29-06-2012, 02:40 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
[Tiên Hiệp] Tiên Ấn - TG: TỠMộc Vạn Quân - Q2 - C 77
Tiên Ấn
Tác Giả: TỠMộc Vạn Quân
Tự chương: Tiên Luyện Hồng Trần.
Dịch giả: traitimbanggo
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Giới Thiệu:
Ná»a cuốn đạo phù khuyết tà n dẫn động thiên địa biến. Tiên hà nh không lối vá», mạc tiếu quá»· thần ngôn.
Trong lòng chứa chÃnh khÃ, vạn cổ tụ kim Ä‘an. Ai có thể quên hồng trần? ChÃch hướng thiên ngoại thiên!
Kẻ tu tiên tên Bạch Má»™c Trần vì báo thù cho thầy, không sợ đồng quy vu táºn mà cùng cừu nhân độ thiên kiếp vô cùng khá»§ng bố, cuối cùng trở thà nh Tán tiên. Nhưng mà , váºn mệnh Tán tiên nhất định bi ai, ngà n năm đại kiếp nạn, bị tiên giá»›i nô dịch, không có tương lai......
Không lấy cưá»ng đại mà kiêu ngạo, không vì nhá» yếu mà tá»± ti, sinh mệnh hèn má»n thế nà o Ä‘i nữa Ä‘á»u có quyá»n lợi theo Ä‘uổi lý tưởng. Vì thế Bạch Má»™c Trần lấy phù đạo là m căn cÆ¡, sáng tạo ra phương pháp tu luyện độc đáo "Tiên Ấn" cho Tán tiên, do đó khai sáng má»™t cái ká»· nguyên Tán tiên hoà n toà n má»›i.
Tiên Ấn là bá»™ tiểu thuyết thứ hai cá»§a Tá» Má»™c, cách hà nh văn cùng tình tiết Ä‘á»u có tiến bá»™ rất lá»›n, hy vá»ng má»i ngưá»i có thể thÃch truyện như từng yêu thÃch "Thương Thiên".
Nếu ai từng yêu thÃch "Thương Thiên" thì không thể bá» qua tác phẩm nà y.
Thần Châu rá»™ng lá»›n có lịch sá» từ lâu, thuyết vá» tu tiên có nguồn gốc từ xa xưa, chuyện vá» quá»· thần tháºt hay giả cÅ©ng đừng cưá»i. Không nên bà n luáºn, trong lòng má»i ngưá»i Ä‘á»u có tÃn ngưỡng, không biết là đúng hay sai, chuyện xưa có tiên ma quá»· thần truyá»n lưu háºu thế.
Nhưng mà , tháng năm đằng đẵng, gió nổi mây phun, khung hoang chà kiếp, vạn váºt chịu khổ, truyá»n thừa văn hóa mưá»i thì mất đến bảy tám phần, duy chỉ còn hai ba đạo truyá»n cho háºu nhân.
Sinh lão bệnh tá», là chuyện thưá»ng tình cá»§a con ngưá»i, không thể cầu mong.
Trá»i đất váºn chuyển, cà n khôn có thứ tá»±, nghịch chi kỳ lao.
Nhân quả tuần hoà n, luân hồi không thôi, phục chi cũng khổ.
......
------------
Äông nam có núi, tiên cảnh vô danh.
Núi non như sen, mây mù lượn lá», các con chim đủ sắc mà u cùng kêu hót, ánh sáng đầy trá»i.
Rừng đá nghìn kì trăm quái, cá» cây mênh mông xanh ngắt, khóm hoa muôn mà u muôn vẻ, chiếu rá»i sinh cÆ¡ vô hạn.
Trong khe núi, thác nước chảy thẳng xuống dưới giống ngân hà từ chÃn tầng trá»i trút xuống bên trong đầm nước mà u ngá»c bÃch, dáºy lên tầng tầng gợn sóng.
“Phốc xuy --â€
Sóng biếc cuồn cuá»™n, má»™t thân ảnh mà u trắng lao ra khá»i mặt nước, bay lên quay chung quanh thác nước.... Linh hoạt phiêu dáºt, giống như tiên múa, cuối cùng lÆ¡ lá»ng phÃa trên thác nước. Cẩn tháºn nhìn lại thì thấy đó là má»™t gã nam tá» trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi .
Ngưá»i nà y thân mặc quần áo má»m nhẹ mà u trắng, búi tóc kết Ä‘en bóng hình xoắn ốc thả xuống bên hông, khoanh tay mà đứng, vẻ mặt Ä‘iá»m tÄ©nh thản nhiên, đôi mắt thâm thúy chuyên chú mà thuần khiết là m cho ngưá»i ta có má»™t cảm giác bình tÄ©nh thanh nhã xuất trần.
......
HÆ¡i hÆ¡i bay lên má»™t chút, nam tá» giÆ¡ lên hai tay ấn nhẹ má»™t cái, chỉ trong nháy mắt biến ảo thà nh mưá»i hai cái ấn quyết, hoặc trá»ng hoặc Ä‘iệp, lúc dang ra lúc ôm và o, chuyển hóa không ngừng...... Chỉ thấy từng đạo quang váºn vá»n quanh toà n thân nam tá» giống như mưá»i hai đóa hoa tranh nhau nở rá»™.
Láºp tức, từng đợt từng đợt linh khà nhá» bé theo bốn phương tám hướng tụ táºp mà đến......
Má»™t chuyển...... Mưá»i chuyển...... Trăm chuyển......
Linh khà cà ng tụ cà ng nhiá»u, quang váºn cà ng ngà y cà ng sáng, đầu ngón tay nam tá» lấp lánh lóe ra, dần dần hình thà nh má»™t vòng sáng nhá» như nắm tay, bên trong ánh sáng bạc lóng lánh, phát ra những tiếng vang “ken kétâ€, không khó tưởng tượng rằng trong đó ẩn chứa năng lượng tháºt lá»›n.
“Hà n Tinh Quyết!â€
Má»™t tiếng quát nhẹ vang lên, thá»§ quyết cá»§a nam tá» lại biến đổi, linh khà ngưng tụ thà nh hình kiếm tại đầu ngóng tay, bắn mạnh vá» phÃa đầm nước biếc rồi chui và o trong nước......
“Xuy tư --â€
Hà n ý thổi quét, trong nháy mắt Ä‘em cả đầm nước hóa thà nh mặt băng rồi lan trà n tá»›i đỉnh thác nước ngưng tụ thà nh má»™t bức tượng băng tháºt lá»›n, mặc dù không thấy sá»± hoa mỹ trong đó nhưng là vô cùng oai phong đặc sắc!
“Xem ra trạng thái hôm nay thá»±c là tốt, ná»a bá»™ Hà n Tinh Quyết nà y... rốt cục thà nh công !â€
Vẻ mặt nam tá» vui sướng, hai gò má mà u trắng dưới ánh sáng má» chiếu rá»i lá»™ ra mà u hồng nhạt, cà ng lá»™ ra vẻ đẹp trai.
......
“Äại sư huynh, đại sư huynh......â€
Xa xa truyá»n đến má»™t tiếng gá»i to rõ rà ng, “băng Ä‘iêu†tháºt lá»›n nhất thá»i vỡ ra, là m bá»t nước bắn lên tung tóe... Bất ngá» không kịp phòng bị, nam tá» lại bị xối ướt cả ngưá»i.
Bóng ngưá»i đến gần, má»™t tiểu đồng tá» máºp mạp lưng Ä‘eo cái giá» thuốc chạy tá»›i. Nhìn hắn thở hồng há»™c, mồ hôi tuôn không ngá»›t, chắc hẳn bình thưá»ng là má»™t tên béo chây lưá»i.
Thấy có ngưá»i đến, nam tá» lau Ä‘i những giá»t nước trên tóc, cưá»i sang sảng nói:“Tiểu Nguyên Tá», ta không phải đã nói cùng ngươi ư, bình thưá»ng gá»i ta là Má»™c Trần sư huynh là được rồi, Ä‘á»u là đệ tá» phái Huyá»n Ất, chúng ta đâu có phân biệt lá»›n nhá».†Nói xong, ngưá»i đã dừng ở bên bỠđầm nước.
“Không cho ta gá»i là ngươi là đại sư huynh, váºy mà ngươi còn gá»i ta Tiểu Nguyên Tá»?†Dược đồng nói thầm trong bụng, tròng mắt vừa chuyển, nói tránh Ä‘i:“Má»™c Trần sư huynh, ta vừa chăm sóc dược Ä‘iá»n xong, muốn trở vá» cùng hay không?â€
“Cùng trở vá»?†Má»™c Trần ý cưá»i cà ng sâu:“tiểu gia há»a nhà ngươi nà y, có phải lại muốn nhà n hạ để ta mang ngươi má»™t Ä‘oạn đưá»ng hay không?â€
“Nà o...... Nà o có đâu!â€
Bị ngưá»i ta nói trúng tim Ä‘en, dược đồng xấu hổ gãi gãi đầu, cãi chà y cãi cối nói:“Ta thấy sư huynh đã lâu cÅ©ng chưa trở vá» cho nên má»›i há»i, ta nà o có lưá»i nhác như sư huynh nói đâu.â€
Má»™c Trần giáºt mình, vươn tay trái lên tÃnh toán rồi thầm nghÄ©:“Äúng váºy! ChÃnh mình ở phÃa sau núi đã hÆ¡n ná»a năm, mấy ngà y nữa là điển lá»… tế tổ cá»§a Huyá»n Ất Môn ta... Nên trở vỠân cần thăm há»i sư tôn lão nhân gia.â€
“Äi thôi! Chúng ta cùng trở vá»......â€
á»ng tay áo Má»™c Trần phất lên, Ä‘em dược đồng đưa đến bên cạnh, lúc hai ngưá»i Ä‘ang định rá»i Ä‘i thì má»™t đạo lưu quang xẹt qua phÃa chân trá»i, rÆ¡i thẳng xuống trước mặt Má»™c Trần, đó là má»™t lão giả tóc bạc vẻ mặt già nua mặc quần áo mà u xanh.
Lão giả tay cầm phất trần, cá» chỉ phiêu dáºt, quanh thân có linh khà vá»n quanh, thần tiên chi tư cÅ©ng chỉ như thế mà thôi, hắn đúng là má»™t thế hệ chưởng giáo tôn sư cá»§a Huyá»n Ất Môn, đạo hiệu là Bạch Diệu Tá».
Vừa thấy ngưá»i tá»›i, dược đồng vá»™i và ng tiến lên hà nh lá»…:“Nhất Nguyên bái kiến chưởng môn sư tôn.â€
Má»™c Trần vui mừng mà quỳ xuống đất, dáºp đầu đối vá»›i lão giả nói:“Má»™c Trần bái kiến sư tôn......â€
“Hảo hảo hảo, các ngươi Ä‘á»u đứng lên Ä‘i.â€
Mỉm cưá»i, Bạch Diệu Tá» phất tay nâng hai ngưá»i lên, sau đó hướng vá» dược đồng nói:“Ngươi Ä‘i vá» trước, ta có chuyện muốn nói vá»›i sư huynh cá»§a ngươi.â€
“Äệ tá» tuân mệnh.â€
Dược đồng thè lưỡi, lưng Ä‘eo giá» thuốc Ä‘i thẳng vá» phÃa sÆ¡n đạo.
......
“Ngồi xuống rồi nói chuyện.â€
Bạch Diệu Tá» ngồi ngay tại chá»—, vẻ mặt ôn hòa nói:“Má»™c Trần, ngươi có nhá»› rõ mình ở Huyá»n Ất Môn có bao nhiêu năm không?â€
Má»™c Trần khoanh chân ngồi đối diện, cung kÃnh nói:“Hồi bẩm sư tôn, đệ tá» nhá»› rõ cây tiên trà trong sÆ¡n môn kia má»—i mưá»i năm lại khô héo má»™t lần, nay đã có mưá»i lần luân hồi, như thế tÃnh ra, Má»™c Trần được sư tôn thu dưỡng đến nay đã qua thá»i gian trăm năm.â€
“Trăm năm thá»i gian......â€
Bạch Diệu Tá» nhẹ nhà ng gáºt gáºt đầu, trên mặt trà n đầy vẻ nhá»› lại nói:“Äúng váºy! Tu tiên không năm tháng, hồng trần chỉ trong nháy mắt, ở trong mắt những ngưá»i như chúng ta, thá»i gian trăm năm chẳng qua chỉ là mưá»i lần cây trà khô héo mà thôi.â€
Má»™c Trần nghe giá»ng nói sư tôn ngữ có chút là lạ, vẻ tươi cưá»i theo đó mà tan Ä‘i:“Sư tôn có tâm sá»± ư?â€
Nhìn xa xa xa, Bạch Diệu Tá» không đáp lá»i, chuyển đỠtà i nói:“Má»™c Trần, trong trăm năm ngươi liá»n bước và o Thiên Nhân Chi Cảnh, sóng vai cùng vi sư, tư chất như thế phóng nhãn toà n bá»™ Tu Chân Giá»›i cÅ©ng coi như là thượng đẳng, chỉ tiếc......â€
Dừng má»™t chút, Bạch Diệu Tá» thở dà i nói:“Tư chất ngươi mặc dù tốt thế nhưng Huyá»n Ất Môn ta lại không có pháp quyết thượng thừa cho ngươi tu luyện, là m há»ng tiên đồ cá»§a ngươi, vi sư tháºt hổ thẹn a!â€
Thá»i kì thượng cổ, tiên ma yêu pháºt tranh đấu lẫn nhau, chiến loạn lan đến toà n bá»™ trá»i đất là m cho vô số tiên môn bị há»§y hoại chỉ trong chốc lát... Äây cÅ©ng là nguyên nhân vì sao pháp quyết không được đầy đủ nên có rất nhiá»u tiên môn xuống dốc, mà Huyá»n Ất Môn đúng là má»™t trong số đó, không có linh địa lá»›n, lại không có má»™t bá»™ pháp quyết tu luyện đầy đủ, đến nay chỉ có không đến trăm tên đệ tá», có thể nói là khó mà tiếp tục truyá»n thừa.
Nghe sư phụ nói như váºy, trong ánh mắt Má»™c Trần hiện lên má»™t chút vẻ ảm đạm:“Sư tôn nói như váºy có phải muốn ta rá»i Ä‘i Huyá»n Ất Môn, sau đó đầu nháºp và o nÆ¡i khác, giống như kẻ vong ân phụ nghÄ©a hay không?â€
“Nà y...... CÅ©ng không thể nói như váºy.â€
Bạch Diệu Tá» cưá»i khổ không thôi, nói chuyện cùng má»™t ngưá»i thông minh quả tháºt rất đơn giản, nhưng là áp lá»±c cÅ©ng đồng dạng không nhá».
Thân mình Má»™c Trần khẽ run lên, không khá»i dáºp đầu xuống đất:“Sư tôn, Má»™c Trần vốn là má»™t cô nhi, ở bên trong chiến loạn được ngà i ôm vá» Huyá»n Ất Môn, hiện tại đã qua thá»i gian trăm năm, Má»™c Trần sá»›m Ä‘em nÆ¡i nà y coi như là nhà cá»§a chÃnh mình, ngà i bảo là m sao ta rá»i Ä‘i đây? Tiên đạo há lại là vô tình? Nếu là vô tình, là m sao thà nh đạo? Äệ tá» Ä‘á»i nà y kiếp nà y chỉ nháºn thức Huyá»n Ất, chỉ kÃnh sư tôn, nếu phải lá»±a chá»n, Má»™c Trần tình nguyện không tu tiên đồ cÅ©ng muốn ở lại bên ngưá»i sư tôn!â€
Lá»i ấy từng chữ vang vá»ng, dứt lá»i ngưá»i đã quỳ rạp trên đất, trong mắt nói không rõ là quáºt cưá»ng hay là kiên trì.
Bạch Diệu Tá» cảm thấy mÅ©i mình chua xót, tá»± tay nâng Má»™c Trần lên:“Äứa nhá», ta biết ngươi là đứa nhá» tốt, trăm năm ở chung, vi sư sao có thể dá»… dà ng Ä‘uổi ngươi Ä‘i, nếu ngươi muốn lưu lại, nÆ¡i nà y vÄ©nh viá»…n là nhà cá»§a ngươi.â€
“Äệ tá» hiểu được! Không biết sư tôn có tÃnh toán gì không?â€
Má»™c Trần hÃt sâu má»™t hÆ¡i, ná»—i lòng dần dần bình phục xuống.
“Äứa nhá», vi sư nhìn ngươi lá»›n lên, tá»± nhiên biết tÃnh tình cá»§a ngươi...â€
Bạch Diệu Tá» ngữ khà nhu hòa nói:“Thôi bá» Ä‘i, bá» Ä‘i, ngươi đã không muốn rá»i Ä‘i thì phải cõng hy vá»ng truyá»n thừa Huyá»n Ất Môn trên lưng, cho nên vi sư quyết định cho ngươi Ä‘i hồng trần ma luyện má»™t phen, vừa lúc cá»§ng cố tâm tÃnh tu vi cá»§a ngươi, đánh hạ căn cÆ¡ đối vá»›i đỠthăng vá» sau cá»§a ngươi.â€
“Sư tôn muốn ta Ä‘i bao lâu?â€
Má»™c Trần không phải là không có kinh nghiệm rá»i núi, nhưng hồng trần lịch lãm không thể so vá»›i thám hiểm tìm bảo thông thưá»ng, cần tá»± phong tu vi tẩy luyện tâm thần, hÆ¡i có chút vô ý sẽ gặp ná»—i khổ vÄ©nh Ä‘á»a luân hồi. HÆ¡n nữa, Má»™c Trần chưa bao giá» nhìn thấy sư tôn trầm trá»ng như thế, trong mắt tháºm chà che dấu ưu thương nhà n nhạt cùng sá»± bất đắc dÄ©. Chẳng qua, Bạch Diệu Tá» không nói, Má»™c Trần cÅ©ng không có há»i nhiá»u, có lẽ đây là cái gá»i là tôn trá»ng!
“Cây tiên trà trong sÆ¡n môn nếu mưá»i năm có má»™t vòng luân hồi, váºy ngươi liá»n mưá»i năm sau phản hồi sư môn Ä‘i!â€
“Mưá»i năm? Mưá»i năm...... ChÃnh là mưá»i năm mà thôi, chẳng qua chỉ như dưỡng Ä‘an mà thôi. Lần lịch lãm nà y coi như là dưỡng tâm.â€
Thầm nghÄ© như váºy, Má»™c Trần yên tâm không Ãt, thá»i gian mưá»i năm đối vá»›i ngưá»i tu tiên mà nói quả tháºt không coi là cái gì.
Thấy Má»™c Trần đồng ý, khuôn mặt Bạch Diệu Tá» giãn ra không Ãt. Tiếp theo, hắn tháo ngá»c hoà n mà u xanh trên tay trái ra, đặt ở trên tay đối phương nói:“Äứa nhá», Huyá»n Ất Môn ta từ khi xuống dốc đến nay đã mất Ä‘i pháp bảo tốt nhất, "Cá»u Hoà n" nà y chÃnh là tÃn váºt cá»§a lịch đại chưởng giáo Huyá»n Ất Môn ta, lúc công phòng biến hóa ra cá»u luân, so vá»›i thượng phẩm linh khà còn tốt hÆ¡n nhiá»u lắm. Ngươi ở hồng trần lịch lãm, tá»± phong tu vi, há»a phúc khó liệu, váºt ấy vừa lúc cho ngươi để phòng thân...â€
Suy nghÄ© má»™t lúc, Má»™c Trần cÅ©ng không trì hoãn, cung kÃnh cầm và o trong tay, dáºp đầu chấp lá»…. Hắn biết, mình cầm lấy không phải là má»™t kiện pháp bảo, mà là má»™t phần trách nhiệm. Từ nay vá» sau, chÃnh mình liá»n gánh vác hưng suy vinh nhục cá»§a Huyá»n Ất Môn.
Nhìn vẻ mặt cá»§a đệ tá», Bạch Diệu Tá» tháºt sá»± vui mừng, trở tay lấy ra má»™t váºt nói:“Äứa nhá», váºt nà y chÃnh là má»™t kiện tà n phiến từ xưa, vi sư ngẫu nhiên có được, cÅ©ng truyá»n luôn cho ngươi Ä‘i.â€
“Cám Æ¡n sư tôn.â€
Má»™c Trần tiếp nháºn váºt ấy, đó là má»™t miếng ngá»c phiến má»ng manh, rá»™ng bằng hai ngón tay rưỡi, dà i ba tấc, ảm đạm không ánh sáng, nhìn không ra có chá»— nà o đặc biệt. Bất quá đây là váºt mà Bạch Diệu Tá» tặng cho, Má»™c Trần tất nhiên là phải giữ cẩn tháºn.
Là m xong nà y hết thảy, Bạch Diệu Tá» khẽ gáºt đầu:“Hảo hà i tá», nói lá»i tạm biệt cùng và i vị sư thúc cá»§a ngươi Ä‘i!â€
Nói lá»i từ biệt....
Nhân đáo biệt ly tâm tự lưu, ly biệt tà i đạo sầu thượng sầu.
Má»™c Trần thương cảm cưá»i cưá»i, bá»—ng nhiên nói:“Sư tôn, ngưá»i hồng trần Ä‘á»u có há», Má»™c Trần do sư tôn thu dưỡng, lần nà y lịch lãm hồng trần muốn theo há» cá»§a sư tôn, mong sư tôn ân chuẩn.â€
“Theo há» cá»§a ta? Bạch, Má»™c Trần......â€
Tâm thần Bạch Diệu Tá» chấn động, láºp tức cưá»i to nói:“Hảo hảo hảo, vá» sau ngươi liá»n kêu Bạch Má»™c Trần! Bạch Má»™c Trần......â€
“Bạch Má»™c Trần tạ Æ¡n sư tôn!â€
Má»™c Trần quỳ trên mặt đất, kÃch động không kiá»m chế được.
Bạch Diệu Tá» cháºm rãi cưá»i nói:“ngưá»i có lòng nhân từ thì không có Ä‘iá»u lo lắng, ngưá»i có trà tuệ thì không bị mê hoặc, ngưá»i dÅ©ng cảm thì không sợ. Äứa nhá», hồng trần chÃnh là vá»±c sâu vạn trượng, hÆ¡i có chút vô ý đó là vạn kiếp bất phục, vi sư cho ngươi ba câu nà y, hy vá»ng ngươi luôn luôn khắc ghi trong lòng.â€
Äôi khi, quan tâm chỉ là má»™t động tác, má»™t ánh mắt, má»™t câu nhắc nhở...... Bạch Diệu Tá» hiểu rõ, Má»™c Trần cÅ©ng hiểu rõ.
“Äệ tá» ghi khắc, sư tôn...... Ngà i bảo trá»ng!â€
Dáºp đầu ba cái tháºt vang, Má»™c Trần thét dà i má»™t tiếng bay lên không trung, hai chân đạp gió mà đi.
Nhìn xa xa phÃa trước là phÃa chân trá»i rá»™ng lá»›n vô hạn.
......
Bạch vân du du thiên tái quá, sÆ¡n gian thanh tuyá»n thạch thượng lưu.
Tiếu vong hồng trần ánh vô hạn, thừa phong trực hướng thiên ngoại thiên.
(Mây trắng thong thả trôi đi ngà n năm qua, giữa núi suối trong chảy từ trên xuống.
Cưá»i quên hồng trần chiếu vô hạn, thuáºn gió thẳng hướng thiên ngoại thiên.)
......
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Hina
Chữ ký cá»§a Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
29-06-2012, 02:54 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Tiên Ấn
Tác Giả: TỠMộc Vạn Quân
Chương 1: Tiên Môn Thịnh Äiên.
Dịch giả: traitimbanggo
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Tại Cá»u Hoa cá»±c địa ven bá» Äông hải.
NÆ¡i nà y núi non trùng Ä‘iệp, mây mù mỠảo tá»±a như má»™t tấm bình phong giữa hai giá»›i tiên phà m ngăn cách hết thảy má»i thứ thuá»™c vá» thế tục.
Trên bầu trá»i, Thải Tước nhanh nhẹn bay múa, rắc xuống từng đợt từng đợt ánh sáng bảy mà u đẹp vô cùng khiến ngưá»i ta có cảm giác vui vẻ thoải mái!
Trên đỉnh cao nhất cá»§a ngá»n núi có má»™t tòa cung Ä‘iện cá»±c lá»›n đứng sừng sững, bên ngoà i cung và ng Ä‘iện ngá»c, trang nghiêm hà o hùng, bên trong lại cổ xưa thanh lịch, lá»™ ra má»™t cá»— hÆ¡i thở thần bà hấp dẫn linh khà trong trá»i đất cuồn cuá»™n không ngừng mà há»™i tụ và o trong nÆ¡i nà y.
Tại đỉnh cung Ä‘iện có má»™t bảng hiệu bằng tá» ngá»c cao hÆ¡n ba trượng dá»±ng thẳng lên, phÃa trên có khắc ba chữ lá»›n tá»a ánh sáng và ng lóng lánh chói mắt trông như rồng bay phượng múa: "ChÃnh Nhất Môn".
Nhắc tá»›i "ChÃnh Nhất Môn", tại thá»i kì thượng cổ nó chỉ là má»™t tiên môn nho nhá» không có gì bất phà m, chỉ có Ä‘iá»u sau thá»i kỳ tiên ma đại loạn, tiên đạo truyá»n thừa cÆ¡ hồ Ä‘oạn tuyệt thì ngược lại "ChÃnh Nhất Môn" bởi vì giữ lại được truyá»n thừa hoà n chỉnh nên má»›i có thể dần dần phát triển lá»›n mạnh. Trải qua hÆ¡n hai nghìn năm lắng Ä‘á»ng lại, hôm nay "ChÃnh Nhất Môn" dÄ© nhiên trở thà nh thiên hạ đệ nhất tiên môn, thống lÄ©nh chÃnh đạo đà n tu áp chế gắt gao tà ma ngoại đạo.
...
Lúc nà y, trên quảng trưá»ng ngoà i chÃnh Ä‘iện yên tÄ©nh không má»™t tiếng động, gần vạn tên đệ tỠáo xanh xếp hà ng chỉnh tá», trên mặt lá»™ vẻ sùng kÃnh nhìn lên phÃa trên thiên đà n.
PhÃa trên đám mây tÃa, má»™t nam tá» trung niên anh tuấn ngồi khoanh chân, trên ngưá»i mặc đạo bà o mà u tÃm và ng, đỉnh đầu tá»a ra hà o quang ngÅ© sắc, búi tóc như mây không gió mà động, trong ánh mắt lá»™ ra má»™t cá»— khà thế không giáºn mà uy, hắn chÃnh là má»™t thế hệ chưởng giáo chà tôn cá»§a "ChÃnh Nhất Môn" hiện nay, được coi như là đệ nhất cao thá»§ Quy Nhất Cảnh, đạo hiệu là Huyá»n Thanh.
Quy nhất là như thế nà o?
Là ngÅ© khà triá»u nguyên, vạn pháp quy nhất chi ý.
Ngưá»i tu tiên cảnh giá»›i như thế, ngÅ© hà nh tương dung, tâm thần nhất thể, không bệnh táºt không dÆ¡ bẩn, lấy tinh hoa trong tá»± nhiên, dưỡng thiên linh chi nguyên khÃ, sống lâu năm trăm tuổi, có thể câu thông trá»i đất, pháp quyết gì cÅ©ng có thể tiện tay mà thà nh, tại trong tu tiên giá»›i tuyệt đối là cao thá»§ đỉnh phong, nếu là tiến thêm má»™t bước nữa liá»n có thể phá giá»›i thà nh tiên, phi thăng mà đi.
Ở hai bên Huyá»n Thanh chưởng tôn có bốn gã lão giả Ä‘ang ngồi, ai cÅ©ng râu dà i tóc bạc, phiêu dáºt bất phà m, giống như ngưá»i trong chốn thần tiên, bá»n há» là bốn đại trưởng lão cá»§a "ChÃnh Nhất Môn"... Chấp pháp trưởng lão Vô Dương Tá», Truyá»n công trưởng lão Vô Phà m Tá», Ná»™i đưá»ng trưởng lão Vô Niệm Tá», Ngoại đưá»ng trưởng lão Vô Má»™ng Tá». Bốn vị trưởng lão nà y chá»§ yếu phụ trách chá»§ trì các chuyện lá»›n nhá» trong sÆ¡n môn, Ä‘á»u là cao thá»§ Quy Nhất Chi Cảnh có địa vị tôn sùng, chỉ dưới má»—i chưởng tôn.
Lại nhìn phÃa dưới thiên đà n thấy có mấy trăm thanh niên nam nữ sóng vai nhau mà đứng, ai cÅ©ng đứng thẳng ưỡn ngá»±c, trên vẻ mặt nghiêm nghị khó nén sá»± kiêu ngạo trong lòng. Bá»n há» Ä‘á»u là đệ tá» chân truyá»n trong tam đại truyá»n nhân cá»§a "ChÃnh Nhất Môn", má»—i ngưá»i Ä‘á»u là hạng ngưá»i có tiên duyên thâm háºu, thá»±c lá»±c cưá»ng đại và đã bước và o Thiên Nhân Chi Cảnh, trong đó có và i đệ tá» tháºm chà bắt đầu ngưng tụ Tam Hoa, trở thà nh "Chân Nhân" .
...
Nhìn xung quanh phÃa dưới, chưởng tôn Huyá»n Thanh cháºm rãi mở miệng nói: "Hôm nay là tiên duyên đại Ä‘iển trăm năm má»™t lần cá»§a ChÃnh Nhất Môn ta, các tiên môn thiên hạ sẽ đến xem lá»…. Bản tôn ra lệnh cho bốn đại trưởng lão mở ra há»™ sÆ¡n đại tráºn, má»i ngưá»i chuẩn bị an bà i đừng để ngưá»i có bụng dạ khó lưá»ng trà trá»™n và o sÆ¡n môn, khiến cho đồng đạo tiên môn chê cưá»i."
"Äệ tá» cẩn tuân pháp chỉ —— "
Äệ tá» phÃa dưới khom ngưá»i lÄ©nh mệnh, sau đó Ä‘á»u tá»± tản ra là m việc.
Huyá»n Thanh chưởng tôn cùng bốn đại trưởng lão nhìn nhau trao đổi rồi Ä‘á»u gáºt gáºt đầu.
"Äệ tá», cung thỉnh sư môn tiên bảo..."
Bốn đại trưởng lão vái lạy vá» phÃa trên cung Ä‘iện, sau đó bốn ngưá»i đồng thá»i dùng ngón tay ngưng tụ thà nh ấn quyết vạch qua hư không... Bốn cá»— lá»±c lượng cưá»ng đại hòa hợp thà nh má»™t thể xé rách má»™t khe nhá» trên không trung, má»™t tòa bảo tháp nhá» bằng bà n tay ẩn sâu trong đó, như ẩn như hiện tá»a ra ánh sáng và ng lóng lánh.
Váºt ấy chÃnh là chà bảo trong tu tiên giá»›i, là căn cÆ¡ cá»§a ChÃnh Nhất Môn tên là "Thông Thiên Tháp" .
Tên như ý nghÄ©a, Thông Thiên Chi Tháp có thể thông thiên giá»›i, ngụ ý là phi thăng thà nh tiên tu thà nh chÃnh quả, là má»™t kiện tiên khà thá»±c sá»±. Chẳng những có thể biến ảo tráºn pháp mà còn có thể tụ táºp linh khÃ, có thể nói diệu dụng vô cùng. Äúng là nhá» bảo bối nà y má»›i dá»±ng nên địa vị cá»§a ChÃnh Nhất Môn tại tu tiên giá»›i, hÆ¡n nữa đến nay vẫn không ai có thể lay động.
"Ong ong ông!"
Tráºn quyết biến ảo, trá»i đất biến sắc!
Trong hư không, bảo tháp tá»a xuống từng sợi ánh sáng và ng bao phá»§ cả tòa sÆ¡n môn ở trong đó, nhìn qua cÅ©ng có và i phần khà phái tiên gia.
Dị động chỉ xảy ra trong ngắn ngá»§i rồi qua Ä‘i, linh quang trên bảo tháp dần dần thu liá»…m, vết rách trên hư không cÅ©ng bắt đầu khép lại, hết thảy lại khôi phục vá» hình dáng vân đạm phong khinh như ban đầu, chỉ là giữa trá»i đất tá»±a hồ thiếu Ä‘i má»™t chút ngăn cách.
"Äông! Äông! Äông..."
Tiếng chuông vang lên chÃn lần, mây là nh tá»a ra, hà o quang chói mắt, sÆ¡n môn mở rá»™ng ra.
Tức thá»i, đệ tá» xếp hà ng, Thải Tước ra nghênh đón, ngá»c xanh lót đưá»ng, mưa hoa đầy trá»i.
...
"Tháºt uy nghi! Tháºt khà phái! Quả thá»±c chÃnh là khà tượng tiên gia!"
"Äúng váºy, không hổ là thiên hạ đệ nhất tiên môn, chỉ nhìn và o sá»± phô trương nà y cÅ©ng thấy những tiên môn khác không thể so sánh được."
"Thất Thải Linh Tước chÃnh là tiên cầm dị chá»§ng, nhân gian khó cầu nhưng ChÃnh Nhất Môn lại để Thải Tước ra nghênh đón, tháºt là mạnh vì gạo bạo vì tiá»n!"
"Äâu chỉ mấy cái nà y, các ngươi nhìn ngá»c xanh trên mặt đất Ä‘i, đó chÃnh là thượng phẩm Thá»§y Linh Ngá»c a, lão phu tu hà nh gần trăm năm, trên ngưá»i cÅ©ng không có nổi và i khối thế mà ChÃnh Nhất Môn cư nhiên dùng để lót đưá»ng, tháºt sá»± là hoang phà cá»§a trá»i a!"
"Hắc hắc, ChÃnh Nhất Môn ngưá»i ta già u nứt đố đổ vách, nghe nói thế lá»±c ở thượng giá»›i cÅ©ng rất hùng háºu, mấy thứ nà y coi là gì cÆ¡ chứ."
"CÅ©ng không hẳn như váºy, nghe nói lần nà y ChÃnh Nhất Môn chuẩn bị không Ãt thứ tốt để đáp lá»… các đại tiên môn, mấy ngưá»i tán tu chúng ta hôm nay có thể nhìn cho đã mắt ."
"Ân ân."
...
"Mau nhìn, ChÃnh Nhất Môn đã mở ra sÆ¡n môn ."
"Lại là má»™t buổi lá»… long trá»ng trăm năm, hiện tại ChÃnh Nhất Môn tháºt sá»± là cà ng ngà y cà ng hưng thịnh, không biết trong má»™t thế hệ đệ tá» nà y thì sẽ là ngưá»i phi thăng trước."
"Má»™t môn má»™t thiên đạo, má»™t thế hệ má»™t tiên nhân, ChÃnh Nhất Môn tá»± xưng là tiên đạo chÃnh thống quả nhiên không giống ngưá»i thưá»ng."
"Hưng thịnh má»›i tốt, hôm nay tiên đạo có thể ổn áp pháºt ma hai đạo cÅ©ng nhá» công lao cá»§a ChÃnh Nhất Môn..."
"Äúng váºy, nếu không có ChÃnh Nhất Môn trấn thá»§, ma đạo tà n phá, những ngưá»i như chúng ta cÅ©ng không thể sống tốt được."
Äám tán tu tụ lại cùng má»™t chá»—, bên trong lá»i nói Ä‘á»u biểu lá»™ ra vẻ sùng kÃnh đối vá»›i ChÃnh Nhất Môn. Không ngá», má»™t tiếng nói không hợp ý từ trong đám ngưá»i vang lên: "Ai! Công lao là không sai, chỉ tiếc ChÃnh Nhất Môn cà ng ngà y cà ng bá đạo, không chấp nháºn cho những tiên môn khác truyá»n thừa độc láºp, ngay việc thế tục cÅ©ng muốn xen và o, tháºt sá»± là dã tâm bừng bừng a!"
Nghe được lá»i ấy, má»i ngưá»i xung quanh không khá»i sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh toà n thân, vá»™i và ng thối lui mấy trượng, hiển nhiên là bị lá»i nà y dá»a cho phát sợ. Hôm nay ChÃnh Nhất Môn vô cùng cưá»ng thế, không ngá» có ngưá»i dám ở phÃa trước sÆ¡n môn ChÃnh Nhất Môn nói lá»i nà y, đây không phải là muốn chết sao. Ngươi chết thì tốt rồi, nhưng nghìn vạn lần đừng liên lụy đến ngưá»i khác chứ.
Äám ngưá»i tản ra, má»™t lão giả lôi thôi hiện ra trước mặt má»i ngưá»i.
Ngưá»i ná» không để ý đến hình tượng cá»§a mình, cÅ©ng không nhìn những ánh mắt khác thưá»ng xung quanh, vừa ngoáy tai vừa nói cháºm rãi:"Chẳng lẽ ta nói sai sao? Phải biết rằng cá»±c thịnh tất suy, chỉ bà nh trướng thôi chung quy cÅ©ng không phải là chÃnh đạo..."
"Là lão đạo điên!"
"Quả nhiên là hắn, không ngỠhắn cũng đến đây."
"Thằng Ä‘iên! Thằng nà y chÃnh là thằng Ä‘iên, vạn lần không thể dÃnh dáng ná»a Ä‘iểm quan hệ vá»›i hắn."
...
Má»i ngưá»i lại thối lui mấy trượng nữa, giống như muốn hoà n toà n phân rõ giá»›i hạn vá»›i lão giả kia.
Lão đạo Ä‘iên coi như là có tiếng xấu rõ rà ng trong giá»›i tán tu, ngưá»i gặp ngưá»i ghét, nhưng mà tu vi hắn cao thâm, hà nh tung lại quá»· bà nên ngưá»i khác cÅ©ng không là m gì được hắn, chỉ có thể trốn tránh đối phương từ xa.
Lúc má»i ngưá»i ở đây Ä‘ang Ä‘au đầu thì thấy hoa mà u muôn sắc tung bay đầy trá»i, từng tia sáng lấp lánh từ từ xẹt qua phÃa chân trá»i.
Sen và ng lót đưá»ng, linh thú mở đưá»ng, hương thÆ¡m tá»a ra bốn phÃa, khà phái phi phà m... Nghi thức như thế chÃnh là đại biểu cá»§a tiên môn các phương tiến đến chúc mừng.
"Bắc Vực, Ngũ Hà nh Tông..."
"Li Cừu Cốc, Luyện Tâm Tông..."
"Äại Tây SÆ¡n, Linh Bảo Tá»±..."
"Nam Hải, Thiên Nhai Các..."
"Quy Hư Tông..."
"Long Hổ Tông..."
...
Theo từng phương tiên môn giá lâm, đỉnh núi vốn có chút lạnh lẽo thanh tÄ©nh nhất thá»i trở nên náo nhiệt.
"ChÃnh Nhất Môn, cung nghênh chư vị!"
Sau má»™t tiếng hô to, gần ngà n đệ tá» xếp thà nh hà ng đồng thá»i chuyển động thá»§ quyết...
"Bá bá bá bá bá —— "
Ngà n vạn tia kiếm khà phá vá» mà ra rồi giăng khắp nÆ¡i trên bầu trá»i, cảnh tượng má»›i hùng tráng là m sao!
Thấy cảnh tượng như váºy, không Ãt ngưá»i sắc mặt khẽ biến, tá»±u ngay đại biểu cá»§a tiên môn các phương cÅ©ng khẽ nhÃu mà y, nhìn thì thấy tráºn nà y đâu phải là đón khách mà rõ rà ng là muốn ra oai phá»§ đầu ngưá»i ta. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lấy địa vị cùng thá»±c lá»±c cá»§a ChÃnh Nhất Môn hôm nay tại tu tiên giá»›i tất nhiên là có tư cách bá đạo, ngưá»i khác cÅ©ng không dám không cấp thể diện. Vì thế, đại biểu cá»§a tiên môn các phương cÅ©ng không nhiá»u lá»i, sau má»™t phen khách sáo rồi Ä‘i thẳng và o trong.
...
Buổi lá»… long trá»ng trăm năm là chuyện rất quan trá»ng, các phương Ä‘á»u phải đến, bởi váºy việc tiếp đãi phải mất ná»a ngà y má»›i xong.
Tá»›i buổi trưa, tân khách tá»›i đầy đủ, không khà vô cùng nhiệt liệt, chưởng tôn ChÃnh Nhất Môn cùng các trưởng lão rốt cục lá»™ diện bắt đầu chá»§ trì thịnh Ä‘iển.
PhÃa trên thiên đà n, chưởng tôn Huyá»n Thanh ngồi trên vân thai, ánh mắt nhà n nhạt đảo qua phÃa dưới, má»™t cảm giác hà o hùng nhìn thiên hạ bằng ná»a con mắt tá»± nhiên sinh ra. Hắn là thiên tà i tu tiên, tu hà nh hÆ¡n hai trăm năm trở thà nh tiên đạo đệ nhất cao thá»§, thống lÄ©nh ChÃnh Nhất Môn quét ngang tiên ma hai đạo, định ra tiên nghiệp chưa từng có, được đà n tu kÃnh ngưỡng. Tiên tÃch huy hoà ng như thế nên hắn cảm thấy vô cùng kiêu ngạo cùng tá»± hà o.
Nhưng mà , trong lúc chưởng tôn Huyá»n Thanh đắm chìm trong bể dục quyá»n lá»±c thì phÃa dưới đột nhiên phóng tá»›i má»™t tia hà n quang đâm thẳng và o mi tâm hắn.
Sát ý quyết tuyệt, sát khà táºn trá»i!
Chưởng tôn Huyá»n Thanh bất ngá» không phòng bị kịp, bị hà n mang kia đánh bay ra ngoà i, nếu không có kỳ bảo há»™ thân chỉ sợ hắn đã sá»›m chết oan chết uổng. Dù là như thế, tiên đạo đệ nhất cao thá»§ nà y cÅ©ng bị bị đâm cho hÆ¡i thở tán loạn, há»™c máu không dứt.
"Huyá»n Thanh lão tặc, chịu chết Ä‘i!"
Một tiếng hét to đinh tai nhức óc vang lên!
Má»i ngưá»i bị biến cố đột nhiên nảy sinh nà y khiến cho sợ tá»›i mức hồn rá»i thể xác, theo bản năng thối lui sang má»™t bên, chỉ thấy má»™t đạo thân ảnh lao ra từ trong đám ngưá»i, chạy vá» phÃa Huyá»n Thanh chưởng tôn để giết.
Tà i sản của Hina
03-07-2012, 01:13 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Tiên Ấn
Tác Giả: TỠMộc Vạn Quân
Chương 2: Thiên Kiếp.
Dịch giả: traitimbanggo
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
“Tặc tá» ngươi dám!â€
Mắt thấy chưởng giáo chà tôn thụ thương do bị đánh lén, bốn đại trưởng lão vừa kinh hãi vừa háºn lại vừa giáºn!
Bốn ngưá»i vá»™i và ng kết tráºn tiến lên hòng bắt kẻ phạm thượng, chỉ tiếc bá»n há» vừa má»›i động thá»§ cùng đối phương liá»n bại tráºn ngay láºp tức, không địch nổi má»™t chiêu cá»§a ngưá»i kia.
PhÃa dưới ồ lên má»™t trà ng, tháºt khó có thể tưởng tượng tồn tại đỉnh phong tại tu tiên giá»›i lại bị má»™t ngưá»i đánh cho liêu xiêu, không có chút lá»±c hoà n thá»§ nà o, rốt cuá»™c đây là tình huống gì!?
So vá»›i sá»± nghi hoặc cá»§a đà n tu, tâm tình đệ tá» Thiên Nhất Môn còn phức tạp hÆ¡n. Có vẻ kinh ngạc, có vẻ không tin đó là sá»± tháºt, có vẻ phẫn ná»™, có vẻ oán háºn, nhưng những cảm xúc nà y Ä‘á»u không che giấu được vẻ vô cùng sợ hãi trong mắt bá»n há». Bá»n há» vốn luôn cao cao tại thượng, mặc dù là ma đạo cÅ©ng phải kiêng kị bá»n há» và i phần, chưa từng chịu khi nhục như thế. Nhưng hiện tại bá»n há» lại phải chịu nhục như váºy mà không ai dám Ä‘i lên kêu gà o. Ngay cả chưởng giáo chà tôn cùng bốn đại trưởng lão cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a ngưá»i ta huống chi là hạng đệ tá» vãn bối như bá»n hắn.
“Phi, Phi...... Hắn là cao thá»§ Phi Thăng Cảnh......â€
“Cái gì? Phi Thăng Cảnh!?â€
“Không...... Không thể nà o!â€
......
Má»i ngưá»i trợn mắt há hốc mồm, tháºm chà vẻ mặt hiện lên sá»± kinh hãi, không thể tin được chuyện mình Ä‘ang nhìn thấy.
Má»™t bước lên trá»i, phi thăng thà nh tiên.
Phi thăng phi thăng, tên như ý nghÄ©a, chÃnh là phá giá»›i phi thăng, đây là đại biểu cho má»™t ngưá»i tu tiên sắp bước đến má»™t bước cuối cùng, dưới tình huống bình thưá»ng khi Ä‘i đến bước nà y thì ngưá»i bình thưá»ng sẽ không dá»… dà ng ra ngoà i, mà chỉ đợi ở má»™t địa phương an toà n rồi lẳng lặng chỠđợi thiên kiếp buông xuống, nếu vượt qua thì sẽ phi thăng thà nh tiên, nếu không vượt qua thì sẽ bụi bay khói diệt, hoặc chuyển tu Tán tiên! Bởi váºy, ở trong tu hà nh giá»›i rất khó nhìn đến cao nhân Phi Thăng Cảnh xuất hiện nÆ¡i đông ngưá»i.
Uy thế hà o hùng bao phá»§ toà n trưá»ng, áp lá»±c cá»±c lá»›n khiến má»i ngưá»i không thể sinh ra chút ý niệm phản kháng trong đầu. Äây là cao thá»§ Phi Thăng Cảnh!
“Lão tặc Huyá»n Thanh!â€
Không đợi má»i ngưá»i phục hồi tinh thần lại, ngưá»i ná» lại nhằm vá» phÃa Huyá»n Thanh......
“Dừng tay!â€
Tiếng quát vang lên như sấm động, má»™t bà n tay to từ trên trá»i giáng xuống mạnh mẽ cản lại ngưá»i hà nh hung kia.
Chiến thế dừng lại, má»i ngưá»i nhìn lại má»›i thấy rõ rà ng hình dáng ngưá»i nà y.
Ngưá»i nà y mặc áo tang, tóc trắng xÆ¡ xác, dung mạo bị há»§y, có vẻ vô cùng dữ tợn, hÆ¡n nữa khà tức tà n bạo trên ngưá»i hắn cùng ánh mắt hung ác khiến má»i ngưá»i bên dưới còn tưởng rằng ngưá»i nà y là cao thá»§ ma đạo. Bất quá nhìn kỹ lại thì thấy nÆ¡i mi tâm cá»§a ngưá»i nà y dương khà tinh thuần luân chuyển, chân nguyên hùng háºu, tuyệt đối là ngưá»i tu tiên chÃnh phái.
Trong lòng má»i ngưá»i nghi hoặc, tên nam tá» kia cÅ©ng tháºt quyết Ä‘oán, má»™t kÃch không trúng cÅ©ng không dừng lại chút nà o, ý niệm vừa động, thân mình lại biến mất.
“Äá»™n thuáºt!?â€
Trên không trung truyá»n đến má»™t tiếng kinh dị, rồi hừ lạnh nói:“Ở trước mặt bổn tá»a còn muốn chạy? Tháºt sá»± là không biết tá»± lượng sức mình! Thiên Nhất Môn ta há có thể cho phưá»ng đạo chÃch như ngươi muốn đến là đến, muốn Ä‘i là đi? Lưu lại cho bổn tá»a!â€
“Răng rắc!â€
Mặt đất nổ tung, bà n tay tháºt lá»›n xuyên thẳng và o trong mặt đất rồi váºn sức nắm chặt lấy nam tỠáo tang vừa rồi.
Gió cuốn mây tụ, trá»i rung đất chuyển, linh lá»±c bốn phương tám hướng dao động vô cùng kịch liệt, ngưá»i trên bầu trá»i chỉ giÆ¡ tay nhấc chân nhưng mang theo uy lá»±c rất lá»›n.
Äà n tu lại lá»™ ra vẻ hoảng sợ, nam tỠáo tang kia có tu vi Thăng Tiên Chi Cảnh nhưng đối mặt vá»›i đại năng trên bầu trá»i kia tá»±a như con kiến cùng con voi, quả thá»±c không thể so sánh.
Má»i ngưá»i âm thầm kêu khổ đồng thá»i lại có thêm và i phần chá» mong, hôm nay tháºt đúng là má»™t ngà y trá»ng đại, bình thưá»ng khó gặp cao nhân trong tu tiên giá»›i nhưng hiện tại lại nhảy ra hai ngưá»i, không biết sau đó sẽ xuất hiện tình huống gì.
......
Ngưá»i hà nh hung bị bắt trong má»™t chiêu, chẳng những không thèm phản kháng mà còn bình tÄ©nh nhìn lên trên không trung.
Má»i ngưá»i nhìn theo chỉ thấy trên bầu trá»i xuất hiện má»™t cái khe nho nhá», từng tia tiên linh chi khà trà n ra phÃa ngoà i lá»™ ra má»™t loại khà tức siêu thoát vạn váºt, há»§y thiên diệt địa.
“Tán...... Tán Tiên!?â€
Không biết là ai thét lên kinh hãi, nhất thá»i đà n tu giáºt nẩy mình rồi trong mắt trà n ngáºp sá»± sợ hãi. Bá»n há» căn bản không nghÄ© đến Thiên Nhất Môn chẳng những có tiên khà thá»§ há»™, mà sau lưng còn có má»™t vị đại năng Tán tiên tá»a trấn, không hổ là tiên môn đệ nhất tu tiên giá»›i, đứng đầu thiên hạ đà n tu, thế lá»±c như thế ai có thể lay chuyển chứ.
Tán Tiên được và như Linh Tiên, là tán đi thân thể rồi linh phách thà nh hình chi Tiên Sĩ.
Tiên SÄ© như váºy ở tiên giá»›i gá»i là Tiên nô, không có tiên căn, không có đạo cÆ¡, cà ng không có quyá»n lợi cùng địa vị gì, váºn mệnh có thể nói bi thảm. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, có thể dÃnh đến chữ “Tiên†cÅ©ng đủ để thuyết minh rằng tu vi Tán Tiên đã siêu thoát thế tục, không ở trong luân hồi. Bởi váºy, Tán Tiên tại hạ giá»›i trong mắt ngưá»i tu tiên cÅ©ng là tồn tại vô địch, không có ngưá»i tu tiên nà o có thể chống lại được Tán Tiên, đây là định luáºt bằng sắt.
Chẳng qua, thế tục không thể so thượng giá»›i, nÆ¡i nà y không gian bình chướng bạc nhược, tiên linh chi khà lại loãng, Tán Tiên nà o muốn tu luyện Ä‘á»u là má»™t chuyện vô cùng gian nan, cho nên bình thưá»ng Tán Tiên sẽ không dá»… dà ng nhúng tay chuyện thế tục, cÅ©ng không dá»… dà ng xuất thá»§. Vừa rồi, nếu không phải ngưá»i hà nh hung kia muốn đẩy Huyá»n Thanh và o chá»— chết, chỉ sợ vị Tán Tiên kia cÅ©ng sẽ không hiện thân.
......
Bên trong cái khe, má»™t thân ảnh má» má» như ẩn như hiện, sát khà sắc bén khiến lòng ngưá»i lạnh ngắt.
“Rồi sao? Hiện tại sẽ giết ta?â€
Äối mặt hiểm cảnh như thế, vẻ mặt nam tá» mặc áo tang vẫn lạnh nhạt, ánh mắt mang theo má»™t chút trà o phúng:“Chẳng lẽ ngươi không muốn biết vì sao ta muốn giết ngưá»i?â€
Quả nhiên nghe câu há»i như thế, khà thế vị Tán tiên kia ngừng lại, bà n tay tháºt lá»›n hÆ¡i hÆ¡i ná»›i lá»ng ra nhưng sát khà vẫn không giảm.
“Má»™t ngưá»i tu tiên Phi Thăng Cảnh mà không tìm địa phương chuẩn bị độ kiếp, ngược lại là m ra hà nh động hà nh hung giết ngưá»i như thế!â€
Tán Tiên trong cái khe không lá»™ diện, lá»i nói mang theo vẻ nắm giữ toà n cục:“Ngươi nói Ä‘i, có ngưá»i nà o sai sá» ngươi là m như váºy hay không? Các ngươi có mục Ä‘Ãch gì? Äồng đảng ở nÆ¡i nà o? Nói Ä‘i, nói ra thì bổn tá»a có thể cho ngươi khá»i bị ná»—i khổ tán linh, thả cho ngươi má»™t tia tà n hồn chuyển thế, nếu không......â€
“Ha ha......â€
Nam tỠáo tang cưá»i cắt ngang lá»i nói cá»§a đối phương, tức giáºn mở to hai mắt mà u đỠtươi nói:“Tiên môn đệ nhất thiên hạ quả nhiên khà độ bất phà m, hại sư tôn ta, há»§y sư môn ta, bây giá» còn ưỡn ngá»±c nói sẽ thả cho ta má»™t tia tà n hồn chuyển thế, ta đây chắc phải cảm tạ đại ân đại đức cá»§a ngươi nhỉ? Quả nhiên vô đức vô sỉ, ha ha, ha ha ha --â€
“Chết đến nÆ¡i còn dám cà n rỡ!â€
Huyá»n Thanh cùng bốn đại trưởng lão Ä‘á»u đã hồi phục, nhìn thấy ngưá»i nà y cưá»i Ä‘iên cuồng không dứt, nhất thá»i tức giáºn ngáºp đầu, ai cÅ©ng ngá»± sá» linh khà chém mạnh vá» phÃa đối phương!
“Bồng! Bồng! Bồng! Bồng! Bồng!â€
Năm đạo linh quang đánh và o trên ngưá»i nam tỠáo tang, đối phương cứng rắn chống lại, tuy rằng tÃnh mạng không ngại nhưng toà n thân trà n vết thương.
“Như thế nà o? Nổi giáºn? Giáºn? Muốn giết ngưá»i diệt khẩu?!â€
Khóe miệng nam tỠáo tang rỉ máu, thở hổn hển, háºn ý trong mắt không giảm dù chỉ ná»a phần:“Hắc hắc, đây là cái gá»i là tiên môn đệ nhất thiên hạ, bất quá là nÆ¡i không phân rõ trắng Ä‘en, dÆ¡ bẩn không chịu nổi mà thôi, những ngưá»i như các ngươi Ä‘á»u là má»™t đám trợ Trụ vi ngược, ức hiếp đồng đạo......â€
“Câm mồm!â€
Bốn đại trưởng lão tức giáºn quát bảo ngưng lại, ngá»± động linh khà chuẩn bị lại cho đối phương má»™t chút giáo huấn, Huyá»n Thanh giÆ¡ tay ngăn lại bốn ngưá»i nói:“Bốn vị trưởng lão đừng vá»™i, ngưá»i nà y dám đến Thiên Nhất Môn ta gây chuyện tất nhiên là có mưu đồ, nói không chừng ngưá»i nà y là gian tế cá»§a ma đạo, trăm ngà n lần không nên trúng quá»· kế cá»§a đối phương.â€
Không thể không nói, Huyá»n Thanh quả tháºt đảm nhiệm rất tốt cương vị tôn sư má»™t môn, sau khi cÆ¡n phẫn ná»™ ngắn ngá»§i qua Ä‘i đã hoà n toà n tỉnh táo lại.
Thân là nhất phái chi chá»§, Huyá»n Thanh là m chuyện gì thì chuyện đầu tiên cÅ©ng lấy đại cục là m trá»ng, được mất cá»§a cá nhân chỉ là thứ yếu mà thôi. Hôm nay chÃnh là buổi lá»… long trá»ng trăm năm má»™t lần cá»§a Thiên Nhất Môn, nếu là truyá»n tin đồn báºy bạ gì thì chẳng những mất mặt mình mà còn mất mặt cá»§a Thiên Nhất Môn. Tuy rằng hắn không để ý việc bị ngưá»i ghen ghét nhưng là hắn không thể không để ý tá»›i cái nhìn cá»§a ngưá»i khác vá»›i Thiên Nhất Môn. Việc nà y chẳng những hắn cần xá» lý, hÆ¡n nữa cần xá» lý má»™t cách quang minh chÃnh đại để tiên môn đồng đạo khắp nÆ¡i không có cá»› mà bà n ra tán và o.
Dừng má»™t chút, Huyá»n Thanh nói vá»›i nam tỠáo tang:“Ta không biết đến tá»™t cùng các hạ là ngưá»i phương nà o? Nhưng hôm nay tiên môn đồng đạo tá» tụ, ngươi luôn miệng nói Thiên Nhất Môn ta hại sư tôn cá»§a ngươi, há»§y sư môn cá»§a ngươi, ngưá»i có chứng cá»› gì không? Nếu là không có bằng chứng, Thiên Nhất Môn ta há có thể để ngươi nói xấu? Hôm nay nhất định Ä‘em gian tế ma đạo nhà ngươi đánh cho hồn phi phách tán!â€
Khá lắm “gian tế ma đạoâ€, chụp cho ngưá»i ta cái mÅ© Ä‘en như thế thì dù cho ngưá»i nà y dẻo miệng như nà o, má»i ngưá»i cÅ©ng chỉ cho rằng hắn Ä‘ang nói báºy.
Äám ngưá»i Thiên Nhất Môn âm thầm cưá»i lạnh, vẻ mặt đà n tu các phương có chút mất tá»± nhiên.
Ngưá»i ở đây không có ai là đứa ngốc, sao không nhìn ra manh mối trong đó chứ. Ngưá»i ta đưá»ng đưá»ng má»™t cao thá»§ Phi Thăng Cảnh lại bá» qua sống chết mà đến nói xấu Thiên Nhất Môn sao? Huống chi, Thiên Nhất Môn là m các chuyện như nà y cÅ©ng không phải là chuyện má»™t ngà y hai ngà y, tu tiên giá»›i còn có ai không hiểu được. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hiểu được thì hiểu được, nhưng ai dám nói cái gì? Hôm nay tiên đạo hưng thịnh, Thiên Nhất Môn cưá»ng thế, tà ma ngoại đạo Ä‘á»u bị áp chế gắt gao, phà m là có quan hệ vá»›i ma đạo cÆ¡ bản chỉ có má»™t kết cục...... Không chết tá» tế được!
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang chỠđợi nam tỠáo tang trả lá»i, chỉ tiếc đối phương dưá»ng như là không muốn nói đạo lý cùng Thiên Nhất Môn mà là vẻ mặt trầm tÄ©nh nhìn lên trên không.
“Tán Tiên? Tiên khÃ? Nói váºy đây là chá»— dá»±a lá»›n nhất cá»§a Thiên Nhất Môn...â€
Nghe nam tỠáo tang thì thà o tá»± nói, Huyá»n Thanh nhất thá»i sinh ra má»™t loại dá»± cảm xấu, vì thế không kiên nhẫn nói:“Nếu các hạ không nói lý do đến đây, váºy đừng trách Thiên Nhất Môn ta thay trá»i hà nh đạo .â€
Huyá»n Thanh Ä‘ang muốn xuất thá»§, nam tỠáo tang lạnh lùng nhìn đối phương nói:“Tốt má»™t cái thay trá»i hà nh đạo, các ngươi thá»±c nghÄ© rằng các ngươi là trá»i, các ngươi là đạo ư? Ngu dốt đến phát cưá»i!â€
“Ngươi......â€
"Sinh tá» chuyển, luân hồi diệt, tiên đạo mang mang hà xá» khứ, tam tai cá»u kiếp vấn thiên tâm, triêu má»™ bạch phát ti ti táºn, tu đắc trưá»ng sinh ká»· nhân quy. . ."
Theo tiếng tụng niệm cá»§a nam tỠáo tang, má»™t cá»— khà tá»±c quyết tuyệt thê lương xuyên qua cÆ¡ thể mà ra, trà n ngáºp toà n bá»™ trá»i đất.
“Ma đồ, ngươi...... Ngươi muốn là m gì?!â€
Huyá»n Thanh cảm thấy má»™t tráºn hết hồn, láºp tức ngá»± sứ linh khà đánh tá»›i.
“Bồng!â€
Sóng khà kÃch động, thổi quét trá»i đất.
Nam tỠáo tang chợt bá»™c phát ra uy thế ngáºp trá»i, trá»±c tiếp giẫy ra khá»i bà n tay khổng lồ Ä‘ang nắm chặt mình.
Linh khà phản phệ, ná»™i phá»§ Huyá»n Thanh chấn động, hắn cÅ©ng không kiểm tra thương thế cá»§a mình mà kinh hãi nhìn đối phương:“Ngươi...... Ngươi ẩn tà ng tu vi!?â€
“Äúng váºy! Ta ẩn tà ng tu vi......â€
Nam tỠáo tang gáºt gáºt đầu, vẻ mặt lạnh lùng lá»™ ra má»™t tia bi thương cùng thê lương:“Ta không tiếc tá»± há»§y khuôn mặt lẫn và o nÆ¡i đây, còn cố ý kinh động Tán tiên, ngươi nghÄ© rằng ta muốn là m gì? Ta sẽ diệt căn cÆ¡ cá»§a Thiên Nhất Môn các ngươi, cho Thiên Nhất Môn các ngươi vì tạo nghiệt cá»§a mình mà chịu báo ứng......â€
“Hạng ngưá»i cuồng nghịch! Nhất định phải cho ngươi hình thần câu diệt.â€
Bốn đại trưởng lão giáºn dữ không thôi, mấy ngà n đệ tá» Ä‘á»u tá»± tế ra pháp bảo linh khà muốn tiến lên liá»u mạng, không ngá» má»™t đạo sóng khà trà n tá»›i đánh bay bá»n há».
Tán Tiên trong cái khe phục hồi tinh thần, lại huyá»…n hóa ra má»™t bà n tay to không chút lưu tình áp hướng nam tỠáo tang, nhưng mà và o lúc nà y, trong trá»i đất truyá»n đến từng đợt tiếng động khác thưá»ng là m Tán Tiên ngừng lại.
“Oanh!â€
“Ầm vang --â€
Trên bầu trá»i lôi đình lóe lên, trong phạm vi trăm dặm nhất thá»i bị mây Ä‘en bao phá»§, má»™t loại lá»±c lượng thuần túy há»§y diệt nổi lên trên bầu trá»i.
“Äó...... Äó là cái gì?!â€
“Không tốt! Thiên kiếp! Là thiên kiếp, ngưá»i ná» muốn độ kiếp ở đây!â€
“Cái gì?!â€
Äà n tu phÃa dưới đầu tiên cả kinh, sau đó lá»™ ra vẻ sợ hãi.
Thiên kiếp, mưá»i ngưá»i độ thì chÃn ngưá»i chết, thiên phạt chi kiếp, đây là ác má»™ng mà ngưá»i tu tiên vÄ©nh viá»…n không thoát khá»i được .
So sánh vá»›i sá»± hoảng sợ cá»§a đà n tu, vị Tán tiên phÃa trên kia lại có vẻ vô cùng trấn định, đối vá»›i thiên kiếp hắn cÅ©ng không lạ lẫm gì, dù sao thân thể hắn chÃnh là bị há»§y bởi thiên kiếp. Chẳng qua, thiên kiếp cÅ©ng phân ra ba bảy loại, ở tu tiên giá»›i, có ba chÃn hai mươi bảy đạo lôi kiếp, sáu chÃn năm mươi bốn đạo lôi kiếp, chÃn chÃn tám mươi mốt đạo lôi kiếp, uy lá»±c cá»§a nó khác nhau như giữa trá»i vá»›i đất.
Bình thưá»ng mà nói, ngưá»i tu tiên luyện hóa linh khà tìm kiếm trưá»ng sinh chÃnh là tranh váºn mệnh vá»›i trá»i, nghịch thiên mà đi, bởi váºy má»›i có thiên kiếp đánh xuống để hiển thiên uy. Nếu công đức chi sÄ© được trá»i phù há»™, bình thưá»ng chỉ đánh xuống Tam Cá»u Thiên Kiếp, ý là tiếp dẫn thà nh đạo, mà hạng ngưá»i nghiệp chướng nặng ná» sẽ bị đánh xuống Cá»u Cá»u Thiên Kiếp, muốn diệt trừ ngưá»i đó, vá» phần ngưá»i không có đức nhưng không có tá»™i lá»—i thì lấy Lục Cá»u Thiên Kiếp để khảo nghiệm.
......
“Bất quá là chỉ là Tam Cá»u Thiên Kiếp thôi mà muốn phá hư căn cÆ¡ Thiên Nhất Môn ta, quả thá»±c si tâm vá»ng tưởng!â€
Tán Tiên cưá»i lạnh lùng Ä‘ang chuẩn bị xuống tay diệt sát nam tỠáo tang thì không ngá» chuyện xấu lại nổi lên!
Chỉ thấy nam tỠáo tang giÆ¡ tay lấy ra má»™t cái hồ lô mà u Ä‘en, trong đó chảy ra má»™t cá»— khà âm tà nồng Ä‘áºm.
Nhìn như thế, cuối cùng má»i ngưá»i hiểu được đối phương muốn là m cái gì . Oan nghiệt cà ng nặng, thiên kiếp cà ng nặng, nam tỠáo tang kia hẳn là có đức chi sÄ©, nhưng là vì tăng thêm thiên kiếp nên thu tháºp váºt âm tà để thả ra.
Hà nh động điên cuồng như thế chưa bao giỠxuất hiện ở trong tu tiên giới.
Äáng tiếc, rõ rà ng có thể độ kiếp thà nh tiên nhưng cuối cùng lại muốn Ä‘i lên đưá»ng cùng, phải biết rằng dưới Cá»u Cá»u Thiên Kiếp thì vạn váºt sinh linh Ä‘á»u phải bụi bay khói diệt, ngay cả cÆ¡ há»™i chuyển thế luân hồi cÅ©ng không có.
“Äiên rồi, hắn Ä‘iên rồi!â€
“Chạy! Chạy mau --â€
“Xong rồi!â€
......
Äà n tu kinh hãi muốn chết, xuất hết chiêu thức phòng thân muốn thoát khá»i nÆ¡i đây, nhưng dưới thiên uy thì ngay động tay động chân Ä‘á»u quá khó khăn, cà ng không phải nói đến chuyện ngá»± không mà đi, không Ãt ngưá»i tu tiên đã cảm thấy tuyệt vá»ng.
“Dưới thiên kiếp, thương sinh tiêu tan...... Các ngươi xuống địa ngục cùng ta đi".
Vẻ mặt nam tỠáo tang bình tÄ©nh, nhưng trong mắt hiện lên vẻ Ä‘iên cuồng:“Lão tặc Huyá»n Thanh, không phải ngươi há»i ta là ai sao? Ta liá»n nói cho ngươi, ta chÃnh là Bạch Má»™c Trần, đệ tá» Huyá»n Ất Môn, mà sư tôn ta là Bạch Diệu Tá», chưởng giáo Huyá»n Ất Môn...... Năm đó Thiên Nhất Môn ngươi nhìn trá»™m linh sÆ¡n bảo địa cá»§a Huyá»n Ất Môn ta, vu hãm sư tôn ta cấu kết ma đạo rồi sát hại hắn tà n nhẫn, các ngươi có tưởng tượng sẽ có hôm nay không?â€
“Nhân quả tuần hoà n, báo ứng không sai, các ngươi nhá»› kỹ, đây là báo ứng!â€
“Ầm vang!â€
Lôi kiếp đánh xuống, vạn váºt yên lặng.
“Sư tôn...... Thá»±c xin lá»—i......â€
Nam tỠáo tang cháºm rãi nhắm lại hai mắt, nước mắt cố nén nhiá»u năm chảy xuống khuôn mặt.
Giá» khắc nà y, hắn nở nụ cưá»i.
Giải quyết xong chuyện hồng trần ngoà i thân, từ nay vá» sau không háºn cÅ©ng không oán.
......
Tà i sản của Hina
03-07-2012, 01:47 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Tiên Ấn
Tác Giả: TỠMộc Vạn Quân
Chương 3: Tán Tiên
Dịch giả: traitimbanggo
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Trong bóng đêm vô táºn, từng bóng dáng quen thuá»™c thoáng hiện ra trước mắt.
Bạch Mộc Trần muốn duỗi tay chạm và o nhưng lại thấy quá xa xôi.
Hư không vô hạn, từng đạo tia chá»›p mà u tÃm đánh xuống ầm ầm xé rách tất cả ảo giác, cuối cùng tiêu tán thà nh vô hình.
Cá»u trá»ng thiên kiếp, vạn lôi tịch diệt.
Tiên ma một niệm, hằng cổ phục nhiên.
...
"Sư tôn —— "
Gầm lên giáºn dữ, Bạch Má»™c Trần từ trong cÆ¡n ngá»§ say bừng tỉnh lại, mà u máu trong đôi mắt chưa tan, má»™t loại khà tức bi thương thẩm thấu và o chá»— sâu trong linh hồn hắn.
Rốt cuá»™c là háºn ý như nà o? Lại là tang thương như nà o?
Không có tiếng động gì, không có sinh mệnh gì chuyển động, trá»i đất cÅ©ng vì thế mà trầm lặng!
Từng Ä‘oạn ký ức hiện lên trong đầu Bạch Má»™c Trần, từ ban đầu đến hiện tại, giống như là bức tranh vá» cuá»™c Ä‘á»i cá»§a chÃnh mình, trên mặt hắn trà n ngáºp vẻ buồn vui hợp tan, hỉ ná»™ ái ố.
GiỠkhắc nà y, tâm hắn như tro tà n.
Giá» khắc nà y, hà ng vạn sá»± nhá»› nhung cá»§a hắn Ä‘á»u bị dáºp tắt.
GiỠkhắc nà y, hắn mỠmịt thất thố.
...
Thá»i gian dần dần trôi qua, không có qua khứ mà cÅ©ng chẳng có tương lai.
Bạch Má»™c Trần cứ đợi yên lặng như váºy, hắn không biết vì sao mình còn sống, cÅ©ng không biết mình nên là m gì, hắn chỉ biết là cảm giác còn sống cÅ©ng không tốt đẹp như mình tưởng tượng.
Tu tiên hÆ¡n ba trăm năm, trải qua ngà n nan vạn hiểm, không vì thà nh tiên thà nh đạo mà chỉ vì thù háºn. Mà nay, thân vẫn đạo tiêu, duy chỉ lưu lại má»™t luồng tà n hồn có thể sống tạm bợ, hết thảy cÅ©ng đáng giá sao?
Äáng giá sao?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đáng giá!
Hối háºn sao?
Chưa bao giá» hối háºn!
Kiên trì sao?
Tuyệt không buông tha!
Má»—i lần tá»± há»i mình má»™t câu, ná»™i tâm Bạch Má»™c Trần liá»n kiên định thêm má»™t phần, có lẽ đây là lý do duy nhất mà hắn sống sót .
"Nhân sinh tại thế, thảo mộc nhất thu"
Tám chữ ngắn ngá»§n nà y lại nói lên hết đạo lý cá»§a sinh mệnh. Có má»™t số việc vô luáºn là đúng hay sai Ä‘á»u không há»i giá trị, không sợ hãi không ngại ngần, không oán không hối háºn.
...
————————————
Không biết qua bao lâu, Bạch Mộc Trần dần dần thu liễm tâm thần, bắt đầu dò xét hoà n cảnh xung quanh.
Äây là má»™t không gian kỳ diệu, ngÅ© quang tháºp sắc, lá»™ng lẫy rá»±c rỡ, nhưng kỳ quái là trong nà y không có trá»i, không có đất, ngoà i ba trượng Ä‘á»u là má»™t mảnh mÆ¡ hồ, trong không gian trà n ngáºp Tiên Linh Chi Khà tinh thuần cuồn cuá»™n.
"Tiên Linh Chi Khà tháºt Ä‘áºm đặc, đây rốt cuá»™c là nÆ¡i nà o?"
Äang ở má»™t nÆ¡i lạ lẫm nhưng trong lòng Bạch Má»™c Trần không hiện ra chút bối rối nà o. HÆ¡n ba trăm năm tiên lá»™ bụi mù sá»›m là m cho ý niệm hắn như má»™t, tâm vững như bà n đá không bị ngoại váºt lay động, huống chi bây giá» hắn nản lòng thoái chÃ, căn bản không muốn để ý tá»›i những thứ khác. Nhưng khi hắn cúi đầu nhìn thân thể mình như ẩn như hiện, trong lòng vẫn là nhịn không được nổi lên má»™t tráºn chua xót.
Bạch Mộc Trần biết rõ tình huống bản thân mình... Dưới thiên kiếp, thân thể binh giải, nếu không phải Nguyên anh may mắn trốn và o thông đạo hư không, chỉ sợ mình sớm đã bụi bay khói diệt. Dù là như thế, tình huống hiện tại của hắn cũng là xấu tới cực điểm, một khối Nguyên anh hoà n toà n không có căn cơ, ngay tư cách đầu thai chuyển thế cũng không có, nếu không nhanh chóng ngưng luyện thân thể Tán Tiên thì sớm hay muộn cũng sẽ biến mất trên thế gian nà y.
Tán Tiên là gì?
"Tán" ý là không có căn cơ, lấy thân thể không có căn cơ ngưng tụ thà nh tiên là Tán Tiên.
Loại Tiên SÄ© không có căn cÆ¡ nà y vì mất tiên thể mà không thể và o luân hồi, không đạt được đại đạo, xem như là ngưá»i bị ông trá»i vứt bá», má»—i má»™t ngà n năm phải chịu thiên kiếp trừng phạt, chỉ có vượt qua Cá»u Trá»ng Tán Tiên Kiếp, má»›i có thể thà nh tá»±u Chân Tiên chi đạo. Nhưng tiếc là từ tiên lịch vạn vạn năm đến nay còn không có nghe nói ai có thể lấy Tán Tiên chi tư thà nh tá»±u Chân Tiên chi đạo, không thể không nói váºn mệnh Tán Tiên nhất định là má»™t loại bi ai.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu có thể còn sống thì không ai nguyện ý chết Ä‘i, cho dù chỉ là má»™t sinh mệnh hèn má»n cÅ©ng sẽ ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i. Dù sao, con kiến còn ham sống huống chi là ngưá»i tu tiên theo Ä‘uổi trưá»ng sinh.
NghÄ© đến mình phải tu "Tán Tiên", Bạch Má»™c Trần cưá»i cưá»i chua xót.
Ngà y đó đánh xuống Cá»u Trá»ng Thiên Kiếp, chÃnh mắt hắn nhìn thấy vị Tán Tiên cá»§a Thiên Nhất Môn kia hồn phi phách tán, hóa thà nh bụi bặm, không nghÄ© tá»›i hiện tại mình cÅ©ng phải Ä‘i lên con đưá»ng Tán Tiên. Hiện trạng như thế không thể không khiến cho ngưá»i ta cảm khái, cừu háºn quả tháºt là m cho ngưá»i ta Ä‘iên cuồng.
Äối mặt sá»± tháºt, Bạch Má»™c Trần cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, mạnh mẽ xua tan tạp niệm trong lòng rồi xốc lại tinh thần. Hắn phải sống sót bởi vì hắn có lý do phải sống, cho dù lý do nà y nhá» bé không đáng kể, cho dù tương lai hy vá»ng xa vá»i, hắn cÅ©ng phải sống, bởi vì có sống thì má»›i có hi vá»ng.
...
Tâm thần ngưng tụ, Bạch Má»™c Trần nhẹ nhà ng cỠđộng hai tay, linh quang vá»n quanh đầu ngón tay diá»…n biến ra má»™t đạo Tụ Linh Pháp Quyết đơn giản nhất để ngưng tụ nguyên khÃ.
Muốn trở thà nh Tán Tiên nhất định phải dùng số lượng lá»›n Tiên Linh Chi Khà tẩy rá»a Nguyên anh, nếu như tại tu tiên giá»›i, Tiên Linh Chi Khà loãng chỉ có thể tìm ngoại váºt thay thế, tìm lối khác ngưng tụ thân thể Tán Tiên. Mà ở trong không gian có Tiên Linh Chi Khà khổng lồ nà y thì Bạch Má»™c Trần cÅ©ng không cần lo lắng những Ä‘iá»u đó.
Tiên Linh Chi Khà nhẹ nhà ng mỠảo tưới nhuần Nguyên anh vô cùng ôn hòa.
Từng tia từng tia, từng luồng từng luồng.
Vá»›i sá»± hấp thu Tiên Linh Chi Khà ngà y cà ng nhiá»u, đầu ngón tay Bạch Má»™c Trần xuất hiện má»™t đạo lốc xoáy cá»±c lá»›n khiến cho Tiên Linh Chi Khà trong không gian há»™i tụ lại xung quanh và hình thà nh má»™t cái kén ánh sáng cá»±c lá»›n bá»c lấy hắn.
Trong khoảng thá»i gian ngắn, ánh sáng chiếu ra bốn phÃa.
...
Trong không gian kỳ dị nà y không cảm giác được thá»i gian trôi Ä‘i.
Chỉ một lần suy nghĩ như là đã trải qua và i kỷ nguyên, hoặc như là chỉ trong nháy mắt.
Nguyên anh dưới sá»± tẩy lá»… cá»§a Tiên Linh Chi Khà bắt đầu dần dần lá»™t xác, chân nguyên linh lá»±c pha tạp chuyển hóa thà nh tiên nguyên tinh thuần, đây là má»™t bước thà nh tiên quan trá»ng nhất, thoát thai hoán cốt, hóa phà m thà nh tiên, ý là tiên luyện.
"Xuy xuy xuy!"
Mấy trăm vạn chuyển linh lá»±c trải qua sá»± tẩy luyện cá»§a tiên khà cháºm rãi chuyển hoá thà nh tiên nguyên...
Má»™t chuyển... Mưá»i chuyển... Trăm chuyển... Cuối cùng, tại ba trăm chuyển má»›i ngừng lại được.
Tiên Linh Chi Khà đạt tá»›i bão hòa, Nguyên anh không thể thừa nháºn thêm nữa.
Sau một lát thì cái kén lớn vỡ ra, hà o quang tắt đi, rồi một thân ảnh cao gầy dần dần hiện ra.
Thân hình cao gầy cá»§a Bạch Má»™c Trần đứng ngang nhiên, da thịt trong suốt sáng long lanh không có má»™t tia tạp chất, tóc dà i Ä‘en bóng không gió mà bay, quanh thân tiên khà lượn lá», phiêu dáºt bất phà m. Nhất là hai mắt hắn, ánh mắt thâm thúy lóe lên mà u đỠrồi lại lá»™ ra vẻ bi thương lạnh nhạt. Trải qua tẩy lá»… cá»§a sống và chết, trên ngưá»i hắn có thêm má»™t loại khà chất siêu thoát vạn váºt.
"Thà nh tiên thà nh ma, vạn kiếp bất phục, má»™t khi đã lá»±a chá»n cÅ©ng không nên hối háºn, từ nay vá» sau ta là Tán Tiên..."
Bạch Má»™c Trần vung tay lên buá»™c tóc lại thả xuống bên hông rồi huyá»…n hóa ra má»™t kiện đạo bà o rá»™ng thùng thình che lấp thân thể, rồi sau đó tiên mang ná»™i liá»…m, cả thân hình giống như má»™t tu đạo chi sÄ© bình thưá»ng.
Là m xong nà y hết thảy, Bạch Má»™c Trần Ä‘ang định ra bên ngoà i tìm tòi thì phÃa trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện má»™t hắc động, nghịch chuyển mà lên rồi mạnh mẽ hút hắn và o trong mà không chấp nháºn ná»a Ä‘iểm phản kháng.
Sau đó, hắc động biến mất.
...
————————————
"Äây là nÆ¡i nà o?"
Trước mắt sáng ngá»i, Bạch Má»™c Trần đột nhiên xuất hiện ở bên trong má»™t quảng trưá»ng cá»±c lá»›n, xung quanh đứng đầy ngưá»i, Ãt nhất cÅ©ng có mưá»i vạn ngưá»i. Những ngưá»i nà y ai cÅ©ng ảm đạm không nói, vẻ mặt quái dị như là đang chỠđợi cái gì.
NÆ¡i đây vô cùng rá»™ng lá»›n, trên quảng trưá»ng cá»±c lá»›n yên tÄ©nh đến mức đáng sợ, không khà có chút quá»· dị!
Bạch Má»™c Trần liếc nhìn xung quanh, có nam có nữ, có già có trẻ, mà bên ngoà i những ngưá»i nà y tiên nguyên trà n đầy, không há» có căn cÆ¡, không ngá» tất cả Ä‘á»u là thân Tán Tiên!
Tại sao có thể như váºy? Trên thế gian sao lại có nhiá»u Tán Tiên như váºy? Bá»n há» từ đâu tá»›i? Vì sao tụ táºp ở nÆ¡i nà y? Äây rốt cuá»™c là nÆ¡i nà o?
à niệm chuyển động nhanh chóng, trong lòng Bạch Má»™c Trần bắt đầu dáºy lên má»™t chút bất an. Hắn cưỡng chế cảm xúc rung động, váºn chuyển tiên nguyên trong cÆ¡ thể, nhưng và o lúc nà y có má»™t cá»— lá»±c lượng từ trên trá»i giáng xuống, giống như cá»± sÆ¡n áp đỉnh giam cầm hắn lại, cà ng phản kháng thì áp lá»±c cà ng lá»›n.
Bạch Má»™c Trần không thể động Ä‘áºy, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi. Tu tiên và i trăm năm, đây là lần đầu tiên hắn gặp tình huống như váºy, không có chút sức phản kháng nà o, giống như tánh mạng không nằm trong sá»± khống chế cá»§a mình.
Khó trách ngưá»i trong nà y cÅ©ng không nói lá»i nà o, thừa nháºn áp lá»±c cá»±c lá»›n như thế thì ai còn có thể nói được chứ.
Lại nhìn phụ cáºn, thỉnh thoảng lại có bạch quang thoáng hiện, Ä‘á»u là má»™t vị Tán Tiên buông xuống quảng trưá»ng. Bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»u có vẻ mặt má» mịt đứng ở tại chá»—, không biết là m gì, lại cà ng không dám vá»ng động.
Thấy cảnh tượng như váºy, trái tim Bạch Má»™c Trần băng giá tá»›i cá»±c Ä‘iểm, má»™t loại dá»± cảm không may trà n ngáºp trong lòng hắn. Äáng tiếc là mặc cho hắn giãy dụa như thế nà o thì tiên nguyên trong cÆ¡ thể cÅ©ng không há» có động tÄ©nh.
Ký đến chi, tắc an chi.
Bạch Má»™c Trần thấy giãy dụa không có kết quả, đà nh phải yên lặng đứng đợi tại chá»—, hòa nháºp vá»›i đám đông và táºn lá»±c không cho để mình biểu hiện ra Ä‘iá»u gì khác thưá»ng.
...
Trên bầu trá»i mây mù lượn lá» là m cho ngưá»i ta thấy không rõ chân tháºt.
ChÃnh giữa quảng trưá»ng có má»™t pho tượng nam tá» cao tá»›i nghìn trượng đứng sừng sững, chạm trổ tinh tế, tá»a hà o quang vạn trượng.
Bạch Má»™c Trần ngẩng đầu nhìn pho tượng nam tá» má»™t cách cẩn tháºn... Mặc cá»u long bà o, đầu đội tá» kim quan, râu ngắn tóc dà i, khà độ phi phà m, toà n thân lá»™ ra má»™t loại uy thế quân lâm thiên địa, bá»… nghá»… thương sinh. Ở trước mặt hắn, tá»±a hồ tất cả sinh mệnh Ä‘á»u nhá» bé và hèn má»n, giống như hết thảy trên thế gian Ä‘á»u phải thần phục. Nhất là đôi mắt cá»§a nam tá» kia chiếu rá»i ra quang mang kỳ dị, khắc sâu và o trong linh hồn là m cho ngưá»i ta không dám nhìn thẳng.
VÄ© ngạn! Äồ sá»™! Hùng kỳ! Không thể vượt qua!
Bạch Má»™c Trần kinh ngạc nhìn pho tượng kia, ná»™i tâm rung động không lá»i nà o có thể diá»…n tả được. Không chỉ là hắn, những ngưá»i còn lại cÅ©ng bị kinh sợ do uy thế cá»§a pho tượng mà không tá»± chá»§ được sinh ra vẻ thần phục.
Äúng váºy! ChÃnh là pho tượng nà y phát ra cấm chế là m má»i ngưá»i ở đây không thể động Ä‘áºy!
...
Không bao lâu sau, cả quảng trưá»ng trà n ngáºp ánh sáng bảy mà u, má»™t hư ảnh cá»±c lá»›n dần dần hiện ra bao trùm cả bầu trá»i.
"Các ngươi không cần kinh hoảng, đây là thượng giá»›i tiên cảnh "Nhất Trung Thiên" , bản tá»a là Kim Tiên trấn thá»§ Tẩy Tiên Trì nà y..."
Má»™t thanh âm trầm mạnh hà o hùng truyá»n và o trong tai, bên trong vẻ ôn hòa mang theo má»™t chút uy nghiêm.
Tiên nhân! Äây má»›i thá»±c sá»± là tiên nhân!
ChÃnh cái gá»i là thiên uy khó dò, ý chà tiên nhân cÅ©ng giống như ý chà cá»§a trá»i đất, chỉ cần má»™t ý niệm nho nhá» liá»n có thể là m ngưá»i ở đây sụp đổ tâm thần, không sinh ra được ná»a Ä‘iểm kháng cá»±.
Má»i ngưá»i kinh sợ không thôi nhìn lên bầu trá»i, muốn nói chuyện lại không mở miệng được... Trong nà y dÄ© nhiên là Tiên Giá»›i, là nÆ¡i ngưá»i tu tiên tha thiết ước mÆ¡ Ä‘i đến trong truyá»n thuyết!
Nhưng là nghe tin tức như thế nhưng không ai cảm thấy hưng phấn hoặc kÃch động, ngược lại cảm thấy từng đợt hà n ý nổi lên. Cho dù bá»n há» không biết tình huống cụ thể cá»§a Tiên Giá»›i nhưng dùng ngón chân mà nghÄ© cÅ©ng hiểu má»™t Ä‘iá»u, tại Tiên Giá»›i nÆ¡i mà tiên nhân nhiá»u như cây cá» thì má»™t gã Tán Tiên có thể có địa vị gì chứ.
Trong đầu Bạch Má»™c Trần trà n ngáºp sá»± mê mang, tá»±a như có cái gì đó Ä‘ang cướp Ä‘oạt ý chà cá»§a hắn mà hắn vô lá»±c phản kháng.
Sá»± sợ hãi vô hình trà n ngáºp trong lòng má»i ngưá»i, chỉ nghe thanh âm trên bầu trá»i kia tiếp tục nói: "Có thể tụ táºp tại nÆ¡i đây cÅ©ng là tiên duyên, hôm nay các ngươi đã tu thà nh thân thể Tán Tiên ở trong Tẩy Tiên Trì, váºy là có thể nháºp Tiên Tịch..."
Vẻ mặt má»i ngưá»i Ä‘á»u hiện lên vẻ phức tạp, nếu có lá»±a chá»n thì ai muốn tu luyện Tán Tiên chứ? Má»™t ngà y là Tán Tiên thì cả Ä‘á»i là Tán Tiên, không thể và o luân hồi, không đạt được đại đạo, ngà n năm sau thân tỠđạo tiêu, đến tá»™t cùng là tiên duyên hay là nghiệt duyên?
Äiá»u may mắn duy nhất là không quản nói như thế nà o thì Ãt nhất bá»n há» vẫn còn sống.
...
"Canh giỠđã đến, bản tá»a liá»n đưa các ngươi và o bản ghi chép các Ä‘iện, hy vá»ng vá» sau các ngươi sống tốt."
Vừa dứt lá»i, trên bầu trá»i tá»a ra từng luồng cá»±c quang mà u trắng. Mà ngưá»i bị cá»±c quang kia chiếu xạ và o thì biến mất tại chá»—, không còn chút dấu vết gì.
Bạch Má»™c Trần từ đầu tá»›i giá» Ä‘á»u không hiểu được đến tá»™t cùng có chuyện gì xảy ra, chỉ mÆ¡ hồ cảm thấy tương lai sẽ không có ngà y nà o sống tốt.
"Tán Tiên chi sÄ©, đại đạo vứt bá», Tiên Tịch là nô, không biết Ä‘iá»u thì phải chết, phải tránh... Phải tránh..."
Thanh âm dần dần truyá»n xa, thân ảnh cá»±c lá»›n trên bầu trá»i cÅ©ng theo đó mà tiêu tán.
...
Tà i sản của Hina
03-07-2012, 02:16 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Tiên Ấn
Tác Giả: TỠMộc Vạn Quân
Chương 4: Nô ấn
Dịch giả: traitimbanggo
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Thăng Tiên Äiện dụ ý là đắc đạo thăng tiên, tu thà nh chÃnh quả.
NÆ¡i nà y là cánh cá»a Tiên giá»›i, và o đến nÆ¡i đây tức là tiên nhân.
Äiện phá»§ vô cùng rá»™ng rãi, bên trong bà y trà rất đơn sÆ¡, không có chạm và ng dát ngá»c, không thấy vẻ xa hoa nÆ¡i tiên cảnh mà lại lá»™ ra má»™t tia khà tức thê lương cổ xưa khiến cho ngưá»i ta không khá»i giữ vẻ trang nghiêm.
Ở giữa đại Ä‘iện có má»™t tòa đà i cao bằng phẳng, phÃa trước có khắc hai chữ "Thăng Tiên".
Äà i nà y được xây từ kim thạch mà u Ä‘en nhánh, dầy ba trượng, hình láºp phương, tại bốn góc có bốn cái trụ cá»±c cao đứng thẳng, trên các trụ có mây là nh Ä‘ang trôi, kim quang ẩn và o bên trong, phÃa dưới có nhiá»u phù văn kỳ dị, mÆ¡ hồ tản ra má»™t cổ khà tức thần bÃ.
Bên dưới Thăng Tiên Äà i có má»™t lão giả nhắm mắt ngồi xếp bằng trên không trung.
Ngưá»i nà y mặc cẩm bà o, già nhưng vẫn tráng kiện, chòm râu dà i bay trong gió, tại mi tâm có má»™t đạo văn ấn hình kiếm tá»a ra ánh sáng và ng lóng lánh, phÃa sau đầu có pháp luân ba mầu tá»a ra thần quang choÌi saÌng.
Hai bên đại Ä‘iện có mấy trăm Tiên Binh sóng vai mà đứng, từng ngưá»i Ä‘á»u mặc giáp trắng, đầu đội mÅ© giáp mà u trắng, trong tay nắm tiên khà lóe ra hà n quang giống như là binh vệ ở thế gian, nhìn qua cà ng lá»™ ra vẻ uy vÅ© đại khÃ.
...
"Hưu! Hưu! Hưu!"
Từng tia sáng trắng lóe lên, không ngừng có bóng ngưá»i xuất hiện ở trên Thăng Tiên Äà i.
Ngưá»i tá»›i Ä‘á»u là Tán Tiên mà trên mặt má»—i ngưá»i Ä‘á»u hiện lên vẻ má» mịt.
Không gian lạ lẫm, sá»± váºt lạ lẫm, không thể Ä‘oán trước tương lai, không thể nắm giữ váºn mệnh... Äồng thá»i, má»i ngưá»i cÅ©ng bị rung động vì má»™t cảnh tượng vừa rồi. Lấy sức má»™t ngưá»i Ä‘em nhiá»u Tán Tiên như váºy na di đến đây, rốt cuá»™c là thần thông kinh thế hãi tục đến mức nà o!
"Äây... Äây là nÆ¡i nà o? !"
"Chẳng lẽ trong nà y chÃnh là Tiên Giá»›i Nhất Trung Thiên mà vị Kim Tiên kia vừa nói!"
"Chúng ta... Chúng ta tháºt sá»± thà nh tiên ? !"
"Tiên khà nÆ¡i Tiên Giá»›i quả nhiên tinh thuần hÆ¡n nhiá»u so vá»›i linh khà nÆ¡i hạ giá»›i, nếu như có thể tu luyện ở địa phương nà y cÅ©ng không phải là chuyện gì xấu."
"Hừ! Tán tiên thể còn có thể tu luyện gì chứ, không có tiên đạo căn cơ, công pháp gì cũng là vô dụng, dưới thiên kiếp còn không phải hóa thà nh bụi bay ư."
"Ta nghe tiá»n bối nÆ¡i hạ giá»›i nói Tán Tiên tại Tiên Giá»›i có địa vị rất thấp."
"Thấp thì sao, chỉ cần cố gắng thì sẽ có ngà y mở mà y mở mặt!"
"A? ! Chúng ta có thể động Ä‘áºy, không còn cấm chế nữa!"
"Trong nà y không thÃch hợp, má»i ngưá»i cẩn tháºn má»™t chút."
...
Tán Tiên tá» tụ ở Ä‘iện phá»§, Bạch Má»™c Trần cÅ©ng ở trong số đó, dù cảm thụ được tiên khà gá»™t rá»a nhưng trong lòng trà n đầy sá»± lo lắng.
Sau má»™t lúc đắm chìm ngắn ngá»§i, má»i ngưá»i phục hồi tinh thần lại và phát hiện ra bầu không khà trong đại Ä‘iện có chút không thÃch hợp. Hiện tại giam cầm trên ngưá»i bá»n hỠđã biến mất và có thể tá»± do hoạt động nhưng giá» nà y khắc nà y không ai dám hà nh động thiếu suy nghÄ©.
Má»i ngưá»i im lặng không phát ra tiếng động, cẩn tháºn nhìn Tiên Binh bốn phÃa.
Bạch Má»™c Trần kìm nén sá»± bất an trong lòng, lẳng lặng đứng đợi tại chá»— và cẩn tháºn quan sát hoà n cảnh xung quanh. Tán Tiên xung quanh thiếu Ä‘i rất nhiá»u, xem ra má»™t số ngưá»i chắc là bị đưa đến nÆ¡i khác.
Äối vá»›i tình huống nÆ¡i Tiên Giá»›i, Bạch Má»™c Trần cÅ©ng chỉ dừng lại ở mức nghe đồn nÆ¡i hạ giá»›i cho nên hắn không thể nắm chắc tương lai cá»§a mình, hiện tại hắn bắt đầu hiểu được vì sao rất nhiá»u Tán Tiên tình nguyện ở lại tại hạ giá»›i nÆ¡i có tà i nguyên bần cùng mà không nguyện bước và o Tiên Giá»›i ná»a bước. Äúng là hợp vá»›i má»™t câu ngạn ngữ: thà là m đầu gà chứ không là m Ä‘uôi phượng.
Trong lúc Bạch Má»™c Trần miên man suy nghÄ© thì má»™t giá»ng nói già nua truyá»n và o trong tai má»i ngưá»i: "Các ngươi đứng ở trên đó là m gì?"
Má»i ngưá»i nghe tiếng nhìn lại chỉ thấy lão giả dưới Thăng Tiên Äà i cháºm rãi mở hai mắt: "Lão phu là Tiên Quan nháºp tịch toà Thăng Tiên Äiện nà y, phụ trách đăng ký Tiên Sách. Các ngươi còn không mau Ä‘i tá»›i ấn nháºp Tiên Tịch, nếu như bá» lỡ canh giá» thì chắc chắn phải chịu chút Ä‘au khổ..."
Trên Thăng Tiên Äà i, má»™t chúng Tán Tiên hai mặt nhìn nhau, chợt có má»™t ngưá»i mở miệng há»i: "Xin... Xin há»i Tiên Quan tiá»n bối, đây là nÆ¡i nà o? Vì sao chúng ta lại xuất hiện ở trong nà y?"
"Äúng váºy! Có thể trở vá» hay không?"
"Äúng rồi, những ngưá»i khác Ä‘i đâu rồi?"
...
Những câu há»i nà y nói ra nghi hoặc cá»§a má»i ngưá»i. Bá»n há» những ngưá»i nà y tuy rằng không có vượt qua thiên kiếp, nhưng vô duyên vô cá»› bị cái khe không gian hút và o Tiên Giá»›i, quả tháºt khó có thể tiếp nháºn. Dù sao không Ãt ngưá»i còn có vướng báºn nÆ¡i hạ giá»›i nhưng không hiểu sao lại rá»i Ä‘i như váºy, thá» há»i sao bá»n há» có thể yên tâm cho được.
"á»’?"
Tiên Quan lạnh nhạt đảo mắt qua trên đà i, trong lòng má»i ngưá»i bốc lên má»™t tia hà n ý, giống như linh hồn cÅ©ng sắp bị đông lại.
Vẻn vẹn má»™t ánh mắt đã lợi hại như thế, ngưá»i nà y tuyệt đối không thể trêu chá»c...
Trong lòng má»i ngưá»i thấp thá»m, nà o dám lá»— mãng.
Tiên Quan thấy thế hà i lòng gáºt gáºt đầu, nói vá»›i vẻ thản nhiên: "NÆ¡i nà y chÃnh là Tiên Giá»›i, tiên có tiên quy, thiên có thiên Ä‘iá»u, lúc nà o cÅ©ng phải biết quy cá»§, lão phu niệm các ngươi vi phạm lần đầu nên không truy cứu tá»™i thất lá»… vừa rồi..."
Lần nà y không ai dám mở miệng ra, Tiên Quan tiếp tục nói: "Ta biết các ngươi muốn nói cái gì, lão phu nói cho các ngươi cÅ©ng không sao, nÆ¡i nà y là cánh cá»a Tiên giá»›i, là má»™t trong tám mươi mốt tòa Thăng Tiên Äiện. Các ngươi Ä‘á»u là ngưá»i tu tiên độ kiếp thất bại nÆ¡i hạ giá»›i, đáng ra là bụi bay khói diệt hoặc rÆ¡i và o nổi khổ luân hồi, chỉ có Ä‘iá»u Tiên Äế nhân từ, cảm thấy ông trá»i có đức hiếu sinh cho nên thiết hạ cấm chế thần thông tại thông đạo Tiên Giá»›i khiến cho tất cả ngưá»i tu tiên sau khi độ kiếp thất bại có thể Ä‘i và o Tiên Giá»›i, để cho ngưá»i đó ngưng tụ tiên thể trong Tẩy Tiên Trì và trở thà nh Tán Tiên. Còn những Tán Tiên khác tá»± nhiên có Thăng Tiên Äiện khác phụ trách... Bây giá» các ngươi còn có nghi vấn gì nữa không?"
Thấy má»i ngưá»i hoảng sợ không nói, Tiên Quan trở tay lấy ra má»™t váºt ném lên không trung, chÃnh là má»™t lệnh kỳ mà u trắng, trên đó có kim văn lưu động và có hai chữ "Tụ Tiên".
"Váºt ấy tên là Tụ Tiên Lệnh, là hóa ảnh cá»§a chà bảo Tiên Giá»›i, có thể chịu tải Tiên Tịch cÅ©ng có thể phong hà o Tiên Ấn. Hiện tại các ngươi xếp hà ng Ä‘i tá»›i rồi lão phu sẽ phong thượng nháºp tịch Tiên Ấn cho từng ngưá»i các ngươi."
Tiên Quan khom ngưá»i bái ba bái, sau đó mặc niệm và i câu rồi ngón tay vẽ ra má»™t đạo ký hiệu kỳ dị ấn nháºp trá»±c tiếp và o trên tiên kỳ.
"Tụ Tiên Lệnh" khẽ run lên rồi bộc phát ra một vầng sáng mà u và ng kim bao phủ cả đại điện.
Ãnh sáng và ng từ từ buông xuống rồi hóa thà nh tÆ¡ và ng quấn quanh, từng đạo phù văn thần bà hiện ra phÃa sau Tiên Quan kia, xếp hà ng chỉnh tá» ráºm rạp khiến cho ngưá»i ta hoa cả mắt, không thể nhìn rõ.
...
Má»™t chúng Tán Tiên đứng ngốc ở tại chá»—, do dá»± không biết có nên tiến lên hay không. Äúng lúc nà y, vị Tiên Quan kia không kiên nhẫn vẫy vẫy tay, má»™t gã Tán Tiên trung niên trong đám ngưá»i bị kéo tá»›i.
"Tên ngươi là gì? Tuổi tháºt bao nhiêu?"
Nghe Tiên Quan há»i, tâm thần Tán Tiên trung niên căng thẳng rồi đáp: "Vãn... Vãn bối Cà n Nguyên, tu tiên năm trăm sáu mươi năm..."
Dưới uy áp như có như không cá»§a lão giả, Tán Tiên trung niên không dám nói dối, tháºm chà ngay ý niệm lừa gạt cÅ©ng không dám sinh ra, hắn có thể cảm nháºn được má»™t loại lá»±c lượng ở trên ngưá»i đối phương so vá»›i thiên kiếp còn khá»§ng bố hÆ¡n. Hắn không chút nghi ngá», chỉ cần mình nói sai má»™t chữ thì kết cục sẽ là bụi bay khói diệt.
Mà mắt Tiên Quan hạ xuống, vẻ mặt há» hững nói: "Cà n Nguyên là nước, thiên chi khà số, tháºt ra là má»™t cái tên hay..."
Tán Tiên trung niên nghe váºy Ä‘ang định khiêm tốn và i câu, không ngá» lại nghe đối phương nói:"Tên thì hay, chỉ tiếc ngươi không công có được cái tên nà y nhưng vẫn không thể vượt qua thiên kiếp, tu tiên năm trăm sáu mươi năm má»›i có tu vi như váºy, tháºt sá»± là là m khó ngươi rồi."
Äối phương châm chá»c trắng trợn như thế khiến trong lòng Tán Tiên trung niên vừa phẫn ná»™ vừa e ngại, chỉ đà nh cưá»i là m là nh: "Tiá»n... Tiá»n bối nói đúng, vãn bối căn cÆ¡ nông cạn..."
Tiên Quan lại há»i tiếp: "Ngươi ứng vá»›i thiên kiếp gì? Hôm nay tiên nguyên bao nhiêu vòng?"
Tán Tiên trung niên nói tháºt cẩn tháºn: "Vãn bối ứng vá»›i Lục Cá»u Thiên Kiếp, hôm nay luyện hóa tiên nguyên là má»™t trăm hai mươi vòng."
"Má»›i má»™t trăm hai mươi vòng tiên nguyên, quả nhiên là hạng ngưá»i căn cÆ¡ nông cạn."
Tiên Quan cÅ©ng không thèm để ý, gáºt đầu há»i lại: "Ngươi tu hà nh tại nÆ¡i nà o ở hạ giá»›i?"
"Vãn bối là đệ tá» "BÃch Vân Tông" tại Thiên Khung Äại Lục."
Thanh âm Tán Tiên trung niên hơi cao, không tự giác còn ưỡn ngực lên tựa hồ cảm thấy tự hà o vì tông môn mình.
Tiên Quan khẽ vuốt cằm nói: "Hồng trần có ba nghìn thế giá»›i, Thiên Khung Äại Lục nà y cÅ©ng là má»™t phương tu tiên thịnh địa nÆ¡i hạ giá»›i, chẳng qua lão phu không có nghe nói vá» BÃch Vân Tông..." Dừng má»™t chút, lão giả lại há»i: "Váºy ngươi có Tiên Môn Lá»™ Dẫn không?"
"NÃ y..."
Vẻ mặt Tán Tiên trung niên má» mịt há»i: "Xin há»i tiá»n bối, Tiên Môn Lá»™ Dẫn là cái gì?"
Tiên Quan nhìn má»i ngưá»i trên đà i, rồi nói vá»›i Tán Tiên trung niên: "Tiên Môn Lá»™ Dẫn là ấn ký truyá»n thừa trong các đại tiên môn ở Tiên Giá»›i để đệ tá» nÆ¡i hạ giá»›i sau khi thà nh tiên dá»… dà ng nháºn chá»§ quy tông. Các tiên môn nÆ¡i thượng giá»›i sẽ thông qua má»™t chút thá»§ Ä‘oạn Ä‘em ấn ký truyá»n thừa cá»§a mình truyá»n xuống tông môn nÆ¡i hạ giá»›i. Nếu là tiên nhân không có Tiên Môn Lá»™ Dẫn thì sẽ bị đưa và o các tiên thà nh, trở thà nh tiên dân bình thưá»ng tại Tiên Giá»›i... Hiện tại, các ngươi có hiểu được không?"
Lá»i nà y tuy là giải thÃch vá»›i Tán Tiên trung niên nhưng những ngưá»i còn lại cÅ©ng nghe rất rõ. ÄÆ¡n giản chÃnh là thượng giá»›i có ngưá»i quen là tiên, nếu như không có chá»— dá»±a vững chắc thì cÅ©ng chỉ có thể quy cá»§ là m tiên dân má»™t phương.
Tán Tiên trung niên nói vá»›i vẻ khúm núm: "Tiá»n bối, nà y... nà y, vãn bối không... không có Tiên Môn Lá»™ Dẫn như ngà i nói, váºy nên là m thế nà o cho phải?"
"Không có Tiên Môn Lộ Dẫn?"
Tiên Quan không ngoà i ý muốn cưá»i cưá»i: "Không có Tiên Môn Lá»™ Dẫn, lại là thân Tán Tiên, không thể là m dân mà chỉ có thể là m nô..."
Lá»i còn chưa dứt, Tiên Quan vung tay phải lên, từ đỉnh đầu Tán Tiên trung niên rút ra má»™t đạo bạch quang tinh thuần rồi đưa và o trong "Tụ Tiên Lệnh".
Ngay sau đó, kim văn trên "Tụ Tiên Lệnh" khẽ lóe lên, một tia sáng mà u xám phản xạ lại chiếu và o mi tâm Tán Tiên trung niên hình thà nh một ấn ký hình tròn mà u xám.
Ấn nà y tháºt là quái dị, giống như bức tranh mà không phải tranh, giống như chữ mà không phải chữ.
Tán Tiên trung niên còn chưa phản ứng kịp, chỉ cảm thấy tâm thần run lên, trong giây lát thất thần thì trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một chút tin tức.
Cà n Nguyên... Vô kiếp Tán Tiên... Thiên Khung Äại Lục BÃch Vân Tông... Tuổi tháºt năm trăm sáu mươi tuổi... Tiên Tịch bạch nô...
Tiên Tịch bạch nô... Tiên Tịch bạch nô...
Hai mắt Tán Tiên trung niên trống rá»—ng, ngây ngốc đứng tại chá»—, hắn không thể tiếp nháºn chuyện như váºy, từng là cao cao tại thượng tại tu tiên giá»›i như hắn không ngá» hiện tại Tiên Tịch là nô!
Tiên Quan thấy Tán Tiên trung niên vẫn không nhúc nhÃch, không kiên nhẫn phất tay: "Tiên Vệ, còn không đưa hắn Ä‘i an bà i."
"Vâng!"
Má»™t gã Tiên Binh cất bước tiến lên, ngăn chặn tên Tán Tiên trung niên kia, ngưá»i sau giống như thất thần: "Ta không muốn là m nô lệ... Ta không muốn là m nô lệ..."
"Ta không muốn là m nô lệ —— "
Má»™t tiếng rống giáºn không cam lòng vang lên, Tán Tiên trung niên đột nhiên bạo lên, dùng sức tránh khá»i sá»± khống chế cá»§a Tiên Binh rồi vừa chạy như Ä‘iên ra đại Ä‘iện vừa hét: "Ta không muốn là m nô lệ... Ta không muốn là m nô lệ..."
"Bắt!"
Tiên Quan ra lệnh một tiếng, Tiên Vệ bên cạnh há mồm phun ra một đạo hà n mang bắn thẳng đến!
Hà n mang có tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt rồi biến mất, Tán Tiên trung niên căn bản không kịp né tránh, chỉ nghe một tiếng nổ vang rồi Tán Tiên trung niên nổ tan xác mà chết, cuối cùng chỉ để lại một đạo Chân Linh phiêu đãng và bị Tiên Vệ kia thu và o bà n tay.
Là m xong chuyện nà y, Tiên Vệ vẫn giữ vẻ lạnh nhạt tá»± nhiên rồi lui ra. Tất cả động tác Ä‘á»u như cưỡi xe nhẹ Ä‘i đưá»ng quen, hiển nhiên đối phương không chỉ trải qua chuyện như váºy má»™t lần.
Tiên Quan thấy thế cũng không có động tác gì, từ đầu đến cuối ngay mà mắt cũng không nhướng lên một lần.
"..."
Trong đại Ä‘iện lặng như tá».
Thấy má»™t mà n như váºy, không ai dám phát ra chút thanh âm nà o, sợ ngưá»i bị hại tiếp theo là chÃnh mình.
Sá»± sợ hãi vô hình trà n ngáºp cả không gian, dần dần ăn mòn dÅ©ng khà cá»§a má»i ngưá»i.
Má»™t gã Tán Tiên, nói giết là giết. Má»™t sinh mệnh vừa sống sá» sá» mà trong nháy mắt đã hồn phi phách tán, ngay má»™t tia Chân Linh còn sót lại cÅ©ng bị thu Ä‘i, đây là loại thá»§ Ä‘oạn hung tà n lãnh khốc đến mức nà o, chẳng lẽ đây má»›i là sá»± tháºt vá» Tiên Giá»›i, hay là nói trước kia mình quá mức khá» dại?
Chết cÅ©ng không đáng sợ, đáng sợ là ngay sống hay chết cÅ©ng không phải do chÃnh mình quyết định. Trước lá»±c lượng tuyệt đối, bá»n há» mất Ä‘i tÃn niệm để phản kháng, chỉ có thể yên lặng tiếp nháºn.
Bạch Má»™c Trần rốt cục tìm được căn nguyên khiến ná»™i tâm mình bất an ... ChÃnh mình không có Tiên Môn Lá»™ Dẫn, lại là thân Tán Tiên, sau nà y chỉ có thể là m nô lệ là m ngưá»i hầu, sẽ không có tôn nghiêm, váºn mệnh an bà i như váºy quả thá»±c so vá»›i giết hắn còn khó chịu hÆ¡n!
Dá»±a và o cái gì? Dá»±a và o cái gì Tán Tiên phải là m nô lệ? ! Dá»±a và o cái gì mà sống chết cá»§a mình bị ngưá»i khác nắm trong tay? Chỉ bởi vì nhược nhục cưá»ng thá»±c, cưá»ng giả vi tôn? Vẫn là nói má»—i váºt có sá»± lá»±a chá»n cá»§a mình, ai thÃch ứng được thì sống? Hôm nay Tiên Giá»›i nà y còn có thiên lý tồn tại hay không? Hay không còn nhân quả báo ứng?
Tâm tư má»™t chúng Tán Tiên xoay chuyển liên tục, muốn thoát Ä‘i nÆ¡i đây. Nhưng và o lúc nà y bên tai lại truyá»n đến thanh âm cá»§a Tiên Quan.
"Vừa và o Tiên Tịch liá»n là ngưá»i Tiên Giá»›i, chỉ cần ngươi tồn tại trong sáu giá»›i thì có thể biết ngươi Ä‘ang ở chá»— nà o... Cho nên, lão phu khuyên các vị không nên có ý niệm gì khác trong đầu, vừa rồi kết cục kia là cảnh cáo cho các ngươi."
Giá»ng nói lạnh lùng cá»§a Tiên Quan không mang theo chút tình cảm nà o là m cho ngưá»i ta nghe xong không rét mà run.
"Ngưá»i tiếp theo..."
Ho nhẹ má»™t tiếng, Tiên Quan lại tiện tay kéo tá»›i má»™t gã Tán Tiên: "Tên gá»i là gì? Tiên quy ở đâu? Tuổi tháºt bao nhiêu? Ứng vá»›i thiên kiếp gì? Tiên nguyên mấy vòng? Có tiên dẫn hay không?"
Tán Tiên nà y là má»™t vị lão giả râu bạc trắng, nghe Tiên Quan há»i thì lá»™ ra vẻ sợ hãi nói: "Vãn... Vãn bối Mao Nguyệt Khô, là tu sÄ© ở Thiên Hằng Tinh, vãn... vãn bối là tán tu, không có tông môn, tu tiên được bảy... bảy trăm hai mươi năm, ứng vá»›i Lục Cá»u Thiên Kiếp, hôm nay luyện hóa tiên nguyên có hai trăm ba mươi vòng..."
Nghe đến đó, Tiên Quan không kiên nhẫn ngắt lá»i nói: "Tán tu? Äó là không có Tiên Môn Lá»™ Dẫn, được rồi..."
Dứt lá»i, Tiên Quan như cÅ© rút ra má»™t tia thần hồn cá»§a Tán Tiên kia rồi đưa và o trong "Tụ Tiên Lệnh"... Sau đó, kim văn trên tiên kỳ chợt lóe rồi bắn ra má»™t tia sáng mà u xám chiếu thẳng và o mi tâm tên Tán Tiên kia, giống y như tình huống diá»…n ra vá»›i Tán Tiên trung niên lúc trước.
Mao Nguyệt Khô... Vô kiếp Tán Tiên... tán tu Thiên Hằng Tinh... Tuổi tháºt bảy trăm hai mươi tuổi... Tiên Tịch bạch nô...
Äá»c thầm tin tức trong đầu, vẻ mặt lão giả chua xót, tu tiên hÆ¡n bảy trăm năm, trải qua vô số nhấp nhô má»›i Ä‘i đến bước nà y, mà nay lại chỉ có thể là m nô cho ngưá»i khác, tháºt đáng buồn a tháºt đáng buồn!
"Dẫn đi..."
Tiên Quan phất phất tay, má»™t bên Tiên Vệ trá»±c tiếp Ä‘em ngưá»i áp Ä‘i, lúc nà y không há» phát sinh chuyện phản kháng.
Trên đà i yên tĩnh đến đáng sợ, loại cảm giác chỠđợi thẩm phán khiến cho ai cũng cảm như đang chịu dà y vò.
"Ngưá»i tiếp theo... Tên gá»i là gì? Tiên quy ở đâu? Tuổi tháºt bao nhiêu? Ứng vá»›i thiên kiếp gì? Tiên nguyên mấy vòng? Có tiên dẫn hay không?"
"Vãn bối Thanh VÅ©, là đệ tá» Vãn Hà Tông tại Tá» Phi Tinh, tu tiên bốn trăm năm mươi năm, ứng vá»›i Lục Cá»u Thiên Kiếp, luyện hóa tiên nguyên hai trăm năm mươi vòng, không... không có tiên dẫn."
"Tiên Tịch là tỳ, đưa đi Bách Hoa Tông."
"Vâng!"
...
Ngưá»i tiếp theo rồi lại ngưá»i tiếp theo.
Thá»i gian yên lặng trôi Ä‘i, từng Tán Tiên trên đà i dần dần rá»i Ä‘i.
Trong đám Tán Tiên nà y không có ai có được ấn ký truyá»n thừa cá»§a tiên môn, má»i ngưá»i không há» ngoại lệ Ä‘á»u trở thà nh bạch nô. Ngẫm lại cÅ©ng đúng, tông môn có thể có được ấn ký tiên môn thì sao không thể vượt qua thiên kiếp chứ, mặc dù có ngoại lệ nhưng cÅ©ng chỉ là má»™t bá»™ pháºn nhá» bé mà thôi.
Nhìn thấy các khuôn mặt má» mịt tuyệt vá»ng kia, Bạch Má»™c Trần nắm chặt hai nắm tay, cả ngưá»i khẽ rung động, giống như khó có thể áp chế cÆ¡n phẫn ná»™. Hắn phẫn ná»™ không phải vì gặp áp bách, mà là không phản kháng được... Phản kháng chÃnh là chết nhưng Bạch Má»™c Trần phải sống, cho dù tham sống sợ chết, cho dù nháºn hết tra tấn thì hắn cÅ©ng phải sống sót. Bởi vì hắn có lý do phải sống.
Thiên đạo chà công, nhưng cũng rất bất công.
Cho dù trong lòng không cam lòng đến cá»±c độ nhưng Bạch Má»™c Trần vẫn lá»±a chá»n trầm mặc.
...
"Ngưá»i tiếp theo."
Vẫn là giá»ng nói cá»§a Tiên Quan, lần nà y ngưá»i bị gá»i tá»›i là Bạch Má»™c Trần.
Äứng ở trước mặt Tiên Quan, Bạch Má»™c Trần khẽ ngẩng đầu, táºn lá»±c giữ bình tÄ©nh.
"Tên ngươi là gì? Tiên quy ở đâu? Tuổi tháºt bao nhiêu? Ứng vá»›i thiên kiếp gì? Tiên nguyên mấy vòng? Có tiên dẫn hay không?"
Câu há»i cá»§a Tiên Quan nghìn lần vẫn thế, Bạch Má»™c Trần trả lá»i: "Vãn bối Bạch Má»™c Trần, truyá»n nhân cá»§a Huyá»n Ất Môn tại Thần Châu chi địa, tu tiên ba trăm hai mươi năm, ứng vá»›i Cá»u Cá»u Thiên Kiếp, luyện hóa tiên nguyên ba trăm vòng... Vãn bối không có tiên dẫn."
"Cá»u Cá»u Thiên Kiếp! ? Tiên nguyên ba trăm vòng?"
Nghe xong tình huống cá»§a Bạch Má»™c Trần, lần đầu tiên trên mặt Tiên Quan lá»™ ra vẻ khác thưá»ng. Tại Thăng Tiên Äiện gần ngà n năm, lần đầu tiên hắn má»›i gặp được ngưá»i có thể sống sót dưới Cá»u Cá»u Thiên Kiếp. Vì thế hắn nhìn đối phương từ trên xuống dưới nói: "Hắc, tiểu oa nhi nhà ngươi cư nhiên ứng vá»›i Cá»u Cá»u Thiên Kiếp, thá»±c không hiểu được ngươi tạo nghiệt gì dưới hạ giá»›i!"
Bạch Má»™c Trần nhÃu mà y, không biết nên giải thÃch như thế nà o, Tiên Quan tiếp tục nói: "Ngươi tạo nghiệt gì lão phu không quản, và o cánh cá»a Tiên giá»›i thì chuyện hồng trần không có quan hệ vá»›i ngươi nữa, chẳng qua đáng tiếc, tu tiên ba trăm năm tá»±u có được tiên nguyên ba trăm vòng, tư chất tốt! Căn cốt tốt! Nói váºy cÅ©ng là má»™t phương cưá»ng giả tại hạ giá»›i... Huyá»n Ất Môn tại Thần Châu chi địa? Lão phu tại Tiên Giá»›i mấy vạn năm còn chưa từng nghe nói qua hạ giá»›i có má»™t địa phương như váºy, chắc là xó xỉnh nà o đó."
Bạch Mộc Trần không nói gì, lẳng lặng đứng ở tại chỗ khoanh tay mà đứng.
Tiên Quan khó có được sá»± thÃch thú, nhịn không được nhiá»u lá»i và i câu: "Tiểu oa nhi, ngươi có thể sống sót dưới Cá»u Cá»u Thiên Kiếp cÅ©ng là có chút bổn sá»±, chẳng qua lão phu phải nhắc nhở ngươi má»™t câu, không quản ngươi từng là ai, lợi hại như thế nà o, má»™t khi trở thà nh Tán Tiên chắc chắn không có ngà y mở mà y mở mặt, cho dù tư chất cá»§a ngươi có tốt cÅ©ng vô dụng... Bởi vì, Tán Tiên thể là do tiên khà ngưng tụ, không có tiên căn thì không thể tu luyện, chỉ có thể tá»± hấp thu luyện hóa Tiên Linh Chi KhÃ, má»™t năm má»™t vòng, đợi đến khi tiên nguyên trong cÆ¡ thể ngươi đến má»™t ngà n vòng rồi vượt qua má»™t trá»ng Tiên Kiếp má»›i là Tán Tiên má»™t kiếp. Cho nên đối vá»›i Tiên Giá»›i mà nói thì Tán Tiên chẳng qua là ngưá»i bị ông trá»i vứt bá», chỉ có là m nô là m tỳ má»›i có thể thể hiện giá trị để tồn tại, hy vá»ng ngươi có thể an pháºn."
Má»™t câu nà y cá»§a Tiên Quan nhấc lên má»™t tráºn kinh đà o hãi lãng trong lòng Bạch Má»™c Trần! Không ngá» Tán Tiên không thể tu luyện, đả kÃch như váºy đối vá»›i tất cả Tán Tiên mà nói không thể nghi ngá» là trà mệnh.
Láºp tức, Tiên Quan hạ xuống mi tâm Bạch Má»™c Trần má»™t đạo Tiên Ấn, má»™t chút tin tức hiện lên trong đầu hắn.
Bạch Má»™c Trần... Tán Tiên... Huyá»n Ất Môn tại Thần Châu chi địa... Tuổi tháºt ba trăm tuổi... Tiên Tịch bạch nô...
Sá» nhẹ ấn ký tại mi tâm, Bạch Má»™c Trần Ä‘au khổ nhắm lại hai mắt. Äây đâu phải là Tiên Ấn gì, rõ rà ng là Nô Ấn, là dấu vết Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp là m nô!
Từ nay vỠsau mình là Tiên nô.
...
————————————
Chú giải: thiên kiếp khác vá»›i tiên kiếp, thiên kiếp là ba sáu chÃn, mà tiên kiếp chia là m chÃn trá»ng, vá» sau sẽ tả chi tiết hÆ¡n.
Tà i sản của Hina
Từ khóa được google tìm thấy
àêêîðäû , á»· má»™ng dit nhau , bạch má»™c trần , dinh cap luu manh , khấu tiên môn , ngoc tien duyen q11 c33 , ôóòáîëêè , site:4vn.eu than du , tá» má»™c vạn quân , thuong thien q14 c1 , tiên an tu moc van , tiên âÌn , tiên âÌn *********** , tiên âÌn 4vn.eu , tiên âÌn prc , tiên ân , tiên Ấn , tiên ấn , tiên ấn *********** , tiên ấn 4vn q2 , tiên ấn 4vn q2 c105 , tiên ấn bachngocsach , tiên ấn c105 , tiên ấn chương 51 , tiên ấn chương 70 , tiên ấn dịch , tiên ấn dịch prc , tiên ấn prc , tiên ấn prc 4vn , tiên ấn tiên hiệp , tiên ấn tien hiep , tiên hiệp , tiên hiệp tiên ấn , tiên hiệp tien an , tiến ấn 4vn , tien an , tien an kho moc van quan , tien an tu moc an quan , tien an tu moc dich , tien an tu moc van quan , tien an van moc tu quan , tien hiep co nguyen anh , tien hiep tap do 4vn , tien hiep tien an , tien tuyet 4vn , truyện tiên âÌn , truyện tiên ấn , truyen dich tiên ấn , truyen tiên ấn prc , tu moc van quan , tu moc van quan truyen