Tu Thần
Tác Giả: Phong Khởi Nhàn Vân
Quyển 1: Mỏ Quặng Xuất Cường Giả
Chương 1: Thợ Mỏ Địa Cầu
Dịch: Đại Ma Vương
Nguồn: thangioi.com
Vô thượng huyền dương ta xưng tôn, không tu chân tiên ta tu Cổ thần.
Sở Dật bởi vì gia truyền Bảo Châu phát sinh dị biến, hẳn là xuyên qua tinh không, bị truyền tống đến một tu chân giả thế giới.
Không cam lòng bình thường hắn, từ hèn mọn thợ đào mỏ làm lên, vì cái gì chỉ là một tuyến đặt chân tu chân đường đích cơ hội...
————————————
-Trích:
Tổ tiên hắn mang danh đạo mộ, gia gia hắn trong một lần đi 'công tác' nhặt được một bảo châu trong lăng mộ tướng quốc đời Tần. Đem về...để đấy cho con cháu!....
Thằng này đang sống tại địa cầu, một lần vì tò mò bảo châu do gia gia đời thứ xx để lại >>> bị cuốn xuyên việt....
Truyện này đọc cũng được.... không quá yy...t/g đã viết khá nhiều bộ nên cũng rất chắc tay...
"Phiền toái tiên trưởng một chút hàng hóa... "
Sở Dật trên người đầy bụi bặm, cầm cuốc sắt đi ra từ hầm mỏ sâu thẳm hướng tới tên thanh y nam tử khinh khỉnh phía trước.
Là người trông coi Linh Thạch Khoáng Mạch của gia tộc, thân là ngoại môn đệ tử, người này có thực lực tiên thiên cảnh giới, có thể nói trong hàng trăm vạn tu si ở Huyền Nguyên Tinh thì hắn tu vi là thấp nhất, nhưng đối mặt với Sở Dật một tên phàm nhân bình thường vị trí nhất đẳng thợ mỏ, thần sắc hắn khó tránh khỏi mấy phần hèn mọn khi nhìn thấy Sở Dật.
Bất quá, khi hắn thấy Sở Dật đưa Tam Mai Linh Thạch, khiến cho hắn sắc mặt hơi đổi.
" Là hạ phẩm hỏa linh tinh.. Tiểu tử ngươi vận khí không nhỏ nha, nửa năm trước quáng dân cũng thu hoạch được một viên không phải tầm thường nha ! "
Người may mắn giống như Sở Dật không phải hắn không thấy quá, thanh y nam tử cũng không để ý tới, đem tam mai hạ phẩm hỏa linh tinh thu vào vật thủ trạc, sau đó đưa cho Sở Dật chín trăm văn văn tiền.
" Đa tạ tiên trưởng. "
Sở Dật cầm lấy túi tiền, lững thững bước qua cửa hầm mỏ hướng về phía phường thị đi tới.
Phường thị là nơi các nhóm thợ mỏ hay qua lại nghỉ ngơi, cũng là nơi rất nhiều người tu chân lui tới, hằng ngày các thợ mỏ lao động bằng cách bán sức lực của mình, để đi tới nơi này hưởng thụ cuộc sống sau những ngày vất vả.
Làm công ở đây một thời gian hởn nửa năm Sở Dật tự nhiên rất quen thuộc với nơi này, dùng mười văn tiền để gọi đồ ăn, 50 văn tiền để mua rượu "Bách Linh nhưỡng"
Này "Bách Linh nhưỡng" cũng không phải là rượu phàm, loại rượu này được nấu bởi vô thượng Nguyên Dương Tông độc môn bí nhưỡng cũng là nơi có mạch khoáng sở hữu cánh cửa bước vào TU CHÂN, quả là thứ tốt.
Tự châm tự ẩm, sau hơn sau nửa canh giờ, Sở Dật nghĩ lại những việc đã qua, trong miệng hơi hơi thì thầm:" Xem ra cuộc đơi fnayf khó có thể gặp được người bạn nào đến từ địa cầu..."
Hai năm trước, khi Sở Dật còn ở địa cầu, hắn là một kiến trúc sư tốt nghiệp đầy danh tiếng, bước vào xã hội hơn 2 năm thời gian, hắn đã có được hơn trăm vạn gia tài, một kiến trúc sư không chỉ nổi danh ở trong nước mà còn đầy danh vọng ở nước ngoài, nhưng bên cạnh đó hắn là một tên trộm mộ.
Với địa vị như vậy hắn muốn gì mà không được, nhưng tất cả đều là duyên số, từ nhỏ hắn ở cùng tổ gia gia, hắn đã được huấn luyện và đào tạo... mà dẫn đến...
Về phần tại sao mà Sở Dật lại đi đến Huyền Nguyên Tinh, cũng là bởi vì do viên thạch châu hút hắn vào, nghe nói viên thạch châu này là vật của Tần Quốc Thượng Tướng, có danh xưng là "Sát thần" là viên thạch châu giữ mộ .
Trước lúc tổ gia gia lâm chung có đem thạch châu đưa cho Sở Dật, đánh chết hắn cũng không tin được chính mình bị đưa đến nơi này, một tinh cầu hoàn toàn xa lạ. Nguyên do cũng bởi vì viên thạch châu.
Vuốt ve viên thạch châu trước ngực, Sở Dật không khỏi nghiến răng thống hận, nếu không phải còn hy vọng viện thạch châu này sẽ cho một điều gì đó, truyền tống trận pháp đưa hắn về địa cầu, hay một sức mạnh... thì hắn sớm đã đập nát đi rồi.
Ở Huyền Nguyên Tinh hai năm trời, Sở Dật cũng dần dần mang theo tuyệt vọng và sự bất lực, đây là một tinh cầu mà hắn khó thể tưởng tượng được, ở noi này, không có khoa học kỹ thuật hiện đại, tất cả đều là phục cổ, nhưng ít nhất hắn là một người hiện đại, khi quay về sống về thời cổ đại, có thể bằng kiến thức hiện đại của mình mà tạo ra một sự nghiệp không tồi chứ.
