QUỶ CỐC - THIÊN MA THẦN GIÁO Tác giả: Hoang Đàng Tiên Sinh - Hồi 41
QUỶ CỐC - THIÊN MA THẦN GIÁO
Tác giả: Hoang Đàng Tiên Sinh
Nguồn 4vn.eu
HỒI 1
Trời đầy tuyết , trắng xóa , chiều tà nặng nề ẩm thấp , gió lạnh , rất lạnh réo rắt , ào ạt từng cơn từng cơn , chiều đông biên ải xa xôi đượm bưồn không tả
Con đường nhỏ nằm chỏng chơ vắt ngang qua cánh đồng tuyết còn hằn mờ mờ dấu của những bánh xe ngựa vằn vện , những rặng núi trắng toát mờ xa làm cho không gian nhuốm màu thê lương …
Bổng có tiếng kẻo kẹt , kẻo kẹt tiếng lọc cọc , lọc cọc rồi tiếng phì phì , từ đàng xa mờ mờ xuất hiện một cổ xe ngưa độc mã , cổ xe ngiêng ngã , sụp bên này rồi lại sụp về bên kia , hình như nó đã đi từ nơi nào xa lắm , cái tiếng phì phò của thớt ngựa , thi thoảng lại có tiếng đánh chát , vụt roi của lảo xà ích ,rồi cổ xe cũng hiện rõ trên nền trời chiều xám xịt trắng toát , lảo xà ích thò tay vào túi rút ra một cái bình gốm xỉn màu xanh tu một hơi rồi xoay sang bên nhổ một bải nước bọt ,hình như lảo văng tục gì đó , có tiếng một phụ nữ vọng ra ngoài xe , sau bức rèm nặng nề và dơ hầy :
- Laị uống nữa !
Lảo xà ích không trả lời , lảo lầm bầm :
- Ta đi ngàn dặm , ta uống ngàn chung , ta còn sợ gì nữa , nàng chuẩn bị đi …
Tiếng người đàn bà buồn buồn :
- Chỉ tôi cho hài nhi còn nhỏ quá , sau này nó còn nhớ gì không , còn nhớ chúng ta không , đại ca ?
Lảo xà ích bổng nạt lớn :
- Nhớ gì chứ , nó sẽ nhớ gì ư ? nhớ Thiên Ma Lảnh của chúng ta sao , nhớ 200 huynh đệ đã chết của chúng ta à , hay là nhớ mẹ của nó , người đang chạy trốn góc bể chân trời . mạng sống chỉ còn tính từng ngày sao , muội ơi là muội …
Lảo lại rút cái bình gốm ra tu thêm một hơi …. Con ngựa vẩn cố gắng từng bước từng bước cơ hồ như nó không còn cảm giác gì .
Gió vẩn réo rắt , buốt lạnh làm tấm rèm cũ kỷ bay phần phật , trong xe một thằng nhóc độ chừng năm tuổi đầu cạo trọc nằm ngủ vùi trong lòng người đàn bà vừa nói lúc nảy , nó mặc một cáo áo rộng màu xanh lý trên ngực áo có thêu một con chim phượng đang sang cánh bay trên một đỉnh núi tất cả nằm gọn trong một hình tròn thêu chỉ đỏ , người đàn bà mân mê từng ngón tay bé nhỏ , mắt nàng đăm chiêu , gương mặt tuyệt đẹp được cố tình làm cho lem luốc , cho ra vẽ dân dã vẩn không dấu được nét kiêu kỳ của một mệnh phụ , một người quyền qúy … họ đi đâu , họ đang chạy trốn ?
Hay là họ đang dời đổi , không ai biết được , kẻ thù đang truy nã họ ? họ là người của giang hồ , người buôn bán rày đây mai đó hay là người của chốn nha môn , có lẻ họ là những người đang bôn tẩu , …
Thằng nhóc chợt cựa mình rồi nó hé mắt cảnh giác nhìn chung quanh , có lẻ cuộc sống trốn chạy đã in sâu trong tìêm thức của nó làm cho nó cảnh giác mọi thứ khi nó vừa tỉnh giấc , không có gì xảy ra , ít ra là cho đến lúc này , khi mọi thứ vẫn đều đều , lắc lư , mỗi khi thức giấc thì nó lại nhớ đến những bóng người đuổi theo , những đường kiếm sáng lòa thường đi kèm những tia máu đỏ tươi từ cổ họng , hay từ bụng , lưng của những “ ma đạo “ như lời của thân phụ nó , lảo xà ích , nhiều lắm những ma đạo đã ngã xuống dưới tay của con người lầm lủi đang ngồi gật gù hóng gió lạnh ngoaì kia …
Nó chợt nhớ có lần một ma đạo đầu cạo trọc quấn quanh thân một tấm vải màu đỏ đã chộp được tay mẹ nó khi bà vẩn còn ôm nó bên hông , tay kia cầm một thanh kiếm mềm oặc phát ra những luồng kiếm khí vùn vụt , một ánh chớp cực sáng màu tím thẩm xuất hiện trong một phần trăm giây , ô không có lẻ là một phần ngàn giây đã cắt đứt tên đầu trọc áo đỏ ra làm hai mảnh, không một giọt máu nào tung tóe như bình thường nó vẫn thấy mổi khi ba mẹ nó đánh nhau với kẻ địch … đến đây nó bất chợt cựa mình , đưa tay sờ lên cái đầu trọc lóc , nó phát ra một tiếng rên ra chiều muốn nhỏng nhẻo , mẹ nó cũng cựa mình , hẳn bà đang mơ màng , hay chìm đắm trong một hồi ức nào đó …
Thiên Ma Lảnh ,một đỉnh núi nào đó nằm trong rặng Thiên Sơn trùng điệp , quanh năm phủ đầy tuyết trắng chập chùng rừng tùng , và thông cổ thụ ,lưng chừng của ngọn Ma Thiên Lảnh thấp thoáng `một bóng ngọn tháp cao vút sừng sửng không biết tòa nhà ấy đã có từ bao giờ mà trông uy nghiêm u tịch ba chữ được viết theo lối thư pháp rất cổ xưa chểm chệ trước ngọ môn : Thiên Ma Giáo .
Thiên Ma Giáo là một môn phái bí ẩn đã có từ lâu lắm có lẻ hàng trăm năm nay , người giang hồ những kẻ kém cỏi chắc chắn không biết gì mà ngay cã những người thâm niên hành hiệp giang hồ cũng rất mơ hồ về môn phái này người ta chỉ nghe loáng thoáng về nó với những người nam và nữ mặc trang phục toàn màu tím sử dụng liểu kiếm hoặc trường kiếm với bộ kiếm pháp kỳ quái và thâm hiểm Tử Ma kiếm Khí nằm trong Thiên Ma thần công với những chiêu thức cổ quái mà mổi khi xuất hiện thì địch thủ thường mất mạng hoặc câm lặng cả đời không còn khả năng tường thuật lại những gì mình đã gặp phải .
Hình như từ trước đến nay những kẻ còn sống nhờ may mắn hay nhờ năng lực chiến đấu của chính bản thân cũng rất ít người ta thường nói tới Giang Nam Ngũ Hiệp trên đường hành tẩu giang hồ một hôm đang ăn nhậu vung vãi trong một tửu quán chung quanh hàng chục ca nhi bóng bảy tay chuốc rượu miệng cười xinh lả lơi bổng xuất hiện một đôi nam nữ , nam vận trang phục màu tím sẩm đầu đội nó cói che kín gương mặt bằng một vuông khăn hờ hững quanh cổ cũng có lẻ vì trời cuối thu chớm đông cũng khá lạnh đối đất phương nam , nử hiệp vận một bộ áo chẻn màu tím sáng cũng đội một cái nón may bằng da cáo tuyết trông lùm xùm nhưng vẫn thấy thấp thoáng một nét tuyệt sắc với ánh nhìn ngỡ ngàng nhưng sắc nét tuyệt đẹp , họ ngồi vào bàn trong một góc khuất chỉ gọi một đỉa thịt dê với một bình rượu họ lặng lẻ ăn hình như không quan tâm đến những lời ồn ào cợt nhã cũa các đại hiệp đang bắt đầu say xỉn , tiếng chọc ghẹo lả lơi càng lúc càng tuôn trào …
Ngũ đệ của Giang Nam Ngũ Quaí …à không ngũ hiệp đã bắt đầu nói năng ngọng nghịu , đại hiệp thò tay vào ngực của một ả ca nử rồi cười tung tóe , ả ca nử hất tay đại hiệp ra rồi tình tứ liếc yêu hắn ra chiều hẹn hò đáp trả .
Rồi ngũ hiệpđứng dậy hơi loạng choạng đi ra sau quát to :
- Tiểu nhị đâu , chết hết rồi á , dắt ta đi nhà xí …
Đại hiệp lào đảo đi ngang qua góc nhà , tiểu nhị lật đật chạy theo hắn tay quàng vai dắt Đại hiệp nhà ta đi ra sau … chừng nửa khắc ngũ hiệp đã quay lại lần này có vẽ đã tỉnh táo hơn , đại hiệp lại đi ngang góc nhà , tử y nử hiệp bất chợt ngước lêm nhìn hắn ánh thu ba chớp nhanh như điện xẹt tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ để hắn mường tượng ra một tuyệt thế giai nhân đang hiện diện ở nơi đây ồ mà không đang hiện diện ở cái trấn đông đúc này.
Dịp may hiếm có đại hiệp tuổi trẻ của chúng ta không thể bỏ lở nên quên mất còn một người đang lặng lẻ ăn nhưng mắt vẩn không rời hắn . Hắn bước đến bên bàn ráng nở một nụ cười tươi nhất trong đời và nồng nhiệt hỏi :
- Qúi nử hiệp từ đâu đến vậy , hình như cô nương không phải người ở đây ?
Tử y cô nương vẩn lặng lẻ cui đầu ăn một miếng thịt dê khá to , có vẽ nàng đang đói lắm nên miếng thịt dê lúc này là quan trọng hơn cái gã to con phốp pháp mặt mày non choẹt đang liêu xiêu đứng bên bàn đang cố gắng làm quen với nàng , mà cũng có thể nàng không hiểu hắn nói gì sất cũng không chừng.
Thấy cả hai vẫn im lặng không đoái hoài tới mình đại hiệp bắt đầu cáu , hắn cố gắng một lần nửa ( thôi mà cô nương , các cô thì chỉ làm bộ vậy thôi , Tất Cửu này từng cua biết bao em rồi mà )
-Qúi cơ nương à , cô nương thật là xinh đep nhưng sao cô em lạnh lùng quá , ta đây chỉ muốn hỏi thăm cô đôi chút thôi mà hehehe.
