  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				20-03-2008, 12:44 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				Hoàng háºu Margot - Alexandre Dumas
			 
			 
			
		
		
		
			
			 
 
  
 
Sau khi cho ra mắt bá»™ tiểu thuyết Bá tước  Monte-Cristo  cá»§a Alexandre Dumas được đông đảo bạn Ä‘á»c ưa thÃch, Nhà xuất bản Văn há»c giá»›i thiệu tiếp má»™t tác phẩm nổi tiếng nữa cá»§a nhà văn này: "Hoàng háºu Margot". 
"Hoàng háºu Margot" là thiên tiểu thuyết lịch sá» tiêu biểu nhất Alexandre Dumas mà ngay khi ra Ä‘á»i đã gây tiếng vang lá»›n trong dư luáºn văn há»c ở Pháp và châu Âu lúc bấy giá». Sau đó thiên tiểu thuyết này nhanh chóng được chuyển thành vở kịch lá»›n cùng tên, thu hút đông đảo ngưá»i xem. Khi Ä‘iện ảnh ra Ä‘á»i, tác phẩm đã được dá»±ng thành phim và chiếu rá»™ng rãi nhiá»u nước trên thế giá»›i. 
Tác phẩm "Hoàng háºu Margot", thông qua các chuyện tình éo le giữa hoàng háºu Margot vá»›i bá tước de Mole, cÅ©ng như giữa quáºn chúa de Nervers và bá tước de Coconnas, đã dá»±ng lại má»™t thá»i kỳ đẫm máu trong lịch sá» nước Pháp vào giữa thế ká»· XVI. Äó là thá»i kỳ diá»…n ra cuá»™c chiến tranh tôn giáo cá»±c kỳ tàn khốc giữa hai giáo phái Giatô và Tin lành. Äó cÅ©ng là thá»i kỳ tranh Ä‘oạt vương quyá»n quyết liệt trong ná»™i bá»™ triá»u đình Pháp vá»›i đủ các mưu mô, thá»§ Ä‘oạn tàn bạo, nham hiểm... Bạn Ä‘á»c sẽ được gặp lại các nhân váºt lịch sá» có tháºt cá»§a thá»i đại đó: Thái háºu Catherine de Médicis, vua Charles IX, Henri de Navarre, quáºn công de Guise... mà nổi báºt nhất trong số đó là Hoàng háºu Marguerite de Valois (Hoàng háºu Margot). Vá»›i tài năng sắc đẹp và trà tuệ phi thưá»ng cá»§a mình, hoàng háºu Margot đã đóng góp phần xứng đáng loại bá» vai trò cá»§a dòng há» Valois lá»—i thá»i và phản động để xác láºp vương quyá»n cho Henri de Navarre, chồng mình, thuá»™c dòng há» Bourbon có phần tiến bá»™ hÆ¡n. 
Xin trân trá»ng giá»›i thiệu vá»›i bạn Ä‘á»c bá»™ tiểu thuyết lịch sá» này: 
 
Hoàng háºu Margot 
Tác giả: Alexandre Dumas 
Dịch giả: Tố Châu 
 
  
 	
  Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:
	
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:28 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				20-03-2008, 12:45 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 1 
 
Tiếng Latinh của ông de Guise  
 
 
  
