhưng sau đó liá»n lắc đầu lia lịa.
Lương Thần nháºn ra ngay cô đẹp gái Ä‘i cùng xe bị bá»n Äại Hùng trêu gẹo. Ngẩn ra má»™t lúc, lương Thần liá»n vá»™i đỡ cô gái ra khá»i xe, bá» miếng vải ở miệng cô ra, dịu dà ng nói:
- Äừng sợ, má»i việc qua rồi…!
- Cẩn tháºn đằng sau…!
Vừa nói được cô gái vội hét, nhưng vẫn muộn một bước.
Tiếng mộc côn đánh mạnh và o sau gáy Lương Thần.
Má»™t cÆ¡n Ä‘au nhức áºp đến sau đầu, ngay sau đó Lương Thần thấy có gì đó ẩm ẩm lạnh lạnh từ đầu chảy xuống cổ.
Bốp! Lại thêm má»™t đòn nữa, hung hăng đánh xuống đầu Lương Thần – kẻ cứng đầu vẫn chưa chịu khuất phục. Tên thứ ba từ trong xe nhảy ra ra tay ác độc nhắm giết chết Lương Thần, đánh hai đòn liên tiếp Ä‘á»u và o chá»— hiểm cá»§a Lương Thần. Tên giảo hoạt cố tình chá» cho Lương Thần chá»§ quan khi cứu được cô gái, má»›i tìm cÆ¡ há»™i thà nh công đánh lén đối phương.
Tà i sản của tdvcb44
Last edited by tdvcb44; 11-08-2011 at 11:19 AM .
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tdvcb44
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
6ngang ,
bangkeo88 ,
Bill Lee ,
chantroimoi ,
con_dia ,
evil_tieu_yeu ,
henryford ,
hue hai ,
lamtac1981 ,
manlysmile ,
quocuy555 ,
Sét ,
SWAT ,
ThÃnh VÅ©
11-08-2011, 11:04 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Lộ Trầm Luân
Tác giả: Trần trá»ng
Chương 4: Ảo giác
Nhóm dịch: Quan trưá»ng
Nguồn: Sưu tầm
- Cứu mạng! Giết ngưá»i rồi!
Nhìn ngưá»i thanh niên trẻ ngã cắm đầu xuống đất, đôi mắt đẹp cá»§a cô gái ứa lệ, cô dùng toà n bá»™ sức bình sinh cá»§a mình cố kêu cứu, đồng thá»i cố dịch chuyển thân mình, nhưng hai chân cô cÅ©ng bị trói nên cô chỉ báºt được hai bước liá»n bị ngã nhà o xuống đất.
- Im miệng cho tao.
Tên bắt cóc vá»›i khuôn mặt u ám sấn lên đánh cô gái. Nếu kinh động đến ngưá»i xung quanh, kế hoạch bắt cóc vất vả dá»±ng lên từ lâu rất có thể thất bại trong gang tấc.
Má»™t bóng ngưá»i nhà o tá»›i phÃa trước che cho thân thể cô gái, cÅ©ng chÃnh là ngưá»i vừa má»›i bị đánh gục ngã – Lương Thần. Hứng chịu hai đòn côn trà mạng, trong đầu vẫn ong ong nhưng trong lòng hắn thì ngược lại, vẫn ương ngạnh kiên cưá»ng.
- Dù có đánh chết tao, bá»n bay cÅ©ng đừng hòng đạt mục Ä‘Ãch.
Cầm trên tay má»™c côn, mặt tên bắt cóc lá»™ thần sắc kinh ngạc cá»±c độ, y biết rõ bản thân y vừa ra tay phân lượng thế nà o, viên cảnh sát trẻ nà y vừa hứng hai đòn trà mạng mà vẫn chưa té xỉu, không thể không công nháºn, khả năng chống trả nà y không chỉ đơn thuần là sá»± mạnh mẽ bình thưá»ng.
- Äể tao xem đầu mà y rốt cuá»™c cứng thế nà o!
Y bị kÃch động bởi hà nh động cá»§a Lương Thần, khÆ¡i dáºy hung tÃnh, hai tay liên tục thay nhau đánh xuống những đòn côn độc ác.
Bốp! Bốp! Theo hai tiếng trầm đục, thân hình Lương Thần cứ thế gánh chịu tráºn đòn dữ dá»™i, máu tươi chảy từ trên trán hắn xuống, từng giá»t, từng giá»t nhá» xuống khuôn mặt cô gái. Nhưng hắn cắn chặt răng lại đến kêu cÅ©ng không kêu má»™t tiếng.
- Cứu ngưá»i vá»›i, cứu ngưá»i…!
Äôi mắt cô gái đã nhòa lệ, từng giá»t, từng giá»t máu nóng nhá» xuống mặt cô, cÅ©ng đồng thá»i thấm và o lòng cô. Cô biết cô không thể bá» cuá»™c, cô nhất định phải lợi dụng thá»i gian mà ngưá»i thanh niên nà y phải dùng cả tÃnh mạng cá»§a mình để dà nh lấy cho cô kêu cứu.
