25-10-2008, 02:43 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Bầy chim trắng trong sân trưá»ng - Äinh Tiến Luyện
Bầy chim trắng trong sân trưá»ng
Tác giả: Äinh Tiến Luyện
Chương 1
Uyên và Ngà vừa nối Ä‘uôi nhau ra khá»i con hẻm thì "rầm" má»™t cái, hai xe chúi và o nhau. Trước mặt là má»™t chiếc xe đạp khác và ngưá»i con trai áo trắng đổ xuống đưá»ng. Má»™t tai nạn nhẹ. Ngưá»i con trai đã gượng đứng dáºy được cùng vá»›i chiếc xe nhưng chưa thu được hết sách vở Ä‘ang bị là n xe cùng chiá»u thi nhau dà y xéo.
- Còn đứng mãi đấy.
Ngà réo lên. Ngưá»i con trai quay lại:
- Các bạn có sao không?
- Sao thì không sao, nhưng sao hai cái xe cứ dÃnh và o nhau, không gỡ ra được đây nè.
- Äợi tôi nhặt mấy cuốn táºp lên đã.
- Mặc xác nó.
- Dơ hết cả rồi.
- Äem vá»... giặt xà bông là sạch.
- Còn bà i vở nữa chứ!
- Mai mốt tôi... dạy lại cho, lo gì.
Hết ý. Ngưá»i con trai để ná»—i Ä‘au lòng lại đám sách vở Ä‘ang quằn quại trên mặt đưá»ng dưới là n xe cá»™, vá»™i và ng tá»›i gỡ hai cái xe đạp cá»§a các cô gái Ä‘ang cà i lung tung các pê- Ä‘an và o nhau.
- Xong rồi.
- Chưa xong.
- Còn gì nữa đâu?
- Ngưá»i lịch sá»± cần phải biết xin lá»—i chứ.
Ngưá»i con trai nhún vai. Uyên bấm vai bạn, vá»™i và ng kéo Ä‘i.
- Dữ vừa thôi mi.
- Với con trai phải thế mới được.
- Mình Ä‘i trái rồi còn bắt ngưá»i ta xin lá»—i, chướng quá.
- Mi cảm hắn rồi à ?
- Còn khuya. Nhưng tao thấy hắn quen quen, hình như há»c lá»›p 12 trưá»ng mình đó mi.
- Thôi rồi, sắp có chiến tranh.
- Năm nay trưá»ng mình có nhiá»u thay đổi, nhiá»u khuôn mặt má»›i chuyển vá» trưá»ng mình đâu đã biết hết.
- Hy vá»ng vì... run quá mà hắn quên mặt mình. Ngà y mai ta sẽ qua khu 12 kiểm tra trà nhá»› cá»§a mi.
- Cầu thánh Ala phù hộ cho mi đừng rụng mất tim oan uổng.
- Äừng đùa, khi cần ta cÅ©ng biết bá» trái tim cá»§a ta và o cặp cà i cá»™t cẩn tháºn.
- Trông mặt mà y hắn cũng sáng sủa đó chứ?
- Thôi quên hắn đi kẻo phải tội nhiệp mất công.
Câu chuyện hai ngưá»i tạm ngắt má»™t quãng bằng mươi vòng xe. Rồi lại tiếp.
- Mi biết nhỠVỹ không Uyên?
- Vỹ nà o?
- NhỠmới ở 11A3 chuyển qua lớp mình ấy.
- À, à , hắn tên Vỹ hở? Sao? Hắn "kết môđen" vá»›i tên nà o váºy?
- Tầm báºy, anh hắn đó.
- Thì sao?
- Hắn như má»™t cái vi tÃnh.
- Phần má»m hay phần cứng?
- Má»m hay cứng gì tao không biết. Có lẽ hắn thuá»™c phần... nhão. Chuyện gì hắn cÅ©ng nhà o vô ráo trá»i.
- Nà y nhé, mi có thể nói chuyện vá»›i hắn bất cứ vấn đỠgì trên trá»i dưới đất, đặt má»™t câu há»i nhấp nháy trong ba mươi giây là hắn có thể moi ra cả những con số và má»™t dây những tiếng tây tiếng u.
- Trà nhá»› tốt, chịu khó Ä‘á»c sách.
- Hắn nói chuyện Italia 90 vá»›i bá»n con trai rà nh rẽ như má»™t bình luáºn viên bóng đá váºy.
- Ham thể thao.
- Thá»i trang mốt miếc gì hắn cÅ©ng kể vanh vách.
- Có Ä‘á»c báo.
- Nếu mi là Việt kiá»u hồi hương hắn có thể giá»›i thiệu má»™t lúc hà ng chục nhà may, nhà hà ng có kèm địa chỉ.
- Thưá»ng xem TV chương trình lúc trước 19 giá».
- Lâu lâu hắn lại xì ra một chuyện ly kỳ hấp dẫn nà o đó của các cô đà o điện ảnh hay kép cải lương.
- Hay ngồi lê đôi mách.
- Kể ra nhỠấy cÅ©ng có tương lai được cấp má»™t há»c vị tiến sÄ© nà o đó, phải không mi? Ngưá»i biết quá nhiá»u chuyện.
- Ừa, biết quá nhiá»u chuyện. Sá»± hiểu biết như lá mùa thu rụng trà n lan trên đất. Vô tÃch sá»±.
- Mi không thấy một tỷ tỷ cái lá rụng cũng chỉ gom thà nh mốt đống lá chứ có bao giỠgom lại được thà nh một cái cây!
- ...
- Sá»± hiểu biết phải có hệ thống, ông chú mình có lần nói váºy, thà hiểu biết thấu đáo má»™t chuyện còn hÆ¡n ba hoa đủ thứ.
- Ông chú mi có vẻ ba hoa đủ thứ.
- Váºy má»›i bốn mà rồi mà vẫn còn ở giá.
- Ông ta có vẻ... sầu Ä‘á»i hả mi?
- Sầu tình thì đúng hơn, ông ấy cứ than chẳng ma nà o hiểu mình... nghèo.
- Bộ Ông ấy khá lắm hở?
- Khá chi vá»›i mấy cái bà n pinh-pông mối má»t không thèm gặm ấy.
- Sao lại...
- Cầu lòng thương hại. Ông ấy bảo thá»i nà o cÅ©ng Ãt kẻ từ tâm quá. Mi không biết chứ, đà n ông cỡ tuổi ổng bá»—ng trở thà nh thâm trầm và khôi hà i hết ý luôn.
Có tiếng còi bên đưá»ng. Ngà giáºt mình:
- Chi váºy Uyên?
- Chết rồi Ngà ơi, cảnh sát giao thông gá»i mình.
- Dá»t luôn được không?
- Xe đạp đua mô-tô đâu lại. Ngừng đi!
- Äèn xanh mà . Có đưá»ng cấm đâu.
- Xuống xe dắt bá»™. Nhá»› cưá»i cho tươi và o và đừng cá»± ná»± xin xá» chi cả. Äể tao lo.
Câu chuyện tạm ngắt. Hai cô gái dắt xe đạp sát lá», tiến tá»›i cánh tay vẫy cá»§a ngưá»i cảnh sát là m nhiệm vụ Ä‘iá»u hà nh giao thông ở ngã tư. Cả ba ngưá»i cùng sẵn nụ cưá»i trên môi.
- Các cô dựng xe và o đây.
Ngưá»i cảnh sát nói và chỉ tay và o cá»™t đèn lạnh lùng.
- Thưa chú...
- Tôi biết các cô không có tiá»n ná»™p phại đâu, cứ dá»±ng xe rồi đứng đợi tôi.
Ngà nhìn Uyên, cố nói cho ngưá»i thứ ba nghe rõ:
- Thông báo mới, xe đạp cũng phải nộp phà giao thông mi ạ.
Uyên nhìn Ngà , cả hai dựa xe và o nhau.
- Qúy nà o mình cÅ©ng phải há»™p phà vá xe ba bốn lượt vì đưá»ng ổ gà đâu có ai xé biên lai!
Ngưá»i cảnh sát quay lại.
- Các cô không biết lỗi của mình à ?
- Thưa chú...
- Tôi cho các cô ná»a giỠđể tìm ra lá»—i cá»§a mình.
- Thưa chú, nhưng trá»i sắp mưa.
- Mưa thì mưa cũng không đến nỗi phải chở đi bệnh viện cấp cứu đâu, cô Ngà ạ. Các cô cứ đứng đấy giùm tôi.
Nói rồi ngưá»i cảnh sát bá» ra ngoà i đưá»ng là m tiếp nhiệm vụ.
Ngà tròn mắt nhìn bạn:
- Khi không biết tên mình ngon ơ.
Uyên nhá» giá»ng:
- Rõ rà ng có quen mi mà .
- Không bao giá».
- Mi thá» lục lá»i trà nhá»› xem.
- Không bao giá».
- Mi đã từng bị phạt.
- Không bao giá».
- Có khi nà o mi đánh mất giấy tỠhay sách vở gì chẳng hạn?
- Không bao giá».
- Thôi rồi, cảnh sát hình sá»± - mi bị bà máºt theo dõi từ lâu mà không biết.
Cố trấn tÄ©nh nhưng đôi bạn gái vẫn không khá»i hồi há»™p lo lắng khi ngưá»i cảnh sát trẻ trở lại.
- Bây giỠtôi là m việc với các cô.
Giá»ng anh ta rắn rá»i nghiêm nghị sau khi nhìn má»™t lượt các đối tượng:
- Tôi đã theo dõi hai cô trong suốt Ä‘oạn đưá»ng tá»›i Ä‘iểm trá»±c nà y. Äi dung dăng hà ng ngang đạp xe chuyện trò dá»c đưá»ng như thế có thể gây nguy hiểm cho mình và các phương tiện giao thông khác, các cô thấy khuyết Ä‘iểm cá»§a mình rồi chứ?