 
Từ ngày thứ hai, 18 tháng 8 năm 1572, lá»… há»™i tưng bừng diá»…n ra tại cung Ä‘iện Louvre. Trong những ngày ấy, tất cả các cá»a sổ cá»§a toà Hoàng cung cổ kÃnh Ä‘á»u được chiếu sáng rá»±c rỡ thay cho cái vẻ âm u mà ngưá»i ta vẫn thấy thưá»ng ngày. 
Nếu trước đây các quảng trưá»ng và phố xá Ä‘á»u vắng vẻ khi chuông đồng hồ ở Saint-Germain l Auxerrois má»›i Ä‘iểm chÃn giá» tối, thì nay dù đã ná»a đêm ở đó vẫn còn tấp náºp, nhá»™n nhịp những đám thị dân. 
Trong bóng đêm, đó là những đám đông chen chúc, há»—n độn mang má»™t vẻ dữ tợn như mặt biển tối sầm sôi động vá»›i những ngá»n triá»u gầm réo. Những đợt triá»u đó, gồm hàng nghìn con ngưá»i, tràn lên mặt kè sông, đổ vào các phố Fossés Saint-Germain, rồi dá»™i vào chân tưá»ng Ä‘iện Louvre, vào chân tưá»ng dinh thá»± de Bourbon. 
Nhưng có lẽ bắt nguồn ngay từ chÃnh lá»… há»™i này, má»™t Ä‘iá»u gì đó vừa bà ẩn vừa ghê gá»›m Ä‘ang xuất hiện trong đám dân chúng này. Há» cảm thấy sá»± tưng bừng mà há» Ä‘ang chứng kiến đây chỉ là màn giáo đầu cho má»™t sá»± kiện nào đó vào tuần tá»›i mà chÃnh há» sẽ là những kẻ tham gia cuồng nhiệt nhất. 
Lẻ há»™i này chÃnh là lá»… thành hôn giữa công chúa Marguerite de Valois, con gái vua Henri II và là em vua Charle IX vá»›i Henri de Bourbon vua xứ Navarre. Sáng nay, trên má»™t chiếc bục lá»›n trước cá»a nhà thá» Äức Bà, Hồng y giáo chá»§ de Bourbon đã làm phép cưới cho đôi uyên ương theo đúng lá»… nghi được dành riêng cho hôn lá»… các công chúa nước Pháp. 
Äây là cuá»™c hôn nhân khiến hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên. Những ngưá»i sáng suốt nhất cÅ©ng phải vắt óc suy Ä‘oán. 
Ngưá»i ta không tài nào hiểu nổi vì sao phe Tân giáo và CÆ¡ đốc giáo xưa nay vốn thù nghịch nhau giá» lại xÃch lại gần nhau đến như váºy. Làm sao ông hoàng Condé trẻ tuổi lại có thể tha thứ cho quáºn công hoàng đệ d Anjou vá» việc cha ông bị tên Montesquiou ám sát tại Jarnac? Làm sao quáºn công de Guise trẻ tuổi lại có thể tha thứ cho đô đốc de Coligny vá» việc cha mình bị Poltrot de Méré giết hại tại Orléans. Chưa hết! Cách đây chưa đầy hai tháng, hoàng háºu Jeanne de Navarre, ngưá»i vợ can đảm cá»§a Antoine de Bourbon yếu Ä‘uối, ngưá»i mẹ đã dẫn dắt con trai mình tá»›i cuá»™c hôn nhân vương giả này, đã qua Ä‘á»i. Nhiá»u tin đồn kỳ lạ được lan Ä‘i quanh cái chết đột ngá»™t đó. Khắp nÆ¡i dáºy lên tiếng xì xầm, tháºm chà còn có kẻ dám lá»›n tiếng cho rằng do bà đã phát giác được Ä‘iá»u bà máºt gì đó rất khá»§ng khiếp nên Thái háºu Catherine de Médicis sợ bị tiết lá»™, đã cho đầu độc bà bằng má»™t đôi găng tay tẩm hương do má»™t gã nào đó tên là René, ngưá»i xứ Florence, vốn nổi tiếng khéo léo vá» các công việc loại này, chế tạo. Tiếng đồn ngày càng lan rá»™ng và càng được khẳng định, vì sau khi bà hoàng vÄ© đại này tạ thế, theo yêu cầu cá»§a con trai bà, hai thầy thuốc, trong đó có ông Ambroise de Paré nổi tiếng đã được phép mổ và nghiên cứu tá» thi, trừ bá»™ não. Song tháºt oái oăm, vì Jeanne de Navarre đã bị đầu độc bằng đưá»ng khứu giác, nên chỉ có bá»™ não có thể để lại dấu vết cá»§a tá»™i ác đó thì lại không được phép khám nghiệm. 
Ngưá»i ta còn được biết vua Charle đã có má»™t sá»± kiên trì đáng kinh ngạc đối vá»›i cuá»™c hôn nhân này đến mức được coi như má»™t kẻ ương ngạch. Bởi vì xét cho cùng, ngoài việc Ä‘em lại hoà bình trong vương quốc, nó còn mở cá»a để thu hút vá» Paris những thá»§ lÄ©nh Tân giáo chá»§ chốt, Ä‘iá»u mà những ngưá»i theo đạo CÆ¡ đốc vẫn e ngại. 
Vì cặp tân hôn này, vợ thì theo đạo CÆ¡ đốc, chồng thì theo Tân giáo, nên ngưá»i ta buá»™c phải đỠđạt tá»›i Grégoire, là đấng tối cao tại Rome, xin được miá»…n trừ. Khi thấy lệnh miá»…n trừ đến cháºm, Jeanne de Navarre tá» ra rất lo ngại. Má»™t hôm bà đã bày tá» vá»›i Charle IX ná»—i e ngại rằng lệnh miá»…n trừ có thể không đến thì được nhà vua trả lá»i: 
- Xin đừng quá e ngại, cô thân mến ạ! Cháu còn tôn trá»ng cô hÆ¡n cả đức giáo hoàng và yêu quý em gái cháu hÆ¡n là cháu lướng. Tuy cháu không phải là ngưá»i Tân giáo nhưng cháu cÅ©ng không phải là thằng ngốc và nếu cái ông giáo hoàng ấy quá đần thì Ä‘Ãch thân cháu sẽ cầm tay Margot đến cưới con trai cô giữa những lá»i giảng kinh Tân giáo. 
Lá»i đó láºp tức được truyá»n từ cung Louvre tá»›i khắp thành phố, làm hả lòng hả dạ những ngưá»i Tân giáo đồng thá»i khiến những ngưá»i Giatô phải háºm há»±c, suy nghÄ©. Những ngưá»i này Ä‘ang tá»± há»i xem liệu có phải nhà vua đã thá»±c sá»± phản lại há» không hay ông ta chỉ đóng má»™t tấn tuồng mà má»™t sá»›m má»™t chiá»u nó sẽ được kết thúc má»™t cách hết sức bất ngá». 
Äối vá»›i Charle IX, nhiá»u Ä‘iá»u tháºt không giải thÃch nổi, nhất là thái độ cá»§a ông đối vá»›i đô đốc de Coligny, ngưá»i đã Ä‘iên cuồng chống lại nhà vua trong suốt năm, sáu năm nay. Và cÅ©ng trong thá»i gian đó, Charle IX đã từng treo giá cái đầu ông này má»™t trăm năm mươi ê quy vàng. Ấy thế mà nay nhà vua chỉ tin dùng có má»—i mình ông ta, lại còn gá»i ông ta là cha và cao giá»ng tuyên bố rằng từ nay trở Ä‘i chỉ có ông ta là ngưá»i xứng đáng được quyá»n Ä‘iá»u khiển chiến cuá»™c. Äến ná»—i Thái háºu Catherine de Médicis, ngưá»i Ä‘iá»u khiển chÃnh các hành động, ý đồ, tháºm chà cả nguyện vá»ng cá»§a nhà vua trẻ tuổi này, cÅ©ng phải tá» ra lo ngại thá»±c sá»±. 
Äiá»u lo ngại này không phải là vô căn cứ, vì trong má»™t lúc thổ lá»™ tâm tình, Charle IX đã bày tá» vá»›i đô đốc vá» cuá»™c chiến ở Flandres như sau: 
- Thưa cha, có má»™t Ä‘iá»u phải lưu ý: đó là Thái háºu. Như cha đã biết, bà ta cứ muốn dúng mÅ©i vào má»i việc. Hiện nay bà ta còn chưa biết tà gì vá» việc này. Chúng ta phải giữ kÃn để bà ta mù tịt, vì con biết lúc nào bà ta cÅ©ng cứ sôi sục lên, bà ta sẽ làm há»ng việc mất. 
Dù lõi Ä‘á»i và khôn ngoan đến mấy, Coligny cÅ©ng khó mà nghi ngá» má»™t sá»± tin cáºy hoàn toàn đến như váºy. Trước đó, ông đến Paris lòng đầy nghi kỵ và trước khi ông rá»i Châtillon, má»™t bà già nông dân đã quỳ sụp xuống chân ông kêu khóc: "Ôi, thưa ngài, ông chá»§ tốt bụng cá»§a chúng con, xin ngưá»i đừng Ä‘i Paris. Nếu ngưá»i tá»›i đó, ngưá»i sẽ chết cùng vá»›i tất cả những ai Ä‘i theo ngưá»i". Nhưng rồi ná»—i nghi ngại trong ông cÅ©ng dần dần tan biến. Nó cÅ©ng tan biến đối vá»›i Téligny, con rể ông, ngưá»i được nhà vua ban cho những ân sá»§ng đặc biệt, được nhà vua gá»i là ngưá»i anh em và xưng hô cáºu cáºu tá»› tá»› như ông thưá»ng cư xá» vá»›i những ngưá»i bạn thân nhất cá»§a mình. 
Vì váºy trừ má»™t vài kẻ còn định kiến và Ä‘a nghi, hết thảy những ngưá»i Tân giáo Ä‘á»u cảm thấy yên lòng. Cái chết cá»§a cố hoàng háºu Jeanne de Navarre được coi là háºu quả cá»§a bệnh sưng màng phổi. Trong những gian phòng rá»™ng lá»›n ở Louvre tràn ngáºp những ngưá»i Tin lành vá»›i lòng tin tưởng rằng, nhá» cuá»™c hôn nhân cá»§a thá»§ lÄ©nh Henri trẻ tuổi, há» sẽ được quay lại cái thá»i giàu sang phú quý. 
Äô đốc de Coligny, La Rochefoucault, ông hoàng Condé, Téligny, tóm lại là tất cả những nhân váºt đầy thế lá»±c cá»§a giáo phái này, những ngưá»i mà ba tháng trước đây vua Charle và Thái háºu Catherine đã nhăm nhăm muốn treo cổ, Ä‘á»u hoan hỉ thấy mình được nghênh tiếp trá»ng thể và bá»—ng chốc trở nên đầy thế lá»±c ở Paris. 
Chỉ còn Thống chế Monmorency là ngưá»i duy nhất không tài nào tin được sá»± hoà hợp lạ lùng này. Không má»™t lá»i hứa hẹn nào có thể làm xiêu lòng ông, không má»™t sá»± giả dối nào có thể che được mắt ông, cho nên ông vẫn má»™t má»±c ẩn dáºt trong lâu đài cá»§a mình ở Isle – Adam, viện cá»› rằng vẫn còn Ä‘au buồn vá» cái chết cá»§a thân phụ mình là nguyên soái Andre Monmorency bị Robert Stuart giết bằng má»™t phát súng lục tại tráºn Saint-Denis. Nhưng cứ xét sá»± kiện này xảy ra đã trên ba năm nay và tÃnh Ä‘a cảm là má»™t thứ đạo đức không mấy hợp thá»i thượng, nên chẳng mấy ai tin tưởng vào cái chuyện chịu tang quá đỗi lâu ngày như váºy. 
Vả chăng, cứ trông vào má»i sá»± Ä‘ang diá»…n ra cÅ©ng khiến cho cá» chỉ đó cá»§a thống chế Monmorency thành sai trái: Nhà vua, thái háºu, quáºn công d Anjou và quáºn công d Alençon hết lòng thù tạc tiếp khách khứa trong ngày há»™i cá»§a Hoàng gia. 
Quáºn công d Anjou nháºn được từ chÃnh những ngưá»i Tân giáo những lá»i khen ngợi xững đáng vá» hai tráºn đánh ở Jarnac và Moncontour mà ở đó ông đã giành được thắng lợi trước khi tròn tuổi mưá»i tám, vá» mặt này ông còn trẻ hÆ¡n cả Cédar và Alecxandre. Quáºn công d Alençon nhìn tất cả những Ä‘iá»u trên vá»›i con mắt vá» vÄ©nh đầy ve vuốt cá»§a mình. Thái háºu Catherine vui mừng rạng rỡ và tràn trá» vẻ ân cần. Bà hết lá»i khen ngợi ông hoàng Henri de Condé vá» cuá»™c hôn nhân má»›i đây cá»§a ông ta vá»›i Marie de ClevÆ¡. Cuối cùng là chÃnh ông de Guise lại mỉm cưá»i vá»›i những kẻ kình địch dữ dá»™i cá»§a tá»™c há» và quáºn công de Maten thao thao bàn vá»›i ông de Tavan và đô đốc vá» cuá»™c chiến tranh, hÆ¡n lúc nào hết, Ä‘ang cần phải được tuyên bố chống Philip II. 
Ở giữa những nhóm ngưá»i nói trên nổi báºt lên má»™t ngưá»i. Ngưá»i đó Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại, đầu hÆ¡i nghiêng nghiêng và vá»›i đôi tai tinh tưá»ng đã thâu tóm được tất cả má»i chuyện. Äó là má»™t chàng trai khoảng mưá»i chÃn tuổi, cặp mắt sắc sảo, tóc Ä‘en cắt ngắn, lông mày ráºm, mÅ©i khoằm như má» chim ưng, có nụ cưá»i tinh quái, mặc dù râu cằm và ria mép má»›i chá»›m má»c. Chàng má»›i nổi báºt nhá» tráºn đánh d Arnay le Duc, nÆ¡i chàng đã tá» ra gan dạ đến mức liá»u lÄ©nh. Chàng nháºn được hết lá»›i khen ngợi này đến lá»i ca tụng khác. Chàng chÃnh là há»c trò yêu cá»§a Coligny và là ngưá»i hùng trung tâm cá»§a lá»… há»™i. Ba tháng trước đây, tức là lúc thân mẫu chàng chưa băng hà, ngưá»i ta gá»i chàng là hoàng tá» xứ Bearn, hiện nay ngưá»i ta gá»i chàng là vua xứ Navarre trong khi chỠđợi để rồi sẽ gá»i chàng là vua Henri đệ tứ. Tuy váºy, thỉnh thoảng má»™t áng mây u tối lướt nhanh qua vầng trán chàng. 
Chắc là chàng chưa quên cách đây má»›i hai tháng thôi, mẹ chàng đã lìa Ä‘á»i, và hÆ¡n ai hết, chàng vẫn ngá» rằng mẹ mình bị đầu độc Nhưng áng mây u tối đó chỉ thoáng lướt qua vì những kẻ chuyện trò vá»›i chàng, những kẻ tâng bốc chàng, những kẻ Ä‘ang ká» vai sát cánh vá»›i chàng chẳng phải ai xa lạ mà chÃnh là những kẻ đã ám hại mẹ chàng: bà Jeanne d Albert(1) dÅ©ng cảm. 
Cách vua xứ Navarre vài bước, quáºn công de Guise trẻ tuổi, vá»›i vẻ tư lá»± và lo âu Ä‘ang chuyện gẫu vá»›i Téligny trong lúc ông này tá» ra vui vẻ và cởi mở. So vá»›i anh chàng ngưá»i Bearn, quáºn công vẫn còn may mắn hÆ¡n. Má»›i hai mươi hai tuổi mà tiếng tăm cá»§a ông đã nổi như cồn, gần được như cha ông là Françoise de Guise vÄ© đại. Quáºn công là má»™t lãnh chúa tao nhã, cao lá»›n, ánh mắt đầy tá»± hào pha lẫn kiêu ngạo, vá»›i cái vẻ đưá»ng bệ bẩm sinh khiến ngưá»i ta có cảm giác rằng bên cạnh ông, những ông hoàng khác nom chỉ như những gã tiện dân. Mặc dù còn trẻ, ông vẫn được những ngưá»i Gia tô giáo tôn làm thá»§ lÄ©nh cá»§a há», cÅ©ng giống như những ngưá»i Tin lành(2) coi Henri de Navarre là thá»§ lÄ©nh cá»§a mình. Thoạt tiên, quáºn công mang tước hiệu hoàng từ xứ Goanhvin và tham chiến lần đầu trong cuá»™c vây hãm Orléans dưới quyá»n chỉ huy cá»§a cha mình. ChÃnh cha ông đã ngã gục trên cánh tay ông, trước khi chết còn kịp chỉ cho ông thấy đô đốc Coligny là kẻ ám hại mình. 
CÅ©ng như Anibal, quáºn công đã nghiêm trang thá» trước vong linh cha: nhất quyết báo thù đô đốc Coligny cùng cả nhà ông ta, quyết tróc nã, tiêu diệt những kẻ cùng giáo phái vá»›i đô đốc đến kẻ cuối cùng má»›i thôi, vì quáºn công đã tá»± phong cho mình làm thiên thần báo oán cá»§a Chúa. 
Vị hoàng thân này đã làm dấy lên má»™t sá»± ngạc nhiên quá mức khi ngưá»i ta táºn mắt thấy ông, ngưá»i vốn rất trung thành vá»›i lá»i thá» cá»§a mình, nay lại chìa tay ra vá»›i kẻ thù muôn kiếp, hÆ¡n thế lại còn chuyện trò thân máºt vá»›i con rể cá»§a con ngưá»i mà ông ta sẽ quyết giết như đã hứa vá»›i ngưá»i cha hấp hối. 
Buổi tối này quả thá»±c đầy những sá»± việc đáng ngạc nhiên. Thá»±c tế, nếu có biệt tài tiên Ä‘oán được má»i sá»± kiện cá»§a tương lai (mà may thay con ngưá»i lại không có), nếu có khả năng Ä‘á»c được những Ä‘iá»u sâu kÃn trong lòng ngưá»i mà chỉ Chúa má»›i nắm được, thì ngưá»i quan sát nào được may mắn dá»± buổi lá»… há»™i này chắc chắn sẽ cá»±c kỳ khoái trá trước cảnh tượng kỳ dị nhất vá» tấn trò đởi mà sá» sách đã từng nói tá»›i. 
Nhưng cái ngưá»i quan sát ấy lại không có mặt trong những sảnh phòng bên trong cung Louvre, mà chỉ tiếp tục đứng ngoài phố, nhìn lá»… há»™i vá»›i cặp mắt nảy lá»a và vá»›i giá»ng gầm gừ Ä‘e doạ. Ngưá»i quan sát ấy chÃnh là quần chúng. Vá»›i cái linh cảm được mài sắc ấy má»™t cách kỳ diệu bởi ná»—i căm thù, quần chúng theo dõi từ xa bóng cá»§a những kẻ thù không đội trá»i chung cá»§a há» và thể hiện các cảm tưởng cá»§a mình má»™t cách rõ ràng như má»™t ngưá»i Ä‘iếc tò mò đứng xem ngưá»i ta nhảy múa. Âm nhạc tạo ra nhịp Ä‘iệu và làm say lòng ngưá»i nhảy nhưng ngưá»i Ä‘iếc thì chỉ thấy đó là những động tác hết sức lố lăng. Cái tiếng nhạc làm say sưa những ngưá»i Tân giáo cÅ©ng chÃnh là âm thanh tá»± mãn cá»§a dòng há». 
Những ánh chớp lóe lên trong mắt thị dân Paris giữa đêm tối, đó là những ánh chớp của lòng căm thù, nó sẽ chiếu sáng cả tương lai. 
Mặc dù váºy trong cung cấm má»i việc vẫn tiếp diá»…n má»™t cách vui vẻ. Lại thêm má»™t màn khá ngoạn mục khiến hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy khá êm ái và huy hoàng: ấy là lúc vị hôn thê kiá»u diá»…m trẻ trung, sau khi gỡ chiếc áo choàng lá»… phục dài sát đất và chiếc khăn voan, bước vào phòng lá»… há»™i. Cùng sóng đôi vá»›i nàng là quáºn chúa de Nervers xinh đẹp, bạn chà cốt cá»§a nàng. Sau đó, anh nàng, vua Charle IX, đưa nàng Ä‘i giá»›i thiệu vá»›i các đình thần quan trá»ng nhất trong số khách cá»§a ông ta. 
Vị hôn thê đó là con gái vua Henri II, viên ngá»c cá»§a ngai vàng nước Pháp, Marguerite de Valois, ngưá»i mà trong tình thân máºt, nhà vua Charle IX chỉ gá»i là cô em Margot cá»§a tôi. 
Chắc chắn từ xưa tá»›i nay chưa có má»™t sá»± tiếp đón nào lại xững đáng hÆ¡n sá»± tiếp đón mà ngưá»i ta Ä‘ang giành cho hoàng háºu má»›i xứ Navarre lúc này. Marguerite chưa đầy hai mươi tuổi mà đã trở thành đối tượng đỠca ngợi cá»§a hết thảy những thi sÄ©. 
Ngưá»i thì so sánh nàng vá»›i nữ thần Bình minh, kẻ thì và nàng vá»›i Cythérée(3). Vẻ đẹp cá»§a nàng quả là nghiêng nước nghiêng thành trong cái triá»u đình mà Catherine de Médicis đã thu hút vá» tất cả những mỹ nhân như những tiên dung làm đắm Ä‘uối lòng ngưá»i. Nàng có mái tóc Ä‘en, nước da sáng rỡ, mắt nhìn mê đắm ẩn sau hàng mi dài, đôi môi nhỠđỠthắm, cổ cao thanh tú, thân hình thon thả và má»m mại, bàn chân nhá» nhắn như chân con trẻ cá»§a nàng ẩn trong đôi hài sa tanh. Những ngưá»i Pháp coi nàng như quốc bảo, tá»± hào được thấy trên đất nước há» nở ra má»™t bông hoa lá»™ng lẫy đến thế. Những ngưá»i nước ngoài đến nước Pháp không những loá mắt vá» sắc đẹp cá»§a nàng khi được nhìn nàng mà há» còn choáng ngợp vá» kiến thức cá»§a nàng nếu được nói chuyện vá»›i nàng. Bởi Marguerite không chỉ là ngưá»i phụ nữ đẹp nhất thá»i đại mà nàng còn là ngưá»i phụ nữ có há»c thức nhất. Ngưá»i ta dẫn lại lá»i má»™t nhà bác há»c Ã, sau khi được nàng tiếp chuyện trong má»™t giá» bằng tiếng Ã, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Latinh và tiếng Hy Lạp, đã bước ra và thốt lên trong niá»m xúc động: "ÄÆ°á»£c há»™i kiến vá»›i triá»u đình mà chưa được gặp Marguerite de Valois nghÄ©a là chưa nhìn thấy cả nước Pháp và chưa gặp triá»u đình". 