Tử y nử hiệp ngước đôi mắt màu hạt dẽ tuyệt đẹp lên nhìn hắn trong một giây , không nói gì cả , đại hiệp sủng người vì ánh nhìn huy hoàng đó , nàng chợt lên tiếng , ( giọng nàng mơ hồ như gió thoàng mùa thu ) :
- Ngài cần gì ?
Vị tử y đối diện khẻ cau mày , nhìn nàng ra chiều không nên dây vào cái thứ say xỉn thô lổ , tuy nhiên nàng vẩn ngước nhìn hắn , thêm một giây nửa trôi qua , đại hiệp bắt đầu tỉnh lại , cười to :
_ hehehehe thì ra cô nương không bị câm đó chứ !
Qủa là một cách làm quen mạnh bạo , hẳn đại hiệp tự tin lắm vì những cô em ở cái tửu quán này chỉ cần hắn ghẹo một câu là té xỉu vào lòng hắn và mặc cho hắn làm gì thì làm cơ mà !
Nhanh còn hơn ánh chớp cổ họng của đại hiệp đã nằm gọn trong tay của qúi cô nương , và hai giây sau nàng đã trở về với miếng thịt dê còn gần nửa của nàng
Đại hiệp ú ớ , hẳn vẩn chưa hiểu điều gì xảy ra cho mình , hắn đưa tay lên cổ , vẫn còn , hắn chợt sờ ra sau gáy , vẫn còn , ồ vậy thì cái gì chứ , cô em này dám phạm thượng sờ vào cái bàn thiên ( đỉnh đầu ) của hắn ư ?cái bướu tóc tuyệt trần của hắn mới hồi sang tên tiểu đồng nắn nót búi cho hắn bây giờ nơi đâu rồi nhỉ ?
Ba giây nửa trôi qua , hắn nhìn quanh quất , không có gì , các đại ca của hắn vẫn đang say sưa chọc gái , hắn gầm lên :
- Con nhãi kia , mày dám đụngđến ông à ! ( quả thô lổ thật )
Đại hiệp thò tay ra sau lưng rút nhanh thanh trường kiếm mà mẹ mới mua cho cũng nhanh như chớp ( mất ba giây ) mủi kiếm dí vào cái cổ xinh xắn thon thon màu tuyết , vừa lộ ra vì nàng mới vung tay lúc nãy , nử hiệp vẫn thản nhiên , nàng ngước nhìn lại hắn lần nửa , rồi nàng đưa hai ngón tay mềm , dài không để móng tay và sơn đỏ như những cô gái ở đây mà hắn thường thấy , nàng kẹp mủi kiếm của hắn giửa hai ngón tay xinh ấy và từ tư uốn cong nó lại , nhẹ nhàng dễ dàng như ta uốn cong một tờ giấy , hắn cảm thấy một luồng nhiệt nóng lan tỏa , có lẻ do cái lưởi kiếm cũa hắn đang nóng lên , hắn lại ú ớ lần hai .
Hắn muốn gầm lên lần nửa , nhưng không thành tiếng , đại hiệp thu nhanh kiếm về thuận tay hắn ra một chiêu “long đầu trảm “ trong bộ kiếm pháp Long Bảo thập nhị chiêu cũa bộ võ công Long Trấn Môn mà hắn đã khổ luyện từ lúc lên bảy tuồi , khi ba mẹ hắn dắt hắn đi trên con đường dài và hẹp mà hắn chưa đi bao giờ củng vào dịp cuối thu có lá ngoài đường rơi rụng nhiều và trên không có những áng mây bàng bạc làm hắn nhớ lắm thuở mới đến trường à mà không đến Long Trấn Môn để học võ vì mẹ hắn sợ hắn bị ăn hiếp ….
Người ta nghe một tiếng ặc nho nhỏ , thanh kiếm của ngũ hiệp bổng nhiên khựng lại và nó cong oằn vì lực quán tính quá lớn , ngũ hiệp ú ớ kêu lên một tiếng lớn , lúc này hắn định thần nhìn lại thì mới thấy lưởi kiếm của mình đã bị kẹp chặt bởi hai ngón ( lại hai ngón ! hắn bực quá muốn chửi thề một câu mà không được ).
Nhưng lần này là của đaị ca áo tím , bên bàn của hắn có vẽ các sư huynh của hắn đã bắt đầu thấy thiếu cái sự có mặt của hắn , đại ca hắn là Dương Thần tục gọi Dương nhất bái vì hắn có cái tật vái người ta một cái rồi mới giết , Dương đại ca gọi lớn :
- Tất Cửu đâu rồi … đệ chết giẩm với em nào rồi phải không , vừa nói hắn vừa cầm cái tô đựng rượu chếch choáng đi sang bàn của nhị vị tử y .
Ngũ hiệp mặt trắng bệt ra vẫn đang cố hết sức rút thanh gươm ra khỏi hai ngón tay kia , nhưng không sao nhúc nhích , Dương Thần đã nhìn thấy sự việc , hắn hơi ngỡ ngàng một tí , rồi quát to :
- Buông tay ra , vừa nói hắn vừa xông lên tung ra một quyền nhằm ngay mặt tử y nam nhân đang kẹp hai ngón tay với lưởi kiếm , tử y nhân hơi nghiêng đầu tránh cú đấm thôi sơn , và lẹ làng dùng cánh tay còn lại vuốt nhẹ theo cánh tay của Dương Thần , hắn mất đà chúi nhủi và nhanh như chớp vị tử y kia đã khẻ điểm nhẹ vào lưng của hắn , Dương Nhất Bái kêu lên một tiếng ặc té nhào xuống và nằm im không động đậy . Tất Cửu vẩn còn ú ớ , mọi việc diển ra quá nhanh và hắn chợt hiểu hôm nay đã gặp đại cường địch , điều mẹ hắn lo sợ đã thành sự thật , hắn bị ăn hiếp không phài một mình mà còn có cả đại sư huynh của hắn nửa .
Lúc này bọn Giang Nam Ngũ Hiệp còn lại ba tên cả ba đã tuốt gươm ra và cùng xông lên , tử y nam nhân đứng bật dậy bằng một thân pháp nhanh nhẹn một cách kỳ quái , tử y nam nhân đã biến mât ra khỏi ba ánh nhìn đỏ ngầu của tam hiệp một luồng chỉ phong tím thẩm sắc bén chợt chớp sáng ba thân thể đổ nhào không một tiếng động , không một tiếng rên rỉ hay một tiếng kêu đau đớn nào có thể nghe thấy ngoại trừ cái giọng gió thoảng mùa thu của cô nương mặc áo tím :
- Đại ca , đi thôi !
Tử y nam nhân khẻ lấy ra một nén bạc để lên bàn , hai cái bóng tím vút ra cửa , cà tửu quán đang sửng người vì không biết chuyện gì vừa mới xảy ra nó nhanh quá , thần bí qúa , các cô nương kỷ nữ bắt đầu hét lên … cả bốn sư huynh của Tất Cửu đều đã chết , thật nhanh và họ chắc chẳng hiểu vì sao mình chết , chắc chắn thế , bây giờ Tất Cửu đã hơi hoàn hồn hắn biết mình còn sống , may quá , nhưng hắn vẩn cứ ú ớ , có thể cú chộp vào cổ họng của vị cô nương kia đã làm hắn câm vĩnh viển , hắn rùng mình và khuỵu xuống ...
Sau này rất lâu hắn vẫn không nói được , hắn muốn viết ra , kể lại câu chuyện .
Nhưng hắn nuối tiếc vì thuở lên bảy hắn được dẫn đi ttrên con đường dài và hẹp tới Long Trấn Môn chứ không phải trường học nên chữ nghĩa của hắn kém quá không thể kể lại , diển tả lại sự việc nên mọi thứ mà hắn trải qua không làm sao nói được, ngoại trừ tên tiểu nhị người đã dắt hắn đi nhà xí chứng kiến sự việc và từ đó giang hồ bắt đầu biết đến đôi nam nữ hành tung bí ẩn ra tay tàn độc ấy, họ đặt tên cho cặp đôi ấy là Tử Y song Ma ...
Thiên Ma Gíaó đuợc hình thành khoảng 300 năm nay , tính ra nó có bề dày lịch sử không thua kém các đại môn phái như Võ Đang , Không Động , Thiếu lâm …là mấy . Thiên Ma Giáo chủ đời đầu tiên là do một đại sư người A Phú Hản có tên là Bất y Nặc theo phái mật tông nắm giử , ban đầu đây là một giáo phái tu khổ hạnh với các phương pháp tu luyện thiên về Đạo , là nơi phát xuất bộ võ công bí hiểm Thiên Ma Trảo mà ta đã thấy công hiệu của nó đối với các anh em nhà Giang Nam Ngũ Hiệp .
Thật ra để tu luyện đạt được 10 thành công lực của bộ võ công như vừa nói không phải dể dàng gì , ngay cả trong Thiên Ma Gíáo chỉ từ Thập Lục Trấn Giáo Đại Sư trở lên mới có thể có nội lực như thế và cũng vì là một môn phái lấy tu luyện là chính nên Thiên Ma Gíao chúng ít khi hành tẩu giang hồ và cũng vì Thiên Sơn quá hẻo lánh , ít người lui tới nên hàng trăm năm nay giang hồ trung nguyên hầu như biết rất ít về họ cho đến khi xảy ra việc Giang Nam Ngũ Hiệp như chúng ta đã biết…
Lại nói về Tử y Song Ma sau khi rời thị trấn cả hai dùng khinh công vút đi như một làn khói , chẳng mấy chốc đã đến một đỉnh đồi , cả hai dừng lại , trời đã ngã về chiều , những áng mây tím thẩm như bao trùm không gian tỉnh mịch u buồn , từng đàn chim mờ xa đang quay đầu về tổ , Bất Yến chợt lên tiếng :
_ Khúc đại ca , vẩn không có tung tích gì cũa quí lảo trấn môn cả , sư huynh à .