Rắc má»™t tiếng giòn vang, thanh côn trong tay tên bắt cóc đứt Ä‘oạn. Nhìn ná»a thanh côn còn lại, tên bắt cóc ngẩn ngưá»i, hung hăng hét lên má»™t tiếng “chó chếtâ€, rồi vất thanh côn Ä‘i, tiến lên đá và o đầu Lương Thần.
- Hắc Tá», Tá» Ngư mau lại đây giúp tao.
Y hổn hển gá»i, chân y đá má»i cả chân rồi, viên cảnh sát trẻ vẫn đè lên, bao bá»c lấy cô gái trong lòng, sống chết vẫn không chịu ngất Ä‘i. Mẹ nó, hôm nay xem như gặp phải quái thai.
- Äến, đến đây.
Bị gá»i tên, tên lùn Tá» Ngư xiêu xiêu vẹo vẹo bò từ dưới đất dáºy, vừa chịu má»™t tráºn đấm đá cá»§a Lương Thần, mặt múi bầm dáºp không nói, xương cốt gần như gãy rá»i, chỉ cần động nhẹ má»™t cái là thân thể gần như Ä‘au muốn chết.
- Anh Báo, em ở đây có…, dùng … xỠlý thằng thối tha nà y.
Tên cao hai tay vẫn bị còng sau lưng, nôn nóng nói.
- Anh Báo, có…!!
Và o đúng lúc nà y, tên lùn Tá» Ngư phát hiên có má»™t bóng ngưá»i lẳng lặng tiếp cáºn chúng. Y láºp tức kinh hãi, vá»™i mở miệng nhắc nhở.
Hấp! Má»™t âm thanh mạnh mẽ khiến tên Tá» Ngư không kịp phát ra từ “ngưá»i†cuối cùng, tiếng va vang lên, tên Tá» Ngư bị má»™t cú đá bay xa bảy tám mét, còn chưa chạm đất đã ngất Ä‘i.
Hắc Tá» và Báo Ca vừa quay đầu đã thấy thân hình cưá»ng tráng ngay sát bá»n chúng, còn chưa kịp có hà nh động gì, cổ đã bị siết chặt, bị ngưá»i má»›i đến dùng tay khống chế cổ chúng.
Những ngón tay giống như được đúc từ sắt thép hÆ¡i co lại, láºp tức lấy Ä‘i khả năng hô hấp tá»± do cá»§a Hắc Tá» và Báo Ca. Hai tên bị nghẹt thở đồng thá»i gần như có thể nghe thấy tiếng cổ há»ng cá»§a chÃnh chúng kêu răng rắc.
Khi hai cái đầu Ä‘áºp và o nhau, lâm và o hôn mê, Báo Ca má»›i nhìn rõ tướng tá sát thần đột ngá»™t xuất hiện chỉ là má»™t ngưá»i đà n ông trung niên.
- Tiểu Thần, Tiểu Thần!
Ngưá»i đần ông trung niên ném hai thằng bắt cóc sang má»™t bên như vất rác, rồi cúi xuống gá»i liên hồi.
- Chú Phong…!
Trong mắt Lương Thần chỉ có thể nhìn thấy má»™t mảnh huyết trắng (đây là cách nói cá»§a ngưá»i Trung Quốc, ý chỉ lúc nà y trước mắt Lương Thần chỉ mỠảo, không rõ rệt), tai nghe thấy tiếng nói quen thuá»™c, tâm không kiá»m được thả lá»ng, tiếp đó ngất lịm Ä‘i.
***
Trong cuá»™c sống cá»§a Lương Thần hai mươi mấy năm qua, lần đầu tiên hắn cảm nháºn được cái chết đến gần hắn như thế. Hắn dưá»ng như có thể cảm nháºn được hồn phách hắn từ từ tách khá»i thể xác, cứ thế bay lên, cuối cùng rá»i khá»i thế giá»›i hắn đã sống hÆ¡n hai mươi năm qua.
Nhưng khi Lương Thần mở đôi mắt, nhìn bốn bên toà n tuyết trắng, đồng thá»i mÅ©i ngá»i thấy nồng nặc mùi thuốc sát trùng, hắn biết hắn chưa chết. Lại nhìn sang cái ghế bên cạnh giưá»ng, ngưá»i đà n ông trung niên đến ngá»§ gục ngá»±c cÅ©ng thẳng tắp, hắn lại biết rằng, hắn chưa sống lại cÅ©ng chưa xuyên qua.
Hình như nháºn ra Lương Thần tỉnh lại, ngưá»i đà n ông trung niên đột nhiên mở mắt, nghiêng ngưá»i vá» phÃa trước, nắm lấy má»™t bà n tay Lương Thần há»i.
- Tiểu Thần, cháu tỉnh rồi, cảm thấy thế nà o, đầu có thấy nhức lắm không?
