22-04-2010, 06:42 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
[Huyá»n Ảo]Tháºp Phương Thiên SÄ©-TG:Nghịch Thương Thiên-Chương 76
Tháºp Phương Thiên SÄ©
Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Nội dung giới thiệu vắn tắt
Thiên sÄ©, mượn thiên địa trong lúc đó lá»±c lượng đến tu luyện, đến đột phá tá»± thân gông cùm xiá»ng xiếc má»™t đám đặc thù tu luyện giả.
Má»›i vừa má»›i nháºp môn thiên sÄ© có thể mượn thanh long, chu tước, bạch hổ, Huyá»n VÅ© tứ tượng lá»±c...
Cưá»ng lá»›n má»™t chút có thể mượn kim má»™c thá»§y há»a thổ ngÅ© hà nh lá»±c luyện hóa xương tá»§y...
Cà ng mạnh một chút có thể như đi và o cõi thần tiên rất hư, mượn bắc đẩu thất tinh tinh thần lực đến rèn luyện hồn thể...
Tu đến cao thâm cảnh giá»›i thiên sÄ© tháºm chà có thể như Ä‘i và o cõi thần tiên nháºt nguyệt, biết thiên địa diá»…n biến rÆ¡i xuống và bị thiêu cháy Ä‘Ãch thá»±c đế!
...
Trong truyá»n thuyết, cưá»ng đại nhất thiên sÄ© tên là "Tháºp phương thiên sÄ© ", biết "Lên trá»i, dưới, đông, nam, tây, bắc, sinh cánh cá»a, tá» vị, quá khứ, tương lai" tháºp phương áo nghÄ©a, có thể siêu thoát sinh tá», như Ä‘i và o cõi thần tiên rất hư, tinh thần, nháºt nguyệt, có được vô cùng vô táºn lá»±c lượng.
...
Thiên sÄ© cấp báºc: nhất nguyên thiên, lưỡng nghi thiên, tam tà i thiên, tứ tượng thiên, ngÅ© hà nh thiên, lục hợp thiên, thất tinh thiên, bát quái thiên, cá»u cung thiên, tháºp phương thiên.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của vivuvip
Chữ ký của vivuvip Anh đã trở lại lợi hại gấp đôi đẹp trai gấp bốn và thiếu thốn gấp trăm
Trăm năm mòn má»i quay tay - Chẳng bằng má»™t phút ngất ngây xếp hình - Xếp hình thì xếp vá»›i Linh - Nick trên box chat chÃnh là hâm đơ
Linh: Linh đang điên
Last edited by Thương Long; 28-07-2010 at 10:20 PM .
22-04-2010, 06:45 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Tháºp Phương Thiên SÄ©
Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 1: CÆ¡ gia Trưá»ng Không.
Dịch thuáºt: * [NCQ]*
Nguồn : kiemgioi.com
Lại má»™t lần nữa gặp phải ác má»™ng mà giáºt mình tỉnh lại, CÆ¡ Trưá»ng Không từ trên giưá»ng gá»— nhảy xuống, nhìn thoáng qua ra ngoà i cá»a sổ, trá»i đã tá» má» sáng rồi. Rất nhanh hắn mặc áo và o, hai tay vục xuống nước lạnh xoa xoa lên mặt má»™t hồi, CÆ¡ Trưá»ng Không không đợi được nữa liá»n chạy ra ngoà i.
Má»™t năm mùa xuân là đẹp nhất, má»™t ngà y đẹp nhất là sáng sá»›m, nhưng mà đối vá»›i CÆ¡ Trưá»ng Không mà nói, sáng sá»›m cÅ©ng không phải là thá»i gian tốt đẹp gì.
Vá»™i và ng chạy vô nhà bếp, vén ống tay áo lên, CÆ¡ Trưá»ng Không bắt đầu báºn rá»™n công việc. Thêm cá»§i, nhóm lá»a, đổ nước, nhà o bá»™t, những động tác liên tiếp cá»§a hắn vô cùng thà nh thạo, rõ rà ng không phải là những việc lần đầu tiên là m.
Băng băng băng ! Ca ca ca.
Biên ngoà i truyá»n tá»›i từng tiếng kêu vang trá»i, đó là do quyá»n đánh và o đá mà tạo ra, thanh âm cá»§a chân cứng đá và o gá»—, binh sÄ© CÆ¡ gia thưá»ng thừa dịp sáng sá»›m để rèn luyện da thịt, gân cốt, hy vá»ng có thể ở trên bước đưá»ng tu luyện thiên sÄ© gian khổ tiến thêm được má»™t bước.
CÆ¡ Trưá»ng Không ở nhà bếp Ä‘ang xà o măng tây, nghe thấy thanh âm nham thạch vỡ vụn ở bên ngoà i mà sá»ng sốt thất thần má»™t chút, trên mặt bá»—ng nhiên có và i phần cô đơn, than nhẹ má»™t tiếng, CÆ¡ Trưá»ng Không lại đặt chú ý cá»§a mình và o nồi măng tây trên mặt bếp, thầm hô má»™t tiếng không xong ---- xà o qua xà o lại măng tây.
- Trưá»ng Không à , có là m Ä‘iểm tâm tốt không? Hôm nay thà nh chá»§ đại nhân tá»›i, ba năm má»™t lần trắc luyện thiên sÄ© cá»§a CÆ¡ gia, giá» Thìn sẽ bắt đầu rồi, chúng ta phải nhanh lên má»™t chút à !
Từ cá»a truyá»n tá»›i má»™t thanh âm cá»§a nữ nhân, giá»ng nói má»›i vừa phát ra trong chốc lát thì CÆ¡ Uyển Vân đã xuống tá»›i nhà bếp.
- Cô cô, sắp xong rồi.
CÆ¡ Trưá»ng Không quay đầu lại nhe răng cưá»i, bị đám khói má» má» che mất khuôn mặt nhá» nhắn, hà m răng vốn trắng cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Không lại cà ng trắng sáng hÆ¡n.
Nhìn khuôn mặt nhá» nhắn Ä‘ang cưá»i sáng lạn lá»™ dần sau đám khói bếp mịt mù kia, CÆ¡ Uyển Vân trong lòng không khá»i có má»™t chút chua xót, trong lòng láºp tức thở dà i má»™t tiếng, CÆ¡ Uyển Vân tiến lên từng bước, vươn tay lên lau tro bụi trên mặt cá»§a Trưá»ng Không.
Trưá»ng Không láºp tức buông cái muôi trong tay ra, vá»™i vã lùi vá» phÃa sau hai bước, xoay ngưá»i đưa lưng vá» phÃa CÆ¡ Uyển Vân đặt nồi bánh bao đã được hấp cách thá»§y lên trên giá ở trên bà n, lúc nà y má»›i nhẹ giá»ng nói:
- Cô cô, mặt con bị bẩn, đợi con rá»a mặt đã, không nên là m bẩn tay cá»§a ngưá»i.
- Äứa nhá» nà y! Nói cái gì thế?
CÆ¡ Uyển Vân đột nhiên tức giáºn, thân hình thoáng nhanh nhẹn lên má»™t chút, tá»›i trước mặt Trưá»ng Không, tay trái nà ng như tia chá»›p chế trụ bả vai cá»§a Trưá»ng Không, là m cho hắn không thể tránh né, tay phải tiếp tục là m công việc lúc trước chưa hoà n thà nh là --- lau qua bụi bặm trên mặt hắn.
Nhưng mà , tay phải cá»§a CÆ¡ uyển Vân không thấm nước mà lau bụi trên mặt Trưá»ng Không chẳng những không thể chùi hết vết Ä‘en trên mặt hắn, ngược lại cà ng là m cho mặt hắn trông như gà bá»›i váºy, tháºt khó coi.
- Cô cô, không cần lau nữa, nhìn nà y, là m bẩn hết tay ngưá»i rồi?
Trưá»ng Không trong lòng cảm động, hắn biết ngưá»i nà o tốt vá»›i mình.
- Bẩn thì rá»a!
Cơ Uyển Vân khẽ quát một tiếng, sắc mặt nghiêm, nghiêm nghị nói:
- Trưá»ng Không, mặc kệ ngưá»i khác nói ngươi thế nà o, nhưng mà trong mắt cá»§a cô cô, ngươi vÄ©nh viá»…n là má»™t đứa nhá» tốt nhất cá»§a CÆ¡ gia!
- Biết cô cô thương yêu con mà .
CÆ¡ Trưá»ng Không cưá»i cưá»i, tay hắn cẩn tháºn nâng mái tóc dà i phá»§ hết gò má bên trái cá»§a CÆ¡ Uyển Vân ra, nhìn và o bốn vết sẹo kinh khá»§ng dá»c gò má trái cá»§a nà ng, ánh mắt kiên định nói:
- Cô cô, có thể con vÄ©nh viá»…n không có năng lá»±c báo thù cho ngưá»i, nhưng con nhất định sẽ nghÄ© ra biện pháp là m mất bốn vết sẹo trên mặt cá»§a ngưá»i.
Bốn vết sẹo trên mặt cá»§a CÆ¡ Uyển Vân như bốn con rắn nhá» xấu xà chiếm cứ má»™t bên mặt cá»§a nà ng, là m há»ng toà n bá»™ dung mạo xinh đẹp cá»§a CÆ¡ Uyển Vân, nhìn theo dấu vết những vết sẹo đó thì có thể thấy được là do vị ngưá»i ta dùng móng tay sắc nhá»n vạch và o mặt.
Vết sẹo sâu như váºy, có thể tưởng tượng được lúc trước móng tay ngưá»i đó phải cắm sâu và o da thịt nà ng, loại cảm giác Ä‘au khổ nà y có thể hiểu được
…
Thân thể Ä‘au khổ là lúc, tâm linh cÅ©ng Ä‘au khổ, là m ngưá»i ta tuyệt vá»ng!
Äối vá»›i má»™t nữ nhân, nhất là má»™t nữ nhân xinh đẹp mà nói, trả thù tà n nhẫn độc ác nhất cÅ©ng chỉ tá»›i như thế nà y mà thôi!
- Äừng nói mê, cô cô chỉ cần biết ngươi có tâm thế nà y là đủ rồi.
CÆ¡ Uyển Vân ánh mắt lóe lên, trên mặt có chút bối rối, nhanh chóng dùng mái tóc dà i cá»§a mình che Ä‘i bốn vết sẹo trên mặt, lúc nà y má»›i lấy bánh bao cùng và i đĩa ăn sáng vừa dá»n xong, nói:
- Äi thôi, nam nhân cá»§a CÆ¡ gia nà y Ä‘á»u không có tÃnh nhẫn nại, sợ là đợi lâu quá mà nóng nảy.
CÆ¡ Trưá»ng Không hai tay rất nhanh nhẹn, cà ng ngà y cà ng dùng sức, móng tay cắm sâu và o trong da, đến lúc hắn cảm thấy có chút Ä‘au đớn, má»›i buông tay ra. HÃt sâu má»™t hÆ¡i, bình phục tâm tình Ä‘ang há»—n loạn cá»§a mình, CÆ¡ Trưá»ng Không bưng theo mấy bát cháo, yên lặng theo sau CÆ¡ Uyển Vân ra khá»i bếp.
Phòng ăn.
Trên chiếc bà n dà i là mấy cái đĩa ăn sáng, hai cái lồng hấp bánh bao tháºt lá»›n, trước mặt má»—i ngưá»i là má»™t chén cháo trắng.
CÆ¡ Du Hưng, CÆ¡ Du Thắng, hai vị lão nhân ngồi bà n trên cùng, bên trái là hai con trai cá»§a CÆ¡ Du Hưng là CÆ¡ Hạo Hoà nh, CÆ¡ Hạo Quảng, tôn tá» CÆ¡ Trưá»ng Khiếu, CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Trưá»ng Nhạc. Bên phải là CÆ¡ Uyển Vân con gái cá»§a CÆ¡ Du Thắng, sau đó là CÆ¡ Nguyệt Tình con gái cá»§a CÆ¡ Hạo Quảng, và CÆ¡ Tiểu Liên con gái cá»§a CÆ¡ Hạo Hoà nh, CÆ¡ Trưá»ng Không cuối cùng.
Trên bà n ăn cá»§a CÆ¡ gia, nam nhân ngồi bên trái, nữ nhân ngồi bên phải, vốn CÆ¡ Trưá»ng Không phải là ngồi bên trái, nhưng bà n lá»›n cÅ©ng không đủ dà i, chỉ có thể tá»›i bên phải ngồi cùng vá»›i nữ nhân cá»§a CÆ¡ gia.
Còn má»™t cái bà n nhá», là cá»§a La Thị, Triệu Thị hai ngưá»i vợ cá»§a CÆ¡ Hạo Hoà nh và CÆ¡ Hạo Quảng Ä‘ang cúi đầu chỠđợi.
Không phải ngưá»i nhà CÆ¡ gia, dù có và o CÆ¡ gia, cÅ©ng không có tư cách ngồi trên bà n lá»›n. Trên bà n lá»›n, vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u là ngưá»i há» CÆ¡ ngồi.
Có CÆ¡ Du Hưng, CÆ¡ Du Thắng ngồi ở trên, trên bà n cÆ¡m luôn luôn yên tÄ©nh, im lặng, hai ngưá»i không nói gì, con cháu cÅ©ng không được phép nói, đây là quy cá»§.
Cơ Du Hưng ho nhẹ một tiếng, nói:
- Ăn cơm!
Nói xong, CÆ¡ Du Hưng Ä‘i đầu, lấy má»™t mảnh măng tây nhá», nhấm nuốt má»™t chút, nhẹ nhà ng nhÃu nhÃu đầu mà y, cÅ©ng không có nói gì. CÆ¡ Du Hưng vừa động đũa, má»i ngưá»i lần lượt động, chiếc đũa bằng trúc nhanh chóng xuất hiện trên mấy chiếc đĩa ăn sáng.
CÆ¡ Trưá»ng Không trong lòng căng thẳng, đột nhiên nhá»› tá»›i vừa rồi vá»™i và ng cùng CÆ¡ Uyển Vân nói chuyện, nhất thá»i vô ý đã bưng đĩa măng tây xà o qua loa lên. Vụng trá»™m liếc mắt xem thái độ cá»§a CÆ¡ Du Hưng, thấy lão không có ý định vấn tá»™i gì cả, CÆ¡ Trưá»ng Không má»›i âm thầm thở dà i nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i.
- Phác! – CÆ¡ Trưá»ng Nhạc vẻ mặt Ä‘au khổ, má»™t miếng măng tây bị hắn phun lên mặt bà n, hung hăng trợn mắt nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không đối diện má»™t cái, CÆ¡ Trưá»ng Nhạc nhanh cúi đầu uống bát cháo “phần pháºt, phần pháºt.â€
- Ãch… là măng tây xà o qua loa, đứa nhá» tiểu Nhạc nà y, cÅ©ng tháºt là …
Phụ thân cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Nhạc là CÆ¡ Hạo Quảng cưá»i cưá»i giải vây cho con cá»§a hắn. CÆ¡ gia gia quy nghiêm khắc, ở trên bà n cÆ¡m vừa rồi CÆ¡ Trưá»ng Nhạc hà nh vi không đúng, CÆ¡ Hạo Quảng sợ phụ thân CÆ¡ Du Hưng trách cứ tôn tá», giả bá»™ vô tình đổ trách nhiệm lên trên ngưá»i CÆ¡ Trưá»ng Không.
- Äúng là xà o qua.
CÆ¡ Hạo Hoà nh gáºt đầu, liếc mắt nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không má»™t cái, thản nhiên nói:
- Trưá»ng Không à , lần sau con phải cẩn tháºn má»™t chút nha.
- Vâng thưa đại bá, ngà y mai con sẽ là m đồ ăn tháºt tốt, ngưá»i sẽ không phải ăn không vô nữa.
Trưá»ng Không cúi đầu, trong mắt hiện lên má»™t tia á»§y khuất, nhưng miệng lại nhẹ giá»ng nói ôn hòa.
Xoảng!
Ông ná»™i cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Không là CÆ¡ Du Thắng, nặng ná» buông bát trong tay xuống, đột nhiên cả giáºn nói:
- Nấu ăn, nấu ăn! Chỉ biết nấu ăn thôi hả! đưá»ng đưá»ng là nam nhân cá»§a CÆ¡ gia, lại chỉ có thể là m những chuyện đê tiện như thế nà y, ngươi còn có cái tiá»n đồ gì nữa?
Dừng má»™t chút, CÆ¡ Du Thắng nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không cúi đầu không nói má»™t tiếng, lại vá»— mặt bà n má»™t cái, nổi giáºn nói:
- Biết rõ hôm nay có khách quý tá»›i, lại bẩn thỉu như váºy, ngay cả má»™t bá»™ quần áo sạch sẽ cÅ©ng không thay, tháºt không là m được việc gì!
Lá»i chưa dứt, CÆ¡ Du Thắng đã ném chiếc đũa trong tay Ä‘i, hừ lạnh má»™t tiếng rồi đứng lên.
CÆ¡ Du Thắng bùng nổ có chút đột ngá»™t, không má»™t biểu hiện gì trước đó, là m má»i ngưá»i hai mặt nhìn nhau, Ä‘á»u tạm thá»i buông bát trong tay ra, lẳng lặng nhìn lão.
CÆ¡ Trưá»ng Nhạc hung hăng trợn mắt liếc nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không má»™t cái, trong mắt trà n đầy vui sướng khi ngưá»i khác gặp há»a, CÆ¡ Trưá»ng Khiếu, CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Nguyệt Tình ba ngưá»i có bá»™ dạng không phải việc cá»§a mình, cÅ©ng không thèm nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không, chỉ là có chút kỳ quái nhìn CÆ¡ Du Thắng, không rõ tại sao gia gia lại vì chuyện nhá» nà y mà phát lá»a giáºn lá»›n như váºy.
CÆ¡ Hạo Hoà nh, CÆ¡ Hạo Quảng hai ngưá»i ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt nghiêm túc, mà ngồi ở bà n nhá» bên cạnh là thê tá» cá»§a bá»n há» La thị, Triệu thị hai vị phu nhân nhẹ nhà ng cúi đầu, trên mặt lá»™ vẻ cưá»i lạnh nhạt.
Chỉ có CÆ¡ Tiểu Liên bên cạnh CÆ¡ Trưá»ng Không, sợ hại kéo nhẹ góc áo cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Không má»™t chút, trong đôi mắt trà n đầy vẻ đồng tình.
- Cha! – CÆ¡ Uyển Vân đứng lên, không chút úy kỵ nhìn thẳng CÆ¡ Du Thắng, giáºn dữ nói:
- Trưá»ng Không nếu không phải thân thể không thể tụ táºp được nguyên lá»±c, nó sẽ không kém hÆ¡n so vá»›i bất kỳ ai! Trưá»ng Không thân là trá»±c hệ đệ tá» cá»§a CÆ¡ gia, vì má»i ngưá»i má»—i ngà y Ä‘á»u vất vả nấu cÆ¡m, ngẫu nhiên sÆ¡ sẩy má»™t lần cÅ©ng có thể bá» qua, ngưá»i là m sao lại tức giáºn vá»›i nó thế?
- Khụ … ! – CÆ¡ Du Hưng vẫn cúi đầu tiếp tục ăn uống nãy giá», tá»›i lúc nà y má»›i ngẩng đầu, buông bát, những không hỠđứng lên, nhìn CÆ¡ Du Thắng nhÃu mà y nói:
- Tam đệ, chÃnh là bởi vì Trưá»ng Không nó không táºp trung được đầy đủ nguyên lá»±c để trở thà nh Thiên sÄ©, ta nhìn thấy nó có trù nghệ phi phà m nên má»›i cho nó má»—i ngà y là m việc nà y. Ta cÅ©ng chỉ là muốn cho thằng bé có việc để là m, dù sao nó không thể tu luyện, sẽ nhà m chán mà thôi. Nếu đệ không vui, thì ta tìm ngưá»i thay nó, sao lại tức giáºn như váºy chứ?
- Nó tay chân vụng vá», nấu ăn dù sao cÅ©ng không là m đệ thÃch!
CÆ¡ Du Thắng hung hăng trừng mắt nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không má»™t cái, phá»§i tay bước Ä‘i, tá»›i ngoà i cá»a má»›i thấp giá»ng lẩm bẩm nói:
- Tiểu Chu nấu ăn khá ngon, ta muốn giữ nó!
- Hạo Hoà nh, ngà y mai bắt đầu, vẫn để cho Tiểu Chu tiếp tục nấu ăn mỗi ngà y.
Thân ảnh cá»§a CÆ¡ Du Thắng còn chưa biến mất phÃa trước, CÆ¡ Du Hưng đã quát khẽ vá»›i đứa con lá»›n CÆ¡ Hạo Hoà nh.
- Vâng, thưa cha!
CÆ¡ Hoà nh gáºt đầu đồng ý, vô tình liếc mắt CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘ang cúi đầu không nói má»™t cái, trong hiện lên má»™t tia không há»n giáºn.
- Thà nh chá»§ sắp tá»›i đây, các ngươi ăn nhanh lên má»™t chút, sá»›m tá»›i thanh nham sÆ¡n chuẩn bị trắc luyện. Ngưá»i nà o tá»›i cháºm, bế quan trong Hà n Băng động ba ngà y!
CÆ¡ Du Hưng động thân, Ä‘ang chuẩn bị rá»i Ä‘i, đột nhiên vô tình liếc mắt nhìn Trưá»ng Không má»™t cái, suy nghÄ© má»™t chút, nhÃu mà y nói:
- Trưá»ng Không ở lại dá»n bà n Ä‘i, dù sao cháu cÅ©ng không thể táºp trung được nguyên lá»±c, lần nà y trắc luyện có tá»›i hay không cÅ©ng không sao cả.
Nói xong, Cơ Du Hưng thân ảnh nhoáng lên một chút, thực lực đã đạt tới Lục Hợp Thiên trong nháy mắt đã không thấy lão đâu cả rồi.
CÆ¡ Du Hưng vừa Ä‘i, CÆ¡ Hạo Hoà nh, CÆ¡ Hạo Quảng cÅ©ng không thèm liếc mắt nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không má»™t cái, gáºt đầu vá»›i CÆ¡ uyển Vân má»™t cái rồi láºp tức rá»i Ä‘i, hai thê tá» cá»§a hai ngưá»i cÅ©ng theo sát sau.
- Chá» khi trắc luyện xong ta sẽ thu tháºp ngươi sau, hừ!
CÆ¡ Trưá»ng Nhạc hung hăng trừng mắt nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không má»™t cái, cÅ©ng không ăn cÆ¡m tiếp, lúc Ä‘i qua bên ngưá»i CÆ¡ Trưá»ng Không, thấp giá»ng nói má»™t câu mà chỉ có hai ngưá»i bá»n há» má»›i nghe được. Sau đó má»›i cùng CÆ¡ Trưá»ng Khiếu, CÆ¡ Trưá»ng Sinh mấy ngưá»i vá»™i vã bước nhanh tá»›i Thanh Nham SÆ¡n, sợ tá»›i muá»™n sẽ bị bế quan trong Hà n Băng động ba ngà y.
- Trưá»ng Không ca ca, Ä‘á»u do Trưá»ng Nhạc ca ca phun báºy, má»›i là tam gia gia tức giáºn, ca đừng thương tâm nhé.
CÆ¡ Tiểu Liên kéo kéo góc áo Trưá»ng Không, đôi mắt to sáng ngá»i, khuôn mặt nhá» nhắn tròn trong, quyệt cái miệng nhá» xinh cá»§a mình an á»§i Trưá»ng Không.
- Tiểu Liên đi đi, muội không sợ phải bế quan ba ngà y ở Hà n Băng động sao?
CÆ¡ Nguyệt Tình nhÃu mà y, không đợi Trưá»ng Không mở miệng liá»n quát khẽ, nà ng tá»±a hồ không thÃch CÆ¡ Tiểu Liên tiếp xúc cùng vá»›i Trưá»ng Không, ôm đồm gá»i Tiểu Liên, không đợi nói hết lá»i đã túi lấy tiểu Liên kéo ra ngoà i.
CÆ¡ Tiểu Liên lè lưỡi, phất tay chà o CÆ¡ Trưá»ng Không, rồi cùng CÆ¡ Nguyệt Tình chạy ra ngoà i.
Trong phòng ăn lúc nà y chỉ còn có hắn và CÆ¡ Uyển Vân hai ngưá»i, CÆ¡ Trưá»ng Không vẫn cúi đầu uống sạch sẽ bát cháo, lúc nà y má»›i ngẩng đầu lên, trên mặt còn lá»™ vẻ cưá»i thản nhiên, dưá»ng như không bị ảnh hưởng bởi tiếng quát to cá»§a CÆ¡ Du Thắng, không chút nóng nảy, không quan tâm thiệt hÆ¡n.
- Trưá»ng Không, không nên trách ông ná»™i con, toà n bá»™ CÆ¡ gia, hiểu con nhất không phải cô cô, mà là ông ná»™i con!
Thấy tất cả má»i ngưá»i Ä‘i rồi, CÆ¡ Uyển Vân má»›i than nhẹ má»™t tiếng, buồn bã nói.
- Cô cô, con tá»± nhiên biết ông ná»™i là m như váºy không phải muốn là m con Ä‘au lòng. Ài, chÃnh là con không hăng hái đấu tranh, là m khó cho ông ná»™i, muốn là m cho con tỉnh ra, không ngá» ngưá»i cÅ©ng dùng nhiá»u công sức tá»›i như váºy.
CÆ¡ Trưá»ng Không thở dà i nói.
CÆ¡ Trưá»ng Không vừa nói như váºy, CÆ¡ Uyển Vân thản nhiên báºt cưá»i, xoa xoa đầu CÆ¡ Trưá»ng Không vui mừng nói:
- Äứa nhá» nà y, chÃnh là má»™t tiểu há»—n đản thông minh mà , luôn là m cho ngưá»i khác cảm thấy yên tâm, nếu má»™t ngà y kia con có thể táºp trung được nguyên lá»±c, tu luyện thà nh thiên sÄ©, ta xem tên há»—n đản Trưá»ng Nhạc kia má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không thể so vá»›i con!
Tà i sản của vivuvip
Last edited by Vô Tình; 21-06-2010 at 01:42 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a vivuvip
22-04-2010, 06:47 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Tháºp Phương Thiên SÄ©
Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 2: Ta Muốn ThỠXem.
Dịch thuáºt: *[NCQ]*
Nguồn : kiemgioi.com
Thanh Nham Sơn cũng không cao lắm, ước chừng chỉ có hơn hai trăm trượng, nhưng là có thanh nham (nham thạch mà u xanh) rất nổi tiếng.
Tháng ba tiết xuân, khà háºu ấm áp, nhưng trên Thanh Nham sÆ¡n lại không có cây cá» hoa tươi, chỉ có nham thạch cứng rắn mà thôi. Mặt trá»i má»›i má»c, chiếu ánh sáng xuống nham thạch là m cả vùng núi sáng và ng rá»±c, nham thạch mà u xanh trên núi chiết xạ ánh sáng, là m cho mà u sắc lại cà ng biến hóa tá»±a như mà u sắc cá»§a sao chổi khi rÆ¡i xuống chân núi váºy.
Tại sưá»n đông chân núi Thanh Nham sÆ¡n, già trẻ CÆ¡ gia Ä‘ang đợi cái gì đó.
Không bao lâu sau, hai thân ảnh từ xa xa dần dần hiện ra, không vá»™i không cháºm hướng bên nà y Ä‘i tá»›i. CÆ¡ Du Hưng vừa thấy có ngưá»i xuất hiện, lúc nà y má»›i tiến tá»›i nghênh tiếp, già trẻ CÆ¡ gia theo sau.
- Thà nh chá»§ đại nhân, thân mang trăm việc mà còn bá»›t chút thá»i gian tá»›i tham gia trắc luyện binh sÄ© cá»§a cÆ¡ gia, tháºt sá»± là m cho CÆ¡ gia cá»§a kẻ hèn nà y thấy là m vinh dá»±!
CÆ¡ Du Hưng cao cao tại thượng ở trước bà n ăn lúc trước, giỠđây lại cúi thấp mình, thần tình tươi cưá»i.
- Khách khà rồi.
Thà nh chá»§ Thanh Nham thà nh Niếp Viá»…n SÆ¡n cưá»i đáp lá»…, sau đó ánh mắt lượt qua CÆ¡ Du Hưng rÆ¡i xuống trên ngưá»i CÆ¡ Du Thắng, CÆ¡ Uyển Vân ở đằng sau, hÆ¡i hÆ¡i gáºt đầu, sau đó má»›i cùng quản gia Thiệu Khang cùng nhau Ä‘i tá»›i.
Chân núi, Niếp Viá»…n SÆ¡n ngẩng đầu nhìn hai trăm trượng Thanh Nham SÆ¡n cưá»i nói:
- Thanh Nham sÆ¡n tuy nói không cao, nhưng nhìn lên từ góc độ nà y tháºt đúng là vẫn có phần nguy hiểm à .
Từ nÆ¡i nà y lên Thanh Nham SÆ¡n, sưá»n núi cÆ¡ hồ dá»±ng đứng 90 độ, ngoại trừ nham thạch cứng rắn nhô ra, căn bản không có nÆ¡i nà o để đặt chân mượn lá»±c, đừng nói là ngưá»i, cho dù là vượn khỉ muốn Ä‘i lên Thanh Nham SÆ¡n từ nÆ¡i nà y cÅ©ng không thoải mái chút nà o.
- Lúc nà y mới chỉ là một chút ma luyện nho nhỠmà thôi.
CÆ¡ Du Hưng cưá»i cưá»i, nhìn quanh bốn phÃa, ngoại trừ con cháu trá»±c hệ CÆ¡ gia ra thì má»™t Ãt con cháu cá»§a các chi thứ khác cÅ©ng Ä‘á»u tá»›i đông đủ rồi, lúc nà y má»›i gáºt đầu, cùng Niếp Viá»…n SÆ¡n nói chuyện:
- Thà nh chủ đại nhân đã tới rồi, chúng ta cũng bắt đầu đi?
- Ha ha, cũng nên sớm bắt đầu rồi chứ, không cần phải chỠta tới.
Niếp Viễn Sơn thản nhiên nói.
- Tất cả bá»n nhóc nà y còn chưa tá»›i Tam Tà i Thiên, Ä‘á»u đã chuẩn bị tốt rồi,
trong chốc nữa ai có thể vá»t tá»›i đỉnh núi nà y trước tiên sẽ có tư cách tiến và o tầng thứ ba cá»§a Tà ng Kinh lâu nghỉ ngÆ¡i ba ngà y, tùy ý láºt xem bà quyết cùng bà kỹ tu luyện thiên sÄ© cá»§a Tà ng Kinh lâu. Ngưá»i thứ hai, ngưá»i thứ ba tá»›i đỉnh núi, có thể ở trong tầng thứ hai Tà ng Kinh lâu ba ngà y. Cho dù là không có thứ tá»±, chỉ cần có thể Ä‘i lên tá»›i đỉnh núi, cÅ©ng có thể ở lại tầng thứ nhất tà ng kinh lâu ba ngà y, Ä‘á»u có thể như nhau mà chá»n lá»±a các bà quyết cùng bà kỹ tu luyện thiên sÄ©!
Cơ Du Hưng lên tiếng.
Tất cả trá»±c hệ CÆ¡ gia, con cháu chi thứ, bất luáºn là nam nữ tất cả Ä‘á»u nắm chặt tay, trong thần sắc khó có thể che dấu được hưng phấn cùng kÃch động.
CÆ¡ gia quý giá nhất chÃnh là Tà ng Kinh lâu, bên trong là vô số bà quyết cùng bà kỹ trân quý để tu luyện thiên sÄ©. Bà quyết là đi má»™t môn pháp thuáºt tu luyện thiên sÄ© từ thấp tá»›i cao, bà kỹ là phương pháp lợi dụng nguyên lá»±c thiên địa để tiến hà nh công kÃch, phòng ngá»±, váºn dụng các loại thần binh cùng các loại thá»§ Ä‘oạn kỹ xảo.
Bà quyết là trụ cá»™t tu luyện, bà kỹ lại là thá»§ Ä‘oạn váºn dụng nguyên lá»±c, hai cái nà y há»— trợ lẫn nhau, thiếu má»™t thứ cÅ©ng không được.
Nếu là có thể ở Tà ng kinh lâu tìm được bà quyết, bà kỹ tu luyện thÃch hợp cho mình, trên đưá»ng tu luyện thiên sÄ© không thể nghi ngỠđã có thể Ä‘i được má»™t Ä‘oạn lá»›n rồi, thá»±c lá»±c tiến thêm má»™t bước, vượt qua ngưá»i khác.
Trong đó, Tà ng Kinh lâu tầng thứ ba lại là nÆ¡i cất giấu bà quyết cùng bà kỹ quý giá nhất, ngà y thưá»ng tuyệt đối không mở cá»a cho ngoại nhân, chỉ có ba năm má»™t lần đệ nhất đệ tá» cá»§a CÆ¡ gia trắc luyện má»›i có tư cách ở Tà ng Kinh lầu tầng thứ ba nà y nghỉ ngÆ¡i ba ngà y, lá»±a chá»n thiên sÄ© bà quyết cùng bà kỹ thÃch hợp cho mình để tiến hà nh tu luyện.
Mà hôm nay chÃnh là lần trắc luyện ba năm má»™t lần cá»§a CÆ¡ gia.
CÆ¡ gia cả nam lẫn nữ mưá»i mấy ngưá»i tụ táºp ở chân núi, trong nà y có các gia đình cá»§a CÆ¡ gia, trá»±c hệ CÆ¡ Trưá»ng Khiếu, CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Trưá»ng Nhạc, CÆ¡ Nguyệt Tình, CÆ¡ Tiểu Liên Ä‘á»u trong đó cả. Lần trắc luyện ba năm trước, CÆ¡ Trưá»ng Khiếu Ä‘oạt giải nhất, có thể ở trong tà ng kinh lâu tầng thứ ba chỠđợi ba ngà y, ba năm sau, CÆ¡ Trưá»ng Khiếu đã muốn đột phá tá»›i Lưỡng Nghi Thiên.
Thiên SÄ© tu luyện phân chia là m mưá»i cảnh giá»›i, là : Nhất Nguyên, Lưỡng Nghi, Tam Tà i, Tứ Tượng, NgÅ© Hà nh, Lục Hợp, Thất Tinh, Bát Quái, Cá»u Cung, Tháºp Phương.
Bởi vì thiên sÄ© má»—i má»™t lần đột phá má»™t cảnh giá»›i má»›i, tu luyện sẽ tiến tá»›i má»™t thiên địa má»›i, cho nên từng cảnh giá»›i ngưá»i ta thưá»ng đặt sau má»™t chữ
“ Thiênâ€, thà dụ như nhất nguyên cảnh giá»›i được gá»i là Nhất Nguyên Thiên, Lưỡng Nghi cảnh giá»›i được gá»i là Lưỡng Nghi Thiên, cứ như váºy mà gá»i.
Ba năm trước đây, CÆ¡ Trưá»ng Khiếu còn quanh quẩn lại Nhất Nguyên Thiên, thá»§y chung không đột phá được, sau khi đạt giải nhất lần trắc luyện đó, có thể ở Tà ng Kinh lầu ba ngà y.
ChÃnh là qua ba ngà y nà y, không biết CÆ¡ Trưá»ng Khiếu ở trên tầng thứ ba nà y có được cái ưu đãi gì, sau ba ngà y, khi hắn Ä‘i ra khá»i tà ng kinh lâu, đã muốn đột phá tá»›i cảnh giá»›i Lưỡng Nghi Thiên rồi!
Không chỉ có hắn, ở tầng thứ hai tà ng kinh lâu đợi ba ngà y, CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Trưá»ng Nhạc hai ngưá»i đó cung có thu hoạch rất lá»›n.
Nhất Nguyên Thiên cảnh giá»›i là đem nguyên lá»±c váºn chuyển tá»›i khắp các ngõ ngách trong cÆ¡ thể, rèn luyện thân thể, tổng cá»™ng chia là m năm giai Ä‘oạn: Nguyên lá»±c qua da thịt, gân mạch, lục phá»§ ngÅ© tạng, tá»§y xương, ý nghÄ©, chỉ có Ä‘em nguyên lá»±c trải qua năm giai Ä‘oạn nà y má»›i có thể đột phá được tá»›i Lưỡng Nghi Thiên.
Ba năm trước đây, CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Trưá»ng Nhạc hai ngưá»i chỉ có thể có đủ nguyên lá»±c chảy qua gân mạch mà thôi, nhưng là sau khi ở Tà ng Kinh lâu ba ngà y nghỉ ngÆ¡i, lúc Ä‘i ra, đã thà nh công, cho tá»›i hôm nay bá»n hỠđã Ä‘em được nguyên lá»±c váºn tá»›i luyện ý nghÄ© khó khăn nhất, có lẽ chỉ cần kém má»™t lần ngá»™ đạo, liá»n có thể đột phá được Lưỡng Nghi Thiên.
Chuyện nà y xảy ra trước mắt má»i ngưá»i, tất cả binh sÄ© CÆ¡ gia trong lòng Ä‘á»u coi Tà ng Kinh lâu là thánh địa rồi!
Äối vá»›i binh sÄ© CÆ¡ gia mà nói, Tà ng Kinh lâu là má»™t địa phương là m há» thoát thai hoán cốt, cho nên cứ ba năm trắc luyện má»™t lần đã trở thà nh chá» mong lá»›n nhất trong lòng há». Vì thế hôm nay, bá»n há» tÃch tụ lá»±c lượng suốt ba năm, chÃnh là hy vá»ng có thể kiếm được má»™t thứ tá»± tốt, có thể may mắn mà tiến và o Tà ng Kinh lâu ba ngà y.
Lúc nà y, CÆ¡ gia binh sÄ© má»™t đám bình ổn ngưng thần, ngẩng đầu nhìn Thanh Nham sÆ¡n, thế núi hiểm trở, hai tay đặt lên trên mặt Thanh Nham váºn sức chá» lệnh phát động, đợi tiếng cá»§a CÆ¡ Du Hưng.
…
Ngay lúc nà y thì, “ đạp, đạp†tiếng bước chân từ xa xa truyá»n tá»›i, CÆ¡ Trưá»ng Không thân mình gầy yếu Ä‘ang cháºm rãi xuất hiện dưới ánh nắng rá»±c rỡ cá»§a buổi sáng, hắn vẫn là má»™t bá»™ quần áo lôi thôi lếch thếch, nhưng khuôn mặt nhá» nhắn đã được rá»a sạch.
CÆ¡ Du Hưng chuẩn bị hạ lệnh bắt đầu trắc luyện, bá»—ng nhiên phát hiện ra CÆ¡ Trưá»ng Không mặc bá»™ quần áo bẩn thỉu chạy tá»›i, hắn không khá»i sá»ng sốt má»™t chút, tá»±a hồ cảm thấy y phục bẩn cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Không không khá»i là m mất mặt CÆ¡ gia, nhịn không được cau mà y há»i:
- Trưá»ng Không, không phải nói trắc luyện hôm nay ngươi không cần tá»›i sao?
CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘i tá»›i trước mặt má»i ngưá»i, đầu tiên là xoay ngưá»i hà nh lá»… má»›i Thanh Nham thà nh thà nh chá»§ Niếp Viá»…n SÆ¡n, Thiệu Khang hai ngưá»i, rồi hà nh lá»… vá»›i hai vị trưởng bối CÆ¡ gia là CÆ¡ Du Hưng và CÆ¡ Du Thắng, hoà n thà nh nghi lá»…, CÆ¡ Trưá»ng Không má»›i nhìn CÆ¡ Du Hưng, ánh mắt trong suốt, nhẹ giá»ng nói:
- Nhị gia, con năm nay đã mưá»i bảy, dá»±a theo gia quy, hẳn cÅ©ng có tư cách tham gia.
Trắc luyện ba năm má»™t lần cá»§a CÆ¡ gia, tất cả há» CÆ¡ gia đệ tá», bất luáºn nam nữ, chỉ cần đạt tá»›i 15 tuổi Ä‘á»u có tư cách tham gia. Ba năm trước đây, CÆ¡ Trưá»ng Không mưá»i bốn tuổi, không có tư cách tham gia, hôm nay, hắn đã mưá»i bảy tuổi, xem như hợp quy cách.
- Ha ha, hắn cÅ©ng muốn tham gia trắc luyện sao, tháºt sá»± Ä‘iên rồi!
- Ha Ha đùa gì váºy, mấy ngà y liá»n Ä‘á»u không táºp trung được nguyên lá»±c, tham gia trắc luyện không phải muốn chết sao?
- Lạ nha, nguyên lá»±c cá»§a ta đã luyện tá»›i gân mạch, lần trắc luyện trước thiếu chút nữa đã ngã chết, hắn tháºt ko muốn sống nữa sao!
- Cáp, hắn có thể lên đỉnh núi mới là lạ à , đừng có ngã chết đầu tiên nha.
…
CÆ¡ Trưá»ng Không vừa mở lá»i, đám binh sÄ© vốn Ä‘ang váºn sức chá» phát động láºp tức cưá»i rá»™ lên.
- Ư hừ .. – CÆ¡ Du Hưng khẽ quát má»™t tiếng, những thanh âm nà y láºp tức im bặt.
Thấy đám binh sĩ Cơ gia nà y bị hắn quát nhẹ một tiếng là m câm như hến, Cơ Du Hưng lúc nà y mới nheo mắt, nghiêm túc nói:
- Trưá»ng Không, dá»±a theo gia quy đúng là ngươi đủ tư cách. Nhưng là , ngươi không thể táºp trung được thiên địa nguyên lá»±c và o ngưá»i, tham gia loại trắc luyện có cưá»ng độ như thế nà y tá»±a hồ không thÃch hợp cho lắm. Ngươi cần phải hiểu rõ chứ, gia tá»™c trắc luyện không thể cho bất kì ai trợ giúp ai cả, chỉ có thể dá»±a và o chÃnh mình mà thôi, Thanh Nham SÆ¡n nói cao thì không cao, nói thấp cÅ©ng không thấp nhưng Ä‘i lại cá»±c kỳ khó khăn, má»™t khi vô ý rÆ¡i xuống, có thể không chỉ trá»ng thương à …
- Là m cà n!
Thấy CÆ¡ Trưá»ng Không xuất hiện, CÆ¡ Du Thắng sắc mặt vốn vẫn âm trầm, đột nhiên giáºn quát lên, hai mắt trợn lên, trừng mắt nhìn Trưá»ng Không quát:
- Ngươi tưởng trắc luyện là trò đùa sao? Má»—i má»™t lần trắc luyện, Ä‘á»u là vô cùng hung hiểm, má»™t khi vô ý ngã xuống, ngay cả bản thân có nguyên lá»±c cÅ©ng phải chịu trá»ng thương! Lấy thân thể cá»§a ngươi mà nói, nếu ngã xuống chỉ có thể chết mà thôi!
- Trưá»ng Không, đừng tùy hứng! thân thể con nguyên lá»±c không táºp trung được, cô cô sẽ nghÄ© biện pháp giúp con, đừng ở đây xúc động quá!
CÆ¡ Uyển Vân trong lòng bối rối, vá»™i và ng khuyên bảo, CÆ¡ Trưá»ng Không khác xa vá»›i đám nhá» binh sÄ© CÆ¡ gia, không nên liá»u lÄ©nh dây và o chuyện nà y má»›i đúng.
- Gia gia, con vẫn muốn thỠxem!
CÆ¡ Trưá»ng Không vốn vẫn nghe lá»i, hôm nay lại tùy hứng như váºy, hai tròng mắt trong suốt nhìn thẳng và o CÆ¡ Du Thắng, cÅ©ng không chút úy kị, thanh âm kiên định.
- Không được! tuyệt đối không được!
CÆ¡ Du Thắng nổi giáºn lôi đình, quát vang:
- Ngươi muốn chết là chuyện của ngươi, nhưng ta tuyệt đối không đáp ứng!
- Ãch… - Thanh Nham thà nh chá»§ Niếp Viá»…n SÆ¡n nhìn CÆ¡ Du Thắng, lại nhìn đôi mắt trong suốt cá»§a Trưá»ng Không, đột nhiên cưá»i nói:
- Cứ cho Trưá»ng Không thá» xem sao Ä‘i, yên tâm Ä‘i, có ta ở đây, Trưá»ng Không tuyệt không có việc gì đâu.
Tá»±a hồ muốn là m cho CÆ¡ Du Thắng yên tâm, Niếp Viá»…n SÆ¡n má»™t tay giÆ¡ lên, má»™t đạo tinh quang mà u bạch ngân từ lòng bà n tay hắn phóng ra, tinh quang tụ táºp thà nh hai khá»a cầu hình tròn, sau đó bay vòng quanh Thanh Nham SÆ¡n thà nh kéo dà i thà nh má»™t dải tinh quang, liên tiếp những tiếng bạo vang lên, trên hòn núi nhá» Thanh Nham những nÆ¡i tinh quang Ä‘i qua tất cả Ä‘á»u biến thà nh bá»™t mịn theo gió phiêu tán Ä‘i.
Niếp Viá»…n SÆ¡n chÃnh là tùy ý xuất má»™t đạo tinh quang, thản nhiên lượn má»™t vòng quanh Thanh Nham SÆ¡n, đã là m cho gần trăm khối nham thạch hóa thà nh bá»™t mịn.
Thá»§ Ä‘oạn như thế, CÆ¡ gia già trẻ lá»›n bé toà n bá»™ ngây ngưá»i!
CÆ¡ Trưá»ng Không hai tròng mắt gắt gao nhìn và o cánh tay trái má»›i vươn ra cá»§a Niếp Viá»…n SÆ¡n, tay trái cá»§a hắn các gân mạch Ä‘á»u hiển lá»™, tháºt là má»™t chuyện có má»™t không hai!
CÆ¡ Trưá»ng Không trong lòng kÃch động không thôi, cắn răng không dám hô lên tiếng kinh hãi, nhưng trái tim lại Ä‘áºp cá»±c kỳ mãnh liệt, âm thầm nói: cái nà y… đây chÃnh là lá»±c lượng cá»§a thiên sÄ© sao, quả tháºt là kinh thiên động địa!
- Thất Tinh Thiên Sĩ!
Cơ Du Hưng kinh hãi nói.
HÃt sâu má»™t hÆ¡i, CÆ¡ Du Hưng vẻ mặt hâm má»™ cưá»i vá»›i Niếp Viá»…n SÆ¡n nói:
- Chúc mừng thà nh chủ đại nhân, không nghĩ tới mới có ba năm thà nh chủ đại nhân đã đột phá tới cõi thần tiên Thất Tinh rồi, Thất Tinh lực rèn luyện cảnh giới hồn thể. Thất Tinh thiên sĩ có thể mượn lực lượng của bắc đẩu thất tinh mà bay lượn trên không trung, có thà nh chủ đại nhân ở đây, mấy đứa nhỠnà y muốn bị thương hôm nay… e rằng có chút khó khăn.
Mặc dù CÆ¡ Du Hưng là ngưá»i đứng đầu CÆ¡ gia nhưng cÅ©ng chỉ là Lục Hợp Thiên sÄ© mà thôi.
- Ta hai năm trước vừa má»›i tiến và o cảnh giá»›i Thất Tinh, trước mắt cÅ©ng chỉ có thể coi như là đi và o cõi thần du cá»§a hai tinh Thiên Xu, Thiên Tuyá»n mà thôi, váºn dụng Thiên Xu, Thiên Tuyá»n hai tinh lá»±c lượng, miá»…n cưỡng có thể bay lượn trên không trung, cÅ©ng không coi là gì.
Niếp Viá»…n SÆ¡n mỉm cưá»i, láºp tức liếc CÆ¡ Du Thắng má»™t cái nói:
- Thắng bá bá, có ta canh chừng Trưá»ng Không, ngà i nên yên tâm chứ?
- Còn không mau cảm ơn thà nh chủ đại nhân!
CÆ¡ Du Thắng hừ lạnh má»™t tiếng, quát lá»›n vá»›i Trưá»ng Không.
CÆ¡ Trưá»ng Không hÆ¡i hÆ¡i khom ngưá»i nhẹ giá»ng nói:
- Tạ ơn Niếp Thúc.
Hắn biết Niếp Viá»…n SÆ¡n cùng vá»›i phụ thân Hạo Thiên đã mất tÃch nhiá»u năm cá»§a hắn có má»™t Ä‘oạn giao tình, bởi váºy, ngưá»i khác gá»i Niếp Viá»…n SÆ¡n là thà nh chá»§, mà hắn lại gá»i là Niếp thúc---- đây là yêu cầu cá»§a Niếp Viá»…n SÆ¡n.
Niếp Viá»…n SÆ¡n cưá»i gáºt đầu, lãnh đạm nhìn CÆ¡ Du Hưng má»™t cái há»i:
- Có thể bắt đầu chưa?
- Trưá»ng Không, ngươi tá»›i lá»±a chá»n má»™t chá»— Ä‘i.
CÆ¡ Du Hưng phân phó má»™t câu, thấy CÆ¡ Trưá»ng Không tá»›i má»™t chá»— thưa thá»›t ngưá»i, tương đối hẻo lánh, lúc nà y má»›i hét lá»›n nói:
- Lên đỉnh!
(*) Thất Tinh: gồm bảy ngôi sao là Thiên Xu, Thiên Tuyá»n (hoặc Thiên Toà n), Thiên CÆ¡ ( hoặc Thiên Ky), Thiên Quyá»n, Ngá»c Hoà nh (hoặc Thiên Hà nh), Khai Dương, Dao Quang.
Tà i sản của vivuvip
Last edited by Vô Tình; 21-06-2010 at 01:47 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a vivuvip
22-04-2010, 06:49 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Tháºp Phương Thiên SÄ©
Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 3: Quy Ba. (Rùa bò).
Dịch thuáºt: * [NCQ]*
Nguồn : kiemgioi.com
CÆ¡ Du Hưng ra lệnh má»™t tiếng, CÆ¡ gia binh sÄ© như tá»±a như ngá»±a hoang được thoát cương váºy, phóng thẳng tá»›i đỉnh núi Thanh Nham sÆ¡n.
CÆ¡ Trưá»ng Khiếu lần trước Ä‘oạt giải nhất gương mẫu dẫn đầu Ä‘oà n tà u, thân mình linh hoạt có thể so vá»›i khỉ vượn, bà n chân nhẹ nhà ng đạp lên trên những thanh nham thạch nhô ra, có thể dá»±a và o đó nhảy lên cả trượng, sau đó hai tay bấu và o má»™t khối nham thạch khác, dùng sức mạnh kéo toà n bá»™ thân thể lên cao má»™t trượng nữa, chỉ trong chốc lát đã bá» rÆ¡i má»i ngưá»i lại phÃa sau rồi.
CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Trưá»ng Nhạc, CÆ¡ Nguyệt tình ba ngưá»i tuy rằng không có lá»±c linh hoạt như CÆ¡ Trưá»ng Khiếu nhưng cÅ©ng là cao thá»§ trong lá»›p thanh niên đồng lứa ở CÆ¡ gia, váºn chuyển nguyên lá»±c tá»›i khắp tứ chi, CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Trưá»ng Nhạc, CÆ¡ Nguyệt Tình ba ngưá»i tay chân linh hoạt bấu vÃu và o thanh nham, chỉ dá»±a và o má»™t tay cÅ©ng có đủ lá»±c chống đỡ toà n bá»™ thân thể, vững và ng ở phÃa sau CÆ¡ trưá»ng Khiếu.
Ở phÃa sau CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Trưá»ng Khiếu, CÆ¡ Nguyệt Tình lúc nà y còn lại phần lá»›n là con cháu các chi thứ cá»§a CÆ¡ gia, những ngưá»i nà y phần lá»›n Ä‘á»u chỉ là tu luyện nguyên lá»±c váºn chuyển tá»›i da thịt, gân mạch, lục phá»§ ngÅ© tạng, nhưng tất cả Ä‘á»u cao lá»›n tráng kiện, thắt lưng rá»™ng, cánh tay dà i, dưới tác dụng cá»§a nguyên lá»±c váºn chuyển trong cÆ¡ thể cÅ©ng Ä‘uổi theo rất nhanh.
Nhưng so sánh vá»›i CÆ¡ trưá»ng Khiếu, CÆ¡ Trưá»ng Sinh, CÆ¡ Trưá»ng Nhạc, CÆ¡ Nguyệt Tình bốn ngưá»i mà nói, bá»n há» hà nh động vẫn thở dốc có chút không xong, trán đã đầy mồ hôi, đây là đặc thù cá»§a việc nguyên lá»±c không đủ.
Hiển nhiên, trong đám đệ tá» cùng lứa cá»§a CÆ¡ gia thì đệ tá» trá»±c hệ chỉnh thể thá»±c lá»±c rõ rà ng lợi hại hÆ¡n các chi thứ rất nhiá»u.
Năm nay vừa má»›i mưá»i lăm, lần đầu tiên tham gia trắc luyện, CÆ¡ Tiểu Liên cÅ©ng biểu hiện không tầm thưá»ng, nà ng má»™t mạch leo lên trên còn cưá»i “khanh khách†không ngừng, tá»±a hồ cảm thấy trên đỉnh đầu nà ng má»™t đám ngưá»i Ä‘ang lắc lư cái mông là má»™t chuyện rất thú vị váºy.
Mặc dù váºy, nà ng cÅ©ng không ở phÃa sau má»i ngưá»i nhiá»u lắm, lần đầu tiên tham gia trắc luyện nà ng vừa cưá»i “ khanh khách†vừa bám theo sát phÃa sau CÆ¡ Nguyệt Tình, hai ngưá»i cÅ©ng chỉ cách nhau và i chục trượng mà thôi.
Tất cả cÆ¡ gia binh sÄ© Ä‘á»u vắt chân lên cổ liá»u mạng phóng lên đỉnh núi thanh nham, vì có thể ngồi ở trong Tà ng Kinh Lâu ba ngà y bằng vá»›i việc bá»n há» phải khổ tu nhiá»u năm, bá»n há» giá» phút nà y lòng nhiệt tình đã bị châm lên toà n bá»™, phÃa sau tiếp phÃa trước liên tục hướng thẳng lên đỉnh núi.
Ở giữa đám ngưá»i nà y, ngưá»i bị tụt lại phÃa xa xa lại là CÆ¡ trưá»ng Không, có vẻ có chút chướng mắt. So sánh vá»›i tốc độ như tia chá»›p cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Khiếu, tốc độ cá»§a hắn có thể dùng hai chữ “ rùa bò†để hình dung!
Ở má»™t chá»— dốc hiểm trở, hai tay CÆ¡ Trưá»ng Không bám nhanh và o má»™t khối nham thạch, hai tay bởi vì dùng lá»±c mạnh mẽ mà gân xanh nổi lên, trước tiên hắn ổn định lại thân mình, lúc nà y má»›i nhấc chân đặt lên má»™t khối thanh nham thạch khác, sau đó hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cẩn tháºn cỠđộng thân mình, đưa trá»ng tâm cá»§a thân thể tiến tá»›i đặt lên trên bà n chân Ä‘ang đặt lên khối thanh nham thạch, hai tay tiếp tục chá»n má»™t khối nham thạch khác mượn lá»±c chống đỡ.
… CÆ¡ Trưá»ng Không liá»n thông qua loại phương thức cẩn tháºn ổn thá»a nà y mà từng bước từng bước di chuyển má»™t, thong thả hướng tá»›i đỉnh thanh nham sÆ¡n “ bò†đi.
CÆ¡ gia binh sÄ© má»™t ngưá»i kém nhất cÅ©ng đã hÆ¡n hắn mấy chục trượng rồi.
Trong khi CÆ¡ Trưá»ng Không còn Ä‘ang hoạt động thân mình như má»™t con ốc sên thì CÆ¡ Trưá»ng Khiếu nhanh nhất đã sắp tá»›i đỉnh rồi.
Chân núi, Niếp Viễn Sơn, Cơ Du Hưng, Cơ Du Thắng, Cơ Uyển Vân ngẩng đầu nhìn theo hướng đám cơ gia binh sĩ.
Mắt thấy tôn tá» CÆ¡ Trưá»ng Khiếu đã sắp tá»›i đỉnh núi, CÆ¡ Du Hưng khóe miệng gợn lên má»™t tia vui mừng, lại nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không như ốc sên Ä‘ang cháºm rãi bò lên, thấy hắn má»›i di chuyển có và i chục trượng như thế mà mồ hôi đã đầm đìa, tá»›i bây giá» cÅ©ng còn cách bá»n há» không xa, CÆ¡ Du Hưng nhÃu nhÃu mà y, hắn tá»±a hồ cảm thấy CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘ang là m trò cưá»i trước mặt Niếp Viá»…n SÆ¡n, cố ý là m cho CÆ¡ gia mất mặt mÅ©i.
Trầm ngâm một chút, Cơ Du Hưng có chút không kiên nhẫn được nói:
- Trưá»ng Không, tháºt sá»± không được rồi, sá»›m xuống Ä‘i, ngươi từ nhá» thân thể yếu Ä‘uối, loại trắc nghiệm có cưá»ng độ như thế nà y không phải ngươi có thể tham gia!
- Con không sao, dù sao có Niếp thúc ở bên cạnh đang nhìn.
PhÃa trên cách đó không xa, CÆ¡ Trưá»ng Không bá»›t chút thá»i giỠđáp lại má»™t câu, không quản tá»›i thân thể mồ hôi Ä‘ang chảy như nước, tiếp tục sá» dụng tay chân, gian nan chèo từng chút má»™t lên trên.
- Thực không giống nam nhân Cơ gia chúng ta chút nà o!
CÆ¡ Hạo Quảng nhá» giá»ng nói thầm má»™t câu, lẩm bẩm:
- Nam nhân cá»§a CÆ¡ gia thân thể tráng kiện, thân cao to lá»›n, má»—i má»™t ngưá»i Ä‘á»u là má»™t hán tá». Hắn lại “cố tình†gầy trÆ¡ cả xương, không sạch sẽ, lại còn cứ ba ngà y má»™t bệnh nhẹ, bảy ngà y má»™t bệnh nặng, tháºt không biết có phải là do Hạo Thiên nhặt được nÆ¡i nà o đó ném tá»›i CÆ¡ gia chúng ta nữa…
- Hạo Quảng!
Cơ Du Thắng quát một tiếng, nói:
- Ngươi nói cái gì thế? Trưá»ng Không là Hạo Thiên tá»± tay giao cho ta, hắn có phải tôn tá» ta hay không, chẳng lẽ ta còn không phân được rõ?
- Tam gia, xin ngà i bá»›t giáºn, ta chỉ thuáºn miệng nói đùa như váºy thôi.
Vừa thấy CÆ¡ Du Thắng nổi giáºn, CÆ¡ Hạo Quảng trong lòng cả kinh, cưá»i vá»™i nói, chẳng qua nhìn hắn như váºy, tá»±a hồ cÅ©ng không phải đặc biệt e ngại CÆ¡ Du Thắng.
- Ai còn dám nói huyên thuyên như váºy nữa, ta sẽ không bá» qua cho hắn!
CÆ¡ Du Thắng hừ lạnh má»™t tiếng, hai tròng mắt âm u nhìn trừng trừng và o ngưá»i CÆ¡ Hạo Quảng, lại thuáºn thế quét ra xa liếc mắt nhìn La thị, Triệu thị má»™t cái.
Thanh nham thà nh thà nh chá»§ Niếp Viá»…n SÆ¡n ở bên cạnh không khá»i nhÃu mà y tá»±a hồ rất không vui trước má»™t câu nà y cá»§a CÆ¡ Hạo Quảng, chẳng qua cảm thấy đây là việc cá»§a nhà cá»§a CÆ¡ gia, hắn tháºt ra không có tiện xen và o.
- Gia gia, con tới rồi!
Äúng lúc nà y, trên đỉnh núi Thanh Nham SÆ¡n truyá»n tá»›i tiếng hét lá»›n cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Khiếu, lúc CÆ¡ Trưá»ng Sinh CÆ¡ Trưá»ng Nhạc bá»n há» vừa má»›i Ä‘i được hai phần ba thì CÆ¡ Trưá»ng Khiếu đã muốn tá»›i đỉnh rồi.
CÆ¡ Du Hưng nghe váºy, cưá»i rung cả râu, vui mừng gáºt đầu nói:
- Trưá»ng Khiếu đứa nhá» nà y ba năm không có lưá»i biếng, thân thá»§ lần nà y so vá»›i ba năm trước thì linh hoạt hÆ¡n rất nhiá»u, tốc độ lên tá»›i đỉnh cÅ©ng nhanh gần gấp đôi lần trước.
- Äúng váºy, để có thể cùng nữ oa cá»§a Cưu gia kia ganh Ä‘ua, Trưá»ng Khiếu tu luyện cÅ©ng đến ná»—i mất ăn mất ngá»§!
CÆ¡ Hạo Hoà nh cưá»i nói, đứa con có thà nh tá»±u, ngưá»i là m cha như hắn đương nhiên cảm thấy cao hứng.
Thấy hai phụ tá» CÆ¡ Trưá»ng Khiếu tá»±a hồ rất là vừa lòng, Niếp Viá»…n SÆ¡n khóe miệng có chút khinh thưá»ng lãnh đạm nói:
- Ná»a tháng trước, ta ở Âm sÆ¡n Cưu gia là m khách, gặp được nha đầu Cưu Lăng Tuyết kia, nếu ánh mắt cá»§a ta không nhầm thì, nha đầu Cưu lăng Tuyết kia, hẳn là đã đột phá cảnh giá»›i Tam Tà i Thiên rồi!
CÆ¡ Du Hưng, CÆ¡ Hạo Hoà nh hai phụ tá», vừa nghe Niếp Viá»…n SÆ¡n nói như váºy, nụ cưá»i đột nhiên cứng lại, sắc mặt giống như ăn phải ruồi bá» váºy, tá»± nhiên trở lên khó coi, trong mắt không dấu nổi vẻ kinh hãi, bi phẫn, má» mịt, khẩn trương…
- Nghe nói hai năm trước CÆ¡ Trưá»ng Khiếu thua trong tay Cưu Lăng Tuyết. Ha Ha, CÆ¡ gia các ngươi cùng Cưu gia Âm sÆ¡n ân oán ta cÅ©ng biết má»™t chút, ta không có ý kiến gì. Chẳng qua, CÆ¡ Trưá»ng Khiếu muốn cùng Cưu Lăng Tuyết ganh Ä‘ua, thá»±c lá»±c hiện tại, sợ là còn kém rất nhiá»u…
Niếp Viễn Sơn thản nhiên nói.
CÆ¡ Trưá»ng Khiếu hiện giá» vẫn còn Ä‘ang giáºm chân tại Lưỡng Nghi Thiên, mà đối phương đã đột phá tá»›i Tam Tà i Thiên, kém nguyên má»™t cảnh giá»›i, hai ngưá»i giao thá»§ lại, hắn thất bại không nghi ngá» gì!
Cảnh giới vốn chênh lệch nhau rất rõ rệt, thiên sĩ cảnh giới Lưỡng Nghi Thiên, muốn đánh thắng được thiên sĩ cảnh giới Tam Tà i Thiên, không phải chỉ một từ “ khó†có thể hình dung được!
- Tam Tà i Thiên… Tam Tà i Thiên… nha đầu kia năm nay cÅ©ng má»›i chỉ có mưá»i bảy tuổi, Ä‘iá»u nà y có thể sao? Hai năm trước tiểu nha đầu nà y vừa má»›i đạt tá»›i Lưỡng Nghi Thiên, má»›i chỉ có gần hai năm, gần hai năm thôi! Là m sao có thể đột phá! Việc nà y… việc nà y đúng là má»™t khoảng cách là m ngưá»i ta tuyệt vá»ng mà …
Cơ Hạo Hoà nh thần hồn lạc phách thì thà o tự nói.
CÆ¡ Du Hưng khóe miệng không má»™t chút tươi cưá»i, vẻ mặt khó tin.
- Thiên hạ nà y, có má»™t loại ngưá»i gá»i là kỳ tà i ngút trá»i! Cưu Lăng Tuyết nha đầu kia đúng là má»™t ngưá»i như váºy!
Niếp Viễn Sơn đưa ra định nghĩa.
…
- Lão gia, ngà i tới xem.
Ngay khi hai phụ tỠCơ Du Hưng, Cơ Hạo Hoà nh đang trầm mặc không nói gì, quản gia Thiệu Khang tới cùng Niếp Viễn Sơn đột nhiên đang ở xa xa phất tay hướng tới hắn.
Niếp Viá»…n SÆ¡n sá»ng sốt, đối vá»›i CÆ¡ Du Hưng, CÆ¡ Hạo Hoà nh, cưá»i cưá»i xin lá»—i, rồi Ä‘i tá»›i chá»— Thiệu Khang, tá»›i trước mặt Thiệu Khang, Niếp Viá»…n SÆ¡n nghi hoặc há»i han:
- Có chuyện gì thế? Sá»± tình nà o có thể là m ngưá»i kinh ngạc váºy?
Ngưá»i khác không biết thá»±c lá»±c cá»§a Thiệu Khang, Niếp Viá»…n SÆ¡n sao không biết?
Tuy rằng Ä‘á»u là Lục Hợp thiên sÄ©, nhưng thá»±c lá»±c chân chÃnh cá»§a Thiệu Khang, đối vá»›i ngưá»i đứng đầu CÆ¡ gia là CÆ¡ Du Hưng vẫn còn mạnh hÆ¡n!
Ngoại tam hợp Nhãn, Thá»§, Thân, ná»™i tam hợp Tinh, KhÃ, Thần, Thiệu Khang Ä‘á»u đã luyện thấu! chỉ cần lấy máu huyết, ý chÃ, thần hồn cá»§a hắn thai nghén ra má»™t loại thần binh cá»§a chÃnh mình, Thiệu Khang có thể tiến thêm má»™t bước, đạt tá»›i cảnh giá»›i Thất Tinh Thiên!
Ngoại trừ thá»±c lá»±c cao siêu ra, định lá»±c cá»§a Thiệu Khang cÅ©ng là cho Niếp Viá»…n SÆ¡n phi thưá»ng bá»™i phục, ngà y thưá»ng Thiệu Khang vô luáºn gặp phải sá»± kiện gì cÅ©ng không quá ngạc nhiên, lần nà y lại chá»§ động gá»i hắn, Niếp Viá»…n SÆ¡n tá»± nhiên cảm thấy phi thưá»ng kỳ quái.
- Lão gia, ngưá»i xem!
Thiệu Khang nhẹ nhà ng thở má»™t hÆ¡i, chỉ chỉ và o phÃa trên.
Hắn thở ra là giải thÃch cho việc tâm tình hắn bất ổn, cùng ở vá»›i Thiệu khang nhiá»u năm, Niếp Viá»…n SÆ¡n tá»± nhiên biết động tác nhá» nà y cá»§a Thiệu Khang là có ý tứ gì, mấy năm qua, Thiệu Khang rất Ãt khi tâm tình bất ổn như váºy. Bởi váºy, Niếp Viá»…n SÆ¡n trong lòng cà ng nghi hoặc, không tá»± chá»§ được nhìn theo ngón tay Thiệu Khang.
Nhìn theo hướng ngón tay Thiệu Khang, rõ rà ng đúng là vị trà xuất phát mà Trưá»ng Không đã chá»n leo lên núi.
Từ đó má»™t đưá»ng hướng lên trên, tá»›i nÆ¡i CÆ¡ trưá»ng Không vẫn còn gian nan di chuyển cách mặt đất mấy chục trượng, theo sá»± di chuyển cá»§a ngón tay Thiệu Khang, hắn chỉ phương hướng từ khởi Ä‘iểm má»™t đưá»ng hướng lên trên, Thiệu Khang di chuyển ngón tay lướt qua CÆ¡ Trưá»ng Không còn Ä‘ang tiếp tục gian nan leo lên núi, tạm dừng má»™t chút, sau đó lại tiếp tục hướng lên trên, cuối cùng chỉ tá»›i đỉnh núi Thanh Nham sÆ¡n má»›i dừng lại.
Theo ngón tay di chuyển của Thiệu Khang, ánh mắt của Niếp Viễn Sơn cũng di chuyển theo.
Lúc trước hắn còn có chút không thèm để ý, nhưng khi ngón tay Thiệu Khang rÆ¡i và o ngưá»i Trưá»ng Không, đột nhiên tạm dừng má»™t chút, Niếp Viá»…n SÆ¡n khi đó má»›i tá»±a hồ nghÄ© ra cái gì.
Äầu tiên vẻ mặt hắn ngẩn ra, sau đó trong lòng yên lặng tÃnh toán má»™t chút, sắc mặt đột nhiên ngưng trá»ng…
Tà i sản của vivuvip
Last edited by Vô Tình; 21-06-2010 at 01:48 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a vivuvip
22-04-2010, 06:51 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Tháºp Phương Thiên SÄ©
Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 4: Thức Tà i.
Dịch thuáºt: * [NCQ]*
Nguồn : kiemgioi.com
Dưới chân núi, Thiệu Khang hai tròng mắt hà o quang rạng rỡ, nhìn lên Trưá»ng Không vẫn còn Ä‘ang gian nan leo lên.
Niếp Viá»…n SÆ¡n sắc mặt vô cùng ngưng trá»ng, giống hệt như Thiệu Khang, ánh mắt táºp trung và o ngưá»i CÆ¡ Trưá»ng Không, vẻ mặt có chút suy nghÄ©.
- Lão gia hẳn là cũng nhìn ra!
Lão quản gia Thiệu Khang nhẹ nhà ng hô hấp má»™t hÆ¡i, bình phục lại tâm tình má»›i thấp giá»ng nói:
- Hắn không thể đủ sức leo lên một khối nham thạch rồi nhảy lên một khối nham thạch khác, bởi vì thân thể hắn không đủ linh hoạt, tráng kiện, tuyệt đối không có khả năng trong nháy mắt bám chặt được và o một khối nham thạch được. Cho nên, hắn chỉ có thể tìm kiếm nhanh ở quanh mình, hơn nữa tay chân phải có thể với tới được những khối nham thạch đó để di động thân thể.
- Theo góc độ nà y hướng lên trên, thế núi cá»±c kì dốc! các khối nham thạch nhô ra khoảng cách cÅ©ng khác nhau, có chá»— lại rất gần nhau có chá»— lại cách xa nhau tá»›i ná»a trượng! ta vốn tưởng rằng không thể đủ sức bay lên tá»›i má»™t phương vị có thể đặt ngưá»i, tuyệt đối không thể leo lên đỉnh núi được, cho nên ta định liệu CÆ¡ Trưá»ng Không thân thể gầy yếu như váºy rất nhanh sẽ không tìm thấy nham thạch nhô ra để mượn lá»±c, không thể leo lên được mà buông bá»!
HÃt sâu má»™t hÆ¡i, Thiệu Khang vẻ mặt nghiêm nghị, nói từng chữ má»™t nói:
- Nhưng ta, ta phải thừa nháºn, lần nà y ta đã sai lầm rồi!
Tạm dừng một chút Thiệu Khang mới quát khẽ nói:
- CÆ¡ Trưá»ng Không tìm được má»™t nÆ¡i bất lợi để leo lên, chỉ dá»±a và o những nham thạch nổi lên và khoảng cách cá»§a chúng để tìm đưá»ng lên đỉnh! Thanh Nham sÆ¡n nổi lên không Ãt hÆ¡n năm nghìn khối nham thạch, má»—i má»™i khối nham thạch cách nhau lại không Ä‘á»u, hắn vừa má»›i đứng ở chân núi tùy ý nhìn thoáng qua địa thế, thế nhưng đã tìm được má»™t con đưá»ng nhá» cá»±c kì chÃnh xác! HÆ¡n nữa không má»™t chút nghi ngá» phương pháp cá»§a mình có chút sai lầm gì không, kiên định Ä‘i lên trên đỉnh núi! Nhãn lá»±c như thế, tâm tÃnh như thế, ta Thiệu Khang tá»± nháºn Ä‘á»u không bằng!
Liếc mắt nhìn Niếp Viễn Sơn một cái, Thiệu Khang quả quyết nói:
- Ta chưa có gặp qua nha đầu Cưu gia kia, nhưng ta dám khẳng định, nha đầu kia tuyệt đối không có nhãn lá»±c như váºy!
Niếp Viá»…n SÆ¡n vẻ mặt ngưng trá»ng, kinh ngạc nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không, khẽ gáºt đầu nói:
- Xem chút nữa đã!
Thiệu Khang cÅ©ng không thèm nói lại, thần thại khôi phục vẻ bình tÄ©nh, chÃnh là đôi mắt vẫn rạng rỡ, thá»§y chung nhìn theo CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘ang gian nan leo núi không rá»i.
…
Lại má»™t tiếng hoan hô nữa vang lên, là từ trên đỉnh núi Thanh Nham SÆ¡n truyá»n tá»›i, trong lúc Niếp Viá»…n SÆ¡n cùng Thiệu Khang nói chuyện, tất cả CÆ¡ gia đệ tá», bất luáºn là chi thứ hay là trá»±c hệ, Ä‘á»u đã tá»›i được đỉnh. Cùng má»™t lần trắc luyện như nhau, năm nay cÅ©ng không có biến hóa lá»›n gì, như cÅ© Ä‘oạt giải nhất là CÆ¡ Trưá»ng Khiếu. CÆ¡ Trưá»ng Nhạc, CÆ¡ Trưá»ng Sinh phân lấy danh đệ nhị, đệ tam.
Sau khi tá»›i đỉnh CÆ¡ gia lúc nà y Ä‘á»u là hưng phấn hoặc mất mác, nhất nhất trở vá» chân núi, đứng ở bên cạnh trưởng bối, hoặc là tranh công, hoặc là thảo luáºn phần thưởng, cợt nhả nói chuyện mạo hiểm vừa rồi.
Bá»—ng nhiên, cả đám đệ tá» CÆ¡ gia trở vá» chân núi, dưá»ng như đột nhiên phát hiện ra chuyện khôi hà i gì, má»™t đám cưá»i cưá»i ha hả chỉ và o CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘ang bò chưa tá»›i má»™t ná»a Thanh nham sÆ¡n kia, nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không gian nan di chuyển, bá»n há» má»™t đám trên mặt trà n đầy vẻ khinh thưá»ng coi rẻ, Ä‘á»u không thèm che dấu mà cưá»i rá»™ lên.
- Ha hả, ta biết, tên nà y chắc là để lót đáy đây mà , nhìn tay chân hắn mà coi, tháºt sá»± là rất buồn cưá»i!
- Ô, ô… sắp rÆ¡i xuống rồi, thá»±c lo lắng cho hắn à , ha ha ha, không có thá»±c lá»±c, thế nhưng còn dám tham gia trắc luyện, tháºt không hiểu tiểu tá» nà y nghÄ© cái gì nữa, chẳng lẽ hắn không biết cái gì là mắt mặt, xấu hổ sao?
- Thá»±c sá»± là ngu xuẩn, thế nhưng mất mặt trước thà nh chá»§ đại nhân, vá» sau đừng nghÄ© yên ổn sống ở Thanh Nham thà nh! Hừ, mặt mÅ©i CÆ¡ gia cÅ©ng Ä‘á»u là hắn là m cho mất hết!
“…â€
Trước kia má»—i khi trong lúc như thế nà y, CÆ¡ du Hưng luôn luôn nghiêm túc Ä‘á»u đặc biệt khoan dung, không giống vá»›i vẻ nghiêm túc thưá»ng ngà y. Chẳng qua, vừa má»›i nghe được Âm sÆ¡n Cưu gia Cưu Lăng Tuyết đặt tá»›i cảnh giá»›i Tam Tà i Thiên, hắn lúc nà y có thể cao hứng được sao.
Mắt thấy tất cả đệ tá» gia tá»™c đã xuống dưới, mà Niếp Viá»…n SÆ¡n vẫn còn đứng ở xa không nhúc nhÃch, CÆ¡ Du Hưng có chút nghi hoặc dẫn hai con trai tá»›i chá»— Niếp Viá»…n SÆ¡n.
Tá»›i bên cạnh Niếp Viá»…n SÆ¡n, CÆ¡ Du Hưng quái dị nhìn Niếp Viá»…n SÆ¡n, lại nhìn quản gia Thiệu Khang, vẻ mặt cà ng thêm nghi hoặc, tá»±a hồ không quá hiểu vì sao Niếp Viá»…n SÆ¡n, Thiệu Khang hai ngưá»i cùng nhau nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không.
Ho nhẹ má»™t tiếng, CÆ¡ Du Hưng gây chú ý cho Niếp Viá»…n SÆ¡n, Thiệu Khang, hai ngưá»i đồng loạt nhìn vá» mình, CÆ¡ Du Hưng trong lòng cưá»i khổ, có chút không rõ nên cưá»i cưá»i là m là nh nói:
- Trắc luyện năm nay đã xong, thứ tá»± cÅ©ng đã có. Ha ha thà nh chá»§ đại nhân hiếm có khi tá»›i CÆ¡ gia chúng ta, tháºt vinh hạnh khi được má»i ngà i ở lại ăn bữa cÆ¡m rau dưa cùng chúng tôi.
- Không phải còn má»™t ngưá»i còn chưa xuống sao?
Quản gia Thiệu Khang luôn luôn kiệm lá»i chỉ và o CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘ang leo lên núi, biết rõ nhưng vẫn cố há»i han:
- Chẳng lẽ hắn không phải là đệ tỠcủa Cơ gia các ngươi?
CÆ¡ Du Hưng vẻ mặt xấu hổ, ngượng ngùng cưá»i gượng má»™t tiếng, má»›i giải thÃch nói:
- Trưá»ng Không thẩn thể gầy yếu, ngà i xem, hắn bây giá» còn chưa lên tá»›i giữa sưá»n núi. Trước mắt không đỠcáºp tá»›i vấn đỠnó có thể leo lên tá»›i đỉnh Thanh Nham sÆ¡n hay không, chỉ lấy tốc độ nà y mà tÃnh, cho dù tá»›i được đỉnh chỉ sợ cÅ©ng phải mất và i canh giá» nữa. Thà nh chá»§ đại nhân công việc báºn rá»™n, CÆ¡ gia là m sao dám quấy rầy đại nhân quá mức.
Gia gia cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Không là CÆ¡ Du Thắng cùng cô cô CÆ¡ Uyển Vân hai ngưá»i cÅ©ng đã Ä‘i tá»›i, CÆ¡ Du Thắng đến sau nhưng có vẻ cÅ©ng hiểu được má»i ngưá»i ở chá»— nà y chỠđợi CÆ¡ Trưá»ng Không cÅ©ng có chút không ổn, xụ mặt đỠnghi nói:
- Nếu váºy các vị Ä‘i trước dùng cÆ¡m Ä‘i, ta ở đây trông chừng tên vô dụng nà y.
- Không cần, hôm nay ta không vội, ta chỠtiếp!
Ngoà i ý liệu cá»§a má»i ngưá»i, Niếp Viá»…n SÆ¡n cÅ©ng không có theo đỠnghị cá»§a CÆ¡ Du Thắng Ä‘i ăn cÆ¡m trước, ngược lại cau mà y kiên trì lưu lại.
Những lá»i nà y nói ra, Niếp Viá»…n SÆ¡n cÅ©ng không nhìn CÆ¡ Du Hưng, cÅ©ng không quản già trẻ lá»›n bé CÆ¡ gia, mà cùng Thiệu Khang, vẻ mặt chăm chú nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘ang gian nan di chuyển ở giữa sưá»n núi.
Niếp Viá»…n SÆ¡n đã nói, CÆ¡ Du Hưng cho dù là không muốn cÅ©ng không dám nói thêm gì. Chỉ có thể cưá»i khổ tán dương Niếp Viá»…n SÆ¡n và i câu, sau đó cùng hắn ở lại chá»— nà y chỠđợi CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘i hết quãng đưá»ng buồn chán kia.
CÆ¡ Du Hưng đứng bất động, tất nhiên già trẻ lá»›n bé CÆ¡ gia cÅ©ng chỉ có thể đứng ở đằng kia, các đệ tá» CÆ¡ gia vừa má»›i trắc luyện xong hao phà nhiá»u khà lá»±c, lúc nà y bụng đói đã phát ra thà nh tiếng. Nhưng CÆ¡ Du Hưng không lên tiếng, bá»n há» cÅ©ng chỉ có thể chịu đựng đói khát, má»™t đám trong lòng mắng CÆ¡ Trưá»ng Không, mắt lạnh lẽo nhìn hắn như ốc sên Ä‘ang gian nan di chuyển.
- Trưá»ng Không ca ca… có thể bị ngã không?
Cơ Tiểu Liên hóp bụng, lo lắng nói nhỠmột câu.
- Không có việc gì, có thà nh chá»§ đại nhân ở đây, Trưá»ng Không ngã xuống cÅ©ng không sao.
CÆ¡ Uyển Vân thản nhiên cưá»i, nhéo nhéo khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a CÆ¡ Tiểu Liên, cưá»i nói.
CÆ¡ Uyển Vân tuy rằng không thÃch gia đình CÆ¡ Hạo Quảng, nhưng là đối vá»›i CÆ¡ Tiểu Liên lại là ngoại lệ, tiểu cô nương nương mưá»i lăm tuổi nà y bản tÃnh thiện lượng, khá» dại thuần phác, phi thương là m ngưá»i ta trìu mến.
- À, ngươi không nói ta chút đã quên.
Niếp Viá»…n SÆ¡n vá»— vá»— đầu, tá»±a hồ đột nhiên nhá»› tá»›i cái gì đó, từ trong cái túi gấm ở bên hông lấy ra má»™t hại châu lóng láng hồng quang nhu hòa, hạt trong trong suốt sáng loáng, trên trong hình cầu như cho ngá»n lá»a nhảy múa, hạt châu vừa rá»i khá»i túi gấm cá»§a Niếp Viá»…n SÆ¡n, chung quanh chợt nóng lên.
Äứng ở bên cạnh CÆ¡ Hạo Quảng, Triệu thị biểu tình luôn luôn sốt ruá»™t, thấy Niếp Viá»…n SÆ¡n lấy ra má»™t hạt châu hồng quang, tá»±a hồ cảm ứng được cái gì, mắt chợt trợn ngược lên, đột nhiên sáng ngá»i, hai tròng mắt gắt gao nhìn và o hạt hồng châu trong tay hắn.
- Há»a diá»…m nguyên châu nà y là do con gái cá»§a ta, cố ý nhá» di nương (dì) cá»§a nó Ä‘i Linh Bảo các ở Thiên Thá»§y Thà nh đổi lấy, nói là cám Æ¡n cô đã dạy nó thiêu thùa, may vá. Ha ha, nha đầu từ nhỠđã không có mẹ, vá» sau còn nhá» cô thưá»ng xuyên tá»›i Thanh Nham thà nh thay ta quản giáo, nha đầu kia chỉ nghe lá»i cô nói thôi. Cô và i ngà y không tá»›i, nó cứ suốt ngà y lải nhải bên tai ta, ta sắp bị nó ầm Ä© là m cho muốn chết nè.
Niếp Viá»…n SÆ¡n vừa cưá»i nói, vừa cầm há»a diá»…m nguyên châu đặt và o tay CÆ¡ uyển Vân.
- Trá»i, há»a diá»…m nguyên châu! ChÃnh là bảo váºt có thể gia tăng lá»±c câu thông vá»›i thánh thú Chu Tước à !
Má»™t đệ tá» hà ng chi thứ, nhịn không được kinh hô má»™t tiếng. CÆ¡ Du Hưng, CÆ¡ Du Thắng bá»n há» thần sắc quái dị, kinh ngạc nhìn Niếp Viá»…n SÆ¡n đưa há»a diá»…m nguyên châu cho CÆ¡ Uyển Vân.
Thê tá» cá»§a CÆ¡ Hạo Quảng là Triệu thị thấy Niếp Viá»…n SÆ¡n đưa há»a diá»…m nguyên châu cho CÆ¡ Uyển Vân, ánh mắt tá»±a như phun ra lá»a, vẻ tham lam không thể che dấu được.
- Quá giá quá, thứ nà y ta không thể nháºn!
Cơ Uyển Vân lui vỠsau từng bước, vội và ng tránh đi.
Niếp Viễn Sơn sắc mặt trầm xuống, nói:
- Thứ nà y không phải ta cho, đây là do nha đầu Nhược Lan nhá» di nương mất và i ngà y, má»›i tá»›i linh bảo các ở Thiên thá»§y Thà nh đổi được! Cô không nháºn, trở vá» Nhược Lan lại náo loạn cả nhà lên thì sao!
- Nhưng… nhưng là …
Cơ Uyển Vân liên tục xua tay, không biết nói cái gì cho tốt nữa.
- Äừng có nhưng là , nhưng là gì nữa! Cô hiện giá» Ä‘ang ở cảnh giá»›i Tứ Tượng Thiên, lại cùng thánh thú Chu Tước câu thông, có há»a diá»…m nguyên châu nà y trợ giúp, có thể tăng rất nhiá»u khà lá»±c.
Niếp Viá»…n SÆ¡n đặt há»a diá»…m nguyên châu và o tay CÆ¡ uyển Vân, lẩm bẩm:
- Nhược Lan hà i tá» còn cần nà ng lo lắng thêm và i năm nữa, má»™t cái há»a diá»…m nguyên châu thôi mà có tÃnh là cái gì đâu.
Triệu thị ở bên cạnh, nhìn chằm chằm và o há»a diá»…m nguyên châu, tròng mắt cÆ¡ hồ rÆ¡i ra.
--------- nà ng cùng CÆ¡ Uyển Vân giống nhau, cùng ở Tứ Tượng Thiên cảnh giá»›i, cÅ©ng là cùng câu thông vá»›i thánh thú Chu Tước, bởi váºy, nà ng so vá»›i ngưá»i khác tất rõ hÆ¡n há»a diá»…m nguyên châu có tác dụng vá»›i nà ng cùng cÆ¡ uyển vân như thế nà o.
CÆ¡ Hạo Quảng kéo kéo thê tá» Triệu thị, hung hăng trừng mắt liếc nà ng má»™t cái, dưới ánh mắt nghiêm khắc cá»§a CÆ¡ Hạo Quảng, Triệu thị má»›i có nén tham niệm trong lòng, không nhìn tá»›i há»a diá»…m nguyên châu trong tay CÆ¡ uyển Vân.
Thấy CÆ¡ Uyển Vân đã nháºn lấy đồ cá»§a mình tặng, Niếp Viá»…n SÆ¡n không nói gì thêm, lại cùng Thiệu Khang nhìn CÆ¡ Trưá»ng Không Ä‘ang trên cao.
Niếp Viễn Sơn đứng bất động, Cơ Du Hưng bất động. Cơ Du Hưng bất động, Cơ gia ngoại trừ Cơ Du Thắng ra già trẻ lớn bé Cơ gia không một ai dám động.
CÆ¡ Du Thắng thân là ông ná»™i CÆ¡ Trưá»ng Không, ở thá»i khắc mấu chốt nà y sao lại lá»™n xá»™n?
Bởi váºy, tất cả CÆ¡ gia già trẻ, bất luáºn là trá»±c hệ hay chi thức, mấy chục đôi mắt, trông mong dưới chân núi, cùng đợi chá» vá»›i Niếp Viá»…n SÆ¡n.
…Äợi chá» như thế, cuối cùng ánh nắng chiá»u đã đầy trá»i.
Kéo thân mình nặng ná», cả ngưá»i CÆ¡ Trưá»ng Không mồ hôi như mưa mùa hè, dưới ánh nắng chiá»u đỠrá»±c, hắn dá»±a và o thân thể gầy yếu, dá»±a và o má»™t ý niệm không cam lòng trong đầu, từng bước má»™t nhÃch lên, gian nan vô cùng Ä‘i lên thanh nham sÆ¡n!
Má»™t đám mây như đổ lá»a trên trá»i, dưới ánh nắng chiá»u tà n cá»§a mùa hè, thân ảnh CÆ¡ Trưá»ng Không trên đỉnh núi thanh nham sÆ¡n cùng má»™t mà u vá»›i ánh nắng chiá»u
CÆ¡ trưá»ng Không Ä‘ang muốn ngá»a mặt lên trá»i thét dà i, lại bá»—ng nhiên phát hiện ra chân núi đầy ngưá»i, CÆ¡ Trưá»ng Không mệt má»i đã muốn mấy lần hư thoát, trên mặt trà n đầy kinh ngạc, đôi mắt trong suốt nhìn xuống chân núi, lúc nà y má»›i nhìn ra Niếp Viá»…n SÆ¡n thà nh chá»§ cao lá»›n hùng vÄ© Ä‘ang đứng đầu đám ngưá»i.
Lúc nà y, Niếp Viễn Sơn hướng tới hắn giơ ngón tay cái lên khen ngợi!
Thì ra bởi vì nguyên nhân tại Niếp thà nh chá»§ a, ta còn tưởng già trẻ lá»›n bé CÆ¡ gia đột nhiên đổi tÃnh cÆ¡? CÆ¡ Trưá»ng Không tá»± giá»…u cưá»i.
Nhìn xuống chân núi má»™t đám ngưá»i nhá» bé, CÆ¡ Trưá»ng Không bá»—ng nhiên có ảo giác Ä‘em ngưá»i trong thiên hạ dẫm nát trong lòng bà n chân mình, nhìn ngón tay cái dá»±ng thẳng lên cá»§a Niếp Viá»…n SÆ¡n, được ngưá»i tán thà nh, cảm giác thá»a mãn tá»± nhiên dâng lên.
Không ngừng được kÃch động trong lòng, CÆ¡ Trưá»ng Không đột nhiên quên mất bản thân Ä‘ang Ä‘au đớn, nhếch miệng lá»™ ra hà m răng trắng noãn, nở nụ cưá»i sáng lạn, hÆ¡n nữa dùng sức phất tay vá»›i Niếp Viá»…n SÆ¡n.
Giá» khắc nà y, CÆ¡ Trưá»ng Không tạm thá»i bá» qua khúc mắc, như thay đổi má»™t ngưá»i, ở đỉnh núi Thanh Nha, cùng má»™t mà u vá»›i nắng chiá»u, tươi cưá»i tiêu sái không gì kiá»m chế được, thần thái như bay bổng váºy!
…
Äứa nhá» nà y, tháºt đúng là tuấn dáºt bất phà m à ! Niếp Viá»…n SÆ¡n trong lòng tán thưởng má»™t câu, vì hà o quang lóa mắt cá»§a CÆ¡ Trưá»ng Không trong thá»i khắc nà y mà kinh ngạc, hắn cảm thấy được giá» khắc nà y CÆ¡ Trưá»ng Không hẳn má»›i chân chÃnh là CÆ¡ Trưá»ng Không!
Vẻ mặt ngẩn ngơ hồi lâu, Niếp Viễn Sơn mới khôi phục vẻ mặt, lãnh đạm nói với Cơ Du Hưng:
- Thá»i gian quá muá»™n rồi, ta còn muốn trở vá» báo cáo kết quả công tác, hôm nay sẽ không dùng cÆ¡m ở CÆ¡ gia.
CÅ©ng không chá» CÆ¡ Du Hưng giữ lại, hắn liá»n cùng Thiệu Khang hướng Thanh Nham thà nh Ä‘i tá»›i.
CÆ¡ Du Hưng má»›i chuẩn bị há mồm giữ lại, phát hiện ra Niếp Viá»…n SÆ¡n, Thiệu Khang đã ở xa mấy trượng, giáºt mình không biết là m sao.
Kết quả trắc luyện còn phải tuyên bố, rất nhiá»u chuyện còn cần lão tá»± mình an bà i, CÆ¡ Du Hưng thấy Niếp Viá»…n SÆ¡n không muốn ở lại CÆ¡ gia dùng cÆ¡m, cÅ©ng chỉ có thể từ bá». Vì thế CÆ¡ Du Hưng không há» Ä‘uổi theo, vá»™i và ng Ä‘iểm danh các đệ tá»± trắc luyện hôm nay, ngà y mai từng nhóm sẽ Ä‘i Tà ng Kinh lâu chá»n lá»±a Thiên sÄ© bà quyết, bà kỹ.
…
- Lão gia, CÆ¡ Trưá»ng Không thá»±c không thể táºp trung nguyên lá»±c?
Trên đưá»ng trở vá», Thiệu Khang đột nhiên há»i má»™t câu.
- Ngươi là động tâm tư thu đồ đệ sao?
Niếp Viá»…n SÆ¡n bùi ngùi thở dà i, nhìn quản gia Thiệu Khang tháºt sâu nói:
- Trưá»ng Không đứa nhá» nà y thân pháºn có chút đặc thù, ngươi nên bỠý niệm nà y trong đầu Ä‘i. HÆ¡n nữa Trưá»ng Không đã mưá»i bảy tuổi, còn không thể táºp trung được nguyên lá»±c, cái nà y đủ để nói hắn không thể trở thà nh thiên sÄ©, ngươi sau nà y cÅ©ng đừng nghÄ© nhiá»u.
- Kẻ mà có đại trà tuệ, đại nghị lá»±c, tư chất, cuá»™c Ä‘á»i ta Ãt thấy! Ài, nhưng lại không thể táºp trung nguyên lá»±c, đáng tiếc cho má»™t gốc mầm cây tốt…
Thiệu Khang thở dà i lắc đầu, thá»i Ä‘iểm trở vá» Thanh Nham thà nh hắn thưá»ng thưá»ng quay đầu nhìn sang thanh nham đỉnh núi.
Vừa mới ở đỉnh núi Thanh Nham sơn, thiếu niên dùng sức phất tay, trong nháy mắt hiện ra vẻ tiêu sái khó hiểu, đã để lại trong lòng Thiệu Khang ấn tượng sâu sắc không thể xóa nhòa.
(*) Tứ Tượng: gồm có bốn thánh thú là : Thanh Long, Bạch Hổ, Huyá»n VÅ©, Chu Tước
Tà i sản của vivuvip
Last edited by Vô Tình; 21-06-2010 at 01:48 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
âàêàíñèè , âèçèòêà , êàëèíèíãðàä , ïèñüêè , nghich thuong thien , õàáàðîâñê , phuong thien thap si , tap phuong thien si , th?p phương thi?n si , thap hpuong thien sy , thap khung thien si , thap phu0ng thjen sj , thap phuog thien si , thap phuog thjen sy , thap phuong chien si 4vn , thap phuong cu si , thap phuong ma si 4vn , thap phuong then sy , thap phuong thiên sÄ© , thap phuong thien di , thap phuong thien si , thap phuong thien si 4vn , thap phuong thien si 5 , thap phuong thien si new , thap phuong thien si prc , thap phuong thien sy , thap phuong thien sy 4 , thap phuong thien than , thap phuong thjen si , thap phuong thuen si , thap phương thiên sÄ© , thap phương thien si , thap thien phuong si , thap thien sy , thapphuong thien sy , thập phương sĩ , thâp phuong thien si , thhap phuong thien si , thien phuong thap si , thien si , thp phuong thien si , vo cuc ma dao