Khúc Chương Lâm hơi trầm ngâm :
_ Lảo sư Bất Chấn Hạp hành tẩu giang hồ đã từ lâu , bao năm nay không về bản giáo , hôm nay chúng ta vâng lệnh Giáo Chủ đi tìm lảo sư qủa là mò kim đáy biển thôi …
Nói đoạn chàng thò tay lấy ra một ống quyển nhỏ xíu bằng đồng được chạm trổ rất đệp , có khắc hình một con chim phượng hoàng sãi cánh bay trên một đĩnh núi , Khúc Chương Lâm chăm chú nhìn cái ống quyển nhỏ xíu ấy một lúc rồi khẻ thở dài , Bất Yến cau mày nhìn chàng , đoạn nàng cất giọng lần này không còn gió thoảng mùa thu nửa , mà là một giọng trong trẽo âm vang tronng chiều thinh vắng:
_ Lâm huynh à , theo muội chúng ta cứ đi tìm , tìm mãi nếu không gặp lảo sư thì coi như chúng ta cũng một cuộc hành du học hỏi ngoài đời vậy … nói xong nàng cười sảng khoái nhớ lại chuyện hồi trưa ở tửu quán , bất giác nàng lấy tay vuốt tóc , nàng hình dung cái vẽ ú ớ của tên quái hiệp mập mạp khiến nàng bật cười khanh khách , có lẽ nàng không biết hắn bây giờ đang ngẩn ngơ như người mất trí , không hiểu vì sao mình bổng trở thành người “ ít nói kiệm lời “ và các đại ca nhị ca tam ca tứ ca bổng đùng đùng lăn ra chết , có lẽ hắn tự hỏi ai sẽ là người dắt hắn đi chơi , bênh vực hắn mỗi khi bị giang hồ hiếp đáp….
Khúc Chương Lâm nhìn nàng , chàng hơi thoáng ngỡ ngàng nhưng kịp trấn tỉnh , chàng hỏi :
_ Muội đang nhớ đến bọn người ấy à ?
Bất Yến bật cười to :
_ Hồi trưa làm gì mà chàng ra tay nặng thế , ba tên kia chắc khó toàn mạng …
Chuơng Lâm bất giác đỏ mặt một chút , chàng khộng nói , quay nhìn về phía mặt trời đang từ từ rơi xuống rặng núi xa xa , vài giây sau Chương Lâm khẻ nói :
_ Ta sợ bọn chúng làm nàng bị thương …
Bất Yến cười rất tươi :
_ Ai làm muội bị thương được , dù sao muội của huynh cũng là cháu của Đại Giáo Chủ mà ….nàng lại cười . lần này nàng lại đỏ mặt hình như còn đỏ hơn Chương Lâm khi nảy …
Cả hai đứng lặng một chút , chiều đang xuống hẳn , những vệt mây tím vắt ngang cuối chân trời , xa xa một đàn sếu đang bay về tổ , trời chiều nhuốm màu thê lương ánh sáng tím làm tím sẩm hơn hai bóng người đang lưu lạc giang hồ họ đang tìm người , tìm một điều mà họ còn chưa hiểu hết , một trận mưa máu gió tanh đang sắp nổi lên , mà hiện giờ thì như những cơn sóng ngầm cuồn cuộn chuẩn bị phun trào , nếu có ai đó sau này làm một cuộc thống kê đo đếm thì có lẻ bốn sư huynh đệ nhà Giang Nam chính là những nạn nhân đầu tiên …
Chiếc xe ngựa vẫn kẻo kà kẽo kẹt bước từng bước chậm rải trong tuyết , thằng nhóc đầu trọc chợt cựa mình , thiếu phụ cũng như bừng tỉnh , nàng như vẩn còn choáng váng với những hồi ức của quá khứ , nàng sửa lại cái áo cho con trai , đoạn nàng hỏi vọng ra :
_ Khúc huynh , chàng có mệt không , đễ muội thay một lát …
Lảo xà ích tằng hắng một tiếng , vụt roi một cái rồi nói to :
_ Không mệt đâu , nàng cho con ngũ một tí nửa rồi chúng ta sẽ tìm quán trọ .
Thế rồi mọi sự trở nên im lặng , Bất Yến tựa nhẹ vào thành xe , nàng khẻ thở dài , rất nhẹ có lẻ nàng sợ thằng bé hay lảo xà ích nghe thấy . những hồi ức lại tràn về , những hồi ức như những bức tranh được tô điểm bằng những mảng màu sáng tối tương phản , bức tranh giang hồ đã nhuốm máu tươi , bức tranh lại vừa được quét thêm một màu máu cũa 200 đồng đạo Thiên Ma Giaó . thế lực nào ghê gớm đã có thể gây ra trận mưa máu đối với Thiên Ma Giaó và khiến cho hai cao thủ áo tím phải bôn tẩu chân trời góc bể ?
Bất yến và Khúc Chương Lâm nhún mình bay vút xuống chân đồi , khi họ đến thị trấn thì trời đã tối hẳn, họ chọn một cái quán nhỏ có vẽ tồi tàn . Chương Lâm kiếm một góc khuất cã hai có vẽ đã thấm mệt vì những việc vừa xảy ra , chàng kêu tiểu nhị đem ra hai tô cháo nóng , một dĩa thịt bò với hai cái bánh bao , một bình rượu ngang còn nóng .
Cả hai lặng lẻ ăn uống , một hồi sau áng chừng đã no nê và mệt đứ đừ , cả hai đứng lên , Bất Yến hỏi tiểu nhị :
_ Nhà ngươi có biết quán trọ nào gần đây không , tiểu nhị lật đật :
_ Khách quan nếu muốn thì chúng tôi có cho trọ đấy ạ , chỉ sợ không được như ý khách quan thôi ạ .
Chương Lâm khoát tay , cả hai đi lên gác , căn phòng trọ nhỏ hẹp , hăng mùi ẩm mốc , có lẻ củng ít được sử dụng , Bất Yến cười rất tươi :
_ Muội sẽ ngủ trên giường , còn huynh thì …
_ Dưới đất , Chương uể oải tiếp lời ra chiều cam chịu , mà có lẻ chắc cái sự ngủ của hai người như thế này diển ra đã lâu nên chàng có vẽ mặc nhiên chấp nhận .Bất Yến nói thêm :
_ Muội tắm xong là ngủ liền nghe , huynh gác trước nhé .
Hóa ra mổi đêm hai anh chị phải phân công gác ! có lẻ giang hồ hiểm ác , cường địch ma đạo như rươi nên hai cao thủ Thiên Ma Giaó đi ngủ phải có gác cửa !
Những tia nắng đầu ngày làm Bật Yến tỉnh giấc , nàng khẻ nhìn sang bên , Khúc Chương Lâm vẩn nửa ngồi nửa nằm dựa vách tường , buồi sáng có vẽ thanh bình , thị trấn bắt đầu thức giấc , có tiếng tiểu nhị vọng lên :
_ Mời quí khách xuống nhà dùng bữa sáng ạ
Bất Yến lay Chương Lâm , chàng giật mình rồi chàng ngọng ngịu :
_ Huynh ngủ quên , mệt qúa .
Bất Yến sửa sang lại trang phục , cả hai xuống nhà , tửu quán đã có vài người ra dáng nông dân ngôi rải rác , tiếng nói chuyện , ăn uống sì sụp làm cho tửu quán sinh động lên. Bổng có tiếng bước chân lào xào , tiếng va chạm lách cách của đao kiếm vang lên , ba người ăn mặc theo lối con nhà võ , lần lượt bước vào , người thứ nhất tướng tá thấp đậm mặt đen có râu rìa trông dử tợn , người thứ hai cao lêu nghêu có gương mặt choắt cheo , y để một hàng ria mỏng , khác với tên râu rìa dắt một thanh bảo đao có cán vàng chạm trổ rất đẹp , tên này đeo một thanh kiếm dài , người thứ ba tầm vóc trung bình tên này mặt mày trông rất giảo hoạt , y có cặp mắt ti hí kéo dài với cái miệng cá ngảo vừa xấu vừa ác , cả ba ồn ào ngồi , một tên quát tiểu nhị đem rượu thịt ra nhanh.
Khuc Chương Lâm ăn uống chậm lại , chàng đang lắng nghe những điều mà bọn này đang nói .
Tên râu rìa tợp một ngụm rượu nuốt cái ực , hắn khà một tiếng ra chiều khoan khoái , rồi nói khá lớn :
_ Hôm nay quả là ngày vui vẽ , ta khoái quá đi mất , Cung Lảo Chủ hắn thật là biết điều . Tên nhỏ con tiếp lời :
_ Hắn có hứa xong việc thì sẽ trả cho ta 1000 lượng bạc , hehehehe ta sẽ qua Động Đình chơi một tháng !
Tên cao kều vẩn trầm ngâm không nói gì , hắn chỉ gật gù , đoạn hắn hạ giọng nói nhỏ :
_ Việc bắt hai tên ma đạo giết Ngũ Quái Giang Nam không phải dễ , bọn này thân thủ kỳ quái , vừa ra chiêu là chết người liền , cái cần là chúng ta phải biết được tông tích của bọn chúng ….
_ Hồ huynh nói phải , việc Huyền Cơ Thủy Cung nhờ chúng ta làm không phải là dễ , ( tên nhỏ con giảo hoạt lên tiếng ) chúng ta cần gặp Đại Bất Tri Liễu Trường Giang đễ hỏi hắn về Ma chỉ của bọn này , từ đó mới có thể biết bọn chúng là ai mới đối phó được , 1000 lượng bạc theo đệ vẩn là chưa đủ …
Óc của Khúc Chương Lâm chợt lóe sáng , à thì ra ba tên này đang truy lùng mình , nhưng tên Cung Lão Chủ của Huyền Cơ Thủy Cung là ai , có quan hệ gì với Ngũ Quaí Giang Nam mà hắn phải nhọc lòng như thế , và Đại Bất Tri là ai mà bọn chúng có thể hỏi , những câu hỏi như thế cứ vang lên trong đầu của chàng .