Nhưng sự thực, thật là đau lòng ..., ông trời trêu đùa hắn, Huyền Nguyên Tinh là tinh cầu thuộc về người tu chân, mặc dù phần lớn là bình dân, nhưng tất cả đều thuộc một bộ phận nho nhỏ bay trên rời, phi thiên độn địa, khai sơn liệt hải...đều là tu sĩ..
Trăm vạn tu sĩ ở đây, đều lấy tu đạo thành tiên là ý tưởng sống của mình, nhưng con đường đi đến đó thật là gian nan..
Lại cầm "Bách Linh Nhưỡng" lên uống, Sở Dật lấy tay vuốt ve thạch châu trước ngực, màu sắc ảm đạm , hồi tưởng chính mình sơ lâm Huyền Nguyên Tinh đến nay đến nay, không khỏi cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần.
Huyền Nguyên Tinh không biết so với địa cầu lớn hơn bao bao nhiêu lần, sơn xuyên địa mạo địa mạo quả là so với địa cầu có chút tương tự, ở đây có 9 đại quốc,hơn 100 tiểu quốc phụ thuộc vào 9 đại quốc này, các quốc gia này tổng dân cư cũng phải hơn 100 triệu, bất quá 9 quốc tồn tại ở Huyền Nguyên Tinh đều có lực lượng sau lưng so với 9 đại quốc tuyệt đối hùng mạnh hơn rất nhiều.
Với Huyền Nguyên Tinh theo cách nói đơn giản , 9 đại quốc là lực lượng tối cao ở nhân gian, mà sau 9 đại quốc thì Tu Chân Giới mới chính là sự tồn tại tối cao.
Điều đó cũng thể hiện rằng người tu chân siêu thoát hồng trần, không quan tâm đến thế tục.
Sống ở Huyền Nguyên Tinh nửa năm, bởi vì nhân sinh không quen cùng với phát sinh mối quan hệ tương phản lớn. Sở Dật có một cuộc sống thật sự khó khăn, thậm chí có mấy lần suýt nữa vứt bỏ cái mạng nhỏ này.
Cho đến khi hắn vượt qua được vô thượng Nguyên Dương Tông chiêu mộ thợ mỏ, mới làm cho Sở Dật tìm được một cơ hội, có thể khiến hắn cảm thấy sống ở tinh cầu tu chân này tốt hơn.
Nơi Sở Dật đang ở hiện tại, chính là một vùng núi kéo dài mấy trăm dặm, có tên gọi là Hóa Vân Sơn Mạch, cũng chính là một trong 18 khu mỏ linh thạch mạch khoáng cảu Vô Thượng Nguyên Dương Tông.
Đối với người tu chân cao cao tại thượng, bản thân hắn nghĩ là làm cu ly đi khai thác linh tạch, nhưng lại là một chức nghiệp, đương nhiên, thợ mỏ cũng phải tuyển chọn từ bình dân.
Tuy rằng khai thác linh thạch rất mệt và có nhiều nguy hiểm, nhưng thù lao trả rất tương xứng , có rất nhiều bình dân xin vào để làm.
Làm đủ 3 năm, cả đời không lo
Đây là nhưng câu bên miệng của những người thợ mỏ lâu năm, mà cũng chính là sự thật, thời gian 3 năm tích lũy tài phú, để làm đại địa chủ thì hơi khó, nhưng làm tiểu địa chủ thì có thùa...
Nhưng đó cũng không phải mục đích mà Sở Dật tới.....
"Phàm nhân tu tiên, phi thường gian nan... Kiếp sống thợ mợ của Sở Dật cũng là bước đầu tiên đặt chân đến Tu Chân Giới..."
Lại tự ẩm một ngụm Bách Linh Nhưỡng, Sở Dật trong mắt hiện lên một chút kiên định thần thái, thì thào lẩm bẩm.
Tu Thần
Tác Giả: Phong Khởi Nhàn Vân
Quyển 1: Mỏ Quặng Xuất Cường Giả
Chương 2 : Tam Nguyên Liệt Hỏa
Dịch: Đại Ma Vương
Nguồn: thangioi.com
Ngày kế, Sở Dật đem nửa năm tài sản hơn 5 ngàn văn tệ theo người, trả tiền phòng xong, hắn chạy thẳng đến phường thị trung tâm khu vực giao dịch.
Nơi đây có nhiều người tụ tập qua lại hẳn là không thiếu sự tồn tại của các thương nhân, ở nơi này tập trung hơn vạn thợ mỏ địa phương, cũng bởi vì ở nơi này diễn ra nhiều các loại giao dịch khác nhau, đây cũng chính là nơi giao dịch của thợ mỏ.
Ở chỗ này, người ở các khu mỏ dùng văn tệ để đổi vàng bạc, cũng có thể dùng để mua không ít các đồ tốt ở nhân gian giới, mặc dù những thứ đồ như vậy trong mắt các tu sĩ hay tiên thiên cao thủ cảnh giới không đáng để mắt tới, nhưng với người phàm mà nói, đều là những vật có giá trị lớn.
Là một gã thợ mỏ tới đây thời gian lao động cực khổ hơn người, tài sản hôm nay của Sở Dật có thể nói là dị thường kinh người.
Phải nhắc tới chính là, một viên phổ thông hạ phẩm linh thạch có thể đổi lấy mười đơn vị văn tệ, một thợ mỏ bình thường đào bới, lấy 10 ngày làm thí dụ, xuất mỏ nhiều lắm chỉ được đến 5 đến 10 viên, nhiều lắm đổi được chừng 100 văn tệ mà thôi.