- Cháu không sao, chú Phong!
Cảm nháºn được cả sá»± quan tâm, lo lắng trong lá»i nói cá»§a chú Phong, Lương Thần thấy trái tim được truyá»n hÆ¡i ấm. Có thể nói chú Phong là ná»a ngưá»i thầy cá»§a hắn, trong hai năm rưỡi qua, hắn há»c được rất nhiá»u vá» nghệ thuáºt đánh nhau, tuy chỉ há»c chút võ nghệ sÆ¡ sà i, nhưng cÅ©ng đủ khiến loại lưu manh như Äại Hùng, Nhị Trụ ngoan ngoãn chịu khuất phục.
- Cháu hôn mê trá»n má»™t đêm, nhưng vẫn tốt, bác sÄ© đã chụp X quang xương não và CT não, cháu chỉ có chút chấn động não, nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian là không sao.
Nói đến đây chú Phong dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, miệng tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Nên nói cháu may mắn hay nói cái đầu cháu cứng quá chứ? Má»™c côn còn bị gãy, lúc đưa cháu đến bệnh viện huyện, chú vá»›i sếp Vương đã xác định trưá»ng hợp xấu nhất rồi, không ngá» chỉ là sợ bóng gió má»™t hồi à !
- Äúng rồi, ba tên kia đâu? Còn cô gái nữa, thế nà o rồi ?
Lương Thần chợt nhá»› ra chuyện tối qua, vá»™i trầm ngâm há»i. Nhưng khi ánh mắt hắn táºp trung và o cÆ¡ thể ngưá»i đối diện, Ä‘iá»u kỳ lạ xảy ra.
Trong đầu Lương Thần chợt hiện ra và i hình ảnh. Hình ảnh đầu tiên là chú Phong phi đến bay má»™t cước, đá tên lùn bay ra xa, hình ảnh thứ hai là hắn vá»›i gương mặt đầy máu Ä‘ang được chú Phong cõng chạy gấp gáp, hình ảnh cuối cùng là chú Phong và sếp Vương đứng ở đầu giưá»ng còn hắn nằm trên giưá»ng mê man.
Äây là ảo giác, đúng rồi, nhất định là ảo giác. Lương Thần bá»—ng cảm thấy sau gáy Ä‘au buốt như bị trùy đâm, láºp tức không kiá»m nổi hét lên Ä‘au đớn.
- Ba tên đó tất nhiên không chạy thoát được, cô gái đó tá»± nhiên sẽ được cứu thoát, cháu lần nà y láºp công có lẽ không nhá», sếp Vương cá»§a cháu nói rồi, ông ấy sẽ báo lên cấp huyện đỠnghị ghi công cho cháu. Tiểu Thần cháu sao thế?
Cảm thấy Lương Thần không ổn, chú Phong vá»™i nắm lấy tay hắn gá»i gấp.
- Äầu Ä‘au má»™t chút, giá» không sao rồi!
Thần sắc cá»§a Lương Thần trở nên nhợt nhạt khác thưá»ng, cảm giác Ä‘au đớn ấy như kim châm từ từ tan Ä‘i, nhưng lại dấy lên trong lòng hắn. Những thứ vừa rồi tháºt sá»± chỉ là ảo giác ư?
- Chú Ä‘i gá»i bác sÄ©! Cháu nằm yên ở đây đừng động Ä‘áºy lung tung!
Chú Phong lo lắng dặn dò má»™t câu, rồi má»›i đứng lên ra khá»i phòng bệnh.
Và i phút sau, chú Phong dẫn hai ngưá»i bác sÄ©, má»™t nam má»™t nữ quay trở lại phòng bệnh. Sau khi kiểm tra đồng tá» cho Lâm Thần, vị bác sÄ© nam nhìn Lâm Thần, dÆ¡ ngón tay cái ra cưá»i và nói:
- Thá»i đại nà y, cảnh sát có đầu óc đầy nhiệt huyết, không sợ chết như anh không có nhiá»u rồi!
Lương Thần ngây ra cưá»i cưá»i, cái nà y xem như khÃch lệ sao? Là m ngưá»i có ai không sợ chết, chỉ có Ä‘iá»u lúc ấy ương nghạnh dâng lên, khiến hắn không còn biết sợ sống chết nữa. Bây giá» nghÄ© lại, hắn không khá»i có phần sợ hãi, hắn còn trẻ, thế giá»›i còn muôn mà u muôn vẻ hắn chưa hưởng thụ hết.
- Nằm viện quan sát một tuần!
Vị bác sĩ nữ có khuôn mặt lạnh lùng nói một cách công thức (cứng nhắc).
- Ngưá»i nhà bệnh nhân Ä‘i đóng viện phÃ.
- Chấn động não nhẹ, chắc không có việc gì, vỠnhà nghỉ ngơi không được sao?