Ngà và Uyên nhìn nhau không còn nét mặt đã cố gắng sá»a soạn lúc trước nữa, khẽ thở dà i cúi đầu.
- Lần nà y cảnh cáo, lần sau tái phạm bắt buá»™c tôi phải giữ các cô lâu hÆ¡n. Bây giá» các cô có thể Ä‘i, dù trá»i còn lâu má»›i mưa.
Lẳng lặng dắt xe ra đưá»ng, Uyên và Ngà không quên giương bốn ống kÃnh chụp cáºn ảnh đối tượng trước sau đầy đủ để đưa và o hồ sÆ¡ chá» có dịp sưu tra sau nà y.
- Mi đã nhớ ra chưa?
Vừa leo lên xe, Uyên há»i ngay. Ngà không trả lá»i bạn, cà u nhà u:
- Cái ngà y chi xui, ra đưá»ng gặp chuyện đâu bá»±c mình.
- Còn xuất phim chiá»u nay?
- Kể như huá», hÆ¡n 4 giá» rồi còn gì.
- Dù sao cũng phải ghé nhà con Hằng báo cho nó biết chứ?
Vừa tấp xe vô cổng nhà bạn, Ngà đã mở hết cỡ miệng réo gá»i "Hằng Æ¡i Hằng" ba bốn hồi dồn dáºp. Nhưng ra cổng không phải là ngưá»i được gá»i tên mà lại là má»™t thanh niên lạ hoắc chưa từng thấy ở địa chỉ nà y.
- Các cô há»i ai?
Ngà bỗng dưng ấp úng:
- Thưa... Ông... đây có phải nhà của Hằng?
- Chứ các cô há»i ai?
Ngưá»i thanh niên nheo mắt, câu chuyện trở thà nh lắt léo, ngây ngô đối vá»›i các cô gái lanh miệng.
Uyên nÃu chặt lấy vai bạn:
- Hằng có nhà không, chú?
- Như thế các cô là bạn của Hằng?
- Vâng.
Hai ngưá»i là nhà gáºt đầu. Ngưá»i thanh niên chỉ và o Ngà :
- Cô là Uyên?
- Không, Uyên là bạn cháu đây.
- Váºy cô là Ngà ?
- Vâng.
Những ngưá»i được kể tên đứng nép và o nhau bắt đầu có ná»—i lo sợ như ngưá»i phạm tá»™i nhưng lại không biết mình tá»™i gì. Cuá»™c há»i cung tiếp tục:
- Chiá»u nay các cô rá»§ nhau Ä‘i coi chiếu phim?
- Vâng.
- Sao giỠnà y các cô mới tới?
- Thưa... tại... tại tụi cháu há»ng xe.
- Thì ra thế.
Không dám nhìn rõ ngưá»i thanh niên, nhưng các cô gái thấy lởn vởn ở đâu đó hình ảnh những nhân váºt trong má»™t phim nà o mà ngôi nhà bị bao vây sau khi chá»§ nhà đã bị bắt cóc, hung thá»§ còn tiếp tục giăng lưới đón thêm những con mồi khác.
Ngưá»i thanh niên lịch sá»±, mở cổng:
- Má»i các cô và o.
Uyên và Ngà trao đổi nhá» vá»›i nhau rồi rụt rè bước và o lòng không khá»i hoang mang lo lắng. Như có những há»ng súng vô hình nà o Ä‘ang rình ráºp mình chẳng hạn.
- Chắc Hằng có nhà chứ ạ?
Uyên há»i to và nhìn sâu và o nhà trong. Ngưá»i thanh niên nhún vai:
- Rất tiếc.
Ngà và Uyên nhìn nhau không khá»i lúng túng khi đã ngồi và o xa-lông. Ngà nhổm lên:
- Còn mẹ Hằng?
- Cả nhà đá»u Ä‘i vắng.
Ngưá»i thanh niên vẫn đứng ở phÃa cá»a hai tay khoanh trước ngá»±c, nhếch mép cưá»i như nụ cưá»i đắc thắng. Nụ cưá»i nà y trở nên khá»§ng khiếp khi nó mở ra câu tuyên bố:
- Hiện giỠtôi là chủ căn nhà nà y.
Tim cá»§a Uyên và Ngà hình như đã bắn Ä‘i đâu đó chứ không còn ở trong lồng ngá»±c mình nữa. Trước mặt há» bây giá», ngưá»i thanh niên trở nên to lá»›n vạm vỡ hÆ¡n cả những tay đô váºt siêu hạng vá»›i sức mạnh mà chỉ trong nháy mắt có thể tóm lấy cổ áo cá»§a hai con bé và quăng nhẹ má»™t cái là cả ngưá»i lẫn giầy dép không còn biết đâu mà tìm nữa.
Ngà đứng báºt dáºy:
- Xin phép tụi tôi vá».
Ngưá»i thanh niên đã đứng chắn lấy cá»a:
- Không được đâu.
- Nhưng Hằng không có nhà mà .
- Äúng thế, ngưá»i thanh niên cháºm rãi nói, không có Hằng ở nhà nhưng các cô cÅ©ng cứ ngồi đây.
Uyên đứng lên như phòng vệ tự nhiên.
- Nhưng chúng tôi không quen ông.
- Äúng thế. Tôi đã được lệnh giữ chân các cô ở lại đây, nếu sai lệnh tôi sẽ bị khiển trách nặng ná». Mong các cô thông cảm.
Muốn xác định rõ nhiệm vụ mình má»™t lần nữa, ngưá»i con trai nhấn mạnh:
- Cô Ngà tóc ngắn còn cô Uyên tóc dà i, tôi nhớ kỹ rồi.
Uyên không nói gì. Ngà báºm môi ngồi lại vị trÃ, ấm ức trà n há»ng.
- Như thế là tốt (ngưá»i thanh niên vạch tay áo mình). Äã là 5 giá», nói đúng hÆ¡n là 5 giá» thiếu 3 phút. Quái quá»· tháºt, là m gì mà mò má» lâu thế. Thôi được rồi, để tôi tiếp
tục phương án 2. Các cô cứ ngồi yên đấy nhé, coi chừng quanh đây rắn rết đông lắm.
Ngưá»i thanh niên Ä‘i và o trong, tiếng già y cố ý nện cồm cá»™p xuống ná»n nhà cho thêm phần long trá»ng hồi há»™p.
- Má»i các cô tạm dùng nước.
Hai cái ly và mội chai nước trong vắt có lẽ mới lấy từ tủ lạnh. Những hạt nước bé tà còn bám quanh bỠthủy tinh mát rượi. Không thuốc mê thì thuốc độc, dại gì mà uống.
Hai bạn ngầm nói chuyện vá»›i nhau bằng mắt như thế và không ai thèm đụng tá»›i cái ly phần mình. Phải tỉnh táo tìm cách phá lưới, không thể ngồi yên mãi chá» mối nguy hiểm Ä‘ang rình ráºp tá»›i gần. Ngưá»i thanh niên lại xem đồng hồ. Lần nà y không dấu được vẻ bồn chồn chỠđội, hắn Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, và ngong ngóng nhìn ra ngoà i cổng, miệng lầm bầm:
- Äã quá 5 giá» rồi. Khổ quá!
Chợt nhá»› Ä‘iá»u gì, hắn vá»™i trở và o tìm má»™t mẩu giấy gấp tư dằn dưới bình hoa bà n.
- Äây: phuong án 3. Má»i các cô Ä‘á»c.
Ngà cầm lấy tá» giấy "Äây phuong án 3" chưa kịp Ä‘á»c đã nghe tiếng máy xe rồ ngoà i cổng cùng lúc vá»›i tiếng còi thúc inh á»i. Ngưá»i con trai phóng như bay ra khá»i phòng khách, không má»™t lá»i chà o như lá»i từ giã đối vá»›i những "con mồi" đã bị cầm chân nãy giá» trong má»™t Ä‘oạn phim tưởng tượng. Hắn đến bên ngưá»i con gái còn chưa lá»t xe và o cổng, đỡ lấy má»™t gói giấy hoa vuông vức như má»™t gói quà , luồn và o bụng áo.
Rồi sẵn xe chưa tắt máy, hắn leo lên rồ ga phóng biến đi trong một nháy mắt.
Lúc nà y Uyên và Ngà mới hoà n hồn nhà o ra rỉa xói Hằng đang đi và o.
- Mi Ä‘i đâu, Ä‘i đâu? Äã hẹn rồi còn bá» Ä‘i đâu?
Hằng ngơ ngác:
- Các bạn không Ä‘á»c tá» giấy mình để lại sao?
Ngà xòe tỠgiấy còn đang cầm:
- Äã kịp Ä‘á»c đâu.
Hằng kêu trá»i, cái tay ấy chẳng được việc gì cả. Mình đã dặn Ä‘i dặn lại há»… các bạn ta tá»›i thì phải tiếp đón đà ng hoà ng, lịch sá»±.
- Nhưng cái tay ấy là ai mới được chứ?
- Tuấn, thằng em hỠta.
Ngà báºm môi:
- Em cá»§a bạn ta là em ta. Váºy mà ...
- Váºy mà sao, hắn bắt nạt các bạn hả?
Ngà nhìn Uyên lắc đầu:
- Không sao cả. Mà sao hắn nhá»±.. gà mắc đẻ váºy?