Chợt nghĩ mình cũng có một chút may mắn, lúc khai thác ở khu mỏ lại được một viên tinh thạch có ngũ hành thuộc tính hạ phẩm linh thạch, thật là phát tài to, một dịp may mắn như vậy thật khó mà cầu được.
Sở Dật chân ướt chân ráo tới đâu chưa lâu mà trong thời gian ngắn ngủi như vậy hắn đã tích lúy được gần 5 ngàn văn tệ tài phú, không thể không nói đây là một kỳ tích.
Về phần " Kỳ Tích " này cũng bởi vì : vốn bởi là vì, hay nói một cách thẳng thắn và đơn giản, trong lúc khai thác Sở Dật phát huy tố chất của một kiến trúc sư tài ba và cũng là một tên đạo mộ, luôn có thể lựa chọn những vị trí thích hợp, lấy nhỏ bỏ lớn,hoàn toàn khác những tên thợ mỏ khác, dùng sức mạnh chết chóc để đào những tảng đá lớn..
Nếu như không phải là Sở Dật mỗi lần đều là một mình hạ mỏ, không cùng với bất luận kẻ nào cùng nhau làm việc, cộng thêm thời gian hắn ở trong mỏ, đều giống các thợ mở khác, thì hắn sợ sự "May mắn" của mình đã sớm cho người khác hoài nghi rồi.
Phải biết rằng, hơn vạn thợ mỏ này đều là bình dân, nhưng đã là con người thì đều có sự đấu tranh về lợi ích và quyền lợi, mặc dù các thể hiện không giống nhau mà thôi.
Tính ra hơn một vạn năm ngàn thợ mỏ ở đây chia ra làm 3 đại thế lực trong đó phân chia hơn 10 tiểu thế lức, ở chỗ này việc giết người đoạt mỏ xảy ra như cơm bữa.
Dĩ nhiên, những tội ác đó đều được phát sinh từ chính những hoạt động bên trong khu mỏ, nhưng dù sao người quản lý ở đây là những người tu chân chứ không phải những thợ mỏ bình thường, điều này cũng hạn chế được phần nào sự tranh chấp.
Tu sĩ là những kẻ vô tình, chỉ cần bọn họ không trong phạm vi bảo vệ thì ai sống ai chết , cũng chẳng quan hệ tới bọn họ, Huyền Nguyên Tinh trăm ức dân số, nên vấn đề không có người làm đối với người tu chân chẳng có gì là quan trọng.
Đi tới khu giao dịch, Sở Dật chạy thẳng tới gian hàng ở trung tâm khu giao dịch, cực khổ hơn nửa năm, đây chính là lúc hắn tiêu xài, vì đến chỗ này những món đồ mà Sở Dật mua có nhiều điểm mấu chốt cho sự phát triển sau này.
Cửa hàng tổng cộng có 2 tầng, diện tích chừng năm trăm thước , trang trí huy hoàng, có thể nói kiến trúc nơi này là xa hoa nhất trong khu mỏ.
Tiến vào cửa hàng, Sở Dật ở dưới tầng một không dừng lại mà đi thẳng tới tầng 2, một gã tiểu nhị đứng ở lối vào ngăn cản Sở Dật nói : " Tầng 2 chuyên bán hàng Tu Chân, ngươi không biết sao ? "
Sở Dật không nói nhiều lời , mà trực tiếp đem túi văn tiền bên hông ra trước mặt tiểu nhị , bình tình nói " Ta tới đây để mua đồ Tu Chân...."
Cửa hàng ở nơi này không giống bất cứ cửa hàng nào ở khu mỏ, chính là nó được xây dựng bởi Vô Thượng Nguyên Dương Tông, ở tầng 1 có rất nhiều đồ thần kỳ, và bảo vật, mà tầng hai thì chỉ có các đồ tu chân như linh phù , pháp khí, âm lôi , linh đan, và thậm chí tu chân bí tịch , đều không ít.
Dĩ nhiên, những thứ này, những món đồ này ở Tu chân Giới đều là hàng thuộc chất lượng kém, đến ngay cả một tên tiên thiên cảnh giới cũng không thèm ngó mắt đến.
Nhưng điều đó, với người thường, thì sự tồn tại của nó quả là giá trị liên thành đó nga.
Nhất là ở trong mắt của Sở Dật, lại khiến cho hắn có hy vọng xuất hiện dị tượng trên viên thạch châu.
Ở Huyền Nguyên Tinh này, chỉ có trở thành một tu sĩ, hay chỉ là một người sơ bước vào cánh cửa này, thì thân phận và địa vị có thể nói nói một bước lên trời ah.
Ở khu mỏ thiết lập một của hàng bán đồ tu chân như vậy, cũng chỉ là bán hàng phế thải của vô thượng huyền nguyên tông đệ tử nhập môn, những món đồ đó đem bán cho các thợ mỏ ở đây cũng chỉ là cách kiếm sinh ý mà thôi.
Tiểu nhị chớp mắt một cái nhìn Sở Dật, khóe miệng mở ra nụ cười cực kỳ tốt, đưa túi tiền đẩy lại cho Sở Dật nối : " Tiến vào tầng 2 mua đồ, trên người ít nhất phải có 3 nghìn văn tệ, tiểu ca mang 5 nghìn văn tệ, tự nhiên có thể đi vào, xin mời ".
Tên tiểu nhị này bất quá chỉ là một phàm phu, ở chỗ này giúp việc cũng đã hơn 10 năm, nên khi hắn nhìn thấy người đưa văn tệ, liền có thể đoán ra được ngay, tên này là thợ mỏ.
Mặc dù ở chỗ này bán nhiều bí tịch tu chân cho thợ mỏ mua, nhưng cuối cùng có thể bước vào cánh cửa này, cũng chỉ là xác suất rất thấp mà còn tùy duyên số, là một tên thông minh, tên tiểu nhị này cũng có mắt nhìn người, nên hắn cũng không thể cam đoan được người trẻ tuổi này trong tương lai có hay không thể trở thành tu sĩ, cho nên hắn luôn nở nụ cười cũng khong phải là chuyện xấu gì.
