Khi đôi vợ chồng Li BáctÆ¡n và IÄ‘a bước ra khá»i phòng thay quần áo, đám phụ nữ Mỹ Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i dưới bóng rặng cây "hao" bao quanh bãi tắm cá»§a khách sạn Môn Ä‘á»u khẽ thốt lên: "A!" Và há» tiếp tục tá» thái độ như thế suốt trong lúc đôi vợ chồng BáctÆ¡n Ä‘i ngang qua chá»— há», nghỉ để ra phÃa bá» biển. Anh chồng chắc gì đã tạo cho hỠấn tượng mạnh đến như váºy. Những phụ nữ Mỹ nghỉ ở đây đâu thuá»™c loại ngưá»i phải thốt lên "A!" khi nhìn thấy má»™t ngưá»i đà n ông mặc đồ tắm biển, cho dù đấy là má»™t chà ng trai tuyệt diệu, vạm vỡ và rắn rá»i Ä‘i nữa. Tháºt ra má»™t thân thể hoà n chỉnh đến như thế sẽ phải là m cho bất kỳ huấn luyện viên bÆ¡i lá»™i nà o nhìn thấy cÅ©ng phải thở dà i má»™t cách hà i lòng sâu sắc. Nhưng những huấn luyện viên ấy sẽ không kêu "A" lên như đám phụ nữ trên các bãi tắm, bởi vì những ngưá»i phụ nữ nà y đã bị xúc phạm đến những tình cảm tốt đẹp nhất.
ChÃnh chị vợ anh, IÄ‘a BáctÆ¡n má»›i là ngưá»i là m cho đám phụ nữ kia khó chịu và lo lắng. Há» dè bỉu chị. Há» chê trách má»™t cách dứt khoát, ngay từ khi má»›i nhìn thấy chị lần đầu. Há» chÃnh là những ngưá»i có biệt tà i tá»± lừa dối bản thân. Há» tưởng tượng ra rằng, bá»™ đồ tắm cá»§a chị là m há» chướng mắt. Nhưng PhrôidÆ¡ đã có lý khi ông quả quyết rằng, má»—i khi đụng đến vấn đỠgiá»›i tÃnh, con ngưá»i ta dá»… có chiá»u hướng dùng Ä‘iá»u mình tưởng tượng ra thay thế cho Ä‘iá»u có tháºt má»™t cách vô tình, rồi lại Ä‘au khổ vá»›i cái Ä‘iá»u do chÃnh mình tưởng tượng ra, không kém so vá»›i trưá»ng hợp khi Ä‘iá»u ấy là có tháºt.
Bá»™ đồ tắm biển cá»§a IÄ‘a BáctÆ¡n rất hấp dẫn, Ä‘an bằng thứ sợi len mầu Ä‘en rất mịn, đưá»ng viá»n và thắt lưng mầu trắng, mở cổ không rá»™ng, hai ống tay rất ngắn và váy cÅ©ng rất ngắn. Dù cho váy cá»§a chị có ngắn đến mấy Ä‘i nữa thì đồ lót dệt kim bên trong vẫn cứ còn ngắn hÆ¡n. Tuy nhiên, ở bãi tắm cạnh đấy cá»§a Câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm, và ở dải cát sát bá» biển có cả hà ng chục phụ nữ ăn mặc còn táo bạo hÆ¡n, nhưng có khiến ai chú ý đến má»™t cách đặc biệt như thế đâu. Äồ tắm cá»§a há» cÅ©ng ngắn cÅ©n cỡn và cÅ©ng ôm chặt lấy ngưá»i như thế, mà lại hoà n toà n không có ống tay, giống như áo tắm đà n ông. Còn cổ, lưng và nách cá»§a há» Ä‘á»u mở rất rá»™ng chứng tá» há» nắm vững thá»i trang năm 1916.
Như váºy, không phải bá»™ đồ tắm cá»§a IÄ‘a là m đám phụ nữ kia khó chịu, mặc dù há» Ä‘inh ninh đúng là như thế. Tháºt ra cái là m há» thấy chướng mắt lại chÃnh là đôi chân cá»§a chị, hay nói cho đúng hÆ¡n, là toà n bá»™ con ngưá»i IÄ‘a, vẻ đẹp rá»±c rỡ cá»§a tÃnh nữ lồ lá»™ đầy quyến rÅ© và khiêu khÃch cá»§a chị. Từ những mệnh phụ tuổi tác và đáng kÃnh đến những bà trung niên và những cô gái trẻ Ä‘á»u cảm thấy rõ rà ng sá»± khiêu khÃch ấy. Há» là những ngưá»i sợ nắng gió Ä‘ang cố bảo vệ tấm thân yếu á»›t, má»m nhẽo và là n da mặt nhợt nhạt cá»§a há» khá»i bị mặt trá»i chiếu và o. Äúng, nhìn chị ngưá»i ta thấy sá»± khiêu khÃch, sá»± thách thức lẫn sá»± khinh miệt đối vá»›i tất cả những nữ đối thá»§ trong cuá»™c già nh giáºt nhá» nhen và chÃnh há» tá»± bầy đặt ra rồi tiến hà nh vá»›i má»™t niá»m tin rằng nhất định há» phải thắng.
Nhưng đám phụ nữ kia không nói thẳng ra Ä‘iá»u ấy. Tháºm chà cả trong ý nghÄ© há» cÅ©ng không tá»± cho phép được thú nháºn Ä‘iá»u ấy. Há» tưởng tượng ra rằng toà n bá»™ tá»™i lá»—i cá»§a cô gái kia là nằm trong bá»™ đồ tắm. Há» lên án nó, là m như thể há» không nhìn thấy hà ng chục phụ nữ khác ăn mặc còn táo bạo hÆ¡n IÄ‘a, nhưng không đẹp đến mức nguy hiểm như chị.
Nếu có cách nà o sà ng lá»c ý nghÄ© cá»§a những vị bảo vệ đạo đức ấy được, thì sẽ Ä‘á»ng lại trên mặt sà ng cái ý nghÄ© ghen ghét thuần tuý phụ nữ: "Không thể cho phép má»™t đứa con gái nà o được xinh đẹp đến thế! Không thể cho phép nó tá»± do khoe khoang toà n bá»™ sắc đẹp cá»§a nó như thế được!" Äể má»™t đối thá»§ nguy hiểm như thế xuất hiện thì liệu còn ngưá»i đà n ông nà o ngó ngà ng đến há» nữa?
Há» nghÄ© như thế là đúng. Bởi vì khi hai ông bà PáttecxÆ¡n tắm xong, nằm nghỉ trên bãi cát bên cạnh con suối, nÆ¡i vợ chồng Li BáctÆ¡n và IÄ‘a lá»™i ngang qua để sang bãi tắm cá»§a Câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm, thì ông Xtenli PáttecxÆ¡n đã nói vá»›i vợ như sau:
- Ôi, lạy vị thánh bảo há»™ nghệ thuáºt và bảo há»™ các cô gái là m đẹp là m mẫu cho các hoạ sÄ©! Bà nhìn kìa, bà đã thấy má»™t cô gái nà o có đôi giò tuyệt diệu đến mức kia bao giá» chưa? Thon, chắc và cân đối kỳ lạ! Như hệt chân con trai váºy! Tôi chỉ má»›i được thấy má»™t đôi giò như thế cá»§a má»™t tay võ sÄ© hạng nhẹ trên võ đà i quyá»n Anh. Nhưng đây lại là đôi giò thuần tuý cá»§a phái nữ! Vì chân phụ nữ có cái dáng khác hẳn chân đà n ông. Kia kìa, đưá»ng cong phÃa trước cá»§a bắp đùi và ở phÃa sau lượn tròn vừa đủ mức cần thiết. Rồi hai đưá»ng cong ấy chụm lại chá»— đầu gối. Mà cái đầu gối má»›i đẹp là m sao! Tiếc mình không có sẵn đất sét ở đây mà nặn.
- Äầu gối cá»§a cô ta tuyệt vá»i tháºt! - bà vợ cÅ©ng thán phục không kém, vì bà ta cÅ©ng là má»™t nghệ sÄ© Ä‘iêu khắc. - Mình nhìn kìa, các má»m xương di động dưới là n da má»›i nhịp nhà ng là m sao! Äầu gối cô ta lại không há» có lá»›p mỡ bao bá»c! Lạ tháºt! - Bà thở dà i, sá»±c nghÄ© đến hai đầu gối cá»§a bản thân. - Chà ! Vừa cân đối, vừa đẹp lại vừa duyên dáng. Äây đúng là sá»± quyến rÅ© cá»§a da thịt. Cô ta là ai thế nhỉ?
Ông Xtenlin PáttecxÆ¡n, mắt không rá»i chị phụ nữ không quen biết kia, sôi nổi biểu diá»…n phần cá»§a mình trong bản song tấu gia đình:
- Bà thấy không? Chị ta không há» có bắp thịt đệm ở phÃa bên trong đầu gối, những bắp thịt đệm khiến cho hầu hết các bà các cô Ä‘á»u trở thà nh cong chân. ChÃnh vì thế đôi giò cá»§a chị nà y y hệt giò con trai: rắn chắc, vững chãi...
- Nhưng lại vẫn là chân phụ nữ: tròn trịa, má»m mại, - bà vợ bổ sung. - Ông thá» nhìn cô ta Ä‘i kìa. Xtenli! Cô ta đặt mÅ©i chân xuống trước cho nên dáng Ä‘i nhẹ như lông chim. Má»—i lần cất bước, cô ta chỉ khẽ nhấc chân lên khá»i mặt đất, tưởng chừng như cô ta bay cao dần lên, và chỉ lát nữa sẽ thoát khá»i mặt đất, bay bổng lên không trung.
Ông Xtenli PáttecxÆ¡n và bà vợ thán phục đến như thế. Nhưng há» là nghệ sÄ©. Mắt há» không giống như dà n pháo đại bác cá»§a những cặp mắt Ä‘ang chÄ©a nòng vá» nÆ¡i IÄ‘a Ä‘ang sắp đặt chân tá»›i, những cặp mắt từ trên hà ng hiên cá»§a Câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm, từ dưới rặng cây hao bao quanh khách sạn bá» biển. Trong câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm Ä‘a số không phải khách du lịch mà những váºn động viên thể thao và những ngưá»i dân đã sống lâu năm ở quần đảo Haoai. Nhưng ngay cả những ngưá»i dân bản địa nà y cÅ©ng phải thốt lên "A".
- Con bé chẳng lịch sá»± chút nà o! - bà Henli Blếch nói vá»›i chồng. Bà là má»™t ngưá»i đẹp đã hết thá»i chừng bốn chục xuân xanh, vốn sinh trưởng ở Haoai và tháºm chà cÅ©ng chưa há» nghe thấy nói đến thà nh phố nghỉ mát OxtendÆ¡ bao giá».
Ông Henli Blếch đưa cặp mắt suy tư và tà n nhẫn liếc nhìn tấm thân sồ sỠđến mức quái gở và bá»™ đồ tắm cổ lá»— cá»§a bà vợ, bá»™ đồ tắm mà đến các nữ tu sÄ© chân chÃnh ở miá»n Tây Anh quốc cÅ©ng chẳng ai buồn chê trách. Hai ông bà lấy nhau từ lâu lắm rồi, lâu đến ná»—i bây giỠông có thể nói toạc ra má»i Ä‘iá»u suy nghÄ© cá»§a mình mà không phải e dè gì hết.
- Nếu so sánh giữa bà ta và cô ấy thì chÃnh bá»™ đồ tắm cá»§a bà má»›i không lịch sá»±. Tưởng chừng như bà quấn những mảnh vải dá»› dẩn ấy và o ngưá»i để che dấu má»™t khuyết táºt xấu xà gì bên trong váºy.
- Cô ta Ä‘i đứng y hệt má»™t vÅ© nữ Tây Ban Nha! - bà PáttecxÆ¡n nói vá»›i chồng. Äể khá»i mất hút bóng dáng cá»§a cô gái đẹp kia, há» cÅ©ng lá»™i qua con suối Ä‘i theo.
- Äúng thế, - ông Xtenli PáttecxÆ¡n tán thà nh. - Tôi cÅ©ng sá»±c nhá»› đến cô vÅ© nữ Extrêlita. Bá»™ ngá»±c đầy đặn nhưng không quá to. Eo nhá» nhưng không nhá» quá, lại chắc nịch như bụng các nhà võ sÄ© quyá»n Anh váºy. Nếu eo không như thế thì cô ta không thể Ä‘i đứng duyên dáng như thế được. Mà bá»™ ngá»±c vá»›i cái eo sao lại cân xứng vá»›i các bắp thịt ở lưng đến thế. Bà có thấy đưá»ng cong ở sống lưng cá»§a cô ta không? Y hệt như lưng vÅ© nữ Extrêlita váºy.
- Ông Ä‘oán cô nà y cao bao nhiêu? - bà vợ há»i.
- Khó Ä‘oán lắm, - câu đáp có vẻ tháºn trá»ng. - Có thể là năm phút má»™t insÆ¡ mà cÅ©ng có thể hÆ¡n thế, đến bốn insÆ¡ không biết chừng. Kiểu Ä‘i cá»§a cô ta dá»… là m ta lạc hướng lắm. Kiểu Ä‘i như bà vừa nói ấy. Äi mà giống như bay.
- Äúng, đúng. - bà PáttecxÆ¡n tán thà nh. - Trông cô ta lúc nà o cÅ©ng như kiá»…ng chân. Chứng tá» cô ta rất nhiá»u sức sống.
Ông Xtenli không đáp lại ngay.- Bà nói đúng, - mãi sau nà y ông má»›i kết luáºn.
- Chị ta vóc ngưá»i bé nhá». Chỉ đến năm phút hai insÆ¡ là cùng. Còn cân nặng, tôi Ä‘oán khoảng trăm mưá»i hoặc trăm linh tám, cùng lắm là má»™t trăm mưá»i lăm pao, không thể hÆ¡n được.