Hằng cưá»i, quà ng tay các bạn:
- Chả là hắn có cô bạn gái má»›i quen rồi má»›i giáºn, má»›i giáºn rồi má»›i là m là nh. 5 giá» hắn có hẹn vá»›i nà ng, 4 giá» hÆ¡n hắn má»›i nhà o tá»›i ta năn nỉ gãy lưỡi nhá» Ä‘i mua má»™t món quà gì đó để là m là nh vá»›i cô bạn gái.
- Cái gì trong gói giấy ấy váºy?
Hằng đưa hai ngón tay lên cắt:
- Một cái kéo.
Cả bá»n ồ lên thÃch thú. Nà ng là m thợ may hay thợ dệt? Bán vải hay bán bánh cuốn? Là m gì thì là m nhưng nhất định kỳ nà y cho hắn cắt đứt cái nết dại gái ấy Ä‘i.
Uyên thầm nghÄ©: Má»™t buổi chiá»u lắm chuyện. Trong khoảnh khắc cá»§a má»™t Ä‘oạn phim mà có tá»›i ba khuôn mặt rõ nét.
Là giòng sông, phần nà o trôi Ä‘i phần nà o Ä‘á»ng lại? Uyên mÆ¡ hồ thấy có má»™t buổi sáng nà o trong hồn mình vừa mở cá»a. Và sau những rá»™n rã tươi vui cá»§a tuổi con gái kia, còn lao xao bước chân nà o đẫm trên lá. Ai vừa Ä‘em đến đây những trang vở trắng để gió thổi tung lên lá»™n xá»™n thế nà y?
Lúc Uyên còn Ä‘ang đứng ở cá»a thì Ngà và Hằng đã sá»a soạn đủ thứ lịch kịch dưới bếp.
- Phim nà o hay bằng phim đổ bánh xèo, tiếc rẻ chi nữa Uyên. Phụ vá»›i bá»n mình khiêng ông táo ra sân, bánh xèo phải tay đổ miệng ăn nóng hổi má»›i ngon. À, lát nữa sẽ có Khôi và Việt lá»›p mình ghé chÆ¡i nữa đấy. Mình má»›i gặp hay tay nà y rá»§ nhau Ä‘i chÆ¡i bóng bà n. Hy vá»ng chúng không vá» trể để khá»i vét chảo.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
25-10-2008, 02:43 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 2
Khôi và Việt là đôi bạn thân thiết từ những năm còn đá dế, bắn bi, lá»™i mưa ở sân trưá»ng cấp má»™t. Niên há»c nà o chúng cÅ©ng gắn bó vá»›i nhau như trang vở mở đôi, luôn luôn chung má»™t lá»›p, ngồi sát nhau má»™t bà n. Tuy có những năm vì sá»± sắp xếp ngoà i ý muốn chúng phải xa lá»›p xa bà n nhưng Ãt khi gặp chúng Ä‘i đâu lại có má»™t mình hay tham dá»± trò chÆ¡i nà o có đứa lại đứng ngoà i hoặc phe bên kia. CÅ©ng có năm chúng được chung phần thưởng. Nhưng thưởng là nếu xướng tên phạt má»™t đứa thì không thể nà o thiếu đứa kia là thá»§ phạm đồng lõa.
Cấp 3 có nhiá»u xáo trá»™n đổi bạn đổi lá»›p, chúng tạm xa nhau trong các trò nghịch ngợm nổi tiếng, nếu không xáo động được sân trưá»ng thì cÅ©ng tung cả bà n ghế, sách vở, bút thước trong lá»›p. Năm nay chúng lại xáp vá»›i nhau má»™t lá»›p má»™t bà n và xuất hiện trước mắt Ngà và Uyên như hai cái gai.
- Thưa các bạn, trong giá» chÆ¡i tôi có lượm được cái nà y, nếu bạn nà o mất lên đây nháºn lại.
Toà n lá»›p giương mắt lên nhìn cái váºt lượm được Khôi Ä‘ang đưa lên cao trên hai ngón taỵ Cái gì đó nhá» quá không nhìn rõ khiến các bạn ở cuối lá»›p thắc mắc.
- Cái ngòi bút à ?
- Không phải.
- Phải cái bông tai không?
- Không.
- Nếu là một cái khâu và ng thì là của tớ.
- Chắc chắn là không.
- Thế là cái gì mới được chứ?
- Tôi cũng không biết nữa.
- Äá» nghị bạn Khôi Ä‘em xuống cho các bạn coi.
Việt hăng hát giúp bạn đưa váºt rÆ¡i lượm được triá»…n lãm dà i dà i xuống cuối lá»›p trước các con mắt tò mò cá»§a hai dãy bà n con trai con gái. Bá»n con trai chịu thua không biết là cái gì và dÄ© nhiên chẳng có ai là khổ chá»§ cá»§a váºt rÆ¡i bé tà xÃu ấy.
- Tôi Ä‘oán là cá»§a các bạn gái. Váºy bạn nà o mất cứ mạnh dạn nháºn lại, chúng tôi cam Ä‘oan không đòi háºu tạ.
Váºt rÆ¡i được đưa trước mặt các bạn gái và ai cÅ©ng nháºn ra ngay nó là cái gì. Nhiá»u bạn đỠmặt quay Ä‘i. Có bạn không dám thở mạnh. Có bạn cảm thấy nhồn nhá»™t trong lưng áo. Có tiếng xì xà o trong bá»n con trai và khi Ä‘iá»u bà máºt được khám phá đã òa ra hà ng chuá»—i những tiếng cưá»i hoan hỉ thÃch thú hướng vỠđám con gái Ä‘ang như mếu co cụm lại vá»›i nhau.
- Äá» nghị các bạn gái cứ nên mạnh dạn nháºn lại.
- Nếu không bạn nà o nháºn lại thì cho tôi xin vá» là m... ká»· niệm.
Các bà n con gái phản ứng:
- Yêu cầu bạn Khôi và bạn Việt chấm dứt cái trò đùa vô ý thức ấy đi.
- Trả lại váºt tại sao lại gá»i là vô ý thức.
- Chúng tôi sẽ trình lên cô chủ nhiệm.
- Cô chủ nhiệm sáng nay chưa hỠbước và o lớp nà y thì là m sao mà đánh rơi được?
Cả lá»›p lại cưá»i lên rần rần. Ngà và Uyên nhìn nhau tức tối. Chỉ má»™t cái móc lưng áo bé tà xÃu mà là m trò đùa cho cả lá»›p. Ngà giằng lấy nó từ tay Việt và ném ra ngoà i cá»a sổ.
Uyên đứng lên tuyên bố:
- Nếu bạn Khôi còn mẹ thì bạn Khôi đã mắc tội ăn cắp.
Những lá»i Ä‘anh thép ấy cá»§a Uyên chỉ là tá»± vệ, không ngỠđã như cây kim vô tình găm và o ngá»±c Khôi Ä‘au nhói.
Cô Chi bước và o lá»›p. Sau đó, cả bá»n lại im phăng phắc. Äám con trai lấm lét nhìn nhau và đám con gái không biết phải thưa cô như thế nà o nên má»i chuyện Ä‘á»u quạ Giá» văn qua Ä‘i vá»›i cái kim trong ngá»±c, Khôi cố gắng như rất chăm chú và o những dòng chữ, dấu chấm, dấu phết nhưng thá»±c sá»± tất cả đã không ráp được câu nà o trong đầu Khôi, ngoại trừ âm vang câu nói vô tình cá»§a Uyên. Nếu bạn Khôi còn mẹ thì bạn Khôi đã mắc tá»™i ăn cắp. Ná»—i Ä‘au buốt ấy toà n lá»›p không há» ai biết, ngoại trừ Việt. Những buổi há»c sau Khôi Việt vẫn vui đùa ồn à o váºy nhưng hình như Khôi né tránh phải chạm mắt Uyên, dù là vô tình khi và o há»c hay tan há»c.
Má»™t buổi tối Khôi và Việt rá»§ nhau tá»›i tụ Ä‘iểm bóng bà n chúng vẫn thưá»ng chÆ¡i, má»›i chÆ¡i được ná»a "xéc" thì Uyên, Ngà và Hằng tá»›i.
RÃu rÃt tiếng chim ngoà i cá»a:
- Chúng cháu chà o chú.
Má»™t ngưá»i đà n ông đứng tuổi, đầu bạc trắng, vui vẻ ra đón các cô gái.
- Chà o các cháu. Há»c ở nhà trẻ nà o mà ngoan thế nà y?
Nhao nhao tiếng con gái:
- Ngoan thôi hả chú?
- Ngoan lại xinh nữa. Xinh đáo để là xinh.
Giá»ng ngưá»i đà n ông đầy kịch tÃnh giữa sân khấu con gái, tiếng cưá»i đầy như tiếng nói.
- Chú dạo nà y mạnh giá»i chứ ạ?
- Có mạnh mà chẳng giá»i bao giá».
Khói thuốc từ cái pÃp ôm lấy khuôn mặt dưá»ng như vẫn còn là bạn cố hữu cá»§a nhân váºt đứng tuổi, phà ra giữa những mái đầu xanh vui vẻ.
- Cháu thấy đầu chú bạc hÆ¡n trước nhiá»u.
Chú Thuyên vỠvò đầu, thống thiết bi ai:
- Äá»i bạc tình bạc thì cái đầu không bạc là m chi cÅ©ng uổng.
Uyên nháºp vai:
- Bao giỠđến bao giá» chú vẫn cái giá»ng khinh bạc thế không trách gì chú cứ mãi trăm năm cô đơn.
Chú Thuyên nhìn cô cháu:
- Trưá»ng cháu bá»™ không có cô giáo nà o ở không sao chẳng Ä‘oái hoà i gì đến chú cả váºy?
