Lười viết giới thiệu quá , post luôn cái trích dẫn giới thiệu cũ của mềnh vậy . Lần đầu tiên ra mắt tại 4vn , các bạn ủng hộ để mình có động lực upload nha .
Trích:
Đôi lời tâm sự cùng các bạn độc giả ,
Vô Ảnh còn rất trẻ , chỉ mới 21 tuổi thôi . Ở độ tuổi của mình , việc lần đầu thành công là điều rất khó . Cách đây không lâu , khoảng một tháng mình có post lên forum truyện đầu tay của mình .
Tình cờ lục lọi lại máy tính , phát hiện vài chương truyện viết từ hồi học phổ thông . Ngứa tay post chơi , thực chất lúc đó mình chưa hề nghĩ đến tên truyện phải đặt thế nào .
Mình không ngờ việc ngẫu hứng đó lại thu hút sự quan tâm của khá nhiều bạn . Nhìn lượng View mà mình cứ cười tít mắt , thế là có động lực để viết tiếp . Nhưng còn non trẻ , bút lực chưa cao . Dẫn đến không thể thích nghi kịp câu chuyện cũng như đảm bảo về mặt tốc độ .
Nhiều lần đánh giá lại đứa con tinh thần của mình , mỗi một lần xem lại là một lần không vừa ý .
Mình nhận được rất nhiều ý kiến đóng góp của các bạn kể cả khen , lẫn chê ... Nhưng từ đó mang lại động lực cũng như sự phấn đấu rất nhiều cho mình .
Một số nhận xét mình thu được và đã khắc phục ở lần tái bản thứ nhất này .
Về mặt câu cú đã trơn tru và được mình biên tập kỹ lưỡng . Hệ thống kỹ năng được thay đổi , các đoạn chiến đấu được mô tã kỹ càng hơn .
Và quan trọng nhất ở lần thay đổi này chính là tên truyện cũng như nội dung truyện . Hẳn nhiều tác giả khi vừa nảy ra ý tưởng mới là bỏ truyện cũ , viết truyện mới .
Vậy dấu hỏi ở đây là tại sao không có một sự kết hợp để tạo nên điều hoàn mỹ .
Thần Hành Giả sẽ là sự kết hợp giữa mới và cũ , rất mong nhận được sự ủng hộ của các bạn để mình có thể hoàn thành đứa con tinh thần này .
Vô ảnh , 22/07/10
Trích:
Thần thể (zh. 神體, sa. इष्टदेवता iṣṭadevatā) - dịch sát nghĩa từ Phạn văn là "vị thần (devatā) được (hành giả) ước nguyện (iṣṭa)".
Trích:
Theo Phật giáo, Thần thể là hiện thân của những vị Bồ Tát (sa. bodhisattva) siêu việt, nói chung là tất cả những vị được tôn xưng trong Đại thừa Phật giáo. Đặc biệt trong truyền thống Phật giáo Tây Tạng, người ta thường thấy hai cách trình bày hiện thân của một vị, đó là dạng phẫn nộ (sa. krodha) và dạng tịch tĩnh (sa. śānta). Ví dụ như Quán Thế Âm (sa. avalokiteśvara) dưới dạng tịch tịnh và Ma-ha-ca-la (sa. mahākāla) trong trạng thái phẫn nộ. Trong những Thành tựu pháp (sa. sādhana), hiện thân của một Thần thể dưới hai dạng nêu trên là biểu tượng của hai loại Chủng tử tương ứng trong tâm của người tu tập, đó là thanh tịnh và hung hăng, phá hoại.
Trích:
Theo Ấn Độ giáo, Thần thể là một vị thần được một đền thờ, một gia đình hoặc một nhóm tín ngưỡng chọn lựa, hoặc là một vị thần được chọn bởi một người có một mối tương quan đặc biệt với vị này. Đạo sư (sa. guru) thường truyền Thần thể cho một hành giả cùng với một chân ngôn đặc biệt. Đạo sư là người biết được những khía cạnh Thần thể có thể giúp hành giả. Dạng tôn xưng này thuộc về phép tu Tín ngưỡng du-già (sa. bhaktiyoga) và nó có thể có đối tượng là một cao nhân đắc đạo, hoặc một đấng giáng thế tối cao (sa. avatāra). Hình dạng của Thần thể gọi theo tiếng Phạn là Lakṣya, có thể hiểu là "có tướng".
Sóng biển từng đợt , từng đợt vỗ vào bờ cát , nương theo nó là một số sinh vật , rong rêu , rác thải …
Trên bờ cát , theo từng nhịp nhấp nhô của sóng biển , một thân ảnh chợt hiện ra rồi lại ngập chìm trong nước …
Thân ảnh của con người …
Trên một hòn đảo hoang chưa được khai phá thế này … con người là một sinh vật lạ lẫm.
Đêm đến , khi thuỷ triều rút xuống . Bờ biển hiện ra , trải dài từng bãi cát mỏng …
Ánh trăng huyền diệu soi sáng vạn vật … Cả thế giới về đêm trở nên lung linh huyền ảo theo từng ánh trăng .
Ánh trăng phản chiếu trên mặt biển hồng , kỳ lạ là có đến ba ánh trăng .
Thời gian cứ thế trôi đi …
Ba mặt trăng di chuyển theo một quy luật nhất định . Và ở một thời khắc , ba mặt trăng tạo thành hình tam giác , hiện tượng kỳ dị xuất hiện …
Thân ảnh không chút sinh cơ nằm trên bãi biển bỗng nhiên phát sáng , toàn thân người đó được bao phủ bởi ánh sáng màu lam tím quỷ dị . Một tia sáng màu cam từ trung tâm tam giác hợp bởi 3 mặt trăng chiếu thẳng xuống thân ảnh trên bãi biển . Hai luồng sáng màu cam , tím hợp lại với nhau thành một đồ án kỳ dị …
Thiên tượng cứ như vậy diễn ra đến khi ánh sáng của ba mặt trăng ảm đạm dần rồi biến mất , hòn đảo lại một lần nữa được bao phủ bởi bóng đêm vô tận …
Bóng đêm dần tan nhường chỗ cho ánh sáng bình minh của một ngày mới .
Trên bãi biển , thân ảnh nọ chậm chạp đứng dậy , đôi mắt mỏi mệt quan sát tình hình xung quanh .
Một loạt ký ức chợt hiện đến , tan ra . Một thiên truyền kỳ bắt đầu …
Chương 1 : Mở đầu
Nguồn : 4vn.eu
Sài gòn , trong một quán cà phê yên tĩnh trên đường Lê Văn Sỹ , Long Phi nhâm nhi từng muỗng cà phê , với một tư thế rất không nghiêm túc , hắn vừa ngồi vừa chọc ghẹo cô bạn gái .
- Thằng này , mày ngồi yên coi … Một cô bé vẻ mặt cau có , bực mình vì những trò đùa của hắn gắt lên một cách bực bội .
- Lớn rồi mà cứ như con nít … Cô bé càu nhàu .
- Ha ha , nóng thế … Được rồi , tao người lớn không thèm ghẹo mày nữa … Có tin tốt cho mày nè . Phòng của tao đang lúc thiếu người , ngày mai mày cầm hồ sơ qua chỗ tao rồi vào làm luôn .
- Giỡn hoài àh , công việc chứ có phải trò chơi đâu mà ngày mai cầm đến rồi vào làm luôn , mày tưởng mày là giám đốc hay trưởng phòng àh ??
- Hê hê , nói thiệt với mày nha , tao tuy chỉ là lính rơm vậy chứ thằng trưởng phòng gặp tao là không dám ho luôn đó . Mai cứ cầm hồ sơ đến , anh nói nhận là nhận .
- Mai tao đến mà bị đuổi về thì mày cứ tưởng tượng đến cảnh tra tấn thời trung cổ nó như thế nào nha . Cười cười nàng nửa giỡn nửa thiệt nói .
- Như thế nào tìm việc cho nó , tao không có àh …. Người lên tiếng là một cô gái với khuôn mặt tròn trĩnh đáng yêu , hai má ửng hồng làm cho gương mặt cô quá sức baby …
Nếu không nói thật tuổi tác có lẽ người ta tưởng cô chỉ là một học sinh cấp 3 .
- Hơ hơ , nó kiếm cho em Lan nó thôi . Kiếm chi cho mày , mày tưởng xin vào ngân hàng là dễ lắm àh … Lo mà làm cái trực tổng đài của mày cho tốt đi , đừng bon chen nữa … Tên ngồi kế Long Phi châm chọc …
- Yên tâm , cứ từ từ … Rồi em nào cũng có phần … Có kèo tao sẽ nhét tụi mày vào …
Nhóm bạn rôm rả một hồi rồi cũng chia tay , mỗi người đều có một cuộc sống riêng của mình …
Giữa Sài Gòn tấp nập , lâu lâu gặp nhau một lần … Chia sẻ cơ hội , giúp đỡ lẫn nhau , hay đại khái chỉ là một chầu cà Phê nói chuyện phíêm , tám nhảm cũng rất quý hiếm , mọi người đều tranh thủ từng phút từng giây … Nhưng có buổi tiệc nào là không tàn …
Đang lặn ngụp trong miên man suy nghĩ , công việc , học hành , tình yêu … Bỗng chốc hắn đã đến nhà … Thật mau …
Hắn , Long Phi năm nay 24 tuổi … Nếu từ ngoài nhìn vào mọi người sẽ vô cùng ngưỡng mộ . Tốt nghiệp đại học hắn xin được vào ngân hàng WSTBank , ngân hàng nổi tiếng của Mỹ trực thuộc gia tộc Rothschild … Do may mắn , hắn vô tình quen biết và chơi thân với giám đốc khu vực của WSTBank , một thanh niên người Mỹ lớn hơn hắn vài tuổi trong một phòng tập Boxing …
Từ đó sự nghiệp của hắn lên như diều gặp gió . Trong vòng gần 2 năm leo lên hẳn chức phó phòng kinh doanh , lại có quan hệ tốt với giám đốc nên có thể nói hắn là phó giám đốc cũng không ngoa .
Cách đây vài ngày , hắn có liên lạc với vài người bạn thời thơ ấu , trong đó có một người con gái mà trong thâm tâm hắn , nàng là tất cả …
Vừa nghe nàng cần việc làm , hắn lập tức hất cẳng một cô bé khác trong phòng kế toán để dành chỗ đó cho người trong mộng , mặc dù bằng cấp của nàng không hề liên quan đến kế toán …
………………………………………
Sáng tinh mơ , Lan dậy thật sớm … Điệu đàng một hồi , nàng chạy thẳng đến cái địa chỉ mà “ thằng mắc dịch “ hôm qua ghi cho nàng … Sững sờ trước sự đồ sộ của toà nhà , chưa kịp ngỡ ngàng thì một giọng nói vang lên :
- Thế nào , tới rồi sao không vào đi .
- Thì … thì vào …. Nàng ngập ngừng .
- Theo tao , ngày đầu làm ăn cho ngon lành nha .
Thang máy dừng cái “ kít “ ngay tầng 4 , Lan theo sau Long Phi mà lòng hồi hộp … Ngực như có trống đập bên trong .
- Chị Thanh , đây là bạn em . Chị chỉ bảo cho nó nha .
Một người phụ nữ trung niên đang cặm cụi dán mắt vào màn hình với gọng kính tam giác màu đen sành điệu khẽ nhìn lên … Nhận ra chủ nhân giọng nói , bà ta đon đả đứng dậy tay bắt mặt mừng :
- Phó phòng Phi cứ yên tâm , ai chứ … chị em không mà .. em đừng có lo … để đấy chị hướng dẫn cho em nó …
- Cảm ơn chị , bạn em mới làm công viêc này lần đầu … Có gì nhờ chị giúp đỡ ..
- Uh , chị biết mà … Cứ yên tâm … Bà ta khẽ nheo mắt , một cái đánh mắt đầy ẩn ý .
- Được rồi , vậy em để nó lại cho chị .
Nhìn dáng lưng Long Phi khuất hút sau tấm cửa kính , vẻ mời chào biến mất … Thay vào đó là vẻ nghiêm nghị nhưng vẫn có chút thân thiện .
- Chị Hoa , hướng dẫn em nó thêm mã khách hàng, mã nhà cung cấp mới vào Solomon đối với các khách hàng mới đi …
- Phân phó xong bà ta lại cắm cúi vào máy tính …
…
Trưa đến thật nhanh , khẽ thở dài vì sắp kết thúc được công việc . Lan chưa kịp ngồi dậy thì một giọng nói lại vang lên .
- Ê , đi ăn cơm nào … Chưa đói àh … Hôm nay để tao dắt mày đi ăn cơm tấm , đảm bảo ngon hơn ở Thuận Kiều luôn …
- Nhưng chưa tan sở mà , còn 25 phút nữa …. Lan ngơ ngác .
- Không sao , 25 phút này xem như mày đi công tác … Đi thôi …
- Đi đi em , ở đây chả còn gì để làm đâu …. Chị cũng định cho tụi em nghỉ rồi … Tiếng bà trưởng phòng khẽ vang lên …
….
Ngồi trong Annamite Restaurant , một nhà hàng mang phong cách lãng mạng kiểu Pháp . Nhà hàng toát lên không khí ấm cúng hiếm thấy ở các nhà hàng mang phong cách Châu Âu .
Trên những bức tường màu xanh đậm là những bức tranh ảnh truyền thống của người Việt được chủ nhân lựa chọn từ cuốn sách “Kỹ thuật của người An Nam”. Vì thế khi đến đây, thực khách không những chỉ được thưởng thức các món ăn đặc sắc mà còn có cơ hội tìm hiểu thêm nhiều điều về phong tục xưa của người Việt.
Không gian Annamite được thiết kế hài hòa giữa không gian và màu sắc của những chiếc bàn ăn mạt đá hoa cương dưới ánh đèn vàng trên những mảng tường xanh đậm trong thật ấm cúng và sang trọng làm cho thực khách gần gũi hơn với ẩm thực Pháp mà Annamite luôn muốn mang đến cho khách hàng.
Bên trên những bộ bàn ghế trang nhã được bày trí những ly rượu vang và khăn ăn đúng kiểu, và những chiếc rèm sang trọng như nhằm tăng thêm vẻ lãng mạn và còn có tác dụng tạo một không gian riêng nhất định cho thực khách.
Dưới ánh đèn vàng ấm áp của Annamite là những món ăn thuần hương vị Pháp. Đan xen vào đó là các hương vị Việt đi kèm làm cho món ăn thêm nhiều nét mới lạ, kết hợp hoàn hảo hương vị Pháp Việt – nét mới trong hướng đi ẩm thực Pháp tại Sài Gòn.
Choáng ngộp trước vẻ sang trọng , xa hoa của nhà hàng … suốt buổi cơm trưa , Lan như câm lặng … Chỉ mỗi Long Phi là độc diễn . Nào chuyện về cái tên Annamite được đặt cho nhà hàng xuất xứ từ tựa đề của cuốn sách “Technique du peuple Annamite” do 1 tác giả người Pháp tên Henri Oger nghiên cứu và cho xuất bản. Nội dung sách nói về phong tục, tập quán truyền thống của người An Nam được phác họa bằng những hình ảnh vào thời gian 1908-1909 tại miền Trung và miền Bắc Việt Nam. .
Sau khi tiễn nàng ra về …. Long Phi hí hửng ngênh ngáo , phóng xe huýt gió trên đường … Chiếc Pontiac Solstice này là thành quả của 2 năm lao động cực nhọc và vận may trên sàn chứng khoáng . Giờ đây hắn có thể tự thoả mãn , một căn hộ riêng , có gara có sân vườn , một chiếc mui trần … Cái hắn thiếu bây giờ là một cô vợ … và … theo như những gì đang diễn ra … mục tiêu của hắn sắp đạt được …
………
Suốt một tuần sau đó , mỗi ngày là một chiêu thức … Khoe khoang cũng có , tỏ ý định cũng có , bày tỏ sự chân thành cũng có … Nhưng …. Tất cả chỉ là hành động , chính bản thân hắn cũng không hiểu tại sao mình vẫn chưa thể nói nên lời …
……………..
- Mày nghĩ xem những việc nó làm hôm nay là sao ??
Tối đến , Lan khẽ tâm sự với cô bạn có gương mặt búp bê cùng phòng .
- Cho mày đi ăn , lại còn kể rất nhiều chuyện cho mày nghe . Kiếm việc cho mày v.v..v .
- Theo tao thấy nó còn thương mày nhiều lắm . Lâu như vậy mà …. Tao thấy người như nó tốt hơn thằng Kiên gấp nhiều lần … oài … mà chuyện của mày tao không biết .
- Mày nói thế mà nghe được àh … Thôi không nói với mày nữa , tao đi ngủ .
- Vẫn không ngủ đươc ! chán ghét .
- Mày không ngủ thì để tao ngủ , đâp phá la hét gì thế đại nương .
- Tao cảm giác không ổn … Tao đã là người của Kiên rồi .. Dù muốn dù không cũng không thể thay đổi … Tao không thể nhận gì của nó … Đúng vậy , phải dứt khoát thôi …
Lầm bầm , như tìm được đường đi , nàng ngủ thiếp đi …
………………………………………
Sáng hôm đó , Long Phi như ngây dại trước cửa ngân hàng , chờ hoài nàng không thấy tới , điện thoại lại “ Số điện thoại này không liên lạc được “
Định chạy đến nhà nàng thì điện thoại sếp Zen vang lên :
- Hôm nay có cuộc họp đột xuất với đối tác người Singapore nhưng tao không đi được , mày đi dùm tao nha .
- Ặc , mày bận gì mà không đi được ? Tao cũng đang bận … khẽ gẳt lên , Long Phi trả lời tỉnh bơ
- Tao đã nói bận mà … Hôm qua tao đi với em Tống Trân , hứng quá chạy một hơi tới Đà Lạt , giờ còn có 1 tiếng nữa họp tao về sao kịp , mày đi họp dùm tao đi … Anh em không mà … Lâu lâu giúp tao nha . O.k ! Cảm ơn mày nhiều . Bye
Không một chút phong cách giám đốc , Zen cười hề hề trong điện thoại cầu khẩn và cúp thật nhanh , bên kia còn vang vọng giọng nữ đang ỷ ôi …
- Mẹ cái thằng … Thôi , tao là lính . Nhịn mày vậy .
( Chứ không nhịn làm gì tao ! Đâu đó trong đầu Long Phi hiện lên hình ảnh dâm đãng của Zen đang cười hắc hắc , bộ mặt rất chi vô lại ) …
Khẽ thở dài rốt cuộc Long Phi cũng không làm gì khác hơn .
………..
- Xem ra có những việc hiểu lầm … Tao cũng nên giải thích rõ với mày … Nhưng tao không làm ở đó nữa được đâu …
- Đây là anh Kiên , chồng sắp cưới của tao , chuyện của tao với mày tao đã kể cho anh ấy nghe hết rồi . Xin lỗi mày vì sự vô duyên của tao … Nhưng tao không đủ can đảm để một mình đối diện với mày …
Bàn tay nắm chặt , trên môi cố gắng nở một nụ cười giả tạo … Hắn đã hiểu tất cả ! Long Phi cười đáp :
- Oài , cứ xem như là quá khứ đi . Hắn uể oải đáp .
- Tao biết mày muốn nói gì ! Nhưng sự thật đây chỉ là tình bạn tao giúp mày . Tao đã có người yêu mới … Bữa nào tao giới thiệu tụi bay … Khẽ cười hề hề , khuôn mặt hắn lại hiện lên điểm vô lại như mọi khi .
- Thật sự ?? Lan khẽ hỏi
- Dóc mày chi trời , bạn bè nối khố có khó khăn giúp đỡ lẫn nhau mà mày suy nghĩ ghê quá . Thấy tao đẹp trai tương tư tao àh … Lại cười … nhưng ai biết sâu trong lòng hắn như có ngàn mũi kim đang đâm trúng .
- Được rồi , công việc ở đó mày phải làm … Mày biết thời buổi giờ kiếm một chỗ như vậy khó cỡ nào không . Với lại sắp tới ngân hàng mở thêm chi nhánh có thể họ sẽ điều mày về chi nhánh làm . Ở ngay gần nhà trọ mày luôn , khỏi đi xa .
Ngồi tán thêm một lúc , cảm thấy lòng ngực sắp nổ tung ra , hắn viện cớ bận việc ra về …
Khi về hắn còn cố tình vỗ vỗ vai Kiên hai cái , giống như sự động viên mà người lớn dành cho trẻ nhỏ … Cố mĩm cười hắn bước lên xe ra về .
……
Rầm , rầm …
Nga cầm chiếc cặp táp trên tay mà không ngừng khó hiểu …
Hôm nay nàng trực buổi tối …Thằng Long Phi chết tiệt đi về cũng để quên cái cặp . Lúc chiều hắn đến nhà tìm Lan , Lan thì không gặp , gặp mỗi nàng … hỏi lý do một lát nàng điện cho Lan nói việc hắn tìm đến .
Cuối cùng Lan cũng chọn cách giải thích rõ ràng … Thế là sau đó ba người họ bỏ đi , nàng ở nhà với cái đồ án tốt nghiệp của mình .
Qua một lúc lâu thời gian Lan và Kiên trở về … Đợi Kiên về hai nàng ngồi tâm sự và nàng cũng hiểu sơ về tình hình lúc đó … Sau bữa tối , định đi làm thì phát hiện cái cặp của thằng Phi bỏ quên … Điện thoại hoài không được , tiện đường nàng mang đến cho hắn .
Đến nơi thì thấy hai cửa mở toang . Đi vào trong nhà nàng chợt nghe tiếng rầm rầm vang lên . Đến nơi một cảnh tượng làm cho nàng sợ hãi . Tên Phi lúc này không còn là người bạn hiền lành của nàng nữa , thay vào đó là một người điên .
Hắn cởi trần , toàn thân nồng nặc mùi rượu xông ra khắp phòng … điên cuồng đấm vào bao tập … Có thể đây là những cú đấm mạnh nhất mà nàng từng thấy . Càng không ngờ nó lại do một tên có thân hình mảnh khảnh như Long Phi tạo ra .
Rầm , rầm , rầm … Rất nhiều cú đấm được tung ra . Hai mắc đục ngầu vì căm phẫn . Càng đáng sợ hơn máu đã toát ra từ bàn tay của hắn … Máu văng tung toé , nhưng trước hành động điên cuồng đó của hắn , nàng như chết lặng … Miệng không thốt nên được lời nào .
Rầm . Bộc …. Bao tập bị vỡ tan nát , từng mảnh , từng mảnh văng ra khắp phòng . may mắn không một mảnh nào văng trúng nàng .
Hắn khuỵ xuống , quỳ xuống sàn . Hai bàn tay rướm máu rách bong ra … Hắn khóc …
- Mày , mày có sao không ?? Khẽ nói lên được vài tiếng , nàng như chết lặng trước cảnh tượng trước mắt . Vẫn bất động …
Một thời gian sau … Hắn từ từ đứng dây . Khuôn mặt anh tuấn lem luốc đầy những mồ hôi và máu … Khẽ nhìn nàng :
- Mày đến đây có việc gì ? Điềm tĩnh tự nhiên hắn hỏi .
- Mày để quên cặp ở nhà tao . Tiện đường tao đem cho mày .
- Àh , Phiền mày quá . Được rồi , để đó đi …
Nói rồi không quan tâm đến người bạn gái đang đứng hắn lặng lẽ bước đến tủ bảo hiểm , mở tủ lấy mớ bông băng . Như quên điều gì , hắn quay đầu lại .
- Hứa với tao , mọi chuyện hôm nay , mày chưa từng thấy !
- Uh . Được rồi , tao hứa … Với tính cách của nàng , có thể lúc khác nàng sẽ đùa vài câu . Nhưng chuyện hôm nay khiến khiếu hài hước của nàng biến mất .
- Thề đi . Long Phi yêu cầu .
- Uh , được rồi … tao thề .
- Mày không sao chứ , chảy máu quá trời …
- Không sao .
Nhìn bước đi chập choạng của hắn , nàng không biết nên nói thế nào …
Sau khi vệ sinh xong vết thương đến phần quấn băng . Hắn cố làm nhưng hai tay như đã cứng đơ . Cũng may có nàng bên cạnh giúp đỡ .
Mọi thứ xong xuôi , nàng vội vã lên xe đi làm … Lại một ngày đi làm muộn nhưng thu hoạch hôm nay của nàng không tệ . Một cái nhìn khác hẳn về hắn … Sự thể hiện giống với hình ảnh mà lòng nàng mong mỏi , một sự đồng tình , đồng cảm …. Nhất thời nàng cũng không nói rõ được .
……………….
Nàng vừa đi thì một chiếc Rolls-Royce sang trọng trờ tới . Zen xuống xe mở cửa đi vào nhà một cách tự nhiên . Sau khi thấy Long Phi ngồi thẫn thờ bên thềm phòng tập hắn cười hắc hắc :
- Sao vậy , mới thay anh một bữa đã thương tật thế kia cơ àh .
- Mày đến đúng lúc lắm . Quăng cho Zen một chai hennessy hắn bảo :
- Uống với tao
Quá hiểu tính cách người bạn này , Zen không nói gì nữa cầm chai tu sạch . Qua một thời gian dài vừa uống rượu vừa tâm sự , nỗi lòng của Long Phi được giải bày một phần lớn .
- Mày hay … Tao là thế . Kệ tao
- Mày đi với anh mà chả học được gì ở anh , thiệt là … Thấy tao không .. Trước giờ chỉ có tao bỏ gái , mày thấy có em nào bỏ tao không …
- Mệt , làm một trận nhé ..
- Hắc hắc , mày như thế mà còn đòi chơi với anh àh , chán sống rồi hả con …
- Tao sẽ sống , mày yên tâm , lại còn sống tốt nữa kìa … mang găng vào đi ..
- Được , thích anh chiều …
……………….
Cơn say như bừng tỉnh … Càng uống hắn càng cảm giác mình tỉnh táo ra … Hôm nay là đám cưới nàng . Hắn là một vị khách đặc biệt . Thân phận một người bạn , một vị sếp … Chúc mừng những câu sáo rỗng , hắn gục mặt vào bàn rượu nhưng càng uống hắn càng tỉnh ra .
Tiệc tan , hắn vừa leo lên chiếc xe yêu quý thì một giọng nói vang lên …
- Hôm nay mày uống nhiều quá . Đi được không ??
- Sao lại không ??
- Chở tao đi chơi đi , hôm nay tao cũng không muốn về sớm
- Nếu mày không sợ chết thì … lên …
Tót lên xe hắn , chính bản thân nàng cũng không hiểu sao mình lại làm như vậy … Tiếng nhạc trên xe vang lên . Là bài Song from a secret garden . Thật buồn …
Chiếc mui trần lao đi với vận tốc tối đa , tất cả mọi người đều dạt về hai bên để tránh đường cho hắn … Hắn cảm thấy được kích thích khi hành động như vậy … Kế bên , người con gái nhắm nghiền mắt nhưng không tỏ ra một chút gì sợ hãi . Phấn khích chiếc xe như một mũi tên lao thẳng về hướng biển .
Két , két , két …. Chiếc xe xoay một trăm tám mươi độ mới dừng lại hẳn được . Trên xe một thanh niên , một thiếu nữ đi xuống . Mùi rượu toả ra nồng nặc . Hiển nhiên trên xe hắn đã chuốc rượu cho nàng .
- Biển . Hu ra …. Ta yêu biển ..
- Mày thiệt là … khẽ cười nàng đi theo hắn …
- Mày biết ước mơ thuở nhỏ của tao là gì không ??
- Là biển , làm một thuỷ thủ lên đênh trên biển , một cuộc sống vô tận ngày tháng , phiêu lưu … khám phá … Không đợi nàng lên tiếng , hắn đã trả lời mà còn huyên thuyên tiếp tục .
- Đó là mơ ước của tao . Nhưng sau khi nói ra ai cũng chửi tao điên .Mọi người đều không hiểu chỗ kỳ diệu trong nó … Nhưng ngặt nỗi làm thuỷ thủ đồng nghĩa với việc mất đi một gia đình êm ấm , bình dị … Mất đi sự kỳ vọng của gia đình … Mất đi cái gì đó thiên liêng của bản thân … Tao đã bị ảnh hưởng quá nhiều từ gia đình … Sự êm ấm nung nấu trong tao … Oài … Biết nói thế nào đây … hắn tự thở dài rồi tự ngắt lời của chính mình .
- Để rồi tao gặp được Lan … tao không hiểu mình đã yêu nó từ lúc nào … Nhưng tao biết tao đã tìm được một cái gì đó cho riêng bản thân tao … Nhưng bây giờ … Như mày thấy đó .. chả có gì nữa …
- Biển … Thủy thủ … Sẽ không ai có thể ngăn ta được nữa … Ha ha ha . Bất giác trong cơn say hắn ngẩng đầu cười to …
Phía đối diện người con gái đôi mắt thoáng ngấn lệ . Nàng hiểu , hắn muốn tâm sự , cũng như muốn truyền đạt với nàng một thông điệp :
Không thể !
Hắn có ước mơ . Và hắn sẽ theo đuổi ước mơ của hắn . Khẽ mỉm cười , nàng ủng hộ và thầm chúc mừng cho hắn - hắn đã tìm thấy con đường cho riêng mình . Còn nàng , bất giác một cái gì đó chua chát chợt lăn trên má .
Last edited by Vô Ảnh; 16-10-2010 at 01:07 AM.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh
Ngày hôm nay thật đẹp , nàng đã nhận món quà mà mình tặng … mình hiểu điều đó đồng nghĩa với cái gì , lòng vui sướng hân hoan chạy vội về nhà … hôm nay đi học thu hoạch quả là không tệ …
Ngày … tháng … năm …
Hôm nay có điểm thi tốt nghiệp … một số điểm tuyệt vời ngoài mong muốn của mình … mình thật hạnh phúc …
cuộc hẹn đầu tiên diễn ra thật tốt đẹp … mình đã bộc lộ tình cảm với người ấy … thật giống như trong giấc mơ …
…….
…….
Ngày … tháng … năm …
Đã lâu rồi không viết nhật ký … thôi thì tổng hợp luôn vậy …
Nàng đã bằng lòng chấp nhận tình yêu của mình … điều đó đối với một thằng nhóc 15 tuổi như mình thì quả là sung sướng và thành công ngoài sức tưởng tượng …
Không có điều gì có thể tuyệt vời hơn … những ngày tháng gần đây , các cuộc hẹn hò ngày một nhiều … suốt một ngày mình và cô ấy quấn quýt bên nhau …
đối với một học sinh cấp 3 … cảm giác yêu đương đầu đời như thế này thật hạnh phúc và đầy hảnh diện … ma ma đã bắt đầu thay đổi quan điểm với mình do những thành tích con ngoan trò giỏi mà gần đây mình đạt được …
cuộc đời thật tươi đẹp …
…….
…….
Ngày … tháng …năm …
Đkm … ngày hôm nay đen vkl … không biết từ lúc nào mình đã quen những câu chưởi của bọn ngoài bắc … lúc đầu mới chơi võ lâm … với những từ như dkm , vl , hài vãi … mình xem mà chả hiểu … không ngờ hôm nay nó đã trở thành câu cửa miệng của mình … hôm nay là cái ngày chó chết … săn boss đen vãi lù … chả hiểu sao bọn nó ks được của mình , vừa cầm pt vừa dam boss kiêm luôn bảo kê … mấy thằng kia chỉ ăn rồi dam boss mà củng không nên thân … chán như con gián … lại còn “ kon kia “ lằng nhà lằng nhằng , mệt vãi … ông cho biến luôn ….
…….
…….