- Cô ta không nặng đến má»™t trăm mưá»i pao đâu, - bà vợ kiên quyết phản đối.
- Là tôi nói khi chị ta mặc đầy đủ quần áo, - ông Xtenli PáttecxÆ¡n nói tiếp. - Vá»›i lại nhìn cách chị ta Ä‘i đứng (do dồi dà o sức sống và mạnh mẽ ý chÃ) tôi tin rằng chị ta không thuá»™c loại ngưá»i nhá» bé đâu.
- Tôi biết loại con gái nà y, - bà vợ gáºt đầu. - Nhìn há» ngưá»i ta có cảm tưởng há» không to lá»›n, nhưng dù sao cÅ©ng trên trung bình. Ông Ä‘oán cô ta bao nhiêu tuổi?
- Vá» tuổi thì chắc bà đoán giá»i hÆ¡n tôi, - ông chồng lảng tránh câu há»i.
- Có thể hai mươi lăm mà cũng có thể là ba mươi tám.
Nhưng ông Xtenli, quên cả lịch sự, không nghe vợ nói.
- Mà không phải chỉ cặp giò! - ông thét lên vẻ thán phục. - Toà n bá»™ con ngưá»i cá»§a chị ta là tuyệt vá»i. Bà nhìn kìa: cánh tay! Từ bà n tay đến khuá»·u tay thì thon nhá», lên gần vai lại thà nh tròn trÄ©nh. Bắp cÆ¡ hai đầu má»›i tuyệt vá»i là m sao! Tôi đánh cuá»™c rằng nếu chị ta lên gân, hai cái bắp ấy sẽ phình ra khá lá»›n cho mà xem!
Bất cứ má»™t phụ nữ nà o, nhất đây lại là IÄ‘a BáctÆ¡n, không thể không nháºn thấy ná»—i chấn động do mình gây ra trên bãi biển Vaikiki. Nhưng Ä‘iá»u ấy không há» là m chị thấy hãnh diện thêm mà trái lại còn là m chị khó chịu.
- Sao hỠđê tiện đến thế nhỉ? - chị cưá»i nói vá»›i chồng. - Em vốn là ngưá»i sinh trưởng ở nÆ¡i nà y, đã sống ở đây suýt soát má»™t phần ba thế ká»· rồi. Ngà y đó con ngưá»i đâu có lố bịch như bây giá». Phải chăng vì ngà y ấy chưa có ai Ä‘i du lịch đến đây. Ngà y nhá» em đã há»c bÆ¡i ở đúng chá»— nà y, ngay trước cái Câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm kia. Em còn nhá»› và o những dịp nghỉ hè hoặc chá»§ nháºt, bố thưá»ng đưa em ra đây. Hai bố con nghỉ trong má»™t túp lá»u lợp cá». Túp lá»u ngà y ấy nếu còn thì nằm ở đúng chá»— các bà ở Câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm Ä‘ang ngồi uống trà kia kìa. Ban đêm lÅ© cuốn chiếu lao xuống chá»— hai bố con nằm. Bố vá»›i em ăn sò huyết, ăn cá sống, suốt ngà y bÆ¡i lá»™i và đánh cá, không mặc quần áo gì hết. Mà bấy giỠđưá»ng xá từ thà nh phố đến đây có ra cái gì. Những hôm mưa to, đưá»ng ngáºp hết, hai bố con em phải vá» là ng bằng thuyá»n, luồn lách qua những tảng đá ngầm rồi và o thẳng bến, ngay giữa thà nh phố Honôlulu ấy.
Li BáctÆ¡n tiếp lá»i vợ:
- Em đừng quên rằng cÅ©ng chÃnh và o thá»i gian ấy, thằng bé mà bây giá» là anh đây nà y, thằng bé ấy đã từng nằm lại đấy liá»n mấy tuần lá»… trong dịp Ä‘i chu du vòng quanh thế giá»›i. Chắc chắn rằng bấy giá» anh đã nhìn thấy em trong đám trẻ con bÆ¡i lá»™i ở đây như cá. Äến bây giá» anh còn nhá»›, ở đây phụ nữ đã cưỡi ngá»±a như đà n ông, trong khi ở các xứ sở khác, mãi khá lâu sau nà y nữ giá»›i má»›i khắc phục được thói uá»· mị và má»›i dám ngồi bá» hai chân sau hai bên lưng ngá»±a. Bản thân anh cÅ©ng đã há»c bÆ¡i ở nÆ¡i nà y. Rất có thể hai chúng mình đã cùng táºp cưỡi trên má»™t ngá»n sóng, và không biết chừng đã có lúc anh té nước và o mặt em và để cảm Æ¡n, em đã thè lè lưỡi ra vá»›i anh...
Vừa lúc ấy, má»™t tiếng "A" rất to, giá»ng khó chịu cắt lá»i anh. Tiếng ấy thốt ra từ miệng má»™t mụ gầy đét, có vẻ là má»™t bà cô già , Ä‘ang phÆ¡i nắng trên bãi cát trong bá»™ đồ tắm dị dạng. Và Li BáctÆ¡n cảm thấy vợ mình co rúm ngưá»i lại như phải bá»ng.
- Anh rất hà i lòng, - anh nói. - Em như thế cÅ©ng là giá»i lắm rồi. Chẳng bao lâu nữa em sẽ trở thà nh gan lì cho mà xem. Cái thái độ vừa rồi đã là m em hÆ¡i khó chịu. Nhưng không sao, cà ng là m em tá»± tin hÆ¡n mà thôi. Chỉ có Ä‘iá»u em phải tháºt vững.
Bởi vì, rồi bạn Ä‘á»c sẽ thấy, Li BáctÆ¡n là má»™t siêu nhân, và IÄ‘a cÅ©ng thế. Ãt ra, đấy cÅ©ng là cách xếp loại cá»§a những phóng viên má»›i và o nghá», những kẻ chuyên Ä‘áºp gót giầy trên các sà n khách sạn và cá»§a những nhà phê bình uyên bác bị thiến mất cÆ¡ quan sinh dục. Há» không có khả năng nhìn nháºn ra những ngưá»i hoà n chỉnh hÆ¡n hỠở nÆ¡i chân trá»i, đằng sau bình nguyên đơn Ä‘iệu cá»§a cuá»™c sống bản thân há». Há» là những sinh váºt tẻ nhạt, dư âm cá»§a quá khứ đã chết, là những kẻ đà o huyệt tá»± phong cá»§a hiện tại và tương lai. Há» sống cuá»™c sống huyệt tá»± phong cá»§a hiện tại và tương lai. Há» sống cuá»™c sống cá»§a ngưá»i khác và cÅ©ng giống như những hoạn quan, há» phục vụ cho nhục cảm cá»§a kẻ khác.
Do bản thân há» cằn cá»—i, do môi trưá»ng cá»§a há» và những cảm xúc tá»§n má»§n cá»§a há» què quặt và thô bỉ, há» quả quyết rằng không má»™t anh đà n ông nà o, không má»™t chị đà n bà nà o vươn được lên trên sá»± què quặt và thô bỉ.
Trong bản thân con ngưá»i cá»§a há» là m gì có vẻ đẹp và tầm cỡ. Vì váºy há» không công nháºn rằng ngưá»i nà o đó lại có những phẩm chất ấy. Do quá hèn nhát, há» không dám là m việc gì táo bạo. Há» khẳng định rằng sá»± táo bạo đã không còn tồn tại trên cõi Ä‘á»i nà y, từ thá»i Trung thế ká»· kia, nếu không phải là từ trước nÅ©a. Bản thân há» chỉ là những ngá»n nến leo lắt, và cặp mắt bạc nhược cá»§a há» nhìn sao thấy nổi ngá»n lá»a chói loà trong tâm hồn ngưá»i khác, và đang chiếu sáng bầu trá»i cá»§a há». Sức lá»±c trong thân thể há» chỉ vừa bằng sức lá»±c cá»§a loà i chim chÃch, và há» không thể biết được rằng lại có ngưá»i khoẻ mạnh hÆ¡n há». Äúng, thá»i xa xưa trên trái đất đã từng có những con ngưá»i khổng lồ. Nhưng trong những cuốn sách cổ cÅ©ng lại có nói rằng, đã lâu không còn những ngưá»i khổng lồ nữa. Bây giá» chỉ còn sót lại xương cốt cá»§a há». Những kẻ nhá» má»n ấy không bao giá» nhìn thấy núi. Và như thế nghÄ©a là , đối vá»›i há», chẳng là m gì có núi.
Nấp kÃn dưới đám bùn trong cái vÅ©ng nước Ä‘á»ng cá»§a bản thân, há» Ä‘inh ninh rằng, những tráng sÄ© hiển hách mang vầng trán cao vá»›i những bá»™ giáp trụ sáng loáng chỉ có trong truyện cổ tÃch, trong lịch sá» xa xưa và trong những mê tÃn hoang đưá»ng cá»§a dân gian. Há» chưa bao giá» nhìn thấy tinh tú, cho nên há» phá»§ nháºn sá»± tồn tại cá»§a các tinh tú. Mắt há» không thấy được những con đưá»ng vinh quang, và cÅ©ng không thấy được những con đưá»ng bằng xương bằng thịt Ä‘i trên những con đưá»ng ấy. Vì váºy há» không công nháºn có những con đưá»ng vinh quang và những con ngưá»i dÅ©ng cảm. Coi cặp mắt má» cá»§a mình là trung tâm vÅ© trụ, há» tưởng như má»i váºt Ä‘á»u được tạo thà nh theo mẫu cá»§a há», và há» dùng nhân cách thảm hại cá»§a há» là m thước để Ä‘o những tâm hồn khà phách rồi lên giá»ng chê trách: "Má»i tâm hồn chỉ bằng ngần nà y, không lá»›n hÆ¡n. Không thể có ở đâu những tâm hồn lá»›n hÆ¡n chúng tôi, mà các vị thần thánh cá»§a chúng tôi đã thừa biết là chúng tôi to lá»›n".
Nhưng khi IÄ‘a đặt chân xuống nước, tất cả hoặc gần như tất cả những ai Ä‘ang trên bá» Ä‘á»u tha thứ cho bá»™ đồ tắm cá»§a chị, cho tấm thân tuyệt diệu cá»§a chị.
Äôi mắt chị ánh lên má»™t vẻ má»i má»c, bà n tay chị khẽ chạm và o tay chồng và há» chạy và i bước theo sát chân nhau, rồi cùng má»™t lúc, đạp mạnh xuống ná»n cát cứng dưới đáy nước, nhảy lên, tạo thà nh má»™t đưá»ng vòng thấp bên trên mặt nước, rồi đâm đầu xuống nước.
Ở Vaikiki có hai loại sóng: sóng lá»›n, sóng bạc đầu Canaca tức là sóng ông, lồng lá»™ng tÃt táºn ngoà i khÆ¡i và sóng nhá» gá»i là sóng Vakhina, nghÄ©a là sóng bà , vá»— nhẹ và o bá». Dá»c bá» biển là má»™t giải nước nông khá rá»™ng. Ở chá»— nà y có thể lá»™i ra xa tá»›i má»™t trăm hoặc hai trăm phút vẫn chưa ngáºp đầu. Tuy nhiên nếu như sóng ông lồng lá»™ng ngoà i khÆ¡i thì sóng bà cÅ©ng cao đến ba - bốn phút, cho nên ngay sát bá», đáy nước có thể sâu từ ba insÆ¡ đến ba phút, nếu tÃnh từ đáy lên đến đỉnh sóng ngầu bá»t trắng xoá. Muốn nhảy và o đám bá»t trắng ấy, nghÄ©a là lấy đà rồi đạp mạnh xuống đáy cát, nhảy vá»t lên không trung, xoay ngưá»i cho chân chổng lên trá»i, lao đầu xuống nước, cần hiểu rõ các đợt sóng và biết cách khéo lá»±a. Äó là má»™t nghệ thuáºt phải táºp dượt nhiá»u năm để lao đầu và o cái hiện tượng tá»± nhiên bất định ấy bằng má»™t động tác dứt khoát và đẹp mắt mà lại không xuống sâu quá trong nước.
Cái tiết mục biểu diá»…n táo bạo, đẹp mắt và duyên dáng ấy không phải ai muốn là m là cÅ©ng là m được ngay. Cần táºp luyện khá lâu. Má»™t sá»± táºp luyện kèm theo nhiá»u tráºn Ä‘áºp đầu xuống đáy cát, không phải chỉ Ä‘au mà có khi còn vỡ sá» hay vẹo xương cổ nữa. Ở ngay chÃnh cái chá»— mà đôi vợ chồng trẻ BáctÆ¡n lao đầu xuống nước má»™t cách ngon là nh như váºy, trước đây hai ngà y, má»™t lá»±c sÄ© nói tiếng Mỹ đã bị vẹo cổ. Ông ta không biết ước tÃnh sá»± dâng lên và hạ xuống cá»§a những đợt sóng Vakhina.
- Cô ta là tay bơi lội nhà nghỠđấy mà , - bà Henli Blếch thốt lên khi theo dõi Iđa Báctơn.
- Chắc chắn đây là má»™t diá»…n viên xiếc chuyên nhà o lá»™n. Äám phụ nữ ngồi dưới bóng cây đã dùng những nháºn xét như thế và tương tá»± như thế để an á»§i nhau. Há» dùng phương pháp đơn giản là tá»± lừa dối. Há»™ để ra khoảng cách to lá»›n giữa những ngưá»i là m nghỠđể kiếm sống vá»›i tầng lá»›p cá»§a há», những ngưá»i chẳng phải là m lụng gì mà cÅ©ng vẫn được ăn no nê.
Và o ngà y hôm ấy, sóng ở Vaikiki rất mạnh. Ngay sóng bà cÅ©ng đã là m thoả mãn những tay bÆ¡i giá»i. Không có ai định ra đến chá»— sóng ông Canaca. Chẳng phải vì những váºn động viên bÆ¡i lá»™i tụ táºp trên bãi tắm sợ bÆ¡i lạc ra xa, mà chỉ vì há» biết rằng, những đợt sóng khổng lồ cuá»™n xuống dưới đáy, dám nhấn chìm cả những chiếc thuyá»n lá»›n nhất cá»§a há», và sẽ láºt úp bất cứ má»™t tấm ván nà o.
Tháºt ra Ä‘a số trong bá»n há» cÅ©ng có thể nhảy xuống nước để bÆ¡i, vì con ngưá»i có thể bÆ¡i qua được những ngá»n sóng mà thuyá»n mảng không thể theo nổi. Nhưng những chà ng trai trẻ từ Honôlulu đến đây đâu phải để là m như thế. Äiá»u thÃch thú nhất cá»§a há» là đùa rỡn trên ngá»n sóng rồi đột nhiên rướn cả ngưá»i lên khá»i mặt nước, bay cùng vá»›i đợt sóng và o bá» như má»™t mÅ©i tên.
Thuyá»n trưởng chiếc thuyá»n số chÃn, má»™t trong những sáng láºp viên cá»§a Câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm, đồng thá»i là quán quân nhiá»u lần vá» môn bÆ¡i cá»± ly dà i, đã không thìn thấy lúc đôi vợ chồng BáctÆ¡n xuống nước. Và bây giá» khi ông nhìn thấy há» thì hỠđã vượt ra xa ngoà i cả sợi dây chăng để đánh dấu, cách tốp ngưá»i bÆ¡i xa bá» nhất má»™t quãng lá»›n. Từ lúc ấy, đứng trên hà ng hiên cá»§a Câu lạc bá»™, ông không rá»i mắt khá»i há». Khi há» vượt qua Ä‘áºp chắn sóng bằng thép, cạnh đó chỉ có má»™t và i váºn động viên táo tợn nhất Ä‘ang lặn hụp, thì ngưá»i thuyá»n trưởng bá»±c tức lẩm bẩm: "Äồ malakhini quái quá»·!"
Tiếng Haoai "malakhini" nghÄ©a là lÃnh má»›i, táºp sá»±. Nhưng thuyá»n trưởng thuyá»n số chÃn, mặc dù nhìn thấy đôi trai gái kia bÆ¡i rất giá»i, biết rằng chỉ những kẻ "táºp sá»±" má»›i không hiểu gì hết và liá»u lÄ©nh dám bÆ¡i ra đến dòng nước khá»§ng khiếp sâu thẳm và chảy xiết ở ngoà i Ä‘áºp chắn mà thôi. Äiá»u đó là m ông bá»±c tức. Ông bước xuống dưới bãi, khẽ ra lệnh cho má»™t ngưá»i nà o đó trong số những tay chèo khoẻ nhất cá»§a ông, rồi quay lên hiên, Ä‘em theo chiếc ống nhòm. Sáu thuá»· thá»§, cố không để ai chú ý đến há», lặng lẽ khiêng chiếc thuyá»n số chÃn ra sát dìa nước. Há» kiểm tra lại, các mái chèo và cá»c chèo, rồi ngồi ngả nghiêng trên bãi cát, là m như kiểu thá» Æ¡. Nhìn há» không ai nghÄ© rằng Ä‘ang sắp xảy ra chuyện nguy cấp. Còn bản thân há» thì thỉng thoảng ngước mắt lên nhìn ngưá»i thuyá»n trưởng, và ông nà y thì vẫn dán mắt và o chiếc ống nhòm.
Äá»™ sâu khá»§ng khiếp ở bên ngoà i Ä‘áºp chắn là do con suối từ trong đất liá»n chảy ra biển tạo thà nh. San hô không sống được ở nước ngá»t. Còn dòng chảy xiết là do những đợt sóng lao quá mạnh và o bá». Nước do những đợt sóng Canaca dữ tợn liên tiếp xô và o phÃa bá». Trong khi hạ xuống, chúng lại nhảy ngược ra khÆ¡i cùng vá»›i dòng chảy nói trên, lẩn xuống bên dưới những đợt sóng dữ tợn khác Ä‘ang xô tiếp đến. Ngay cả ở chá»— nà y, nÆ¡i có dòng chảy, sóng cÅ©ng dâng lên rất cao, nhưng vẫn không ghê gá»›m bằng ở hai bên. Do đó, đúng chá»— dòng chảy, thuyá»n bè không gặp nguy hiểm gì đáng kể. Nhưng phải là loại thuá»· thá»§ có tay chèo tháºt khoẻ má»›i cưỡng lại được vá»›i dòng nước chảy xiết. ChÃnh vì váºy, thuyá»n trưởng thuyá»n số chÃn bám chắc vị trà quan sát, miệng không ngá»›t cà u nhà u. Ông tin chắc rằng hai kẻ "lÃnh má»›i" kia sẽ bắt ông phải hạ thuá»· con thuyá»n để bÆ¡i ra cứu, khi hỠđã kiệt sức. Ngay bản thân ông, và o địa vị cá»§a há», cÅ©ng sẽ bÆ¡i sang bên trái, vá» phÃa má»m Kim Cương, và phó mặc cho sóng lá»›n Canaca đánh dạt và o bá». Nhưng vì ông, chÃnh là ông, má»™t lá»±c sÄ© hai mươi hai tuổi vá»›i là n da Ä‘en cháy do phÆ¡i quá nhiá»u dưới ánh nắng mặt trá»i nhiệt đới và có mầu như gá»— mun, vá»›i tấm thân và các bắp thịt cứng như cá»§a Äiúc Cahanomốc. Trong những cuá»™c bÆ¡i thì cá»± ly má»™t trăm phút, ngưá»i quán quân thế giá»›i kia bao giá» cÅ©ng đến Ä‘Ãch trước anh cả má»™t giây đồng hồ. Nhưng khi bÆ¡i cá»± ly dà i, anh lại bá» rÆ¡i ngưá»i quán quân kia khá xa.
Trong số mấy trăm ngưá»i có mặt trên bãi tắm lúc bấy giá», ngoà i ngưá»i thuyển trưởng và các thuá»· thá»§ cá»§a ông, không má»™t ai biết rằng đôi vợ chồng trẻ BáctÆ¡n đã bÆ¡i ra khá»i Ä‘áºp chắn. Tất cả những ngưá»i nhìn thấy há» bÆ¡i ra khá»i bá» Ä‘á»u Ä‘inh ninh rằng, hỠđã cùng vá»›i những ngưá»i khác, nhảy từ trên Ä‘áºp xuống.
Äá»™t nhiên ngưá»i thuyá»n trưởng nhảy phốc lên lan can hà ng hiên rồi má»™t tay bám chiếc cá»™t, má»™t tay hướng ống nhòm ra phÃa hai chấm Ä‘en phÃa xa kia. Dá»± Ä‘oán cá»§a ông đã chÃnh xác. Hai kẻ ngu ngốc kia, thoát được ra khá»i dòng chảy, đã quay sang, bÆ¡i vá» phÃa má»m Kim Cương. Muốn và o đến bá», há» phải vượt qua những đợt sóng lá»›n Canaca. Nguy hiểm hÆ¡n nữa, có vẻ há» còn định bÆ¡i ngang qua những con sóng dữ tợn ấy. Ông liếc nhanh xuống phÃa dưới. Nhưng đến khi các thuá»· thá»§ - Ä‘ang giả vá» lim dim ngá»§ - đáp lại cái liếc mắt ấy, từ từ đứng dáºy và chiếm lÄ©nh vị trà trên chiếc thuyá»n, thì ngưá»i thuyá»n trưởng lại thay đổi ý kiến. Äôi nam nữ kia chắc chắn sẽ chết trước khi thuyá»n cá»§a ông kịp đến cứu. Tháºm chà nếu thuyá»n cứu có đến kịp thì nó cÅ©ng sẽ bị láºt chìm ngay lúc rá»i khá»i dòng chảy bÆ¡i và o vùng sóng lá»›n. Và những thuá»· thá»§ là nh nghá» nhất trong đội thuyá»n cá»§a ông chắc gì đã cứu sống được má»™t ngưá»i đã bị những ngá»n sóng bạc đầu khá»§ng khiếp và tà n nhẫn kia quáºt xuống đáy biển?
Ngưá»i thuyá»n trưởng nhìn thấy, ở xa tÃt ngoà i khÆ¡i, đằng sau hai chấm nhá» xxÃu kia, ngá»n sóng Canaca đầu tiên Ä‘ang xô tá»›i, ngá»n sóng nà y khá lá»›n nhưng chưa phải loại lá»›n nhất. Rồi ông nhìn thấy đôi nam nữ kia bÆ¡i trưá»n bên cạnh nhau, úp mặt xuống nước, vươn dà i ngưá»i, chân Ä‘áºp như chân vịt, tay sải dà i vá» phÃa trước, cố theo kịp vá»›i tốc độ cá»§a ngá»n sóng Ä‘ang Ä‘uổi theo há», để khi chạm và o sóng, há» không bị tụt lại phÃa sau, mà để nó cuốn há» theo. Äến lúc ấy, nếu như há» có đủ bình tÄ©nh và khôn ngoan để giữ vững mình trên ngá»n sóng chứ không để cho nó cuốn Ä‘i rồi quáºt xuống đáy, thì há» cÅ©ng sẽ bị nó đẩy và o bá», bằng sức cá»§a nó, chứ không còn bằng sức cá»§a bản thân há» nữa.
Và hỠđã là m được đúng như thế. "Giá»i đấy!" Viên thuyá»n trưởng thuyá»n số chÃn tá»± nhá»§ thầm như váºy. Nhưng ông vẫn không rá»i mắt khá»i chiếc ống nhòm. Vì tay bÆ¡i lá»™i giá»i nhất cÅ©ng chỉ có thể bÆ¡i trên những ngá»n sóng như váºy được và i trăm phút. Còn hai ngưá»i nà y? Nếu như há» không Ä‘uối sức thì cÅ©ng chỉ vượt được má»™t phần ba quãng đưá»ng mà hỠđã tá»± ý lá»±a chá»n. Và đúng như thuyá»n trưởng dá»± Ä‘oán, chị phụ nữ gặp khó khăn trước. Vì phần nổi cá»§a cÆ¡ thể chị nhá» hÆ¡n. BÆ¡i được khoảng bảy chục phút, ngưá»i thuyá»n trưởng thấy chị không giữ vững được nữa và chị biến mất. Cả má»™t khối nước hà ng mấy tấn trùm lên ngưá»i chị. Rồi ngưá»i đà n ông cÅ©ng biến mất.
Nhưng lát sau cả hai lại hiện ra trên mặt nước, đằng sau ngá»n sóng má»™t quãng xa, ngá»n sóng mà hỠđể tuá»™t mất.
Äợt sóng tiếp theo, ngưá»i thuyá»n trưởng nhìn thấy trước há». "Nếu như hỠđịnh bắt lấy ngá»n sóng nà y nữa thì thế là hết!" - ông rÃt lên qua kẽ răng. Ông biết rằng bất cứ ai táo tợn dám là m như thế thì sẽ nguy. Ngá»n sóng nà y chiá»u dà i chừng má»™t dặm, chưa có bá»t, nhưng nguy hiểm hÆ¡n má»™t ngá»n sóng bạc đầu. Nó Ä‘ang dâng dần lên ở khá xa sau lưng há», cao mãi, cao mãi rồi đến khi biến thà nh má»™t bức tưá»ng lừng lững che lấp cả đưá»ng chân trá»i, má»›i bắt đầu xuất hiện má»™t đưá»ng bá»t trắng trên đỉnh, lúc đầu mảnh mai rồi sau má»›i to rá»™ng.
Nhưng rõ rà ng là đôi nam nữ kia rất thông thuá»™c biển cả. Äáng lẽ tránh ngá»n sóng thì há» lại quay mặt vá» phÃa nó để đón đợi. Ngưá»i thuyá»n trưởng thầm thán phục há». Má»™t mình ông chứng kiến cảnh tượng nà y, và nhìn thấy hết sức rõ rà ng nhá» chiếc ống nhòm. Bức tưá»ng bằng nước dâng cao dần, và ở tÃt phÃa trên đỉnh, chá»— nước má»ng hÆ¡n, ánh hoà ng hôn xuyên qua lá»›p nước xanh biếc.
Mầu xanh lục sáng dần rồi trở thà nh mầu xanh lam. Và mầu xanh lam nà y loé lên dưới ánh mặt trá»i, thà nh muôn và n tia lấp lánh mầu hồng và mầu kim tuyến. Cả má»™t đám mầu sắc dâng lên cao, cao nữa, đến táºn đỉnh bạc đầu, lan toả ra mãi cho đến khi toà n thể ngá»n sóng biến thà nh má»™t khối loang loáng những ánh cầu vồng đủ má»i mầu sắc.
Trên cái ná»n cá»§a ngá»n sóng, hai cái đầu, má»™t nam, má»™t nữ, biến thà nh hai chấm Ä‘en. Äó cÅ©ng là hai cái chấm lá»t thá»m giữa sức mạnh mù quáng cá»§a thiên nhiên và đang thách thức vá»›i mãnh lá»±c vô biên cá»§a đại dương. Sức nặng cá»§a ngá»n sóng cao vút, khi đổ xuống, có thể đè bẹp ngưá»i đà n ông, bẻ gãy xương cốt cá»§a ngưá»i đà n bà . Viên thuyá»n trưởng thuyá»n số chÃn bá»—ng nÃn thở lúc nà o chÃnh bản thân ông cÅ©ng không để ý thấy. Ông quên mất ngưá»i đà n ông. Ông chỉ chăm chú và o ngưá»i đà n bà . Chỉ cần chị ta luống cuống, hay hốt hoảng, hoặc là m má»™t động tác kém chÃnh xác má»™t cái, là láºp tức má»™t sức mạnh khá»§ng khiếp sẽ hất chị ra xa má»™t trăm phút, đè bẹp rồi quáºt cái thân xác dúm dó kia xuống đáy san hô để mặc cho dòng nước dưới sâu cuốn chị ta ra ngoà i biển khÆ¡i là m mồi cho đà n cá máºp háu đói, nhưng nhát gan, không dám tấn công những ngưá»i Ä‘ang còn sống.