Dưới hướng dẫn của tiểu nhị, Sở Dật bước vào, mắt hắn trở lên sáng hơn, ở trong này phân thành năm khu vực, theo thứ tự như sau, đan dược, linh phù, pháp khí, âm lôi, và tu chân bí tịch.
Tiểu nhị đưa Sở Dật đến trước mặt chưởng quỹ , nói đơn giản một câu rồi cung kính rời đi.
" Ngươi muốn mua vật gì?"
Chưởng quỹ tuy là lão già , nhưng hai mắt tinh quang sáng láng, khí huyết như hỗ, hắn là một tiên thiên cảnh giới tu sĩ.
Sở Dật ánh mắt ngó nghiêng vào giá sách bí tịch tu chân, mạnh dạn nói :" Tiên trưởng, ta một lòng hướng đạo, tới đây chỉ xin một quyển sách tu chân bí tích, mong rằng tiên trưởng thanh toàn."
Thấy Sở Dật ngôn ngữ thành khẩn, hắn lại lấy chữ "Tiên trưởng" để xưng hô, chưởng quỹ bất giác khẽ gật đầu, nhận lấy năm ngàn văn tệ của Sở Dật đưa cho, gật đầu nói : " Nếu ngươi muốn chọn lựa, bên giá sách kia có 3 ngàn bí tích, nếu muốn lão phu chỉ cho ngươi loại bí tịch dễ tu luyện thành công nhất, thì 5 ngàn một bí tịch, ngươi tự cân nhắc đi."
"Kính xin tiên trưởng ban cho danh sách....." Sở Dật không nói hai lần.
"Hảo, người trẻ tuổi , ngươi cũng thoải mái và thẳng thắn, lão phu cũng tặng ngươi một câu nói, ngươi ngũ hình chúc hỏa, tốt nhất là nên chọn loại bí tịch thuộc tính hỏa để tu luyện sau này sẽ có lợi "
Nhưng phàm là tiên thiên cảnh giới, đã có thể dùng thần thức mà phân biệt thuộc tính người phàm là ngũ hành chi chúc, đối với câu nói của chưởng quỹ, khiến cho Sở Dật có nhiều cơ hội bước vào cánh cửa tu chân ah.
Thông thường mà nói, đặt bước lên con đường tu chân, không ngoài 2 cách, thứ nhất là sư phụ dẫn của vào, phương pháp này rất dễ dàng, nhưng phàm phải là ngươi có tư chất tốt, thì đều có thể được.
Thứ 2, là tự hành tu luyên, việc này có thể dẫn đến nhiều nguy hiêm, trăm người có thể trong 3 năm tu luyện được , cũng đã được coi như là xác suất cực cao rồi.
Sở hành tu luyện tính nguy hiểm cực kỳ cao, thứ nhất là bí tịch tu luyện, thứ 2 là bí tịch tu luyện đã bị sửa đổi, thứ 3 là người tự tu luyện phải cần một lượng lớn tinh thạch.
Sở Dật thấy lão già đưa danh sách tới, đem toàn bộ danh sách tìm bí tịch liên quan đến thuộc tính ngũ hành chúc hỏa, nhìn thấy hơn trăm pháp quyết khiến cho Sở Dật có chút hôn mê.
"Nhiều như vậy, mình muốn chọn loại nào đây?"
Tâm niêm vi chuyển, Sở Dật không khỏi nhờ giúp đở nói : " Tiên trưởng có thể hay không giúp ta chỉ điểm ?"
Lão chưởng quỹ khẽ nheo ánh mắt lại, thản nhiên nói :" Ngươi xem hàng thứ 8 tờ thứ 6 của nhóm công pháp đi, có nhiều bí tịch pháp quyết hỏa chúc tu chân, đều là bí tịch dễ tu luyện nhất, với tuoir ngươi, có lẽ sau 60 tuổi, có thể đạt tới tiên thiên chi cảnh."
Dựa theo sự chỉ dẫn của lão chưởng quỹ, lật tới Sở Dật thấy pháp quyết tên là :"Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết ". không nói nhiều lời, hắn gật đầu nói : " Hết thảy theo hướng dẫn của tiên trưởng, ta chọn pháp quyết này "
Lục lấy "Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết" một quyển sách mỏng giao cho Sở Dật, đưa ánh mắt nhìn người trước mặt đầy lòng tin rời đi, lão chưởng quỹ không khỏi khẽ thở dài một tiếng, hồi tưởng lúc ban đầu, tại sao mihf không tự tin như vậy, có thể luyện thành .
Đến ngày hôm này, đã hơn 75 tuổi rồi, cũng chỉ là một tiên thiên đệ ngũ cảnh giới mà thôi, đây cũng chỉ là nỗi phiền của hắn, bởi hắn cũng chỉ tu luyện một hạ phẩm huyền cấp công pháp , nên cũng chỉ có thành tựu như vậy.
Trong tay Sở Dật cầm lấy chính là Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết bất quá chỉ là hoàng cấp công pháp, so với công pháp huyền cấp của chưởng quỹ, không biết là kém đến bao nhiêu, điều này khiến cho việc tu luyện thành công càng xa vời với thực tế.
Tu chân pháp quyết, có thể nói chính là bước đầu tiên khi đặt chân vào cánh cửa tu chân, pháp quyết tu luyện càng huyền ảo cao thâm, thì người tu luyện sau càng có thành tựu cao, pháp quyết chân phấp được chia làm các cấp bậc như sau : thiên, địa, huyền, hoàng, và 42 phẩm, trong đó hoàng cấp là bí tịch thập nhất, còn thiên cấp là bí tịch cao nhất.