- Các cô ở không cÅ©ng có cả đấy, chú. Hiá»m má»™t ná»—i là cô thì thÃch bóng rổ, cô thÃch bóng chuyá»n, cô lại ham bóng đá. Các cô Ä‘á»u chê cái quả bóng bà n nó bé tà xÃu tì xiu, chú ạ.
Bá»n con gái cưá»i thÃch thú. Ngưá»i đà n ông vá»›i khói thuốc và vai kịch ngán ngẩm:
- Bởi thế cái quả ping-pong muôn Ä‘á»i nó cứ mãi bạc trắng như vôi.
Từ phÃa trong má»™t quả bóng lăn tá»›i chân Uyên. Uyên lẳng lặng cúi xuống nhặt lấy.
- Và o trong chơi đi, chú Thuyên nói, hình như có các bạn cùng lớp các cháu đang chơi đấy.
Äám con gái dà n hà ng ngang đùa và o. Khôi Ä‘ang cúi tìm trái bóng vá»™i gác vợt, lúng túng.
- Chà o các bạn, tiếp tục đi chứ.
Việt cà i lại nút áo:
- ChÆ¡i nãy giá» mệt rồi, nhưá»ng bà n cho các bạn.
- Bá»n nà y chỉ tá»›i xem thôi, chÆ¡i dở lắm.
- Äừng khiêm nhượng, tụi tui biết rồi.
- Biết sao?
- Chú Thuyên nói các cô múa vợt nghỠlắm.
Cả bá»n Ä‘á»u cưá»i. Ngà cầm lấy vợt như má»™t con dao gõ xuống mặt bà n thà nh nhịp:
- Cứ cho là đúng thế đi. Bây giỠcác bạn muốn chấp mấy?
- Chả dám.
- Năm nhé.
Việt nhìn Khôi và cảm thấy hÆ¡i nóng mặt. Ngà lại xẹt lá»a tiếp:
- Hay các bạn muốn chấp 10.
Nóng tá»›i táºn tai, Việt cầm vợt lên:
- Äánh đồng.
Hoan hô tinh thần thể thao là nh mạnh. Äá» nghị có độ chè để tăng thêm bổ béo. Ai không là váºn động viên thì là trá»ng tà i, ai không là trá»ng tà i thì và o hà ng ngÅ© cổ động viện, tất cả Ä‘á»u có quyá»n lợi ngang nhau. Nà o, tung bóng lên.
Nhưng quả bóng đâu mất rồi? Khôi hơi chút ngỡ ngà ng khi thấy nó từ trong tay Uyên cầm chắc nãy giỠđặt lên bà n.
Thá»a thuáºn năm trái dợt. Ngà cầm chắc vợt thá»§ thế sẵn đợi trái "xẹc vÃt" cá»§a Việt má»™t cách căng thẳng. Trái banh nảy qua lưới tá»›i vợt cá»§a Ngà rồi vụt lên trần nhà . Uyên và Hằng bụm miệng cưá»i. Ngà thản nhiên nhìn các bạn:
- Äể ý xem có con thằn lằn rắn mối nà o bị trúng thương không?
Việt hăm hở nhặt trái banh và cố gắng giao tháºt nhẹ nhà ng tá»›i vợt cá»§a Ngà . Lần nà y trái banh đổi địa chỉ, chui tá»t xuống gầm bà n.
- Nói gì đi chứ Ngà ?
Uyên cưá»i lá»›n. Ngà vẫn tỉnh bÆ¡, phân trần:
- Trái banh nhẹ quá. Hay nói khác đi là mình quá sung sức.
Sung sức quá, trái banh tiếp theo bay vèo qua tai đối phương không kịp có phản ứng. Bắt tá»™i Việt lại phải Ä‘i nhặt banh ở má»™t Ä‘iểm rÆ¡i không bao giá» có trên sách vở. Các bạn thÃch thú cưá»i nghiêng ngả. Hằng bảo: Thôi, đừng phát ngôn nữa Ngà . Ngà cãi: Thôi sao được, mi có thấy trái nà o đối phương cÅ©ng hết đưá»ng đỡ không, mình chÆ¡i độc lắm chứ. - Việt Æ¡i, bạn bị hợm nhá» Ngà rồi, buông vợt chịu thua sá»›m Ä‘i khá»i phải nhặt banh đỡ mệt.
Uyên bảo váºy, Ngà không chịu:
- Việt đừng nghe xúi dại, bạn có đồng ý là chơi với tôi vui không?
Có lẽ vui tháºt. Việt đưa cánh tay áo lên gạt những hạt mồ hôi trên trán và sãn sà ng nhặt những trái banh ở địa chỉ xa hÆ¡n.
Mải theo dá»i cuá»™c đỠsức (không đỠtà i), các bạn không để ý Khôi đã lẩn đâu mất trong đám đông. Nhìn ra cá»a Uyên thấy Khôi Ä‘ang đứng ở đấy, gác chân lên má»™t chiếc xe đạp, cái đầu tóc dà i cá»§a hắn rÅ© xuống.
- Tưởng Khôi vỠrồi?
HÆ¡i lúng túng khi ngá»ng lên thấy Uyên, Khôi vá»™i đứng thẳng ngưá»i.
- Còn chỠViệt nữa chứ.
- Mới có bà n trống sao Khôi không và o chơi?
- Bá»n nà y má»›i táºp chÆ¡i, chÆ¡i chán lắm.
Chợt Uyên nháºn ra có những tà n thuốc lả tả dưới chân Khôi tá»± lúc nà o là m cô ta giáºt mình. Cái anh chà ng nà y đã táºp hút thuốc bao lâu rồi nhỉ, tháºt không ngá». Không thể chấp nháºn nổi những ngón tay cầm bút thưá»ng ngà y lại có những lúc kẹp Ä‘iếu thuốc, đáng kinh tởm. Không chừng hắn còn biết nốc rượu và đánh lá»™n nữa. Tất cả những trò đùa nghịch ngợm trong lá»›p cá»§a Khôi có phải nằm trong má»™t chuá»—i những Ä‘iá»u có thể ấy? Và có phải vì má»™t lần nặng tiếng cá»§a Uyên mà từ đó Khôi thưá»ng hay tránh chạm mặt Uyên? Tất cả những Ä‘iá»u ấy có má»™t cái gì như sá»± quyến rÅ© đối vá»›i tÃnh tò mò con gái, Uyên muốn tá»± mình hiểu rõ.
- Hình như các bạn Ä‘ang gá»i Uyên kìa.
- Khôi không và o cứu bồ, để con Ngà nó quần Việt bò ra mất.
Việt tráºt cúc áo ngá»±c, mồ hôi vã ra trán, bết lấy tóc. Tiếng thở lẫn vá»›i tiếng cưá»i:
- Ngà chơi bóng bà n mà tạt như cầu lông ấy, ai mà đỡ cho nổi.
Khôi gom lại những cây vợt, vui vẻ:
- Ai thắng?
Hằng tuyên bố với trái banh đưa lên cao:
- Ai cÅ©ng thắng cả, chỉ có trái banh là thua, dáºp banh rồi.
Những ngưá»i bạn chia tay nhau bên xe nước mÃa, còn hẹn những cuá»™c đụng độ sau. Việt hứa sẽ chịu khó lượm banh tiếp cho đến khi Ngà ... Ä‘áºp hết chục mưá»i hai trái banh. Còn Uyên thì nghÄ© tá»›i má»™t cái kéo cho mái tóc bù xù cá»§a Khôi trên đưá»ng vá», lúc má»—i ngưá»i ngoái lại chỉ còn thấy lưng áo nhau.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 02:44 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 3
Ngà xÃch lại gần Uyên:
- Äôi khi nhìn nghiêng thấy mi đẹp tháºt đấy Uyên ạ.
- Thôi đừng tán nhảm nữa, không là m bà i ngồi yên để ngưá»i khác là m.
- Ta không hiểu cái tên ngu xuẩn ngốc nghếch nà o đã bà y ra cái môn toán rắc rối mù há»c xong rồi chẳng để là m gì cả.
-...
- Theo ta thì nên dẹp cái môn toán trừu tượng vô bổ nà y Ä‘i. Ãt ra là vá»›i bá»n con gái, nó chỉ sá»›m là m mình phai tà n sắc đẹp. Mi đồng ý không?
- NhỠthôi, thầy nhìn kìa.
Có tiếng râm ran há»i nhau nho nhá» truyá»n lan khắp lá»›p lúc bà i toán đã bước sang phần khó hÆ¡n. Khi thầy bước ra ngoà i hà nh lang thì tiếng ồn vượt khá»i các bà n và nhảy trà n qua các bà n khác:
- Há»i cái máy vi tÃnh Vỹ xem nó có đáp số chưa?
Vỹ ngồi bà n trên cùng. Vì mắt kém nên xin được ngồi sát bảng nhìn cho rõ, cô bé vẫn cắm cúi như muốn dán lấy tỠgiấy trên bà n. Mai ngồi bên cạnh quay lại tuyên bố:
- Äã xong nhưng máy vi tÃnh còn Ä‘ang kiểm lại lần chót, kết quả sẽ thông báo sau.
Dãy bà n con trai lá»™n xá»™n hÆ¡n, Thá» nhoà i ngưá»i lên bà n trên:
- Ê Khôi, xong rồi ưu tiên cho tao phô-tô-cóp-pi hai mắt trước đấy nhé.
Việt quay lại:
- Còn khuya, muốn gì phải thông qua tao trước đã.
- Ê Khôi, bữa nay mà y không nhặt được cái gì rơi trong lớp nữa sao?
- Câm cái mồm lại. Ngưá»i khôn cá»§a khó, ai dại mà đánh rÆ¡i mãi cho mà y lượm.
Thầy Luáºn bước và o lá»›p gợi sá»± chú ý yên lặng bằng tiếng cây thước dà i gõ xuống bà n liên tục:
- Äá»§ rồi. Bây giá» tôi há»i xem có em nà o muốn nạp bà i không?
- Thưa thầy khó quá.
- Thầy để kỳ sau đi, thầy.
- Yên lặng tôi há»i rồi đưa tay lên. Những em nà o đã là m hết phần đầu?
Hầu như cả lớp đưa tay lên.
- Những em nà o là m hết phần hai?
Má»™t ná»a lá»›p.
- Có ai đã là m xong cả ba phần?
Lác đác và i ba cánh tay đưa lên nhưng không được thẳng lắm, ý chừng vẫn không chắc là mình đúng.
Thầy kết luáºn:
- Tôi đã biết qua trình độ các em. Bà i kiểm nà y các em cứ mang vá» nhà là m tiếp. Như thế các em được quyá»n tham khảo lại các bà i há»c, có thì giỠđể bà n bạc nhóm vá»›i nhau nếu thấy cần. Giá» toán kỳ tá»›i tôi sẽ chá»n bất chợt má»™t bà i cá»§a em nà o đã là m để kiểm tra trên bảng. Các em nhá»› chứ?
Trên bà n đầu có trò đứng dáºy:
- Thưa thầy nếu xong có thể nộp ngay bây giỠđược không ạ?
Thầy Luáºn tròn mắt:
- Em à ? Cứ nạp cho thầy!
Mai bẽn lẽn:
- Thưa thầy không phải em mà là bạn Vỹ.
- Còn em trai, có em nà o?
Các bạn đổ mắt vỠKhôi và Tùng. Khôi và Tùng có thể đã xong nhưng vẫn còn ở trên giấy nháp.
- Thế là thua nữ nhi cả nhé.
Thầy Luáºn đến táºn bà n nháºn bà i kiểm cá»§a Vỹ, vui vẻ tiếp:
- Mới đầu thế kỷ 20 chỉ lác đác các nữ danh nhân mà trong thế kỷ nà y vai trò lãnh đạo số 1 trong các quốc gia phụ nữ không phải là hiếm. Cứ cái đà nà y sang đến thế kỷ 21 vai trò lãnh đạo thế giới sẽ vỠtay phụ nữ hết mất thôi.
Một trò nam lên tiếng:
- Thưa thầy có phải vì thế mà từ trước tới nay các đầu bếp nổi tiếng thế giới vẫn chỉ là các ông?
- Một an ủi không lấy gì đáng hãnh diện.
- Thưa thầy nếu chỉ theo kịp được thì cũng đâu có gì hãnh diện.
Một trò nữ lớn tiếng:
- Thế đà n ông con trai có bao giỠmang bầu và sanh đẻ được không?
Câu há»i không lá»i giải đáp. Cả lá»›p ồn lên cùng vá»›i tiếng chuông báo hiệu giá» chÆ¡i.
Một tướng nhảy lên bà n, cừng xổ:
- Bạn nà o vừa đặt câu há»i ấy?
- Ai không trả lá»i được thì há»i ai là m gì.
Bá»n con gái át giá»ng. Kẻ đứng trên bà n la to hÆ¡n:
- Tôi muốn má»i bạn ấy ghi tên tham dá»± Olympic môn cá» tạ.
Äợi cho tiếng ồn đắc thắng cá»§a phái khá»e lắng bá»›t, phái yếu có kẻ lên tiếng:
- Năm nay thà nh phố không tổ chức thi Hoa háºu nữa mà tổ chức thi... Bướm háºu, nếu bạn nà o chưa ghi tên thì nên Ä‘i ghi tên mau kẻo trá»….
Kẻ được má»i ghi tên dá»± thi Bướm háºu Ä‘ang... Ä‘áºu trên bà n vá»™i bay ra ngoà i hà nh lang và lẫn và o trong đám đông những hoa những bướm Ä‘ang tung tăng trà n sân nắng, đầy tiếng cưá»i.
Giữa sân tiếng thầy hiệu phó vang lên trong chiếc loa phóng thanh nhắc nhở há»c sinh vá» 10 Äiá»u ká»· luáºt cá»§a trưá»ng đồng thá»i phát động phong trà o thi Ä‘ua giữ gìn ká»· luáºt giữa các lá»›p. Giá»ng thầy rắn rá»i, dứt khoát như những nhát búa thúc và o đầu Ä‘inh:
-... Sẽ không có má»™t há»c sinh nà o vô ká»· luáºt trong trưá»ng tạ Trưá»ng ta nhất định phải là má»™t trưá»ng Ä‘iểm, Ä‘i đầu trong vấn đỠká»· luáºt.
- Kỳ nà y ba thằng ThỠđược bầu là m hiệu phó, cả trưá»ng mình sẽ là tai thá» hết mà y Æ¡i.
- Sao lại tai Th�
- LÆ¡ mÆ¡ là xoắn tai liá»n. Năm ngoái ông ấy xoắn rách tai má»™t đứa cÆ¡ mà .
- Lý do?
- Thầy đi qua không chà o lại còn hà lên.
- Vô lý
- Mà y quên thầy hiệu phó mình tên NgỠà ?
- Äáng Ä‘á»i, biết hà mà không biết phi nước đại, cháºm chân rách tai là phải.
- Chạy Ä‘i đâu mà thoát, há»a chăng có trốn khá»i trưá»ng. Mà y phải biết, chuyện gì ở đâu trong trưá»ng nà y lại không tá»›i tai thầy Hiệu phó.
- Thế chuyện tao và thằng Việt bị gá»i lên văn phòng đứa nà o Ä‘i báo cáo?
- Còn phải há»i.
- Bá»n con gái phải không?
- Không Ä‘á»i nà o.
- Chẳng lẽ thằng Th�
- Còn phải há»i.
- Thằng hèn, a dua rồi còn lén lút Ä‘i chá»t.
- Mà y dám đụng tới nó không?
- Cứ để đó, tao không tha đâu. Thà rằng nó thẳng thắn phê bình tao chấp nháºn.
Khôi háºm há»±c Ä‘i tìm Việt ngaỵ Việt Ä‘ang bị Ngà và Hằng bao vây xỉa xói gì đó. Khôi toan nhà o và o cứu bồ nhưng liếc thấy có cả Uyên gần đấy, tá»± dưng Khôi lảng Ä‘i.
- Các cáºu hẹn lèo là m tụi nà y ngóng dà i cổ?
- Con gái cổ dà i cà ng đẹp chứ sao.
- Äừng có rá»§a tụi nà y là m con cò phải đứng má»™t chân. Trả lá»i Ä‘i, cá»› "siu" gặp tui hẹn lát nữa tá»›i rồi lại lặn luôn?
- Là m ế rổ bánh xèo cá»§a ngưá»i ta.
- Tội nghiệp con Ngà suýt bội thực.
- Thế ngà y mai còn bánh xèo không, các bạn?
- Còn khuya.
- Tiếc tháºt, tại Khôi hết.
- Tại sao lại tại Khôi?
- Äã gần tá»›i nhà Hằng rồi tá»± dưng hắn lại đổi ý nhất định quay vá».
- Phải há»i tá»™i tay nà y má»›i được.
- Dám coi thưá»ng lá»i hẹn cá»§a con gái.
Hằng mÃm môi, Ngà trừng mắt. Uyên xem và o:
- Thôi, tha cho hắn đi, các chị. Có hằn thù chi nhau thì bữa nà o hẹn giải quyết trên bà n ping-pong.
Ngà reo lên:
- Phải đấy. Ngay chiá»u naỵ Yêu cầu Việt giữ lá»i hứa... lượm banh cho tá»›i đến khi nà o tôi thắng Việt.
- Hứa thì giữ chứ sợ chi ai.
Buổi chiá»u tại tụ Ä‘iểm bóng bà n cá»§a chú Thuyên từ 3 giỠđã đông đủ Hằng, Ngà , và Uyên. Việt tá»›i có má»™t mình.
- Còn Khôi đâu?
- Báo cáo vắng mặt không lý do.
Rất nhanh Uyên nghÄ© tá»›i bà i toán và những lá»i cá»§a thầy Luáºn.
Bà i toán cá»§a Khôi sẽ xong và đầy đủ. Còn bà i toán cá»§a mình? CÅ©ng sẽ như cá»§a Ngà cá»§a Hằng cá»§a Việt hay phần đông các bạn khác trong lá»›p, chỉ xong má»™t ná»a - Còn má»™t ná»a kia nó ở đâu? Ở trong sợ thông minh hay sá»± chăm chỉ? Nhưng chắc chắn nó không bao giá» nằm trong sá»± lưá»i biếng.
Có rất nhiá»u Ä‘iá»u ngưá»i ta mong muốn nhưng chẳng phải thưá»ng nó ở trong tầm taỵ Có má»™t Ä‘iá»u ngưá»i ta chẳng muốn nghÄ© tá»›i mà lúc nà o nó cÅ©ng chá»±c chá» ngay bên: Äó là sá»± biếng nhác. Nó chá»n những cà n gần cái dá»…. Nó đặt tên cho bao công việc sẽ là m ở ngà y mai nhưng không bao giá» là m xong. Nó đổ thừa cho ngưá»i nà y việc ná», lúc đó chuyện kia.
- Nếu không quyết tâm sẽ không bao giỠlà m được việc gì cháu ạ.
Chú Thuyên rÃt má»™t hÆ¡i thuốc dà i từ cái "pip" lâu nay đã nằm chung và o khuôn mặt ngưá»i đà n ông tóc bạc như cước má»—i lần Uyên nghÄ© tá»›i. Dù có khó hay không, cái "pÃp" ấy vẫn nằm ở khóe môi ông như má»™t trang sức.
- Thá»i bằng cháu, chú cÅ©ng má»™ng nhiá»u thứ lắm chứ. Rốt cuá»™c rồi cÅ©ng chẳng đâu ra đâu cả. Vừa vì ham vui, vừa vì không biết đặt cho mình má»™t hướng nà o nhất định.
- Chú không đổ thừa cho cái số láºn Ä‘áºn nữa à ?
- Äổ thừa cho cái số vá»›i cái thá»i cÅ©ng chỉ là má»™t cách nói an á»§i thôi, cháu ạ. Chỉ vì thiếu quyết tâm nên cái lưá»i nó nuốt chá»ng tất cả. Cháu đã bao giá» nghÄ© tá»›i tương lai chưa?
- Hình như chưa chú ạ.
- Có đấy mà chưa định hình rõ được. Hướng nghiệp há»c đưá»ng chỉ là hình vẽ nhưng cánh cá»a mà cuá»™c sống thá»±c sá»± má»›i là bà n tay để đẩy những cánh cá»a đó ra cho ta thấy có gì quyến rÅ© mình ở hướng ấy.
Uyên ngáºp ngừng, cúi xuống:
- Cháu nói chú đừng cưá»i nhé... hồi nhá» cấp 1 cháu mê là m cô giáo lắm. Má»™t ngưá»i hiểu biết được nhiá»u kẻ mến phục là má»™t hình ảnh đẹp đối vá»›i cháu suốt má»™t thá»i gian dà i.
- Nhưng không được dà i lắm phải không cháu?
Ngưá»i chú cưá»i. Uyên mạnh dạn:
- Cho đến bây giá» thì cháu biết đó chỉ là hình ảnh xa vá»i. Vì thú thá»±c vá»›i chú là cháu há»c dốt quá.
- Có thực là cháu dốt không?
- Cháu thấy mình kém hÆ¡n nhiá»u bạn khác.
- Thưá»ng là môn Toán và môn Ngoại ngữ dá»… nháºn ra trình độ cá»§a mình nhất. Nếu Ä‘uối ở môn nà o thì cháu nên đặc biệt trau dồi thêm ở môn đó. Äiá»u cần nhất là đừng bao giá» nản chÃ. Cái khó đối vá»›i má»™t số ngưá»i trở thà nh quyến rÅ© muốn chinh phục bằng được, nhưng phần đông là buông xuôi tệ hại, cháu ạ. Äiá»u đáng nói là bây giá» cháu có còn nuôi má»™ng là cô giáo?
- Cháu vẫn mê hình ảnh ấy.
- Còn mê thì còn mệt. Có mệt thì có thà nh công. Hạnh phúc cho những ai còn có gì để say mê Ä‘eo Ä‘uổi. Chứ như chú bây giá» nè, chả còn cái gì là m chú say mê nữa, tất nhiên trở thà nh ngưá»i bá» Ä‘i.
Chú Thuyên cưá»i ha hả, thoải mái. Chợt nháºn ra Uyên Ä‘ang nặng trÄ©u tư lá»±, ông đánh thức cô bé bằng cái tẩu thuốc gõ lên đầu:
- Thôi đi chơi tiếp với các bạn đi cháu, không nên ưu tư quá đáng. À, hình như trong nhóm cháu hôm nay vắng mất một tay phải không?
Khi vắng Khôi là m Uyên nhá»› ngay tá»›i bà i toán và lá»i dặn cá»§a thầy Luáºn. Uyên muốn bá» vá» ngay láºp tức lúc ấy. Nhưng không thể thế được, những cái miệng cá»§a Ngà và Hằng đâu dá»… tha thứ. Nó sẽ phát ầm lên rằng Khôi thế nà y, Uyên thế ná». Kỳ chết được. Uyên phải bấm bụng ở lại. ChÆ¡i vá»›i Hằng được hết má»™t "xéc" banh, Uyên chán bá» ra tìm chú Thuyên nói chuyện.
Bây giá» các bạn đã buông vợt. Ngà mát mẻ khá»e mạnh trong chiếc áo thun rá»™ng và "soóc" trắng đúng Ä‘iệu thể thao, tươi cưá»i bên Hằng bước ra.
- Trông Ngà như một kiện tướng bóng bà n.
Uyên nói. Hằng sá»a lại:
- Một kiện tướng bóng dưới gầm bà n mới đúng.
Ngà nhìn sang Việt:
- Huấn luyện viên, ngà i nỡ để khán giả xỉ vả gà nhà thế sao?
Việt lau mồ hôi trán, nháºn định:
- Ngà chơi có khá hơn nhưng vẫn cái lối xỠdụng sức mạnh cả cánh tay, có ngà y chẳng thấy banh đâu mà nhặt.
Ngà tung cái khăn tay rút từ túi mình cho Việt:
- Huấn kuyện viên kiêm nhặt banh viên, ngà i nên nghĩ rằng có ngà y ngà i sẽ hãnh diện đứng bên tôi đấy.
Cả bá»n cưá»i vui vẻ. Khi ra tá»›i cá»a, Uyên khẽ nói và o tai bạn:
- Ngà ơi, mi là m Æ¡n cà i bá»›t cái nút áo cổ lại, bá»n con trai Ä‘ang nhìn mi kìa.
Ngà đẩy bạn ra, nói to:
- Nóng quá, để cho mát mẻ một tà có chết chóc ai đâu mà lo.
Uyên cảm thấy tự nhiên mình xa bạn, hơn một cái đẩy tay.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 02:45 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 4
Giá» tan há»c Uyên như nghe có tiếng ai gá»i mình giữa sân. Nhưng không phải, Ngà và Hằng đã vá» trước rồi vá»›i các bạn. Những cảnh áo trắng ùa ra khá»i cổng rồi túa ra các ngả đưá»ng như má»™t đà n chim. Trong nắng trưa, những cánh chim là m như trắng hÆ¡n, trong hÆ¡n và rá»™n rả hÆ¡n trong bầu trá»i thênh thang mà Uyên đứng nhìn từ hà nh lang trên cao. Không chen chúc cÅ©ng chẳng vá»™i vã, Uyên để các bạn vá» hết rồi má»›i má»™t mình lững thững dắt xe ra cổng.
Hình như hôm nay trá»i nắng to hÆ¡n má»i ngà y. Hình như hôm nay những chùm lá ở trên cao kia Ä‘ang có âm nhạc. Và cây cối chung quanh đây có phải Ä‘ang và o mùa má»›i? Má»™t mùa nà o đó không có tên gá»i trong năm. Nó Ä‘áºu trên những ngá»n tóc bay bay mÆ¡n man trước trán, nằm sâu trong vùng mắt trong, rÆ¡i xuống đôi môi ướt má»ng trái chÃn. Nó nói gì vá»›i cặp sách nhẹ tênh vá»›i bước chân nhẹ tênh trước cổng trưá»ng. Nó đã chép câu thÆ¡ mượt mà nà o trên đôi tà áo má»m vừa ngáºp ngừng khép mở tuổi con gái. Phải rồi, ở má»™t góc ngá»±c sâu kÃn mình, Uyên đã nháºn ra má»™t ná»—i buồn vÆ¡ vẩn không đâu.
Vừa ra khá»i cổng trưá»ng, Uyên "đụng" ngay phải má»™t tia mắt Ä‘ang nhìn mình ở bên đưá»ng. Cái anh chà ng nà o thế nhỉ? Hình như trông quen quen. Uyên cúi xuống bối rối. Con cái nhà ai Ä‘i há»c mà chưa chịu vá» còn đứng lÆ¡ ngÆ¡ đấy chá» ai thế nhỉ? Hình như anh ta lại còn "dám" cưá»i vá»›i mình nữa. Thôi đúng rồi, cái anh chà ng lá»›p 12 bị tông xe hôm nà o trước ngõ nhà mình chứ còn ai nữa.
Quần xanh áo trắng Ä‘i xe "cuá»™c" là đÃch thị hắn rồi. Sách vở giặt giÅ© hết mấy ký xà bông chắc đã sạch sẽ còn bắt Ä‘á»n chi nữa đây. Ngà ơi là Ngà , sao mi lại vắng mặt lúc nà y. Phải lên tiếng sao đây khi tìm đâu ra "Ä‘a số áp đảo" tấn công trước. Con Ngà chứ không phải tôi đòi dạy dá»— bạn đâu nhạ Vòng xe cá»§a Uyên đạp luống cuống khi biết có vòng xe khác cÅ©ng Ä‘ang lăn theo mình.
- Uyên còn nhớ tôi?
Ngưá»i con trai lên tiếng. Uyên nép sát và o lá» chỉ khẽ nhìn ngang, im lặng. Äã có sá»± âm thầm Ä‘eo Ä‘uổi và dò dẫm tên mình tá»± bao giá» thế nhỉ?
- Tôi là Văn, há»c cùng trưá»ng...
Giá»ng ngưá»i con trai ngáºp ngừng, lúng túng trước sá»± im lặng cá»§a ngưá»i con gái:
- Tôi... tôi xin lỗi... hôm nỠđã đụng và o các bạn.
Uyên mÃm môi để dấu má»™t nụ cưá»i tá»± nhiên. Kẻ xin lá»—i là bá»n nà y má»›i đúng. Từ trong hẻm phóng xe ra thiếu cẩn tháºn không ai vô nhà thương là maỵ Uyên không nói, vẫn im lặng đạp xe.
- Tháºt đáng tiếc...
Äáng tiếc sao không có cái miệng con Ngà ở đây. Uyên muốn nói Ä‘iá»u gì đấy song lại để lá»™ sá»± ngượng ngáºp không thưá»ng cá»§a mình - Bình thưá»ng cái miệng Uyên cÅ©ng đâu dá»… gì chịu yên, sao bữa nay nó lại khá»›p thế! Có phải đối vá»›i con trai nếu mình không lên tiếng trước thì mình chỉ còn biết im lặng.
- Bữa đó các bạn có sao không?
- Thôi, quên chuyện đó đi.
Mãi Uyên má»›i nói được câu ấy rồi lại im lặng cắm cúi. Thôi quên chuyện đó Ä‘i. Và không còn chuyện gì để nói nữa, ngưá»i con trai cÅ©ng im lặng vá»›i những vòng bánh xe lăn cháºm lại. Qua má»™t ngã tư rồi qua những ngã tư, ngưá»i con trai tá»± để mình lá»t lại phÃa sau má»™t khoảng cách. Cái trò chÆ¡i nà y... nhá»™t lưng quá. Uyên không dám quay lại nhưng cảm thấy có má»™t đôi mắt cứ dõi mình từ đằng sau mãi thế nà y quả là chỉ còn tìm đưá»ng trốn. Rẽ trái rồi rẽ phải, Ä‘i cháºm rồi Ä‘i nhanh. Cuối cùng Uyên má»›i giáºt mình là đã lạc đưá»ng vá» khá xạ Không biết cái anh chà ng kia có còn theo mình? Uyên không dám quay lại và tìm má»™t đưá»ng thẳng ngắn nhất để vá» nhà .
Cả buổi chiá»u Uyên ở trên lầu. Mẹ há»i Uyên Ä‘au hả? Không, con chỉ chóng mặt chút chút thôi. Và để được ngồi yên, Uyên ngồi và o bà n há»c mở vở ra như là rất chăm chỉ. Bà i sinh váºt rắc rối lắm từ lắm tên như dà i bất táºn, há»c hoà i không thuá»™c. Còn bà i văn nà y, chữ nghÄ©a đâu mà lắm thế. Ai đã Ä‘an lấy nhau, gà i lấy nhau để gỡ hoà i không hiểu má»™t câu. Rõ rà ng là đã có má»™t đôi mắt in trên những trang vở nà y. Thôi xếp lại, Uyên mở vở toán ra, các con số và công thức, những hình cong và đưá»ng thẳng rá»§ nhau biến đâu mất hết, chẳng là m sao bảo ban chúng thế thống lại để tìm ra được má»™t đáp số.
Chỉ còn những vòng bánh xe lăn Ä‘á»u, lăn Ä‘á»u...
Tôi tên Văn. Là m như cái tên mình hay lắm váºy, tá»± nhiên khoẹ Mà hắn Ä‘iá»u tra đâu ra cái tên mình ngon là nh váºy nhỉ? Con Ngà chăng? Chắc chắn là không, nếu có Ngà đã "phát thanh" tức thá»i và rá»™ng rãi toà n lá»›p toà n trưá»ng rồi. Tá»™i nghiệp anh ta, Uyên cưá»i thầm, có má»™t chuyện đụng xe tá»± bao giỠđể cứ "Ä‘au" mãi. Mà sao mình cÅ©ng lạ, vá»›i bạn khác phái trong lá»›p mình có bao giá» mất tá»± nhiên đến khá»›p miệng đến thế đâu. Äáng lẽ mình phải nói câu gì đó như là : không sao, lá»—i tại bá»n nà y. Hay: bạn thế nà o, sách vở có bị há»ng nhiá»u không. Chẳng ai như mình, hết câu nói lại chặn má»™t câu: thôi quên chuyện đó Ä‘i, là m ngưá»i ta cụt hứng. Anh chà ng ta đã nghÄ© vá» mình như thế nà o nhỉ? Má»™t con bé nhút nhát hay lì lợm? Má»™t con bé khó chịu và bất lịch sá»±?
Chắc chắn không có từ nà o như từ "đẹp" hay là "dá»… thương" dà nh cho mình, Uyên nghÄ© thế. Và sau khi ở phòng tắm bước ra Uyên đã soi mình trong gương lâu lắm. Uyên vuốt tay lên tóc, rá» rẫm trên mặt, thăm há»i môi mắt và những thay đổi trên mình... Tất cả Ä‘á»u lạ lẫm, huyá»n hoặc như má»›i hiện ra tá»± cõi nà o cá»§a tuổi con gái. Cả những xôn xao nà y, rạo rá»±c nà y. Cả những e ấp nà y, bối rối nà y. Có phải là Hằng là Ngà là An hoặc bất cứ những bạn đồng tuổi nà o Ä‘á»u như Uyên? Äến má»™t lúc nà o đó mình cảm nháºn trong lồng ngá»±c mình có má»™t trái tim, trái tim ấy Ä‘ang giữ gì đó, Ä‘ang luân chuyển má»™t cái gì đó như không phải là bình thưá»ng, không chỉ là máu là oxy trong cÆ¡ thể. Má»™t cÆ¡n gió, má»™t cÆ¡n triá»u dâng. Hay chỉ là hạt sương nhá» vừa Ä‘á»ng lại, long lanh rồi rÆ¡i rụng. Äể được gá»i là sá»›m mai và hoà ng hôn, tinh khôi và mÆ¡ mà ng lãng đãng.
- Thôi chị Æ i, là m Æ¡n quấn chặt cái khăn lại không rá»›t trái tim ra bây giá».
Uyên trừng mắt nhìn Chuyên, nhỠem đang từ trên lầu chạy xuống.
- Trưa nay chị bá» dép dưới gầm chạn rồi bá» chén đĩa trong thau rá»a mặt chưa đủ sao...
Uyên giáºt mình ép lấy cái khăn tắm trước ngá»±c rồi vá» phòng mình thay quần áo.
- Nãy giá» chị có thấy ai gá»i em không?
-...
- Một húi cua bốn mắt ấy mà .
A! Cái con bé nà y, Uyên nghÄ© nhanh, mi cÅ©ng biết mình có má»™t trái tim từ bao giá» váºy?
Buổi tối, Uyên táºp trung để há»c được má»™t số bà i. Uyên nghÄ© rằng mình sẽ cố gắng thức tháºt khuya để là m được má»™t số bà i táºp khác còn lại. Nhưng ở dưới nhà tiếng hát trong Tivi lôi cuốn quá đã kéo Uyên ra khá»i bà n há»c cho đến hết chương trình.
Trở lại bà n há»c đã gần 10 giá». Ngồi tháºt lâu nhìn ra cá»a sổ, Uyên chẳng nghÄ© được gì. Âm hưởng cá»§a những bà i hát, cháºp chá»n những vòng bánh xe lăn theo... Rồi tá»± dưng Uyên khóc vu vÆ¡.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 02:45 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 5
Sáng hôm sau dáºy muá»™n, Uyên vá»™i vã đạp xe chỉ sợ lỡ tiết đầu. May quá, cÅ©ng vừa kịp, khi Uyên và o tá»›i chá»— ngồi thì cÅ©ng vừa đúng lúc cô Chi bước và o lá»›p.
Bà n đằng sau An nhắc nhở:
- Rồi nhé, đêm qua Ä‘i coi hát vá»›i ngưá»i yêu khuya rồi dáºy trá»… nhé.
Ngà quay lại:
- Mi nói ai váºy?
- Chả nhẽ nói cô Chi.
An đưa những ngón tay lên đôi môi chu của mình là m động tác "chụt" một cái rất ngon là nh.
- Thơm quá!
- Ai thơm?
Vẫn Ngà há»i. An la khẽ:
- Ai nói mi mà ham. "Chụt". Thơm quá!
- Gì mà thÆ¡m mãi váºy?
- Hồi nãy mới là tóc. Bây giỠlà má. Tóc em thơm mùi bồ kết, má em thơm dòn mùi táo quyến rủ hà m răng...
- Còn gì nữa, tiếp đi chứ.
- Từ từ mà thưởng thức cưng Æ¡i, chưa tan vở hát đâu. Tiếp theo là tiếng "chụt chụt" kéo dà i hấp dẫn cá»§a An. Ngà vẫn không quay lại, há»i:
- Bây giỠlà môi phải không?
An khẽ reo lên:
- A, như thế thì mi đã nếm rồi phải không Ngà ?
- Lạc Ä‘á». Tán tiếp Ä‘i, môi em thÆ¡m thÆ¡m mùi xê ri chÃn đỠphải không?
- Không.
- Môi nho ướp rượu ứ ư nồng nà n hơi men.
- Hay hÆ¡n cả má»™t câu vá»ng cổ mùi mẫn nhưng không phải.
- á»’ chắc là môi em thÆ¡m mùi kem dâu ngá»t ngà o chứ gì?
- Rất tiếc cũng không phải luôn.
- Thế thì nói đại ra đi. Mùi gì nà o?
- Mùi tương ớt.
Câu chuyện "văn chương lãng mạn bôi bác" được kết thúc bằng chuá»—i cưá»i khúc khÃch bà n trên bà n dưới. Uyên chưa kịp ngượng đã giáºn. Và chưa kịp giáºn đã bị tan và o tiếng cưá»i cá»§a bạn bè.
Äến giá» chÆ¡i chuyện "tình yêu mùi tương á»›t" lại được viết tiếp. CÅ©ng bắt đầu bằng An, khi cô Chi vừa bước ra khá»i lá»›p:
- Uyên Æ¡i, có gì khai thẳng khai tháºt Ä‘i tổ chức lo cho, đừng thẹn thùng bối rối váºy ảnh hưởng tá»›i việc há»c không tốt.
-...
- Im lặng tức là đã gián tiếp thừa nháºn mình có ngưá»i yêu rồi nhé.
