14-03-2009, 07:52 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Twilight - P5: Midnight Sun - Stephenie Mayer
Midnight Sun - Mặt Trá»i Lúc Ná»a Äêm
Source: asia-media.vn
Sorry. Mình chỉ giới thiệu cho các bạn một số chapter đầu của phần 5 bộ truyện thôi.
Nếu phần 1 là tâm trạng cá»§a Bella khi gặp Edward thì phần 5 sẽ là tâm trạng, tình cảm cá»§a chà ng khi gặp nà ng. Rất hay và hấp dẫn nhiá»u khi còn sâu lắng hÆ¡n tâm trạng cá»§a nà ng.
Má»i các bạn thưởng thức cùng mình.
Chap 1: Cái Nhìn đầu tiên
Äó là khoảng thá»i gian trong ngà y mà tôi ước rằng tôi có thể ngá»§.
Trưá»ng trung há»c.
Hay nên gá»i là “nÆ¡i chịu đựng để sám hốiâ€? Nếu thá»±c sá»± có cách sám hối để chuá»™c lại những tá»™i lá»—i cá»§a tôi, thì những ngà y ở trưá»ng trung há»c cÅ©ng nên được tÃnh và o, trong má»™t chừng má»±c nà o đó… Không chỉ là cảm giác mệt má»i, chán chưá»ng mà tôi đã dần quen; dưá»ng như cà ng ngà y sá»± buồn tẻ cà ng tăng lên tá»›i mức không thể chịu đựng nổi nữa.
Tôi cho rằng đây là má»™t trạng thái ngá»§ cá»§a tôi – nếu từ “ngủ†được định nghÄ©a như là trạng thái trì trệ giữa các khoảng thá»i gian hoạt động.
Tôi chăm chú và o vết nứt chạy dà i trên trần thạch cao ở góc xa cá»§a nhà ăn, tưởng tượng rằng những đưá»ng hoa văn trên trần không tồn tại. Äó là cách duy nhất để không phải chú ý đến những giá»ng nói rì rà o Ä‘ang tuôn chảy như má»™t dòng sông trong đầu tôi.
Hà ng trăm giá»ng nói đó tôi lá» Ä‘i vì nhà m chán.
Khi nó xuất hiện trong đầu má»i ngưá»i, tôi Ä‘á»u nghe thấy hết. Hôm nay, tất cả các ý nghÄ© Ä‘á»u hướng đến sá»± xuất hiện cá»§a má»™t há»c sinh má»›i nhá» bé tại đây. Tôi đã nhìn thấy gương mặt má»›i ấy lặp lại trong suy nghÄ© cá»§a hết ngưá»i nà y đến ngưá»i khác ở má»i góc độ. Äó chỉ là má»™t cô gái bình thưá»ng. Những sá»± náo động xung quanh sá»± xuất hiện cá»§a cô gái má»›i có thể hiểu được - giống như sá»± thÃch thú cá»§a những đứa trẻ vá»›i những đồ váºt lấp lánh, toả sáng. Má»™t ná»a số nam sinh Ä‘á»u đã tưởng tượng ra cảnh há» hẹn hò vá»›i cô ấy, chỉ bởi vì cô là điá»u gì đó má»›i mẻ để ngắm nhìn. Tôi cố gắng hết sức để gạt những phiá»n nhiá»…u nà y ra khá»i đầu.
Chỉ có bốn luồng suy nghÄ© mà tôi luôn cố gắng để không nghe, do tôn trá»ng chứ không phải do chán ghét, đó là những ngưá»i trong gia đình tôi, hai ngưá»i anh em trai, và hai ngưá»i chị em gái, những ngưá»i mà đã quen vá»›i việc suy nghÄ© cá»§a há» không còn là bà máºt khi đối vá»›i tôi. Do váºy há» cÅ©ng thưá»ng không suy nghÄ© nhiá»u khi đó, còn tôi cÅ©ng không xâm phạm những ý nghÄ© riêng tư cá»§a há» hết mức có thể. Tôi luôn cố gắng không nghe.
Cố gắng hết mức có thể, dù váºy… tôi vẫn biết.
Rosaline Ä‘ang nghÄ©, như thưá»ng lệ, vá» chÃnh chị ấy. Chị ngắm hình bóng cá»§a mình phản chiếu trong ly thuá»· tinh, và ngẫm nghÄ© tá»›i lui vá» sá»± hoà n hảo cá»§a chÃnh mình. Suy nghÄ© cá»§a Rosaline như má»™t hồ nước nông, vá»›i rất Ãt bất ngá».
Emmett vẫn Ä‘ang tức giáºn vì anh ấy thua Jasper trong tráºn đấu váºt diá»…n ra suốt đêm qua. Có vẻ anh ấy đã mất hết cả kiên nhẫn khi phải đợi kết thúc buổi há»c má»›i được thách đấu lại. Tôi không bao giá» thá»±c sá»± cảm thấy mình xâm phạm suy nghÄ© cá»§a Emmett, bởi vì anh ấy luôn nói ra hoặc biến những Ä‘iá»u Ä‘ang suy nghÄ© thà nh hà nh động . Tôi chỉ cảm thấy có lá»—i khi Ä‘á»c suy nghÄ© cá»§a những ngưá»i khác, những suy nghÄ© mà há» không muốn tôi biết. Nếu tâm tư cá»§a Rosaline như má»™t hồ nước nông thì Emmett lại như mặt hồ không chút gợn sóng, như má»™t tấm kÃnh sáng rõ.
Và Jasper… thì đang chịu đựng. Tôi nén lại một tiếng thở dà i.
“Edwardâ€, Alice gá»i tên tôi trong đầu cô ấy và kéo được sá»± chú ý cá»§a tôi ngay láºp tức.
Nó cÅ©ng giống như cô ấy vừa thá»±c sá»± gá»i to tên tôi. Gần đây tôi thấy thÃch cách tên mình được gá»i như váºy. Thá»i gian trước nó đã từng là điá»u phiá»n phức, cứ khi nà o có ai đó nghÄ© đến tên tôi là tôi láºp tức nghe thấy.
Tôi không cần quay lại nhìn Alice. Alice và tôi rất giá»i trong những cuá»™c nói chuỵên riêng tư thế nà y, hầu như không ai có thể nháºn ra. Tôi vẫn dán mắt lên những đưá»ng nét trên trần thạch cao.
“Anh ấy Ä‘ang chống đỡ như thế nà o?†Cô ấy há»i tôi.
Tôi khẽ chau mà y, chỉ má»™t thay đổi nhá» nÆ¡i khoé miệng. Không có biểu hiện gì khiến ngưá»i khác có thể chú ý. Tôi vẫn thưá»ng chau mà y khi bá»±c bá»™i hay buồn chán.
Alice Ä‘ang ở trạng thái lo lắng, và tôi nhìn thấy trong suy nghÄ© cá»§a Alice, cô ấy Ä‘ang quan sát Jasper. “Có gì nguy hiểm hả anh?†Cô ấy nhìn và o tương lai, Ä‘á»c lướt qua những Ä‘iá»u không hay có thể sắp xảy ra để hiểu nguyên nhân dẫn đến cái chau mà y cá»§a tôi.
Tôi khẽ quay đầu sang bên trái, như thể Ä‘ang quan sát những viên gạch trên tưá»ng, thở dà i, rồi lại quay vá» phải vá»›i vết nứt trên trần. Chỉ mình Alice biết rằng tôi Ä‘ang lắc đầu.
Cô ấy đã bá»›t căng thẳng. “Hãy cho em biết nếu tình hình xấu Ä‘iâ€.
Tôi chỉ cần đưa mắt nhìn lên trần, rồi nhìn xuống.
“Cảm Æ¡n anh nhiá»u.â€
Tháºt may tôi không phải trả lá»i câu cảm Æ¡n cá»§a Alice , vì biết nói gì đây: “Anh rất sẵn lòng†ư? Tháºt khó mà thốt ra câu ấy vì tôi không há» muốn nghe cuá»™c đấu tranh ná»™i tâm cá»§a Jasper. Những cuá»™c thá» nghiệm như vâỵ có tháºt sá»± cần thiết? Chẳng lẽ không có cách nà o an toà n hÆ¡n để chấp nháºn việc Jasper có thể không bao giá» chế ngá»± được cÆ¡n khát theo cái cách chúng tôi là m được, và không đẩy quá giá»›i hạn chịu đựng cá»§a cáºu ấy? Tại sao phải giỡn mặt vá»›i hiểm hoạ?
Äã hai tuần kể từ chuyến Ä‘i săn cuối cùng cá»§a chúng tôi. Äó không phải là khoảng thá»i gian quá khó khăn cho những ngưá»i còn lại trong gia đình tôi. Thỉnh thoảng cÅ©ng có chút không thoải mái khi ở quá gần vá»›i những ngưá»i bình thưá»ng, nếu gió thổi theo hướng bất lợi. Nhưng con ngưá»i hiếm khi Ä‘i quá gần chúng tôi. ChÃnh bản năng đã cho há» biết những Ä‘iá»u mà trà óc tỉnh táo cá»§a há» có thể chẳng bao giá» nháºn ra: chúng tôi nguy hiểm.
Và ngay lúc nà y đây, Jasper đang hết sức nguy hiểm.
Và o chÃnh thá»i Ä‘iểm ấy, má»™t cô gái nhá» Ä‘ang dừng lại ở cuối má»™t cái bà n ăn gần vá»›i bà n cá»§a chúng tôi nhất, để nói chuyện vá»›i bạn. Cô ấy hất mái tóc ngắn mà u nâu nhạt cá»§a cô ấy, luồn những ngón tay cá»§a mình Ä‘an và o nó. Gió từ quạt cá»§a máy sưởi thổi mùi hương cá»§a cô ấy vá» hướng chúng tôi Ä‘ang ngồi. Tôi đã quen vá»›i cảm giác mùi hương cá»§a con ngưá»i tạo nên cÆ¡n nhức nhối khô rát ở cổ, cÆ¡n đói quặn thắt trong dạ dà y, các cÆ¡ bắp tá»± động căng cứng, ná»c độc ứa ra trong miệng mình…
Tất cả những Ä‘iá»u đó đã quá quen thuá»™c và có thể dá»… dà ng gạt Ä‘i. Nhưng cái cảm giác tôi Ä‘ang chịu đựng lúc nà y tháºt kinh khá»§ng, nó mạnh mẽ hÆ¡n gấp bá»™i lần, ngay láºp tức tôi kiểm tra phản ứng cá»§a Jasper. CÆ¡n khát gấp đôi, hÆ¡n cả cá»§a chÃnh tôi…
Jasper Ä‘ang Ä‘ang để trà tưởng tượng cá»§a mình rá»i xa cáºu ấy. Cáºu ấy Ä‘ang tưởng tượng – tưởng tượng ra cảnh cáºu ấy đứng dáºy, bước ra khá»i cái ghế cạnh Alice Ä‘ang ngồi và tiến tá»›i bên cô gái nhá» kia. Tưởng tượng cảnh cáºu ấy khẽ nghiêng ngưá»i cúi xuống, như thể Ä‘ang thì thầm và o tai cô ấy, và đặt đôi môi mình và o mạch máu nÆ¡i cổ cô ấy… Tưởng tượng cái dòng máu ấm nóng dưới là n da má»m mại kia sẽ như thế nà o dưới đôi môi cá»§a cáºu ấy…
Tôi đá và o ghế của Jasper.
Mắt cáºu ấy và mắt tôi chạm nhau trong má»™t phút rồi Jasper nhìn xuống. Tôi có thể thấy được cuá»™c đấu tranh giữa sá»± xấu hổ lẫn sá»± nổi loạn trong đầu Jasper.
“Xin lá»—iâ€, Jasper lẩm bẩm.
Tôi khẽ nhún vai.
“Anh không định là m gì hếtâ€. Alice thầm thì, xoa dịu ná»—i xấu hổ và buồn phiá»n cá»§a Jasper. “Em có thể nhìn thấy Ä‘iá»u đó.â€
Tôi cố gắng không biểu hiện Ä‘iá»u gì để lá»i nói dối cá»§a Alice không bị bại lá»™. Chúng tôi phải liên kết vá»›i nhau, Alice và tôi. Tháºt không dá»… dà ng khi ta nghe được suy nghÄ© cá»§a ngưá»i khác hay nhìn thấy trước tương lai. Chúng tôi có khả năng kỳ lạ giữa những ngưá»i vốn dÄ© đã khác thưá»ng. Chúng tôi bảo vệ bà máºt cá»§a nhau.
“Anh sẽ cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n nếu anh nghÄ© vá» há» giống như con ngưá»i†Alice gợi ý, giá»ng nói trong trẻo cao vút cá»§a Alice quá nhanh để ngưá»i bình thưá»ng có thể nghe kịp. “Tên cá»§a cô ấy là Whitney. Cô ấy có má»™t ngưá»i vú em mà cô ấy rất yêu quý. Mẹ cá»§a cô ấy đã má»i Esme tá»›i dá»± buổi tiệc ngoà i trá»i ở nhà bà ấy, anh còn nhá»› chứ?â€
“Anh biết cô ấy là aiâ€, Jasper nói cá»™c lốc. Cáºu ấy quay lưng lại nhìn và o má»™t ô cá»a nhá» trong phòng, kết thúc cuá»™c đối thoại.
Jasper sẽ phải Ä‘i săn đêm nay. Tháºt Ä‘iên rồ khi mạo hiểm như váºy, cố gắng kiá»m chế cáºu ấy để tạo ra khả năng chịu đựng. Jasper chỉ nên chịu đựng trong giá»›i hạn cá»§a cáºu ấy. Thói quen trước đây đã khiến cáºu ấy gặp khó khăn khi thÃch nghi vá»›i cách sống mà chúng tôi lá»±a chá»n. Jasper không nên cố thúc ép mình theo cách nà y.
Alice khẽ thở dà i và đứng lên, mang theo khay thức ăn vẫn còn nguyên vẹn, để Jasper lại má»™t mình. Cô ấy biết không cần phải an á»§i Jasper nữa. Tuy Emmett và Rosaline thưá»ng thể hiện sá»± gắn bó rõ rà ng hÆ¡n, nhưng chÃnh Alice và Jasper má»›i là những ngưá»i hiểu nhau hÆ¡n ai hết. Như thể há» cÅ©ng có khả năng Ä‘á»c suy nghÄ© - dÄ© nhiên chỉ là suy nghÄ© cá»§a hai ngưá»i há» vá»›i nhau mà thôi.
“Edward Cullenâ€
Theo phản xạ tá»± nhiên, tôi quay vá» phÃa tên tôi vừa được phát ra, tất nhiên đó không phải là tiếng gá»i mà chỉ là ý nghÄ© cá»§a ai đó. Trong má»™t giây ánh mặt tôi bị gim chặt và o đôi mắt mà u nâu Ä‘ang mở to trên gương mặt hình trái tim có nước da rất trắng. Tôi biết gương mặt nà y, cho dù tôi tôi chưa há» táºn mắt nhìn thấy. Bởi vì khuôn mặt đó đã hiện diện trong đầu tất cả má»i ngưá»i ở đây hôm nay. Äây là há»c sinh má»›i cá»§a trưá»ng, Isabella Swan, con gái cá»§a ngà i cảnh sát trưởng, “Bellaâ€, cô ấy sẽ sá»a lại như váºy nếu có ai đó gá»i cô ấy bằng tên đầy đủ…
Tôi nhìn Ä‘i chá»— khác, chán nản. Mất má»™t lúc tôi má»›i nháºn ra rằng cô ấy không phải là ngưá»i vừa nghÄ© đến tên tôi.
“Dĩ nhiên cô ấy đang bị choáng ngợp bởi nhà Cullen.†à nghĩ kia lại tiếp tục.
Và bây giá» thì tôi đã nháºn ra giá»ng nói đó. Jessica Stanley - đã có má»™t thá»i gian những suy nghÄ© cá»§a cô ấy là m phiá»n tôi. Tình cảm si mê không đúng chá»— cá»§a cô ấy đã bao vây tôi. Tôi dưá»ng như không sao thoát khá»i chuá»—i mÆ¡ má»™ng Ä‘iên rồ cá»§a cô ấy. Thá»i gian đó tôi đã ước có thể nói cho cô ấy hiểu Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra nếu như đôi môi cá»§a tôi, vá»›i những chiếc răng bên dưới chúng, đặt lên bất cứ nÆ¡i đâu trên ngưá»i cô ấy. Äiá»u đó sẽ là m tắt ngấm những tưởng tượng rắc rối kia. Cái ý nghÄ© vá» phản ứng cá»§a cô ấy sau đó khiến tôi báºt cưá»i.
“Cô ấy sẽ chẳng đạt được gì đâuâ€, Jessica lại tiếp tục. “Cô ấy tháºm chà còn không xinh đẹp. Tháºt chẳng hiểu tại sao Eric lại quan tâm đến cô ấy như váºy…và cả Mike nữa...â€
Jessica có vẻ tức tối khi nghÄ© đến Mike. Niá»m say mê má»›i cá»§a Jessica, Mike Newton, đã gần như quên lãng cô ấy và rất để ý đến cô gái má»›i đến, giống như đứa trẻ bị cuốn hút và o những đồ váºt lấp lánh má»›i mẻ. Äiá»u nà y dấy lên má»™t suy nghÄ© nhá» nhen trong Jessica, trong khi bá» ngoà i cô ta Ä‘ang tá» ra chân thà nh kể cho cô gái má»›i đến những Ä‘iá»u chung chung cô ta biết vá» gia đình tôi. Cô há»c sinh má»›i ắt hẳn đã há»i vá» chúng tôi.
“Ngà y hôm nay tất cả má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘ang nhìn mìnhâ€, Jessica nghÄ© thầm má»™t cách tá»± mãn. “Chẳng phải rất may mắn khi Bellla có hai môn há»c cùng lá»›p vá»›i mình sao. Mình cá rằng Mike sẽ há»i mình vá» cô ấy...â€
Tôi cố gắng gạt cuá»™c độc thoại kia ra khá»i tâm trà trước khi những suy nghÄ© nhá» nhen tầm thưá»ng đó khiến tôi tức giáºn.
“Jessica Stanley Ä‘ang nhồi và o đầu cô gái nhà Swan những Ä‘iá»u đáng ngá» vá» nhà Cullen†Tôi nói nhá» vá»›i Emmett.
Emmett cố giấu má»™t nụ cưá»i. “Anh hy vá»ng cô ta là m tốt Ä‘iá»u đóâ€.
“Thá»±c tế, cô ta vẫn thiếu trà tưởng tượng phong phú. Chỉ là những dấu hiệu vừa phải cá»§a má»™t vụ xì căng Ä‘an, chứ chẳng có chút gì rùng rợn. Tháºt hÆ¡i thất vá»ng.â€
“Thế còn cô gái má»›i đến? Cô ấy đã thất vá»ng vá»›i câu chuyện đồn thổi, ngồi lê đôi mách chưa?â€
Tôi lắng nghe cô gái má»›i đến, Bella, suy nghÄ© cá»§a cố ấy vá» câu chuyện Jessica vừa kể. Cô ấy nháºn thấy Ä‘iá»u gì khi nhìn và o má»™t gia đình trắng má»™t cách kỳ lạ và bị má»i ngưá»i xa lánh?
Tìm hiểu phản ứng cá»§a cô ấy cÅ©ng là má»™t phần trách nhiệm cá»§a tôi. Tôi thưá»ng đóng vai trò như má»™t ngưá»i giám sát, để bảo vệ tất cả. Nếu có ai đó nghi ngá», tôi có thể báo động cho má»i ngưá»i trong gia đình biết mà đối phó. Äiá»u nà y đôi khi cÅ©ng xảy ra, má»™t số ngưá»i vá»›i trà tưởng tượng phong phú có thể nháºn thấy chúng tôi giống nhân váºt trong truyện hoặc trên phim ảnh. Thông thưá»ng, há» cho rằng há» nhầm lẫn, nhưng tốt hÆ¡n hết chúng tôi vẫn chuyển tá»›i má»™t nÆ¡i ở má»›i hÆ¡n là mạo hiểm vá»›i sá»± để ý theo dõi kia.
Rất, rất hiếm khi có ngưá»i Ä‘oán đúng. Và há» cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i để kiểm chứng giả thuyết. ÄÆ¡n giản là chúng tôi sẽ biến mất , tất cả còn lại chỉ là má»™t kà ức đáng sợ...
Tôi không nghe được gì, mặc dù tôi đã rất gần nÆ¡i mà những ý nghÄ© phù phiếm cá»§a Jessica không ngừng diá»…n ra. Cứ như thể không có ai ngồi bên cạnh cô ta. Sao có thể kỳ lạ như váºy? Không lẽ cô gái kia đã Ä‘i rồi? Nhưng thá»±c tế là Jessica vẫn Ä‘ang tiếp tục bép xép vá»›i cô ấy. Tôi ngước lên kiểm tra, cảm thấy ngạc nhiên vô cùng. Kiểm tra khả năng nghe cá»§a mình – đây là việc trước đây tôi chưa bao giá» phải là m.
Má»™t lần nữa ánh mắt tôi lại gặp đôi mắt mà u nâu mở to kia. Cô ấy vẫn ngồi ở chá»— cÅ©, Ä‘ang nhìn chúng tôi, việc nà y thì đương nhiên rồi. Tôi tin chắc khi đó Jessica Ä‘ang là m cô ấy thÃch thú bằng những câu chuyện được đồn đại trong thị trấn vá» gia đình Cullen.
NghÄ© vá» chúng tôi, đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u tá»± nhiên thôi.
Nhưng tôi không thể nghe được dòng suy nghĩ ấy dù chỉ là một tiếng thì thầm.
Äôi má á»ng đỠđầy vẻ má»i má»c khi cô ấy nhìn xuống, che giấu vẻ ngượng nghịu vì bị bắt gặp Ä‘ang nhìn trá»™m. Tháºt may mắn vì Jasper Ä‘ang nhìn ra ngoà i cá»a sổ. Tôi không muốn tưởng tượng những gì mà “món siro hảo hạng†kia có thể tác động đến khả năng kiá»m chế cá»§a cáºu ấy.
Cảm xúc được thể hiện rõ rà ng trên khuôn mặt Bella như thể nó được viết ra thà nh lá»i: sá»± ngạc nhiên – khi cô ấy chăm chú má»™t cách không ý thức và o những Ä‘iểm khác biệt rất khó nháºn ra giữa những ngưá»i như cô ấy và chúng tôi; sá»± tò mò – vì những câu chuyện tà o lao mà Jesica vừa kể, và còn Ä‘iá»u gì đó hÆ¡n thế…sá»± say mê? Äây không phải lần đầu tiên. Chúng tôi quá hấp dẫn đối vá»›i há» - những con mồi cá»§a chúng tôi. Và , cuối cùng là …. sá»± bối rối khi bị bắt gặp Ä‘ang nhìn tôi.
Cho dù suy nghĩ đã được biểu hiện rất rõ trong đôi mắt kỳ lạ của cô ấy - một đôi mắt mà u nâu rất sâu và mơ mà ng – nhưng tôi vẫn không nghe thấy gì, hoà n toà n im lặng từ chỗ cô ấy đang ngồi. Không có gì cả.
Tôi cảm thấy hơi bối rối.
Tôi chưa từng trải qua Ä‘iá»u nà y trước đây. Có Ä‘iá»u gì đó không ổn vá»›i tôi chăng? Lo lắng, tôi cố gắng táºp trung nghe hÆ¡n nữa.
Tất cả những tiếng nói mà tôi đã khoá lại đột ngột ùa và o đầu.
“..không biết bạn ấy thÃch nghe loại nhạc nà o nhỉ? …có lẽ mình nên nói vỠđĩa CD má»›i kia…†Mike Newton Ä‘ang nghÄ©, từ khoảng cách 2 bà n cách chá»— Bella ngồi.
“…xem cái cách hắn ta nhìn cô ấy kìa. Chẳng lẽ má»™t ná»a số con gái ở trưá»ng Ä‘ang chỠđợi vẫn là chưa đủ vá»›i hắn ta sao…†Eric Yorkie vừa nghÄ© vừa quanh quẩn bên cô gái.
“...tháºt đáng ghét! Là m như cô ta là ngưá»i nổi tiếng hay cái gì đó…tháºm chà cả Edward Cullen cÅ©ng Ä‘ang nhìn...†Lauren Mallory Ä‘ang ghen tị tá»›i mức khuôn mặt cá»§a cô ta tÃm lại… “Và Jessica, Ä‘ang khoe khoang như thể là ngưá»i bạn má»›i tốt nhất cá»§a cô ta váºy. Äúng là trò há»..†Những ý nghÄ© cay độc cứ liên tiếp tuôn ra trong đầu Lauren.
“Mình đánh cuá»™c là tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đã há»i bạn ấy như váºy. Nhưng mình vẫn muốn nói vá»›i bạn ấy. Mình sẽ nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó hÆ¡n là má»™t câu há»i thông thưá»ngâ€. Ashley Dowling trầm ngâm.
“Có thể bạn ấy sẽ có buổi há»c tiếng Tây Ban Nha cùng mình†June Richardson hy vá»ng.
“Có hà ng đống việc phải là m tối nay. Dá»n phòng, bà i thi tiếng Anh. Mình hy vá»ng mẹ…†Äó là suy nghÄ© cá»§a Angela Weber, má»™t cô gái trầm tÄ©nh và luôn có những suy nghÄ© tá» tế, ngưá»i duy nhất không bị ảnh hưởng bởi sá»± xuất hiện cá»§a Bella.
Tôi có thể nghe há», nghe tất cả những Ä‘iá»u vô nghÄ©a há» Ä‘ang nghÄ©, ngay khi nó xuất hiện trong đầu há». Nhưng lại không nghe gì cả từ cô gái má»›i tá»›i.
Và tất nhiên, tôi có thể nghe những gì cô gái ấy nói khi cô ấy nói chuyện vá»›i Jessica. Tôi không cần phải Ä‘á»c được suy nghÄ© thì tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng thì thầm nhưng rất rõ rà ng cá»§a cô ấy dù là từ góc xa cá»§a căn phòng dà i nà y.
“Cái anh chà ng có mái tóc mà u nâu đỠkia là ai váºy?†Tôi nghe thấy Bella há»i trong khi liếc mắt nhìn vá» phÃa tôi, rồi lại quay Ä‘i ngay khi nháºn thấy tôi vẫn Ä‘ang quan sát cô ấy.
Nếu tôi vừa hy vá»ng việc nghe thấy giá»ng nói sẽ giúp định vị chÃnh xác và đá»c được suy nghÄ© trong đầu cô ấy thì tôi lại thất vá»ng ngay láºp tức. Thông thưá»ng, suy nghÄ© và lá»i nói cá»§a má»i ngưá»i sẽ xảy ra cùng lúc. Nhưng ở đây, giá»ng nói ngượng ngùng kia hoà n toà n lạc lõng vá»›i hà ng trăm suy nghÄ© Ä‘ang diá»…n ra trong phòng, tôi chắc chắn vá» Ä‘iá»u nà y. Äiá»u nà y tháºt là má»›i mẽ.
“Ồ, chúc may mắn nhé! đồ ngốcâ€â€¦Jessica nghÄ© trước khi trả lá»i câu há»i cá»§a cô bạn má»›i. “Äó là Edward! Anh ta quả tháºt quá đẹp trai, tất nhiên rồi, nhưng đừng có lãng phà thá»i gian. Anh ta sẽ không hẹn hò đâu. Hình như chẳng có cô gái nà o ở đây đủ xinh đẹp để xứng đôi vá»›i anh ta cả†Cô ấy tặc lưỡi.
Tôi quay mặt Ä‘i để giấu nụ cưá»i. Jessica và những cô bạn cùng lá»›p không biết rằng hỠđã may mắn thế nà o khi không ai trong số há» hấp dẫn đối vá»›i tôi.
Ngay sau cảm giác tức cưá»i ngắn ngá»§i đó, tôi chợt cảm thấy má»™t sá»± thôi thúc kỳ lạ mà tôi không hiểu rõ. Tôi phải là m gì đó vá»›i những ý nghÄ© xấu xa hằn há»c trong đầu Jessica mà cô gái má»›i đến không há» nháºn thấy… Má»™t mong ước mãnh liệt lạ thưá»ng là tiến và o giữa há», để bảo vệ Bella Swan khá»i những việc là m Ä‘en tối cá»§a Jessica. Cảm giác nà y rất kỳ lạ.
Cố gắng khám phá động cơ ẩn sau sự thôi thúc kia, tôi lại quan sát cô gái một lần nữa.
Có thể chỉ là do bản năng bảo vệ trong tôi - kẻ mạnh muốn bảo vệ kẻ yếu. Cô gái đó có vẻ má»ng manh, yếu á»›t hÆ¡n các bạn má»›i cùng lá»›p. Ngay cả là n da cá»§a cô ấy cÅ©ng quá trong suốt tá»›i mức khó tin là nó có thể bảo vệ cô ấy khá»i các tác động bên ngoà i. Tôi tháºm chà nhìn thấy cả các mạch máu Ä‘ang chảy trong tÄ©nh mạch dưới là n da trắng, trong suốt, nhợt nhạt ấy… Nhưng tốt hÆ¡n hết là tôi không nên quan tâm tá»›i những Ä‘iá»u nà y. Tôi Ä‘ang rất ổn vá»›i cách sống mà tôi lá»±a chá»n, nhưng tôi cÅ©ng Ä‘ang cảm thấy khát như Jasper vì thế không nên khÆ¡i dáºy những cám dá»—.
Cô ấy khẽ nhăn trán một cách vô thức.
Má»™t vẻ chán nản kỳ lạ! Tôi thấy rõ là rất căng thẳng cho cô ấy khi phải ngồi kia, nói chuyện vá»›i những ngưá»i xa lạ và là tâm Ä‘iểm cá»§a sá»± chú ý. Tôi cảm nháºn được sá»± ngượng nghịu qua cái cách cô ấy co bá» vai yếu Ä‘uối. DÄ© nhiên tôi chỉ có thể nhìn, cảm nháºn, và tưởng tượng…chứ không thể nghe được bất kì suy nghÄ© gì từ cô gái bình thưá»ng đó. Tại sao nhỉ?
“Chúng ta Ä‘i chứ†Rosaline khẽ thì thầm, cắt ngang sá»± táºp trung cá»§a tôi.
Tôi nhẹ ngưá»i khi rá»i mắt khá»i cô gái. Tôi không muốn tiếp tục cố gắng trong vô vá»ng - Ä‘iá»u đó là m tôi phát cáu. Và tôi không muốn khuyến khÃch sá»± tò mò hứng thú vá»›i những suy nghÄ© thầm kÃn cá»§a cô ấy chỉ bởi vì nó được giấu kÃn, nó là ngoại lệ vá»›i khả năng đặc biệt cá»§a tôi. Mà chắc chắn, khi tôi “giải mã†được những suy nghÄ© cá»§a cô ấy – và tôi sẽ tìm ra cách để là m Ä‘iá»u đó – thì đó cÅ©ng chỉ là những suy nghÄ© nhá» nhặt, tầm thưá»ng như bao ngưá»i khác thôi. Tôi chẳng nên phà công phà sức cho những việc như váºy.
“Thế cô gái má»›i kia đã sợ chúng ta chưa?†Emmett há»i lại, anh ấy vẫn Ä‘ang chỠđáp án cá»§a tôi cho câu há»i lúc trước.
Tôi nhún vai không trả lá»i, mà anh ấy cÅ©ng không thá»±c sá»± quan tâm để há»i đến cùng. Không quan tâm như tôi đã quan tâm.
Chúng tôi đứng lên và rá»i khá»i nhà ăn.
Emmett, Rosaline và Jasper - những ngưá»i Ä‘ang giả là há»c sinh cuối cấp – đã Ä‘i vá» lá»›p há»c cá»§a há». Tôi thì Ä‘ang trong vai trò trẻ hÆ¡n. Suy nghÄ© cá»§a tôi chuyển sang lá»›p sinh há»c, chuẩn bị tư tưởng cho giá» há»c chán ngắt. Tôi tá»± há»i không biết thầy Banner – má»™t ngưá»i trình độ ở mức trung bình – có thể đưa ra Ä‘iá»u gì má»›i mẻ trong bà i giảng để là m ngạc nhiên má»™t ngưá»i đã có 2 bằng tốt nghiệp y khoa như tôi không.
Trong lá»›p há»c, tôi lại ngồi và o chá»— cá»§a mình, bà y sách vở ra, chá»— ngồi bên cạnh tôi luôn để trống. Tôi là há»c sinh duy nhất có bà n riêng. Má»i ngưá»i không đủ thông minh để nháºn ra rằng há» sợ tôi, nhưng chÃnh bản năng tồn tại cá»§a hỠđã giúp há» giữ khoảng cách vá»›i tôi.
Lá»›p há»c dần dần đầy kÃn ngưá»i. Tôi ngồi tá»±a và o ghế, đợi thá»i gian trôi qua. Má»™t lần nữa, tôi ước mình có thể ngá»§.
Bởi vì tôi lại Ä‘ang nghÄ© đến cô gái ấy, khi Angela Weber cùng cô gái má»›i tá»›i bước qua cá»a lá»›p, tên cá»§a cô lại xâm nháºp và o sá»± chú ý cá»§a tôi.
“Bella có vẻ nhút nhát như mình. Mình cá rằng ngà y hôm nay phải rất khó khăn đối vá»›i bạn ấy. Ước gì mình có thể nói Ä‘iá»u gì đó…nhưng sẽ là những câu ngá»› ngẩn mất…†Äúng váºy!
Äó là ý nghÄ© cá»§a Mike Newton khi Ä‘ang quay ngưá»i ra nhìn cô gái bước và o. Váºy mà từ chá»— Bella Ä‘ang đứng, chẳng có gì cả. Má»™t khoảng im lặng từ chá»— mà lẽ ra những suy nghÄ© cá»§a cô ấy sẽ tác động đến tôi.
Cô ấy đến gần hÆ¡n, Ä‘i xuống lối Ä‘i bên cạnh tôi để đến bà n giáo viên. Tháºt tiếc cho cô ấy! Chá»— ngồi bên cạnh tôi là chá»— duy nhất còn trống. Tôi tá»± động thu gá»n sách vở lại. Tôi không chắc cô ấy sẽ thấy thoải mái ở đây. Ãt nhất thì cô ấy cÅ©ng có 1 há»c kỳ dà i trong lá»›p nà y. Biết đâu khi ngồi bên cô ấy, tôi có thể tìm ra Ä‘iá»u thầm kÃn cá»§a cô ấy…không phải tôi đã từng cần đến khoảng cách gần như váºy… không phải tôi sẽ tìm thấy Ä‘iá»u gì đó đáng để nghe…
Bella Ä‘i và o luồng gió cá»§a chiếc quạt sưởi Ä‘ang thổi thẳng và o phÃa tôi.
Mùi hương cá»§a cô ấy khiến tôi xây xẩm như vừa bị Ä‘áºp bởi má»™t trái bóng vá»›i váºn tốc khá»§ng khiếp, hay bị má»™t thanh gá»— nặng phang và o ngưá»i. Không má»™t hình ảnh mãnh liệt nà o đủ gói trá»n ảnh hưởng cá»§a những gì vừa xảy ra vá»›i tôi.
Trong khoảng khắc ấy, tôi chẳng còn chút gì cá»§a bản tÃnh ngưá»i nữa, không má»™t dấu vết nà o cá»§a nhân tÃnh mà tôi đã luôn ná»— lá»±c giữ gìn để giấu mình trong đó.
Tôi là loại động váºt săn mồi. Cô ấy chÃnh là con mồi cá»§a tôi. Không còn gì nữa ngoà i sá»± tháºt ấy.
Không còn căn phòng với đầy những nhân chứng. Bà ẩn vỠý nghĩ của cô ấy cũng bị quên lãng. à nghĩ của cô ấy chẳng là gì khi cô ấy sẽ không còn cơ hội để nghĩ nữa.
Tôi là ma cà rồng, còn cô ấy là ngưá»i có dòng máu ngá»t ngà o nhất mà tôi biết trong suốt 80 năm qua.
Tôi không thể tưởng tượng nổi lại có má»™t mùi hương như váºy tồn tại trên Ä‘á»i. Nếu biết thì tôi đã săn tìm từ lâu rồi, sẵn sà ng lục tung cả thế gian nà y để tìm ra cô ấy. Cứ tưởng tượng đến mùi vị cá»§a nó…..
CÆ¡n khát đốt cháy cổ há»ng tôi. Miệng tôi khô như Ä‘ang bị nung cháy, dạ dà y quặn thắt, các cÆ¡ trên ngưá»i co lại…
Chưa đầy má»™t giây trôi qua, Bella vẫn Ä‘ang bước vá» phÃa tôi.
Khi chân chạm sà n, ánh mắt cô ấy lướt vá» phÃa tôi, động tác thể hiện rõ là cô ấy Ä‘ang nhìn trá»™m. Ãnh mắt chúng tôi gặp nhau và tôi thấy hình ảnh mình phản chiếu trong đôi mắt mở to ấy.
ChÃnh vẻ sá»ng sốt và những cảm xúc thể hiện quá rõ rà ng trên khuôn mặt Bella đã cứu tÃnh mạnh cô ấy trong giây phút nguy hiểm đó.
Khi nháºn thấy thái độ khác thưá»ng cá»§a tôi, máu lại dồn lên má cô, mà u da cô chuyển thà nh thứ mà u hấp dẫn nhất mà tôi từng biết. Mùi hương thì vẫn như lá»›p sương khói dà y đặc bao phá»§ trà óc tôi. Tôi cố gắng thoát ra… cố gắng già nh lại sá»± kiểm soát.
Bella bước nhanh hÆ¡n như thể nháºn ra cần phải chạy trốn. Sá»± vá»™i vã là m cô ấy lóng ngóng. Cô ấy vấp và ngã dúi vá» phÃa trước… Tháºt là dá»… bị tổn thương và yếu Ä‘uối hÆ¡n cả những ngưá»i bình thưá»ng khác.
Tôi cố gắng táºp trung và o khuôn mặt mà tôi đã nhìn thấy trong mắt cô ấy. Tôi nháºn ra khuôn mặt ấy vá»›i sá»± khiếp sợ. Khuôn mặt cá»§a con quái váºt trong tôi – khuôn mặt mà tôi đã phải chống lại trong suốt những tháºp ká»· qua vá»›i tất cả sức lá»±c và lòng không khoan nhượng. Bây giá» nó lại xuất hiện má»›i dá»… dà ng là m sao!
Mùi hương vẫn bao phá»§ quanh ngưá»i tôi, phân tán suy nghÄ© và gần như đẩy tôi ra khá»i ghế ngồi.
Không thể được!
Tôi nắm chặt tay dưới bà n, cố giữ ngưá»i ngồi yên tại ghế. Chiếc bà n gá»— vốn dÄ© không phải tạo ra để chịu lá»±c mạnh thế nà y. Tay tôi ấn và o thanh gá»— giằng, khi rút ra thấy cả vốc tay đầy gá»— bị vỡ vụn như bá»™t. Ngón tay tôi in hình lên phần gá»— còn lại.
Có má»™t nguyên tắc cÆ¡ bản là xoá bá» má»i dấu vết. Tôi vá»™i nghiá»n nát luôn chá»— đã bị in hình ngón tay, không còn dấu vết gì ngoà i má»™t lá»— hổng nham nhở, và má»™t đống bá»™t gá»— trên sà n mà tôi sẽ dùng chân di Ä‘á»u Ä‘i.
Xoá bá» dấu vết… nghÄ©a là sẽ có thêm nhiá»u tổn thất.
Tôi biết Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra bây giá». Bella đến ngồi cạnh tôi và tôi sẽ phải giết cô ấy.
Những ngưá»i vô tá»™i khác trong lá»›p há»c nà y, 18 há»c sinh và má»™t thấy giáo sẽ không được phép rá»i khá»i phòng há»c sau những gì há» sắp chứng kiến.
Tôi chùn bước khi nghÄ© đến Ä‘iá»u mình sẽ phải là m. Ngay cả thá»i kì tồi tệ nhất trong Ä‘á»i, tôi cÅ©ng chưa bao giá» phạm phải Ä‘iá»u gì tà n bạo như thế. Suốt 80 năm qua, tôi không khi nà o giết ngưá»i vô tá»™i. Váºy mà bây giá» tôi định tà n sát 20 ngưá»i cùng lúc.
Gương mặt cá»§a tên quái váºt cưá»i nhạo tôi.
Dù má»™t phần trong tôi đã thoát khá»i nó, nhưng phần còn lại vẫn Ä‘ang tiếp tục những kế hoạch tá»™i lá»—i…
Nếu tôi giết cô gái trước, tôi chỉ có 15 hoặc 20 giây vá»›i cô ấy trước khi những ngưá»i khác kịp phản ứng. Có thể lâu hÆ¡n má»™t chút nếu lúc đầu há» chưa nháºn ra tôi Ä‘ang là m gì. Cô ấy sẽ chẳng kịp kêu lên hoặc cảm thấy Ä‘au, tôi không giết cô ấy má»™t cách tà n bạo. Äấy là tất cả những gì tôi có thể là m cho cô gái xa lạ có dòng máu cám dá»— khá»§ng khiếp nà y.
Sau đó tôi phải chặn không cho những ngưá»i còn lại trốn thoát. Cá»a sổ không có gì đáng lo ngại vì nó quá cao và quá nhỠđể trèo ra. Chỉ cần khoá cá»a chÃnh là có thể bắt được tất cả.
Việc nà y sẽ lâu và khó khăn hÆ¡n, bắt tất cả nằm xuống khi há» Ä‘ang la hét, và di chuyển trong hoảng loạn. Không phải không là m được nhưng sẽ hÆ¡i ồn à o… ai đó có thể nghe được tiếng kêu la….và tôi sẽ lại phải giết thêm những ngưá»i vô tá»™i khác nữa.
Nhưng máu cô ấy sẽ bị lạnh Ä‘i trong khi tôi giết những ngưá»i khác.
Mùi hương ấy lại hà nh hạ tôi… bóp nghẹt cổ há»ng tôi vá»›i má»™t cÆ¡n Ä‘au rát…
Tôi đổi kế hoạch - giết những nhân chứng bất đắc dĩ trước.
Sắp đặt má»i việc trong đầu…. Tôi Ä‘ang ở giữa phòng, tốt nhất là giải quyết phÃa bên phải trước. Tôi có thể giết 4 hoặc 5 ngưá»i trong 1 giây, không ồn à o gì. Bên phải sẽ là phÃa may mắn vì há» không phải chứng kiến những việc sau đó. Di chuyển vòng ra phÃa sau và lên phÃa bên trái, chỉ mất nhiá»u nhất là 5 giây để giết hết má»i ngưá»i trong phòng.
Tuy hÆ¡i mất thá»i gian, đủ để Bella Swan nhìn và nháºn ra những gì sắp đến vá»›i mình, đủ để cô ấy sợ hãi và kêu lên nếu chưa bị đóng băng vì khiếp sợ… nhưng má»™t tiếng kêu yếu á»›t không đủ để kéo thêm ai đến đây.
Tôi hÃt và o tháºt sâu, mùi hương như ngá»n lá»a bùng lên trong huyết quản Ä‘ang khô kiệt, đốt cháy lồng ngá»±c, thiêu há»§y má»i sức lá»±c, cố gắng cá»§a tôi.
Cô gái vẫn Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa nà y. Chỉ và i giây nữa thôi, cô ấy sẽ ngồi ngay cạnh tôi.
Con quái váºt trong đầu tôi khẽ cưá»i.
Có ai đó ở phÃa bên trái vừa ném phịch táºp tà i liệu xuống bà n. Tôi chẳng muốn nhìn xem con ngưá»i “háºu Ä‘áºu†đó là ai, nhưng động tác ấy tạo ra má»™t luồng không khà “tinh khiết†nhẹ qua mặt tôi.
Chỉ một giây ngắn ngủi, tôi lại có thể suy nghĩ một cách rõ rà ng. Trong giây phút quý giá ấy, tôi nhìn thấy hai khuôn mặt trong đầu, sát cạnh nhau.
Má»™t khuôn mặt là tôi, đúng hÆ¡n là đã từng là tôi: con quái váºt vá»›i đôi mắt vằn máu đã giết rất nhiá»u ngưá»i. Gá»i má»™t cách dá»… hiểu thì chÃnh là khuôn mặt cá»§a tôi - má»™t tên giết ngưá»i. Má»™t kẻ chuyên giết những kẻ giết ngưá»i, má»™t quái váºt giết những quái váºt yếu hÆ¡n. Tôi tá»± cho mình cái quyá»n được ra phán quyết kẻ nà o phải chịu án tá» hình. Tôi tá»± thoả hiệp vá»›i mình. Tôi cần máu cá»§a con ngưá»i để tồn tại. Nạn nhân cá»§a tôi là những kẻ đã là m những việc thiếu tÃnh ngưá»i chẳng khác gì việc tôi sẽ là m vá»›i chúng.
Khuôn mặt kia là Carlisle.
Không có điểm chung nà o giữa hai khuôn mặt ấy, giống như giữa ban ngà y tươi sáng và ban đêm tăm tối.
Vả lại cÅ©ng chẳng có là do gì cho sá»± giống nhau. Carlisle không phải bố ruá»™t cá»§a tôi. Chúng tôi không có nét nà o giống nhau. Sá»± giống nhau vá» mà u da là do đặc Ä‘iểm riêng cá»§a loà i ma cà rồng tạo thà nh: má»i ma cà rồng Ä‘á»u có là n da trắng xanh. Còn sá»± giống nhau vá» mà u mắt lại là vấn đỠkhác: do ảnh hưởng cá»§a lối sống mà chúng tôi cùng chá»n.
Chỉ có váºy thôi, không còn Ä‘iểm tương đồng nà o khác. Nhưng tôi cho rằng khuôn mặt mình bẳt đầu có Ä‘iểm giống vá»›i khuôn mặt cá»§a Carlisle - ở má»™t mức độ nhất định, vì 70 năm sau nà y tôi đã Ä‘i theo sá»± lá»±a chá»n, cách sống cá»§a ông. Những đưá»ng nét riêng cá»§a tôi vẫn giữ nguyên, nhưng vẻ thông thái, từng trải cá»§a Carlisle đã ảnh hưởng và tạo nên dấu ấn trên biểu hiên cá»§a nét mặt cÅ©ng như cách tôi diá»…n đạt, và như chút Ãt tương đồng trong hình dáng khoé miệng, hay cách nhăn trán khi phải kiá»m chế và kiên nhẫn.
Tuy nhiên chút biến đổi tÃch cá»±c ấy đã biến mất hoà n toà n trên khuôn mặt tà n bạo mà tôi Ä‘ang nhìn thấy lúc nà y, không còn mối liên hệ nà o vá»›i những năm tháng dà i sống cùng ngưá»i thầy thông thái, ngưá»i khai sáng, và cÅ©ng là ngưá»i bố tôi hết má»±c kÃnh trá»ng. Äôi mắt cá»§a tôi có thể lại đỠrá»±c như mắt cá»§a những ma cà rồng sống theo bản năng tá»™i lá»—i, tất cả những Ä‘iểm chung vá»›i bố Carlisle sẽ mất Ä‘i vÄ©nh viá»…n.
Từ đáy lòng tôi biết bố sẽ không lên án tôi. Bố sẽ hiểu và tha thứ cho hà nh động tồi tệ mà tôi sắp là m đây. Vì bố yêu thương tôi, vì bố nghÄ© rằng tôi đã cố gắng sống tốt hÆ¡n “bản chất†cá»§a tôi. Và bố sẽ mãi yêu thương dù bây giá» việc tôi là m sẽ “chứng tá»â€ rằng bố đã nhầm.
Bella Swan vừa ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh. CỠđộng cá»§a cô ấy có vẻ lúng túng, vụng vá»â€¦ phải chăng vì sợ? Mùi thÆ¡m từ máu cô ấy như má»™t đám mây nặng ná» chụp lên ngưá»i tôi.
Chịu đựng “cÆ¡n Ä‘au†nà y còn khổ sở hÆ¡n là bị lá»a thiêu đốt....
Tôi cố gắng nhÃch ra xa cô ấy hết mức, cố chống lại con quái váºt trong tôi Ä‘ang khao khát máu cô ấy .
Tại sao cô ấy lại đến đây? Tại sao cô ấy lại tồn tại trên Ä‘á»i nà y? Tại sao cô ấy lại phá huá»· chút bình yên còn lại trong cuá»™c sống đã không còn đúng nghÄ©a cá»§a tôi? Cô ấy được sinh ra ở trên Ä‘á»i nà y là để huá»· hoại tôi?
Tôi quay mặt đi, đột nhiên cảm thấy một nỗi căm ghét ùa và o lòng.
Tại sao tôi phải khổ sở như váºy? Tại sao lại là tôi? Sao lại là thá»i Ä‘iểm nà y? Tại sao tôi phải mất tất cả chỉ vì cô ấy chá»n thị trấn Fork để chuyển đến?
Tại sao cô ấy phải ở đây?
Tôi không muốn trở thà nh má»™t con quái váºt khát máu. Tôi không muốn giết hại những ngưá»i vô tá»™i trong lá»›p há»c. Tôi cà ng không muốn đánh mất những gì đạt được trong suốt bao năm rèn luyện khổ cá»±c vừa qua.
Tôi không muốn…. Cô ấy không thể là m váºy vá»›i tôi.
Mùi hương quả là thách thức, má»™t sá»± hấp dẫn đáng sợ từ máu cá»§a cô ấy. Ước gì có cách nà o đó để chống đỡ,.. ước gì có má»™t cÆ¡n gió trong là nh thổi qua và tẩy sạch má»i thứ trong đầu tôi.
Bella Swan xoã mái tóc dà y và dà i mà u gụ vá» phÃa tôi.
Cô ấy “điên†hay sao? Äá»™ng tác ấy khác nà o cô ấy “cổ vũ†con quái váºt trong tôi!
Khiêu khÃch nó!Bây giá» thì chẳng còn cÆ¡n gió nà o để xua Ä‘i cái mùi Ä‘ang bá»§a vây tôi. Cuá»™c chiến cá»§a tôi sắp kết thúc rồi.
Nhưng không… nếu chẳng có ngá»n gió nà o giúp tôi thì tôi vẫn còn má»™t cách nữa là : ngừng thở.
Tôi ngừng việc hÃt không khà và o phổi, tuy không hoà n toà n nhưng cÅ©ng phần nà o giúp tôi khuây khoả hÆ¡n. Nhưng tôi vẫn còn những kà ức vá» mùi hương ở trong đầu, cảm nháºn hương vị cá»§a nó trên đầu lưỡi. Vì thế chắc tôi không chống đỡ được lâu, cùng lắm là má»™t giá». Má»™t giá». Thế cÅ©ng đủ để ra khá»i lá»›p há»c vá»›i đầy những nạn nhân bất đắc dÄ©. ÄÆ°á»£c…tôi sẽ cố gắng thêm má»™t giá» nữa.
Cảm giác nÃn thở tháºt chẳng thoải mái gì. Dù cÆ¡ thể tôi không cần oxy, nhưng thở đã trở thà nh bản năng. Trong những lúc khó khăn, tôi dá»±a và o khướu giác nhiá»u hÆ¡n các giác quan khác. Nó giúp tôi tìm đưá»ng khi Ä‘i săn, nó cÅ©ng là cảnh báo đến đầu tiên khi có nguy hiểm. Tôi không thưá»ng xuyên phải đối mặt vá»›i cái gì nguy hiểm hÆ¡n mình, nhưng bản năng tá»± bảo vệ vẫn mạnh mẽ như khi tôi còn là ngưá»i bình thưá»ng.
Không thoải mái nhưng còn có thể cố gắng được. Dù sao vẫn dá»… dà ng hÆ¡n là phải ngá»i mùi hương cá»§a cô ấy mà không được cắm hà m răng xuyên qua là n da má»ng, đẹp và trong suốt tá»›i những mạch máu nóng ấm kia.
Má»™t giá»â€¦ chỉ má»™t giá» nữa thôi. Tôi phải tạm quên Ä‘i mùi hương ấy.
Cô gái vẫn im lặng, mặt cúi gằm xuống phÃa trước, mái tóc xoã như má»™t bức mà n chắn ngang chúng tôi. Tôi không nhìn được gương mặt cô để tìm hiểu cảm xúc thể hiện trong đôi mắt sâu và trong trẻo ấy. Äây chắc là là do Bella cố ý để xoã tóc. Äể tôi không thể nhìn và o mắt cô? Vì cô ấy sợ? Vì ngượng ngùng? Hay vì muốn che giấu cảm xúc thầm kÃn?
Sá»± tò mò háo hức trong tôi vá» những ý nghÄ© không thể xâm phạm cá»§a Bella giỠđây chẳng đáng kể nếu Ä‘em so vá»›i cảm giác thèm muốn và cả ná»—i tức giáºn Ä‘ang chiếm hữu tôi. Tôi ghét cô gái yếu Ä‘uối Ä‘ang ngồi cạnh mình - tôi cà ng yêu gia đình mình bao nhiêu, cà ng khao khát phấn đấu sống tốt bao nhiêu thì giỠđây tôi cà ng căm ghét cô bấy nhiêu vì cô sắp phá huá»· tất cả…Tôi căm ghét cô, căm ghét cái cảm giác mà cô Ä‘ang khÆ¡i dáºy trong tôi.
Tuy không còn mãnh liệt nhưng sá»± kÃch thÃch vá» những bà ẩn quanh cô gái vẫn phần nà o giúp tôi tạm quên Ä‘i thá»±c tại khó khăn. Tôi bám vÃu và o bất kì Ä‘iá»u gì, chỉ cần nó giúp được tôi thôi miên man tưởng tượng vá» mùi vị máu cá»§a cô ấy.
Căm ghét và Tò mò... Nôn nao.... Dưá»ng như giá» sinh há»c nà y không bao giá» chấm dứt?
Khi hết giá»â€¦ cô ấy bước ra khá»i lá»›p. Tôi sẽ là m gì?
Có thể tiến đến là m quen “Xin chà o! Tôi là Edward Cullen. Tôi có thể đưa bạn tá»›i lá»›p há»c tiếp theo được không?â€
Chắc chắn cô ấy không từ chối. Cho dù có cảm thấy e sợ, thì cô ấy sẽ vẫn Ä‘i theo tôi. Tháºt dá»… dà ng để đưa cô Ä‘i ra má»™t nÆ¡i khác. PhÃa sau bãi đỗ xe có má»™t con đưá»ng vắng vẻ um tùm cây cối. Tôi sẽ bảo cô ấy là tôi để quên quyển sách trong xe ô tô…
Liệu có ai trông thấy tôi là ngưá»i cuối cùng Ä‘i cùng Bella Swan? Trá»i ở đây lúc nà o cÅ©ng có mưa, hai cái áo mưa tối mà u sẽ không quá thu hút ngưá»i khác.
Có Ä‘iá»u ngà y hôm nay tôi không phải là ngưá»i duy nhất quan tâm đến cô – dÄ© nhiên là không ai “quan tâm†theo cái cách cá»§a tôi. Và như Mike Newton, cáºu ấy tháºm chà còn để ý cả những lần Bella bồn chồn xoay ngưá»i trên ghế - chắc là giống như những ngưá»i khác, cô ấy thấy không thoải mái khi phải ở quá gần tôi. Mike Newton sẽ nháºn thấy ngay khi Bella rá»i lá»›p há»c cùng tôi.
Nếu tôi chịu được qua 1 tiếng, liệu tôi có chịu đựng thêm 1 tiếng nữa không nhỉ?
Cảm giác đau đớn do cơn khát tạo ra khiến tôi không chắc lắm!
Sau khi tan há»c cô ấy sẽ ở nhà má»™t mình, ngà i cảnh sát trưởng Charlie Swan phải là m việc cả ngà y. Tôi biết rõ ngôi nhà nà y, cÅ©ng như tôi biết tất cả các ngôi nhà khác trong thị trấn. Ngôi nhà nằm đơn lẻ, sát ngay bìa rừng. Cho dù cô ấy có thá»i gian kêu cứu thì cÅ©ng không ai nghe thấy.
Äây có vẻ là phương án tốt nhất. Tôi đã sống suốt bảy mươi năm sau nà y không cần đến máu cá»§a con ngưá»i. Nếu cứ tiếp tục ngừng thở, chắc tôi sẽ chịu đựng được hai tiếng nữa. Khi tôi bắt được cô ấy chỉ có má»™t mình, sẽ không có ai bị tổn thương.
Chỉ cần cố chịu đựng và nhẫn nại, tôi sẽ giết duy nhất cô gái ngây thÆ¡ nà y và cứu được tÃnh mạng cá»§a mưá»i chÃn con ngưá»i khác trong lá»›p há»c - quả là má»™t cách nguỵ biện hay ho.
Tôi ghét Bella Swan - và tôi biết sá»± căm ghét cá»§a mình tháºt bất công. Thá»±c ra tôi Ä‘ang ghét chÃnh bản thân mình. Và tôi sẽ còn căm ghét hÆ¡n nữa sau khi đã giết cô ấy.
Vẽ ra kế hoạch hoà n hảo nhất để giết cô gái - bằng cách nà y tôi đã chịu đựng qua má»™t giá». Tôi chỉ tưởng tưởng ra các phương án, tránh tưởng tượng đến lúc thá»±c sá»± hà nh động. Äiá»u đó sẽ quá sức chịu đựng cá»§a tôi, và tôi có thể giết hết tất cả ngay láºp tức.
Má»™t lần duy nhất, và o lúc cuối giá», Bella lén nhìn tôi. Tôi lại cảm thấy ná»—i căm ghét vô duyên cá»› bùng lên khi gặp cái nhìn ấy – thấy cả sá»± phản chiếu lại trong đôi mắt sợ hãi cá»§a cô. Äôi má cô đỠbừng lên trước khi kịp giấu mặt sau mái tóc, giây phút đó tôi gần như đã đầu hà ng…..
Nhưng tiếng chuông hết giá» bất chợt vang lên. Tiếng chuông đã cứu cả hai chúng tôi. Cô gái được cứu thoát khá»i cái chết. Còn tôi được cứu thoát khá»i việc tạo ra tá»™i ác kinh hoà ng mà tôi vô cùng sợ hãi và ghê tởm.
Dù cố bước Ä‘i bình thưá»ng nhưng tôi vẫn thấy mình Ä‘ang lao ra khá»i lá»›p há»c. Nếu có ai quan sát kÄ© lúc đó hẳn há» sẽ nghi ngá» có Ä‘iá»u gì bất thưá»ng trong cách di chuyển cá»§a tôi. Nhưng dÄ© nhiên chẳng ai để ý, há» vẫn mải mê vá»›i những ý nghÄ© vá» cô gái má»›i đến - ngưá»i vừa thoát chết trong gang tấc từ tôi.
Tôi ẩn giấu mình trong xe.
Tôi rất ghét cái ý nghÄ© mình phải “chạy trốnâ€, nghe má»›i hèn nhát là m sao. Nhưng thá»±c tế thì đúng là như váºy.
Tôi không đủ tá»± chá»§ để ở gần con ngưá»i lúc nà y. Má»i sức mạnh ý chà trong tôi đã cạn kiệt sau cố gắng đến tuyệt vá»ng để không giết má»™t ngưá»i trong số há».
Tôi mở đĩa CD yêu thÃch mong tìm lại cảm giác thư thái, nhưng nó có vẻ không hiệu quả…. cái duy nhất giúp tôi bây giá» chÃnh là không khà ẩm, lạnh và trong là nh cùng vá»›i những hạt mưa nhá» ngoà i cá»a ô tô. Cho dù tôi vẫn nhá»› má»™t cách rõ rà ng mùi hương từ máu cá»§a Bella Swan, nhưng hÃt và o luồng không khà tinh khiết kia có thể gá»™t rá»a hết “độc dược†khá»i ngưá»i tôi.
Tôi thấy mình bình tÄ©nh trở lại, có thể suy nghÄ© được, và đủ sức đấu tranh vá»›i những Ä‘iá»u tôi không muốn.
Tôi sẽ không phải đến nhà để giết cô ấy nữa. Má»™t cách hiển nhiên, tôi là ngưá»i biết suy nghÄ© phải trái, và tôi có sá»± lá»±a chá»n.... Luôn luôn có sá»± lá»±a chá»n.
Tôi không suy nghÄ© được như váºy trong lá»›p há»c… nhưng giỠđây tôi đã ở xa cô ấy. Có lẽ chỉ cần hết sức cẩn tháºn tránh gặp cô ấy thì cuá»™c sống bình thưá»ng cá»§a tôi vẫn có thể duy trì. Tôi Ä‘ang có cuá»™c sống ổn định theo cách mình thÃch, là m sao lại để bị phá huá»· chỉ vì má»™t ngưá»i có mùi thÆ¡m hấp dẫn?
Tôi sẽ không là m bố thất vá»ng, không là m cho mẹ lo lắng, buồn rầu. Äúng. Äiá»u đó có thể là m tổn thương mẹ tôi. Esme quá dịu dà ng, nhạy cảm và yếu Ä‘uối. Là m Esme Ä‘au lòng là điá»u không tha thứ được.
Tháºt ná»±c cưá»i khi nhá»› lại tôi đã từng mong muốn là m “hiệp sĩ†bảo vệ cô gái má»›i đến khá»i tâm địa nhá» nhen, ác ý cá»§a Jessica Stanley. Trừ khi trên Ä‘á»i nà y không còn ai đáng tin cáºy thì Bella Swan má»›i cần đến tôi bảo vệ. Mà thá»±c ra tôi chÃnh là mối Ä‘e doạ nguy hiểm nhất cá»§a cô ấy.
Tôi chợt nghÄ© không biết Alice Ä‘ang ở đâu? Cô ấy có nhìn thấy dá»± định giết Bella Swan cá»§a tôi không? Sao chẳng thấy cô ấy tá»›i “giúpâ€? Ngăn tôi lại… hoặc trong tình huống xấu nhất thì giúp tôi xoá “dấu vếtâ€. Hay Alice quá lo nghÄ© cho Jasper đến ná»—i cô ấy không nháºn ra má»™t việc kinh khá»§ng thế nà y? Hay tôi mạnh mẽ hÆ¡n tôi nghÄ©? Tôi hoà n toà n có thể kiá»m chế được và không là m gì cô gái ấy?
Không, Ä‘iá»u đó không đúng sá»± tháºt. Chắc chắn do Alice mải táºp trung và o Jasper.
Tôi dùng năng lá»±c đặc biệt cá»§a mình để tìm kiếm, vì quá thân quen nên tôi tìm ra Alice rất nhanh. Cô ấy Ä‘ang ở lá»›p Anh văn. Tôi đã đúng… má»i suy nghÄ© cá»§a Alice Ä‘á»u dồn cả và o Jasper, dõi theo từng phân vân, lưỡng lá»± trong lòng Jasper má»™t cách kỹ lưỡng.
Dù rất muốn nghe lá»i khuyên cá»§a Alice, nhưng và o lúc nà y tôi thấy mừng vì cô ấy không biết những gì vừa xảy ra vá»›i tôi, cÅ©ng như không biết vá» cuá»™c thảm sát mà tôi định là m trong má»™t tiếng trước.
Tôi chợt thấy nóng bừng vì xấu hổ và không muốn bất kì ai biết việc nà y.
Chỉ cần tránh gặp Bella Swan, tôi sẽ tá»± chá»§ được và không phải giết cô ấy nữa – ngay khi tôi nghÄ© váºy, “con quái váºt†trong tôi láºp tức nghiến răng lồng lá»™n vì thất vá»ng – Không…Sẽ không ai biết…. Chỉ cần tôi tránh xa khá»i mùi hương cá»§a Bella.
Ãt nhất thì tôi cÅ©ng nên thá» xem sao. Äây là má»™t quyết định đúng đắn. Tôi sẽ cố gắng xứng đáng vá»›i niá»m tin cá»§a Carlisle.
Giá» há»c cuối ở trưá»ng rồi cÅ©ng kết thúc. Tốt nhất là phải hà nh động ngay, còn chần chừ ở bãi đỗ xe nà y rất có thể lại gặp Bella Ä‘i qua và má»i ná»— lá»±c sẽ tan thà nh mây khói. Má»™t lần nữa, tôi thấy ghét cô gái má»™t cách vô duyên cá»›. Tôi ghét sức mạnh vô hình cá»§a cô ấy đối vá»›i tôi. Cô ấy có thể biến tôi thà nh má»™t thứ xấu xa mà tôi vẫn hằng ghê sợ.
Tôi vá»™i bước nhanh – có lẽ là hÆ¡i quá nhanh so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng nhưng cÅ©ng may không ai nhìn thấy, xuyên qua sân trưá»ng để tá»›i khu văn phòng. Bella chắc không có là do gì mà xuất hiện ở đây nên tôi hoà n toà n “yên tâmâ€â€¦ Tôi phải tránh cô ấy như tránh má»™t loại dịch bệnh nguy hiểm.
Văn phòng chỉ còn lại duy nhất cô thư ký – đúng ngưá»i tôi Ä‘ang muốn gặp.
Cô ấy không nghe thấy tiếng tôi bước và o.
“Cô Copeâ€
Ngưá»i phụ nữ có mái tóc nhuá»™m đỠngước lên và tròn mắt nhìn tôi. Vẫn luôn là như thế, bị bối rối bất ngá» - cho dù hỠđã từng nhìn thấy chúng tôi nhiá»u lần trước đó.
“Ôiâ€, cô ấy thở gấp, luống cuống vuốt lại áo sÆ¡mi. “Ngá»› ngẩn†– cô ấy nghÄ© trong đầu “Cáºu ấy chỉ đáng tuổi con trai mình. Quá trẻ để nghÄ© như thế…â€
“Xin chà o Edward! Tôi có thể giúp gì cho cáºu?†Ãnh mắt cô đầy vẻ bối rối sau cặp kÃnh dà y.
Dù tâm trạng không thoải mái… nhưng tôi vẫn biết cách tạo vẻ “quyến rũ†khi cần thiết. Việc nà y chẳng khó khăn gì, tôi biết rõ phải nói và thể hiện thế nà o.
HÆ¡i cúi xuống phÃa trước, tôi nhìn sâu và o đôi mắt mà u nâu… ngay láºp tức má»i suy nghÄ© cá»§a cô Cope trở nên bấn loạn vì xao xuyến. Quá đơn giản!
“Em không biết cô có thể giúp em thay đổi lịch há»c được không?†– tôi nói vá»›i má»™t giá»ng du dương và truyá»n cảm.
Nhịp tim cá»§a cô Ä‘áºp mạnh hÆ¡n thấy rõ…
â€œÄÆ°á»£c thôi Edward. Tôi có thể là m gì đây?â€â€¦â€Cáºu ấy còn quá trẻ, quá trẻ…â€cô ấy vẫn Ä‘ang tá»± nhắc mình. Sai rồi…tôi còn nhiá»u tuổi hÆ¡n cả ông cá»§a cô ấy nữa kìa. Nhưng đương nhiên là cô ấy đúng, nếu tÃnh theo năm sinh ghi trên bằng lái xe cá»§a tôi.
“Cô có thể chuyển em qua lá»›p sinh há»c trình độ cao hÆ¡n không? Lá»›p y khoa chẳng hạn?â€
“Có vấn đỠgì vá»›i thầy Banner sao Edward?â€
“ Không có gì đâu ạ… Chỉ vì em đã há»c rồi nên không muốn há»c lại nữa thôiâ€.
“Em đã há»c trước ở Alaska rồi à ?â€Äôi môi má»ng cá»§a cô Cope mÃm lại đầy băn khoăn “Chắc tất cả Ä‘á»u đã há»c ở trình độ cao đẳng rồi. Mình thấy các thầy cô giáo Ä‘á»u “phà n nà n†vá» việc các đứa trẻ cá»§a gia đình Cullen luôn dà nh Ä‘iểm cao tuyệt đối, luôn thông suốt các bà i há»c, không khi nà o có vướng mắc, không khi nà o trả lá»i sai – như thể hỠđã tìm được má»™t cách nà o đó để gian láºn trong tất cả các môn há»c. Thầy Banner chắc sẽ thÃch ý nghÄ© đó là hỠđã gian láºn hÆ¡n là phải thừa nháºn việc có há»c sinh giá»i hÆ¡n thầy…Mình thì cho rằng do hỠđược mẹ dạy phụ đạo thêm….†Edward à , lá»›p y khoa hiện nay đã đủ ngưá»i. Và thầy Banner không thÃch có quá 25 há»c sinh trong lá»›p há»c..â€
“Em thì không thấy có vấn đỠgìâ€.
“DÄ© nhiên rồi, là m gì có khó khăn nà o vá»›i nhà Cullen hoà n hảo†“Cô biết, nhưng không còn chá»— ngồi trong lá»›p há»c nữaâ€.
“Em có thể không đến lá»›p được không? Em sẽ tá»± há»câ€
“Nghỉ luôn giá» sinh há»c à ?†Cô Cope há miệng ngạc nhiên “Äiá»u nà y tháºt bất thưá»ng. Äâu có khó khăn gì việc ngồi há»c lại má»™t số Ä‘iá»u mình đã biết? Chắc chắn phải có vấn đỠgì vá»›i thầy Banner. Không biết mình có nên nói cho Bob biết vá» Ä‘iá»u nà y không?†“Nếu váºy em sẽ không có đủ tÃn chỉ để tốt nghiệp?â€
“Em sẽ há»c lại và o năm sauâ€.
“Cô nghÄ© em nên há»i ý kiến bố mẹ trướcâ€
Cánh cá»a phÃa sau vừa được mở ra, tôi Ä‘ang táºp trung và o câu chuyện vá»›i cô Cope nên cÅ©ng chẳng quan tâm ai vừa bước và o. Tôi cúi xuống gần hÆ¡n má»™t chút và giữ cho đôi mắt mở to hÆ¡n. Chiêu nà y rất có hiệu quả, nhất là khi mắt tôi Ä‘ang có mà u đá opal.
“Cô giúp em Ä‘i..†Tôi nói vá»›i giá»ng êm mượt truyá»n cảm “Có lá»›p há»c nà o tương tá»± để em chuyển sang không? Em chắc là sẽ có chứ, sáu lá»›p sinh há»c không thể Ä‘á»u kÃn chá»—â€.
Tôi nở má»™t nụ cưá»i dịu dà ng.
Tim cô ấy Ä‘áºp gấp gáp hÆ¡n. “Quá trẻ..†cô vẫn không ngừng tá»± nhắc nhở mình. â€œÄÆ°á»£c, cô sẽ nói chuyện vá»›i Rob – ý cô là thầy Banner đó, để xem có thể là m gìâ€.
Chỉ cần má»™t giây để thay đổi má»i chuyện: những chuyện xảy ra trong giá» sinh há»c, mục Ä‘Ãch cá»§a tôi ở đây, là do khiến tôi phải cố thuyết phục ngưá»i phụ nữ tóc đỠkia… Nguyên nhân tạo nên tất cả những việc nà y… lại Ä‘ang xuất hiện ở đây.
Chỉ má»™t giây khi Samatha Well bước tá»›i bá» tá» giấy và o sá»t rác rồi mở cá»a lao vá»™i ra ngoà i cho kịp giá» há»c.
Chỉ má»™t giây khi cÆ¡n gió từ ngoà i len qua cánh cá»a vừa mở áºp và o ngưá»i tôi. Má»™t giây đủ để tôi nháºn ra tại sao trước đó có ngưá»i bước và o mà không có suy nghÄ© nà o từ ngưá»i đó là m phiá»n đến tôi.
Tôi ngoái lại, chẳng phải để kiểm chứng vì tôi đã hoà n toà n chắc chắn. Tôi quay ngưá»i rất cháºm, cố cưỡng lại những cÆ¡ bắp Ä‘ang căng ra ngoà i ý muốn.
Bella Ä‘ang đứng nép và o tưá»ng sát cá»a ra và o, nắm chặt tá» giấy trong tay. Mắt cô ấy mở to sững sá» khi bắt gặp cái nhìn dữ dá»™i, đầy Ä‘e doạ cá»§a tôi.
Mùi hương trà n ngáºp trong căn phòng nhỠấm áp. Cổ há»ng tôi khô cháy.
Phản chiếu trong đôi mắt cô ấy, tôi lại thấy con quái váºt Ä‘ang nhìn mình.
Tay tôi vẫn Ä‘ang giÆ¡ lên ngáºp ngừng. Không cần quay lại tôi vẫn có thể nắm được đầu cô Cope và ấn và o bà n vá»›i má»™t lá»±c đủ mạnh để giết cô ngay láºp tức. Chỉ có hai mạng ngưá»i thôi, không phải hai mươi ngưá»i như lúc trước nữa. Má»™t cÆ¡ há»™i đáng kể đây.
Con quái váºt Ä‘ang nôn nóng, thúc giục tôi hà nh động.
Nhưng vẫn còn má»™t lá»±a chá»n khác – chắc chắn phải có.
Tôi láºp tức ngừng thở, táºp trung tưởng tưởng ra khuôn mặt cá»§a bố Carlisle,… rồi quay lại phÃa cô Cope lúc nà y Ä‘ang ngạc nhiên vá» thái độ khác lạ cá»§a tôi. Cô lùi xa khá»i tôi vá»›i đôi chút sợ hãi.
Váºn dụng tối Ä‘a khả năng kiá»m chế đạt được trong bao tháºp niên sống “kiêng khem†cá»§a mình, tôi cố giữ cho giá»ng nói cá»§a mình nhẹ nhà ng, trÆ¡n tru, mặc dù má»—i lần nói, không khà đáºm đặc mùi hương chết ngưá»i kia lại có cÆ¡ há»™i ùa và o trong phổi.
“Thôi cô ạ. Em thấy Ä‘iá»u nà y khó mà thá»±c hiện được. Cảm Æ¡n cô đã giúp emâ€.
Tôi quáng quà ng lao ra khá»i phòng, cố quên Ä‘i cảm giác vá» dòng máu nóng ấm chảy trong ngưá»i cô gái đứng cách tôi chỉ và i centimet.
Khi đã ngồi trong xe tôi má»›i dám thả lá»ng ngưá»i. Lúc vừa rồi tôi đã Ä‘i quá nhanh, cÅ©ng may là há»c sinh hầu như đã vá» hết, chỉ má»™t và i ngưá»i nhìn thấy. Tôi nghe thấy ý nghÄ© cá»§a D.J. Garret, má»™t há»c sinh năm thứ 2: “Edward Cullen vừa từ đâu xuất hiện thế nhỉ? Cứ như cáºu ta từ không khà bước ra váºy… Mình lại vừa Ä‘i vừa nghÄ© linh tinh rồi. Mẹ vẫn bảo….â€
Khi đã nhà o được và o trong chiếc Volvo, dù rất cố gắng nhưng tôi vẫn thấy mình thở hổn hển như kẻ đang sắp chết ngạt.
“Anh Edward?†Alice hốt hoảng gá»i.
Tôi chỉ hÆ¡i quay đầu vá» phÃa cô ấy.
“Có chuyện quái quá»· gì vừa xảy ra vá»›i em thế?†Emmet gặng há»i. Tâm trà anh ấy vẫn Ä‘ang bị chi phối bởi việc Jasper không sẵn sà ng cho việc đấu lại tráºn đêm qua.
Thay vì trả lá»i, tôi khởi động xe, cần phải ra khá»i chá»— nà y để tránh chạm mặt Bella Swan má»™t lần nữa. Vẫn không ngừng bị ám ảnh bởi con quái váºt xấu xa trong chÃnh con ngưá»i mình…. Tôi quay xe rất nhanh rồi tăng tốc độ, nhanh chóng đạt tá»›i 40 dặm ngay khi ra tá»›i đưá»ng, và 70km dặm trước khúc cua đầu tiên.
Không cần nhìn tôi cũng biết, Emmettt, Rosalie và Jasper đang quay cả sang nhìn Alice nhưng cô ấy cũng nhún vai chịu thua không biết chuyện gì đã xảy ra, Alice chỉ thấy tương lai chứ đâu thấy được quá khứ.
Và lúc nà y Alice bắt đầu táºp trung tìm hiểu việc tôi sắp là m, cả hai chúng tôi Ä‘á»u ngạc nhiên vì những gì cô ấy nhìn thấy.
“Anh sẽ rá»i Ä‘i? “ Alice thì thầm.
Những ngưá»i khác quay sang nhìn tôi.
“Anh sẽ là m váºy à ?†tôi rÃt lên trong giáºn dữ.
Rồi tiếp theo cô ấy sẽ nhìn thấy…, khi ý chà cá»§a tôi lung lay… sá»± lá»±a chá»n kia sẽ đẩy tương lai cá»§a tôi và o con đưá»ng tăm tối .
“Ohâ€
Bella Swan chết. Äôi mắt tôi đục ngà u mà u máu…Äấy chắc sẽ là những Ä‘iá»u Alice sắp nhìn thấy. Chúng tôi sẽ phải chỠđợi má»™t thá»i gian an toà n trước khi bắt đầu lại cuá»™c sống như những ngưá»i bình thưá»ng…
“Ôi†Alice lặp lại. Bức tranh đã rõ rà ng hÆ¡n. Tôi nhìn thấy phÃa trong ngôi nhà cá»§a cảnh sát trưởng Swan, thấy Bella Ä‘ang ở trong bếp tay cầm chiếc cốc mà u và ng, quay lưng lại phÃa tôi Ä‘ang ẩn mình trong bóng tối… mùi hương kéo tôi đến gần cô ấy…
“Dừng lại Ä‘iâ€.. tôi rên rỉ, không thể chịu đựng thêm được nữa.
“Xin lỗi anh†Alice thì thầm, mắt vẫn mở to nhìn tôi.
Con quái váºt đã quay trở lại.
Và khung cảnh Alice nhìn thấy lại thay đổi. Con đưá»ng cao tốc ban đêm vắng vẻ, tuyết phá»§ kÃn những hà ng cây ven đưá»ng, cảnh váºt lao Ä‘i vun vút vá»›i váºn tốc Ãt nhất là hai trăm dặm má»™t giá».
“Dù chỉ má»™t thá»i gian ngắn thôi... Em vẫn sẽ rất nhá»› anhâ€.
Emmett và Rosalie nhìn nhau lo lắng.
Chúng tôi đã chuẩn bị đến chá»— rẽ và o con đưá»ng dẫn vá» nhà .
“Thả bá»n em xuống đây†Alice đỠnghị “Anh nên tá»± mình nói vá»›i Carlisle."
Tôi đồng ý và phanh gấp lại.
Emmett, Rosalie và Jasper lặng lẽ bước ra, há» sẽ yêu cầu Alice giải thÃch má»i chuyện khi tôi đã Ä‘i. Alice chạm và o vai tôi.
“Anh sẽ không là m gì sai tráiâ€, Alice thầm thì. “Những hình ảnh em nhìn thấy chỉ là chá»§ quan thôi. Cô ấy là ngưá»i thân duy nhất cá»§a ông Charlie. Việc đó sẽ giết chết ông ấy mấtâ€.
“Ừâ€. Tôi đồng ý, nhưng chỉ là vá»›i câu sau cùng cá»§a Alice.
Cô ấy ra chá»— những ngưá»i còn lại, chân mà y chau lại vì lo lắng.
HỠbiến mất và o rừng, trước khi tôi kịp quay ô tô.
Tôi biết những gì Alice thấy có thể bị thay đổi. Trong lúc lái xe quay lại Fork vá»›i váºn tốc 90 dặm/h, tôi vẫn chưa quyết định mình sẽ Ä‘i đâu. Äến chà o tạm biệt bố? Hay Ä‘i theo hướng con quái váºt trong tôi Ä‘ang mong? Con đưá»ng cứ lướt qua dưới bánh xe tôi.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Maya
Last edited by khungcodangcap; 18-03-2009 at 01:50 AM .
17-03-2009, 05:11 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 2: Quyển sách để mở
Tôi tá»±a lưng và o đống tuyết má»m, để mặc cho những bông tuyết bị đè ép dưới cÆ¡ thể mình. Da tôi lạnh gần như trùng vá»›i không khà xung quanh, và những mảng tuyết nhá» bé êm tá»±a như nhung dưới là n da cá»§a tôi.
Bầu trá»i ở bên trên tôi quang đãng, lấp lánh vá»›i những ngôi sao, rá»±c rở vá»›i những ánh sáng xanh và và ng. Những ngôi sao tạo nên những hình dạng ấn tượng, xoáy tÃt nổi báºt trên ná»n trá»i Ä‘en tạo thà nh má»™t quang cảnh bao la, hùng vÄ©. Má»™t vẽ đẹp trang nhã. Hoặc hÆ¡n thế nữa, má»™t vẽ đẹp tinh tế. Có lẽ như thế nếu như tôi có thể Ä‘ang thá»±c sá»± ngắm nhìn nó.
Nhưng tôi không có tâm trạng để ngắm nhìn bất cứ thứ gì bây giá». Äã sáu ngà y trôi qua… sáu ngà y, kể từ khi tôi đến ẩn náu nÆ¡i đây, ở vùng đất Denali hoang vu nà y, nhưng tôi vẫn không cảm thấy được tá»± do hÆ¡n kể từ giây phút đầu tiên tôi ngá»i thấy mùi hương cá»§a cô gái đó.
Khi tôi ngước nhìn lên bầu trá»i lấp lánh những vì sao, nó như thể có má»™t váºt cản trở giữa đôi mắt cá»§a tôi và vẻ đẹp cá»§a chúng. Váºt cản trở đó là má»™t khuôn mặt, chỉ là má»™t khuôn mặt con ngưá»i bình thưá»ng, nhưng dưá»ng như tôi không thể xua Ä‘uổi nó ra khá»i trà óc cá»§a mình.
Tôi nghe thấy những ý nghÄ© cá»§a ngưá»i Ä‘ang tiến đến gần mình trước khi tôi nghe được những tiếng bước chân cá»§a ngưá»i đó. Âm thanh cá»§a sá»± di chuyển chỉ như má»™t tiếng thì thầm lá» má» trên tuyết.
Tôi không lấy là m ngạc nhiên khi Tanya đã theo tôi tá»›i đây. Tôi biết cô ấy đã xem xét rất kÄ© vá» cuá»™c nói chuyện nà y mấy ngà y qua, suy nghÄ© kỹ cho đến khi cô ấy chắc chắn chÃnh xác vá» những gì cô ấy muốn nói.
Cô ấy xuất hiện trong tầm nhìn cách tôi sáu mươi thước, nhảy lên trên một gò đá đen đang nhô lên và đứng thăng bằng trên đầu những ngón chân trần của mình ở đó.
Là n da cá»§a Tanya lấp lánh bạc trong ánh sáng cá»§a những vì sao, và mái tóc xoăn dà i mà u và ng hoe cá»§a cô ấy tá»a sáng nhợt nhạt… Äôi mắt mà u hổ phách cá»§a cô ấy sáng lên khi cô ấy quan sát tôi, và đôi môi đầy đặn cá»§a cô ấy cháºm chạp giản ra thà nh má»™t nụ cưá»i.
Một vẽ đẹp sắc sảo. Nếu như tôi đang thực sự ngắm nhìn cô ấy. Tôi thở dà i.
Cô ấy thu mình xuống trên một điểm của tảng đá để lấy đà , những đầu ngón tay của cô ấy chạm và o phiến đá, cơ thể của cô ấy cuộn lại.
“Äạn súng thần côngâ€, cô ấy nghÄ©.
Cô ấy phóng vụt và o trong không khÃ, hình dạng cá»§a cô ấy chỉ còn là má»™t cái bóng, cái bóng xoắn lại khi cô ấy xoay tròn duyên dáng giữa tôi và những vì sao. Cô ấy cuá»™n tròn mình lại như má»™t quả bóng, rồi chợt bắn mình và o đám tuyết bên cạnh tôi.
Má»™t tráºn bão tuyết bay lên phá»§ trùm quanh tôi. Những ngôi sao trên bầu trá»i trở nên tối Ä‘en và tôi thì bị chôn sâu dưới lá»›p tuyết nhẹ tá»±a như lông đó.
Tôi lại thở dà i, nhưng không di chuyển để chui lên khá»i lá»›p băng tuyết đó. Bóng tối dưới lá»›p tuyết không là m tệ Ä‘i nhưng cÅ©ng không cải thiện được vấn Ä‘á». Tôi vẫn thấy cùng má»™t khuôn mặt đó.
"Edward?".
Và , tuyết Ä‘ang bay lần nữa khi Tanya mau chóng “khai quáºt†tôi lên. Cô ấy phá»§i sạch lá»›p tuyết từ khuôn mặt không há» chuyển động cá»§a tôi, không hoà n toà n nhìn và o đôi mắt tôi.
"Xin lá»—i," cô ấy lẩm bẩm. "Tôi chỉ đùa thôi mà â€.
"Tôi biết. Trò đùa nà y vui lắm".
Miệng của cô ấy xệch xuống.
"Irina và Kate nói là tôi nên để anh má»™t mình. Há» nghÄ© rằng tôi Ä‘ang là m phiá»n anh".
"Không có đâu," tôi quả quyết vá»›i cô ấy. "Trái lại, tôi má»›i là má»™t ngưá»i khiếm nhã - khiếm nhã má»™t cách đáng ghê tởm. Tôi rất tiếc ".
“Anh đang định trở vỠnhà phải không?†Cô ấy nghĩ thế.
"Tôi… vẫn chưa… quyết định Ä‘iá»u đó".
“Nhưng anh cũng đang đâu có ở đây.†Bây giỠcô ấy đang cảm thấy nuối tiếc và buồn bã.
"Không phải thế.â€
Cô ấy nhăn nhó. "Äó là lá»—i cá»§a tôi phải không?"
"Tất nhiên là không rồi," tôi nói dối một cách suôn sẻ.
"Không cần phải tỠtế như thế đâu."
Tôi mỉm cưá»i.
Tôi là m anh khó chịu, cô ấy buá»™c tá»™i chÃnh mình.
"Không".
Cô ấy nhướng má»™t bên mà y, sá»± bà y tá» vẽ không tin tưởng cá»§a cô ấy là m cho tôi phải báºt cưá»i. Má»™t tiếng cưá»i ngắn, theo sau đó lại là má»™t tiếng thở dà i khác.
â€œÄÆ°á»£c rồi," Tôi thừa nháºn. "Chỉ má»™t chút thôi".
Cô ấy cÅ©ng thở dà i và chống cằm lên những bà n tay mình. Cô ấy Ä‘ang thất vá»ng.
"Cô hấp dẫn gấp nghìn lần so vá»›i những ngôi sao kia, Tanya. Tất nhiên là cô nháºn thấy rõ Ä‘iá»u đó mà . Äừng để tÃnh ngoan cố cá»§a tôi phá há»ng sá»± tá»± tin cá»§a chÃnh mình". Tôi cưá»i thầm ở khả năng không thể xảy ra được đó.
"Tôi chưa từng bị từ chối," cô ấy cà u nhà u, môi dưới cá»§a cô ấy đưa ra ngoà i thà nh má»™t cái bÄ©u môi tháºt hấp dẫn.
"Chắc chắn là không rồi," tôi đồng ý, cố gắng vá»›i má»™t chút thà nh công để phá»›t lá» những suy nghÄ© cá»§a cô ấy khi cô ấy nhanh chóng sà ng lá»c ký ức vá» hà ng ngà n cuá»™c chinh phục thà nh công cá»§a mình. Hầu hết Tanya thÃch những ngưá»i đà n ông con ngưá»i - hỠđông dân hÆ¡n nhiá»u so vá»›i chúng tôi, vá»›i những ưu Ä‘iểm là da há» má»m và ấm... Và luôn luôn nồng nhiệt, chắc chắn rồi.
"Hồ ly tinh" tôi trêu chá»c, hy vá»ng cắt ngang những hình ảnh Ä‘ang Ä‘u đưa trong đầu cá»§a cô ấy.
Cô ấy cưá»i, để lá»™ hà m răng sáng bóng cá»§a mình. "Ngưá»i kỳ lạ".
Trái vá»›i Carlisle, Tanya và những ngưá»i chị gái cá»§a cô ấy đã khám phá ra lương tâm cá»§a há» cháºm hÆ¡n. Cuối cùng thì tình yêu cá»§a há» dà nh cho những ngưá»i đà n ông loà i ngưá»i đã khiến há» chế ngá»± được sá»± khát máu. Bây giá» những ngưá»i đà n ông mà hỠđã yêu… vẫn sống.
“Khi anh xuất hiện ở đây,†Tanya nói má»™t cách cháºm rãi. "Tôi đã nghÄ© rằng…
Tôi biết Ä‘iá»u mà cô ấy Ä‘ang nghÄ©. Và lẽ ra tôi nên Ä‘oán ra là cô ấy sẽ cảm thấy Ä‘iá»u đó. Nhưng và o lúc đó tôi đã không ở trong tình trạng tốt nhất để phân tÃch bất cứ Ä‘iá»u gì.
"Cô nghĩ rằng tôi đã thay đổi suy nghĩ của mình".
"Vâng". Cô ấy cáu kỉnh.
"Tôi cảm thấy tháºt kinh khá»§ng vá» việc Ä‘ang đùa giỡn vá»›i sá»± mong đợi cá»§a cô, Tanya. Tôi không có ý đó… Tôi đã không nghÄ© gì nhiá»u khi tôi bá» Ä‘i. Chỉ là bởi vì tôi đã bá» Ä‘i… hÆ¡i vá»™i vã ".
"Tôi không cho rằng anh sẽ nói với tôi lý do vì sao…?"
Tôi ngồi thẳng lên và khoanh những cánh tay cá»§a tôi lại quanh chân mình, cuá»™n tròn lại cảnh giác. "Tôi không muốn nói vá» Ä‘iá»u đó".
Tanya, Irina và Kate đã sống rất tốt ở cuá»™c sống nà y mà hỠđã cống hiến. Tốt, ở má»™t và i khÃa cạnh nà o đó, tháºm chà hÆ¡n cả so vá»›i Carlisle. Mặc dù gần gÅ©i má»™t cách quá thân thiết đến độ Ä‘iên rồ vá»›i những con ngưá»i – những con mồi cá»§a há», há» vẫn không phạm phải sai lầm. Tôi quá xấu hổ để thừa nháºn tình trạng yếu kém cá»§a mình tá»›i Tanya.
"Rắc rối với phụ nữ à ?" Cô ấy đoán, phớt lỠđi sự miễn cưỡng của tôi.
Tôi cưá»i má»™t cách ảm đạm. "Không phải theo cách mà cô nghÄ© đâu".
Cô ấy yên lặng. Tôi lắng nghe những ý nghÄ© cá»§a cô ấy khi cô ấy đưa ra những lá»i phá»ng Ä‘oán khác, cố gắng giải Ä‘oán ý nghÄ©a cá»§a những lá»i tôi vừa nói.
"Cô tháºm chà còn nghÄ© sai hoà n toà n nữa," tôi nói vá»›i cô ấy.
"Cho tôi má»™t lá»i gợi ý Ä‘i?" cô ấy đỠnghị.
"Äừng nói đến đỠtà i nà y nữa mà , Tanya".
Cô ấy lại im lặng, vẫn suy Ä‘oán. Tôi phá»›t lá» cô ấy, cố gắng má»™t cách vô vá»ng để giải Ä‘oán bà ẩn cá»§a những vì sao.
Cô ấy bỠcuộc sau một lúc im lặng, và những ý nghĩ của cô ấy tiếp tục theo một hướng mới.
“Anh sẽ Ä‘i đâu, Edward, nếu anh rá»i khá»i đây? Trở vá» vá»›i Carlisle à ?â€
"Tôi không nghÄ© váºy," tôi thầm thì.
Tôi sẽ Ä‘i đâu đây? Tôi không thể nghÄ© đến má»™t nÆ¡i nà o trên hà nh tinh nà y đủ hấp dẫn cho tôi. Chẳng có Ä‘iá»u gì tôi muốn thấy hoặc muốn là m. Bởi vì, bất cứ nÆ¡i nà o tôi Ä‘i, đó cÅ©ng không phải là nÆ¡i tôi muốn đến mà chỉ là nÆ¡i tôi dùng để trốn chạy.
Tôi ghét Ä‘iá»u đó. Khi mà tôi đã trở thà nh má»™t kẻ hèn nhát như thế?
Tanya phóng cánh tay hẹp cá»§a cô ấy quà ng qua vai tôi. Tôi cứng ngưá»i, nhưng không giáºt lùi lại ra ngoà i từ sá»± đụng chạm cá»§a cô ấy. Cô ấy chẳng có ý gì hÆ¡n ngoà i sá»± thoải mái thân thiện. Hầu như là thế.
"Tôi nghÄ© là anh sẽ trở vá»" cô ấy nói, giá»ng nói cá»§a cô ấy chỉ còn lại chút dấu vết cá»§a má»™t chất giá»ng Nga đã mất từ lâu cá»§a cô ấy. "Cho dù có bất kỳ vấn đỠgì… hoặc có bất kỳ ai... đó Ä‘ang ám ảnh anh. Anh cÅ©ng sẽ luôn đối mặt để giải quyết nó. Anh là ngưá»i như thế".
Những ý nghÄ© cá»§a cô ấy chắc chắn như những lá»i mà cô ấy vừa nói ra váºy. Tôi cố gắng suy ngẫm vá» những Ä‘iá»u mà cô ấy đã nghÄ©. Má»™t ngưá»i mà luôn đối mặt vá»›i má»i vấn Ä‘á». Tháºt thú vị để nghÄ© lại vá» bản thân tôi theo cách đó lần nữa. Trước cái giá» phút khá»§ng khiếp đó trong lá»›p sinh há»c ở trưá»ng trung há»c cách đây má»™t thá»i gian ngắn, tôi đã không bao giá» nghi ngá» vá» khả năng, dÅ©ng khà cá»§a mình khi đối mặt vá»›i những khó khăn.
Tôi hôn lên má cá»§a cô ấy, và rút lại ngay láºp tức khi cô ấy nhăn mặt vá» phÃa tôi, đôi môi cá»§a cô ấy mÃm chặt lại. Cô ấy cưá»i má»™t cách buồn bã ở sá»± tinh ý cá»§a tôi.
"Cảm Æ¡n cô, Tanya. Tôi cần nghe Ä‘iá»u đó ".
Những ý nghÄ© cá»§a cô ấy thay đổi má»™t cách nhanh chóng. "Äừng khách sáo. Tôi mong là anh sẽ giãi quyết được các vấn Ä‘á», Edward."
"Tôi xin lỗi, Tanya. Cô biết là cô quá tốt để dà nh cho tôi mà . Tôi chỉ là … chưa tìm thấy cái mà tôi đang tìm kiếm".
"Tốt thôi, nếu như anh rá»i khá»i đây trước khi gặp lại tôi thì… tạm biệt nhé, Edward".
"Tạm biệt, Tanya". Khi tôi nói những lá»i đó, tôi có thể thấy Ä‘iá»u đó. Tôi có thể thấy chÃnh mình rá»i Ä‘i. Trở nên mạnh mẽ hÆ¡n đủ để trở vá» nÆ¡i tôi muốn thuá»™c vá». "Cám Æ¡n lần nữa."
Cô ấy đứng dáºy trên đôi chân cá»§a mình má»™t cách nhanh nhẹn, và sau đó cô ấy chạy Ä‘i, lướt qua tuyết nhanh đến nổi chân cá»§a cô ấy chưa kịp chạm lên mặt tuyết, không để lại dấu vết gì trên đó. Cô ấy đã không nhìn lại. Sá»± từ chối cá»§a tôi gây khó chịu cho cô ấy hÆ¡n là những gì cô ấy đã chịu trước đây, tháºm chà trong cả những ý nghÄ© cá»§a cô ấy. Cô ấy sẽ không muốn gặp lại tôi lần nữa cho đến khi tôi rá»i khá»i.
Miệng cá»§a tôi méo mó vá»›i má»™t sá»± hổ thẹn. Tôi không muốn là m tổn thương Tanya, mặc dù những tình cảm cá»§a cô ấy không sâu Ä‘áºm, rõ rà ng, và , bất luáºn thế nà o Ä‘i nữa, thì tôi cÅ©ng không thể đáp lại. Nhưng Ä‘iá»u đó vẫn là m cho tôi cảm thấy mình tháºt là tồi tệ.
Tôi đặt cằm lên đầu gối, và ngước nhìn những ngôi sao má»™t lần nữa, dù váºy tôi chợt cảm thấy lo lắng vá» quyết định cá»§a mình. Tôi biết rằng Alice sẽ nhìn thấy việc tôi trở vá» nhà , và cô ấy sẽ nói Ä‘iá»u đó vá»›i má»i ngưá»i. Äiá»u nà y sẽ là m há» vui - đặc biệt là Carlisle và Esme. Nhưng tôi vẫn nhìn chằm chằm và o những ngôi sao thêm má»™t lúc nữa, cố gắng để nhìn xuyên qua cái khuôn mặt trong đầu cá»§a tôi. Ở giữa tôi và những ánh sáng lấp lánh trên bầu trá»i, má»™t đôi mắt mà u nâu, bối rối Ä‘ang nhìn lại tôi, dưá»ng như Ä‘ang há»i rằng cái quyết định nà y sẽ có ý nghÄ©a như thế nà o cho cô ấy. Tất nhiên, tôi không thể chắc chắn rằng đó thá»±c sá»± là điá»u mà đôi mắt tò mò cá»§a cô ấy Ä‘ang tìm kiếm. Tháºm chà trong trà tưởng tượng cá»§a mình, tôi cÅ©ng không thể nghe được những ý nghÄ© cá»§a cô gái đó. Äôi mắt cá»§a Bella Swan tiếp tục dò há»i, và cái ý nghÄ© tìm hiểu vá» những ngôi sao trên kia lại tiếp tục lẫn tránh tôi. Vá»›i má»™t cái thở dà i nặng ná», tôi từ bá», và đứng dáºy.
Nếu tôi chạy, tôi sẽ trở lại xe ô tô cá»§a Carlisle trong chưa đến má»™t giá» nữa… Tôi muốn nhanh chóng gặp lại má»i ngưá»i trong gia đình - và rất muốn được là má»™t Edward luôn đương đầu vá»›i má»i thá» thách – Tôi lao vụt Ä‘i xuyên qua cánh đồng tuyết phá»§ dưới ngà n ánh sao, không để lại bất kỳ má»™t dấu chân nà o.
"Má»i thứ sẽ ổn thôi," Alice thở ra. Äôi mắt cá»§a cô ấy Ä‘ang mÆ¡ mà ng, và Jasper đặt bà n tay cá»§a anh ấy má»™t cách nhẹ nhà ng qua khá»§y tay cá»§a cô ấy, dẫn lối cho cô ấy Ä‘i theo chúng tôi và o nhà ăn. Rosalie và Emmett Ä‘ang dẫn đầu, Emmett Ä‘ang nhìn má»™t cách vô lý như má»™t vệ sÄ© ở giữa lãnh thổ cá»§a kẻ thù. Rose cÅ©ng nhìn tháºn trá»ng, nhưng tức tối hÆ¡n là bảo vệ.
"Tất nhiên rồi," tôi cà u nhà u. Cách cư xá» cá»§a há» tháºt lố bịch. Nếu tôi không chắc chắn rằng tôi có thể xá» lý được chuyện nà y thì có lẽ tôi đã ở nhà rồi.
Sá»± thay đổi đột ngá»™t từ những buổi sáng hà ng ngà y bình thưá»ng, tháºm chà rất vui vẽ cá»§a chúng tôi tá»›i sá»± cảnh giác quá mức cần thiết nà y có thể đã rất buồn cưá»i nếu nó không là m tôi phát cáu. Có tuyết rÆ¡i đêm qua, và Emmett vá»›i Jasper đã táºn dụng sá»± rối trà cá»§a tôi để “oanh tạc†tôi bằng những quả cầu tuyết; khi há» thấy chán nản vá»›i sá»± thiếu phản ứng lại cá»§a tôi, há» quay sang “tấn công†lẫn nhau.
"Cô ấy không có ở đây, nhưng cô ấy Ä‘ang trên đưá»ng đến… cô ấy sẽ không ở ngay hướng gió nếu chúng ta vẫn ngồi ở vị trà thưá»ng ngà y cá»§a mình".
"Tất nhiên là chúng ta sẽ ngồi ở cái bà n thưá»ng ngà y cá»§a chúng ta rồi. Dừng lại Ä‘i, Alice. Em Ä‘ang “đùa giỡn†vá»›i các dây thần kinh cá»§a anh đấy. Anh hoà n toà n ổn mà ".
Cô ấy chá»›p mắt má»™t cái khi Jasper kéo cô ấy và o trong chá»— ngồi cá»§a mình, và cuối cùng thì đôi mắt cá»§a cô ấy cÅ©ng táºp trung được và o khuôn mặt cá»§a tôi.
"Há»m" cô ấy nói, nghe như vừa chợt “tỉnh má»™ngâ€. "À, em nghÄ© là anh đúng".
"Tất nhiên là anh đúng rồi," tôi thì thầm.
Tôi ghét việc mình là sá»± táºp trung cá»§a những lo lắng cá»§a há». Bất giác, tôi cảm thấy đồng cảm vá»›i Jasper khi nhá»› vá» tất cả khoãng thá»i gian mà chúng tôi đã bảo vệ quanh anh ấy. Anh ấy bắt gặp cái liếc nhìn thoáng qua cá»§a tôi, và mỉm cưá»i.
"Khó chịu lắm phải không?"
Tôi nhăn nhó đồng tình với anh ấy.
Chẳng phải chỉ vừa má»›i tuần trước, căn phòng dà i và buồn tẻ nà y đã dưá»ng như quá là ảm đạm và chán nản đối vá»›i tôi sao? Nó dưá»ng như là má»™t giấc ngá»§, như má»™t tình trạng hôn mê, khi ở đây sao?
Thế mà hôm nay, những dây thần kinh cá»§a tôi lại căng cứng - như những dây đà n piano bị căng ra khi phải chịu áp lá»±c đà n cao nhất. Các giác quan cá»§a tôi mở rá»™ng ra - cảnh giác; tôi Ä‘á»c lướt qua má»i âm thanh, má»i cái nhìn, má»i sá»± di chuyển, má»i ý nghÄ© cá»§a không khà xung quanh mình. Äặc biệt là những ý nghÄ©. Chỉ có má»™t giác quan mà tôi khóa lại, từ chối sá» dụng. Khướu giác, tất nhiên rồi. Tôi đã không thở.
Tôi Ä‘ang mong chỠđể nghe nhiá»u hÆ¡n vá» gia đình nhà Cullen ở những ý nghÄ© mà tôi Ä‘ang xem xét. Cả ngà y nay tôi Ä‘ang chỠđợi, tìm kiếm vá» bất kỳ má»™t thông tin gì đó má»›i mà Bella Swan có lẽ đã tiết lá»™, vá»›i má»™t cố gắng là sẽ thấy được hướng Ä‘i cá»§a má»™t câu chuyện đồn thổi má»›i. Nhưng không có gì cả. Không má»™t ai nháºn thấy năm ma-cà -rồng trong nhà ăn nà y, giống như là trước khi cô gái má»›i chuyển đến váºy. Và i ngưá»i ở đây vẫn Ä‘ang nghÄ© đến cô gái đó, vẫn nghÄ© cùng những ý nghÄ© từ tuần trước. Thay vì phát hiện nà y tẻ nhạt vá»›i tôi má»™t cách khó tả thì bây giá» tôi như bị mê hoặc.
Cô ấy đã chẳng nói gì với bất cứ ai vỠtôi sao?
Không thể nà o mà cô ấy đã không chú ý đến cái nhìn chừng chừng đầy sát khà và đen tối cá»§a tôi. Tôi đã nhìn thấy phản ứng cá»§a cô ấy vá»›i nó. Chắc chắn… tôi nghi ngá» vá» sá»± ngá» nghệch cá»§a cô ấy. Tôi đã tá»± thuyết phục mình rằng có lẽ cô ấy đã nói chuyện đó vá»›i và i ngưá»i nà o khác, tháºm chà có thể đã phóng đại câu truyện lên má»™t chút để nghe nó hay hÆ¡n… Dẫn tôi đến má»™t và i tình huống bị Ä‘e dá»a bại lá»™.
Và sau đó, cô ấy cÅ©ng đã nghe việc tôi cố gắng đổi giá» há»c môn sinh váºt. Cô ấy chắc hẳn đã tá»± há»i, sau khi thấy biểu hiện cá»§a tôi, rằng liệu có phải cô ấy chÃnh là nguyên nhân. Má»™t cô gái bình thưá»ng có lẽ đã há»i loanh quoanh, so sánh sá»± trải nghiệm cá»§a mình vá»›i những ngưá»i khác, tìm kiếm Ä‘iểm chung mà qua đó có thể giải thÃch được cách hà nh xá» cá»§a tôi, để cô ấy không cảm thấy mình lạc lõng. Là con ngưá»i, ai luôn luôn cÅ©ng muốn nổi báºt và không muốn mình trở nên quá má» nhạt… Äể hòa hợp vá»›i má»i ngưá»i khác xung quanh há» như má»™t đà n cừu không có nét gì khác biệt. Sá»± cần thiết nà y cà ng đặc biệt mạnh hÆ¡n trong suốt giai Ä‘oạn Ä‘ang trưởng thà nh cá»§a con ngưá»i. Cô gái nà y cÅ©ng sẽ không là ngoại lệ vá»›i những nguyên tắc đó.
Nhưng không ai trong tất cả những ngưá»i ở đây có bất kỳ chút chú ý nà o và o chổ chúng tôi Ä‘ang ngồi ở cái bà n thưá»ng ngà y cá»§a mình. Bella phải là ngưá»i rụt rè má»™t cách khác thưá»ng lắm nếu cô ấy không tâm sá»± vá»›i má»™t ai cả. Có thể cô ấy đã nói vá»›i cha cá»§a cô ấy, có lẽ vì đó là mối quan hệ thân thiết nhất… mặc dù dưá»ng như Ä‘iá»u đó khó có thể xảy ra, thá»±c tế là thá»i gian mà cô ấy đã sống cùng vá»›i ông ấy quá Ãt trong xuyên suốt cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình. Cô ấy sẽ gần gÅ©i vá»›i ngưá»i mẹ cá»§a mình hÆ¡n. Tuy váºy, tôi vẫn sẽ phải sá»›m Ä‘i ngang qua ngà i cảnh sát trưởng Swan má»™t lúc nà o đó và lắng nghe những gì ông ấy Ä‘ang nghÄ©.
"Có gì má»›i không" Jasper há»i.
"Chẳng có gì. Cô ta đã chẳng nói bất cứ Ä‘iá»u gì "
Tất cả bá»n há» Ä‘á»u nhướng má»™t bên mà y cá»§a mình lên ở cái tin tức nà y.
"Có thể em đã không Ä‘iên lên như em nghÄ© " Emmett nói, cưá»i thầm."Anh cá là anh có thể là m cô ấy hoảng sợ tốt hÆ¡n".
Tôi đảo mắt nhìn anh ấy
"Không biết tại sao…?" Anh ấy lại cảm thấy khó hiểu bởi cái tiết lá»™ vừa rồi cá»§a tôi vá» sá»± im lặng khác thưá»ng cá»§a cô gái nà y.
"Äiá»u đó là ngoại lệ vá»›i chúng ta. Em không biết ".
“Cô ấy Ä‘ang Ä‘i và o†ngay lúc đó, Alice lẩm bẩm. Tôi cảm thấy cÆ¡ thể cá»§a mình căng cứng. "Cố gắng nhìn cho giống má»™t con ngưá»i nà o".
“Con ngưá»i? Em vừa nói là “con ngưá»i†hả?†Emmett há»i.
Anh ấy đưa nắm tay phải cá»§a mình lên, xoay những ngón tay cá»§a mình để lá»™ má»™t quả cầu tuyết mà anh ấy Ä‘ang giữ trong lòng bà n tay cá»§a mình. Tất nhiên nó đã không tan chảy trong đó. Anh ấy chỉ như Ä‘ang siết chặt nó trong má»™t khối băng là tay cá»§a mình mà thôi. Anh ấy nhìn Jasper, nhưng tôi thấy hướng những ý nghÄ© cá»§a anh ấy. Và cả Alice cÅ©ng váºy, tất nhiên. Khi anh ấy ném mạnh đột ngá»™t quả cầu tuyết và o cô ấy, cô ấy đã hất nó ra xa chỉ vá»›i má»™t cái phá»§i tay nhẹ nhà ng, thá» Æ¡ cá»§a mình. Quả cầu tuyết nảy báºt lên ngang qua chiá»u dà i cá»§a nhà ăn, quá nhanh để những cặp mắt cá»§a những con ngưá»i bình thưá»ng có thể nhìn thấy và vỡ tan vá»›i má»™t tiếng kêu răng rắc chói tai khi va và o bức tưá»ng gạch. Những viên gạch cÅ©ng kêu lên tanh tách.
Tất cả những cái đầu ở góc phòng đó quay sang nhìn chằm chằm và o đống băng vỡ trên sà n, và sau đó quay lại để tìm thủ phạm. HỠkhông nhìn xa hơn một và i cái bà n. Và không ai nhìn chúng tôi.
"Rất con ngưá»i đó Emmett," Rosalie nói gay gắt. "Tại sao anh không Ä‘i xuyên qua tưá»ng trong khi anh tá»›i đây luôn Ä‘i?"
"Có thể nhìn sẽ ấn tượng hơn nếu như anh là m thế đấy, đồ trẻ con".
Tôi cố gắng chú ý nhìn há», giữ má»™t nụ cưá»i trên khuôn mặt cá»§a mình như thể tôi là má»™t phần cá»§a những lá»i nói đùa cá»§a há». Tôi không cho phép bản thân mình nhìn hướng vá» nÆ¡i mà tôi biết cô ấy Ä‘ang đứng. Nhưng đó là tất cả, bởi vì tôi vẫn Ä‘ang lắng nghe.
Tôi có thể nghe thấy sá»± thiếu kiên nhẫn cá»§a Jessica vá»›i cô gái má»›i, ngưá»i mà dưá»ng như cÅ©ng bị bối rối, khi Ä‘ang đứng bất động trong hà ng chá» mua thức ăn. Tôi đã thấy, trong ý nghÄ© cá»§a Jessica, rằng đôi má cá»§a Bella Swan Ä‘ang á»ng hồng lên má»™t lần nữa do máu.
Tôi hÃt và o những hÆ¡i thở nông, ngắn, sẵn sà ng để ngừng thở nếu có bất cứ chút dấu vết nà o mùi hương cá»§a cô ấy trong không khà ở gần tôi.
Mike Newton đã ở đó vá»›i hai cô gái. Tôi nghe cả hai giá»ng nói cá»§a anh ta, trà óc và ngôn từ, khi anh ta há»i Jessica có gì không ổn vá»›i cô gái Swan nà y. Tôi không thÃch cái cách mà những ý nghÄ© cá»§a anh ta quẩn quanh cô ấy, những hình ảnh tưởng tượng Ä‘ang Ä‘u đưa trong trà óc đã là m phiá»n muá»™n anh ta khi anh ta nhìn thấy cô gái ấy bắt đầu ngước lên từ sá»± lÆ¡ đãng cá»§a mình như thể cô ấy đã quên mất sá»± hiện diện cá»§a anh ta ở đó váºy.
"Mình không sao cả" tôi nghe Bella nói bằng má»™t chất giá»ng nhá» xÃu, nhưng rõ rà ng. Nó dưá»ng như reo lên như má»™t tiếng chuông ngân át Ä‘i những tiếng nói báºp bẹ trong nhà ăn nà y, nhưng tôi biết đó chỉ là bởi vì tôi Ä‘ang lắng nghe tiếng nói ấy quá chăm chú.
“Hôm nay mình sẽ chỉ uống soda thôi†cô ấy tiếp tục nói khi cô ấy tiến lên cho kịp hà ng.
Tôi không thể không đưa mắt liếc nhìn má»™t cái vá» hướng cá»§a cô gái. Cô ấy Ä‘ang nhìn xuống sà n nhà , máu Ä‘ang dần dần tan Ä‘i trên khuôn mặt cá»§a cô ấy. Tôi quay nhanh Ä‘i, nhìn Emmett, ngưá»i mà bây giá» Ä‘ang cưá»i nhạo vá»›i cái nụ cưá»i trông như Ä‘au khổ trên khuôn mặt cá»§a tôi.
Cáºu nhìn như muốn bệnh váºy, em trai.
Tôi sắp xếp lại những biểu hiện cá»§a mình sao cho trông có vẽ như thá» Æ¡ và bình thưá»ng.
Jessica đang rất băn khoăn vỠsự thiếu ham muốn của cô gái. "Bồ không cảm thấy đói sao?"
"Kỳ thá»±c thì mình có hÆ¡i mệt má»™t tÃ". Giá»ng nói cá»§a cô ấy thấp hÆ¡n, nhưng vẫn rất rõ rà ng.
Vì sao Ä‘iá»u nà y lại là m tôi báºn tâm, có phải cái ý muốn bảo vệ nà y có liên quan đến những ý nghÄ© xuất phát từ Mike Newton không? Có cái gì đó giống như là chiếm hữu váºy? Nếu Mike Newton cảm thấy lo lắng má»™t cách không cần thiết cho cô ấy thì đó cÅ©ng chẳng phải là chuyện cá»§a tôi. Có lẽ đây là cách má»i ngưá»i cư xá» vá»›i cô ấy. Chẳng phải tôi cÅ©ng đã muốn bảo vệ cô ấy theo bản năng sao? Trước khi tôi muốn giết cô ấy, thì tôi cÅ©ng đã thế…
Nhưng cô gái nà y bị bệnh à ?
Tháºt khó để mà biết được - cô ấy nhìn quá má»ng manh vá»›i là n da nhợt nhạt cá»§a mình… Và tôi nháºn ra rằng tôi cÅ©ng Ä‘ang lo lắng như má»™t tên ngốc… Tôi ép bản thân mình không nghÄ© vá» sức khá»e cá»§a cô ấy nữa.
Bất chấp, tôi vẫn không thÃch quan sát cô ấy qua những ý nghÄ© cá»§a Mike. Tôi chuyển qua suy nghÄ© cá»§a Jessica, xem xét má»™t cách cẩn tháºn khi ba ngưá»i há» chá»n má»™t cái bà n để ngồi. May mắn thay, há» ngồi vá»›i những ngưá»i bạn thưá»ng ngà y cá»§a Jessica, ở má»™t trong số những cái bà n đầu tiên trong phòng. Không ngay chiá»u gió, như Alice đã Ä‘oan chắc.
Alice thúc khuá»·u tay tôi. Cô ấy sẽ sá»›m nhìn chúng ta thôi, hãy hà nh động như má»™t con ngưá»i.
Tôi ép chặt những chiếc răng cá»§a tôi ở đằng sau nụ cưá»i cá»§a mình.
“Tốt hÆ¡n rồi đó, Edward†Emmett nói. “Thà nh tháºt mà nói. Äể em giết má»™t con ngưá»i thì đó là điá»u khó có thể xãy ra nhất trên thế gian nà y.â€
“Rồi anh sẽ biết thôi†tôi lẩm bẩm.
Emmett báºt cưá»i. “Cáºu phải há»c cách để khắc phục những Ä‘iá»u đó. Như anh đã là m. Sá»± vÄ©nh cá»u là má»™t thá»i gian dà i đầm mình trong tá»™i lá»—iâ€.
Ngay lúc đó, Alice ném một nắm tuyết nhỠmà cô ấy đã giấu và o trong khuôn mặt không hỠngỠtrước của Emmett.
Anh ấy chá»›p mắt, ngạc nhiên, rồi sau đó báºt cưá»i.
“Là em muốn thế nhé,†Emmentt nói trong khi hất mái tóc ướt sÅ©ng nước cá»§a mình vá» phÃa cô ấy. Tuyết, Ä‘ang tan chảy trong căn phòng ấm áp nà y, bay ra từ mái tóc cá»§a anh ấy như má»™t cái vòi sen chảy mạnh mà má»™t ná»a là nước, má»™t ná»a là băng.
"Ew!" Rose phà n nà n, trong khi cô ấy và Alice giáºt bắn ngưá»i lại để tránh.
Alice cưá»i, và tất cả chúng tôi cùng tham gia. Tôi có thể thấy trong đầu cá»§a Alice cái cách mà cô ấy già n xếp cái giây phút hoà n hảo nà y như thế nà o và tôi biết rằng cô gái đó - tôi nên ngừng nghÄ© vá» cô ấy theo cái cách như thể cô ấy là cô gái duy nhất trong thế giá»›i nà y - Bella có thể Ä‘ang xem chúng tôi cưá»i đùa và giỡn há»›t, trông vui vẽ, rất “con ngưá»i†và hoà n mỹ như má»™t bức há»a cá»§a Norman Rockwell.
Alice vẫn tiếp tục cưá»i, và cầm cái khay cá»§a cô ấy lên như má»™t cái khiên. Cô gái đó - Bella vẫn Ä‘ang quan sát chúng tôi.
…lại quan sát gia đình nhà Cullen nữa rồi, ngưá»i nà o đó đã nghÄ©, bắt được sá»± chú ý cá»§a tôi.
Tôi tá»± động nhìn vá» hướng lá»i kêu gá»i không chá»§ tâm kia, nháºn ra khi đôi mắt cá»§a tôi tìm thấy ngay nÆ¡i xuất phát cá»§a giá»ng nói đó - tôi đã lắng nghe nó quá nhiá»u ngà y hôm nay.
Nhưng đôi mắt cá»§a tôi chỉ lướt ngang qua Jessica, và táºp trung và o cái nhìn chằm chằm sắc sảo cá»§a cô gái ấy.
Cô ấy nhìn nhanh xuống, che giấu bên dưới mái tóc dà y của mình lần nữa.
Cô ấy Ä‘ang nghÄ© gì váºy? Sá»± bá»±c mình dưá»ng như cà ng tăng lên theo thá»i gian thay vì giảm Ä‘i. Tôi cố gắng - không chắc chắn vá» những gì mà tôi Ä‘ang là m bởi vì tôi chưa bao giá» phải cố gắng là m Ä‘iá»u nà y trước đây - để thá» thách vá»›i trà óc cá»§a mình vá» sá»± im lặng xung quanh cô ấy. Tôi còn có khả năng nghe được nhiá»u hÆ¡n thưá»ng lệ má»™t cách rất tá»± nhiên, mà không cần phải há»i; tôi không bao giá» phải dùng đến khả năng nà y. Nhưng bây giá» tôi Ä‘ang táºp trung, cố gắng để vượt qua bất cứ cái rà o chắn nà o Ä‘ang bao bá»c xung quanh cô gái ấy.
Không có gì ngoà i sự im lặng.
Có chuyện gì vá»›i cô gái nà y váºy? Jessica nghÄ©, lặp lại sá»± bá»±c mình cá»§a chÃnh tôi.
“Edward Cullen Ä‘ang nhìn bồ kìa†cô ta thì thầm và o tai cá»§a cô gái Swan, kèm theo má»™t tiếng cưá»i khúc khÃch. Không há» có chút dấu vết sá»± ghen tị cáu giáºn cá»§a cô ta trong giá»ng nói. Jessica dưá»ng như rất khéo léo ở tình bạn giả vá» nà y.
Tôi lắng nghe, má»™t cách mê mải, tá»›i câu trả lá»i cá»§a cô gái ấy.
“Anh ta không tức giáºn, phải không?†cô ấy thì thầm đáp lại.
Váºy là cô ấy đã chú ý tá»›i phản ứng dữ dá»™i cá»§a tôi và o tuần trước. Tất nhiên là cô ấy đã.
Câu há»i khiến Jessica bối rối. Tôi thấy khuôn mặt cá»§a mình trong ý nghÄ© cá»§a cô ta khi cô ta kiểm tra biểu hiện cá»§a tôi, nhưng tôi đã không nhìn lại. Tôi vẫn Ä‘ang táºp trung và o cô gái ấy, cố gắng để nghe má»™t cái gì đó. Nhưng sá»± táºp trung chăm chú cá»§a tôi dưá»ng như cÅ©ng không giúp Ãt được gì.
"Không," Jess nói vá»›i cô ấy, và tôi biết rằng cô ta ước gì cô ta có thể nói có – sá»± chú ý cá»§a tôi và o cô gái Bella Ä‘ang già y vò bên trong cô ta - mặc dù nó không được biểu hiện ra ngoà i giá»ng nói cá»§a cô ấy. “Sao anh ta lại phải như thế?â€
“Tôi nghÄ© anh ta không thÃch tôi,†cô gái thì thầm trở lại, gụt đầu xuống trên cánh tay cá»§a mình như thể cô ấy bất ngá» bị kiệt sức. Tôi cố gắng để hiểu hà nh động nà y, nhưng tôi cÅ©ng chỉ có thể đưa ra những lá»i phá»ng Ä‘oán. Có lẽ cô ấy Ä‘ang mệt.
“Nhà Cullen không thÃch ai cả,†Jess trấn an cô ấy. “Ừm, mà há» có thèm quan tâm xem có ai là ngưá»i thÃch mình đâuâ€. Há» chưa từng. à nghÄ© cá»§a cô ấy vang lên như má»™t tiếng phà n nà n. “Nhưng anh ấy vẫn Ä‘ang nhìn bồ kìaâ€.
“Thôi, bồ đừng để ý đến anh ta nữa,†cô gái nói một cách lo lắng, ngước đầu lên từ cánh tay của mình để chắc rằng Jessica đã nghe theo.
Jessica cưá»i rúc rÃch, nhưng đã là m theo yêu cầu.
Cô gái ấy đã không nhìn Ä‘i đâu xa khá»i cái bà n cá»§a mình cho đến hết phần thá»i gian còn lại cá»§a giỠăn trưa. Tôi đã nghÄ© - mặc dù tất nhiên là tôi không thể chắc chắn - rằng hà nh động nà y là có chá»§ ý. Dưá»ng như cô ấy rất muốn nhìn tôi. CÆ¡ thể cá»§a cô ấy hÆ¡i hướng lên má»™t chút vá» phÃa tôi, cằm cá»§a cô ấy bắt đầu đưa ra, và sau đó cô ấy nháºn ra Ä‘iá»u nà y… hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, rồi nhìn chằm chằm và o những ngưá»i Ä‘ang nói chuyện.
Tôi phá»›t lá» má»i ý nghÄ© cá»§a những ngưá»i khác xunh quanh cô gái ấy trong hầu hết phần thá»i gian còn lại, nếu như há» không nghÄ© đến, dù chỉ trong giây lát, vá» cô ta. Mike Newton Ä‘ang láºp kế hoạch cho má»™t cuá»™c chiến bão tuyết ở bãi Ä‘áºu xe sau giá» há»c, anh ta dưá»ng như không nháºn ra rằng tuyết sẽ sá»›m bị thay thế bởi má»™t cÆ¡n mưa. Sá»± Ä‘u đưa cá»§a những bông tuyết má»m trên mái nhà đã trở nên nghe lá»™p bá»™p rõ hÆ¡n bởi những giá»t mưa. Anh ta tháºt sá»± không thể nghe thấy được sá»± thay đổi nà y sao? Âm thanh đó dưá»ng như quá lá»›n vá»›i tôi.
Khi giỠăn trưa kết thúc, tôi vẫn ngồi lại trong chá»— cá»§a mình. Những con ngưá»i khác đã ra ngoà i, và tôi bắt bản thân mình cố gắng để phân biệt những tiếng bước chân cá»§a cô ấy trong số những âm thanh còn lại, như thể có cái gì đó quan trá»ng hoặc khác thưá»ng vá» chúng váºy. Tháºt là ngốc nghếch.
Những ngưá»i trong gia đình tôi cÅ©ng không có bất kỳ động thái nà o để rá»i Ä‘i. Há» chỠđợi để thấy những gì tôi sẽ là m.
Tôi sẽ đến lá»›p, ngồi bên cạnh cô gái nÆ¡i mà tôi có thể ngá»i thấy mùi hương có uy lá»±c má»™t cách kỳ lạ từ dòng máu cá»§a cô ta và cảm thấy hÆ¡i ấm xung Ä‘iện cá»§a cô ta trong không khà trên là n da mình? Tôi có đủ mạnh để là m Ä‘iá»u đó? Hoặc tôi có đủ sức chịu đựng cho má»™t ngà y?
“Em… nghÄ© là sẽ ổn thôi,†Alice nói má»™t cách do dá»±. “Trà óc cá»§a anh đã đặt ra… Em nghÄ© là anh sẽ là m được cho đến qua giá» há»câ€.
Nhưng Alice đã biết rõ trà óc có thể thay đổi nhanh như thế nà o.
“Tại sao bắt buá»™c phải là m thế, Edward?†Jasper há»i. Mặc dù anh ấy đã không muốn cảm thấy tá»± mãn khi nghÄ© rằng bây giá» tôi là má»™t ngưá»i yếu Ä‘uối, tôi vẫn có thể nghe thấy Ä‘iá»u đó từ anh ấy, dù chỉ má»™t chút thôi. “Hãy vá» nhà đi. Chuyện nà y có thể cháºm lại mà .â€
“Sao lại phải thá»a thiệp như váºy?†Emmett không đồng ý. “Hoặc là cáºu ấy sẽ giết cô ấy hoặc cáºu ấy sẽ không. Chẳng phải tốt hÆ¡n là nên giải quyết nó dứt Ä‘iểm ngay bây giá» luôn saoâ€.
"Tôi không muốn chuyển Ä‘i," Rosalie phà n nà n."Tôi không muốn phải bắt đầu lại. Chúng ta Ä‘ang ở trong trưá»ng đó, Emmett."
Tôi đã do dá»± khi quyết định. Tôi đã muốn… đã rất muốn đương đầu vá»›i nó hÆ¡n là thay vì trốn chạy lần nữa. Nhưng tôi cÅ©ng không muốn đẩy bản thân mình Ä‘i quá xa. Äã là má»™t sai lầm và o tuần trước vá»›i Jasper khi đã quá lâu mà không Ä‘i săn; chẳng phải đây cÅ©ng là má»™t sai lầm không kém hay sao?
Tôi không muốn buá»™c phải rá»i bá» gia đình cá»§a mình. Không ai trong số há» muốn tôi là m Ä‘iá»u đó.
Nhưng tôi muốn Ä‘i tá»›i lá»›p sinh váºt cá»§a tôi. Tôi nháºn ra rằng tôi muốn thấy khuôn mặt cá»§a cô gái ấy má»™t lần nữa.
Äó là cái mà khiến tôi đã quyết định… TÃnh hiếu kỳ… Tôi giáºn dữ vá»›i chÃnh bản thân mình vì đã cảm thấy Ä‘iá»u đó. Chẳng phải tôi đã hứa vá»›i chÃnh bản thân mình rằng tôi sẽ không để sá»± im lặng trong trà óc cá»§a cô gái đó là m cho tôi bị thu hút má»™t cách quá mức sao? Vẫn chưa… tôi vẫn ở đây… nhưng sá»± thu hút đó quá mạnh.
Tôi muốn biết những gì mà cô ấy Ä‘ang nghÄ©. Trà óc cá»§a cô ấy đã đóng lại, nhưng đôi mắt cá»§a cô ấy lại Ä‘ang mở ra. Có lẽ, tôi có thể Ä‘á»c được chúng thay và o đó.
“Không, Rose, em nghÄ© là nó thá»±c sá»± sẽ ổn,†Alice nói. “Nó… gần như chắc chắn. Em dám chắc chÃn mươi ba phần trăm là sẽ không có gì tồi tệ xảy ra nếu anh ấy Ä‘i đến lá»›pâ€. Cô ấy nhìn tôi dò há»i, băn khoăn không biết những gì đã thay đổi trong suy nghÄ© cá»§a tôi đã khiến cho sá»± tiên thị cá»§a cô ấy trong tương lai lại chắc chắn hÆ¡n thế.
TÃnh hiếu kỳ sẽ đủ để giữ Bella Swan sống sót chăng?
Emmett đã đúng, mặc dù - tại sao lại không phải là theo một cách khác? Tôi sẽ đối mặt với sự cám dỗ nà y.
“Äến lá»›p Ä‘i†tôi yêu cầu, đẩy mình ra xa khá»i cái bà n. Tôi quay Ä‘i và sải bước ra xa rá»i khá»i há» mà không nhìn lại. Tôi có thể nghe thấy sá»± lo lắng cá»§a Alice, sá»± chỉ trÃch gay gắt cá»§a Jasper, sá»± tán thà nh cá»§a Emmett và sá»± cáu giáºn cá»§a Rosalie theo phÃa sau mình.
Tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i thở cuối cùng tháºt sâu ở trước cá»a lá»›p, và sau đó giữ nó ở trong phổi cá»§a mình khi tôi bước và o trong căn phòng nhá» bé, ấm áp.
Tôi đã không đến trể. Giáo sư Banner vẫn Ä‘ang chuẩn bị cho giá» thá»±c hà nh hôm nay. Cô gái ấy đã ngồi ở cái bà n cá»§a chúng tôi, khuôn mặt cá»§a cô ấy nhìn xuống, chú ý và o quyển vỡ mà cô ấy Ä‘ang vẽ nguệch ngoạc trên đó. Tôi kiểm tra bức phác há»a cá»§a cô ấy khi tôi tiến đến gần, cảm thấy thÃch thú khi được khám phá khả năng sáng tạo trong trà óc cá»§a cô ấy… nhưng nó vô nghÄ©a. Chỉ là sá»± viết ngoáy ngẫu nhiên những hình thòng lá»ng ngoằn ngoèo. Có lẽ cô ấy không táºp trung và o hình vẽ và đang nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u gì khác.
Tôi kéo cái ghế cá»§a tôi ra sau vá»›i má»™t tiếng động ồn à o không cần thiết, để nó kéo lê sá»™t soạt trên lá»›p vải sÆ¡n lót sà n nhà ; con ngưá»i luôn luôn cảm thấy yên tâm hÆ¡n khi tiếng ồn à o báo hiệu trước sá»± tiếp cáºn cá»§a má»™t ngưá»i nà o khác.
Tôi biết cô ấy có nghe thấy; cô ấy không nhìn lên, nhưng bà n tay của cô ấy chệch đi trên những cái hình mà cô ấy đang vẽ và là m cho nó trở nên méo mó.
Vì sao cô ấy không nhìn lên? Có thể cô ấy Ä‘ang hoảng sợ. Lần nà y, tôi phải chắc chắn là m cho cô ấy có má»™t ấn tượng khác vá» mình. Khiến cô ấy nghÄ© rằng cô ấy chỉ tưởng tượng những Ä‘iá»u trước đây.
“Xin chà o,†tôi nói vá»›i má»™t chất giá»ng êm ái mà tôi thưá»ng sá» dụng khi tôi muốn là m cho con ngưá»i cảm thấy thoải mái hÆ¡n, nở má»™t nụ cưá»i lịch sá»± mà không để lá»™ ra bất kỳ chiếc răng nà o.
Cô ấy ngước nhìn lên, đôi mắt mà u nâu cá»§a cô ấy mở to ra kÃch động… bối rối… và đầy ấp những câu há»i không lá»i. Nó giống y như khuôn mặt mà luôn ám ảnh tôi và o tuần trước.
Khi tôi nhìn và o trong đôi mắt mà u nâu sâu thẳm kỳ lạ đó, tôi nháºn ra rằng sá»± căm ghét… sá»± căm ghét mà tôi đã tưởng tượng dà nh cho cô gái nà y và o tuần trước… đã không còn nữa. Bây giá», khi mà tôi không phải thở, không phải ngá»i thấy mùi hương cá»§a cô gái ấy, tháºt khó để mà tin rằng có bất kỳ má»™t ai dá»… dà ng gặp nguy hiểm chỉ vì bị căm ghét.
Hai bên má cá»§a cô ấy bắt đầu trở nên á»ng Ä‘á», và cô ấy đã không nói gì. Tôi vẫn nhìn cô ấy, chỉ táºp trung và o những câu há»i trong đôi mắt đó và cố gắng phá»›t lá» Ä‘i cái mà u da hấp dẫn nà y. Tôi có đủ hÆ¡i thở để nói chuyện má»™t lúc lâu mà không cần phải hÃt và o.
“Tôi tên là Edward Cullen,†tôi nói, mặc dù tôi biết là cô ấy biết Ä‘iá»u đó. Äó là cách lịch sá»± để bắt đầu. “Tuần trước, tôi chưa có dịp để giá»›i thiệu vá» mình. Cô ắt hẳn là Bella Swan?.
Cô ấy bối rối, hÆ¡i cau mà y lại, có má»™t vết nhăn má» giữa đôi mắt cá»§a cô ấy. Phải mất má»™t lúc lâu sau cô ấy má»›i trả lá»i.
“Là m… Là m sao mà anh biết tên tôi?†Cô ấy há»i và giá»ng nói cá»§a cô ấy hÆ¡i run rẩy.
Có lẽ tôi thá»±c sá»± đã là m cô ấy khiếp sợ. Äiá»u nà y khiến tôi cảm thấy tá»™i lá»—i; cô ấy rất yếu á»›t và không há» có khả năng tá»± vệ… Tôi báºt cưá»i má»™t cách nhẹ nhà ng, tôi biết âm thanh nà y sẽ khiến con ngưá»i cảm thấy thoải mái hÆ¡n. Má»™t lần nữa, tôi chú ý vá» những chiếc răng cá»§a mình.
“Ồ, tôi nghÄ© là tất thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u biết tên cô chứâ€. Chắc chắn cô ấy phải nháºn ra rằng cô ấy đã trở thà nh trung tâm cá»§a má»i sá»± chú ý ở cái nÆ¡i “khỉ ho cò gáy†nà y. “Cả thị trấn nà y Ä‘á»u đã mong chá» cô đến đấyâ€.
Cô ấy nhăn mặt như thể cái thông tin nà y là m cô ấy khó chịu lắm váºy. Tôi cho rằng, sá»± rụt rè cá»§a cô ấy dưá»ng như khiến cô ấy cảm thấy rằng sá»± chú ý cá»§a ngưá»i khác là má»™t Ä‘iá»u tồi tệ vá»›i cô ấy lắm. Hầu hết má»i con ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy ngược lại. Mặc dù, há» không muốn quá nổi báºt so vá»›i má»i ngưá»i, nhưng cÅ©ng cùng lúc đó, há» thèm muốn được là tiêu Ä‘iểm chú ý trong cái giống nhau riêng rẽ đó.
“Không,†cô ấy nói. “à tôi là tại sao anh biết mà gá»i tôi là Bella?â€
“Thế cô thÃch được gá»i là Isabella hÆ¡n à ?†Tôi há»i, bối rối bởi cái thá»±c tế rằng tôi không thể hiểu được ý nghÄ©a cá»§a câu há»i nà y. Tôi đã không hiểu. Chắc chắn, cô ấy đã giãi thÃch rõ rà ng nhiá»u lần vá»›i má»i ngưá»i vá» việc cô ấy thÃch được gá»i bằng cái tên Bella nà y và o ngà y đầu tiên kia mà .
“Không phải, tôi thÃch được gá»i là Bella hÆ¡n†cô ấy trả lá»i, hÆ¡i nghiêng đầu qua má»™t bên. Cách thể hiện cá»§a cô ấy - nếu tôi Ä‘oán không lầm - thì đó là sá»± giằng co giữa ngượng ngùng và bối rối. “Nhưng tôi nghÄ© Charlie, tức là bố tôi, luôn gá»i tôi là Isabella, thế nên má»i ngưá»i thưá»ng biết tôi vá»›i cái tên ấyâ€. Da cá»§a cô ấy ánh lên má»™t mà u hồng Ä‘áºm.
“Ồ†tôi nói, vì bị bất ngá», và quay nhanh Ä‘i khá»i khuôn mặt cá»§a cô ấy.
Lẽ ra tôi nên nháºn thấy ý nghÄ©a những câu há»i cá»§a cô ấy từ đầu rồi chứ. Tôi đã phạm phải má»™t sai lầm. Nếu tôi không liên tục nghe trá»™m tất cả ý nghÄ© cá»§a những ngưá»i khác và o ngà y đầu tiên, thì có lẽ tôi đã ghi nhá»› vá» cô ấy bằng tên đầy đủ giống như bao ngưá»i khác. Cô ấy đã nháºn ra sá»± khác biệt nà y.
Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng. Cô ấy đã rất nhanh nhạy để đón bắt được sÆ¡ suất cá»§a tôi. Quá sắc sảo, đặc biệt là đối vá»›i má»™t ngưá»i mà được cho rằng Ä‘ang bị là m cho khiếp sợ khi ở gần tôi.
Nhưng tôi còn có những vấn đỠlớn hơn so với bất kỳ nghi ngỠnà o vỠtôi mà có lẽ cô ấy đang khóa giữ trong đầu mình.
Tôi đã hết dưỡng khÃ. Nếu tôi định nói chuyện vá»›i cô ấy lần nữa, thì tôi sẽ phải hÃt và o.
Và tháºt khó khi mà không nói. Không may cho cô ấy, việc ngồi cùng cái bà n nà y dẫn đến việc cô ấy trở thà nh đồng sá»± vá»›i tôi, và chúng tôi sẽ phải cùng hợp tác thá»±c hà nh hôm nay. Sẽ rất kỳ lạ, khó hiểu và khiếm nhã nếu tôi phá»›t lá» cô ấy trong khi chúng tôi là m thá»±c hà nh. Nó sẽ là m cô ấy cà ng nghi ngá» hÆ¡n, cà ng e sợ hÆ¡n…
Tôi ngồi cách xa cô ấy má»™t khoảng như tôi có thể mà vẫn không di chuyển ghế cá»§a mình, xoay đầu và o trong lối Ä‘i. Tôi chuẩn bị tinh thần, khóa các cÆ¡ khác cá»§a tôi lại đúng vị trÃ, và sau đó hÃt và o lồng ngá»±c má»™t hÆ¡i tháºt nhanh đầy không khà qua miệng cá»§a mình.
Ahh!
Nó Ä‘au thá»±c sá»±. Tháºm chà dù không có mùi hương cá»§a cô ấy, tôi vẫn có thể cảm nháºn được mùi vị cá»§a cô ấy trên lưỡi mình. Cổ há»ng cá»§a tôi lại bất ngá» bùng cháy lên lần nữa, sá»± thèm khát vẫn mạnh mẽ như lần đầu tiên tôi ngá»i được mùi hương cá»§a cô gái ấy và o tuần trước.
Tôi nghiến chặt hai hà m răng cá»§a mình lại vá»›i nhau và cố gắng kiá»m chế bản thân.
“Bắt đầu†giáo sư Banner ra lệnh.
Phải mất rất nhiá»u khó khăn hÆ¡n là những gì tôi đã là m được trong suốt 70 năm qua để mà bình tỉnh, quay lại vá»›i cô gái nà y - ngưá»i mà giỠđây Ä‘ang cúi xuống nhìn và o cái bà n - và mỉm cưá»i vá»›i cô ấy.
“Ưu tiên cho phái nữ trước, phải không, đồng sá»±?†Tôi lên tiếng há»i.
Cô ấy ngước lên ở lá»i nói cá»§a tôi và khuôn mặt cá»§a cô ấy ngẩn ra, đôi mắt cá»§a cô ấy mở to. Có gì đó không ổn trong cách bà y tá» cá»§a tôi sao? Có phải cô ấy lại Ä‘ang hoảng sợ? Cô ấy đã không nói gì cả.
“Tất nhiên là tôi có thể là m trước, nếu cô muốn váºyâ€. Tôi nói nhẹ nhà ng.
“Không,†cô ấy nói và mặt cá»§a cô ấy lại từ trắng chuyển sang Ä‘á». “Tôi sẽ là m trướcâ€.
Thay vì nhìn và o dòng máu Ä‘ang cuá»™n chảy dưới là n da trong suốt cá»§a cô ấy, tôi cố gắng chú ý và o những thiết bị trên bà n… chiếc kÃnh hiển vi cÅ© nát, chiếc há»™p đựng những mẫu váºt… Tôi hÃt nhanh và o má»™t hÆ¡i thở khác, qua những kẽ răng cá»§a mình, và nhăn mặt lại vì cổ há»ng Ä‘au đớn.
“Pha trước†cô ấy nói sau khi kiểm tra nhanh. Cô ấy bắt đầu tháo mẫu váºt ra khá»i kÃnh hiển vi mặc dù cô ấy gần như không kiểm tra nó kỹ.
“Cô không phiá»n nếu tôi xem qua chứ?†theo bản năng - má»™t cách ngu ngốc, như thể tôi cÅ©ng là má»™t trong những con ngưá»i bình thưá»ng như cô ấy - tôi vá»›i tá»›i chá»™t lấy tay cô ấy để ngăn cô ấy tháo bá» mẫu váºt. Và o giây phút đó, cái nóng từ là n da cá»§a cô ấy đốt cháy tôi. Nó giống như má»™t luồng xung Ä‘iện - chắc chắn nóng hÆ¡n 98,6 độ C. HÆ¡i nóng bắn qua bà n tay tôi và lan dần lên cánh tay. Cô ấy giáºt phắt bà n tay mình lại.
“Tôi xin lá»—i†Tôi thì thà o qua hà m răng nghiến chặt cá»§a mình. Cần má»™t nÆ¡i nà o đó để nhìn, tôi nắm chặt kÃnh hiển vi và chú ý nhanh chóng và o trong thị kÃnh. Cô ấy đã đúng.
“Pha trước,†tôi đồng ý.
Tôi vẫn không quay lại để nhìn cô ấy. Thở và o má»™t cách nhẹ nhà ng khi tôi có thể, qua những kẽ răng cá»§a mình, tôi cố gắng phá»›t lá» cÆ¡n khát như thêu đốt để táºp trung và o nhiệm vụ đơn giản, viết kết quả và o hà ng đầu tiên cá»§a tá» thà nghiệm, và sau đó tháo mẫu váºt đầu tiên ra, thay và o mẫu tiếp theo.
Lúc nà y cô ấy Ä‘ang nghÄ© gì váºy? Cô ấy đã cảm thấy gì khi tôi chạm và o tay cô ấy? Da cá»§a tôi ắt hẳn là lạnh như băng… tháºt đáng ghét. Chẳng trách cô ấy yên lặng quá.
Tôi liếc nhìn và o bản mẫu váºt.
“Pha sau†tôi nói vá»›i chÃnh mình, rồi viết nó và o dòng thứ hai.
“Tá»›i tôi?†cô ấy há»i.
Tôi nhìn lên, ngạc nhiên khi thấy cô ấy Ä‘ang chỠđợi má»™t cách mong má»i, bà n tay hÆ¡i xòe ra hướng vá» chiếc kÃnh hiển vi. Cô ấy không có vẻ gì là đang e sợ. Cô ấy thá»±c sá»± nghÄ© rằng tôi đã trả lá»i sai sao?
Tôi không thể không nhịn cưá»i ở cái nhìn hy vá»ng trên khuôn mặt cá»§a cô ấy khi tôi đẩy chiếc kÃnh hiển vi vá» phÃa cô ấy.
Cô ấy chăm chú nhìn và o trong thị kÃnh vá»›i má»™t sá»± háo hức rồi sau đó nhanh chóng tà n Ä‘i. Những góc miệng cá»§a cô ấy hÆ¡i xệch xuống.
“Mẫu thứ baâ€. Cô ấy yêu cầu, không nhìn lên từ chiếc kÃnh hiển vi, và xòe bà n tay cá»§a mình ra. Tôi thả bản mẫu váºt tiếp theo và o trong lòng bà n tay cá»§a cô ấy, cẩn trá»ng không để da cá»§a tôi chạm và o cô ấy lần nà y. Ngồi bên cạnh cô ấy giống như Ä‘ang ngồi bên cạnh má»™t nguồn sáng tá»a nhiệt váºy. Tôi có thể cảm thấy chÃnh mình nóng lên má»™t chút vá»›i nhiệt độ cao hÆ¡n nà y.
Cô ấy đã không xem xét bản mẩu váºt lâu. “Kỳ gian phân,†cô ấy nói má»™t cách thá» Æ¡, và đẩy chiếc kÃnh hiển vi vá» phÃa tôi. Cô ấy đã không đụng tá»›i tá» kết quả, và chá» tôi viết câu trả lá»i. Tôi kiểm tra - cô ấy lại đúng lần nữa.
Chúng tôi hoà n thà nh bà i thá»±c hà nh, thỉnh thoảng nói vá»›i nhau má»™t cái gì đó và không bao giá» nhìn và o mắt nhau. Chúng tôi là những ngưá»i duy nhất là m xong, những ngưá»i khác trong lá»›p Ä‘ang gặp khó khăn hÆ¡n vá»›i bà i thá»±c táºp nà y. Mike Newton dưá»ng như Ä‘ang gặp vấn đỠvá»›i sá»± táºp trung, vì anh ấy Ä‘ang cố gắng để quan sát Bella và tôi.
Sao hắn ta không ở lại nÆ¡i mà hắn ta đã Ä‘i luôn Ä‘i, Mike nghÄ©, nhìn tôi má»™t cách tức tối. Hmm, tháºt thú vị. Tôi đã không nháºn ra cáºu bé nà y có ấp á»§ bất kỳ ác ý nà o vá»›i tôi trước đây. Äây là má»™t sá»± phát triển má»›i, và nó dưá»ng như có liên quan đến sá»± xuất hiện cá»§a cô gái nà y. Tháºm chà thú vị hÆ¡n là tôi tưởng, tôi nháºn thấy sá»± ngạc nhiên cá»§a mình khi nháºn ra mối quan hệ nà y.
Tôi nhìn xuống cô gái ấy lần nữa, cảm thấy bối rối bởi cái ảnh hưởng cá»§a sá»± thay đổi đột ngá»™t trong suy nghÄ© nà y cá»§a mình, mặc dù diện mạo cá»§a cô ấy rất bình thưá»ng, và không có gì là nổi báºt… nhưng cô gái ấy… Ä‘ang là m biến động cuá»™c Ä‘á»i tôi.
Không phải tôi không nháºn ra những Ä‘iá»u giống Mike Newton… Cô ấy quả tháºt xinh xắn…má»™t cách kỳ lạ. Tháºm chà còn hÆ¡n là xinh nữa…khuôn mặt cô ấy có gì đó hấp dẫn vô cùng. Không quá hà i hoà …chiếc cằm hÆ¡i nhá» so vá»›i gò má, mái tóc thẫm mà u tương phản vá»›i nước da trắng ngà … Äôi mắt biết nói, đôi mắt lúc nà o cÅ©ng ẩn chứa nhiá»u ná»—i niá»m…
Äôi mắt ấy lúc nà y Ä‘ang chăm chú nhìn và o mắt tôi.Tôi cùng nhìn lại, cố Ä‘oán thá» dù chỉ là má»™t Ä‘iá»u nhá» nhoi
“Anh Ä‘eo kÃnh áp tròng à ?â€
Câu há»i tháºt kì lạ. “Không†Tôi suýt cưá»i thà nh tiếng khi nghÄ© vá» việc mình sẽ phải thay đổi cách nhìn
“Uhm†Bella lẩm bẩm “Tôi nghÄ© rằng có Ä‘iá»u gì thay đổi ở mắt anhâ€
Tôi chợt thấy lạnh ngưá»i khi nháºn ra: có vẻ tôi không phải là ngưá»i duy nhất Ä‘ang cố gắng tìm hiểu các bà máºt.Tôi nhún vai quay Ä‘i, nhìn thẳng và o phÃa thầy giáo lúc nà y Ä‘ang Ä‘i vòng vòng quanh lá»›p.
DÄ© nhiên là đã có thay đổi trong mà u mắt tôi kể từ lần cuối tôi gặp cô ấy. Äể chuẩn bị cho thá» thách đầy cám dá»— ngà y hôm nay, tôi đã phải Ä‘i săn suốt hai ngà y cuối tuần, thoả mãn cÆ¡n khát hết mức có thể. Tôi đã bắt mình uống rất nhiá»u máu động váºt, dù bây giá» tôi thấy nó cÅ©ng không tạo được sá»± khác biệt nhiá»u lắm khi mùi hương “chết ngưá»i†cá»§a cô ấy lan ra không khÃ. Lần cuối gặp Bella, mắt tôi Ä‘en kịt vì cÆ¡n khát. Còn bây giá» khi máu Ä‘ang chảy trà n trá» trong cÆ¡ thể, mắt tôi lại có mà u và ng ấm áp – chÃnh xác là mà u hổ phách sau tất cả những ná»— lá»±c dáºp tắt cÆ¡n khát.
Lại phạm sai lầm nữa rồi. Nếu tôi nháºn ngay ra Ä‘iá»u cô ấy muốn há»i thì tôi đã trả lá»i “cóâ€
Tôi há»c ở đây được hai năm, nhưng Bella là ngưá»i đầu tiên quan sát tôi kỹ cà ng tá»›i mức nháºn ra cả sá»± thay đổi cá»§a mà u mắt. Những ngưá»i khác thưá»ng có xu hướng quay Ä‘i nÆ¡i khác ngay láºp tức khi bị phát hiện Ä‘ang ngắm nhìn vẻ đẹp rá»±c rỡ cá»§a chúng tôi
Há» tránh né, tá»± phác hoạ lại ngoại hình cá»§a chúng tôi trong má»™t cố gắng theo bản năng để không phải ý thức vá» vẻ rá»±c rỡ kia nữa – “Phá»›t lá»â€ cÅ©ng là má»™t “thú vui†đối vá»›i đầu óc con ngưá»i.
Váºy tại sao cô gái nà y lại nhìn được nhiá»u Ä‘iá»u như váºy?
Thầy Banner Ä‘i qua bà n chúng tôi. Tôi “sung sướng†hÃt thở luồng không khà ông vừa mang đến trước khi nó lại bị pha lẫn vá»›i mùi hương cá»§a Bella.
“Edward†Ông nhìn qua bảng đáp án cá»§a chúng tôi “Em không nghÄ© là bạn Isabella cÅ©ng cần phải sá» dụng kÃnh hiển vi?â€
“Bạn Bella†Tôi Ä‘Ãnh chÃnh ngay láºp tức “Thá»±c ra trong năm mẫu, bạn ấy đã là m đến ba mẫu đấyâ€
Thầy Banner ngá» vá»±c quay sang phÃa cô gái “Em đã từng là m thà nghiệm nà y rồi à ?â€
Tôi nhìn và bị thu hút bởi nụ cưá»i bẽn lẽn cá»§a cô ấy.
“Em không thá»±c táºp trên rá»… hà nhâ€
“Váºy là thá»±c táºp trên phôi nang cá»§a cá hồi trắng†Thầy Banner thăm dò
“Vâng ạâ€
Câu trả lá»i là m ông ngạc nhiên vì buổi thá»±c hà nh ngà y hôm nay cÅ©ng là giá» há»c nâng cao. Ông gáºt gù vá»›i cô gái “Váºy là ở Phoenix, em đã há»c chương trình nâng cao?â€
“Vâng ạâ€
Cô ấy đúng là má»™t ngưá»i thông minh. Nhưng giá» thì Ä‘iá»u nà y không còn là bất ngá» vá»›i tôi nữa.
“Tốt†Thầy Banner mÃm môi lại “Hai em cùng là m thà nghiệm thì sẽ tốt lắm đấyâ€
Thầy Banner vừa quay Ä‘i vừa lẩm bẩm “Những há»c sinh khác sẽ có cÆ¡ há»™i há»c há»i thêmâ€. Tôi không biết Bella có nghe thấy không, cô ấy lại tiếp tục vẽ những vòng tròn lên táºp giấy trước mặt.
Hai sÆ¡ suất trong vòng ná»a tiếng, tôi đã có má»™t mà n “thể hiện†quá tồi tệ. Dù không biết Bella Ä‘ang nghÄ© gì vá» tôi – cô ấy có sợ nhiá»u không, có nghi ngá» nhiá»u không - nhưng tôi biết mình cần phải tiến thêm bước nữa vá»›i ná»— lá»±c tạo ra ấn tượng má»›i nÆ¡i cô ấy. Má»™t Ä‘iá»u gì đó đẹp đẽ hÆ¡n để xoá Ä‘i những ký ức không hay vừa qua.
“Có tuyết, tháºt tệ, phải không? Tôi nói, lặp lại đỠtà i mà hà ng tá há»c sinh vừa thảo luáºn trong giỠăn
“Äúng là tệ tháºtâ€, cô ấy trả lá»i rồi nhìn tôi ngạc nhiên
Tôi cố gợi câu chuyện theo kiểu xã giao thông thưá»ng. Cô ấy chuyển đến từ má»™t nÆ¡i nhiá»u nắng và ấm áp – là n da cô ấy cÅ©ng phần nà o phản ánh Ä‘iá»u đó dù nó không há» bị bắt nắng - chắc chắn cô ấy không thÃch cái lạnh. Và còn sá»± va chạm vá»›i là n da băng giá cá»§a tôi vừa rồi nữa….
“Cô không thÃch lạnhâ€
“Cả ẩm ướt nữa†Bella đồng tình
“Váºy thì Fork không phải nÆ¡i sống là tưởng cho cô rồiâ€- Lẽ ra cô không nên đến đây . tôi muốn bồi thêm .Lẽ ra cô nên quay vá» cái nÆ¡i thuá»™c vá» cô ấy
Nhưng tôi cÅ©ng không chắc đó có phải Ä‘iá»u mình muốn không. Tôi có thể không khi nà o quên được mùi hương cá»§a Bella – chưa có sá»± đảm bảo nà o cho việc tôi sẽ không Ä‘i theo cô ấy để…. Nhưng mặt khác, nếu cô ấy dá»i Ä‘i, tâm tư cá»§a cô ấy sẽ mãi mãi là má»™t Ä‘iá»u bà ẩn đối vá»›i tôi. Má»™t câu đố chưa có lá»i giải.
“Anh không hình dung được đâu†Bella nói nhá», nhìn chằm chằm và o tôi trong giây lát
Câu trả lá»i cá»§a cô luôn là điá»u tôi không ngá» trước được. Nó là m tôi muốn há»i thêm nhiá»u câu há»i khác nữa
“Váºy tại sao cô lại chuyển đến đây?†Tôi há»i, chợt nháºn ra giá»ng Ä‘iệu cá»§a mình nghe như má»™t lá»i buá»™c tá»™i, không còn giống cuá»™c trò chuyện bình thưá»ng nữa.
“Việc nà y…phức tạp lắm!â€
Bella chá»›p mắt, dừng lại ở đó… Tôi như sắp nổ tung ra vì tò mò - sá»± hiếu kỳ cháy bá»ng y như cÆ¡n khát trong cổ. Tá»± nhiên tôi thấy việc thở dá»… dà ng hÆ¡n má»™t chút, chắc tại tôi đã quen dần vá»›i cảm giác Ä‘au đớn.“Tôi nghÄ© mình có thể lắng ngheâ€
Tôi cố nà i, hy vá»ng vẻ quan tâm chân thà nh sẽ khiến Bella mở lòng và trả lá»i bất cứ thắc mắc nà o cá»§a tôi - miá»…n tôi đủ “dÅ©ng khÆgạt phép lịch sá»± sang bên để tiếp tục những câu “thẩm vấn†như vừa rồi
Bella vẫn lặng lẽ nhìn xuống đôi bà n tay, thái độ đó là m tôi nôn nóng tá»›i mức chỉ muốn đưa tay ra nâng cằm cô ấy lên, xoay vá» phÃa mình để được nhìn và o mắt cô. Nhưng chạm và o là n da Bella má»™t lần nữa sẽ là việc cá»±c kỳ ngu ngốc - tháºm chà rất nguy hiểm.
Rồi cuối cùng cô ấy cũng ngước lên. Tôi nhẹ lòng khi được thấy lại cảm xúc trong đôi mắt nâu trong trẻo.
Bella nói nhanh trong hơi thở
“Mẹ tôi tái hônâ€
À..lại là chuyện muôn thuở cá»§a con ngưá»i, rất dá»… hiểu. Nhưng tôi thấy đôi mắt Bella thoáng buồn và nếp nhăn trên trán lại xuất hiện
“Thế thì có gì phức tạp?†Giá»ng tôi trở nên ân cần từ lúc nà o không hay. Ná»—i buồn cá»§a Bella đột nhiên khiến tôi thấy day dứt và bất lá»±c, tôi cứ ước mình là m được Ä‘iá»u gì đó cho cô – lại má»™t cÆ¡n “bốc đồng†kì cục nữa cá»§a tôi đây mà .
“Chuyện xảy ra khi nà o váºy?â€
“Tháng ChÃn năm ngoái†– cô ấy thở ra má»™t cách nặng ná». Tôi cứng ngưá»i lại khi hÆ¡i thở ấm áp cá»§a Bella phả lên mặt
“Và cô không thÃch ông ấy?†Tôi tranh thá»§ tìm hiểu
“Không, dượng Phil rất tốt†Bella Ä‘Ãnh chÃnh lại giả thuyết cá»§a tôi. Nụ cưá»i thoáng qua môi cô ấy “Dượng ấy quá trẻ, nhưng mà tốtâ€
Thông tin nà y không khớp chút nà o với những tưởng tượng tôi đang vẽ ra trong đầu
“Thế sao cô không sống chung vá»›i há»?†Tôi tò mò – phải thừa nháºn câu há»i nà y khiếm nhã là m sao.
“Dượng Phil Ä‘i đây Ä‘i đó nhiá»u. Dượng sống vá»›i trái bóng tròn mà †Nụ cưá»i rõ nét hÆ¡n trên môi Bella, cô ấy tá» vẻ thÃch thú vá»›i sá»± lá»±a chá»n nghá» nghiệp cá»§a dượng Phill
Không hiểu sao tôi cÅ©ng cưá»i theo. Hoà n toà n không phải vì tôi muốn là m cô ấy hà i lòng, chỉ đơn giản là nụ cưá»i cá»§a cô ấy khiến tôi vui theo – đó là má»™t sá»± đồng cảm
“Tôi đã nghe nói đến ông ấy chưa nhỉ?†Vừa há»i tôi vừa lướt qua trong đầu danh sách tên các cầu thá»§ chuyên nghiệp, không biết ai trong đó là dượng Phill cá»§a cô ấy
“Chắc là không đâu. Dượng chÆ¡i không xuất sắc lắm!†Lại má»™t nụ cưá»i nữa trên môi “Ông chỉ chÆ¡i ở đội nhá» thôi. Mà dượng chuyển câu lạc bá»™ liên tụcâ€
Không đầy má»™t giây, tua hết “bảng dữ liệu†trong đầu, tôi đã có danh sách những ngưá»i có thể là dượng Phill cô ấy vừa nhắc. Cùng lúc đó, tôi lại đưa ra má»™t giả thuyết khác:
“Thế nên mẹ gá»i cô đến đây để được Ä‘i cùng ông ấy?†Tôi thấy cách “tiếp cáºn†nà y giúp tìm được nhiá»u thông tin từ cô ấy hÆ¡n là đặt câu há»i trá»±c tiếp.
Bella hơi hất cằm lên, vẻ bướng bỉnh hiện rõ trên khuôn mặt
“Không, mẹ không gá»i tôi đến đây.†Giá»ng cô ấy có vẻ bá»±c bá»™i “Là tôi tá»± đến đấyâ€
Lần nà y thì tôi thá»±c sá»± “đầu hà ngâ€â€¦â€¦.không sao Ä‘oán được ý nghÄ©a cá»§a câu nói cÅ©ng như nguyên nhân phÃa sau vẻ há»n giáºn ấy.
Äà nh váºy…. cô gái nà y quả không dá»… Ä‘oán trước, hoà n toà n khác biệt vá»›i má»i ngưá»i. Giá» thì tôi tin chắc mùi hương đặc biệt và khả năng giấu kÃn ý nghÄ© không phải là những Ä‘iá»u khác thưá»ng duy nhất cá»§a Bella Swan
“Tôi không hiểu†Dù chẳng thÃch chút nà o nhưng tôi vẫn thú nháºn.
Bella thở dà i, nhìn tôi rất lâu – chưa có má»™t ngưá»i bình thưá»ng nà o nhìn tôi như thế…
“Ban đầu thì mẹ ở vá»›i tôi..nhưng mẹ luôn nhá»› dượng†Cô ấy chầm cháºm giải thÃch, giá»ng buồn man mác. “ Äiá»u đó khiến tôi không vui ..và tôi quyết định đến sống vá»›i Charlieâ€
Nếp nhăn trên trán cô ấy hằn rõ hơn
“Nhưng hiện giỠcô cũng đâu có vui?†Tôi khẽ nói, không cách nà o ngăn mình thôi đưa ra các giả định để lại được nghe cô ấy giãi bà y. Mà xét cho cùng, việc nà y vẫn nằm trong “hoạch định†ban đầu của tôi cơ mà .
“Thì sao?†Cô ấy nói như thể Ä‘iá»u đó không đáng để cân nhắc.
Không rá»i mắt khá»i Bella, tôi mÆ¡ hồ cảm thấy mình đã thắp được tia sáng đầu tiên soi thấu tâm hồn cô. Tôi nháºn ra trong cách cô ấy xếp bản thân mình giữa các Ä‘iá»u ưu tiên. Không giống như hầu hết má»i ngưá»i, nhu cầu cá»§a chÃnh bản thân mình được Bella xếp xuống dưới cùng.
Cô ấy luôn nghÄ© vì ngưá»i khác.“Tôi nghÄ© mình có thể lắng ngheâ€
Tôi cố nà i, hy vá»ng vẻ quan tâm chân thà nh sẽ khiến Bella mở lòng và trả lá»i bất cứ thắc mắc nà o cá»§a tôi - miá»…n tôi đủ “dÅ©ng khÆgạt phép lịch sá»± sang bên để tiếp tục những câu “thẩm vấn†như vừa rồi thân mình giữa các Ä‘iá»u ưu tiên. Không giống như hầu hết má»i ngưá»i, nhu cầu cá»§a chÃnh bản thân mình được Bella xếp xuống dưới cùng.
Cô ấy luôn nghÄ© vì ngưá»i khác.Khi tôi nháºn ra Ä‘iá»u nà y, đám mây huyá»n bà bao quanh “tâm trà bất khả xâm phạm†cá»§a Bella dần tan Ä‘i.
“Äiá»u đó không công bằng†Tôi nhún vai, cố tá» ra dá»ng dưng hòng che giấu sá»± hiếu kỳ sôi sục bên trong
Bella báºt cưá»i – tiếng cưá»i không có vẻ gì là vui sướng
“Äã có ai nói vá»›i anh câu nà y chưa? Cuá»™c sống vốn dÄ© không công bằngâ€
Tôi cÅ©ng muốn báºt cưá»i trước lá»i lẽ cá»§a cô ấy, nhưng trong lòng lại cảm thấy buồn rầu. Tôi đã biết Ãt nhiá»u vá» những bất công trên Ä‘á»i …
“Tôi tin là trước đây mình đã từng nghe qua ở đâu đóâ€
Thoáng vẻ bối rối, Bella đưa mắt nhìn tôi chăm chú, rồi chỉ trong phút chốc, ánh mắt lại tư lự xa xôi
“Là váºy đấy†cô ấy kết luáºn
Nhưng tôi chưa muốn dừng cuá»™c nói chuyện ở đây. Nếp nhăn giữa hai mắt cô ấy, dấu hiệu cá»§a sá»± phiá»n muá»™n – là m tôi day dứt không yên. Tôi muốn chạm tay và o để xóa nó Ä‘i. Nhưng tôi biết mình không được phép là m như váºy – chạm và o cô ấy sẽ gây ra nhiá»u nguy hiểm không lưá»ng trước được.
“Trông cô vui vẻ, yêu Ä‘á»i lắm†Tôi nói cháºm rãi vì còn Ä‘ang cân nhắc đến “giả thuyết†tiếp theo: “Nhưng tôi cuá»™c rằng cô đã phải chịu đựng nhiá»u hÆ¡n những gì cô thể hiện ra cho ngưá»i khác thấyâ€
Bella nhăn mặt và le lưỡi như má»™t cô bé con rồi quay Ä‘i. Chắc hẳn cô ấy không thÃch bị tôi Ä‘oán đúng, không thÃch bị ai đó nhìn ra ná»—i buồn cá»§a mình
“Thế tôi nói sai à ?â€
Bella hơi do dự một chút, rồi giả bộ như không nghe thấy
Cá» chỉ đó là m tôi báºt cưá»i “Tôi không nghÄ© là mình sai đâuâ€
“Vì sao anh lại quan tâm đến Ä‘iá»u đó?†cô ấy há»i trong lúc vẫn nhìn Ä‘i nÆ¡i khác
“Câu há»i hay đấy†Tôi thừa nháºn, tá»± nói vá»›i chÃnh mình hÆ¡n là đáp lá»i cô ấy
Bella rõ rà ng Ä‘ang sáng suốt hÆ¡n tôi. Cô ấy đã nhìn được mấu chốt cá»§a vấn đỠtrong khi tôi vẫn còn lòng vòng, mò mẫm các manh mối. Những vấn đỠrất con ngưá»i trong cuá»™c sống cá»§a cô ấy chẳng liên quan gì đến tôi, cả việc cô ấy nghÄ© gì cÅ©ng không liên quan. Nếu vá»›i là do bảo vệ bà máºt cá»§a gia đình thì cÅ©ng không nhất thiết phải tìm hiểu suy nghÄ© cá»§a con ngưá»i chi tiết đến thế
Tôi vốn dÄ© không có kinh nghiệm trong việc nói chuyện và đánh giá bằng trá»±c giá. Trước đây tôi thưá»ng dá»±a và o khả năng Ä‘á»c suy nghÄ© cá»§a mình. Giá» thì rõ là tôi không sâu sắc, nhạy bén như tôi tưởng
Bella thở dà i, cáu kỉnh nhìn lên bảng. Có gì đó rất khôi hà i trong vẻ chán nản cá»§a cô ấy. Cả tình huống hiện tại, cả cuá»™c nói chuyện nà y nữa…tất cả Ä‘á»u “khôi hà iâ€. Không ai phải chịu sá»± nguy hiểm từ tôi nhiá»u như cô gái nà y, - và o bất kì khoảnh khắc nà o, sá»± cuốn hút kì lạ cá»§a câu chuyện có thể khiến tôi quên mất việc ngừng thở. Và khi đã hÃt và o bằng mÅ©i, mùi hương ấy sẽ khiến tôi giết chết cô trước cả khi tôi kịp ý thức việc mình Ä‘ang là m – Còn cô thì lại Ä‘ang cáu kỉnh chỉ vì tôi không trả lá»i câu há»i.
“Tôi có là m cô bá»±c mình không?†Tôi há»i, không sao nhịn được cưá»i trước những Ä‘iá»u phi lÃ, ngá»› ngẩn nà y.
Bella định liếc qua tôi một cái nhưng ánh mắt bị ghim chặt lại bởi cái nhìn của tôi
“Không hẳn thế†cô ấy thổ lá»™ “Tôi bá»±c mình vá»›i chÃnh tôi nhiá»u hÆ¡n. Mặt tôi dá»… để lá»™ cảm xúc lắm nên ngưá»i ta dá»… dà ng Ä‘á»c được cảm nghÄ© cá»§a tôi. Mẹ thưá»ng gá»i tôi là quyển sách để mở cá»§a mẹâ€. Nói rồi cô ấy cau mà y vẻ bá»±c tức.
Tôi nhìn Bella kinh ngạc. Cô ấy không vui vì nghÄ© rằng tôi có thể nhìn thấy tâm tư cá»§a cô má»™t cách dá»… dà ng. Kì cục là m sao. Tôi thì trong suốt cuá»™c Ä‘á»i, chưa khi nà o phải tốn nhiá»u công sức đến như váºy để hiểu má»™t ngưá»i.- trong suốt sá»± tồn tại thì đúng hÆ¡n, “cuá»™c Ä‘á»i†không còn là từ chÃnh xác nữa, tôi đã không còn ‘cuá»™c Ä‘á»i†theo đúng nghÄ©a.
“Ngược lại thì có†tôi phản đối má»™t cách tháºn trá»ng, biết đâu lại có “cái bẫy†nà o ẩn sau mà tôi không nháºn ra. Tôi chợt thấy bá»±c mình vì cảm giác thấp thá»m :“Tôi thấy cô khó Ä‘oán lắmâ€
“Váºy thì anh là ngưá»i giá»i Ä‘oán suy nghÄ© cá»§a ngưá»i khác rồi†Bella nói. Trong chừng má»±c nà o đó thì cô ấy đã Ä‘oán đúng
“CÅ©ng thỉnh thoà ng thôi†Tôi cưá»i tháºt tươi, lần nà y để lá»™ cả hà m răng trắng bóng, sắc nhá»n hÆ¡n ngưá»i bình thưá»ng
Tôi biết như váºy là ngu ngốc, nhưng vẫn liá»u lÄ©nh là m để cảnh báo cô gái nà y - ngưá»i trong suốt cuá»™c nói chuyện đã vô tình nhÃch lại gần tôi lúc nà o không hay. Tất cả những dấu hiệu, cảnh báo mà trước đây rất hữu dụng trong việc là m má»i ngưá»i tránh xa chúng tôi thì bây giá» vô hiệu đối vá»›i cô ấy. Vá»›i trá»±c giác nhạy bén cá»§a mình và những Ä‘iểm khác thưá»ng đáng ngá» tôi thể hiện ra, Bella chắc chắn phải nháºn thấy dấu hiệu cá»§a nguy hiểm. Váºy tại sao cô ấy không có biểu hiện gì là khiếp sợ?
Tôi chưa kịp xem “cảnh báo†vừa rồi có tác dụng như mong đợi không thì thầy Banner yêu cầu cả lá»›p tráºt tá»±, Bella cÅ©ng quay lên bảng ngay láºp tức. Cô ấy có vẻ nhẹ ngưá»i khi cuá»™c nói chuyện bị cắt ngang, nên tôi Ä‘oán chắc cô ấy đã mÆ¡ hồ hiểu được Ä‘iá»u gì đó. Hy vá»ng đúng là thế.
Tôi nháºn ra sá»± say mê Ä‘ang lá»›n dần trong mình, dù cố gắng đến mấy cÅ©ng không cách nà o gạt bỠđược. Tôi không nên khám phá những Ä‘iểm thú vị cá»§a Bella Swan nữa. Nói đúng ra là cô ấy không nên cho tôi cÆ¡ há»™i đó.
Nhưng tôi lại khoắc khoải mong được chuyện trò vá»›i cô ấy. Tôi muốn biết nhiá»u hÆ¡n vá» mẹ cô, vá» cuá»™c sống cá»§a cô trước khi chuyển đến đây, tình cảm giữa cô vá»›i cha, và tất cả những Ä‘iá»u nhá» nhặt khác - miá»…n là chúng giúp tôi hiểu rõ hÆ¡n vá» tÃnh cách cá»§a cô ấy. Nhưng giây phút nà o tôi ở gần Bella cÅ©ng là má»™t nguy cÆ¡, cô ấy không đáng phải chịu nguy hiểm như thế
Má»™t cách lÆ¡ đãng Bella hất mái tóc dà y ra sau đúng và o lúc tôi cho phép mình hÃt thêm không khÃ, mùi hương đặc biệt cá»§a cô ấy cuá»™n lên như cÆ¡n sóng áºp và o ngưá»i tôi
Cảm giác lại y như lần đầu – Ná»—i Ä‘au đớn cá»§a cÆ¡n khát bùng lên trong cổ là m tôi choáng váng. Tôi lại phải nÃu lấy bà n để giữ mình ngồi yên tại chá»—. Nhưng lần nà y tôi có vẻ kiá»m chế tốt hÆ¡n, chà Ãt tôi cÅ©ng không là m vỡ mặt dưới cá»§a bà n như lần trước. Con quái váºt gầm gừ trong tôi nhưng không là m gì được. Nó đã bị kiá»m giữ chặt chẽ, trong lúc nà y.
Tôi ngừng thở và nghiêng ngưá»i ra xa hết mức
Không được, tôi phải ngừng khám phá những Ä‘iá»u thú vị từ cô ấy. Cô ấy cà ng hấp dẫn đối vá»›i tôi bao nhiêu thì tôi cà ng nguy hiểm đối vá»›i cô ấy bấy nhiêu. Tôi đã mắc hai sai lầm nhá» ngà y hôm nay. Ai biết được có lần thứ ba hay không? và lúc ấy còn là sai lầm nhá» nữa không?
Cùng lúc chuông hết giá» vang lên, tôi lao ngưá»i ra khá»i lá»›p – dù biết hà nh động đó sẽ phá huá»· ấn tượng lịch thiệp vừa tạo dá»±ng được trong giá» há»c. Nhưng tôi cần không khà trong là nh, ẩm ướt ngoà i trá»i – như má»™t loại tinh dầu xoa dịu ná»—i Ä‘au đớn. Tôi bước vá»™i vã để gia tăng khoảng cách vá»›i cô gái - cà ng xa cà ng tốt.Emmett Ä‘ang đứng đợi tôi ngoà i cá»a lá»›p há»c tiếng Tây Ban Nha. Anh ấy nháºn ra ngay vẻ mặt mất bình tÄ©nh cá»§a tôi.
“Má»i chuyện sao rồi?†Emmett cảnh giác
“Không có ai bị chết†Tôi lầm bầm
“Chắc phải có gì đó. Khi mình thấy Alice lao qua đây lúc cuối giá», mình nghÄ© ….â€
Khi chúng tôi cùng bước và o lá»›p, tôi nhìn thấy trong đầu Emmett hình ảnh những việc vừa xảy ra: Từ cánh cá»a để mở cá»§a lá»›p há»c trước, Emmett thấy Alice mặt không cảm xúc, Ä‘ang phăm phăm xuyên qua khoảng sân để đến khu thà nghiệm. Tôi thấy cả mong muốn được Ä‘i cùng Alice cá»§a Emmett, nhưng rồi anh ấy quyết định ở lại lá»›p vì nếu Alice cần sá»± giúp đỡ, cô ấy sẽ đỠnghị
Ngồi sụp xuống ghế, tôi nhắm mắt lại trong nỗi kinh hoà ng và cảm giác cay đắng
“Em không nháºn ra rằng mình đã gần là m việc đó……không nghÄ© mình đã chuẩn bị giết cô ấy….em không ngá» má»i việc tồi tệ đến thế†Tôi thì thầm
“Äâu có tệ đến váºy†Emmett há»i lại cho chắc “Không có ai bị giết, phải không?â€
“Không†Tôi nói qua hà m răng nghiến chặt “Lần nà y thì khôngâ€
“Có thể lần sau má»i việc sẽ dá»… dà ng hÆ¡nâ€
“Chắc chắnâ€
“Hoặc có thể lần sau em sẽ giết cô ta†Emmett nhún vai “Em không phải là ngưá»i duy nhất vướng phải rắc rối kiểu nà y. Sẽ không ai lên án em quá mức đâu. Thỉnh thoảng vẫn có những ngưá»i quá “thÆ¡m†như váºy.. Anh thá»±c sá»± ấn tượng vì em đã chịu được đến bây giỠđấyâ€
“Anh không an á»§i em được đâu, Emmettâ€
Tôi thấy ghê sợ vá»›i sá»± “thông cảm†cá»§a Emmett vá» việc tôi giết Bella Swan, như thể Ä‘iá»u đó trước sau gì cÅ©ng xảy ra.
Cô ấy có lỗi gì đâu khi sở hữu một mùi hương quyến rũ?
“Anh hiểu chuyện nà y vì nó đã xảy ra vá»›i anh “ Emmett hồi tưởng lại, kéo tôi cùng anh quay lại ná»a thế ká»· trước, trên con đưá»ng thôn quê lúc chạng vạng, nÆ¡i má»™t phụ nữ trung niên Ä‘ang cất quần áo khô từ chiếc dây phÆ¡i mắc giữa hai cây táo. Mùi táo thÆ¡m ngà o ngạt trong không khÃ. Vụ thu hoạch đã kết thúc, những trái táo bị loại vương vãi trên mặt đất, mùi hương thoát ra từ những vết nứt trên trái táo hoà lẫn vá»›i mùi tươi non cá»§a cánh đồng cá» má»›i cắt hai bên đưá»ng. Emmett Ä‘i trên con đưá»ng là ng đó nhưng không để tâm đến ngưá»i phụ nữ, anh ấy Ä‘ang nghÄ© vá» Rosaline. Bầu trá»i phÃa trên dần chuyển mà u tÃm thẫm, ráng chiá»u phá»§ và ng những ngá»n cây ở phÃa tây. Emmett sẽ tiếp tục Ä‘i thÆ¡ thẩn và không có Ä‘iá»u gì đáng nhá»› vá» buổi chiá»u tối nà y, nếu không có cÆ¡n gió bất ngá» áºp đến là m những mảnh áo trắng trên dây phÆ¡i bay phần pháºt như cánh buồm, và thổi mùi hương cá»§a ngưá»i phụ nữ kia vá» phÃa Emmett.
“Ôi†Tôi rên rỉ không thà nh tiếng, cảm giác vá» cÆ¡n khát cá»§a chÃnh mình trá»—i dáºy
“Anh biết…anh đã không chịu nổi quá ná»a giây.. tháºm chà không há» nghÄ© gì đến việc kiá»m chếâ€
Những hình ảnh đó tái hiện trong đầu Emmett rõ rà ng tới mức tôi không sao chịu đựng nổi
Tôi đứng phắt dáºy, hà m răng nghiến chặt như muốn nghiá»n nát cả sắt thép
“Esta bien, Edward?†Senora Goff giáºt bắn ngưá»i vì cỠđộng bất ngá» cá»§a tôi. Nhìn và o gương mặt chÃnh mình trong đầu cô, tôi biết mình Ä‘ang cá»±c kì bất thưá»ng.
“Me perdona†Tôi trả lá»i trong lúc đâm bổ tá»›i cá»a lá»›p
“Emmett – por favour puedas tu ayuda a tu hermano?†Cô ấy há»i Emmett, vẻ bất lá»±c khi nhìn tôi lao ra khá»i lá»›p há»c
“Vâng ạ†Tôi nghe tiếng Emmett trả lá»i và anh ấy đã ở ngay phÃa sau
Emmett đuổi kịp tôi ở góc xa của toà nhà , khoác tay lên vai tôi.
Tôi gạt anh ấy ra – cú gạt sẽ là m gãy xương tay cá»§a má»™t ngưá»i bình thưá»ng
“Xin lá»—i nhé Edwardâ€
â€œÄÆ°á»£c rồi†Tôi hÃt đầy lồng ngá»±c bầu không khà trong là nh để rá»a sạch những thứ còn ám ảnh trong đầu và vương vấn trong phổi.
“Còn tồi tệ hÆ¡n cả lần trước đây cá»§a anh cÆ¡ à ?â€
“Tệ hÆ¡n, Emmett, tệ hÆ¡n nhiá»uâ€
Anh ấy im lặng trong giấy lát
“Có thể….â€
“Không đâu…..sẽ không thể tốt đẹp hÆ¡n nữa em chưa quyết định được dứt khoát. Anh quay lại lá»›p há»c Ä‘i Emmett, em muốn ở má»™t mình.â€
Emmett quay Ä‘i, không nghÄ©, cÅ©ng không nói bất cứ diá»u gì, bước nhanh vá» phÃa lá»›p há»c. Anh ấy có thể nói vá»›i giáo viên tiếng Tây Ban Nha là tôi bị mệt, tôi Ä‘ang căng thẳng, hoặc tôi Ä‘ang nổi cÆ¡n thèm máu cá»§a má»™t con ma cà rồng. Anh ấy muốn dùng là do nà o cÅ©ng được vì có lẽ tôi sẽ không bao giá» quay lại trưá»ng nữa….có lẽ tôi phải bá» Ä‘i.
Tôi quay ra xe ô tô để đợi buổi há»c kết thúc. Lại má»™t lần nữa tôi phải “ẩn trốnâ€
Lẽ ra tôi nên táºn dụng thá»i gian nà y để quyết định, hoặc chà Ãt cÅ©ng tìm cách giải quyết vấn đỠcá»§a mình, nhưng…như má»™t ngưá»i nghiện, tôi lại thấy mình Ä‘ang tìm kiếm giữa vô và n ý nghÄ© Ä‘ang rầm rì khắp nÆ¡i trong trưá»ng há»c. Hai “tiếng nói†quen thuá»™c nổi lên, nhưng lúc nà y tôi không hứng thú vá»›i các dá»± Ä‘oán tương lai cá»§a Alice hay những than phiá»n cá»§a Rosaline. Tôi dá»… dà ng tìm được Jessica, tiếc là cô ta không ở bên Bella nên tôi lại tiếp tục tìm. à nghÄ© cá»§a Mike Newton thu hút sá»± chú ý cá»§a tôi…và tôi đã tìm thấy Bella, trong phòng thể dục cùng vá»›i Mike. Cáºu ta Ä‘ang không vui vì việc tôi trò chuyện vá»›i Bella suốt giá» sinh há»c .
Mình chưa từng thấy anh ta thá»±c sá»± nói chuyện vá»›i ai quá má»™t từ. Chắc chắn anh ta phải thấy Bella hấp dẫn lắm đây. Mình không thÃch cách anh ta nhìn cô ấy. Nhưng cô ấy cÅ©ng không tá» ra hứng thú vá»›i anh ta. Cô ấy đã nói gì nhỉ?Không hiểu Ä‘iá»u gì đã xảy ra vá»›i anh ta và o thứ hai tuần trước? Hoặc gì đó đại loại thế…chẳng có vẻ là cô ấy Ä‘ang quan tâm. Äó chắc không phải là cuá»™c nói chuyện thú vị gì….â€
Anh ta tá»± nói vá»›i mình, tá» ra lạc quan, phấn khởi vá»›i ý nghÄ© Bella không thÃch thú gì khi phải tiếp xúc vá»›i tôi. Tôi không thèm nghe nữa vì nó là m tôi bá»±c mình
Vá»›i tay báºt má»™t đĩa nhạc chát chúa, tôi vặn âm lượng to tá»›i mức những “giá»ng nói†trong đầu bị tiếng nhạc át Ä‘i. Tôi phải cố lắm má»›i táºp trung được và o âm nhạc và không quay lại vá»›i ý nghÄ© cá»§a Mike Newton để dò xét cô gái tháºt thà , cả tin kia nữa
Nhưng tôi vẫn “gian láºn†được chút thá»i gian lúc gần hết giá» bằng cách “thuyết phục†mình: đây không phải là sá»± “dò xét†– đây chỉ là sá»± “chuẩn bị trước tình huống†mà thôi. Vá»›i là do không muốn bị bất ngá» khi chạm mặt cô ấy, tôi “cần†phải theo dõi để biết chÃnh xác lúc nà o cô ấy ra khá»i phòng thể dục, lúc nà o cô ấy xuống đến bãi đỗ xe….
Và khi há»c sinh bắt đầu rá»i phòng thể dục…. Tôi bước ra ngoà i chiếc Volvo, không hiểu sao mình lại là m thế. Mưa Ä‘ang rÆ¡i nặng hạt nhưng tôi mặc cho nước mưa thấm đẫm trên tóc.
Có phải tôi muốn Bella nhìn thấy tôi Ä‘ang ở đây? Và hy vá»ng cô ấy sẽ đến nói chuyện vá»›i tôi? Trá»i đất….tôi Ä‘ang là m gì thế nà y?
Dù biết hà nh động như váºy là ngá»› ngẩn và đã cố “thuyết phục†mình quay và o xe nhưng sao tôi vẫn cứ đứng yên tại chá»—?
Tôi khoanh tay trước ngá»±c, hÃt và o những hÆ¡i ngắn khi thấy Bella Ä‘ang chầm cháºm Ä‘i vá» phÃa mình, miệng cô ấy xịu xuống khi đến chá»— ngoặt. Bella không nhìn thấy tôi. Thỉnh thoảng cô ấy nhìn lên trá»i mù sương rồi nhăn mặt khó chịu
Tôi vô cùng thất vá»ng khi Bella đã tá»›i chá»— đỗ xe trước khi nhìn thấy tôi. Nếu thấy tôi, liệu cô ấy có đến nói chuyện? Hay tôi có nên bắt chuyện vá»›i cô ấy không?
Bella chui và o chiếc xe tải Chevy mà u đỠđã cÅ© mèm - đống kim loại nà y chắc phải nhiá»u tuổi hÆ¡n cả bố cô. Tôi xem cô ấy khởi động xe - tiếng “gầm rống†cá»§a cái động cÆ¡ cà tà ng vang lên át cả tiếng những chiếc xe khác trong bãi. Bella vá»›i tay báºt hệ thống sưởi ngay láºp tức – cái lạnh là m cô ấy khó chịu. Dùng ngón tay rÅ© rÅ© tóc, chắc Bella hy vá»ng hÆ¡i nóng từ máy sưởi sẽ hong khô mái tóc cá»§a cô ấy. Tôi thá» tưởng tượng xem trong cabin cá»§a chiếc xe tải kia sẽ có mùi như thế nà o, nhưng tôi vá»™i xua ý nghÄ© đó Ä‘i tháºt nhanh.
Bella nhìn quanh để tìm chá»— lùi xe, và cuối cùng cô ấy cÅ©ng nhìn vá» phÃa tôi – cái nhìn diá»…n ra trong vòng ná»a giây. Trước khi Bella ngoảnh mặt Ä‘i và cho xe lùi, tôi chỉ kịp nhìn thấy trong mắt cô sá»± ngạc nhiên. Rồi tiếng phanh kêu rÃt lên má»™t cái, phần Ä‘uôi cá»§a chiếc xe tải chỉ cách chiếc xe cá»§a Erin Teatuges má»™t centimet.
Bella nhìn và o gương chiếu háºu, vẻ chán nản, má»™t chiếc xe khác tranh thá»§ vượt lên. Lần thứ hai nà y cô ấy kiểm tra trước sau cẩn thẩn rồi má»›i quà nh xe - vẻ tháºn trá»ng đó là m tôi phá ra cưá»i. Có vẻ như cô ấy nghÄ© mình rất nguy hiểm trong chiếc xe tải “già yếu†đó.
Khi Bella lái xe qua chá»— tôi, mắt dán chặt và o con đưá»ng phÃa trước, tôi không sao nhịn được cưá»i vì ý nghÄ© cô ấy mà cÅ©ng có thể gây "nguy hiểm" cho ngưá»i khác.
Tà i sản của Maya
Last edited by khungcodangcap; 18-03-2009 at 01:53 AM .
07-04-2009, 10:50 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Source: asia-media.vn
Chương 3: Chuyện lạ
Thá»±c tế là tôi không khát nhưng tôi vẫn quyết định Ä‘i săn tối nay – má»™t đỠphòng nhá» dù biết nó cÅ©ng chẳng Ãch gì lắm
Lần nà y Carlisle đi cùng tôi, từ khi trở vỠtừ Denali tôi chưa có cơ hội nà o ở riêng cùng ông. Khi chúng tôi lướt đi trong khu rừng tối đen, tôi thấy ông vẫn đang suy nghĩ vỠviệc ra đi vội vã của tôi tuần trước
Nhìn và o kà ức cá»§a Carlisle, tôi thấy lại bá»™ mặt Ä‘ang nhăn nhúm trong ná»—i tuyệt vá»ng vô bá» cá»§a chÃnh mình, thấy cả sá»± sá»ng sốt cÅ©ng như vẻ lo lắng khôn cùng trên nét mặt ông:
“Edward?â€
“Con phải Ä‘i đây Carlisle. Äi ngay bây giá»â€
“Chuyện gì đã xảy ra váºy?â€
“Không…Chưa… Nhưng nó sẽ xảy ra nêú con ở lạiâ€
Ông đưa tay vá» phÃa tôi và tôi biết mình đã là m ông Ä‘au lòng khi co rúm ngưá»i lại để tránh
“Ta không hiểuâ€
“Bố đã bao giá»â€¦Ä‘ã có lúc nà o…â€
Tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i thở sâu, nháºn ra ánh mắt hoang dại cá»§a chÃnh mình phản chiếu trong sá»± lo âu cá»§a ông
“Bố đã bao giá» thấy má»™t ngưá»i có mùi thÆ¡m hấp dẫn hÆ¡n tất cả những ngưá»i khác chưa?†“HÆ¡n rất nhiá»uâ€
“Ồâ€
Tôi chỉ muốn giấu mặt đi vì xấu hổ khi biết ông đã hiểu. Mặc cho thái độ muốn “trốn tránh†của tôi, ông lại gần bên, đặt tay lên vai tôi.
“Con trai ạ, cứ là m bất cứ việc gì con cho là tốt nhất để vượt qua chuyện nà y. Ta sẽ rất nhá»› con. Xe cá»§a ta có thể chạy nhanh hÆ¡n, con lấy mà điâ€
Lúc nà y ông đang băn khoăn liệu việc ông để tôi đi tuần trước có đúng không, sự thiếu tin tưởng của ông đối với tôi lúc đó có là m tổn thương tôi không?
“Không đâu bố†Tôi nói khi vẫn Ä‘ang chạy “Äó chÃnh là những gì con cần đấy. Nếu bố bảo con ở lại, chắc chắn con sẽ phụ lòng tin cá»§a bố thôiâ€
“Ta rất buồn vì những gì con Ä‘ang phải chịu đựng, Edward. Nhưng con nên là m tất cả để không hại đến tÃnh mạng cá»§a cô bé nhà Swan, tháºm chà nếu việc đó khiến con phải rá»i xa chúng ta má»™t lần nữa.â€
“Con biết, con biết mà bốâ€
“Nhưng tại sao con lại quay vá»? Con thừa biết là ta vui mừng thế nà o khi có con ở đây, nhưng nếu cảm thấy quá khó khăn….â€
“Vì con không thÃch cảm giác mình là kẻ hèn nhát†Tôi thú nháºn
Chúng tôi Ä‘i cháºm lại - chỉ như những ngưá»i Ä‘ang luyện táºp môn chạy bá»™ trong đêm tối
“Nhưng như thế thì tốt hÆ¡n là đặt cô bé và o tình huống nguy hiểm. Chỉ má»™t hoặc hai năm nữa thôi, cô bé sẽ chuyển Ä‘iâ€
“Bố nói đúng, con biết Ä‘iá»u đóâ€
Không hiểu sao những lá»i ông vừa nói không là m tôi thấy nhẹ nhõm, mà ngược lại nó khiến tôi cà ng lo âu khắc khoải hÆ¡n. Cô ấy sẽ chuyển Ä‘i trong vòng 1 hoặc 2 năm nữa sao…
Carlisle dừng lại và tôi cũng dừng theo. Ông quay sang đoán chừng thái độ của tôi
“Nhưng con không định bá» Ä‘i phải không?â€
Tôi cúi gằm mặt xuống
“Do lòng kiêu hãnh phải không, Edward? Äâu có gì mà con phải hổ thẹn?â€
“Không, không phải lòng kiêu hãnh khiến con tiếp tục ở lại đây đâu. Hiện tại không phải như váºyâ€
“Hay là con chưa nghĩ ra nơi nà o để đi?’
Tôi cưá»i nhẹ “Không ạ. Nếu con quyết định Ä‘i thì những Ä‘iá»u đó chẳng có nghÄ©a là gìâ€
“Nếu phải Ä‘i, đương nhiên chúng ta sẽ Ä‘i cùng con. Chỉ cần con lên tiếng. Con đã từng phải chuyển Ä‘i vì những ngưá»i khác mà không kêu ca, than phiá»n gì . Lần nà y má»i ngưá»i sẽ sẵn lòng là m Ä‘iá»u đó vì con.
Tôi nhướng mà y lên vẻ hoà i nghi
Carlisle cưá»i “Ta biết, Roseline có thể không hà i lòng…. nhưng nó còn nợ con Ä‘iá»u đó mà . Rá»i khá»i đây lúc nà y – khi chưa có Ä‘iá»u đáng tiếc gì xảy ra - sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u việc rá»i Ä‘i sau khi đã có ai đó bị mất mạngâ€.
Tôi do dá»± trước những lá»i Carlisle nói
“Vâng†tôi đồng ý, giá»ng khà n Ä‘i
“Nhưng có vẻ con không có ý định bá» Ä‘i?â€
Tôi thở dà i “Có lẽ váºyâ€
“Äiá»u gì giữ con lại đây váºy Edward? Ta không sao hiểu đượcâ€
“Con không biết phải giải thÃch thế nà o nữa†Ngay cả vá»›i chÃnh mình, tôi cÅ©ng thấy mÆ¡ hồ lắm
Carlisle quan sát cảm xúc trên khuôn mặt tôi hồi lâu
“Dù ta chưa hiểu được nguyên nhân, nhưng nếu con muốn ta sẽ tôn trá»ng sá»± riêng tư cá»§a conâ€
“Cảm Æ¡n. Bố tháºt rá»™ng lượng khi là m thế, trong khi con lại luôn “xâm phạm†điá»u riêng tư cá»§a má»i ngưá»i†Trừ má»™t ngoại lệ duy nhất. Nhưng có phải tôi cÅ©ng Ä‘ang tìm cách lấy Ä‘i Ä‘iá»u đó từ cô ấy?
“Chúng ta Ä‘á»u có những táºt xấu†Carlisle cưá»i sảng khoái “Phải thế không?â€
Ông chợt phát hiện ra mùi hương cá»§a những con nai. Vá»›i tôi lúc nà y, tháºt khó để tìm lại sá»± nhiệt tình cho cuá»™c săn, kể cả dưới Ä‘iá»u kiện tốt nhất mùi hương vẫn kém hấp dẫn Ä‘i nhiá»u. Hiện tại, vá»›i những kà ức vá» mùi vị máu cá»§a cô ấy trong đầu, mùi hương nà y là m tôi buồn nôn
“Bắt đầu nà o†Tôi thở dà i và lao theo dù biết việc ép mình uống tháºt nhiá»u máu sẽ chẳng giúp được tôi bao nhiêu
Chúng tôi cùng chuyển sang tư thế chuẩn bị săn và để cho mùi hương không mấy hấp dẫn kia kéo chúng tôi tiến vá» phÃa trước trong yên lặng
Trá»i lạnh hÆ¡n khi tôi và Carlisle quay vá» nhà . Tuyết lúc trước tan ra thì giỠđã đóng băng trở lại, như má»™t lá»›p kÃnh trong suốt bao phá»§ lên vạn váºt - từ những chiếc lá thông cho đến những cây dương xỉ Ä‘á»u bị lá»›p băng má»ng phá»§ kÃn
Trong khi Carlisle Ä‘i thay đồ chuẩn bị cho ca là m việc sá»›m ở bệnh viện, tôi vẫn ngồi lại bên bá» sông để đợi mặt trá»i má»c
Lúc nà y tôi đã “no nê†vì lượng máu lá»›n hiện có trong ngưá»i nhưng tôi biết khi ngồi cạnh cô, sá»± “no đủ†nà y cÅ©ng không phát huy nhiá»u tác dụng!
Ngồi lặng lẽ nhìn mặt nước sông tối đen dưới lớp băng, tôi thấy mình lạnh lẽo và vô cảm y như phiến đá tôi đang ngồi lên đây
Carlisle đã đúng. Tôi nên rá»i khá»i Forks. Những ngưá»i còn lại sẽ nghÄ© ra câu chuyện hợp lý cho sá»± vắng mặt cá»§a tôi, chuyển sang há»c tại Châu Âu chẳng hạn, hoặc Ä‘i thăm há» hà ng ở xa – đúng kiểu ý thÃch bồng bá»™t cá»§a tuổi trẻ. Không thiếu gì là do, và cÅ©ng không ai tìm hiểu sâu là m gì
Chỉ cần má»™t hoặc hai năm rồi cô ấy sẽ rá»i khá»i đây. Cô ấy phải tiếp tục cuá»™c sống cá»§a mình, há»c lên đại há»c, trưởng thà nh, bắt đầu Ä‘i là m, rồi cưới ngưá»i nà o đó. Tôi có thể tưởng tượng ra Ä‘iá»u nà y – Bella trong bá»™ váy cô dâu mà u trắng, khoác tay cha bước và o nhà thá»..
Tháºt kì lạ là tôi thấy Ä‘au nhói trong lòng khi nghÄ© tá»›i hình ảnh đó. Không hiểu nổi mình nữa! Tôi Ä‘ang ghen tức ư? ghen tức vì cô ấy sẽ có má»™t tương lai mà tôi không bao giá» có nữa? Nhưng đâu phải váºy. Những con ngưá»i xung quanh tôi ai chẳng có má»™t tương lai như thế đợi sẵn – tôi có bao giá» ghen tức vá»›i hỠđâu?
Tôi nên dá»i Ä‘i vì an toà n và vì tương lai cá»§a cô ấy – đó là việc cần phải là m. Carlisle luôn có những lá»±a chá»n đúng đắn, tôi nên nghe theo ông.
Mặt trá»i Ä‘ang lên sau lá»›p mây dà y đặc, thứ ánh sáng nhà n nhạt soi và o những mảng băng và là m chúng phát sáng lóng lánh
Thêm má»™t ngà y nữa thôi – tôi quyết định. Tôi sẽ gặp cô ấy thêm má»™t lần nữa. Và tôi sẽ có "cÆ¡ há»™i" nói vá» việc nà y - đỠcáºp tá»›i sá»± vắng mặt sắp tá»›i cá»§a tôi, “mở mà n†cho câu chuyện sắp được dá»±ng lên…
Má»i việc sẽ cà ng phức tạp. Tôi miá»…n cưỡng thừa nháºn mình Ä‘ang kiếm cá»› để được ở lại - rồi từ má»™t ngà y tôi sẽ kéo dà i thà nh hai ngà y, ba ngà y, bốn ngà y,….Nhưng đây là việc cần phải là m. Tôi biết mình nên tin và o lá»i khuyên cá»§a Carlisle. Và tôi cÅ©ng biết tôi Ä‘ang quá mâu thuẫn để tá»± mình đưa ra quyết định đúng đắn
Quá mâu thuẫn. Cái mong muốn ở lại nà y có bao nhiêu phần trăm xuất phát từ nỗi tò mò ám ảnh tôi, bao nhiêu phần trăm từ sự thèm khát không được thoả mãn?
Tôi quay và o nhà để thay đồ đến trưá»ng
Alice đang ngồi đợi tôi ở đầu cầu thang tầng ba
“Anh lại chuẩn bị bá» Ä‘i đấy à ?†cô ấy lên tiếng “buá»™c tá»™iâ€
Tôi thở dà i và gáºt đầu
“Em không nhìn được anh sẽ Ä‘i đâu lần nà yâ€
“Anh còn chưa biết mình sẽ đi đâu†Tôi nói khẽ
“Em muốn anh ở lạiâ€
Tôi lắc đầu
“Thế thì Jazz và em sẽ Ä‘i cùng anh nhé?â€
“Má»i ngưá»i cần em ở đây hÆ¡n, đặc biệt là khi anh không còn ở đây để “trông chừng†nữa. Và hãy nghÄ© tá»›i Esme. Em có thể cùng lúc lấy Ä‘i ná»a gia đình cá»§a bà sao?’
“Anh Ä‘i cÅ©ng sẽ là m cho mẹ buồnâ€
“Anh biết. Và đấy là là do tại sao em phải ở lạiâ€
“Má»i việc ở đây sẽ không còn giống như khi có anh nữa. Em biết chắc như váºyâ€
“Anh biết nhưng đó là điá»u cần là m mà emâ€
“Ở đây có nhiá»u Ä‘iểm đúng, nhưng cÅ©ng có nhiá»u Ä‘iểm không đúng, phải không anh?â€
Trong má»™t khoảnh khắc ngắn ngá»§i, Alice chìm và o hình ảnh cá»§a tương lai, tôi cÅ©ng dõi theo những hình ảnh không rõ rà ng xoay tÃt trong đầu cô ấy. Tôi nhìn thấy chÃnh mình trong bóng tối kì lạ, không phân biệt được – khung cảnh má» mịt, mÆ¡ hồ. Và rồi, đột nhiên, da tôi phát sáng lấp lánh dưới ánh mặt trá»i trên má»™t bãi cá» nhá». Chá»— nà y thì tôi biết. Còn có má»™t hình dáng bên đồng cá» cùng tôi, nhưng cÅ©ng quá mÆ¡ hồ để nháºn ra là ai. Những hình ảnh rung lên rồi biến mất như hà ng triệu lá»±a chá»n nho nhá» sắp xếp lại tạo thà nh tương lai
“Anh không nắm bắt được nhiá»u lắm†Tôi bảo Alice khi má»i hình ảnh đã trở nên tối Ä‘en
“Em cÅ©ng thế. Dá»± định cá»§a anh cứ thay đổi liên tục nên em không thể theo kịp. Nhưng em nghĩ…â€
Cô ấy dừng lại, đẩy qua cho tôi hà ng loạt những hình ảnh gần đây. Chúng Ä‘á»u có Ä‘iểm chung là mÆ¡ hồ không rõ rà ng
“Em nghÄ© có Ä‘iá»u gì đó Ä‘ang thay đổi†Alice nói thà nh tiếng “Cuá»™c sống cá»§a anh có vẻ Ä‘ang đứng trước má»™t bước ngoặtâ€
Tôi cưá»i phá lên “Còn em lúc nà y thì Ä‘ang nói y như má»™t dân gÃpxi ở lá»… há»™i các ni van ấyâ€
Alice lè lưỡi trêu tôi.
“Ngà y hôm nay má»i việc vẫn ổn phải không?†Tôi há»i Alice, đột nhiên thấy hÆ¡i lo lắng
“Vâng ạ. Em không thấy anh giết ai trong ngà y hôm nay đâu†Alice “đảm bảoâ€
“Cảm Æ¡n em nhéâ€
“Anh và o thay đồ Ä‘i. Em sẽ không nói vá»›i ai vá» việc anh ra Ä‘i. Em để anh tá»± nói vá»›i há» khi đã sẵn sà ngâ€
Cô ấy đứng lên và lướt xuống cầu thang nhanh như má»™t mÅ©i tên, vai hÆ¡i co lại. “Em sẽ nhá»› anh lắm đóâ€
Tôi biết khi rá»i khá»i đây mình cÅ©ng sẽ rất nhá»› cô ấy.
Má»i ngưá»i hầu như im lặng suốt chặng đưá»ng đến trưá»ng,
Jasper biết Alice Ä‘ang có Ä‘iá»u lo lắng nhưng cô ấy không nói ra nghÄ©a là cÅ©ng không nên gạn há»i. Emmett và Rosaline gần như lãng quên tất cả vá»›i những giây phút cá»§a riêng há», đắm Ä‘uối trong mắt nhau. Ai chẳng biết há» yêu nhau quên mình tá»›i mức nà o nhưng tôi cứ thấy vẻ âu yếm thái quá đó có phần hÆ¡i lố bịch. Hay do tôi là ngưá»i duy nhất còn cô đơn nên có cái nhìn quá “chua cay†chăng? Thỉnh thoảng vẫn có những ngà y tôi cảm thấy khó khăn vô cùng khi phải chung sống vá»›i ba cặp đôi hoà n hảo nà y. Hôm nay cÅ©ng là má»™t ngà y như thế
Có lẽ há» sẽ hạnh phúc hÆ¡n khi không bị tôi quẩn quanh – ngưá»i giỠđây lúc nà o cÅ©ng cáu bẳn, khó tÃnh như má»™t ông giÃ
Không khó khăn gì để biết việc đầu tiên tôi là m khi và o tá»›i trưá»ng là tìm kiếm cô ấy, nhưng chỉ là tôi muốn chuẩn bị sẵn tinh thần cho mình mà thôi. ChÃnh xác là như thế!
Tôi Ä‘ang rất lúng túng vì toà n bá»™ thế giá»›i đột nhiên chẳng còn gì có ý nghÄ©a ngoà i cô ấy – cuá»™c sống cá»§a tôi giỠđây táºp trung quanh cô, chứ không còn táºp trung quanh chÃnh tôi nữa
DÄ© nhiên Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không quá khó hiểu, sau tám mươi năm vá»›i những ngà y nối đêm lặp Ä‘i lặp lại trong nhà m chán thì bất kì thay đổi nà o cÅ©ng trở thà nh cuốn hút như váºy.
Bella chưa tá»›i, nhưng tôi đã nghe thấy tiếng nổ như sấm rá»n cá»§a động cÆ¡ chiếc xe tải từ đằng xa. Tôi đứng tá»±a lưng và o xe chỠđợi. Alice đứng lại cùng tôi trong khi những ngưá»i khác đã Ä‘i thẳng và o trong. HỠđã quá ngán ngẩm vá»›i thái độ lầm lì, lãnh đạm cá»§a tôi - và không tà i nà o hiểu nổi tại sao má»™t ngưá»i bình thưá»ng có thể thu hút tôi lâu đến thế, cho dù ngưá»i ấy có mùi thÆ¡m hấp dẫn đến mức nà o.
Từ xa tôi nhìn thấy Bella Ä‘ang chầm cháºm lái xe tá»›i, mắt cô ấy chăm chú nhìn đưá»ng, tay giữ chặt vô lăng. Hình như có Ä‘iá»u gì đó là m cô ấy căng thẳng. Và rồi tôi nháºn ra ngay đó là điá»u gì. Những ngưá»i ở đây ai cÅ©ng trong tâm trạng giống cô, con đưá»ng đã bị lá»›p băng phá»§ kÃn, tất cả Ä‘á»u phải cẩn tháºn khi lái xe. Tôi thấy Bella Ä‘ang vượt qua “rắc rối†vừa phát sinh nà y má»™t cách rất cẩn trá»ng.
Äiểm nà y có vẻ phù hợp vá»›i má»™t số khám phá cá»§a tôi vá» tÃnh cách cá»§a Bella, tôi thêm và o bản danh sách nhá» cá»§a mình: má»™t ngưá»i nghiêm túc và rất có trách nhiệm.
Bella đỗ xe không xa chá»— tôi là mấy nhưng vẫn chưa phát hiện ra tôi Ä‘ang đứng nhìn cô. Tôi tá»± há»i cô ấy sẽ phản ứng thế nà o khi nháºn thấy? Äá» mặt và rồi bá» Ä‘i?
Äấy chỉ là suy Ä‘oán cá»§a tôi thôi, có khi cô ấy sẽ nhìn lại, cÅ©ng có khi cô ấy sẽ đến nói chuyện cùng tôi
Äầy hy vá»ng, tôi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, chuẩn bị sẵn “không khÆcho cuá»™c nói chuyện
Bella ra khá»i xe má»™t cách tháºn trá»ng. Hy vá»ng cá»§a tôi tan vỡ vì cô ấy không nhìn lên. Hay là tôi tá»›i nói chuyện cùng cô ấy? Không được, nghe chẳng ổn chút nà o.
Thay vì Ä‘i và o trưá»ng, tôi thấy Bella quay lại kiểm tra phÃa sau chiếc xe tải. Cô ấy phải bám và o má»™t bên chiếc xe tải khi di chuyển, như thể không tin và o khả năng giữ thăng bằng cá»§a mình. Vẻ hà i hước ấy là m tôi không nhịn được cưá»i, Alice quay sang tôi ngạc nhiên dò há»i. Nhìn Bella Ä‘i như sắp ngã đến nÆ¡i, không ai ở đây gặp vấn đỠnhư cô ấy – hay cô ấy đã đỗ xe ở chá»— băng tồi tệ nhất?
Rồi cô ấy đứng lại, mắt chăm chăm nhìn xuống lốp xe, khuôn mặt biểu hiện má»™t cảm xúc kỳ lạ…giống như sá»±..nghẹn ngà o…và dưá»ng như có cái gì ở bánh xe là m cô ấy…xúc động
Thêm má»™t lần nữa, sá»± hiếu kỳ lại sôi sục trong tôi, tá»›i mức Ä‘iá»u mong ước duy nhất cá»§a tôi lúc nà y là biết được suy nghÄ© cá»§a Bella, ngoà i ra tôi không cần gì nữa.
Chắc là tôi nên đến nói chuyện vá»›i cô ấy. Bella Ä‘ang cần má»™t bà n tay đỡ cô ấy Ä‘i, Ãt nhất cÅ©ng là qua con đưá»ng đầy băng. Nhưng là m sao tôi có thể đỠnghị Ä‘iá»u đó? Tôi phân vân, ngáºp ngừng. Vốn sẵn chán ghét băng tuyết và cái lạnh, cô ấy đương nhiên sẽ rất khó chịu vá»›i bà n tay lạnh giá cá»§a tôi. Tôi cần phải mang găng tay
“Không†Alice chợt kêu lên thảng thốt
Ngay tức thì tôi Ä‘á»c lướt qua suy nghÄ© trong đầu Alice. Tôi tưởng mình sẽ có má»™t lá»±a chá»n ngu ngốc nà o đó và Alice nhìn thấy tôi là m những việc không thể tha thứ. Nhưng thì ra không phải, không có gì xảy ra vá»›i tôi
Tyler Crowley vừa rẽ và o bãi đỗ xe vá»›i má»™t tốc độ Ä‘iên rồ là m xe cá»§a cáºu ta bị trượt Ä‘i trên băng
Hình ảnh báo trước nà y chỉ đến sá»›m hÆ¡n ná»a giây so vá»›i thá»±c tế. Con xe tải cá»§a Tyler đã đến chá»— ngoặt khi tôi vẫn Ä‘ang tìm xem Ä‘iá»u gì đã khiến tiếng kêu hoảng hốt báºt ra khá»i môi Alice
Không, hình ảnh chẳng liên quan gì đến tôi…..nhưng rồi nó lại là tất cả, vì tôi nhìn thấy bánh chiếc xe tải cá»§a Tyler Ä‘ang trượt Ä‘i trên mặt băng, quay tròn và sắp đâm thẳng và o cô gái - ngưá»i lúc nà y đã trở thà nh tâm Ä‘iểm không mong muốn trong cuá»™c sống cá»§a tôi
Kể cả không dùng đến khả năng của Alice, tôi cũng biết được hướng đi của chiếc xe tải đã ngoà i tầm kiểm soát của Tyler
Bella – lúc nà y Ä‘ang đứng ở má»™t vị trà cá»±c kỳ bất lợi phÃa sau chiếc Chevy - ngẩng lên, ngÆ¡ ngác bởi tiếng rÃt chói tai cá»§a lốp xe. Cô ấy nhìn thẳng và o đôi mắt hoảng hốt cá»§a tôi, rồi quay lại nhìn chằm chằm và o “hung thần†đang lao tá»›i.
“Không thể là cô ấy†Như thể có ai đó vừa hét lên trong đầu tôi
Vẫn Ä‘ang chết sững trước cảnh tượng vừa thấy trong đầu Alice, tôi nháºn ra hình ảnh lại Ä‘ang thay đối, nhưng tôi không còn thá»i gian để quan sát xem kết cục là gì nữa
Tôi phóng qua khoảng đất trống, lao ngưá»i và o giữa chiếc xe tải mất phanh và cô gái Ä‘ang đông cứng vì sợ. Tôi di chuyển nhanh tá»›i mức má»i thứ chỉ như má»™t vệt má». Bella không thấy tôi, mắt cô ấy vẫn Ä‘ang nhìn trân trối và o cái khối sắt nặng ná» Ä‘ang Ä‘iên dại trượt tá»›i chuẩn bị nghiá»n nát cô ấy
Tôi ôm ngang eo Bella, gấp rút kéo ra chá»— khác, dù khẩn cấp nhưng tôi vẫn nhá»› là không được mạnh tay. Trong vòng má»™t phần trăm cá»§a giây tôi đã nhẹ nhà ng kéo cô ấy ra khá»i cái chết và khi ngã xuống mặt đưá»ng đóng băng cùng cô ấy trong tay, tôi cà ng ý thức rõ rà ng vá» thân thể má»ng manh dá»… vỡ cá»§a cô
Khi tôi nghe đầu cô ấy Ä‘áºp xuống đưá»ng, tôi thấy Ä‘au y như mình vừa ngã
Nhưng không còn đủ thá»i gian để kiểm tra tình trạng cá»§a Bella nữa, tôi nghe thấy tiếng chiếc xe tải ở ngay sau, vẫn Ä‘ang xấn tá»›i sau cú va Ä‘áºp vá»›i chiếc xe tải cá»§a Bella là m nó quay vòng, đổi hướng, lao vá» phÃa cô ấy má»™t lần nữa – như thể Bella là cục nam châm hút nó vá» phÃa chúng tôi
Câu nguyá»n rá»§a báºt ra từ hà m răng nghiến chặt - má»™t câu trước đây tôi chưa bao giá» nói khi có mặt phụ nữ
Tôi đã Ä‘i quá giá»›i hạn rồi. Ngay từ lúc lao ra đẩy cô ấy khá»i chiếc xe tải Ä‘ang trá» tá»›i, tôi hoà n toà n ý thức được mình lại Ä‘ang mắc má»™t sai lầm. Nhưng cái ý thức vá» sá»± sai lầm đó không thể ngăn cản tôi. Tôi thừa biết mình Ä‘ang chuốc lấy rá»§i ro – không chỉ cho bản thân mà còn cho cả gia đình nữa
Tự phơi bà y bản thân mình
Nhưng những nháºn thức sáng rõ ấy cÅ©ng không giúp được gì lúc nà y, tôi đâu còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác, tôi không thể để cái xe tải thà nh công trong lần đâm thứ hai nà y để lấy Ä‘i tÃnh mạng cá»§a cô ấy.
Tôi buông Bella, đưa tay ra chặn chiếc xe tải lại trước khi nó chạm và o cô ấy. Lá»±c va chạm đẩy tôi vá» phÃa chiếc xe đỗ cạnh xe tải cá»§a Bella, và tôi cảm nháºn được thân xe bị móp lại dưới vai tôi. Chiếc xe tải mất phanh chồm lên rồi khá»±ng lại tỳ và o cánh tay tôi, lắc lư mấy cà i rồi cÅ©ng đứng chông chênh bằng hai bánh
Nếu tôi chuyển động, hai bánh sau sẽ đè lên chân Bella
Ôi, lạy Chúa, “thảm hoạ†nà y vẫn chưa đến hồi kết sao? Còn Ä‘iá»u gì tồi tệ hÆ¡n được nữa? Tôi không thể giữ nguyên tư thế, nâng cái xe tải trong không khà và đợi cứu há»™, cÅ©ng không thể đẩy nó ra – còn phải cân nhắc đến ngưá»i Ä‘ang ngồi trên xe nữa, đầu óc anh ta Ä‘ang hoảng loạn vì sợ hãi
Nén lại tiếng lầm bầm, tay phải tôi giữ lấy thân xe tải, tay trái tôi má»™t lần nữa choà ng qua eo cô gái, kéo cô ra khá»i gầm xe. Ngưá»i Bella má»m nhÅ©n khi tôi xoay cô lại để tá»±a và o ngưá»i tôi – không biết cô ấy còn tỉnh táo không? Không biết trong ná»— lá»±c cứu há»™ không được chuẩn bị trước nà y tôi có quá tay là m cô ấy Ä‘au không?
Tôi thả chiếc xe tải ra, giá» thì nó không thể là m Bella bị thương được nữa. Chiếc xe đâm sầm và o mép đưá»ng, cá»a kÃnh rÆ¡i vỡ loảng xoảng
Tôi biết giỠthì tôi đang ở giữa "cơn ác mộng". Cô ấy đã thấy những gì? Còn nhân chứng nà o khác thấy tôi bỗng dưng hiện ra bên cạnh Bella, dùng một tay nâng chiếc xe tải để kéo cô ấy ra. Những thắc mắc nà y hiện đang là nỗi lo âu lớn nhất của tôi.
Nhưng tôi Ä‘ang quá lo lắng cho Bella nên không thá»±c sá»± quan tâm đến nguy cÆ¡ cá»§a việc “lá»™ thân pháºnâ€. Cái “thảm cảnh†lỡ là m Bella bị thương trong lúc cứu cô đã nhấn chìm tôi trong ná»—i hoảng sợ. Tôi cÅ©ng kinh hãi vì sá»± gần gÅ©i quá mức vá»›i cô lúc nà y, tôi biết mùi hương sẽ phát huy “uy lá»±c†ra sao nếu tôi hÃt thở. Ngoà i ra tôi còn cảm nháºn hÆ¡i ấm từ cÆ¡ thể má»m mại Ä‘ang áp sát và o mình – dù có ngăn cách bởi lá»›p áo khoác cá»§a cả hai – nhưng hÆ¡i ấm ấy vẫn rất rõ rà ng
Nhưng nối lo lắng đầu tiên vẫn là ná»—i lo nhức nhối nhất. Khi tiếng thét cá»§a những ngưá»i chứng kiến vá»ng đến tai chúng tôi, thì tôi cÅ©ng Ä‘ang ghé sát và o khuôn mặt cô ấy xem cô còn tỉnh táo không – và hy vá»ng cô ấy không bị chảy máu ở đâu
Mắt Bella mở to hoảng loạn.
“Bella†Tôi há»i gấp gáp “Cô không sao chứ?â€
“Tôi không sao†Cô ấy nói một cách máy móc, vẫn chưa hết choáng váng.
Nghe Bella trả lá»i, tôi như trút được ná»—i lo ngà n cân Ä‘ang đè nặng trong tim. Tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i qua miệng mà không để ý gì tá»›i “ngá»n lá»a†thiêu đốt trong cổ. Nó gần như không còn ảnh hưởng đến tôi nữa.
Bella gượng đứng dáºy nhưng tôi chưa muốn buông cô ấy ra. Như váºy có vẻ….an toà n hÆ¡n? Chà Ãt thì cÅ©ng tốt hÆ¡n…. vì tôi có cô ấy sát bên mình
“Cẩn tháºn chứ†tôi nhắc nhở “Cô đã bị va và o đầu khá nặng đấyâ€
CÅ©ng may là không có chá»— nà o bị chảy máu – nhưng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a là không bị chấn thương bên trong. Tôi phải đưa cô ấy đến chá»— Carlisle và chụp X quang kiểm tra toà n diện má»›i được.
“Ôi†Bella kêu lên, giá»ng Ä‘iệu nghe có vẻ bị sốc khi thấy tôi nói đúng vá» chuyện đầu cô ấy bị va Ä‘áºp
“Äã bảo phải cẩn tháºn rồi mà †Tôi cố nÃn cưá»i
“Sao mà …†Cô ấy ngáºp ngừng, mắt chá»›p chá»›p như để má»i việc được sáng rõ hÆ¡n “Sao anh có thể lao đến đây nhanh như váºy?â€
Gánh nặng vừa trút bá» giỠđã quay lại, cả sá»± hà i hước tôi vừa cảm nháºn cÅ©ng tan biến. Váºy là cô ấy đã nháºn ra
Tình thế bây giá» là Bella đã an toà n, và ná»—i lo âu cho gia đình bắt đầu trà n ngáºp lòng tôi. “Vì lúc ấy tôi Ä‘ang đứng ngay bên cô mà , Bella†Tôi nói chắc chắn, kinh nghiệm dạy tôi rằng cà ng tá» ra tá»± tin vá»›i lá»i nói dối cá»§a mình bao nhiêu thì cà ng dá»… thuyết phục đối phương bấy nhiêu
Bella lại gắng gượng đứng dáºy, lần nà y thì tôi không ngăn cản nữa. Tôi cÅ©ng cần phải thở để diá»…n cho tròn vai cá»§a mình. Tôi cần giữ khoảng cách vá»›i thân thể ấm áp kia để hÆ¡i ấm không thể kết hợp cùng mùi hương “tà n phá†tôi. Tôi lùi lại má»™t quãng, xa hết mức có thể trong khoảng cách giữa hai chiếc xe
Cô ấy nhìn tôi, tôi cÅ©ng chăm chăm nhìn lại. Chỉ có ngưá»i nói dối kém cá»i má»›i nhìn Ä‘i chá»— khác, mà đương nhiên tôi không phải ngưá»i “kém cá»i†đấy rồi. Vẻ mặt chân thà nh và dịu dà ng cá»§a tôi lúc nà y có vẻ khiến cô ấy bối rối. Váºy là quá tốt!
Má»i ngưá»i đã kéo đến, há» hò hét, chen lấn, xô đẩy nhau để xem có ai bị thương không. Tôi lướt qua má»™t lượt các ý nghÄ© để chắc chắn không ai nghi ngá» Ä‘iá»u gì, rồi quay lại táºp trung và o Bella
Bị rối trà vì sự hỗ loạn của đám đông, cô ấy nhìn quanh, vẻ mặt vẫn chưa hết choáng váng và cố đứng lên
Tôi ấn nhẹ và o vai Bella để giữ cô ấy ngồi lại
“Ở yên đây Ä‘iâ€
Bella có vẻ không sao, nhưng tôi không chắc có nên để cô ấy cỠđộng cổ như váºy không? Tôi lại ước có Carlisle ở đây. Những kiến thức trên sách vở vá» y khoa cá»§a tôi dÄ© nhiên không thể sánh vá»›i hà ng thế ká»· là m việc trong bệnh viện cá»§a ông
“Nhưng ở đây lạnh lắm†Bella phản đối
Lạnh ư? Cô ấy vừa hai lần đối diện vá»›i cái chết, và giá» thì có thể Ä‘ang bị thương, váºy mà điá»u là m cô ấy lo lắng lại là cái lạnh. Tôi báºt cưá»i trước khi nhá»› ra tình huống hiện tại không có gì đáng để vui vẻ.
Bella chá»›p mắt rồi cô ấy nhìn sững và o tôi “Anh đã đứng ở chá»— kiaâ€
Nụ cưá»i cá»§a tôi tắt ngúm
Cô ấy nhìn vá» hướng bắc, giỠở đó chẳng có gì để quan sát nữa ngoà i chiếc xe tải Ä‘ang bị bẹp má»™t bên “Anh đứng cạnh chiếc Volvoâ€
“Không, không phảiâ€
“Tôi nhìn thấy anh†cô ấy khăng khăng, cằm hất lên, giá»ng nói y như má»™t đứa trẻ bướng bỉnh.
“Bella, lúc đó tôi đứng ngay cạnh cô và tôi đã xô cô ra kịp thá»iâ€
Tôi nhìn sâu và o mắt cô ấy, cố thuyết phục cô chấp thuáºn lá»i giải thÃch cá»§a tôi
Quai hà m Bella Ä‘anh lại “Không phảiâ€
Tôi phải cố lắm mới giữ được bình tĩnh, không lộ vẻ hốt hoảng ra ngoà i. Tôi cần cô ấy giữ im lặng thêm một chút nữa để tôi kịp xóa bỠhết bằng chứng…và gạt bỠcâu chuyện của cô bằng thông tin Bella bị chấn thương ở đầu
“Bella, là m ơn đi mà †Tôi tha thiết nói, đột nhiên tôi mong muốn cô ấy tin tưởng mình, một mong muốn mãnh liệt - không chỉ vỠtai nạn lần nà y. Nhưng mà ngốc quá! Cô ấy dựa và o cái gì để tin tưởng tôi?
“Tại sao phải thế?†Bella há»i gặng
“Tin tôi đi†Tôi van nà i
“Váºy anh có hứa lần sau sẽ kể cho tôi nghe hết má»i chuyện không?â€
Tôi ngà n lần không muốn phải nói dối cô ấy thêm lần nà o nữa, cô ấy không đáng bị như váºy
â€œÄÆ°á»£c†Tôi đáp gá»n lá»n
â€œÄÆ°á»£c†Bella lặp lại bằng má»™t giá»ng tương tá»±
Khi những ná»— lá»±c cứu há»™ bắt đầu tiếp cáºn được chá»— chúng tôi - các thầy cô giáo chạy đến, nhân viên y tế được gá»i tá»›i, tiếng còi cá»§a xe cứu thương má»—i lúc má»™t gần hÆ¡n - tôi cố gắng không để ý đến Bella để toà n tâm toà n ý cho việc cần thiết nhất lúc nà y. Tôi lướt qua má»i suy nghÄ© trong bãi đỗ xe lúc đó, cả những ngưá»i chứng kiến sá»± việc lẫn những ngưá»i má»›i tá»›i, cÅ©ng may tôi không tìm thấy nguy cÆ¡ tiá»m ẩn nà o. Rất nhiá»u ngưá»i ngạc nhiên khi thấy tôi ở bên cạnh Bella, nhưng tất cả Ä‘á»u cho rằng tại há» không nháºn ra tôi đã ở bên cô ấy từ trước khi tai nạn xảy ra, – thá»±c tế cÅ©ng không có “kết luáºn†nà o nghe hợp lý hÆ¡n.
Chỉ duy nhất có Bella là không chấp nháºn lý giải đơn giản nà y, nhưng những lá»i cô ấy nói sẽ bị coi là thiếu thuyết phục nhất. Cô ấy đã quá khiếp sợ, chưa kể đến cú va chạm ở đầu…. Bị sốc là điá»u dá»… hiểu. Và câu chuyện cô ấy kể lại đương nhiên không thể chÃnh xác. Má»i ngưá»i sẽ tin lá»i những ngưá»i chứng kiến chứ ai Ä‘i nghe cô ấy là m gì
Tôi không tránh khá»i phải nhăn mặt khi chạm đến suy nghÄ© cá»§a Rosaline, Jasper và Emmett – những ngưá»i cÅ©ng vừa có mặt tại “hiện trưá»ngâ€. Tối nay vá» nhà chắc há» sẵn sà ng đẩy tôi xuống địa ngục
Dù rất muốn xóa ngay vết lõm do vai tôi để lại trên thân chiếc xe tải nhưng Bella đang ở quá gần nên tôi đà nh phải đợi tới lúc cô ấy không để ý
Nhưng việc chỠđợi nà y có vẻ rất vô vá»ng - quá nhiá»u ánh mắt Ä‘ang chú ý đến tôi - trong lúc má»i ngưá»i váºt lá»™n vá»›i chiếc xe tải, cố đẩy nó ra xa. Lẽ ra tôi nên giúp há» kết thúc công việc nhanh hÆ¡n, nhưng lúc nà y tôi đã có quá đủ rắc rối rồi, vả lại cô gái Ä‘ang ở bên tôi rất sắc sảo trong việc “quan sátâ€.
Cuối cùng chiếc xe tải cũng được đẩy ra đủ chỗ để nhân viên y tế đưa cáng cứu thương và o. Một khuôn mặt với mái tóc hoa râm quen thuộc nhìn tôi chăm chú
“Nà y, Edward!†Thầy Brett Wanner gá»i tôi. Ông ấy đồng thá»i cÅ©ng là má»™t y tá trong bệnh viện và tôi đã quá quen vá»›i ông. Quả là may mắn – sá»± may mắn duy nhất trong ngà y hôm nay – vì ông ấy là ngưá»i đầu tiên tá»›i chá»— chúng tôi.
Trong suy nghÄ©, ông Ä‘ang nháºn thấy tôi có vẻ cảnh giác và bình tÄ©nh “Em không sao chứ, Edward?â€
“Cá»±c kỳ may mắn ạ, em không bị va chạm gì hết. Nhưng em sợ là bạn Bella bị chấn thương, bạn ấy bị Ä‘áºp đầu xuống khi em kéo bạn ấy tránh ra….â€
Thầy Brett ngay láºp tức chuyển sá»± chú ý sang Bella ngưá»i vừa ném cho tôi má»™t cái nhìn tóe lá»a như thể tôi đã “phản bá»™i†lại cô ấy khi nói như thế. Æ , chẳng phải cô ấy là ngưá»i sẵn sà ng “hy sinh vì ngưá»i khác†sao? Cô ấy sẽ ‘âm thầm chịu đựng†điá»u khó chịu nà y.
Bella không phản đối lại lá»i tôi ngay láºp tức – Ä‘iá»u nà y khiến tôi cảm thấy má»i việc dá»… dà ng hÆ¡n. Nhân viên y tế cÅ©ng cố nà i tôi để cho há» chăm sóc, nhưng không khó khăn gì để tôi từ chối. Tôi chỉ cần hứa là sẽ để bố kiểm tra cho và thế là hỠđồng ý ngay. Vá»›i hầu hết má»i ngưá»i, chỉ cần nói vá»›i má»™t vẻ quả quyết và thái độ lãnh đạm là há» sẽ bá» qua ngay, ngoại trừ Bella…. Mà cô ấy có Ä‘iểm gì phù hợp vá»›i “tiêu chuẩn†cá»§a má»™t ngưá»i bình thưá»ng không nhỉ?
Khi nhân viên y tế tròng cái váºt dùng để cố định cổ và o, mặt Bella đỠá»ng lên vì ngượng nghịu. Tôi tranh thá»§ ngay lúc đó để dùng chân xóa cái vết lõm trên thân xe tải. Chỉ có những ngưá»i anh chị em cá»§a tôi nháºn ra việc tôi Ä‘ang là m, Emmett còn hứa trong đầu là sẽ giải quyết nốt nếu tôi không may bá» sót việc gì
Tôi vô cùng biết Æ¡n sá»± giúp đỡ đó – hÆ¡n thế nữa, tôi rất cảm kÃch vì cuối cùng Emmett đã tha thứ cho hà nh động nguy hiểm cá»§a tôi hôm nay. Khi trèo lên ghế trước cá»§a xe cấp cứu tôi cảm thấy tâm trạng đã nhẹ nhõm hÆ¡n.
Ngà i cảnh sát trưởng đến vừa kịp lúc nhân viên y tế đưa Bella và o băng sau của xe cứu thương .
Suy nghÄ© cá»§a bố Bella cÅ©ng giống như má»i ngưá»i, nhưng sá»± căng thẳng, lo âu từ ông gần như bị nhấn chìm bởi suy nghÄ© cá»§a những ngưá»i khác quanh đây. Rồi má»i ná»—i băn khoăn không lá»i, những suy nghÄ© vá» tá»™i phạm hoặc gì đó pha trá»™n cá»§a cả hai,…tất cả Ä‘á»u bị xóa nhòa khi ông nháºn ra ngưá»i ở trên cáng cứu thương chÃnh là cô con gái duy nhất cá»§a mình.
Tôi cảm thấy khổ tâm vì những Ä‘iá»u vừa cảm nháºn từ ngà i cảnh sát trưởng, nó như vang lên và dá»™i lại đầu tôi vá»›i má»™t cưá»ng độ dữ dá»™i hÆ¡n. Alice đã không phóng đại khi cảnh bảo tôi rằng việc giết cô con gái duy nhất cá»§a Charlie Swan thì cÅ©ng sẽ giết luôn cả ông ấy.
Tôi cúi gằm mặt xuống vì cảm giác tá»™i lá»—i khi nghe thấy giá»ng hốt hoảng cá»§a ông
“Bella†Ông ấy thét lên
“Con tháºt sá»± chẳng bị là m sao cả Charl..à quên bố ạ†Bella thở dà i ‘Con có bị gì đâu cÆ¡ chứâ€
Sá»± cam Ä‘oan cá»§a Bella có vẻ chỉ là m dịu ná»—i kinh hoà ng cá»§a ông chút Ãt. Ông ấy quay vá»™i sang nhân viên y tế gần nhất để biết thêm thông tin.Mãi tá»›i khi nghe thấy Charlie Swan nói, - dù Ä‘ang hốt hoảng nhưng các câu vẫn rõ rà ng, mạch lạc, nối kết vá»›i nhau má»™t cách hoà n hảo, - tôi chợt nháºn ra ná»—i lo âu cá»§a ông không phải là không lá»i… và vừa rồi suy nghÄ© cá»§a ông chỉ tình cá» bị che lấp. Äiá»u đó giải thÃch tại sao tuy không nghe thấy từng từ rõ rà ng nhưng tôi vẫn cảm nháºn được và nghe thấy âm Ä‘iệu cá»§a chúng.
Uhm…tâm trà cá»§a Charlie Swan không “im lặng†như cô con gái, rồi tôi sẽ biết cô ấy có được khả năng đó từ đâu. Tháºt thú vị!
Tôi chưa bao giá» tốn thá»i gian quanh ngà i cảnh sát trưởng cá»§a thị trấn vì cho rằng ông ấy là ngưá»i có những suy nghÄ© buồn tẻ, giá» tôi má»›i biết chỉ có mình tôi là ngưá»i buồn tẻ.
Tôi muốn được nghe nhiá»u hÆ¡n nữa vá»›i hy vá»ng tìm thêm Ä‘iá»u gì má»›i mẻ liên quan tá»›i Bella . Nhưng ngay lúc đó nhân viên y tế đã đặt Bella lên xe và đi thẳng tá»›i bệnh viện
Bứt mình ra khá»i những bà ẩn Ä‘ang ám ảnh tôi má»—i ngà y đúng là má»™t việc khó khăn đối vá»›i tôi. Nhưng lúc nà y tôi phải suy nghÄ© - phải nhìn lại sá»± việc xảy ra ngà y hôm nay từ má»i góc độ. Tôi cần phải biết suy nghÄ© cá»§a những ngưá»i khác để chắc chắn tôi không đẩy gia đình mình và o tình thế nguy hiểm tá»›i mức phải rá»i Ä‘i ngay. Tôi ép mình phải táºp trung.
Suy nghÄ© cá»§a những nhân viên y tế không là m tôi lo lắng. Cứ theo Ä‘iá»u há» nói ra thì chẳng có gì trầm trá»ng vá»›i Bella. Còn cô ấy do đã vướng quá sâu và o câu chuyện tôi nghÄ© ra nên không thể nói ngược lại nữa
Việc đầu tiên phải là m khi tá»›i bệnh viện là tá»›i gặp Carlisle. Tôi lao vá»™i qua cánh cá»a tá»± động, nhưng tôi cÅ©ng không thể không để ý đến Bella nên vẫn tiếp tục lắng nghe cô ấy qua nhân viên y tế bên cạnh
Rất nhanh chóng tôi tìm ra suy nghĩ quen thuộc của bố mình, ông đang ở trong phòng riêng, hoà n toà n một mình – đây là may mắn thứ hai trong một ngà y xui xẻo.
“Carlisleâ€
Ông nghe thấy tôi đến và ngay láºp tức nháºn ra đã có rắc rối khi nhìn nét mặt tôi. Ông đứng báºt dáºy, khuôn mặt trắng nhợt hÆ¡n, nhoà i ngưá»i qua chiếc bà n gá»— được sắp xếp rất ngăn nắp
“Edward – không phải con đã…â€
“Không, không,…không phải váºy đâu ạâ€
Carlisle thở phà o “Äúng là không phải, ta xin lá»—i vì đã nghÄ© như thế. Äôi mắt cá»§a con, đúng váºy, lẽ ra ta phải biết…†Ông nhẹ ngưá»i khi nháºn ra đôi mắt cá»§a tôi vẫn Ä‘ang có mà u hoà ng ngá»c.
“Nhưng cô ấy bị thương, Carlisle,chắc là không nghiêm trá»ng, nhưng…â€
“Chuyện gì đã xảy ra?â€
“Má»™t tai nạn xe hÆ¡i ngá»› ngẩn. Cô ấy đã ở má»™t nÆ¡i không thÃch hợp trong má»™t thá»i Ä‘iểm không thÃch hợp… Nhưng con không thể cứ đứng yên - để chiếc xe tải đâm và o cô ấy..â€
“Con nói rõ hÆ¡n xem nà o.Ta vẫn không hiểu. Là m thế nà o mà con lại dÃnh dáng và o chuyện nà y?â€
“Có má»™t chiếc xe tải bị trượt trên băng†Tôi nói nhá», mắt nhìn thẳng và o bức tưá»ng sau lưng ông. Thay vì trưng bà y bằng cấp thì Carlisle lại treo má»™t bức sÆ¡n dầu giản dị cá»§a Hassam -má»™t ngưá»i chưa ai biết đến nhưng Carlisle lại rất yêu thÃch “Bella Ä‘ang đứng ở đấy. Alice đã nhìn thấy Ä‘iá»u đó…không còn thá»i gian để là m gì ngoà i việc lao tá»›i đẩy cô ấy ra. Không má»™t ai nháºn thấy…ngoại trừ Bella. Con phải chặn cái xe tải lại, cÅ©ng không có ai nhìn thấy…chỉ có cô ấy… Ä‘ang ở bên cạnh. Con…con xin lá»—i Carlisle, con không muốn đặt gia đình mình và o tình huống nguy hiểm…â€
Ông đi vòng qua bà n và đặt tay lên vai tôi
“Con đã là m đúng con trai ạ. Dù má»i việc sẽ không dá»… dà ng cho con…nhưng ta tá»± hà o vì conâ€
Tôi nhìn thẳng và o mắt ông “Cô ấy đã biết là có Ä‘iá»u gì đó…không bình thưá»ng ở conâ€
“Không sao đâu. Nếu không còn cách nà o khác thì chúng ta sẽ rá»i Ä‘i. Nhưng cô bé ấy nói sao?â€
Tôi lắc đầu vá»›i đôi chút chán nản “Chưa nói gì cảâ€
“Chưa nói gì?â€
“Cô ấy cháºp nháºn “câu chuyện†cá»§a con – nhưng cô ấy vẫn Ä‘ang chá» má»™t lá»i giải thÃchâ€
Carlisle trầm tư cân nhắc sự việc
“Cô ấy đã bị va và o đầu – là tại con†Tôi nói nhanh “ Con đã khiến cô ấy bị Ä‘áºp đầu xuống mặt băng khá mạnh. Có vẻ như cô ấy không sao nhưng…con nghÄ© rằng sẽ không khó để là m má»i ngưá»i nghi ngá» câu chuyện cô ấy kể lạiâ€
Tôi tá»± thấy mình tháºt đáng khinh khi nói ra những câu nà y
Carlisle cÅ©ng nháºn ra vẻ chán ghét trong giá»ng nói cá»§a tôi “Có thể không cần phải là m thế. Sao chúng ta không thỠđợi xem câu chuyện sẽ tiếp diá»…n thế nà o? Nhưng có vẻ ta Ä‘ang có má»™t bệnh nhân cần phải thăm khám đâyâ€
“Äúng ạ†Tôi nói “Con rất lo là mình đã là m cô ấy bị thươngâ€
Vẻ mặt cá»§a Carlisle tươi tỉnh hÆ¡n, ông vuốt lại mái tóc và ng óng - chỉ sáng hÆ¡n mà u mắt cá»§a ông chút xÃu – và ông cưá»i
“Hôm nay là má»™t ngà y thú vị vá»›i con đấy nhỉ?†Trong suy nghÄ© cá»§a Carlisle, tôi có thể thấy tình huống trá»› trêu nà y đã trở nên rất hà i hước, Ãt nhất là vá»›i ông. Quá nhiá»u vai trò bị đảo ngược. Äâu đó giữa má»™t giây ngắn ngá»§i không suy nghÄ©, khi tôi chạy hết tốc lá»±c qua bãi đỗ xe đóng băng, tôi đã từ kẻ giết ngưá»i trở thà nh ngưá»i cứu mạng
Tôi cÅ©ng báºt cưá»i vá»›i ông khi nhá»› lại trước đây tôi từng chắc chắn Bella không cần bảo vệ khá»i Ä‘iá»u gì nhiá»u như bảo vệ khá»i chÃnh tôi. Buồn cưá»i tháºt, không tÃnh tá»›i chiếc xe tải, thì tôi vẫn đúng là điá»u nguy hiểm nhất vá»›i cô ấy.
Ngồi lại má»™t mình trong văn phòng cá»§a Carlisle – đây là má»™t tiếng đồng hồ dà i nhất tôi đã trải qua trong Ä‘á»i - lắng nghe toà n bá»™ suy nghÄ© trong bệnh viện
Tyler Crowley, ngưá»i lái chiếc xe tải, có vẻ bị thương nặng hÆ¡n Bella và má»i chú ý Ä‘ang đổ sang cáºu ấy khi Bella đã được đưa Ä‘i chụp X quang. Carlisle Ä‘ang ký xác nháºn và o bảng chẩn Ä‘oán Bella chỉ bị thương nhẹ. Dù biết là ông đúng nhưng Ä‘iá»u nà y vẫn khiến tôi hÆ¡i lo lắng. Chỉ cần liếc qua khuôn mặt ông là cô ấy sẽ láºp tức liên tưởng đến tôi cùng cái sá»± tháºt là có Ä‘iá»u gì không bình thưá»ng ở gia đình tôi… và câu chuyện cá»§a cô ấy sẽ được má»i ngưá»i để tâm hÆ¡n. Chắc chắn sẽ có vô số “ngưá»i tình nguyện†cùng tham gia xét Ä‘oán "vấn Ä‘á»" vá»›i cô.
Tyler Ä‘ang không ngừng tá»± dằn vặt vì việc suýt giết chết Bella và có vẻ chưa thể ngừng than vãn vá» Ä‘iá»u đó.Tôi nhìn thấy vẻ mặt Bella qua mắt cáºu ta, rõ rà ng Bella muốn cáºu ta ngưng ngay cái Ä‘iệp khúc “hối tiếcâ€áº¥y lại, là m sao cáºu ta lại không nhìn ra Ä‘iá»u đó nhỉ?
Tôi đã cá»±c kì căng thẳng khi thấy Tyler há»i Bella tại sao có thể thoát ra khá»i chá»— đó. Bella ngáºp ngừng…tôi cÅ©ng nÃn thở chỠđợi
“Uhm..†đó là tiếng Tyler nghe được từ Bella. Rồi cô ấy ngưng lại rất lâu khiến cáºu ta phân vân không biết có phải câu há»i vừa rồi là m Bella bối rối không. Cuối cùng cô ấy cÅ©ng nói tiếp “Edward đã kéo mình raâ€
Tôi thở ra, nhưng hÆ¡i thở cá»§a tôi bá»—ng trở nên gấp gáp kỳ lạ, truá»›c đây tôi chưa bao giá» nghe cô ấy gá»i tên tôi. Dù chỉ được nghe qua suy nghÄ© cá»§a Tyler nhưng tôi rất thÃch cách cô ấy gá»i tên mình. Tôi ước gì mình được nghe trá»±c tiếp….
“Edward Cullen†Bella nhắc lại vì thấy Tyler chưa nháºn ra cô ấy vừa nói đến ai. Tôi đã Ä‘i đến cá»a phòng lúc nà o không hay, tay tôi Ä‘ang đặt trên tay nắm cá»a…ná»—i khao khát được nhìn thấy cô ấy cà ng lúc cà ng mạnh mẽ. Tôi phải tá»± nhắc nhở mình tháºn trá»ng.
“Anh ta lúc đó Ä‘ang đứng ngay bên cạnh mìnhâ€
“Cullen ấy à ?" Kì lạ tháºt!" Mình có thấy cáºu ta đâu"…mình thỠđấy…."Trá»i, chắc tại má»i việc diá»…n ra quá nhanh. Thế cáºu ấy có sao không?â€
“Mình cÅ©ng nghÄ© váºy. Anh ta Ä‘ang ở đâu đó quanh đây, nhưng anh ta không phải dùng đến cángâ€
Tôi thấy cái nhìn trầm tư trên khuôn mặt Bella, sá»± nghi ngá» hằn sâu trong ánh mắt, nhưng Tyler không há» nháºn ra những biến đổi nhá» nà y.
Cô ấy rất xinh đẹp, cáºu ta đột nhiên nghÄ©, cho dù những việc lá»™n xá»™n nà y, không phải là kiểu ngưá»i thông thưá»ng cá»§a mình….nhưng mình có thể má»i cô ấy Ä‘i chÆ¡i, để Ä‘á»n bù lại ngà y hôm nay
Tôi đã ra đến đại sảnh, Ä‘ang trên đưá»ng tá»›i phòng cấp cứu mà không thèm suy nghÄ© lấy má»™t giây xem mình Ä‘ang là m gì. CÅ©ng may cô y tá đã bước và o trước tôi, đến lượt Bella chụp X quang. Khi cô ấy được đẩy Ä‘i, tôi đứng lại, tá»±a lưng và o bức tưá»ng ở má»™t góc khuất, cố gắng hiểu tâm trạng cá»§a chÃnh mình
Chẳng có vấn đỠgì khi Tyler nghÄ© rằng cô ấy xinh đẹp, ai mà chẳng nháºn ra Ä‘iá»u đó. CÅ©ng không có là do gì để tôi cảm thấy thế nà y….tôi Ä‘ang sao thế? Bá»±c tức? Không, cáu giáºn thì đúng hÆ¡n. Không gì diá»…n tả được cảm xúc cá»§a tôi lúc nà y!
Tôi cố ý nán lại lâu hết mức có thể, nhưng rồi sự nôn nóng đã “dẫn †tôi đi tiếp đến phòng chụp X quang. Bella đã chụp xong và được đưa trở lại phòng cấp cứu, tôi lén nhìn phim chụp Xquang của cô ấy trước khi y tá quay lại.
Kết quả chụp X quang cá»§a Bella khiến tôi bình tÄ©nh hÆ¡n. Äầu cô ấy không há» hấn gì, tôi đã không là m cô bị thương
Carlisle bắt gặp tôi ở đây
“Trông con khá hÆ¡n rồi đấy†Ông bình luáºn
Tôi chỉ biết nhìn thẳng phÃa trước vì biết không chỉ có riêng chúng tôi ở đây, căn phòng đầy những há»™ lý và ngưá»i Ä‘i ra Ä‘i và o
“À đây rồiâ€. Carlisle đưa phim Xquang lên, nhưng tôi không cần nhìn lại nữa. “Ta thấy cô bé hoà n toà n ổn. Con đã là m tốt đấy, Edward ạâ€
Sá»± tán thà nh cá»§a ông tạo ra những cảm xúc trái ngược trong lòng tôi. Lẽ ra tôi có thể vui vẻ, nhưng tôi biết ông sẽ không tán thà nh những việc tôi sắp là m đây. Ãt nhất ông cÅ©ng không thể tán thà nh nếu biết động cÆ¡ thá»±c sá»± cá»§a tôi
“Con cho rằng con nên đến nói chuyện vá»›i Bella - trước khi cô ấy nhìn thấy bốâ€. Tôi nói qua hÆ¡i thở “Con sẽ thể hiện tháºt tá»± nhiên, như không có chuyện gì xảy ra. Má»i thứ chắc sẽ êm xuôiâ€. Là do tôi đưa ra nghe cÅ©ng có vẻ chấp nháºn được.
Carlisle lÆ¡ đãng gáºt đầu, mắt vẫn nhìn và o phim Xquang “Uhm, ý kiến hay đấyâ€
Tôi đến gần để xem cái gì trên tấm phim đang thu hút Carlisle
“Nhìn những vết thương đã là nh nà y! Không biết bà mẹ đã là m rÆ¡i cô bé bao nhiêu lần nhỉ?†Carlisle nói đùa rồi cưá»i má»™t mình
“Con cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© cô ấy quả là ngưá»i kém may mắn. Cứ luôn đến những nÆ¡i không nên đến và xuất hiện và o những thá»i Ä‘iểm không nên xuất hiện
“Ừ, vá»›i sá»± có mặt cá»§a con, thì Forks cÅ©ng là má»™t nÆ¡i không thÃch hợp vá»›i cô béâ€
Thấy tôi có vẻ lưỡng lự, ông lại bảo
“Con Ä‘i Ä‘i. Diá»…n cho tháºt thuyết phục nhé. Ta sẽ tham gia cùng con ngay bây giỠđấyâ€
Tôi vội vã đi ra trong cảm giác có lỗi. Nếu đúng tôi đã gạt được Carlisle thì chắc chắn tôi là kẻ nói dối siêu hạng rồi
Lúc tôi và o phòng cấp cứu, Tyler vẫn Ä‘ang lầm bầm tá»± trách mình, còn Bella thì giả vá» ngá»§ để tránh phải nghe cái “điệp khúc hối lá»—i†chán ngắt ấy. Mắt cô nhắm nghiá»n, nhưng hÆ¡i thở lại không Ä‘á»u, ngón tay cỠđộng có vẻ sốt ruá»™t lắm
Từ phÃa xa, tôi đứng ngắm khuôn mặt cô ấy má»™t lúc lâu. Äây sẽ là lần cuối cùng tôi được nhìn cô. Sá»± tháºt nà y khiến tôi Ä‘au nhói trong ngá»±c. Nguyên nhân cá»§a ná»—i Ä‘au có phải do tôi phải bá» lại phÃa sau má»™t “câu đố†hóc búa chưa giải xong? Có thể..nhưng chưa đủ, tôi biết chắc vẫn còn Ä‘iá»u gì hÆ¡n thế nữa.
Cuối cùng, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, tôi tiến lại gần.
Khi Tyler nhìn thấy tôi, cáºu ấy mở miệng định nói nhưng tôi đưa tay lên môi ra dấu im lặng
“Cô ấy ngủ rồi à †Tôi thì thầm
Bella mở mắt ngay tức thì và chăm chăm nhìn và o mặt tôi. Äôi mắt mở to trong giây lát rồi nheo lại vá»›i vẻ ngá» vá»±c. Vẫn nhá»› rằng có má»™t vai kịch cần phải diá»…n nên tôi mỉm cưá»i vá»›i cô như thể chưa há» có chuyện gì xảy ra sáng nay
“Edward nà y, tá»› thá»±c sá»± xin lá»—i cáºu nhé†Tyler lại tiếp tục..
Tôi vội đưa tay lên ngăn anh ta lại
“Không va quệt thì sao là m bằng hữu được†Tôi nói đầy hà i hước, và chẳng nghÄ© gì hết, tôi báºt cưá»i vì trò đùa nho nhá» cá»§a mình
Kể cÅ©ng đáng ngạc nhiên khi tôi hoà n toà n không chú ý đến Tyler, lúc nà y chỉ nằm cách tôi và i bước, trên ngưá»i đầy những vệt máu chưa khô. Trước đây tôi thưá»ng không hiểu tại sao Carlisle có thể là m được Ä‘iá»u nà y – không để ý đến máu cá»§a bệnh nhân khi chữa trị cho há». Chẳng lẽ sá»± cám dá»— liên miên nà y lại chẳng ảnh hưởng và không nguy hiểm gì sao? Nhưng bây giá»â€¦tôi có thể hiểu tại sao, nếu đã có Ä‘iá»u gì đủ sức thu hút toà n bá»™ táºp trung cá»§a ta thì sá»± cám dá»— kia sẽ không còn ý nghÄ©a gì nữa
Cũng như dòng máu tươi lồ lộ của Tyler lúc nà y chẳng còn chút hấp dẫn nà o so với Bella
Tôi vẫn giữ khoảng cách vá»›i cô ấy, nhẹ nhà ng ngồi xuống má»™t góc giưá»ng cá»§a Tyler
“Sao rồi?†Tôi há»i Bella
Môi dưới cá»§a cô hÆ¡i trá» ra “Tôi chẳng bị gì nhưng há» không cho Ä‘i. Mà sao anh không bị cá»™t dÃnh trên xe đẩy giống bá»n tôi nhỉ?â€
Vẻ nôn nóng cá»§a cô ấy là m tôi mỉm cưá»i lần nữa
Tôi đã nghe thấy Carlisle đang đến
“Cô chỉ nên biết thế thôi†Tôi nhẹ nhà ng nói “Nhưng đừng lo, tôi đến để “tháo cÅ©i sổ lồngâ€cho cô đâyâ€
Tôi cẩn tháºn quan sát phản ứng cá»§a Bella khi bố tôi bước và o phòng. Mắt cô mở to, miệng há ra vì kinh ngạc. Tôi rên lên trong lòng, thôi rồi…chắc chắn cô ấy đã nháºn ra những Ä‘iểm tương đồng đặc biệt
“Chà o cô Swan, cô cảm thấy thế nà o?†Carlisle há»i. Ở ông luôn toát ra má»™t vẻ dịu dà ng tuyệt vá»i khiến các bệnh nhân cảm thấy thư giãn. Vá»›i Bella thì tôi không biết nó có tác dụng ở mức độ nà o
“Cháu khoẻ ạâ€
Carlisle giá» phim chụp xquang lên “ Phim chụp Xquang cá»§a cô rất tốt. Äầu cô có Ä‘au không? Tôi nghe Edward nói là cô bị va ở đầu khá nặngâ€
“Cháu khoẻ mà †Cô ấy thở dà i, giá»ng nói đã có vẻ mất kiên nhẫn, không quên trừng mắt nhìn tôi má»™t cái
Carlisle bước lại gần hơn, nhẹ nhà ng dùng tay xoa bóp quanh đầu Bella cho đến khi tìm thấy chỗ sưng
Má»™t là n sóng cảm xúc kì lạ đột ngá»™t trà n và o ngưá»i tôi.
Tôi đã xem Carlisle khám bệnh cho má»i ngưá»i hà ng trăm lần trước đây. Ngà y xưa, tôi còn có lúc là m trợ lý chÃnh thức cho ông – dÄ© nhiên chỉ vá»›i những ca không bị chảy máu. Do váºy không có gì má»›i mẻ khi nhìn ông chạm và o cô gái như thể ông cÅ©ng là má»™t ngưá»i bình thưá»ng giống như cô váºy. Tôi cÅ©ng đã bao lần thèm muốn sá»± tá»± chá»§ như ông, nhưng cảm xúc đó không giống như lúc nà y. Tôi Ä‘ang thèm muốn không chỉ sá»± tá»± chủ…tôi Ä‘au đớn vì sá»± khác biệt giữa tôi và Carlisle – đó là ông có thể chạm và o cô ấy má»™t cách nhẹ nhà ng mà không cần phải lo lắng vì ông biết mình sẽ không là m gì khiến cô ấy bị Ä‘au…
Bella nhăn mặt, tôi co rúm ngưá»i lại trên ghế vì lo âu. Tôi phải cố táºp trung để giữ dáng vẻ Ä‘iá»m nhiên má»›i được
“Có Ä‘au không?â€
“Không Ä‘au lắm ạ†Bella nói, cằm hÆ¡i giáºt giáºt
Tôi phát hiện thêm má»™t Ä‘iểm nữa trong tÃnh cách cá»§a Bella: cô ấy là ngưá»i dÅ©ng cảm. Nhưng cÅ©ng vì thế cô là ngưá»i dá»… bị tổn thương nhất mà tôi từng gặp,… Không thÃch để lá»™ sá»± yếu Ä‘uối… Hay tháºt…tôi tá»§m tỉm cưá»i. Bella lại ném cho tôi má»™t cái nhìn giáºn dữ
â€œÄÆ°á»£c rồi†Carlisle nói “ Bố cô Ä‘ang ngồi trong phòng đợi đấy, giá» thì cô có thể vá» nhà cùng ông ấy. Nếu có lúc nà o cô cảm thấy hoa mắt, chóng mặt, hay thị lá»±c kém thì hãy quay trở lại đây ngay nhé!â€
Bố Bella vẫn đang ở đây à ? Tôi lướt qua một loạt những ý nghĩ trong phòng đợi đông đúc, nhưng chưa tìm được suy nghĩ của ông thì Bella lại lên tiếng với vẻ băn khoăn
“Thế cháu không phải đến trưá»ng à ?â€
“Hôm nay cô nên để cho đầu óc thư giãn thì hÆ¡nâ€
Bella liếc vá» phÃa tôi “Thế anh ấy có phải đến trưá»ng khôngâ€?
Phải tỠra tự nhiên, như không có chuyện gì…..không được để ý đến những cảm xúc dấy lên khi cô ấy nhìn tôi
“Phải có ngưá»i thông báo vá»›i toà n trưá»ng là chúng ta bình an vô sá»± chứ†Tôi nói
“Tháºt ra†Carlisle Ä‘Ãnh chÃnh lại “ Gần như tất cả má»i ngưá»i trong trưá»ng Ä‘ang tụ há»p ngoà i phòng đợiâ€
Tôi Ä‘oán cô ấy sẽ khó chịu lắm vá»›i cái tin nà y….vì không thÃch trở thà nh tâm Ä‘iểm chú ý…và đúng như thế
“Ôi không..†Bella ôm mặt kêu lên
Còn tôi thì rất thÃch thú vì cuối cùng đã có má»™t lần Ä‘oán đúng….Tôi bắt đầu hiểu cô ấy
“Thế cô có muốn ở lại bệnh viện không?â€
“Không, không†cô ấy cuống cuồng nhảy từ trên giưá»ng xuống dưới đất. Do mất thăng bằng nên ngưá»i Bella loạng choạng, may mà Carlisle đã kịp thá»i đưa tay ra đỡ.
Một lần nữa, cảm giác thèm muốn được như Carlisle lại trà o dâng trong tôi
“Cháu không sao đâu†cô ấy vá»™i nói, hai má á»ng hồng
ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»™t bác sÄ© đầy kinh nghiệm như Carlisle thừa biết Ä‘iá»u đó. Khi chắc chắn Bella đã đứng vững, ông má»›i buông tay ra
“Cô uống Tenynol để giảm Ä‘au nhéâ€
“Không đến ná»—i phải uống thuốc đâu ạâ€
Carlisle khẽ mỉm cưá»i khi đặt bút ký và o đồ thị tình trạng sức khoẻ cá»§a Bella “Xem ra cô cá»±c kỳ may mắn đấyâ€
Bella quay vá» phÃa tôi, ánh mắt dò xét “ May mắn đấy là nhá» Edward xuất hiện kịp thá»i đấy ạâ€
“Ồ thế à †Carlisle thể hiện sá»± đồng tình má»™t cách chóng vánh, qua giá»ng nói cá»§a Bella ông đã nháºn ra cùng má»™t Ä‘iá»u như tôi: Cô ấy vẫn chưa từ bá» mối nghi ngá».
“Phần việc còn lại là cá»§a con đấy†Carlisle nghÄ© “Hãy xá» lý theo cách con cho là tốt nhấtâ€
“Cảm Æ¡n nhiá»u†Tôi nói nhanh qua hÆ¡i thở, không ngưá»i nà o khác nghe được. Môi cá»§a Carlisle hÆ¡i nhếch lên trước câu cảm Æ¡n đầy miá»…n cưỡng cá»§a tôi, rồi ông quay vá» phÃa Tyler
“Tôi e là cáºu sẽ phải ở lại đây vá»›i chúng tôi thêm chút nữa đấy†Ông nói khi bắt đầu kiểm tra các vết thương trên mặt và trên đầu cáºu ta.
Äà nh váºy, tôi là ngưá»i gây ra tất cả những rắc rối nà y và không còn cách nà o khác là phải tá»± giải quyết.
Bella Ä‘i vá» phÃa tôi, không dừng lại cho tá»›i khi gần chạm và o ngưá»i tôi. Trước vụ lá»™n xá»™n nà y, tôi đã bao lần trông mong cô ấy sẽ đến gần …Bây giá» thì mong ước đã thà nh hiện thá»±c, nhưng lại theo cách khác hẳn, cứ như má»™t sá»± giá»…u cợt cá»§a số pháºn
“Tôi nói chuyện với anh một chút được không?†Bella thì thầm
HÆ¡i thở ấm áp cá»§a cô ấy lướt qua mặt là m tôi phải bước lùi lại. Bella vẫn vô cùng hấp dẫn đối vá»›i tôi. Má»—i khi ở gần cô ấy là cái bản ngã xấu xa trong tôi lại sống dáºy. Ná»c độc ứa ra đầy miệng, tôi muốn lao và o cô ấy – khoá chặt cô trong tay, và ấn răng và o cái cổ má»m mại kia… Nhưng ý trà cá»§a tôi mạnh hÆ¡n, Ãt nhất là trong lúc nà y
“Bố cô đang đợi đấy†Tôi nói qua kẽ răng
Bella đưa mắt dè chừng Carlisle và Tyler. Tyler thì chẳng để ý gì đến chúng tôi nữa nhưng Carlisle Ä‘ang giám sát đến từng hÆ¡i thở cá»§a tôi “Cẩn tháºn đấy Edwardâ€
“Tôi muốn nói chuyện riêng vá»›i anh, nếu anh không cảm thấy phiá»n†Bella thấp giá»ng xuống
Tôi chỉ muốn nói vá»›i cô ấy rằng tôi cảm thấy rất phiá»n, nhưng tôi biết trước sau gì cÅ©ng phải đối mặt, tốt nhất là nói luôn bây giá»
Trong lòng tôi có vô số cảm xúc trái ngược nhau khi tôi sải bước ra ngoà i, nghe tiếng bước chân vội vã của cô ấy ngay bên cạnh, đang gắng sức để theo kịp tôi
Bây giỠtôi có một mà n kịch phải diễn, tôi cũng biết cần diễn như thế nà o cho tròn vai của một tên lừa đảo. Tôi sẽ phải dối trá, phải nhạo báng một cách ác ý.
Äiá»u nà y Ä‘i ngược lại mong muốn trong tôi - những mong muốn rất con ngưá»i mà tôi nÃu giữ trong bao năm qua. Chưa lúc nà o tôi lại muốn được thà nh tháºt như lúc nà y, nhưng cÆ¡ há»™i để thà nh tháºt đã bị phá há»§y hết rồi
Tôi buồn vô cùng khi nghÄ© sá»± dối trá nà y lại là kà ức cuối cùng cá»§a cô ấy vá» tôi - má»™t lá»i từ biệt tệ hại
Tôi quay lại phÃa Bella vá»›i ánh mắt lạnh giá
“Cô muốn gì?â€
Cô ấy hÆ¡i co ngưá»i lại trước thái độ thù địch cá»§a tôi, mắt mở to – chÃnh là nét mặt luôn ám ảnh tôi
“Anh còn thiếu tôi má»™t lá»i giải thÃch†cô ấy nói yếu á»›t, là n da trắng ngà giá» tái nhợt Ä‘i
Cố lắm tôi má»›i giữ cho giá»ng nói cá»§a mình có vẻ cục cằn
“Tôi đã cứu cô thoát chết. Tôi chẳng nợ cô cái gì cảâ€
Bella có vẻ nao núng – còn tôi thì lòng Ä‘au như xát muối khi chứng kiến lá»i lẽ cá»§a mình là m tổn thương cô
“Nhưng anh đã hứa …â€
“Bella, cô bị va và o đầu và cô chẳng biết mình Ä‘ang nói cái gì đâuâ€
Cô ấy hất cằm lên ngang bướng “Äầu tôi chẳng bị là m sao hếtâ€
Giá» thì cô ấy đã nổi giáºn rồi, Ä‘iá»u đó sẽ dá»… dà ng hÆ¡n cho vai diá»…n cá»§a tôi. Tôi nhìn lại cô ấy, gương mặt không biểu lá»™ má»™t chút thiện cảm nà o
“Cô muốn gì ở tôi hả Bella?â€
“Tôi chỉ muốn biết sá»± tháºt. Tôi muốn biết tại sao mình lại phải nói dối cho anh?â€
Những gì cô ấy đòi há»i hoà n toà n hợp lý - tiếc là tôi phải từ chối
“Thế cô nghÄ© là đã có chuyện gì xảy ra?†tôi gần như cắt ngang lá»i cô ấy
Lá»i cô ấy vỡ ra như nước trà n bỠ“Tất cả những gì tôi biết là anh đã không ở gần tôi, cả Tyler cÅ©ng không thấy anh., vì thế là m Æ¡n đừng có nói là do tôi bị Ä‘áºp mạnh và o đầu. Chiếc xe tải đó sắp nghiá»n nát chúng tôi bá»—ng nhiên dừng lại. Anh đã để lại dấu tay trên hông cá»§a nó, và anh còn để lại má»™t vết lõm sâu trên má»™t chiếc xe khác.. Thế mà anh lại không há» bị xây xước gì cả. Và chiếc xe tải đã là m kẹp chân tôi nhưng anh đã nâng nó lên..†Äá»™t nhiên cô ấy nghiến chặt hai hà m răng, những giá»t nước mắt lóng lánh chá»±c trà o ra
Tôi vẫn nhìn thẳng và o Bella vá»›i vẻ chế giá»…u, nhưng thá»±c chất trong lòng rất lo lắng, váºy là cô ấy đã nhìn thấy hết
“Cô nghÄ© là tôi đã nâng hẳn chiếc xe tải ra khá»i ngưá»i cô?†Tôi há»i đầy châm biếm
Bella trả lá»i bằng cái gáºt đầu quả quyết
Giá»ng nói cá»§a tôi cà ng chế nhạo hÆ¡n “Chẳng ai tin được Ä‘iá»u đó đâu, cô hiểu không?â€
Cố gắng kiá»m chế ná»—i tức giáºn, Bella trả lá»i tôi rà nh rá»t từng chữ má»™t “Tôi không định kể vá»›i ai hếtâ€
Tôi tin Ä‘iá»u đó khi nhìn và o mắt cô. Cho dù rất giáºn dữ và bị lừa dối, cô ấy sẽ giữ kÃn bà máºt nà y
“Váºy tại sao..?†Trong má»™t khoảnh khắc ngắn ngá»§i, ná»—i ngạc nhiên đã phá há»ng khuôn mặt Ä‘ang được nguy tạo kỹ lưỡng cá»§a tôi
“Thế cô quan tâm đến chuyện đó là m gì?†Tôi cố giữ cho giá»ng nói có vẻ gay gắt
“Nó quan trá»ng vá»›i tôi†Bella khăng khăng “Tôi chúa ghét nói dối, bởi thế, tôi muốn biết vì là do gì mà mình phải là m như váºyâ€
Cô ấy đang muốn tôi tin tưởng cô, cũng như tôi từng tha thiết mong cô tin tưởng tôi, nhưng giỠđây một rà o cản đã dựng lên và tôi không thể bước qua được
Tôi vẫn tiếp tục chai lì “Cô không thể cảm Æ¡n rồi dẹp cái chuyện ấy Ä‘i được sao?â€
“Cảm ơn anh†Bella nói nhưng vẫn bướng bỉnh nhìn tôi chỠđợi
“Cô nhất định không bá» qua chuyện nà y phải không?â€
“Äúng thếâ€
“Váºy thì…†Cho dù muốn tôi cÅ©ng không được phép kể cho cô ấy nghe sá»± tháºt…mà tôi cÅ©ng chẳng há» muốn. Cứ để cô ấy tá»± nghÄ© ra câu chuyện cho riêng mình còn hÆ¡n để cô ấy biết tôi là ai, dù cô ấy nghÄ© ra chuyện gì cÅ©ng không thể tệ hÆ¡n sá»± tháºt: Tôi chÃnh là cÆ¡n ác má»™ng có tháºt, bước ra từ những cuốn truyện kinh dị… “Chúc cô vui vẻ vá»›i ná»—i thất vá»ng nhé!â€
Chúng tôi giáºn dữ nhìn nhau. Sá»± tức giáºn cá»§a cô ấy rất lạ lùng, cứ như má»™t con mèo con giáºn dữ nhưng yếu Ä‘uối và vô hại, không hỠý thức gì vá» hiểm nguy cá»§a mình
Má Bella lại đỠá»ng lên, hai hà m răng siết lại “Tại sao anh có vẻ khó chịu đến thế?â€
Câu há»i cá»§a cô ấy đúng là vượt xa dá»± Ä‘oán và sá»± chuẩn bị cá»§a tôi. Tôi mất thế chá»§ động trong vai diá»…n cá»§a mình, mặt nạ đã bị rá»›t ra, và lần duy nhất trong ngà y hôm nay,- tôi nói tháºt:
“Tôi không biếtâ€
Má»™t lần cuối, tôi cố khắc sâu khuôn mặt cô và o tâm trà mình - vẫn còn má»™t chút giáºn dữ trên đó, má vẫn á»ng hồng - rồi tôi quay lưng bá» Ä‘i.
Tà i sản của Maya
09-05-2009, 05:50 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Source: asia-media.vn
Chương 4 : Những dự đoán
Tôi quay trở lại trưá»ng há»c. Äây việc là m đúng đắn - má»™t cách cư xá» kÃn đáo nhất.
Äến cuối ngà y hầu hết các há»c sinh cÅ©ng đã trở lại lá»›p há»c. Chỉ có Tyler, Bella và má»™t và i ngưá»i khác, những ngưá»i dưá»ng như coi vụ tai nạn là má»™t dịp để xé rà o, là còn vắng mặt.
Cố gắng cư xá» cho đúng má»±c không phải là má»™t Ä‘iá»u quá khó khăn đối vá»›i tôi. Thế nhưng, suốt cả buổi chiá»u, tôi đã phải nghiến chặt hà m răng cá»§a mình ná»— lá»±c chống lại sá»± ham muốn thôi thúc tôi cÅ©ng cúp cua để Ä‘i tìm cô gái đó.
Giống như một kẻ lén lút. Một ám ảnh lén lút. Một con ma cà rồng lén lút.
Trưá»ng há»c ngà y hôm nay tháºt là buồn chán dưá»ng như còn tệ hÆ¡n cả má»™t tuần trước đây. Dưá»ng như mà u sắc đã khô kiệt trên những viên gạch, cây cối, bầu trá»i và cả những khuôn mặt xung quanh tôi... Tôi nhìn chằm chằm và o những vết nứt ở trên tưá»ng.
Tôi đã không là m việc mà lẽ ra mình phải là m. Tất nhiên, bản thân việc đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u sai trái. Tất cả phụ thuá»™c và o việc bạn Ä‘ang nhìn nháºn sá»± việc ở khÃa cạnh nà o.
Từ quan Ä‘iểm cá»§a má»™t ngưá»i trong gia đình Cullen – không đơn thuần là má»™t con ma cà rồng mà là má»™t thà nh viên trong gia đình Cullen má»™t Ä‘iá»u rất hiếm thấy trong thế giá»›i cá»§a chúng tôi – việc đúng đắn phải là m có lẽ sẽ là má»™t cái gì đó giống như thế nà y :
" Thầy tháºt ngạc nhiên khi thấy em trong lá»›p đấy, Edward ạ. nghe nói em có liên quan trong vụ tai nạn khá»§ng khiếp sáng nay ".
" Dạ đúng ạ, nhưng em chỉ là má»™t ngưá»i may mắn thôi thầy ạâ€, tôi sẽ nở nụ cưá»i thân thiện. “ Em không là m sao cả...và em cÅ©ng mong là Tyler và Bella cÅ©ng sẽ ổn ".
" Các bạn ấy sao rồi ? "
" Em nghÄ© Tyler sẽ ổn thôi, cáºu ấy chỉ bị má»™t và i vết thương ngoà i da do kÃnh chắn gió văng và o. Tuy nhiên, em không chắc lắm vá» Bella ", rồi tôi sẽ là m ra vẻ nghiêm trá»ng " Cô ấy dưá»ng như bị choáng. Em nghe nói rằng cô ấy hoà n toà n ko nháºn biết được sá»± việc xảy ra như thế nà o. Bác sÄ© Ä‘ang rất lo lắng... ".
Sá»± việc đáng lẽ ra nên như thế. Äó là điá»u mà tôi nợ gia đình mình.
" Thầy tháºt ngạc nhiên khi thấy em trong lá»›p đấy, Edward. Thầy nghe nói em có liên quan trong vụ tai nạn kinh khá»§ng sáng nay ".
" Dạ em không sao cả ". nhưng tôi lại không mỉm cưá»i
Thầy Barner đổi chân liên tục trông không hỠthoải mái chút nà o.
" Em có biết tin tức gì của Tyler Crowley và Bella Swan không ? Thầy nghe nói ai đó bị thương... "
.
Tôi nhún vai. " Em không biết ".
Thầy Banner đằng hắng. " Uh, phải rồi... ", thầy nói, cái nhìn lạnh lẽo cá»§a tôi khiến giá»ng nói cá»§a thầy trở nên hÆ¡i căng thẳng.
Thầy bước nhanh vá» phÃa trước cá»§a lá»›p há»c và bắt đầu bà i giảng cá»§a mình.
Äó là má»™t việc là m sai trái. Trừ khi bạn nhìn nháºn nó ở má»™t khÃa cạnh tối tăm hÆ¡n.
Dưá»ng như quá...quá là nhá» nhen khi nói xấu cô gái đó ở sau lưng, đặc biệt là khi cô ấy đã chứng tá» sá»± đáng tin cáºy hÆ¡n cả những gì tôi có thể mÆ¡ tá»›i. Cô ấy đã ko há» nói má»™t lá»i nà o phản bá»™i tôi mặc dù chẳng có lý do nà o để cô ấy là m như váºy. Là m sao tôi có thể đối xá» tệ bạc vá»›i cô ấy khi mà cô ấy không là m Ä‘iá»u gì ngoà i việc giữ bà máºt cá»§a tôi ?
Tôi có một cuộc hội thoại nội dung tương tự như thế với cô Goff – bằng tiếng Tây Ban Nha thay vì tiếng Anh – và Emmett ném cho tôi một cái nhìn dò xét.
Anh hi vá»ng em có má»™t lá»i giải thÃch xác đáng cho sá»± việc ngà y hôm nay. Rose gần như phát Ä‘iên lên được .
Tôi chớp mắt mà không nhìn anh.
Tháºt ra tôi đã có má»™t lá»i giải thÃch hoà n toà n hợp lý. Chỉ giả sá» rằng tôi đã không là m gì để chặn chiếc xe lao và o cô gái đó... Tôi chùn lại trước ý nghÄ© ấy. Nhưng nếu như cô ấy bị đâm trúng, nếu như cô ấy bị thương và chảy máu, dòng chất lá»ng mà u đỠsẽ trà n ra, lan xuống mặt đưá»ng, mùi thÆ¡m cá»§a máu tươi sẽ lan nhanh theo không khÃ...
Tôi rùng mình lần nữa, nhưng không phải vì khiếp sợ. Má»™t phần trong tôi run rẩy trong sá»± khao khát cùng cá»±c. Không, tôi không thể nhìn cô ấy đổ máu mà không là m tiết lá»™ thân pháºn thá»±c sá»± cá»§a tất cả chúng tôi má»™t cách rõ rà ng và kinh khá»§ng như thế được.
Äó má»™t lá»i giải thÃch xác đáng...nhưng tôi sẽ không dùng đến vì nó là quá là đáng hổ thẹn.
Và tôi đã không suy nghÄ© nhiá»u đến nó cho đến khi sá»± tháºt áºp tá»›i, má»™t cách đưá»ng đột.
Chúng ta phải coi chừng Jasper, Emmett tiếp tục, không đếm xỉa gì đến vẻ mÆ¡ mà ng cá»§a tôi. Cáºu ấy không chỉ giáºn dữ...nhưng cáºu ấy đã có quyết định rồi .
Tôi hiểu anh muốn nói gì, và trong một thoáng, căn phòng chao đảo quanh tôi. Cơn thịnh nộ của tôi xóa tan đi là n sương mỠđỠtrong ảo ảnh. Tôi nghĩ hẳn là tôi đã bị ngộp trong đó.
" EDWARD! BÃŒNH TĨNH NÀO! . Emmett hét lên vá»›i tôi má»™t cách câm lặng ở trong đầu mình. Bà n tay anh ấn mạnh trên vai tôi, giữ tôi ngồi yên trên ghế trước khi tôi có thể nhảy dá»±ng lên. Hiếm khi anh sá» dụng toà n bá»™ sức mạnh – hiếm khi cần tá»›i, bởi anh là má»™t con ma cà rồng mạnh nhất mà chúng tôi từng biết – nhưng giá» anh đã phải là m thế vá»›i tôi. Anh giữ chặt tay tôi chứ không có ý ép tôi ngồi xuống. Nếu anh là m váºy, chiếc ghế tôi ngồi hẳn đã vỡ vụn.
" Thả lá»ng Ä‘i ! " Anh ra lệnh cho tôi.
Tôi cố gắng bình tÄ©nh lại nhưng tháºt khó. CÆ¡n thịnh ná»™ bừng lên trong đầu tôi.
" Jasper sẽ ko định là m gì cả chừng nà o tất cả chúng ta chưa nói chuyện. Anh chỉ nghÄ© rằng em nên biết cáºu ấy sẽ định Ä‘i đâu. "
Tôi táºp trung và o việc thả lá»ng cÆ¡ bắp, và tôi cảm thấy bà n tay Emmett ná»›i lá»ng dần. Äừng là m gì để thu hút sá»± chú ý nữa. Em đã gây ra đủ rắc rối rồi đấy.
Tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i dà i và Emmett thả tôi ra.
Tôi tìm kiếm quanh căn phòng như thưá»ng lệ, nhưng cuá»™c đối thoại cá»§a chúng tôi quá ngắn và diá»…n ra trong yên lặng nên có lẽ chỉ má»™t và i ngưá»i ngồi sau Emmett là có thể nháºn ra được. Không ai trong số há» biết Ä‘iá»u gì đã diá»…n ra, và há» cÅ©ng chẳng để tâm. Nhà Cullen vốn dÄ© đã kỳ dị - tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Ä‘iá»u đó.
" Khỉ tháºt, cáºu nhóc, cáºu là má»™t đống rắc rối ". Emmett thêm và o, giá»ng nói tá» vẻ thương cảm.
" Váºy thì hãy cắn em Ä‘i ", tôi lầm bầm trong hÆ¡i thở, và tôi nghe thấy anh khẽ cưá»i thầm.
Emmett không bao giá» bá»±c tức lâu, và có lẽ tôi phải rất biết Æ¡n anh vá» bản tÃnh dá»… chịu đó. Thế nhưng tôi có thể nhìn thấy dá»± định cá»§a Jasper khiến Emmett băn khoăn, anh phải cân nhắc xem nên là m thế nà o cho đúng.
CÆ¡n giáºn dữ được kiá»m nén lại, ở mức tôi có thể kiểm soát được. Äúng, Emmett mạnh hÆ¡n tôi, nhưng anh đã từng thắng tôi trong má»™t tráºn đấu váºt. Anh than phiá»n rằng anh thắng chẳng qua do tôi gian láºn, thế nhưng việc nghe Ä‘c những ý nghÄ© chỉ là má»™t phần cá»§a việc tôi là ai cÅ©ng như sức mạnh thiện chiến chỉ là má»™t phần cá»§a Emmett mà thôi. Chúng tôi quả là những đối thá»§ xứng tầm trong má»™t cuá»™c chiến.
Má»™t cuá»™c chiến ? Äó có phải là điá»u tất yếu không ? Phải chăng tôi sẽ phải chiến đấu vá»›i gia đình mình chỉ vì má»™t ngưá»i mà tôi chưa biết rõ ?
Tôi nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó má»™t lát, nghÄ© vá» cảm giác má»ng manh khi ôm cÆ¡ thể ngưá»i con gái ấy trong tay tôi và đặt cạnh Jasper, Rose, và Emmett – vá»›i sức mạnh siêu nhiên và tốc độ phi thưá»ng, những cá»— máy giết chóc theo bản năng...
Phải, tôi sẽ chiến đấu vì cô ấy. Chống lại gia đình tôi. Tôi rùng mình vì suy nghĩ đó.
Nhưng tháºt không phải nếu tôi bá» mặc cô ấy trong khi tôi chÃnh là ngưá»i đã đặt cô ấy và o vòng nguy hiểm.
Má»™t mình tôi không thể thắng được khi ba ngưá»i đó liên kết lại, và tôi tá»± há»i không biết đồng minh cá»§a tôi sẽ là ai.
Carlisle, tất nhiên rồi. Ông sẽ không chiến đấu vá»›i ai cả, thế nhưng ông có thể hoà n toà n phản đối kế hoạch cá»§a Rose và Jasper. Äó là tất cả những gì tôi cần, hãy chá» xem...
Esme, không nghi ngá» gì nữa. Bà sẽ không ở phÃa chống lại tôi, và bà cÅ©ng ghét phải tranh cãi vá»›i Carlisle, nhưng bà luôn sẵn sà ng cho bất kỳ kế hoạch nà o để có thể giữ cho gia đình mình Ä‘c nguyên vẹn. Sá»± ưu tiên cá»§a bà ko phải là cái gì là đúng, mà sẽ là tôi. Nếu như Carlisle là linh hồn cá»§a gia đình tôi thì Esme chÃnh là trái tim. Ông là ngưá»i lãnh đạo vá»›i những hướng dẫn cho chúng tôi, còn bà là ngưá»i biến những hướng dẫn đó thà nh hà nh động cá»§a tình yêu. Tất cả chúng tôi Ä‘á»u yêu thương nhau – tháºm chà ngay cả lúc nà y, trong cÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a tôi đối vá»›i Jasper và Rose, ngay cả khi tôi đã phải tÃnh đến việc sẽ chiến đấu vá»›i hỠđể bảo vệ cô gái đó, tôi biết rằng tôi tháºt lòng yêu thương há».
Alice...Tôi không có hình dung nà o vá» cô. Có lẽ nó phụ thuá»™c và o việc cô ấy nhìn thấy việc gì sẽ diá»…n ra. Tôi tưởng tượng là , có lẽ cô ấy sẽ đứng vá» phÃa ngưá»i chiến thắng.
Váºy nên, tôi sẽ phải là m việc nà y mà không có sá»± giúp đỡ nà o cả. Tôi không phải là đối thá»§ cá»§a há» khi chỉ có má»™t mình, nhưng tôi sẽ kkhông để cô gái đó bị tổn thương vì mình. Äó chỉ là má»™t hà nh động thoái thác...
CÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a tôi dịu Ä‘i má»™t chút, vá»›i hà i hước bất ngá» nho nhá». Tôi có thể tưởng tượng được cô gái ấy sẽ phản ứng thế nà o vá»›i việc tôi bắt cóc cô ta. Tất nhiên, hiếm khi tôi có thể Ä‘oán đúng phản ứng cá»§a cô – nhưng không biết cô ấy sẽ có phản ứng gì ngòai sá»± sợ hãi nhỉ?
Tôi không chắc là m sao có thể là m đc việc nà y - bắt cóc cô ấy. Tôi không thể đứng gần cô ấy quá lâu đc. Có lẽ tôi sẽ đưa cô ấy trở vỠvới mẹ của cô. Ngay cả khi việc đó đầy rẫy nguy hiểm. Cho cô ấy.
Và tôi bất chợt nháºn ra, cho cả tôi nữa. Nếu tôi lỡ giết chết cô ấy thì sao...Tôi ko chắc chắn Ä‘c tôi sẽ Ä‘au đớn như thế nà o, nhưng tôi biết rằng ná»—i Ä‘au đó sẽ không thể diá»…n đạt được và vô cùng mãnh liệt.
Thá»i gian dần trôi nhanh trong khi tôi Ä‘iểm qua tất cả những rắc rối Ä‘ang chá» tôi truá»›c mắt : cuá»™c tranh cãi ở nhà chỉ cần tôi xuất hiện sẽ bùng nổ, xung đột vá»›i gia đình tôi, áp lá»±c tôi phải đối đầu để vượt qua sau nà y...
Uhm, tôi không thể phà n nà n rằng cuá»™c sống bên ngoà i trưá»ng há»c là buồn chán được nữa. Cô gái ấy đã là m thay đổi quá nhiá»u thứ.
Khi chuông báo hết giá» vang lên, Emmett và tôi bước Ä‘i trong im lặng trên đưá»ng ra ôtô. Anh Ä‘ang lo lắng vá» tôi, và cả vá» Rosalie nữa. Anh biết anh phải chá»n đứng vá» phÃa nà o nếu xảy ra tranh cãi, và điá»u đó là m anh phiá»n muá»™n.
Những ngưá»i khác Ä‘ang đợi chúng tôi trong ôtô, cÅ©ng im lặng. Chúng tôi là má»™t nhóm ngưá»i rất yên lặng. Chỉ mình tôi là có thể nghe thấy những tiếng la hét.
Äồ ngốc ! Em mất trà rồi ! Äúng là trẻ con! Äồ con lừa! Ãch ká»·, đồ vô trách nhiệm ! Rosalie xối xả tuôn ra những lá»i xúc phạm liên miên trong suy nghÄ© mạnh mẽ cá»§a chị. Äiá»u đó là m tôi bị ảnh hưởng trong việc nghe suy nghÄ© cá»§a những ngưá»i khác và tôi cố gắng phá»›t lá» chị trong khả năng có thể. Emmett hoà n toà n đúng vá» Jasper. Cáºu ấy chắc chắn vá» việc cáºu ấy sẽ là m.
Alice Ä‘ang rất buồn phiá»n và lo lắng vá» Jasper,tiếp tục lướt qua những hình ảnh trong tương lai. Bất kể Jasper tiếp cáºn cô gái từ hướng nà o, Alice luôn nhìn thấy tôi ở đó, chặn Jasper lại. Và tháºt đáng chú ý, cả Rosalie lẫn Emmett Ä‘á»u không ở cùng vá»›i cáºu ấy trong những hình ảnh đó. Vì thế Jasper lên kế hoạch sẽ là m má»™t mình. Äiá»u đó tháºm chà còn tệ hÆ¡n.
Jasper là ngưá»i mạnh nhất, là chiến binh nhiá»u kinh nghiệm nhất trong chúng tôi. Lợi thế duy nhất cá»§a tôi chỉ là tôi thấy được sá»± dịch chuyển cá»§a Jasper trước khi nó diá»…n ra.
Tôi chưa từng chiến đấu vá»›i Emmett hay Jasper. Chúng tôi chỉ vui đùa cùng nhau, váºt lá»™n má»™t chút. Tôi cảm thấy bệnh vá»›i ý nghÄ© phải là m Jasper Ä‘au tháºt sá»±...
Không, không phải thế. Tôi sẽ chỉ chặn cáºu ấy lại thôi. Chỉ váºy thôi.
Tôi táºp trung và o Alice, ghi nhá»› những địa Ä‘iểm mà Jasper có thể tấn công.
Và khi tôi là m thế, dá»± Ä‘oán cá»§a Alice thay đổi, di chuyển Ä‘i xa hÆ¡n và ngà y cà ng xa nhà Swan. Tôi phải ngăn cáºu ấy lại sá»›m hÆ¡n nữa...
Dừng lại Ä‘i Edward ! Äiá»u đó không thể xảy ra được. Em sẽ không để nó xảy ra.
Tôi không trả lá»i Alice. Tôi chỉ tiếp tục nhìn.
Cô ấy bắt đầu tìm kiếm xa hÆ¡n vá» phÃa trước, trong sá»± lá» má», không chắc chắn lắm vá» những khả năng có thể xảy ra. Má»i váºt trở nên mỠảo và không rõ rà ng.
Trên quãng đưá»ng còn lại, sá»± im lặng vẫn Ä‘eo bám tôi như má»™t gánh nặng. Tôi đỗ xe trong gara lá»›n cá»§a ngôi nhà ; chiếc Mercedes cá»§a Carlisle ở đó, ngay cạnh chiếc xe Jeep lá»›n cá»§a Emmett, chiếc M3 cá»§a Rose và chiếc Vanquish cá»§a tôi. Tôi lấy là m vui mừng là Carlisle đã vá» nhà – sá»± im lặng nà y sẽ bùng nổ, và tôi muốn ông ở đó khi nó diá»…n ra.
Chúng tôi đi thẳng và o phòng ăn.
Căn phòng, tất nhiên là , chưa bao giỠđược sá» dụng đúng mục Ä‘Ãch cá»§a nó. Nhưng trong phòng có má»™t cái bà n oval dà i mà u gụ, bao quanh là những chiếc ghế - chúng tôi rất cẩn tháºn trong việc xếp đặt má»i thứ và o đúng vị trÃ. Carlisle thưá»ng sá» dụng căn phòng nà y như phòng há»p. Vá»›i má»™t nhóm ngưá»i mạnh mẽ vá»›i những cá tÃnh khác biệt, thì thỉnh thoảng việc thảo luáºn trong hòa bình, vá»›i tư thế ngồi nghiêm chỉnh là cần thiết.
Tôi có cảm giác rằng việc xếp đặt như má»i khi sẽ không giúp Ãch nhiá»u trong buổi thảo luáºn ngà y hôm nay.
Carlisle ngồi ở vị trà quen thuá»™c, ở phÃa đông cá»§a căn phòng. Esme ngồi bên cạnh ông – há» nắm tay nhau trên mặt bà n.
Cái nhìn của Esme dừng lại trên khuôn mặt tôi, mà u và ng óng trong đôi mắt đó phản chiếu đầy sự lo âu.
Hãy ở yên đó. Äó là ý nghÄ© duy nhất cá»§a bà .
Tôi ước gì mình có thể mỉm cưá»i vá»›i ngưá»i phụ nữ mà tôi thá»±c sá»± coi là mẹ mình, thế nhưng tôi không thể là m yên lòng bà lúc nà y.
Tôi ngồi cạnh Carlisle ở phÃa bên kia. Esme vá»›i qua ông để đặt bà n tay còn lại trên vai tôi. Bà cÅ©ng không biết phải bắt đầu như thế nà o, bà chỉ cảm thấy lo lắng cho tôi.
Carlisle biết rõ Ä‘iá»u gì sắp xảy đến. Ông mÃm chặt môi và trán ông nhăn lại. Sá»± biểu lá»™ nà y dưá»ng như quá già trên gương mặt trẻ trung cá»§a ông.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngồi yên, tôi có thể nhìn thấy má»™t đưá»ng ngăn cách đã được vạch ra.
Rosalie ngồi đối diện vá»›i Carlisle, ở phÃa cuối cá»§a chiếc bà n dà i. Chị nhìn chằm chằm và o tôi chằm chằm không dá»i.
Emmett ngồi ngay cạnh cô, khuôn mặt và ý nghÄ© cá»§a anh Ä‘á»u tá» vẻ gượng gạo.
Jasper do dá»± má»™t lát, và rồi đứng tá»±a lưng và o bức tưá»ng ở sau lưng Rosalie. Jasper đã có quyết định cá»§a riêng mình bất kể kết quả buổi thảo luáºn nà y ra sao. Tôi nghiến chặt răng.
Alice là ngưá»i cuối cùng bước và o phòng, và đôi mắt cá»§a cô ấy Ä‘ang hướng và o má»™t cái gì đó rất xa xôi – tương lai, vẫn còn quá nhiá»u Ä‘iá»u không rõ rà ng. Dưá»ng như không nghÄ© vá» tương lai nữa, cô ngồi xuống cạnh Esme. Cô xoa xoa trán như thể bị Ä‘au đầu. Jasper cỠđộng má»™t cách khó khăn và cân nhắc xem có nên đến bên Alice không, nhưng cuối cùng quyết định vẫn giữ nguyên vị trÃ.
Tôi hÃt má»™t hÆ¡i thở sâu và o lồng ngá»±c. Tôi đã bắt đầu chuyện nà y – tôi nên nói trước.
“Em xin lá»—i†Tôi nói, nhìn Rose trước tiên, rồi đến Jasper và sau đó là Emmett. “Em không định đặt tất cả má»i ngưá»i và o nguy hiểm. Äó là má»™t việc là m không suy nghÄ©, và em hoà n toà n chịu trách nhiệm vá» hà nh động thiếu suy nghÄ© cá»§a mình.â€
Rosalie ném cho tôi cái nhìn trừng trừng và đầy vẻ độc địa. “à cá»§a em là gì? Hoà n toà n chịu trách nhiệm à ? Em có thay đổi sá»± việc được không?â€
“Em không có ý như váºyâ€. Tôi nói, cố gắng giữ cho giá»ng mình trÆ¡n tru và kiá»m chế. “Em sẵn sà ng rá»i khá»i đây ngay bây giá», nếu Ä‘iá»u đó giúp má»i việc trở nên tốt hÆ¡nâ€. Nếu tôi tin rằng cô gái sẽ được an toà n, nếu tôi tin rằng không ai trong số những ngưá»i ở đây sẽ chạm đến cô ấy, tôi lẩm bẩm trong đầu.
“Không được.†Esme thì thầm. “Con không thể là m váºy được, Edwardâ€.
Tôi vá»— nhẹ tay bà . “Chỉ và i năm thôi mà â€.
“Mẹ nói đúng đó†Emmett nói. “Em không thể Ä‘i đâu và o lúc nà y được. Äiá»u đó có thể không giúp Ãch gì đâu. Chúng ta cần biết má»i ngưá»i Ä‘ang nghÄ© gì, hÆ¡n bao giá» hếtâ€.
“Alice sẽ biết được nếu có gì nguy hiểm mà †tôi phản đối.
Carlisle lắc đầu. “Ta nghÄ© Emmett đúng đó, Edward. Cô gái đó sẽ cà ng thắc mắc nếu con biến mất. Nếu phải Ä‘i thì tất cả chúng ta cùng Ä‘i, hoặc không ai cảâ€.
“Cô ấy sẽ không nói bất cứ Ä‘iá»u gì đâu,†tôi tuyên bố ngay láºp tức. CÆ¡n giáºn cá»§a Rose sắp bùng lên, và tôi muốn nói sá»± tháºt nà y trước.
“Nhưng con không thể Ä‘á»c được tâm trà cá»§a cô ấy†Carlisle nhắc nhở tôi.
“Con biết rõ mà . Alice, hãy giúp anhâ€
Alice ngước nhìn tôi má»™t cách mệt má»i “Em không thể nhìn thấy Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra nếu chúng ta bá» qua chuyện nà y.†Cô liếc mắt vá» phÃa Rose và Jasper.
Không, cô ấy không thể nhìn thấy tương lai được – khi mà Rosalie và Jasper đã quyết định là sẽ phản đối việc bỠqua chuyện nà y.
Rosalie vá»— mạnh tay xuống mặt bà n và gây ra má»™t tiếng động chói tai. “Chúng ta không thể cho phép con ngưá»i cÆ¡ há»™i để nói má»™t lá»i nà o hết. Carlisle, bố phải biết Ä‘iá»u đó. Ngay cả khi chúng ta quyết định là sẽ biến mất, thì cÅ©ng không an toà n chút nà o khi để lại những lá»i đồn đại ở sau lưng. Chúng ta sống quá khác so vá»›i đồng loại – các ngưá»i Ä‘á»u biết là có những kẻ chỉ chá» má»™t cÆ¡ há»™i để chỉ Ä‘iểm. Chúng ta cà ng phải cẩn tháºn hÆ¡n bất cứ ai!â€
“Trước đây chúng ta đã từng bá» lại sau lưng những lá»i đồn mà â€. Tôi nhắc cô.
“Äó chỉ là những lá»i đồn và sá»± phá»ng Ä‘oán mà thôi, Edward. Không phải là nhân chứng và bằng chứng rõ rà ng!â€.
“Bằng chứng à ?†tôi chế giễu.
Nhưng Jasper gáºt đầu, đôi mắt cáºu toát lên vẻ cứng rắn.
“Rose nà y...†Carlisle bắt đầu nói.
“Äể con nói hết đã, Carlisle. Không cần phải là m gì nhiá»u cả. Hôm nay cô gái đã bị va chạm và o đầu. Vì thế vết thương đã trở nên nghiêm trá»ng hÆ¡n là má»i ngưá»i tưởngâ€.
Rosalie nhún vai. “Con ngưá»i Ä‘i ngá»§ và có thể không thức dáºy Ä‘c và o sáng hôm sau. Những ngưá»i khác mong đợi chúng ta sẽ xóa sạch dấu vết. Thưá»ng thì đây là việc cá»§a Edward, nhưng rõ rà ng việc nà y vượt quá khả năng cá»§a cáºu ấy. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết con có khả năng kiểm soát. Con sẽ ko để lại bất cứ má»™t bằng chứng nà o cảâ€.
“Phải rồi, Rosalie, chúng tôi Ä‘á»u biết chị là má»™t sát thá»§ thà nh thạo như thế nà o,†tôi cằn nhằn.
Rosa rÃt lên vá»›i tôi đầy giáºn dữ.
“Thôi nà o, Edward,†Carlisle nói. Sau đó ông quay sang Rosalie. “Rosalie, ta đã quay Ä‘i phÃa khác ở Rochester vì ta cảm thấy con muốn đòi lại công bằng cho mình. Những gã đà n ông mà con giết đã gây ra cho con những Ä‘iá»u tháºt kinh khá»§ng. Thế nhưng trưá»ng hợp nà y thì khác. Cô gái nhà Swan là ngưá»i vô tá»™i.â€
“Con không có ý gì cả, Carlisle†Rosalie nói qua kẽ răng “Việc nà y là nhằm để bảo vệ tất cả chúng taâ€.
Có má»™t thoáng im lặng khi Carlisle suy nghÄ© để tìm ra câu trả lá»i. Khi ông cúi đầu xuống, đôi mắt Rosalie mở to. Lẽ ra chị ấy phải hiểu. Tháºm chà nếu tôi không thể Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a ông, tôi cÅ©ng có thể biết được ông sắp nói gì. Carlisle sẽ không bao giá» thoả hiệp.
"Ta biết ý con muốn gì, Rosalie ạ, nhưng...Ta cÅ©ng mong rằng gia đình chúng ta xứng đáng để được bảo vệ. Sá»± việc đã xảy ra là điá»u mà ko ai mong muốn cả." Ông nói ra những Ä‘iá»u nà y hà m ý bao gồm cả ông trong đó mặc dù ông chưa bao giá» mắc sai lầm nà o cả. "Lạnh lùng xuống tay giết chết má»™t ngưá»i vô tá»™ilại là má»™t việc hoà n toà n khác. Ta tin rằng những rá»§i ro mà cô gái đó có thể mang lại cho chúng ta, dù cô ấy có nói ra những nghi ngá» cá»§a mình hay không, không phải là điá»u gì quá nguy hiểm. Nếu chúng ta bắt buá»™c phải giết cô ấy để bảo vệ mình, chúng ta sẽ phải đối mặt vá»›i những Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n. Chúng ta có thể mất Ä‘i bản chất mà chúng ta đã gìn giữ bao năm qua."
Tôi tháºn trá»ng kiểm soát vẻ mặt cá»§a mình. Tôi chỉ muốn cưá»i phá lên. Hoặc vá»— tay tán thưởng, giá mà tôi có thể là m như váºy!
Rosalie tá» vẻ giáºn dữ. "Äó chỉ là trách nhiệm mà thôi."
"Tháºt tà n nhẫn nếu chúng ta là m như váºy," Carlisle nhẹ nhà ng sá»a lại. "Mạng sống nà o cÅ©ng Ä‘á»u quý giá".
Rosalise thở ra má»™t cách nặng nhá»c và môi dưới hÆ¡i bÄ©u ra. Emmett vá»— vá» trên vai Rosalie. "Má»i chuyện sẽ ổn thôi mà , Rose," anh nhẹ nhà ng động viên.
"Câu há»i ở đây là ," Carlisle tiếp tục, "chúng ta có nên di chuyển hay không?"
"Không được," Rosalie than vãn. "Chúng ta vừa má»›i ổn định má»i thứ. Con ko muốn phải bắt đầu là m há»c sinh năm thứ 2 trung há»c lần nữa đâu!"
"Con có thể giữ nguyên tuổi của mình, tất nhiên rồi," Carlisle nói.
"Và rồi lần tới sẽ phải di chuyển đi nơi khác sớm hơn?" Cô đáp trả.
Carlisle nhún vai.
"Nhưng con thÃch ở đây! NÆ¡i nà y hiếm khi có ánh nắng mặt trá»i, chúng ta gần giống như những ngưá»i bình thưá»ng."
"Tháºt ra thì, chúng ta không cần phải quyết định ngay. Chúng ta có thể chá» xem có cần thiết phải di chuyển hay không. Edward dưá»ng như rất chắc chắn rằng cô gái nhà Swan sẽ không tiết lá»™ Ä‘iá»u gì cả."
Rosalie khụt khịt mũi.
Nhưng tôi không cần phải lo lắng vá» Rose nữa. Tôi có thể thấy rằng chị sẽ đồng ý vá»›i quyết định cá»§a Carlisle, bất kể việc chị đã từng tức Ä‘iên lên vá»›i tôi như thế nà o. Cuá»™c đối thoại cá»§a hỠđã Ä‘i đến những chi tiết không quan trá»ng lắm.
Jasper vẫn đứng bất động.
Tôi hiểu vì sao. Trước khi cáºu ấy và Alice gặp nhau, cáºu ấy đã từng sống trong má»™t vùng chiến tráºn, nÆ¡i chiến tranh diá»…n ra liên miên. Cáºu ấy biết háºu quả cá»§a việc coi thưá»ng những luáºt lệ - cáºu đã phải chứng kiến táºn mắt những kết cục kinh khá»§ng.
Có thể nháºn ra Jasper đã không cố gắng là m cÆ¡n giáºn dữ cá»§a Rosa dịu Ä‘i hay dữ dá»™i hÆ¡n bằng khả năng đặc biệt cá»§a mình. Jasper giữ mình đứng ngòai cuá»™c thảo luáºn nà y – tư thế ở phÃa trên.
"Jasper nà y," tôi nói.
Jasper bắt gặp cái nhìn của tôi, gương mặt không hỠbiểu lộ chút cảm xúc nà o.
"Cô ấy sẽ không phải trả giá vì sai lầm cá»§a em. Em sẽ không để Ä‘iá»u đó xảy ra đâu."
"Váºy sau đó cô ấy được lợi gì nà o? Äáng nhẽ ngà y hôm nay cô ấy đã chết rồi, Edward ạ. Anh chỉ muốn má»i việc đúng như lẽ ra nó phải thế thôi".
Tôi lặp lại lần nữa, nhấn mạnh từng từ một. "Em sẽ không để anh là m thế đâu."
Cặp lông mà y cá»§a Jasper nhướn lên. Anh hắn không mong chá» Ä‘iá»u nà y – anh không bao giá» có thể tưởng tượng được rằng tôi sẽ hà nh động để ngăn cản.
Jasper lắc đầu. "Anh sẽ không để Alice phải đối mặt vá»›i mối nguy hiểm nà o dù là nhá» nhất. Em không thể hiểu được vá» cô ấy, và Edward, em chưa từng trải qua những gì giống như anh dù anh có Ä‘á»c được những ký ức cá»§a anh hay không. Cho nên em sẽ không thể hiểu được đâu."
"Em không muốn tranh cãi vá» Ä‘iá»u đó, Jasper. Nhưng em phải cho anh biết rằng, em sẽ không để anh là m tổn thương Isabella Swan."
Chúng tôi nhìn nhau chằm chằm – không phải là cái nhìn giáºn dữ mà như để đánh giá đối thá»§ cá»§a mình. Tôi cảm thấy Jasper Ä‘ang thăm dò tâm trạng cá»§a tôi, kiểm tra quyết tâm cá»§a tôi.
"Anh Jazz," Alice nói, cắt ngang cuộc đối thoại giữa chúng tôi.
Jasper vẫn nhìn tôi thêm má»™t lát sau đó má»›i quay qua Alice. "Äừng có bảo anh rằng em có thể tá»± bảo vệ mình đấy, Alice. Anh đã biết tá»ng em muốn nói gì rồi. Anh vẫn sẽ phải..."
"Em không định nói như váºy," Alice cắt ngang. "Em muốn cầu xin anh má»™t việc."
Tôi có thể nhìn thấy những gì Ä‘ang diá»…n ra trong tâm trà cá»§a cô, và miệng tôi mở to vì kinh ngạc. Tôi nhìn cô chòng chá»c, cảm thấy sốc, chỉ ngá» ngợ nháºn ra rằng má»i ngưá»i quanh Alice và Jasper Ä‘á»u Ä‘ang nhìn tôi đỠphòng.
"Em biết anh yêu em. Em cám Æ¡n anh vá» Ä‘iá»u đó. Nhưng em sẽ rất cảm kÃch nếu anh không giết Bella. Trước hết, là vì Edward Ä‘ang rất nghiêm túc và em không há» muốn hai anh đánh nhau chút nà o. Sau nữa, là vì cô ấy là bạn cá»§a em. Ãt nhất thì, cô ấy sẽ trở thà nh bạn em."
Má»™t hình ảnh hiện lên rõ rà ng như Ä‘ang được phản chiếu qua gương trong đầu Alice: Alice Ä‘ang mỉm cưá»i, đặt bà n tay trắng muốt và lạnh giá ôm lấy bá» vai mảnh mai, ấm nóng cá»§a Bella. Và Bella cÅ©ng Ä‘ang mỉm cưá»i, cánh tay cô vòng quanh eo Alice.
Hình ảnh dá»± báo ấy tháºt rõ rà ng chỉ là không chắc chắn và o thá»i Ä‘iểm nà o mà thôi!
"Nhưng mà ...Alice..." Jasper thở hổn hển. Tôi tháºm chà còn không có khả năng quay đầu lại để nhìn xem nét mặt cá»§a Jasper. Tôi không thể nà o dứt mình ra khá»i hình ảnh trong đầu Alice để nghe được Jasper nói gì. "Má»™t ngà y nà o đó em sẽ yêu quý cô ấy, Jazz ạ. Em sẽ rất khó chịu vá»›i anh nếu anh không để cho cô ấy được sống."
Tôi vẫn Ä‘ang bị khoá chặt trong suy nghÄ© cá»§a Alice. Tôi đã nhìn thấy được tương lai mỠảo nháºn thấy vẻ lúng túng trên khuôn mặt Jasper trước yêu cầu không ngá» tá»›i cá»§a Alice.
"Uhm," cô thở dà i – sá»± ngần ngừ cá»§a Jasper đã là m sáng tá» tương lai. "Anh thấy không? Bella sẽ không nói gì cả. Chúng ta không cần phải lo lắng vá» bất cứ Ä‘iá»u gì nữa."
Cái cách mà Alice gá»i tên cô gái đó...cứ như thể há» là bạn thân thiết từ lâu lắm rồi...
"Alice à ," tôi nghẹn lá»i, "Äiá»u nà y...có...nghÄ©a là gì váºy...?
"Em đã bảo anh rằng sẽ có thay đổi mà . Em không biết nữa, Edward." Nhưng cô chợt im bặt, và tôi có thể hiểu hẳn là vẫn còn nhiá»u Ä‘iá»u nữa. Cô Ä‘ang cố gắng không nghÄ© vá» những Ä‘iá»u đó; đột nhiên cô táºp trung sá»± chú ý và o Jasper Ä‘ang quá choáng váng để có thể đưa ra quyết định cá»§a mình.
Thỉnh thoảng cô lại là m như váºy khi có Ä‘iá»u gì muốn giấu tôi.
"Cái gì váºy, Alice? Em giấu anh Ä‘iá»u gì váºy?"
Tôi nghe tiếng Emmett cà u nhà u. Anh ấy luôn cảm thấy nản lòng mỗi khi tôi và Alice có những cuộc nói chuyện kiểu nà y.
Cô lắc đầu, cố gắng không để tôi len và o."Có phải có Ä‘iá»u gì liên quan đến cô ấy không?" Tôi gặng há»i "Có phải những Ä‘iá»u đó liên quan đến Bella không?"
Alice nghiến chặt răng lại để giữ táºp trung, nhưng khi tôi thốt lên tên cá»§a Bella, cô chợt thả lá»ng ra má»™t chút. Khoảnh khắc đó chưa đến má»™t phần giây, nhưng váºy là đủ rồi.
"KHÔNG!!!!" Tôi hét lên. Tôi nghe thấy tiếng chiếc ghế tôi ngồi Ä‘áºp xuống sà n nhà , và sau đó nháºn ra rằng mình đã đứng báºt dáºy.
"Edward!" Carlisle cÅ©ng đã đứng lên, đặt tay lên vai tôi. Tôi gần như không còn cảm nháºn được sá»± động chạm đó.
"Äiá»u đó Ä‘ang trở nên rõ rà ng hÆ¡n," Aclice thì thầm. "qua từng phút khi anh có thêm quyết tâm. Tháºt ra chỉ có 2 lá»±a chá»n cho cô ấy. Äó là cách nà y hay cách khác mà thôi, Edward".
Tôi có thể nhìn thấy những gì mà cô ấy nhìn thấy...nhưng tôi không thể nà o chấp nháºn được.
"Không đâu," tôi lặp lại; sá»± phá»§ nháºn cá»§a tôi không có chút âm lượng nà o. Chân tôi dưá»ng như trống rá»—ng, và tôi phải tá»±a mình và o chiếc bà n để đứng vững.
"Ai đó là m Æ¡n cho chúng tôi biết là có Ä‘iá»u bà ẩn gì ở đây không?" Emmett phà n nà n.
"Anh phải đi thôi," tôi thì thầm với Alice, phớt lỠEmmett.
"Edward, chúng ta đã quyết định rồi mà ," Emmett nói lá»›n. "Äó là cách tốt nhất để cô gái đó không nói gì cả. HÆ¡n nữa, nếu em Ä‘i rồi, chúng ta sẽ không biết chắc chắn được rằng cô ấy có tiết lá»™ Ä‘iá»u gì hay không. Em phải ở lại và lo chuyện nà y."
"Em không nhìn thấy anh sẽ bá» Ä‘i, Edward," Alice nói vá»›i tôi. "Em không biết nếu anh còn có thể bá» Ä‘i được không nữa." Hãy nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó, cô thêm và o trong im lặng. Hãy cân nhắc Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra nếu anh bá» Ä‘i.
Tôi hiểu cô muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì. Phải, ý nghÄ© rằng tôi sẽ không bao giá» Ä‘c nhìn thấy cô gái đó lần nữa tháºt là ...Ä‘au đớn. Nhưng đó cÅ©ng là việc cần thiết phải là m. Tôi cÅ©ng không thể nà o chấp nháºn cái tương lai mà tôi sẽ mang tá»›i cho cô ấy.
Em không hoà n toà n chắc chắn vá» Jasper đâu, Edward. Alice tiếp tục, Nếu anh rá»i khá»i đây, nếu anh ấy nghÄ© rằng cô ấy là mối nguy hiểm cho chúng ta thì...
"Anh không nghe thấy Ä‘iá»u đó " ,tôi phá»§ nháºn lá»i cô nói, vẫn còn nháºn thức ná»a vá»i vá» những ngưá»i Ä‘ang lắng nghe. Jasper Ä‘ang do dá»±. Anh ấy sẽ không là m Ä‘iá»u gì là m tổn thương Alice.
Äây không phải là lúc thÃch hợp. Anh có thể mạo hiểm vá»›i mạng sống cá»§a cô ấy sao, để mặc cô ấy ko chút bảo vệ như váºy à ?
"Tại sao em lại là m váºy vá»›i anh chứ?" tôi rên rỉ, gục mặt và o hai bà n tay.
Tôi không phải là ngưá»i bảo vệ Bella. Tôi không thể là ngưá»i che chở cho cô ấy. Chẳng phải tương lai mà Alice chỉ cho tôi thấy đã quá đủ để chứng minh Ä‘iá»u nà y sao?
Em cÅ©ng yêu quý cô ấy. Hoặc em sẽ yêu quý cô ấy. Äiá»u đó không giống như là tình cảm cá»§a anh nhưng em muốn có cô ấy ở bên.
"Em cũng yêu quý cô ấy à ?" tôi thì thầm, đượm vẻ hoà i nghi.
Cô thở dà i. Anh tháºt mù quáng, Edward ạ. Anh không thể nháºn ra được là anh sẽ Ä‘i đâu à ? Anh không thể nháºn ra là anh Ä‘ang ở đâu à ? Äiá»u đó tháºm chà còn rõ rà ng hÆ¡n là việc mặt trá»i luôn má»c ở đằng đông. Hãy xem những gì mà em nhìn thấy nà y...
Tôi lắc đầu, khiếp sợ. "Không." Tôi cố gắng giữ cho những dá»± Ä‘oán mà cô tiết lá»™ cho tôi biết không len và o được tâm trà mình. "Anh không là m theo chiá»u hướng đó được. Anh sẽ rá»i khá»i đây. Anh sẽ là m thay đổi tương lai."
"Anh có thể thá»," cô nói vá»›i giá»ng hoà i nghi.
"Trá»i Æ¡i, thôi nà o!" Emmett rống lên.
"Táºp trung sá»± chú ý Ä‘i," Rose rÃt lên vá»›i Emmett. "Alice nhìn thấy cáºu ấy phải lòng má»™t con ngưá»i! Edward má»›i cổ Ä‘iển là m sao!" Cô tạo ra tiếng nôn khan.
Tôi vừa vặn nghe được cô ấy nói gì.
"Cái gì cÆ¡?" Emmett nói, giáºt nảy mình. Sau đó tiếng cưá»i vỡ oà cá»§a anh vang vá»ng khắp căn phòng. "Äó là điá»u sẽ xảy ra à ?" Anh lại cưá»i lá»›n. "Thôi Ä‘i mà , Edward."
Tôi cảm thấy anh đặt tay lên vai tôi, và tôi lÆ¡ đãng gạt ra. Tôi không thể táºp trung sá»± chú ý và o anh ấy.
"Phải lòng má»™t con ngưá»i? "Esme lặp lại bằng giá»ng sá»ng sốt. "Là cô gái mà nó đã cứu sống ngà y hôm nay à ? Edward yêu cô ấy?"
"ChÃnh xác thì, em đã nhìn thấy gì váºy, Alice?" Jasper gặng há»i.
Cô quay lại phÃa Jasper, tôi vẫn lặng Ä‘iếng ngưá»i tiếp tục nhìn và o má»™t phÃa khuôn mặt cô.
"Tất cả phụ thuá»™c và o việc anh ấy có đủ mạnh mẽ hay không. Anh ấy sẽ tá»± tay giết cô ấy" - cô quay sang bắt gặp cái nhìn cá»§a tôi lần nữa, đầy vẻ giáºn dữ - "Ä‘iá»u nà y tháºt sá»± là m em nổi giáºn, Edward ạ, chưa tÃnh đến việc nó sẽ ảnh hưởng đến anh như thế nà o-" cô lại đối mặt vá»›i Jasper, "hoặc má»™t ngà y nà o đó cô ấy sẽ trở thà nh má»™t ngưá»i như chúng ta".
Ai đó thở dốc, tôi không nhìn để biết đó là ai.
"Äiá»u đó sẽ không xảy ra!" tôi lại hét lên. "Cả hai khả năng đó Ä‘á»u không thể xảy ra được!".
Alice dưá»ng như không nghe thấy tôi nói gì. "Tất cả phụ thuá»™c và o," cô lặp lại. "Anh ấy có thể đủ mạnh mẽ để không giết chết cô ấy - nhưng nó sẽ rất gần. Äiá»u nà y đòi há»i sá»± tá»± kiểm soát phi thưá»ng" cô thoáng trầm ngâm. "Tháºm chà cần nhiá»u sá»± kiá»m chế hÆ¡n Carlisle nữa. Anh ấy có thể chỉ đủ mạnh để...Äiá»u duy nhất mà anh ấy không đủ mạnh mẽ để là m đó là rá»i xa cô ấy. Äó là điểm mấu chốt."
Tôi không thể nói lên lá»i. Dưá»ng như không ai có thể thốt lên được lá»i nà o. Căn phòng tháºt tÄ©nh lặng.
Tôi nhìn Alice chằm chằm trong khi tất cả má»i ngưá»i nhìn chằm chằm và o tôi. Tôi có thể nhìn thấy ná»—i kinh hoà ng cá»§a mình được thể hiện trong năm đôi mắt nhìn.
Một lúc lâu sau, Carlisle thở dà i.
"Uhm, Ä‘iá»u nà y...tháºt là phức tạp".
"Con cÅ©ng muốn nói như váºy," Emmett đồng tình. Giá»ng anh gần như sắp phá ra cưá»i đến nÆ¡i. Hãy tin là Emmett vẫn có thể nói đùa ngay cả khi cuá»™c sống cá»§a tôi sắp chấm dứt.
"Ta cho rằng kế hoạch của chúng ta vẫn không có gì thay đổi", Carlisle nói một cách cân nhắc. "Chúng ta sẽ ở lại và chỠxem. Hiển nhiên là , sẽ không ai là m...tổn thương cô gái đó."
Tôi cứng đỠngưá»i.
"Không được," Jasper lặng lẽ nói. "Con không thể đồng ý như váºy Ä‘c. Nếu Alice nhìn thấy chỉ có hai khả năng thì..."
"Không!" Giá»ng tôi không phải là má»™t tiếng hét, tiếng gầm hay tiếng khóc tuyệt vá»ng mà có lẽ là sá»± kết hợp cá»§a cả ba. "Không!"
Tôi phải rá»i khá»i đây, phải cách xa những tiếng ồn à o từ suy nghÄ© cá»§a má»i ngưá»i - tÃnh tá»± mãn ghê tởm cá»§a Rosalie, sá»± hà i hước cá»§a Emmett, sá»± kiên nhẫn không mệt má»i cá»§a Carlisle...
Tệ hơn nữa là sự quả quyết của Alice. Còn thì Jasper hoà n toà n chắc chắn vỠsự quả quyết đó.
Tệ hÆ¡n cả là niá»m vui cá»§a Esme.
Tôi rá»i khá»i căn phòng. Esme chạm và o cánh tay tôi khi tôi Ä‘i ngang bà , thế nhưng tôi không cảm nháºn được cá» chỉ nà y.
Tôi đã chạy trước khi ra khá»i nhà . Tôi vượt qua con sông bằng má»™t cú nhảy vá»t và phóng nhanh và o sâu trong rừng. Trá»i lại đổ mưa, những hạt mưa nặng hạt là m tôi ướt sÅ©ng chỉ trong tÃch tắc. Tôi thÃch mà n mưa dà y đặc - nó tạo ra bức tưá»ng ngăn cách giữa tôi và phần còn lại cá»§a thế giá»›i. Nó giữ chặt tôi ở trong, để cho tôi má»™t mình.
Tôi chạy vá» phÃa đông, vượt qua và xuyên qua những ngá»n núi mà không là m mất phương hướng, cho tá»›i khi tôi có thể nhìn thấy những ngá»n đèn cá»§a Seattle từ khoảng cách ở phÃa bên kia. Tôi dừng lại trước khi tôi chạm và o những ranh giá»›i cá»§a ná»n văn minh con ngưá»i.
Khép kÃn trong mưa, hoà n toà n đơn độc, cuối cùng tôi bắt mình phải nhìn lại những việc mà tôi đã là m - nhìn lại cái cách mà tôi đã tạo ra nhiá»u tương lai khác nhau.
Trước tiên, dá»± Ä‘oán cá»§a Alice và cô gái vá»›i những cánh tay vòng qua ngưá»i nhau - bản thân những hình ảnh đó đã nói lên sá»± tin tưởng và má»™t tình bạn quá rõ rà ng. Äôi mắt mở to mà u chocolate cá»§a Bella không há» bối rối trong dá»± Ä‘oán nà y, nhưng vẫn ẩn chứa đầy bà máºt - trong khoảnh khắc nà y, há» dưá»ng như có những Ä‘iá»u bà máºt vui vẻ. Cô ấy ko há» ngần ngại cánh tay lạnh giá cá»§a Alice.
Äiá»u nà y có nghÄ©a là gì? Cô ấy đã biết được đến đâu? Trong khoảnh khắc lắng Ä‘á»ng cá»§a tương lai đó, cô ấy nghÄ© gì vá» tôi?
Sau đó là những hình ảnh khác, hoà n toà n tương tá»±, nhưng bây giỠđược tô Ä‘iểm bởi sá»± khiếp sợ. Alice và Bella, cánh tay há» vẫn vòng qua ngưá»i nhau thể hiện má»™t tình bạn đáng tin cáºy. Nhưng giỠđây không có sá»± khác biệt nà o giữa những cánh tay đó nữa - cả hai Ä‘á»u trắng toát, mịn như cẩm thạch, cứng như thép. Cặp mắt mở to cá»§a Bella không còn mà u chocolate nữa. Con ngươi rất khó coi vá»›i mà u đỠthẫm chói lá»i. Những sá»± huyá»n bà cá»§a há» tháºt không thể hiểu Ä‘c - là sá»± chấp nháºn hay ná»—i u sầu? Không thể khẳng định được là cái nà o. Khuôn mặt cô ấy lạnh giá và bất tá».
Tôi rùng mình. Tôi không thể nén được những câu há»i, tương tá»± nhau, nhưng cÅ©ng khác nhau: Äiá»u nà y nghÄ©a là sao - là m sao má»i việc có thể trở nên như thế được? Và lúc nà y cô ấy nghÄ© gì vá» tôi?
Tôi có thể trả lá»i câu há»i cuối cùng. Nếu bằng sá»± yếu Ä‘uối và Ãch ká»· cá»§a mình tôi ép buá»™c cô ấy phải chấp nháºn má»™t cuá»™c sống trống rá»—ng chỉ như sống dở chắc rằng cô ấy sẽ căm ghét tôi.
Thế nhưng vẫn còn một hình ảnh nữa đáng sợ hơn - đáng sợ hơn tất cả những hình ảnh mà tôi từng lưu giữ trong đầu.
Äôi mắt tôi, nhuá»™m mà u đỠthẫm cá»§a máu ngưá»i, cặp mắt cá»§a con quái váºt. Thân thể Bella nát vụn trong tay tôi, trắng nhợt, khô kiệt, không còn sá»± sống. Nó tháºt quá cụ thể, quá rõ rà ng.
Tôi không thể chịu đựng được việc nhìn thấy hình ảnh đó. Không thể chịu đựng nổi. Tôi cố gắng xua Ä‘uổi nó ra khá»i tâm trà tôi, cố gắng nhìn những sá»± việc khác, bất cứ cái gì. Cố gắng để nhìn lại sá»± biểu lá»™ trên khuôn mặt sống động cá»§a cô ấy đã ngăn cản cái nhìn cá»§a tôi vá» Ä‘oạn kết cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình. Nhưng cÅ©ng chẳng Ãch gì.
Dá»± Ä‘oán ảm đạm cá»§a Alice trà n ngáºp trong đầu tôi, và tâm hồn tôi quằn quại trong cÆ¡n Ä‘au đớn nó gây ra. Trong khi đó, con quái váºt trong tôi lại Ä‘ang vỡ oà niá»m hân hoan, vui sướng vá»›i Ä‘iá»u đó. Tôi thấy tháºt đáng kinh tởm.
Việc nà y không được phép xảy ra. Sẽ phải có má»™t cách nà o đó để phá vỡ tương lai đó. Tôi sẽ không để dá»± Ä‘oán cá»§a Alice dẫn đắt con đưá»ng Ä‘i cá»§a mình. Tôi có thể chá»n má»™t con đưá»ng khác. Luôn luôn có sá»± lá»±a chá»n.
Chắc chắn là như váºy.
Tà i sản của Maya
06-06-2009, 06:22 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Source: asia-media.vn
Chương 5 : Những lá»i má»i
Trưá»ng há»c. Hiện tại không còn bất cứ má»™t chút hối tiếc nà o nữa, hòan toà n chỉ còn là địa ngục. Tất cả những gì tôi có chỉ là ná»—i ân háºn dằn vặt và đau đớn cháy bá»ng.
Tôi Ä‘ang là m những gì mình cho là đúng. Má»i việc tháºt rõ rà ng. Không ai có thể đổ lá»—i rằng tôi trốn tránh trách nhiệm cá»§a mình.
Äể là m vui lòng Esme và bảo vệ gia đình tôi đã ở lại Fork. Tôi quay trở lại lịch trình cÅ© cá»§a mình và chỉ Ä‘i săn cùng má»i ngưá»i trong gia đình. Hà ng ngà y tôi tá»›i trưá»ng và cố gắng tá» ra cư xá» như má»™t ngưá»i bình thưá»ng. Ngà y lại ngà y tôi lắng nghe cố tìm kiếm má»™t và i tin đồn má»›i vá» gia đình mình nhưng vẫn không có gì khác. Bella không nói vá»›i bất cứ ai vá» nghi ngá» cá»§a cô. Cô chỉ lặp Ä‘i lặp lại vá»›i tất cả má»i ngưá»i má»™t câu chuyện giống nhau: khi tai nạn xảy ra tôi đứng ngay gần và đã kịp kéo cô ra. Má»i ngưá»i mất dần hứng thú và không còn há»i thêm những chi tiết cụ thể nữa. Không còn bất cứ nguy hiểm nà o. Hà nh động khinh suất cá»§a tôi không há» gây hại cho ai.
Äúng nó không gây tổn thương ai cả mà chỉ là tổn thương chÃnh tôi.
Tôi đã quyết tâm phải thay đổi được tương lai. Äó không phải là điá»u dá»… dà ng nhất cho ai đó nhưng tôi không còn lá»±a chá»n nà o khác. Alice nói tôi không đủ mạnh mẽ để rá»i xa Bella và tôi sẽ chứng minh Alice đã sai.
Tôi từng nghĩ ngà y đầu tiên gặp Bella là ngà y khó khăn nhất. Và rồi cuối cùng tôi cũng đã chứng minh được đó chỉ là một tình huống mà thôi. Dù gì thì tôi cũng đã sai.
Tôi luôn cảm thấy day dứt vì có thể đã tổn thương Bella. Tôi tá»± an á»§i mình vì nếu so sánh vá»›i ná»—i Ä‘au cá»§a tôi thì vết thương cá»§a Bella chỉ nhá» xÃu chẳng khác má»™t vết kim tiêm. Bella chỉ là má»™t con ngưá»i bình thưá»ng và cô ấy biết tôi là má»™t cái gì đó khác thưá»ng, má»™t cái gì đó sai trái và tháºt đáng sợ. Bella sẽ cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n cảm thấy bị tổn thương khi tôi quay mặt Ä‘i và giả vá» như cô không tồn tại.
“ Xin chà o, Edwardâ€, Bella chà o tôi và o cái ngà y đầu tiên chúng tôi trở lại trưá»ng sau vụ tai nạn trong giá» sinh há»c. Giá»ng nói cá»§a cô rất vui vẻ, thân thiện ngược lại 180 độ vá»›i lần cuối cùng chúng tôi nói chuyện tại bệnh viện.
Tại sao? Sá»± thay đổi nà y có ý nghÄ©a gì? Cô ấy đã quên? Phải chăng cô ấy đã quyết định tất cả chuyện nà y chỉ là tưởng tượng? Hay đơn thuần chỉ là cô đã tha thứ cho tôi vì đã không giữ lá»i hứa cá»§a mình?
Hà ng loạt câu há»i bùng lên như chÃnh cÆ¡n khát Ä‘ang đốt cháy tôi theo từng hÆ¡i thở.
Chỉ cần nhìn và o mắt Bella và tôi sẽ tìm được câu trả lá»i trong đó.
Không, tôi không thể là m Ä‘iá»u đó. Tôi Ä‘ang cố gắng thay đổi tương lai. Tôi hất cằm vá» phÃa Bella mắt ko rá»i bảng . Khẽ gáºt đầu và tôi quay mặt lại nhìn thẳng vá» phÃa trước.
Bella không nói gì thêm với tôi nữa.
Buổi trưa ngay khi ở trưá»ng vá» như thưá»ng lệ tôi lại chạy bá»™ đến Seatles giống như ngà y hôm trước. Có vẻ như khi lướt nhanh trên mặt đất hòa mình và o vá»›i những tán cây xanh ngắt tôi có thể dá»… dà ng khống chế được những ná»—i Ä‘au cá»§a mình.
Chạy bộ đến Seatle đã trở thà nh thói quen hà ng ngà y của tôi.
Tôi yêu Bella? Tôi không chắc lắm! Chỉ là chưa thôi! Tiên thị cá»§a Alice đã trở thà nh ná»—i ám ảnh cá»§a tôi và tôi biết tháºt dá»… dà ng để phải lòng Bella. Äiá»u đó giống như là nghÄ©a Ä‘en cá»§a từ gục ngã: không thể gắng gượng nổi. Giữ cho mình không yêu Bella sẽ giúp tôi không gục ngã, Ä‘iá»u đó sẽ đẩy tôi đến bên bá» vá»±c, tay bắt chéo bị đánh bại như thể tôi không còn mang trong mình sức mạnh bất tá» nữa.
Äã hÆ¡n má»™t tháng trôi qua kể từ vụ tai nạn, má»—i ngà y cà ng trở nên khó khăn vá»›i tôi hÆ¡n. Äiá»u đó là m tôi phát Ä‘iên, tôi cứ phải chỠđợi để vượt qua để khiến nó trở nên dá»… dà ng hÆ¡n. Äây hẳn là điá»u Alice ám chỉ khi tiên Ä‘oán rằng sẽ không há» dá»… dà ng để tôi có thể rá»i xa Bella. Chắc chắn Alice đã nhìn thấy tất cả những ná»—i Ä‘au ngà y cà ng trở nên trầm trá»ng nhưng tôi có thể kiá»m chế được chúng.
Tôi sẽ không há»§y hoại cuá»™c sống cá»§a Bella. Nếu như định mệnh cá»§a tôi là yêu cô ấy thì Ãt nhất lẩn tránh Bella chÃnh là điá»u tôi có thể là m.
Lẩn tránh Bella dưá»ng như là tất cả những gì tôi có thể là m. Tôi có thể giả vá» mặc kệ Bella không bao giá» xuất hiện trên con đưá»ng cá»§a cô. Tôi có thể là m như mình không há» quan tâm tá»›i cô. Nhưng đó chỉ là vấn đỠvá» khoảng cách, là sá»± giả bá»™ và không phải là sá»± tháºt.
Tôi vẫn quan tâm đến từng lá»i nói từng hÆ¡i thở cá»§a Bella.
Nỗi đau của tôi có thể phân ra thà nh bốn phần.
Hai phần đầu tháºt dá»… hiểu. Äó là hương thÆ¡m và sá»± im lặng cá»§a Bella. Nói má»™t cách chÃnh xác hÆ¡n hai yếu tố đó liên quan đến cÆ¡n khát và sá»± tò mò cá»§a tôi.
CÆ¡n khát chÃnh là ná»—i Ä‘au đớn mang tÃnh bản năng nhất cá»§a tôi. Nhịn thở hoà n toà n đã trở thà nh thói quen trong giá» sinh há»c, tất nhiên thỉnh thoảng tôi vẫn phải thở đó là khi phải trả lá»i câu há»i cá»§a thầy giáo hoặc khi cần lấy hÆ¡i để nói. Má»—i lần tôi nếm và o không khà xung quanh Bella cảm giác khổ sở lại giống hệt lần đầu tiên tôi gặp cô ấy – cháy bá»ng, nhu cầu và cÆ¡n bạo lá»±c liá»u lÄ©nh cứ trá»±c chỠđể bùng phát ra. Tháºt khổ sở để tìm má»™t lý do nà o đó để bấu vÃu hay kiá»m chế và o những thá»i khắc đó. Và lại giống như ngà y đầu tiên con quái váºt trong tôi lại bắt đầu gà o rống, tôi gần như lại nhìn thấy khuôn mặt….
Sá»± tò mò má»›i tháºt sá»± là ná»—i Ä‘au thưá»ng trá»±c cá»§a tôi. Tôi luôn bị ám ảnh bởi câu há»i thá»±c sá»± Bella Ä‘ang nghÄ© gì? Má»—i khi tôi nghe thấy tiếng thở dà i len lén cá»§a Bella. Má»—i khi tôi nhìn thấy Bella đưa ngón tay lÆ¡ đãng quấn lá»n tóc cá»§a mình. Là khi tôi thấy Bella ném cuốn sách xuống bà n má»™t cách mạnh hÆ¡n bình thưá»ng. Là khi cô hấp tấp bước và o lá»›p há»c trá»…. Là má»—i khi Bella gõ nhè nhẹ chân xuống sà n lá»›p há»c. Từng cỠđộng cá»§a Bella lá»t và o tầm mắt tôi đã trở má»™t ná»—i bá»±c dá»c khiến tôi phát Ä‘iên. Má»—i khi Bella nói chuyện vá»›i các há»c sinh khác tôi dõi theo từng từ, từng ngữ Ä‘iệu trong câu chuyện cá»§a cô. Liệu có phải Bella Ä‘ang nói tháºt những suy nghÄ© cá»§a mình hay cô Ä‘ang suy nghÄ© xem nên nói gì? Tôi luôn Ä‘oán rằng Bella cố gắng nói ra những Ä‘iá»u mà má»i ngưá»i muốn nghe. Äiá»u nhắc nhắc tôi nhá»› đến mình và gia đình chúng tôi vá»›i cuá»™c sống kỳ ảo cá»§a mình, chúng tôi là m tốt hÆ¡n Bella nhiá»u. Nếu tôi đúng vá» những Ä‘iá»u tôi tưởng tượng ra thì tại sao Bella lại phải cố là m ra vẻ như váºy vá»›i má»i ngưá»i? Suy cho cùng Bella cÅ©ng chỉ là má»™t cô gái tuổi teen giống như bao ngưá»i bình thưá»ng khác mà thôi.
Mike Newton trở thà nh ná»—i ngạc nhiên lá»›n nhất trong những ná»—i Ä‘au cá»§a tôi. Ai có thể ngá» rằng má»™t cáºu nhóc bình thưá»ng và buồn tẻ như váºy lại có thể là m tôi Ä‘iên tiết lên được. Công bằng mà nói tôi cÅ©ng phải biết Æ¡n Mike vì hÆ¡n ai hết cáºu biết cách là m cho Bella nói chuyện. Tôi biết nhiá»u hÆ¡n vá» Bella thông qua những mẩu đối thoại giữa hai ngưá»i, tôi vẫn Ä‘ang táºp hợp và o list cá»§a tôi nhưng đồng thá»i “sá»± trợ giúp†cá»§a Mike trong dá»± án nà y chỉ là m tôi phát cáu. Tôi không muốn Mike là ngưá»i mở khóa những bà máºt cá»§a Bella. ChÃnh tôi phải là ngưá»i là m Ä‘iá»u đó.
Tháºt dá»… chịu khi Mike chẳng bao giỠđể ý đến những khám phá nho nhá» cá»§a Bella hay những cú vấp nhẹ nhà ng cá»§a cô ấy. Mike chẳng biết gì vá» Bella hết. Cáºu nhóc chỉ vẽ ra má»™t hình tượng chẳng bao giá» có tháºt cá»§a Bella má»™t cô gái buồn tẻ y hệt như cáºu ta váºy. Cáºu ta không bao giá» nháºn ra được sá»± rá»™ng lượng và lòng dÅ©ng cảm hÆ¡n ngưá»i cá»§a Bella.
Cáºu ta cÅ©ng chẳng há» cảm nháºn được sá»± trưởng thà nh khác thưá»ng trong từng suy nghÄ© Bella nói ra. Cáºu ta không hiểu má»—i khi Bella kể vá» mẹ cá»§a mình, giá»ng nói cá»§a cô khi đó như là ngưá»i mẹ Ä‘ang nói vỠđứa con cá»§a mình trà n ngáºp tình thương, niá»m yêu thÃch và bảo vệ. Mike không nháºn thấy sá»± kiên nhẫn trong giá»ng nói cá»§a Bella khi phải tá» ra hứng thú trước những câu chuyện vô thưởng vô phạt cá»§a cáºu ta, không định lượng được lòng tốt cá»§a Bella phÃa sau sá»± kiên nhẫn đó.Thông qua những câu chuyện giữa Bella và Mike, tôi đã thêm được và o danh sách cá»§a mình phẩm chất quan trá»ng nhất, phẩm chất đáng giá, hiếm hoi và vô cùng đơn giản. Äó là lòng tốt. Tất cả những phẩm chất khác chỉ để bổ sung cho phẩm chất nà y mà thôi – sá»± dá»… chịu, sá»± nhún mình, lòng vị tha, tình yêu thương và lòng dÅ©ng cảm. Trên tất thảy Bella là má»™t ngưá»i tốt.
Tuy nhiên khám phá nà y vẫn chẳng là m tôi có cảm tình hÆ¡n vá»›i Mike. Cách nhìn đầy tÃnh sở hữu cá»§a Mike vá»›i Bella như thể cô là má»™t món chiến lợi phẩm, chá»c tức tôi không kém gì những tưởng tượng Ä‘iên rồ vá» Bella cá»§a cáºu nhóc. Cà ng lúc Mike cà ng trở nên tá»± tin rằng Bella thÃch cáºu hÆ¡n tất cả những cái Ä‘uôi khác Eric, Tyler và thỉnh thoảng là cả tôi nữa. Cáºu thưá»ng xuyên ngồi cạnh Bella tại bà n há»c cá»§a chúng tôi trước lúc giá» há»c bắt đầu, nói chuyện phiếm vá»›i Bella và những nụ cưá»i cá»§a Bella khÃch lệ cáºu hÆ¡n. Tôi dằn lòng mình phải giữ lấy nụ cưá»i lịch sá»±. Trong từng ấy thá»i gian tôi tá»± an á»§i mình bằng cách tưởng tượng ra cảnh má»™t cú ve trái đủ để cáºu bay ngang phòng há»c đâm thẳng và o bức tưá»ng bên kia… Cú đấm đó chắc chắn chẳng đến ná»—i giết chết cáºu nhóc đâu.
Mike không thưá»ng xuyên xếp tôi và o đội ngÅ© các đổi thá»§ cá»§a cáºu. Sau vụ tai nạn cáºu lo rằng tôi và Bella sẽ cà ng gắn bó hÆ¡n nhưng kết qá»§a lại hòan toà n ngược lại. Mike vẫn lo ngại vá» việc tôi dùng sá»± nổi báºt cá»§a mình để thu hút sá»± chú ý cá»§a Bella. Thế mà giỠđây tôi lại phá»›t lá» Bella như những ngưá»i khác, Mike cà ng trở nên tá»± mãn hÆ¡n.
Bella Ä‘ang nghÄ© gì? Phải chăng cô Ä‘ang đón nháºn sá»± quan tâm cá»§a Mike?
Và ná»—i Ä‘au cuối cùng, ná»—i Ä‘au đớn nhất cá»§a tôi: sá»± thá» Æ¡ cá»§a Bella. Khi tôi phá»›t lá» cô, đáp lại cÅ©ng là sá»± phá»›t lá». Bella không bao giá» quay lại bắt chuyện vá»›i tôi nữa. Cô chẳng hỠđể tâm đến tôi.
Äiá»u nà y khiến tôi phát Ä‘iên, tháºm chà đã phá vỡ cả quyết tâm thay đổi tương lai cá»§a tôi dù thi thoảng Bella vẫn lén nhìn trá»™m tôi như trước. Tôi không nhìn Ä‘iá»u đó cho bản thân mình cÅ©ng như không cho phép mình nhìn Bella. Tuy nhiên Alice luôn thông báo cho chúng tôi biết má»—i khi Bella chuẩn bị nhìn trá»™m tôi, má»i ngưá»i vẫn rất cảnh giác trước cô gái khó hiểu nà y.
Chỉ cần những cái nhìn vụng trộm từ một khoảng cách xa cũng đủ là m tôi dịu bớt nỗi đau. Chắc hẳn cô đang tò mò đoán xem tôi thuộc cái loại kỳ quặc nà o.
“Bella sắp sá»a nhìn chúng ta đấy, cố gắng tá» bình thưá»ng nà oâ€, Alice nhắc chúng tôi má»™t ngà y thứ ba cá»§a tháng ba. Tất cả má»i ngưá»i cẩn trá»ng xoay ngưá»i lại và ngồi yên như những con ngưá»i bình thưá»ng, bất động là má»™t trong những bản năng cá»§a chúng tôi.
Tôi để ý xem Bella có thưá»ng xuyên nhìn tôi không. Äiá»u nà y là m tôi khuây khá»a mặc dù tôi biết là không nên. Tần suất nhìn không há» giảm Ä‘i theo thá»i gian. Tôi không biết Ä‘iá»u nà y có ý nghÄ©a gì không nhưng nó là m tôi cảm thấy khá hÆ¡n.
Alice thở dà i. Ước gì….
“ Äừng nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó nữa Aliceâ€, tôi gầm gừ trong cổ há»ng, “nó sẽ không bao giá» xảy ra đâuâ€.
Alice bÄ©u môi. Alice luôn áy náy vá» việc gây dá»±ng tình bạn trong tưởng tượng vá»›i Bella. Tháºt kỳ quặc Alice thấy nhá»› ngưá»i bạn gái mà cô còn không quen biết.
“Em Ä‘oan chắc anh tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i những gì anh nghÄ© đấy! Anh Ä‘ang là m cho tương lai rối bung lên và vô nghÄ©a. Em hy vá»ng anh sẽ hạnh phúc.â€
“Nhưng Ä‘iá»u đó có ý nghÄ©a nhiá»u lắm vá»›i anhâ€.
Alice khịt khịt mũi.
Tôi cố không để Alice nói chuyện thêm nữa, tôi rất thiếu kiên nhẫn trong những cuá»™c trò chuyện. Tâm trạng cá»§a tôi không được tốt lắm, căng thẳng hÆ¡n nhiá»u so vá»›i những gì má»i ngưá»i nháºn thấy. Chỉ có Jasper má»›i hiểu tôi bị tổn thương đến thế nà o cÅ©ng như cảm nháºn được sá»± căng thẳng toát ra từ tôi bằng khả năng diệu kỳ là cảm nháºn và gây ảnh hưởng đến cảm xúc cá»§a những ngưá»i khác. Anh ấy không hiểu được tại sao tôi lại như váºy. Những ngà y gần đây vì tôi rất hay cáu gắt Jasper cÅ©ng ko để ý đến nữa.
Hôm nay hẳn sẽ là má»™t ngà y khó khăn. Má»™t ngà y khó khăn hÆ¡n ngà y hôm qua rất nhiá»u nếu lấy đó là m mốc.
Mike Newton, cáºu nhóc đáng ghét kẻ mà tôi chưa bao giá» cho và o list các đối thá»§ cá»§a tôi quyết định sẽ má»i Bella Ä‘i chÆ¡i.
Buổi khiêu vÅ© mà các cô gái chá»n bạn nhảy Ä‘ang tá»›i gần và Mike nuôi hy vá»ng Bella sẽ chá»n cáºu là m bạn nhảy. Tuy nhiên thái độ cá»§a Bella cÅ©ng là m ảnh hưởng đôi chút đến lòng tá»± tin cá»§a cáºu. Hiện tại thì Mike không thoải mái lắm vì trước đó cáºu cÅ©ng nháºn được lá»i má»i cá»§a Jessica Stanley. Tôi cảm thấy rất thÃch thú vá»›i tâm trạng hiện tại cá»§a Mike. Cáºu không muốn nháºn lá»i Jessica vì vẫn hy vá»ng Bella sẽ má»i cáºu (Ä‘iá»u nà y chứng tá» cáºu vượt trá»™i hÆ¡n những cái Ä‘uôi khác). Tuy nhiên cáºu cÅ©ng không muốn từ chối lá»i má»i vì lo sẽ bá» lỡ buổi khiêu vÅ©. Bị tổn thương và nháºn ra được lý do đằng sau thái độ lừng chừng cá»§a Mike, Jessica rất hằn há»c vá»›i Bella. Bản năng cá»§a tôi giúp tôi đặt mình và o giữa những ý nghÄ© khó chịu cá»§a Jessica và Bella. GiỠđây tôi hiểu hÆ¡n vá» bản năng cá»§a mình nhưng Ä‘iá»u đó chỉ là m tôi thêm chán nản vì tôi ko là m gì được.
Thá» nghÄ© xem Ä‘iá»u gì đã xảy ra. Cuối cùng chÃnh tôi đã hoà n toà n gắn bó vá»›i mấy trò kịch cỡm lẻ tẻ ở trưá»ng há»c mà tôi đã từng luôn rất coi thưá»ng.
Mike rất căng thẳng khi Ä‘i cạnh Bella đến lá»›p sinh há»c. Tôi vừa dõi theo cuá»™c đấu tranh ná»™i tâm cá»§a Mike trong khi chá» há» tá»›i. Cáºu nhóc tháºt yếu Ä‘uối. Cáºu mong đợi buổi khiêu vÅ© rồi lại lo lắng sẽ bá»™c phát sá»± mong chá» cá»§a mình trước khi Bella báºt đèn xanh cho cáºu. Cáºu không muốn mình sẽ bị tổn thương bởi sá»± từ chối cá»§a Bella nếu cô là m như thế.
Hèn nhát.
Cáºu nhóc lại ngồi và o bà n cá»§a chúng tôi má»™t cách thá»ai mái và tôi lại bắt đầu tưởng tượng ra những âm thanh khi mà cả cÆ¡ thể cáºu lao thẳng và o bức tưá»ng đối diện vá»›i má»™t lá»±c đủ để là m gãy hầu hết xương.
“Ừm†Mike mở đầu câu chuyện, mắt dán xuống dưới sà n nhà “ Jessica vừa má»i tá»› tham gia vÅ© há»™i mùa xuân vá»›i cáºu ấyâ€.
“Tuyệt quáâ€, Bella đáp lại ngay láºp tức vá»›i giá»ng đầy cảm thông.
Tôi không thể nhịn cưá»i vì hiệu ứng những lá»i nói cá»§a Bella đến Mike.
Cáºu Mike Ä‘ang trà n ngáºp hy vá»ng bá»—ng mất hết can đảm, “ Äi vá»›i Jessica cáºu sẽ vui lắm đấy!â€.
Mike cố gắng tìm phản ứng đúng đắn nhất “ ừmâ€, Mike ngáºp ngừng sau đó trấn tÄ©nh lại “ Tá»› đã nói vá»›i Jess là tá»› sẽ suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u đóâ€.
Bella gặng há»i “Tại sao cáºu lại cư xá» như thế?â€. Giá»ng nói cá»§a Bella ko hỠđồng tình nhưng vẫn có chút gì đó cảm thông.
Äiá»u nà y có nghÄ©a là gì? Má»™t cách vô thức, ná»—i tức giáºn bừng bừng khiến tay tôi gáºp thà nh nắm đấm.
Mike vẫn không cảm nháºn thấy chút cảm thông cá»§a Bella trong câu nói đó. Mặt cáºu ta đỠbừng lên giống như cÆ¡n bá»±c tức Ä‘ang phừng phừng trá»—i dáºy trong tôi, câu nói đó khác gì má»™t lá»i má»i cÆ¡ chứ. Mike bắt đầu nói trong lúc mắt cáºu ta vẫn dán chặt xuống sà n nhà .
“Tá»› nghÄ© rằng có thể có thể cáºu sẽ má»i tá»›â€.
Bella ngáºp ngừng.
Trong khoảnh khắc đó, tôi chợt nháºn ra tương lai Ä‘ang hiện ra tháºt rõ nét, rõ hÆ¡n nhiá»u những gì Alice đã thấy.
Bella có thể đáp “có†vá»›i câu há»i cá»§a Mike mà cÅ©ng có thể sẽ nói không. Nhưng rồi má»™t ngà y nà o đó cô cÅ©ng sẽ đáp “có†vá»›i má»™t ai khác. Bella tháºt đáng yêu và luôn là m ngưá»i khác thÃch thú, sẽ chẳng có ngưá»i đà n ông nà o có thể bá» qua Ä‘iá»u đó được. Dù là Bella có chá»n má»™t ai trong đám đông má» nhạt ở đây hay đợi đến ngà y cô rá»i bá» Forks rồi vẫn có lúc Bella sẽ nói “cóâ€.
Tôi nhìn thấy tương lai cá»§a Bella như những gì tôi từng nghÄ© đến trước đây, và o đại há»c, sá»± nghiệp, tình yêu, hôn nhân. Tôi nhìn thấy Bella đặt bà n tay trong tay bố cô, bá»™ váy voan trắng, khuôn mặt trà n ngáºp hạnh phúc tiến đến trước bà n thá» trong tiếng nhạc.
Má»™t ná»—i Ä‘au đớn dữ dá»™i mà tôi chưa bao giá» cảm thấy chợt bùng lên. Con ngưá»i chỉ có thể cảm nháºn được ná»—i Ä‘au đó khi hỠở ranh giá»›i cá»§a cái chết và chẳng ai sống sót qua Ä‘iá»u đó hết.
Äó không chỉ là ná»—i Ä‘au mà còn là cÆ¡n giáºn dữ ngùn ngụt.
CÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a tôi vượt ngòai tầm kiểm soát. Dù cho cáºu nhóc nà y chẳng xứng đáng để Bella nháºn lá»i má»i hẹn hò thì tôi vẫn cứ muốn dùng tay mình bẻ gẫy đầu cáºu, rồi dá»±ng đứng cáºu lên như má»™t biểu tượng mà cáºu xứng như váºy.
Tôi không thể lý giải nổi cảm xúc cá»§a mình. Äó là sá»± pha trá»™n giữa Ä‘au đớn và thịnh ná»™, giữa hy vá»ng và tuyệt vá»ng. Tôi chưa bao giá» biết đến cảm giác nà y tháºm chà tôi còn không thể đặt tên cho nó nữa.
Bella nói vá»›i Mike bằng giá»ng rất nhẹ nhà ng “Mike, tá»› nghÄ© cáºu nên nháºn lá»i má»i cá»§a Jessica Ä‘i.â€
Hy vá»ng cá»§a Mike tắt ngấm. Tôi hoà n toà n có thể vui vẻ vá»›i tình trạng hiện tại nhưng tôi vẫn Ä‘ang chìm đắm trong cÆ¡n sốc cá»§a ná»—i Ä‘au, sá»± ân háºn do những gì vừa áºp tá»›i vá»›i mình
Alice đã đúng. Tôi không đủ mạnh mẽ. Ngay lúc nà y đây Alice có thể nhìn thấy tương lai tất cả Ä‘ang lẫn lá»™n, Ä‘an xen và o vá»›i nhau. Liệu Alice có vui vì Ä‘iá»u đó không?
“ Cáºu đã má»i ai rồi phải không?†Mike há»i bằng giá»ng á»§ rÅ© và cáºu ta liếc sang tôi nghi ngá», lần đầu tiên trong vòng và i tuần trở lại đây. Tôi chợt nháºn ra mình đã bị phát hiện, đầu tôi hÆ¡i nghiêng sang phÃa Bella.
Sá»± đổ kỵ bùng nổ trong Mike, đố kỵ vá»›i bất cứ ai mà Bella đã chá»n đột nhiên giúp tôi hiểu được cảm xúc chưa đặt tên vừa nảy sinh trong tôi.
Tôi đang ghen.
“Không†Bella đáp bằng giá»ng nói pha chút hà i hước “ tá»› sẽ không tham gia vÅ© há»™i đâuâ€.
Xuyên suốt ná»—i tức giáºn và sá»± hối háºn tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe những lá»i ấy. Bất chợt tôi phân vân vá» những “tình địch†cá»§a mình.
“Tại sao lại không?†Mike há»i sá»— sà ng. Tôi cảm thấy phát bá»±c khi Mike dám sá» dụng cái giá»ng ấy vá»›i Bella. Phải cố lắm tôi má»›i kiá»m được tiếng gầm gừ trong cổ há»ng.
“Tá»› sẽ đến Seatle và o thứ 7 â€, Bella trả lá»i.
Sá»± tò mò không còn thôi thúc tôi mãnh liệt như trước, hiện giá» tôi toà n tâm táºp trung và o việc tìm cho ra câu trả lá»i để là m sáng tá» má»i việc. Tôi phải biết được ngá»n nguồn cá»§a chuyện nà y.
Giá»ng Mike chuyển sang má»™t tông dẻo kẹo khó chịu “ Cáºu không chuyển sang được má»™t ngà y thứ bảy khác sao?â€.
“Rất tiếc là khôngâ€, Bella đáp trả vẻ bá»±c bá»™i “mà tốt hÆ¡n hết là cáºu đừng để Jessica phải chỠđợi nữaâ€.
Sá»± quan tâm cá»§a Bella đến cảm giác cá»§a Jessica thổi bùng ngá»n lá»a ghen tuông trong tôi. Phải chăng chuyến Ä‘i đến Seatle chỉ là má»™t cái cá»› để từ chối chỉ vì lòng tốt vá»›i cô bạn gái? Cô đủ rá»™ng lượng để là m chuyện đó. Phải chăng thá»±c sá»± Bella mong muốn cô có thể nói “có†vá»›i Mike? Hay cả hai suy Ä‘oán cá»§a tôi Ä‘á»u sai? Hay Bella có hứng thú vá»›i ai đó khác?
“Ừm, cáºu nói đúng†Mike khẽ nói, tháºt lòng mà nói thì tôi cÅ©ng thấy cáºu tháºt tá»™i nghiệp
Mike rá»i mắt khá»i Bella cắt đứt tầm nhìn cá»§a tôi tá»›i Bella trong suy nghÄ© cá»§a cáºu.
Tôi không thể chịu đựng được Ä‘iá»u đó.
Tôi quay sang dò xét nét mặt cá»§a Bella, đây là lần đầu tiên tá»± tôi là m Ä‘iá»u đó trong suốt hÆ¡n má»™t tháng qua. Tháºt là dá»… chịu khi là m như váºy cứ thể như là hai lá phổi bị ngáºp lâu trong nước được hÃt thở luồng không khà váºy.
Mắt Bella nhắm nghiá»n hai tay tì và o má»™t bên mặt. Bá» vai hÆ¡i co và o trong tư thế phòng vệ. Cô hÆ¡i khẽ lắc lắc đầu như thể Ä‘ang cố gắng bá» má»™t và i ý nghÄ© ra khá»i đầu.
Tháºt khó chịu. Và cÅ©ng quyến rÅ© biết bao!
Tiếng nói cá»§a thầy Barner kéo cô ra khá»i cÆ¡n mÆ¡ mà ng, cô từ từ mở mắt. Bất chợt cô quay sang nhìn tôi tá»±a như cảm nháºn được cái nhìn cá»§a tôi. Cô ngẩng lên nhìn sâu và o mắt tôi vẫn vá»›i cảm giác tháºt bối rối, ánh mắt đã ám ảnh tôi bấy lâu.
Tôi không há» cảm thấy ân háºn, cảm giác tá»™i lá»—i hay tức giáºn trong giây phút đó. Tôi biết rồi những cảm xúc kia sẽ trở lại, sẽ trở lại rất nhanh thôi nhưng giây phút nà y tôi thấy mình Ä‘ang trải qua má»™t cảm giác tháºt khác lạ, dá»… kÃch động…Như thể tôi đã chiến thắng chứ không phải là thất bại.
Bella vẫn nhìn sâu và o mắt tôi mặc dù tôi nhìn cô chằm chằm tháºt kÃch động cố gắng để Ä‘á»c được những ý nghÄ© ẩn sau đôi mắt mà u nâu long lanh kia. Äôi mắt ấy chứa đựng rất nhiá»u câu há»i, nhiá»u hÆ¡n là những đáp án.
Tôi có thể nhìn thấy phản chiếu đôi mắt mình trong đôi mắt cá»§a Bella. Äó là đôi mắt Ä‘en huyá»n vá»›i cÆ¡n khát cháy bá»ng. Äã gần hai tuần trôi qua kể từ chuyến Ä‘i săn cúôi cùng cá»§a tôi và hôm nay không phải là ngà y an toà n nhất để bẻ gãy quyết tâm cá»§a tôi. Nhưng có vẻ mà u mắt Ä‘en tuyá»n cá»§a tôi không là m cô sợ hãi. Cô vẫn không quay Ä‘i và mà u hồng phá»›t nhẹ bắt đầu hiện lên trên đôi má.
Thực sự cô đang nghĩ gì?
Tôi gần như đã nói to câu há»i đó nhưng vừa lúc thầy Barne gá»i tên tôi trả bà i. Tôi tìm câu trả lá»i trong đầu thầy và miá»…n cưỡng nhìn thầy.
Tôi lầm bầm câu trả lá»i tháºt nhanh “Chu trình Krebs, thưa thầyâ€.
CÆ¡n khát thiêu cháy tôi, là m co thắt các thá»› thịt và ná»c độc tiết ra trong miệng tôi không ngừng. Tôi nhắm nghiá»n mắt cố gắng táºp trung vượt qua cÆ¡n thèm khát hương vị máu cá»§a Bella, nó Ä‘ang là m tôi phát Ä‘iên.
Chưa bao giá» tôi thấy con quái váºt mạnh mẽ như thế. Nó Ä‘ang hân hoan vui sướng vì tương lai kép đó mang đến cho nó cÆ¡ há»™i cân bằng 50 -50 để nó có thể đạt được cái mà nó thèm muốn má»™t cách tá»™i lá»—i. Tương lai thứ ba, má»™t tương lai mong manh mà tôi Ä‘ang cố công xây dá»±ng chỉ bằng quyết tâm cá»§a mình Ä‘ang sắp sá»a vỡ tan, bị há»§y hoại chỉ bởi tÃnh ghen tuông thông thưá»ng. Con quái váºt Ä‘ang gần dần chạm tay đến chiến thắng.
Sự ăn năn, cảm giác tội lỗi cháy bừng lên cùng cơn khát. Nếu tôi còn có thể khóc thì hẳn giỠnà y mắt tôi đã đầy nước!
Tôi đã là m gì váºy?
Tôi đã thất bại trong cuá»™c giằng co nà y, chẳng còn lý do gì để mà cưỡng lại Ä‘iá»u tôi muốn nữa. Tôi quay sang nhìn Bella lần nữa.
Bella Ä‘ang giấu mặt sau mái tóc nhưng tôi vẫn nhìn thấy má cá»§a cô đỠbừng! Con quái váºt thÃch như váºy.
Bella không nhìn thấy ánh mắt cá»§a tôi và lùa tóc và o những ngón tay rồi xoắn xoắn những lá»n tóc mà u nâu sáºm. Những ngón tay mảnh dẻ, cổ tay tháºt mong manh, chúng dá»… vỡ đến mức tưởng như chỉ cần hÆ¡i thở cá»§a tôi thôi cÅ©ng đủ là m Ä‘au cô rồi.
Không, không, không, tôi không thể là m như thế được! Bella quá má»ng manh, quá tốt, quá quý giá để phải chịu số pháºn như váºy! Tôi không thể để mình dÃnh dáng đến cuá»™c sống cá»§a Bella để rồi há»§y hoại cuá»™c sống cá»§a chÃnh Bella.
Nhưng tôi cÅ©ng không thể rá»i xa Bella! Alice đã đúng vá» Ä‘iá»u đó.
Con quái váºt trong tôi gà o rÃt lên đầy thất vá»ng khi tôi bắt đầu do dá»±, phân vân ban đầu là tÃnh vá» tương lai đầu tiên và rồi lại quay sang tương lai còn lại...Chuông báo hết giá» há»c reo, Bella thu dá»n sách vở và vẫn không thèm nhìn tôi thêm lấy má»™t lần. Tôi cảm thấy thất vá»ng nhưng liệu còn mong chá» Ä‘iá»u gì khác nữa đây? Cách đối xá» cá»§a tôi vá»›i Bella kể từ sau vụ tai nạn đúng là không thể tha thứ nổi.
“Bella?â€, tôi không thể ngăn mình không lên tiếng, sức mạnh ý chà cá»§a tôi đã tiêu tan hết thảy.
Bella ngáºp ngừng má»™t lát trước khi quyết định sẽ nhìn lại tôi. Khi Bella quay lại tôi Ä‘á»c được trong đôi mắt ấy đầy ná»—i ngá» vá»±c và cảnh giác.
Tôi nhắc cho mình nhá»› Bella hòan tòan có quyá»n không tin tôi. Và đó cÅ©ng là điá»u mà cô nên là m
Cô chỠđợi tôi tiếp tục nhưng tôi chỉ nhìn sâu và o mắt cô, cố gắng tìm cho mình má»™t câu trả lá»i trên gương mặt kia. Tôi hÃt tháºt sâu và đá»u luồng không khà già nh giáºt đấu tranh vá»›i cÆ¡n khát Ä‘ang trá»—i dáºy.
“Cái gì cÆ¡?â€, cuối cùng cô cÅ©ng lên tiếng “anh Ä‘ang nói chuyện lại vá»›i tôi đấy hả?â€. Giá»ng nói phẫn uất cá»§a Bella cÅ©ng như là ná»—i tức giáºn cá»§a cô thá»±c sá»± là m tôi thấy thÃch thú! Tôi phải cố lắm để không báºt ra tiếng cưá»i!
Tôi không chắc phải trả lá»i câu há»i cá»§a cô thế nà o nữa! Phải chăng tôi Ä‘ang cố gắng nói chuyện trở lại vá»›i cô theo cách mà cô ám chỉ?
Không thể nà o! Tôi phải cố gắng để chịu đựng Ä‘iá»u đó.
“Ừm, không hẳn là như váºy!â€
Bella nhắm chặt mắt lại Ä‘iá»u đó là m tôi thất vá»ng kinh khá»§ng! Nó phá vỡ má»i ná»— lá»±c cá»§a tôi trong việc dò xét tâm trạng cá»§a Bella. Vẫn nhắm nghiá»n mắt cô thở má»™t hÆ¡i tháºt dà i và nhẹ, hai quai hà m nghiến chặt.
Cô bắt đầu nói mắt vẫn ko mở. Äây thá»±c sá»± không phải là cách đối thoại cá»§a những ngưá»i bình thưá»ng! Tại sao Bella lại cư xá» như váºy?
“Edward anh muốn gì?â€
Âm thanh cá»§a tên tôi gây ra má»™t cảm giác tháºt kỳ lạ! Nếu tôi còn có má»™t trái tim thì giá» hẳn nó phải Ä‘áºp loạn xạ.
Nhưng phải trả lá»i Bella thế nà o đây?
Tôi đã quyết định sẽ nói sá»± tháºt. Từ giá» trở Ä‘i tôi sẽ cố gắng trung thá»±c nhất vá»›i cô trong chừng má»±c cho phép. Tôi không muốn mình ko xứng đáng vá»›i lòng tin cá»§a cô dù dưá»ng như không bao giá» tôi có thể tạo cho cô niá»m tin nÆ¡i tôi.“Tôi xin lá»—iâ€, tôi chỉ nói được thế. Äiá»u đó còn tháºt hÆ¡n cả những gì mà cô có thể biết. Tháºt không may tôi chỉ có thể xin lá»—i cho những gì tầm thưá»ng như váºy thôi “tôi biết là cư xá» như thế là thô lá»—. Nhưng như thế thì tốt hÆ¡n!â€
Sẽ tốt hơn cho cô nếu như tôi tiếp tục cư xỠthô lỗ như thế! Nhưng liệu tôi có thể tiếp tục không?
Äôi mắt cá»§a Bella mở to vẫn đầy cảnh giác:
“ Tôi không hiểu ý anh là gìâ€.
Tôi cố gắng gá»i tá»›i cô cà ng nhiá»u những lá»i cảnh báo có thể: “Sẽ tốt hÆ¡n nếu chúng ta không trở thà nh bạn!â€. Chắc chắn là cô hiểu được Ä‘iá»u đó, cô vốn là má»™t cô gái thông minh “Tin tôi Ä‘iâ€
Bella nheo mắt lại, tôi chợt nhá»› đã từng nói vá»›i cô Ä‘iá»u nà y trước khi phá vỡ lá»i hứa vá»›i cô! Tôi co ngưá»i lại nhìn Bella nghiến chặt răng – rõ rà ng Bella vẫn nhá»› vụ nà y.
“Tháºt tệ là anh không nháºn ra Ä‘iá»u đó sá»›m hÆ¡nâ€, cô nói má»™t cách giáºn dữ “ có phải là anh đã không phải hối tiếc khôngâ€.
Tôi trân trân nhìn Bella! Cô đã biết gì vá» những Ä‘iá»u hối tiếc cá»§a tôi?
“Hối tiếc! Cô nói tôi hối tiếc gì cÆ¡?â€, tôi há»i.
“Hối tiếc vì đã không để cái xe tải ngu ngốc ấy đâm và o tôi cho rồiâ€, cô hét lên cáu kỉnh!
Tôi đông cứng ngưá»i, choáng váng.
Là m sao mà cô có thể nghÄ© như thế cÆ¡ chứ? Cứu sống cô chÃnh là hà nh động duy nhất có thể chấp nháºn được kể từ ngà y đầu tiên tôi gặp cô. Äó là hà nh động tôi là m mà không há» cảm thấy xấu hổ. Äó là hà nh động duy nhất khiến tôi cảm thấy vui mừng vì sá»± tồn tại cá»§a mình. Tôi đã luôn phải đấu tranh để giữ gìn cuá»™c sống cá»§a cô ngay từ lần đầu tiên tôi ngá»i thấy mùi hương cá»§a cô. Là m sao mà cô có thể nghÄ© vá» tôi như thế? Là m sao mà cô dám đặt câu há»i như váºy vá»›i thứ duy nhất tốt đẹp trong cả má»™t đống rác rưởi mà tôi đã gây ra?
“Cô nghÄ© là tôi hối háºn vì đã cứu cô à h?â€
“Tôi biết là anh đã hối háºnâ€, Bella đáp lại.
Cách suy nghÄ© cá»§a Bella má»›i lạ lùng là m sao và khó hiểu là m sao! Cô không giống bất cứ má»™t ngưá»i bình thưá»ng nà o hết! Äó hẳn là lý do giải thÃch cho sá»± im lặng cá»§a cô, Bella khác hoà n toà n vá»›i những ngưá»i xung quanh.
Bella hất mặt sang hướng khác, nghiến chặt răng. Hai má cô đỠbừng bừng lần nà y hẳn là do tức giáºn lắm đây mà ! Bella ném phịch mấy cuốn sách và o thà nh chồng, ôm cả đống sách đó trong tay bước thẳng ra cá»a không thèm nhìn lại tôi nữa.
Dù Ä‘ang bá»±c bá»™i tôi vẫn không nén nổi sá»± thÃch thú trước cÆ¡n tức giáºn cá»§a Bella.
Bella bước Ä‘i hấp tấp tháºm chà không nhìn xem mình Ä‘ang Ä‘i đâu và vấp ngay ở báºu cá»a. Cô trượt chân và sách vở tung tóe trên sà n. Thay vì cúi xuống để nhặt đồ lên, cô lại đứng ngây ngưá»i tháºm chà còn không nhìn xuống như thể còn không chắc những cuốn sách đó có đáng để cô nhặt lên hay không?
Tôi không thể nÃn được cưá»i.
Không ai có ở đó để có thể nhìn thấy tôi. Tôi lướt đến bên Bella, xếp những cuốn sách gá»n ghẽ trước khi cô nhìn xuống sà n.
Bella Ä‘ang cúi ná»a ngưá»i xuống, nhìn thấy tôi và đông cứng ngưá»i lại. Tôi đưa trả cô chồng sách và cẩn tháºn để là n da lạnh lẽo cá»§a mình ko chạm và o cô.
“Cám Æ¡n anhâ€, Bella nói bằng má»™t giá»ng lạnh băng, gay gắt.
Giá»ng Ä‘iệu cá»§a cô lại là m tôi tức Ä‘iên lên.
“Không có chi!†Tôi đáp lại lạnh lùng.
Bella đứng thẳng dáºy và bước má»™t cách nặng ná» tá»›i lá»›p há»c kế tiếp.
Tôi dõi theo cho đến khi không còn nhìn thấy dáng vẻ tức giáºn ấy nữa!
Giá» há»c tiếng Tây Ban Nha trôi Ä‘i qua trong tẻ nhạt. Cô Goff không bao giá» lấy là m phiá»n lòng vì sá»± thiếu táºp trung cá»§a tôi. Cô biết rằng trình độ tiếng Tây Ban Nha cá»§a cô không thể nà o mà so sánh vá»›i tôi được! Vì thế cô luôn dà nh cho tôi sá»± ưu đãi, để mặc tôi nghÄ© gì thì nghÄ©.
Tôi không thể nà o né tránh Bella được nữa! Äiá»u đó đã hiển nhiên má»™t cách rõ rà ng. Nhưng Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là tôi ko còn cách nà o khác ngoà i phải há»§y hoại cô? Äó không thể là tương lai duy nhất được! Nhất định phải còn má»™t và i lá»±a chá»n khác nữa, má»™t sá»± lá»±a chá»n cân bằng dù là mong manh. Tôi cố gắng để nghÄ© ra má»™t con đưá»ng khác.
Tôi không để tâm nhiá»u tá»›i Emmet cho tá»›i lúc gần kết thúc giá» há»c. Anh ấy hầu như chẳng bao giá» quan tâm đến gì những ẩn sau tâm trạng cá»§a những ngưá»i khác nhưng sá»± thay đổi cá»§a tôi thì quá rõ rà ng. Anh ấy Ä‘ang thắc mắc Ä‘iá»u gì đã là m biến mất cái nhìn chòng chá»c lạnh lùng trên mặt tôi. Anh ấy cố gắng tìm ra sá»± thay đổi và cuối cùng kết luáºn là trông tôi có vẻ Ä‘ang rất hy vá»ng.
Hy vá»ng? Phải chăng Ä‘iá»u đó có thể dá»… dà ng nháºn ra khi nhìn mặt tôi?
Tôi táºp trung suy nghÄ© vỠý tưởng “hy vá»ng†suốt dá»c đưá»ng chúng tôi Ä‘i bá»™ đến chiếc Volvo, phân vân chÃnh xác thì tôi hy vá»ng và o Ä‘iá»u gì?
Nhưng tôi cÅ©ng không có nhiá»u thá»i gian để mà suy nghÄ©! Há»… tôi mà nghÄ© đến cô thì cái tên Bella y rằng kiểu gì cÅ©ng xuất hiện trong đầu mấy “tình địch†cá»§a tôi (tháºt là nhạy cảm là m sao cÆ¡ chứ!). Eric và Tyler đã rất khoái chà vá»›i thất bại cá»§a Mike Ä‘ang chuẩn bị lên kế hoạch cá»§a riêng mình.
Eric Ä‘ang đợi Bella ở chá»— cái xe tải cá»§a cô ở đó cô sẽ không thể tránh mặt cáºu được. Lá»›p há»c cá»§a Tyler bị hoãn lại để chá» má»™t lịch khác…Cáºu rất vá»™i để bắt kịp Bella trước khi cô vá».
Nhất định tôi phải chứng kiến chuyện nà y mới được!
“Anh đợi má»i ngưá»i ở đây nhé!†tôi thì thầm vá»›i Emmett
Anh nhìn tôi chòng chá»c vẻ đầy nghi ngá» rồi nhún vai, gáºt đầu.
“Nhóc con mất trà rồiâ€, anh nghÄ© thầm, tá» ra khoái trà trước đỠnghị kỳ quặc cá»§a tôi.
Tôi nhìn thấy Bella Ä‘ang bước ra từ phòng táºp thể dục, tôi đứng đợi cô ở chá»— mà cô không thể nhìn thấy tôi Ä‘ang quan sát cô Ä‘i qua. Khi Bella đến gần nÆ¡i Eric Ä‘ang đứng đợi tôi bắt đầu sải bước để sao tôi có thể Ä‘i ngang qua há» và o đúng thá»i Ä‘iểm.
Tôi nhìn thấy Bella căng cứng cả ngưá»i khi nhìn thấy Eric Ä‘ang đứng đợi mình. Cô trân ngưá»i lại má»™t thoáng rồi dần thư giãn và tiến thẳng vá» phÃa trước.
“Chà o cáºu Ericâ€, tôi nghe cô nói vá»›i má»™t giá»ng rất vui vẻ.
Äá»™t nhiên tôi cảm thấy lo âu má»™t cách bất ngá». Äiá»u gì đây nếu là n da ốm yếu cá»§a cáºu ở khÃa cạnh nà o đó khiến Bella thấy thoải mái?
Eric nuốt khan, yết hầu cáºu pháºp phồng “Chà o cáºu Bellaâ€
Bella có vẻ hòan toà n không để ý đến sự hồi hộp của Eric.
“Có chuyện gì váºy?†Bella há»i, cô mở cá»a chiếc xe và hòan toà n không nhìn thấy sá»± hoảng hốt cá»§a Eric.
“Ừm chỉ là tá»› không biết cáºu có ý định đến vÅ© há»™i mùa xuân vá»›i tá»› không?â€, giá»ng nói cá»§a Eric vỡ òa.
“Tá»› nghÄ© là con gái sẽ là ngưá»i má»i chứ!â€, cô trả lá»i má»™t cách bối rối.
“Ừ thì đúng là như váºyâ€, Eric đồng ý giá»ng khổ sở.
Eric đáng thương không là m tôi phát bá»±c lên như Mike nhưng tôi vẫn không thể thấy cảm thông vá»›i cảm giác lo lắng cá»§a cáºu cho đến táºn khi Bella trả lá»i cáºu tháºt nhẹ nhà ng!
“Cám Æ¡n cáºu đã má»i tá»› nhưng và o thứ bảy ấy tá»› sẽ Ä‘i Seattle rồiâ€
Eric đã nghe qua chuyện nà y và cáºu thất vá»ng trông thấy.
“Ohâ€, cáºu lầm bầm và ngước mắt lên ngang tầm mÅ©i cá»§a Bella “váºy thì để lần sau nhé!â€
“Chắc chắnâ€, Bella đồng tình, rồi cô cắn chặt môi như thể cô hối háºn vì đã để ngá» cho cáºu hy vá»ng. Tôi thÃch Ä‘iá»u đó lắm!
Eric bước Ä‘i á»§ rÅ©, tháºm chà còn chẳng Ä‘i đúng đưá»ng đến xe cá»§a mình, cáºu nhóc mất cả ý chà rồi.
Tôi bước ngang qua và o lúc đó và nghe tiếng thở dà i rất khẽ cá»§a Bella! Tôi báºt cưá»i.
Bella xoáy và o và o tiếng cưá»i cá»§a tôi nhưng tôi vẫn nhìn thẳng cố gắng mÃm môi trong sá»± vui thÃch.
Tyler ở ngay sau tôi, gần như là đang chạy vá»™i vã để bắt kịp Bella trước khi cô lái xe Ä‘i. Cáºu gan dạ và tá»± tin hÆ¡n hai cáºu nhóc kia, cáºu đã đợi để có thể tiếp cáºn vá»›i Bella đến giá» nà y chỉ vì cáºu tôn trá»ng Mike mà thôi.
Tôi muốn Tyler bắt kịp Bella vì hai lý do. Nếu như đúng như tôi dá»± Ä‘oán thì Bella rất khó chịu vá»›i những sá»± chú tâm kiểu nà y và tôi rất thÃch được nhìn phản ứng cá»§a cô. Nhưng nếu không phải rằng lá»i má»i cá»§a Tyler má»›i là lá»i má»i mà cô Ä‘ang mong đợi thì tôi cÅ©ng phải biết Ä‘iá»u đó.
Tôi đưa Tyler và o danh sách các “tình địch†cá»§a mình mặc dù Ä‘iá»u đó chẳng đúng đắn chút nà o hết! Vá»›i tôi cáºu chỉ là má»™t cáºu nhóc tầm tầm buồn tẻ và chẳng có gì nổi báºt, nhưng tôi biết gì vá» sở thÃch cá»§a Bella cÆ¡ chứ! Biết đâu cô lại thÃch các cáºu nhóc tầm tầm thì sao?
Tôi thoáng rùng mình trước ý nghÄ© đó! Tôi chẳng bao giá» có thể là má»™t cáºu nhóc tầm tầm như váºy. Tháºt là ngu ngốc là m sao khi nghÄ© rằng tôi sẽ là má»™t kẻ Ä‘ang chiến đấu để chiếm lấy tình cảm cá»§a cô. Sao mà cô có thể quan tâm đến má»™t kẻ dù chỉ là phán Ä‘oán thôi là má»™t con quái váºt?
Cô qúa tốt cho má»™t quái váºt như tôi!
Lẽ ra tôi phải để cô Ä‘i nhưng sá»± hiếu kỳ không thể tha thứ được đã khiến tôi không là m được Ä‘iá»u nên là m! Äiá»u đó lại lặp lại lần nữa! Nhưng nếu Tyler không bắt kịp Bella và sẽ liên lạc lại vá»›i cô sau đó khi mà tôi chẳng có cách nà o để biết chuyện gì xảy ra? Tôi lái chiếc Volvo chắn ngang con đưá»ng hẹp chặn lối ra cá»§a Bella.
Emmett và các anh chị em khác cá»§a tôi Ä‘ang trên đưá»ng ra xe nhưng anh ấy lại miêu tả vá»›i má»i ngưá»i lối cư xá» lạ lùng cá»§a tôi! Bây giá» má»i ngưá»i Ä‘i dần cháºm lại, quan sát và cố gắng lý giải xem tôi Ä‘ang là m gì.
Tôi ngó nhìn Bella qua gương chiếu háºu! Cô gưá»m gưá»m nhìn xe ô tô cá»§a tôi ko thèm để ý đến tôi Ä‘ang nhìn cô, trông như thể cô ước gì Ä‘ang ngồi trên má»™t cái xe tăng chứ không phải là má»™t con Chevy rỉ sét.
Tyler chạy vá»™i đến xe ô tô cá»§a mình và tiến và o đưá»ng ngay sau xe Bella, lòng thầm cám Æ¡n lối cư xá» khó hiểu cuả tôi. Cáºu vẫy tay để thu hút sá»± chú ý cá»§a Bella nhưng cô không để ý đến. Cáºu đợi thêm má»™t lát rồi bá» xe lại, thong dong bước lại bên cá»a xe bên kia cá»§a Bella. Cáºu gõ nhẹ và o cá»a kÃnh.
Bella giáºt nảy mình rồi quan sát Tyler má»™t cách khó hiểu. Má»™t giây sau, cô xoay tay kéo cá»a kÃnh xuống có vẻ như là có vấn đỠgì vá»›i cái cá»a đấy thì phải.
“Tá»› xin lá»—i Tylerâ€, cô cất lá»i, giá»ng đầy bá»±c tức “Tá»› Ä‘ang bị kẹt sau xe cá»§a Cullen.â€
Cô nói tên tôi bằng má»™t giá»ng rất khó chịu, hẳn là cô vẫn giáºn tôi lắm!
“Oh, tá»› biết rồiâ€, Tyler đáp, không há» nao núng bởi thái độ cá»§a cô. “Tá»› chỉ muốn há»i cáºu và i câu trong khi chúng ta bị kẹt ở đây thôi!â€.Nụ cưá»i cá»§a cáºu ta má»›i tá»± mãn là m sao cÆ¡ chứ!
Tôi rất hà i lòng với khuôn mặt tái nhợt của cô trước ý định rõ rà ng của Tyler.
“Cáºu sẽ má»i tá»› đến vÅ© há»™i mùa xuân chứ?â€, cáºu há»i, không má»™t ý nghÄ© thất bại nà o hiển hiện trong đầu cáºu.
“Tá»› sẽ không ở trong thị trấn lúc đó đâu Tylerâ€, Bella trả lá»i, phảng phất trong giá»ng nói cá»§a cô vẫn là ná»—i bá»±c dá»c.
“ Ừ, Mike cÅ©ng nói váºy mà â€.
“Thế thì tại sao?â€, cô há»i
Tyler nhún vai “Tá»› đã hy vá»ng rằng cáºu cho Mike ra rìa thôi!â€
Mắt Bella lóe lên rồi láºp tức dịu lại “Rất tiếc, Tylerâ€, cô nói nhưng tôi chẳng cảm thấy chút đáng tiếc nà o ở trong giá»ng nói ấy “Tháºt sá»± là tá»› sẽ không ở trong thị trấn và o hôm đó đâuâ€.
Tyler chấp nháºn lý do đó, cáºu chẳng bao giá» mất Ä‘i sá»± tá»± tin cả. â€œÄÆ°á»£c thôi, chúng ta vẫn có hẹn đấy nhé!â€
Cáºu khệnh khạng quay lại xe cá»§a mình.
Tôi đã đúng khi quyết định đợi Ä‘iá»u đó.
Vẻ khiếp sợ trên khuôn mặt cá»§a cô tháºt là buồn cưá»i! Nó nói vá»›i tôi lẽ ra tôi đừng nên cố gắng biết rằng cô không há» có cảm tình vá»›i bất cứ ai trong số những cáºu nhóc Ä‘ang muốn tán tỉnh cô.
Ấn tượng đó trên khuôn mặt cá»§a Bella là thứ buồn cưá»i nhất mà tôi đã từng thấy.
Các anh chị em cá»§a tôi đã đến nÆ¡i, lúng túng khi thấy rằng tôi Ä‘ang cưá»i ngặt nghẽo vì những gì đã chứng kiến.
Có gì mà vui thế? Emmett tò mò muốn biết.
Tôi chỉ lắc đầu trong lúc lại cưá»i bò ra má»™t cách thá»ai mái và sung sướng. Trông cô ấy như thể cô lại Ä‘ang ước gì mình Ä‘ang lái má»™t chiếc xe tăng.
“Äi thôi!â€, Rose kêu lên cáu kỉnh “ Nếu có thể em đừng có là m má»™t thằng ngốc như thế chứ!â€.
Câu nói cá»§a Rose chẳng là m tôi phiá»n lòng, tôi Ä‘ang rất thá»ai mái. Nhưng tôi cÅ©ng là m theo yêu cầu cá»§a chị ấy.
Chẳng ai nói gì vá»›i tôi trên đưá»ng trở vá» nhà . Tôi lại bắt đầu cưá»i khúc khÃch má»—i khi mưá»ng tượng lại khuôn mặt cá»§a Bella.
Khi tôi bắt đầu táºp trung và o lái xe, tăng tốc vì rằng chẳng còn gì cản trở nữa thì Alice phá há»ng tâm trạng cá»§a tôi.
“Bây giá» thì em nói chuyện vá»›i Bella được rồi chứ?â€, Alice đột nhiên há»i mà chẳng thèm suy nghÄ© cân nhắc chá»n từ ngữ gì cả không cho tôi bất cứ cảnh báo nà o.
“Khôngâ€, tôi đáp
“Anh là m thế là không công bằng. Em còn phải chỠđợi cái gì nữa?â€
“Alice anh đã quyết định gì đâu?â€
“Bất cứ cái gì Edwardâ€
Trong đầu Alice hai định mệnh của Bella lại hiện ra rõ rà ng.
“Em biết cô ấy để là m gì chứ?†Tôi lầm bầm đột nhiên giá»ng khinh khỉnh “Nếu anh quyết định sẽ giết chết cô ấy?â€
Alice chần chừ má»™t giây “Anh đã quyết định rồi còn gìâ€, cô đáp trả.
Tôi nhấn ga tại khúc cua cuối cùng vá»›i tốc độ 90 dặm má»™t giá» và phanh két ở chá»— Ä‘áºu xe chỉ cách bức tưá»ng phÃa sau cá»§a gara chừng 1 inch.
“Chạy vui vẻ nhé!†Rose nói vá»›i theo khi tôi bung mình ra khá»i xe ô tô.
Nhưng hôm nay tôi ko chạy tá»›i Seatle như thưá»ng lệ, thay và o đó tôi Ä‘i săn.
Má»i ngưá»i đã có kế hoạch Ä‘i săn và o ngà y mai nhưng tôi sẽ không cho phép mình khát và o thá»i Ä‘iểm nà y. Tôi đã săn rất nhiá»u, uống nhiá»u hÆ¡n thưá»ng lệ, tá»± bắt mình phải uống cho tháºt no vá»›i má»™t nhóm nhá» nai và má»™t con gấu xám rất hiếm gặp và o thá»i Ä‘iểm đầu năm. Tôi đã uống tháºt no nhưng vẫn không há» thấy thá»ai mái. Tại sao chừng đó vẫn còn là chưa đủ? Tại sao hương thÆ¡m từ ngưá»i cá»§a Bella lại mạnh mẽ hÆ¡n tất cả những thứ khác như thế?
Tôi Ä‘i săn để chuẩn bị cho ngà y kế tiếp nhưng khi đã dừng cuá»™c săn và mặt trá»i còn khá lâu nữa má»›i má»c, tôi chợt nháºn ra rằng chỉ má»™t ngà y hôm sau thôi vẫn là chưa đủ.
Ná»—i hốt hoảng lá»›n hÆ¡n chạy dá»c ngưá»i tôi khi tôi phát hiện ra mình Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i tìm đến Bella.
Tôi phải tá»± váºt lá»™n vá»›i chÃnh mình trên suốt dá»c đưá»ng trở vá» Forks cuối cùng phần xấu xa trong tôi đã thắng. Tôi tiếp tục tiến lên theo kế hoạch khổng thể nà o chấp nháºn được cá»§a mình. Con quái váºt trong tôi vẫn tiếp tục Ä‘ang lồng lá»™n nhưng nó đã bị kiá»m chế khá tốt. Tôi biết rằng mình sẽ giữ được khoảng cách an toà n vá»›i Bella. Chỉ là tôi muốn biết cô Ä‘ang ở đâu, chỉ là tôi muốn được nhìn thấy khuôn mặt cá»§a cô mà thôi!
GiỠđã là qua ná»a đêm, ngôi nhà cá»§a Bella tháºt tối và yên tÄ©nh! Chiếc xe tải cá»§a cô Ä‘ang Ä‘áºu bên lỠđưá»ng, chiếc xe tuần tra cá»§a bố cô Ä‘áºu trên đưá»ng phÃa trước ngôi nhà . Chung quanh hà ng xóm cÅ©ng không ai còn thức. Tôi quan sát ngôi nhà má»™t lát từ khoảng tối cá»§a khu rừng bao bá»c quanh căn nhà ở phÃa đông. Cá»a ra và o có thể là đang bị khóa! Sẽ chẳng là vấn đỠgì trừ phi tôi muốn lưu lại dấu vết cuá»™c đột nháºp mà thôi! Tôi quyết định mình sẽ thá» lên bằng đưá»ng cá»a sổ trước tiên. Không mấy ai quan tâm đến chuyện đặt má»™t ổ khóa ở lối đó hết!
Tôi băng qua khoảng sân trống và leo thẳng lên gá» tưá»ng cá»§a ngôi nhà chỉ trong ná»a giây.
Äu đưa trên gá» trên cá»a sổ bằng má»™t tay, nhìn xuyên qua ô cá»a và hÆ¡i thở cá»§a tôi bá»—ng nhiên ngưng bặt.
Äó chÃnh là phòng cá»§a Bella. Tôi có thể nhìn thấy cô Ä‘ang nằm ngá»§ trên chiếc giưá»ng nhá». (Tấm ga) bị rá»›t trên sà n, chiếc chăn má»ng quấn quanh chân cô. Nhưng tôi thấy cô Ä‘ang co ngưá»i lại không yên, vắt má»™t tay trên trán. Cô ngá»§ không sâu, Ãt nhất là cÅ©ng không phải chỉ riêng đêm nay. Phải chăng cô cảm nháºn được mối nguy hiểm Ä‘ang rình ráºp quanh mình?
Tôi lại thối lui vá»›i bản thân mình khi nhìn thấy dáng vẻ trằn trá»c cá»§a Bella! Tôi có gì tốt hÆ¡n so vá»›i má»™t kẻ tá»c mạch đáng ghét đâu? Tôi chẳng có gì là tốt hÆ¡n cả, tháºm chà còn tồi, tồi hÆ¡n rất nhiá»u!
Tôi thả lá»ng những ngón tay cá»§a mình chuẩn bị để rÆ¡i xuống. Nhưng trước hết tôi cho phép mình được nhìn lại khuôn mặt cá»§a cô!
Äó không phải là khuôn mặt bình yên. Má»™t vết nhÃu hiện lên giữa đôi lông mà y, khóe miệng cô trá»… xuống. Äôi môi cô khẽ động Ä‘áºy rồi mở ra:
â€œÄÆ°á»£c rồi mẹ Æ¡i!â€, cô thì thầm.
Bella nói mớ.
Sá»± hiếu kỳ bùng lên áp đảo tôi tháºt đáng ghê tởm! Sức cám dá»— cá»§a những ý nghÄ© được nói ra má»™t cách vô thức má»›i khó cưỡng lại là m sao!
Tôi thá» mở cá»a sổ, không có khóa ở đây mặc dù vẫn có tiếng kẽo kẹt má»™t chút do lâu không sá» dụng. Tôi khẽ khà ng kéo cá»a sổ xuống, thon thót trước từng tiếng rÃt khẽ khà ng cá»§a khung cá»a sắt. Lần sau nhất định tôi phải mang theo má»™t Ãt dầu nhá»›t má»›i được!
Lấn sau? Tôi ngao ngán lắc đầu, lại là cảm giác chán ghét chÃnh mình!
Tôi tá»± xoa dịu mình khi luồn qua khung cá»a sổ Ä‘ang mở má»™t ná»a.
Phòng cá»§a Bella nhá», không ngăn nắp nhưng vẫn sạch sẽ. Chồng sách trên sà n đặt ngay cạnh giưá»ng ngá»§, gáy sách quay đối diện vá»›i tôi, những đĩa CD nằm rải rác trên má»™t cái đầu CD rẻ tiá»n nhưng rất sạch sẽ. Má»™t đống tạp chà nằm xung quanh má»™t cái máy tÃnh lẽ ra phải được cho và o viện bảo tà ng trưng bà y các công nghệ lá»—i thá»i. Äôi già y vứt chá»ng chÆ¡ trên sà n gá»—.
Tôi rất muốn lại gần để xem tiêu đỠcủa những cuốn sách và đĩa CD của cô nhưng tôi đã tự hứa với mình sẽ phải giữ được khoảng cách! Tôi đi đến và ngồi và o chiếc ghế cứng ở trong góc căn phòng.
Äã bao giá» tôi thá»±c sá»± nghÄ© đến vẻ bá» ngòai trung bình cá»§a Bella chưa nhỉ? Tôi nhá»› lại ngà y đầu tiên vá» cảm giác chán ghét cá»§a mình đối vá»›i những chú nhóc đã ngay láºp tức có cảm tình vá»›i cô lúc đó. Nhưng giỠđây mưá»ng tượng lại khuôn mặt cá»§a cô trong đầu há» khi ấy tôi không thể hiểu tại sao khi đó tôi lại ko nháºn ra ngay được là cô rất xinh đẹp? Äiá»u đó hiển nhiên quá rồi mà !
Và giỠđây khi Ä‘ang thư thái trong trạng thái vô thức vá»›i mái tóc Ä‘en lòa xòa trên khuôn mặt trắng xanh, bá»™ quần áo ngá»§ giản dị, đôi môi đầy đặn khe khẽ tách ra, cô là m tôi ngưng thở. Tôi khẽ nhăn mặt lại, ừ thì Ãt nhất là cô là m tôi ngưng thở nếu như tôi Ä‘ang thở.
Cô không nói gì nữa! Có thể giấc mơ của cô đã kết thúc rồi.
Tôi ngắm nhìn khuôn mặt cá»§a Bella và cố gắng nghÄ© ra má»™t tương lai có thể chấp nháºn được.
Là m tổn thương đến cô là điá»u tôi không thể chịu đựng được. Äiá»u nà y đồng nghÄ©a vá»›i việc tôi sẽ lại ra Ä‘i?
GiỠđây má»i ngưá»i sẽ chẳng thể nà o tranh cãi vá»›i tôi nữa. Sá»± vắng mặt cá»§a tôi cÅ©ng chẳng đặt ai và o vòng nguy hiểm cả! Sẽ chẳng có ai nghi ngá», chẳng có manh mối nà o để ai đó đặt giả thuyết liên quan đến vụ tai nạn.
Tôi lưỡng lự như hồi trưa, đúng chẳng có gì là đơn giản cả.
Tôi chẳng thể nà o mà so sánh được vá»›i những cáºu nhóc bình thưá»ng, chẳng phải riêng những cáºu chà ng Ä‘ang tán tỉnh Bella hay không. Tôi là má»™t con quái váºt. Là m sao cô có thể nhìn nháºn tôi khác Ä‘i được? Nếu như cô biết sá»± tháºt vá» tôi, hẳn cô sẽ sợ hãi và thối lui. Giống như các nhân váºt nạn nhân trong các bá»™ phim kinh dị rồi cô sẽ bá» chạy và hét lên trong kinh hãi!
Tôi nhá»› lại giá» sinh há»c trong ngà y đầu tiên đến trưá»ng cá»§a Bella và biết rằng chÃnh xác đó là những phản ứng cô nên có.
Tháºt là điên rồ khi tưởng tượng rằng tôi sẽ là ngưá»i má»i cô đến tham dá»± cái dạ há»™i ngu ngốc kia và cô sẽ há»§y hết những kế hoạch tức thá»i cá»§a cô để nháºn lá»i Ä‘i vá»›i tôi.
Tôi không phải là ngưá»i mà cô muốn nói “đồng ýâ€. Äó phải là má»™t ai khác, má»™t con ngưá»i bình thưá»ng và ấm áp! Và tôi sẽ không bao giá» cho phép mình má»™t ngà y nà o đó khi cô nói đồng ý, săn lùng và giết chết ngưá»i đà n ông đó vì cô xứng đáng vá»›i ngưá»i đà n ông kia dù anh ta là ai Ä‘i chăng nữa! Cô xứng đáng có hạnh phúc và tình yêu dù bất cứ vá»›i ngưá»i đà n ông nà o mà cô chá»n.
Tôi nợ Bella Ä‘iá»u mà đáng ra tôi phải là m! Tôi không thể tiếp tục giả bá»™ chỉ có tôi gặp nguy hiểm khi yêu cô nữa!
Rốt cục, sẽ chẳng có vấn đỠgì nếu tôi quyết tâm ra Ä‘i bởi vì Bella sẽ không bao giá» nhìn nháºn tôi theo đúng cách mà tôi luôn ao ước! Cô sẽ chẳng bao giá» nhìn nháºn tôi như má»™t ngưá»i đáng để yêu!
Không bao giá»!
Nếu như má»™t trái tim đã ngừng Ä‘áºp và băng giá có thể tan vỡ thì chắc hẳn trái tim cá»§a tôi sẽ như váºy!
“Edwardâ€, Bella thầm thì.
Tôi trân ngưá»i, nhìn chằm chằm và o đôi mắt vẫn nhắm nghiá»n cá»§a cô!
Phải chăng cô đã tỉnh dáºy và bắt gặp tôi Ä‘ang có mặt ở đây? Cô vẫn có vẻ ngá»§ say mặc dù giá»ng nói tháºt rõ rà ng.
Cô thở dà i và lại trở mình, cuộn tròn lại trong lúc vẫn đang ngủ và nằm mơ!
“Edwardâ€, cô lại thì thầm tháºt khẽ.
Cô đang mơ vỠtôi.
Liệu má»™t trái tim đã ngừng Ä‘áºp và băng giá có thể Ä‘áºp trở lại được không? Dưá»ng như đó là cảm giác cá»§a trái tim tôi hiện giá»!
“Anh ở lại Ä‘iâ€, cô thì thầm, “Xin anh, đừng Ä‘iâ€,
Cô đang mơ vỠtôi và đó hẳn không phải là một cơn ác mộng. Cô muốn tôi ở lại cùng cô trong giấc mơ đó!
Tôi cố gắng để tìm được má»™t từ diá»…n đạt đúng cảm xúc Ä‘ang à o ạt dâng lên trong tôi nhưng không có má»™t từ nà o đủ mạnh để biểu đạt. Trong má»™t khoảng thá»i gian tháºt lâu tôi chìm đắm và o trong luồng cảm xúc đó!
Khi tôi đã thoát ra khá»i, tôi đã không còn là tôi nữa!
Cuá»™c Ä‘á»i cá»§a tôi là cả ná»a đêm dà i không có Ä‘iểm dừng và bất biến! VÄ©nh viá»…n là ná»a đêm, Ä‘iá»u đó tháºt sá»± là cần thiết đối vá»›i tôi! Váºy mà có thể sao mặt trá»i lại Ä‘ang lên ở ngay giữa ná»a đêm Ä‘en cá»§a tôi?
Và o thá»i Ä‘iểm tôi trở thà nh ma cà rồng, đánh đổi cả linh hồn và sá»± sống hữu hạn cá»§a mình cho sá»± bất tá» trong cÆ¡n Ä‘au đớn đến cạn kiệt cá»§a quá trình biến đổi, tôi đã trở nên đông cứng. Cả cÆ¡ thể cá»§a tôi trở thà nh má»™t thứ gì đó còn cứng hÆ¡n cả đá, vÄ©nh viá»…n bất biến. Bản thân tôi cÅ©ng váºy, tÃnh cách, sở thÃch, những Ä‘iá»u tôi không thÃch, cảm xúc và những mong ước cá»§a tôi, tất cả đã được găm chặt tại má»™t chá»—!
Äiá»u đó cÅ©ng tương tá»± vá»›i những ngưá»i khác! Chúng tôi Ä‘á»u đông cứng, những phiến đá sống!
Khi có sá»± thay đổi đến vá»›i ngưá»i nà o đó trong chúng tôi thưá»ng thì Ä‘iá»u nà y Ãt xảy ra nhưng luôn là vÄ©nh viá»…n! Tôi đã từng chứng kiến Ä‘iá»u đó xảy đến vá»›i Carlisle và mưá»i năm sau là vá»›i Rosalie! Tình yêu đã thay đổi há» mãi mãi theo má»™t cách mà không bao giá» phai nhạt theo năm tháng! Äã hÆ¡n 80 năm trôi qua kể từ ngà y Carlisle gặp Esme nhưng bố vẫn luôn nhìn mẹ vá»›i đôi mắt trìu mến như thá»§a ban đầu. Äiá»u đó chưa bao giá» thay đổi!
Äiá»u tương tá»± cÅ©ng xảy đến vá»›i tôi, tôi sẽ luôn luôn yêu cô gái má»ng manh nà y trong suốt phần Ä‘á»i bất tá» cá»§a mình!
Tôi lặng ngắm khuôn mặt vô thức cá»§a Bella, cảm nháºn tình yêu cá»§a mình dà nh cho cô găm sâu trong từng thá»› thịt cá»§a cÆ¡ thể mình.
Giấc ngá»§ cá»§a cô giá» như có vẻ bình yên hÆ¡n, má»™t nụ cưá»i nở khẽ trên môi!
Lặng ngắm Bella tôi dưá»ng như muốn tan thà nh ngà n mảnh nhá».
Tôi yêu cô và luôn cố gắng đủ mạnh mẽ để rá»i xa cô! Tôi biết rằng mình đã thất bại trong ná»— lá»±c đó. Tôi sẽ tiếp tục Ä‘i theo hướng đó! Nhưng có thể tôi đủ mạnh mẽ để hướng tương lai Ä‘i theo má»™t ngả khác!
Alice đã nhìn thấy hai tương lai dà nh cho Bella và bây giỠtôi đã hiểu cả hai tương lai đó!
Nếu tôi để mình phạm sai lầm thì yêu cô cũng không ngăn được việc tôi giết chết cô,
Tôi hoà n toà n không cảm nháºn thấy con quái váºt ở trong mình, hòan toà n không tìm thấy nó ở bất cứ nÆ¡i đâu trong tôi. Có thể tình yêu đã bắt nó im lặng mãi mãi! Nếu tôi giết cô bây giá» thì đó không phải là má»™t việc là m có chá»§ Ä‘Ãch chỉ là m má»™t tai nạn tháºt tồi tệ mà thôi!
Tôi cần phải hết sức cẩn tháºn! Tôi sẽ phải luôn luôn đỠphòng! Từ giá» tôi sẽ phải kiểm soát từng hÆ¡i thở cá»§a mình! Tôi sẽ phải luôn luôn giữ cho được má»™t khoảng cách an toà n.
Tôi sẽ không phạm bất cứ sai lầm nà o!
Cuối cùng tôi cÅ©ng đã hiểu tương lai thứ hai! Tôi bị cản trở bởi tiên thị đó day dứt tá»± há»i bởi Ä‘iá»u gì đã xảy ra khiến mà Bella lại trở thà nh tù nhân trong cuá»™c sống bất tá»? Và giỠđây trong tình cảnh nà y, tôi đã hiểu được Ä‘iá»u đó! Vá»›i sá»± Ãch ká»· không thể tha thứ được cá»§a mình tôi có thể cầu xin cha mình giúp đỡ để có thể có được Bella mãi mãi!
Cô xứng đáng hÆ¡n thế nhiá»u!
Nhưng tôi cũng đã nhìn ra được một tương lai khác như thể một sợi dây treo mong manh mà tôi vẫn có thể đi trên đó được chỉ cần tôi giữ được thăng bằng!
Liệu tôi có thể là m Ä‘iá»u đó không? Luôn ở bên cô và giữ cho cô cuá»™c sống cá»§a con ngưá»i!
Tôi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i tháºn trá»ng rồi để hương thÆ¡m cá»§a cô lan tá»a quanh mình. Cả căn phòng sá»±c nức mùi hương thÆ¡m ngát cá»§a cô, nó Ä‘á»ng lại ở khắp nÆ¡i. Äầu óc tôi choáng váng và tôi cảm thấy như Ä‘ang quay mòng mong. Tôi phải táºp là m quen vá»›i Ä‘iá»u nà y nếu như tôi còn muốn xây dá»±ng mối quan hệ vá»›i cô! Tôi lại hÃt và o má»™t hÆ¡i thở tháºt sâu và bùng cháy.
Tôi mải mê nhìn cô ngá»§ cho đến táºn khi mặt trá»i bắt đầu hé rạng sau những đám mây đằng đông, vừa chìm đắm trong suy tÃnh vừa táºp là m quen vá»›i kiểu thở má»›i.
Tôi vỠđến nhà khi các anh chị em mình đã đến trưá»ng, thay đồ tháºt nhanh và lẩn tránh đôi mắt đầy nghi ngá» cá»§a mẹ. Mẹ nháºn thấy vẻ mặt nồng nhiệt cá»§a tôi, bà vừa lo lắng lại vừa thấy nhẹ nhõm. Tình cảnh cô đơn kéo dà i cá»§a tôi là m mẹ rất Ä‘au lòng và bà vui mừng vì có vẻ như nó đã kết thúc!
Tôi chạy đến trưá»ng chỉ và i giây sau anh chị em tôi mà thôi! Há» không há» quay lại dù rằng Ãt nhất là Alice đã biết tôi đứng ở trong khu rừng thưa quanh vỉa hè. Tôi đứng chỠđến khi không ai còn dõi theo tôi nữa và tôi bắt đầu bách bá»™ lững thững từ những lùm cây ra bãi Ä‘áºu xe.
Tôi nghe thấy tiếng động cơ ầm ỹ từ chiếc xe tải của Bella ở khúc quanh, tôi dừng lại sau một chiếc Suburban nơi tôi có thể quan sát mà không bị cô bắt gặp.
Bella lái xe và o bãi Ä‘áºu, liếc nhìn chiếc Volvo cá»§a tôi má»™t lát trước khi quyết định Ä‘áºu cách xe tôi má»™t quãng xa nhất có thể. Má»™t thoáng bất động hiện lên khuôn mặt cô.
Tháºt kỳ cục khi nhá»› lại rằng cô vẫn còn bá»±c bá»™i vá»›i tôi vì má»™t lý do hòan toà n hợp lý.
Tôi muốn tá»± cưá»i nhạo mình hoặc là tá»± đá cho mình má»™t cú. Chẳng phải là tất cả các kế hoạch và dá»± định cá»§a tôi sẽ trở thà nh công cốc nếu như cô không há» quan tâm đến tôi hay sao? Có thể những giấc mÆ¡ cá»§a cô chỉ là toà n là những Ä‘iá»u Ä‘iên rồ! Còn tôi chỉ là má»™t thằng ngốc kiêu căng!
Sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u cho cô nếu cô đừng quan tâm gì hết đến tôi! Äiá»u đó không ngăn được tôi chạy theo cô nhưng tôi sẽ có thể dà nh cho cô lá»i cảnh báo công bằng hÆ¡n. Tôi nợ cô Ä‘iá»u đó!
Tôi bước Ä‘i lặng lẽ phân vân xem là m thế nà o là tốt nhất để tiếp cáºn cô!
Cô khiến Ä‘iá»u đó trở nên dá»… dà ng hÆ¡n khi đánh rÆ¡i chìa khóa xe xuống má»™t vÅ©ng nước khá sâu lúc bước ra khá»i xe.
Cô cúi xuống nhưng tôi đã nhanh hơn nhặt chùm chìa khóa lên trước khi những ngón tay của cô chạm và o mặt nước lạnh giá.
Tôi đứng dựa và o xe cô trong khi cô đứng thẳng lên và nhìn tôi chằm chằm.
“Anh là m Ä‘iá»u đó như thế nà o váºy?â€, cô há»i.
Haha, cô vẫn còn giáºn lắm!
Tôi đưa trả chìa khóa cho cô “Là m gì cÆ¡?â€,
Cô chìa tay ra và tôi thả chùm chìa khóa và o lòng bà n tay cô. Tôi lấy má»™t hÆ¡i tháºt dà i, hÃt và o mùi hương thÆ¡m ngát cá»§a cô.
“Bước ra từ không khà ấy,†cô nói cho rõ rà ng hơn.
“Bella, nếu cô không để ý thì đâu phải là lá»—i cá»§a tôi.â€, những lá»i thốt ra có chút gượng gạo, bông đùa, liệu còn gì mà cô không nhìn thấy nữa đây?
Liệu cô có nghe thấy tôi gá»i tên cô như má»™t lá»i thầm thì?
Cô nhìn tôi nhưng không phải để đánh giá tâm trạng cá»§a tôi. Nhịp tim cá»§a cô chợt tăng nhanh vì tức giáºn hay sợ hãi? Sau má»™t hồi quan sát cô cúi đầu nhìn xuống.
“Sao chiá»u qua anh lại để tắc đưá»ng như thế?", cô há»i mà không nhìn và o mắt tôi," anh giả bá»™ như không biết tôi ở phÃa sau, anh cố tình chá»c tôi đến chếtâ€.
Vẫn còn giáºn dữ lắm đây! Chẳng há» dá»… chút nà o để mà là m cô nháºn thức được thế nà o là đúng đắn cả! Tôi nhá»› lại những ná»— lá»±c cá»§a mình để có thể thà nh thá»±c vá»›i cô…
“Äó là do Tyler muốn đấy chứ có phải là tôi đâu, chỉ là tôi muốn giúp cáºu ấy thôi!â€, tôi không thể nén được cưá»i khi nhá»› lại khuôn mặt cá»§a cô lúc đó.
“Anh…, cô há hốc mồm rồi mÃm lại, có vẻ như là quá giáºn để mà nói cho hết được câu, lại thế nữa rồi vẫn là dáng vẻ đấy… Tôi phải cố nén má»™t cÆ¡n cưá»i khác, cô Ä‘ang phát Ä‘iên lên là chắc!
“Tôi đâu có giả bá»™ là cô tồn tạiâ€, tôi đáp lại, tháºt đúng đắn khi giữ được giá»ng nói bông đùa như váºy! Cô sẽ không thể hiểu được nếu tôi cho cô biết thá»±c sá»± là khi đó tôi cảm thấy thế nà o! Chắc chắn tôi sẽ là m cô phải sợ hãi, tôi phải luôn kiểm soát được tình cảm cá»§a mình, phải là m như váºy…
“Váºy nên anh Ä‘ang cố chá»c tôi đến chết đúng không? Vì chiếc xe tải cá»§a Tyler đâu có là m được Ä‘iá»u đó chứ!â€,
CÆ¡n giáºn dữ vụt bừng lên trong tôi! Là m sao mà cô có thể tin và o Ä‘iá»u đó!
Niá»m tin cá»§a cô là m tôi cảm thấy bị xúc phạm, cô không há» hay biết vá» sá»± thay đổi trong đêm qua cá»§a tôi! Tôi thấy giáºn dữ ghê gá»›m!
“Bella, cô đúng là ngá»› ngẩn không thể tưởng tượng nổiâ€, tôi nổi quạu.
Mặt cô đỠlựng lên, cô xoay lưng lại và bỠđi một mạch,
Tôi chợt thấy hối háºn, tôi chẳng có quyá»n gì mà giáºn dữ vá»›i cô như thế!
“Khoan đã,†tôi nà i nỉ cô,
Cô vẫn không dừng lại, tôi đuổi theo cô,
“Tôi xin lá»—i, tôi biết nói như thế tháºt là khiếm nhã, tôi không chối bá» Ä‘iá»u đó, “, tháºt là ngu xuẩn khi nghÄ© rằng tôi đã là m tổn thương cô dù cách nà y hay cách khác, “nhưng dù thế nà o thì nói ra thôi cÅ©ng là khiếm nhã,â€
“Nà y, sao anh không để tôi yên hả?â€.
"Tin tôi Ä‘i, có chứ, tôi đã cốâ€,
Tôi muốn thốt lên “Và tháºt khốn khổ là anh cÅ©ng đã yêu em mất rồiâ€
Hãy cố gắng.
“Tôi muốn há»i cô và i Ä‘iá»u mà cô cứ lảng tôi Ä‘i,â€, má»™t ý định chợt nảy ra trong đầu tôi và tôi lại bắt đầu cưá»i.
“Anh có bị chứng rối loạn cảm xúc hay không đấy?â€, cô gay gắt,
Äúng thế rồi! Cảm xúc cá»§a tôi lẫn lá»™n hết cả, có quá nhiá»u cảm xúc má»›i Ä‘ang bừng cháy trong tôi!
“Cô lại thế nữa rồi, “ tôi phà n nà n,
Bella thở ra â€œÄÆ°á»£c, giá» anh nói Ä‘i anh muốn há»i tôi cái gì?â€,
“Tôi Ä‘ang phân vân là má»™t tuần sau ngà y thứ bảy", tôi quan sát cÆ¡n shock xuất hiện trên mặt cô và cố nén má»™t tiếng cưá»i," cô biết đấy là ngà y vÅ© há»™i mùa xuân…â€,
Cô cắt ngang câu nói cá»§a tôi, nhìn chằm chằm và o mắt tôi “Anh lại Ä‘ang định giở trò gì thế?â€,
Äúng thế, “Cô để tôi nói nốt có được không?â€
Cô chỠđợi trong im lặng, răng cắn chặt và o bá» môi dưới má»m mại!
Cái nhìn đó khiến tôi xao lãng trong giây phút! Những hà nh động kỳ lạ, khác ngưá»i đó cá»§a cô đã khÆ¡i gợi lại những bản năng con ngưá»i bị quên lãng trong tôi. Tôi cố gắng rÅ© bá» chúng để giữ được đúng quy tắc cá»§a mình.
“Tôi nghe nói rằng cô sẽ đến Seatle và o ngà y hôm đó và tôi muốn há»i cô có muốn Ä‘i nhá» hay không?â€, tôi mở lá»i má»i. Tôi nháºn ra rằng thay vì há»i han vá» những kế hoạch cá»§a cô, tôi nên chia sẻ chúng thì hÆ¡n.
Cô trân trối nhìn tôi “Anh nói gì cÆ¡?â€
“ Cô có muốn Ä‘i nhá» xe đến Seatle không?â€, Má»™t mình trong xe vá»›i Bella, cổ há»ng tôi muốn bùng cháy trước ý nghÄ© đó. Tôi lấy má»™t hÆ¡i tháºt dà i, tôi sẽ phải là m quen vá»›i Ä‘iá»u đó thôi!
“Äi cùng ai cÆ¡?â€, đôi mắt cô mở rá»™ng, bối rối
“DÄ© nhiên là cùng tôi rồi,†tôi nói rà nh rá»t từng từ
“Tại sao?â€
Äó có phải là cú shock mà tôi ước chừng đã tạo ra cho cô hay không? Hẳn cô đã nghÄ© đến những Ä‘iá»u tồi tệ hÆ¡n rất nhiá»u dá»±a và o lối cư xá» cá»§a tôi trước đây!
“Ừ,†tôi cố gắng giữ tông giá»ng như thưá»ng lệ, “tôi có kế hoạch đến Seatle trong và i tuần tá»›i và thà nh thá»±c mà nói tôi không biết liệu xe tải cá»§a cô có Ä‘i được đến đó hay không?â€. Có vẻ như trêu chá»c cô sẽ an toà n hÆ¡n là tôi nói chuyện má»™t cách nghiêm túc.
“Cám Æ¡n anh đã quan tâm nhưng xe cá»§a tôi chạy tốt,â€, cô đáp trả bằng má»™t giá»ng kinh ngạc và dợm bước tiếp. Tôi lại phải bám theo cô.
Cô không há» nói “khôngâ€, tôi dá»±a và o lợi thế ấy
Có khi nà o cô nói “không†vá»›i tôi không? Tôi sẽ phải là m gì nếu cô như váºy?
“Liệu xe cô có thể chạy tá»›i đó chỉ vá»›i má»™t bình xăng không?â€
“Äấy không phải là vấn đỠcá»§a anhâ€, cô cằn nhằn,
Äó vẫn chưa phải là câu trả lá»i “khôngâ€, tim cô Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, hÆ¡i thở trở nên gấp gáp.
“Lãng phà tà i nguyên hữu hạn là trách nhiệm cá»§a tất cả má»i ngưá»i thưa côâ€
“ Tháºt ra nhé Edward, tôi không muốn mắc má»› gì vá»›i anh nữa đâu! Tôi nhá»› rằng anh đã nói anh không muốn là m bạn vá»›i tôi mà !"
Má»™t thoáng rá»™n rà ng chạy khắp cÆ¡ thể khi tôi nghe cô gá»i tên tôi
Cố gắng giữ cho má»i chuyện sáng rõ và thà nh thá»±c nhất có thể trong cùng má»™t thá»i Ä‘iểm? Rõ rà ng là thà nh thá»±c má»›i là vấn đỠquan trá»ng hÆ¡n và o lúc nà y
“Tôi chỉ nói chúng ta không là bạn thì tốt hÆ¡n chứ có nói là tôi không muốn đâu!â€
“Ồ thế là rõ rà ng rồi,â€, cô nói đầy vẻ mỉa mai
Cô dừng lại đứng dưới mái hiên cá»§a nhà ăn tá»± chá»n và ngước mắt nhìn tôi. Trái tim cô Ä‘áºp cách quãng, phải chăng cô Ä‘ang e ngại?
Tôi tháºn trá»ng tìm từ ngữ. Tôi có thể không thể rá»i xa cô nhưng cô có thể đủ thông minh để rá»i xa tôi trước khi má»i chuyện trở nên quá muá»™n!
“Thế có nghÄ©a là cô sẽ khôn ngoan hÆ¡n nếu như không là m bạn vá»›i tôiâ€, nhìn và o đôi mắt mà u nâu chocolate sâu thăm thẳm cá»§a Bella tôi đánh mất ý chà cá»§a mình trong việc giữ cho má»i việc tháºt rõ rà ng “nhưng tôi đã quá mệt má»i vá»›i việc cứ phải lảng tránh cô rồi Bella ạ!â€, những từ ngữ tôi thốt ra vá»›i quá nhiá»u nồng nhiệt.
HÆ¡i thở cá»§a Bella ngừng lại và phải đến má»™t giây sau cô má»›i thở lại được, Ä‘iá»u đó là m tôi lo lắng! Tôi đã là m cô sợ hãi đến như thế nà o? Rồi tôi sẽ phải tìm hiểu ra thôi!
“Äi đến Seatle cùng vá»›i tôi nhé?â€, tôi há»i má»™t cách rà nh mạch
Cô gáºt đầu, trống ngá»±c đánh thình thịch
"Có."
Cô nói “có†với tôi
Cúôi cùng phần tỉnh táo trong tôi Ä‘áºp lại cho tôi má»™t cú: rồi cô sẽ phải trả giá bằng cái gì đây?
“Mà nói tháºt ra là cô cÅ©ng nên tránh xa tôi ra,†tôi cảnh báo cô. Liệu cô có nghe lá»i tôi không? Liệu rồi cô có chạy trốn khá»i tương lai mà tôi đã từng Ä‘e dá»a cô không? Phải chăng tôi không thể là m gì để có thể cứu cô thoát khá»i chÃnh tôi?
"Phải giữ cho má»i chuyện rõ rà ng." Tôi hét lên vá»›i chÃnh mình “Hẹn gặp lại cô trong lá»›p há»c.â€
Tôi phải táºp trung lắm má»›i giữ mình khá»i chạy như bay.
Tà i sản của Maya