Lương Thần nhÃu mà y, thá»i đại nà y nằm viện đắt chết, đằng nà o cÅ©ng chẩn định rồi, khoản tiá»n nà y tiết kiệm được thì tiết kiệm.
- Äá» phòng hiện tượng sá» não sưng tấy, xuất huyết xuất hiện, anh bắt buá»™c phải nằm viện quan sát, tất nhiên, nếu anh cố chấp muốn xuất viện, chúng tôi cÅ©ng sẽ tôn trá»ng lá»±a chá»n cá»§a bệnh nhân, nhưng từ đây má»i háºu quả phát sinh, thì anh phải chịu toà n bá»™ trách nhiệm, bệnh viện không liên quan!
Khuôn mặt lạnh băng, vị bác sĩ nữ đáp.
- Bác sÄ©, cho há»i chá»— nà o ná»™p tiá»n?
Chú Phong vá»— vá»— tay Lương Thần, ra hiệu cho hắn không nói nữa, sau đó quay đầu há»i.
- Theo tôi
Vị bác sÄ© nữ mặt lạnh, liếc Lương Thần má»™t cái, rồi quay ngưá»i Ä‘i ra khá»i phòng bệnh.
- Äừng để ý, tÃnh bác sÄ© Lưu là thế!
Thấy tinh thần Lương Thần có vẻ không thoải mái, bác sÄ© nam cưá»i nói.
- Nhưng cô ấy nói đúng, nghÄ© đến sức khá»e cá»§a anh, anh phải nằm viện và i ngà y. Chứng bệnh não bị chấn động, nếu trị liệu không thÃch đáng, sẽ lưu lại những di chứng vá» sau, như Ä‘au đầu váng đầu, buồn nôn, mất ngá»§, hoảng hốt hụt hÆ¡i, giảm trà nhá»›, độ táºp trung chú ý kém, gián Ä‘oạn, mất trà nhá»›, phản ứng không nhạy bén,…!
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, anh là m Æ¡n đừng có dá»a ngưá»i được không, tôi nằm viện là được chứ gì!
Lương Thần cưá»i Ä‘au khổ nói.
- Thế là đúng rồi, nghe bác sÄ© không sai bao giá»!
Vị bác sÄ© nam hà i lòng gáºt gáºt đầu.
Nhìn bóng bác sÄ© dá»i Ä‘i, Lương Thần cưá»i cưá»i, ấn tượng cá»§a hắn vá»›i vị bác sÄ© nà y quả không tồi.
Nhắm mắt lại nằm má»™t lát, hắn chợt nghe thấy tiếng cá»a phòng bệnh mở, tiếng bước chân nhẹ nhà ng từ xa tiến lại gần, cuối cùng dừng trước giưá»ng hắn. Trong không gian, bắt đầu phảng phất hương thÆ¡m là m say lòng ngưá»i.
Lương Thần không nén nổi mở mắt.
Má»™t cô gái thanh lịch như bông hoa bách hợp im lặng đứng trước giưá»ng, Ä‘ang dùng đôi mắt đẹp trong vắt nhìn hắn.
Chiếc áo khoác mà u tuyết trắng tinh khiết để lá»™ ra là n da sáng mịn như ngá»c. Mái tóc dà i Ä‘en mượt buá»™c thà nh Ä‘uôi gà buông xuống bá» vai. Nhìn thấy hắn tỉnh lại, trên khuôn mặt thanh tú xinh đẹp đó nở má»™t nụ cưá»i rất tươi, cá»±c kỳ mỹ lệ khiến ngưá»i khác phải động lòng.
Mặc dù đã nhìn thấy cô gái hai lần, nhưng tại thá»i khắc nà y Lương Thần Ä‘ang ở độ tuổi máu nóng vẫn không kìm nổi tim Ä‘áºp dồn dáºp. Thầm nghÄ©, ai lấy được cô gái nà y là m vợ, nhất định là tám Ä‘á»i tu luyện được phúc pháºn! Không biết tên khốn nà o có thể may mắn thế.
- Xin lá»—i, hình như là m phiá»n anh nghỉ ngÆ¡i rồi!
Cô gái nhẹ nhà ng đặt túi hoa quả lên đầu kệ, nhìn vá» phÃa Lương Thần vá»›i ánh mắt áy náy.
- Không sao, tôi chưa ngủ.
Lương Thần ngồi dáºy, dá»±a và o đầu giưá»ng. Äối vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a cô gái hăn không cảm thấy bất ngá», dù gì hắn cÅ©ng là ân nhân cứu mạng cá»§a cô, cô ấy đên thăm hắn cÅ©ng là hợp tình hợp lý.
- Cám ơn anh, cứu em hai lần!
Cô gái quay vá» phÃa Lương Thần cúi sâu xuống, khi ngẩng đầu lên, dung nhan tuyệt sắc biểu lá»™ thần sắc cám Æ¡n.
- Lá»i cám Æ¡n nà y tôi xin nháºn.