Nhìn trên cả Huyền Nguyên Tinh, nếu ngay từ đâu mà tu luyện địa cấp pháp quyết như vây, hay là tu luyện hạ phẩm hoàng cấp, thì căn bản cũng có thể thấy, người này chắc chắn về sau thanh tự không tầm thường rồi ( đoạn này đá xoáy Sở Dật)
Nhìn trên cả Huyền Nguyên Tinh có tất cả cửu đại thượng môn, trong tông môn ít nhất cũng phải có thiên cấp công pháp, cửu đại thượng môn này truyền công pháp thiên công pháp cũng phân ra nhiều loại quan hệ.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết
Tu Thần
Tác Giả: Phong Khởi Nhàn Vân
Quyển 1: Mỏ Quặng Xuất Cường Giả
Chương 3 : Tu Luyện Chi Thủy (*)
Dịch: Đại Ma Vương
Nguồn: thangioi.com
* Luyện công phong ba
Trong hầm mỏ thâm sâu, một nhóm thợ mỏ tướng mạo vạm vỡ đang hướng về phía hầm tìm kiếm.
Tên cầm đầu, gò mà bên trái có một vết sẹo to nhu hình con rết, nhìn rất dữ tợn, tay cầm một thanh Trảm Mã đao sắc lạnh, vừa nhìn đã biết không phải loại người lương thiện gì.
Đi theo hắn phía sau có 6 người tướng mạo hung ác, tay cầm binh khí, nếu không phải bởi phía sau bọn chúng đeo cuốc mỏ, thì nhìn bộ dạng như vậy ai dám nói đây là thợ mỏ.
" Hồng lão đại, đi về phía trước là tới phường thị, nhưng chúng ta có thể có khó khăn, nước và lương thực không còn nhiều lắm...."
" Mới cướp được hơn 50 viên hạ phẩm linh thạch, ngay cả chỗ này cũng không đủ nộp thuế nữa ah, mẹ nó 3 ngày đi vào hầm mỏ, mới cướp được như vậy, đừng có nói nhảm, đều là ngươi tính toán,thôi đi sâu vào khu mỏ , tìm xem còn không, để cướp thêm đủ 100 linh thạch mới được quay về."
Mặt thẹo không chút nhẫn nại rống lên, bước nhanh hướng về khu hầm mỏ để tìm kiếm.
" Hồng lão đại, phía trước có ánh lửa." Ở trong khu hầm mỏ hơn nửa canh giờ đi ra, 6 người thấy con cá , mặt sát cơ nổi lên đầy vui vẻ.
Mặt thẹo ra lệnh lên tiếng, cả đám bắt đầu loan động binh khí, hung hăng tiến về phía trước, với chút tài nghệ của bọn chúng học được , cũng vượt xa cái lũ thợ mỏ lao động khổ cực kia.
" Bọn cướp mỏ !!!... Chạy mau..."
Ở khoảng đất trống khoảng hơn 10 trượng phương viên, 8 người thợ mỏ thấy bọn người mặt thẹo tay cầm binh khí, nhất thời như chim vỡ tổ mà la lên.
"Giết!"
Đối mặt với đám người mặt thẹo, một lũ chuyên sống bằng nghề cướp đoạt ở các khu mỏ, thì 8 tên thợ đào mỏ này căn bản không có lực mà chống cự lại, sau mấy hô hấp, 6 người đã bị chém chết ngay tại chỗ, hai gã còn lại nhân lúc hỗn loạn mà chạy sâu vào hầm mỏ.
Lau sạch mùi máu nồng nặc trên Trảm mã đao, mặt thẹo tới cầm túi linh thạch trên mặt đất, khéo miệng lộ ra nụ cười dữ tợn: " Mấy tên khốn kia chạy nhanh thật, nếu không đã thành vong hồn dưới đao của lão tử, Tiểu lục tử, kiểm tra linh thạch, xem đủ số lượng chúng ta trở về ."
"Hảo ! "
Nhóm mặt thẹo là nhóm người trong mấy năm nay sống bằng nghề cướp bóc linh thạch, bất quá trong mấy năm này, cũng bởi vì hiện tượng này mà không ít bang phái thể lực từ từ tăng lên. Những người thợ mỏ bị bọn cướp đến cướp linh thạch, đều liều mạng chạy về phía hầm sâu trong khu mỏ.
Đang trong lúc bọn chúng kiểm tra số linh thạch, một tên trong bọn đi về phía trước, đột nhiên mặt hắn vui vẻ, cười nói :" Lão Đại, phía trước lại có ánh sáng, hình như ông trời đều muốn giúp đỡ bọn ta, ha ha, lại có thêm một khoản nữa rồi ! ""
Mặt thẹo không nói nhiều lời, thừng mắt nhìn về phía ngã ba có ánh sáng , tay cầm đao xông đến.
Sáu người tay cầm loan đao, đang định hướng về phía trước để chém giết, nhưng cảnh tưởng trước mắt thật là đáng sợ.
Trước mặt thấy một nam nhân quanh cơ thể... bên hông quấn quanh một khối vải ở bên trong khối vải bao bọc một " người trẻ tuổi " đang nhắm mắt ngồi khoanh chân cách đó mấy trượng, lòng bàn tay hướng lên trời, cầm một hạ phẩm hỏa linh thạch, thỉnh thoảng chớp động vài tia liệt diễm.
Mặt thẹo dù sao cũng có nhiều kinh nghiệm , hắn kinh ngạc chớp mắt đã tỉnh lại ngay, trong mắt lộ hung quang, " Đụng phải cá lớn rồi, các huynh đệ lên, tiểu tử này đang hành công, động thủ nhanh nếu không chúng ta xui xẻo."
Trong mỏ động sâu , người tu luyện hiện giờ chính là kẻ đã mua được "Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết" cách đây không lâu Sở Dật, quả nhiên không sai, đúng như lời mặt thẹo nói, thì hiện tại trong lúc này Sở Dật đang ở giai đoạn quan trọng.
Nấp trong khu mỏ để luyện công, đây chính là kế hoạch bắt đầu tu luyện của Sở Dật.
