Truyện ngắn cá»§a Trần Äăng Khoa
Tóm tắt nội dung:
Nhà văn Nguyá»…n Khắc Trưá»ng: " Äây là táºp sách hay, được viết trong má»™t thá»i gian dà i. Qua táºp sách nà y cà ng chứng tá» thêm vá» khả năng văn xuôi cá»§a Trần Äăng Khoa... Hóm và sắc sảo...".
Nhà văn Lê Lá»±u: "...Phần Äảo Chìm là phần thần bút, vì những chuyện thông thưá»ng, ai ra đảo cÅ©ng thấy thế hoặc không thấy thế mà tá»± nhiên có và vẫn thấy như là có tháºt... Phần thá»i sá»± và ký ức viết hóm, có chuyện... Nhưng dù khe khắt thế nà o, tôi vẫn phải đánh giá đây là những trang văn tuyệt vá»i...".
Nhà văn Phạm Ngá»c Tiến: "...Cách thể hiện tếu táo cá»§a má»™t ngưá»i hiểu biết, có Tà i, có Tâm đã lôi cuốn độc giả. Những chuyện ngỡ như vụn vặt, vô bổ, tầm phà o, nhưng thá»±c ra Ä‘á»u có chá»§ Ä‘Ãch cá»§a tác giả, và bằng cảm xúc thá»±c sá»± cá»§a má»™t ngưá»i lÃnh, má»™t ngưá»i có tà i văn chương đã biến "chuyện tầm phà o" ấy thà nh những trang viết sinh động, hấp dẫn, không dứt ra được".
Lá»i dẫn: Có má»™t câu há»i là : “ Có phải là tất cả các bạn trẻ Việt Nam Ä‘á»u biết Quần đảo Trưá»ng Sa và Hoà ng Sa cá»§a Việt Nam Ä‘ang bị chiếm đóng hay không? †Tôi đã Ä‘á»c được câu há»i nà y trong 1 topic. Theo các bạn thì bao nhiêu bạn trẻ biết? Và khi biết há» có quan tâm đến vấn đỠnà y và nghÄ© phải là m gì để giúp Ãch cho Tổ quốc hay không. Nhất là trong thá»i gian tá»›i Việt Nam se phải đăng ký chá»§ quyá»n và vùng đặc quyá»n kinh tế theo Công ước 1982 cá»§a Liên hiệp quốc vá» luáºt biển. Hạn cuối 13/05/2009. Xin giá»›i thiệu vá»›i các bạn câu chuyện cá»§a Trần Äăng Khoa: Äảo Chìm là cuốn văn xuôi thứ hai cá»§a Trần Äăng Khoa sau Chân dung và đối thoại. Äây là má»™t cuốn truyện vá» ngưá»i tháºt việc tháºt. Truyện đã có sẵn trong Ä‘á»i sống. Nhân váºt Ä‘á»u là ngưá»i tháºt, nhiá»u ngưá»i hiện Ä‘ang còn sống. Má»—i truyện má»™t tình huống, không truyện nà o giống truyện nà o.
Äảo Chìm
Vị tướng già và chà ng lÃnh trẻ
Trước khi đến xứ Äảo Chìm, tôi muốn má»i bạn Ä‘á»c ghé qua má»™t hòn đảo nổi. LÃnh Äảo Chìm gá»i là Thá»§ đô Trưá»ng Sa. Thá»§ đô Trưá»ng Sa là má»™t hòn đảo rất bé. Nó bé tá»›i mức, ngưá»i Ä‘á»i khó mà tưởng tượng được. Äến ná»—i, má»™t nhà thÆ¡ đã phải thốt lên: "Äảo nhá» quá, nói má»™t câu là hết" (Hữu Thỉnh).
Tôi đã tá»›i cái hòn đảo "Nói má»™t câu là hết "ấy. Nó chỉ là má»™t vÅ©ng cát lá» phá», to chừng má»™t cái nong phÆ¡i thóc, vừa đủ chá»— để dá»±ng má»™t cái lá»u bạt dã chiến. Tư lệnh Hải quân Giáp Văn Cương cÅ©ng đã đến đây, đã ngá»§ má»™t đêm trên hòn đảo nà y trong má»™t chuyến Ä‘i tuần biển.
- Vất vả không, các cáºu?
Tư lệnh há»i má»™t cáºu lÃnh trẻ, tóc đỠquạch như tôm luá»™c, da Ä‘en cháy, ngưá»i chắc nịch như má»™t thá»i sắt đã tôi qua lá»a. Anh bạn cưá»i khì khì:
- Báo cáo bố, cũng tà m tạm thôi ạ!
- ở đây thì má»i thứ Ä‘á»u thiếu thốn rồi. - Giá»ng Tư lệnh bùi ngùi - Nhưng cái gì cần nhất, cấp thiết nhất, các cáºu cứ nói thẳng vá»›i mình. Bá»™ tư lệnh sẽ tạo má»i Ä‘iá»u kiện giúp đỡ các cáºu .
- Thế bố cho con được nói tháºt nhé!
- ừ, thì phải nói tháºt chứ! - Tư lệnh mỉm cưá»i. - Chả lẽ tá»› già thế nà y, còn lặn lá»™i vượt sóng gió ra đây vá»›i các cáºu, để rồi rốt cuá»™c, lại nghe các cáºu nói dối à ?
- Nhưng bố không được phê phán con lãng mạn cơ...
- Cái thằng! Tao còn lãng mạn hơn mà y ấy!
Anh lÃnh trẻ nhìn mái đầu bạc trắng cá»§a Tư lệnh, cưá»i hồn nhiên:
- Thế thì, con đỠnghị bố thế nà y nhé! Báºn sau, nếu bố ra đảo, bố chịu khó giắt lưng cho chúng con và i cô gái...
Anh lÃnh trẻ bá»—ng bối rối trước cái nhìn ngỡ ngà ng cá»§a Tư lệnh. "Thì con đã vòi bố trước rồi, là bố phải tha thứ cho con, không được phê phán con lãng mạn ".
- Chúng mà y muốn nghe hát hả? Muốn xem văn công hả?
- Không, không! - Anh lÃnh bá»—ng luống cuống. - Con đâu dám có voi đòi tiên! Văn công xem ra xa vá»i quá! Chúng con chỉ muốn bố mang ra đây và i cô nuôi quân thôi! Các cô ấy chẳng phải hát hò gì. Chỉ mặc tấm áo phin trắng, cái quần lụa Ä‘en, Ä‘i phÆ¡ phất trên đảo, để chúng con ngắm, chúng con "chỉnh "mắt. Chứ mắt mÅ©i chúng con, bố thấy đấy, sang và nh hết cả rồi!...
Tư lệnh cưá»i ha hả. Anh lÃnh trẻ cÅ©ng cưá»i. Chưa bao giá» tôi được nghe cuá»™c đối thoại kỳ lạ như thế. Sau đó, quả như niá»m ao ước cá»§a anh lÃnh trẻ, các cô gái lần lượt ra thăm đảo. Không phải cánh nuôi quân mà các cô văn công mặt hoa da phấn hẳn hoi. Trông cô nà o cÅ©ng đẹp, cÅ©ng thÆ¡m phức và lá»™ng lẫy như những nà ng tiên cá. Các cô múa hát và khâu vá cho chiến sÄ©. Nhiá»u anh áo quần còn má»›i nguyên, cÅ©ng bà máºt xé ra, rồi nhá» các cô vá. Thế là từ đấy, lần nà o Tư lệnh ra đảo, các chiến sÄ© cÅ©ng được dá»± những bữa tiệc mắt linh đình. Nhưng đó là chuyện sau nà y, còn chiá»u ấy, ngồi bên Tư lệnh trên mặt cát nóng bá»ng như rang, mặc dù mặt trá»i đã lặn xuống biển lâu rồi, anh lÃnh trẻ quê xứ Nghệ thá»±c sá»± coi Tư lệnh như má»™t ngưá»i đồng đội thân thiết. Anh lắc lắc đầu gối Tư lệnh:
- Bố thấy Vương quốc của chúng con thế nà o?
Tư lệnh đưa mắt nhìn suốt rẻo cát trống trÆ¡n, rồi lại nhìn cái lá»u bạt dã chiến cứ há»™c lên trong gió tá»±a hồ má»™t con ngá»±a bất kham, Ä‘ang lồng lá»™n như muốn rứt tung mấy sợi xÃch sắt căng ghì xuống đảo mà phóng Ä‘i cùng bầy gió hoang dã.
- Äẹp, ná» nếp. Äúng quân phong quân ká»·. ở đây mà giữ được như thế nà y là tốt lắm rồi. - Giá»ng Tư lệnh bá»—ng bùi ngùi. - Tất nhiên là vất vả! Chúng mà y rất vất vả! Tao biết! Nhưng khổ ná»—i đây lại là Tổ quốc, là đất Ä‘ai hương hoả cá»§a ông cha, thì dù chỉ có đá sá»i gió cát thế nà y, ta cÅ©ng phải canh giữ, má»™t tấc không Ä‘i, má»™t ly không rá»i, dẫu có phải đổi bằng xương máu...
- Vâng, con hiểu! Con hiểu, bố ạ!
Tư lệnh ôm lấy đôi vai trần cháy khét nắng gió cá»§a ngưá»i lÃnh trẻ xứ Nghệ. Äôi mắt ông bá»—ng cay xè, ầng áºng nước. Anh lÃnh trẻ cÅ©ng nắm chặt bà n tay xù xì thô ráp cá»§a Tư lệnh :
- Bố đừng lo! Chúng con ở đây quen rồi! Khổ mấy chúng con cÅ©ng chịu được! Nhưng đúng như bố nói đấy. Rất vất vả, cá»±c nhá»c. Nhiá»u lúc mệt quá, con liá»u nghÄ©, hay là ta cứ tạm giấu quách đảo Ä‘i!
Tư lệnh ngạc nhiên:
- Giấu đảo à ? Mà y nói gì lạ thế? Giấu thế nà o?
Anh lÃnh trẻ vui vẻ :
- Bố cứ cho con mượn tạm cái xẻng. Chỉ ba tiếng là con giấu xong đảo thôi! Mà không đến ba tiếng đâu. Chỉ tiếng rưỡi đồng hồ là con xúc xong chỗ cát nà y cho xuống biển, đố kẻ thù nà o nhìn thấy đảo, có muốn cướp đảo cũng chịu!
Tư lệnh cưá»i vang, cưá»i đến già n giụa nước mắt. Rồi ông lóp nhóp đánh xuồng vá» tà u. Con tà u bấy giá» Ä‘ang báºp bá»nh buông neo ngay bên ngoà i mép san hô. Và tháºt bất ngá», lát sau, ông trở lại vá»›i chiếc xẻng còn má»›i coóng.
- Äây! Xẻng đây! Không phải mượn đâu. Tá»› tặng luôn cáºu đấy để cáºu giấu đảo!
Cứ tưởng anh lÃnh trẻ sẽ lắc đầu quầy quáºy. Nà o ngá» anh vồ váºp đón chiếc xẻng từ tay Tư lệnh. Và sáng sá»›m hôm sau, khi Tư lệnh đánh xuồng trở lại đảo thì thấy anh chà ng Ä‘ang cởi trần, sì sụp lặn ngụp cùng vá»›i chiếc xẻng cá»§a Tư lệnh. Nhưng anh không xúc cát đổ xuống biển, mà lấy cán xẻng khẽ bẩy từng tảng đá chìm sâu dưới mấy mét nước, rồi lụi cụi khuân lên, đắp quanh chân đảo, giữ cho cát khá»i bay
- Mà y là m cái gì thế mà y? Giấu đảo à ?
- Dạ, báo cáo bố, con mở mang bá» cõi ạ! - Anh lÃnh cưá»i khục khục, gương mặt nhấp nhoá nước. - Mà , mà , đúng ra, đúng ra con chỉ "buông neo" cho Tổ quốc khá»i bị trôi dạt thôi!
Tôi :00 (43): Việt Nam
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 23-03-2009 at 08:32 PM.
|