Cảm thấy cô gái rất thà nh tâm, Lương Thần cưá»i cưá»i nói:
- Cô ngồi xuống đi, đúng rồi, tôi vẫn chưa biết tên cô.
- Em há» Diệp, Diệp Thanh Oánh! Diệp trong từ Ä‘Ãch diệp, Thanh trong từ thanh thảo, Oánh trong từ trong vắt!
Cô gái cháºm rãi ngồi trên ghế, đôi mắt đẹp đón nháºn ánh mắt đối phương, khóe môi khẽ cưá»i, là m ngưá»i ta rÆ¡i và o cÆ¡n lốc xoáy mê hồn.
- Diệp Thanh Oánh, cái tên tháºt hay!
Lương Thần hÆ¡i giáºt mình chút, hắn vốn tưởng là Oánh trong từ nhẹ nhà ng cÆ¡, nhưng so ra phạm vi nghÄ©a cá»§a Thanh Oánh hay hÆ¡n chút.
- Cám Æ¡n lá»i khen.
Diệp Thanh Oánh cưá»i tươi, khuôn mặt lá»™ vẻ tươi vui dà dá»m. Äôi tay trắng ngần đưa ra, lấy má»™t quả táo đỠto từ chiếc tá»§ đầu giưá»ng, dịu dà ng nói:
- Anh ăn táo nhé, em gá»t cho anh!
- Váºy là m phiá»n rồi!
Äôi mắt Lương Thần táºp trung và o bà n tay ngá»c ngà đang cầm quả táo, ăn nháºp vá»›i cÆ¡ thể, những ngón tay thon dà i mang trong mình Ä‘iá»u gì đó mà không thể diá»…n tả bằng lá»i được, đó là vẻ đẹp từ trong ra ngoà i, cÅ©ng giống như khà chất cá»§a cô gái, thanh lịch, tao nhã.
Con dao gá»t hoa quả má»›i linh hoạt chuyển động trong tay cô gái, vá» quả táo được gá»t ra thà nh má»™t dải dà i Ä‘á»u đặn, gắn liá»n ko bị đứt Ä‘oạn. Và i sợi tóc vương trên trán, vẻ mặt chăm chú cá»§a cô gái tháºt dá»… khiến ngưá»i ta động lòng.
Lương Thần dừng mắt nÆ¡i thân hình mỹ lệ, đột nhiên, má»™t hình ảnh không há» báo trước chợt lóe lên trong đầu hắn, trong nháy mắt bầu không khà ấm áp, dịu dà ng vỡ vụn, ở má»™t bồn cầu phòng vệ sinh nà o đó cả quần trong và quần ngoà i cá»§a cô gái bị trút đến đầu gối, lá»™ ra phần m… sáng trắng mê ngưá»i
Ngay sau đó hình ảnh chuyển đổi: Cô gái nhÃu mà y, má»™t tay hướng xuống, bá» chiếc băng vệ sinh nhuốm đỠđi.
Cuối cùng, hình ảnh dừng ở bao bì gói băng vệ sinh, ba từ “hộ thư bảo†có thể nhìn thấy rõ rà ng.
Äầu Lương Thần lại chuyển đến Ä‘au buốt như bị đâm chÃch. Hắn há»i theo bản năng:
- Cô lại đến kỳ à ?
Tà i sản của tdvcb44
Last edited by tdvcb44; 11-08-2011 at 11:19 AM .
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tdvcb44
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
6ngang ,
bangkeo88 ,
Bill Lee ,
chantroimoi ,
con_dia ,
evil_tieu_yeu ,
henryford ,
hue hai ,
lamtac1981 ,
Sét ,
SWAT
11-08-2011, 11:04 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Lộ Trầm Luân
Tác giả: Trần trá»ng
Chương 5: Hộ thư bảo
Nhóm dịch: Quan trưá»ng
Nguồn: Sưu tầm
Tay Diệp Thanh Oánh đột nhiên run lên, vá» táo vốn dÄ© gắn liá»n bá»—ng tách má»™t tiếng rÆ¡i xuống đất, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên. Khuôn mặt trắng ngần á»ng đỠhai bên má, đôi mắt đẹp nhìn Lương Thần không dấu nổi sá»± nghi ngá» và xấu hổ.
Mà đúng lúc nà y Lương Thần lại thêm một câu:
- Hộ thư bảo!
Diệp Thanh Oánh cuối cùng sụp đổ, cô đột nhiên đứng dáºy, cầm quả táo trong tay ném vá» phÃa Lương Thần, ná»—i xấu hổ dâng trà o trong lòng cô quên không há»i sao đối phương có thể biết được cụ thể như thế, lúng túng, hoảng hốt quay ngưá»i chạy khá»i phòng bệnh.
- Là tháºt! Là tháºt!