CÅ©ng vì thế nên không thiếu những lá»i đàm tiếu nhằm vào vua Charle IX và hoàng háºu xứ Navarre. Vá» tài đàm tiếu cá»§a những ngưá»i Tin lành thì khá»i phải bàn, vì váºy đã có nhiá»u lá»i ám chỉ quá khứ, nhiá»u ước Ä‘oán cho tương lai được khéo léo xen vào giữa những lá»i hô hào qui thuáºn nhà vua. Nhưng đối vá»›i tất cả những lá»i ám chỉ này, Charle chỉ trả lá»i vá»›i má»™t nụ cưá»i xảo quyệt trên đôi môi tái nhợt: 
- Khi trao cô em Margot cá»§a tôi cho Henri de Navarre, tôi đã trao trái tim mình cho tất cả những ngưá»i Tin lành trong vương quốc. 
Äó là lá»i làm yên lòng kẻ này và khiến kẻ khác tá»§m tỉm cưá»i, vì nó thá»±c sá»± có hai nghÄ©a: má»™t là theo nghÄ©a nhân ái, vì hắn Charle cÅ©ng không có ẩn ý gì trong câu nói thá»±c lòng đó; hai - nó mang theo má»™t nghÄ©a khác: nó nhằm lăng mạ cô dâu, chú rể và nhằm cả vào kẻ thốt ra câu nói đó. Thá»±c ra câu nói này có thể gợi lại những Ä‘iá»u tai tiếng âm ỉ do những kẻ sÃnh tin đồn muốn tìm cách làm vấy lên tấm áo tân hôn cá»§a Marguerite de Valois. 
Trong lúc đó, de Guise vẫn Ä‘ang chuyện trò vá»›i Téligny, nhưng ông không chú tâm lắm vào chuyện trò mà thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn vá» nhóm các bà, các cô trong đó hoàng háºu xứ Navarre nổi báºt lên rá»±c rỡ. Má»—i khi ánh mắt cá»§a nàng bắt gặp cái nhìn cá»§a chàng quáºn công trẻ tuổi thì má»™t áng mây mở lại lướt qua vầng trán duyên dáng được kết những ngôi sao bằng kim cương tạo nên má»™t vầng hào quang lung linh cá»§a nàng và khi ấy má»™t ý định mÆ¡ hồ nào đó được để lá»™ ra qua thái độ sốt ruá»™t và xao xuyến cá»§a nàng. 
Chị ruá»™t Marguerite là công chúa Claude, lấy quáºn công de Lorainne được vài năm, đã nháºn thấy những dấu hiệu đáng lo ngại ấy, bèn tìm cách nhÃch lại gần cô em để há»i duyên cá»›. Nhưng đáng lẽ đến được gần thì công chúa Claude lại bị đẩy lùi ra xa vì đúng lúc bấy giá» Thái háºu vịn tay ông hoàng Condé trẻ tuổi bước vào, khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u phải dạt ra tránh đưá»ng. Nhân lúc xáo trá»™n đó quáºn công de Guise tranh thá»§ nhÃch lại gần phu nhân de Nervers, chị dâu mình, nhỠđó có thể lại gần cả Marguerite. 
Phu nhân de Lorainne vốn không rá»i mắt khá»i em mình, ngay lúc đó nháºn thấy thay cho đám mây má» trên vầng trán cá»§a công chúa là má»™t hÆ¡i lá»a nồng nàn thoảng qua trên má nàng. Quáºn công vẫn cứ tiến tá»›i và khi ông chỉ còn cách Marguerite khoảng hai bước thì nàng, dưá»ng như cảm thấy hÆ¡n là nhìn thấy, bèn quay mặt lại vá»›i cố gắng hết sữc giữ cho vẻ mặt bình tÄ©nh và vô tư. Quáºn công nghiêng ngưá»i cung kÃnh chào nàng và thì thầm "Ipse alluli", có nghÄ©a là "Tôi đã Ä‘em cái đó tớỉ hoặc "Cái đó đã được chÃnh tôi Ä‘em tá»›i". Marguerite cúi chào quáºn công và khi trở vá» tư thế cÅ©, nàng buông ra câu trả lá»i sau: "Noctu pro more", nghÄ©a là "Äêm nay như thưá»ng lệ" 
Chiếc áo nàng mặc có cổ cao và rá»™ng xếp thành nhiá»u ô hình quả trám nom như má»™t chiếc loa bao quanh cổ nàng nên những lá»i dịu dàng đó nói vá»›i ai thì chỉ ngưá»i đó nghe được mà thôi. Cuá»™c đối thoại tuy rất ngắn ngá»§i nhưng chắc chắn đã bao gồm tất cả những gì mà đôi bạn trẻ muốn nói vá»›i nhau. Sau khi trao đổi hai từ lấy ba từ như váºy, há» tách rá»›i nhau để vầng trán Marguerite thêm tư lá»± còn vầng trán cá»§a quáºn công rạng rỡ hÆ¡n. Màn kịch nhá» này xảy ra trong lúc ngưởi đáng phải nháºn thấy nhất lại không để ý đến vì vá» phÃa ông ta, vua xứ Navarre, lại chỉ chăm chú dán mắt vào má»™t con ngưá»i cÅ©ng nổi báºt không kém trong đám ngưá»i hâm má»™ tụ táºp quanh mình. 
Äó là phu nhân de Sauve xinh đẹp. 
Charlotte de Beaune-Semblançay, cháu gái cá»§a ông Beaune-Semblançay bất hạnh, vợ cá»§a Simon de Phize, nam tước phu nhân de Sauve là má»™t trong những thị nữ trông coi trang phục cá»§a Catherine de Médicis và cÅ©ng là má»™t trong số những trợ thá»§ đáng gá»m cá»§a bà hoàng này. Ngưá»i vẫn được bà hoàng sá» dụng để rót bùa yêu cho kẻ thù khi bà không dám rót thứ thuốc độc Florence cho há». Vóc ngưá»i nhá» nhắn, tóc vàng, khi thì hoạt bát đầy sức sống, khi thì đượm vẻ u hoài, nam tước phu nhân luôn luôn sẵn sàng lao vào các cuá»™c yêu đương hay mưu mô vốn là hai việc lá»›n từ năm mươi năm nay làm cho triá»u đình cá»§a ba vì vua kế tiếp nhau luôn lá»™n xá»™n. Rất đàn bà, tràn đầy duyên dáng, từ cặp mắt xanh lúc ưu sầu, lúc lấp lánh những tia lá»a nồng nàn, tá»›i đôi bàn chân nhá» nhắn uốn éo trong đôi hài nhung, phu nhân de Sauve đã thu hết hồn vÃa cá»§a vua xứ Navarre Ä‘ang táºp tá»ng bước vào đưá»ng tình duyên cÅ©ng như đưá»ng chÃnh trị. Tháºm chà đến như Marguerite de Navarre vá»›i vẻ đẹp lá»™ng lẫy vương giả cÅ©ng không gợi lên được sá»± thán phục từ đáy lòng cá»§a đức ông chồng. Có má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ làm tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên, mặc dù ngưá»i ta biết nó xuất phát từ má»™t tâm hồn đầy bà ẩn và tăm tối, là việc Catherine de Médicis trong khi theo Ä‘uổi ý đồ tác thành con gái mình vá»›i vua xứ Navarre, vẫn không ngừng tạo Ä‘iá»u kiện gần như là công khai cho cuá»™c tình duyên giữa ông này vá»›i phu nhân de Sauve. Nhưng mặc dầu có sá»± trợ giúp đó và dù cho các phong tục cá»§a thá»i đại còn khá dá»… dãi, cho tá»›i lúc đó, ngưá»i đẹp Charlotte vẫn còn cưỡng lại được. Và chÃnh Ä‘iá»u đó làm cho trái tim anh chồng ngưá»i Bearn này sinh ra má»™t mối cuồng si không thể tưởng tượng được. Mối cuồng si không được thoả mãn đó chứa chất trong lòng và làm tiêu tan sá»± rụt rè, lòng kiêu hãnh và sá»± vô tư lá»± ná»a như triết gia, ná»a như đại lãn vốn là tÃnh cách Ä‘iển hình cá»§a nhà vua trẻ. 
Phu nhân de Sauve chỉ má»›i bước chân vào phòng nhảy vài phút thôi… Hoặc vì há»n giáºn, hoặc vì Ä‘au lòng, thoạt tiên bà định không dá»± phần vào thắng lợi cá»§a kẻ tình địch, lấy cá»› trong ngưá»i khó ở, bà đã để cho đức ông chồng, má»›i lên thượng thư từ năm năm nay, đến cung Louvre má»™t mình. Nhưng khi thấy nam tước de Sauve không Ä‘i cùng vợ, Catherine de Médicis đã há»i thăm xem Ä‘iá»u gì khiến Charlotte yêu quý cá»§a bà không đến được. Và khi biết rằng đó chỉ là má»™t cÆ¡n ươn ngưá»i nhẹ, Thái háºu đã viết mấy chữ cho gá»i và ngưá»i thiếu phụ vá»™i vàng tuân lệnh. 
Henri, má»›i đầu còn rất buồn bã vì ná»—i bà de Sauve vắng mặt, đã dá»… thở hÆ¡n khi thấy ông de Sauve bước vào má»™t mình. Nhưng đúng cái lúc ông ta không chỠđợi sá»± xuất hiện cá»§a bà nam tước nữa, cái lúc ông vừa thở dài vừa tiến vá» phÃa ngưá»i đẹp mà ông ta, nếu như không buá»™c phải yêu, Ãt ra cÅ©ng buá»™c phải đối xừ như vợ, thì đúng lúc đó ông thấy bà de Sauve xuất hiện ở đầu kia gian phòng. Ông đứng như trá»i trồng, mắt đăm đăm dán vào nàng Circé(4) đã trói buá»™c ông vá»›i nàng như bằng má»™t sợi dây phù phép. Và đáng lẽ phải tiếp tục Ä‘i vá» phÃa vợ thì bằng má»™t động tác ngáºp ngừng vì ngạc nhiên hÆ¡n là e ngại, ông tiến thẳng vá» phÃa phu nhân de Sauve. 
Vá» phÃa mình, các triá»u thần khi thấy vua xứ Navarre mà ngưá»i ta đã biết là trái tim dá»… bốc lá»a, xÃch lại gần ngưá»i đẹp Charlotte thì há» không đủ can đảm để ngăn trở sá»± gặp gỡ đó, hỠý tứ rá»i Ä‘i chá»— khác. Cùng vào cái lúc mà Marguerite de Valois và ông de Guise trao đổi má»™t vài từ latinh đã nêu ở trên, thì Henri tá»›i gần phu nhân de Sauve, bắt chuyện vá»›i bà má»™t cách Ãt bà máºt hÆ¡n, bằng má»™t thứ tiếng Pháp hết sức dá»… hiểu, có pha đôi chút giá»ng xứ Gasconge: 
- A! Bà bạn - Ông nói - Bà tá»›i đúng vào lúc ngưá»i ta thông báo vá»›i tôi là bà bị ốm và tôi đã hết hy vá»ng được gặp bà. 
- Phải chăng Hoàng thượng có nhã ý tin rằng Ngưá»i phải chịu thiệt thòi không Ãt khi mất Ä‘i niá»m hy vá»ng đó? - Phu nhân de Sauve đáp 
- Tôi tin chắc là thế, thá» có Chúa - Chàng Bearn tiếp lá»i - Chẳng lẽ bà không biết rằng bà là mặt trá»i cá»§a tôi lúc ban ngày và ngôi sao cá»§a tôi lúc đêm tối hay sao? Tôi thá»±c sá»± cảm thấy mình bị chìm trong đêm tối cho tá»›i khi bà xuất hiện. Khi đó má»i váºt đột nhiên được soi sáng. 
- Nếu thế thì tôi hẳn đã chÆ¡i ác Ngưá»i đấy nhỉ, thưa Hoàng thượng? 
- Bà muốn nói gì váºy, bà bạn thân mến? - Henri há»i. 
- Tôi muốn nói rằng khi ngưá»i ta đã là chá»§ cá»§a ngưá»i đàn bà đẹp nhất nước Pháp, Ä‘iá»u duy nhất mà ngưá»i ta mong ước, đó là ánh sáng hãy biến Ä‘i và nhưá»ng chá»— cho bóng đêm đầy hạnh phúc Ä‘ang chỠđợi. 
- Hạnh phúc đó, bà bạn xấu nết Æ¡i, bà thừa biết là nó nằm trong tay má»™t ngưá»i thôi. Ngưá»i ấy Ä‘ang giá»…u cợt và hành hạ Henri tá»™i nghiệp này! 
- Ôi, ngược lại, tôi tưởng là chÃnh cái con ngưá»i đó Ä‘ang bị vua xứ Navarre giá»…u cợt và hành hạ chứ! 
Henri hoảng sợ vá» thái độ ác cảm này cá»§a phu nhân de Sauve Tuy váºy ông lại cho rằng Ä‘iá»u đó thể hiện sá»± há»›n giáºn, mà sá»± há»›n giáºn chỉ là mặt nạ cá»§a tình yêu. Ông nói tiếp: 
- Nói cho cùng, Charlotte thân mến ạ, bà lên án tôi không đúng đâu. Tôi không hiểu sao từ má»™t đôi môi xinh xắn đến thế lại có thể thốt ra những lá»i độc ác đến như váºy. Bà tưởng rằng tôi cưới vợ ư? Không đâu, xin thá», không phải tôi. 
- Lẽ nào lại là tôi! - Nam tước phu nhân đanh đá đáp lại. 
- Với cặp mắt đẹp của bà, bà không nhìn thấy gì xa hơn ư, nam tước phu nhân? Không, không, đây không phải là Henri xứ Navarre cưới Marguerite de Valois đâu. 
- Váºy thế thì là ai cÆ¡ chứ? 
- À, thá» có Chúa! Äó là đạo Tân giáo cưới giáo hoàng. Chỉ có thế thôi. 
- Không đâu, thưa đức ông, tôi chẳng để mình bị mắc bẫy vào các trò chÆ¡i chữ cá»§a Ngưá»i đâu. Hoàng thượng yêu lệnh bà Marguerite, tôi chẳng dám lên án Ngưá»i vá» Ä‘iá»u đó. Chúa giữ cho tôi đừng làm như váºy! Lệnh bà cÅ©ng đủ đẹp để khiến ngưá»i ta yêu. 
Henri suy nghÄ© má»™t lát, và trong khi ông suy nghÄ©, má»™t nụ cưá»i chân tháºt nở trên môi ông: 
- Nam tước phu nhân ạ - Ông nói - Tôi thấy hình như bà định gây sá»± vá»›i tôi thì phải. Bà không được làm thế đâu nhé, bà đã làm gì để ngăn cản tôi đừng cưới lệnh bà Marguerite nào? Bà đã không làm gì hết. Ngược lại, lúc nào bà cÅ©ng làm cho tôi thất vá»ng. 
- Tôi làm thế mà hay đấy, thưa Hoàng thượng! 
- Sao lại thế? 
- Chắc chắn là như thế, vì hôm nay Äức ông cưới ngưá»i khác mà. 
- À. tôi cưới bà ta là vì bà không yêu tôi. 
- Nếu tôi đã yêu Ngưá»i, thưa Hoàng thượng thì chỉ trong khoảng má»™t tiếng đồng hồ nữa chắc tôi sẽ phải chết! 
- Trong khoảng má»™t giá» nữa! Bà muốn nói gì váºy, và bà sẽ chết vì sao cÆ¡? 
- Vì ghen… Vì trong khoảng má»™t giá» nữa hoàng háºu Navarre sẽ cho các thị nữ theo hầu vá» nghỉ còn Hoàng thượng thì cho các vị quý tá»™c hầu cáºn Ngưá»i được phép lui vá». 
- Có thá»±c đó là ý nghÄ© khiến bà báºn tâm hay không, bà bạn thân mến? 
- Tôi không nói thế. Tôi nói rằng nếu như tôi yêu Ngưá»i thì Ä‘iá»u đó sẽ khiến tôi bị giày vò má»™t cách kinh khá»§ng. 
- Thế thì - Henri sung sướng kêu lên khi nghe được lá»i thú nháºn đầu tiên này- Thế nếu vua xứ Navarre không cho những ngưá»i hầu lui vá» trong đêm nay thì sao? 
- Thưa Hoàng Thượng, Ngưá»i nói những chuyện không thể có được nhất là không thể tin được - Phu nhân de Sauve vừa nói vừa nhìn nhà vua vá»›i vẻ ngạc nhiên tháºt sá»±. 
- Phải làm gì để bà tin nhỉ? 
- Phải cho tôi bằng chứng, và cái bằng chứng này, Hoàng thượng lại không thể trao cho tôi được. 
- Có chứ, có chứ, nam tước phu nhân ạ. Thá» có thánh Henri, ngược lại, tôi sẽ trao bằng chứng đó cho bà - Nhà vua vừa nói vừa đăm đăm nhìn ngưá»i thiếu phụ vá»›i ánh mắt rá»±c lá»a tình yêu. 
- Ôi Hoàng thượng… - Bà Charlotte xinh đẹp vừa thì thầm hạ giá»ng và cúi mặt xuống - Tôi không hiểu… Không! Không! Hoàng thượng không thể nào thoát khá»i được cái hạnh phúc Ä‘ang chỠđợi Ngưá»i. 
- Trong phòng này có bốn Henri, ngưá»i đẹp mà tôi thở phụng ạ! - Nhà vua nói tiếp - Henri nước Pháp nhé, Henri de Condé nhé, Henri de Guise nhé, nhưng chỉ có má»™t Henri xứ Navarre thôi. 
- Thế thì sao cơ? 
- Thế thì, nếu như tay Henri xứ Navarre ấy được ở gần bà suốt đêm nay… 
- Suốt đêm nay? 
- Äúng, nếu thế thì liệu bà có tin rằng anh ta sẽ không ở gần ngưá»i khác hay không? 
- Ôi, thưa Hoàng thượng, nếu Ngưá»i làm như váºy… - đến lượt bà de Sauve thảng thốt kêu lên. 
- Thá» danh dá»± quý tá»™c, tôi sẽ làm đúng như váºy! 
Phu nhân de Sauve ngước đôi mắt to ướt long lanh và mỉm cưá»i đắm Ä‘uối vá»›i nhà vua khiến trái tim ông ta tràn ngáºp niá»m hân hoan say đắm. 
- Nào - Henri nói - Nếu như váºy thì bà bảo sao?. 
- Ôi, nếu được như váºy - Charlotte trả lá»i - Nếu được như váºy tôi sẽ nói rằng tôi thá»±c sá»± được bệ hạ thương yêu. 
- Thế chứ! Bà sẽ nói như thế, vì Ä‘iá»u đó sẽ là như thế, nam tước phu nhân ạ. 
- Nhưng làm thế nào được? - Phu nhân de Sauve thì thầm. 
- Ồ! ThỠcó Chúa! Chẳng lẽ quanh bà lại không có lấy một thị tỳ, một con hầu mà bà tin cẩn hay sao? 
- á»’! Tôi có Dariole trung thành vá»›i tôi đến ná»—i nó có thể xả thân vì tôi: má»™t kho báu tháºt sá»± đấy. 
- ThỠcó Chúa! Nam tước phu nhân ạ, hãy nói với cô bé ấy rằng tôi sẽ gây dựng gia tài cho cô ta khi nào tôi làm vua nước Pháp như các nhà chiêm tinh đã tiên đoán. 
Charlotte mỉm cưá»i, vì ngay từ thá»i đó tÃnh khà Gasconge cá»§a anh chàng Bearn vá» những lá»i hứa hẹn đã nổi như cồn. 
- Thế thì - Bà nói - Hoàng thượng cần gì ở Dariole nào? 
- Äối vá»›i cô ta thì Ä‘iá»u đó là Ãt á»i nhưng lại là tất cả đối vá»›i tôi - Tóm lại là…? 
- Phòng cá»§a bà ở phÃa trên phòng tôi phải không? 
- Vâng. 
- Váºy cô ta hãy đợi đằng sau cánh cá»a. Tôi sẽ gõ nhẹ ba lần. Cô ta mở cá»a và bà sẽ có được cái bằng cá»› mà tôi dâng cho bà. 
Phu nhân de Sauve im lặng vài giây, rồi bà nhìn quanh tá»±a như không muốn có ngưá»i nghe thấy. Cái nhìn cá»§a bà dừng lại má»™t lát ở nhóm ngưá»i trong đó có Thái háºu Ä‘ang đứng. Dù cho khoảnh khắc ấy ngắn ngá»§i đến đâu chăng nữa, nó cung đủ để Catherine và ngưá»i trông coi trang phục cá»§a bà trao đổi vá»›i nhau má»™t cái nhìn. 
- Ôi nếu tôi muốn bắt quả tang bệ hạ nói dối… - Phu nhân de Sauve nói vá»›i giá»ng có thể làm tan chảy những trái tim chai đá nhất. 
- Cứ thỠxem, bà bạn thân mến, cứ thỠxem… 
- Ôi thá» chứ, thú tháºt là tôi Ä‘ang cưỡng lại ý muốn đó đây. 
- Bà hãy chịu thua Ä‘i! Äàn bà chỉ mạnh nhất sau khi hỠđã chịu thua rồi thôi. 
- Thưa Hoàng thượng, tôi xin ghi nhá»› lá»i hứa cá»§a Ngưá»i đối vá»›i Dariole khi Ngưá»i đã là vua nước Pháp. 
Henri thốt lên một tiếng kêu vui mừng. 
Äúng vào lúc tiếng kêu đó thốt ra khá»i miệng Henri thì hoàng háºu Navarre cÅ©ng trả lá»i quáºn công de Guise: 
- Noctu pro more (Äêm nay như thưá»ng lệ). 
Lúc Henri rởi khá»i bà de Sauve, ông cÅ©ng sung sướng như quáºn công de Guise rá»i xa Marguerite de Valois. 
Má»™t tiếng đồng hồ sau cái màn kịch kép vừa kể trên, vua Charle và Thái háºu lui vá» phòng mình. Gần như tức thì các phòng bắt đầu vãn ngưá»i, các sảnh đưá»ng để lá»™ những chân cá»™t bằng cẩm thạch. Äô đốc và hoàng thân de Condé được bổn trăm nhà quý tá»™c Tân giáo tháp tùng Ä‘i qua đám đông Ä‘ang gầm gừ vá»›i há». Rồi đến Henri de Guise cùng vá»›i các lãnh chúa xứ Lorains và những ngưá»i Giatô ra khá»i cung Ä‘iện giữa những tiếng reo hò và vá»— tay cá»§a quần chúng. 
Vá» phần Marguerite de Valois, Henri xứ Navarre và phu nhân de Sauve chúng ta Ä‘á»u biết rằng hỠở ngay trong cung Louvre. 
Chú thÃch: 
(1) Tức hoàng háºu Jeanne de Navarre. 
(2) Tức Tân giáo 
(3) Má»™t phụ nữ Hy Lạp xinh đẹp, thế ká»· 1, được nhiá»u nhà thÆ¡ ca ngợi. (ND) 
(4) Cythérée - nhân váºt huyá»n thoại trong sá» thi Ôđyxê cá»§a Hôme. Nàng tiên này có phép thuáºt biến các thuá»· thá»§ lạc vào cung cá»§a mình thành lợn (ND)
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:36 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				20-03-2008, 12:46 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 2 
 