Uyên xếp gá»n lại những cuốn vở định trốn ra sân nhưng không thoát khá»i vòng tay bạn bè, đà nh ngồi tại chá»— chấp nháºn là m đỠtà i. Thá»§y tuyên bố:
- Hôm qua tôi thấy anh chị cặp kè song song tình tứ lắm các bạn ạ.
Uyên hơi chột dạ, chối phăng:
- Không bao giá».
- Chối đi, chối nữa đi cưng. Dấu hiệu của tình yêu đấy các bạn ạ, cà ng chối tức là cà ng yêu. Em tôi đã yêu tự bao giỠrồi cơ!
Cá» chỉ Ä‘iệu bá»™ cá»§a An như má»™t diá»…n viên kịch sà nh sá»i gây được thÃch thú cho cả bá»n, không ai muốn dá»i sân khấu lá»›p ra sân trưá»ng lúc nà y.
- Các bạn có đồng ý rằng dạo nà y em tôi đẹp hẳn lên không? Má căng, môi má»ng, mắt ướt long lanh... Tình yêu quả là má»™t thẩm mỹ viện tuyệt vá»i...
Một bạn cắt ngang:
- Äá» nghị đưa "ngưá»i Ä‘ang yêu" đứng lên bà n.
- Chi váºy?
- Tả chân mà thiếu... chân là chưa rõ rà ng.
- Rất đúng. Tình yêu đâu phải chỉ là ảnh bốn sáu. Tình yêu còn ngá»± trị trên má»i đưá»ng nét hoa háºu.
Nãy giá» Uyên bặm môi ná»a cưá»i ná»a giáºn ngồi im, đến khi bị tấn công thá»±c sá»± cô ta phản đối to:
- Chướng vừa thôi chứ!
An vá»™i xua tay:
- Nhẹ tay thôi các bạn, hà ng dễ bể. Dù sao cũng là mối tình đầu ngây thơ trong trắng, đừng dại dột phiêu lưu xa quá chết chìm uổng công cha mẹ sinh thà nh, phải không em?
- Yêu cầu Ä‘i sâu Ä‘i sát vấn Ä‘á».
- Tình yêu kiểu mi có ngà y... ăn bạt tai sá»›m con ạ. Tình yêu là phải từ từ, chầm cháºm. Tình yêu không bao giá» là má»™t đưá»ng kẻ thẳng từ trái tim nà y đến má»™t trái tim khác. Trái ngược vá»›i định lý hình há»c, trong tình yêu đưá»ng quanh co vòng vèo là con đưá»ng ngắn nhất để má»™t trái tim nà y đến vá»›i má»™t trái tim kia.
- Văn chương tuyệt vá»i. Äáng tiếc là bây giá» không ai còn xà i tiá»n xu.
- Äang tình thÆ¡ rÆ¡i xuống tình tiá»n, lãng òm.
- Hiện tại tôi biết có má»™t ông con trai rất chịu khó gom ve chai, giấy vụn, bịch nylon... để thỉnh thoảng có tiá»n bao con gái má»™t chầu kem. Äó gá»i là tình gì?
- Tình... kế hoạch nhá». Tuy nhiên tình nà y đáng được ghi và o hà ng danh nhân tình sá» vÄ© đại nhất thế giá»›i. Äá» nghị cho biết tên tuổi, địa chỉ.
- Em gái tôi và "ông" hà ng xóm bảy tuổi.
Cả bá»n reo lên:
- Ồ, độc đáo. Tình... mẫu giáo.
- Yêu cầu Dung đi và o tình tiết éo le gây cấn.
- Äá» nghị có minh há»a tô mà y đẹp mắt.
Chuyện con gái dá»… huyên thuyên lạc Ä‘á». Thế là chuyện tình má»›i nhá»›n được ép trở lại trang vở cho "chuyện tình mẫu giáo" bao hoa thắng thế. Bây giá» Dung trở thà nh nhân váºt trung tâm.
- Bên cạnh nhà tôi có má»™t chú bé tên Quân rất khôi ngô tuấn tú. Sáng nà o thức dáºy chú cÅ©ng đứng bên cạnh hà ng rà o gá»i to: Thy Æ¡i Thỵ Thy là em gái tôi có đôi má lúm dá»… thương Æ¡i là dá»… thương, nghe tiếng gá»i má»›i tung mùng chui ra. Hai đứa nhìn nhau mắt vẫn còn ghèn nhưng miệng đã cưá»i toe.
- Rồi sao nữa?
- Rồi đi và o.
- Văn chương gì cụt ngá»§n váºy. Ãt ra cô cáºu cÅ©ng phải xã giao má»™t đôi câu.
- Câu gì bây gi�
- Äại khái là đêm qua có... đái dầm không?
- Văn chương gì mà có đái dầm trong đó. Hôi quá. Dẹp. Kể tiếp đi Dung.
- Cô cáºu thân thiện vá»›i nhau như đôi chú cún ngoà i sân.
- Không haỵ Cô cáºu quyến luyến vá»›i nhau như đôi chim sẻ ngoà i hiên, nghe nhẹ nhà ng hÆ¡n.
- Sá»a văn hả? Tá»± ái xù bây giá».
- Thôi xin, để tác giả giữ bản quyá»n... dá»m.
- Äừng xÃa ngang nữa. Dung kể tiếp Ä‘i Dung.
-... Quân là anh chà ng ga lăng hết ý. Há»… có gì ngon cÅ©ng để dà nh bạn, há»… có gì hay cÅ©ng kể bạn nghe. Cái bánh chia đôi, cục kẹo cắn hai. Duyên tình hà ng xóm cứ váºy mà thÆ¡m ngon ngá»t mãi. Nhưng bánh dá»… bể, kẹp dá»… tan, sau tiếng cưá»i nà o chẳng có nước mắt. CÅ©ng có lúc đôi bạn giáºn nhau, Thy bá» vá» nhà và khóc rưng rức. Quân tháºp thò ngoà i cá»a gá»i Thy mấy lần Thy cÅ©ng không thèm ra. Quân hứa sẽ cho cái nà y, cái ná» mà Thy vẫn cứ khóc. Cuối cùng Quân nói: Cắc kè. Thy nghe rồi giáºt mình nÃn thinh, vá»™i chạy ra vá»›i bạn.
- Sao lại cắc kè?
- Thy sợ cắc kè. Quân thưá»ng kể chuyện đứa nà o hay khóc cắc kè thè lưỡi nó liếm mắt là mù.
- Như váºy là "tình dá»a" thiếu chân thà nh.
- Một lần khác tình bạn trở nên căng thẳng hơn với những tiếng mà y tao hung hãn dữ tợn. Chà ng xoạc chân vung tay nhứ quả đấm. Nà ng hăm he hằm hè rút chiếc dép ra...
- Kết quả?
- Nguyên một chiếc dép in trên ngực áo chà ng.
- Trúng ngay tim?
- Trái tim mang hình chiếc dép.
- Äáng Ä‘á»i cái thói vÅ© phụ Rồi chà ng ra sao?
- Chà ng điên lên đi thẳng và o nhà ...
- Lấy dao ra?
- Không.
- Một khúc cây to?
- Không. Chà ng đi thẳng và o nhà nà ng méc mẹ nà ng.
- Trá»i Æ¡i! Con trai hèn.
- Sau đó là hình ảnh nà ng quỳ bên nà y sân và chà ng đứng bên kia sân ngó qua.
- Äánh nhau thua Ä‘i méc rồi vá» còn hà há»ng, nhân váºt nam cá»§a cáºu thưá»ng quá. Kém chất đặc trưng anh hùng.
- Nhưng thừa tÃnh nhân ái và nặng hà ng triệu tấn tình nghÄ©a.
- Xin minh há»a rõ nét.
- Äứng bên nà y sân nhìn bạn vừa quỳ vừa thút thÃt khóc, lòng ngưá»i trai dâng lên niá»m ân háºn trà n đầy. Dù trái tim có mang hình chiếc dép chiếc già y hay cái ghế cái bà n gì chăng nữa thì cÅ©ng có thể chảy ra cùng vá»›i những giá»t nước mắt kia để cho vÆ¡i ná»—i Ä‘au đớn dà y vò nà y. Rồi chẳng đợi ai đưa lệnh phạt, bên nà y sân Quân cÅ©ng tá»± nguyện quỳ xuống khoanh tay lại trong tư thế giống như bạn mình bên kia, mắt cúi xuống còn buồn hÆ¡n khóc.
Cả bá»n xuýt xoa:
- Ôi dễ thương quá!
- Kẻ tù tình nguyện.
- Tình tuyệt.
Chuông báo hết giá» chÆ¡i, Dung kết luáºn:
- Nhưng con gái bao giỠcũng nhẹ dạ hơn con trai các bạn ạ.
- Chứng minh?
- Các bạn biết cây bút Paker cá»§a mình rồi chứ, đã má»™t lần nó nằm trong cặp cá»§a ông con trai hà ng xóm nhà mình đấy. Gá»i là để mừng bạn giã từ vưá»n trẻ bước và o lá»›p má»™t, con bé biết mình rất quý cây bút nên đã "mượn đỡ" cá»§a chị Ä‘em tặng bạn.
- Ghê thiệt, lá»›n lên cô gái nà y dám lăn cá»™t nhà mình Ä‘em tặng "ngưá»i dưng khác há»" chứ không phải chÆ¡i đâu.
Câu chuyện Ä‘á»ng lại trong lòng má»—i ngưá»i má»™t cách riêng. Vá»›i Uyên, nó còn theo mãi vỠđến nhà , cùng vá»›i hình ảnh ngưá»i con trai mÆ¡ hồ, lãng đãng khi gần khi xa.
Và Uyên hiểu mình có má»™t trái tim, trái tim Ä‘ang ngân nga trong tuổi mưá»i bảy.
Tà i sản của quykiemtu