Ngay từ lúc mới vào khu mỏ làm việc, hắn đã liều mạng làm việc, chuẩn bị vốn liếng trong nửa năm, bất kể trong phương viên trăm dặm của khu mỏ mà dò xét một lần, cũng chính bằng tài kiến trúc sư của mình , hắn đã lần mò, không bỏ sót một vị trí nào để kiếm được hơn trăm khu tiểu mỏ.
Cũng vì thế, Sở Dật trong 3 năm ngắn ngủi, bằng hơn 100 khu tiểu mỏ này cung cấp tinh thạch cho hắn, đem "Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết" tu luyện tớ cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Ngay từ 6 ngày trước đó, Sở Dật tìm được vị trí này trong khu hầm mỏ, cùng với gần 100 viên hỏa linh thạch, công thêm số hỏa linh thạch ban đầu, miễn cưỡng cũng đủ cung cấp cho hắn đột phá hậu thiện bình cảnh.
"Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết" là hỏa hệ công pháp nhập môn tu luyện, đối với Sở Dật mà nói, trong giai đoạn này chính là từ hậu thiên bước lên tiên thiên, để trở thành một người chính thức bước vào tu chân giới, đây là giai đoạn mấu chốt.
Hỏa thuộc tính của linh thạch đối với Sở Dật mà nói, là nguồn năng lượng chính để cho hắn đột phá giai đoạn cuối cùng này, vì vậy trong 3 năm Sở Dật tìm kiếm hỏa linh thạch đã tốn không ít tâm tư.
Ai bảo đột phá hậu thiên bình cảnh , thuần túy chỉ dùng một chút hỏa tinh thạch, mà muốn đột phá cảnh giới này số tinh thạch cần ít nhất cũng phải tăng gấp 3 lần so với bình thường.
Mặt thẹo lúc này đã hạ lệnh, hắn bắt mấy tên thủ hạ can đảm cầm đao hướng tới người trẻ tuổi đang nhắm mắt là Sở Dật để giết... là một gã có kinh nghiệm lão đạo lâu năm trong việc cướp đoạt trong khu mỏ, hắn không hiểu tại người tu chân như Sở Dật lại tự nhiên xuất hiện ở nơi này.
Dù sao, ở nơi này cũng là nơi các thợ mỏ dốc sức làm việc cực khổ, tuy rằng cho tới bây giờ cũng không thiếu người tu chân , mặc dù bọn họ không có đánh cướp, nhưng ít nhiều những tin đồn như vậy cũng không ít.
Trong lúc này, hắn nhớ lại sự kiện cách đây 8 năm về trước phát sinh tại khu vực mỏ "Thiên Nhân Trảm " đây cũng là một trong những sự kiện lớn giữa nhiều tổ chức bọn cướp mỏ cùng với một tên thợ mỏ trong động tu luyện phát sinh xung đột.
Lần đó ,sau khi có cuộc gặp gỡ đó, không khỏi khiến cho các thế lực cướp mỏ bị tẩy trừ, mà tên thợ mỏ tu chân kia trong khu vực trăm dặm của khu mỏ đã giết hơn ngàn tên cướp mỏ.
Cho đến khi tới khu mỏ của Vô Thượng Nguyên Dương Tông, môn nhân mới phát hiện, và đã vào trong động để bắt người, người nọ mới thu tay, từ đó chẳng ai biết hắn đã đi đâu.
Một câu chuyện như vậy, tuyệt đối không thể nào mà im lặng được, mà ngược lại khiến cho câu chuyện không khỏi oanh động trong một thời gian dài.
Xông vào đầu tiên là một tên có thân hình khôi ngô, nhìn lực đao của hắn it cũng phải gần 200 cân khí lức, nếu là một khối đá lớn, hắn muốn cũng chỉ một đao là cắt đôi khối đá.
Cho đến khi đao phong gần đến trước mắt, Sở Dật vẫn không chút nhúc nhích nào, duy nhất trên người biến hóa, quanh người hắn bắt đầu phát ra những tia sáng mầu đỏ lửa, đây chính là dấu hiệu đột phá cảnh giới từ hậu thiên lên cảnh giới tiên thiên.
..... hồi hộp, nghĩ cảnh đang sung sướng bị người khác phá cũng giống như ...là.. anh em tự hiểu.
Một đao chém mạnh xuống, Sở Dật khiến cho tên cướp không chút nào thỏa mãn tâm nguyện , lúc này trên thân thể phát ra một chùm sáng, từ thân thể của Sở Dật đột ngột vọt thăng lên, như một ngọn lửa với sức nóng mãnh liệt , trong nháy mắt, đem hung khí bốc hơi, Nội công quả là thâm hậu....loading
Nắm lấy chuôi đao tên đại hán khôi ngô, không khỏi hoảng sợ khi nhìn thấy lưỡi đao bị bốc hơi, không có ngọn lửa??? vậy mà ... kim thiết bốc khói.
Nhưng ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết, thê lương truyền đến, người này đã hóa thành tro, cách đây không lâu hắn còn sống sờ sờ, vậy mà bây giờ, trước mắt chỉ là một nắm xương đen.
Trốn, phải chạy trốn ngay.....
Căn bản điều này, không cần mặt thẹo lên tiếng, trong khoảng khác này, những tên cướp cùng mặt thẹo nhìn thấy lúc tia sáng màu đó phát ra, bọn chúng đã chạy khỏi đó rất xa...