Căn phòng cá»§a hoàng háºu xứ Navarre  
 
 
  
 
Quáºn công de Guise đưa chị dâu là quáºn chúa de Nervers vá» dinh mình tại phố SômÆ¡ đối diện vá»›i phố Brac. Sau khi giao quáºn chúa cho các thị nữ cá»§a nàng, ông láºp tức quay vá» phòng riêng để thay trang phục. Quáºn công khoác má»™t chiếc áo choàng đêm, và để phòng thân, ông mang theo má»™t thứ dao găm sắc nhá»n được mệnh danh là "lá»i thá» cá»§a nhà quà tá»™c" thay cho kiếm. 
Khi chạm tay vào con dao để trên bàn, ông nháºn ra má»™t mảnh giấy nhỠđược gài vào giữa lưỡi dao và vá». Ông mở tá»› giấy ra Ä‘á»c:"Tôi mong rằng đêm nay ngài de Guise không quay trở lại cung Louvre nữa. Nếu quay lại đó, ngài phải cẩn tháºn mặc thêm chiếc áo giáp và mang theo má»™t thanh kiếm sắt" 
- Ãi chà! - Quáºn công vừa thốt lên vừa quay vá» phÃa ngưá»i hầu phòng cá»§a mình - Má»™t lá»i cảnh cáo ly kỳ đấy, thầy Robin ạ Thầy hãy vui lòng cho ta hay những ai đã vào đây trong lúc ta Ä‘i vắng. 
- Chỉ duy nhất má»™t ngưá»i thôi, thưa đức ông. 
- Ai váºy? 
- Ngài Du Gast. 
- A! Ta cÅ©ng đã phần nào nháºn ra nét chữ cá»§a ông ta. Mi Ä‘oán chắc là Du Gast đã tá»›i chứ, mi đã nhìn thấy ông ta chứ? 
- Còn hơn thế nữa, thưa đức ông, tôi đã nói chuyện với ông ta. 
- ÄÆ°á»£c, ta sẽ làm theo lá»i khuyên này. Äem áo jacket và kiếm cá»§a ta lại đây. 
Ngưá»i hầu phòng vốn đã quen vá»›i chuyện thay đổi y phục này nên không há»i gì thêm, lần lượt Ä‘em những thứ đó tá»›i. Quáºn công mặc chiếc áo jacket kết bằng những vòng xÃch má»m dá»… uốn tá»›i mức mặt cốt thép không dày hÆ¡n mấy so vá»›i nhung. 
Phá»§ bên ngoài áo jacket là chiếc áo ngắn màu xanh có những viá»n bạc mà ông vốn ưa thÃch. Sau khi mặc chiếc quần nịt, ông xỠđôi ghệt và kéo cao lên tá»›i giữa đùi rồi chụp lên đầu má»™t chiếc mÅ© nhung Ä‘en xoàng xÄ©nh không có chá»m lông hoặc nạm đá quý. Cuối cùng, sau khi đã khoác thêm ra ngoài má»™t chiếc áo măng-tô sẫm màu, gài dao vào thắt lưng trao kiếm cho ngưá»i hầu, kẻ tuỳ tùng duy nhất mà ông cho phép Ä‘i theo, quáºn công lên đưá»ng tá»›i cung Louvre. 
Khi ông bước chân ra khá»i cổng dinh thá»±, ngưá»i canh đêm ở Saint-Germain l Astruce vừa báo: má»™t giá» sáng. 
Dù cho đêm đã muá»™n mằn và đưá»ng phố thá»i ấy không lấy gì làm yên ổn, ông hoàng mạo hiểm này không gặp phải má»™t biến cố nào và đã an toàn tá»›i được trước cái khối Ä‘en kịt cá»§a cung Louvre cổ kÃnh. Äèn đóm ở đây đã lần lượt tắt hết. Vào giá» này trong bóng tối và sá»± câm lặng, Louvre hiện lên sừng sững, dữ tợn. PhÃa trước hoàng cung là má»™t đưá»ng hào sâu. Phần lá»›n các phòng cá»§a các báºc vua chúa ở trong cung Ä‘á»u trông ra con hào ấy Phòng ở cá»§a Marguerite nằm ở tầng má»™t. 
Ngưá»i ta có thể trèo dá»… dàng tá»›i tầng má»™t nếu như không có hào rãnh, nhưng vì có hào rãnh nên tầng má»™t tá»± nhiên được tôn cao gần ba chục bá»™, tức là ngoài tầm vá»›i cá»§a các tình nhân và kẻ trá»™m. Nhưng Ä‘iá»u đó không há» ngăn cản ông de Guise mạnh dạn tụt xuống rãnh hào ấy. 
Cùng lúc đó, ngưá»i ta nghe thấy tiếng má»™t cánh cá»a sổ ở tầng má»™t mở ra. Cá»a sổ ấy có song sắt, nhưng đã có má»™t bàn tay thò ra, nâng má»™t khung sắt đã được cá»a từ trước, và treo má»™t dải lụa qua lá»— mở ấy. 
- Gillone phải không?- Quáºn công thấp giá»ng há»i. 
- Thưa đức ông, vâng - Giá»ng phụ nữ trả lá»i thì thầm. 
- Thế còn Marguerite? 
- Lệnh bà đang chỠđức ông. 
- ÄÆ°á»£c. Nói tá»›i đó, quáºn công ra hiệu cho ngưá»i hầu cởi chiếc áo măng-tô cá»§a mình và rút ra má»™t chiếc thang dây nhá». Quáºn công buá»™c má»™t đầu thang vào sợi dây lụa. Gillone kéo chiếc thang vá» phÃa mình, buá»™c má»™t cách chắc chắn vào song sắt. 
Sau khi cài kiếm vào thắt lưng quáºn công trèo lên má»™t cách an toàn. Sau lưng ông, cái khung sắt lại trở vá» vị trà cÅ©, cánh cá»a sổ khép lại… Khi thấy lãnh chúa cá»§a mình, ngưá»i mà y đã há»™ tống có tá»›i hai chục lần tá»›i đây, đã yên ổn lá»t vào cung Louvre, ngưá»i hầu bèn cuá»™n mình trong chiếc áo măng-tô và đánh luôn má»™t giấc dưới hào, khuất trong bóng tối cá»§a tưá»ng thành. 
Trá»i tối Ä‘en như má»±c. Má»™t vài giá»t nước to ấm áp rai từ những đám mây xám xịt. 
Ngưá»i phụ nữ dẫn đưá»ng cho quáºn công de Guise vốn là con gái cá»§a Jacques de Matignon, thống chế nước Pháp. Äó là nàng hầu tin cẩn nhất cá»§a Marguerite, cô biết hết má»i Ä‘iá»u bà máºt cá»§a nàng. Ngưá»i ta còn đồn rằng trong số những Ä‘iá»u bà ẩn mà lòng trung thành cá»§a de Gillone gìn giữ có cả những chuyện khá»§ng khiếp đến ná»—i chÃnh những chuyện đó đã buá»™c Gillone phải giữ kÃn cả những chuyện khác. 
Dá»c theo các căn phòng thấp và các hành lang, đèn lá»a đã tắt hết. Thỉnh thoảng má»™t ánh chá»›p nhợt nhạt lóe lên rá»i vào những phòng ở tối tăm má»™t thứ ánh sáng xanh nhá»› rồi lại tắt biến ngay. 
Quáºn công được ngưá»i dẫn đưá»ng cầm tay đưa Ä‘i. Cuối cùng há» tá»›i má»™t cầu thang xoáy trôn ốc trổ dá»c theo bá» dày cá»§a tưởng dẫn tá»›i má»™t cánh cá»a bà máºt ẩn trong tiá»n sảnh nhà ở cá»§a Marguerite. Tá»›i đó, Gillone dừng lại. 
- Äức ông có Ä‘em cái mà hoàng háºu yêu cầu Ä‘em tởi không? - Cô thì thầm há»i. 
- Có - Quáºn công de Guise trả lá»i - Nhưng ta chỉ trao nó cho chÃnh lệnh bà mà thôi. 
- Váºy đừng để mất thì giá» nữa hãy tá»›i đây! - Má»™t giá»ng nói vá»ng lên từ giữa bóng tối khiến quáºn công giáºt mình. Ông đã nháºn ra giá»ng Marguerite. 
Cùng lúc đó tấm màn cá»a bằng nhung tÃm Ä‘iểm hoa huệ vàng được kéo lên. Trong bóng tối, quáºn công nháºn ra chÃnh hoàng háºu vì sốt ruá»™t, đã tá»›i. trước đón ông. 
- Thưa lệnh bà, tôi đây - Quáºn công nói. 
Khi đó tá»›i lượt Marguerite de Valois dẫn đưá»ng cho vị vương hầu trong khu phòng ở mà ông đã biết quá rõ này, trong khi Gillone đứng ngay tại cá»a, đưa ngón tay lên miệng để trấn an bà hoàng chá»§ mình. 
Dưá»ng như hiểu được những lá»—i lo ngại ghen tuông cá»§a quáºn công, Marguerite dẫn ông tá»›i táºn buồng ngá»§ cá»§a mình. Tá»›i đó nàng dừng lại. 
- Thế nào - Nàng nói vá»›i quáºn công - Ông có bằng lòng không, thưa quáºn công? 
- Vá» Ä‘iá»u gì cÆ¡ chữ, thưa lệnh bà? - Quáºn công há»i. 
- Vá» cái bằng chứng mà tôi đưa cho ông đây - Marguerite nói tiếp vá»›i má»™t chút tức giáºn - Vá» việc tôi thuá»™c vá» má»™t ngưá»i đàn ông mà cả trong buổi tối cá»§a ngày cưới, cả trong đêm tân hôn nữa, đã xem thưá»ng tôi đến ná»—i không thèm đến cảm Æ¡n tôi vá» niá»m vinh dá»± tôi ban cho ông ta, không phải chỉ bằng cách đã chá»n ông ta mà còn bằng cách đã chấp nháºn ông ta làm chồng. 
- Ô! Thưa lệnh bà - Quáºn công buồn bã nói - Xin Ngưá»i hãy bình tâm, ông ta sẽ tá»›i, nhất là khi Ngưá»i mong muốn Ä‘iá»u đó. 
- Ông mà cÅ©ng nói như váºy sao - Marguerite kêu lên - Trong tất cả má»i ngưá»i thì ông là ngưá»i biết rõ cái Ä‘iá»u ông nói là ngược lại. Nếu như tôi đã có cái mong muốn mà ông ngá» cho tôi đó, thì liệu tôi có yêu cầu ông tá»›i Louvre hay không? 
- Marguerite, nàng má»i tôi tá»›i Louvre vì nàng muốn xoá nhoà tất cả má»i dấu vết quá khứ cá»§a chúng ta, vì cái quá khứ còn sống không chỉ trong trái tim tôi mà còn trong cả chiếc há»™p bạc mà tôi Ä‘em tá»›i cho nàng đây. 
- Henri, ông có muốn tôi nói vá»›i ông má»™t Ä‘iá»u không? - Marguerite vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào quáºn công - Äó là ông khiến tôi có cảm tưởng ông không phải là má»™t vị vương hầu nữa mà chỉ là má»™t cáºu há»c trò thôi! Tôi mà lại phá»§ nháºn việc tôi đã yêu ông ư? Tôi mà muốn dáºp tắt má»™t ngá»n lá»a có thể sẽ mất Ä‘i nhưng ánh phản quang cá»§a nó thì còn mãi! Vì tình yêu cá»§a những ngưá»i thuá»™c há» hàng vua chúa như tôi soi sáng và thưá»ng làm tiêu huá»· cả má»™t thởi đại. Không, không, quáºn công thân mến! Ông có thể giữ lại tất cả những bức thư cá»§a Marguerite cá»§a ông và chiếc há»™p nàng đã trao cho ông. Trong số những bức thư nằm trong há»™p, tôi chỉ đòi lại ông có má»™t bức, là vì nó nguy hiểm cho cả ông và tôi. 
- Tất cả Ä‘á»u là cá»§a lệnh bà - Quáºn công nói - Váºy xin Ngưá»i hãy chá»n trong số bức thư mà Ngưá»i muốn huá»· Ä‘i. 
Marguerite sốt sắng lục lá»i trong chiếc há»™p để ngá». Vá»›i bàn tay run rẩy, nàng lần lượt rút ra khoảng má»™t tá thư mà chỉ cần nhìn địa chỉ thì trà nhá»› cá»§a nàng cÅ©ng nhắc lại cho nàng tất cả ná»™i dung những bức thư đó. Nhưng khi kiểm soát xong chá»— thư, nàng tái mặt Ä‘i nhìn quáºn công: 
- Quáºn công, bức thư mà tôi tìm thì không có ở đây. Phải chăng ông đã tình cỠđánh mất nó? Còn nếu như ông đã giao ná»™p nó thì… 
- Lệnh bà tìm bức thư nào? 
- Bức thư mà trong đó tôi đã nói ông cần phải cưới vợ ngay, không được cháºm trá»…. 
- Äể làm giảm nhẹ sá»± không chung thuá»· cá»§a nàng chăng? 
Marguerite nhún vai: 
- Không, mà là để cứu ông. Bức thư mà trong đó tôi nói vá»›i ông rằng đức vua khi nháºn thấy mối tình cá»§a chúng ta và biết được những ná»— lá»±c cá»§a tôi nhằm phá vỡ cuá»™c hôn nhân tương lai cá»§a ông vá»›i công chúa Bồ Äào Nha, đã cho gá»i ngưá»i em con hoang Äănggiulêm cá»§a ông ta tá»›i và trá» cho ông này hai thanh gươm: "Vá»›i thanh gươm này, đêm nay ngưá»i phải giết bằng được Henri de Guise hoặc ngày mai ta sẽ giết ngưá»i bằng thanh gươm kia." Bức thư đó đâu? 
- Nó đây! - Quáºn công vừa nói vừa rút bức thư từ trong ngá»±c ra. 
Marguerite gần như giằng lấy bức thư từ tay quáºn công, hấp tấp mở ra để yên trà rằng đó đúng là bức nàng đòi. Nàng thốt lên má»™t tiếng kêu vui mừng và đưa bức thư gần ngá»n nến. Lừa từ sợi bấc tức thì bén vào tá» giấy và thiêu rụi nó trong chốc lát. 
Dưá»ng như sợ rằng ngưá»i ta có thể tìm thấy cái thông báo bất cẩn ấy cả trong tro tàn, nàng còn xéo nát cả tro dưới chân mình. 
Suốt cả thá»i gian xảy ra hành động đầy kÃch động ấy, quáºn công de Ghiđơ không rá»i mắt khá»i ngưá»i yêu. 
- Thế nào, Marguerite - Ông nói khi nàng đã đốt xong - Bây giỠnàng đã hài lòng chưa? 
- Vâng, vì giỠđây ông đã cưới công chúa de Poocxiăng, anh tôi sẽ tha thứ cho mối tình cá»§a tôi. Nhưng ông ta khó mà tha thứ được sá»± tiết lá»™ má»™t bà máºt mà vì mối thiện cảm cá»§a tôi đối vá»›i ông, tôi đã không đủ sức để giấu ông. 
- Äúng thế - Quáºn công de Guise nói - Vào thá»i đó nàng còn yêu tôi. 
- Và hiện nay tôi vẫn yêu ông, Henri, vẫn như váºy và còn hÆ¡n bao giá» hết. 
- Nàng ư?… 
- Vâng, vì ngày hôm nay hÆ¡n lúc nào hết, tôi cần có má»™t ngưá»i bạn chân thành và táºn tuỵ. Là hoàng háºu nhưng tôi không có ngai vàng, là vợ nhưng tôi không có chồng. 
Ông hoàng trẻ tuổi buồn bã lắc đầu. 
- Nhưng tôi xin nói và xin nhắc lại vá»›i ông Henri, rằng chồng tôi không những không yêu tôi, mà ông ta còn căm thù tôi, ông ta khinh miệt tôi. Vả lại, dưá»ng như tôi thấy sá»± có mặt cá»§a ông trong căn phòng mà đáng lẽ ra ông ta phải có mặt, là bằng chứng cá»§a sá»± căm thù và khinh thị đó. 
- Còn chưa muộn đâu, thưa lệnh bà. Vua xứ Navarre cần có thì giỠđể cho các nhà quý tộc theo hầu lui vỠnghỉ, và nếu như ông ta chưa đến thì ông ta cũng sẽ không để muộn hơn nữa đâu. 
- Tôi thì tôi nói vá»›i ông rằng ông ta sẽ không đến - Marguerite nói vá»›i vẻ tức giáºn má»—i lúc má»™t tăng. 
- Tâu lệnh bà - Gillone vừa kêu lên vừa mở cá»a vén rèm cá»a - Tâu lệnh bà, vua xứ Navarre đã ra khá»i khu phòng ở cá»§a mình. 
- Ồ! Tôi đã biết là ông ta sẽ tới mà! - Quạn công de Guise thốt lên. 
- Henri - Marguerite nói vá»›i giá»ng cá»™c lốc và nắm lấy tay quáºn công - Ông sẽ thấy tôi có phải là má»™t ngưá»i đàn bà biết giữ lá»i hay không? Và ngưá»i ta có thể tin được vào Ä‘iá»u mà tôi đã hứa hay không. Henri, ông hãy vào trong buồng đây. 
- Thưa lệnh bà, Ngưá»i hãy để cho tôi Ä‘i trong khi còn kịp. Xin Ngưá»i hãy nghÄ© rằng chỉ má»™t dấu hiệu yêu đương đầu tiên nào ông ta tá» ra đối vá»›i Ngưá»i, tôi sẽ ra khá»i buồng và khi đó thì sẽ khốn cho ông ta đấy! 
- Ông Ä‘iên à! Vào Ä‘i, tôi bảo ông vào Ä‘i, tôi sẽ đảm bảo má»i chuyện. 
Và nàng đẩy quáºn công vào trong buồng. 
Vừa kịp, khi cánh cá»a vừa khép lại sau lưng quáºn công thì vua xứ Navarre tươi cưá»i xuất hiện trên ngưỡng cá»a. Äi há»™ tống ông là hai ngưá»i hầu mang theo tám ngá»n Ä‘uốc bằng sáp vàng đặt trên hai giá đèn. 
Marguerite cúi chào tháºt thấp để giấu sá»± lúng túng cá»§a mình. 
- Bà vẫn chưa Ä‘i nghỉ ư, thưa bà? - Anh chàng ngưá»i Bearn há»i vá»›i vẻ mặt vui vẻ và cởi mở - Có phải bà tình cỠđợi tôi không? 
- Không đâu, thưa ông! - Marguerite trả lá»i - Vì má»›i hôm qua đây ông còn nói vá»›i tôi rằng ông biết rõ là cuá»™c hôn nhân cá»§a chúng ta chỉ là má»™t mối liên minh chÃnh trị và ông sẽ chẳng bao giá» gò ép tôi. 
- Càng tốt, nhưng đó không phải là lý do để chúng ta không chuyện gẫu má»™t chút. Gillone, đóng cá»a lại và hãy để mặc chúng tôi. 
Marguerite Ä‘ang ngồi liá»n đứng dáºy và giÆ¡ tay ra hiệu như thể muốn ra lệnh cho những ngưá»i hầu ở lại. 
- Liệu tôi có phải cho gá»i các thị nữ cá»§a bà không? - Nhà vua há»i - Tôì sẽ cho gá»i nếu như bà muốn thế, mặc dù tôi xin thú nháºn vá»›i bà là những Ä‘iá»u mà tôi cần nói vá»›i bà đây, tôi thÃch chúng ta nói tay đôi hÆ¡n. 
Và nhà vua tiến vá» phÃa căn buồng. 
- Không! - Marguerite kêu lên và lao vá» phÃa trước nhà vua vá»›i vẻ cương quyết - Không, vô Ãch thôi! Tôi sẵn sàng nghe ông nói đấy. 
Anh chàng Bearn đã biết được Ä‘iá»u mà anh ta muốn biết. 