Tại sao, viên thuyá»n trưởng tá»± há»i, tại sao há» lại không lặn từ trước xuống sâu hÆ¡n má»™t chút, mà lại dại dá»™t đón đợi cho cái dây phút an toà n cuối cùng biến thà nh giây phút đầu tiên cá»§a ná»—i hiểm nguy chết ngưá»i kia? Ông nhìn thấy chị phụ nữ vừa cưá»i vừa quay mặt sang phÃa anh đà n ông và anh chà ng nà y cÅ©ng cưá»i vang đáp lại. Ngá»n sóng đã Ä‘ang nâng há» lên trên cao, và phÃa trên nữa, đỉnh sóng mầu trắng đục như sữa báºt lên những đám bá»t lấplánh như và ng ngá»c. Ngá»n gió mát mẻ từ trong bá» thổi ra, hứng lấy những đám bá»t trắng ấy, đưa chúng lên cao rồi tạt chúng vá» phÃa sau. Äến đúng lúc ấy, vẫn giữ khoảng cách giữa há» sáu phút, đôi nam nữ đột nhiên cùng lặn xuống dưới Ä‘ay con sóng má»™t lượt. Và cÅ©ng chÃnh lúc ấy, ngá»n sóng tan ra và hạ xuống. Äôi nam nữ biến mất hút như hai con côn trùng biến Ä‘i.
Äôi nam nữ biến mất hút như hai con côn trùng biến Ä‘i trong má»™t giò phong lan khổng lồ. Còn ngá»n sóng bạc đầu và đám bá»t trắng xoá cùng những giót nước bắn lên cao kia, tất cả Ä‘á»u ầm ầm đổ xuống và o đúng chá»— mà đôi nam nữ vừa ngụp xuống.
Cuối cùng, đôi nam nữ kia lại hiện ra ở phÃa sau lưng ngá»n sóng. Há» vẫn giữ khoảng cách sáu phút giữa há». Há» sải dà i hai tay, bÆ¡i vá» phÃa bá», luôn luôn sẵn sà ng hoặc đón ngá»n sóng tiếp theo, hoặc chá» nó đến để ngụp xuống dưới chân nó. Viên thuyá»n trưởng thuyá»n số chÃn vẫy tay ra hiệu cho đội thuá»· thá»§, ý nói há» có thể giải tán. Ông ngồi lên hà ng lan can, cảm thấy má»™t ná»—i mệt má»i khó tả, nhưng vẫn cầm ống nhòm theo dõi má»™t đôi nam nữ Ä‘ang bÆ¡i.
- Há» là ai thế nhỉ? - ông lẩm bẩm. - Có Ä‘iá»u chắc chắn há» không phải là malakhini. Äiá»u ấy thì mình dám khẳng định.
Sóng ở Vaikiki không phải thưá»ng xuyên lên đến độ cao. Tháºm chà còn rất hiếm khi. Và mặc dù thá»i gian sau đó hai vợ chồng BáctÆ¡n vẫn tiếp tục là m cho các bà các cô đến nghỉ phải chú ý và khó chịu, nhưng các thuyá»n trưởng trong Câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm thì thôi không lo lắng gì cho há» nữa. Những ngưá»i thuyá»n trưởng nà y đã nhìn thấy đôi vợ chồng nà y bÆ¡i ra xa bá», tan biến giữa là n nước xanh biếc rồi sau đấy và i tiếng đồng hồ, há» sẽ nhìn thấy hoặc không nhìn thấy hai ngưá»i kia quay trở vá». Các viên thuyá»n trưởng không lo lắng gì vì há» biết chắc rằng đôi vợ chồng kia sẽ trở vá».
Bởi vì há» không phải là malakhini. Há» là dân bản địa. Nói cách khác, hay nói cho đúng hÆ¡n, có thể gá»i há» theo tiếng Haoai: đấy là những camaaina. Những ngưá»i dân địa phương Ä‘á»u còn nhá»› cáºu bé Li BáctÆ¡n, khi cáºu đúng còn là má»™t malakhini, mặc dù còn rất nhá» tuổi. Từ bấy đến nay, do hay đến nÆ¡i nà y và do ở đây lâu, cáºu đã vinh dá»± được má»i ngưá»i coi là má»™t camaaina.
Còn IÄ‘a BáctÆ¡n thì những phụ nữ bản địa trạc tuổi chị, má»—i khi gặp chị Ä‘á»u ôm hôn thắm thiết theo kiểu Haoai (trong bụng thầm ngạc nhiên là m sao chị lại giá»i giữ thân thể trẻ lâu như váºy). Các bà già thưá»ng má»i chị uống trà và trò chuyện nhắc lại quá khứ trong những góc sân, những ngôi nhà trong ngõ hẻm, nÆ¡i khách du lịch không ai nhìn thấy bao giá». Ngay sau hôm chị vỠđây, chưa được má»™t tuần lá»…, bà hoà ng già lụ khụ Liliucalani đã sai ngưá»i tìm chị để má»i đến chÆ¡i nhà và đã quở mắng đầy tá»› vá» tá»™i chưa tiếp đãi chị cho tháºt chu đáo. Còn những cụ già móm mém, ngồi trên những chiếc chiếu mát rượi và thÆ¡m phức, thưá»ng kể chị nghe vỠông ná»™i cá»§a chị, thuyá»n trưởng UyntÆ¡n. Bản thân há» chưa hỠđược gặp cụ nhưng lại thÃch gợi lại những ká»· niệm vá» cuá»™c Ä‘á»i phóng đãng, vá» những hà nh vi Ä‘iên rồ cá»§a cụ, mà há» biết được do cha mẹ há» kể lại. Ông ná»™i chị - thuyá»n trưởng UyntÆ¡n, - chÃnh là ÄêvÃt UyntÆ¡n, cÅ©ng được gá»i là "Ngưá»i bách nghệ" - biệt danh do dân Haoai yêu mến đặt cho cụ thá»i bấy giá». Cụ lúc đầu là ngưá»i buôn bán ở vùng Tây-Bắc hoang dã, vá» sau trở thà nh kẻ giang hồ, thuyá»n trưởng không có thuyá»n. CÅ©ng chÃnh cụ năm 1820, đứng trên bá» biển Cailoa đã chà o đón những nhà truyá»n giáo đầu tiên đến hòn đảo nà y trên chiếc thuyá»n buồm lá»›n Tađêus", và sau đấy và i năm chÃnh cụ đã quyến rÅ© được con gái cá»§a má»™t trong những nhà truyá»n giáo kia, cưới cô là m vợ, trở nên ngưá»i chÃn chắn rồi phục vụ má»™t cách chăm chỉ và trung thà nh các vị vua Camêhamêha trong má»™t thá»i gian dà i vá»›i chức vụ Thượng thư Bá»™ tà i chÃnh và Giám đốc Nha thuế vụ, đồng thá»i đóng vai môi giá»›i và hoà giải giữa má»™t bên là những nhà truyá»n giáo, má»™t bên là đám ngưá»i phức tạp và luôn thay đổi, gồm những dân du thá»§ du thá»±c, lái buôn và những tù trưởng Haoai.
Li BáctÆ¡n cÅ©ng không thể có gì phải phà n nà n vá» sá»± lạnh nhạt cá»§a má»i ngưá»i ở đây đối vá»›i anh. Má»—i khi nhân má»™t dịp nà o đó, dân ở đây tổ chức những cuá»™c vui chÆ¡i ngoà i biển, nhảy múa hoặc những bữa ăn uống nháºu nhẹt theo kiểu dân tá»™c gá»i là "luao", các bè bạn cÅ© Ä‘á»u không quên kéo anh và o dá»± vui vá»›i há».
Äã có thá»i há» là những kẻ táo tợn, sống ngà y nay không cần biết đến ngà y mai. Bây giá» há» phát hiện ra rằng, thiên nhiên đã phú cho há» chức năng tiêu hoá và nhiá»u chức năng khác cá»§a cÆ¡ thể, thế là há» trở lại là nh hiá»n, bá»›t cà n quấy, tăng chÆ¡i quần ngá»±a và thưá»ng xuyên đến dá»± những cuá»™c đấu bóng. Những bè bạn cùng chÆ¡i bà i pôke vá»›i Li BáctÆ¡n cÅ©ng đã trải qua má»™t cuá»™c biến hoá tương tá»±. Bây giá» há» hạ thấp mức tiá»n đặt cá»c xuống rất nhiá»u, uống toà n nước suối và nước cam, kết thúc canh bạc trước mưá»i hai giỠđêm.
Giữa lúc sôi nổi nhất cá»§a cuá»™c vui chÆ¡i, trên sân khấu bá»—ng xuất hiện Xani GrenÄ‘ixÆ¡n, ngưá»i gốc rá»… và đồng thá»i cÅ©ng là ngưá»i hùng cá»§a quần đảo Haoai. Má»›i bốn mươi mốt tuổi anh đã có thể từ chối lá»i đỠnghị anh là m chức thống đốc xứ sở nà y. Trước đây má»™t phần tư thế ká»·, anh đã từng quẳng cô bé IÄ‘a và o con sóng ở bá» biển Vaikiki. Còn trước đó thì trong khi nghỉ vụ hè ở trong trại chăn nuôi to lá»›n cá»§a cha anh trên đảo Lacanai, anh đã long trá»ng thu nạp cô bé IÄ‘a cùng và i cáºu bé nữa từ năm đến bảy tuổi và o "băng" cá»§a mình mang tên "Băng thợ săn đầu" hay còn gá»i "Bão tố Lacanai". Còn trước đó nữa thì ông cá»§a anh và ông cá»§a IÄ‘a đã cùng cá»™ng tác vá»›i nhau trong những hoạt động chÃnh trị và kinh doanh.
Sau khi tốt nghiệp trưá»ng Äại há»c Haoađơ, anh đã vừa chu du rất nhiá»u nÆ¡i, vừa nghiên cứu khoa há»c. Và đến má»—i nÆ¡i anh lại kết thân vá»›i những bạn bè má»›i. Anh đã phục vụ ở Philipin, vá»›i tư cách nhà côn trùng há»c đã tham gia má»™t loạt Ä‘oà n khảo sát khoa há»c ở quần đảo Malaixia châu Phi và châu Mỹ La-tinh. Năm bốn mươi mốt tuổi anh vẫn còn đứng trong biên chế cá»§a Há»c viện XmÃtxÆ¡n. Và bè bạn quả quyết vá»›i anh rằng, anh hiểu biết vá» loại sâu đục thân mÃa còn hÆ¡n những chuyên gia côn trùng há»c ở trạm thá»±c nghiệm do anh cùng những chá»§ đồn Ä‘iá»n mÃa khác sáng láºp nên. Ở quê hương, anh là nhân váºt có tiếng tăm và cÅ©ng là ngưá»i đại diện nổi tiếng nhất cá»§a dân Haoai ở nước ngoà i. Những ngưá»i Haoai đã du lịch ra nước ngoà i Ä‘á»u đồng thanh công nháºn rằng, bất cứ đến nÆ¡i nà o trên trái đất, cứ há»… biết há» là dân Haoai, láºp tức ngưá»i ta há»i ngay: "Váºy ông (hay bà ) có biết Xani GrenÄ‘ixÆ¡n không?"
Tóm lại, anh là con nhà già u, lại là ngưá»i đã đạt nhiá»u thà nh công lá»›n trong cuá»™c Ä‘á»i. Anh đã biến số tiá»n má»™t triệu đôla thừa hưởng cá»§a cha thà nh mưá»i triệu. Trong khi đó anh vẫn không giảm bá»›t những món tiá»n góp và o các há»™i từ thiện mà thuở sinh thá»i cụ vẫn thưá»ng góp, tháºm chà còn tăng thêm.
Nhưng đây chưa phải toà n bá»™ những gì có thể kể vá» con ngưá»i nà y. Cách đây mưá»i năm, vợ anh đã qua Ä‘á»i. Hai ngưá»i không có con.Và không má»™t ngưá»i đà n ông nà o trên khắp quần đảo Haoai lại được nhiá»u phụ nữ mÆ¡ ước được kết duyên như anh. Dáng ngưá»i cao thon, bụng nhá» như bụng lá»±c sÄ©, anh bao giá» cÅ©ng ăn mặc chỉnh tá», lịch sá»±. Tóc Ä‘en, nét mặt cương nghị, chá»— thái dương có Ãt sợi bạc, da mặt trẻ trung, nhẵn bóng, mắt sáng và linh hoạt, anh nổi báºt lên ở bất cứ nÆ¡i đông ngưá»i nà o. Tưởng chừng như toà n bá»™ thá»i giá» cá»§a anh Ä‘á»u bị cuốn và o những cuá»™c vui chÆ¡i phù phiếm, những cuá»™c há»p cá»§a các uá»· ban, các ban quản trị và các há»™i nghị chÃnh trị. Ngoà i ra anh còn là m đội trưởng đội bóng pôlô đã nhiá»u lần Ä‘oạt giải. Và trên hòn đảo Lacana cá»§a mình, anh đã nuôi ngá»±a chuyên phục vụ môn thể thao pôlô. Và công việc kinh doanh nà y cÅ©ng thu lợi không kém gia đình Bonouyn trên đảo Maoi.
Khi trên sân khấu đã có mặt hai nhân váºt mạnh mẽ và độc đáo - má»™t đà n ông và má»™t đà n bà - nay lại xuất hiện thêm nhân váºt đà n ông thứ hai, cÅ©ng mạnh mẽ và độc đáo không kém, thì hầu như tất yếu sẽ phải tạo nên má»™t bá»™ ba đầy bi kịch. Nếu dùng ngôn ngữ cá»§a những kẻ chuyên lê gót giầy ở những nÆ¡i công cá»™ng thì má»™t bá»™ ba như thế có thể gá»i là má»™t bá»™ ba "siêu bi kịch" hoặc bá»™ ba "kinh thiên động địa". Ngưá»i đầu tiên nháºn ra được tình thế nà y tất nhiên phải là GrenÄ‘ixÆ¡n bởi vì toà n bá»™ câu chuyện bắt đầu từ ý định táo tợn cá»§a anh. HÆ¡n nữa, chắc gì trà thông minh cá»§a anh, cho dù nhạy bén đến mấy Ä‘i nữa, có thể vượt được trá»±c giác cá»§a má»™t phụ nữ như IÄ‘a BáctÆ¡n. Nhưng Ä‘iá»u nà y thì rõ rằng: "Li BáctÆ¡n là ngưá»i cuối cùng nháºn ra. Và anh tìm cách biến má»i chuyện thà nh trò đùa cợt, trong khi chuyện ấy chẳng phải trò đùa chút nà o.
Nhưng chẳng bao lâu anh nháºn ra rằng, mình biết quá muá»™n, nghÄ©a là khi quá ná»a số ngưá»i mà anh đến thăm đã biết hết cả rồi ôn lại thá»i gian qua, anh nháºn thấy rằng, đã từ lâu, bất cứ nÆ¡i nà o vợ chồng anh được má»i đến thì nÆ¡i ấy Xani GrenÄ‘ixÆ¡n cÅ©ng được má»i đến. Vợ chồng anh Ä‘i đến đâu cÅ©ng có mặt Xani ở đó và là ngưá»i thứ ba! Äám ngưá»i vui vẻ kia Ä‘i bất cứ đâu, đến Cahuca, Halâyva, Ahnimana, hoặc thăm những khu vưá»n san hô ở Cannêôhê, hoặc tắm ở mÅ©i Cocô, cÅ©ng dẫn đến tình trạng IÄ‘a ngồi trong ôtô cá»§a Xani hoặc cả hai cùng ngồi trong xe cá»§a má»™t ngưá»i nà o khác. Hai ngưá»i ấy, IÄ‘a và Xani, gặp nhau trong các cuá»™c vÅ© há»™i, các bữa tiệc, các cuá»™c thăm qua, trong các "luao", tóm lại, ở khắp má»i nÆ¡i.
Nháºn xét được ra rồi, Li BáctÆ¡n không thể không nháºn thấy thêm nữa rằng,khi có mặt Xani GrenÄ‘ixÆ¡n, vợ anh tươi tỉnh hẳn lên. Chị vui lòng ngồi cùng xe ô tô vá»›i Xani, nhẩy vá»›i anh ta hoặc sẵn lòng bá» má»™t Ä‘iệu nhảy để trò chuyện vá»›i anh ta. Nhưng lá»™ liá»…u nhất là nét mặt cá»§a bản thân Xani. Bất chấp tuổi tác, bất chấp tÃnh Ä‘iá»m đạm và kinh nghiệm sống, nét mặt anh ta luôn luôn bá»™c lá»™ tình cảm má»™t cách lá»™ liá»…u không kém gì má»™t cáºu trai hai mươi tuổi. Tuổi đã trên bốn mươi, có nghị lá»±c, từng trải, nhưng Xani GrenÄ‘ixÆ¡n vẫn chưa táºp được cách che giấu cảm xúc đằng sau má»™t chiếc mặt nạ lạnh lùng. Vì váºy, Li BáctÆ¡n, vốn cùng tuổi, chẳng phải tốn công sức gì cÅ©ng nhìn thấy được rõ rà ng ruá»™t gan cá»§a Xani, như qua má»™t tấm kÃnh trong suốt.
Và không phải chỉ má»™t lần, trong khi IÄ‘a chuyện phiếm vá»›i những ngưá»i phụ nữ khác, và khi câu chuyện đụng đến Xani, Li BáctÆ¡n đã nghe thấy vợ mình ca ngợi anh ta, hết lá»i ca tụng cách Xani chÆ¡i pôlô, ca tụng các hoạt động xã há»™i và má»i ưu Ä‘iểm khác cá»§a anh ta.
Thế là tâm trạng cá»§a Xani không còn có gì khó hiểu đối vá»›i Li BáctÆ¡n nữa. Và không phải chỉ vá»›i anh, mà đối vá»›i bất cứ ai. Nhưng còn IÄ‘a, ngưá»i vợ mà anh đã cùng chung sống trong hạnh phúc hoà n toà n suốt mưá»i hai năm trá»i, không má»™t chút gợn, chị thì thế nà o?
Anh thừa biết rằng phụ nữ là loại ngưá»i khó hiểu. Há» rất biết cách giữ kÃn tình cảm tháºt. Thái độ thân máºt má»™t cách công khai vá»›i Xani GrenÄ‘ixÆ¡n phải chăng chỉ là do tình bạn thuở nhá»? Hay thái độ ấy chÃnh lại là tấm bình phong để che giấu má»™t mối tình say đắm? Äể che giấu má»™t tình cảm đáp lại, biết đâu còn mãnh liệt hÆ¡n cả tình cảm lồ lá»™ trên mặt Xani?
Li BáctÆ¡n rất buồn. Mưá»i hai năm sống chung thuá»· và hợp pháp vá»›i vợ, anh thấy rõ rằng IÄ‘a là ngưá»i phụ nữ duy nhất mà anh cần đến, rằng trên trái đất nà y không có má»™t ngưá»i phụ nữ nà o có thể thay thế được vị trà cá»§a IÄ‘a trong tim và óc anh. Anh không thể tưởng tượng được ra má»™t ngưá»i phụ nữ nà o lại có thể là m anh sao lãng được IÄ‘a, chứ chưa nói đến
chuyện có thể vượt được chị trong việc là m vừa lòng anh má»i lúc và má»i nÆ¡i.
Anh hoảng hốt thầm tá»± há»i mình, phải chăng giống như những ngưá»i khác cá»§a dòng há» Bênêdic, khi Ä‘ang yêu, đây là "chuyện lãng mạn đầu tiên" cá»§a vợ anh chăng? Äiá»u băn khoăn ấy dằn vặt anh không nguôi. Và điá»u là m cho những bè bạn cùng chÆ¡i bà i pôke vá»›i anh, những con ngưá»i có tuổi và chÃn chắn, phải ngạc nhiên, cÅ©ng như là m cho những bà những cô theo dõi anh trong các bữa tiệc lấy là m mừng rỡ, là BáctÆ¡n bắt đầu dùng cônhắc thay cho nước cam, lá»›n tiếng tán thà nh việc tăng số tiá»n đặt cá»a, chiá»u chiá»u phóng xe ô tô như Ä‘iên trên con đưá»ng ra mÅ©i Kim Cương và ra bá» vá»±c Pali, và trong bữa ăn, anh dùng nhiá»u rượu cốctai và Uytki Scốtlen hÆ¡n mức dùng cho má»™t ngưá»i bình thưá»ng.
Xưa nay IÄ‘a vẫn thưá»ng bá» qua, không há» trách cứ gì thói say mê cá» bạc cá»§a chồng. Qua bao năm chung sống vá»›i vợ, anh đã quen vá»›i thái độ dá»… dãi ấy. Nhưng đến nay, khi mối hiá»m nghi đã xuất hiện, anh có cảm giác như vợ anh chỉ mong cho anh đánh bạc tháºt nhiá»u. HÆ¡n thế nữa, anh còn nháºn xét thấy rằng, đã lâu Xani GrenÄ‘ixÆ¡n thôi không đến những nÆ¡i chÆ¡i bà i pôke và britgiÆ¡ nữa. Ngưá»i ta bảo anh rất báºn. Nhưng trong khi Li BáctÆ¡n chÆ¡i bà i thì Xani dùng thá»i gian ấy là m gì? Không thể lúc nà o anh ta cÅ©ng há»p vá»›i các há»™i đồng, các ban quản trị như thế được. Li BáctÆ¡n bèn thá» Ä‘i Ä‘iá»u tra. Chẳng vất vả gì anh cÅ©ng kết luáºn được rằng trong những thá»i gian ấy, Xani đã tiêu khiển vá»›i IÄ‘a. Khi thì thấy ở vÅ© há»™i, khi thì dá»± tiệc, khi thì tắm biển dưới ánh trăng. Và cái hôm mà Xani, viện cá»› việc không thể trì hoãn được để không chÆ¡i bà i britgiÆ¡ vá»›i Li BáctÆ¡n, Lenho GiônxÆ¡ và Giếch HônxtâynÆ¡ trong Câu lạc bá»™ "Thái Bình Dương" thì ra anh ta báºn phải chÆ¡i bà i, cÅ©ng là bà i britgiÆ¡, nhưng ở nhà bà Dôra NatlÆ¡dÆ¡ cùng vá»›i ba ngưá»i phụ nữ, trong đó có IÄ‘a.
Má»™t lần, sau khi Ä‘i kiểm tra việc xây dá»±ng má»™t ụ để tà u trên cạn, Li BáctÆ¡n từ PioclÆ¡ Habo trở vá». Anh gà i số ba cốt phóng xe tháºt nhanh để vỠđến nhà còn kịp thay quần áo trước khi ngồi và o bà n ăn bữa trưa. Hôm ấy xe anh đã vượt xe cá»§a Xani, và anh nhìn thấy trong xe cá»§a Xani có má»™t ngưá»i nữa là IÄ‘a. Cách đấy má»™t tuần lá»…, mà trong tuần ấy anh không há» ngồi và o chiếu bạc lần nà o, sau khi dá»± bữa ăn độc thân ở Câu lạc bá»™ Äại há»c, mưá»i má»™t giá» khuya anh má»›i vỠđến nhà , thì liá»n sau đấy, vợ anh cÅ©ng vá». IÄ‘a vừa ăn bữa tối và nhảy ở nhà ông bà AnxtÆ¡n xong. Ngưá»i chở xe đưa chị vá» chÃnh cÅ©ng lại là Xani GrenÄ‘ixÆ¡n. Há» nói rằng Xani đã phải đưa cả vợ chồng thiếu tá Phrenclin vá» Phóoc SáptÆ¡ ở táºn đầu kia thà nh phố, cách trung tâm Vaikiki rất xa.
Li BáctÆ¡n cÅ©ng chỉ là má»™t con ngưá»i và anh rất Ä‘au khổ trong lòng, mặc dù trước mặt má»i ngưá»i anh vẫn tá» ra vô cùng thân ái vá»›i Xani. Ngay đến IÄ‘a cÅ©ng không biết chồng mình Ä‘ang Ä‘au khổ, và chị vẫn hồn nhiên, vui vẻ không nghi ngá» gì cả, có chăng chị chỉ hÆ¡i ngạc nhiên đôi chút thấy gần đây chồng uống quá nhiá»u rượu trước các bữa ăn mà thôi.
Tưởng má»i sá»± vẫn y như trước, anh vẫn thổ lá»™ hết má»i Ä‘iá»u vá»›i vợ. Nhưng thá»±c ra anh giấu chị Ä‘iá»u Ä‘au khổ và không cho chị biết chút nà o vá» cuốn "sổ kế toán" mà anh tiến hà nh ghi trong óc, đêm cÅ©ng như ngà y, cố mau chóng đạt đến má»™t kết luáºn rõ rà ng. Trong "cuốn sổ" ấy, má»™t cá»™t ghi tất cả những biểu hiện thá»±c sá»± chân thà nh tình yêu cá»§a chị đối vá»›i anh: những sá»± chăm sóc, những lá»i an á»§i, những lần há»i ý kiến, và những việc chị đã là m để chiá»u ý chồng. Má»™t cá»™t khác ghi nhiá»u hÆ¡n, đó là những câu nói và thái độ cá»§a chị mà anh cho là khả nghi. Những câu nói và thái độ ấy có thá»±c lòng không? Hay có chứa đựng má»™t chút giả dối, mặc dù giả dối không có dụng ý? Cá»™t thứ ba, dà i nhất và cùng quan trá»ng nhất theo quan Ä‘iểm tâm hồn con ngưá»i, ghi những Ä‘iá»u có quan hệ trá»±c tiếp hay gián tiếp đến vợ anh và Xani GrenÄ‘ixÆ¡n. Li BáctÆ¡n là m cuá»™c ghi chép Ä‘á»u đặn và o "cuốn sổ" nà y không định nhằm má»™t mưu đồ gì hết. Chỉ đơn giản là anh không thể không ghi. Nếu như có thể thôi được cái công việc nà y, thì anh sẽ vui vẻ mà chấm dứt nó ngay. Khốn ná»—i anh đã nhiá»…m thói quen má»i thứ Ä‘á»u phải rà nh rá»t. Và má»i Ä‘iá»u anh nháºn xét thấy Ä‘á»u cứ như tá»± chúng xếp và o từng cá»™t má»™t, ngoà i ý muốn cá»§a anh.
Bây giá» má»i thứ anh Ä‘á»u nhìn má»™t cách méo mó. Má»—i con ruồi anh Ä‘á»u nhìn thà nh con voi, mặc dù anh biết rõ đấy chỉ là con ruồi. Cuối cùng anh đã tìm đến Mắc LuâynÆ¡, ngưá»i mà có lần anh đã giúp cho má»™t việc khá lá»›n. Mắc LuâynÆ¡ là Giám đốc Sở cảnh sát Ä‘iá»u tra. Li BáctÆ¡n há»i ông ta: "Xani GrenÄ‘ixÆ¡n có phải ngưá»i đà o hoa không?" Ngưá»i giám đóc cảnh sát không trả lá»i gì hết. Li BáctÆ¡n kết luáºn: "NghÄ©a là có chứ gì?" Nhưng ông ta cÅ©ng vẫn im lặng.
Sau đấy Ãt ngà y, Li BáctÆ¡n nháºn được má»™t tá» giấy máºt có chữ ký cá»§a Mắc LuâynÆ¡, và đá»c xong anh vá»™i huá»· ngay như huá»· má»™t váºt nhÆ¡ bẩn nguy hiểm. Kết luáºn tổng quát là : Kể từ khi vợ qua Ä‘á»i đến nay, Xani GrenÄ‘ixÆ¡n đã sống không buông tuồng nhưng cÅ©ng không phải hoà n toà n đúng đắn. Cuá»™c hôn nhân giữa anh và vợ đã má»™t thá»i từng là đỠtà i cá»a miệng cá»§a giá»›i thượng lưu Honôlulu, vì há» yêu nhau say đắm, không phải chỉ trước khi cưới mà cả khi đã chung sống vá»›i nhau rồi, cho đến táºn khi chị vợ anh chết má»™t cách bi thảm cách đây đã mưá»i năm, cả ngưá»i lẫn ngá»±a Ä‘á»u trượt khá»i con đưá»ng mòn Nanicu và rÆ¡i xuống vá»±c thẳm. Và theo như Mắc LuâynÆ¡, trong má»™t thá»i gian dà i sau đó, Xani không há» chú ý đến ngưá»i phụ nữ nà o. Còn vá» sau thì nếu anh ta có quan hệ vá»›i ngưá»i phụ nữ nà o thì cÅ©ng hoà n toà n đúng đắn, không gây nên Ä‘iá»u tiếng gì. Vì váºy má»i ngưá»i cho đến nay vẫn tin rằng Xani GrenÄ‘ixÆ¡n là ngưá»i chồng thuá»· chung và sẽ không bao giá» lấy ai nữa. Riêng và i cuá»™c tình thoáng qua mà Mắc LuâynÆ¡ kê ra trong mảnh giấy thì theo như ông ta nháºn định, chÃnh bản thân Xani cÅ©ng Ä‘inh ninh rằng chỉ những ngưá»i trong cuá»™c biết mà thôi.
Li BáctÆ¡n Ä‘á»c lướt qua rất nhanh, tuồng như thẹn vá»›i chÃnh bản thân mình, cái bản kê ngắn ngá»§i những tên phụ nữ và những ngà y tháng. Và chÃnh bản thân anh cÅ©ng phải ngạc nhiên trước khi đưa tá» giấy và o ngá»n lá»a. Äúng! Cái gì thì chưa biết, chứ tháºn trá»ng thì Xani có thừa. Nhìn mảnh giấy đã cháy thà nh than, Li BáctÆ¡n bá»—ng chợt nghÄ© rằng, không biết trong số những chuyện tình thuở trẻ cá»§a mình, những chuyện nà o đã nằm và o hồ sÆ¡ máºt cá»§a ông già Mắc LuâynÆ¡ kia. Và đột nhiên anh cảm thấy mặt nóng bừng. Sao anh ngốc thế! Nếu như Mắc LuâynÆ¡ đã biết rõ Ä‘á»i tư cá»§a bất kỳ ngưá»i nà o trong tầng lá»›p cá»§a hỠđến như váºy thì cÅ©ng có nghÄ©a rằng bản thân anh, ngưá»i chồng, ngưá»i che chở cho IÄ‘a, đã cung cấp cho ông ta má»™t cái cá»› để nghi ngá» vợ mình rồi còn gì.
- Không có chuyện gì lạ chứ? - anh há»i vợ và o đúng cái buổi tối hôm ấy, khi chị vừa mặc quần áo xong, còn anh thì đứng cạnh, cầm sẵn chiếc áo măngtô.
Câu há»i hoà n toà n phù hợp vá»›i Ä‘iá»u đã quy ước giữa hai vợ chồng, là không giấu giếm nhau Ä‘iá»u gì hết. Và trong khi chỠđợi IÄ‘a trả lá»i, Li BáctÆ¡n ân háºn là đã không há»i vợ câu ấy từ trước.
- Không, -chị mỉm cưá»i. - Không có chuyện gì lạ hết... CÅ©ng có thể là để rồi lúc nà o...
Chị soi gương, thoa phấn và o mũi, rồi lại lấy cái búp phẩy bớt phấn đi. Sau đó chị nói tiếp:
- Anh thừa biết tÃnh em như thế nà o rồi. Em cần phải có thá»i gian để nhìn ra cho rõ. Và sau khi đã rõ rồi thì thế nà o em cÅ©ng sẽ nói hết vá»›i anh. Chỉ có Ä‘iá»u là nhiá»u khi chưa có Ä‘iá»u gì đáng nói, cho nên cÅ©ng chưa muốn để anh phải nghÄ© ngợi là m gì.
Chị giÆ¡ hai cánh tay ra phÃa sau, để anh khoác áo măngtô và o cho. Äôi cánh tay dÅ©ng cảm và thông minh, khi váºt lá»™n vá»›i sóng biển thì cứng như thép, đồng thá»i lại vẫn là cánh tay phụ nữ: tròn trÄ©nh, ấm áp, trắng ngần. Lá»›p da mịn mà ng phá»§ lên những bắp thịt tuyệt vá»i và ngoan ngoãn, sẵn sà ng tuân theo sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a chá»§ nhân.
Li BáctÆ¡n ngắm vợ vá»›i lòng khâm phục. Anh vừa thoáng buồn lại vừa Ä‘au xót. Lúc nà y sao vợ anh mảnh mai, yếu Ä‘uối đến thế. Nhìn chị ngưá»i ta có thể tưởng như bất cứ má»™t ngưá»i đà n ông khoẻ mạnh nà o cÅ©ng có thể chỉ dùng má»™t tay cÅ©ng nhấc bổng chị được.
- Nhanh lên, còn Ä‘i chứ, anh? - chị kêu lên vì thấy chồng còn chần chừ, chưa khoác chiếc áo măngtô ra ngoà i chiếc áo dà i tuyệt đẹp và má»ng dÃnh cá»§a chị. - Trá»… mất đấy. Nếu ở Nuuanu trá»i mưa thì lại phải lên lầu và vợ chồng mình sẽ không kịp tham gia Ä‘iệu nhảy thứ hai đâu.
Anh quyết định sẽ phải xem cho kỳ được Ä‘iệu vÅ© thứ hai vợ mình sẽ nhảy vá»›i ai. Và anh Ä‘i theo chị ra cá»a, ngắm dáng Ä‘i cá»§a vợ, cái dáng Ä‘i mà anh vẫn thưá»ng thầm nháºn xét rằng bao giá» cÅ©ng bá»™c lá»™ toà n bá»™ bản chất, cả tinh thần lẫn thể xác cá»§a chị.
- Em không giáºn khi thấy anh chÆ¡i bà i pôke nhiá»u quá và bá» mặc em Ä‘i má»™t mình đấy chứ? - Lại má»™t câu thăm dò nữa.
- Äấy là quyá»n cá»§a anh! Vá»›i lại anh thừa biết rằng em tán thà nh để anh mê đánh bạc. Vì sá»± say mê ấy là m cho anh thoải mái hÆ¡n. Không những thế, má»—i khi anh đánh bà i, anh trở nên rất đáng yêu. Mà hình như có lần anh chÆ¡i bà i khuya quá, đến sau má»™t giá» sáng thì phải.
Äến Nuuanu trá»i chưa mưa. Gió nhẹ và trá»i đầy sao. HỠđến kịp Ä‘iệu nhảy thứ hai vì Li BáctÆ¡n nhìn thấy vợ mình bước và o sà n nhảy cùng vá»›i Xani GrenÄ‘ixÆ¡n. Chuyện nà y chẳng có gì đặc biệt, nhưng anh vẫn thầm ghi nó và o cuốn sổ kế toán nằm trong óc.
Má»™t tiếng đồng hồ sau, bá»—ng nhiên anh thấy bồn chồn. Anh rá»i khá»i chiếu bạc BritgiÆ¡, lánh qua mấy ngưá»i phụ nữ trẻ, bước ra ngoà i vưá»n, Ä‘i lững thững. Bên kia ao có má»™t rặng hoa quỳnh. Hoa quỳnh chỉ sống được có má»™t đêm: khuya má»›i nở, và gần sáng đã tà n. Những bông hoa to, đưá»ng kÃnh đến má»™t phút, mầu và ng nhạt, tá»±a như được là m bằng sáp ong, lấp lánh như những ngá»n hải đăng trong đêm tối, toả hương thÆ¡m ngà o ngạt và chúng Ä‘ang cố táºn hưởng mau kẻo đã sắp phải tà n.
Nhưng trên con đưá»ng nhá» dá»c theo rặng hoa quỳnh, ngưá»i Ä‘i dạo rất đông. Há» Ä‘i thà nh từng đôi, và o quãng thá»i gian giữa hai Ä‘iệu nhảy, hoặc có khi há» bá» má»™t và i Ä‘iệu nhảy để chuyện trò vá»›i nhau. Há» nói rất khẽ, mắt như đắm Ä‘uối ngắm nghÃa Ä‘iá»u huyá»n diệu kia: cuá»™c sống tình ái cá»§a má»™t loà i hoa. Ban hợp xướng nam hát bà i "Hanalây" du dương vẳng từ trên sân nhà vá»ng xuống vưá»n. Li BáctÆ¡n hÆ¡i nhá»› lại má»™t truyện ngắn hình như cá»§a GhidÆ¡ Môpaxăng nói vá» má»™t thầy tu. Ông ta tin má»™t cách thà nh kÃnh, rằng má»i váºt trên thế gian nà y Ä‘á»u do Chúa Trá»i tạo nên nhằm những mục Ä‘Ãch mà chỉ có Ngà i má»›i biết được. Nhưng đến khi phải dùng cái cách nhìn ấy để giải thÃch sá»± tồn tại cá»§a hiện tượng ban đêm, thì ông thầy tu kia cuối cùng đã hiểu được ra rằng, Chúa Trá»i sáng tạo ra ban đêm là để nhằm phục vụ cho tình yêu.
Thấy cả hoa lẫn ngưá»i Ä‘á»u say đắm ban đêm, Li BáctÆ¡n thấy Ä‘au xót. Anh quay bước, định trở và o nhà theo con đưá»ng ngoằn ngoèo dưới bóng những cây xiêm gai và dừa. Äến chá»— con đưá»ng ló ra khá»i bóng cây, anh nhìn thấy cách mình và i bước chân, trên má»™t con đưá»ng nhá» khác, má»™t đôi trai gái Ä‘ang hôn nhau trong bóng tối. Anh phát hiện ra há», vì nghe thấy giá»ng thì thà o tha thiết cá»§a ngưá»i đà n ông. Nhưng cÅ©ng đúng lúc ấy, đôi trai gái nhìn thấy anh. Anh con trai ngừng bặt, không nói nữa. Và cả hai cố giữ bất động hoà n toà n.
Anh bước chân tiếp, trong lòng xót xa vá»›i ý nghÄ© rằng, bóng tối dưới các lùm cây chÃnh là giai Ä‘oạn sẽ phải xảy tá»›i vá»›i những ngưá»i hiện còn đứng ngoà i chá»— trống, Ä‘ang ca ngợi những Ä‘oá hoa quỳnh kia. Ôi, anh nhá»› rất rõ cái thá»i mà chỉ cốt để được hưởng má»™t phút yêu đương, anh sẵn sà ng dối trá, sẵn sà ng mưu mẹo, và chỉ mong được đứng dưới bóng lùm cây cà ng tối cà ng tốt. Ngưá»i ta giống như những bông hoa. Trước khi quay trở vá» vá»›i cuá»™c sống quen thuá»™c nhưng giỠđây anh cảm thấy không chịu nổi nữa, anh dừng chân lại má»™t lát ngoà i vưá»n, lÆ¡ đãng ngắm nhìn khóm phù dung hoa kép Ä‘ang rá»±c rỡ dưới luồng ánh sáng từ trên hiên nhà hắt xuống. Và bá»—ng nhiên tất cả những gì là m anh Ä‘au khổ, những gì anh vừa nhìn thấy và nghe thấy: những bông hoa quỳnh chỉ nở có má»™t đêm, những lá»i thầm thì cá»§a những kẻ Ä‘ang yêu và đôi trai gái hôn nhau vụng trá»™m như kẻ cắp, tất cả những thứ ấy hoà lẫn và o nhau tạo thà nh má»™t câu chuyện ngụ ngôn vá» cuá»™c Ä‘á»i, được thể hiện trong những Ä‘oá phù dung mà anh Ä‘ang ngắm nghÃa. Anh cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i và khát vá»ng cá»§a con ngưá»i cÅ©ng giống như những Ä‘oá hoa kia: khi nở ra lúc bình minh, chúng trắng như tuyết, gặp ánh nắng mặt trá»i, chúng chuyển mầu hồng, đến tối, chúng đỠrá»±c và sau đó thì bắt đầu tà n, không sống nổi cho đến bình minh hôm sau!
Không biết còn những ý nghÄ© so sánh nà o nảy ra trong óc anh nữa, bởi vì từ phÃa sau lưng anh, nÆ¡i có những rặng xiêm gai và dừa nước, chợt vá»ng đến má»™t giá»ng cưá»i quen thuá»™c, tiếng cưá»i tươi vui và hồn nhiên cá»§a IÄ‘a. Sợ phải nhìn thấy vợ mình, anh không dám ngoái đầu lại, bước vá»™i lên hiên nhà . Do luống cuống, chân anh dÃu lại là m anh suýt ngã. Và mặc dầu anh thừa biết nếu quay lại anh sẽ nhìn thấy gì, nhưng anh cÅ©ng vẫn quay đầu lại, và nhìn thấy vợ anh và Xani vừa má»›i hôn vụngnhau trong bóng tối. Mắt anh hoa lên. Và anh phải vịn và o lan can má»›i đứng được vững, đôi mắt lỠđỠhướng vá» phÃa tốp nam trong dà n hợp xướng Ä‘ang hát Ä‘oạn Ä‘iệp khúc ngá»t ngà o "Hani Caua Nikiviki" trong cái đêm cÅ©ng ngá»t ngà o nà y.
Má»™t lát sau, anh liếm môi, gắng lấy lại bình tÄ©nh và nói được má»™t câu pha trò vá»›i nữ chá»§ nhân, bà InsÆ¡kÃp. Nhưng không thể để cháºm trá»… được - hai kẻ tá»™i lá»—i kia đã Ä‘ang bước lên những báºc lên hiên nhà rồi.
-Tôi khát cháy cả cổ, cứ như vừa vượt qua sa mạc Gôbi ấy, - anh nói. - Phải uống ngay má»™t cốc rượu, kẻo chết khát bây giá».
Bà InsÆ¡kÃp mỉm cưá»i đưa tay trá» vá» phÃa góc sân dà nh cho những ngưá»i hút thuốc lá. Anh đến nÆ¡i thì cÅ©ng đúng lúc má»i ngưá»i tản ra. Anh sôi nổi trò chuyện vá»›i mấy ông già vá» tình trạng sản xuất đưá»ng hiện nay.
Có mấy chiếc xe cùng Ä‘i vá» thà nh phố Vaikiki. Li BáctÆ¡n phải nháºn chở ông bà BecxtÆ¡n và đôi vợ chồng Lexli. Anh cÅ©ng vừa nhìn thấy IÄ‘a ngồi và o xe cá»§a Xani, ngay bên cạnh anh ta. Chị vỠđến nhà trước. Khi anh bước và o đã thấy chị Ä‘ang chải tóc chuẩn bị Ä‘i ngá»§. Hai vợ chồng tạm biệt nhau để Ä‘i nghỉ, như thưá»ng lệ. Anh cố là m ra vẻ tá»± nhiên, nhưng chợt nhá»› rằng môi má»™t kẻ khác đã chạm và o môi vợ mình, anh phải gắng hết sức má»›i không lá»™ vẻ gì khác thưá»ng. Gắng đến ná»—i, anh tưởng chừng mình suýt ngất Ä‘i.
"Chẳng lẽ bản tÃnh cá»§a phụ nữ đúng là vô đạo đức tháºt, như những triết gia yếm thế, bi quan chá»§ nghÄ©a Äức đã quả quyết?" - anh tá»± há»i, không là m sao ngá»§ được, cÅ©ng không thể Ä‘á»c nổi má»™t cuốn sách nà o. Trằn trá»c khoảng má»™t tiếng đồng hồ, anh đà nh dáºy, tìm trong tá»§ thuốc má»™t liá»u thuốc ngá»§ tác động mạnh. Sau đấy má»™t tiếng vẫn không ngá»§ được, sợ không dám má»™t mình suy nghÄ© vẩn vÆ¡, anh lại uống thêm má»™t liá»u thuốc ngá»§ nữa.
Anh còn uống thêm hai lần nữa, má»—i lần cách nhau má»™t tiếng đồng hồ. Nhưng thuốc tác động quá cháºm,nên đến khi anh ngá»§ thiếp Ä‘i được, thì bên ngoà i trá»i đã bắt đầu rạng sáng. Äến bảy giá» anh lại thức giấc. Miệng đắng ngắt, mắt vẫn cay xè nhưng anh không là m sao ngá»§ lại được nữa. Äến khi thấy rõ rằng có cố cÅ©ng vô Ãch, anh gá»i ngưá»i phục vụ Ä‘em Ä‘iểm tâm và o, anh ăn ngay trên giưá»ng và đá»c báo chà buổi sáng. Nhưng thuốc ngá»§ tiếp tục tác động và thỉng thoảng anh lại ngá»§ thiếp Ä‘i và i giây, ngay trong lúc Ä‘ang Ä‘á»c báo. Anh cứ trong tình trạng ná»a thức ná»a ngá»§ như thế cả trong lúc tắm và mặc quần áo. Và anh sung sướng thấy rằng, mặc dù thuốc không là m anh ngá»§ được ban đêm, nhưng cÅ©ng tạo được cho anh má»™t cảm giác lÆ¡ mÆ¡ dá»… chịu và o buổi sáng.
Mãi cho đến khi IÄ‘a trở dáºy và bước và o phòng anh, trong chiếc áo choà ng duyên dáng, miệng nở má»™t nụ cưá»i hóm hỉnh, và vẫn như má»i khi, tươi vui và tanh thản, anh má»›i cảm thấy chất thuốc phiện ngấm và o ngưá»i. Bằng thái độ đơn giản và rõ rà ng, chị nói để anh hiểu rằng, tuy hai vợ chồng đã thá»a thuáºn vá»›i nhau từ lâu là phải nói tháºt và nói hết ra vá»›i nhau nhưng hôm nay chị cÅ©ng chưa có Ä‘iá»u gì để nói vá»›i anh. Do thuốc ngá»§ tác động, Li BáctÆ¡n bắt đầu nói dối. Khi IÄ‘a há»i anh có ngá»§ ngon giấc không, anh đã trả lá»i:
- Rất không ngon. Äêm qua anh phải thức dáºy hai lần vì bị chuá»™t rút ở chân. Tháºm chà có lúc khá»i chuá»™t rút, mãi vẫn không ngá»§ lại được. May vá» sau chuá»™t không rút lần nà o nữa. Nhưng chân vẫn nhức khiếp lên được.
- Năm ngoái anh cũng bị một lần đúng y như thế, - chị nhắc.
- Bệnh theo mùa ấy mà , - anh mỉm cưá»i. - Không nguy hiểm đâu, nhưng rất bá»±c mình, khi thức dáºy cả má»™t cái chân tê buốt. Chắc từ giỠđến tối sẽ không xảy ra chuyện gì nữa đâu. Nhưng anh có cảm giác ngưá»i Ä‘au như dần.
Nhưng ngay hôm ấy, tất nhiên là sau đó má»™t lúc, hai vợ chồng Li BáctÆ¡n và IÄ‘a đã lao đầu xuống nước chá»— khu vá»±c nước nông cạnh Câu lạc bá»™ Thuyá»n buồm, rồi nhanh chóng vòng qua Ä‘áºp chắn, bÆ¡i ra xa, đến táºn những ngá»n sóng Canaca. Biển lặng đến ná»—i khi quay và o phÃa hướng bá», sau hai tiếng đồng hồ bÆ¡i lá»™i, rồi từ tốn lướt qua những đợt sóng, há» chỉ còn hai ngưá»i trên mặt nước. Sóng yếu quá chẳng khiến ai thÃch thú bÆ¡i thuyá»n hay mảng, và má»i ngưá»i đã lên bá» từ lâu.
Äá»™t nhiên, Li BáctÆ¡n xoay ngưá»i, chuyển sang bÆ¡i ngá»a.
- Anh là m sao thế? - IÄ‘a gá»i chồng. Chị vẫn Ä‘ang bÆ¡i cách anh khoảng hai chục phút.
- Chân lại bị chuá»™t rút! - anh khẽ trả lá»i, toà n thân co rúm lại má»™t cách khá»§ng khiếp. Chất thuốc phiện tiếp tục hiệu nghiệm khiến anh trong trạng thái ná»a thức ná»a ngá»§. Nhìn vợ sải tay Ä‘á»u đặn, nhịp nhà ng tiến vá» phÃa mình, anh thán phục sá»± bình tÄ©nh cá»§a chị. Nhưng láºp tức anh thoáng có ý nghÄ© nghi ngá», chị bình thản phải chăng vì không yêu anh, hoặc nói khác Ä‘i, không yêu anh bằng yêu Xani GrenÄ‘ixÆ¡n.
- Anh bị chân nà o? - chị há»i, chuyển sang bÆ¡i đứng.
- Chân trái... Ôi! bây giỠthì sang cả chân phải nữa.
Anh là m như thể đầu gối bị quặp lại. Anh cố nghển đầu để vươn lên khá»i mặt nước, rồi liá»n sau đó chìm nghỉm xuống dưới má»™t là n sóng không lá»›n gì. Và i giây sau anh lại nhô đầu lên, khạc nước trong miệng ra và lại bÆ¡i ngá»a.
Anh như cố mỉm cưá»i, nhưng nụ cưá»i biến thà nh má»™t sá»± nhăn nhó. Chân anh bị chuá»™t rút tháºt, Ãt ra thì cÅ©ng là má»™t chân và anh cảm thấy Ä‘au đớn tháºt sá»±.
- Bây giá» thì chân bên phải Ä‘au hÆ¡n, - anh nói, khi nhìn thấy vợ định xoa nắn cho mình. - Nhưng em đừng lại gần. Thứ nà y đối vá»›i anh là thưá»ng. Nếu khó chịu hÆ¡n, anh sẽ bám và o em.
Iđa lấy tay nắn những bắp thịt bị chuột rút ở chân chồng và bắt đà u xoa nắn cho anh.
- Em lui ra! Anh tha thiết đỠnghị em lui xa ra, - anh rÃt lên qua kẽ răng. - Äể anh nằm yên. Anh co duá»—i các khá»›p xương má»™t lúc là khá»i thôi. Anh biết cách chữa chuá»™t rút mà .
Chị buông chồng ra nhưng vẫn bÆ¡i đứng bên cạnh, mắt chăm chú nhìn mặt anh, cố Ä‘oán xem cách chữa cá»§a chồng có kết quả gì không. Còn anh thì cố tình gáºp đầu gối lại và căng bắp thịt để tăng thêm tình trạng co thắt. Năm ngoái đã má»™t lần anh bị chuá»™t rút như thế nà y. Anh đã táºp được cách chữa. Anh nằm trên giưá»ng, tay cầm sách, buông lá»ng các bắp thịt. Và trong khi chữa, anh vẫn không ngừng Ä‘á»c. Còn bây giá» anh là m ngược lại, thầm thÃch thú cảm thấy sá»± co rút tăng thêm và chuyển sang cả bụng chân bên phải. Anh hét lên, là m bá»™ như hoảng hốt, cố nhoà i ngưá»i lên khá»i mặt nước, rồi lại chìm nghỉm xuống bên dưới má»™t con sóng vừa xô tá»›i.
Anh lại nhô lên, sặc sụa rồi bÆ¡i ngá»a, duá»—i hai tay ra. Láºp tức những ngón tay mảnh dẻ nhưng cứng như sắt cá»§a IÄ‘a nắm chặt lấy bá»±ng chân cá»§a chồng.
- Không sao đâu, - chị nói, tay vẫn tiếp tục xoa nắn. - Kiểu chuột rút như thế nà y, không bao giỠkéo dà i lâu đâu.
- Chưa bao giỠanh bị chuột rút mạnh đến như thế nà y, - anh rên rỉ. - Chỉ mong nó không lan rộng lên những bắp thịt khác! Anh không thể cỠđộng gì được nữa.
Äá»™t nhiên anh bám cả hai tay và o vai IÄ‘a, như má»™t kẻ chết Ä‘uối bám lấy chiếc mái chèo để tìm cách leo lên thuyá»n. Bị sức nặng cá»§a chồng kéo xuống, chị chìm nghỉm. Trong lúc anh ghìm không cho chị ngoi lên, chiếc mÅ© cao su trên đầu chị tuá»™t ra, mấy chiếc cặp tóc rÆ¡i xuống. Và đến lúc chị gắng hết sức má»›i ngoi lên được trên mặt nước, miệng thở dốc ra, thì những sợi tóc loà xoà bết và o, che kÃn cả mắt mÅ©i. Anh Ä‘oán chắc rằng, do bị bất ngá», chị đã uống khá nhiá»u nước mặn.
- Äã bảo em tránh ra kia mà , - anh nhắc chị và lại thõng hai tay xuống, là m ra vẻ tuyệt vá»ng.
Nhưng những ngón tay cá»§a IÄ‘a đã lần được tá»›i bá»±ng chân bị co rút cá»§a chồng. Và anh không rõ chị Ä‘ang trong trạng thái ngáºp ngừng hay hoảng hốt.
- Chuá»™t rút lan cả lên phÃa trên nữa rồi, - anh thốt lên như thể không ghìm lại được.
Anh lên gân toà n bộ các bắp thịt bên chân phải, và tình trạng co rút thực sự tăng lên ở bụng chân, cả bắp thịt ở đùi cũng ngoan ngoãn tuân theo và co cứng lại, như thể chúng cũng bị chuột rút.
Chất nha phiến trong thuốc ngá»§ vẫn chưa tan hết khiến Li BáctÆ¡n có thể cùng má»™t lúc vừa tiến hà nh trò chÆ¡i độc ác, vừa thÃch thú nháºn thấy ý chà mạnh mẽ hiện lên trên bá»™ mặt bÆ¡ phá» cá»§a vợ, và ná»—i sợ hãi mà chị cố nén lại nhưng vẫn lá»™ ra trong cặp mắt. Và đằng sau tất cả những cái ấy, anh nháºn thấy ở chị má»™t tâm hồn vững chắc, không gì lay chuyển nổi và má»™t lòng quyết Ä‘oán đầy cương nghị.
Rõ rà ng chị không chịu khuất phục vá»›i cái chiêu bà i rẻ tiá»n "em sẽ cùng chết vá»›i anh". Và Li BáctÆ¡n cảm phục vợ vô cùng khi anh nghe thấy chị nói:
- Không sao! Anh cứ thả mình chìm thêm nữa cho khá»i mệt. Chỉ cần giữ miệng ở bên trên mặt nước, đủ để thở là được. Em sẽ đỡ cái đầu cho anh. Chuá»™t rút không thể kéo dà i vô cùng táºn được đâu. Nếu ở trên cạn, không ai chết vì bị chuá»™t rút bao giá». NghÄ©a là dưới nước, nếu bÆ¡i giá»i cÅ©ng không thể chết được. Các bắp thịt co rút đến má»™t độ nà o đấy sẽ phải ngừng. Cả hai vợ chồng mình Ä‘á»u bÆ¡i rất giá»i và lại cùng bình tÄ©nh.
Anh nhăn mặt là m như thể bị Ä‘au đớn đến cao độ, rồi nÃu vợ, kéo chị chìm xuống dưới nước. Nhưng đến khi ngoi được lên, chị vẫn ở bên cạnh chồng như cÅ©, vẫn bÆ¡i đứng, tay vẫn đỡ lấy đầu anh và miệng vẫn quả quyết:
- Anh cứ bình tÄ©nh! Tiếp tục buông thả các cÆ¡ bắp. Äầu đã có em đỡ cho rồi. Chịu khó má»™t lúc nữa thôi. Sắp hết ngà y bây giá». Anh đừng cố quẫy cá»±a. Äừng căng thẳng thần kinh thì thân thể sẽ không bị co cứng. Anh quên là chÃnh anh đã từng dạy em cách buông thả mình trên mặt nước rồi à !
Má»™t con sóng nữa, cao vòi vá»i so vá»›i là n sóng yếu lúc nãy, Ä‘ang sắp áºp tá»›i. Li BáctÆ¡n túm lấy vai vợ và kéo chị chìm nghỉm xuống dưới nước và o đúng lúc bá»t trắng trên đỉnh con sóng cuá»™n lên rồi đổ xuống.
- Xin lá»—i em! - anh thá»u thà o bằng má»™t giá»ng Ä‘au đớn sau khi hÃt vá»™i má»™t hÆ¡i. - Buông anh ra, - anh nói hổn hển, dằn từng tiếng, giá»ng Ä‘au đớn. - Tá»™i gì để chết cả hai đứa. Anh không còn hy vá»ng gì nữa rồi. Chuá»™t rút cả tay nữa thì anh sẽ không buông em ra được đâu. Van em, hãy để mặc anh. Hãy để má»™t mình anh chết. Cuá»™c Ä‘á»i em còn đáng sống lắm.
Chị nhìn anh vá»›i cặp mắt đầy oán trách, và không còn chút nà o vẻ sợ hãi nữa. Tuy không dùng lá»i, chị cÅ©ng vẫn diá»…n tả được đầy đủ ý nghÄ© hiện lên trong khoé mắt: "Em sống là m gì nếu không phải để vì anh?"
Nghĩa là chị quý chồng hơn Xani! Li Báctơn cảm thấy sung sướng nhưng bỗng anh chợt nhớ lại rằng, Xani đã ôm hôn chị dưới bóng cây xiêm gai, và anh thấy hà nh hạ vợ như thế vẫn còn chưa đủ. Có thể chất nha phiến trong thuốc ngủ đã đẩy anh sâu thêm và o tội lỗi. Chất nhựa cây quái ác kia như thì thầm: "Mi đã khởi đầu cuộc thỠthách nà y thì phải đẩy nó đến độ cao nhất!"
Anh co chân, ngụp xuống rồi ngoi lên mặt nước, là m ra vẻ như cố duỗi chân nhưng không nổi. Chị vẫn một mực bám sát bên chồng.
- Không - Anh không thể! - anh thét lên, giá»ng bi thảm. - Thế là hết! Không thoát nổi đâu. Em có cố đến mấy cÅ©ng không cứu nổi anh đâu! Em tránh ra. Nhanh lên kẻo chết cả hai bây giá».
Nhưng chị không tránh. Chị quay đầu anh cho nước biển khá»i trà o và o miệng, rồi nói:
- Không sao đâu! Không sao đâu! Anh đừng lo. Chịu khó một lúc nữa là hết thôi.
Li BáctÆ¡n thét lên, mặt co rúm lại, rồi túm lấy vợ, kéo tuá»™t xuống dưới nước. Lần nà y suýt nữa thì anh dìm chị chết. NghÄ©a là anh đã diá»…n lá»›p kịch nà y khéo đến quá mức. Vừa ngoi được lên mặt nước chị đã đỡ luôn lấy đầu chồng nâng lên, và trong khi Ä‘ang còn thở hồng há»™c, chị vẫn tiếp tục thì thà o và o tai anh những lá»i động viên:
- Bình tÄ©nh! Anh hãy bình tÄ©nh... buông lá»ng các cÆ¡ bắp... Thấy chưa? Anh đã đỡ Ä‘au rồi đấy... Chịu khó má»™t chút nữa thôi... Không sao đâu... Sắp khá»i bây giá»... Anh đã cảm thấy hÆ¡i dá»… chịu rồi chứ?
Còn anh vẫn tiếp tục nháºn chìm và nháºn chìm vợ xuống nước, lần sau phÅ© phà ng hÆ¡n lần trước, bắt chị uống mãi nước biển. Trong đáy lòng, anh tin chắc rằng là m như thế vẫn chưa đến ná»—i nguy hiểm cho tÃnh mạng cá»§a chị. Há» thoáng nhô lên trên mặt đại dương và ng nắng rồi lại chìm nghỉm xuống. Và bá»t trắng cá»§a những ngá»n sóng trà o qua đầu há».
Chị vẫn kiên trì phấn đấu, cố thoát khá»i những ngón tay bấu chặt cá»§a chồng. Nhưng má»—i khi anh buông chị ra, ngoi lên được mặt nước, chị vẫn không chịu bÆ¡i ra xa. Sức chị kiệt dần, óc chị mụ Ä‘i nhưng chị vẫn cố giúp đỡ chồng. Cuối cùng, đến khi thấy đã trừng phạt vợ như thế đã đủ, anh trở nên bình tÄ©nh hÆ¡n, thả hai tay ra và trải dà i ngưá»i trên mặt nước.
Anh thở phà o, vẻ khoan khoái, rồi nói giá»ng đứt quãng, vừa nói vừa thở hổn hển:
- Khá»i rồi! May quá. Ôi, anh uống nhiá»u nước biển quá. Nhưng bây giá» chuá»™t không rút nữa. Anh thấy dá»… chịu như Ä‘ang trên thiên đưá»ng váºy!
Chị định đáp lá»i, nhưng mệt quá, không gắng được.
- Anh dá»… chịu rồi, - anh lặp lại. - Ta nghỉ ngÆ¡i má»™t chút đã. Em cÅ©ng bÆ¡i ngá»a cho đỡ mệt.
Há» nằm ngá»a ná»a giỠđồng hồ liá»n trên mặt sóng Canaca hiá»n là nh. Äã đỡ mệt, IÄ‘a lên tiếng trước:
- Anh cảm thấy trong ngưá»i thế nà o, anh yêu quý? - chị há»i.
- Như thể má»™t cái xe lu vừa lăn trên ngưá»i anh váºy. Còn em?
- Em thấy em là ngưá»i phụ nữ hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i nà y. Em sung sướng đến ná»—i có thể khóc oà lên được. Nhưng em không muốn khóc. Anh vừa là m em sợ quá. Có má»™t lúc, em tưởng như sắp mất anh cá»§a em rồi.
Tim Li BáctÆ¡n Ä‘áºp rá»™n rà ng. Vợ anh không há» nói đến chuyện chÃnh chị cÅ©ng có thể chết. Thì ra đây chÃnh là tình yêu chân chÃnh, tình yêu đã được thá» thách, tình yêu lá»›n lao khi con ngưá»i ta quên Ä‘i bản thân, chỉ nghÄ© đến ngưá»i mình yêu.
- Còn anh thì là ngưá»i đáng tá»± hà o nhất trên trần gian, - anh nói, - bởi vì anh có ngưá»i vợ dÅ©ng cảm nhất trên Ä‘á»i.
- Dũng cảm ư? - chị phản đối. - Tại em yêu anh. Khi chưa có nguy cơ mất anh, em vẫn còn chưa biết em yêu anh đến mức nà o. Bây giỠthì vợ chồng mình quay và o bỠđi. Em muốn được riêng một mình bên anh, để anh ôm em và em sẽ kể anh nghe, em yêu anh đến mức độ nà o và sẽ mãi mãi yêu anh như thế.
Sau đấy ná»a tiếng đồng hồ, há» bÆ¡i má»™t mạch và o đến bá» rồi bước trên mặt cát rắn và ẩm, tiến và o phòng thay quần áo, giữa đám ngưá»i ăn không ngồi rồi Ä‘ang trên bãi tắm.
- Hai anh chị là m cái trò gì ngoà i ấy thế? - má»™t trong số thuyá»n trưởng cá»§a Câu lạc bá»™ há»i đôi vợ chồng trẻ. - Chỉ đùa thôi chứ gì?
- Vâng, chúng tôi đùa đấy, - IÄ‘a mỉm cưá»i trả lá»i.
- Các ông thừa biết vợ chồng tôi thÃch đùa rỡn rồi còn gì, - chồng chị phụ hoạ thêm vá»›i vợ.
Tối hôm ấy, bá» cuá»™c Ä‘i dá»± tiệc thưá»ng lệ, há» ngồi ôm nhau trong chiếc ghế bà nh đặt trên sân nhà há».
- Anh Xani sẽ Ä‘i khá»i đây ngà y mai, lúc mưá»i hai giá» trưa, - IÄ‘a nói, như câu chuyện không liên quan gì vá»›i những Ä‘iá»u trước đấy. - Anh ấy Ä‘i Malaixia, kiểm tra hoạt động cá»§a Công ty cao su và Công ty gá»— cá»§a anh ấy tại đó.
- Sao anh chưa nghe thấy ai nói gì vỠchuyện ấy nhỉ? - Li Báctơn thốt lên rất khẽ, như thể ngạc nhiên.
- Em là ngưá»i đầu tiên biết việc anh ấy Ä‘i khá»i đây, - IÄ‘a giải thÃch. - Anh ấy nói vá»›i em tối hôm qua.
- Lúc ở vũ hội?
IÄ‘a gáºt đầu.
- Anh ấy quyết định hơi đột ngột, có phải thế không?
- Äá»™t ngá»™t quá Ä‘i ấy chứ, - IÄ‘a nhÃch ra xa chồng rồi vươn vai trong chiếc ghế bà nh. - Em muốn kể anh nghe vá» anh Xani. Chưa bao giá» em giấu anh Ä‘iá»u gì. Chỉ vì em chưa muốn kể anh nghe đấy thôi. Nhưng hôm nay, lúc váºt lá»™n vá»›i những đợt sóng Canaca, em thoáng nghÄ©, nếu như chúng mình chết, thì giữa hai vợ chồng vẫn còn má»™t Ä‘iá»u chưa nói ra được vá»›i nhau.
Chị dừng lại và anh linh cảm được Ä‘iá»u gì vợ mình sắp nói ra. Anh không giục mà chỉ bóp chặt bà n tay cá»§a vợ.
- Anh ấy yêu em, - giá»ng chị run run. - Chắc hẳn anh cÅ©ng đã nháºn thấy... Và tối hôm qua anh ấy đã rá»§ em cùng Ä‘i Malaixia vá»›i anh ấy... Nhưng em không há» tiếc chút nà o...
Li Báctơn lặng lẽ chỠđợi.
- Em chỉ ân háºn, - chị nói tiếp. - Là em đã không nghiêm khắc trước mặt anh ấy. Em đã thấy rất buồn và rất thương hại anh ấy. Vì thá»±c ra, ngay bản thân em cÅ©ng hÆ¡i... nói cho đúng ra, không phải chỉ hÆ¡i mà em có mến anh ấy tháºt. ChÃnh vì thế mà tối hôm qua em đã dá»… dãi vá»›i anh ấy. Em không ngu đần gì. Em thừa biết chuyện gì có thể xảy ra. Em cÅ©ng vẫn là má»™t phụ nữ ưa được chiá»u chuá»™ng. Thấy má»™t ngưá»i đà n ông như Xani yêu mình tha thiết, em cÅ©ng cảm thấy thÃch thú. Em đã không ngăn chặn ngay tình cảm cá»§a anh ấy. Em đã có lá»—i. Nếu như em vững và ng thì sá»± việc tối hôm qua đã không xẩy ra. Lá»—i không phải ở anh ấy mà lá»—i do em, trong việc anh ấy đã dám ngá» lá»i rá»§ em Ä‘i khá»i đây vá»›i anh ấy. Nhưng em đã từ chối. Em chưa đến mức chiá»u anh ấy như thế được. Tại sao, thì anh thừa hiểu rồi. Em chẳng nhắc lại là m gì. Em đã dịu dà ng vá»›i anh ấy. Rất dịu dà ng nữa kia. Em đã để anh ấy ôm mà không đẩy anh ấy ra. Äấy là lần đầu tiên nhưng cÅ©ng là lần cuối cùng. Em đã để cho anh ấy hôn, và cÅ©ng đã tá»± cho phép mình nháºn cái hôn ấy. Em biết rằng anh sẽ hiểu, vì đó là cái hôn vÄ©nh biệt. Thá»±c ra em không yêu anh ấy. Trước kia cÅ©ng như bây giá», em chỉ yêu anh, chỉ yêu có má»—i má»™t mình anh.
Chị ngừng bặt. Và ngay lúc ấy, chị cảm thấy bà n tay chồng ôm lấy vai mình và khẽ kéo vá» phÃa anh.
- Äúng thế. Em đã là m cho anh nhiá»u lúc phải lo sợ, - anh thú tháºt. - Có lần anh đã nghÄ© rằng em sẽ bá» anh. Và anh... - Anh không nói được nữa, rõ rà ng anh Ä‘ang xấu hổ. Sau đó, trấn tÄ©nh lại được, anh nói tiếp. - Em thừa biết rằng, anh chỉ biết có má»™t mình em. Nhưng thế là đủ.
IÄ‘a móc túi chồng lấy ra bao diêm, rồi báºt lá»a châm Ä‘iếu xìgà cá»§a anh đã tắt từ bao giá».
- Äúng, - anh nói qua đám khói thuốc bao bá»c lấy há». - Do quá hiểu rõ em, anh chỉ có thể nói rằng, anh rất thương Xani, rất thương. Anh ấy đã mất mát nhiá»u. Nhưng anh lại mừng cho anh. Và ... còn má»™t Ä‘iá»u nà y nữa... Sau đây năm năm anh sẽ kể em nghe má»™t chuyện rất thú vị, rất ná»±c cưá»i, vá» bản thân anh và vá» những Ä‘iá»u ngu ngốc nhất mà anh có thể là m được vì em. Năm năm nữa! Em chỠđược chứ?
- Năm chục năm em cÅ©ng chỠđược, - chị thở dà i và nép chặt và o ngưá»i chồng.