17-10-2008, 10:57 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Trôi theo dòng Ä‘á»i - Quỳnh Dao
Trôi theo dòng Ä‘á»i
Tác giả: Quỳnh Dao
Chương 1
Mùa Giáng Sinh năm dân quốc thứ 42.
Mưa bụi lất phất, gió đêm mát lạnh. Mặt đưá»ng nhá»±a bóng loáng thấp thoáng ánh đèn phố và nguá»i qua lại, hai chuá»—i dây đèn mà u nÆ¡i gác chuông nhà thá» lấp lánh, tô Ä‘iểm cho vẻ mỹ miá»u cá»§a mà n đêm. Trong má»™t biệt thá»± sang trá»ng, tiếng hát Bá»™i Tần và Ty Äại Ä‘ua vá»›i tiếng cưá»i, tiếng nói là m khÆ¡i dáºy sức sống cá»§a đêm khuyạ
Ká»· Viá»…n cháºm rãi bước trên đưá»ng, chiếc áo blouson mà u cà phê, mái tóc bồng lấm tấm những giá»t nước lóng lánh, và đôi già y bết bùn Ä‘ang bước phóng túng nhưng tá»± tin.
Rẽ qua góc phố, đến má»™t ngõ hẻm rá»™ng, cho tay và o túi lấy ra mảnh giấy trong túi ra xem lại địa chỉ, Viá»…n dừng bước trước má»™t thà nh tưá»ng lá»›n, chiếc cổng tô mà u nâu Ä‘á». Hai chữ "Äá»— Ngụ" trước cổng đã xác nháºn địa chỉ. Viá»…n bấm chuông đứng đợị
Cá»a mở, má»™t tá»› gái ăn mặc tháºt tươm tất đưa mắt ngắm nghÃa Viá»…n rồi để chà ng bước và ỠÄèn mà u dăng khắp hà ng cây, mái hiên ... Bóng ngưá»i, tiếng cưá»i nói, tiếng nhạc ồn à ỠViá»…n bị hấp dẫn bởi không khà tươi vui nà y, chà ng mỉm cưá»i hà i lòng.
Ngưá»i tá»› gái lên tiếng.
- Thưa ông tìm ai ạ?
- ông Äá»— Gia Văn má»i tôi đến dá»± dạ há»™i, tôi và o được chứ hả cổ
- Dạ má»i ông và á»
Ngưá»i tá»› gái đưa mắt nhìn theo Viá»…n, ngưá»i ở đâu ra mà đến dá»± dạ há»™i vá»›i y phục "rừng rú" như thế nà ỵ
Viá»…n bước nhanh và o nhà , qua bá»±c thá»m có đôi tình nhân ngồi tâm sá»±, chà ng mở cánh cá»a kÃnh lá»›n, cá» mạnh chân lên thảm, chưa kịp bước và o thì đã có ngưá»i tiến đến kéo vai vui mừng:
- Trá»i Viá»…n, mà y cÅ©ng đến vá»›i tụi nà y nữa à ?
Viá»…n cuá»i:
- Hết lòng vá»›i bạn bè như thế nà y thôi chứ! nhưng mà y đừng đụng tá»›i ngưá»i tao, coi chừng lấm bùn bây giá». Tao vừa Ä‘i săn vá» thấy giấy mà y để lại là đến đây ngaỵ
Ná»n nhà bóng như tráng mỡ, ghế được dá»i sát và o tưá»ng để trống chá»— là m sà n nhảỵ Trên trần nhà mấy ngá»n đèn nhá» tá»a ánh sáng dịu dà ng, ấm cúng. má»i cặp mắt trong phòng Ä‘á»u đổ dồn vá» phÃa Viá»…n. Ngắm nhìn lại mình, Viá»…n cưá»i nói:
- Tao ăn mặc thế nà y mà và o đây là m bẩn sà n nhà mà ỵ
- Tất cả Ä‘á»u là bạn cá»§a mình cả mà , sao mà y ngá»› ngẩn thế!
Äá»— Gia Văn là má»™t anh chà ng đẹp trai đúng kiểu "con nhà già u há»c giá»i đẹp trai". Bá»™ áo mà u *** sắt, cà vạt đỠlà m khác biệt hẳn vá»›i vóc dáng vạm vỡ cá»§a Viá»…n. Viá»…n đưa mắt quét má»™t lượt khắp phòng. Má»™t gã thanh niên ốm yếu khác lại bước đến, chìa ly rượu trên tay cho Viá»…n:
- ê Viá»…n, mà y Ä‘i đâu mà biệt tÃch cả mấy hôm, bây giá» má»›i chịu dẫn hồn xác vỠđây thế? Saá» Lên núi có bắt được con chồn, con cáo nà o không?
Viá»…n cưá»i, để hở hà m răng trắng ra ngoà i
- à được cả má»™t bầu không khà trong là nh. Kỳ nà y xui quá, Ä‘i ba ngà y mà mưa hết hai ngà y thú rừng rút trong hang đâu dám ra, Ä‘uổi có má»™t con heo rừng mà hắn cÅ©ng bắn không trúng thì là m sao có thịt? Nà y Hồ Như Vy, nếu mà y thÃch, hôm nà o Ä‘i săn tao sẽ rá»§ mà y đị
Anh chà ng có tên Hồ Như Vy trỠmôi, khiến cho gương mặt sữa cà ng có vẻ trẻ con hơn:
- Thôi đừng nói xạo, lần trước mà y cũng hứa cho tao đi, rồi sau cùng lại trốn đi một mình.
- Không phải tao không muốn rủ mà y đi, nhưng chỉ sợ mà y săn chẳng được thú mà lại bị thú cõng đi mất thì nguỵ Tao ăn là m sao nói là m sao với ông bà già mà y đây chứ?
Hồ Như Vy nói như thét:
- Thôi! Vừa thôi chứ, hạ nhau chi nặng thế?
Lại có thêm mấy ngưá»i bạn đến, há» vây quanh Viá»…n vồn vã há»i thăm kết quả cuá»™c săn. Viá»…n bá»—ng nhiên trở thà nh trung tâm Ä‘iểm cá»§a buổi dạ há»™i, má»™t thiếu nữ chen chân và o đám đông, đến trước mặt Viá»…n, kéo Văn đến bên cạnh, nói lá»›n:
- Anh Văn, là m Æ¡n giá»›i thiệu xem nà á»
Viá»…n hÆ¡i ngạc nhiên trước vẻ hồn nhiên cá»§a cô gáị Dưới đôi chân mà y sáºm là đôi mắt Ä‘en nháỵ áo Ä‘en, váy đỠlấm tấm kim tuyến. Äúng là chú beo hoang. Viá»…n nhìn cô mỉm cuá»i, Văn vui vẻ giá»›i thiệu:
- à quên, Viá»…n nà y, đây là Gia Linh, em gái tao, nó còn có biệt hiệu là Con Mèo Hoang, chuyên nghiệp cấu xé, vì váºy tao mong rằng mà y nên "Kinh nhi viá»…n chi".
Linh cảnh cáo ông anh:
- Anh Văn, anh nên coi chừng thân anh trước.
Văn trợn mắt:
- Coi chừng cái gì, tôi có tán tỉnh gì cô đâu mà sợ móng vuốt cô chứ?
Linh nhướng mà y:
- Có chắc không?
Vừa nói cô ta vừa nhảy chụp tới, Văn đưa tay nắm chặt tay em la to:
- Äừng là m ồn Linh, coi chừng anh Viá»…n cưá»i cho bây giá».
Gia Linh đứng lại, đưa mắt ngắm nghÃa Viá»…n như nhà há»a sÄ© Ä‘ang ngắm ngưá»i mẫu, rồi gáºt gù, nói thẳng:
- Anh Viá»…n à ? tôi thÃch gá»i Viá»…n không thôi và tôi mong Viá»…n cÅ©ng gá»i tôi như thế.
Viá»…n cưá»i cúi thấp ngưá»i xuống chà o đùa cợt:
- Dạ thưa Gia Linh ạ!
Gia Linh hứng thú:
- Viá»…n, tôi nghe danh Viá»…n từ lâu lắm rồị ông anh tôi cứ ca ngợi Viá»…n hoà i, nà o là săn bắn, ngoại giao, tán dóc, nhảy đầm ... má»™t câỵ ông ấy là m như Viá»…n là nhất, vì váºy đã từ lâu tôi muốn xem Viá»…n tai to mặt bá»± đến thế nà á»
Văn chen và o:
- Nguy cho mà y rồi Viá»…n Æ¡i, tá»± mà y tìm rắc rồi đấy nhé, cô em gái tao Ä‘ang muốn "chÆ¡i" mà y đấy, nó nhảy giá»i, hát hay, tà nữa mà y phải hợp ca vá»›i nó rồi đó. Bây giá» theo tao, tao giá»›i thiệu mà y vá»›i má»™t ngưá»á»‹
Vừa nói, Văn vừa kéo Viá»…n ra khá»i đám đông. Không hiểu ai đã thay má»™t diã nhạc má»›i bản "Khu rừng thà nh Vienne". Gian phòng trầm xuống, sá»± ồn à o do Viá»…n mang lại nãy đã biến mất. Gia Linh bị cuốn theo tiếng nhạc, chiếc váy no tròn quay cuồng trong tay Vỵ
Viá»…n theo Văn bước vá» phÃa cá»a sổ, má»™t cây Giáng Sinh rá»±c rỡ treo những ngá»n đèn nhá» chuông và ng, bóng mà u, và những gói quà xinh xinh. Má»™t cô gái tóc xõa quay lưng Ä‘ang cặm cụi dán số lên các gói quà . Văn nói:
- Chốc nữa có mà n trao đổi quà tặng bằng cách rút số, ai trúng số nà o sẽ lãnh gói quà mang số đó.
- Chết! Sao mà y không bảo để tao mang quà đến, bây giá» là m sao đâỷ Váºy thôi, tao không rút thăm váºá»µ
- Tôi đã để thêm một gói và o rồị
Ngưá»i con gái ngồi dưới đất đột nhiên lên tiếng. Viá»…n nhìn xuống, không cần Văn giá»›i thiệu, Viá»…n cÅ©ng biết cô ta là ai rồị Äôi mắt ướt át như bà y tá» hà ng trăm lần Văn mang ra tâm sá»± không đợi giá»›i thiệu, Viá»…n nói:
- Nếu tôi đoán không lầm đây là chị Khâm?
Ngưá»i con gái cưá»i:
- Vâng, còn anh là Viễn?
Viá»…n gáºt đầu:
- Tôi là Viá»…n, chị lÃ ÄÆ°á»ng Khả Khâm?
- Anh gá»i tôi là Khâm được rồi, tôi thấy anh hoà n toà n khác hẳn vá»›i con ngưá»i tôi nghe kể và tưởng tượng.
- Thế à ? Khác ở chỗ nà o ạ?
- Anh không đẹp trai, nhưng có đầy nam tÃnh. anh Văn hình dung anh chẳng giống ai cả, lúc thì như má»™t công tá» bá»™t. lúc lại lang bạt giang hồ, khi là má»™t kẻ vÅ© phu, lúc lại là má»™t thư sinh ngoan ngoãn.
Văn chen và o cưá»i:
- Hắn là thế đấy Khâm ạ. Äừng vá»™i kết luáºn, để quen rồi cô sẽ thấy những Ä‘iá»u anh nói vá» hắn không sai tà nà o cả. Hắn là con ngưá»i láºp dị mà .
Nụ cưá»Ã¬ trên môi cô gái vừa như thân máºt vừa như có vè phù du sao đấy, Viá»…n lên tiếng:
- Anh Văn Ä‘ang thổi phồng tôi lên đấỵ Dù sao những Ä‘iá»u tôi nghÄ© vá» cô chẳng khác con ngưá»i tháºt cá»§a cô tà nà o cả.
- Anh nghÄ© vá» tôi ra saá»
- Hoà n toà n như những gì tôi đang thấỵ
Nụ cưá»i trên môi Khâm chợt tắt, gương mặt nà ng biến thà nh xa lạ, nà ng bình thản:
- Cám Æ¡n anh. Rồi quay sang Văn - Tay em dÃnh đầy hồ, em phải Ä‘i rá»áº¡ à anh, Tưá»ng Vi phải vá» trước 10 giá», anh nhá»› đưa cô ấy vá» nhé. Vá» tối quá anh chị cô ấy lại là m tình là m tá»™i nó.
- ÄÆ°á»£c rồi, để tôi bảo anh Vy đưa vá» chá»
Khâm cưá»i:
- ông Hồ Như Vy đấy à ? ông ấy đang chết mê chết mệt cô em gái của anh thì còn thì giỠđâu mà đưa đón aị
- Aỉ Gia Linh hả? Không được nó còn con nÃt lắm.
- Nó đã 18 tuổi rồi chá»› nhá» nhÃt gì nữả
Khâm xoay lưng bước Ä‘i, Văn nhìn theo đến khi khuất, chà ng quay sang Viá»…n giải thÃch:
- Cái cô mặc áo xanh lục ngồi kia là Tưá»ng Vi, bạn thân nhất cá»§a Khâm đấỵ Chúng tôi Ä‘ang định giá»›i thiệu cô ấy cho ông Vy mà ... Văn ngáºp ngừng, rồi chà ng bá»—ng vá»— nhẹ lên vai Viá»…n há»i - Anh thấy Khâm thế nà á»
Viễn lơ đãng nhìn chiếc váy đỠtung bay nhịp nhà ng theo nhịp bước nhảy, chà ng thỠơ đáp:
- Tuyệt, tuyệt lắm, cáºu có phúc và có óc thẩm mỹ lắm. Thế nà o, bao giá» là m lá»… Ä‘Ãnh hôn đấỷ
- Äịnh và o kỳ nghỉ mùa đông, trước tết và i ngà ỵ Tụi nà y định là m tháºt long trá»ng. Cáºu phải tá»›i đấy nhé!
- Nếu tôi không ở trên núị
- Sao cáºu chịu khó quá thế, trá»i lạnh thế mà cÅ©ng Ä‘i núi saá»
Duá»›i vầng trán rá»™ng, đôi mắt Viá»…n khó hiểu là m sao Viá»…n không đẹp trai, nhưng cÆ¡ thể hắn toát ra vẻ quyến rÅ© lạ lùng, không phải chỉ quyến rÅ© phụ nữ. mà ngay cả những thằng con trai, những ngưá»i ká» cáºn cÅ©ng thế. Phải chăng đó là do sinh khÃ? Những luồng sinh khà lúc nà o cÅ©ng cuồn cuá»™n toát ra lôi cuốn ngưá»i khác. Nắm tay bạn, Văn nói:
- Viễn tao không thể hiểu cách sống của mà y thế nà o cả.
Viá»…n mỉm cuá»i, ánh mắt chà ng rá»i chiếc váy Ä‘á», chà ng quay lại nhìn bạn. Viá»…n thÃch Văn, thÃch vẻ nho nhã yếu Ä‘uối cá»§a chà ng, và đó cÅ©ng là má»™t khuyết Ä‘iểm cá»§a Ä‘á»i Văn. TÃnh Văn vồn vã rá»™ng rãi, trong lá»›p được thầy yêu bạn qúi, Văn cÅ©ng là đối tượng cá»§a nhiá»u cô gáị Khuôn mặt thanh tú kia, chà ng nhá»§ thầm, nếu chà ng là con gái, chắc chà ng cÅ©ng sẽ yêu thầm Văn mất. Khâm quả tháºt may mắn, có được vị hôn phu đẹp trai và hiá»n háºu như thế. Chà ng đảo mắt nhìn khắp nÆ¡i gian phòng - Lại có má»™t gia đình cao sang như thế nà y thì nhất Ä‘á»i rồị
Má»—i ngưá»i có má»™t Ä‘á»i sống riêng, tùy theo hoà n cảnh, Viá»…n nhá»§ thầm, và đưa tay lên vuốt nhẹ chuá»—i giây bạc treo trên khung cá»áº¡
- Hoà n cảnh của Văn và tôi hoà n toà n khác biệt, Văn có một mái ấm gia đình, có một tình yêu lý tưởng. Còn tôỉ tôi còn phải đi tìm mới có được.
- Tìm cái gì?
- Tìm cái gì á» tìm cái gì tôi cÅ©ng không biết, có thể là những cái có thể là m cho cuá»™c Ä‘á»i tôi được an định.
Văn lắc đầu:
- Tôi cà ng không hiểu ý ông muốn nói gì cả?
- Rồi anh sẽ hiểụ
Tiếng nhạc ngưng lại để bắt đầu một bản nhạc khác.
- Con ngưá»i bao giá» cÅ©ng thế, cứ để suốt cả cuá»™c Ä‘á»i mình Ä‘i tìm kiếm tìm, nhưng chẳng biết kiếm tìm Ä‘iá»u chị Rồi Viá»…n nói lảng: - Cô em gái cá»§a cáºu đến rồi kìa, cô ấy trẻ như má»™t đóa hoa nghinh xuân, như ánh lá»a xanh trong lò. Viá»…n xuống giá»ng tháºt thấp. - Nó mà bùng cháy lên chỉ có trá»i má»›i dáºp tắt nổị
Vâng, ngá»n lá»a đã đến trước mặt Viá»…n và Văn. Tháºt vô tư, Linh nắm tay Viá»…n nói:
- Anh nhảy nghá» lắm mà , sao không ra biểu diá»…n mà đứng đây là m gì? Mong rằng nghá» nhảy nhót cá»§a anh cÅ©ng tuyệt vá»i như nghá» leo núi cá»§a anh váºá»µ Quay sang Văn, Gia Linh thòng thêm má»™t câụ - Anh Văn, anh là chá»§ mà anh cứ để Tưá»ng Vi lạc lõng thế nà y chị Khâm buồn cho xem.
Nói Xong Linh kéo Viá»…n ra sà n. Viá»…n há»i trong khi đưa tay má»i Linh nhảy Ä‘iệu Rumba:
- Cô không sợ bẩn à ?
- Bẩn à ? Äâu có tên đà n ông nà o dám tá»± xưng mình là sạch đâủ
Thế là chiếc váy đỠlại quay cuồng, quay quồng, âm thanh trà n ngáºp lôi cuốn cả hai, những bước chân nhịp nhà ng sống động. quay, quay tròn, Gia Linh vừa xoay nguá»i vừa cưá»i nóị
- Anh tháºt tuyệt!
- Cô cũng thế!
Viá»…n nói xong kéo Gia Linh trở vá» ghế, nÆ¡i Văn Ä‘ang nói chuyện vá»›i ngưá»i con gái có đôi bÃm đẹp. Äôi mắt to ngÆ¡ ngác trên gương mặt trắng xanh là m rung động lòng ngưá»á»‹ Văn đứng lên:
- Tôi xin giá»›i thiệu đây là anh Viá»…n, đây là Tưá»ng Vi, sinh viên ban Sá» Äịa, Äại há»c sư phạm, bạn rất thân cá»§a Khâm.
- Xin chà o cộ
Viá»…n cúi chà o tháºt thấp rồi thuáºn ngưá»i ngồi lên ghế. Nhìn chiếc nÆ¡ Ä‘en, chiếc áo xanh lá cây hÆ¡i bạc mà u và đôi già y mòn đế, Viá»…n há»i:
- Sao cô không nhảỷ
Tưá»ng Vi nhìn xuống, đáp tháºt rụt rè:
- Tôi, ... tôi không biết nhảỵ
Gia Linh chen và o, nắm tay Tưá»ng Vi cố lôi ra:
- Chị phải táºp chứ, lại đây, để em dạy chá»
Tưá»ng Vi nói như van xin:
- Äừng, đừng Linh ạ, em xem kìa, đám kia định yêu cầu em hát đấỵ
Vâng đằng kia đám con trai Ä‘ang tụ há»p, không hiểu há» Ä‘ang tÃnh toán cái gì. mà má»™t lúc sau Hồ Như Vy bị chụp má»™t chiếc mÅ© giấy nhá»n lên đầu, cả ngưá»i bông giấy vá»›i chiếc gáºy trên tay, và bị đẩy đến trước mặt Gia Linh. Gã đứng sững như má»™t chú há», và cúi ngưá»i xuống nói năng lẩm cẩm:
- Bỉ nhân thể theo lá»i yêu cầu cá»§a toà n thể quý khách, má»i nữ hoà ng cá»§a buổi dạ há»™i hôm nay lên biểu diá»…n má»™t mà n đơn cạ
Nói xong, hắn cúi nguá»i xuống định chà o, chiếc nón giấy trên đầu rÆ¡i ụp xuống, Vy đưa tay chụp lại, không ngá» ai đã "Äùa giai" đặt ly nước trái cây lên trên, khiến nước đổ tung tóe, má»i ngưá»i được dịp cuá»i hả hệ Trong tiếng ồn à o, Gia Linh bước và o giữa phòng. má»™t phút yên lặng, không chá» ngưá»i giá»›i thiệụ Linh bắt đầu bằng bản nhạc "Johny My Love" (Johnny nguá»i yêu cá»§a tôi).
Dứt tiếng hát, má»™t trà ng pháo tay ròn rã trong tiếng "bis" "bis". Viá»…n ngồi trong má»™t góc phòng nhìn ngưá»i thiếu nữ Ä‘ang được đám đông vây quanh vá»›i nụ cưá»i cố hữu trên môị
- Giá»ng ca cá»§a Linh cÅ©ng khá lắm phải không ông?
Có tiếng há»i cá»§a ngưá»i thiếu nữ ngồi bên cạnh, Viá»…n quay sang. Thì ra Khâm, không biết đến ngồi cạnh chà ng từ lúc nà o, nguá»i con gái Ä‘ang mỉm cưá»á»‹ Nà ng nói tiếp:
- Linh chẳng thÃch há»c hà nh tà nà o cả, đáng lý ra lên cho cô ấy há»c nhạc lý thì hÆ¡n.
- Vâng cô ấy rất có triển vá»ng trở thà nh ca sÄ©.
Gia Linh hớn hở trong tiếng khen nhiệt thà nh ấỵ Nà ng vỗ nhẹ tay và o nhau, nói lớn:
- Tôi xin hát tiếp má»™t bản nữạ Bản nhạc nà y chắc quý vị chưa được nghe bao giá», đó là bản "Thuyá»n."
Viá»…n thấy hình như Khâm xúc động. Nà ng đặt chiếc ly trên tay xuống bà n và đứng báºt dáºá»µ Viá»…n thoáng nghe nà ng nói nho nhá» sau cái chau mà y:
- Sao cô ấy lại hát bản nà ỷ
Viá»…n không hiểu ý nà ng muốn nói gì và chà ng quay lại nhìn Gia Linh. Má»i nguá»i đã yên lặng, Gia Linh ngước mắt nhìn lên, tiếng hát vút cao:
- Con thuyá»n nhá» lênh đênh trên giòng nước
Thuyá»n mang theo giấc má»™ng đẹp như thÆ¡
Qua bao nhiêu bỠbến với sông hồ
Xuân vừa hết thì thu buồn chợt đến
Giấc mộng xưa vẫn tà n theo năm tháng
Thá»i gian Ä‘i bao giông bão Ä‘i qua
Äã bao lâu phiêu bạt khắp sông hồ
Ngà y tháng lạnh tà n phai dần mộng ước
Con thuyá»n vẫn lênh đênh trên sóng nước
Äã bao năm chưa thấy bến bỠđâu
Một giây phút yên lặng, rồi tiếng vỗ tay bùng nổ.
Bây giá» thì Viá»…n đã hiểu tại sao Khâm lại khó chịu chau mà y, lá»i ca nặng ná», buồn thảm quá.
Văn lên tiếng:
- Lá»i ca đẹp quá phải không?
- Bi thảm quá, của ai thế?
- Không rõ, nhưng Khâm đã phổ nhạc.
Viễn ngạc nhiên:
- Tháºt không? Cô ấy há»c ban sỠđịa cÆ¡ mà ?
- Cha Khâm là một nhạc sĩ.
- Ã .
Viá»…n nhìn ra cá»a sổ, má»™t ngưá»i Ä‘ang đứng lặng bên ngoà ị
Chà ng không thể ngồi yên được trong tiếng nhạc ồn à ỠCác bạn chà ng tay trong tay thà nh hà ng dà i nhảy bản "Hãy nhìn chiếc già y mới của tôi". Viễn đứng lên đưa tay bắt tay Văn:
- Văn, xin lỗi, tao phải rút lui trươc.
Văn nhìn đồng hồ:
- Sao chưa đến 10 giỠmà .
- Tao vừa mệt vừa buồn ngủ sau mấy hôm trên núị Thôi cho tao lui trước đị
- Hôm nay là Giáng Sinh phải chÆ¡i cho đã, mà y cÅ©ng nên ở lại vá»›i tụi taá»
- Cám Æ¡n mà y, nhưng tao mệt tháºt.
Văn hiểu Viá»…n đã quyết định nên chà ng cÅ©ng đứng lên. Viá»…n nhẹ gáºt đầu chà o từ biệt Tưá»ng Vi xong bước đị Khâm lách ngưá»i tá»›i há»i:
- Saá» Äịnh vá» Ã ?
Viá»…n gáºt đầu:
- Vâng tôi mệt quá vỠngủ sớm mới được.
- Váºy thì đến rút số trước váºá»µ
- Tôi thấy không cần lắm, vì tôi không mang theo món quà nà o đến cả.
Văn chen và o:
- Khâm đã chuẩn bị đầy đủ, nếu mà y không rút thì thừa má»™t góị Viá»…n mà y đừng phụ lòng ngưá»i sắp đặt cuá»™c vui nà y chứ?
- Xong rồị
Viễn nói xong theo chân Văn và Khâm đến bên cây Giáng Sinh. Khâm lấy chiếc hộp nhỠđựng số đưa ra cho Viễn. Viễn bốc được số năm. Khâm tìm gói quà trao cho Viễn, Văn nói:
- Mở ra xem coi cái gì?
Viá»…n mở ra, bên trong là chiếc thuyá»n nhá» bằng xương. Viá»…n ngỡ ngà ng, Khâm cÅ©ng thế, trong khi Văn có vẻ thÃch thú:
- à chiếc thuyá»n con, nó sẽ chở đầy má»™ng tưởng cá»§a mà ỵ
Khâm nói tháºt nhá»:
- Tôi mong cho ảo ảnh không tà n phai, cho giấc mÆ¡ chá»› xa vá»i, cho anh đủ ý chà để khắc phục má»i khó khăn, cho chiếc thuyá»n nà y sẽ bao giá» cÅ©ng đẹp, cÅ©ng huy hoà ng như ý muốn.
Nụ cưá»i hiện lên trên mép Khâm, Viá»…n cÅ©ng cưá»i theo, chà ng ngắm nghÃa chiếc thuyá»n con:
- Cám Æ¡n chị. Chiếc thuyá»n nà y đã tìm tá»›i tôi vì nó biết rằng chỉ có tôi là bến lý tưởng. HÆ¡n nữa ... Viá»…n nhìn đôi vợ chồng sắp cưới - Tôi cÅ©ng là má»™t tay lái tà i bạ
Quay lưng bước ra cá»a, Viá»…n Liếc nhìn đám đông lần cuốị Cô gái áo đỠquay cuồng giữa đám đông trong tiếng cưá»i rá»™n rã. Văn, Khâm đưa Viá»…n ra táºn cá»a, Viá»…n nói to:
- Chà o ông bà , cám Æ¡n ông bà tháºt nhiá»á»¥ Äêm nay sẽ tháºt vui vá»›i chiếc thuyá»n tuyệt vá»i đẹp nà ỵ
- Chúc anh ngá»§ ngon giấc. Văn nói, đưa tay chà ng vòng qua ngang ngưá»i Khâm.
Mưa vẫn rơị Äi má»™t Ä‘oạn Viá»…n quay đầu nhìn lại đôi vợ chồng sắp cưới vẫn còn đứng đấy, má» má» sau mà n mưạ Viá»…n lầm lÅ©i bước qua những vÅ©ng nước trên đưá»ng.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
17-10-2008, 10:58 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 2
Äêm đã Khuya, phòng khách rá»™ng thênh thang ngáºp đầy bông giấy và rác rưới, nệm ghế, đĩa hát rÆ¡i rải rác đó đây từng chiếc má»™t. Äầy đủ ý nghiã cá»§a má»™t buổi tiệc tà n, chỉ có những ngá»n đèn ngÅ© sắc trên cây Giáng Sinh là vẫn bình yên chá»›p tắt.
Khâm ngồi trên ná»n gạch cạnh chiếc máy hát đã im lìm từ lâu, nà ng chá»n từng chiếc đĩa hát má»™t cho và o bao, Gia linh đã tuá»™t già y, xuôi tay ngáp dà i mệt má»i, cô nà ng lừng khừng bước và o trong:
- Mệt quá, nhấc chân lên muốn không nổi, tôi phải đi ngủ mới được.
Văn hét:
- Linh, mà y chÆ¡i cho đã rồi Ä‘i ngá»§ hả, không ở lại dá»n dẹp saá»
Linh ngáp dà i:
- Dá»n dẹp cái gì? Mệt quá! Thôi để đấy mai cô Châu dá»n dẹp má»™t chút là xong ngay chá»› gì.
Nói xong Gia Linh lại ngáp thêm mấy cái rồi kháºp khá»…nh bá» Ä‘i và o trong.
Văn cúi xuống ngồi cạnh Khâm để phụ với nà ng, chà ng cằn nhằn:
- Con Linh lúc nà o cÅ©ng váºy, lưá»i không ai bằng.
Khâm mang đĩa nhạc sắp xếp lại thà nh chồng:
- Thôi kệ cô ấy, nhảy suốt đêm không nghỉ thì là m sao không mệt! Mấy giỠrồi ảnh em cũng phải vỠchứ, không mẹ mong!
Văn nắm lấy tay Khâm, chà ng quỳ trên ná»n gạch nhìn ngưá»i yêu, nâng cằm nà ng lên, đôi mắt nà ng bao giá» cÅ©ng xa vắng.
- Äừng nghÄ© đến thá»i gian, chỉ có giây phút nà y là em má»›i tháºt sá»± thuá»™c vá» anh. NghÄ© cÅ©ng lạ, tại sao chúng ta kéo chi thêm má»™t lÅ© bạn đến ồn à o là m mất cả thá»i gian riêng rẽ cá»§a hai đứa mình váºy hả em?
Khâm cưá»i, nà ng nhìn Văn lắc đầu:
- Anh thì lúc nà o cÅ©ng váºy, khi việc chưa đến thì lo ngược xuôi để là m cho bằng được, rồi đến khi việc xong lại hối tiếc, lại than van ... Phải chăng đấy là cố táºt cá»§a má»i ngưá»á»‹ Quay nhìn cảnh há»—n độn chung quanh, Khâm thở dà ị
- Thê lương là m sao lúc tà n cuá»™c. Sau cái vui, con ngưá»i có cảm giác cô đơn, trách chi anh chẳng hối tiếc. Nhưng anh Văn, chúng ta chẳng phải sống mãi trong tình trạng như vầy saá» Dầu gì Ä‘i nữa, buổi tối hôm nay vẫn có kết quả đẹp, má»i ngưá»i Ä‘á»u vui vẻ cả.
- Nhưng có má»™t ngưá»i không vuị
- Aỉ
- Ká»· Viá»…n.
Khâm nghiêng nghiêng đầu suy nghĩ.
- Viễn à ? Sao anh biết ông ấy không vuỉ
- Anh thấỵ
Khâm nhìn chồng đĩa:
- Anh Văn, em thấy Viá»…n chẳng có chá»— nà o đáng phục cả, ngược lại em thấy ông ấy là m sao ấỵ anh thổi phồng anh ấy quá nên khi gặp mặt lần đầu em đã thà nh tháºt đối xá», không ngỠông ấy ...
Văn cắt ngang
- Em chưa rõ hắn thì hãy khoan kết luáºn, con nguá»i hắn phức tạp lắm chứ không bình thuá»ng như em nghÄ© đâụ
Khâm cưá»i, nà ng nhìn thẳng và o mắt Văn:
- Thôi là m gì mà mặt mà y nhăn nhó thế! Viá»…n đối vá»›i anh hồ như quan trá»ng hÆ¡n cả em, em chỉ nói váºy mà anh đã ...
Văn kéo Khâm và o lòng, chà ng nói:
- Äừng có ngu Khâm ạ, đừng nói chuyện thiên hạ nữa, ở đây bây giá» chỉ còn có hai đứa mình mà ...
Nói xong chà ng đặt môi lên môi Khâm, Khâm xô Văn ra đứng dáºy:
- Thôi anh, em phải vỠđây, anh đưa em vỠnhé?
Văn vẫn ôm cứng Khâm không buông, chà ng tìm môi nà ng nói:
- Chút nữa mà , bây giá» còn sá»›m mà . Khâm em đừng vá»™i bá» Ä‘i, gian phòng nà y lạnh lắm, anh sợ nhất là cô đơn em biết không? Duá»›i ánh đèn mà u hôm nay em đẹp biết chừng nà á»
- Thôi mà anh, em phải vá» ngay, ở nhà mẹ chỉ có má»™t mình, em phải vá». á»§a cha anh đâu rồỉ?
- Không biết, ban nãy cha bảo giao nhà nà y cho bá»n chúng tạ Khâm, anh biết rồi, em không còn yêu anh nữa, anh biết!
- Nói báºá»µ
- Thế tại sao em lại hối hả muốn vỠthế kia chứ?
- Anh không thấy chúng ta Ãch ká»· á»? anh, chúng ta chỉ biết vui chÆ¡i thá»a thÃch cho riêng mình còn mặc kệ những ngưá»i già cô độc, cha anh, mẹ em ... anh, em thấy chúng ta không nên là m thế! em phải vá» ngay!
Văn kéo Khâm lạị
- Trước khi Ä‘i em phải trả anh má»™t món nợ. Cánh tay Văn ôm choà ng ngưá»i Khâm. Ngẩng nhìn lên, Khâm bắt gặp ánh mắt đắm Ä‘uối cá»§a Văn, ánh mắt kia như Ä‘i và o táºn tâm hồn, khÆ¡i động từng cảm xúc. Thở dà i, Khâm nhắm mắt lại, nói nhẹ:
- Thôi được em trả cho anh đâỵ
Văn hôn Khâm, nụ hôn dà i say đắm.
Tiếng Chuông nhà thá» vá»ng lại từ xa hình như có tiếng kèn xe hÆ¡i cổng mở: Mặc kệ trong vòng tay nhau há» không cần biết đến gì cả không cần để ý gì cả ... Cho mãi đến lúc cá»a phòng khách mở Khâm rá»i vòng tay Văn quay lại gặp ông Äá»— Cân cha cá»§a Văn Ä‘ang đứng tá»±a và o thà nh cá»a vá»›i nụ cưá»i trên môị Khâm đỠmặt lấp bấp thưa:
- Dạ chà o bác ạ!
ông Äá»— Cân bước và o cởi áo ngoà i vứt lên ghế:
- SaỠVui không?
Tuổi trẻ tình yêu và niá»m vui tươi rá»™n rã là cá»§a tuổi thanh xuân, thá»i gian tháºt tà n nhẫn rồi má»™t ngà y nà o đó nó sẽ mang Ä‘i mất những sá»± tươi vui và mang cô đơn lại cho tuổi già . Nhưng ngà y tháng cÅ©ng công bằng lắm vì những ai đã đến vá»›i tuổi già thì cÅ©ng đã hưởng trá»n những ngà y tháng trẻ trung.
Văn vui vẻ:
- Vui lắm cha ạ, vui vô cùng.
ông Äá»— Cân nhìn vẻ há»—n loạn cá»§a gian phòng bảo Khâm:
- Nhìn khung cảnh nà y tôi cÅ©ng tưởng tượng ra được sá»± vui vẻ cá»§a các con. Cháu Khâm, mẹ cháu khá»e chứ?
- Vâng,
- Cho tôi gá»i lá»i thăm chị ấy nhé.
Khâm gáºt đầu, ông Cân nhìn chiếc cằm nhá»n, đôi mắt xa vắng, chợt má»™t ná»—i buồn nhè nhẹ thoáng quạ Nụ cưá»i trên môi ông chợt tắt, ông cảm thấy mệt má»i và hết hứng thú nói chuyện. Quay ra ngoà i, ông bảo,
- ÄÆ°á»£c rồi! Văn, chút nữa nhá»› đưa Khâm vá» nhé, cha phải Ä‘i nghỉ trước.
Văn gáºt đầu:
- Vâng.
Khâm nói vá»›i giá»ng, yếu Ä‘uối:
- Thưa bác đi nghỉ ạ.
- Ừm!
ông Cân xách áo lên, cháºm rãi bước vá» phòng mình, ông báºt chiếc đèn bà n lên, vẫn là má»™t chiếc phòng đầy đủ tiện nghi, vẫn là chiếc giưá»ng đơn lạnh lẽỠông ngồi xuống ghế xoay nÆ¡i bà n là m việc, lÆ¡ đãng xoay má»™t vòng. Gian phòng sạch sẽ và ngăn nắp quá. ông Cân là ngưá»i có thói quen mến chuá»™ng sá»± ngăn nắp và sạch sẽ. Hôm nay ông chỉ thấy sá»± ngăn nắp nà y mang ý nghÄ©a cô đơn lạnh lẽo mà thôị Sá»± bừa bãi ở phòng khách má»›i là nÆ¡i đầy vết tÃch tuổi trẻ, cá»§a những tiếng cưá»i cá»§a sá»± sống. Buổi chiá»u khi bước ra khá»i nhà , ông chỉ mong đám con giữ ông lại để chung vui vá»›i chúng, nhưng chúng đã để ông Ä‘i, và ông biết rằng trong cuá»™c vui cá»§a tuổi trẻ sá»± hiện diện cá»§a ông sẽ là m cuá»™c vui mất hết ý nghĩạ ông Cân là ngưá»i cha tiến bá»™ nên ông đã bá» Ä‘i, giao nhà lại cho tuổi trẻ. Nhưng những con đưá»ng vắng lạnh đâu phải là nÆ¡i để nghỉ chân. Äêm giáng sinh cÅ©ng không phải ngà y thÃch hợp cho cuá»™c viếng thăm nà ỠnÆ¡i đâu cÅ©ng có cuá»™c vui, mà khổ ná»—i những cuá»™c vui đó không bao giá» dà nh cho ông cả. Có má»™t lúc, ông chợt nảy ý nghÄ© đến viếng má»™t ngưá»i bạn cÅ©ng cô độc như ông, đó là mẹ cá»§a Khâm. Suy Ä‘i nghÄ© lại má»™t lúc ông lại thôi, vì chuyện ba mươi năm vá» trước giỠđã tan thà nh khói mây, đó chỉ là má»™t bản nhạc đệm trong suốt má»™t cuá»™c Ä‘á»á»‹ Ngà y nay con cái cá»§a cả hai đã khôn lá»›n, lại sắp lấy nhau, sá»± đổ vỡ ngà y xưa đến mãi lá»›p ngưá»i sau má»›i kết hợp. Váºy là đẹp rồi, nếu bây giỠông đến thăm, biết đâu lại chẳng xáo trá»™n cho nếp sống bình yên cá»§a mẹ Khâm. Váºy thì ta là m gì bây giỠđâỷ Trước mặt là những tòa nhà đầy ánh đèn má»i má»c. NÆ¡i đây chỉ cần có tiá»n là có thể đốt cháy thá»i gian thừa thãị ông bước và o dưới ánh đèn hồng bên những ly rượu mạnh, ngoà i sà n nhảy những cặp nhân tình cháºp chá»n trước mắt. Gái nhảy vây quanh ông, há» chỉ cần biết ông là giám đốc ngân hà ng chứ không cần tuổi tác cá»§a ông. Quây quần trong đám vÅ© nữ, rượu mạnh, vÅ© trưá»ng trong ký ức cá»§a ông Cân như giòng máu đỠchảy cuồn cuá»™n. Những ngà y say sưa ở Thượng Hải đã đổi lấy được gì? Ngưá»i đà n bà kia đã nhẫn tâm vứt con để theo ngưá»i tình mớị Gia Lỉnh trong huyết quản cá»§a đứa con gái kia có chứa đựng giòng máu dâm đãng cá»§a mẹ nó không? ông Cân lắc đầu và đứng lên bước ra mở toang cá»a sổ. Äêm bên ngoà i âm ụ Äốt má»™t Ä‘iếu thuốc, ông tá»± nhá»§ đừng nghÄ© ngợi gì đến chuyện đã Ä‘i và o dÄ© vãng. Thở khói, khói thuốc như là n sương mù tá»a ra ngoà ị Tất cả chỉ là ảo ảnh. là má»™t giấc mợ
Ngà y nà o anh chá»a láºp thân
em ơi nghĩ chuyện vợ chồng chẳng nên
yêu nhau dứt bỠsa đà nh
Hãy yêu anh tựa như lòng anh yêu ...
Lẩm bẩm ngâm nga, tiếng vang như đánh thức ông Cân, ông giáºt mình. Sao Váºá»· Sao lại nghÄ© đến lá»i thÆ¡ tình tá»± nà y chứ? Bao lâu rồỉ? ba mươi năm vá» trước ông đã viết câu thÆ¡ trên cặp trong quyển "Hoa Gian Táºp" để trao cho Nhã Trân. Thế còn bây giá»? Con cá»§a nà ng sắp vá» là m dâu con nhà tạ Chuyện Ä‘á»i quả khó ngá». Thá»i gian mang tất cả vẻ đẹp xấu, cái tốt và cái xấu cÅ©ng ra đâu! Giấc má»™ng cá»§a ông Äá»— Cân và Nhã Trân ngà y nà o Ä‘ang được Gia Văn và Khả Khâm dệt. Cầm Ä‘iếu thuốc trên tay đưa cao, nhìn đốm lá»a cháy đỠông nói to:
- Chúc mừng cho hai đứạ
Tiếng nói cá»§a ông Cân vang trong căn phòng tháºt to khiến chÃnh ông cÅ©ng giáºt mình. nhìn quanh ông bất giác mỉm cưá»i ảo nãá»
o0o
Văn dìu Khâm chầm cháºm trên phố. Mưa đã dứt há»™t, ánh trăng len lá»i qua là n mây má». Khâm nhìn mấy cánh sao trá»i lấp lánh. Tuy mây xám còn đặc, nhưng đã bắt đầu tan, Khâm nói:
- Ngà y mai sẽ có nắng.
- Em có giá» há»c không?
- Mai à ? có chứ
- Tiếc quá, bằng không chúng ta sẽ đi chơi với nhaụ
- Mấy thắng cảnh gần đây chơi đã ngấy đâu còn chỗ nà o nữa đâu, ngoại trừ ...
- Ngoại trừ gì?
- Bắt chước Viễn ... đi săn.
Văn ngần ngừ một lúc, rồi mắt sáng hẳn lên, xiết chặt tay Khâm chà ng nói:
- Khâm, em có sáng kiến hay, chúng ta sẽ tổ chức má»™t Ä‘oà n săn bắn rồi nhá» Viá»…n dẫn đưá»ng, biết đâu lại chẳng bắn được heo rừng phải không em? Gia Linh mà nghe được ý kiến nà y, chắc chắn con nhá» sẽ thét lên cho xem.
- Coi kìa, má»›i có gió thôi mà nghe anh cứ tưởng như đã mưa rồi, việc đâu có giản dị như váºá»·
- Äúng thế, chúng ta phải tÃnh toán tháºt kỹ. Xem nà o, và o dịp nghỉ tết leo núi ba ngà y thì tuyệt, chỉ ngại mấy cô kham khổ chẳng nổi thôị
Khâm cưá»i:
- Chưa chắc anh giá»i hÆ¡n tụi đà n bà con gái chúng tôi nhé.
Văn xiết chặt vai Khâm khiến nà ng đau muốn thét lên. Văn nói:
- Em nói thế là saỠSức mạnh của anh như thế nà y có hơn đà n bà con gái không chứ?
- Hừ!
Khâm ngẩng đầu lên, ánh đèn đưá»ng soi sáng gương mặt Văn, má»™t gương mặt đẹp pha lẫn má»™t Ãt nét đằm thắm cá»§a con gái vá»›i má»™t tà nét trẻ thÆ¡ hÆ¡n là đà n ông.
Nhìn khuôn mặt Văn Ä‘ang giáºn dá»—i nà ng thấy rõ trẻ con cá»§a ngưá»i yêụ Văn vá»›i Khâm Ä‘á»u trưởng thà nh trong sá»± nuông chiá»á»¥ Từ thá»§a nhá» từ lúc hiểu chuyện giữa mẹ nà ng và cha Văn, nà ng biết rằng rồi đây mình sẽ lấy Văn. Nà ng cÅ©ng yêu Văn, nhưng nà ng biết rằng trong tình yêu đầm ấm kia không chỉ đơn thuần là tình yêu trai gái mà nó còn có cả má»™t thứ tình mẫu tá». Äôi lúc nà ng vô tình chá»c tức Văn, rồi lại vá»— vá», chiá»u chuá»™ng, và những lúc đó, nhìn nụ cưá»i tinh nghịch trên môi Văn, lòng Khâm lại dâng lên má»™t tấm lòng quảng đại cá»§a bản tÃnh đà n bà . Mỉm cưá»i, xoa nhẹ phần vai bị bóp Ä‘aụ Khâm nói:
- Anh Văn, mẹ anh chắc đẹp lắm phải không?
- Tại sao em lại nghĩ đến mẹ anh thế?
Khâm tháºt thà :
- Vì anh đẹp trai, đôi khi em nghÄ© rằng nếu anh có được đứa em gái cùng cha cùng mẹ. Chắc nó đẹp hÆ¡n Gia Linh nhiá»á»¥
- Khâm, em đừng nói Ä‘iá»u đó cho Gia Linh nghe nhé, nó chưa biết nó và anh chẳng phải cùng má»™t mẹ sinh rạ
- Em bao giỠlại nói chi ba cái chuyện đó cho Linh nghẹ
Khâm cảm thấy sung sướng, khi biết Văn thương Gia Linh như đứa em ruá»™t. Trên Ä‘á»i nà y tháºt hiếm thấy những anh em cùng cha khác mẹ lại biết thương nhau như thế nói chi là mẹ cá»§a Gia Linh lại có má»™t dÄ© vãng hÆ¡i bê bốị Äêm tháºt yên, trên đưá»ng dà i hun hút, bóng hai ngưá»i ẩn hiện trên mặt lá»™. Chẳng mấy chốc, hỠđã đến trước cá»a nhà Khâm.
Cha Khâm nguyên là giáo sư báºc đại há»c nên nhà trưá»ng cấp nhà cho trú ngụ. Äến khi cha Khâm mất Ä‘i, nhà trưá»ng thấy tá»™i cảnh góa phụ con côi nên không nỡ thu hồi lại nhà . Căn nhà kiểu nháºt bản nhá» nhắn. có chiếc sân nhỠđến đỗi không thể nhá» hÆ¡n được, trồng mấy cây cau và hoa dâụ Khâm lấy chìa khóa mở cổng, Văn vịn tay lên chấn song đăm đăm nhìn ngưá»i yêụ Khâm nói:
- Thôi vỠđi anh, tối rồị
- Má»™t phút nữạ Văn đặt tay lên vai Khâm mắt vẫn không rá»i Khâm.
- Há»?
- Khâm!
- Gì anh?
- Anh chỉ muốn gá»i tên em mãi thế nà ỵ
- Anh tháºt khùng!
Khâm cưá»i, quay lưng định buá»›c và o sân, Văn kéo lại:
- Khoan chá» má»™t tÃ.
- Gì nữa anh?
- Hãy cho anh biết, em yêu anh bao nhiêủ
- Bây giá» mà anh không vá» ngay thì trá»i sáng cho xem.
- Có sao, anh sẽ ở lại đây nói chuyện với em cho tới sáng.
- Äừng có Ä‘iên, tối mai gặp nhau nữa rồi, anh là m gì mà như đến phút sinh ly tá» biệt thế?
Văn ảo não đưa tay xoa mặt, nét mặt tháºt ngây ngô, ngây ngô má»™t cách dá»… thương, anh chà ng thở dà i:
- Anh chết mất Khâm ạ, lúc gần đây anh thấy không thể rá»i em được nữa, xa em má»™t phút là lòng anh xốn xang.
Khâm vá»— vá»:
- Thôi Ä‘uợc rồi, anh vá» Ä‘i, trá»i sắp sáng rồi đấy!
Văn quay lưng lại:
- Thôi được rồi, tôi vá», nếu cô Ä‘uổỉ
- Vâng em đuổi anh đấy!
Khâm cưá»i dòn toan bước và o nhà , cánh cổng đóng lại, tiếng Văn bên ngoà i vá»ng và o:
- ái da! Cá»a nhà cô kẹp dÃnh ngón tay tôi rồị
Khâm hoảng hốt vá»™i mở cá»a ra:
- Äâu, trúng đâủ
- Äây nà y, Văn đưa tay chỉ và o lồng ngá»±c mình.
Khâm hứ má»™t tiếng, rồi đóng cá»a lạị Cá»a đóng xong nà ng không vá»™i và o nhà , đứng nhìn qua khe hở cho đến lúc bóng dáng Văn thất thểu bước Ä‘i má»›i thở phà o, và quay lưng lại bước và o nhà .
Bước khá»i bá»±c tam cấp, Khâm rón rén Ä‘i vá» phÃa phòng mình. Căn nhà nà y chia là m ba gian, gian trước là phòng khách, hai gian sau được dà nh là m phòng ngá»§ cá»§a Khâm và phòng ngá»§ cá»§a mẹ nà ng - Bà Nhã Trân. Vừa bước được mấy bước, Khâm đã nghe thấy tiếng mẹ gá»á»‹
- Khâm, con mới vỠđó hả?
- Vâng! Mẹ chưa ngủ à ?
Khâm quay và o phòng mẹ, vén mùng lên, ngồi xuống:
- Con vỠhơi khuya quá, nhưng Noel mà mẹ.
- Ai đưa con vá»? Có phải thằng Văn không? Bà nhã nhặn há»i, bà chăm chú nhìn con qua ánh sáng trăng.
- Vâng anh ấy đưa con vá».
- Sao không bảo nó và o nhà chơị
- Khuya quá rồi, bác Cân có gá»i lá»i há»i thăm mẹ.
- Thế à ?
Bà Nhã Trân hÆ¡i ngỡ ngà ng. Äá»— Cân? Cha cá»§a ngưá»i yêu cá»§a Khâm há»i thăm à ? Lòng bà dâng lên má»™t thứ tình cảm bâng khuâng:
- ông ấy cũng vui chơi với các con à ?
- Dạ không bác ấy Ä‘i đến khuya má»›i vá», bác ấy để cả gian nhà cho chúng con mặc tình đón tiếp bạn bè. Khâm cháºm rãi cởi vá»› - Con thấy bác Cân tế nhị ghê Ä‘i à .
- Bác ấy à ? khá»i phải nóị
Khâm tựa mặt và o sát mẹ.
- Mẹ Æ¡i con vá»›i anh Văn định dịp lá»… nghỉ mùa đông năm nay sẽ là m lá»… Ä‘Ãnh hôn, mẹ bằng lòng không??
Bà Nhã Trân thở phà o:
- Ờ, hay lắm, mẹ đợi chỠngà y giỠnà y đã lâu lắm rồi!
Khâm nói nhá»:
- Mẹ ơị Mẹ tháºt là tuyệt, con có má»™t Ä‘iá»u muốn nói cho mẹ haỵ
- Äiá»u gì đó con?
- Con vui lắm, con sung sướng lắm! Nhảy xuống giuá»ng, nà ng nóị - Thôi mẹ ngá»§ ngon giấc, con Ä‘i ngá»§ đây!
- Nhá»› đóng cá»a sổ nhé con!
Bà Nhã Trân dặn vá»›i theá» Bà nhìn theo dáng con, cá»a đã khép lại, bất giác bà thở dà ị Rồi sau cùng Khâm cÅ©ng lấy Văn, thằng bé đẹp trai dá»… thương, lại là con cá»§a Äá»— Cân! Nghiêng nguá»i và o trong, mắt nhắm lại, nhưng bà biết bà sẽ không thể ngá»§ được. Bao nhiêu năm qua rồỉ Thuở xưa Äá»— Cân cÅ©ng là má»™t gã thanh niên đẹp trai, chỉ tá»™i cái nghèo, ở trá» trong nhà bà . Lúc bấy giá» Nhã Trân cÅ©ng là đứa con gái mÆ¡n mởn cứ tìm cá»› để Ä‘i ngang qua phòng cá»§a Äá»— Cân, tá»›i lui để thÃch thú vá»›i cái nhìn theo như ngây dại cá»§a gã con trai ... Bà Nhã Trân chợt nhắm mắt lạị sao váºá»· Sao ta cứ nghÄ© vẩn vợ Khâm, đứa con gái dá»… thương, nó nói cái gì ban nãỷ?
- Con vui lắm, con sung sướng lắm.
Con ngưá»i hưởng được nhiá»u niá»m vui, có ngưá»i suốt cả Ä‘á»i ngưá»i chưa há» biết thú vui là gì. Khâm, Mẹ mong con sẽ mã mãi được sung sướng. Những giá»t lệ Ä‘á»ng trên mị Con ngưá»i cà ng già , cà ng yếu Ä‘uối, vô dụng là m sao!
Bên kia vách giấy, Bà Nhã Trân nghe tiếng hát khe khẽ cá»§a Khâm vá»ng qua:
Con thuyá»n nhá» lên đênh trên giòng nước
Thuyá»n mang theo giấc má»™ng đẹp, như thÆ¡
Qua bao nhiêu bỠbến với sông hồ ...
Bà Nhã Trân giáºt mình, chết lặng theo tiếng hát..
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 10:59 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 3
- Anh Viá»…n Æ¡i thức dáºy!
- Anh Viá»…n! Thức dáºá»µ
- Thức dáºy Ä‘i! Anh Viá»…n!
Viá»…n lăn ngưá»i qua bên, miệng lẩm bẩm rồi úp mặt và o gối tiếp tục ngá»§.
- Anh Viá»…n, anh Viá»…n!
Tiếng gá»i cứ léo nhéo bên tai, Viá»…n lại lăn trở qua bên khác. Giấc má»™ng cháºp chá»n. có đôi mắt Ä‘en mở to van xin:
- ÄÆ°a em Ä‘i, anh Viá»…n! Hãy đưa em trốn đị
ÄÆ°a nà ng Ä‘i trốn đỉ Cha mẹ? Gia đình nà ng?
... Khói lá»a cháºp chùng, cảnh há»—n loạn, chiến truá»ng ... ÄÆ°a nà ng Ä‘i đâủ Ä‘i đâu ...
- Anh Viá»…n! anh Viá»…n!
Tiếng léo nhéo tiếp tục vang bên taị Viá»…n nghe cả tiếng cà u nhà u cá»§a chÃnh mình. Tháºt đáng ghét!
Trên Ä‘á»i không có gì đáng bá»±c hÆ¡n là đang ngá»§ ngon giấc mà bị phá đám. Giấc má»™ng cá»§a Viá»…n Ä‘ang tiếp tục biến thái, chà ng mÆ¡ thấy mình Ä‘ang Ä‘i săn. Má»™t chú gấu Ä‘ang đứng cách xa mấy thước. Ghì chặt súng, nhắm kỹ ... má»™t váºt gì má»m má»m len nhẹ và o mÅ©i, nhá»™t quá! Có ngưá»i lắc mạnh vai, khiến mục tiêu bị lệch Ä‘i "ách xì". Viá»…n nhảy chồm lên, hét:
- Äồ quá»·, là m gì thế??
- Anh Viễn, em đây mà !
ÄÆ°a tay nắm ngay váºt gì đụng ngá» ngoạy nÆ¡i mÅ©i: Chiếc bÃm nhá»! Vá»™i và ng mở mắt ra Viá»…n chạm ngay khuôn mặt cá»§a má»™t bé gái khoảng 8, 9 tuổi Ä‘ang mỉm cuá»i vá»›i chà ng. Viá»…n lúc lắc đầu, xua Ä‘i cÆ¡n mê ngá»§. nhà Viá»…n có khách kìa!
Viá»…n nhảy xuống giưá»ng. Gian phòng ngáºp nắng chóị đôi mắt cá»§a Viá»…n hấp háy khó chịụ Sau giấc ngá»§ dà ị Viá»…n thấy mình tháºt sung sức. Chà ng há»i:
- Nà o cô bé thắt bÃm, má»›i sáng sá»›m mà cô phá giấc ngá»§ cá»§a tôi là m gì?
- Có khách đến tìm anh, ná»™i bảo và o đánh thức anh dáºá»µ
Viễn nhăn mặt:
- Khách à ? đà n ông hay đà n bà ?
- Äà n ông.
- Äà n bà thì còn có thể được chá»› đà n ông gá»i tôi là m gì?
Tuy nói thế nhưng Viá»…n vẫn lấy chiếc quần và áo thung vắt nÆ¡i đầu giưá»ng mặc và o:
- Thôi được rồi, bé ra ngoà i má»›i ông khách đó và o đây! Bà ná»™i bảo phòng anh bê bối quá sợ khách và o ngưá»i ta cưá»i anh nên ná»™i đã má»i và o phòng khách rồị
- Sao cô lôi thôi quá váºá»·? Phòng tôi thế nà y mà bẩn à ?? Thá» tìm xem có gian phòng cá»§a ai sạch hÆ¡n không??
Bé thắt bÃm tròn xoe mắt nhìn khắp phòng. Trên ná»n nhà bừa bãi sách báo ngoại quốc, trong nước, thước kẻ giấy vẽ, há»a đồ, mà u bá»™t. dụng cụ há»™i há»a ... vá»›i mấy món đồ lạ lùng mà nó không biết tên, há»—n độn trên bà n. Trên giưá»ng thì khá»i phải nói, mùng má»n chiếu, gối, quần áo ... nhầu cả lên. Äó là chưa kể trên vách căng tứ tung mảnh da thú mà Viá»…n đã săn được. Bé thắt bÃm trá» môị
- Anh Viễn quê quá.
- Quê hả?
Viá»…n nhại cô bé thắt bÃm xong nâng bổng cô bé lên vai, cô bé thÃch chà cưá»i khanh khách.
Bước chân ra khá»i phòng thì gặp bà ná»™i cá»§a bé Tâm, tên cá»§a cô bé thắt bÃm, mặt mà y cau có. Viá»…n đặt bé Tâm xuống:
- Chà o bà ạ.
- Coi chừng té gãy xương con nhá» bây giá». Lại cÅ©ng không chịu ăn mặc cho đứng đắn, có ai tìm kìa, Ä‘i rá»a mặt nhanh lên để tiếp khách chứ!
Trước thái độ chăm lo của bà lão, Viễn nhún vai, giả vỠthở dà i:
- Phải rá»a mặt rồi má»›i tiếp khách được á» Khổ quá!
Viá»…n nói xong chuồn và o nhà rá»a mặt, bà lão nhìn theo cái bóng cao lá»›n khuất ở sau cá»a, lắc đầu mỉm cưá»i đôn háºá»¥ Bước và o phòng cá»§a Viá»…n, bà nhìn quanh tứ phÃa, rồi cà ng lắc đầu hÆ¡n. Bà lục tung đống chăn lên, tìm thấy bá»™ quần áo và bÃt tất dÆ¡ bá» thà nh đống. Thay mấy cái áo gối dÆ¡, xếp gá»n chăn giuá»ng lại trong khi đó dưới nhà bếp, tiếng Viá»…n dặn bé Tâm oang oang:
- Cô lên bảo ná»™i cô đừng đụng chạm đến đồ cá»§a tôi kẻo là m mất tráºt tá»± cá»§a tôi thì nguy đấy!
Bé thắt bÃm đứng ở ngạch cá»a cưá»i hì hì:
- Ná»™i Æ¡i anh Viá»…n bảo ná»™i đừng dá»n dẹp cho ảnh kìa!
- Hả? bà lão há»i mà không quay đầu lạị miệng cằn nhằn - Bá»™ tưởng tao phá rối sao, như thế nà y có thể gá»i là gian phòng được à ?? nếu ba ngà y nữa mà cứ để vầy, rồi thằng Viá»…n nó sẽ bị chôn lấp luôn không chừng. Quay đầu lại, bà gá»i bé Tâm - Tâm Æ¡i! con Ä‘i mang thùng nước cho bà !
Viá»…n rá»a xong mặt bước ra, nhìn quang cảnh trên chà ng chỉ còn biết thở dà i:
- Căn phòng cá»§a ta hôm nay gặp đại há»a rồị
Bà lão dá»n dẹp tháºt nhanh chóng, bà gom tạp chà rÆ¡i vãi trên ná»n gạch dồn đống và o má»™t chá»—, Khiến Viá»…n phải kêụ
- Coi chừng cái há»a đồ thiết kế cá»§a tôi nhé:
- Cáºu không ra tiếp khách Ä‘i, còn đứng đó là m gì? yên tâm Ä‘i tôi không là m hư đồ đâụ
Viá»…n quay ngưá»i lại, trá» môi thè lưỡi ra vá»›i bé Tâm Ä‘ang đứng ngay ngạch cá»a, khiến cô bé phải phì cuá»á»‹ Viá»…n bước nhanh ra phòng khách.
Văn Ä‘ang ngồi trên ghế mây xem báo vá»›i dáng dấp tháºt nhà n rỗị Tá» báo đặt trên đùi, những ngón tay thừa gõ nhịp trên ká»· trà . Viá»…n thét to:
- ê Văn, mà y đấy à ? Tao không ngỠlà mà ỵ sa� Là m gì mà mới sáng ra đã đến đây thế?
Văn nhìn và o đồng hồ:
- Gần 9: 30 rồị
- Äêm qua tao phải thức đến ná»a đêm. Mà y không biết triết lý sống cá»§a tao là khi là m việc ta phải là m việc hết mình, khi chÆ¡i là phải chÆ¡i chết bá». Vì váºy khi ngả lên giưá»ng ngá»§ mà chưa thấy đã là tao phải ngá»§ tiếp cho đến khi nà o hết buồn ngá»§ thì má»›i thôị Saá»? có chuyện gì thế?
Văn cưá»i hì hì.
- Quan trá»ng lắm!
- Chuyện gì?
- Tao vâng lệnh nà ng đến yêu cầu mà y là m ơn tổ chức một cuộc đi săn.
Viễn kinh ngạc.
- Äi săn?? Thế ai muốn Ä‘i săn thế?
- Tụi tao chứ aị Khâm nà y, Tưá»ng Vi nà y ... Tóm lại là cả đám tụi mình.
Viễn mở to đôi mắt nhìn Văn, một lúc mới nói:
- Có phải các bạn nghÄ© hết ra trò chÆ¡i nà o khác nữa rồi phải không? Äi săn?? Cá bạn tưởng như váºy là kiếm má»™t mô đất nà o bò lên chÆ¡i rồi nhắm bắn và i con chim hay sẻ hay là chui và o rừng và o núi săn thú dữ?
Văn cháºn lá»á»‹
- Phải và o trong núi săn chứ! Mà y không biết chứ kể từ đêm giáng Sinh, mấy cô trong buổi dạ há»™i hôm ấy ai cÅ©ng say mê chuyện Ä‘i săn bắn hết, nhất là Gia Linh, nó bồn chồn hối hả coi việc Ä‘i săn như chyện chẳng đặng đừng. Vì váºy tụi tao định nhân dịp tết nguyên đán được nghỉ lá»… sẽ tổ chức má»™t cuá»™c săn bắn tháºt vÄ© đạị
- Tháºt vÄ© đại à ? Viá»…n cưá»i thú vị, chà ng nâng ly nước vừa mang đến cho Văn rồi uống cạn.
- Thế nà o là vÄ© đạỉ? có phải bạn định cưỡi ngá»±a, dẫn theo chó săn như những nhà quý tá»™c ở âu Châu hồi thế ká»· 18, rồi thả những con nai đã nuôi cẩn tháºn ra, để nó lởn vởn quanh mình để cho tụi công tá», tiểu thÆ¡ nổ má»™t, hai phát súng cho đỡ ghiá»n. Rồi khi chú nai kia ngã xuống, quý tiểu thÆ¡ như cô Khâm, Tưá»ng Vi được dịp biểu diá»…n má»™t mà n ngất xỉụ
Văn nhăn mặt.
- Ngưá»i ta nói chuyện đứng đắn mà mà y cứ là m như chuyện đùạ bá»™ mà y tưởng chỉ có má»™t mình thằng Viá»…n nhà mà y độc quyá»n săn bắn thôi saá» TÃnh mà y cái gì cÅ©ng được trừ có cái kiêu hãnh là bá»n tao không ưa nổi mà thôị
Viá»…n cưá»i, chà ng bước đến song cá»a sổ, nhìn ánh nắng xuyên qua mặt kÃnh lấp lánh trên áỠTrên chiếc môi lệch cá»§a chà ng, nụ cưá»i còn phảng phất. Cầm chiếc radio nhỠđặt trên ká»· trà lên vặn nút, tiếng hát thanh thoát bản lá»i cầu nguyện cá»§a ngưá»i con gáị Nguyện cầu cái gì chứ?
- Thôi được rồi, nếu tụi mà y thÃch thì tao xin vâng váºá»µ Tao sẽ giúp hết sức tao, chỉ sợ các cô chịu không thấụ ÄÆ°á»ng núi không dá»… Ä‘i như óc tưởng tượng cá»§a các bạn đâu, gặp khúc có đưá»ng mòn không nói gì? gặp chá»— không có đưá»ng mòn tÃnh rút lui thì nản lắm.
- Mà y cứ yên tâm, Khâm vá»›i Gia Linh đâu phải thuá»™c loại tiểu thợ Vấn đỠở đây chỉ ngại là Tưá»ng Vy, nhưng theo tao biết, thì chắc cÅ©ng không đến ná»—i nà o đâụ Tóm lại nếu có gặp nÆ¡i nà o có đưá»ng mòn thì ta Ä‘i, không có thì ta mở Ä‘uá»ng chá»› có gì đâụ
Viá»…n cưá»i xòạ
- Nói dễ nghe lắm, à các bạn đã định leo núi nà o chưả?
- Mà y chá»n Ä‘i, tốt nhất là đừng quá cao và gần Äà i Bắc là được rồị
Viễn nhìn máy phát thanh trong tay, đó là chiếc máy có hình dạng của chiếc đà n Piano, bên trên có cô gái đang khiêu vũ theo tiếng nhạc chà ng nói:
- Thế nà y nhé, gần thác ô Lai có ngá»n núi Ba Lá»™, cao khoảng má»™t ngà n thuá»›c, Nếu đến đấy mà chưa thấy má»i, chúng ta có thể leo qua núi Bảo SÆ¡n.
Văn há»á»‹
- Nơi đó có thú rừng không??
Trừ Gấu ra, con gì cÅ©ng có cả, từ nai, vượn, chồn, heo rừng, phi thá» (má»™t loà i chuá»™t có cánh giống như dÆ¡i to lá»›n), hươu, vân vân, nÆ¡i đó thú rừng xuốt hiện thưá»ng xuyên và là khu rừng săn bắn cá»§a bá»™ lạc Thaiyeluon. Có má»™t Ä‘iá»u là đưá»ng khó Ä‘i lắm, liệu các cô có kham nổi không chứ?
- Tao nghÄ© chắc cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», nhưng dù sao cÅ©ng để tôi há»i lại các cô ấy xem saá» liệu sức chịu đựng nổi thì Ä‘i bằng không thì thôi vì không thể bá» cuá»™c ngang xương được.
- ÄÆ°á»£c rồi, váºy anh vá» chuẩn bị đồ đạc đị Nếu Ä‘i ba ngà y phải chuẩn bị thức ăn đủ cả ba ngà y, váºy tối thiểu má»—i nguá»i phải mang Ãt nhất là 15 ký.
Văn nhảy lên.
- Cái gì? còn phải mang theo đồ đạc nữa saá»
- Không mang theo rồi lên núi lấy gì ăn, lấy gì để che ngủ chứ?
- Váºy phải mang theo những gì mà tá»›i 15 ký lá»™
- Mang theo mùng, nóp, nồi niêu soong chảỠgạo, bánh mì, cải xanh, dầu muối, tương, bá»™t ngá»t, dồi, thịt khô, rượu, đèn chai, kim chỉ ...
Viá»…n nói luôn má»™t hÆ¡i khiến Văn trố mắt ra tưởng rằng Viá»…n Ä‘ang trêu mình, nhưng khi thấy gương mặt Viá»…n vẫn nghiêm trang chà ng má»›i hiểu rằng Viá»…n nói tháºt. Không nhịn Ä‘uợc Văn há»i:
- Viá»…n tụi mình Ä‘i săn chứ đâu có phải Ä‘i tản cư hay Ä‘i mở tiệm cÆ¡m mà phải mang đủ thứ như váºá»· Rồi tại sao lại phải mang theo cả kim chỉ nữa chứ??
- Mà y không hiểu gì cả, đó là tao chỉ má»›i kể sÆ¡ những váºt cần thiết thôị Nếu không mang nước mắm, dầu lá»a, dấm á»›t ... Thì lên núi mà y lấy cái gì mà ăn? Các cô đã kén ăn mà mà y cÅ©ng quen nếm thức ăn ngon. Còn nếu mà y chẳng chịu mang theo kim chỉ, khi lên núi, cá» gai là m rách quần áo mấy cô, mà y lấy gì để mà vá lại chứ?
Văn kêu lên:
- Thôi được rồi, còn cái gì nữa không?
- Còn nữa chớ, đã đủ đâu, phải mang theo dầu nóng, băng keo, băng vải, thuốc men ...
Văn thở dà i thưá»n thượt cắt ngang:
- Trá»i Æ¡i, bây giá» bạn định mở bệnh viện trên núi nữa saá»
- Nếu chỉ má»™t mình tao thì tao không cần mang theo mấy món đồ đó, còn mà y mang theo cả má»™t Ä‘oà n tiểu thÆ¡ như váºy, nếu có má»™t ngưá»i nà o đó chẳng may bị thương thì saá» Äể khá»i phải quên, tốt nhất mà y nên ghi ra giấỵ Văn móc viết và quyển sổ tay ra, Viá»…n tiếp tục kê:
- Dao nhá», dây thừng, Ä‘uã, chén, đồ há»™p, đồ mở há»™p. má»—i ngưá»i phải mang đủ áo lót, áo ngoà i, áo lạnh, bà n chải đánh răng, khăn mặt. Nhá»› mang theo quần dà i, già y bố và găng taỵ
Văn ngao ngán.
- Hết chưả
- Chưa, còn phải mang theo thịt bò khô, hạt dưa, Ä‘áºu phụng, ô mai, kẹo, Ä‘áºu hÅ©, sữa bá»™t, cà phệ
- Trá»i, mang theo mấy món ăn chÆ¡i đó để là m gì?
Viá»…n cưá»i:
- Äể cho cuá»™c chÆ¡i thêm vuị Văn, tao nói cho mà y nghe, không chÆ¡i thì thôi, nếu chÆ¡i phải chÆ¡i cho tớị Mà y thá» nghÄ© đến cảnh đêm xuống chúng ta dá»±ng lá»u bên bá» suối, đốt lá»a lên pha cà phê, ăn bò khô, cắn hạt dưa rồi ca hát, nói chuyện vá»›i nhau thì thú vị đến thế nà á»
- Thôi được rồi, có mà y thì kể như chu đáo tất cả.
- Tao chưa nói hết mà , còn những món quan trá»ng nữa như mang theo đạn, radio transistor, khẩu cầm, nhang muá»—i, đèn pin, đèn cây hay đèn bão ...
- Trá»i Æ¡i, gì mà lắm thế?
- Sao, sợ rồi à ? Sợ thì đừng đi, còn muốn đi phải mang đủ tất cả thiếu một món cũng không được
Văn vá»™i Ä‘Ãnh chÃnh:
- Không, không phải tao sợ, nhưng đồ đạc nhiá»u như váºy rồi là m sao mang hết?
- Thì mang trên vai, tao sẽ Ä‘i tìm mấy cái sắc lưng lá»›n cho má»—i ngưá»i mang má»™t cáị Súng đạn, túi ngá»§, lá»u tao lo cho, còn mấy món kia các bạn lo há»™, thức ăn cà ng nhiá»u cà ng tốt, leo núi dá»… đói lắm. áo ấm phải nhá»› mang theo, vì khà trá»i trên núi lạnh hÆ¡n ở dưới đây nhiá»á»¥
Văn chau mà y ủ dột:
- Theo tao, mấy tiểu thÆ¡ kia kéo được thân xác lên tá»›i núi cÅ©ng là chuyện quá lắm rồi, thế mà còn đòi há» phải mang đồ đạc trên vai nữa tao sợ rồi sẽ có mà n cả ngưá»i lẫn váºt lăn đùng xuống núi má»›i khổ chứ!
Viá»…n nhếch mép, chà ng định đứng tá»±a lưng bên khung cá»a, tay nghịch nghịch vá»›i chiếc máy hát, đôi mắt vẫn không ngá»›t nhìn Văn má»™t cách thú vị.
- Có biện pháp khác, là nếu tụi bây định chÆ¡i sang, không muốn mang đồ đạc nặng thì có thể chi má»™t Ãt tiá»n mướn đồng bà o sÆ¡n cước khuân đồ và dẫn đưá»ng.
Văn mừng rỡ.
- Äúng rồi, ta mướn đồng bà o sÆ¡n cước khuân giúp đồ thì đâu có gì khó khăn nữa đâủ Sao mà y không nói sá»›m má»™t chút có hÆ¡n không? Bây giá» có mang thêm bao nhiêu đồ đạc tao thấy cÅ©ng không ngạị ÄÆ°á»£c rồi, váºy thì quyết định sáng mồng má»™t tết khởi hà nh. Mà y lo phần mà y, còn tao lo phần taá»
Viá»…n gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c rồi, nhưng mà y nhá»› Ä‘i mượn má»™t chiếc xe bốn bánh để chở đồ đạc đến ô Lai, vì tá»›i đấy má»›i mướn được đồng bà o sÆ¡n cước.
- Xe à ! chuyện đó đâu có khó khăn gì? Cứ đi mướn một chiếc xe du lịch là có ngaỵ
- Tháºt là có tiá»n mua tiên cÅ©ng được!
Viá»…n nói lầm thầm, chà ng đặt chiếc máy hát trở lại ká»· trà . Văn không nghe rõ, há»i lại:
- Mà y nói gì?
- Không, ăn sáng chưả Nếu chưa thì dùng chung vá»›i tao, mặc dù ăn cÆ¡m tháng cá»§a bà chá»§, nhưng lâu lâu có thêm má»™t phần ăn cá»§a mà y chắc cÅ©ng không saá»
- Tao ăn rồi, mà y cứ tự nhiên, tao cũng có việc phải đi là m, bà chủ coi bộ cũng quý mà y lắm:
Viá»…n cưá»i:
- Tốt thì cÅ©ng tốt nhưng lắm khi cÅ©ng tháºt bá»±c mình, lúc nà o cÅ©ng đòi sắp thứ tá»± lại những món đồ trong phòng taá» Và má»—i khi có bạn gái đến thăm là tao được má»™t chầu "moral".
Văn cưá»i đứng dáºá»µ
- Thôi, váºy là xong rồi, sáng mùng má»™t khởi hà nh, bây giá» tao còn phải đến nhà cá»§a Tưá»ng Vi để đưa thÆ¡ cá»§a Khâm cho cô ấỵ
Äến ngạch cá»a, xá» giầy vô chân, Văn đứng dáºy há»i tiếp:
- ê Viá»…n, mà y thấy Tưá»ng Vi thế nà á»
- Trắng trẻo, dễ coi, sao mà y muốn nói gì?
- Tao muốn giới thiệu cô ấy cho mà ỵ
Viá»…n nghe xong cưá»i lá»›n:
- Thế à ! Thế sao mà y không giới thiệu em gái mà y cho tao nhỉ?
Văn ngạc nhiên:
- Gia Linh hả? Nhưng có tháºt là mà y thÃch nó không?
Viá»…n lại cưá»i vá»— nhẹ lên vai bạn.
- Nói chơi đấy mà . Văn, không lẽ mà y không hiểu tao saỠHồi nà o tới giỠcó bao giỠtao chú ý mấy chuyện đó đâụ
Văn lắc đầu:
- Mà y, tháºt lạ lùng, nhưng dù sao tao cÅ©ng không tin mà y gá»— đá mãi thế được, rồi má»™t ngà y kia mà y sẽ động lòng.
Viễn nhún vai:
- Äá»™ng lòng à ? Lúc nà o tao lại chẳng động lòng!
- Tao muốn nói má»™t thứ động lòng chân chÃnh, má»™t thứ rung động vì tình yêu, má»™t thứ mà vì nó mà y phải bá» con ngưá»i ngà y nay cá»§a mà ỵ
Viá»…n tiếp lá»i:
- Äể sống vì tình như trong tiểu thuyết luôn ca ngợi đó phải không?
- Äúng.
- Váºy thì, Viá»…n cưá»i nhẹ - Rồi sẽ có ngà y đó ... nhưng ngưá»i đó là aỉ
Ngưá»i đó là aỉ Vâng, chuyện đâu giản dị được. Văn nhìn khuôn mặt tá»± mãn cá»§a Viá»…n phải lắc đầu ngao ngán. Cái con ngưá»i nà y, ta không bao giá» hiểu nổi hắn, khó mà biết rằng hắn là ngưá»i Ä‘a tình hay là ngưá»i vô tình. Rồi sẽ có má»™t ngà y - nhưng ai có thể chinh phục được hắn?
Bước ra khá»i cá»a, quay đầu lại vẫy chà o Viá»…n, bức tượng đồng, xong Văn đến nhà Tưá»ng Vị
Tưá»ng Vi ở trong cư xá công nhân. Má»™t nÆ¡i ẩm thấp, lầy lá»™i, và những dãy nhà được cất theo kiểu Nháºt Bản. Hai ba chục căn chen nhau trên thá»a đất nhá». Má»—i nhà cách nhau bằng nhÅ©ng tấm giấy carton má»ng mà trẻ con hay nghịch ngợm khoét bao nhiêu lá»— nhá» to trên ấỵ Nhà nà y có thể nhìn suốt qua nhà kia khá dá»… dà ng. Má»—i khi Tưá»ng Vi có khách là nà ng phải thấp thá»m âu lá» Äể khách buá»›c qua chiếc sân đầy bùn, rồi phải Ä‘i qua bao nhiêu con mắt soi bói cá»§a đám đà n bà con nÃt trong xóm rồi má»›i tá»›i nhà nà ng. Cà ng bá»±c bá»™i hÆ¡n khi phải chịu đựng đôi mắt dò xét cá»§a bà chị dâu cá»§a Tưá»ng Vị Khi Văn từ giã ra vá», Vi má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
Mở bức thư cá»§a Khâm ra xem, không lạ hÆ¡n là những câu há»i tại sao suốt ngà y qua không đến trưá»ng và dặn nà ng nhá»› buổi săn bắn và không được viện bất cứ lý do nà o để từ chốị
Äặt thÆ¡ xuống, Vi thừ ngưá»i rạ Lên đại há»c đã là việc chị dâu châm biếm dằn vặt, bây giá» lại Ä‘i săn bắn không biết bà ấy còn nói tá»›i đâu nữạ Ngồi co ro nÆ¡i mép giưá»ng, trong chiếc phòng cháºt hẹp, Vi đăm đăm nhìn chiếc đèn bà n.
Bá»—ng cá»a mở toạc ra, bà chị dâu tay nách cháu nhỠđứng nÆ¡i cá»a, nhìn nà ng thăm dò, Tưá»ng Vi láºt Ä‘áºt bá» tay xuống ngồi ngay lại, cưá»i mÆ¡n:
- Thưa chị có việc gì ạ?
Bà chị dâu vuốt nhẹ lưng thằng Bá»u, nghiêng nghiêng đầu khiêu khÃch:
- Không có việc gì đến thăm cô không được à ? Thằng hồi nãy đến đây là bạn há»c cô phải không?
Tưá»ng Vi luống cuống:
- Dạ không anh ấy há»c ở Äại Há»c Äà i Bắc ạ.
Äôi mắt chị Lý quét mạnh và o ngưá»i Tưá»ng Vi:
- Ở Äại há»c Äà i Bắc hả? nÆ¡i đó con nhà già u há»c không à , cÅ©ng ngon là nh quá nhỉ! Hôm Noel nó đưa cô vá», hai ngưá»i có vẻ thân máºt quá.
Tưá»ng Vi vá»™i Ä‘Ãnh chÃnh:
- Chị đoán lầm rồi, hắn không phải là bạn em, hắn là bồ của bạn em mà .
Chị Lý trỠmôị
- Eo ôi, có chuyện gì đâu mà phải mắc cở, trai lá»›n lấy vợ, gái lá»›n có chồng, có bạn trai là má»™t Ä‘iá»u đáng hãnh diện chứ sao, chị tá»™i là ông anh cô cứ mải lo chuyện quán xuyến, tôi sá»›m biết chắc rồi cô sẽ tìm được ngưá»i vừa ý. Sinh Viên đại há»c mà , con gái, con trai há»c chung, lúc rá»—i rảnh còn tổ chức khiêu vÅ©, Ä‘i chÆ¡i nÆ¡i nà y nÆ¡i ná», còn ...
Gương mặt Tưá»ng Vi cà ng Ä‘á»:
- Chị, em đã bảo hắn không phải là bạn cá»§a em mà , hắn sắp là m lá»… há»i vá»›i bạn em rồi đấy!
Chị Lý vẫn há»i tá»›i, mặc kệ lá»i cô em chồng.
- Nhà hắn là m gì?
Tưá»ng Vi thiểu nãá»
- Ai mà biết.
- Äến gia đình ngưá»i ta mà ngưá»i ta là m gì cô cÅ©ng không biết, thế cô kết bạn vá»›i hắn là m chỉ
- Em đã bảo hắn không phải là bạn em mà .
- Không phải là bạn cô đến thăm cô là m gì? Äêm Noel lại đưa cô vỠđến táºn nhà . Cô Vi Æ¡i, cô nói dối vá»›i ai thì sao tôi không biết chá»› là m sao qua mặt được tôị Chỉ là tá»™i là tá»™i cho anh cô phải nhá»c công nhá»c sức mà không được việc gì.
ÄÆ°a tay vá»— nhẹ Ä‘Ãt thằng bé, chị Lý vừa bước Ä‘i vừa Ä‘ay nghiến:
- Ngưá»i ta thÃch thư sinh chá»› đâu thèm để ý đến lá»i cá»§a kẻ là m anh bao giá»?
Tưá»ng Vi nhìn theo chị dâu rồi thở dà ị Äóng cá»a phòng lại, nà ng chưa ngồi yên chá»— là tiếng chị Lý lại vá»ng và á»
- Äóng cá»a là m gì vá»™i váºá»· ai ăn thịt, ăn cá cô đâu mà cô sợ ở đó mà là m ra vẻ tiểu thÆ¡ đà i các, trà má»i tá»›i tay, cÆ¡m dâng tá»›i miệng, còn ngưá»i ta má»›i sinh ra là đã phải Ä‘i là m tôi là m tá»› là m má»i cho má»i nguá»i saá»
Tưá»ng Vi vá»™i và ng bước ra khá»i phòng, thấy chị Lý Ä‘ang cho con bú, Tưá»ng Vi cưá»i cầu tà i:
- Xin lá»—i chị, em vô ý đóng cá»a hÆ¡i mạnh taỵ Hôm nay không có bà i là m, để em phụ chị Ä‘i chợ nhé.
- Thôi, thôi được rồi, đâu ai dám là m nhá»c tiểu thÆ¡, Chị liếc mắt nhìn Tưá»ng Vi cưá»i tiếp.
- Cà ng ngà y cô cà ng đẹp ra, hèn gì mấy ông sinh viên chẳng theo sao được.
Tưá»ng Vi bá»±c tức.
- Chị!
- Thôi được rồi, tôi há»i cô, váºy chứ hôm trước ông chá»§ sá»± Trương, ngưá»i mà anh cô má»i đến dùng cÆ¡m đó, cô thấy saỠƯng ý hay không?
Tưá»ng Vi giáºt mình ngẩng đầu lên trá»i, lão Trương à ! Cái thằng cha sói đầu, mắt chim ụt đó à ! Không lẽ anh nà ng lại muốn mai mối cho nà ng saá» Là m sao có chuyện như váºy được? Tưá»ng Vi mở to đôi mắt ra nhìn gương mặt dà i cá»§a ngưá»i chị dâu ngạc nhiên đến độ thốt ra không thà nh tiếng.
- Saá» Cô Vi, cô đừng tưởng ngưá»i ta đứng tuổi, ông ấy chỉ má»›i trên ba mươi thôi, ngưá»i tháºt thà , chỉ có má»™t đứa con trai năm tuổi thôị Là m vợ kế cho ông ấy cÅ©ng đâu đến ná»—i nà ỠÄá»i bây giá» hỠđâu có nói chuyện đó nữa, gặp ngưá»i cà ng đứng tuổi cà ng được chiá»u chuá»™ng có sao đâủ
Tưá»ng Vi nói như van xin:
- Chị! nói chi ba cái chuyện đó sá»›m quá, em còn Ä‘i há»c mà .
- Äi há»c? Hứ! Äi há»c để là m gì chứ? không phải sau cùng rồi cÅ©ng phải lo việc gia đình con cái ư! Ngưá»i ta gì cÅ©ng là chá»§ sá»± lại còn có chút đỉnh vốn liếng, đâu có lá»— lã gi, còn hÆ¡n là lấy má»™t thằng há»c trò trắng tay!
Tưá»ng Vi tức đến độ muốn chảy nước mắt:
- Chị! chị đừng nói đến mấy chuyện đó nữa được không?
Chị Lý giáºn dữ:
- Hừ, đừng nói! Có phải cô không ưa ngưá»i ta phải không? Biết váºy ai thèm nhá»c công là m gì, tháºt vô Ãch. Sinh Viên đại há»c! Hứ! má»›i nứt mắt ra là đã sang trá»ng rồi mà .
Chị Lý đứng dáºy, đặt con và o nôi, xong xách chiếc giỠở góc nhà lên, Tưá»ng Vi rụt rè đến cạnh:
- Em đi chợ cho chị!
- Không dám! Cám Æ¡n tiểu thÆ¡, tôi còn má»™t cháºu quần áo chưa giặt trong kia kìa, đâu có thì giá» mà nói chuyện vá»› vẩn. Äể tôi Ä‘i chợ, cô ở nhà là m tiểu vá»›i thợ
Tưá»ng Vi nhìn theo chị Lý thở dà i, nà ng bế cháu lên đặt và o xe đẩy xong bước và o nhà sau lẳng lặng giặt má»™t cháºu đầy ăm ắp. Chị Lý bao giá» cÅ©ng thái độ và lá»i nói như thế để phân phối công việc cho nà ng.
Khăn trải giưá»ng phá»§ đầy bá»t xà bông, má»—i má»™t chiếc bá»t là má»™t cÆ¡n má»™ng, Tưá»ng Vi gục đầu nhìn xuống, mắt má» lệ.
Con ngưá»i ta sinh ra kông hiểu để là m gì? Có phải chăng là vì giấc má»™ng kiả Nhìn những chiếc bá»t tan dần, nà ng thấy như trong má»—i má»™t chiếc bá»t Ä‘á»u xuất hiện má»™t gương mặt quen thuá»™c và những gương mặt ấy cÅ©ng dần dần tan biến theá» Cắn nhẹ môi, Tưá»ng Vi rÆ¡i và o trong cÆ¡n suy tư
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 11:00 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 4
Má»™t ngà y đẹp trá»i hiếm hoị ánh nắng suởi ấm từng trái tim má»i ngưá»á»‹ Viá»…n mang má»™t chiếc xắc lá»›n trên lưng cùng ba ngưá»i đồng bà o sÆ¡n cước Ä‘i trước, kế đến là Khâm, Tưá»ng Vi, hai anh em Gia Văn và Gia Linh, và ngưá»i Ä‘i sau cùng là Hồ Như Vỵ Ba ngưá»i con gái không nguá»i nà o phải mang gì trên lưng cả. Riêng Văn vá»›i Vy mang hai xắc nhá», trong đựng Ãt áo quần, chiếc nóp. ChÃn nguá»i Ä‘i thà nh hà ng má»™t.
Rá»i khá»i là ng TÃn Hiá»n, dá»c theo con đưá»ng mòn khúc khuá»·u, há» bắt đầu bước và o rừng. Tuy đưá»ng dốc quanh co, nhưng cÅ©ng không đến đỗi khó Ä‘i cho lắm, suốt ná»a ngà y lên xuống dốc Ä‘oà n ngưá»i vẫn chưa gặp trở ngại hay khó khăn nà o cả. Gia Linh vui sướng nhìn ánh nắng chói chang, nà ng thở tháºt dà i và nói:
- ông anh chỉ khéo lo, đưá»ng khó Ä‘i, nguy hiểm đến thế nà y là cÅ©ng chứ gì!
Viễn đi truớc quay đầu lại nói:
- Äừng nói sá»›m quá, chúng ta chưa bắt đầu lên núi đâu:
Tưá»ng Vi ngạc nhiên:
- SaỠchúng ta chưa lên đến núi à ? thế bây giỠchúng ta đang ở đâu đâỷ
Viễn đáp:
- Äang ở nÆ¡i đất bằng, Ä‘i thêm má»™t độ ná»a tiếng nữa là qua sông má»›i bắt đầu leo núị
- Thế à !
Khâm có vẻ ngẩn ngợ Hôm nay Viá»…n mặc má»™t chiếc áo hoa sặc sỡ tay dà i, quần cao bồi bó sát chân, đôi dà y leo núi nặng ná», trên lưng lại gánh thêm má»™t cái xắc lá»›n và má»™t khẩu súng săn. Tất cả Ä‘á»u vững và ng trên ngưá»i Viá»…n.
- Nóng quá. Khâm nói, nà ng bắt đầu bỠáo lạnh ra khoác nÆ¡i tay - Ai biểu phải mặc áo cho nhiá»u đấỷ
Viễn vội lên tiếng:
- Tôi không nói mặc cho nhiá»u mà tôi chỉ nói nhá»› mang theo thôi, vì Ä‘ang lúc Ä‘i thì nóng nhưng đến lúc đến nÆ¡i ngồi nghỉ thì sẽ lạnh ngaỵ
Ba ngưá»i sÆ¡n cước ăn mặc phong phanh, mở nút ngá»±c phÆ¡i trần những thá»› thịt rắn chắc. Trên lưng, má»—i ngưá»i Ä‘eo má»™t thanh Ä‘ao to bản, nằm ngang, lấp lánh dưới ánh nắng sáng tươi, cạnh Ä‘ao là cái sắc nặng ná» và súng săn, nhưng bước Ä‘i cá»§a há» vẫn nhanh, vẫn vững. Tưá»ng Vi nhìn tia sáng phản chiếu trên thanh Ä‘ao thì thầm vá»›i Khâm:
- Khâm, bồ thấy thanh Ä‘ao trên lưng há» dá»… sợ không? Nếu Ä‘i ná»a chừng mà tÃnh hung dữ há» nổi lên, há» quay lại cho má»—i ngưá»i má»™t Ä‘ao thì saá»
Viá»…n nghe thấy cưá»i xòa, quay đầu lại nói:
- Äừng coi thưá»ng giống ngưá»i dã man đó. Tôi bảo đảm vá»›i quý vị há» không ăn thịt ngưá»i đâu mà lá»
Khâm há»i:
- Thế hỠdùng đao để là m gì?
- Äể mở đưá»ng, và nếu chúng ta săn được heo rừng, há» dùng Ä‘ao để xẻ thịt. Dân sÆ¡n cước thÃch uống máu tươi cá»§a heo rừng lắm.
Tưá»ng Vi rùng mình:
- Uống máu tươi à ? Há» uống bằng cách nà á»
- Hứng bằng taỵ
Tưá»ng vi rụt cổ, là m như Ä‘ang chứng kiến cảnh uống máu kia không bằng, Viá»…n cưá»i xòạ
- Dá»… sợ tháºt, thôi đừng nói nữa! Vi nóị
Tiếng Gia Linh bá»—ng dưng vá»ng lên:
- Các bạn nói chuyện gì mà vui vẻ quá váºy, cho tôi nghe vớị anh Văn cho em Ä‘i đến trước vá»›i há» nhé.
- Äừng lôi thôi! chen đến trước là m gì?
Văn gạt phắt Ä‘i khi bị Gia Linh lấn suýt ngã. Hồ Như Vy Ä‘i sau cÅ©ng nói vá»ng lên:
- Linh, đừng tới trước, ba cô mà tụ lại dễ sinh chuyện lắm, không có ai rảnh rỗi để bảo vệ mấy cô đâu nhé.
Gia Linh quay lại trỠmôị
- Không ai bảo vệ tôi à ? Sức mấy mà anh giữ được tôi chứ? Äừng là m trò để ngưá»i ta cưá»i rụng răng cá»a bây giá», anh lo bảo vệ cái xắc lưng trên lưng anh kìạ
Vượt qua khá»i mặt Khâm và Tuá»ng Vi, Gia Linh buá»›c đến bên Viá»…n, nắm lấy tay áo chà ng há»i:
- Các bạn đang nói gì vui thế?
Viá»…n Ä‘ang bu lu bu loa vá»›i mấy ông ngưá»i sÆ¡n cước, phải quay lại:
- Nói chuyện phà ỠTôi há»i vá» táºp tục cá»§a hỠđấy mà .
- Há» có những táºp tục gì?
Viễn đùa:
- ThÃch ăn thịt ngưá»i nướng!
Gia Linh hếch mũi:
- Hứ, đừng đùa!
Ba ông thổ dân có vẻ thÃch thú trước các cô gái văn minh, há» cứ quay lại nhìn Linh không chá»›p mắt, những bà n tán cá»§a dân phố thị há» coi như không và tiếp tục lÃu lo bằng tiếng mẹ đẻ cá»§a mình trong những chuá»—i cưá»i dà ị Viá»…n cÅ©ng yên lặng vá»›i nụ cưá»i trên môị Má»™t lúc chà ng vụt quay sang há»i Khâm:
- Khâm cô đoán xem hỠđang nói gì đấỷ
- Không thể đoán được, hỠđang nói gì đấy anh?
- Há» bảo chúng ta quả tháºt là má»™t lÅ© ngu đần, khi không rồi lại phà tiá»n mướn ngưá»i vác đồ đạc, Ä‘i săn như thế, sợ dù có săn được thú Ä‘i nữa, cÅ©ng chưa chắc bù đủ chi phà ăn uống ngÆ¡i nghỉ nữa là trưá»ng hợp không săn chẳng được gì cả.
Khâm nói:
- Có lẽ há» lạ lùng ta như ta đã lạ lùng vá»›i Ä‘á»i sống cá»§a há». Mà ... anh biết cả tiếng cá»§a há» saá»
Viá»…n mỉm cưá»i:
- Hiểu chút chút. Há» còn bảo nhau là sau khi có được tiá»n há» sẽ kéo xuống Äà i Bắc là m má»™t mà n du lịch.
Văn chen và o:
- Con ngưá»i tháºt khác biệt nhau!
Hồ như Vy nghe không rõ, lá»›n tiếng há»i:
- Khác cái gì?
Gia Linh hét lớn
- Mặc kệ ngưá»i ta, sao anh thÃch chen và o chuyện cá»§a ngưá»i khác quá váºá»µ Rồi như khám phá ra má»™t Ä‘iá»u gì vui, cô nà ng lại nói to - Anh Vy Æ¡i, tôi vừa khám phá ra má»™t Ä‘iá»u vui thú lắm. Tên anh có cái trùng hợp lạ lùng. Hồ như Vy mà khi Ä‘á»c lên cứ tưởng tên anh là Hồ ly tinh không à .
Má»i ngưá»i cưá»i ồ lên. Vy vẫn không nghe rõ Gia Linh nói gì, nghe má»i ngưá»i cưá»i, anh chà ng cà ng ngÆ¡ ngác:
- Nói cái gì, cưá»i cái gì cho tôi biết để tôi cưá»i vớị
Má»i ngưá»i cà ng cưá»i to, cưá»i đến độ khiến ba gã thổ dân phải dừng chân trố mắt lạ lùng, không hiểu đám ngưá»i thà nh phố nà y có Ä‘iên hay không. Khi tiếng cưá»i chấm dứt. Äoà n ngưá»i lại tiếp tục bước đị Äám dân sÆ¡n cước hứng khởi trước cảnh trên, má»™t ngưá»i đã rống cổ hát, hai ngưá»i còn lại cÅ©ng góp tiếng. Tiếng nhạc bình dị và lá»i ca khó hiểu:
- Ou si ba la da! oi si ba na da!
O kha ta ba a hô dang ...
Gia Linh nói như hét:
- Anh Viễn hỠhát cái gì đấỷ
- Há» má»i gá»i má»i ngưá»i cùng đến khiêu vÅ©.
Viá»…n đáp nụ cưá»i thÃch thú nở trên môi, rồi như bị truyá»n nhiá»…m, Viên cÅ©ng mở to miệng ra hợp ca vá»›i mấy ngưá»i thổ dân.
- A Sô ba na la to khan ... Ta bo kha ta ba- - Ni na lu ma!
Ngưá»i thổ dân dẫn đưá»ng có lẽ không ngá» má»™t ngưá»i kinh lại biết hát nhạc cá»§a mình. Há» sung sướng quay đầu lại vá»— mạnh và o vai Viá»…n, và hát to thêm. Trên những gương mặt Ä‘en xương xẩu kia trà n đầy sá»± nhiệt tình, Viá»…n bị cuốn hút trong tiếng hát, hòa mình vá»›i những ngưá»i dân thiểu số kiạ Khâm bước cháºm lại đợi Văn đến, nà ng nói nhá».
- Bây giá» em hiểu tại sao anh khâm phục Viá»…n như váºá»µ
- Tại saá»
- Vì hắn có thể hòa hợp trong bất cứ trưá»ng hợp nà o, hoà n cảnh nà á»
Văn gáºt gù:
- Ừ hắn quả là con ngưá»i như thế, khi nà o anh gần hắn thế nà o cÅ©ng bị hắn lôi cuốn, ảnh hưởng.
ÄÆ°á»ng Ä‘i cà ng lúc cà ng khó khăn, xuống hết con dốc là đã nghe tiếng nước chảy rì rà ỠTrước mắt má»i ngưá»i là má»™t thác nước hùng vÄ© tung bá»t trắng xoá. Thác rất cao và thẳng đứng, tiếng nước lại dồn dáºp như hà ng ngà n con ngá»±a hoang Ä‘ang tung vó. Trên má»™t tảng đá to giữa dòng, má»™t cà nh cây run rẩy như Ä‘ang sẵn sà ng rÆ¡i tá»m xuống. má»i ngưá»i dừng lại, Gia Linh đưa mắt nhìn thác nước cao, cô bé thét lá»›n:
- Äẹp quá! Hùng vÄ© quá! so vá»›i thác ô Lai nói lá»›n như Thầy bùa vá»›i thầy Pháp.
Khâm cũng đột nhiên hét to lên:
- Lá Ä‘á»! các bạn xem kìa lá đỠđầy núi, hà ng bao nhiêu năm rồi tôi không thấy cả má»™t rừng lá như thế nà ỵ
Trên vách đá thẳng đứng má»™t cà nh cây lá đỠnhô ra phản chiếu ánh nắng mặt trá»i lấp lánh trông tháºt thÆ¡ má»™ng. Khâm buá»™t miêng.:
- Bằng bất cứ giá nà o tôi cũng phải lấy cho được một cà nh lá đỠnà y mới nghẹ
Viá»…n động lòng trước tia mắt ham muốn kiạ Trong mắt ngưá»i con gái nó như má»™t váºt vô giá.
Viá»…n ngắm nghÃa đắn Ä‘o độ cao vách đá, muốn bẻ được cà nh kia không phải là dá»…. Lùi ra sau và i bước, Viá»…n lấy khẩu súng trên lưng nhắm kỹ cà nh cây bắn má»™t phát, láºp tức có tiếng cà nh gẫy, cà nh cây rÆ¡i trên tảng đá. Viá»…n bước tá»›i nhặt lên Ä‘em đến trước mặt Khâm, chà ng cưá»i:
- Không cần phải tốn một giá quá đắt, chỉ cần một viên đạn đồng thôị
Khâm nháºn cà nh lá vá»›i năm chiếc lá con, nhưng rất Ä‘á»u đặn và dá»… thương. Nắm chặt cà nh lá trong tay Khâm sung sướng:
- Cám ơn anh!
Văn ngạc nhiên truá»›c sá»± lanh trà cá»§a bạn. Mấy ông thô dân trái lại đưa mắt nhìn nhau lắc đầụ Dùng súng săn bắn để bắn mấy chiếc lá con, má»™t lối săn bắn hi hữu ... Há» lại tiếp tục cuá»™c hà nh trình. Ngưá»i thà nh phố quả tháºt kỳ lạ má»™t cách không giải thÃch được, nhưng mặc há», để ý nhiá»u không tốt.
Hồ như Vy đột nhiên la lớn.
- ô kìa, các bạn xem mấy gã thổ dân là m gì kìa!
ánh mắt má»i ngưá»i đổ dồn vá» phÃa ba gã dân sÆ¡n cước Ä‘ang cẩn thẩn bước trên cà nh cây nổi trên mặt nước, há»c từ từ Ä‘i vá» phÃa tảng đá lá»›n bên kia, tảng đá vừa dốc vừa trÆ¡n thế mà há» vẫn bám chặt và o đá bước tá»›i như những con vượn, má»™t lúc không hiểu bằng cách nà o, hỠđã qua tá»›i bên kia bá».
Viá»…n cưá»i nói:
- HỠqua cầu chứ có là m gì đâu mà các bạn ngạc nhiên thế, và chúng ta cũng phải qua như thế mà .
Hồ như Vy lắp bắp:
- Gì? gì ... Cái nà y mà gá»i qua cầu á»
- Không gá»i là cầu thì gá»i là gì? Äây má»›i là chặng đầu leo núị Nà o, bây giá» ai muốn qua trước nà á»
Văn kinh ngạc:
- Viá»…n, mình bá» tiá»n mướn há» dẫn đưá»ng, tại sao há» không tìm đưá»ng cho mình đỉ Như thế nà y rồi là m sao qua chứ?
Viá»…n cưá»i:
- ÄÆ°á»ng! thì cái nà y chẳng phải là đưá»ng thì là gỉ Lên núi chỉ có con đưá»ng độc nhất nà y thôi, nếu chẳng qua được cầu nà y, thì còn nghÄ© đến chuyện săn bắn chi nữạ
Tưá»ng Vi nhìn khúc cây nổi trên mặt nước mà nước thì Ä‘ang cuá»™n chảy xiết bên dưới, nà ng run rẩy:
- Trá»i Æ¡i, thế nà y là m sao mà qua được. Chắc tôi qua không nổi đâu, nếu rá»›t xuống nước má»™t cái là rồi Ä‘á»á»‹
Viễn nói:
- Thôi được để tôi dẫn đầu váºá»µ Các bạn xem kìa, mấy ông sÆ¡n cước Ä‘ang trở qua đón chúng ta kìạ
Ba gã thổ dân đã đặt chiếc xắc trên lưng xuống và quay trở lại đón má»i ngưá»á»‹ Viá»…n bước lên tảng đá, bắt đầu đặt chân lên khúc cây dà i tay chà ng giữ chặt cánh tay Khâm, chà ng nói nhá»:
- Cô phải can đảm lên, nếu cô qua không được thì hai cô kia sẽ chẳng bao giỠdám qua đâụ
Khâm nắm chặt tay Viá»…n, cánh tay mạnh và rắn trà n trá» sinh lá»±c, Khâm có vẻ xúc động, đôi mắt Viá»…n Ä‘ang chăm chú nhìn nà ng, nà ng cắn chặt răng bước lên khúc gá»—. Äôi mắt Viá»…n bám chặt từng bước Ä‘i, Khâm pháºp phồng nhÃch từng bước má»™t, cầu chỉ dà i hai thước mà xem chừng dà i hun hút. Tháºt khó khăn nà ng má»›i chạm được bà n tay tiếp đón cá»§a ngưá»i thổ dân bên kia dòng. Äồng thá»i Khâm nghe tiếng Viá»…n vá»ng tá»›i:
- Äó cô thấy không, đâu có gì là nguy hiểm đâu, Ä‘i như Ä‘i trên đất bằng váºy thôị
Äứng trên đất liá»n rồi mà đôi chân cá»§a Khâm vẫn còn run rẩy, quay đầu lại nà ng thấy Gia Linh cÅ©ng Ä‘ang bị đưa lên cầụ Vừa Ä‘i được hai bước Linh la oai oái:
- Thôi thôi tôi không đi được đâu, khúc cây nó đang khiêu vũ dưới chân tôi thế nà y là m sao tôi đi được.
Viễn quát:
- Ráng bước đi, thêm hai bước nữa là tới rồị
Gia Linh cắn môi, run run bước tá»›i trước. Bây giá» Linh có vẻ lấy được can đảm bước tá»›i như Ä‘ang là m xiếc. Khâm nhìn cảnh tên mà khiếp đảm, nhưng rồi Gia Linh cÅ©ng đến được bá». Äến cạnh Khâm, Linh mở to mắt há»i:
- Chị Khâm, là m thế nà o mà tôi qua được đến đây thế?
- Trá»i, cô vừa Ä‘i qua đó chá»› còn gì nữạ
- Tháºt váºy à ? Gia Linh sung sướng, ngước mắt tá»± hà o - Tôi tá»± nhá»§ mình Ä‘ang là m trò há» và bên dưới là hà ng ngà n vạn ngưá»i Ä‘ang theo dõi, vì váºy không thể nà o bá» cuá»™c giữa chừng nên cố bước đị Chắc Ä‘i trên giây giăng cao cÅ©ng chỉ đến độ nà y thôị
Viá»…n nắm tay Tưá»ng Vi, khuyến khÃch:
- Bây giỠtới phiên cộ
Tưá»ng Vi nhìn xuống giòng nước. Nước trong đến có thể nhìn rõ những hòn đá sá»i dưới đáỵ Nước trôi cuồn cuá»™n tung bá»t trắng xoá. Những chiếc bá»t chen lấn nhau vỡ nát ... Tuá»ng Vi chợt liên tưởng đến những chiếc bá»t xà phòng trong cháºu quần áo giặt ... những chiếc bá»t, những giấc má»™ng cá»§a nà ng. Tưá»ng Vi đắm chìm trong suy tá»±
- Sao, không dám qua à ?
Viá»…n há»i, Tưá»ng Vi vá»™i đáp nhanh:
- Không phải thế!
Tưá»ng Vi bước lên khúc gá»— má»™t cách máy móc, nà ng bước từng bước chân vá» phÃa trước ... Có mấy bà n tay đưa ra đón lấy nà ng, qua khá»i tảng đá ... nà ng đặt chân lên ná»n đất lạnh.
- Tưá»ng Vi! Khâm nắm lấy tay Tưá»ng Vi lắc mạnh.
- Mà y can đảm hÆ¡n tao tưởng. Mà y Ä‘i vững quá, ý chà cá»§a mà y mạnh tháºt trong khi tao cứ lo sợ pháºp phồng. ý chà đúng là có thể khắc phục được sá»± sợ hãị Mà y là m sao có thể Ä‘i vững được như thế hả?
Tưá»ng Vi cưá»i buồn, đầu óc nà ng vẫn rối như tÆ¡ vò.
- Tao à ? Tao cũng không biết!
Chợt có tiếng kêu của Gia Linh:
- Trá»i Æ¡i, chết rồi! ông Hồ Như Vy rÆ¡i tõm xuống hồ rồị
Tiếp theo tiếng Linh là tiếng hét của Hồ Như Vy, anh chà ng có lẽ khi bước trên khúc gỗ đã trượt chân nên té xuống nước. Viễn bấu chặt hai vai áo Vy kéo lên, Vy nương tay và o thanh gỗ và ngồi bệt xuống, quần ướt nước chảy ròng ròng. Viễn đứng cạnh thở dà i:
- Bây giỠmà y muốn là m trò gì nữa đâỷ không ngượng saỠba cô kia qua được hết, chỉ có mình mà y là lộn xộn. Thôi qua nhanh đi, hết thì giỠrồi!
Rừng núi cà ng lúc cà ng khó đị Äá»™ dốc cà ng lúc cà ng đứng. con đưá»ng mòn bị cá» dại ngáºp đầy không còn biết đâu là đưá»ng đâu là hố. Những sợi dây leo đổ xa xuống đất luôn quấn quýt chân ngưá»i dẫm lên nó. Sạn đạo là cạm bẫy, má»—i bước chân là má»™t sá»± dè dặt. Mấy gã thổ dân hướng đạo rút thanh Ä‘ao trên lưng xuống chặt không ngá»›t tay và o cá» dại và giây leo để mở đưá»ng, ánh nắng lấp lánh trên lưỡi Ä‘ao, tiếng hát khi im bặt, khi oang oang cả rừng núị Má»—i lần nghe tiếng hát ngừng là ngưá»i Ä‘i sau biết sắp gặp trở ngại mớị Äến giữa trưa, mặt trá»i như nung chảy vạn váºt. Mồ hôi má»i ngưá»i đổ ra như tắm, chỉ có mấy ngưá»i sÆ¡n cước là vẫn bình thản trước ánh nắng phản chiếu trên phần da thịt Ä‘en bóng lồ lá»™ trông như các chiến sÄ© cá»§a những thế ká»· trước.
Viễn đứng lại quay ra sau nói:
- PhÃa trước mặt chúng ta lại có má»™t sạn đạo, tốt nhất chúng ta nên nghỉ trưa và ăn uống tại đấy trước khi tiếp tục.
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 11:01 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 5
Ở đây địa thế không tốt lắm. Má»™t bên là sưá»n núi đầy cổ thụ cao ngút trá»i, má»™t bên lại là vá»±c sâu xanh thẳm. Viá»…n nhìn quanh, xa xa có tảng đá tháºt to, bên dưới tảng đá lại khuyết và o như chiếc động nhá», nÆ¡i đó có vẻ mát và sạch sẽ, bèn chỉ cho các bạn và đùa:
- Ta đến đó Ä‘i, nÆ¡i đó đúng là má»™t nhà hà ng sang trá»ng đấy!
Má»i ngưá»i băng qua mấy tảng đá to má»›i đến được phần đất phẳng, có thể tạm là m chá»— nghỉ chân. Tảng đá nhô mình ra như má»™t chiếc lá»ng che nắng. Má»™t thân cây khô đổ ngang là m thà nh chiếc cầu thiên tạo bên dưới tháºt mát, tháºt khô ráỠDưới ná»n phá»§ đầy những chiếc lá khô và ng úạ Văn ném chiếc xắc trên lưng xuống và thở dà i khoan khoái, bảo:
- Äây đúng là nhà hà ng Viên SÆ¡n mà .
Viễn nói:
- Nếu chúng ta không mang lá»u theo, ở trên núi mà được má»™t nÆ¡i thế nà y là nhất rồi!
Khâm đứng trước cá»a động đưa mắt nhìn thung lÅ©ng trải dà i trước mắt và dãy núi xa xạ Thiên nhiên như má»™t tấm thảm xanh trải dà i Ä‘áºm nhạt chất ngất, đến độ muốn ngá»™p thở.
Giữa khoảng không gian xanh đó, thỉnh thoảng Ä‘iểm thêm mà u lá Ä‘á», mà u và ng và mà u xám xám cá»§a núi đá và mà u trắng cá»§a thác nước caá» Ngước nhìn lên, đám mây trắng lưng hừng núi nổi báºt hẳn trên bầu trá»i xanh thẳm, vướng vÃt cà nh lá. Bất chợt, Khâm thở mạnh, khẽ ngâm câu thÆ¡ cá»§a Tần Quán:
"Núi giữ chân mây, cá» vướng trá»i"
Có ngươì bước tới đứng cạnh, Khâm nghĩ ngay là Văn, không cần quay đầu lại, Khâm nói khẽ:
- Em không nghĩ mà u xanh lại lắm thế nà y, em cũng không nghĩ trong núi lại lắm mà u đếm không hết thế.
Mắt vẫn say sưa ngắm thung lÅ©ng, Khâm nhẹ cưá»i và thì thầm:
- Mà u xanh đẹp quá, cả má»™t quả núi giống như chiếc thuyá»n xanh.
Khâm cảm thấy ngưá»i đứng bên cạnh mình bà ng hoà ng, rồi má»™t giá»ng nói nặng ná» vang lên:
- Tại sao vá»›i bất cứ má»™t váºt gì cô cÅ©ng Ä‘em ra so sánh vá»›i chiếc thuyá»n thế?
Khâm giáºt mình quay đầu sang thì ra ngưá»i đứng cạnh không phải Văn mà là Viá»…n. Hắn đứng trên mô đất cao, đầu tá»±a và o nhánh lá cá»§a thân cây má»c nghiêng, đôi mắt ngá»i sáng vá»›i tia nhìn thăm dò, vừa như vô tình vừa như cố ý quét cả toà n thân.
Khâm khó chịu, nà ng nhạt nhẽo:
- Không hẳn thế, nhưng dù sao chiếc thuyá»n trong trà tôi lúc nà o cÅ©ng đẹp.
- Có tháºt như váºy không? Nhìn núi đồi nhấp nhô, Viá»…n không thể nà o hình dung quả núi giống như má»™t chiếc thuyá»n được. - Vì má»™t váºt di động được còn má»™t váºt bất di động mà .
- Äúng thế, má»—i khi tôi nghÄ© đến má»™t váºt gì tôi thưá»ng dá»±a và o trá»±c giác để và von hÆ¡n là xá» dung lý trÃ. Tôi nghÄ© rằng quả núi là má»™t chiếc thuyá»n vì nó chứa đựng chúng ta, lúc nà o tôi cÅ©ng có cảm giác như mình Ä‘ang Ä‘i trên thuyá»n. Má»™t cảm giác tháºt mÆ¡ hồ khó giải thÃch.
- Äiá»u đó chứng tá» rằng cô chẳng có tin tưởng gì vá» tương lai cả.
Viá»…n nói xong, lấy hai miếng bánh mì sandwich trong tay chia bá»›t cho Khâm má»™t miếng, còn miếng kia bá» vô miệng nhai ngồm ngoà m. Khâm không hiểu há»i lại:
- Tin tưởng? Anh nói thế là saá»
- Trong tiá»m thức cá»§a cô Ä‘ang có má»™t cảm giác bất ổn manh nhạ Äối vá»›i tương lai cô lo lắng bà ng hoà ng, nói khác Ä‘i, cô như kẻ hà nh trình mà không biết mục tiêụ
Khâm chau mà y nghĩ ngợi, nà ng xé bánh ra từng miếng nhỠbỠvà o miệng, đôi mắt long lanh:
- Thế à ? Anh nghÄ© như váºy à ? Tôi không biết, tôi cÅ©ng há» nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Nhưng tôi có cảm tưởng anh đã nghÄ© saị Anh đã lầm, tôi rất tin tưởng ở tương lai, khôang phải chỉ tin tưởng thôi mà tôi còn mÆ¡ má»™ng, hy vá»ng và sung sướng khi nghÄ© đến!
Viá»…n nhìn Khâm, gáºt gù cưá»i khuyến khÃch:
- Tốt lắm, tôi chỉ mong như thế!
Quay ngưá»i lại, Viá»…n bước vá» phÃa động đá, rồi chợt quay lại nói thêm má»™t câu:
- Tôi nghÄ© sao nói váºy, cô đừng để ý nhé!
- Có gì đâu!
Khâm đáp. Hai hà m răng cắn chặt miếng bánh, mắt đăm đăm nhìn vùng cây lá đỠbên má»m núị Tư tưởng như ngưng Ä‘á»ng, đầu óc mênh mang trống trảị Khâm không hiểu mình Ä‘ang là m gì, mãi đến lúc Văn thúc nhẹ và o lưng Khâm má»›i chợt tỉnh. Văn cưá»i nói:
- Nghĩ gì thế?
- Không!
Khâm đáp lÆ¡ đãng, nà ng quay lưng, lại má»›i nhìn thấy nÆ¡i động đá tháºt nhá»™n. Hồ như Vy mở cái miệng thùng thiếc bể cá»§a hắn ra hét bản "Tô Tam Khởi Giải", Viá»…n đứng khom ngưá»i nÆ¡i vách đá lui cui khui há»™p thịt, Gia Linh nhìn cá» chỉ cá»§a Vy cưá»i ngả ngá»›n. ba gã thổ dân Ä‘ang ăn uống ngồm ngoà m, Tưá»ng Vy ngồi trên nhánh cây khô, cháºm rãi ăn bánh má»™t cách thÃch thú, Khâm vuốt nhẹ những sợi tóc lòa xòa trước mặt, bước đến cạnh tưá»ng vị Tưá»ng vi há»i:
- Chị đứng nhìn gì đấỷ
Khâm nói:
- Ngắm cảnh cái gì tôi cũng thấy đẹp hết!
Tưá»ng Vi đứng dáºy:
- Thế à , váºy tôi cÅ©ng nên Ä‘i xem!
Tưá»ng Vi bước tá»›i cá»a động ngó quanh. Núi trải thảm xanh cháºp chùng, cây vá»›i lá rung rinh trong gió, hà ng hà ng lá»›p lá»›p như nhÅ©ng cÆ¡n sóng nhấp nhá»™ Văn đứng tá»±a và o thân cây nhìn cái thác bạc, nước da Văn tháºt trắng nổi trong nắng, trông tháºt siêu thoát, bên dưới chân Văn là má»™t đám hoa dại mà u xanh. Tưá»ng Vi bước tá»›i, cúi xuống ngắt và i cánh hoa, vừa đứng lên đã nghe tiếng Văn há»i:
- Em thỠđoán xem bây giỠanh đang nghĩ gì đâỷ
- ...
- Anh muốn hôn em đấy!
Tưá»ng Vi hoảng hốt:
- Anh nói gì?
Văn giáºt mình quay lại, chà ng đỠmặt. Ngỡ ngà ng má»™t lúc, Văn lắp bắp:
- Xin ... xin lỗi, tôi tưởng Khâm!
Tưá»ng Vi nhìn Văn, sá»± ngượng nghịu cá»§a Văn khiến nà ng đỠmặt lây, muốn tìm má»™t, hai câu gì đó để khá»a lấp, nhưng không ra lá»á»‹ Cả hai ngượng nghịu trong yên lặng, mãi đến khi Gia Linh bước tá»›i ngạc nhiên:
- Hai ngươi là m cái gì lạ thế?
Tưá»ng Vi má»›i chợt tỉnh, khuôn mặt đỠhồng, quay lưng lại bước vá» phÃa sÆ¡n động như chạy trốn. Khâm ngạc nhiên:
- Cái gì thế?
Tưá»ng Vi nói nhá»:
- Còn nói nữa, cũng tại vị hôn phu của chị chứ còn ai nữạ
Khâm chau mà y, đưa mắt nhìn vá» phÃa Văn, gương mặt bối rối cá»§a chà ng khiến nà ng hoà i nghi, rồi nà ng lại nhìn Tưá»ng Vị Ở đây đông ngưá»i đâu thể há»i nhỠđược. Tưá»ng Vi cÅ©ng không nói thêm Ä‘iá»u gì nữa, lẳng lặng trét bÆ¡ lên bánh mì, mà u hồng trên má vẫn chưa phaị
Viá»…n đứng giữa đám đông kêu gá»i:
- Các bạn chú ý nà y, hãy chuẩn bị đồ đạc lên vai, chúng ta tiếp tục lên đưá»ng để kịp đến núi Kha Bảo trước tốị Cắm trại, ăn cÆ¡m tối xong là chúng ta có thể Ä‘i săn ngay!
Gia Linh thắc mắc:
- Săn ban đêm à ?
Viễn mang xắc lên vai, đáp:
- Ban đêm thú váºt má»›i xuất hiện nhiá»á»¥ Nói thế chứ mấy cô khá»i Ä‘i, cứ ở trong lá»u, đợi khi săn được thú tôi sẽ gá»i cho biết.
Gia Linh hất hà m:
- Sao váºá»· Tôi muốn Ä‘i săn, đừng tưởng đà n bà con gái là không biết săn hay saá»
Viá»…n cưá»i ngạo:
- ÄÆ°á»£c rồi, tùy ý cô!
Má»i ngươi sắp xếp đồ đạc xong lại tiếp tục lên đưá»ng. Äoà n ngưá»i rá»i khá»i động núi rá»™ng rãi tiện lợi, bước và o những con đưá»ng đầy cá» dại gai góc. Viá»…n cùng ba gã thổ dân dẫn đầu, Ä‘i kế là Gia Linh và Khâm. Äoà n ngươi Ä‘i hà ng dá»c uốn khúc.
Äến trước sạn đạo, Viá»…n dừng lạị Sạn đạo dà i thưá»n thượt và nguy hiểm, những khúc cây nhá» mong manh, khiến má»i ngưá»i nghÄ© không thể chịu đựng nổi sức nặng cá»§a má»™t ngưá»á»‹ Trên sạn đạo cá» dại quấn đầy là m thà nh tấm thảm nhung xanh biếc. Từ những kẻ hở nhìn xuống, ngươi ta chỉ thấy má»™t mà u Ä‘en xì bên dưới, chứng tá» vá»±c sâu không lưá»ng được.
Viễn quay đầu lại nói lớn:
- Từng ngưá»i, từng ngưá»i má»™t bước qua, tránh đừng để hai ngươi bước chung má»™t thanh gá»— nhé, bằng không coi chừng nó gãy đấỵ Bước tháºt cháºm, tháºt vững, đừng nắm lấy cá» trên vách vì nó không chắc đâu, ta chỉ nên tin ở chÃnh ta mà thôị
Nói xong, Viá»…n xung phong Ä‘i đầu, những thanh gá»— dưới chân chà ng như rên xiết, như sẵn sà ng hất chà ng xuống. Ngươi thổ dân bước theo và kế đến là Gia Linh và Khâm. Tưá»ng Vi lẩm bẩm:
- Äi những con đưá»ng thế nà y sá»›m chết yểụ
- Có cần tôi dìu không? Văn quay đầu lại há»i, chà ng cố tìm cÆ¡ há»™i chuá»™c lại lá»—i lầm vô tình mắc phải ban nãỵ
- Không cần, anh cứ lo anh Ä‘i, má»™t ngưá»i có rá»›t cÅ©ng không sao, chá»› để hai ngưá»i cùng rÆ¡i xuống hố thì nguy lắm. Dầu sao Ä‘á»i tôi mà có gì Ä‘i nữa cÅ©ng không đáng kể.
- Tại sao lại không đáng kể. Văn há»i - Äừng coi thưá»ng Ä‘á»i sống như váºy, vì má»—i má»™t cuá»™c Ä‘á»i Ä‘á»u có má»™t số mệnh an bà ị
Tưá»ng Vi khẽ nói:
- Thế à , chỉ sợ thần linh quá báºn rá»™n nên không thể an bà i cuá»™c Ä‘á»i cho từng cá nhân, vì váºy dù có thần linh cÅ©ng có vô số cuá»™c Ä‘á»i bị bá» rÆ¡i, lạc lõng như thưá»ng.
Kể ra thì cÅ©ng có lý lắm! Gương mặt xanh xao gầy yếu kia, má»™t ngưá»i con gái, sống nhá» vả và o anh và chị dâu, mà bà chị dâu lại quá cay nghiệt.
Má»™t cuôc Ä‘á»i bị bá» rÆ¡i! Thần linh quả tháºt không rảnh rá»—i an bà i Ä‘á»i sống con ngưá»á»‹ Văn thở dà i, lòng nghe Ä‘au xót. Tưá»ng Vi ngẩng đầu lên khẽ liếc sang Văn, Văn thở dà i, tai saá» Vì aỉ Vì ta á» Lắc đầu, Tưá»ng Vi cưá»i thầm mình.
Bước qua khá»i sạn đạo, đưá»ng trước mặt bằng phẳng hÆ¡n, trên mặt đưá»ng lót Ä‘á»u những khúc gá»— lá»›n. Trong núi hoang vu mà lại có những kiến tạo văn minh thế nà y tháºt là điá»u không ngá», Viá»…n nói:
- NÆ¡i đây cÅ©ng đẹp như đưá»ng Bắc Trung SÆ¡n chứ? Những khúc gá»— nà y được dùng để ngăn chặn cÆ¡n đất lở, ngưá»i trên núi há» gá»i là Má»™c Mã Äạo đấỵ
Gia Linh có vẻ phấn khởi, nà ng hát bản Phong Linh Thảo, má»™t bản nhạc nổi tiếng trong tuyển táºp 101 bản nhạc lừng danh. Cây cá» núi đồi theo cÆ¡n gió thổi nhấp nhá»™ Tiếng hát cá»§a Gia Linh là m sống hẳn cảnh váºt. Những đám hoa dại uốn cong cả thân hình chà o đón, Gia Linh cà ng thÃch thú hát tá»
Bên lỠđưá»ng má»™t cây hồng Ä‘iệp xum xuê lá Ä‘á», những chiếc lá nhuá»™m tươi dưới cÆ¡n nắng cháy cá»§a mặt trá»i, Khâm thÃch chà hét to:
- á»’ Hồng Äiệp!!! Mấy chiếc lá đỠdá»… thương như ngưá»i say rượu!
Viễn nói:
- Tôi đã bảo cô là lá đỠtrên nà y nhiá»u lắm mà . Sao, cô cần lấy thêm không?
Khâm lắc đầu, vẫn bước Ä‘á»u:
- Không cần, tôi có má»™t nhánh đủ rồi, cà nh cá»§a tôi qúi giá hÆ¡n tất cả những cà nh khác. Tôi không ngỠở Äà i Loan vẫn có những loại cây phong, lúc xưa tôi vẫn tưởng ...
- Äây không phải là loại cây phong mà đây là cây Ä‘iệt, loại Ä‘iệt khác vá»›i phong ở chá»— má»™t loại là song tá» diệp còn má»™t loà i là đơn tá» diệp. Ở Äà i Loan, phong Ãt lắm trong khi Ä‘iệt rất nhiá»á»¥ Loà i phong lúc thấm sương nhiá»u má»›i bắt đầu Ä‘á», nhưng Äà i Loan đâu có sương mù nhiá»u đâủ Äà i Loan Ãt có sương mù nên dù có cây phong Ä‘i nữa lá cÅ©ng khó đổi mà u được.
Khâm nhìn Viễn ngỠngợ:
- Thế mà tôi cứ tưởng anh há»c ban kỹ thuáºt chứ?
Viá»…n gáºt đầụ
- Vâng, thì tôi Ä‘ang há»c vá» kỹ thuáºt chá»› saá»
Khâm cà ng ngạc nhiên.
- Thế thì tại sao anh biết mấy Ä‘iá»u đó? hình như anh biết rõ cả thá»±c váºt, động váºt, văn há»c, nghệ thuáºt và cả tâm lý con ngưá»i nữạ
Viá»…n phì cưá»i, gương mặt sáºm nắng á»ng hồng, đôi mắt chà ng hướng vá» thung lÅ©ng:
- Sá»± tháºt thì tôi không biết gì cả, có Ä‘iá»u là tôi hay để ý má»i sá»± và khi gặp trưá»ng hợp thÃch hợp thì nói ra để má»i ngưá»i khác tưởng là tôi hay tôi giá»i, tóm lại là tôi chỉ là má»™t ngưá»i diá»…n trò khéá»
- Không, không phải thế tôi biết anh không thÃch khoe khoang mà cố tình dấu giếm.
- Dấu giếm cái gì chứ?
Ngưng một lúc Khâm nói:
- Dấu giếm con ngưá»i tháºt cá»§a anh, anh tá»± tạo má»™t mà n khói để che Ä‘áºy con ngưá»i tháºt cá»§a mình.
- Thế à ? Viá»…n nhún vai, đột nhiên chà ng bà ng hoà ng. Nụ cưá»i ngượng ngáºp trên môi, chà ng tiếp - Tôi không hiểu cô muốn nói gì cả?
Khâm vẫn cố chấp:
- Tôi biết anh biết nhưng anh vẫn cố tình lấp liếm, vì không muốn để ngưá»i khác chen và o lãnh vá»±c riêng cá»§a mình.
Viễn có vẻ bực bộị
- Lãnh vực riêng tư của tôi, chỗ nà o chứ?
Khâm lắc đầu, với nét mặt đăm đăm khó hiểu, nà ng nói tiếp:
- Tôi cÅ©ng không biết, vì anh là con ngưá»i khó hiểụ
Viá»…n nói ná»a đùa ná»a tháºt.
- Thế thì đừng báºn tâm tìm hiểu chi, vì má»—i ngưá»i có má»™t bà ẩn riêng, chÃnh cô cÅ©ng có. Nếu ngưá»i ta có gì bà ẩn thì giải pháp duy nhất cá»§a ngưá»i thông minh là đừng là m thầy Ä‘á»i để phân tÃch, mất thá»i giá» vô Ãch.
Khâm đỠmặt, lẩm bẩm:
- Xin lá»—i anh!
- Không có chi!
Thái độ tư tưởng cá»§a Viá»…n tháºt khoan dung khiến Khâm có cảm tưởng như chÃnh mình vừa phạm má»™t lá»—i rất nặng. Viá»…n kéo khóa áo lên cao bước nhanh bá» mặc Khâm Ä‘i saụ Nhìn theo dáng dấp cao lá»›n cá»§a Viá»…n trong những bước chân nhanh nhẹn, Khâm cảm thấy Viá»…n như là đứa con cá»§a rừng núi hÆ¡n là cá»§a Ä‘á»i sống văn minh.
Qua khá»i má»™c mã đạo, con đưá»ng lại bắt đầu dốc và khó Ä‘i hÆ¡n nữạ Gia Linh vẫn tiếp tục hát, Viá»…n Ä‘i cạnh, lâu lâu lại kéo nà ng Ä‘i nhanh hÆ¡n, cưá»i nói vui vẻ, Gia Linh bám sát Viá»…n, nằng nặc đòi há»c bản nhạc cá»§a thổ dân hát ban nãỵ Viá»…n dạy và chỉ má»™t lúc sau là Gia Linh đã có thể trổ giá»ng là u là u khiến má»i ngưá»i phải kinh ngạc. Má»—i lần qua má»™t con dốc Gia Linh lại ngưng bặt để Viá»…n đỡ xuống. Sá»± khắng khÃt cá»§a há» khiến Tưá»ng Vi phải nói bên tai Khâm:
- HỠgiống như một đôi vợ chồng trẻ, anh chà ng Hồ như Vy dám bị thất tình như chơi!
Khâm thỠơ:
- Ừ, nhưng hình như Viá»…n không thÃch Gia Linh lắm.
Tưá»ng Vi há»i:
- Là m sao bồ biết? Gia Linh cà ng lá»›n cà ng đẹp, Ãt có ngưá»i đà n ông nà o có thể ká»m chế được ham muốn trước sắc đẹp cá»§a nó
- Nhưng hỠkhông xứng hợp nhau lắm.
Khâm nói, mắt vẫn không rá»i đôi bóng trước mặt. Tưá»ng Vi chá»›p mắt:
- Không xứng hợp à ? Trái lại tôi thấy há» có vẻ hợp nhau lắm, nhất là ở cái bá» ngoà i: nhá»™n, thÃch đùa cợt ...
Khâm bâng khuâng bước lên má»™t sạn đạo má»›i, sá»± can đảm cà ng lúc cà ng tăng, nà ng không còn sợ hãi nữa, từng bước trên thanh gá»— nhá», nà ng cúi đầu lặng lẽ đị Äá»™t nhiên phÃa trươc có tiếng hét tháºt to:
- Khâm coi chừng, trước mặt có thanh gỗ gãy đó nhé!
Không kịp nữa rồi, bước chân Khâm đã đặt xuống khoảng trống, trước khi ý thức được nguy hiểm thì toà n thân nà ng đã ngã xấp xuống, kế đó tiếng gá»— gãy và Khâm nghe cả tiếng hét cá»§a chÃnh mình, bản năng tá»± vệ khiến Khâm quÆ¡ quà o Ä‘iểm tá»±a, nhưng chỉ có khoảng trống chung quanh. Toà n thân nà ng rÆ¡i nhanh xuống sưá»n núi lăn tròn như trái banh. Khâm cắn chặt môi, đầu óc trống rá»—ng, nà ng không thấy sợ hãi nữa, má»™t thứ rối rắm bâng khuâng, nà ng thả liá»u cho định mệnh. Äá»™t nhiên, có má»™t bóng ngưá»i tuá»™t nhanh xuống ngã chụp lên ngưá»i nà ng, rồi Khâm thấy mình bị giữ chặt trong vòng tay, nà ng đã được bảo vệ. Váºn tốc lao vẫn không giảm, nhưng bây giỡ không chỉ có mình Khâm mà là hai ngưá»á»‹ Sau cùng, chợt có cảm giác như xe lăn bánh, được thắng cứng lại, và Khâm vẫn được ôm cứng, tuy nhiên nà ng không dám ngẩng đầu lên. Bên tai chợt có tiếng nói nhẹ nhõm:
- Xong rồi, không sao cả, bây giỠđứng dáºy xem có bị thương nÆ¡i nà o không?
Khâm ngẩng đầu lên, nà ng chạm phải đôi mắt ngạo nghá»… cá»§a Viá»…n, hắn nhìn nà ng có vẻ khinh thưá»ng.
Tiếng Viễn lại vang lên:
- Saá» không đứng dáºy nhanh lên! NÆ¡i nà y đâu phải là chá»— cho cô quyến luyến?
Khâm đứng dáºy, hai đầu gối run rẩỵ Vai áo bị rách toạc, vết thương nÆ¡i ấy Ä‘ang rỉ máụ Cổ há»ng cứng ngắc, nà ng muốn khóc, không phải vì cái hụt chân ban nãy mà vì bá»™ mặt lạnh lùng cá»§a kẻ đối diện. Viá»…n sau cái nhìn dò xét, gáºt gù:
- Bây giá» cô vòng qua kia leo lên, nhá»› là vá» sau nếu có phải bảo vệ cái đầu trước, chứ cô cứ để mặc số mệnh như váºy, rá»§i va và o má»™t tảng đá là đi Ä‘á»i ngaỵ Thôi được rồi, leo lên Ä‘i, còn chần chá» gì nữả
Khâm cắn chặt môi, lặng lẽ leo lên không nói tiếng nà ỠCó má»™t gã thổ dân bước tá»›i đưa tay kéo nà ng lên. Má»i ngưá»i láºp tức vây quanh nà ng, Văn mặt mà y tái mét, nắm chặt tay nà ng, run giá»ng gá»i:
- Khâm! Khâm!
Äôi mắt vẫn rưng rưng. Nhìn cá» chỉ cá»§a Văn ngưá»i ta có cảm giác như Khâm đã chết rồị Viá»…n bước tá»›i, vá»— vai chà ng bảo vá»›i giá»ng nhẫn nại:
- Äững có hoảng lên như thế, không sao đâu! Ai leo núi mà chẳng vấp té? Bây giá» cáºu Ä‘i kiếm băng cá»™t chặt vết thương cho Khâm, tốt nhất là bôi pommade và á»
Nói xong Viá»…n bá» Ä‘i vá» phÃa mấy gã thổ dân, há»i vá» vấn đỠan ninh cho cả Ä‘oà n ngưá»á»‹
Khâm đứng dáºy, nà ng có cảm giác cá»§a ngưá»i vừa bị hạ nhục, nà ng vén tay áo lên để Tưá»ng Vi buá»™c há»™ vết thương. Văn đứng cạnh vẫn không kiá»m chế được sá»± run rẩy đưa tay bóp chặt vai Khâm.
Gia Linh đứng kỠbên, đặt tay lên lồng ngực thở ra:
- May mà không sao cả! Chị Khâm, chị má»›i té có má»™t cái mà anh Văn hồn phách Ä‘á»u tiêu tan rồi đó chị thấy không?
Hồ như Vy trỠmôi:
- Äúng ra ngưá»i trợt chân là cô má»›i phải vì cô nghịch ngợm nhất, đáng Ä‘á»i nhất. Khâm té là vì ông trá»i không có con mắt mà !
- Hứ thứ Hồ ly tinh mà cÅ©ng xÃa và o, để anh xem, lần sau mà có ngưá»i té thì chém chết cÅ©ng không khá»i là anh.
Vừa nói xong, nà ng nghe Ä‘au Ä‘iếng nÆ¡i cánh tay, cúi đầu xuống nhìn, nà ng bất giác hét to lên, rồi nhảy Ä‘ong Ä‘á»ng trên ná»n đất, má»i ngưá»i hoảng hốt chạy nhanh đến Hồ như Vy hồ đồ, chẳng biết ất giáp gì tưởng Gia Linh sắp ngã, vá»™i ôm và o lòng, hấp tấp há»i:
- Cái gì? cái gì váºá»·
Tiếng hét của Gia LInh điếc cả tai:
- Äỉa! con đỉa!
Lúc đó Vy má»›i để ý, trên cánh tay Gia Linh, nÆ¡i lá»™ khá»i tay áo má»™t con đỉa Ä‘ang xoáy chiếc thân Ä‘en mun và o da thịt Linh, chỉ để lá»™ má»™t phần thân bên ngoà i, Vy chẳng nói chẳng rằng, đưa tay ra rứt nhanh ra, nhưng cà ng rứt con đỉa cà ng rút sâu và o da thịt Gia Linh khiến Linh cà ng hét tá» Viá»…n bước tá»›i nắm chặt tay Linh, rồi nhéo mạnh và o nÆ¡i con đỉa cắn, tay còn lại búng mạnh lên thân đỉa, con đỉa bị bắn văng ra xa ngay, Viá»…n nói:
- Dán miếng thuốc dán trừ độc lên đó, bằng không máu chảy mãi cho xem.
Rồi chà ng nói với Hồ Như Vy
- Vá»›i con đỉa không thể dùng tay rứt ra được đâu, chỉ cần anh bóp chặt nÆ¡i nó Ä‘ang cắn là nó nhả ra ngay, bằng không dùng lá»a đốt, chá»› bạn cà ng rứt chỉ tổ là m cho nó chui sâu thêm và ỠVuốt nhẹ, mái tóc, Viá»…n nhìn quanh rồi nói như ra lệnh.
- Thôi được rồi, bây giỠtiếp tục cuộc hà nh trình đi chứ.
Má»i ngưá»i chỉnh đốn lại hà ng ngÅ© rồi tiếp tục đị Suốt con đưá»ng, Khâm và Văn Ä‘i sau cùng. Khâm vẫn cắn chặt môi lặng lẽ gương mặt vẫn còn mét, mắt mông lung hướng tá»›i trước. Äi gần ná»a ngà y đưá»ng, Văn khổ sở nắm tay Khâm nói nhá».
- Äau không em mà sao em chẳng nói năng gì hết váºá»·
- Em giáºn bạn anh quá, em không cần biết hắn giá»i ra sao, em thấy ghét hắn tháºm tệ.
Văn ngần ngừ.
- Nhưng anh ấy đã cứu em mà .
Khâm vẫn cắn môị
- Vâng hắn là ngưá»i cứu em, nhưng em đâu có nhá» hắn, em chẳng mang Æ¡n hắn tà nà o, em ghét hắn.
Nhìn xuống con đưá»ng mòn dưới chân, đột nhiên Khâm thấy giáºn, nà ng nện mạnh gót chân xuống chân xuống đưá»ng bước nhanh. Văn Ä‘i cạnh không hiểu gì cả, đưa mắt nhìn ngươì yêu và bước theo nà ng. Mặt trá»i bắt đầu ngả vá» tây hoà ng hôn lặng lẽ kéo đến.
Tà i sản của quykiemtu