Ông ta ném má»™t cái nhìn rất nhanh và đầy ý nghÄ©a vá» phÃa căn buồng tá»±a như muốn thâm nháºp vào đáy sâu tối tăm nhất cá»§a nó, bất chấp ở đó có tấm rèm cá»a Ä‘ang che phá»§. Rồi quay nhìn vá» phÃa cô vợ má»›i xinh đẹp cá»§a mình Ä‘ang tái nhợt Ä‘i vì kinh hoàng, ông nói bằng giá»ng hoàn toàn bình thản: 
- Nếu váºy chúng ta hãy nói chuyện má»™t lúc. 
- Xin tuỳ ý hoàng thượng - Marguerite vừa đáp vừa gieo ngưá»i chứ không phải là ngồi xuống chiếc ghế mà đức ông chồng đã chỉ cho nàng. 
Anh chàng Bearn đến ngồi gần vợ. 
- Thưa bà - Ông ta nói - Dù cho ngưá»i ta nói như thế nào chăng nữa, tôi nghÄ© rằng cuá»™c hôn nhân cá»§a chúng ta là má»™t cuá»™c hôn nhân tốt. Tôi đúng là thuá»™c vá» bà cÅ©ng như đúng bà là cá»§a tôi. 
- Nhưng… Marguerite hoảng sợ nói. 
- Do đó - Vua xứ Navarre tiếp lá»i, không tá» vẻ gì để ý thấy sá»± ngáºp ngừng cá»§a Marguerite - Chúng ta cần phải xá» sá»± như là những đồng minh đầy thiện chÃ, bởi vì hôm nay chúng ta đã thá» liên kết vá»›i nhau trước Chúa trá»i. Äiá»u này có đúng ý bà hay không? 
- Chắc chắn là thế, thưa ông. 
- Thưa bà, tôi biết sá»± thông tuệ cá»§a bà rất lá»›n. Tôi biết là mảnh đất triá»u đình đầy những vá»±c thẳm nguy hiểm, váºy mà tôi còn trẻ, và mặc dù tôi chưa hại ai, tôi văn có rất nhiá»u kẻ thù. Thưa bà, liệu tôi phải liệt vào phe nào cái con ngưá»i mang há» tôi(1), và đã thá» yêu thương tôi dưới chân bàn thá» Chúa? 
- Ồ, thưa ông, sao ông lại nghĩ… 
- Tôi không nghÄ© gì hết, thưa bà. Tôi hy vá»ng và tôi muốn an tâm vá»›i mình rằng niá»m hy vá»ng đó là có cÆ¡ sở. Chắc chắn cuá»™c hôn nhân cá»§a chúng ta chỉ là má»™t cái cá»› hoặc má»™t cái bẫy. 
Marguerite rùng mình, vì có lẽ cái ý nghĩ đó cũng đã đến trong trà óc nàng. 
- Váºy thì bây giỠđó là cái cá»› hay là cái bẫy? - Henri de Navarre tiếp tục - Nhà vua căm ghét tôi, quáºn công d Anjou căm ghét tôi, quáºn công d Alençon căm ghét tôi, Catherine de Médicis hết sức căm ghét mẹ tôi, nên không thể không căm ghét tôi. 
- Ôi! Ông nói gì váºy, thưa ông? 
- Tôi nói sá»± tháºt thưa bà - Nhà vua đáp - Và tôi những muốn có ai đó ở đây nghe được lá»i tôi nói để hỠđừng tưởng rằng tôi bị mắc lừa vá» chuyện ám sát ông de Mouy de Saint Phale và vá» việc đầu độc mẹ tôi. 
- á»’, thưa ông - Marguerite nhanh nhảu nói vá»›i vẻ bình thản và tươi cưá»i nhất mà nàng có thể tạo ra cho mình - Ông thừa biết rằng ở đây chỉ có ông và tôi. 
- Và đó chÃnh là Ä‘iá»u khiến tôi buông thả. Äiá»u đó khiến tôi dám nói vá»›i bà rằng tôi không há» bị bịp cả bởi những sá»± ve vuốt cá»§a hoàng tá»™c Pháp lẫn cá»§a há» nhà Lorainne. 
- Thưa Hoàng thượng! - Marguerite kêu lên. 
- Thế nào, có chuyện gì váºy, bà bạn thân mến? - Äến lượt Henri vừa mỉm cưá»i vừa há»i. 
- Thưa ông, có Ä‘iá»u là những lá»i nói như váºy rất nguy hiểm. 
- Không đâu, bởi vì chúng ta nói chuyện tay đôi kia mà - Nhà vua đáp - Váºy tôi Ä‘ang nói vá»›i bà là… 
Marguerite nom như Ä‘ang chịu cá»±c hình, nàng những muốn ngăn bất kỳ lá»i nào sẽ thốt ra trên môi anh chàng Bearn, nhưng Henri tiếp tục nói vá»›i vẻ tháºt thà cứ như tháºt cá»§a ông ta. 
- Váºy tôi Ä‘ang nói vá»›i bà là tôi bị Ä‘e doạ từ má»i phÃa. Từ phÃa nhà vua này, từ phÃa quáºn công d Alençon này, từ phÃa quáºn công d Anjou này, từ phÃa Thái háºu này, từ phÃa quáºn công de Guise, quáºn công de Mayen, hồng y giáo chá»§ de Lorainne này, tóm lại là bị tất cả má»i ngưá»i Ä‘e doạ. Thưa bà, bà biết đấy! Theo bản năng, ngưá»i ta cảm thấy Ä‘iá»u đó. Váºy thì, tôi có thể bảo vệ được mình vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a bà để chống lại tất cả những sá»± Ä‘e doạ mà chẳng chóng thì chầy sẽ trở thành những ngón đòn tháºt sá»±. Vì bà, ngược lại, bà được tất cả những ngưá»i thù ghét tôi yêu mến. 
- Tôi ấy ư? - Marguerite há»i. 
- Vâng, thưa bà - Henri de Navarre tiếp tục vá»›i vẻ hoàn toàn chất phác - Bà được vua Charle yêu quý này - Rồi ông nhấn mạnh - Bà được quáºn công d Alençon yêu mến này, bà được Thái háºu Catherine yêu mến này và cuối cùng bà còn được quáºn công de Guise yêu mến nữa này. 
- Thưa ông… - Marguerite lẩm bẩm. 
- Sao nào, có gì lạ đâu, việc tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u yêu mến bà? Những ngưá»i mà tôi vừa nêu tên là anh em hoặc bà con vá»›i bà và yêu mến bà con mình hoặc anh em mình là sống theo tấm lòng cá»§a Chúa. 
- Nhưng rốt cuộc thì ông muốn đưa chuyện này tới đâu, thưa ông? - Marguerite bị dồn ép, kêu lên. 
- Tôi muốn đưa câu chuyện tá»›i chá»— mà tôi đã nói vá»›i bà, đó là nếu như bà chịu làm, tôi chưa nói là bạn, mà chỉ là ngưá»i đồng mình cá»§a tôi thôi, thì tôi có thể thách thức vá»›i tất cả. Tuy nhiên, nếu bà coi mình như kẻ thù cá»§a tôi, thì tôi sẽ nguy mất. 
- Ồ, thưa ông, không bao giỠtôi là kẻ thù của ông! - Marguerite thốt lên. 
- Và cũng không bao giỠlà bạn của tôi. 
- Có thể thế. 
- Thế còn đồng minh thì sao? 
- Chắc chắn rồi. 
Marguerite quay lại và chìa tay ra cho nhà vua. 
Henri cầm tay nàng hôn lên đó má»™t cách cung kÃnh và do má»™t ý muốn dò xét hÆ¡n là vì tình thương mến, ông giữ tay nàng lại trong tay ông: 
- Thế thì, thưa bà - Ông nói - Tôi tin bà và chấp nháºn bà là đồng minh cá»§a tôi. Như váºy là ngưá»i ta đã cưới gả chúng ta mà chúng ta không há» quen biết nhau. Ngưá»i ta đã cưới gả chúng ta mà không há» há»i ý kiến chúng ta, những ngưá»i mà há» Ä‘em gả bán. Do váºy, chúng ta không có nghÄ©a vụ vá»›i nhau như vợ vá»›i chồng. Thưa bà, bà thấy đấy, tôi đã Ä‘oán trước ý nguyện cá»§a bà và tối nay tôi xin khẳng định lại vá»›i bà Ä‘iá»u mà tôi đã nói vá»›i bà hôm qua. Nhưng chúng ta, chúng ta liên minh vá»›i nhau má»™t cách tá»± do mà chẳng cần ai bắt buá»™c chúng ta làm Ä‘iá»u đó cả. Chúng ta liên minh vá»›i nhau như hai tấm lòng chân thá»±c có nghÄ©a vụ bảo trợ lẫn nhau, hợp sức vá»›i nhau. Bà có đồng ý như váºy không? 
- Vâng, thưa ông - Marguerite vừa nói vừa cố rút tay vá». 
- Thế thì - Anh chàng ngưá»i Bearn tiếp tục nói, mắt dán vào cá»a buồng -Vì rằng bằng chứng đầu tiên cá»§a má»™t sá»± liên minh thẳng thắn phải là sá»± tin cáºy tuyệt đối, nên thưa bà, tôi sẽ kể cho bà những chi tiết bà máºt nhất vá» kế hoạch mà tôi đã gây dá»±ng nhằm đánh thắng tất cả những sá»± thù nghịch đó. 
- Thưa ông… 
Marguerite lẩm bẩm và dù không muốn cÅ©ng quay nhìn vá» phÃa buồng, trong khi đó thì anh chàng ngưá»i Bearn thấy mưu mẹo cá»§a mình đã thành công, Ä‘ang cưá»i thầm trong bụng. 
- Äây là những Ä‘iá»u mà tôi sẽ làm - Ông tiếp tục nói, không tá» vẻ nháºn thấy sá»± lúng túng cá»§a Marguerite - Tôi sẽ… 
- Thưa ông - Marguerite đững báºt dáºy và vừa kêu lên vừa nắm lấy cánh tay nhà vua - Xin phép cho tôi thở đã: Tôi xúc động… trá»i nóng…tôi ngạt thở mất. 
Quả thực mặt Marguerite tái nhợt và run rẩy tựa như nàng sắp ngã quỵ trên thảm. 
Henri Ä‘i thẳng tá»›i má»™t cá»a sổ ở cách khá xa và mở ra. Cánh cá»a sổ đó trông ra sông. 
Marguerite theo sau ông. 
- Thưa hoàng thượng, xin hãy im lặng, vì lòng thương đối vá»›i chÃnh ngưá»i - Nàng thì thầm. 
- Ô kìa, thưa bà - Anh chàng Bearn vừa nói vừa cưá»i theo kiểu riêng cá»§a mình - Bà đã nói vá»›i tôi là chỉ có má»™t mình chúng ta thôi kia mà. 
- Vâng, thưa ông, nhưng ông không nghe nói rằng, vá»›i má»™t cái ống truyá»n thanh dẫn xuyên qua má»™t bức tưá»ng hay má»™t trần nhà, ngưá»i ta có thể nghe được má»i Ä‘iá»u hay sao? 
- Tốt lắm, thưa bà - Anh chàng Bearn hạ giá»ng, nói gấp gáp Bà không yêu tôi, đúng thế nhưng bà là má»™t ngưá»i phụ nữ thẳng thắn. 
- Thưa ông, ông muốn nói gì váºy? 
- Tôi muốn nói rằng, nếu như bà có thể phản lại tôi thì bà đã để cho tôi tiếp tục nói vì tôi tá»± phản lại chÃnh mình. Bà đã ngăn tôi lại. GiỠđây tôi biết rằng có ai đó ẩn nấp ở nÆ¡i đây. Bà là má»™t ngưá»i vợ không trung thành nhưng lại là má»™t ngưá»i đồng minh trung thá»±c và trong lúc này - Anh chàng Bearn vừa mỉm cưá»i vừa nói thêm - Tôi thừa nháºn là tôi cần sá»± trung thành trong chÃnh trị hÆ¡n là trong tình yêu… 
- Thưa bệ hạ… - Marguerite ngượng ngáºp thì thầm. 
- ÄÆ°á»£c, được, chúng ta sẽ nói vá» tất cả những chuyện đó sau này, khi chúng ta hiểu biết nhau nhiá»u hÆ¡n. 
Rồi Henri cao giá»ng nói: 
- Thế nào, bây giỠbà đã dễ thở hơn chưa? 
- Rồi ạ, thưa hoàng thượng - Marguerite nói khẽ. 
- Thế thì tôi không muốn quấy rầy bà lâu hÆ¡n nữa - anh chàng Bearn nói tiếp - Tôi còn chưa kịp bày tá» vá»›i bà lòng kÃnh trá»ng và biểu hiện thân ái cá»§a tôi, xin bà hãy nháºn lấy những tình cảm đó vì tôi dâng lên bà vá»›i tất cả lòng thành cá»§a tôi. Bà hãy Ä‘i nghỉ và xin chúc bà ngon giấc. 
Marguerite ngước đôi mắt ánh lên niá»m biết Æ¡n nhìn chồng và tá»›i lượt mình cÅ©ng chìa tay ra. 
- Xin thoả thuáºn như váºy - Nàng nói. 
- Liên minh chÃnh trị thẳng thắn và trung thá»±c chứ? - Henri há»i. 
- Thẳng thắn và trung thá»±c - Hoàng háºu lặp lại. 
Anh chàng Bearn bước vá» phÃa cá»a, và bằng ánh mắt cá»§a mình, chàng kéo theo luôn cả Marguerite Ä‘ang như bị thôi miên. 
Rồi khi tấm rèm cá»a đã hạ xuống ngăn cách há» vá»›i phòng ngá»§, Henri vẫn còn nồng nhiệt thì thầm: 
- Cảm Æ¡n, Marguerite. Bà tháºt xứng đáng là má»™t công chúa nước Pháp. Tôi ra Ä‘i mà lòng bình tÄ©nh. Thay cho tình yêu, tôi sẽ có được tình bạn cá»§a bà. Tôi tin tưá»ng ở bà: cÅ©ng như vá» phần bà, bà có thể tin tướng ở tôi. Xin tạm biệt bà. 
Henri hôn tay xong còn khẽ xiết tay nàng, rồi ông lanh lẹ Ä‘i vá» phÃa phòng mình. Vừa Ä‘i dá»c hành lang, ông vừa thầm nhá»§: 
- Äứa quái quá»· nào ở chá»— cô ta thế nhỉ? Nhà vua ư, hay là quáºn công d Anjou, hay là quáºn công d Alençon, hay là quáºn công de Guise. Phải chăng đó là má»™t ngưá»i anh, má»™t ngưá»i em hay là má»™t ngưá»i tình hoặc là cả hai? GiỠđây mình cảm thấy bá»±c mình vì đã đòi có cuá»™c hẹn hò vá»›i nam tước phu nhân. Nhưng thôi, mình đã hứa vá»›i nàng và Dariole vẫn Ä‘ang đợi mình… Mình e rằng nàng Ä‘ang chịu thiệt má»™t chút đấy vì việc mình đã ghé qua phòng ngá»§ cá»§a vợ mình rồi má»›i đến chá»— nàng. Vì, thá» có Thánh, cái cô Margot như ông anh vợ mình vẫn gá»i, quả là má»™t phụ nữ tuyệt đẹp. 
Vá»›i bước chân hÆ¡i ngáºp ngừng, Henri de Navarre Ä‘i lên cầu thang dẫn tá»›i phòng ở cá»§a phu nhân de Sauve. 
Marguerite nhìn theo chồng cho tá»›i khi ông Ä‘i khuất rồi quay vào phòng. Nàng thấy quáºn công đã đứng ở cá»a phòng. Nhìn ông, nàng như cảm thấy có Ä‘iá»u gì ân háºn. 
Còn quáºn công có vẻ trầm mặc, cặp lông mày nhÃu lại để lá»™ má»™t ná»—i báºn tâm chua chát. 
- Hôm nay Marguerite trung láºp - Ông nói - Trong tám ngày nữa, Marguerite sẽ trở nên thù nghịch. 
- A, ông đã nghe hết má»i chuyện à? - Marguerite thốt lên. 
- Váºy nàng muốn tôi làm gì khác hÆ¡n ở trong cái buồng này? 
- Váºy ông thấy rằng tôi xá» sá»± không giống như bà hoàng Navarre xá» sá»± hay sao? 
- Không phải thế, mà không giống như ngưá»i tình cá»§a quáºn công de Guise phải xá» sá»±. 
- Thưa ông, tôi có thể không yêu chồng tôi nhưng không ai có quyá»n đòi há»i tôi phản bá»™i lại ông ta. Thá»±c lòng mà nói, liệu ông có thể phản bá»™i lại Ä‘iá»u bà máºt cá»§a công chúa Poocxiăng vợ ông không? 
- Thôi nào, thôi nào - Quáºn công vừa nói vừa lắc đầu - ÄÆ°á»£c lắm. Tôi thấy là nàng không còn yêu tôi như hồi nàng kể cho tôi nghe những Ä‘iá»u nhà vua âm mưu để chống tôi và những ngưá»i cá»§a tôi. 
Lúc đó nhà vua là kẻ mạnh và các ông ở thế yếu. GiỠđây Henri là kẻ yếu và các ông là kẻ mạnh. Ông thấy rõ là tôi vẫn giữ nguyên vai trò ấy đấy chứ. 
- Duy chỉ có Ä‘iá»u là nàng đã chuyển từ phe này sang phe kia. 
- Thưa ông, đó là quyá»n mà tôi giành được bằng cách cứu mạng ông. 
- ÄÆ°á»£c lắm, thưa lệnh bà. Khi hai ngưá»i tình lìa bá» nhau thì há» trả lại những gì hỠđã trao cho nhau. Äến lượt tôi, khi có dịp, tôi sẽ cứu lệnh bà và thế là chúng ta hết nợ. 
Nói tá»›i đó quáºn công cúi chào và bá» Ä‘i. Marguerite không tá» ra má»™t cá» chỉ nào giữ ông ta lại. Tá»›i phòng ngoài, ông gặp Gillone và được cô dẫn tá»›i táºn chá»— cá»a sổ tầng má»™t. Ông tìm thấy ngưá»i hầu cá»§a mình trong hào và quay trở vá» dinh de Guise cùng vá»›i anh ta. 
Trong lúc đó, Marguerite mÆ¡ màng tá»›i Ä‘á»ng bên cá»a sổ: 
- Äêm tân hôn hay ho tháºt! Nàng thì thầm - Chồng thì chuồn mất còn ngưá»i yêu thì bá» Ä‘i. 
Cùng lúc đó, ở phÃa bên kia hào có má»™t cáºu há»c trò Ä‘i từ phÃa Tháp Gá»— tá»›i và hướng ngược vá» phÃa cối xay gió Monne, tay chống nạnh, vừa Ä‘i vừa hát: 
Cớ sao khi anh muốn 
Cắn vào mái tóc xinh 
Hôn làn môi yêu dấu 
SỠlên ngực cô mình 
Thì cô em lại muốn 
Như bà phước buồn tênh 
Trong tu viện giam mình? 
Phải chăng em gìn giữ 
Äôi mắt, gò ngá»±c xinh 
Vầng trán, làn môi thắm 
Cho Diêm vương, cô mình? 
Khi sông Mê bến Lú 
Äón em rá»i cõi sinh? 
Môi nhợt nhạt tái xanh Là những gì em có 
Khi em vỠđịa phủ 
Và khi anh chết đi 
Gặp em anh sẽ chối 
Với hồn ma bóng tối 
Rằng em đã là bạn tình của anh 
Váºy thì trên dương thế 
Äổi ý Ä‘i em Æ¡i 
Tiếc chi làn môi đỠ
Hãy cho anh hưởng Ä‘á»i 
Kẻo một mai vỠđất 
Em lại hối háºn thôi 
Vì nỡ lòng độc ác 
Với anh, cô mình ơi. 
Marguerite vừa lắng nghe bài hát vừa mỉm cưá»i vá»›i vẻ ưu phiá»n. Và khi giá»ng hát cá»§a ngưá»i há»c trò chìm dần phÃa xa, làng khép cá»a sổ lại và gá»i Gillone giúp nàng chuẩn bị Ä‘i nằm. 
Chú thÃch: 
(1) Ở má»™t số nước, ngưá»i phụ nữ khi lấy chồng thì mang há» chồng.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:35 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				25-04-2008, 12:25 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 3 
 
Nhà vua - thi sĩ  
 
 
  
 
Ngày hôm sau và những ngày tiếp theo là một chuỗi những hội hè, ca vũ và thi đấu. 
Sá»± hoà hợp pha trá»™n như váºy giữa hai giáo phái vẫn tiếp diá»…n. Äó là những trò mÆ¡n trá»›n, âu yếm khiến những ngưá»i Tân giáo nhiệt thành nhất cÅ©ng phải rối trÃ. Ngưá»i ta đã thấy cha Cotton ăn tối và chÆ¡i bá»i phóng đãng vá»›i nam tước de de Courtaumer, ngưá»i ta đã thấy quáºn công de Guise Ä‘i thuyá»n ngược sông Seine cùng vá»›i hoàng thân Condé. 
Vua Charle hình như quên đứt vẻ ưu tư thưá»ng lệ cá»§a ông và không để ông em rể Henri rá»i xa mình má»™t bước. Và cuối cùng là Hoàng thái háºu vui vẻ và báºn bịu vá»›i những đồ thêu, đồ châu báu và những thứ lòe loẹt khác đến ná»—i bà phát mất ngá»§. 
Những ngưá»i Tân giáo bị cuốn theo lối ăn chÆ¡i xa xỉ này, bắt đầu diện lại những chiếc áo ngắn bằng lụa, trưng ra những câu cách ngôn và lượn quanh má»™t số ban công, tá»±a như thể há» là ngưá»i Giatô giáo váºy. Từ má»i phÃa Ä‘á»u có sá»± hưởng ứng thuáºn lợi cho tôn giáo cải cách khiến ngưá»i ta tưởng như cả triá»u đình sắp sá»a cải theo Tân giáo. ChÃnh đô đốc, mặc dù đã dày kinh nghiệm, cÅ©ng bị vào tròng như những ngưá»i khác. 
Và ông phổng mÅ©i đến ná»—i má»™t hôm ông quên bẵng Ä‘i trong hai giá» liá»n việc ngáºm tăm xỉa răng cá»§a mình, mối báºn rá»™n mà ông thưá»ng giải quyết từ hai giá» chiá»u, lúc ông vừa dùng bữa trưa xong, tớỉ tám giá» tối là lúc ông bắt đầu ngồi vào bàn để dùng bữa tối. 
Vào các buổi tối mà đô đốc mắc phải sá»± lú lẫn không thể tưởng tượng nổi này trong các thói quen cá»§a mình, vua Charle IX đã cho má»i Henri de Navarre và quáºn công de Guise dùng bữa tối thành má»™t nhóm nhá». Khi bữa ăn kết thúc, ông Ä‘i cùng há» sang phòng riêng, ở đó, ông giải thÃch cho há» vá» cÆ¡ chế tài tình cá»§a má»™t cái bẫy gấu do chÃnh ông vừa sáng chế ra. 
Rồi đột nhiên ông ngừng lại há»i: 
- Äô đốc không tá»›i đây tối nay sao? Hôm nay có ai trông thấy ông và có thể cho ta biết tình hình sức khá»e cá»§a ông được không? 
- Tôi ạ - Vua xứ Navarre đáp - Và nếu như bệ hạ có lo lắng cho sức khá»e cá»§a ông thì tôi xin Ngưá»i hãy bình tâm vì tôi má»›i gặp ông ta vào lúc sáu giá» sáng nay và bảy giá» tối nay. 
- A ha! - Nhà vua nói, và đôi mắt ông vốn thưá»ng lÆ¡ đễnh, nay xoi mói nhìn vào ông em rể - Này Henri, má»›i cưới mà sao anh dáºy sá»›m thế? 
- Vâng, thưa bệ hạ - Vua xứ Navarre nói - Tôi muốn há»i đô đốc là ngưá»i biết má»i chuyện, xem liệu má»™t vài nhà quý tá»™c mà tôi còn Ä‘ang chỠđợi không biết đã lên đưá»ng tá»›i đây chưa. 
Lại thêm các nhà quý tá»™c nữa! Hôm cưới anh có tám trăm, ngày nào cÅ©ng thấy có ngưá»i đến thêm, anh định đè bẹp bá»n ta chắc? - Charle vừa nói vừa cưởi. 
Quáºn công de Guise cau mày. 
- Tâu bệ hạ - Anh chàng Bearn tiếp lá»i - Ngưá»i ta Ä‘ang đồn vá» má»™t cuá»™c chinh phạt ở vùng Flandres, và tôi tụ táºp quanh mình tất cả những ngưá»i cá»§a xứ sở tôi và các vùng phụ cáºn mà tôi tin là có thể sẽ giúp Ãch được cho bệ hạ. 
Quáºn công nhá»› lại dá»± định mà anh chàng Bearn đã nói vá»›i Marguerite tối hôm cưới nên lắng nghe chăm chú hÆ¡n. 
- ÄÆ°á»£c thôi - Nhà vua trả lá»i vá»›i nụ cưá»i dã thú cá»§a mình - Càng đông chúng ta càng thÃch. Cứ kéo há» vỠđây, Henri ạ. Nhưng những nhà quý tá»™c đó là ai thế? Ta mong rằng đó là những tay can đảm chứ? 
- Thưa bệ hạ, tôi không biết liệu những nhà quý tá»™c cá»§a tôi có sánh được vá»›i những nhà quý tá»™c cá»§a bệ hạ, cá»§a quáºn công d Anjou hoặc quáºn công de Guise hay không, nhưng tôi biết há» và tin rằng há» sẽ làm hết sức mình. 
- Anh còn đợi nhiá»u ngưá»i nữa không? 
- Chừng mưá»i, mưá»i hai ngưá»i nữa. 
- Tên hỠlà gì nhỉ? 
- Thưa bệ hạ, tôi không nhá»› được tên cá»§a há». Trừ má»™t ngưá»i do Téligny giá»›i thiệu cho tôi như là má»™t quà tá»™c hoàn hảo tên là De Mole, còn lại thì tôi không rõ… 
- De Mole! Phải chăng đó là Lerac de Mole, má»™t ngưá»i xứ Provençal? - Nhà vua vốn rất thông thạo khoa gia phả há»i. 
- Äúng thế! Tâu bệ hạ, Ngưá»i thấy đấy, tôi tuyển má»™ táºn trong vùng Provence. 
- Còn tôi - Quáºn công de Guise nói vá»›i má»™t nụ cưá»i chế nhạo - Tôi còn Ä‘i xa hÆ¡n cả đức vua xứ Navarre, tôi lục tìm táºn xứ Piémontais tất cả những ngưá»i Giatô đáng tin cẩn nhất mà tôi có thể tìm được. 
- Giatô hay Tân giáo không can hệ - Nhà vua ngắt lá»i - Miá»…n là há» quả cảm là được. 
Khi nói những lá»i nhằm Ä‘em hoà lẫn Giatô và Tân giáo vá»›i nhau, nhà vua đã tạo cho mình má»™t vẻ mặt thản nhiên đến ná»—i chmh quáºn công de Guise cÅ©ng phải lấy làm ngạc nhiên. 
- Hoàng thượng quan tâm tá»›i những ngưá»i Flamen cá»§a chúng ta đó ư? - Äô đốc vừa nghe những lá»i cuối cùng cá»§a nhà vua, bèn cất tiếng há»i. Chả là từ mấy hôm nay ông má»›i được nhà vua ban cho đặc quyá»n được vào tư thất cá»§a nhà vua mà không phải báo danh. 
- A! Äô đốc cha tôi đã tá»›i - Charle IX kêu lên và giang rá»™ng vòng tay - Ngưá»i ta Ä‘ang nói tá»›i chiến tranh, tá»›i các nhà quý tá»™c tá»›i những ngưá»i dÅ©ng cảm và thế là ông ta tá»›i. Tháºt đúng là nam châm ở đâu thì sắt quay vỠđó. Ông em rể de Navarre và ông em há» de Guise cá»§a tôi Ä‘ang chá» thêm tăng viện cho quân đội cá»§a cha. Chúng tôi Ä‘ang nói chuyện ấy đấy. 
- Và các lá»±c lượng tăng viện ấy Ä‘ang tá»›i đây - Äô đốc nói. 
- Thưa ngài, ngài có tin tức gì không? - Vua xứ Navarre há»i. 
- Có, con ạ, và đặc biệt là vỠông de Mole. Hôm qua ông ta ở Orléans, ngày mai hoặc ngày kia sẽ tới Paris. 
- Quái tháºt, ngài đô đốc có phép chiêu hồn hay sao mà biết được cả những việc xảy ra cách đây ba bốn mươi dặm? Còn tôi, tôi chỉ dám ước để được biết Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra hoặc đã xảy ra trước thành Orléans mà thôi. 
Coligny vẫn dá»ng dưng trước mÅ©i tên ứa máu cá»§a quáºn công de Guise, hẳn là nó nhằm ám chỉ cái chết cá»§a Françoise de Guise, cha ông bị giết trước thành Orléans bởi tay Pôltrô de Mêrê, vá»›i mối nghi ngá» là đô đốc đã xúi giục việc phạm tá»™i đó. 
- Thưa ông - Äô đốc lạnh lùng và đưá»ng hoàng đáp lại - Tôi chỉ biết phép gá»i hồn những khi nào tôi muốn biết rõ vá» những việc liên quan đến công việc cá»§a tôi hoặc cá»§a đức vua mà thôi. Cách đây má»™t tiếng, ngưá»i đưa tin cá»§a tôi từ Orléans tá»›i, Nhá» xe trạm anh ta đã Ä‘i được ba mươi hai dặm trong má»™t ngày. Ông de Mole Ä‘i ngá»±a cá»§a mình nên chỉ Ä‘i được mưá»i dặm má»™t ngày thôi và chỉ tá»›i đây được vào ngày 24. Äấy, tất cả phép thuáºt chỉ có thế. 
- Hoan hô cha, cha trả lá»i khá đấy! - Charle IX nói - Cha hãy chỉ cho các chàng trai này biết rằng cả trà khôn lẫn tuổi tác đã khiến râu tóc cha bạc dần. Vì thế, chúng ta sẽ thả cho há» Ä‘i nói chuyện vá» các cuá»™c thi đấu và các mối tình cá»§a há», còn ta sẽ ở lại đây nói chuyện vá» các cuá»™c chiến tranh cá»§a ta. Những kỵ sÄ© cừ sẽ trở thành những nhà vua tốt. Thôi, các ông, ta cần nói chuyện vá»›i đô đốc. 
Hai ngưá»i trẻ tuổi bước ra, vua xứ Navarre ra trước, theo sau là quáºn công de Guise, nhưng vừa ra khá»i cá»a thì má»—i ngưá»i quay Ä‘i má»™t ngả sau khi tạnh nhạt cúi chào nhau. 
Coligny nhìn theo há» vá»›i má»™t mối lo ngại mÆ¡ hồ, vì má»—i khi ông thấy hai mối háºn thù này đứng gần nhau, ông Ä‘á»u sợ lại bùng ra má»™t vài tia chá»›p. Charle hiểu thấu những gì Ä‘ang diá»…n ra trong đầu Coligny, tá»›i gần ông và tỳ tay vào vai ông: 
- Xin hãy yên lòng, thưa cha, tôi còn đây để giữ cho má»i kẻ đêu vào khuôn phép. Tôi thá»±c sá»± đã là vua kể từ khi mẹ tôi không còn tà nữ hoàng nữa: và bà ta đã thôi không là nữ hoàng kể từ khi Coligny trở thành cha tôi. 
- á»’! Tâu bệ hạ, Thái háºu Catherine… 
- Là ngưá»i cứ rối tinh rối mù lên. Có bà ta thì chẳng thể yên ổn được. Những ngưá»i Giatô à này Ä‘á»u cuồng nhiệt và chẳng chịu nghe gì ngoài chuyện huá»· diệt. Còn tôi thì ngược lại, tôi không chỉ muốn hoà giải mà thôi, tôỉ còn muốn gây thế lá»±c cho những ngưá»i Tân giáo. Những kẻ kia vô hạnh quá cha ạ, há» làm tôi tức giáºn vá» những trò yêu đương lodn xạ cá»§a há». Này cha có muốn con nói thẳng ra không - Charle tiếp tục thổ lá»™ tràn trá» - Con nghi ngá» tất cả má»i thứ quanh con, trừ những ngưá»i bạn má»›i. Tham vá»ng cá»§a Tavan đáng ngá» lắm. Vielleville chỉ yêu có rượu vang ngon, y có thể phản bá»™i lại vua mình chỉ vì má»™t thùng rượu Malvoisie. Monmorency chỉ lo săn vá»›i bắn, suốt ngày chỉ quanh quẩn vá»›i chó và chim ưng. Bá tước de Rezt là ngưá»i Tây Ban Nha, bá»n Guise là ngưá»i Lorainne. Chúa tha tá»™i cho con! Con tin là ở Pháp chỉ còn lại mấy ngưá»i Pháp thá»±c sá»±, đó là con, ông em rể xứ Navarre cá»§a con và cha mà thôi. Nhưng con bị trói chặt vào ngai vàng và không thể chỉ huy quân đội được. Quá lắm thì ngưá»i ta chỉ để con săn bắn thoải mái ở Saint-Germain và Rambouilliet thôi. Ông em rể de Navarre cá»§a con thì trẻ quá và còn thiếu kinh nghiệm. Vả lại con thấy hình như y giống hệt ông Antoine bố y mà đàn bà lúc nào cÅ©ng làm há»ng việc. Chỉ còn có cha thôi, thưa cha, ngưá»i vừa dÅ©ng cảm như Giuyliuyt Cédar lại vừa khôn ngoan như Platô. Vì thế nên thá»±c sá»± con còn chưa biết phải làm thế nào; giữ cha ở đây làm cố yấn hay để cha Ä‘i làm tướng. Nếu cha làm cố vấn, thì ai sẽ chỉ huy quân đội? Nếu cha chỉ huy quân đội, thì lấy ai làm cố vấn? 
- Tâu bệ hạ, cần phải chiến thắng trước đã, lá»i khuyên bảo sẽ tá»›i sau ngày chiến thắng. 
- à cha là thế phải không? Thế thì cÅ©ng được. Má»i việc sẽ được làm theo ý kiến cá»§a cha. Thứ hai cha sẽ Ä‘i Flandres còn con sẽ Ä‘i Amboise. 
- Bệ hạ định rá»i Paris sao? 
- Äúng thế, con mệt vá»›i những trò há»™i hè ồn ào này lắm rồi. Con không phải là con ngưá»i cá»§a hành động, con là con ngưá»i mÆ¡ má»™ng. Con sinh ra không phải làm vua mà để làm nhà thÆ¡. Cha sẽ cho láºp má»™t kiểu há»™i đồng để quản trị trong lúc cha ở chiến trưá»ng. Và miá»…n là Thái háºu đừng có trong há»™i đồng ấy thì má»i việc sẽ yên ổn cả. Con đã báo cho Ronsard(1) đến gặp con rồi. Và ở đó xa những tiếng ồn ào, xa thiên hạ, xa những kẻ xấu bụng, dưới bóng cây rừng hay bên suối, trong tiếng rì rầm cá»§a những mạch nước nhá», cả hai đứa chúng con sẽ nói những Ä‘iá»u vá» Chúa, là cái duy nhất trên Ä‘á»i bù đắp được cho những Ä‘iá»u vá» con ngưá»i. Này, cha hãy nghe những vần thÆ¡ con viết để má»i ông ta tá»›i chá»— con nhé, con má»›i làm sáng nay. 
Coligny mỉm cưá»i, Charle IX đưa tay lên vầng trán vàng vá»t nhẵn như ngà cá»§a mình và Ä‘á»c theo kiểu hát nhịp những vần thÆ¡ sau đây: 
Æ i Ronsard 
Ta yêu ngưá»i vì những vần thÆ¡ rá»±c cháy 
Nhá»› ngưá»i nhiá»u mà chẳng thấy ngưá»i đến gặp ta 
Ở xa ngưá»i ta nào sao nhãng việc thi ca, 
Vẫn chăm chút, vẫn há»c đòi vần Ä‘iệu. 
Gá»i áng thÆ¡ này ta ngá» lá»i đòi triệu, 
Äến lúc rồi thôi đừng vui thú Ä‘iá»n viên, 
Tá»›i Amboise cùng ta quên hết ưu phiá»n, 
Nhen hÆ¡i ấm cho lá»a lòng bừng cháy 
Nếu lỡ hẹn, ngưá»i làm ta giáºn đấy 
- Hoan hô bệ hạ, tôi thông thạo vá» chinh chiến hÆ¡n là thi ca nhưng tôi nghÄ© rằng những vần thÆ¡ đó cÅ©ng hay ngang vá»›i những vần thÆ¡ đẹp nhất cá»§a Ronsard, Dorat và tháºm chà cả cá»§a Michel de l Hospital, quan chưởng ấn nước Pháp nữa. 
- A, thưa cha, ước gì Ä‘iá»u ngưá»i nói là đúng, vì cha thấy không danh hiệu thi sÄ© là cái mà con ao ước hÆ¡n tất thảy, và như con đã nói vá»›i ông thầy dạy thÆ¡ cá»§a con mấy hôm trước: 
Thuáºt làm thÆ¡, dù thiên hạ bất bình, 
Vẫn cao quý hơn làm vua cai trị đấy, 
Vì thi sÄ© vá»›i quân vương hai ngưá»i Ä‘á»u váºy, 
Mang trên đầu những vòng miện vinh quang, 
Là vua, ta nháºn, là thi sÄ©, ngưá»i dâng, 
Tim ngưá»i thắm bừng lá»a thần rá»±c cháy, 
Còn vÄ© đại, quân vương ta chỉ váºy 
Bên các thần ta tìm kiếm thiệt hơn, 
Thi sÄ© ngưá»i sẽ nháºn làm con, 
Của thần thánh còn ta là hình ảnh, 
Và khi tiếng đàn ngưá»i êm Ä‘á»m thanh mảnh, 
Cất lên thu phục hết trái tim ngưá»i, 
Äể lại cho ta hình bóng xác thân thôi, 
Thi sÄ© hỡi, quả ngưá»i là vương chủ… 
- Tâu bệ hạ, tôi biết ngưá»i thưá»ng xuyên đàm đạo vá»›i các nàng thÆ¡, nhưng tôi không biết rằng ngưá»i còn coi há» là viên cố vấn chÃnh cá»§a ngưá»i. 
- Thưa cha, há» còn phải kém cha. ChÃnh vì không muốn bị phiá»n nhiá»…u trong mối tương giao vá»›i các nàng thÆ¡ mà con muốn. đưa cha lên hàng đầu. Cha nghe đây nhé, bây giá» con phải trả lá»i má»™t bài nhã thi do ông thầy vÄ© đại thân yêu cá»§a con gá»i tá»›i váºy con không thể trao cho cha ngay bây giá» tất cả những giấy tá» cần thiết để giúp cha hiểu được vấn đỠlá»›n chia rẽ Phillip II và con. Ngoài ra, còn có cả má»™t kế hoạch chiến dịch do các thượng thư cá»§a con thảo ra. Con sẽ tìm tất cả những thứ đó và trao cho cha vào sáng ngày mai. 
- Vào mấy giá», thưa bệ hạ? 
- Mưá»i giá». Và nếu vô tình con lại báºn bịu vá»›i thÆ¡ phú, con ngồi trong phòng làm việc, thì cha cÅ©ng cứ vào, cha sẽ cầm tất cả những giấy tá» mà cha thấy có trên cái bàn này, để trong chiếc cặp Ä‘á», màu này chói, dá»… nháºn thấy, cha sẽ không nhầm đâu. Còn con, con Ä‘i viết cho Ronsard đây. 
- Váºy xin tạm biệt, thưa bệ hạ. 
- Tạm biệt cha. 
- Bệ hạ cho phép tôi được hôn tay? 
- Cha nói gì cơ? Hôn tay ấy à? Chỗ của cha là ở trong cánh tay con, trên trái tim con. Lại đây, ông chiến binh già, lại đây. 
Và Charle IX kéo lại phÃa mình Coligny Ä‘ang cúi chào và đặt môi lên mái tóc bạc cá»§a ông già. 
Äô đốc vừa bước ra vừa chùi má»™t giá»t lệ. 
Charle IX nhìn theo cho tá»›i khi không còn nhìn thấy bóng ông ta nữa, đồng thá»i vểnh tai nghe ngóng cho tá»›i lúc bước chân ông ta im hẳn. Rồi khi không còn nghe và nhìn thấy gì nữa Charle gục đầu xuống, theo thói quan, và cháºm rãi Ä‘i từ căn phòng Ä‘ang đứng sang phòng vÅ© khÃ. 
Phòng này là nÆ¡i ưa thÃch nhất cá»§a nhà vua. Tại đây ông há»c đấu kiếm vá»›i Pompée và thÆ¡ phú vá»›i Ronsard. Ông cho thu nhặt vỠđây má»™t bá»™ sưu táºp lá»›n những vÅ© khà tá»± vệ và tấn công đẹp nhất mà ông có thể tìm được. Vì thế nên tất cả các mặt tưá»ng Ä‘á»u treo đầy những rìu, má»™c, thương, kÃch, súng lục, súng trưá»ng. Cùng ngày hôm đó, má»™t nhà chế tạo vÅ© khà rất nổi danh đã mang tá»›i cho ông má»™t khẩu hoả mai tuyệt đẹp, trên nòng súng có bốn câu thÆ¡ được nạm bằng bạc do chÃnh nhà thi sÄ© - quân vương sáng tác: 
Äể giữ lòng tin Chúa 
Em đẹp và thuỷ chung 
Chống kẻ thù đức vua 
Em đẹp và tàn ác. 
Charle bước vào phòng này và sau khi đóng cá»a chÃnh là cá»a ông vừa Ä‘i vào, ông tá»›i vén má»™t tấm rèm treo che khuất lối Ä‘i thông sang má»™t căn buồng khác. Ở đó, má»™t ngưá»i đàn bà Ä‘ang quỳ trên má»™t chiếc ghế cầu nguyện. 
Vì động tác cá»§a nhà vua rất cháºm rãi và bước chân cá»§a ông êm nhẹ trên thảm trải sàn nên ngưá»i đàn bà không nghe thấy gì hết, vẫn tiếp tục cầu nguyện. Charle đứng yên lặng má»™t lúc nhìn bà ta, dáng ưu tư. 
Äó là má»™t ngưá»i đàn bà khoảng ba tư, ba lăm tuổi. Vẻ đẹp cứng cáp cá»§a bà được tôn thêm bởi y phục bà Ä‘ang mặc giống như y phục cá»§a phụ nữ nông dân vùng Cô. Bà ta đội má»™t chiếc mÅ© trùm cao vốn rất hợp thá»i trang tại triá»u đình trong thá»i Idabô de Bavie trị vì. Ão chẽn cá»§a bà màu đỠthêu toàn chỉ vàng như thứ áo chẽn ngày nay cá»§a bà xứ Nettuynô và Sôra. Căn phòng bà ở từ hai mươi năm nay thông liá»n sang phòng ngá»§ cá»§a nhà vua và phô bày má»™t vẻ pha trá»™n kỳ quốc giữa sá»± tao nhã và quê mùa. Theo tỉ lệ gần như bằng nhau, lâu đài cung Ä‘iện và nhà tranh vách đất đã pha tạp vào nhau khiến căn phòng mang má»™t vẻ lÆ¡ lá»ng giữa tÃnh giản đơn cá»§a má»™t ngưá»i đàn bà nhà quê và thói xa hoa cá»§a má»™t báºc mệnh phụ. Quả váºy, chiếc ghế cầu nguyện mà bà ta quỳ lên được làm bằng gá»— sồi chạm trổ tuyệt đẹp, bá»c vải nhung có tua vàng trong khi đó thì quyến kinh thánh Tân giáo mà bà Ä‘á»c những lá»i cầu nguyện lại rách nát như loại sách mà ngưá»i ta thưởng thấy trong những nhà nghèo khổ nhất. Tất cả đồ đạc trong phòng Ä‘á»u pha trá»™n nhau như chiếc ghế cầu nguyện và quyển kinh thánh. 
- Này, Madelon! - Nhà vua gá»i. 
Ngưá»i đàn bà Ä‘ang quỳ ngẩng đầu và mỉm cưá»i khi nghe thấy giá»ng nói thân quen, rồi bà đứng dáºy: 
- A, con đấy ư,? - Bà nói. 
- Vâng, nhũ mẫu lại đây. 
Charle thả rÆ¡i cánh rèm cá»a và tá»›i ngồi lên tay ghế bành. 
Nhũ mẫu bước tới. 
- Con muốn gì ta, Charle? - Bà há»i. 
- NhÅ© mẫu lại đây và trả lá»i khẽ thôi. 
NhÅ© mẫu tá»›i gần vá»›i vẻ thân máºt có thể xuất phát từ tình mẫu tá» cá»§a má»™t ngưá»i đàn bà vá»›i đứa con mà bà đã cho bú má»›m mặc cho những bài vè đương thá»i gán cho thái độ thân máºt đó má»™t nguồn gốc kém trong sáng hÆ¡n nhiá»u. 
- Con nói đi. - Bà nói. 
- Ngưá»i mà ta cho gá»i đã tá»›i chưa? 
- Y đã đến được nữa giỠrồi. 
Charle đứng dáºy, đển gần cá»a sổ nhìn xem có ai rình mò không, đến gần cá»a ra vào vểnh tai nghe ngóng để yên tâm là không có ai nghe trá»™m, rồi ông tá»›i phá»§i bụi trên các vÅ© khà chiến tÃch cá»§a mình, vuổt ve má»™t con chó săn lá»›n vẫn theo sát ông từng bước như bóng vá»›i hình, và nói tiếp vá»›i nhÅ© mẫu: 
- ÄÆ°á»£c rồi, nhÅ© mẫu cho y vào Ä‘i. 
Ngưá»i đàn bà nhân háºu bước ra, còn nhà vua tá»›i tá»±a vào má»™t cái bàn trên đó bày đủ các loại vÅ© khÃ. 
Ngay lúc đó, tấm rèm cừa lại được vén lên nhưá»ng đưá»ng cho kẻ mà ông chỠđợi. 
Äó là má»™t ngưá»i đàn ông tuổi trạc bốn mươi, mắt màu xám đầy vẻ giả dối, mÅ©i khoằm như má» chim cú, gò má nhô cao. Khuôn mặt y cố ra vẻ tôn kÃnh nhưng chỉ hiện lên được má»™t nụ cưởi đạo đức giả trên đôi môi tái nhợt vì sợ hãi. 
Charle nhẹ nhàng vươn tay ra đằng sau nắm lấy báng một khẩu súng ngắn kiểu mới sáng chế, bắn được nhỠmột viên đá chạm vào một bánh răng thép, thay cho loại bắn bằng ngòi nổ. 
Ông đưa con mắt nhìn nhân váºt má»›i vào, vừa nhìn ông vừa huýt sáo má»™t trong những Ä‘iệu nhạc săn ưa thÃch đúng giá»ng và khá êm tai. 
Vài giây trôi qua, trong lúc gương mặt cá»§a ngưá»i khách lạ má»—i lúc má»™t thêm thiểu não thì nhà vua cất tiếng: 
- Có đúng ngưá»i là kẻ mà ngưá»i ta gá»i là Françoise de Louis Maurevel? 
- Tâu bệ hạ, đúng váºy. 
- Chỉ huy pháo thủ? 
- Thưa vâng. 
- Ta có ý muốn gặp ngưá»i. 
Maurevel nghiêng mình. 
- Ngưá»i biết rằng - Charle vừa nói vừa nhấn mạnh từng từ má»™t - Ta yêu mến tất cả thần dân cá»§a ta như nhau. 
- Tôi biết - Maurevel lắp bắp - Rằng bệ hạ là cha của dân. 
- Và ngưá»i biết rằng Giatô giáo và Tân giáo Ä‘á»u là con dân cá»§a ta. 
Maurevel nÃn lặng nhưng sá»± run rẩy toàn thân cá»§a y càng thêm rõ rệt dưới cái nhìn sắc bén cá»§a nhà vua, mặc dù y đứng trong bóng tối. 
- Äiá»u đó có làm ngưá»i pháºt lòng không? - Nhà vua tiếp tục - Ngưá»i là kẻ đã ra sức diệt trừ ngưá»i Tân giáo đến thế cÆ¡ mà? 
Maurevel quỳ sụp xuống. 
- Tâu bệ hạ - Y lắp bắp - Xin Ngưá»i hãy tin rằng… 
- Ta tin rằng - Charle vẫn tiếp tục và chằm chằm nhìn Maurevel vá»›i cái nhìn từ trống rá»—ng dần dần trở thành rá»±c lá»a. - Ta tin rằng ở Moncontour ngưá»i đã thèm khát được giết ông đô đốc vừa ở đây ra. Ta tin rằng ngưá»i đã bắn trượt và sau đó ngưá»i bèn gia nháºp vào quân cá»§a quáºn công d Anjou, em ta. Và sau hết ta tin rằng ngưá»i lại gia nháºp lần nữa vào quân đội cá»§a các hoàng thân Tân giáo, và ngưá»i đã tòng ngÅ© trong quân Ä‘oàn cá»§a ông de Mouy de Saint Phale. 
- Ôi, tâu bệ hạ! 
- Ông ta có phải là má»™t ngưá»i can đảm xứ Picardi không nhỉ? 
- Ôi, tâu bệ hạ, tâu bệ hạ - Maurevel kêu lên - Xin Ngưá»i đừng giày vò tôi nữa! 
- Ông ta là má»™t sÄ© quan xứng đáng - Charle tiếp tục nói và càng nói thì vẻ độc ác gần như hung bạo càng hiện lên nét mặt - Ông ta đã tiếp nháºn ngưá»i như má»™t ngưá»i con, cho ở, cho ăn, cho quần áo mặc. 
Maurevel báºt ra má»™t tiếng thở dài tuyệt vá»ng. 
- Ngưá»i vẫn gá»i ông ta là cha, hình như thế - Nhà vua nói má»™t cách tàn nhẫn - Và má»™t tình bạn thân thiết gắn bó ngưá»i vá»›i cáºu de Mouy de Saint Phale con phải không? 
Maurevel vẫn quỳ, má»—i lúc má»™t rạp ngưá»i xuống như bị đè bẹp dưới những lá»i nói cá»§a Charle Ä‘ang đứng như má»™t pho tượng, mặt lạnh tanh chỉ có đôi môi là còn cỠđộng. 
- Tiện thể - Nhà vua nói tiếp - Có phải là đáng lẽ ngưá»i đã lÄ©nh được mưá»i ngàn écus ở chá»— ông de Guise nếu ngưá»i giết chết đô đốc không nhỉ? 
Kẻ ám sát hoảng sợ sững sá», Ä‘áºp trán xuống sàn nhà. 
- Còn vá» phần ngài de Mouy de Saint Phale, ngưá»i cha tốt bụng cá»§a ngưá»i, má»™t hôm ngưá»i theo ông ta Ä‘i trinh sát vá» phÃa SÆ¡vrÆ¡, ông ta đã đánh rÆ¡i roi ngá»±a và xuống ngá»±a để nhặt roi. Lúc đó có má»™t mình ngưá»i vá»›i ông ta, ngưá»i bèn rút súng trong bao yên ngá»±a ra và nhân lúc ông ta cúi xuống, ngưá»i đã bắn vỡ hông ông ta, giết ông ta chết ngay tại chá»—. Khi thấy ông ta đã chết, ngưá»i bèn tẩu thoát vá»›i con ngá»±a mà ông ta đã tặng cho ngưá»i. Chuyện là như thế có đúng không nhỉ? 
Maurevel im thin thÃt trước lá»i buá»™c tá»™i mà má»—i chi tiết Ä‘á»u hết sức xác thá»±c, còn Charle lại thổi sáo Ä‘iệu nhạc săn cÅ©ng vá»›i sá»± chÃnh xác và êm tai ấy. 
- Ề này, thầy cả chuyên nghỠsát nhân - Lát sau nhà vua nói - Mi có biết là ta rất thèm được cho treo cổ mi lên không? 
- Ôi, bệ hạ! - Maurevel kêu lên. 
- Gã de Mouy de Saint Phale con hôm qua vẫn còn cầu xin ta Ä‘iá»u đó. Tháºt ra ta còn chưa biết trả lá»i y như thế nào, vì lá»i yêu cầu cá»§a y có lý lắm. 
Maurevel chắp tay lại. 
- Y lại càng có lý hÆ¡n bởi vì như mi vừa nói đấy, ta là cha cá»§a dân và như ta đã trả lá»i mi, giỠđây ta làm lành vá»›i những ngưá»i Tân giáo rồi thì há» cÅ©ng là con dân cá»§a ta như những ngưá»i Giatô giáo váºy. 
- Tâu bệ hạ - Maurevel đã hoàn toàn thất đảm nói - Sinh mạng cá»§a tôi nằm trong tay bệ hạ, xin ngưá»i tuỳ ý định Ä‘oạt. 
- Mi nói đúng đấy, ta chẳng đổi nó lấy một trinh đâu. 
- Nhưng, tâu bệ hạ - Tên sát nhân há»i - Váºy chẳng còn phương cách nào để chuá»™c lại tá»™i lá»—i cá»§a tôi ư? 
- Ta không há» biết. Mặc dầu váºy, nếu ta ở vào địa vị cá»§a mi thì… Tạ Æ¡n Chúa, Ä‘iá»u đó không phải như váºy. 
- Váºy, thưa bệ hạ, nếu Ngưá»i ở vào địa vị tôi thì sao ạ? - Maurevel thì thầm há»i, mắt nhìn như uống lấy từng lá»i cá»§a Charle. 
- Ta tin rằng ta sẽ xoay sở được thôi - Nhà vua nói. 
Maurevel chống một tay, và quỳ trên một chân, mắt vẫn đăm đăm nhìn Charle tựa như để yên trà rằng nhà vua không giễu cợt y. 
- Hiển nhiên là ta rất yêu quý ông de Mouy de Saint Phale con - Nhà vua tiếp tục - Nhưng ta cÅ©ng rất yêu quý ông em há» de Guise cá»§a ta. Và nếu ông ta xin cứu mạng cho má»™t ngưá»i mà kẻ kia đòi phải giết thì ta xin thú nháºn là ta sẽ lúng túng lắm. Tuy nhiên, vá» mặt chÃnh trị cÅ©ng như vá» tôn giáo, đúng ra có lẽ ta sẽ làm cái Ä‘iá»u mà ông em de Guise sẽ đòi há»i, vì rằng de Mouy de Saint Phale, dù là má»™t viên chỉ huy quả cảm đấy, nhưng y tháºt quá nhá» bé nếu so vá»›i má»™t hoàng thân xứ Lorainne. 
Trong khi nhà vua nói những lá»i đó, Maurevel từ từ đứng dáºy như má»™t ngưá»i chết Ä‘ang dần dần trở vá» vá»›i cuá»™c sống. 
- Váºy là, trong cái hoàn cảnh hiểm nghèo cá»§a mi, Ä‘iá»u quan trá»ng đối vá»›i mi sẽ là giành được mối thiện cảm cá»§a ông em de Guise cá»§a ta. Nhân đây, ta cÅ©ng nhá»› lại má»™t chuyện mà ông ta kể cho ta nghe hôm qua. 
Maurevel xÃch lại gần thêm má»™t bước. 
- "Tâu bệ hạ, ông ta nói vá»›i ta, Ngươi có tưởng tượng được không, má»—i buổi sáng, vào lúc mưá»i giá», kẻ thù không đội trá»i chung vá»›i tôi lại Ä‘i từ cung Louvre vá» qua phố Saint-Germain l Auxerrois. Tôi nhìn thấy y từ cá»a sổ cá»§a má»™t tầng trệt, đó là cá»a sổ nhà ông gia sư cÅ© cá»§a tôi là cha Pie Pil. Váºy là má»—i ngày tôi Ä‘á»u nhìn thấy kẻ thù cá»§a tôi và má»—i ngày tôi Ä‘á»u cầu cho quá»· sứ nghiá»n nát y ra trong lòng đất". Váºy thầy thá» nói xem, thầy cả Maurevel - Charle tiếp tục - Nếu mi là quá»· sứ, hoặc nếu mi chỉ ở địa vị quá»· sứ má»™t lát thôi, thì liệu Ä‘iá»u đó có làm vui lòng ông em há» de Guise cá»§a ta không nhỉ? 
Maurevel đã tìm lại được nụ cưá»i Ä‘ao phá»§ trên đôi môi còn tái nhợt vì kinh hoàng, y buá»™t miệng: 
- Nhưng tâu bệ hạ, tôi không có khả năng mở được lòng đất. 
- Ấy váºy mà ngưá»i đã mở được cá»a đất cho ông de Mouy de Saint Phale can đảm đấy, ta nhá»› là thế. Ngưá»i lại sắp sá»a nói vá»›i ta rằng đó là vì vá»›i má»™t khẩu súng lục… Này ngưá»i không còn khẩu súng ấy nữa à? 
- Cúi xin bệ hạ tha tá»™i - Tên sát nhân đã gần hoàn hồn trả lá»i Nhưng tôi bắn súng hoả mai khá hÆ¡n là súng lục. 
- á»’! Charle nói - Hoả mai hay súng lục, có can hệ gì, và ta tin chắc rằng ông em há» de Guise cá»§a ta sẽ chẳng cằn nhằn vá» việc chá»n các phương tiện đâu. 
- Nhưng - Maurevel nói - Tôi cần có má»™t vÅ© khà mà tôi có thể tin vào độ chÃnh xác cá»§a nó, vì có lẽ tôi sẽ phải bắn từ xa. 
- Trong phòng này có mưá»i khẩu hoả mai - Charle IX nói - Vá»›i chúng, cách má»™t trăm năm mươi bước ta bắn tin má»™t đồng écus. Ngưá»i có muốn thá» không? 
- Ôi tâu bệ hạ, tôi rất vui mừng được thá» - Maurevel vừa kêu lên vừa tiến vá» phÃa khẩu hoả mai được đặt trong má»™t góc, mà ngưá»i ta má»›i Ä‘em tá»›i cho Charle ngày hôm ấy. 
- Không, không được, đừng có lấy khẩu ấy - Charle nói - Ta để dành nó cho ta dùng. Sắp tá»›i ta sẽ có cuá»™c săn lá»›n, ta sẽ sá» dụng nó. Ngoài khẩu ấy ra, ngưá»i muốn lấy khẩu nào cÅ©ng được. 
Maurevel gỡ má»™t khẩu hoả mai khá»i chùm chiến phẩm. 
- Bây giá» thì, tâu bệ hạ, kẻ thù ấy là ai? - Kẻ chuyên ám sát ngưá»i há»i. 
- Làm sao ta biết được Ä‘iá»u đó? - Charle IX trả lá»i vừa đè bẹp tên khốn kiếp bằng má»™t cái nhìn khinh khi. 
- Váºy tôi sẽ há»i ngài de Guise - Maurevel lắp bắp. 
Nhà vua nhún vai. 
- Thôi đừng há»i nữa - Ông nói - Ông de Guise sẽ không trả lá»i đâu. Ai lại Ä‘i trả lá»i những chuyện như thế. Chỉ có kẻ nào không muốn bị treo cổ thì phải tá»± Ä‘oán lấy thôi. 
- Nhưng nói cho cùng thì làm sao tôi nháºn ra y được? 
- Ta đã nói vá»›i ngưá»i là sáng nào y cÅ©ng Ä‘i qua cá»a sổ nhà cha Pierre Pile cÆ¡ mà. 
- Nhưng có nhiá»u ngưá»i cÅ©ng Ä‘i qua trước cá»a sổ ấy, xin bệ hạ hãy chỉ cho tôi má»™t dấu hiệu nào đó thôi. 
- á»’, dá»… quá. Ngày mai chẳng hạn, y sẽ cắp trong tay má»™t chiếc cặp bằng da thuá»™c màu Ä‘á». 
- Tâu bệ hạ, thế là đủ. 
- Ngươi vẫn còn con ngựa chạy rất hay mà ông de Mouy de Saint Phale tặng đấy chứ? 
- Tâu bệ hạ, tôi có một con ngựa chiến chạy cực nhanh. 
- á»’, ta chẳng lo lắng gì cho ngưá»i đâu. Duy có Ä‘iá»u ngưá»i biết được thì cÅ©ng tốt, đó là tu viện có má»™t cá»a sau. 
- Xin cảm ơn bệ hạ, giỠxin bệ hạ cầu Chúa cho tôi. 
- A, còn chuyện quái đản ấy nữa cÆ¡ mà! Có mà cầu quá»· sứ thì đúng hÆ¡n, vì chỉ nhá» có nó phù há»™ mà ngưá»i má»›i thoát khá»i dây treo cổ. 
- Xin tạm biệt bệ hạ. 
- Tạm biệt! À, mà này Maurevel, phải nhá»› rằng nếu ngưá»i ta nói vá» ngưá»i trước mưá»i giá» sáng mai hoặc lại không nói gì vá» ngưá»i sau mưá»i giá» sáng thì ở Louvre có má»™t hầm giam đấy. 
Và vua Charle IX lại thản nhiên huýt sáo đúng giá»ng hÆ¡n bao giá» hết Ä‘iệu nhạc săn ưa thÃch. 
Chú thÃch: 
(1) Nhà thơ Pháp
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:31 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				25-04-2008, 12:26 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 4 
Chiá»u tối ngày 24 tháng Tám năm 1572 
 
 
 
  
 
Chúng ta chắc chưa quên trong những chương trước câu chuyện có đả động đến má»™t nhà quý tá»™c tên là de Mole được Henri de Navarre sốt ruá»™t đợi chá». Nhà quý tá»™c trẻ tuổi đó như đô đốc đã tiên Ä‘oán, tá»›i Paris qua cá»a ô Saint-Marcel vào xế chiá»u ngày 21 tháng Tám năm 1572. Vừa liếc mắt nhìn vá»›i vẻ khá khinh thị những quán trá» trương đầy hai bên đưá»ng những biển hiệu lòe loẹt, chàng vừa để cho con ngá»±a còn đẫm mồ hôi lao tá»›i táºn trung tâm thành phố. Sau khi qua quảng trưá»ng Maubert, cầu Nhá», cầu Äức Bà, và Ä‘i theo dá»c bá» sông, chàng dừng lai ở đầu phố Bresec mà nay chúng ta gá»i là phố Arbre -sec (để tiện cho độc giả, nên giữ nguyên tên gá»i hiện đại này). 
Chắc hẳn tên phố làm vừa lòng chàng, vì chàng Ä‘i luôn vào phố đó. PhÃa bên tay trái chàng có má»™t tấm biển tôn lá»™ng lẫy kêu ken két trên cây cá»™t sắt cùng vá»›i tiếng chuông hoà nhịp theo khiến chàng chú ý và dừng lại má»™t lần nữa để Ä‘á»c dòng chữ: "Quán trá» Tinh tú" như để chú thÃch cho má»™t bức tranh nhằm ve vãn có hiệu quả nhất đối vá»›i những du khách Ä‘ang đói má»m: Má»™t chú gà quay giữa bầu trá»i Ä‘en ngòm, vá»›i hình má»™t ngưá»i mặc măng-tô đỠchìa tay, túi tiá»n và những lá»i nguyện ước cá»§a mình vá» phÃa "vì sao" kiểu má»›i đó. 
"Má»™t quán trá» có vẻ được ra phết! - Nhà quý tá»™c tá»± nhá»§ - Và thá» vá»›i linh hồn mình, chá»§ quán ắt phải là má»™t thằng cha láu cá. Mình vẫn nghe nói rằng phố Arbre - Sec nằm trong khu kế cáºn cung Louvre, và miá»…n là quán đáp ững đúng cái biển hiệu cá»§a nó phần nào thôi, thì mình ngụ qua đêm ở đây cÅ©ng là tốt lắm rồi". 
Trong khi anh chàng mới tới này lẩm bẩm bài độc thoại ấy thì một kỵ sĩ khác đi từ đầu phố kia tới, tức là từ phố Saint-Honoré, cũng dừng lại và đứng ngây ngất trước biển hiệu của quán Tinh tú. 
Trong hai ngưá»i thì má»™t ngưá»i đã được chúng ta biết, Ãt ra là tên. Chàng cưỡi má»™t con ngá»±a trắng giống Tây Ban Nha, mặc chiếc áo màu Ä‘en Ä‘iểm hạt huyá»n. Chàng khoác ngoài má»™t chiếc áo măng-tô bằng nhung tÃm thẫm, mang á»§ng da Ä‘en, Ä‘eo thanh kiếm chuôi bằng thép chạm trổ và con dao găm cÅ©ng kiểu như thế. Bây giá», nếu chúng ta chuyển từ y phục sang dung mạo, chúng ta có thể nói rằng đó là má»™t ngưá»i khoảng hai bốn, hai lăm tuổi, nước da rám nắng, mắt xanh, ria mép thanh nhã, răng sáng bóng như làm sáng rỡ khuôn mặt khi đôi môi đẹp và quý phái cá»§a chàng nở má»™t nụ cưá»i hiá»n háºu và u sầu. 
Ngưá»i lữ khách thứ hai thì hoàn toàn trái ngược vá»›i ngưá»i thứ nhất. Dưới vành mÅ© uốn cong để lá»™ ra những món tóc ngắn, ráºm và quăn, màu gần như đỠquốch hÆ¡n là vàng hung. Dưới những món tóc là cặp mắt xám mà bất cứ má»™t sá»± pháºt ý nhá» nào cÅ©ng làm cho nó sáng rá»±c lên đến mức lúc đó có thể nói là chúng màu Ä‘en. Phần còn lại cá»§a gương mặt là nước da hồng hào, cặp môi má»ng dưới bá»™ ria vàng hoe và hàm răng đẹp. Nói tóm lại, ngưá»i du khách đó, vá»›i nước da trắng trẻo, dáng cao lá»›n, vai rá»™ng, là má»™t kỵ sÄ© rất Ä‘iển trai theo đúng nghÄ©a cá»§a nó. 
Từ má»™t tiếng đồng hồ nay chàng ghếch mÅ©i lên nhìn vào các cá»a sổ vá»›i cái cá»› là tìm những biển hiệu, khiến các bà, các cô phải dõi theo ngắm chàng. Còn vá» phần các ông thì chắc cÅ©ng đã phần nào suýt báºt cưá»i khi nhìn thấy chiếc áo choàng cháºt cứng, chiếc quần chẽn bó lấy ngưá»i và đôi á»§ng cổ lá»— cá»§a chàng, nhưng há» nén ngay chuá»—i cưá»i để bắt đầu bằng má»™t câu êm ái nhất "Chúa giữ cho anh!" khi nhìn thấy nét mặt chàng trong má»™t phút đã thể hiện đến mưá»i vẻ khác nhau, trừ cái vẻ nhân háºu là đặc tÃnh cố hữu cá»§a gương mặt ngưá»i tỉnh lẻ khi lúng túng. 
Chàng là ngưá»i đầu tiên bắt chuyện vá»›i nhà quý tá»™c thứ nhất lúc đó Ä‘ang mải ngắm quán trá» Tinh tú. 
- Mẹ kiếp! Thưa ông - Chàng nói vá»›i giá»ng miá»n núi đặc sệt khiến cho ngưá»i ta nháºn ra ngay giá»ng cá»§a ngưá»i vùng Piémontais, có muốn cÅ©ng không trá»™n vào đâu được - Chúng ta Ä‘ang ở gần cung Louvre phải không? Dù sao tôi cÅ©ng tin rằng ông có cùng má»™t sở thÃch như tôi, tháºt là thoả mãn cho tôi quá. 
- Thưa ông - Chàng kia trả lá»i vá»›i giá»ng Provençal cÅ©ng đặc sệt chẳng kém gì giá»ng Piémontais cá»§a ông bạn - Quả thá»±c tôi cÅ©ng nghÄ© rằng quán trá» này ở gần Louvre. Tuy nhiên, tôi còn Ä‘ang tá»± há»i không biết liệu tôi có hân hạnh được cùng ý kiến vá»›i ông không. Tôi còn nghÄ© đã. 
- Ông còn chưa quyết ư, thưa ông? Cái quán này nom được ấy chứ. Ngoài ra thì hình như tôi cÅ©ng bị quyến rÅ© vì sá»± có mặt cá»§a ông. Dù sao thì ông cÅ©ng nên thừa nháºn là bức tranh kia khá hấp dẫn. 
- á»’, hẳn thế, nhưng chÃnh Ä‘iá»u ấy lại khiến tôi nghi ngá» sá»± thá»±c: ngưá»i ta bảo tôi rằng ở Paris đầy những kẻ lừa bịp. Há» có thể lừa ngưá»i vá»›i má»™t cái biển hiệu cÅ©ng như vá»›i những thứ khác. 
- Mẹ kiếp! Thưa ông - Chàng Piémontais nói - Tôi chẳng lo ngại gì vá» những trò lừa bịp. Nếu chá»§ quán dành cho tôi má»™t chú gà kém vàng giòn hÆ¡n con gà cá»§a y trên biển kia thì tôi sẽ xiên chÃnh y vào que nướng chả và sẽ không rá»i y cho tá»›i khi y chÃn vàng má»™t cách thÃch đáng má»›i thôi. Ta vào thôi, thưa ông! 
- Ông làm cho tôi hết do dá»± đấy - Chàng Provençal vừa nói vừa cưá»i - Thưa ông, váºy tôi xin Ä‘i theo ông. 
- Ồ thưa ông, thỠcó linh hồn tôi, tôi sẽ không đi trước đâu, vì tôi chỉ là kẻ đầy tớ hèn kém của ông, bá tước Anibal de Coconas , mà thôi. 
- Còn tôi, thưa ông, tôi là bá tước Joseph Hyacinthe Boniface Lerac de Mole, kẻ luôn luôn sẵn sàng phục vụ ông. 
- Váºy thì, thưa ông, chúng ta hãy khoác tay nhau và vào cùng má»™t lúc. 
Kết quả cá»§a đỠnghị dung hoà này là hai chàng trai xuống ngá»±a, ném dây cương cho má»™t ngưá»i coi ngá»±a, khoác tay nhau và vừa chỉnh lại kiếm vừa tiến vá» phÃa cá»a quán trá», nÆ¡i mà gã chá»§ quán Ä‘ang đứng. Nhưng trái hẳn vá»›i những lá» thói cá»§a loại ngưá»i này, tay chá»§ quán đàng hoàng này chẳng mảy may chú ý đến các chàng trai vì y Ä‘ang báºn đàm luáºn vá»›i má»™t gã cao lá»›n, khô khá»ng và vàng vá»t quấn mình trong chiếc măng-tô màu nấm amandou, hệt như con cú vùi mình trong đám lông váºy.  
Hai nhà quý tá»™c đến gần chá»§ quán và ngưá»i mang măng-tô màu nấm amandou Ä‘ang nói chuyện vá»›i y, Coconas bá»±c mình vì thấy ngưá»i ta dám coi thưá»ng mình và ông bạn đến thế liá»n kéo tay áo chá»§ quán. Gã này giáºt mình như tỉnh cÆ¡n mÆ¡ và láºt Ä‘áºt chia tay ngưá»i đối thoại bằng má»™t câu: 
- Xin tạm biệt ông, ông đến nhé. Và nhất là phải cho tôi biết giỠđấy  
- Này, lão quá»· quái kia - Coconas nói - Anh không thấy là bá»n ta Ä‘ang cần nói chuyện vá»›i anh à? 
- À xin lỗi, thưa các ông - Chủ quán nói - Vừa rồi tôi không nhìn thấy các ông. 
- Mẹ kiếp, nhẽ ra anh phải nhìn thấy. GiỠđã nhìn thấy rồi thì thay cho chữ "thưa ông", thì anh làm ơn xưng hô là "thưa bá tước", nghe chưa? 
De Mole đứng phÃa sau, để mặc Coconas tá»± mình giải quyết công chuyện. 
Tuy nhiên tháºt dá»… nháºn thấy qua cặp lông mày nhÃu lại cá»§a chàng là chàng sẵn sàng tiếp tay cho Coconas khi có dịp. 
- Váºy thì, thưa bá tước, ngài cần gì? - Chá»§ quán há»i vá»›i giá»ng bình thản nhất Ä‘á»i. 
- ÄÆ°á»£c. Khá hÆ¡n rồi đấy phải không?  
 Coconas vừa nói vừa quay vá» phÃa De Mole Ä‘ang gáºt đầu biểu đồng tình - Bá»n ta, ngài bá tước đây và ta, thấy biển hàng cá»§a anh hấp dẫn, chúng ta muốn có nÆ¡i ăn chốn ở trong quán trá» cá»§a anh. 
- Thưa quý ngài - Chá»§ quán đáp - Tôi lấy làm thất vá»ng. Chúng tôi chỉ có má»™t phòng và tôi e rằng Ä‘iá»u đó không thÃch hợp vá»›i quý ngài. 
- Thế chứ, thế càng tốt - De Mole nói - Chúng ta sẽ đi trỠchỗ khác. 
- A! Không, không, tôi ở lại - Coconas nói - Ngá»±a tôi mệt lừ rồi. Tôi sẽ lấy phòng đó vì ông không thÃch. 
- À, nếu thế thì lại khác - Chá»§ quán trả lá»i vá»›i má»™t giá»ng tỉnh bÆ¡ láo xược - Nếu các ngài chỉ có má»™t ngưá»i, thì tôi không thể nào cho quý ngài trỠđược. 
- Mẹ kiếp - Coconas kêu lên – Thế chứ, tên này quả là quân súc sinh dở hÆ¡i. Má»›i rồi chúng ta hai ngưá»i là thừa, giá» má»™t ngưá»i lại thành thiếu. Mi không muốn cho chúng ta trá» hả, tên súc sinh kia? 
- Thưa quý ngài, nếu quý ngài thấy như váºy thì tôi xin trả lá»i thẳng thắn. 
- Trả lá»i Ä‘i, và nhanh lên. 
- Thế thì, thà là tôi muốn không có cái hân hạnh được cho quý ngài trỠthì hơn. 
- Bởi vì sao?… Coconas mặt tái Ä‘i vì giáºn, há»i. 
- Vì rằng quý ngài không có đầy tá»›, và được má»™t phòng chá»§ đủ ngưá»i, thì hoá ra tôi lại có hai phòng đầy tá»› không có ngưá»i. Váºy nếu tôi giao cho các ngài phòng cá»§a chá»§ thì chắc hẳn là tôi không thể cho thuê các phòng kia. 
- Thưa ông de La Mole - Coconas vừa nói vừa quay lại phÃa sau - Có phải ông cÅ©ng có ý định như tôi là chúng ta sẽ giết quách cái thằng cha kia Ä‘i không? 
- Äiá»u đó dá»… thôi - De Mole vừa nói vừa cùng vá»›i bạn chàng sá»a soạn nện cho chá»§ quán má»™t tráºn đòn roi. 
Nhưng mặc dù có dấu hiệu chẳng lành từ phÃa hai nhà quý tá»™c kia, chá»§ quán vẫn không tá» vẻ ngạc nhiên. Y lùi lại má»™t bước để đứng hẳn vào nhà và nói vá»›i giá»ng giá»…u cợt: 
- Rõ là quý ngài đây má»›i ở tỉnh lên cÅ©ng phải. Ở Paris, chuyện giết các chá»§ quán trá» không chịu cho thuê phòng đã hết kiểu cách này rồi. Bây giá» ngưá»i ta giết các đại lãnh chúa chứ không giết các anh thị dân. Nếu các ngài gào to quá, tôi sẽ gá»i hàng xóm cá»§a tôi .Và thế là chÃnh các ngài sẽ bị nện roi. Äiá»u đó quả không xứng chút nào vá»›i lước hiệu cá»§a nhị vị. 
- Ấy thế mà nó lại còn chế nhạo chúng ta - Coconas tức tối kêu lên - Mẹ kiếp! 
- Grégoire, Ä‘em khẩu hoả mai lại đây! - Chá»§ quán gá»i đầy tá»› và cái giá»ng cứ như thể gá»i "Äem ghế lại cho các quý ngài đây". 
- Trippe del papa!(1) - Coconas vừa thét vừa rút kiếm ra - Cá»±a quáºy Ä‘i cho nóng ngưá»i lên, ông de Mole! 
- Thôi thôi, xin ông, trong lúc chúng ta cá»±a quáºy cho ấm thì món súp nguá»™i mất. 
- Thế nào? Ông bảo sao? - Coconas kêu lên. 
- Tôi thấy rằng cái nhà ông Tinh tú này có lý đấy. Duy có Ä‘iá»u ông ấy không biết cách xá» sá»± vá»›i lữ khách đó thôi, nhất là khi các lữ khách đó lại là những nhà quý tá»™c. Thay vì nói năng bá»— bã vá»›i chúng ta là "Quý ông, tôi không muốn chứa quý ông" thì lẽ ra ông ta phải nói rất lịch sá»± rằng: "Thưa quà ông, xin má»i vào", rồi sau đó má»›i ghi rõ: Phòng cá»§a chá»§ ngần này, phòng cá»§a tá»› ngần này. Nếu chúng ta không có đầy tá»› thì rồi chúng ta sẽ lấy đầy tá»› vào. 
Vừa nói, De Mole vừa nhẹ nhàng gạt chủ quán đang với tay lấy súng sang một bên, đẩy Coconas vào nhà và cũng vào theo sau chàng ta. 
- Mặc kệ - Coconas nói - Tôi khó lòng tra được kiếm vào vá» trước khi tin chắc rằng nó xỉa cÅ©ng khéo như những cái que xiên mỡ cá»§a thằng cha kia váºy. 
Bình tÄ©nh nào, ông bạn thân mến - De Mole nói - Tất cả má»i quán trá» Ä‘á»u đầy những quý tá»™c bị thu hút vá» Paris để dá»± há»™i hè nhân đám cưới hoặc để chuẩn bị cho cuá»™c chiến tranh sắp tá»›i ở Flandre. Chúng ta chẳng còn tìm thấy quán khác nữa đâu. Vả lại, có lẽ ở Paris ngưá»i ta có thói tiếp đón những ngưá»i khách lạ như váºy đấy. 
- Mẹ kiếp! Ông má»›i kiên nhẫn chứ! - Coconas vừa lẩm bẩm, vừa tức giáºn xoắn bá»™ ria mép hung đỠvà lưá»m chá»§ quán . 
- Cái thằng khốn này hãy cẩn tháºn đấy: Nếu bếp núc nấu không ngon, nếu đệm giưá»ng  không ấm, nếu rượu nhà mi vào chai không đủ ba năm, nếu đầy tá»› nhà mi không nhanh chân nhẹn cẳng… 
- Thôi, thôi, thôi, thưa ông quý tộc - Chủ quán vừa nói vừa liếc con dao đeo trên thắt lưng - Ông có thể yên tâm đi, ông lạc vào xứ tiên đấy. 
Rồi y vừa khẽ nói, vừa lắc đầu: 
- Lại mấy thằng Tân giáo đây! Cái quân phản phúc ấy, từ dạo có đám cưới cái thằng Bearn nhà chúng nó với lệnh bà Margot, đứa nào cũng trở nên láo xược hẳn. 
Và vá»›i má»™t nụ cưá»i có thể khiến cho khách trá» cá»§a y rợn tóc gáy nếu há» nhìn thấy, y nói thêm: 
- Và tháºt là khoái tỉ, mình lại có mấy thằng Tân giáo rÆ¡i vào tay, và rồi… 
- Bá»› chá»§ quán! Chúng ta có được ăn hay không đây? - Coconas xoe xóe há»i, cắt ngang dòng độc thoại cá»§a chá»§ quán. 
- Vâng, xin hầu đúng ý ông, thưa ông - chá»§ quán trả lá»i. 
- Thế thì chúng ta ban ý rồi đấy, nhanh lên! - Coconas đáp. 
Rồi chàng quay vá» phÃa De Mole: 
- Này bá tước, trong lúc ngưá»i ta dá»n phòng cho chúng ta, xin ông hãy nói cho tôi hay: ông có tình cá» mà lại thấy Paris vẫn là má»™t thành phố vui tươi không, thưa ông? 
- Thế chứ, không - De Mole nói - Dưá»ng như tôi chỉ má»›i gặp ở đây những gương mặt hoặc là hoảng hốt, hoặc là dữ tợn. Có lẽ là vì những ngưá»i Paris sợ giông chăng. Ông có thấy là trá»i tối sầm và không khà oi lắm không? 
- Bá tước này, ông đang tìm cung Louvre phải không? 
- Hình như ông cũng thế thì phải, thưa ông de Coconas. 
- Váºy thì nếu ông muốn, chúng ta cÅ©ng sẽ cùng tìm đến đó. 
- Cái gì cơ. Ra phố bây giỠthì có hơi muộn quá không? 
- Muá»™n hay không, tôi cÅ©ng phải Ä‘i. Mệnh lệnh giao cho tôi rất rõ ràng. Äến Paris càng sá»›m càng tốt, và đến lúc nào, phải liên lạc ngay vá»›i quáºn công de Guise. 
Nghe đến tên quáºn công de Guise, chá»§ quán nhÃch lại gần, chăm chú nghe. 
- Hình như cái thằng ba que kia muốn nghe lá»m chúng ta đấy - Coconas nói. Là ngưá»i xứ Piémontais, chàng vốn thù dai và không thể bá» qua cho chá»§ quán Tinh tú cái tá»™i đã tiếp đón lữ khách má»™t cách kém lịch sá»±. 
- Vâng, thưa quý ông, tôi có nghe quý ông nói chuyện - Chá»§ quán vừa nói vừa chạm tay vào mÅ© trùm - Nhưng đó là để hầu quý ông tốt hÆ¡n thôi ạ. Tôi nghe đến tên quáºn công De Guise vÄ© đại là tôi chạy lại ngay. Tôi có thể giúp gì cho quý ông không? 
- A! A! Cái từ ấy có phép mầu hay sao đây. Lúc nãy mi xấc láo thế sao bây giá» lại ngá»t thế. Mẹ kiếp, này chá»§ quán, chá»§ quán… tên mi là gì ấy nhỉ? 
- Chá»§ quán La Hurière - Chá»§ quán vừa trả lá»i vừa nghiêng mình. 
- Thế này chá»§ quán La Hurière ạ, mi tưởng rằng tay ta không nặng bằng tay quáºn công de Guise hay sao mà cái tên ông ta lại khiến mi trở nên nhã nhặn thế? 
- Không ạ, thưa bá tước, nhưng tay ông ta dài hơn - Chủ quán đối đáp lại và nói thêm - Vả chăng, cần phải nói với ngài rằng Henri vĩ đại là thần tượng của dân Paris chúng tôi. 
- Henri nào? - De Mole há»i. 
- Tôi thấy hình như chỉ có một thôi, - Chủ quán nói. 
- Xin lá»—i, ông bạn, còn có cả Henri de Navarre ta xin anh đừng có nói xấu, ấy là không kể Henri de Condé là ngưá»i cÅ©ng có giá trị. 
- Những ông ấy tôi không được biết - Chủ quán đáp. 
- Vâng, nhưng ta biết há» - De Mole nói - Và vì ta được gá»i gắm cho đức vua Henri de Navarre. Ta xin anh đừng có nói xấu vá» Ngưá»i trước mặt ta. 
Chá»§ quán không trả lá»i de Mole, chỉ khẽ chạm tay vào mÅ© trùm và tiếp tục săn đón Coconas: 
- Váºy là đức ông sắp được hầu chuyện quáºn công de Guise vÄ© đại. Äức ông tháºt là má»™t nhà quý tá»™c sung sướng. Hẳn là đức ông đến để… 
- Äể làm gì? - Coconas há»i. 
- Äể dá»± há»™i - Chá»§ quán trả lá»i vá»›i má»™t nụ cưá»i kỳ quặc. 
- Có lẽ anh phải nói là dá»± các há»™i hè thì hÆ¡n, vì ta nghe nói là Paris ngáºp ứ những há»™i vá»›i hè. Ãt ra thì ngưá»i ta cÅ©ng chỉ nói vá» vÅ© há»™i, tiệc tùng vá»›i Ä‘ua ngá»±a mà thôi. Ở Paris má»i ngưá»i vui chÆ¡i khá đấy chứ nhỉ? 
- Thưa ông, vẫn còn từ tốn thôi, Ãt ra là tá»›i lúc này. - Chá»§ quán đáp - Nhưng mà ta sắp được vui chÆ¡i đấy, tôi mong là thế. 
- Äám cưới cá»§a đức vua Navarre thu hút nhiá»u ngưá»i tá»›i thành phố này đấy chứ - De Mole nói. 
- Thưa ông vâng, nhiá»u kẻ Tân giáo - La Hurière trả lá»i vá»— mặt luôn. Rồi y tÄ©nh trà lại, nói: 
- À xin lỗi, có lẽ quý ngài theo Tân giáo chăng? 
- Ta mà theo Tân giáo à - Coconas kêu lên - Thôi Ä‘i! Ta là ngưá»i Giatô giáo cÅ©ng giống như đức cha giáo hoàng váºy. 
La Hurière quay vá» phÃa De Mole tá»±a như muốn há»i dò, nhưng hoặc là vì De Mole không hiểu cái nhìn cá»§a chá»§ quán, hoặc là vì chàng thấy nên trả lá»i bằng má»™t câu há»i khác thì tiện hÆ¡n. 
- Nếu anh không biết vỠđức vua Navarre, chá»§ quán La Hurière, có lẽ anh biết tà gì vỠđô đốc chăng? Ta nghe nói đô đốc có được hưởng má»™t ân sá»§ng nào đó ở triá»u đình. Vì ta được gá»i gắm đến chá»— ông ta nên ta muốn biết ông ta ngụ tại đâu, nếu như nói ra cái địa chỉ ấy không làm sướt lưỡi anh. 
- Ông ta đã từng ở tại phố Béthisy, thưa ông, từ đây Ä‘i rẽ phải - Chá»§ quán nói vá»›i vẻ hài lòng không che Ä‘áºy nổi. 
- Thế nào? Ông ta đã từng ở… - De Mole há»i - Ông ta chuyển nhà rồi à? 
- Vâng, có lẽ là chuyển khá»i thế giá»›i này. 
- Thế là thế nào? - Cả hai nhà quý tá»™c cùng kêu lên - Äô đốc chuyển khá»i thế giá»›i này à! 
- Sao ạ? Ông de Coconas - Chá»§ quán tiếp vá»›i má»™t nụ cưá»i láu lỉnh - Ông thuá»™c vá» phe de Guise mà ông không biết gì cả ư? 
- Gì mới được chứ? 
- Hôm qua, khi đô đốc Ä‘i ngang quảng trưá»ng Saint-Germain l Auxerrois, trước nhà cha Pierre Piles, đô đốc bị trúng má»™t phát đạn hoả mai. 
- Ông ta bị giết rồi! - De Mole kêu lên. 
- Không, viên đạn chỉ làm gãy cánh tay và cụt hai ngón tay, nhưng ngưá»i ta hy vá»ng rằng đạn được tẩm thuốc độc. 
- Sao, đồ khốn nạn! - De Mole kêu lên - Chúng bay hy vá»ng rằng… 
- Tôi muốn nói "ngưá»i ta cho rằng" - Chá»§ quán chữa lại - Chúng ta không nên xÃch mÃch nhau vá» câu chữ, lưỡi tôi bị nhÃu đấy. 
Và chá»§ quán La Hurière vừa quay lưng vá» phÃa De Mole, vừa thè lưỡi ra vá»›i Coconas vẻ giá»…u cợt và kèm theo cá» chỉ đó là má»™t cái liếc nhìn đầy vẻ thông đồng. 
- Tháºt à! - Coconas mặt tươi hÆ¡n há»›n nói. 
- Tháºt thế ư! - De Mole lẩm bẩm vá»›i vẻ ngạc nhiên Ä‘au đớn. 
- Tháºt đúng như tôi vừa được hầu chuyện quý ngài đây - Chá»§ quán trả lá»i. 
- Váºy thì tôi đến cung Louvre ngay đây - De Mole nói - Liệu tôi có gặp đức vua Henri ở đấy không nhỉ? 
- Có thể lắm, vì ông ta ở luôn đấy. 
- Và tôi cÅ©ng đến Louvre đây - Coconas nói - Liệu tôi có gặp được quáºn công de Guise không? 
- Hẳn thế, vì tôi mới thấy ngài đi cùng với hai trăm vị quý tộc qua đây một lát thôi. 
- Váºy thì Ä‘i nào, ông de Coconas - De Mole nói. 
- Tôi xin theo ông - Coconas đáp. 
- Nhưng còn bữa tối thì sao, thưa quý vị? - Chá»§ quán há»i. 
- À - De Mole đáp - Có lẽ ta sẽ ăn tối ở chỗ đức vua Navarre. 
- Còn ta thì ở chá»— quáºn công de Guise - Coconas tiếp. 
- Còn ta - Chá»§ quán nói sau khi nhìn dõi theo hai nhà quý tá»™c Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa Louvre - Ta sẽ đánh bóng cái mÅ© sắt cá»§a ta, tra ngòi cho khẩu hoả mai và mài mác. Ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì? 
Chú thÃch: 
(1) Má»™t lá»i rá»§a ý như "Tiên sư cha cái thằng"
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 09:31 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |