14-12-2008, 08:39 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 127
Thá»i gian online: 16 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 10 Posts
Nhất Cá Thái Giám Sấm Háºu Cung- New: Chương 61
Nhất Cá Thái Giám Sấm Háºu Cung
Lá»i mở đầu .
Dịch: Silverwing
Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu
Lý Tiểu Dân bình sinh có sở thÃch lá»›n nhất chÃnh là đá»c tiểu thuyết. Thưá»ng xuyên thuê tiểu thuyết cổ từ thư viện, như má»i đêm, sau khi Ä‘á»c xong tiểu thuyết, hắn Ä‘á»u không ngá»§ ngay được.
Sở thÃch nà y, bắt nguồn từ khi hắn online phát hiện ra website văn há»c, từ đó nó không thể dừng lại. Má»—i ngà y khi có thá»i gian rảnh rá»—i hắn Ä‘á»u báºt máy tÃnh, truy cáºp và o Internet để Ä‘á»c tiểu thuyết, Ä‘á»c cho đến khi không còn có thể Ä‘á»c nữa
Những tiểu thuyết hắn Ä‘á»c đương nhiên không phải là những tác phẩm nổi tiếng trên thế giá»›i, mà là những tiểu thuyết viết vá» tình yêu giả tưởng ngà y xưa. Những truyện nà y Ä‘á»u viết rất lôi cuốn là m cho Lý Tiểu Dân hãm nháºp trong đó, bản thân không cách nà o kiá»m chế được. Từ những tiểu thuyết online dà i Ä‘á»c trên mạng, Lý Tiểu Dân cÅ©ng dần dần biết được vá» các loại tiểu thuyết, kể cả huyá»…n huyá»…n, võ hiệp, tiên hiệp, cùng nhiá»u loại lịch sá» giả tưởng. Nét đặc trưng cá»§a thể loại nà y là rất khoát đạt, Ä‘iá»u nà y là m cho Lý Tiểu Dân thưá»ng xuyên mÆ¡ má»™ng, nếu chÃnh mình có thể quay trở vá» thá»i kỳ đó, vá»›i kiến thức siêu việt cá»§a thá»i đại ngà y nay thì có thể mình sẽ trở thà nh má»™t nhân váºt vÄ© đại sao? Mà đã là vÄ© nhân thì bên ngưá»i không thiếu các mỹ nữ, có thể khiến mỹ nữ vây quanh, táºn hưởng má»i phúc cá»§a Ä‘á»i ngưá»i…
Má»›i nghÄ© tá»›i đây, khóe miệng cá»§a Lý Tiểu Dân hiện ra nụ cưá»i thần bà như cá»§a nà ng Mona lisa, trong thâm tâm cứ mÆ¡ ước cuá»™c sống hạnh phúc tại dị giá»›i.
Hôm nay là cuối tuần, theo thưá»ng lệ Lý Tiểu Dân thức đêm Ä‘á»c tiểu thuyết, bởi vì má»›i phát hiện ra má»™t tiểu thuyết thú vị, vẻ mặt rất say mê, ngay cả cÆ¡n buồn ngá»§ cÅ©ng quên mất, cả ngà y chỉ gặm nhấm ổ bánh mì như là bữa ăn chÃnh. Äá»c má»™t mạch cho đến khi mặt trá»i ngà y thứ hai đã lên đằng Äông má»›i bắt đầu thấy hai mắt buồn ngá»§ rÅ© rượi, đặt bà n tay lên con chuá»™t tắt máy tÃnh Ä‘i.
Hai ngà y hai đêm không ngá»§, là m cho tay cá»§a Lý Tiểu Dân run rẩy. Ngay khi Ä‘ang tắt trang web tiểu thuyết thì xuất hiện má»™t cÆ¡n gió là m hắn ngã quỵ ngay xuống bà n vi tÃnh, bất động ngay láºp tức.
Sau nà y, báo cáo pháp y vá» cái chết cá»§a hắn ghi: “Thanh niên bởi vì lướt nét trong thá»i gian quá dà i, tâm lá»±c suy kiệt mà đột tá»â€.
Chương 1: Thất Thân .
Dịch giả: chengsad
Kỹ xảo: vovong
Nguồn: HNTD + phongluukiem
- Tiểu Dân TỠđáng chết, bổn cung đang giáo huấn ngươi mà ngươi còn dám giả bộ ngủ hả?
Lý Tiểu Dân mở mắt, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng nhìn qua, láºp tức đôi mắt mở to trợn trừng.
Hắn chưa bao giỠtừng gặp qua loại mỹ nhân xinh đẹp như mỹ nữ trước mắt nà y.
Nhìn qua bá» ngoà i thì mỹ nữ nà y không quá hai mươi tuổi, dung mạo xinh đẹp, trên ngưá»i nà ng mặc cung trang hoa lệ, mi như xuân sÆ¡n, nhãn hoà nh thanh thá»§y, da thịt nhẵn mịn trắng bóc như tuyết, vóc ngưá»i cao ráo. Lý Tiểu Dân nhìn từ dưới nhìn lên, má»™t đôi song phong đầy đặn rất rõ rà ng nhô ra ở trước ngá»±c cá»§a nà ng, nhìn thấy váºy nước miếng cá»§a hắn nhá» thà nh dòng rá»›t lên quần áo.
“À, tại sao lại nhìn từ dưới lên?†Lý Tiểu Dân đột nhiên nhá»› tá»›i vấn đỠnà y, kinh ngạc cúi đầu nhìn xuống, chợt thấy bản thân mình Ä‘ang quỳ hai gối trên mặt đất, dưá»ng như còn Ä‘ang mặc quần áo hình dáng cổ quái đã bị nước miếng là m ướt má»™t chút.
Lý Tiểu Dân không có thá»i gian mà suy nghÄ© tại sao mình lại mặc thứ y phục kì quái nà y, chỉ là hắn dưới sá»± tá»± tôn cá»§a nam giá»›i liá»n láºp tức đứng dáºy, trong lòng tức giáºn thầm nghÄ© :†nà ng cÅ©ng không phải là lão bà cá»§a ta, tại sao ta phải quỳ gối trước mặt nà ng ?â€
Ngẩng đầu ưỡn ngá»±c đứng ở trước mặt mỹ nữ, Lý Tiểu Dân Ä‘ang muốn phô diá»…n tôn nghiêm và khà chất nam tÃnh cá»§a mình. Äá»™t nhiên mở to hai mắt nhìn, giáºt mình phát hiện, mỹ nữ trước mặt nà y rất cao, so vá»›i mình dưá»ng như còn cao hÆ¡n rất nhiá»u.
Mỹ nữ kia Ä‘ang nhăn mà y liá»…u lá»›n tiếng quát mắng hắn, đột nhiên thấy hắn đứng dáºy nhất thá»i giáºn dữ, ngá»c chưởng liá»n giÆ¡ lên vả bôm bốp và o mặt hắn. Lý Tiểu Dân chỉ cảm thấy má»™t cá»— cá»± lá»±c kéo tá»›i, đầu đã nằm bệt trên mặt đất, Ä‘au đến mức nước mắt cÅ©ng rá»›t xuống.
Mỹ nữ mặc cung trang kia đánh một cái và o tai còn chưa dừng lại, đi lại gần hung hăng đá mấy cái và o mông hắn mắng :
- Tiểu Dân TỠđáng chết, má»›i đến cung cá»§a ta đã là m việc lưá»i biếng, kêu ngươi quỳ trên mặt đất nghe ta giáo huấn, ngươi lại là m như không nghe thấy, đánh và o đầu ngươi má»™t quyá»n ngươi lại giả bá»™ ngá»§, bây giá» lại dám nhảy dá»±ng lên đối mặt vá»›i bổn cung, ngươi xem bổn cung không ra gì, xem ta giáo huấn ngươi đây tên nô tà i đáng chết.
ÄÆ°á»£c chân ngá»c cá»§a mỹ nhân đá và o mông, tư vị không được hay cho lắm. Lý Tiểu Dân không nhịn được ai nói mình, liá»n ngẩng đầu lên nhìn nà ng, lúc nà y má»›i cảm giác kỳ quái : “Tại sao trên ngưá»i cá»§a nà ng lại mặc y phục thá»i xưa ?â€
Lý Tiểu Dân đối vá»›i y phục cá»§a ngưá»i thá»i xưa, tuy không hiểu được rõ cho lắm nhưng cÅ©ng có thể nhìn ra y phục mà nà ng mặc không phải là quan phục cá»§a triá»u Thanh, rốt cục là y phục cá»§a Tống triá»u hay Minh triá»u Ä‘á»u không rõ, chỉ cảm giác y phục nà y rất hoa lệ, được những ngưá»i thợ thá»§ công khéo léo tinh tế may bằng vải tÆ¡ tằm, hết thảy Ä‘á»u giống vá»›i ngưá»i thá»i xưa, thêm và o dung mạo như hoa như ngá»c, thân hình gợi cảm, nhìn nà ng quả tháºt là yêu kiá»u đến cá»±c Ä‘iểm.
Nếu là ngưá»i khác, cho dù không sợ đến gà o to la hét inh á»i, thì cÅ©ng phải nhảy dá»±ng lên há»i :
- Các ngưá»i Ä‘ang đóng film phải không?
Sau đó đã bị má»i ngưá»i coi như ngưá»i Ä‘iên bắt lại, giam hãm trong tù vượt qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian khó quên.
CÅ©ng may mắn là Lý Tiểu Dân đã từng có kinh nghiệm từng trải trong những tiểu thuyết khảo nghiệm sá»± kiên cưá»ng cá»§a chiến sÄ©, vừa thấy chuyện không đúng, nhất thá»i nằm lăn trên mặt đất giả chết, trong lòng thầm vui :†Oa, chẳng lẽ lão Thiên mở mắt tháºt sá»± cho ta quay vá» thá»i thá»i xưa? hắc hắc, lúc nà y tháºt sá»± là được lá»i a! mỹ nữ thá»i xưa tháºt là xinh đẹp… ta tá»›i đây!â€
Hắn chịu đựng cái mông Ä‘ang bị Ä‘au đớn vì bị trúng mấy phát đá, mỹ nữ kia thấy hắn bất động cÅ©ng có chút kỳ quái, vươn tay ra kiểm tra hÆ¡i thở cá»§a hắn, cả giáºn nói :
- Nà y cẩu nô tà i, má»›i đá trúng và i cái mà đã ngất rồi. Ngưá»i đâu! bắt hắn lôi và o trong sá»± phòng cho ta, nói hắn bất kÃnh vá»›i chá»§ nhân kêu ngưá»i trong sá»± phòng đánh cho hắn mấy trăm côn để cho hắn tỉnh lại!â€
Lý Tiểu Dân lại cà ng hoảng sợ, vẫn nhắm chặt hai mắt không dám mở, chợt có thanh âm của một thiếu nữ năm nỉ :
- Nương nương, đánh mấy trăm côn thì hắn cÅ©ng không chết được, cÅ©ng không thể nà o là m việc trở lại! hiện ở trong cung nhân thá»§ không đủ, tháºt không dá»… dà ng má»›i kiếm được má»™t ngưá»i như váºy, nếu đánh chết hắn sợ rằng nhất thá»i rất khó kiếm được ngưá»i như váºy!
Mỹ nữ kia trầm mặc má»™t chút, tức giáºn kÃch động nói :
- Ngưá»i đâu, kéo hắn và o trong phòng cá»§a ta, chá» cái xác nà y tỉnh lại sẽ lãnh phạt tiếp.
Lý Tiểu Dân lúc nà y má»›i có chút yên tâm, không dám mở mắt để tùy mấy nữ tá» kéo mình và o má»™t gian phòng đăt ở trên giưá»ng, trong lòng cÅ©ng tá»± thấy có chút kỳ quái,. Bản thân đưá»ng đưá»ng là má»™t đại nam nhân thân thể cÅ©ng không thể nhẹ như váºy, tại sao lại dá»… dà ng bị mấy ngưá»i phụ nữ kia nâng lên?
Nghe thanh âm cá»a phòng đóng lại vang lên, Lý Tiểu Dân nằm má»™t hồi, rồi cẩn tháºn mở mắt xem xét, thấy trong phòng chỉ có má»™t mình mình liá»n láºp tức báºt dáºy hưng phấn Ä‘i khắp nÆ¡i dò xét, tìm kiếm chứng cứ bản thân vượt qua thá»i gian.
Bên trong phòng trống rá»—ng, chỉ có má»™t cái bà n, má»™t cái giưá»ng, còn có má»™t cái tá»§. Trong phòng mặc dù rất nhá» hẹp nhưng tất cả Ä‘á»u là m bằng gá»—, hoà n toà n bất đồng so vá»›i nÆ¡i mình ở, Ä‘á»u được là m bằng bê tông cốt thép. HÆ¡n nữa cái giưá»ng và cái bà n cÅ©ng hoà n toà n không giống so vá»›i thá»i hiện đại, còn có hoa văn Ä‘iêu khắc thá»§ công ở trên mặt theo lối cổ xưa, Ä‘á»u đã qua sá» dụng. Äiá»u nà y là m cho Lý Tiểu Dân tin rằng quả tháºt bản thân mình đã vượt qua thá»i gian Ä‘i tá»›i thá»i xưa cá»§a Trung Quốc.
Lý Tiểu Dân may mắn tìm được má»™t miếng gương đồng nho nhỠở trên bà n, vừa nhìn và o bên trong không khá»i cả kinh trợn mắt há hốc mồm…
Ở bên trong gương là má»™t thiếu niên bá»™ dáng tuấn tú, nhìn qua không quá mưá»i bốn mưá»i năm tuổi, trên đầu mang má»™t cái mÅ© bằng mảnh vải Ä‘en búi cao có chút giống trang phục cá»§a quan lại, bên trong là má»™t bÃm tóc dà i.
“Ây da, không chỉ riêng hình dáng được dá»±ng lên từ tiểu thuyết lịch sá» mà còn chuyển thế sống lại hệt như tình tiết cá»§a tiểu thuyết!†Lý Tiểu Dân kinh ngạc thầm nghÄ©, nhìn thiếu niên trong chiếc gương da tay trắng nõn, bá»™ dáng tuấn mỹ so vá»›i trước khi còn sống còn đẹp hÆ¡n và i lần, không khá»i vừa mừng vừa sợ thầm nghÄ© :†bằng và o tuổi cá»§a ta bây giá», tà i năng vượt qua thá»i gian, muốn ngẩng đầu ở thá»i đại nà y tháºt sá»± là quá dá»… dà ng! Chỉ cần ta hiển lá»™ ra chút tà i hoa cá»§a ta, còn sợ mỹ nữ thá»i đại nà y không tương tư săn Ä‘uổi hay sao chá»› ?
Tuy hắn nói như thế những vẫn có chút lo lắng, sợ bị ngưá»i nhìn ra sÆ¡ hở. Bây giá» việc quan trá»ng nhất là tìm hiểu xem bản thân Ä‘ang ở nÆ¡i nà o, ở triá»u đại nà o má»›i có đối sách tương ứng.
Hắn đứng lên Ä‘i tá»›i Ä‘i lui ở trong phòng, cÅ©ng không dám mở cá»a nhìn ra ngoà i. Không biết tại sao, hắn luôn cảm giác được trên ngưá»i có chút không bình thưá»ng, dưá»ng như mất Ä‘i cái gì đó trá»ng yếu.
Muốn biết vị trà hiện tại cá»§a mình, đầu tiên phải tìm tòi từ những lá»i vừa nghe được. Lý Tiểu Dân cố gắng há»at động lại cái đầu vốn đã bị hưng phấn là m kÃch động cho hôn mê Ä‘i, hồi tưởng lại những lá»i nói mà mỹ nữ kia vừa nói, đột nhiên má»™t tráºn kinh hãi biến sắc mặt, toà n thân run rẩy luống cuống tay chân túm lấy Ä‘ai lưng tuá»™t xuống nhìn thoáng qua, láºp tức Ä‘áºp đầu xuống dất ngất Ä‘i…
- Tiểu Dân TỠca ca, Tiểu Dân TỠca ca!
Bên tai truyá»n đến những tiếng kêu lo lắng, thanh âm má»m mại dưá»ng như còn Ä‘ang cố gắng kiá»m giá»ng không dám kêu lá»›n.
Lý Tiểu Dân từ từ mở mắt ra, thấy má»™t tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu, đại khái cÅ©ng chỉ khoảng mưá»i bốn mưá»i năm tuổi, trên ngưá»i cÅ©ng mặc quần áo thá»i xưa, nhing qua giống như quần áo cá»§a cung nữ.
Lý Tiểu Dân ngÆ¡ ngác nhìn má núm đồng tiá»n đỠbừng cá»§a nà ng, mục quang lướt trên thân hình thon thả mảnh mai cá»§a nà ng lại nhìn xuống phÃa dưới, thẩy hạ thể cá»§a mình xÃch lõa, chỉ cảm thấy má»™t cá»— khà huyết xông thẳng lên đỉnh đầu liá»n ngã và o lòng cô gái hôn mê bất tỉnh.
Tiểu cung nữ kia vốn là do lòng hảo tâm đến xem hắn tỉnh dáºy hay chưa, nhưng kết quả là lại chứng kiến hắn xÃch lõa hạ thân, quần kéo xuống má»™t ná»a, bất tỉnh trên mặt đất. Dá»a nà ng sợ đến cuống quýt không nhịn được thẹn thùng tiến lên lay hắn tỉnh lại, ai ngá» hắn chỉ có liếc mắt nhìn mình má»™t cái rồi lại ngất đị.
Tiểu cung nữ vừa kinh vừa sợ, bất chấp thẹn thùng dùng hết khà lá»±c kéo hắn nằm lên giưá»ng, đắp lên ngưá»i hắn cái chăn má»m cố gắng lay gá»i hắn tỉnh lại, thanh âm sợ hãi nói :
- Tiểu Dân TỠca ca, không được ngủ, nếu huynh muốn ăn cái gì muội sẽ đi kiếm giúp huynh.
Lý Tiểu Dân nước mắt chảy xuống như mưa, nhá»› tá»›i trên ngưá»i mình mất Ä‘i bá»™ pháºn quan trá»ng nhất, nhất thá»i huyết lệ bi thảm trong lòng ngá»±c chảy xuống, qua cả ná»a ngà y má»›i cố gắng kiá»m chế được mình, nghẹn ngà o nghe tiểu cung nữ nói vá» tình trạng xung quanh.
Dá»±a theo quy luáºt không đổi cá»§a tiểu thuyết Di Hồn tuy là tâm thần đại loạn, Lý Tiểu Dân vẫn bình thưá»ng nhưng lại nói là gần đây mình thần chà hay hoảng hốt, có má»™t số chuyện không nhá»› rõ, Ä‘á»u đã được thông suốt.
Cung nữ nà y còn nhá» tuổi, nà o đâu có tâm cÆ¡ gì, vừa nghe hắn há»i liá»n má»™t năm má»™t mưá»i trả lá»i hắn.
Bây giá» bá»n há» Ä‘ang ở má»™t thá»i đại rất kỳ quái, cÅ©ng không phải là Lý Tiểu Dân không biết thá»i đại nà y. Bây giá» bá»n há» Ä‘ang ở trong hoà ng cung cá»§a Äại ÄÆ°á»ng, hoà ng đế cÅ©ng há» Lý cÅ©ng không phải háºu nhân cá»§a Lý Thế Dân, ngoà i Äại ÄÆ°á»ng ra còn có Triệu Quốc, Thục Quốc, Trần Quốc, Tấn Quốc và rất nhiá»u quốc gia lá»›n nhá», Lý Tiểu Dân cÅ©ng vô tâm há»i hết, phải biết rằng sá»± hiểu biết lịch sá» cá»§a bản thân ở thá»i đại nà y Ä‘á»u vô dụng chỉ có võ há»c má»›i là hữu dụng
Nếu Ä‘ang ở hoà ng cung, hÆ¡n nữa lại có thân thể như váºy, Lý Tiểu Dân cÆ¡ bản cÅ©ng đã hiểu rõ thân pháºn cá»§a mình. Do tiểu nha đầu kia chứng thá»±c mình là má»™t tiểu thái giám trong hoà ng cung gá»i là Tiểu Dân Tá», và o cung chưa được bao lâu, do Tịnh Thân phòng huấn luyện sÆ¡ qua sau đó được đưa đến hầu hạ Vân Phi nương nương.
Vị Vân Phi nương nương nà y tuổi còn trẻ, dung mạo xinh đẹp, trước đây là má»™t vị chá»§ nhân được hưởng ân sá»§ng, trong nhà cÅ©ng là hà o phú môn đệ, bởi váºy tÃnh tình có hÆ¡i quá đáng má»™t chút, đối vá»›i hạ nhân mắc chút sai lầm là liá»n đánh Ä‘áºp mắng chá»i ngay láºp tức. Trước đây có má»™t vị thái giám hầu hạ ở trong cung chỉ vì má»™t chuyện nhá» khiến nà ng nổi giáºn liá»n bị đưa đến sá»± phòng đánh cho đến chết.
Nếu là nà ng mấy năm trước lúc được hưởng ân sá»§ng, bất kể có chuyện gì, tổng quản trong cung đã ngoan ngoãn Ä‘i trước má»™t bước sá»›m thu xếp má»i việc ổn thá»a. Äáng tiếc hoà ng ân hạo đãng (1) đã ra Ä‘i ở trên ngưá»i cá»§a phi tần khi tuổi còn trẻ, Vân Phi đã lâu không cÅ©ng không thấy hoà ng đế, cung nữ thái giám bên ngưá»i cÅ©ng bị giảm bá»›t Ä‘i, bây giá» trong cung cÅ©ng chỉ có mưá»i mấy cung nữ sai bảo, cho đến cuối cùng sau khi má»™t thái giám vô dụng được đưa tá»›i, Vân Phi má»›i phát hiện ra trong cung cá»§a mình không có thái giám hầu hạ.
Thân là hoà ng phi trong cung mà không có thái giám hầu hạ cÅ©ng tháºt là quá mất mặt. Bởi váºy, Vân Phi má»›i xin Tịnh Thân phòng má»™t thái giám má»›i hầu hạ nà ng.
Tình ngưá»i nhạt nhẽo từa xưa đến nay Ä‘á»u như váºy, Tịnh Thân phòng cÅ©ng ba bốn lần nói :†gần đây nhân thá»§ không đủ, nói khó vá»›i bá»n há» hồi lâu má»›i phái đến má»™t tiểu thám giám má»›i huấn luyện qua – Tiểu Dân Tá» vá» cung cá»§a Vân Phi hầu hạ.
Äây là ngà y đầu tiên Tiểu Dân Tá» tá»›i, bởi vì tay chân vụng vá» lóng ngóng nên bị Vân Phi cho ăn mắng, bắt quỳ trên mặt đất nghe giáo huấn. Kết quả là trong lúc tức giáºn Vân Phi đã cho hắn má»™t quyá»n và o đầu, không biết tại sao linh hồn lại thoát ra, sau đó bị linh hồn cá»§a Lý Tiểu Dân vượt qua thá»i gian nháºp và o ngưá»i hắn.
Theo như lá»i cung nữ hảo tâm tên Lan nhi nà y, hÆ¡n nữa do bản thân suy Ä‘oán, Lý Tiểu Dân đã thông suốt chuyện đến tám chin phần. NghÄ© đến tình cảnh bi thảm cá»§a mình bây giá», chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại thiếu chút nữa lại hôn mê bất tỉnh.
Hắn giương mắt ngÆ¡ ngác nhìn Lan nhi, nhá»› tá»›i ánh mắt quan hoà i tình cảm cá»§a nà ng nhìn mình, trong lòng thầm nghÄ© :†Chẳng lẽ tiểu cô nương nà y lại thầm mến ta - không, là thầm mến Tiểu Dân Tá»? cái nà y cÅ©ng không trách được nà ng lại nhiệt tâm chiếu cố đến ta như váºyâ€
(1) ý nói vỠsự khoan dung độ lương nhân từ của nhà vua
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của vipcn1
Last edited by Silverwing; 11-03-2009 at 05:58 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a vipcn1
14-12-2008, 08:40 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 127
Thá»i gian online: 16 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 10 Posts
Nhất Cá Thái Giám Sấm Háºu Cung
Chương 1: Thất Thân (Hạ) .
Dịch giả: chengsad
Kỹ xảo :vovong
Nguồn: HNTD + phongluukiem
Hắn nghÄ© đến Ä‘iên đảo thì cÅ©ng không thể hiểu được, trước đây Tiểu Dân Tá» cùng vá»›i Lan Nhi có má»™t Ä‘oạn chi duyên, khi giúp Lan Nhi bị lạc đưá»ng vá» tá»›i cung cá»§a mình, bởi váºy Lan Nhi đối vá»›i hắn có cảm giác hết sức thân thiết.
Nếu như trước đây, có má»™t tiểu cô nương xinh đẹp như váºy thầm mến mình, Lý Tiểu Dân cao hứng còn không kịp, bây giá» hắn lại thầm khóc lá»›n má»™t hồi, kêu Lan Nhi Ä‘i ra ngoà i để hắn nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Lan Nhi nghe hắn nói muốn nghỉ ngÆ¡i liá»n Ä‘i ra khá»i phòng đóng cá»a lại.
Ở trong phòng, Lý Tiểu Dân ôm đống chăn má»m thầm khóc không ra tiếng, nghÄ© đến váºn mệnh nhá» bé bi thảm cá»§a mình thấy Ä‘au khổ không muốn sống.
NghÄ© lúc đầu, sau khi hắn ở cương vị cá»§a độc giả, cÅ©ng là m qua công việc cá»§a má»™t tác giả, tung ra tiểu thuyết cá»§a mình ở trên mạng. Chỉ là đang viết dang dở đột nhiên không viết nữa, sau đó vứt xó bá»™ tiểu thuyết –“Thái Giám†kia. Không có Ä‘oạn kết, mặc kệ những lá»i bà n luáºn chất vấn phẫn ná»™ cá»§a độc giả, Lý Tiểu Dân vẫn giữ vững láºp trưá»ng cá»§a bản thân, cÅ©ng không há» viết tiếp nữa.
Nhưng nghÄ© không ra lúc đầu bản thân ở trên mạng là m tác giả Thái Giám, nhưng hôm nay lại đến phiên mình là m thái giám tháºt sá»±.
Lý Tiểu Dân nước mắt má» mịt như mưa nghÄ© :†Trá»i ạ! chẳng lẽ nói má»™t ngà y là m thái giám thì cả Ä‘á»i biến thà nh thái giám sao? Ai, tháºt hối háºn năm xưa không nên độc ác mà há»§y quyển sách thái giám đó Ä‘i, kết quả lại thà nh như thế nà y, tháºt hối háºn a!
Ãnh mắt thẫn thá» nhìn vách tưá»ng, tinh thần cá»§a Lý Tiểu Dân cÆ¡ hồ thác loạn thì thà o lẩm bẩm :†Các vị đại nhân viết văn ở trên mạng, xin nhìn theo tấm gương cá»§a ta , ngà n vạn lần không nên Ä‘i theo vết xe đổ a “
Lý Tiểu Dân cúi đầu cẩn tháºn quét dá»n ở trong phòng cá»§a Vân Phi, cố gắng không để nhiá»…m má»™t hạt bụi.
Khắp nÆ¡i trong phòng tản ta má»™t mùi thÆ¡m hết sức mê ngưá»i. Nhưng trong lòng Lý Tiểu Dân như cây khô đã chết không bị dẫn dụ chút nà o, định lá»±c cưá»ng đại như váºy cho dù có tu luyện nhiá»u năm như võ lâm cao thá»§ cÅ©ng phải cam bái hạ phong.
Nhưng không bị dẫn dụ cÅ©ng không có nghÄ©a là tâm tình cá»§a hắn tÄ©nh lặng. Lúc nà y huyết lệ bi thảm Ä‘ang chảy ở trong lòng, cÆ¡ hồ thống khổ muốn Ä‘em lồng ngá»±c hắn xé thà nh hai ná»a.
Hắn nằm mÆ¡ cÅ©ng không nghÄ© đến tiểu thuyết ở trên mạng lại có kết cục bi thảm như váºy, chẳng lẽ nói, coi tiểu thuyết là là m ngược vá»›i ý trá»i, tất nhiên sẽ bị báo ứng hay sao chứ?
Trong lòng hắn, đã Ä‘em những trang web văn há»c mà hắn thưá»ng lên chá»i cả trăm vạn lần, chá»i từ trang web cho tá»›i máy móc, từ máy móc chá»i tá»›i cả vị đại nương quét dá»n vệ sinh ở phòng là m việc, chá»i hết má»™t lượt từ trên xuống dưới, chá»i bá»n chúng tên nà o tên đó JJ(1) Ä‘á»u nhá», kêu bá»n chúng hãy thá» nếm chịu cái sá»± thống khổ mà mình phải chịu Ä‘i!
Lý Tiểu Dân ở trong phòng cá»§a Vân Phi chá»i bá»›i được và i ngà y, cho đến khi bản thân chết lặng Ä‘i má»›i quay đầu súng sang bá»n tác giả khai pháo.
Ngay từ đầu hắn vẫn còn chá»i bá»›i tác giả viết nên tiểu thuyết lịch sá», sau đó hắn Ä‘em hết những tác giả mà hắn biết hay không biết, chẳng quan tâm là tác giả viết tiểu thuyết kì ảo hay tản văn, chỉ cần là tác giả có tác phẩm viết trên mạng là đá»u nháºn được những lá»i nguyá»n rá»§a chân thà nh cá»§a hắn, trong ý niệm cá»§a hắn được “võ lâm xưng hùng†mấy vạn vạn hồi.
Äến tác giả cÅ©ng bị nguyá»n rá»§a thì Lý Tiểu Dân lại tìm kiếm đối tượng má»›i để phát tiết, mục tiêu lúc nà y là độc giả cá»§a những tiểu thuyết trên mạng.
Trong lòng cá»§a Lý Tiểu Dân chá»i rá»§a cả đám độc giả hắn biết, cho dù những câu chá»i rá»§a nà y Ä‘á»u không biết tên đám độc giả, từ những spamer tham gia chém. gió ở khu bình luáºn tá»›i tà u ngầm nghìn năm chìm đắm, cho đến khi hắn nhá»› tá»›i bản thân mình là má»™t thà nh viên trong số những ngưá»i nà y, lúc nà y má»›i ngưng chá»i rá»§a vui vẻ trở lại.
Nói chung cuá»™c sống trong cung là không tránh khá»i, mặc dù phẳng lặng đơn Ä‘iệu nhưng cÅ©ng có thể được ăn no, xem ra rất khó mà có được ở giữa thá»i loạn thế tranh hùng giữa các quốc gia nà y, chỉ là phòng tắm ở đây không được lá»›n và thuáºn tiện cho lắm, Lý Tiểu Dân háºn không được Ä‘áºp đầu và o tưá»ng chết Ä‘i.
Nhưng chết tá» tế không bằng sống nhá» vả, Lý Tiểu Dân kiá»m chế nước mắt kiên cưá»ng để sống, cho dù muốn chết cÅ©ng phải biết rõ đưá»ng Ä‘i lối lại ở trong cung, xem đủ sá»± váºt má»›i lạ rồi má»›i chết.
Nói không sai, mỹ nữ trong cung nà y tháºt là m cho hắn trợn mắt há hốc mồm. Bây giá» hắn tháºt sá»± tin rằng Ä‘ang ở bên trong thế giá»›i kì lạ mà không phải ở thá»i xưa cá»§a Trung Quốc, nếu không nói thì hắn tuyệt không thể tin có triá»u đại nà o lại nhiá»u mỹ nữ tụ táºp bên trong hoà ng cung như váºy. Chỉ cần nghÄ© lại bức ảnh Mãn thanh háºu cung xinh đẹp đã từng xem qua, hắn nhịn không được má»™t tráºn rét lạnh buồn nôn dâng lên trong dạ dà y và xương sống.
Äáng thương là chỉ có thể nhìn mà không thể sá», ngay cả ý dâm hắn cÅ©ng không có cách nà o khác là m được. Bởi vì không có váºt trụ cá»™t kiên cưá»ng á»§ng há»™, Lý Tiểu Dân má»—i lần nghÄ© đến tình cảnh cá»§a súng đạn mà nước mắt đã chảy dà i, nhưng cÅ©ng chỉ có thể nghẹn ngà o để trong lòng.
Hắn cầm một tấm khăn lau, một bên nghĩ đến tâm sự, một bên ở phòng ngủ của Vân Phi đông xoa xoa, tây lau lau, đến cái bà n cũng lau chùi rất sạch sẽ.
Äây là quy cá»§ do Vân Phi đặt ra, nhất định khi trước khi nà ng tỉnh dáºy, bụi bặm trong phòng phải quét dá»n lau chùi sạch sẽ, để khi nà ng rá»i giưá»ng thì có thể cảm thấy ngưá»i nhẹ nhà ng khoan khoái.
Lý Tiểu Dân Ä‘ang nghÄ© ngợi, đột nhiên nghe thấy má»™t tiếng gá»i má»m mại :
- Tiểu Dân Tá», giúp bổn cung rá»i giưá»ng.
Lý Tiểu Dân phục hồi tinh thần, cuống quýt bá» giẻ lau, lau tay sạch sẽ chạy đến bên giưá»ng Vân Phi hầu hạ.
Rèm trướng được nhấc lên, má»™t tuyệt mỹ dung nhan lưá»i nhác yêu kiá»u vô hạn hé lá»™ ra, cùng lúc đó còn có cả ná»a thân trần má»m mại cá»§a nà ng hở ra, Vân Phi chỉ mặc má»—i cái yếm ngồi ở trên giưá»ng, bá» vai bóng nhẵn như ngá»c, bá»™ ngá»±c sữa trắng như tuyết cÆ¡ hồ muốn câu dẫn hồn phách cá»§a Lý Tiểu Dân, mảnh lụa vắt ngang chân như má»™t bức tranh mỹ nhân ngá»§ xuân, khiến kẻ khác ngắm nhìn trăm lần không chán.
Bình thưá»ng các phi tần Ä‘á»u dùng cung nữ hầu hạ các nà ng mặc quần áo rá»i giưá»ng, nhưng là Vân Phi lá»›n máºt muốn bắt Lý Tiểu Dân hầu hạ nà ng mặc quần áo, Lý Tiểu Dân cÅ©ng không khách khÃ, đôi cặp mắt ở trên ngưá»i Vân Phi đánh giá từ trên xuống dưới, mặc dù không tháºt sá»± thái quá, nhưng cái vẻ thèm thuồng Ä‘am mê cÅ©ng không sai.
Hắn má»™t bên nghÄ©, má»™t bên cầm lấy áo khoác trên giá treo quần áo, cẩn tháºn khoác lên bá» vai trắng mịn cá»§a Vân Phi, má»™t bên âm thầm nuốt nước miếng.
Vân phi giÆ¡ tay ngá»c đặt lên đôi môi anh đà o yêu kiá»u ngáp má»™t cái, cưá»i dà i nhìn tên tiểu thái giám mưá»i bốn mưá»i năm tuổi bên giưá»ng.
Trong cái nhìn cá»§a nà ng, tên tiếu thái giám nà y hết sức lá»›n máºt, như thái giám khác đứng ở bên giưá»ng đã sá»›m sợ đến hồn phi phách tán không dám ngẩng đầu, tên tiểu thái giám nà y ranh ma so vá»›i tuổi, cÅ©ng dám rình coi ngá»c thể cá»§a nà ng, như thế rất có hứng thú
Lúc nà y Lý Tiểu Dân từ trên vai cá»§a nà ng đăm đăm nhìn đôi ngá»c nhÅ© trắng như tuyết dưới cái yếm đỠkia, thấy váºy khiến đầu má» Ä‘i choáng váng, trống ngá»±c nhảy liên hồi, máu mÅ©i thiếu chút nữa đã muốn xịt ra, đột nhiên thấy má»™t cánh tay nhẹ nhà ng kéo lấy cái yếm xuống dưới má»™t chút, vừa vặn lá»™ ra má»™t viên anh đà o đỠtươi, không khá»i mở to hai mắt nhìn, trong đầu oanh má»™t tiếng nổ bị đả kÃch khiến cho váng đầu hoa mắt.
Nói không phải là không có ý tứ, mặc dù là ngưá»i trưởng thà nh, nhưng từ hồi cha sinh mẹ đẻ Lý Tiểu Dân vẫn còn là má»™t thân đồng nam, tá»± nhiên cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i thấy ngá»c nhÅ© cá»§a mỹ nhân ở khoảng cách gần như váºy, huống chi tuyệt sắc mỹ nữ nà y là má»™t ngưá»i có vóc dáng mảnh mai, cÅ©ng khó trách hắn lại lá»™ ra thần sắc choáng váng như váºy.
Vân Phi cưá»i hì hì nhìn hắn, thấy má»™t chút máu từ trong lá»— mÅ©i hắn rỉ ra, cà ng cảm thấy tò mò, lại thấy hắn có biểu hiện như váºy, Ä‘iá»u nà y tá»± mình không nghÄ© tá»›i.
Nà ng đánh giá Lý Tiểu Dân má»™t hồi lâu, thấy hắn vẫn còn nhìn chằm chằm ngá»c nhÅ© cá»§a mình, không khá»i cưá»i nói :
- Có đẹp không ?
Lý Tiểu Dân vá»™i và ng cúi đầu đã sá»›m hồn phi thiên ngoại, ngay cả ai Ä‘ang há»i cÅ©ng quên nhìn qua.
Nhìn trên khuôn mặt nhá» nhắn tuấn mỹ kia, ánh mắt trà n ngáºp khát vá»ng, Vân Phi lá»›n máºt hà o phóng dÄ© nhiên cÅ©ng cảm thấy thẹn thùng cuống quÃt sá»a lại cái yếm, sẵng giá»ng :
- Tiểu sắc lang, nhìn đủ chưa? Còn không mau hầu hạ ta rá»i giưá»ng!
Lúc nà y Lý Tiểu Dân má»›i hồi phục tinh thần, toát ra má»™t tráºn mồ hôi lạnh, mang y phục hoa lệ hầu hạ Vân Phi mặc và o, nhưng nhịn không được chiếm Ãt tiện nghi ở trên ngưá»i nà ng, là m bá»™ lÆ¡ đãng đụng chạm đến da thịt nõn nà trắng như tuyết, tâm trạng hồi há»™p, tim như muốn nhảy ra ngoà i
Vân Phi nhắm mắt lại, hưởng thụ tay hắn chiếm tiện nghi trên ngưá»i mình, má»™t cảm giác vi diệu trong lòng dâng lên, trong lòng cÅ©ng có chút cảm giác loạn nhịp vừa sợ vừa thẹn, kinh ngạc vá» gã tiểu thái giám lá»›n máºt nà y, rồi lại không nỡ để hắn dừng lại chỉ có thể má»m mại thở dốc, tùy ý hắn mặc quần áo cho mình.
Tay cá»§a Lý Tiểu Dân cẩn tháºn buá»™c Ä‘ai lưng cho Vân Phi, cảm giác được vòng eo nhá» nhắn không có xương má»m mại, là m bá»™ giúp nà ng sá»a sang lại bá»™ dáng quần áo, đưa tay lên phÃa trên nhẹ vuốt trên ngá»c nhÅ©, cảm giác ngá»c nhÅ© kia má»m mại có cảm giác êm ái đà n hồi, không tá»± chá»§ được đồng tá» nhanh chóng mở lá»›n, láºp tức khôi phục lại, cẩn tháºn giúp nà ng mặc quần áo không dám nông nổi tiến thêm, miá»…n cho nhiệt huyết cá»§a bản thân dâng trà o gây nên sá»± việc không nên là m.
Nhưng bản thân mình còn có thể là m được gì đây? NghÄ© tá»›i đây, Lý Tiểu Dân cảm thấy má»™t tráºn bi ai thăm thẳm nổi lên, khiến cho hắn cÆ¡ hồ khóc rống lên thất thanh.
Vân Phi đột nhiên vuÆ¡n tay ôm cổ hắn, đưa đầu hắn và o sát bá»™ ngá»±c sữa cá»§a minh, cưá»i duyên nói :
- Có phải ngươi muốn như váºy không?
Bởi vì Vân Phi quái dị khác hẳn vá»›i ngưá»i thưá»ng, trong phòng không có cung nữ hầu hạ, chỉ có nà ng và Lý Tiểu Dân, Lý Tiểu Dân lại không kịp đỠphòng, gò má liá»n Ä‘áºp và o bá»™ ngá»±c sữa má»m mại cá»§a Vân Phi, cÆ¡ hồ không thở nổi, bị động tác lá»›n máºt cá»§a Vân Phi là m cho sợ đến trợn mắt há hốc mồm, hồn như phiêu đãng không biết phi tá»›i nÆ¡i nà o.
Vân phi cúi đầu nhìn tiểu nam hà i kém mình đến sáu bảy tuổi, trong lòng cũng loạn cả lên, một cỗ cảm giác kỳ dị ở trong đáy lòng dâng lên.
Äá»™ng tác như váºy nà ng chưa bao giá» là m đối vá»›i ngưá»i khác, khi đối mặt vá»›i hoà ng đế thì ngay cả nà ng vá»›i bản tÃnh Ä‘iêu ngoa cÅ©ng không dám là m cà n, luôn sợ hãi lo lắng bên cạnh hoà ng đế còn có các phi tần khác, mà hoà ng đến mấy năm đã không tá»›i, thái giám đối mặt vá»›i nà ng luôn hoảng sợ khiếp đảm, không ngưá»i nà o dám đến gần chiếm tiện nghi cá»§a nà ng.
Bởi váºy, Tiểu Dân Tá» là nam nhân đầu tiên mà nà ng ôm chặt như váºy.
“Nam nhân?†Vân Phi nhÃu mà y ngá»c thá»§ nâng khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Lý Tiểu Dân lên, nhìn dung nhan tuấn mỹ trắng như ngá»c kia, má»™t cảm giác chán ghét mãnh liệt từ đáy lòng nổi lên.
Tên tiểu thái giám nà y đâu được tÃnh là nam nhân, cÅ©ng dám chiếm tiện nghi cá»§a mình! NghÄ© tá»›i đây, trong lòng Vân Phi tức giáºn, giáºn dữ cho Lý Tiểu Dân má»™t cái bạt tai cả giáºn nói :
- Cẩu nô tà i, không tá»± nhìn lại thân pháºn cá»§a mình, lại dám cóc đòi ăn thịt thiên nga!.
Lý Tiểu Dân bị má»™t cái bạt tai nà y là m cho tỉnh má»™ng, ngồi bệt dưới mặt đất ngÆ¡ ngác nhìn tuyệt sắc mỹ nữ ngồi ngay ngắn trên giưá»ng, giống như Ä‘ang nhìn má»™t nữ nhân tầm thưá»ng tức giáºn.
Má»™t hồi lâu hắn má»›i định thần lại, má»™t cảm giác bi phẫn mãnh liệt từ đáy lòng trá»—i dáºy, Lý Tiểu Dân bưng mặt khóc lá»›n chạy ra ngoà i, cước bá»™ rất nhanh thoáng chốc đã không thấy bóng dáng.
Có má»™t Ä‘iểm hắn không nghÄ© đến, lúc nà y tÃnh cách cá»§a hắn vẫn bị thân thể cá»§a tiểu thái giám bị hắn chiếm lấy ảnh hưởng, sẽ rất dá»… dà ng khóc lá»›n và bá» chạy.
Vân Phi ngÆ¡ ngác nhìn hắn khóc chạy mất, đột nhiên cảm thấy tháºt sá»± hối háºn, từ trên giưởng nhảy dá»±ng lên, nhấc chân ngá»c chạy đến cá»a phòng kêu lá»›n :
- Tiểu Dân Tá», Tiểu Dân Tá»! mau trở lại!
Kêu và i tiếng, nà o đâu có thấy bóng dáng của Lý Tiểu Dân, chỉ có mấy cung nữ hầu hạ mình đứng ở trong sân, ngơ ngác nhìn quần áo xốc xếch của Vân Phi.
Vân Phi đỠmặt ra lệnh nói :
- Lan Nhi, nhanh đi tìm hắn quay trở lại!
Lan Nhi ngÆ¡c ngác ứng thanh, không dám cháºm trá»… chạy ra ngoà i cá»a tìm kiếm khắp nÆ¡i tung tÃch cá»§a Lý Tiểu Dân.
Lý Tiểu Dân khóc thône thức, chạy như Ä‘iên ở trong hoà ng cung, trong lòng trà n đầy bi phẫn khiến cho hắn háºn không được chết ngay láºp tức.
NÆ¡i nà y là ná»™i viện cá»§a hoà ng cung, không có thị vệ tuần tra, bởi vì sắc trá»i còn sá»›m nên trên đưá»ng cÅ©ng không có thái giám cung nữ nà o. Bá»i váºy chưa có ai chứng kiến má»™t tiểu thái giám trẻ tuổi mang theo Ä‘au xót đầy cõi lòng khóc thổn thức chạy qua trên đưá»ng.
“Không bằng chết Ä‘i, không bằng chết Ä‘i!†Lý Tiểu Dân má»™t bên chạy trốn, má»™t bên vừa khóc vừa lầm bầm, nước mặt như những hạt châu tầm thưá»ng đứt Ä‘oạn chiếu lên trên mặt.
Cuá»™c sống giống như váºy còn có gì thú vị, không bằng chết Ä‘i, giải thoát khá»i sá»± tra tấn Ä‘au khổ vô táºn nà y.
Hắn biết, từ thá»i khắc bản thân đến cái thế giá»›i nà y, thì tá»± mình đã không còn là Lý Tiểu Dân, mà là má»™t thái giám gá»i là Tiểu Dân Tá»
Tiểu Dân Tá» Ä‘au khổ khóc thổn thức thầm nghÄ©, cuối cùng lại chạy đến nÆ¡i đại Ä‘iện cá»§a hoà ng đế nghị sá»±, đưa mắt nhìn hình dáng cá»§a long á»·, sau đó liá»n muốn Ä‘áºp đầu ở trước thá»m ngá»c mà chết Ä‘i, như muốn tố cáo xã há»™i vạn ác, ngưá»i ăn thịt ngưá»i, ngưá»i bức hiếp ngưá»i.
Nhưng vừa chạy đến cá»a cung, Lý Tiểu Dân dừng cước bá»™, ở bên kia có mưá»i mấy thị vệ thá»§ há»™, ngưá»i nà o cÅ©ng mang theo Ä‘ao kiếm trong ngưá»i, nếu tá»± mình chạy tá»›i trong nháy mắt sẽ bị bá»n há» bắt giữ, nói không chừng còn muốn Ä‘em Ä‘i đánh Ä‘áºp tra tấn, tra há»i mình muốn chạy trốn khá»i cung rốt cục là có âm mưu gì, váºy tháºt sá»± sống không bằng chết a.
Lý Tiểu Dân á»§ rÅ© cúi đầu Ä‘i trở vá», má»™t bên vừa Ä‘i má»™t bên thầm suy nghÄ© tìm phương pháp chết, bất tri bất giác liá»n lệch phương hướng Ä‘i tá»›i giữa má»™t rừng ráºm trong hoà ng cung ná»™i viện
Bên tai truyá»n đến má»™t tiếng khóc nức nở, Lý Tiểu Dân bị tiếng khóc nà y gợi lên tâm sá»±, cÅ©ng không khá»i nức nở khóc lên, ngẩng đầu lên thấy má»™t tiểu cô nương mưá»i hai mưá»i ba tuổi thân mặc cung trang ngồi khóc ở trong rừng, liá»n Ä‘i tá»›i há»i :
- Tiểu muá»™i muá»™i, muá»™i là m sao váºy ?
Tiểu cô nương kia ngẩng đầu lên. Lộ ra một gương mặt thanh tú xinh đẹp đáng yêu đến cực điểm, vẻ mặt hốt hoảng ngơ ngác nói :
- Ngươi….thấy được ta?
Lý Tiểu Dân vốn má»™t lòng giúp ngưá»i, nghÄ© mình trước khi chết là m má»™t chuyện tốt, không nghÄ© tá»›i lại nghe thấy má»™t câu như thế, tức giáºm mắng to nói :
- Nói nhảm! ta không nhìn thấy ngươi thì nói chuyện vá»›i quá»· chắc, ngươi coi ta là thằng há» sao?â€
Ãnh mắt cô gái kÃch động đứng lên kéo hắn run giá»ng nói :
- Ngươi, ngươi tháºt sư thấy được ta!
Äôi tay mảnh khảnh thon dẻ tái nhợt cá»§a nà ng vừa chạm và o vai Lý Tiểu Dân, đột nhiên xuyên qua giống như xuyên qua má»™t đám sương váºy.
Lý Tiểu Dân trong lòng trà n đầy tức giáºn, Ä‘ang muốn mắng chá»i, đột nhiên thấy cảnh nà y liá»n ngÆ¡ ngác nhìn cô gái, không tá»± chá»§ được vươn tay có chút hướng tá»›i bá»™ ngá»±c cá»§a nà ng.
Tay hắn dá»… dà ng xuyên qua ngá»±c cá»§a nà ng, chợt nhìn thấy bà n tay cá»§a mình xuất hiện phÃa sau lưng nà ng, Lý Tiểu Dân trợn mắt há hốc mồm.
Lý Tiểu Dân lùi lại má»™t bước, nhìn nữ hà i nhá» bé má»ng manh nà y cả kinh kêu lên :
- Ngươi, ngươi là quỷ!
Rừng ráºm âm u không có ngưá»i, nhìn cô gái nà y ngưá»i đầy âm khÃ, mồ hôi lạnh chảy đầy đầu Lý Tiểu Dân.
Hắn ngơ ngác nhìn cô gái thanh lên tuyệt mỹ nà y, lại giống với tiểu đệ đệ của mình, trong đầu lại choáng váng thiếu chút nữa lại hôn mê bất tỉnh.
Trên khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp cá»§a cô gái kia, hai hà ng nước mắt trong suốt chảy xuống, gượng gạo cúi đầu nghẹn ngà o nói không ra lá»i.
Lý Tiểu Dân trốn ở phÃa sau cái cây, sau khi kinh hãi cÅ©ng tá»± nghÄ© lại chÃnh mình cÅ©ng sắp là m quá»·, hÆ¡n nữa đã từng trải xuyên qua không gian kì dị, nhìn lại má»™t con quá»· cÅ©ng khôgn phải là việc gì đáng ngạc nhiên, liá»n láºp tức từ sau cây Ä‘i ra, tâm hôi ý lãnh nói(2):
- Uy, ngươi tìm ta là m gì, muốn tìm ngưá»i là m quá»· thay sao ?
Bá»™ dáng cô gái kÃch động, che mặt khóc má»™t tráºn, miá»…n cưỡng ức chế kÃch động lắc đầu nói :
- Không phải, ta đã ở chỗ nà y đợi ngươi ba trăm năm rồi!
Lý Tiểu Dân đi tới, tìm kiếm một cái rễ cây to lộ ra ngoà i ngồi xuống, thở dà i nói :
- Ngồi xuống nói Ä‘i, đứng như váºy mệt lắm.
Cô gái kia ngồi xuống bên ngưá»i hắn, cẩn tháºn giải thÃch lai lịch cá»§a mình.
(1) Của quý của đà n ông
(2) việc gì không như ý không còn hy vá»ng
Tà i sản của vipcn1
Last edited by Silverwing; 11-03-2009 at 06:11 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a vipcn1
14-12-2008, 08:40 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 127
Thá»i gian online: 16 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 10 Posts
Nhất Cá Thái Giám Sấm Háºu Cung
Chương 2: Thiên Thư .
Dịch giả: chengsad
Kỹ xảo :vovong
Nguồn: *************** + phongluukiem -
- Ta vốn là công chúa cá»§a triá»u đại trước….
Nà ng bắt đầu kể vỠcâu chuyện của mình trước đây.
Mặc dù trong lòng vẫn còn muốn chết, nhưng Lý Tiểu Dân lại cà ng hoảng sợ, quay đầu nhìn nà ng từ trên xuống dưới, quả nhiên thấy phục sức cá»§a nà ng và Vân Phi không giống vá»›i đám ngưá»i cung nữ, dáng ngưá»i xinh đẹp tuyệt đỉnh có vẻ quý phái hÆ¡n. Mặc dù tuổi còn nhá» nhưng cÅ©ng đã thấy được dáng dấp cá»§a má»™t mỹ nhân, không hổ được xưng là má»™t thân công chúa, so vá»›i những bức ảnh cá»§a công chúa vương thất Âu Châu nhìn thuáºn mắt hÆ¡n nhiá»u
Cô gái nà y tuy là công chúa, nhưng không phải là công chúa cá»§a Äại ÄÆ°á»ng, mà là công chúa cá»§a Äại Ngô trước đây ,nhÅ© danh được gá»i là U Nhi, từng được phong là m Bảo Linh công chúa. Ngô quốc trước đây đã bị hưng binh cá»§a Äại ÄÆ°á»ng khai quốc hoà ng đế há» Lý, mở mang bá» cõi tiêu diệt ba trăm năm vá» trước
U Nhi cÅ©ng không phải bị giết khi loạn binh phá thà nh, mà là trước cảnh mất nước nhà tan liá»n đổ bệnh mà chết ở ba trăm năm trước.
Nói là đổ bệnh chết, nhưng tháºt ra là bị má»™t sá»§ng phi đối địch vá»›i mẫu thân nà ng ngầm hạ độc hại chết. Bởi vì thá»§ pháp xảo diệu, không ai có thể khám phá ra, nếu có biết được cÅ©ng không có ngưá»i nà o dám nói
Bở vì là hồn ma bị chết oan, cho nên bị giam hãm tại đây không thể giải thoát. Khi quân cá»§a Äại ÄÆ°á»ng tấn công và o trong thà nh, loạn binh Ä‘em nà ng đến cung Ä‘iện thiêu há»§y, mặc dù sau đó Äại ÄÆ°Æ¡ng hoà ng đế xây dá»±ng cung thất, nhưng không xây dá»±ng cung Ä‘iện ở chá»— rừng cây nà y, U Nhi liá»n ở trong rừng ráºm nà y, thoáng chốc đã được ba trăm năm.
Trong suốt ba trăm năm, nà ng vẫn đứng ở trong rừng không nhịn được thương tâm mà khóc, có khi tiếng khóc có thể truyá»n ra, cung nữ thái giám nghe được cÅ©ng Ä‘á»u sợ đến biến sắc mặt, tương truyá»n nÆ¡i nà y có ma quá»· không dám đến gần.
Lý Tiểu Dân nghe nà ng nói nhiá»u như váºy, nhưng vẫn không nói đến Ä‘iểm quan trá»ng, nhịn không được há»i :
- Ngươi ở đây chá» ta, là chuyện gì váºy ?
U Nhi gáºt đầu nói :
- Sau khi ta chết được hai năm, má»™t vị tiên trưởng Ä‘i ngang qua đây, giao cho ta má»™t quyển sách, kêu ta giao cho má»™t ngưá»i có thể nhìn thấy ta, chỉ nói hắn có thể cứu giúp ta thoát lý khá»i bể khổ. Bởi váºy ta đã ở chá»— nà y đợi công tỠđược ba trăm năm rồi !
Nhìn ánh mắt tha thiết cá»§a nà ng, nhưng Lý Tiểu Dân lại thấy không được thoải mái. Công chúa gá»i thái giám là “công tá»â€, việc nà y nghe rất đổi má»›i a?
Hắn thở dà i, ra vẻ há»i :
- Váºy thiên thư kia ở đâu?
U Nhi chỉ hướng một cái mô đất nhỠhướng xa xa nói :
- Ngay dưới kia. Äạo trưởng Ä‘em thiên thư chôn ở dưới đất, kim quang ở chá»— đó bắn ra bốn phÃa, ngay cả quá»· cÅ©ng không dám đến gần, hoảng sợ chạy hết khá»i rừng. Chỉ có ta cô đơn ba trăm năm ở nÆ¡i nà y.
Nhìn nà ng hà m chứa nước mắt bộ dáng đáng thương, Lý Tiểu Dân cũng không nhịn được cay cay sống mũi, thì thà o thở dà i nói :
- Những ngưá»i có bất hạnh giống nhau thì thưá»ng thông cảm cho nhau, gặp nhau hà tất phải cần đến quen biết!
Hắn Ä‘i đến, sá» dụng xẻng đà o bá»›i mô đất kia dá»±a theo chỉ Ä‘iểm cá»§a U Nhi. U Nhi nói cho hắn biết, lâu rồi trước kia có má»™t thái giám nghe được tiếng khóc cá»§a nà ng trong rừng, liá»n sợ hãi bá» chạy bá» lại bên rừng cây má»™t cái xẻng
Äà o bá»›i má»™t hồi lâu cho đến khi xuất hiện má»™t cái hố to, Lý Tiểu Dân đã mệt đến Ä‘au ê ẩm cả lưng, đứng ở trong chiếc hố, quay đầu nhìn U Nhi há»i :
- Tại sao không có ? không phải là ngươi muốn ta đà o một cái huyệt cho mình, sau đó thế thân cho ngươi để ngươi đi đầu thai đó chứ ?
U Nhi cuống quýt khoát tay, mang theo tiếng khóc kêu lên :
- Công tá» nói gì váºy, nô tỳ có hồn phi phách tán cÅ©ng không dám có ý nghÄ© độc ác nà y! Thá»±c sá»± tiên trưởng biết rõ chá»— nà y sẽ có binh loạn, mà công tá» là ngưá»i phụng thiên thừa váºn, nếu không thể già nh được thiên thư trải qua gian khổ tá»±u thà nh nghiệp lá»›n, bởi váºy má»›i chôn sâu má»™t chút, phòng lúc ngưá»i khác phát hiện lấy được thiên thư.
Lý Tiểu Dân ngạc nhiên nói :
- Không phải ngươi là công chúa sao, sao lại tự xưng là nô tỳ ?
U Nhi đỠmặt cúi đầu lưỡng lự nói :
- Thì vị tiên trưởng kia nói, công tá» trá»i sinh quý cách, sau khi há»c xong cuốn thiên thư kia sẽ tá»±u thà nh nghiệp lá»›n. Nếu nô tỳ có thể Ä‘i theo công tá», con đưá»ng trở thà nh thân thể Quá»· Tiên tất sẽ mở rá»™ng, bởi váºy muốn ta cẩn tháºn hầu hạ công tá», không được sai trái.
“Công chúa hầu hạ thái giám? Cái nà y thú vị a!†Lý Tiểu Dân trong lòng thầm nói, đột nhiên nhá»› tá»›i má»™t chuyện trá»ng yếu, không khá»i kinh hãi quay đầu nhìn U Nhi, vá»™i và ng kêu lên :
- Váºy trong cuốn thiên thư kia có viết vá» phương pháp luyện ra tiểu đệ đệ trên ngưá»i hay không?
U Nhi run sợ một chút, mặc dù nghe không rõ nhưng gì hắn vừa nói, nhưng vẫn hồi đáp :
- Tiên trưởng đã nói qua, tu luyện cuốn thiên thư kia có thể bù đắp lại thân thể, thân thể bị tà n táºt cÅ©ng có thể phục hồi lại như cÅ©, nếu tu thà nh đại đạo, lên trá»i xuống đất, không chá»— nà o là không thể.
Lý Tiểu Dân không đợi nà ng nói câu thứ hai, liá»n cầm lấy chiếc xẻng, hấp tấp đà o bá»›i trên mặt đất, động tác nhanh nhẹn cuồng mãnh, không thua gì máy xúc sau nà y.
Cho đến khi “đương†má»™t tiếng, chiếc xẻng va vá»›i váºt gì. Lý Tiểu Dân cả ngưá»i run rẩy ném chiếc xẻng Ä‘i tá»›i, hai tay run rẩy rốt cục bá»›i ra má»™t cái rương nhá», ở mặt trên là cái khóa đã bị hoen gỉ.
Lý Tiểu Dân ôm lấy cái rương, luống cuống tay chân từ bên trong hố to trèo ra ngồi trên mặt đất, cũng mặc kệ cái gì chìa khóa, hung hăng cầm cái xẻng giơ lên nện mạnh và o cái khóa ở mặt trên.
Dưới sự dũng mãnh không ngừg của hắn, không quá hai phát, khóa sắt đã bị bung ra rơi xuống mặt đất.
Lý Tiểu Dân đi tới, nhanh chóng mở nắp rương, trong lồng ngực loạn nhịp, hắn đang cầm cái rương giống như đang cầm tiểu đệ đệ vô cùng trân quý của mình.
ở trong rương có đặt má»™t quyển sách, còn có má»™t viên hoà n dược, ý nghÄ© cá»§a Lý Tiểu Dân Ä‘ang há»—n loạn, cÅ©ng không quản đó là cái gì, trước tiên cầm lấy sách mở ra má»™t trang, chỉ cảm thấy má»™t mảng kim quang Ä‘áºp và o mắt, không khá»i nhắm mắt lại.
U Nhi kêu lên má»™t tiếng, trốn ở sau lưng Lý Tiểu Dân, run giá»ng nói :
- Thần quang tháºt đáng sợ.
CÅ©ng do nà ng trá»i sanh dị bẩm má»›i có lá»±c chống cá»± đến bá»±c nà y, nếu là ma quá»· đã sá»›m bị đạo kim quang nà y là m cho hồn phi phách tán, đây là nguyên nhân mà tại sao nÆ¡i nà y là rừng ráºm cÅ©ng chỉ có mình nà ng ở lại, ma quá»· khác ban đêm ở dưới đất mÆ¡ hồ có kim quang tá»a ra liá»n sợ hãi chạy trốn. Lại có ma quá»· cảm thấy được chá»— nguy hiểm sao?
Äợi cưá»ng quang kia qua Ä‘i, Lý Tiểu Dân cúi đầu cẩn tháºn xem qua. Sá»›m đã nghe nói thiên thư là rất khó hiểu, thiên thư nà y vẫn còn tốt, tuy là dùng bút lông viết theo lối chữ cổ nên hắn ko hiểu lắm nhưng cÅ©ng đại khái Ä‘oán được má»™t Ãt, cÅ©ng có thể hiểu được tám chÃn phần.
Theo như thiên thư viết, thiên thư nà y vốn là cá»§a Thái thượng lão quân Lý NhÄ© cùng sư đệ Thông Thiên giáo chá»§ ghi lại tiên pháp, do các đệ tá» cá»§a nhị vị tiên trưởng ghi chép lại tặng ngưá»i có duyên. Mong có má»™t ngà y có má»™t có má»™t đế vương dá»±a theo những Ä‘iá»u nà y là m hưng vượng gia tá»™c há» Lý, kÃnh phụng Lý NhÄ© vị Thái thượng tổ sư, là m cho đạo giáo khởi phát quang huy, có thể như mặt trá»i chiếu soi khắp ngõ ngách.
Lý Tiểu Dân không quan tâm tá»›i Ä‘iá»u nà y, hắn chỉ vá»™i vã tìm kiếm biện pháp là m cho tiểu đệ đệ dà i ra, liá»n nhanh chóng lướt qua những trang thiên thư.
Giở được má»™t ná»a, rốt cục tìm được mấy chá»— ghi lại nói rằng, chỉ cần dá»±a theo phương pháp tu luyện rèn luyện trên thiên thư, ban đầu có chút thà nh tá»±u thì có thể bù đắp lại chi thể tà n táºt, luyện đến đại thừa thì cà ng thần thông quảng đại.
VỠphần tại sao lại thần thông quảng đại như thế, Lý Tiểu Dân cũng không có chú ý, chỉ là hắn ngoác cái miệng rộng hạnh phúc đến muốn hôn mê bất tỉnh.
Äợi hắn cưá»i đủ, U Nhi má»›i cẩn thần từ sau lưng hắn nhô đầu ra, nhẹ giá»ng nói :
- Công tá», tiên trưởng còn nói, hoà n Ä‘an kia là chuẩn bị cho công tá», nếu tu luyện cùng vá»›i phương pháp trên thiên thư thì cà ng hữu nghiệm.
Lý Tiểu Dân mừng rỡ cầm lấy Ä‘an dược trong há»™p Ä‘ang muốn nuốt và o, bá»—ng dưng dừng lại, giở trang đầu cá»§a thiên thư kia tìm được phương pháp tu luyện nháºp môn, nhìn kỹ má»™t hồi cho đến khi khắc rõ trong lòng má»›i đưa hoà n Ä‘an kia bá» và o miệng.
Vừa và o trong ngưá»i, tiên Ä‘an láºp tức biến thà nh má»™t cá»— nhiệt lưu chảy quanh thân hắn, Lý Tiểu Dân không dám cháºm trá»… khoanh chân mà ngồi, ngÅ© tâm theo cuốn thiên thư dẫn cá»— nhiệt lưu kia chảy quanh kinh mạch toà n thân.
Váºn chuyển được mấy chu thiên, Lý Tiểu Dân mở mắt đứng lên, chỉ cảm thấy cả ngưá»i trên dưới trà n ngáºp lá»±c lượng cưá»ng đại như muốn phá vỡ cÆ¡ thể tầm thưá»ng.
Hắn huÆ¡ tay ra, phanh má»™t tiếng đánh lên thân cây ở bên cạnh, má»™t quyá»n kia khiến cho cây nhá» gẫy đôi đổ xuống, phát ra má»™t tiếng nổ vang.
Tay phải cá»§a Lý Tiểu Dân cÅ©ng cảm thấy Ä‘au đớn, trong lòng mừng như Ä‘iên mặc kệ cÆ¡n Ä‘au nhức nà y, lại cuống quýt cởi quần ra, lúc đó cõi lòng trà n đầy hy vá»ng nhìn xuống giữa hai đùi. Nhưng vừa nhìn xuống, nước mắt chảy dà i, bá»™ dáng nÆ¡i đó vẫn nguyên như cÅ© má»™t chút khởi sắc cÅ©ng không có.
Äối vá»›i hà nh động phóng đãng cá»§a hắn, U Nhi đã mắc cỡ che mặt không dám nhìn, run giá»ng nói :
- Công tỠmặc lại y phục đi, xấu hổ chết đi được.
Lý Tiểu Dân kéo quần, mang theo vẻ mặt kiên nghị, gan lì chịu đựng đưa tay gạt nước mắt, trong lòng biết bản thân má»›i tu luyện, cÅ©ng chỉ là má»›i nháºp môn mà thôi, nếu muốn chỉnh sá»a cÆ¡ thể, còn phải trải qua thá»i gian dà i tu luyện từ từ má»›i được.
Nhưng chỉ cần có má»™t tia hy vá»ng, Lý Tiểu Dân sẽ cố gắng, đôi mắt Ä‘en nhánh kia, tất cả so vá»›i Ä‘i tìm cái chết còn tốt hÆ¡n rất nhiá»u.
Sau khi dùng tiên Ä‘an, thÃnh lá»±c và thị lá»±c cá»§a Lý Tiểu Dân cÅ©ng Ä‘á»u được nâng lên rất nhiá»u, loáng thoáng nghe được ở đằng xa có ngưá»i gá»i :
- Tiểu Dân Tá», Tiểu Dân Tá» ca ca! huynh ở đâu!
Lý Tiểu Dân dá»ng tai lắng nghe, nháºn ra chÃnh là thanh âm cá»§a Lan Nhi, liá»n quay đầu lại nói vá»›i u nhi :
- Ta phải trở vá», ngưá»i vẫn ở nÆ¡i nà y chứ ?
U Nhi mắc cỡ đỠmặt, thẹn thùng nói :
- Bây giỠcông tỠđã có được thiên thư, từ nay vỠsau nô tỳ đã được giải thoát, công tỠđi tới đâu, nô tỳ sẽ theo tới đó.
Lý Tiểu Dân má»›i nghe đã thấy hợp ý, nói không chừng chuyện gì ở thiên thư còn muốn há»i nà ng, liá»n mang theo nà ng ra khá»i rừng ráºm.
Trên đưá»ng nhỠở bên rừng, Lan Nhi Ä‘ang nhá» giá»ng kêu gá»i lo lắng tìm kiếm Tiểu Dân Tá», cÅ©ng không dám phát ra tiếng kêu to, khiến ngưá»i khác trách mắng.
Äá»™t nhiên nhìn thấy Tiểu Dân Tá» từ trong rừng Ä‘i tá»›i, Lan Nhi mừng rỡ chạy tá»›i bắt được tay áo cá»§a hắn kêu lên :
- Hảo ca ca, tìm được huynh rồi, muá»™i tưởng huynh muốn Ä‘i chếtâ€
Lý Tiểu Dân cưá»i nói :
- Gấp gì chứ, không phải là ta không việc gì sao?
Nhưng trong lòng lại âm thầm lau mồ hôi lạnh, nếu không phải gặp U Nhi, nói không chừng bản thân bây giỠđã hồ đồ tá»± vẫn, không khá»i cảm kÃch quay đầu nhìn U Nhi.
Lan Nhi nhìn theo ánh mắt hắn, nhưng thấy nÆ¡i đó trống rá»—ng không có gì, không khá»i ngạc nhiên nói :
- Tiểu Dân TỠca ca, huynh đang nhìn gì thế ?
Lý Tiểu Dân biết bây giá» có thể thấy U Nhi chỉ có mình hắn, láºp tức dấu diếm nói:
- Không có gì, chúng ta mau trở vỠthôi.
Xem ra nÆ¡i nà y là xó xỉnh hẻo lánh nÆ¡i hoà ng cung, hai ngưá»i từ đưá»ng nhá» Ä‘i đến, vượt qua má»™t hòn giả sÆ¡n chiếm má»™t khu đất cao vút vượt mái nhà , Lý Tiểu Dân dùng nhÄ© lá»±c siêu nhân cá»§a hắn, đột nhiên nghe được bên trong giả sÆ¡n có thanh âm rên rỉ.
Lần đầu tiên hắn sở hữu má»™t thÃnh lá»±c cưá»ng đại như váºy, không biết có phải bản thân nghe lầm hay không, liá»n xoay ngưá»i, men theo con đưá»ng nhá» cá»§a giả sÆ¡n Ä‘i tá»›i, dÄ© nhiên cÅ©ng thấy lãng mạn.
Má»™t ngưá»i mặ y phục thái giám, nhìn bá»™ dáng khoảng từ hai mươi đến ba mươi tuổi, mặt trắng không râu, Ä‘ang ôm má»™t cung nữ vóc dáng đầy đặn vuốt ve trên dưới.
Quần áo cá»§a cung nữ kia đã cởi xuống má»™t ná»a, lá»™ ra thân ngưá»i xÃch lõa, nằm ở trong lòng thái giám, thấp giá»ng rên khẽ, được tay hắn sá» mó khiến vẻ mặt đỠbừng, thân thể không tá»± chá»§ được liá»n vặn vẹo.
Lan Nhi Ä‘ang Ä‘i ở bên ngoà i, đột nhiên không thấy Tiểu Dân Tá», quay đầu nhìn lại thấy hắn Ä‘i và o thông đạo cá»§a giả sÆ¡n, cÅ©ng Ä‘i theo tá»›i đây, vừa nhìn thấy tình cảnh nà y, sợ hãi kêu lên.
Lý Tiểu Dân ẩn thân chá»— tối, Ä‘ang nhìn chằm chằm, đột nhiên phÃa sau truyá»n đến má»™t tiếng kêu, thầm kêu không tốt, xoay ngưá»i lại ôm lấy Lan Nhi che miệng cá»§a nà ng, không cho nà ng gây nên tiếng động.
Tình cảnh phÃa trước là m cho ngưá»i ta đỠmặt, lại bị Tiểu Dân ôm và o trong lòng, Lan Nhi nhịn không được khe khẽ giãy dụa, trong lòng vừa thẹn lại vừa sợ.
Lý Tiểu Dân dùng sức ôm chặt thân thể má»m mãi thÆ¡m tho cá»§a nà ng, được thân thể dần thà nh thục cá»§a nà ng ma sát ở trên ngưá»i, khiến cho tâm ý viên mãn, đà nh giữ chặt miệng cá»§a nà ng, ghé môi và o sát bên tai nà ng, thấp giá»ng nói :
- Không được kêu lên, nếu để bá»n há» phát hiện sẽ rất là phiá»n toái!
Lan Nhi lúc nà y má»›i thôi giãy dụa, Lý Tiểu Dân má»›i thở dà i má»™t hÆ¡i, cảm giác lòng bà n tay trÆ¡n nhẵn, trong lòng không khá»i rung động, cúi đầu, nhẹ nhà ng hôn má»™t cái lên cổ ngá»c cá»§a nà ng.
Tà i sản của vipcn1
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a vipcn1
14-12-2008, 08:41 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 127
Thá»i gian online: 16 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 10 Posts
Lan Nhi khẽ kêu lên má»™t tiếng, mắc cỡ cổ ngá»c á»ng Ä‘á», khắp ngưá»i tê liệt má»m rÅ©, chỉ cảm thấy toà n thân vô lá»±c, thầm dá»±a và o trong lòng Lý Tiểu Dân không muốn nhúc nhÃch.
Thấy nà ng có dáng vẻ nà y, trong lòng Lý Tiểu Dân vừa mừng vừa sợ, cẩn tháºn đưa tay trùm lên bá»™ ngá»±c sữa má»m mại cá»§a nà ng, vừa định có thêm động tác nữa. Äá»™t nhiên nghe tiếng bước chân, thái giám Ä‘ang thâu hương kia đã kéo tay áo Ä‘i tá»›i, tức giáºn, ná»™ khà trùng trùng trừng mắt nhìn hai ngưá»i, thấp giá»ng mắng:
- Tiểu dã chủng dám đến phá hoại chuyện tốt của đại gia.
Lúc nà y, cung nữ máºp mạp kia từ trong cÆ¡n hứng tình tỉnh lại, luống cuống tay chân sá»§a sang lại quần áo, nhìn vá» phÃa xa xa bên nà y, nhìn từ xa thì không được xinh đẹp cho lắm, nhan sắc chỉ và o hạng tầm thưá»ng.
Lý Tiểu Dân trong lòng thầm nghĩ :
- Lão huynh, ngươi muốn trá»™m tình, tốt xấu gì cÅ©ng phải chá»n ngưá»i xinh đẹp má»™t chút a! vị đại tá»· nà y tối thiểu cÅ©ng phải ba mươi tuổi, phúng phÃnh như váºy mà ngươi cÅ©ng muốn, cÅ©ng phải tháºt sá»± bá»™i phục khẩu vị cá»§a ngươi a!
Thái giám kia giống như nghe được tiếng lòng của hắn, căm tức nhìn hắn hung hăng mắng :
- Cút được bao xa thì hãy cút bấy nhiêu đi, đừng để cho đại gia nhìn thấy hai tiểu súc sinh các ngươi!
Nghe hắn nói lá»i bẩn thỉu, Lý Tiểu Dân không khá»i giáºn dữ!
Bản thân đưá»ng đưá»ng chánh chánh vốn là má»™t ngưá»i hiện đại, nhưng mạc danh kì diệu lại Ä‘i tá»›i thá»i xưa, chẳng những vứt bá» thứ quan trá»ng nhất cá»§a nam nhân, mà ngay cả mỹ nữ thá»i xưa cÅ©ng muốn đánh chá»i, sá»›m đã má»™t bụng há»a khÃ, bây giá» lại nghe mấy lá»i thóa mạ không hay, cho dù tâm tÃnh có tốt cÅ©ng không nhịn được, lúc nà y giÆ¡ chân lên, hung hăng đã cho thái giám kia má»™t cước.
Một cước nà y giống như cuồng long xuất động, phanh một tiếng xé gió đá và o bụng của thái giám kia, thoáng chốc thái giám kia bị đá trúng lảo đảo thối lui mấy bước, ngồi bệt trên mặt đất, đau đớn kêu khổ cả ngà y.
Nếu đã đánh, thì phải đánh cho tháºt thống khoái, Lý Tiểu Dân buông mỹ nữ trong lòng ra, Ä‘i nhanh tá»›i, đánh cho đại thái giám kia má»™t tráºn tÆ¡i bá»i hoa lá, đánh cho hắn kêu khổ cả ngà y lệ rÆ¡i đầy mặt, tuy luôn mồm năn nỉ nhưng cÅ©ng không ngăn cản được quyá»n cước cá»§a Lý Tiểu Dân Ä‘ang lá»a giáºn táºn trá»i.
Lúc nà y, cung nữ máºp mạp kia lao tá»›i quỳ trên mặt đất, ôm lấy chân cá»§a Lý Tiểu Dân méo mó cầu khẩn, van lạy Lý Tiểu Dân buông tha cho tình nhân cá»§a nà ng.
Lý Tiểu Dân lá»a giáºn hạ xuống, cúi đầu nhìn lại. Äại thái giám kia đã bị đánh cho bán sống bán chết, nằm trên mặt đất kêu khổ, lúc nà y má»›i hả lá»a giáºn. May mà Lý Tiểu Dân ra tay chuẩn xác, không đánh và o mặt hắn, má»›i không là m cho mặt hặn bị thương bá»™ dáng như má»™t cái đầu heo.
Lý Tiểu Dân tìm má»™i khối đá giả sÆ¡n ngồi xuống, bắt chuyện vá»›i Lan Nhi Ä‘ang đứng bên ngưá»i, lạnh lùng nhìn vá» hai ngưá»i kia quát :
- Vừa rồi các ngưá»i Ä‘ang là m gì ?
Hắn biết rõ rồi còn há»i, nhưng tháºt ra hắn Ä‘ang suy nghÄ©, không rõ tại sao má»™t thái giám lại có thể có khả năng hú hà vá»›i cung nữ, chẳng lẽ nói, thái giám nà y là má»™t nam nhân ở bên ngoà i xâm nháºp và o trong cung?
Thái giám kia đã từ trên mặt đất đứng lên, trong lòng vừa kinh vừa sợ. Vốn hắn thấy hai ngưá»i nà y tuổi còn nhá», muốn hà nh hạ bá»n hỠđể trút lá»a giáºn, nhưng không có nghÄ© đến tiểu thái giám mưá»i tuổi nà y lại xuống tay ác độc như váºy, khà lá»±c so vá»›i mình còn lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, bản thân lại không dám để đại thái giám hoa quản sá»± ra mặt phân xỠđúng sai, tráºn đòn nà y xem ra đã rõ rà ng.
Trải qua tráºn đòn độc ác, hắn đã thà nh tháºt lên nhiá»u, nhìn ánh mắt không có hảo ý cá»§a Lý Tiểu Dân đảo qua, hắn sợ đến đỠbừng mặt, khom thân mình kèm theo nụ cưá»i nói :
- Tiểu công công há»i, tiểu nhân đương nhiên sẽ trả lá»i. Chúng ta Ä‘ang….Ä‘ang….đối thá»±c(1)!â€
Lý Tiểu Dân lại cà ng hoảng sợ, há»i tiếp :
- Äối thá»±c cái gì ? ôm nhau như thế mà là đối thá»±c sao ?
Thái giám cuống quýt khoát tay, vẻ mặt cưá»i khổ nói :Cái kia là … chúng ta là công công và cung nữ trong cung, cái kia là là m cho nhau thá»a mãn!â€
Lý Tiểu Dân ngạc nhiên nói :
- Ngươi còn có khả năng kia, có thể là m cho phụ nữ thá»a mãn hay sao ?
Thái giám kia đỠmặt, cÅ©ng không dám mở miệng, đà nh giải thÃch :
- Mặc dù tiểu nhân không có… cái kia. Nhưng tiểu nhân còn có đầu lưỡi và ngón tay a, rất linh hoạt!.
Vừa nói hắn vừa giÆ¡ hai tay, thè đầu lưỡi ra, đắc ý hướng vá» phÃa hắn biểu diá»…n, kiêu ngạo vá» hai kiện bảo váºt không thôi.
Lan Nhi và U Nhi trừng to mắt đứng ở má»™t bên xem náo nhiệt, cÅ©ng không giải thÃch được ý đó, vị cung nữ máºp mạp kia cÅ©ng đỠbừng mặt, đưa ông tay áo che lên má.
Lý Tiểu Dân lúc nà y má»›i hiểu được, trong lòng cÅ©ng bắt đầu có thiện cảm vá»›i hai ngưá»i kia.
Sống trong thâm cung, ngay cả má»™t nam nhân bình thưá»ng cÅ©ng không nhìn thấy, cÅ©ng khó mà trách thái giám và cung nữ lại ai á»§i nhau, thá»a mãn ham muốn khao khát trong tâm hồn nhau.
Nếu bản thân không có tiên pháp giúp đỡ, cÅ©ng có thể giống như bá»n há», cả Ä‘á»i nương tá»±a cái nà y giải trừ sầu muá»™n sao?
NghÄ© đến đây, hắn không khá»i rùng mình, không có tinh thần nổi giáºn vá»›i hai ngưá»i kia, liá»n xua tay thả bá»n há» Ä‘i.
Hai ngưá»i như được đại xá, nâng đỡ nhau luống cuống chạy Ä‘i
Lý Tiểu Dân ngÆ¡ ngác má»™t hồi, quay đầy thấy Lan Nhi còn Ä‘ang đỠmặt đứng im thin thÃt bên ngưá»i, không khá»i động trong lòng, vươn tay tá»›i ôm lấy chiếc eo nhá» nhắn cá»§a nà ng.
Lan Nhi kêu “A†lên má»™t tiếng, bất ngá» bị Lý Tiểu Dân ôm chặt lấy, xô và o trong má»™t sÆ¡n động bà ẩn giữa ngá»n giả sÆ¡n.
Ôm thiếu nữ thân thể má»m mại trong tay, ngá»i thấy mùi thÆ¡m thuần khiết trên ngưá»i nà ng. Trong lòng cá»§a Lý Tiểu Dân cảm thấy rạo rá»±c, từ trước đến giá» hắn chưa từng cùng nữ tá» thân máºt tiếp xúc như váºy, bây giá» có cÆ¡ há»™i, đươc nhiên cảm thấy hưng phấn má»™t chút.
Lan Nhi nhá» giá»ng kêu lên, má»™t đôi bà n tay nhá» bé má»m mại không xương khe khẽ đẩy nhẹ trong ngá»±c cá»§a Lý Tiểu Dân, ngạc nhiên sợ hãi nhìn hắn, thấp giá»ng há»i :
- Tiểu Dân Tá» ca ca, huynh Ä‘ang là m gì váºy ?
Lá»i còn chưa dứt, liá»n phát giác ra đôi môi ấm áp má»m mại cá»§a Tiểu Dân TỠđã áp lên đôi môi cá»§a nà ng chặn lá»i nói.
Lý Tiểu Dân hôn nhẹ lên đôi môi má»m mại thÆ¡m tho cá»§a nà ng, mút hương tân(2) trong miệng cá»§a nà ng, thần hồn phiêu đãng không biết gì.
Lan Nhi cÅ©ng là lần đầu tiên trải qua chuyện nà y, vừa kinh vừa sợ, đôi môi anh đà o uyển chuyển không khá»i phát ra tiếng kêu rÃu rÃt, Lý Tiểu Dân đưa cái lưỡi thÆ¡m tho tiến và o miệng nà ng cuốn lấy cái lưỡi, Lan Nhi trong đầu má»™t tráºn choáng váng, toà n thân vô lá»±c, nếu không có Lý Tiểu Dân ôm chặt lấy chiếc eo nhá» nhắn cá»§a nà ng, chỉ sợ muốn té trên mặt đất
Hai ngưá»i hôn nhau hồi lâu, đôi môi má»›i tách ra, đôi mắt Lan Nhi long lanh như nước nhìn Lý Tiểu Dân, thấp giá»ng nói :
- Hảo ca ca, chúng ta Ä‘ang…â€Äối Thá»±c†sao?
Lý Tiểu Dân ngẩn ta, không nghÄ© ra sá»± lÄ©nh ngá»™ cá»§a nà ng lại tốt như váºy, liá»n gáºt đầu, có chút khẩn trưá»ng nhìn thiếu nữ trong lòng.
Lan Nhi mỉm cưá»i ngượng ngùng nói :
- Lan Nhi thÃch, cùng ca ca….như váºy!
Lý Tiểu Dân mừng rỡ, ôm hôn Lan Nhi cuồng nhiệt, hai tay không ngừng vuốt ve trên ngưá»i nà ng, khiến cho Lan Nhi má»m mại thở dốc, hai má đỠbừng như muốn xuất huyết.
Nà ng sống ởtrong cung đã lâu, vá» chuyện nam nữ cÅ©ng không biết nhiá»u lắm, nhưng đúng là vẫn còn có chút tò mò, từ trước đến giá» cÅ©ng nghe nói qua nà o là thái giám cùng cung nữ thân máºt, bản thân cÅ©ng muốn tìm má»™t ngưá»i để thân máºt. Vừa đúng lúc gặp được thái giám Tiểu Dân Tá» ca ca tình đầu ý hợp như váºy, khiến cho nà ng trong lòng hồi há»™p có chút tư vị không nói lên lá»i, đúng là không nỡ buông hắn ra, cùng thân máºt vá»›i hắn, đôi tay mảnh mai cÅ©ng nhịn không được sá» loạn trên ngưá»i hắn.
Trong lòng Lý Tiểu Dân buồn Ä‘au, cố gắng thá»a mãn lòng hiếu kỳ và tình yêu cá»§a thiếu nữ kia. Cho đến khi tay nà ng dá»i vá» phÃa hạ thân cá»§a mình, lúc nà y má»›i giáºt mình phát giác, giữ tay nà ng lại, má»™t cảm giác xấu hổ khó tả, tá»± biết thân thể bị tà n táºt, không thể để cho nà ng tùy tiện mò tá»›i như váºy, khiến cho tá»± tôn cá»§a “Nam tÃnh†trong lòng đã bị đòn đả kÃch trà mạng.
Lan Nhi đột nhiên la hoảng lên :
- Ây da, chúng ta đã Ä‘i lâu như váºy, sợ rằng nương nương đợi lâu sẽ nổi giáºn.
Nà ng sợ Vân Phi đánh chá»i, liá»n sá»a sang lại quần áo, lôi Lý Tiểu Dân ra khá»i sÆ¡n động, chạy vá»™i vá» cung cá»§a Vân Phi.
Vân Phi đứng ở trong cung, tâm phiá»n ý loạn, không biết tên tiểu thái giám kia khóc lóc chạy ra ngoà i, có gặp chuyện gì không may hay không. Má»™t lát sau, bản thân cÅ©ng cảm thấy kỳ quái. Bất quá tên tiểu thái giám kia có tuấn tú má»™t chút, háo sắc má»™t chút, cÅ©ng không có chá»— nà o thần kỳ, tại sao ta lại lo lắng cho hắn như váºy ?
Äang nghÄ© ngợi, đột nhiên thấy hai ngưá»i quay trở vá», lúc nà y má»›i yên tâm, cÅ©ng không có biểu lá»™ gì, cưá»i lạnh má»™t tiếng, căm tức nhìn Lý Tiểu Dân, lạnh lùng thốt :
- Còn không mau Ä‘i quét dá»n phòng Ä‘i, nếu quét dá»n không sạch sẽ, hôm nay không cho ăn cÆ¡m.
Xem ra tuyệt sắc giai nhân nà y lại lãnh khốc tuyệt tình như thế, trong lòng Lý Tiểu Dân giáºn dữ, vốn định tiến lên hung hăng giáo huấn nà ng, nhưng lại nghÄ© ngoà i cung nhiá»u thị vệ như váºy, không khá»i á»›n lạnh, trong lòng thầm háºn nói :
- Bây giỠtrước tiên buông tha ngươi, sau khi lão tỠtiên pháp đại thà nh, đem tiểu đệ đệ luyện ra, nhất định phải cưỡng gian ngươi đến chết.
Lan Nhi quỳ xuống đáp ứng, quay đầu nhìn lại thấy Lý Tiểu Dân còn đang đứng sừng sững, tâm trạng sợ hãi, kéo tay áo của, muốn hắn cùng quỳ xuống
Quy cá»§ trong cung Lý Tiểu Dân bây giá» cÅ©ng biết được má»™t chút, không có lá»±a chá»n đánh phải quỳ xuống trước mỹ nữ thất thưá»ng nà y, trong lòng cà ng buồn bá»±c, cÅ©ng chỉ tá»± an á»§i trong lòng :†cái nà y không nên tÃnh toán là m gì, coi như lão tá» quỳ vá»›i lão bà là được rồi.â€
Sống má»™t ngà y ở trong cung, Lý Tiểu Dân lê thân thể mệt má»i trở vá» trong phòng nhá» cá»§a mình.
Lý Tiểu Dân nằm ở trên giưá»ng nghÄ© ngÆ¡i, mà má»™t thiếu nữ xinh đẹp mặc y phục công chúa khoanh chân ngồi ở bên ngưá»i hắn, vẻ mặt tò mò, ngáºp ngừng nói chuyện vá»›i hắn.
U Nhi đã ở trong rừng thoáng chốc đã được ba trăm năm, đôi vá»›i chuyện bên ngoà i không được hiểu nhiá»u lắm, thấy cái gì cÅ©ng cảm thấy ngạc nhiên, há»i đông há»i tây. Mà Lý Tiểu Dân so vá»›i nà ng cÅ©ng không biết được hÆ¡n bao nhiêu, đáp má»™t hồi liá»n cảm thấy phiá»n lòng, lôi cuốn thiên thư kia ra, dá»±a theo phương pháp trên mặt tiến hà nh tu luyện.
Nhìn hắn khoanh chân ở trên giưá»ng tu luyện, U Nhi không dám nhiá»u lá»i, chỉ có thể ở má»™t bên, cõi lòng đầy hy vá»ng nhìn hắn, chỉ mong hắn có thể tu thà nh tiên pháp, có thể giúp mình tu thà nh Quá»· Tiên thân thể, khá»i bị luân hồi chi khổ.
Cảm giác được cá»— nhiệt lưu kia ở trong kinh mạch toà n thân váºn chuyển được mấy chu thiên, Lý Tiểu Thiên mở mắt, chỉ cảm thấy thị lá»±c cà ng ngà y cà ng rõ hÆ¡n, ngay cả ở trong phòng âm u cÅ©ng có thể nhìn thấy rõ rà ng má»i váºt
Bên cạnh giưá»ng, má»™t thiếu nữ xinh đẹp dáng vẻ thanh lệ thoát tục. Lý Tiểu Dân trong lòng vừa động, đưa tay ôm qua, nhưng lại ôm và o khoảng không, không khá»i than vãn nhẹ má»™t tiếng há»i :
- U Nhi, chừng nà o ngươi má»›i có thể có hình thể Ä‘Ãch thá»±c?
U Nhi mỉm cưá»i nói :
- Chỉ cần công tá» tu thà nh tiên pháp, có thể dung tiên thuáºt gia cố hồn phách cá»§a U Nhi, khi đó sẽ có hình thể.
- Khi vị tiên nhân đưa thiên thư kia cho ngươi, nói tu luyện tiêp pháp như thế nà o mới có thể nhanh chóng tu luyện thà nh công?
U Nhi suy nghĩ một chút, nói :
- Khi tiên trưởng đưa thiên thư cho nô tỳ, đã nói qua lấy được thiên thư vốn là ngưá»i phụng thiên thừa váºn, nhất định có thể là m nên đại sá»±, nhưng thiên đạo khó lưá»ng, ngưá»i được thiên thư sợ rằng trá»i sanh âm dương không Ä‘á»u, nếu tu luyện cùng thân nhiệt cá»§a nữ tá», giữ cho trong cÆ¡ thể âm dương giao hòa, má»›i có thể mau chóng tu thà nh tiên pháp!
Tháºt ra cái nà y Lý Tiểu Dân đã Ä‘oán được và i phần, bởi vì mặt sau cá»§a cuốn thiên thư kia, có rất nhiá»u trang vẽ các bức há»a xuân cung( hình vẽ khá»a thân), nói :
- Nên dùng nữ tá» là m đỉnh lô(3) như thế nà o, phối hợp vá»›i chân khà lưu động trong cÆ¡ thể để bồi dưỡng âm dương chi khÃ, nữ bù đắp âm dương, thưá»ng xuyên luyện táºp, như váºy má»›i có thể luyện thà nh đại đạo. HÆ¡n nữa dùng nữ tá» là m đỉnh lô thân pháºn cà ng tôn quý, ở trong hoà ng cung nà y, hấp thu được cà ng nhiá»u vượng(4) khÃ, thì trợ giúp rất nhiá»u cho bản thân tu thà nh tiên đạo
Lý Tiểu Dân cúi đầu, ngẫm lại mình là thân thể thái giám, nà o có cái gì kia mà gần gÅ©i vá»›i nữ nhân, không khá»i nổi giáºn, đột nhiên lại nói :
- Váºy mặt trước cuốn thiên thư kia không phải viết là không cần giao hoan, phải có phương pháp song tu cùng nữ tá» chứ? Chắc là chỉ cần cố gắng luyện táºp nhiá»u hÆ¡n nữa, đợi đến khi phục hồi lại cÆ¡ thể, có thể luyện song tu thuáºt mặt sau!
Lại không khá»i cao hứng trở lại.
Äang cùng U Nhi nói chuyện, đột nhiên nghe thấy thanh âm ngoà i cá»§a, có ngưá»i đẩy cá»a tiến và o. Vừa ngẩng đầu nhìn lên, vẻ mặt Lan Nhi đỠbừng, cúi đầu mêm mê tà áo, nhẹ giá»ng nói :
- Tiểu Dân tỠca ca, huynh bảo muội đến, muội đã đến rồi.
Lý Tiểu Dân mừng rỡ, từ trên giưá»ng nhảy dá»±ng lên, tiến lên ôm lấy nà ng, tiện tay đóng cá»a lại, má»™t bên ôm lấy thân thể má»m mại ấm áp cá»§a nà ng Ä‘i đến bên giưá»ng, má»™t bên mừng thầm trong lòng :†Ôm và o trong lòng cảm giác không giống vá»›i U Nhi, mặc dù U Nhi xinh đẹp nhưng cÅ©ng chỉ có thể nhìn, không thể ăn, Ä‘iểm nà y không được bằng Lan Nhiâ€
Trước tiên hắn muốn thà nghiệm phương pháp song tu ở ná»a đầu cuốn thiên thư, liá»n ôm lấy Lan Nhi lên trên giưá»ng, cÅ©ng mặc kệ U Nhi Ä‘ang ở má»™t bên tò mò hiếu kỳ, tá»± mình cÅ©ng trưá»n lên giưá»ng, nằm ở bên trên thân thể má»m mại ôn nhuyá»…n cá»§a Lan Nhi, thân thể ẻo lả bao trùm ở thân thể má»ng manh cá»§a nà ng, cúi đầu hôn lên đôi môi anh đà o cá»§a Lan Nhi.
Äầu lưỡi nhẹ xuất tiến và o trong miệng cá»§a Lan Nhi, nhẹ nhà ng cuốn lấy cái lưỡi thÆ¡m tho má»m mại cá»§a Lan Nhi. Lý Tiểu Dân váºn khởi chân khÃ, cảm giác được chân khà từ đầu lưỡi tiến và o trong miệng nà ng, theo đầu lưỡi cá»§a Lan Nhi tiến và o trong cÆ¡ thể nà ng, ở trong cÆ¡ thể nà ng vá»n quanh má»™t vòng, rồi lại quay trở vá», tiến và o thân thể mình, chân khà kia lại có chút sảng khoái, khiến cho cả ngưá»i Lý Tiểu Dân thư thái, cả ngưá»i giống như muốn bay lên.
Nhưng Lan Nhi lại không cảm giác được cái gì là chân khÃ, chỉ cảm giác được Tiểu Dân Tá» khiến cho nà ng tháºt thoải mái, không khá»i nhẹ giá»ng rên rỉ, thoải mái hừ lên má»™t tiếng.
Lý Tiểu Dân vừa luyện được má»™t chu thiên, xoay ngưá»i ngả sang bên ngưá»i cá»§a nà ng, tạm nghỉ má»™t chút, lại ôm nà ng và o trong lòng tùy ý vuốt ve.
Lan Nhi nhu thuáºn nằm ở trong lòng hắn, đôi mắt long lanh như nước, lẳng lặng nhìn hắn, hà m chứa thá»a mãn lẫn thẹn thùng, nhẹ há»i :
- Tiểu Dân Tá» ca ca, chúng ta như thế nà y là được tÃnh là đang thân máºt sao?
Lý Tiểu Dân sá»ng sốt, cưá»i nói :
- TÃnh ra cÅ©ng là như váºy!
Ngẫm lại bản thân có má»™t cung nữ xinh đẹp như váºy cùng gần gÅ©i, Ä‘iên cÅ©ng tốt.
Lan Nhi mỉm cưá»i nói :
- Váºy sau nà y muá»™i có chuyện gì, huynh sẽ bảo vệ muá»™i, đúng không?
Lý Tiểu Dân gáºt đầu nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là váºy, muá»™i là nữ nhân cá»§a ta, bất kể thế nà o, ta nhất định phải cố gắng bảo vệ muá»™i, không có ngưá»i khác khi dá»… muá»™i.
Nói tá»›i đây, không khá»i sinh ra hà o khÃ, mặc dù hắn là má»™t thái giám, nhưng bảo vệ ngưá»i mình thÃch, cÅ©ng là m cho má»™t thái giám thể hiện tá»± tôn trong lòng.
(1) : ăn
(2) : nước miếng
(3) : khái niệm trong truyện cá»§a Huỳnh Dị, dùng để cấy ma thể và o ngưá»i đối phương
(4) : Vượng 旺 trong thịnh vượng hưng vượng
Trả lá»i vá»›i TrÃch dẫn
Tà i sản của vipcn1
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a vipcn1
15-12-2008, 06:54 AM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Ngà y qua ngà y, cuá»™c sống cá»§a Lý Tiểu Dân ban ngà y là m việc, ban đê thì tu luyện tiên pháp. Cuốn thiên thư kia cÅ©ng không chỉ có pháp môn tu hà nh tiên thuáºt, mà còn nói đến cách váºn dụng chân khà tiến hà nh chiến đấu. Lý Tiểu Dân tiến hà nh tu luyện sÆ¡ qua, nhưng cÅ©ng cảm thấy được khà lá»±c dần dần tăng lên, võ công dần dần thuần thục, đã đủ sức bảo vệ mình.
Mà Lan Nhi má»›i trải qua tư vị cá»§a tình yêu, không cưỡng lại được sá»± cám dá»— cá»§a Lý Tiểu Dân đối vá»›i nà ng, thưá»ng thưá»ng thừa dịp ná»a đêm chạy đến phòng Lý Tiểu Dân, cùng hắn ôm hôn vuốt ve. Mặc dù không đến mức mất hồn, nhưng cÅ©ng là m cho thiếu nữ như nà ng trải qua việc nà y hưng phấn ngá»t ngà o mãi không thôi.
Mà Lý Tiểu Dân cÅ©ng không có nhà n rá»—i, ở trên ngưá»i nà ng chiếm chút tiện nghi, cÆ¡ bản thân thể cá»§a Lan Nhi so vá»›i thân thể cá»§a hắn còn thấy quen thuá»™c hÆ¡n, mà thân thể thiếu nữ Ä‘ang phát dục kia, da thịt trắng nõn bóng loáng như ngá»c, là m cho Lý Tiểu Dân má»™t Ä‘á»i xá» nam sung sướng thá»a mãn lòng hiếu kỳ đối vá»›i phái nữ, trừ việc tiếc nuối vá» Ä‘iá»u kiện trên thân thể mình ra, nhất thá»i cảm thấy những ngà y trước đây mình sống cÅ©ng không uổng.
Äêm đêm cá»§a các ngà y nà y, trước tiên Lý Tiểu Dân tu luyện má»™t lượt phương pháp song tu ở trên ngưá»i Lan Nhi, là m cho Lan Nhi buồn ngá»§, tá»± mình dẫn theo U Nhi lén lút chạy ra ngoà i, Ä‘i tá»›i bên trong má»™t rừng cây.
Trong cung có quy cá»§ riêng, không thể tùy tiện Ä‘i lại. Lý Tiểu Dân mặc dù lúc gần đây tu luyện, khà lá»±c và tốc độ cÅ©ng Ä‘á»u tăng lên nhiá»u, nhưng cÅ©ng không dám giao đấu cùng thị vệ trong cung, ban đêm cÅ©ng không dám Ä‘i quá xa, chỉ có thể Ä‘i tá»›i má»™t chá»— hẻo lánh ở gần tu luyện, hấp thu tinh hoa thiên địa.
Khoanh chân ngồi trên mặt đất, bốn phÃa là má»™t mảng hắc ám. Lý Tiểu Dân yên lăng dẫn đạo chân khà ở trong cÆ¡ thể mình lưu động quanh kinh mạch, sau má»™t hồi lâu má»›i thu công đứng lên.
Trong không khÃ, đột nhiên truyá»n đến má»™t tiếc khóc buồn thảm, Lý Tiểu Dân quay đầu lại nhìn, thấy má»™t thân ảnh trắng như tuyết, Ä‘ang phiêu đãng Ä‘ang bay vá» phÃa mình.
Có nén sá»± sợ hãi, Lý Tiểu Dân định thần nhìn lại, thấy má»™t thân ảnh áo trắng, đầu tóc rối tung, cổ quấn má»™t dải lụa trắng, đầu lưỡi thè dà i ra ngoà i, chÃnh là hồn ma má»™t nữ tá», dung mạo tương đối xinh đẹp, chỉ là cùng vá»›i khuôn mặt trắng bệch kia, đầu lưỡi đỠtươi, nhìn qua là m cho ngưá»i ta không rét mà run.
Như cÆ¡n gió thông thưá»ng, nữ quá»· xa xa nhẹ nhà ng phiêu đãng lại đây, mấy đốm lá»a ma chÆ¡i cháºp chá»n ở không trung, hắt lên khuôn mặt trắng bệch cá»§a nữ quá»· kia, cặp mắt nà ng nhìn chằm chằm Lý Tiểu Dân, âm trầm sá»n sệt cưá»i nói :
- Cuối cÅ©ng cÅ©ng có ngưá»i dám tá»›i nÆ¡i nà y, ta có thể tìm được thế thân, đầu thai chuyển thế.
Lý Tiểu Dân trắng bệch má»™i, mạnh bạo trấn tÄ©nh cưá»i nói :
- Ngươi giết ngưá»i vô tá»™i, còn muốn tìm ngưá»i thay thế, không sợ bị trá»i phạt sao ?
Nữ quá»· lắc đầu cưá»i thảm nói :
- Ta ở đây lâu lắm rồi, trước đây nên đầu thai chuyển thế, lại bị tỠđịa nà y trói buá»™c vẫn không thể rá»i Ä‘i, sống cuá»™c sống nà y đã quá đủ rồi! nếu nói trá»i phạt, những ngưá»i giết ngưá»i như ta, lại có thể khoan khoái sung túc sống cả Ä‘á»i hưởng vinh hoa phú quý, tại sao bá»n há» lại không bị trá»i phạt ?
Lý Tiểu Dân biết rõ ở những triá»u đại, trong cung Ä‘á»u có quá»· chết oan, cÅ©ng không nói thêm nữa, chỉ và o nữ quá»· quát :
- Äốt! ta có thái thượng tiên pháp há»™ thể, chư tà tránh lui, còn không mau mau lui ra!
Nữ quá»· kia chấn động, láºp tức cưới khanh khách nói :
- Muốn lá»›n tiếng dá»a ngưá»i sao? Váºy hãy xuất ra chút bản lãnh tháºt sá»± rồi hãy nói!
Nà ng mãnh liệt sà xuống, tốc độ nhanh như tia chá»›p, mưá»i đầu ngón tay nhá»n hoắt nhắm thẳng và o cổ há»ng cá»§a Lý Tiểu Dân.
Lý Tiểu Dân cắn răng cưá»i lạnh, tay phải ở trong không khà nhanh chóng xuất ra má»™t phù ấn, đưa má»™t ngón tay lên, phù ấn kia phát ra má»™t đạo kim quang ở trong không trung bay vụt đến, “ầm†má»™t tiếng đánh và o trên ngưá»i nữ quá»·, nữ quá»· kia bị đánh trúng má»™t kÃch, bối rối không kịp đỠphòng, ngá»a mặt lên trá»i kêu thảm má»™t tiếng, Ä‘áºp đầu trên mặt đất, cả ngưá»i co quắp không thôi.
Lý Tiểu Dân đi tới, bay lên đá gót chân tới, nhưng lại xuyên qua thân thể của nà ng, đá và o khoảng không.
Nhưng Lý Tiểu Dân cÅ©ng không thèm để ý, đắc ý cưá»i lạnh nói :
- Không phải ngươi muốn giết ta ở đây sao?, lại đây!
Nữ quá»· kia co quắp má»™t hồi trên mặt đất, ngẩng đầu lên căm tức nhìn Lý Tiểu Dân, chá»— trên ngưá»i bị phù ấn đánh trúng, lóe lóe kim quang.
Má»™t lát sau, kim quang dần dần tiêu tán, năng lá»±c cá»§a phù ấn cÅ©ng biến mất. Äá»™t nhiên nữ quá»· bay lên, móng tay dà i nhá»n nhanh chóng hướng tá»›i đôi mắt cá»§a Lý Tiểu Dân.
Lý Tiểu Dân đã sá»›m phòng bị hai cái phù ấn, hay tay đẩy vá» phÃa trước.â€Äốt†má»™t tiếng quát ra, hai phù ấn kim quang lòe lòe đánh và o ngưá»i nữ quá»·, nà ng Ä‘au đến kêu thảm má»™t tiếng, té trên mặt đất không gượng dáºy nổi.
Qua má»™t hồi lâu, nà ng má»›i cố sức từ mặt đất bò dáºy, sợ hãi đưa mắt nhìn Lý Tiểu Dân, biết tối nà y không chiếm được tiện nghi, liá»n xoay ngưá»i bay ngược vá» bầu trá»i đêm hắc ám phÃa sau.
Lý Tiểu Dân hét lớn :
- Chạy đi đâu!
Tay phải xuất ra má»™t món pháp khà lấy được cùng vá»›i thiên thư. Äó là má»™t chiếc bình thá»§y tinh nho nhá», đưa tay tháo bá» lá bùa trên miệng bình ra, quát :
- Thái thượng lão quân mau là m theo lệnh, yêu ma quỷ quái không thể ẩn trốn, mau!
Nơi miệng bình, kim quang bạo khởi, như có thực thể bẳn ra trên không trung, bao trùm lên nữ quỷ đang chạy trốn.
Nữ quá»· lá»›n tiếng kêu thảm, gắng hết sức uốn éo giãy dụa, nhưng không có cách nà o chạy thoát, chỉ có thể từng bước bị kim quang trùm lấy, bay vá» phÃa bình thá»§y tinh.
Thân thể của nà ng từng chút từng chút nhỠlại, bay đến miệng bình, chỉ lớn bằng một ngón tay. Lý Tiểu Dân lại hét lớn một tiếng :
- Thu!
Nữ quá»· “vèoâ€má»™t tiếng, phi thẳng và o trong bình, Lý Tiểu Dân cuống quýt cầm lá bùa dán và o miệng bình, sá»± việc đã qua cảm thấy tay chân phát lạnh, thân thể run nhè nhẹ. Trải qua tráºn đấu vừa rồi, khiến cho tiên lá»±c trong cÆ¡ thể hắn tiêu hao đến bảy tám phần, nếu không thể bắt được nữ quá»·, tá»± mình sẽ kiệt lá»±c.
Hắn giÆ¡ tay lên, lau lau mồ hôi trên đầu, trong lòng mừng thầm :†Tiên thuáºt nà y thá»±c sá»± có hiệu nghiệm a, dá»±a theo những Ä‘iá»u viết trong thiên thư, lại có thể tháºt sá»± đối phó vá»›i quá»· quái! Chỉ là khi xuất ra phù chú trong không khÃ, thá»i gian tồn tại quá ngắn, xem ra còn phải cố gắng tu luyện, đợi đến khi tiên lá»±c cưá»ng đại, lúc đó yêu ma quá»· quái gì cÅ©ng không sợ!â€
Nhìn lại bạch y nữ quá»· bây giỠđã bị giam cầm ở trong bình thá»§y tinh, thân thể chỉ như cái móng tay, Ä‘iên cuồng bay chung quanh tìm kiếm lối ra, nhưng chỉ cần tá»›i gần miệng bình, lại bị kim quang từ lá bùa kia phát ra chiếu lên trên ngưá»i, kêu thảm má»™t tiếng ngã xuống.
U Nhi không biết từ nÆ¡i nà o xông ra, bay tá»›i bên ngưá»i Lý Tiểu Dân, nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái, run giá»ng nói :
- Công tá» tháºt là lợi hại a, Quá»· Hồn trên trăm năm, cÅ©ng bị công tá» thu phục dá»… dà ng!.
ÄÆ°á»£c thiếu nữ xinh đẹp nà y nhìn mình bằng cõi lòng đầy sùng bái, trong lòng Lý Tiểu Dân rất là đắc ý, nhưng lại khiêm nhưá»ng cưá»i nói :
- Cái nà y tÃnh là m gì! Sau nà y ta cÅ©ng sẽ tá»± tay dạy ngươi tiên pháp, để khi ngươi đối phó vá»›i quá»· quái tầm thưá»ng, không bị ngưá»i khi dá»…!
U Nhi nhu thuáºn quỳ trên mặt đất bái tạ hắn.
ở trong bình thá»§y tinh, nữ quá»· áo trắng thấy U Nhi, liá»n không há» giãy dụa, cÅ©ng ở trong bình quỳ xuống cầu khẩn nói :
- Tiên sư tha mạng! tiểu nữ tỠcũng là do bức bách, mới vừa rồi đưa ra hạ sách nà y, mong tiên sư đại phát từ bi, không nên đánh ta đến hồn phi phách tán.
Lý Tiểu Dân cúi đầu nhìn lại, thấy nữ quá»· kia đã không còn dáng vẻ khi dá»a ngưá»i, sắc mặt tái nhợt, bạch y phiêu phiêu, nhưng tướng mạo lại tháºt xinh đẹp, nhìn qua rất có nét là m say mê lòng ngưá»i.
Lý Tiểu Dân ho nhẹ một tiếng, dáng điệu đứng đắn, lạnh lùng nói :
- Ngươi là yêu tà , dám vô lá»… vá»›i bổn tiên sư, đáng đánh đòn! Mau nói lai lịch cá»§a ngươi ra, không được có má»™t lá»i giấu diếm!
Nữ quá»· áo trắng cuống quýt khấu đầu, Ä‘em má»i chuyện trước đây khi còn sống, từng việc kể ra.
Tên cá»§a nà ng gá»i là Nguyệt Nương, vốn là má»™t cung nữ trong cung Äại ÄÆ°á»ng trăm năm trước đây, bởi vì không cẩn tháºn đắ rá»™i vá»›i má»™t quý phi, bị quý phi sai ngưá»i đánh Ä‘áºp, lại còn dặn dò thái giám tổng quản trong cung luôn luôn để mắt đến nà ng, không thể để cho nà ng có cuá»™c quá dá»… dà ng
Bá»n thái giám trong cung, vốn Ä‘á»u là gió chiểu nà o theo chiá»u ấy, thấy Nguyệt Nương đắc tá»™i vá»›i quý phi, cÅ©ng Ä‘á»u chạy tá»›i hà nh hạ đánh chá»i nà ng, thầm nghÄ© nhân cÆ¡ há»™i nà y lấy lòng quý phi. Nguyệt Nương kia không chịu được hà nh hạ, rốt cục chạy đến má»™t cái cây trong rừng thắt cổ tá»± vẫn, chết khi vừa má»›i hÆ¡n hai mươi tuổi.
Bởi vì là quá»· thắt cổ, không thể luân hồi chuyển thế, Nguyệt Nương đà nh phải ở trong rừng, chịu Ä‘au đớn trong má»™t trăm năm, tuy là muốn luân hồi đầu thai, nhưng lại không đà nh lòng giết ngưá»i vô tá»™i, đà nh chịu khổ ở trong rừng nà y đã được hÆ¡n má»™t trăm năm.
Thái giám cung nữ trong cung, cÅ©ng đèu biết trong cung có quá»·, ban đêm ở yên má»™t chá»—, không ai dám đến. Cho đến tối nà y, Nguyệt Nương thấy má»™t tiểu thái giám má»™t mình Ä‘i tá»›i trong rừng, nhá»› tá»›i năm đó bị thái giám nà y hà nh hạ đến phải tá»± vẫn, trong lòng bừng giáºn, bởi váºy má»›i nhẫn tâm muốn lấy mạng Lý Tiểu Dân, là m quá»· thay thể bản thân.
Ở má»™t bên, U Nhi nghe váºy nước mắt như mưa, nức nở nói :
- Tháºt đáng thương!
Lý Tiểu Dân nghe váºy tâm trạng cÅ©ng Ä‘au lòng, gãi gãi đầu, không biết nên là m thế nà o vá»›i nà ng má»›i tốt.
Hắn suy nghĩ một hồi, cúi đầu khiển trách Nguyệt Nương đang quỳ khóc trong bình :
- Ngươi muốn hại bổn tiên sư, bổn tiên sư đại nhân đại lượng, sẽ không truy cứu nữa, bất quá ngươi ở chá»— nà y chung quy không phải Ä‘iá»u hay, không bằng hãy Ä‘i theo ta.
Tương lai ta luyện thà nh tiên pháp, ngươi mà ngoan ngoãn cũng sẽ có một ngà y ngẩng đầu!
Căn bản Nguyệt Nương không biết nguyên nhân cá»§a hắn, mặc dù tâm lý miá»…n cưỡng, nhưng cÅ©ng biết nghÄ© :â€mạng sống mong manh nà y do ngưá»i nắm giữ, được Ä‘i theo hắn, có lẽ so vá»›i cả ngà y buồn bá»±c ở trong rừng tÄ©nh mịch nà y đỡ hÆ¡n má»™t chútâ€, bởi váºy đà nh phải đáp ứng, ở trong bình phục xuống lá»… bái, nháºn Lý Tiểu Dân là chá»§ nhân cá»§a mình.
Lý Tiểu Dân nhét bình thá»§y tinh và o trong ngưá»i, dương dương đắc ý Ä‘i trở vá», trong lòng nghÄ© :†Ra là ta lợi hại, vừa má»›i ra tay, đã bắt được má»™t nữ quá»· xinh đẹp!â€
Hắn dẫn theo Nguyệt Nương trở lại trong phòng mình, thả nà ng ra, lại lấy ra má»™t khối thu hồn ngá»c ở mà hắn lấy được ở má»™t há»™p quý trong hoà ng cung, dùng tiên pháp đã ghi lại trên thiên thư, Ä‘em hồn phách cá»§a Nguyện Nương thu và o trong ngá»c, Ä‘em ngá»c bá»™i Ä‘eo ở trên ngưá»i, cẩn tháºn dùng quần áo che giấu.
Trá»i sanh Nguyệt Nương cùng U Nhi đặc chất không giống nhau, không thể xuất hiện và o ban ngà y, có ngá»c nà y là m thân thể,Nguyệt Nhi liá»n có thể tùy lúc Ä‘i theo bên ngưá»i hắn.
Äá» phòng Nguyệt Nương nhà m chán sanh sá»±, Lý Tiểu Dân từ tiêp pháp ghi lại trên thiên thư, chá»n ra và i thứ thÃch hợp để tu luyện Quá»· Hồn, giao cho nà ng và U Nhi, để cho các nà ng riêng rẽ tu luyện, tương lai sẽ cùng chiến đấu, có hai ngưá»i trợ thá»§ cÅ©ng tốt.
Là m xong hết thảy những Ä‘iá»u nà y, Lý Tiểu Dân cÅ©ng có chút buồn ngá»§, Ä‘i tá»›i bên giưá»ng, nhìn Lan Nhi còn Ä‘ang ngá»§ say trên giưá»ng, cÅ©ng liá»n bò lên giưá»ng, cởi quần áo, ôm chặt thân thể má»m mại thÆ¡m tho cá»§a Lan Nhi, nặng ná» thiếp Ä‘i.
Tẩm cung của Vân Phi, sau khi đợi mấy năm dà i, rốt cục được nghênh đón thánh giá của hoà ng đế tới.
Lý Tiểu Dân ngồi cao cao ở trên xà nhà , cẩn tháºn dòn xuống phÃa dưới, má»™t lòng muốn nhìn hoà ng đế rốt cuá»™c trông như thế nà o.
Bởi vì hoà ng đế đến ngoà i dá»± Ä‘oán cá»§a má»i ngưá»i, khi Vân Phi nghe được thái giám quản sá»± truyá»n tin, nhất thá»i còn không dám tin, sau đó lại mừng rỡ như Ä‘iên trong lòng.
Không biết lo lắng đến từ đâu, ý niệm đầu tiên trong đầu cá»§a nà ng chÃnh là đuổi Lý Tiểu Dân Ä‘i, thưởng cho hắn mấy lượng bạc, để cho hắn Ä‘i chÆ¡i đâu đó trong cung, không nên ở lại đây.
Cà ng không cho hắn ở lại, thá»±c sá»± Lý Tiểu Dân lại cà ng muốn ở lại. Vì thế, tên tiểu thái giám gán lá»›n bằng trá»i nà y, lợi dụng thân thá»§ siêu tuyệt kia, lén lút trèo lên xà nhà , sau đó kiên nhẫn chỠđợi để thấy dáng vẻ cá»§a hoà ng đế.
Cứ như váºy, hắn cao cao ngồi ở trên đầu cá»§a hoà ng đế, Ở trong thâm cung, việc nà y được xem là đại nghịch bất đạo, hắn là ngưá»i duy nhất là m việc nà y.
Lý Tiểu Dân cÅ©ng biết rõ việc nà y hung hiểm, bởi váºy giữ cho hÆ¡i thở nhẹ nhà ng, nằm bò ở xà nhà trên cao, không dám phát ra má»™t tiếng động.
Äợi hồi lâu, bên tai nghe được má»™t tiếng cưá»i cá»§a nam tá». Sau đó, má»™t nam tá» mặc má»™t long bà o sắc và ng Ä‘i tá»›i, Vân Phi như má»™t nô tỳ Ä‘i theo ở phÃa sau, vẻ mặt vui sướng cùng vẻ Ä‘iệu đà .
Lý Tiểu Dân vừa nhìn thấy dáng vẻ nà y liá»n cảm thấy trong lòng đầy khó chịu, trong lòng thầm mắng :â€ngươi, con đà n bà n ghê tởm, bình thưá»ng thì đối vá»›i lão tỠđánh Ä‘áºp chá»i mắng, bây giá» nhìn thấy xú nam nhân nà y, lại giống như cẩu vẫy Ä‘uôi theo sau, tháºt sá»± là tiện nhân!â€
Trong lòng hắn, má»™t bên chá»i rá»§a, má»™t bên nhìn lén nam tá» mặc hoà ng bà o kia, thấy hắn chừng bốn mươi tuổi có dư, vóc ngưá»i trung bình, hÆ¡i gầy má»™t chút, tướng mạo anh tuấn, tuy là ngưá»i đã ở tuổi trung niên, nhưng vẫn có dáng vẻ phong lưu nho nhã, nhưng Lý Tiểu Dân chưa bao giá» thấy qua.
Trong lòng Lý Tiểu Dân khó chịu, cẩn tháºn đánh giá hắn, trong lòng thầm nghÄ© :†lão hoà ng đế nà y nhìn vừa già vừa gầy, mắt to hằn lên các tia máu, nhất định ngưá»i trụy lạc, bị tá»u sắc là m cho thân thể gầy yếu! nhìn dáng vẻ nà y, không biết còn có thể sống được bao lâu.â€
Tá»›i lâu như váºy, hắn cÅ©ng nghe qua từ ngưá»i nà o đó, biết hoà ng đế nà y há» Lý tên Ngư, bản chất ưa mỹ sắc, thưá»ng xuyên tuyển tú nữ(1), nhét đầy những tần phi cung nữ xinh đẹp và o hoà ng cung. Nhưng tháºt ra vốn đồng tông vá»›i hắn, nghe nói là má»™t từ nhân(2) nổi tiếng đương thá»i, thÃch viết những dâm thi diá»…m từ, nhưng cÅ©ng có má»™t chút giống như tên gia há»a xu nịnh liá»u mạng tâng bốc, tâng hắn thà nh đại từ nhân từ cổ chà kim, nói ‘nhìn khắp thiên hạ không có ai bằng’, cÅ©ng không biết có phải hay không.
(1) đà n bà cá»§a hoà ng đế trong háºu cung
(2) Từ : một thể loại văn
Tà i sản của danangcity
Chữ ký của danangcity
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a danangcity
Từ khóa được google tìm thấy
bach luyen thanh tien , hau cung 4vn , hau cung dam loan , hinhvekhoathan , hon tai hau cung , íàñûðîâ , ïàòðèîò , ïðàâäà , ñâàäüáà , nhac duong ngÆ¡c thai , nhat c thai giam 4 vn , nhat ca , nhat ca sam thai hau , nhat ca thai giam , nhat ca thai giam 4vn , nhat ca thai giam pdf , nhat ca thai giam sam , nhat ca thai giam sam so , nhat ca thai gian , nhat ca thai gim , nhat ca thai gjam 4vn , nhat ca thai sam , nhat ca thai sam hau , nhat ca thai sam hau 4vn , nhat ca thaigiam , nhat ca thia giam , nhat da thai giam sam , nhat sam thai , nhat sam thai hoang cung , nhat thai giam , nhat thai giam hau cung , nhatca , nhatcathai , nhatcathaigiam , nhatcathaigiamsamhaucung , nhất cá , nhất cá thÃi giám , nhất cá thái , nhất cá thái giám , ñïîðòèâíîå , sac hiep , sam thai giam hau cung , thai dam new 61 4vn , thai dam sam hau cung , thai giam , thai giam nhat ca , thai giam sam ca , thai giam sam hau cung , thai giam sam hoang cung , thai giam sam thai hau , truyen s , truyen sac ca thai giam , xin tiÌ£nh thân