Trong lòng Lương Thần như có sóng lá»›n cuồn cuá»™n. Từ phản ứng cá»§a cô gái hắn có Ä‘oán chắc, những hình ảnh vừa lóe lên trong đầu hoà n toà n là sá»± thá»±c. Äây là dị năng trong truyá»n thuyết ư? Lương Thần lá» má» thấy rằng Ä‘iá»u nà y có liên quan đến việc đầu hắn bị thương!
- Tiểu Thần, cháu sao váºy?
Ná»™p xong viện phà chú Phong vừa quay và o phòng bệnh đã thấy Lương Thần cầm trong tay quả táo đã gá»t vá», mắt nhìn vô định lên trên kinh ngạc, thất thần, không khá»i kinh hãi.
- Cháu không sao!
Lương Thần định thần lại, trên mặt giả vá» tươi cưá»i.
- Chú Phong tiá»n viện phà hết bao nhiêu? cháu đưa lại cho chú sau.
- ChỠcháu xuất viện rồi nói.
Chú Phong khoát khoát tay, chợt nhớ ra cái gì đó.
- Cái cô tên Diệp Thanh Oánh đến thăm cháu rồi chứ, bộ dạng cô ta là m sao mà hốt ha hốt hoảng!
- Vâng, túi hoa quả kia là cô ấy mua!
Lương Thần hà m hồ trả lá»i. Trong lòng hắn có chút hối háºn, không cẩn tháºn nói ra việc xấu hổ cá»§a cô gái, cÅ©ng không biết ngưá»i ta nghÄ© ra sao, mưá»i phần hình ảnh ân nhân sụp đổ hoà n toà n.
- Sắp trưa rồi, cháu muốn ăn gì? Bác sĩ dặn không được ăn đồ dầu mỡ, chua cay!
Chú Phong cÅ©ng không há»i gặng, mà nói đến vấn đỠcÆ¡m trưa.
- Chú Phong, tùy chú quyết định đi.
Lương Thần dù thấy bụng trống trÆ¡n, nhưng nhất thá»i lại không biết ăn gì.
Buổi trưa Lương Thần ăn má»™t bát cháo, má»™t cái mà n thầu, uống má»™t bát sữa Ä‘áºu nà nh. Thấy trạng thái cá»§a Lương Thần đúng là không tồi, chú Phong má»›i yên tâm dá»i Ä‘i. Buổi chiá»u, trưởng phòng Vương Văn Diệc và o phòng bệnh cá»§a Lương Thần.
Ngồi trên ghế, Vương Văn Diệc theo thói quen rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc, vừa định lấy báºt lá»a châm thuốc, chợt nhá»› ra đây là phòng bệnh, sếp trưởng rất tá»± giác cất thuốc Ä‘i, sau đó nghiêm mặt khiển trách:
- Má»™t chá»i ba, cáºu cho rằng cáºu là ai, nếu không phải Nghiêm Phong kịp thá»i đến nÆ¡i, cái mạng cáºu coi như xong rồi.
- Tôi tưởng có hai tên nên mới ra tay.
Lương Thần vẻ mặt hối háºn nói:
- Sớm biết có ba tên, lúc ấy nhất định tôi giả vỠkhông nhìn thấy.
- Thằng nhóc nà y!
Vương Văn Diệc không nhịn nổi khẽ cưá»i:
- ÄÆ°á»£c rồi, lần nà y cáºu biểu hiện không tồi, là m cái huy chương hạng ba ko vấn đỠgì, ngà y mai có thể lãnh đạo huyện sẽ đến thăm cáºu, cáºu nên chuẩn bị chút. Còn nữa, hiện nay phòng Ä‘ang phát động cái gì phát huy tinh thần tiên phong, mưá»i phần đến chÃn cáºu sẽ được phong là m Ä‘iển hình!
Trong tâm Lương Thần có chút kÃch động, láºp công lãnh thưởng, được phong là m tấm gương Ä‘iển hình, không nghi ngá» gì cái nà y sẽ được viết trong lý lịch cá nhân cá»§a hắn. Tương lai có cÆ¡ há»™i thăng chức, những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u là yếu tố cÆ¡ bản không thể thiếu.
- Äại nạn không chết, tất có phúc vá» sau. Äây Ä‘á»u là những Ä‘iá»u thằng nhóc như cáºu đáng được nháºn!
Vương Văn Diệc vá»— vá»— đầu vai đối phương, lá»i nói giấu chút bùi ngùi:
- Nếu không muốn chôn chân ở chốn sÆ¡n cốc nà y, thì thừa cÆ¡ há»™i nà y đến phòng hoạt động má»™t chút, hy vá»ng hẳn rất lá»›n!
Mắt Lương Thần không khá»i sáng ngá»i, lá»i sếp trưởng như ngá»n đèn dẫn đưá»ng, trong nháy mắt soi sáng cho hắn tiến lên phÃa trước. Không sai, muốn dá»±a và o quan hệ để được Ä‘iá»u vá» huyện, đây chÃnh là má»™t cÆ¡ há»™i tốt!
- Bây giỠđừng nghÄ© nhiá»u, nghỉ ngÆ¡i cho tốt!
Vương Văn Diệc lấy từ túi hoa quả trên tá»§ đầu giưá»ng má»™t quả táo to, thuáºn tay lau lau chút, rồi đưa lên miệng cắn cái rá»™p má»™t miếng, nói máºp má»:
- Tôi vá» trước, cần gì gá»i Ä‘iện thoại cho tôi! Còn nữa, tiá»n viện phà sở chi, cáºu không cần lo nữa!
Vương Văn Diệc vừa Ä‘i, Lương Thần nằm trên giưá»ng trầm ngâm. Äá»™t nhiên đạt được năng lá»±c dị thưá»ng, rồi láºp công lãnh thưởng Ä‘á»u khiến tâm hắn như nước thá»§y triá»u, mãi chưa thể bình tÄ©nh. So sánh hai diá»u nà y vá»›i nhau, hắn cà ng lưu tâm hÆ¡n đến năng lá»±c tái hiện những Ä‘iá»u ngưá»i khác đã trải qua trong đầu.
Hắn cấp bách mong có thể thêm lần nữa kiểm chứng năng lá»±c cá»§a mình đối vá»›i ngưá»i khác. Tiếc là trong phòng bệnh nà y ngoà i hắn ra, không có bệnh nhân nà o khác. Äang chán muốn chết, Lương Thần láy từ chiếc tá»§ đầu giưá»ng quả táo, lau sạch xong định cắn má»™t miếng, trong đầu chÆ¡t lóe lên má»™t ý định cổ quái. Rồi hắn táºp trung tinh thần, mắt nhìn không chá»›p và o quả táo đỠđang cầm trên tay.
Cảm giác Ä‘au đớn quen thuá»™c như có cái gì đó đâm và o sau gáy, trước mắt dưá»ng như có ánh sáng trắng vụt qua, trong đầu bá»—ng chốc hình thà nh má»™t hình ảnh: ở má»™t cá»a hà ng hoa quả nà o đó, Diệp Thanh Oánh mặc má»™t chiếc áo khoác lông vÅ© trắng Ä‘ang chá»n táo, quả táo được má»™t bà n tay ngá»c ngà cầm lên, mà chá»§ nhân cá»§a cánh tay đó lại chÃnh là cô gái sáng nay đến thăm chÃnh hắn – Diệp Thanh Oánh. Cuối cùng, con dao gá»t hoa quả sắc bén chuyển động không ngừng, vá» táo cứ thế rÆ¡i ra, lá»™ ra phần quả bên trong…!
Hóa ra thực sự có thể! Lương Thần cắn mạnh và o quả táo biểu thị cảm giác hung phấn, nhưng sau một giây, cơn đau nhức không hỠbáo trước tìm đến hắn.
Lương Thần chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung ra, cÆ¡n Ä‘au khá»§ng khiếp bóp nghẹt lấy thần kinh hắn. Hắn không chịu được ôm lấy đầu, miệng hét lên Ä‘au đớn, miếng táo chưa kịp nuốt rÆ¡i ra khá»i miệng.
- Anh là m sao thế?
Diệp Thanh Oánh vừa và o phòng liá»n nhìn thấy Lương Thần Ä‘áºp đầu mình và o tưá»ng bình bịch, sợ hãi vá»™i chạy đến dùng tay ngăn cản. Cô cÅ©ng đã há»i bác sÄ©, biết được rằng ngưá»i bị chấn động não đôi khi xuất hiện triệu chứng Ä‘au đầu, nhưng không ngá» biểu hiện dữ dá»™i như Lương Thần.
Äau đớn giằng co dữ dá»™i kéo dà i không đến má»™t phút mà Lương Thần cảm tưởng dà i như má»™t năm. Nếu không phải Diệp Thanh Oánh giữ, hắn Ä‘áºp thá»§ng tưá»ng không biết chừng. Cái nà y là háºu quả cá»§a việc sá» dụng vượt quá giá»›i hạn dị năng ư? Trên thế giá»›i nà y quả nhiên không có bữa trưa miá»…n phà bao giá» (không có gì là cho không), cái gì cÅ©ng có giá cá»§a nó.
Lương Thần lắc lắc đầu, cÆ¡n Ä‘au nhức như lấy mạng ngưá»i ta vừa rồi khiến hắn nghÄ© lại còn rùng mình, xem ra loại dị năng nà y không thể tùy tiện đùa được.
- Anh không sao rồi chứ?
Nhìn thần thần sắc Lương Thần từ từ khôi phục, Diệp Thanh Oánh thở phà o nhẹ nhõm, buông tay ra.
- Cảm thấy tốt hÆ¡n nhiá»u rồi! Cám Æ¡n cô!
Lương Thần ngượng ngùng cưá»i cưá»i.