Nhìn lại Sở Dật, hắn vẫn đang nhắm mắt, khoanh chân ngồi thẳng ( ông tướng con ), duy chỉ song chương nắm chặt 2 viên hạ phẩm hỏa linh thạch đang phát sáng dần dần mất đi ánh sáng, ảm đạm và vụt tắt.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết
Tu Thần
Tác Giả: Phong Khởi Nhàn Vân
Quyển 1: Mỏ Quặng Xuất Cường Giả
Chương 5 : Gian Giác Huyệt Mãng
Dịch: Đại Ma Vương
Nguồn: thangioi.com
Lúc trước khi mua “Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết”, Sở Dật nhân tiện dùng trăm viên linh thạch mua sách [Tu chân tạp tập], trên quyển sách này có ghi lại các loại luyện tài cùng mãnh thú tư liệu, bởi vì tư liệu tạp tập không đáng giá tiền nhất, bên trong viết ra bất quá hơn ngàn chủng loại, nhưng đối với Sở Dật mới giao tiếp tu chân mà nói, đã có trợ giúp thật lớn.
Trong đó xuất hiện “Man giác huyệt mãng” là mãnh thú tồn tại mạnh nhất, trong nhận thức của người tu chân, chỉ là loại mãnh thú cấp thấp tồn tại, phía trên nó còn có yêu thú cùng linh thú.
Giờ phút này, đừng thấy Man Giác Huyệt Mãng thân hình thật lớn, một bộ dáng cồng kềnh, nhưng nó di động với tốc độ nhanh kinh người, chỉ trong thời gian nháy mắt, đã di chuyển tới trước mặt Sở Dật tầm ba mươi thước.
Sở Dật trong mắt tinh quang chợt lóe, lòng bàn tay bốc lên một chùm lửa, dĩ nhiên hiểu trăm mạnh trong cơ thể lấy tốc độ kinh người hướng phía trước phóng đi, nhìn tốc độ này, lại không kém gì so với Man Giác Huyệt Mãng.
Thực hiển nhiên, hành vi của Sở Dật đã chọc giận đại gia hỏa này, đối với kiến hôi nhỏ bé trước mặt có khả năng khiêu khích chính mình, Man Giác Huyệt Mãng không chút nghĩ ngợi liền ngoác cái miệng rộng ra, nhất thời mùi tanh hôi nổi lên, muốn chỉ một ngụm đem Sở Dật nuốt vào bụng.
Bất quá đã biết rõ mãnh thú Man Giác Huyệt Mãnh, Sở Dật vẫn dám như thế phóng lên trước, tự nhiên hắn có kế sách.
Mắt thấy tiến gần xát đến mãng xà, Sở Dật rất nhanh dừng lại, đổi hướng nhảy lên cao, thân hình phảng phát như mũi tên nhọn bay lên, một cú hạ đủ để ban giám khảo khắt khe nhất cuộc thi thể dục dụng cụ phải chấm điểm cao nhất, vững vàng hạ xuống đỉnh đầu Man Giác Huyệt Mãng. (Tự dưng hiện đại hóa văn học thế nhỉ, còn có cả thể dụng nữa chứ)
Oanh
Một chưởng của Sở Dật chuẩn bị từ lâu nện mạnh lên trán Man Giác Huyệt Mãng đúng vào cái trán mầu đỏ thắm có chứa nhục giác.
Man Giác Huyệt Mãng mình đồng da sắt, chỉ có duy nhất cái trán mọc ra nhục giác là yếu nhất, chính là cánh cửa sinh mệnh, một khi bị thương, nếu nặng dẫn đến tử vong.
Trong đầu hiện lên theo bản tạp tập một cách tỉ mỉ, chỉ một thời gian rất ngắn, Sở Dật đã dùng hết sức lực tung ra ba chưởng liên tục, nháy mắt trong cơ thể đã hao mất gần nửa chân nguyên lực.
Nhưng điều Sở Dật lo lắng chính là, liệt hỏa chưởng tuy rằng làm cho Man Giác Huyệt Mãng đau đớn, cũng làm cho nhục giác ở trán tổn hại một chút, lại không đạt tới có thể bức nó vào cái chết.
Dưới thân bị một trận đau đớn Man Giác Huyệt Mãng cuồng tính đại phát, thân hình điên cuồng vặn vẹo đứng lên, muốn đem Sở Dật tung lên cho rớt xuống.
Có lẽ những đại gia hỏa năm xưa gặp bất lợi rồi, bởi vì phạm vi rộng của hang động vẫn chưa đủ lớn để cho quái vật to lớn có thể thoải mái đong đưa cuồng nộ, ngược lại làm cho Sở Dật có thể tiếp tục dừng chân ở trán của nó.
Chính mình vận liệt hỏa chưởng hết toàn lực thế mà ngay cả cánh cửa sinh mệnh trên đầu mãnh thú đều không công phá được…
Sở Dật sắc mặt phát lạnh, trong lòng đã có chủ ý, liệt hỏa chưởng lại lần nữa phát động, chẳng qua lúc này ngọn lửa bốc lên rất mạnh, Sở Dật cũng không có một chưởng oanh hạ, mà biến chưởng thành chỉ, hợp lực ở ngón tay, một đạo liệt hỏa chưởng hội tụ tất cả uy lực như một luồng lửa đỏ hình trụ hung hăng đâm vào bên trong nhục giác trên trán Man Giác Huyệt Mãng.
Vị trí mặt, cho tới bây giờ đều là phương pháp công kích tốt nhất, đối với trình độ hiện tại của Sở Dật mà nói, tri thức vật lý lợi dụng thật tốt, tại thời khắc này làm cho hắn càng thêm hiểu rõ.
Xích
Một cỗ máu tươi mầu trắng như sữa theo luồng lửa đỏ hình trụ phá thân phun trào ra ngoài, nhục giác trên trán Man Giác Huyệt Mãng dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ, nhanh chóng héo rút nhỏ đi.
Cùng lúc đó, Sở Dật chỉ cảm thấy dưới chân có lực lượng lớn bạo phát, rốt cuộc không ổn định được thân hình, chật vật ngã xuống.
Cũng may giờ phút này Man Giác Huyệt Mãng bị một vết thương trí mạng mà hoàn toàn phát cuồng, căn bản chưa kịp phát hiện ra đối thủ Sở Dật đang ngã xuống ở bên cạnh mình.