Bất Yến cũng vừa ăn vừa vận dụng cách không nhập âm với Chương Lâm :
_ Huynh à , ta đi theo bọn này …
Chương Lâm khẻ gật đầu , chàng ra hiệu cho tiểu nhị tính tiền rồi nhẹ nhàng đứng lên , hôm nay cả hai không mặc áo tím , Bất Yến mặc một bộ đồ vải thô màu xám nàng vói lấy cái nón vải trùm lên đầu , Chương Lâm mặc một bộ đồ của nông phu màu đen , cả hai chỉ có tay nải , không thấy vũ khí gì , cã hai lặng lẻ rời khỏi quán , họ đi một đoạn rồi dừng lại , Chương lâm nói khẻ với Bất Yến :
_ ta kiếm chổ khuất , chờ bọn chúng , co lẻ chỉ cần theo bọn chúng đến nơi ở cũa Đại Bất Tri Liểu Trường Giang là có thể hiểu rỏ mọi chuyện và sau đó triệt hạ bọn săn mồi này , tuy nhiên còn một khả năng nửa là chận bắt bọn chúng tra khảo để hỏi cũng được không mất công theo dỏi , Chương Lâm nói điều này với Bất Yến , Nàng cau mày rồi đáp :
_, Phạm sát giới khi chúng chưa tấn công là ta phạm giáo qui Nếu bọn chúng chống cự ta lại phải ra tay , như `vậy có thể làm rùm beng trên giang hồ sau này ta khó bề che giấu tung tích , việc tìm được Bát Chấn Hạp lảo sư của chúng ta sẽ khó hơn và việc này có thể làm Lão Giaó chủ không vui đâu …
Năm xưa Bất Chấn Hạp theo phò Thiên ma giáo chủ Bật Y lạp Na khi còn rất nhỏ tuổi . Bật y lạp na là giáo chủ đời thứ năm của Thiên Ma giáo , kể từ khi Thiên ma giáo rời A phú hản đến lập giáo tại Thiên sơn , Bất Chấn Hạp là đệ tứ trấn môn lão sư một trong tứ đại trấn môn cũa Thiên Ma Giaó võ công cực kỳ thâm hậu , năm mươi năm trước đã cãi lời Giáo chủ xuống núi đi theo một trong thập tứ đại hành cung nữ là Quan Ngọc đồ đệ cũa Hành cung nghe nói ở đâu đó trong vùng Tuyết sơn , một môn phái không kém phần thần bí chỉ toàn là trinh nữ , nghe đồn do một quí nhân trong triều bị thất sủng lập ra …
Việc Thiên Ma giáo cữ Tử Y Song Ma Bất Yến và Khúc Chương Lâm đi tìm Bất Chấn Hạp thật ra không ai biết tại sao , có lẻ chỉ có Bật Y Lạp na giáo chủ là người biết rõ lý do , nó có liên quan đến việc tồn vong của Thiên Ma Giaó , mà đây cũng là điều đã được Bật y Nặc sáng lập môn phái đã dự báo truớc khi dẩn giáo chúng bỏ chạy từ A phú hãn để trốn họa diệt vong từ hơn 200 năm trước...
Trở lại với hai người Bất Yến và Khúc Chương Lâm đang bàn bạc cách thức đối phó với bọn người lúc sáng , Khúc Chương Lâm gật đầu ra chiều đồng tình , cả hai nép vào một góc phố , giả như hai nguời nông dân đang ngồi nghỉ chân .
Lại nói về bọn râu rìà nọ , khi đã ăn uống no nê , bọn chúng lục tục đứng lên , rời khỏi quán , chúng cỡi những con ngựa khá tốt có xuất xứ từ vùng quan ngoại Tất nhỉ đan , chúng thong thả rời thị trấn , Bất Yến Và Chương Lâm dùng Thiên Ma bộ cước thủ đuổi theo , lúc ẩn lúc hiện , đi một lúc lâu bọn Tam Bộ Đầu ( tên râu rì có tên là Cổ chung Song dùng đại đao như đã nói ở hồi trước , tên thứ hai cao kều dùng trường kiếm tên là Hồ Đoản tên thứ ba là Đại Câu Phàm vũ khí của hắn là một cặp song chùy to đùng có vẽ khá nặng so với thân hình của gã …
Tử Y Song Ma lặng lẻ đi theo bọn Hồ Đoản , Cổ Chung Song và Đại câu Phàm suốt một buổi sáng , đến khi trời đã xế trưa ,bọn tam bộ đầu này dừng chân bên một cánh rừng , Đại Câu Phàm uể oải tuột xuống ngựa , y lấy bình rượu đem theo từ lúc sáng tu một hơi, Hồ Đoản và Cổ Chung Song cũng làm tương tự , bọn chúng buộc ngựa trong một bóng râm rồi lăn đùng ra ngũ…
.
Thế còn nhị vị Tử Y của chúng ta thì sao ? Khúc Chương Lâm bay vút lên tàng một cành cổ thụ , Bất Yến cũng ở ngay một tán cổ thụ xum xuê , cả hai lấy bánh bao đem theo ra khẻ ngồi ăn , bọn tam bộ đầu này võ công cũng khá cao cường nếu tiếng nhai nhóp nhép cộng với tiếng bao tử đang réo sôi của hai vị Tử Y có thể làm cho bọn chúng cảm nhận được thì chắc có đanh nhau to .
Mặt trời đã dịu , cái nắng oi bức của mùa hè ban trưa đã giảm nhiều , bọn Hồ Đoản lần lượt thức dậy , Cổ Chung Song hự một tiếng rỏ lớn và nói :
_ Hồ Huynh , ta đi luôn hay tối nay ngủ lại Nguyệt Phong Quán ! ?
Nói xong y cười khùng khục , Hồ Đoản và Đại Câu Phàm cùng cười lớn , bọn chúng đang hình dung cái tửu quán đầy ắp quần hồng tha thướt dập dìu , rượu thịt no say và một đêm bất tận … Hồ Đoản ra chiều suy nghĩ , hắn thấy rằng nếu tôi nay không đến Liểu gia trang thì bọn chúng sẽ ghé Phong Nguyệt , nhưng Phong nguyệt quán thì cách xa Liểu gia trang độ 20 dặm , đến sáng mai sẽ mất khoảng ba giờ đễ đến gặp Liểu Trường Giang , nếu lảo này không có ở nhà thì công toi , hắn quyết định :
_ Không được , chúng ta phải gặp Liểu lảo đầu trước , hỏi xong rồi quay sang Phong nguyệt cũng còn kịp …
Cổ Chung Song và Đại câu Phàm tiu nghỉu , tuy vậy bọn chúng cũng còn cố vớt vát :
_ Ngưoi nói thì nhớ đấy nhé . đại gia đây thấy khó chịu lắm rồi ..
Hồ Đoản cười nhạt , y thầm nghỉ : bọn ngu xuẩn như chúng mày chỉ lo chơi gái , ăn nhậu , biết đến bao giờ mới mong mở mày mở mặt trên chốn giang hồ , y nhớ lại ngày đầu bôn tẩu giang hồ y cũng đã tham gia nhiều vụ kiếm chác cũng khá nhiều , kết được nhiều bạn hắc đạo là phần lớn , nhưng càng ngày y càng nhận thấy những kẻ có máu mặt trên chốn võ lâm đầy gian trá này chính là bọn thụ hưởng nhiều nhất , những kẻ thừa hành làm thuê như hắn ví dụ như vụ Giang Nam Ngũ Quaí này mà hắn nhận lảnh từ tay Huyền Cơ Cung Chủ chắc cũng chỉ là phần nhỏ , nhưng cái được của Cung Chủ là cái gì thì hắn chưa biết , lúc đầu hắn cũng hơi thắc mắc về quan hệ giửa Huyền Cơ Cung với bọn Giang Nam Ngũ Hiệp , nhưng hắn đã cho qua vì hắn chỉ nghỉ đến tiền mà thôi , bọn Cổ Chung Song và Đại Câu Phàm chỉ là hạng không có nảo , xong việc hắn sẽ từ giả bọn chúng , nếu tiện thể thì sẽ đưa bọn chúng xuống nhậu với lảo Diêm vương hoặc chơi gái dưới Thủy Cung cho xong !
Nghĩ đến đây Hồ Đỏan thấy khoan khoái quá bèn huýt sáo một tiềng , con ngựa có màu lông đen tuyền chạy ngay đến , hắn thoắt lên lưng ngựa rồi phi nước đại chạy trước , bọn Cổ Chung Song va Đại Câu Phàm củng nhanh không kém , bọn chúng phi ngựa rất nhanh và hai vị Tử Y của chúng ta còn nhanh hơn chúng , họ bay vút ra khỏi tàn cây làm kêu lên một tiếng động lớn , bầy chim ngủ trưa cũng ào bay ra nghe xôn xao một vùng , Hồ Đoản hơi nhíu mày nhưng rồi hắn cũng bỏ qua cái tiếng chim bay ào ạt lúc đó …
Cả bọn phi nhanh về hướng tây nam , Khúc Chương Lâm và Bất Yến vận hết bảy thành công lực trong Thiên Ma Cước Thủ đuổi theo nhưng cũng giử một khoảng cách khá an toàn …
Độ chừng hai canh giờ thì đến một vùng đất bằng phẳng nằm bên một giòng suối xa xa là những ngọn đồi nhấp nhô , Chương Lâm bất giác tự nhủ : không biết nơi đây là đâu , Đại Bất Tri Liểu Trường Giang là người thế nào , và chàng phải đối phó ra sao khi tiếp cận hắn ?
Bọn tam bộ đầu ghìm ngựa lại , chúng đi thong thả và rẻ vào một con đường mòn hai bên cây cối mọc um tùm , Khúc Chương Lâm và Bất Yến phải lùi lại ra xa hơn , hai anh chị tản ra chạy dọc theo hai bên đường mòn , đi một khúc thì gặp một vườn cây sum suê , một mái nhà tranh khá lớn với một khoảng sân rộng nằm sau một khung cửa tò vò , đàng trước treo một cái biển gổ có khắc bốn chử theo lối chử triện : Bất Tri , đắc Trí …
Bọn Hồ Đoản , Cổ Chung Song và Đại Câu Phàm dừng hẳn lại cách xa cái cổng tò vò khoảng mười thước , chúng bổng trở nên khúm núm rụt rè khác hẳn cái vẻ ngông nghênh thường ngày , Cổ Chung Song cất tiếng , một giọng nói nhu mì dễ thương nhẹ nhàng phát ra :
_ Hồ Đại Ca vào trước đi …
Hồ Đoản trợn mắt , y thình lình được lên chức đại ca hồi nào vậy cà ?
Khẻ cười nhạt một tiếng , y phất tay :
_ Để ta vào trước …
Nói đoạn y run run hai đầu gối một tí rồi chập choạng bước vào , y bước đến cái cửa tò vò , tằng hắng một tiếng rồi cố gắng lấy một cái giọng bình tỉnh vừa đủ lớn , nói vọng vào cái sân không một bóng người:
_Liểu Chân Nhân có ở nhà không ạ , vừa nói hắn vừa bước vào ,hắn bước được hai bước thì bổng dưng hắn kêu ối một tiếng rồi ngồi thụp xuống … chứng kiến cảnh đó Cổ Chung Song và Đại Câu Phàm xanh hết mặt mày , dợm bước thối lui. Khúc Chung Lâm và Bất Yến cũng thoáng ngạc nhiên , chưa kịp có phản ứng thế nào thì thình lình có một tiếng nói trầm đục của một kẻ chắc lâu ngày không nói chuyện với ai lên tiếng :
_ Các ngươi là ai ? đến đây có việc gì ?
Có lẻ Hồ Đoản đả hoàn hồn , hắn lắp bắp :
_ Đệ .. đệ tử … đệ tử …
_ ồ ! ta có đệ tử sao , cái giọng kia vẩn sắc lạnh .
Hồ Đoản chợt run hơn , hắn cố gắng trấn tỉnh , dù gì thì mình cũng là đại hiệp (sic ! ) dọc ngang nam bắc , tại sao lại run như thế hử !?