- Em Ä‘i tìm bác sÄ© đến bang bó lại cho anh, rồi nói cô ấy kiểm tra lại cho anh má»™t lần nữa! Anh nằm xuống đừng động Ä‘áºy lung tung!
Diệp Thanh
Oánh nhìn vết máu loang trên trán hắn, ánh mắt quan tâm, lo lắng.
Và i phút sau, Diệp Thanh Oánh cùng vá»›i bác sÄ© Lưu mặt lạnh cùng quay lại phòng bệnh cá»§a Lương Thần. Băng bó lại vết thương trên đầu cho Lương Thần xong, lại kiểm tra lại cho Lương Thần má»™t lần nữa, nhưng không phát hiện Ä‘iá»u gì khác thưá»ng.
Kiểm tra xong, bác sÄ© Lưu lạnh lùng rá»i Ä‘i. Phòng bệnh chỉ còn hai ngưá»i Lương Thần và Diệp Thanh Oánh. Khuôn mặt cô gái đỠbừng bừng, chà ng trai thì né tránh nhìn. Nhất thá»i không khà trong phòng bệnh trở lên tháºt cổ quái.
Im lặng má»™t lúc, Diệp Thanh Oánh dùng răng cắn cắn môi, lấy hết dung khà ngẩng đầu há»i:
- Anh, là m sao anh biết, là m sao anh biết chuyện đó?
Lương Thần ngẩn ra má»™t lúc, sau má»›i hiểu rõ ý cô gái, không khá»i há miệng, lặng im gần mưá»i giây má»›i buá»™t miệng:
- Äoán thế!
- Gạt ngưá»i!
Diệp Thanh
Oánh nghiêm mặt sẵng giá»ng nói. Biết cô đến ngà y, lại biết cô dùng băng vệ sinh hãng Há»™ Thư Bảo, nói là đoán có quá»· má»›i tin nổi!
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi nói thá»±c, tháºt ra tôi có khả năng đặc biệt!
Lương Thần thần thần bà bà nói:
- Hy vá»ng cô giữ bà máºt nà y cho tôi!
- Khả năng đặc biệt? Chẳng thà anh nói anh là Siêu nhân cho rồi!
Diệp Thanh Oánh liếc hắn một cái sắc lẻm.
- Tôi nói tôi Ä‘oán thì cô không tin, cứ bắt ngưá»i ta nói dối! Là m ngưá»i khó, là m chà ng trai tốt tháºt thà cà ng khó!
Lương Thần ngoà i mặt cưá»i Ä‘au khổ, trong tâm lại thầm cưá»i, và o má»™t buổi chiá»u nhà m chán thế nà y, trêu đùa má»™t cô gái xinh đẹp thế nà y là má»™t chuyện hết sức thú vị.
Tà i sản của tdvcb44
Last edited by tdvcb44; 11-08-2011 at 11:19 AM .
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tdvcb44
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangkeo88 ,
bat.hoi ,
Bill Lee ,
chantroimoi ,
con_dia ,
evil_tieu_yeu ,
henryford ,
hue hai ,
lamtac1981 ,
Sét ,
SWAT ,
ThÃnh VÅ©
Từ khóa được google tìm thấy
- quan lo tram luan , 4vn quan lo tram luan , àâàòàðêè , åâðîïåéñêèé , âèçèòêà , ãîðÿùèõ , ansat/dothi/tunghoang , canh lo quan do kiemhioi , chua het tram luan , chuyen quan lo tram luan , chuyen quan truong , di ta quan , dinh cap luu manh , do thi quan lo tram luan , do thi tram luan , già y lian wan , ìóçûêà , nguyet ha tram luan , õóíäàé , pham nhan tu tien , quan đạo trầm luân , quan dao tram luan 4vn , quan do tram luam , quan do tram luan , quan gia 4vn , quan gia quan truong , quan gia quan trưá»ng , quan lộ trầm luân , quan lá»™ thương đồ , quan lá»™ trầm lâm , quan lá»™ trầm luân , quan lá»™ trầm luân 7 , quan lo ream luan , quan lo tam luan , quan lo tram lian , quan lo tram luan , quan lo tram luan 214 , quan lo tram luan 423 , quan lo tram luan 4vn , quan lo tram luan 614 , quan lo tram luan cover , quan lo tram luan full , quan lo tram luan online , quan lo tram luon , quan lo tram phu , quan lo tram uan , quan lo tramluan , quan lo tran luan , quan lo trầm luân , quan lo trm luan , quan lo truam luan , quan lo truan luan , quan lo. tram luan , quan lon tram luan 4vn , quan lotram luan , quan truong chuong 91 , quan truong tram luan , quan vo tram luan , quan vo tram luan ebook , quan vo tram luan full , quan.lo.tram.luan , quan.lo/tram.luan , quang lo tram luan , quanlo tramluan , quanlotramluan , qun lo tram luan , tram luan trong , truyện quan trưá»ng , truyen do thi - quan gia , truyen quan gia 4.vn , truyen quan lo tram luan