Cố gắng vận khởi nguyên lực còn xót lại, chân Sở Dật dậm mạnh, dùng tốc độ nhanh nhất tránh xa lần giẫy dụa điên cuồng cuối cùng của Man Giác Huyệt Mãng.
Không bị nó nuốt mất, cũng đừng để nó cuối cùng điên cuồng mà đè chết.
Một khắc thời gian sau, thân hình Man Giác Huyết Mãng gần 30-50 thước đem bốn phía huyệt động tạo ra hơn trăm hố sâu, Sở Dật rốt cục thở phào một hơi.
Thứ này… cuối cùng cũng tiêu đời…
Trận chiến này cũng không hao phí thời gian nhiều lắm, Man Giác Huyệt Mãng lấy thân phận liệp giả xuất hiện, lại bị liệp giả sát mệnh, mà người thắng trong trận chiến này, giờ phút này Sở Dật vô cùng nuối tiếc thu thập chiến lợi phẩm của mình.
Man Giác Huyệt Mãng lấy linh thạch làm thức ăn, như vậy một đại gia hỏa 30-50 thước, ít nhất cũng đã ngoài ba trăm năm hỏa hầu, không biết nuốt bao nhiêu linh thạch đây, một thân tinh hoa này hội tụ tại cái nhục giác trên trán.
Nói chung, nếu là người tu chân tính toán liệp sát Man Giác Huyệt Mãng, khi oanh phá nhục giáctrên trán, tất nhiên sẽ chuẩn bị tốt dụng cụ, đem nhục giác trên trán phá vỡ chảy ra máu mầu trắng ngà thu vào bên trong, đây chính là linh khí đại bổ, cũng có thê dùng để luyện đan, tuy rằng không tính là thượng phẩm, nhưng đối với cảnh giới tiên thiên người tu chân mà nói, giá trị tuyệt đối không dưới ngàn viên linh thạch hạ phẩm.
Lúc này, cũng khó trách Sở Dật vẻ mặt lại nuối tiếc đến vậy.
Bất quá Sở Dật chợt phát hiện gần đầu Man Giác Huyệt Mãng, rơi xuống không dưới hai trăm viên linh thạch mê người, tâm tình nhất thời phấn chấn lên phân nửa.
Linh thạch này chính là do Man Giác Huyệt Mãng trước khi chết điên cuồng oanh tạc vách động, nguyên lai trên vách động lỗ thủng lớn nhỏ đúng là chỗ cất giữ linh thạch.
Nơi này linh thạch rất giầu có, Man Giác Huyệt Mãng chiếm cứ nơi này đã trăm năm có hơn, xưa nay ăn no vô sự, nó sẽ đem cất giữ linh thạch trên vách động, bởi vì nơi đây có lượng linh thạch vượt xa nhu cầu của nó, đến bây giờ đã hơn trăm năm, còn có rất nhiều lỗ thủng, bên trong chứa đầy linh thạch, chẳng trách khi Man Giác Huyệt mãng khi kiếm thức ăn chỉ cần móc ra dùng.
Mà hiện giờ, hết thẩy tiện nghi này Sở Dật đem nó sử lý.
Ngay cả Sở Dật cũng không biết mình tiêu phí hết bao nhiêu thời gian, lúc này mới đem tất cả linh thạch trên lỗ thủng xung quanh vách động lấy hết ra.
Nhìn núi nhỏ linh thạch trước mắt, Sở Dật không khỏi có một loại cảm xúc dâng trào.
Hơn ngàn viên linh thạch, ít nhất cũng là linh thạch hạ phẩm thuộc tính ngũ hành, trong đó cũng có tám viên tinh thạch trung phẩm, nếu muốn đổi thành văn tiền, ít nhất cũng có thể đổi được con số trăm vạn a!
Nắm trong tay viên trung phẩm hỏa linh thạch, trung phẩm linh tính đặc biệt có chút ôn nhuận, làm cho Sở Dật có cảm giác quanh thân thể ấm áp dạt dào, rất thư thái.
Vui sướng quá đi, nhưng Sở Dật cũng bắt đầu lo lắng, linh thạch nhiều như thế, chính mình như thế nào mang đi đây.
Sở Dật bắt đầu thay đổi giữa chừng, cũng không có được sư môn phân phát ra cái gì là Càn Khôn trữ vật là một loại bảo vật khả dụng, đống linh thạch đứng bên, ít nhất cũng hơn ngàn cân, để mất đi tự nhiên là không thể.
Suy nghĩ một lúc lâu, Sở Dật hơi hơi gật đầu, khóe miệng không khỏi toát ra nụ cười mỉm, thầm nghĩ: Khi lần đầu tiên tiến vào huyệt động, chính mình gặp mấy con Man Giác Huyệt Mãng kia không phải là con mà mình liệp sát, cũng tức là nói, nơi này ít nhất còn có một con Man Giác Huyệt Mãng, thậm chí còn nhiều hơn, nếu bỏ qua chỗ linh thạch này tùy tiện bỏ đi, không bằng tiêu hóa ngay tại chỗ này…
Trừ lần đó ra, chính mình còn có thể lợi dụng linh thạch thiết lập rất nhiều bẫy rập, để liệp sát Man Giác Huyệt Mãng khác, thu lấy linh dịch nhục giác của nó, cái này chính là đại bổ cho tu luyện tiên thiên cảnh giới, tiên thiên phân ra làm chín cảnh giới, chính mình bây giờ bất quá chỉ mới bắt đầu, cũng không cần cái gì là tu luyện pháp quyết, chỉ cần tức khắc tích tụ linh khí trong cơ thể, dừng ở nơi này để tu luyện, đã có nhục giác linh dịch, lại có rất nhiều linh thạch có thể dùng, thật đúng là không tìm được chỗ nào tốt hơn để tu luyện.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết