CHÆ¯Æ NG 7
THÙ NHÂN Äá»I MẶT
Ngươi là Nam Cung Phách ?
- Câu há»i phát lên quá đột ngá»™t khiến ngưá»i Ä‘ang nhiá»u lo lắng như Nam Cung Phách lúc quay ngưá»i vá» hướng vừa phát ra câu há»i cÅ©ng phải ngỡ ngà ng và nói không thà nh lá»i :
-Ta... Các hạ là ...
Nhưng khi mục quang đã nháºn ra diện mạo có phần sáºm mà u cá»§a đối phương, sáºm đến ná»—i gần như là hòa nháºp vá»›i mà u vừa áºp xuống, ná»—i kinh hoảng liá»n đến, Nam Cung Phách :
- TỠY Sứ giả ?
Bóng Ä‘en đứng đối diện Nam Cung Phách báºt cưá»i :
- Tháºt không bá» công gần hai ngà y chỠđợi. Nhưng sao chỉ cố má»™t mình ngươi ?
Hay đồng bá»n ngươi đà bị chôn vùi dưới đống loạn thạch kia ? Nếu là váºy, giá» chết cá»§a ngươi đã Ä‘iểm rồi. Ha... ha ...
Phải chăng đó là sá»± tháºt, là điá»u đã xảy ra cho Äoà n Má»™c Huyá»n và Äiá»n Hồ ?
Nam Cung Phách rúng động nhưng cố ká»m nén. Và bản lảnh cùng khà phách cá»§a má»™t nhân váºt Nhất môn chi chá»§ đã xuất hiện ở lại trong ngưá»i Nam Cung Phách.
Y đảo mắt thà nh vòng, sau đó vỠhốt hoảng :
- Các hạ muốn lấy mạng Nam Cung Phách ta ? Váºy có thể cho ta biết là vì nguyên nhân nà o không ?
Bóng Ä‘en Tá» Y Nhân liá»n chá»n vá»n tiến lai gần Nam Cung Phách :
-Có cho ngươi biết cung không hại gì. Vì kẻ sẽ chắc chắn biến thà nh một thây ma như ngươi dù có muốn nhắc lại những gì ta sắp nói cũng không còn cơ hội.
Äó là vì ngươi dám tỠý phản bác việc lão Hoà ng là m Minh Chá»§ Võ lâám. Ngươi toại nguyện rồi chứ ? Giá» thì nạp mạng.
Vù...
Má»™t bá»±ng kình phong liá»n từ tay Tá» Y Nhân xuất hiện, đổ áºp lên ngưá»i Nam Cung Phách.
Vá»™i đảo ngưá»i thốt lui, Nam Cung Phách động tâm kêu lên :
- Nếu là váºy, các hạ là thá»§ hạ cá»§a lão Hoà ng?
Vút...
Thân thá»§ cá»§a Tá» Y Nhân tháºt bất phà m, vừa hụt chiêu đầu liá»n bám sát Nam Cung Phách để xuất thá»§ chiêu thứ hai, cÅ©ng vá»›i uy lá»±c không kém gì chiêu đầu :
- Lão Hoà ng đâu đủ tư cách để có má»™t thá»§ hạ như ta. Chá»› nhiá»u lá»i, nạp mang !
Ào....
Không lui nữa, Nam Cung phách lần nà y hiên ngang cùng Tủ Y Nhân đối chưởng :
- Lá»i các hạ nói tháºt khó tin. Và vì không thể tin đà nh thất lá»… váºy, Nam Cung Phách ta quyết không chịu chết. Xem chiêu !
Ẩm...
- Toà n thân Tá» Y Nhân chợt khá»±ng lại và liá»n sau đó đòi mục quang vụt toát ra những tia sát khà kinh ngưá»i :
- Hảo công phu. Thảo nà o còn trẻ như ngươi, đã là Chưởng môn nhân má»™t đại phái. Ta tháºt tâm hi vá»ng ngươi đủ năng lá»±c để tiếp thêm má»™t và i chiêu nữa. Hãy đở !
Ào...
Äỡ được má»™t chiêu vá»›i kết quả mang Ãt nhiá»u lợi thế Nam Cung Phách ngạo mạn báºt cưá»i :
- Äừng nói má»™t và i chiêu Tá» Hà công phu cung không quá lợi hại như ta tưởng. Hãy xem đây ! Ha... ha...
Bung..
Nhưng kết quả lần nà y lại khác, ngưá»i bị khá»±ng lại chÃnh là Nam Cung Phách, khiến bao lợi thế nên mất Ä‘i, tạo cÆ¡ há»™i cho bóng Tá» Y Nhân áºp đến như cuồng phong động ná»™ :
- Một chiêu nữa xem sao ?
Ào...
Vẫn chưa tin vá»›i ná»™i lá»±c bản thân vừa tăng tiến lại không đương đầu nổi Tá»± Hà công Phu, Nam Cung Phách phẩn ná»™ báºt quát:
- Hãy xem tuyệt ká»· Không Äá»™ng phái !
Bung .
Lần nà y Nam Cung Phách bị chấn dá»™i và hoà n toà n rúng động khi nghe đối phương báºt lên trà ng cưá»i ngạo nghá»… :
- Há»—n Nguyên PhÃch Lịch Chướng?
Äáng tiếc, công phu nà y cá»§a ngươi chỉ đưa đến kết quả bất lợi cho chÃnh ngươi mà thôi. Hãy nạp mạng Ä‘i nà o. Ha . ha ..
Và Nam Cung Phách vỡ lẻ, tháºt đúng như Äiá»n Hồ nói. Tá» Hà công phu do đối phương cà ng vặn dụng thá» cà ng tạo nhiá»u phản kình và chỉ gây bất lợi cho ngưá»i phải đối đầu vá»›i Tá» Hà công phu mà thôi.
Bắt đầu lo sợ, Nam Cung Phách đà nh quáºt bừa má»™t chưởng, hi vá»ng sẽ qua chiêu nà y để có chút thá»i gian nghÄ© cách đối phó :
- Vị tất đúng như các hạ nói. Äở !
Nà o ngá» thá»i gian mà Nam Cung Phách chỠđợi là không há» có. Vì má»™t kÃch đó không những đã chấn lùi Nan Cung Phách mà cá»n là m cho kinh mạch toà n thân chợt xáo động nhá»™n nhạo.
Và tình thế cà ng thêm hung hiểm khi đối phương do quyết lấy mạng Nam Cung Phách nên đã thần tốc lao đến tháºt gần.
Tiếng gầm của đối phương vang lên như tiếng sấm nổ bên tai:
-Nạp mạng !
Hồn phi phách tán, thế má»›i biết Tá» Hà công phu quả nhiên lợi hại. Nam Cung Phách bất kể sÄ© diện, láºp tức quay ngưá»i và bắn vá»t mình tháo chạy.
Vút ....
Nhưng ....
Bung...
Bị trúng thêm má»™t kÃch và o háºu tâm, dù là nhẹ nhưng vẫn là m cho cước bá»™ lảo đảo, Nam Cung Phách cà ng có cảm nháºn tá» kỳ đã Ä‘iểm, vì thế vấn đánh liá»u bá» chạy.
Vút ...
Tá» Y Nháºn hùng Hồ bám theo :
-Ngươi chạy đâu cho thoát ? Äở !
Ào...
Äang đứng giữa ranh giá»›i cá»§a cái chết và sá»± sống, toà n bá»™ chán lá»±c cá»§a Nam Cung Phách Ä‘á»u dồn cả cho thuáºt phi thân, cứ cong ngưá»i bá» chạy, bất chấp má»™t chưởng Ä‘ang bám theo phÃa sau có quáºt trúng và o ngưá»i hay không.
Vút...
Lần nà y Nam Cung Phách đã gặp may.Ngá»n kình cá»§a đối phương dù vẫn bám sát nhưng vẫn thuá»· chung chỉ cách háºu tâm Nam Cung Phách độ má»™t và i sát na thá»i gian.
Äể khi ngá»n kình mãn đà chỉ biến thà nh ngá»n gió thoảng tHồi phất phÆ¡ và o chéo áo Nam Cung Phách.
Thanh âm háºm há»±c cá»§a Tá» Y Nhân bắt đầu lèo nhèo Ä‘uổi theo sau Nam Cung Phách :
- Giá»i lắm, gã Nam Cung kia. Dù ngươi lên trá»i, ta cÅ©ng theo lên trá»i, dù ngươi chui xuống đất ta cÅ©ng độn tHồ bám theo ngươi. Äố ngươi chạy thoát. Hừ !
Mặc cho đối phương hằm hè Ä‘e dá»a, Nam Cung Phách không há» nói má»™t lá»i , cứ lặng lẽ lao Ä‘i. Và hi vá»ng sẽ chạy thoát vì không để phà chân lá»±c qua lá»i phát thoại như đối phương.
Nam Cung Phách chạy mãi, chạy mãi.
- Vút...
Nhóm lên má»™t ngá»n lá»a, Äoà n Má»™c Huyá»n hi vá»ng ánh sáng cá»§a ngá»n lá»a sẽ giúp bản thân xua tan ná»—i cô độc và nó cÅ©ng là dấu hiệu đễ nháºn ra trong mà n đêm, hầu cho bất kỳ ai trong hai ngưá»i Nam Cung Phách và Äiá»n Hồ, nếu nhìn thấy ắt sẽ tìm đến để há»™i ngá»™.
Và ánh sáng quả nhiên đã là điểm thu hút cho má»™t ngưá»i tìm đến. Chỉ tiếc, khi thanh âm vang lên, Äoà n Má»™c Huyá»n nháºn ra không phải thanh âm cá»§a nam nhân.
Nữ nhân đó vừa phát thoại vừa tiến lại gần :
- Äoà n Má»™c Chưá»ng môn quả có nhiá»u nhã hứng. Nhưng sau chỉ sướt ấm có má»™t mình?
Äoà n Má»™c Huyá»n nghi hoặc nháºn nữ nhân má»›i đến :
-Thạch Yến cô nương đến từ lúc nà o ? Hóa ra cô nương vẫn bình yên, không há» gặp hung hiểm như Äiá»n Hồ đã lo sợ.
Thạch Yến tá»§m tỉm cưá»i, thản nhiên ngồi xuống, đối diện vá»›i Äoà n Má»™c Huyá»n qua đống lá»a Ä‘ang Hồi cháy đượm :
- Qua khẩu khà nà y, dưá»ng như Äoà n Má»™c Chưởng môn đã gặp qua NgÅ© sư đệ cá»§a tiểu nữ, là Äiá»n Hồ ?
Tiểu nữ đến đã lâu, và thấy Äoà n Má»™c Chưởng môn như mang tâm trạng đón chá» ai đó , phải chăng là chá» Äiá»n Hồ.
Thạch Yến có phong thái quá Ä‘iá»n nhiên, khiến Äoà n Má»™c Huyá»n Hồ nghi :
- Cô nương tháºt đến đã lâu ? Cá»› sao không bị ta phát hlện.
á»’... Ta hiểu rồi, hay là cô nương cÅ©ng như Äiá»n Hồ, Ä‘á»u thâm tà ng bà kỹ, dù thân pháºn chỉ là đệ tá» có pháºn hèn kém ở phái Thanh Thà nh ?
Thạch Yến bỗng chợp mắt và i lượt :
- Nói như váºy, Äiá»n Hồ là kẻ thân hoà i tuyệt há»c tháºt sao ?
Äoà n Má»™c Huyá»n nhoẻn cưá»i :
- Kể cũng lạ, một môn phái bé nhỠnhư Thanh Thà nh lại vô tình biến thà nh nơi ngoa Hồ tà ng long.
Äã có má»™t Äiá»n Hồ bản lãnh cao thâm vượt trên cả ta là Chưởng môn má»™t đại phái, giá» lại thêm má»™t Thạch yến Ä‘ang chứng tá» má»™t cốt cách phi phà m.
Nà y, ta há»i tháºt nha, cô nương tháºt sá»± không biết Äiá»n Hồ là ngưá»i thân hoà i tuyệt há»c tháºt sao ?
Thạch Yến lại tá»§m tỉm cưá»i :
- Äiá»n Hồ vốn là ngưá»i Ãt nói, huống chi hÆ¡n lại mang diện mạo khắc khổ suốt ngà y. Tiểu nữ tháºt không tưởng hắn lại có bạn lảnh vượt trên Äoà n Má»™c Chưởng môn.
Äoà n Má»™c Huyá»n chợt nghiêm giá»ng :
- Thạch cô nương định qua ta, dò xét mức độ nông sâu cá»§a Äiá»n Hồ ư?
Thạch Yến tròn to hai mắt :
- Sao lại bảo là dò xét? Phải nói đó là do tiểu nữ quan tâm đến hắn mà thôi.
Huống chi, chÃnh hắn thá»i gian gần đây có thố lá»™ cho tiểu nữ biết những ẩn tình uẩn khuất cá»§a hắn. Và hắn có má»™t kẻ thù nà o hà ng cá»±c kỳ lÆ¡i hại.
Hắn là NgÅ© sư đệ cá»§a tiểu nữ, má»™t nhị sư tá»· như tiểu nữ không lẽ không có quyá»n quan tâm đến hắn ư?
Sắc mặt giãn ra, Äoà n Má»™c Huyá»n thở ra nhè nhẹ :
- Ta cũng quan tâm đến hắn. Vì giữa ta và hắn vừa kết tình tỷ đệ sinh tữ chi giao.
Chỉ tiếc, ta không thể giúp gì hơn cho hắn ngoà i sự quan tâm. Bởi công phu của hắn cao minh hơn ta bội phần.
Thạch Yến tò mò :
- Là táºn mắt Äoà n Má»™c tá»· nhìn thấy Äiá»n Hồ phô diá»…n công phu thượng thừa ?
Äoà n Má»™c Huyá»n mỉm cưá»i :
- Cô nương không ngại khi gá»i ta như thế sao ?
Thạch Yến lắc đầu :
-Tiểu nữ tuy vá»›i cao nhưng thiết nghÄ©, vì cả hai ta cùng quan tâm đến Äiển Hồ, hắn đã là nghÄ©a đệ cá»§a Äoà n Má»™c tá»· thì cá»› sao Äoà n Má»™c tá»· lại khước từ việc có thêm má»™t nghÄ©a muá»™i?
Äoà n Má»™c Huyá»n gáºt gù :
- Nói rất hay. Váºy là ta lại có thêm má»™t hảo muá»™i muá»™i. Nhưng không hiểu Thạch Yến muá»™i có biết thù nhân cá»§a Äiá»n Hồ là ai không?
Thạch Yến gáºt đầu :
- Là má»™t nhân váºt hiện vẫn ẩn danh.
Chỉ biết y là kẻ có thể đã ngấm ngầm dùng độc hạ thá»§ lão Äại ác ma Bạch Cốt U Linh.
Và thêm má»™t chi tiết nữa là trên ngưá»i kẻ nà y có vết chạm má»™t cánh Hảl âu, đâu như trên đầu vai hữu.
Äoà n Má»™c Huyá»n cau mặt :
-Chạm má»™t cánh Hải âu ư? Thoạt nghe cứ ngỡ đó là ngưá»i có liên quan đến Hải âu Quái Khách độ nà o.
Thạch Yến thở dà i :
- Cho tiếc Äiá»n NgÅ© đệ vẫn chưa có dịp nói rõ tÃnh danh kẻ thù.
Và cà ng khó đoán kẻ đó có liên quan thế nà o đến Quái Khách Hải âu.
Bởi đây là nhân váºt đã xuất hiện cách đây cả trăm năm, vị tất còn truyá»n nhân cho đến táºn bây giá».
Äoà n Má»™c Huyá»n cÅ©ng thở dà i :
- Nhưng dẫu sao ta vẫn tin Äiá»n Hồ rồi sẻ báo được thù. Bởi lối luyện công cá»§a Äiá»n Hồ không như má»i ngưá»i. Hắn cứ má»™t năm là tăng lên mưá»i năm tu vi công lá»±c.
Thạch Yến sững sỠ:
-Nghịch Thiên Hồi Chuyển thượng tâm pháp ?
Äoà n Má»™c Huyá»n kinh ngạc :
- Thạch Yến muội cũng cho là như thế sao ?
Thách Yến vụt thở ra nhẹ nhẹ :
- Äiá»n Hồ đã nói thế nà o vá»›i Äoan Má»™c tá»· ?
Äoà n Má»™c Huyá»n bảo :
- Tuy hắn phá»§ nháºn nhưng qua cách hắn nói ta vẫn nghÄ© đó là sở há»c ngỡ đã thất tuyá»n cá»§a Hồng Y Tăng Lạt Ma Hồi Chuyển Pháp Vương.
Thach Yến tỠra thiếu nhẫn nại :
-Cụ thể hắn đã nói thế nà o vá»›i Äoà n Má»™c tá»· ?
Äoà n Má»™c Huyá»n chưa kịp đáp thì nghe Thach Yến gay gắt :
- Sá»± tình rất nghiêm trong, ất có liên quan đến sinh mênh cá»§a Äiá»n Hồ, mong Äoà n Má»™c tá»· thà nh khẩn cho.
Äoà n Má»™c Huyá»n khá»±ng ngưá»i :
-Thà nh khẩn ? Như cách nói nà y không xứng hợp cho một muội muội đối với ta là tỷ tỷ.
Thạch Yến vụt đứng lên :
-Có xứng hợp hay không, và o lúc nà y muá»™i đầu còn thái độ nà o khác để chá»n lá»±a ?
Muá»™i khuyên tá»· nên nói tháºt cho, nếu tá»· tháºt sá»± quan tâm và lo lắng cho Äiá»n Hồ như lá»i vừa nói.
Äoà n Má»™c Huyá»n cÅ©ng đứng lên, lạnh lùng nhìn Thạch Yến ở bên kia đống lá»a :
- Lá»i khuyên nà y ta không chấp nháºn. Vì ta Ä‘oán rằng, Thạch Yến ngươi hoà n toà n không có thà nh ý hoặc thiện ý đối vá»›i ta hay đối vá»›i Äiá»n Hồ.
Thạch Yến cưá»i lạnh :
-CÅ©ng có thể đúng như Äoà n Má»™c Chưởng môn Ä‘oán. Vì nếu Äiá»n Hồ quả tháºt có am hiểu công phu đó thì số pháºn hắn kể như định Ä‘oạt.
Äoà n Má»™c Huyá»n báºt cưá»i :
- Äịnh Ä‘oạt như thế nà o ? Hay là má»™t nhị sư tá»· như ngươi sẽ nhân tâm trở mặt, xem Äiá»n Hồ ngÅ© sư đệ như kẻ thù, quyết Ä‘oạt mạng hắn ?
Xem ra giữa ta và ngươi hiện Ä‘ang có những mối quan tâm hoà n toà n trái ngược nhau vá» Äiá»n Hồ thì phải. Ha... ha...
Äang cưá»i, hai mắt Äoà n Má»™c Huyá»n chợt bị hoa lên và bóng nhân ảnh cá»§a Thạch Yến vụt biến mất.
Và thay và o đó là thanh âm cá»§a Thạch yến vang lên ngay bên cạnh Äoà n Má»™c Huyá»n :
- Nếu Äoà n Má»™c Chưởng môn không chịu nói thì đừng trách Thạch Yến nà y đà nh đắc tá»™i. Äỡ !
Bung.. .
Thân ảnh cá»§a Thạch Yến quá quá»· mị và đó là nguyên do khiến Äoà n Má»™c Huyá»n chưa kịp có phản ứng Ä‘a phải hứng chịu má»™t kÃch nặng ná».
Còn Ä‘ang chao đảo, Äoà n Má»™c Huyá»n lại nghe tiếng quát cá»§a Thạch Yến vang ngay bên tai :
Äoà n Má»™c Chưởng môn vẫn chưa chịu nói ư? Hay là chá» tiểu nữ nặng tay hÆ¡n má»›i thay đổi thái độ ? Äỡ !
Vù...
Phẫn ná»™, Äoà n Má»™c Huyá»n lần nà y tung ngưá»i lao vá»t ra tháºt xa, sau đó kÃp thá»i quay lại vá»›i má»™t kình ngăn đỡ :
-Chá»› vá»™i đắc ý vì hà nh vi đầy đủ Ä‘oạn ám muá»™i cá»§a ngươi. Hãy tiếp má»™t chưởng cá»§a bổn Chưởng môn. Äỡ !
Ầm...
Nhưng do xuất thá»§ trong tình huống khẩn cắp nên Äoà n Má»™c Huyá»n chưa phát huy đủ ná»™i lá»±c rất cần để ngăn cản Thạch Yến.
Vì thế lẻ đương nhiên Thạch Yến vẫn cứ bằng bặng lướt đến :
Tiểu nữ có đủ tư cách để đắc ý. Vì công phu Côn Luân phái đâu đáng để tiểu nữ báºn lòng. Hãy đỡ !
Ào...
Äoà n Má»™c Huyá»n giáºn dữ đến tái xám mặt mà y :
- Sở há»c Côn Luân phái đâu phải thứ để nha đầu ngươi xem thưá»ng. Hãy xem đây !
Ầm...Ầm...
Thạch Yến vẫn cứ lướt đến và cưá»i khanh khách :
- Có đáng xem thưá»ng hay không rồi. Äoà n Má»™c Chưởng môn sẽ rõ. Hãy cẩn trá»ng nà o. Ha. . ha...
Äấu pháp cá»§a Thạch Yến chợt thay đổi và má»™t luồng nhu kình hết sức quái lạ đã được Thạch Yến tHồi cuốn nhè nhẹ vá» phÃa Äoà n Má»™c Huyá»n.
Nà o dám xem thưá»ng thá»§ thức nà y cá»§a Thạch Yến, Äoà n Má»™c Huyá»n nghiến răng, báºt ra tiếng rÃt đầy quyết tâm :
- Ngươi không cần phải nhắc ta. Äỡ chiêu !
Bung ...
-Há»±!
Quả là má»™t kết quả ngoà i sức tưởng cá»§a Äoà n Má»™c Huyá»n. Má»™t kÃch xem rất nhu hòa cá»§a Thạch Yến lại đủ lá»±c là m cho Äoà n Má»™c Huyá»n bị chấn lùi liên tiếp gần mưá»i bá»™.
Không những thế, toà n thân Äoà n Má»™c Huyá»n lại ê ẩm có cảm giấc như đã bị ná»™i thương.
Kinh tâm trước bản lãnh vừa quỉ mị vừa tháºp phần cao minh cá»§a Thạch Yến, Äoan Má»™c Huyá»n vá»™i quay ngưá»i bá» chạy.
Vút ...
Nà o ngá» Thạch Yến lại nhanh chân hÆ¡n, bá»—ng xuất hiện ngăn lối Äoà n Má»™c Huyá»n .
Thạch Yến cưá»i nhẹ :
-Rượu má»i không uống, Äoà n Má»™c Chưởng môn cá»› sao chỉ muốn uống rượu phạt như thế? Hay nói xem nà o.
Äoà n Má»™c Huyá»n biến sắc và không nói không rằng cứ đột nhiên lao áºp và o Thạch Yến vá»›i má»™t kình táºn lá»±c bình sinh.
Ào...
Thạch Yến vùng cưá»i lên :
- Quả nhiên Äoạn Má»™c Chưởng môn chỉ ưa nặng và không há» chịu nghe. Xin lượng thứ cho nếu Thạch Yến có gì thất lá»…. Hãy lui lại nà o. Ha... ha.. .
Bùng...
Há»± !
Bị chấn dá»™i má»™t lần nữa cho dù đã xuất thá»§ theo vị thế tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, Äoà n Má»™c Huyá»n nuốt háºn, nhìn bản thân Ä‘ang bị Thạch Yên lướt đến vươn tay chế trụ huyệt đạo.
Äứng ngay bên cạnh thân hình bất động cá»§a Äoà n Má»™c Huyá»n. Thạch Yến vừa hất miệng định há»i thì vụt đổi thà nh tiếng quát lanh lảnh :
- Kẻ nà o vừa đến ?
Láºp tức có ngưá»i xuất hiện.
Vút...
Và Äoà n Má»™c Huyá»n thất vá»ng khi nhìn thấy đó là ngưá»i không nằm trong tâm trạng chỠđợi cá»§a bản thân.
Äó là má»™t hán tá», trẻ tuổi hÆ¡n nam Cung Phách và già dặn hÆ¡n Äiá»n Hồ má»™t và i niên ká»·.
Äã thế hán từ còn bình thản giữ lá»… vá»›i Thạch Yến, chứng tá» hắn là thá»§ hạ có phần tÃn cá»§a Thạch Yến. Hắn bảo :
- Là thuá»™c hạ đây. Äã có tin do Ngoại Äà n đưa đến.
Thạch Yến thoáng rúng động :
- Tin gì ?
Hán tá» liếc nhìn Äoà n Má»™c Huyá»n :
- Nói ngay lúc nà y liệu tiện chăng ?
Thạch Yến phất tay. Và má»™t tia chỉ kình cách không tiến hạ đến, Ä‘iểm ngay và o Hôn huyệt cá»§a Äoà n Má»™c Huyá»n.
Do bị hôn mê nên Äoà n Má»™c Huyá»n không còn hay biết gì nữa, cho đến khi tỉnh lại ở má»™t nÆ¡i giam cầm vừa tù túng, vừa tối âm u ..
Ầm...
Mãi đến lúc nà y Äiá»n Hồ má»›i có thể phá vỡ khối đá sau cùng đã ngăn cản hắn từ bên trong thoát ra vùng trá»i tá»± do bên ngoà i.
Phát hiện vạn váºt đã bị bóng đêm Ä‘en bao phá»§, Äiá»n Hồ thất vá»ng vì biết không thể tìm kiếm hoặc Nam Cung Phách hoặc Äoà n Má»™c Huyá»n và o thá»i Ä‘iểm như lúc nà y.
Thở ra nhè nhẹ, Äiá»n Hồ thả cháºm chân bước Ä‘i vá»›i cảm nháºn cá»§a ngưá»i lần đầu tiên được táºn hưởng cảnh yên bình thÆ¡ thá»›i.
Äiá»n Hồ Ä‘i mãi cho đến lúc mục quang vô tình chạm phải những đốm than Hồng hầu tà n cá»§a má»™t đống lá»a đá được ai đó đốt lên nhưng bây giỠđã bá» Ä‘i .
Thoảng kinh nghi, Äiá»n Hồ tiến lại gần, đặt thêm cá»§i khô và o chá»— than Hồng và khÆ¡i cho lữa cháy bùng lên.
Ãnh há»a quang soi tá» mà n đêm trong vòng và i ba trượng vuông, giúp Äiá»n Hồ phát hiện má»™t lá» nhá» nằm lẫn khuất trong cá», chỉ bắt sáng nhỠđống lá»a Ä‘ang kỳ cháy đượm.
Nhặt chiếc lá» và chỉ cần nhìn thoáng qua hà ng chữ ghi bên ngoà i là Äiá»n Hồ nháºn ngay ra chá»§ nhân là ai.
Và sá»± nháºn biết đó chỉ có tác dụng là là m cho Äiá»n Hồ trân cứng khắp ngưá»i.
Hắn đứng lặng má»™t lúc lâu, cứ nhìn chằm chằm mãi và o chiếc lá» có ghi hà ng chữ Côn Luân Bảo Äan .
ÄÆ°á»£c má»™t lúc. Äiá»n Hồ vụt Cốt chiếc lá» và o ngưá»i, đồng thá»i hất tay, tạo ra má»™t luồng kình, phá»§ chụp và o toà n bá»™ đống lá»a đã bá» công là m cho cháy bùng lên.
Äống lá»a vừa tắt chụp thì cứ như ma quá»· hiện hình, cách Äiá»n Hồ hai trượng bá»—ng có má»™t thân ảnh xuất hiện.
Ngưá»i đến thì thanh âm cÅ©ng đến, chá»§ nhân cá»§a bóng thân ảnh đó lên tiếng bằng vá»ng the thé :
-Ngươi là Äiá»n Hồ, đệ tá» Thanh Thà nh phái nhưng lại có thân thá»§ cao minh hÆ¡n cả Äoà n Quan SÆ¡n Chưởng môn Thanh Thà nh phái ?
Äá»… đáp lá»i, Äiá»n Hồ há»i ngược lại :
-Còn lão, lúc ở Tổng Äà n Bạch Cốt Môn, đã lên đến gần chá»— bổn phái Thanh Thà nh đứng luáºn bà n chÃnh là lão?
Giá»ng the thé thì tiếng cưá»i cÅ©ng the thé khó nghe, thân ảnh đó gáºt gù :
-Quả nhiên ngươi có đủ thÃnh lá»±c để nháºn biết lão phu đến gần.
Rồi vì sợ bị lá»™ thân thá»§ cao minh, trá»i đã giúp ngươi bằng cách để bá»n Tư Mã Thông, Tạ Vân Lâu và Cao Như Nguyệt lÅ© ngu xuẩn xuất hiện đúng lúc ?
Ngươi kể ra cũng khế đấy !
Äiá»n Hồ cÅ©ng gáºt gù :
-Cả lão cùng váºy. Lão cÅ©ng được trá»i giúp nên lúc dùng công phu Thất Phách U Linh gây thà nh tráºn thảm sát, giết hại Tư Mã Thông và bổn phái Thanh Thà nh bốn ngưá»i nhưng không có Äiá»n Hồ Ta ở đó.
Äúng là lão đã gặp may.
Lần đầu tiên thân ảnh đó tỠra chấn động :
- Sao ngươi nháºn biết công phu Thất Phách U Linh ?
Äiá»n Hồ cưá»i lạt :
- Nà o chỉ nháºn biết bấy nhiêu đó.
Ta còn biết chÃnh lão là ngưá»i đã ngấm ngầm hạ độc thá»§ vá»›i lão ác ma Bạch Cốt U Linh, cố tình gán toà n bá»™ công trạng cho má»™t mình Thiết Kiếm Phi Chưởng Hoà ng Nhất Lãm hưởng dụng.
Và đang nghi ngá», không biết lão có phải là kẻ đã chá»§ xướng ra cái gá»i là Võ Lâm Tam Äầu Lệnh hay không ?
Không nhẫn nại được nữa, thân ảnh ná» báºt quát, cÅ©ng là lối quát the thé khó nghe :
- Ngươi tháºt sá»± là ai ? Äừng bảo ngươi chỉ là tên đệ tá» mạt hạng cá»§a phái Thanh Thà nh.
Không há» sợ hải, Äiá»n Hồ cưá»i vang :
-Thượng Quan Du ơi, Thượng Quan Du !
Dù bây giá» lão có khoác má»™t giả danh như thế nà o Ä‘i nữa thì ta vẫn Ä‘oán chắc lão chÃnh là Thượng Quan Du.
Hãy nhìn nháºn lai lịch tháºt cá»§a lão Ä‘i, nà y cho ta xem má»™t đầu vai mà lão đã chạm và o đó hình má»™t cánh Hải âu Ä‘i.
Hay lão nhát đảm, không dám thừa nháºn ? Ha... ha...
Qua rồi cÆ¡n chấn động, thân ảnh đó vụt bình tịnh như núi Thái, ung dung xạ hai tia mắt chói ngá»i tinh quang nhìn Äiá»n Hồ.
- Äó là nguyên do khiến ngưá»i và toà n phái Thanh Thà nh đã kiếm tìm má»™t thi thể có chạm hình má»™t cánh Hải âu ở đầu vai ?
Phong thái cá»§a Äiá»n Hồ cÅ©ng vững chãi như má»™t ngá»n núi sừng sững :
- Lão định sát nhân diệt khẩu, như đã giết Tư Mã Thông Chưỡng môn và bao ngưá»i Thanh Thà nh phái ?
Lão sợ bá»™ mặt tháºt cá»§a con ngưá»i phản chá»§ Phi Thiên Bảo và có lẻ cÅ©ng là kẻ bá»™i phản ti tiện cá»§a lão Bạch Cốt U Linh sẽ bị quần hùng phát hiện ?
Váºy lão cứ ra tay Ä‘i. Äiá»n Hồ ta Ä‘ang chá» lão đây !
Thân ảnh đó vụt biến mất hóa thà nh má»™t bóng nhân ảnh má» má» lao áºp và o Äiá»n Hồ .
- Ngươi là tên nghiệt chá»§ng cá»§a lão Äiá»n Tuấn và ả nha đầu Nghiêm Tuyết Hoa từng hầu hạ lão Äiá»n? Ngươi phải chết .
Ào...
Sắc mặt vụt bừng bừng lá»a giáºn. Äiá»n Hồ cưá»i má»™t trà ng dà i như tiếng khóc háºn :
- Ha... ha... Quả tháºt lão chÃnh là Thượng Quan Du, từng phản bá»™i phụ thân ta Äiá»n Tuấn và đê tiện hÆ¡n là đã công bức mẫu thân ta Nghiêm Tuyết Hoa.
Phụ thân ! Mẫu thân ! Äã đến lúc hà i nhi báo thù rá»a nhục cho song thân. Ha... ha...
Và bóng hình Äiá»n Hồ vụt biết mất, chỉ để trà ng cưá»i phẫn háºn cứ lồng lá»™ng vang cao, quấn chặt lấy thân hình cá»§a kẻ thù là Thượng Quan Du.
Ha... ha ...
Vút... Vút...
Thượng Quan Du như biết Äiá»n Hồ Ä‘ang thi triển công phu gì, bóng nhân ảnh cá»§a lão cÅ©ng quẫy động, lượn quanh :
-Phi Thiên Tháºp Bát Thức ư ?
Äể xem má»™t tiểu nghiệt chá»§ng như ngươi luyện được bao nhiêu thà nh Phi Thiên Chưởng, có đáng là đối thá»§ cá»§a lão Phu đã luyện công phu nà y trước cả lúc ngươi chà o Ä‘á»i không. Äỡ !
Nhưng Äiển Hồ bá»—ng thay đổi đấu pháp, không còn lượn quanh như đã thá»±c hiện nữa.
Thay và o đó, chÃnh lối lượn quanh bằng công phu Phi Thiên cá»§a Thượng quan Du kẻ thù đã là m cho Äiển Hồ cưá»i vang :
-Lão dùng công phu nà y tháºt hợp ý Äiá»n Hồ ta. Xem chiêu ! Ha .. ha...
Vừa trụ vững thán hình sau khi không váºn dụng công phu Phi Thiên nữa, từ tay Äiá»n Hồ bá»—ng báºt lóe lên má»™t tia kiếm quang, chiếu đúng và o phương vị Ä‘ang quầy lượn cá»§a lão Thượng Quan Du kẻ thù.
Tia chá»›p kiếm quá nhanh khiến công phu Phi Thiên cá»§a Thượng Quan Du dù đã qua ba bốn chục năm chuyên luyện vẫn bị kiếm cá»§a Äiá»n Hồ chá»c đúng và o ngưá»i. Soạt !
Tuy váºy, có cao niên hÆ¡n thì cÅ©ng có nhiá»u kinh lịch hÆ¡n, Thượng Quan Du vừa nháºn thấy có kiếm chá»c và o liá»n nhanh chân trầm ngưá»i xuống, đồng thá»i dùng
hai tay cùng cháºp tháºt mạnh và o thanh kiếm, quyết giữ cho mui kiếm đừng chá»c và o sâu hÆ¡n.
Äó là má»™t phản ứng hoà n toà n nhanh nhạy và hữu hiệu cá»§a kẻ thù, là m cho Äiá»n Hồ dù thất vá»ng cÅ©ng phải lên tiếng thán phục thân thá»§ lão luyện cá»§a thù nhân ?
- Qua không Hồ danh một Hồ ly tinh phản trắc tâm địa thối tha. Nhưng lão vẫn phải nạp mạng thôi.
Láºp tức buông kiếm, mặc cho kẻ thù muốn giữ hay muốn là m gì thì tùy, Äiá»n Hồ quáºt thốc cả hai tay và o thân hình thù nhân.
Ào...
Vù...
Cách biến chiêu cá»§a Äiá»n Hồ dù lợi hại nhưng vẫn chưa thu kết quả như Äiá»n Hồ muốn.
Vì lão cÅ©ng kịp buông kiếm để hất luôn hai tay, cho chạm thẳng và o hai tay Ä‘ang áp đến cá»§a Äiá»n Hồ.
Bùng. . Bùng ...
Há»± ! Há»± !
Vừa bị đẫy lùi Äiá»n Hồ lại háºm há»±c xông đến :
- Äỡ chiêu !
CÅ©ng nhanh như Äiá»n Hồ, Thượng Quan Du kẻ thù cưá»i hắc lên :
-Hảo nội lực. Nhưng muốn lấy mạng lão phu để báo thù thì có lẻ ngươi nên chỠđến kiếp sau. Xem đây ! Hắc... hắc ..
Ầm... Ầm...
Huyết khà toà n thân Äiá»n Hồ chợt nhá»™n nhạo, chỉ chá»±c trà o dâng và tHồ huyết tươi ra ngoà i.
Không những thế, lồng ngá»±c cá»§a Äiá»n Hồ cÅ©ng nóng ran, như thể những ngá»n kình cá»§a thù nhân Thượng Quan Du chỉ suýt nữa đã thâm nháºp tác động hầu là m cho lồng ngá»±c cá»§a Äiá»n Hồ phải vỡ toang.
Phát hiện Äiá»n Hồ đã bắt đầu có sá»± hoảng loạn trong đáy mắt, lão Thượng Quan Du báºt cưá»i và đưa tay lá»™t bá» khăn che phá»§ hÆ¡n phân ná»a diện mạo phÃa dưới :
-Mẫu thân ngươi, ả tiện nhân NghiêmTuyết Hoa dù bị lão phu cưỡng bức nhưng vẫn nhá»m tởm không thêm nhìn đến diện mạo xấu xa cá»§a lão phu.
Giá» thì ngươi phải nhìn, để khi xuống đến Tuyá»n Äà i có cá»› bẩm báo vá»›i lão quá»· Äiá»n Tuấn ai là ngưá»i đã giết thác thê nhi lão.
Hãy xem Thất Phách U Linh Chưởng của lão phu. Ha...Ha...
Ào...
Bầu máu căm phẫn trong ngưá»i Äiá»n Hồ bá»—ng sôi sùng sục. Thất Phách U Linh Chưởng chÃnh là công phu đã gây nên nhiá»u cảnh thảm tá» cho sư phụ đệ tá» phái Thanh Thà nh.
Và cảnh đó như Ä‘ang hiển hiện trước mắt Äiá»n Hồ, giục Äiá»n Hồ mau mau phục thù cho sư phụ sư huynh. Äiá»n Hồ hét vang :
-Ta phải báo thù ! Ta phải báo thù ! Lão ác ma, đỡ !
Và Äiá»n Hồ hung hãn quăng mình và o giữa luồng chưởng lá»±c cá»§a đối phương, hai tay thì như thoi đưa, quáºt liên Hồi kỳ tráºn hết ngá»n kình nà y đến chưởng lá»±c khác, quyết hạ sát thù nhân.
Ào... Ầm..
Vù ... Ầm..
Vẫn chưa lấy mạng Äiá»n Hồ, lão ác ma Thượng Quan Du Ä‘anh mặt lại, là m cho nữa mặt bên dưới cá»§a lão vốn đầy những vết sẹo cà ng thêm nhăn nhúm thảm hại.
Äôi mắt lão thì quắc lên, hắt ra những tia nhìn rợn ngưá»i toà n là sát khÃ.
Lão quát lên một tiếng kinh thiên động địa :
-Hãy nạp mạng cho lao phu !
Ào..
Bóng nhân ảnh cá»§a Äiá»n Hồ vụt biến mất và thanh âm cá»§a hắn cÅ©ng bắt đầu vá»n quanh lão ma :
- Phi Thiên Tháºp Bát Chưởng đây ! Äỡ! Äỡ!
Bùng... Bùng ...
Lão ma cÅ©ng gà o rú và váºn đụng tuyệt ká»· Phi Thiên Ä‘uổi vá»n theo bóng nhân ảnh cá»§a Äiá»n Hồ :
-Ngươi phải chết ! Äỡ ! Äỡ!
Bùng ...Bùng ...
Song phương cứ vá»n như thế được má»™t lúc và khi có cÆ¡ há»™i, từ tay Äiá»n Hồ liá»n phóng xuất ra má»™t tia kiếm quang thần tốc:
- Äây là tuyệt ká»· cuối cùng cá»§a gia phụ Phi Thiên Tiểu Kiếm sẻ kết liá»…u sinh mạng lão. Trúng.
Véo...
Äúng lúc Äiá»n Hồ dụng lá»±c ném mạnh má»™t thanh Tiểu Kiếm vá» phÃa thù nhân thì lão cÅ©ng báºt lên tiếng gầm Ä‘anh gá»n :
- Äây má»›i là chương tối háºu dà nh cho ngươi. Trúng.
VÃ ,
Bung...
Soạt...
Cả hai loạt thanh âm cùng vang lên, má»™t ầm vang và má»™t ngá»t lịm, đủ là m cho song phương tách rá»i nhau, rÆ¡i má»—i ngưá»i má»—i ngả.
Äiá»n Hồ loạng choạng thối lui mãi không thôi, và thất vá»ng nhìn thù nhân chỉ bị thanh mẩu kiếm cấm và o đầu vai bên hữu, không cắm đúng tâm thất như Äiá»n Hồ vẫn nghÄ©.
Äể mặc thanh tiểu kiếm vẫn cắm ở đó, ná»a diện mạo xấu xa cá»§a lão ma chợt co giáºt và i lượt khiến nét mặt lão thêm phần độc ác.
Lão gừ gừ trong miệng và từng bước từng bước tiến lại gần Äiá»n Hồ :
- Ngươi còn sức để báo thù nữa chăng ?
Nếu còn, sao không tiếp tục tiến đến lấy mạng lão phu?
Còn như đã kiệt lá»±c rồi. hừ. . hừ . chỉ má»™t chưởng nữa thôi, lão phu sẽ địa ngươi xuống táºn tuyá»n đà i, tha Hồ há»™i ngá»™ vá»›i song thân ngươi.
Lão bước đến như những bước chân cá»§a tá» thần và điá»u nà y không há» là m Äiá»n Hồ sợ, cho dù bản thân hắn quả nhiên Ä‘ang Hồi kiệt lá»±c đúng như lão ma vừa Ä‘oán.
Trái lại, đôi mục quang cá»§a Äiá»n Hồ lại cứ chằm chằm nhìn và o đầu vai bên hữu lão, nÆ¡i có thanh tiểu kiếm cấm và o.
Và máu huyết từ vết kiếm thương bắt đầu loang rá»™ng là m cho y phục lão dÃnh bết và o đầu vai, cho Äiá»n Hồ nhìn thấy dưới lần vải quả nhiên có má»™t đốm sáºm mà u, mưá»i phần đến chÃn phải là vết chạm hình cánh Hải âu.
Bắt gặp ánh mắt nhìn cá»§a Äiá»n Hồ, lão cưá»i gằn :
- Ngươi cứ yên tâm nhắm mất. Vì mưá»i sáu năm trước là o phu đúng là ngưá»i đã cưỡng bức mẫu thân ngươi.
Chỉ tiếc lần đó lão như quá nhân từ, nghỉ ả vô hại vì không biết võ công nên không nhẫn tâm sát hại.
Äể bây giá» ngươi suýt nữa phá há»ng bao đại sá»± cá»§a lão phu. Thá»a mãn chưa, tiểu tá»? Hà ... Hà ...
Lão Ä‘ang nâng cao dần tả thá»§, đủ hiểu lão sắp lấy mạng Äiá»n Hồ. Vẫn thản nhiên, Äiển Hồ Cốt giá»ng cưá»i khà n khà n :
-Lão đoán đúng. Ta đã kiệt lực.
Nhưng dù sao Ä‘iá»u là m ta mãn nguyện nhất, chÃnh là trước khi chết, ta vẫn có cÆ¡ há»™i nhìn lão thảm tá». Có lẻ lão thừa hiểu nguyên do là vì sao. Ha ... ha..
Mặt lão tái hẳn. Lão dừng lại, là m cho tả thủ đang nâng cao cũng dừng lại. Và lão bắt đầu đưa mắt nhìn và o đầu vay hữu, nơi máu huyết vẫn lan rộng.
Thanh âm lão cũng bắt đầu khà n khà n :
-Trên tiểu kiếm, ngươi có tẩm độc ?
Äiá»n Hồ quắc mắt nhìn lão :
- Tá»± lão không thể hiểu sao ? Có phải lão Ä‘ang cảm nháºn hai mắt bắt đầu hoa lên ? Hãy nghÄ© lại những gì ta nói lúc phóng xuất tiểu kiếm. Hãy nhá»› lại nà o !
Toà n thân lão chợt run lên và điá»u bất ngá» là hai chân là o tá»± lùi lại :
- Ngươi dùng độc? Ngươi dám dùng độc để hại lão phu ?
Äiá»n Hồ báºt cưá»i :
- Chỉ là gáºy ông Ä‘áºp lưng ông thôi.
Như lão đã từng hạ độc mưu hại Bạch Cốt U Linh, và có lẻ cái chết của gia phụ cũng không ngoà i âm mưu ám muội của lão. Ha..ha...
Nghe Äiá»n Hồ cưá»i, lão giáºt mình :
-Ngươi Ä‘ang phục Hồi chân lá»±c ? Ngươi cố kẻo dà i thá»i gian để phục Hồi chân lá»±c ?
Sắc mặt Äến Hồ vụt biến đổi. Và tháºt nhanh, Äiá»n Hồ phóng ngưá»i lao Ä‘i.
Vút..
Vỡ lẽ, lão gầm vang :
- Ngươi tháºt to gan, dám hà lá»™ng dối lừa lão phu. Äáng giáºn thay, vì lão phu để ngươi lừa bằng má»™t tiểu kế gian xảo.
Ngươi chạy đâu cho thoát .
Và lão động thân bám theo Äiá»n Hồ, chứng tá» lão không há» bị trúng độc như lá»i chỉ nhảm ý hù dá»a do Äiá»n Hồ cố tình là m cho lão hoang mang.
Nhưng lão đã để Äiá»n Hồ lẩn khuất mất dạng, do váºy là địa hình vừa xảy ra biến động và giữa lão vá»›i Äiá»n Hồ thì chỉ có Äiá»n Hồ là am hiểu.
Giáºn đến phát cuồng, lão gầm vang và quáºt liên tiếp mấy kình và o những khối loạn thạch vô tri vô giác đã vô tình giúp Äiá»n Hồ lẩn thoát khá»i tay lão.
Ầm... Ầm...
Nép ngưá»i sau má»™t tảng đá gần đó, Äiá»n Hồ vừa cố đè nén nhịp hô hấp dồn cứ chá»±c phát mạnh ra vừa thầm cầu mong sao cho lúc nà y đừng để lão phát hiện.
Äang lúc kiệt lá»±c, má»i cố gắng đè nén nhịp thở cá»§a Äiá»n Hồ bá»—ng là m cho bản thân lịm dần. Và sau cùng, mà n đêm Ä‘en cÅ©ng phá»§ đầy tâm trà Äiá»n Hồ.
Hắn hoà n toà n hôn mê...
CHÆ¯Æ NG 8
NHỮNG Bà ẨN BAO TRÙM
Lúc tỉnh lại, má»™t khung cảnh ma quái đầy rùng rợn chợt hiển hiện trước mặt Äiá»n Hồ.
Má»™t dãy bốn nấm mồ vẫn còn tươi mà u đất má»›i, vá»›i những nén hương trước bốn nấm má»™ Ä‘ang nghi ngút khói là m lan tá»a mùi hương trầm Ä‘i khấp nÆ¡i, khiến khung cảnh cà ng thêm và huyá»n bÃ.
Äã thế, đúng như những gì ngưá»i nhân gian thưá»ng hay mưá»ng tượng, quỳ sụp trước bốn nấm má»™ là má»™t vóc dáng nhá» nhắn vá»›i tang phục trắng tuyá»n phá»§ đầu chà đến gót chân.
Ngưá»i váºn tang phục vẫn Ä‘ang tỉ tê khóc. Không phải tiếng khóc òa cá»§a ngưá»i chỉ má»›i nháºn được hung tin và biết ná»—i bất hạnh vừa trút lên ngưá»i bản thân.
Mà là tiếng khóc âm thầm lặng lẽ, cho thấy đó là ngưá»i muốn dùng tiếng khóc để những mong nguôi ngoai ná»—i buồn thảm.
Nhưng dù khóc mãi ná»—i buồn cÅ©ng không chịu vÆ¡i cho. Trái lại, buồn cà ng thêm buồn và háºn như cHồng thêm háºn.
Äiá»n Hồ cá»±a mình ngồi dáºy và thất vá»ng khi biết thương thế vần chưa phục Hồi, khà lá»±c toà n thân vẫn hoà n kiệt quệ như trước lúc Äiá»n Hồ ngất lịm.
Tuy váºy, sau khi lượt mắt nhìn quanh, Äiá»n Hồ vẫn phần nà o cảm thấy nhẹ nhõm.
Bởi sinh mạng bản thân vẫn còn và ngưá»i váºn tang phục kia, dù chưa quay mặt lại nhưng qua vóc dáng nhá» nhắn như Äiá»n Hồ Ä‘ang nhìn thấy thì ngưá»i đó tuyệt đối không thể là thù nhân Thượng Quan Du.
HÆ¡n nữa, đây là má»™t địa Ä‘iểm thoáng đãng và u nhã, cà ng không phải Äiá»n Hồ Ä‘ang lâm cảnh sanh cầm.
NghÄ©a là ngưá»i váºn tang phục kia cho dù có là ai Ä‘i nữa, thì ngưá»i đó như không há» có ác ý đối vá»›i Äiá»n Hồ.
Ta đã được đưa đến đây trong lúc còn hôn mê, ắt là do nhân váºt váºn tang phục nà y đưa đến.
Chứng tá» ngưá»i nà y dù lâm cảnh bất hạnh nhưng vẫn ra tay nghÄ©a hiệp khi vô tình phát hiện cảnh ngá»™ khá bi thảm xảy đến cho ta.
Tóm lại, đây là ân nhân cá»§a ta. Má»™t vị ân nhân mà suốt dá»i nà y ta phát luôn luôn cảm kÃch. Ta.....
Mạch suy nghÄ© cá»§a Äiá»n Hồ chợt bị cắt dứt, đó là lúc nhân váºt vốn tang phục bá»—ng nhÃch động thân mình và đứng lên.
Äiá»n Hồ nôn nao, trông chá» nhìn thấy diện mạo cá»§a ân nhân.
Nhưng ngay lúc nà y Äiá»n Hồ chưa thể toại nguyện.
Bởi nhân váºt đó đứng lên chỉ vì muốn thá»±c hiện nốt những hà nh vi cuối cùng, gá»i là để hoà n tất má»i việc có liên quan đến háºu sá»± cho những ngưá»i vừa mất.
Trong tay nhân váºt nỠđã cầm sẳn những phiến gá»— má»ng có lẻ được dùng thay những tám má»™ chÃ.
Và từ từ, nhân váºt ná» cắm má»™t phiên gá»— và o má»™t năm má»™, bắt đầu từ phÃa tả sang.
Äiá»n Hồ nghiêng đầu, cố tìm cách nhìn và o phiến gá»— đó, hi vá»ng sẽ không có cá» chỉ nà o quá đột ngá»™t kinh động đến khung cảnh trầm buồn đã được nhân váºt váºn tang phục cô tình tạo ra và đã thà nh công.
Tuy nhiên, chỉ khi nháºn váºt ná» chuyển thân bước qua năm má»™ kế tiếp Äiá»n Hồ má»›i có cÆ¡ há»™i nhìn thấy hà ng chữ được cẩn tháºn khắc ghi trên phiến gá»— đầu tiên.
VÃ ...
Ôi chao ! Tứ sư huynh Trang Háºu chi má»™ !
Äiá»n Hồ cÅ©ng kinh hãi kêu thầm như váºy khi lần lượt nhìn thấy những phiến gá»— tiếp theo sau :
Tam sư huynh Phùng Viên chi má»™ ! Äại sư huynh Triển Láºp !
Tiên phụ chưởng môn Thanh Thà nh phái Äoà n Quan SÆ¡n chi má»™ ! Là Tiểu sư muá»™i ?
Ngưá»i đã cứu ta chÃnh là Tiểu sư muá»™i Äoà n Bộị CÆ¡ ?
Và lẻ tá»± nhiên cá»§a cuối cùng lá»i kêu thầm cuối cùng đã được Äiá»n Há»™ kêu thà nh tiếng.
Tuy không lá»›n, do bản thân đã cạn kiệt chân lá»±c, nhưng vẫn là tiếng kêu được Äiá»n Hồ phát ra thà nh từng âm tiết rõ rà ng.
Và điá»u đương nhiên là vóc dáng nhá» nhắn ná», ngưá»i váºn tang phục ná» phải nghe tiếng Äiá»n Hồ kêu.
Kết quả, Äoà n Bá»™i CÆ¡ quay lại, nhìn Äiá»n Hồ bằng đồi mắt đỠhoe.
Äể khi phát thoại. Äoà n Bá»™i CÆ¡ chỉ phát ra những thanh âm khà n khà n, là thứ thanh âm chỉ có ở những ngưá»i gà o khóc đã lâu, khóc đến khản cả tiếng.
Nà ng bảo, nói đúng hÆ¡n là nà ng dùng câu há»i để mong nháºn được sá»± thừa nháºn cá»§a Äiá»n Hồ, để biết chắc rà ng nà ng chưa là m Ä‘iá»u gì sai :
-NgÅ© sư huynh thấy thế nà o ? Muá»™i là như váºy đã chu tất chưa ? Nếu còn Ä‘iá»u gì khiếm khuyết, mong NgÅ© sư huynh hạ cố chỉ giáo cho.
Gặp lại Tiểu sư muá»™i Äoà n Bá»™i CÆ¡ là điá»u quá bất ngá». Vì thế, Äiá»n Hồ có lúng túng, có ấp úng cÅ©ng là điá»u dá»… hiểu :
- Tiểu sư muá»™i há»i ngu huynh ư ? A... a. . à không, không còn gì khiếm khuyết nữa. Tiểu sư muá»™i lo lắng như thế là chu tất lắm rồi.
Giá như do ngu huynh tự tay lo lắng cũng không thể chu tất như thế nà y.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ cưá»i hà i lòng và từ từ quay đầu nhìn lại những gì bản thân đã thá»±c hiện. Nà ng lẩm bẩm :
- Thu nhặt từng thi thể, tá»± tay tắm táp và khâm liệm cho từng ngưá»i má»™t.
Sắm sá»a áo quan và quà n há» má»™t cách chỉn chu và o từng cá»— áo quan đẹp đẽ. Äoạn di quan há» vá» táºn sÆ¡n môn Thanh Thà nh phái.
Hẳn NgÅ© sư huynh hiểu là muá»™i đã cá»±c công như thế nà o. Äó là chưa kể tá»± tay muá»™i phải đà o từng má»™ huyệt má»™t.
Nhưng xem ra má»i việc muá»™i là m vẫn chưa hoà n toà n chu tất. Muá»™i thấy còn thiếu má»™t việc.
Nếu có đủ lá»±c, ắt Äiá»n Hồ đã tá»± tìm cách đứng lên.
Vì kể từ khi nghe Äoà n Bá»™i CÆ¡ chầm cháºm nhắc lại từng hà nh động đã là m, Äiá»n Hồ vụt hiểu đã có Ä‘iá»u gì đó rất nghiêm trá»ng xảy đến cho Äoà n Bá»™i CÆ¡ và nhất là cho bản thân Äiá»n Hồ.
Nhưng lá»±c bất tòng tâm, đến đứng lên Äiá»n Hồ cÅ©ng không thể tá»± đứng. Vì thế, sau và i lượt nuốt nước bá»t khan, Äiá»n Hồ chầm cháºm lên tiếng:
-Nếu ngu huynh đoán không lầm thì việc hãy còn thiếu đó có phải là thủ cấp của kẻ đã sát hại sư phụ và tam vị sư huynh ?
Äoà n Bá»™i CÆ¡ quay lại :
-NgÅ© sư huynh đã Ä‘oán ra ư? Váºy NgÅ© sư huynh cô thể giúp muá»™i, tạo cÆ¡ há»™i cho muá»™i hoà n thà nh ý nguyện ?
Äiá»n Hồ thở dà i và từ từ nhắm mắt lại. Tuy nhiên, chỉ sau đó má»™t thoáng do có má»™t ý nghÄ© chợt đến.
Äiá»n Hồ lại mở hai mắt ra, nhìn chăm chú và o Äoà n Bá»™i CÆ¡:
- Tiểu sư muội nói đi, lão Thượng Quan Du đâu?
Äoà n Bá»™i CÆ¡ cau mặt :
- Thượng Quan Du?
Äiá»n Hồ cáu kỉnh gặt đầu :
- Phải, chÃnh là lão. Ngu huynh dù chết vẫn không hối tiếc, chỉ xin cho ngu huynh được cùng lão ma đối chất má»™t lần.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ ngao ngán lắc đầu :
- Ngũ sư huynh nói gì, muội không hiểu. Ai là Thượng Quan Du mà Ngũ sư huynh đòi đối chất ?
Hắn, Äiá»n Hồ, thở dà i :
- Còn ai và o đây nêu không là kẻ đã giao ngu huynh và o tay Tiểu sư muội.
Và còn ai và o đây, nếu không là kẻ đã dùng độc kế nà y, biến NgÅ© sư huynh cá»§a Tiểu sư muá»™i thà nh tá»™i đồ, trong khi chÃnh lão má»›i là hung thá»§ sát hại sư phụ và tam vị sư huynh ?
Äoà n Bá»™i CÆ¡ thoáng chấn động :
-Là Thượng Quan Du ư? Lão là ai ?
Äến lược hắn lắc đầu ngao ngán :
- Tiểu sư muội đừng giả vỠngây ngô đối với ngu huynh nữa. Tự ngu huynh đã hiểu tất cả rồi.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ cưá»i nhẹ :
-Ngũ sư huynh hiểu như thế nà o ?
Lần nà y, hắn nhắm mắt lại :
- Tiểu sư muá»™i há»i ta hiểu như thế nà o? Quá dá»…. Nà y nhé, đưá»ng từ tổng đà n Bạch Cốt Môn vỠđến Thanh Thà nh phái nà o phải gần gì cho cam.
Chà Ãt phải mất năm đến bảy ngà y đưá»ng. Váºy thì suốt thá»i gian qua sao ta vẫn hôn mê ?
Hắn nghe có tiếng Äoà n Bá»™i CÆ¡ vang lên, gần ra gần :
- Phải rồi, vì sao thế, Ngũ sư huynh ?
Hắn vẫn nhắm kÃn hai mắt, cho dù biết Äoà n Bá»™i CÆ¡ đã tiến đến gần tháºt gần hắn :
- Vì chỉ có lão là biết ta đã luyện thứ công phu nghịch thưá»ng.
Và để hoà n tất độc kế, trước khi giao ta cho Tiểu sư muá»™i lão chỉ cần cho ta dùng má»™t Ãt linh dược là xong, đủ biến ta thà nh phế nhân, không còn má»™t chút chân lá»±c.
Và đó là lý do khiến ta vẫn tiếp tục hôn mê suốt năm bảy ngà y như má»™t thưá»ng nhân chưa hể luyện qua công phu.
NghÄ©a là NgÅ© sư huynh thừa nháºn, ngoà i công phu bổn phái Thanh Thà nh còn ngấm ngầm luyện thêm công phu Tà Môn Nghịch Thiên Hồi Chuyển ?
Hắn buá»™c phái mở mắt để nhìn và o đôi mắt rá»±c lá»a căm há»n, Ä‘ang hiện hữu trà n trá» trên con ngưá»i Äoà n Bá»™ CÆ¡ váºn tang phục trắng toát :
- Lão cũng bảo Tiểu muội đó là công phu Hồi Chuyển Nghịch Thiên ư ?
Nà ng lạnh giá»ng :
- Vì sao váºy, NgÅ© sư huynh ? Thanh Thà nh phái có cừu thù gì đối vá»›i NgÅ© sư huynh ?
Hắn lạnh khắp ngưá»i vì chất giá»ng quá lạnh cá»§a nà ng :
- Tiểu sư muội lầm rồi. Thanh Thà nh phái đối với ta chỉ có ân hoà n toà n không có oán.
Còn vỠviệc ngắm ngầm luyện công, mong Tiểu sư muội hiểu cho, ta có mối thù bất cộng đái thiên với lão ma Thượng quan Du.
Mà lão có thân thủ rất cao minh, rất lợi hại. Ta không thể báo được thù, nếu không mạo hiểm tự luyện theo công phu đó.
Mắt nà ng từ từ nhắm lại, là m cho lá»i nói cÅ©ng nhẹ dưá»ng tÆ¡ :
-Thù gì váºy, NgÅ© sư huynh ?
Hắn cay đắng, trút qua từng câu nói:
- Ta là háºu nhân muá»™n mà ng cá»§a Äiá»n gia.
Phụ thân ta là Bảo Chá»§ Phi Thiên Bão. Má»™t lão nhân mà ai ai cùng nghÄ© là ngưá»i vô sinh.
Tuy váºy, mưá»i tám năm trước, mẫu thân ta tình cá» lâm nạn và nếu không được Bảo Chá»§ Phi Thiên Bảo có công hà o hiệp giải nguy, có lẽ sinh mạng mẫu thân ta khó vẹn toà n.
Nói đến đây, lá»i cá»§a hắn chợt chùng lại:
-Cảm kÃch đại ân, gia mẫu không há» ngại Ä‘iá»u tiếng, cÅ©ng bất chấp danh không chÃnh ngôn không thuáºn, đã nguyện Ä‘em tấm thân trinh bạch hầu hạ hiến dâng cho đại ân nhân, má»™t nhân váºt tuổi đã gần đất xa trá»i.
Má»™t lần nữa hắn lại đổi giá»ng, biến thà nh giá»ng căm há»n uất háºn :
- Mãi sau nà y ta má»›i được gia mẫu giải thÃch. Ngưá»i là m thế vì muốn lưu cho Äiá»n gia má»™t giá»t máu, để sau nà y có ngưá»i báo thù cho Äiá»n gia.
Bởi gia mẫu vì tinh thông y thuáºt, đã phát hiện gia phụ sở dÄ© vô sinh là do có ngưá»i ngấm ngầm mưu hại.
Nhưng chỉ đến khi gia phụ mẫu phần, lúc phản đồ Thượng Quan Du quay vá» thá» tang và lão để lá»™ tà tâm bằng cách dùng sức lá»±c cưỡng bức gia mẫu ngay trước linh đưá»ng xa phụ, gia mẫu má»›i hiểu kẻ đã hãm hại Äiá»n gia là ai.
Quyết báo thù cho ân nhân cùng là phu quân, gia mẫu nuốt nhục, cố chi trì tấm thân nhÆ¡ nhuốc, cắn răng chịu đựng cảnh má»™t mình vượt cạn, sinh hạ và nuôi dưỡng Äiá»n Hồ ta.
Và lúc ta lên năm, việc đà o luyện ta thà nh má»™t nhân váºt giang Hồ đã được mẫu thân ta bắt đầu thá»±c hiện.
Ãnh mắt lạnh lùng cá»§a Äoà n Bá»™i CÆ¡ chợt hé mở nhìn hắn :
- Câu chuyện tháºt bi thảm. Nhưng muá»™i thì lại không trông chá» Ä‘iá»u đó. Muá»™i chỉ muốn biết vì sao NgÅ© sư huynh nhẫm tâm gây thảm sát cho phái Thanh Thà nh ?
Hắn thất kinh :
-Những gì ta vừa nói, Tiểu sư muội vẫn chưa hiểu ư? Nà o phải ta sát hại sư phụ cùng Tam vị sư huynh ?
ChÃnh là lão, kẻ đã sắp đặt kế mưu sát hại Bạch Cốt U Linh và bây giá» dùng kế di há»a Giang Äông nà y, để Tiểu sư muá»™i lấy mạng ta, giúp lão hoà n thà nh mưu kế sát nhân diệt khẩu.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ đột nhiên phát cưá»i :
- Ai di há»a Giang Äông, ai sát nhân diệt khẩu ? Những gì ngươi kể Ä‘á»u vô Ãch. Vì ngưá»i giao ngươi cho ta không phải ai xa lạ mà chÃnh là Nhị sư tá»· Thạch Yến ?
Ha.. ha... . . .
Äiá»n Hồ bà ng hoà ng và hoang mang:
- Sao lại là Nhị sư tỷ ? Không thể nà o.
Nhị sư tỷ hoà n toà n không thể biết công phu ta luyện và cà ng không thể am hiểu cách hoá giải phá hủy toà n bộ chân nguyên của ta.
Và trà ng cưá»i đắc ý cá»§a Thạch Yến vang lên :
-Ngươi lầm rồi. Sự việc xảy ra hoà n toà n đúng như Tiểu sư muội nói.
ChÃnh ta đã giao ngươi cho Tiểu sư muá»™i và cÅ©ng chÃnh ta đã cho ngươi dùng linh dược, má»™t cách phá há»§y chân nguyên tháºt dá»… dà ng.
Ha. ha...
Äoà n Bá»™i CÆ¡ vá»›i nét mặt cảm kÃch, quay ngưá»i chà o đón Thạch Yến Ä‘ang ung dung xuất hiện :
-Äa tạ Nhị sư tá»· đã bà y cho muá»™i diệu kế. Quả nhiên hắn đã tá»± thố lá»™ toà n bá»™ sá»± tháºt.
Và hắn đúng là hạng ngưá»i nhị tâm, tiá»m phục và mưu hại toà n bá»™ phái Thanh Thà nh.
Và Äoà n Bá»™i CÆ¡ liếc ánh mắt phẩn háºn nhìn Äiá»n Hồ .
- Và nếu Nhị sư tá»· thuáºn tình, muá»™i xin được khai Ä‘ao, lấy thá»§ cấp hắn để tế cáo má»™ phần gia phụ và Tam vị sư huynh.
Äiá»n Hồ kinh hãi :
-Nhị sư tỷ ! Tiểu đệ không phải hung thủ sát hại sư phụ.
Thạch Yến báºt cưá»i :
- Ngươi cho vá»™i kinh hãi như váºy. Và ta cÅ©ng đâu bảo ngươi là hung thá»§ gây ra thảm trạng Thanh Thà nh phái ?
Äoà n Bá»™i CÆ¡ thất kinh :
-Nhị sư tá»· nói gì lạ váºy ? Lúc giao hắn cho muá»™i, chẳng phải Nhị sư tá»· đã bảo...
Thạch Yến xua tay :
- ChÃnh lá»i cá»§a Tiểu sư muá»™i má»›i đáng bảo là lạ. Tiểu sư muá»™i hãy nhá»› lại xem, ta chỉ nói vá»›i Tiểu sư muá»™i hắn là ngưá»i xảo trá đáng ngá».
Rằng hắn tuy đầu phục bổn phái Thanh Thà nh nhưng công phu hắn luyện lại là thứ công phu Tà Môn, nhất định bất lợi cho Thanh Thà nh phái.
Äúng thế chứ ?
Äoà n Bá»™i CÆ¡ không tá»± chá»§, cứ gáºt đầu lẩm nhẩm :
-Äúng là Nhị sư tá»· từng bảo như váºy. Và theo muá»™i tá»± hiểu, thì đó là sá»± ám thị, Nhị sư tá»· đã ngấm ngầm là m cho muá»™i tin hắn chÃnh là hung thá»§ .
Thạch Yến nhoẻn cưá»i :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ở và o hoà n cảnh đó, đừng nói là Tiểu sư muá»™i, đến ta cÅ©ng nghÄ© hắn chÃnh là hung thá»§.
Äoạn Thạch yến quay qua nhìn Äiá»n Hồ Ä‘ang có nét mặt ngỡ ngà ng :
- Còn lúc nà y, qua những gì hắn vừa kể, saoTiểu sư muội không giao hắn cho ta ?
Nhất định ta sẽ có cách giúp Tiểu sư mội tra vấn hắn, để minh bạch ai là hung thủ sátn hại sư phụ .
Không nghÄ© ấy là cÆ¡ há»™i tốt cho bản thân nhưng do Ä‘ang có quá nhiá»u nghi vấn nên cÆ¡ há»™i nà o đối vá»›i Äiá»n Hồ cÅ©ng là tốt. Quyết không bá» lỡ. Äiá»n Hồ bảo :
- Nếu Nhi sư tá»· đến đã lâu ắt đã nghe tiểu đệ kể vá» Thượng Quan Du ? Lão chÃnh là hung thá»§.
Chủ ý của lão là diệt khẫu, không muốn để quần hùng phát hiện và biết rỠtâm địa xấu xa của lão.
Thạch Y gáºt đầu :
-Như ta hiểu, Thượng quan Du là nhân váºt mà ở đầu vai có má»™t vết chạm hình cánh Hải âu, là ngưá»i ngươi đã kiếm tìm thi thể nhưng không thấy ?
Äiá»n Hồ gáºt đầu :
- Äúng là lão. Lúc bị cưỡng bức, gia mẫu thay vì nhìn mặt lão, đã nhìn thấy vết chạm ở đầu vai lão.
Thạch Yến cau mà y :
- Vì sao mẫu thân ngươi không chịu nhìn mặt kẻ thù ?
Äiá»n Hồ cưá»i gượng:
- Vì lão có diện mạo xấu xa. Nữa mặt bên dưới của lão đầy những vết sẹo.
Thạch Yên bối rối :
- Ngươi đã nhìn thấy những vết sẹo nà y ?
Äiá»n Hồ gáºt đầu :
-Tiểu đệ đã cùng lão tỠchiến. Lão đã lộ chân diện cho tiểu đệ nhìn thấy.
Thạch Yến vụt thở ra :
-Theo ngươi, Thượng Quan Du không phải tÃnh danh lão Ä‘ang dùng?
Äiá»n Hồ có phần hoang mang :
- Tiểu đệ cÅ©ng nghÄ© như váºy. Vì dù cố tâm dò xét, nhưng bấy lâu nay tiểu đệ chưa há» nghe trên giang Hồ có nhân váºt nà o mang tÃnh danh như lão.
Có phải Nhị sư tỷ quan tâm đến lão vì muốn báo thù cho phái Thanh Thà nh ?
Thạch Yến cưá»i lạt :
- CÅ©ng bao gồm cả việc đó nữa, nếu ngươi quyết chắc Thượng Quan Du chÃnh là hung thá»§ sát hại sư phụ.
Äiá»n Hồ phấn kÃch :
- Äúng là lão. Và lão đã tá»± miệng thú nháºn như váºy. Nếu muốn tìm lão, Nhị sư tá»· chỉ cần lưu tâm đến hai Ä‘iá»u nà y mà thôi.
Thạch Yến tỠvẻ mừng :
-Ngươi muốn ám chỉ ngươi biết rõ thân pháºn tháºt cá»§a lão lúc nà y?
Äiá»n Hồ lấc đầu :
-Không hoà n toà n như Nhị sư tỷ nghĩ.
Tiểu đệ muốn bảo lão là ngưá»i am hiểu loại công phu bá đạo là Thất Phách U Linh.
ChÃnh là công phu đã khiến sư phụ và tam vị sư huynh thảm tá».
Thạch Yến lại cau mà y :
-Váºy còn Ä‘iá»u thứ hai ngưá»i bảo ta phải lưu tâm là gì?
Äiá»n Hồ ngáºp ngừng :
-Tuy tiểu đệ chưa có bằng chứng xác đáng, nhưng rất có thể lão còn là Äại Lệnh Chá»§ cá»§a má»™t nhóm nhân váºt tá»± xưng là Võ Lâm Tam Äầu Lệnh.
Thạch Yến giáºt mình :
- Võ Lâm Tam Äầu Lệnh ? Danh xưng gì lạ váºy ?
Äiển Hồ thở dà i :
- Vẫn chưa lạ bằng tôn chỉ chá»§ trương cá»§a nhóm nhân váºt nà y. Há» láºp Võ Lâm Tam Äầu Lệnh là để đối phó vá»›i má»™t môn phái cÅ©ng thần bà và kỳ lạ không kém.
Thạch Yến vụt quắc mắt :
- Là môn phái gì ?
Äiá»n Hồ lắc lấc đầu :
- Là môn phái có danh xưng là Thá»§y Phương Cung. Tiểu đệ chưa há» nghe bao giá».
Thạch Yến chợt bĩu môi :
- Ngươi bảo ngươi chưa từng nghe nói đến Thủy Phương Cung?
Thái độ cá»§a Thạch đến khiến Äiá»n Hồ nghi ngá» :
Có và như Nhị sư tỷ đã từng nghe ?
Thạch Yến bá»—ng trừng mắt nhìn Äiá»n Hồ. Nhưng thay vì đáp, Thạch Yến lại chầm cháºm đảo nhìn qua Äoà n Bá»™i CÆ¡ :
-Việc báo thù cho sư phụ, Tiểu sư muội cứ yên tâm trông chỠvà o ta. Phần hắn, ắt Tiểu sư muội biết ta định đưa hắn đi đến đầu rồi.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ vụt đỠmặt :
-Muội sẽ quay lại chỗ Bách Lý công tỠư?
Thạch Yến mỉm cưá»i, má»™t nụ cưá»i đầy hiểu biết và bao dung chỉ có ở má»™t vị tá»· tá»· rất quan tâm đến thân muá»™i :
- Tiểu sư muá»™i không muốn gặp lại Bách Lý công tá» sao? Äó là má»™t chá»— tốt.
Ta sẽ yên tâm hÆ¡n nếu biết Bách Lý công tá» có là ngưá»i hợp ý tiểu sư muá»™i hay không.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ thoáng nhăn mặt :
- Äối vá»›i muá»™i. Bách Lý công tá» chỉ là má»™t ân nhân, không hÆ¡n không kém.
Còn nếu Nhị sư tá»· môn ám chỉ Ä‘iá»u gì khác thì nên nhá»› rằng, má»™t ngưá»i Ä‘ang thỠđại tang như muá»™i nà o dám có tâm trạng nà y ná».
Thạch Yến nghiêm mặt :
- Tiểu sư muá»™i quá đúng là má»™t chi hiếu nhi tá». Tốt lắm, ta tháºt mừng cho Tiểu sư muá»™i vì vẫn còn nhá»› đến những lá»i giáo huấn cá»§a lệnh tôn.
Äừng trách ta, nếu ta phải giả vá» nói như thế để thá» lòng Tiểu sư muá»™i.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ bá»—ng quay đầu nhìn lại Äiá»n Hồ :
- Váºy là Nhị sư tá»· muốn muá»™i đưa hắn đến chá»— Bách Lý công tá»?
Thạch Yến gáºt đầu :
- Chúng ta đà nh tạm chia tay. Vì ta cần khẩn trương truy tìm tung tÃch lão Thượng Quan.
ChỠkhi tìm thấy lão, chúng ta sẽ rỠhoặc lão hoặc hắn, ai là hung thủ mà chúng ta cần báo thù.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ thở dà i :
-Nhị sư tỷ giao cho muội một việc quá nặng nỠ. Muội đã ngán lắm rồi nếu cứ phái nhìn mãi gương mặt khắc kHồ của hắn.
Thạch Yến phì cưá»i :
-Có ngán cÅ©ng đà nh chịu. Tiểu sư muá»™i đừng quên, má»™t khi chưa tìm ra hung thá»§ Ä‘Ãch thá»±c thì dù có nghi ngá», hắn vẫn còn là NgÅ© sư huynh cá»§a Tiểu sư muá»™i.
Hãy chịu khó váºy thôi.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ tá» vẻ miá»…n cưỡng khi nhấc Äiá»n Hồ lên :
-CÅ©ng đà nh váºy. Hi vá»ng lúc đến nÆ¡i, Bách Lý công tá» sẽ có cách giữ hắn tháºt xa muá»™i. Cá»— xa mã vẫn còn đó chứ. Nhị sư tá»· ?
Thạch Yến mÄ©m cưá»i :
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên vẫn còn. Và lần nà y sẽ có thêm má»™t gã xa phu, không phải phiá»n Tiểu sư muá»™i Ä‘Ãch thân Ä‘iá»u động cá»— xe, e không xứng hợp vá»›i hảo bằng hữu cá»§a Bách Lý công tá».
Tuy đỠmặt vì lá»i cố tình gán ghép cá»§a Thạch Yến nhưng Äoà n Bá»™i CÆ¡ vẫn lẳng lặng đưa Äiá»n Hồ Ä‘i, không má»™t lá»i phản bác.