Hắn cất tiếng , giọng nói đã ôn tồn hơn :
_ Bọn thiểu nhân tại hạ có điều muốn hỏi , xin chân nhân ra ơn chỉ giáo ..
Hắn vừa nói xong lồm cồm đứng dậy , cung tay bái kiến ra chiều đầy thành ý và thống thiết lắm!
Tiếng nói chợt im bặt trong ba giây , rồi vụt một cái một thân thủ phi phàm mặc một bộ đồ dài sọc phết gót màu xanh da trời xuất hiện thình lình như vừa từ một cỏi nào ,.
Một lảo nhân già khằn , rất già với bộ râu trắng dài đến bụng , tay cầm một cuố n sách mỏng nhưng khá dài có bìa làm từ da hươu đã lên nước bóng loáng …
Khúc Chương Lâm và bất Yến vận công bế hô hấp để không có một nhịp thở nào lọt ra ngoài vì cả hai đều biết rằng vị chân nhân này võ công cực kỳ thâm hậu , chả trách bọn Hồ Đoản sợ mất vía …
]
`Lúc này bọn Cổ Chung Song và Đại Câu Phàm đã bước từ từ vào trong sân , cả hai không ai bảo ai khom người vái một cái thật dài lảo nhân áo xanh kia và lí nhí lện tiếng :
_ Bọn tại hạ yến kiến lảo nhân gia
_ Các ngươi muốn gì ? lảo giả áo xanh lạnh lùng cất tiếng .
Hồ Đoản lúc này đã lấy lại được bình tỉnh , hắn khẻ nở một nụ cười cầu tài rồi cung tay vái lảo già một lần nửa rồi nói :
_ Thưa Liểu đại chân nhân , bọn tại hạ có nghe giang hồ đồn rằng đại nhân thần thông quảng bác , trí lực như biển cả , nên bọn tại hạ có một điều nhỏ mọn muốn thỉnh giáo …
Hồ Đoản bỏ lửng câu nói để xem chừng phản ứng của Liểu trường Giang , lảo nhân gia hôi cau mày , phất tay nói :
_ Ngươi biết luật lệ rồi chứ … được lời như cởi tấm lòng , cá đã cắn câu phải tranh thủ giật ngay , nghỉ xong Hồ Đoản nở tiếp một nụ cười đến tận mang tai , lật đật móc ra từ trong áo một ống quyển nhỏ bằng trúc già đen bóng , cơ hồ nó đã có trên cái cỏi đời này rất lâu rồi .
Lảo già Liễu Trường Giang khẻ liếc nhẹ cái ống quyển , gương mặt của lảo có vẽ giản ra , Hồ Đoản lật đật dâng hai tay cái ống quyển đó và nói :
_ Trong này là bức Hắc Thố hí bạch ngọc nổi tiếng , tại hạ xin kính biếu cho chân nhân thưởng lãm …
Liễu Trường Giang đưa tay đón lấy ống quyển , lảo nhẹ tay lấy bức tranh bằng lụa khẻ giủ nó xuống ngắm nghía một hồi , rồi nói :
_ Thế người muốn hỏi gì ?
Hồ Đoản hựm một tiếng lấy giọng rồi từ tốn nói :
_ Thưa lảo gia , tại hạ đến đây kính mong lảo gia chỉ giáo cho một vài điều mà bọn tại hạ rất nóng lòng muốn biết !
Đâu phải chỉ bọn Hồ Đoản nóng lòng , mà Tử Y Song Ma nhà ta cũng hồi hộp muốn nghe không kém , Liễu Trường Giang khẻ nhíu mày , Hồ Đoản nói tiếp :
_Cách đây mấy ngày tại Long Trấn Môn có xảy ra lưu huyết , bốn người của Giang Nam Ngũ Quai à mà quên ( Hồ Đoản lật đật chửa lại ) Ngũ Hiệp ạ , bốn người này đã bị đã thương và chết ngay ạ , ( y nhấn mạnh )…
Vừa nói y vừa móc từ trong áo ra một cái áo màu trắng ngà may bằng lụa và nhìn kỷ thì thấy có một cái chấm mờ mờ …y nói tiếp :
_ Dạ đây là cái áo của Nhất Quaí à mà không dạ nhất hiệp Dương nhất Bái ạ ( y hấp tấp sửa lại ) xin chân nhân xem ạ , nói xong y kính cẩn đưa chiếc áo cho Đại Bất Tri Liễu Trường Giang, lảo Đại giơ một tay cầm lấy , liếc nhẹ lên lưng áo , lảo nhìn chăm chú vào lưng áo …
Bất giác Khúc Chương Lâm đổ mồ hôi trán , trong đầu chàng cảnh tượng Dương Nhất Bái ra quyền thôi sơn vào mặt chàng và hứng lấy Thiên Ma Trảo Công của chàng ngã sấp mặt chết không kịp ngáp , tất cả diển ra nhanh như chớp trong đầu chàng…
Bất Yến cũng hồi hộp không kém , mọi việc như một ký ức nhanh chóng tràn về tâm trí nàng , có tiếng tằng hắng của Liễu Trường Giang , sắc mặt của lảo chuyển từ đỏ bừng rồi dần dần sang màu trắng bệt cuối cùng là xám xịt , lảo lắp bắp , nói không thành tiếng …
Hồ Đoản vô cùng ngạc nhiên với thái độ kỳ cục của lảo , một đại gia danh trấn giang hồ , người thong thiên đắc địa , cổ kim làu làu như lảo lại võ công cao cường với pho “ Nhất bộ tam chiêu tứ tử “ thượng mã phong ý quên Thượng quan phong đồ của lảo oai trấn cả một vùng , võ lâm trung nguyên cũng e dè vậy mà lảo thấy cái gì trên chiếc áo của Dương Nhất Bái ?!
_ Cáiiiii…..này…..à ….mà …..lảo ngưng lại ( Khúc Chương Lâm bực quá cái thằng cha này câu giờ hoài , Thiên ma Trảo Công chớ có gì mà lảo cứ rặn mãi ...) lảo nói một hơi :
_ Nó thuộc về một võ công xa xưa cũa một Ma đạo võ lâm tên là Bất Y Nặc , hắn thường dùng một chiếc đủa
( ô ! cái này mới à nha ! Khúc Chuơng Lâm bật kêu lên trong đầu , cả Bất Yến cũng thế , vì từ xưa tới giờ nàng chưa hề nghe Đại Tổ Sư dùng đủa làm binh khí bao giờ , à mà hắn dám gọi tổ sư của nàng là ma đạo ! ) làm vũ khí , võ công của tên Ma đầu này với chiếc đủa của hắn cực kỳ ghê gớm , một khi vũ khí cũa hắn đã phát tác thì hầu như không ai sống sót
( Bất Yến thấy người lâng lâng , lổ mủi nàng hơi nở bự ra , đại tổ sư làm nàng cảm thấy thơm lây ! ) Giang Hồ Võ Lâm đã đặt cho hắn một cái tên Tử Y Ma Vương , nghe đâu hắn ẩn dật trong một vùng núi non hiểm trở Thiên Sơn ….
Đến đây Liễu Trường Giang bổng ngừng nói , y trầm ngâm một hồi lâu …. Bọn Hồ Đoản , Cổ Chung Song và Đại Câu Phàm nghệch mặt ra uống lấy từng lời của Liễu Trường Giang như các ấu nhi nghe kể chuyện cô tấm cô cám vậy !
Khúc Chương Lâm và Bất Yến cũng sửng sốt không kém với những thông tin mà lảo đưa ra , quả thật đi một ngày đàng học một sàng khôn !
Chàng cũng thầm thán phục tri thức giang hồ của Liểu Trường Giang , nó ngược lại với cái tên Đại Bất Tri mà lảo tự đặt cho mình , bất giác Chương Lâm thấy mến nhân vật này , mặc dù thông tin lảo không hề cho không …
Lảo hắng giọng nói tiếp :
_ Tử Y Ma Vương thành lập Thiên Ma Giaó , vô cùng thần bí , võ công kỳ quái , Ma không là Ma , Đạo cũng không phải Đạo , Võ Lâm giang hồ lúc bấy giờ có người đòi tận diệt họ , trong đó có Không Động , Võ Đang , Thiếu Lâm , Nga My , và Huyền Cơ …( Khúc Chương Lâm chợt sáng bừng ra ! ) Thủy Cung ( đến đây thì tới phiên bọn Hồ Đoản sáng bừng tâm trí , bọn chúng đang hiểu dần dần ra câu chuyện mà bọn chúng đang làm , tuy nhiên cả bọn vẩn thủ khẩu như bình , giả như không liên quan …)
Những việc này đã xảy ra từ lâu ,từ hơn 200 năm trước đã xảy ra rồi , từ đó đến nay đã có ít nhất hai lần Liên Minh Ngũ đại môn phái tìm cách đánh Thiên Ma Gíao , núp dưới danh nghĩa “ thượng đạo diệt ma “ nhưng thực chất là muốn tìm kiếm chiếc đủa của Tử Y Ma Vương Thiên Ma Giaó chủ Bất Y Nặc …
Cái binh khí cổ kim chưa từng có đó như một ma lực hấp dẩn giang hồ võ lâm , tương truyền là do một dị nhân truyền lại cho Bất y Nặc và cũng từ đó phát sinh Thiên Ma Thần Công ….
Nói đến đây thì Liễu Trường Giang chợt im bặt , hiện trường bổng im ắng trầm mặc , không ai nói câu nào , mọi người đều bất ngờ với những thong tin mà Đại Bất Tri vừa đưa ra , ai cũng theo đuổi những luồng tư tưởng riêng nhưng đều có chung ý nghĩ thán phục sự hiểu biết cũa Liểu Trường Giang …
Trời chiều một lần nửa lại xuống nhanh, cảnh chiều quê im vắng , những tiếng kêu của bầy chim gọi đàn về tổ vang vọng giửa thinh không , Hồ Đoản không còn hỏi thăm điều gì nửa , y chắp tay vái Đại Bất Tri Liễu Trường Giang rồi quay gót , Đại Câu Phàm nặng nề vác cặp chùy , y khẽ nghiêng mình chào Đại Bất Tri cùng với Cổ Chung Song quay gót ra cổng , tiếng ngựa hí rền vang trong chiều dường như làm không gian ảm đạm thêm lên…
Liễu Trường Giang vẩn đứng bất động , hình như lảo đang suy tư về một điều gì , những thông tin lảo đưa ra để lấy bức tranh lụa Hắc Thố Hí Bạch Ngọc chưa phải là những điều ghê gớm nhất …
Lại nói về Khúc Chương Lâm và Bất Yến dường như bất động từ nảy giờ khi nghe lóm câu chuyện của Liễu Trường Giang về Thiên Ma Giáo mà giờ đây họ mới biết , câu chuyện chiếc đủa dùng làm binh khí của lảo tổ sư Bất Y Nặc quả là một bất ngờ , Bất Yến nhủ thầm khi về lại Thiên Ma Lảnh nàng sẽ hỏi Bá Phụ nàng tức Thiên Ma Giáo Chủ hiện giờ là Vô Ảnh Âm Hồn Bật Y Lạp Na ...
Đợi đến khi Liễu Trường Giang quay vào nhà , Khúc Chương Lâm và Bất Yến cũng nhẹ nhàng khinh công bay vút ra khỏi Liễu Gia … cả hai không ai bảo ai chỉ cắm cuí chạy thật nhanh , Bất Yến dùng cách không nhập âm hỏi Khúc Chương Lâm
_ Ta đi đâu ?
_ Tạm thời ta tìm chổ qua đêm nay , rồi sẽ tìm cách tiếp cận Đại Bất Tri Liễu Trường Giang đễ hỏi về Bất Chấn Nạp lảo sư …Khúc Chương Lâm đáp.
Bất Yến lộ vẽ không đồng ý , nàng nói :
_ Nếu ta không giấu được thân phận thì không nên gặp lào , vì lảo có thể nhận ra đặc điểm của Thiên Ma Giaó nơi chúng ta .
Trầm ngâm một chút , Bất Yến nói thêm :
_Với lại còn bọn Hồ Đoản , bọn chúng sẽ tiếp tục làm gì sau khi đã biết những thông tin mà Liễu Trường Giang đã tiết lộ cho bọn chúng , chúng sẽ trả thù cho Giang Nam Ngũ Quaí hay còn làm gì khác nửa …
Khúc Chương Lâm suy nghĩ một lát rồi chàng đáp :
_ Có lẽ ta nên tiếp tục theo bọn chúng đễ biết nơi chốn và ý đồ của bọn Huyền Cơ Thủy Cung , không chừng qua đó có thể dò la tung tích của Trấn Môn lảo sư .Bất Yến tỏ vẽ đồng tình , cã hai vút bay về phía bọn Hồ Đoản đang nhắm đến…
Cái trấn nhỏ nơi có cái tửu lầu Nguyệt Phong , đang chìm vào bóng đêm với những tiếng cười ngã ngớn của những cô em má đỏ môi hồng và ở đây buổi chiều thì quanh năm không phải mùa đông , vì người ta thường nóng lên với trùng trùng lu hủ chén , điệp điệp phấn son thơm phức say đắm lòng các đại ca , đại hiệp đang bôn tẩu giang hồ một hôm dừng gót phiêu du uống vài lu rượu ôm vài em mà ca bài “ tẩu tẩu vi hành , Giang hồ mộng điệp , một khắc năm canh , Chim bằng gảy cánh ….”
Bây giờ lại nói về chuyện của Ngũ Hiệp Giang Nam , từ sau khi gặp đại nạn , Long trấn Môn mà đứng đầu là môn chủ Long Đầu Đao Trương Thất Tú rất căm giận vì đồ đệ của mình bổng dưng bị đại địch làm cho câm lặng không nói nên lời nào , Trương gia rất oán hận trong lòng , sục sôi ý chí báo thù , bốn huynh đệ của Tất Cửu thì đã an giấc ngìn thu mà tung tích đại địch để lại là chiếc áo của Dương Nhất Bái thì bọn Hồ Đoản mươn đến nay chưa trả , Trương Thất Tú rất bực mình , mới đây vợ của Nhất Bái là Quaí Diện Hồng Cô Vi Thúy Oanh
Đã đến tìm lảo để hỏi cho ra tung tích của kẻ đã thủ ác với chồng của mụ , đó là chưa kể nhiều em ma nữ chốn giang hồ , ngày thường gian díu với hắn cũng tạt ngang hỏi thăm làm Trương Thất Tú thêm bực bôi , có lẻ do Tất Cửu thì không bao nhiêu nhưng sỹ diện võ lâm thì nhiều , nhất là cái thằng cha Dương Nhất Bái nhiều em út kia làm hắn nhớ đến cái gương mặt trèn trẹt với cái lổ mủi vừa to vừa hỉnh của hắn làm mấy em chạy dài , kể cả mấy em trong hồng lâu tửu điếm …
Đang ngồi u buồn ngó quanh quất mấy cái lu hủ men xanh ngọc vẽ các hiệp lữ đang múa đại đao ( những lu hủ này là do bọn đệ tử ngoại môn của hắn đem biếu nhân ngày sinh nhật của môn chủ , bọn chúng biết môn chủ rất tự hào về bộ đao – kiếm pháp Long Bảo Thập Nhị Chiêu cũa mình nên đã vẽ vào đấy hình ảnh Trương lảo gia đang ra oai với những chiêu thức của hắn ) nhìn những hình ảnh đó lòng của Trương Môn Chủ càng thêm ấm ức , mong ngày diện kiến kẻ thù cho bọn ấy biết thế nào “Long đầu trảm” Long giáng đả sơn “ Long tiềm thuốc bắc à mà quên “Long tàng Bắc hải” , nói chung là nhiều Long lắm !
Bổng có tiếng cồng trầm đục vang vọng vào sân , quái ! lại gì nửa đây , Trương Thất Tú tự nhủ , hắn ngoảnh lại nhìn ra phía ngoài , một tên gia đinh chạy vào tay cầm một phong thư , y kính cẩn đưa bằng hai tay cho Trương Thất Tú , hắn đở lấy , khẻ liếc qua hắn thấy chỉ một chữ Huyền , vậy là có tin tức rồi , Trương Thất Tú biết bọn Hồ Đoản đang thực hiện dịch vụ cho Huyền Cơ Thuỷ Cung , hắn quay sang hỏi tên đệ tử :
_ Người đưa thư còn ở đây không ?
_ Dạ không ạ , hắn nói phải đi ngay , không chào Môn chủ được ạ . tên đệ tử trả lời.
Trương Môn Chủ quay bước vào nhà trong , hắn ngồi xuốngmột cái đôn , chậm rải mở thư ra đọc :
_ “ Kính Trương huynh , kể từ dạo ấy , bần đạo đã không gặp Trương Môn Chủ nhưng trong lòng vẩn còn bừng bừng cái hỏa khí như nắng hạ ( Trương Thất Tú chửi thề mẹ kiếp , cái thằng cha này dài dòng quá , chắc ở với mấy em lâu qúa , bị nhiểm ! ) của những ngày chúng ta kết hợp truy đuổi quái ma đến Thiên sơn , nay bổn cung nghe đồn có bọn ma đầu đã lưu huyết qúi đệ tử của Long Trấn Môn , trong lòng rất lấy làm căm giận , nhân có bọn Hồ Đoản , Cổ Chung Song và Đại Câu Phàm là thân hửu lâu năm của bổn cung (!) Trương Thất Tú đọc đến đây thì lẩm nhẩm : “ mẹ kiếp cái tụi giang hồ thám tử chuyên chọc gậy bánh xe này mà gọi là thân hửu ! … “ Trương Thất Tú đọc tiếp : “ tiếp sức nên đã có chút ít manh mối , nay bần đạo muốn gặp Môn Chủ để hội nghị bàn cách truy tìm lũ ma này , nếu Môn Chủ đồng ý thì ba ngày nửa tại Cửu Tuyết Đàm xế 20 dặm về phía nam Long Trấn Môn chúng ta sẽ phó hội cùng với một số hào kiệt năm xưa … Mong Môn Chủ thuận ý . Kính thư Huyền Cơ Thủy Cung Chủ Càn Khôn Thượng Đạo Mặc Ưng Công cẩn ký.
Vùa coi xong Trương Thất Tú lên tiếng thóa mạ :
_ Mẹ kiếp cái lảo ma đạo này , muốn dây máu ăn phần thì nói mẹ nó ra , làm bộ hoài ! đến đây thì người viết xin lổi quí độc giả bỏ qua cho cái tật lổ mảng của Long Trấn Môn Chủ vậy .
Hai ngày sau đó , Long Trấn Môn rộn rịp hẳn lên , các đệ tử của Long Môn tập trung sửa sang nhà cửa , làm lại cửa nẻo , thay các ổ khóa , cắt đặt canh gác nghiêm ngặt , các đệ tử ngoại môn cũng tề tựu về , các binh khí được đem ra lau chùi sáng bóng , tại sao vậy cà ? Long Trấn Môn gặp đại cường địch hay chuẩn bị chiến tranh với ai nhỉ ?
Năm xưa , nói là năm xưa nhưng cũng đã 40 năm có lẻ rồi , cái thũa ban đầu không hề có cái gì lưu luyến ấy là lúc giang hồ võ lâm đang sôi sục đại cuộc “ Thượng đạo diệt ma “ do Tâm Không Đại Sư cũa Thiếu Lâm Tự cùng với Thiền Đức Chân Nhân của Không Động lại thêm có Vô Cực Đạo Lã Thị Sư Thái của Nga My chủ xướng cùng với nhiều môn phái nhỏ khác như Huyền Cơ Thủy Cung , Long Trấn Môn , Thanh Thành , thậm chí những môn hộ xa xôi như Tuyệt Hồn Cốc nơi ngoại Mông cùng với Âm Dương Cửu Đàm tại Băng Đảo ….
Bây giờ chúng ta quay trở lại với Long Trấn Môn và Huyền Cơ Thủy Cung , Long Trấn Môn khởi thủy là một võ đường nhỏ do Long Đao Trương Thất Truyền lập ra , trải qua nhiều năm gầy dựng , Long Trấn Môn cũng khá thành danh trên giang hồ , bên ngoài thì lập môn truyền võ nghệ , nhưng thực ra thì Long Trấn Môn làm chuyện bảo tiêu , làm dịch vụ đao kiếm những chuyện mà giang hồ thường cho là hắc đạo … Trương Thất Tú là con trai độc nhất của Trương Thất Truyền với một hành cung nử mà người ta không biết tên chỉ gọi là Xủ Đạo Cô ( bởi vậy Trương Thất Tú không lấy gì làm đẹp trai lắm ! ) trương Thất Tú đến nay ngoài bốn mươi mà chưa có gia thất , không ai hiểu tại sao , Trương Thất Tú thường giao du với bọn ma đạo trên giang hồ tuy nhiên tại trấn này thì Long Trấn Môn vẩn giử không để điều gì ảnh hưởng đến dân chúng …
Huyền Cơ Thủy Cung tọa lạc tại Bích Đầm một nơi nhiều sông súôi , Huyền Cơ Thủy Cung do Dương Nhất Chỉ Tôn Đào năm xưa vì té xuống Lưu Gia Tuyền một ngọn thác trong Bích Đầm nên tình cờ nhặt được Dương Nhất Chỉ bí kíp không biết của ai , đem luyện thành Dương Nhất chỉ Huyền Công , Thần công trấn Môn cũa Huyền Cơ Thủy Cung về sau này …
Đến đời Cung chủ thứ hai là Nhất Thủ Thần Chỉ Dư Đắc Chí một hôm rảnh rổi ngồi chơi nơi linh đài trước cửa Thủy Cung và tọc mạch xem xét cuốn Bí Kíp trấn môn thì y phát hiện ra một phụ lục giấu sau bìa sách trong đó ghi vỏn vẹn hai câu : “ Dương Nhất Chỉ Công , Hùng oai thiên hạ , Âm Hàn Băng Chưởng Danh trấn võ lâm “ theo câu chữ viết như trên thì ngoài cuốn Dương Nhất Chỉ bí kíp phài còn một quyển về Âm Hàn Băng Chưởng mà chắc chắn phải là quỉ khốc thần sầu , kể từ đó Dư Đắc Chí chuyên tâm tìm kiếm cuốn võ công đó vì y cho rằng nếu Huyền Cơ Thủy Cung có cả hai quyển như đã nói thì chắc chắn sẽ xưng đế trên chốn giang hồ , và lúc ấy y sẽ bắt Thiếu Lâm , Không Động , Nga My …. Phải quì xuống trước Huyền Cơ Thủy Cung Chủ Nhất Thủ Thần Chỉ Dư Đắc Chí …
tuy nhiên suốt cuộc đời của lảo vẩn không thấy tăm hơi , lảo lật tung hết mọi ngóc ngách trong Cung , cung giáo chúng không hiểu Giáo Chủ của mình có mát dây hay không khi tối ngày cứ quanh quẩn , ngó tới ngó lui hết trong cung rồi đến ngoài cung … than ôi cả đời của Nhất Thủ Thần Chỉ Dư Đắc Chí đã hoang phí vì cái sự tìm kiếm đó , mà khổ nổi y lại không dám nói ra với ai , nói ra lở nó phổng tay trên thì công cốc à , chán chê rồi y lại dò tìm trong Dương Nhất Chỉ bí kíp , dĩ nhiên là chẳng được gì , thế là một hôm y nổi khùng vung tay đánh một chưởng trong Dương Nhất chỉ vào một hang động , hang động đổ sụp hiện ra một lổ sâu hun hút , thế là Cung Chủ nhà ta mừng húm chắc “nó “ ở trong này , lảo phi than xuống … từ đó không ai biết là Nhất Thủ Thần Chỉ có trở lên hay không , hay là lảo đã vớ được Âm Hàn Băng Chưởng bí kíp rồi lẩn đi đễ luyện công cũng không chừng ? hay là lảo chết mất ở dưới đó , giáo chúng của lảo đa phần là đàn bà con gái , nhát gan nên cũng vài cô nương lớn tuổi thương tình Cung Gíao Chủ phi thân xuống rồi không thấy lên , có lẻ đã cùng Giaó chủ ở lại vui vầy à mà không luyện công cũng nên !
Lâu quá không thấy Nhất Thủ Thần Chỉ trở lại , Cung Gíao chúng suy tôn Càn Khôn Thượng Đạo Mặc Ưng Công lên thay , tới đây chúng ta tạm ngừng nói về Huyền Cơ Thủy Cung , nhửng hồi sau sẽ biết thâh thế sự nghiệp của Mặc Ưng Công vậy…
Lại nói về Long Trấn Môn ngày phó hội đã điểm , tờ mờ sáng Long Môn Chủ đã thức dậy , tối hôm qua y đã không nhậu như thường lệ , Môn Chủ nhà ta đi ngủ sớm , hôm nay Long Môn chộn rộn khác thường , Trương Thất Tú bước ra đại sảnh , y thét gọi nha đinh inh ỏi , tối nay trương Thất Tú sẽ đi cùng với 20 cao thủ của Long Trấn Môn , y ngồi thừ trên cẩm đôn , y đang suy nghỉ về vai trò của Long Trấn Môn trong cuộc tranh đấu sắp đến , y nhớ lại năm xưa y theo cha là Trương Thất Truyền truy sát bọn Thiên Ma Giáo trên Thiên Sơn phải nói là bọn ma đạo này võ công rất thâm hậu , quần hùng chết vô số kể , bọn Thiên Ma Giáo cũng thiệt hại nặng nề , tuy nhiên mục tiêu cuối cùng là trừ khử tận gốc Thiên Ma Gíao không thành vì môn chúng và đệ tử các phái bỏ mạng nhiều khiến những kẻ còn lại nhụt chí và bỏ chạy khi Quang Kiếm Đoạn Hồn Bất Nan Hạp dùng binh khí bí hiểm của lảo giết chết nhiều cao thủ giang hồ …
Bây giờ cuộc mưa máu của Long Trấn Môn sẽ do y trực tiếp chủ trì , y không sợ nhưng y băn khoăn liệu Long Trấn Môn còn tồn tại sau cuộc tranh hùng này không ? Cuộc chiến năm xưa đễ lại nhiều di hại cho các môn phái , Thiên Ma Gíao thì rút sâu vào Thiên Sơn , địa thế vô cùng hiểm trở khiến ngay cả các danh thủ của Không Động , Thiếu Lâm cũng phải bỏ cuộc , hôm nay y biết chắc rằng thông tin về bọn Thiên Ma Giáo đã có , y phác thảo trong đầu cái kế họach của riêng mình …
Ngày thứ ba , trời dần sụp tối , Long Trấn Môn đèn đuốc sáng choang , môn đệ cắp binh khí đi đi lại lại như chiến tranh cận kề . Long Môn Chủ cùng bọn đại đệ tử đang ăn uống , bọn chúng nốc rượu ừng ực , la hét như sấm dậy , tất cả bọn chúng biết đêm nay chưa phải là chiến tranh , chỉ hội họp thôi mà , chỉ là do Long Môn Chủ của chúng tánh cẩn thận kỷ lưởng mà thôi , có tên còn nói thầm :
_ Môn Chủ xuất trận lần đầu sau nhiều năm chỉ đâm chém qua quýt thôi mà …
Trong cái chộn rộn của đêm nay người ta còn thấy Ngũ Quaí Giang Nam được người nhà dìu đến , y ngồi ăn uống ngấu nghiến và ú ớ trả lời khi có người hỏi thăm , dĩ nhiên là chẳng ai hiểu tường tận y nói gì , trong lòng y cũng cảm thấy vui vì y cho rằng bọn người ngồi đây đang chuẩn bị trả thù cho y , “ hy sinh “ vì y , Tất Cửu cũng nhớ đến các huynh đệ kết nghĩa với hắn , nhớ Dương Nhất Bái hay vái người một cái rồi vung đao chém liền , nhớ đến các huynh đệ cùng y rong ruổi giang hồ , chọc gái , mải lộ , đánh nhau , nói chung là làm nhiều việc cùng nhau rất là thân thiết …
Đến giờ ! một môn chúng có giọng tốt nhất Long Trấn Môn chuyên báo canh giờ cho toàn thể Long Môn đã hét lên , mọi người ngẩn ra một chút xíu , các cao thủ của Long Môn lụ ctu5c đứng dậy , Long Trấn Môn Chủ Long Đầu Đao Trương Nhất Tú đứng phắt dậy , y nói to , có lẽ để động viên môn chúng lấy khí thế giương oai trước các phái khác :
_ Anh em ! hôm nay ta phó hội thượng đạo diệt ma , phải làm cho quần hùng kiêng nể chúng ta , không bàn lui , không thoái thác , Long Trấn Môn tuy nhỏ nhưng anh dũng kiên cường không nhỏ , theo ta !
Trương Thất Tú khoát tay rồi đi ra trước , đám đệ tử hăng hái đi theo , khí thế trông như xuất quân đánh giặc , thật là hào hùng lắm lắm !
Cửu Tuyết Đàm nằm chếch phía tây Long Trấn khoảng 20 dặm , nếu đi ngựa sớm lắm cũng phải mất 1 canh giờ , Cửu Tuyết Đàm thường ngày chỉ là một chiếc đầm rộng lớn , lụp sụp nước bên cạnh một khoảng đất bằng phẳng , một vạt rừng thưa chạy dọc lên phía tây với xa xa là những ngọn đồi mấp mô , quả là nơi lý tưởng để tụ họp.
Một đoàn khoảng 7, 8 người mặc những chiếc áo dài màu trắng có những đường viền màu vàng thêu hoa hòe hoa sói coi đỏm đáng , đi đầu là một đại gia ốm nhách cao nhòng , tay phe phẩy một chiếc quạt lông chim chẳng biết chim gì , coi bộ ung dung tự tại , theo sau là toán người mà bây giờ nhìn kỷ ra thì thấy có khoảng 3 đạo cô tóc búi dấu trong chiếc khăn màu trắng áo cũng thêu hoa văn chỉ vàng xem ra rất hoa mỹ … đoản người đi đến bãi đất trống thì dừng lại , vị đại gia e hèm một tiếng rồi y cất cái giọng nhẹ nhàng từ tốn nói :
_ Các đệ tử , Thủy Cung ta đợi ở đây , các đệ tử tản ra canh phòng cho cẩn thận …
Các đệ tử nam liền tản ra bốn phía mổi người một góc , 3 đaọ cô còn lại cũng làm thành hình tam giác để bảo vệ cho Cung Chủ.
Cung Chủ Mặc Ưng Công có gương mặt khá đẹp trai , với hàng ria mép đen tuyền trên cái miệng mỏng hơi rộng tạo cho hắn có vẽ mặt hơi giảo hoạt , nhưng nhìn chung thì cũng có thể cua được vài cô nếu hắn không đi tu đạo ( cái này thì người viết không đoan chắc lắm vì Huyền Cơ Thủy Cung của hắn đàn bà con gái cũng không phải là ít , chẳng biết lửa có gần rơm hay không …)
Có lẻ Thủy Cung đến sớm , vẩn chưa có ai , không biết trong 3 môn phái mà hắn mời có đến kịp hay không , Thủy Cung Chủ lẩm nhẩm tính toán _ “ Long Trấn Môn ở gần có lẽ sắp đến , còn Thất Hùng của phái Côn Lôn hơi xa có lẽ sẽ trể một chút , … Minh Đạo Thiền Viện của Minh Công Viện Chủ Đoàn Mạo Siêu có lẽ sẽ trể lắm đây …. Vừa nghĩ Mặc Ưng Công vừa cúi đầu đi tản bộ , 3 đạo cô cũng giử đội hình di chuyễn theo , nếu từ trên không trung nhìn xuống ta sẽ thấy những hình người của Thủy Cung đang sắp xếp thành một trận đồ được gọi là Âm Dương Nhất Điểm Trận một trận đồ vừa công vừa thủ với vòng ngoài là tứ trụ ( bốn người bốn góc ) vòng trong là 3 người lập nên tam đỉnh ( ba chân kiềng của chiếc đỉnh ) Nhất điểm chính là Thủy Cung Chủ Càn Khôn Thượng Đạo Mặc Ưng Công tay đang phe phẩy chiếc quạt lông , theo như hình đồ ta sẽ thấy Dương đang chìm trong Âm , trận đồ sẽ biến đổi tùy theo trận địa hoặc trận chiến , khi thì Âm bao bọc Dương lúc thì ngược lại , bây giờ chắc ta đã hiểu vì sao Huyền Cơ Thủy Cung tuyển vừa nam vưa nữ làm giáo chúng , đây là một trận đồ hết sức lợi hại vì kết hợp cái mềm dịu của âm công cũng như cái cương cường của Dương tính vậy .
Chừng một khắc sau , quả nhiên đoàn người ngựa của Long Trấn Môn cũng trờ tới , Trương Thất Tú dùng bộ pháp Long Môn nhún bay khỏi mình ngựa , y xoay một vòng trông cũng khá đẹp mắt ( có lẻ vì có các đạo cô xinh đẹp của Thủy Cung chăng ? ) y nhẹ nhàng đáp xuống cách Mặc Ưng Công chừng 10 thước , các đệ tử Long Môn cũng lục tục xuống ngựa .
Trương Thất Tú vòng tay thi lễ với Mặ Ưng Công :
_ Tại hạ Trương Thất Tú cung kính Thủy Cung Bang Chủ !
Tất cả trên dưới 20 môn đệ Long Môn cũng cung tay làm theo Long môn Chủ , xem bộ Mặc Ưng Công có vẽ thỏa mản vì thấy mình được trọng nễ , y từ tốn chắp tay nói :
_ Bần đạo xin kính chào Long Môn Chủ …
Các đệ tử của y cũng làm theo . sau khi đã chào hỏi nhau rất tương kính , Long Trấn Môn Chủ Long Đầu Đao Trương Thất Tú cất giọng , giọng y làm ra vẽ trầm hùng có cái oai trấn của một đại hiệp ( các đạo cô đang giương mắt nhìn y chớ bộ ! ) :
_ Long Môn tại hạ hôm nay rất vinh hạnh được Huyền Cơ Thủy Cung mời phó hội , nhớ năm xưa tại hạ theo chân phụ thân cùng quí vị đánh đuổi ma giáo , chút kỷ niệm đó vẩn làm tại hạ nhớ mãi ( đến đây y khẻ liếc mấy đạo cô một cái )
Chút ân tình này đã khiến tại hạ không ngần ngại khi Qúi Cung Chủ có lời hiệu triệu …
Càn Khôn Thượng Đạo Mặc Ư ng Công nghe đến đây liền lật đật chắp tay nói liền :
_ Không dám , không dám , Môn Chủ thật quá lời , bổn cung chỉ vì nghe tin Ma Giaó quay đầu lại và đã gây ra oan nghiệt khíên đệ tử quí Long Môn lâm nạn , nện bần đạo cho rằng đã đến lúc chúng ta cần liên kết ngay , nhớ năm xưa Thiếu Lâm cùng với Võ Đang , Nga My , Không Động lien kết làm thủ lỉnh võ lâm mà vẩn thất bại , Đại cuộc lần này cần phải có sự thay đổi , chắc Long Môn Chủ cũng đã nghĩ tới ?
Y vừa nói vừa cung kính chắp tay xá Long Môn Chủ , ánh nhìn của y không ngừng lay động … vừa lúc đó , có tiếng sáo dìu dặt khoan thai cất lên , nghe càng lúc càng tới gần , chẳng mấy chốc một nhóm chừng ba người ăn vận theo kiểu đạo tràng , áo dài trắng bay phất phới thoắt một cái đã xuất hiện nơi vạt cỏ , Long Môn Chủ Trương Thất Tú vừa dợm trả lời Thủy Cung Chủ Càn Khôn Thượng Đạo Mặc Ưng Công cũng phải bỏ lửng để quay lại nhìn …
Thủy Cung Chủ vừa thấy những người mới đến đã lật đật vòng tay vái chào , miệng nói lớn :
_ Qủa là Minh Đạo Thiền Viện đã đến , bần đạo xin cung thỉnh Minh Công Viện Chủ giá lâm !
Người thứ 3 đến sau của nhóm 3 người là một lảo nạp lùn tịt , thân hình tròn trịa , lảo ta có một hàm râu trắng khá dài tóc bạc phơ búi cao phía sau ót coi kỳ cục , Minh Công Viện Chủ dùng một cái bút lông to và khá dài làm binh khí , lảo một tay quắp cái bút ra sau lưng , một tay giơ chưởng chắp ra trước ngực , miệng không ngừng lắp bắp :
_ Không dám , không dám …
Các bên quần hùng vừa vái chào nhau vừa tung hô ríu rít , ngay lúc đó người ta thấy hai bóng người dùng khinh công đang tà tà đáp xuống , có tiếng kêu lên :
_ Đến rồi , đến rồi … Thất Hiệp Côn Sơn đến rồi …
Tuy gọi Thất Hiệp nhưng hôm nay chỉ xuất hiện có hai người , Thủy Cung Chủ có vẽ hơi thất vọng , nhưng lảo trấn tỉnh ngay , Thất Hùng Côn Lôn khá nổi tiếng trên chốn giang hồ , là một võ phái thuộc chính đạo , nổi danh với Nhị thập Lục Thông Thiên Kỳ Kiếm , hôm nay chắc cũng không ngờ lại phải giao du với một vài anh em võ lâm không lấy gi làm “Chính Đạo” cho lắm chắc cũng hơi e dè cho nên khi vừa mới đến , người thứ nhất ăn vận võ phục màu tía với thắt lưng màu nâu đậm tay y cầm một thanh trường kiếm đích thị là thanh Đoạn Hồn Kiếm lùng danh võ lâm và đích thị y là Đoạn Hồn Kỳ Kiếm Lâm Mã Chấn nhị hiệp , còn kẻ kia đích thị là Tứ Hiệp Song Tử Kiếm Mai Viên Hồng Cô , liếc nhìn quần hùng một cái thật nhanh rồi y hướng vào Thủy Cung Chủ và Minh Công Viện Chủ nói lớn :
_ Côn Lôn Phái xin hân hạnh kính chào chư vị Môn Chủ , đoạn y quay sang khẻ cúi mình chào những người còn laị :
_ Bổn phái xin chào chư vị …
Long Đầu Đao Trương Thất Tú cãm thấy bị khi dễ , y rất bực bội , mẹ kiếp , y chửi thề trong bụng : “ chúng mày là cái đám hửu danh vô thực thôi , năm xưa sư phụ chúng mày là Thông Thiên Địa Tạng Bành khoái Khẩu à mà quên Bành Khoái Hạc ( y sửa lại ) bị Quang Kiếm Đoạn Hồn Bất Nan Hạp Thiên Ma
Gíao Chủ chém một phát đứt lìa tay trái phải đem về Côn Lôn cấp cứu chớ hay ho gì , nghĩ đến đây y thấy phấn chấn trở lại bèn cung tay lẩm nhẩm :
_ Không dám , chào nhị vị đại hiệp ( y lại chửi thề mẹ kiếp , một nam một nữ đi đêm không biết ra làm sao .. ) y quên mất Côn Lôn nhị hiệp đi phó hội cũng như y đấy thôi , y nói xong bèn liếc khẻ Mai Viên Hồng Cô một cái , xem coi có đẹp không , cũng tạm tạm y kết luận .
Thật ra Song tử Kiếm Mai Viên Hồng Cô năm nay cũng đã 40 xuân xanh nhưng vẩn rất đẹp , nếu không muốn nói là sắc nước hương trời , nhưng vì Long Môn Chủ nhà ta vì còn hậm hực bởi Nhị Hiệp Đoạn Hồn Kỳ Kiếm Lâm Mã Chấn lộ vẽ coi thường y khi không chào danh tánh của y khi nảy , nên y hạ bậc dung nhan của Hồng Cô xuống hai ba bậc !
Thủy Cung Chủ Mặc Ư ng Công nhìn bao quát quần hùng mới đến và y e hèm lấy giọng rồi nói :
_ Huyền Cơ Thủy Cung bổn phái rất lấy làm vui mừng vì các chư đồng đạo giang hồ đã thương tình không ngại đường xá xa xôi cách trở nhận lời mời của bổn cung , đáng lẽ bổn cung phải tiếp đón chư vị anh hùng trọng thể hơn tại một nơi lịch sự trang trọng chứ không như thế này … ( y ngừng một chút nhìn quanh rồi tiếp tục ) nhưng vì đễ bảo toàn bí mật đại cuộc bên chúng ta phải gặp gở ở nơi đồng không mông quạnh này , rất mong chư vị thứ lổi , bổn cung hứa sẽ đền đáp lại quí vị vào một dịp khác không xa vậy …
Côn Lôn nhị hiệp và Minh đạo Viện Chủ cũng như Long Trấn Môn không ngừng khoát tay “không dám không dám …”
Thủy Cung Chủ tằng hắng rồi nói tiếp :
_ Mấy hôm trước đệ tử của Long Trấn Môn của Môn Chủ Long Đầu Đao Trương Thất Tú đại hiệp đây ( y vừa nói vừa đưa tay giới thiệu một cách long trọng về phía Trương Thất Tú , có lẻ y cũng nhận ra điều gì khi nảy rồi ) thọ nạn cùng với bốn huynh đệ của y là Giang Nan Ngũ Hiệp , các huynh đệ kết nghĩa của y đều thất bại nhanh chóng trước cường địch và chết mà không kịp phản công … ( nói đến đây lại dừng lại để nhìn xem phản ứng của quần hùng ) y nói tiếp :
_Riêng Tất Cửu thì bị một trảo công của nữ ma đầu làm cho câm lặng vỉnh viển ( quần hùng đều ồ lên kinh ngạc ) thấy mọi người đã chú ý , Mặc Ưng Công nhỏ giọng lại , nói tiếp “
_ Bần đạo sau khi nghe hung tin , cũng đã có nhờ anh em Hồ Đoản , Cổ Chung Song cùng với Đại Câu Phàm là những thám tử giang hồ chuyên nghiệp dò la tin tức , và tin tức cho thấy tuyệt trảo công giết chết tứ đại hiệp Giang Nam và làm cho Ngũ Hiệp Tất Cửu bị câm là thần công ma đạo của Thiên Ma Giaó….
Quần hùng rúng động !