Ngày …tháng …năm …
Trên đời này có một loại thuốc … rất nhiều người cần nhưng lại không có một ai bán … thuốc hối hận …
Suốt 2 năm cày kéo … một số thành tích nho nhỏ mà mình có được , võ lâm cao thủ ,… một thành tích mà theo bản thân mình cũng là đáng nể … những ngày tháng vật vờ bên màn hình máy tính , canh thời gian 19h , 23h , 6h để tổ chức săn boss , mình vô tình phát hiện ra mình cũng có năng khíêu làm thủ trưởng … 40% boss trong sever là của nhóm mình … mình nể mình quá … máu gian thương cũng được mình phát huy một cách triệt để từ những vụ ép giá , mua của thằng chán bán cho thằng cần … thanh lý đồ phi pháp , từ những vụ lừa đảo dg , lừa ngựa xích thố , tráo hàng …đã làm cho mình giàu lên nhanh chóng … số lợi nhuận mà mình thu được từ buôn bán đồ ảo , đồ hoàng kim đủ cho mình cầm cự để trả những chi phí về net , café … cuộc sống có lẽ cứ suôn sẻ như thế , và mình sẽ thành thằng bỏ đi … không - một lần nữa mình được cứu vớt … bị háck … một điều tồi tệ nhất mà các game thủ gặp phải … nghi kỵ , chia rẽ … nhóm tan rã … tay trắng … mình sực tỉnh , nhưng đã quá trễ , trên đời này không có thuốc hối hận … mình đã mất quá nhiều thứ … tri thức , sức khoẻ , bạn bè và trên hết tình yêu đã rời xa … tay trắng …
Ngày … tháng … năm …
Còn 2 tháng nữa là thi tn thpt … phải cố lên … không thể bỏ cuộc ….
……..
……..
Ngày … tháng … năm …
mình đậu tốt nghiệp , tuy là vừa xém nhưng mừng quá , thoát rồi …
……..
……..
……..
Ngày … tháng … năm ….
Hôm nay là ngày đầu tiên đi học … trường đại học cùi bắp nhưng … có trường là may rồi …
mình thật may mắn … cuối cùng mình củng đã gượng dậy …. đậu đại học rồi … bắt đầu cuộc sống mới thôi …
…….
…….
Mặc dù cố quên … nhưng hình ảnh em vẫn còn trong tâm trí … mặc dù đã cố nhưng không thể quên …
…….
…….
Ngày … tháng … năm ….
Hôm nay vô tình gặp lại em … củng không biết nói gì hơn … ánh mắt chứa chan tình cảm phức tạp … đã 4 năm rồi …
muốn nói với em .. Anh vẫn còn yêu em … nhưng sao tiếng yêu không thốt nên lời … mình đã thay đổi , yếu đuối , hèn nhát …
Thời gian có thể thay đổi mọi thứ và … nàng củng vậy … mình củng vậy …
…….
…….
Ngày … tháng … năm ….
Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm , thật hồi hợp … ngành ngân hàng này quả không hợp với mình …. Dù đã cố nhưng mình vẫn tấy nhàm chán … thật là bùn …
…….
…….
Ước mơ của mình là được lênh đênh trên biển … làm một thuỷ thủ , nay đây mai đó , tiêu diêu tự tại …
Lúc bé , mình đã được một lần ra biển , đứng trên tàu đánh cá nhảy ùm xuống mặt biển xanh … một cảm giác thật thống khoái ….
Ngày … tháng … năm …
Hôm nay nàng lấy chồng … và chồng nàng là bạn với mình … cảm giác thật thoải mái , thoải mái đến mức cả người muốn điên lên …
mình thật ích kỷ ….
Ngày tháng năm …
Hôm nay là đám cưới của nàng và mình đã đến dự …. Mình cầu chúc nàng được hạnh phúc … nhưng mình không thể đối mặt …
Và chính ngày hôm nay mình đã làm một quyết định … theo đuổi ước mơ thủa nhỏ … làm thủy thủ …
Ngày tháng năm …
Sau một năm học tập … rèn luyện … hôm nay mình đã được lên tàu … chính thức làm một thủy thủ … năm nay mình 25 tuổi , rốt cuộc ước mơ đã thành sự thật
Vì ước mơ , mình đã rất cố gắng ….
Ngày … tháng … năm …
Ngày hôm nay mình dậy thật sớm, sửa soạn dụng cụ cho chuyến ra khơi . Trời còn nhiều sương mù, phủ kín những cây dừa đằng sau nhà. Phía xa mù mịt kia là bãi biển, bên tay mặt là bến tàu đậu …
Sương mù tan dần khi mình mở dây lái con tàu ra khơi. Chiếc phao đánh dấu sơn màu đỏ có ngọn đèn phía trên, lắc lư theo gợn sóng khi tàu mình chạy ngang qua. Phía sau phao là một trụ gỗ lớn sơn màu đen mà trước đây có lẽ được dùng cho những tàu lớn buột giây vì nó nằm cao trên mặt nước. Trên cột là một tổ chim cũ còn lại những cành cây nhỏ và vài cọng lá rơm bay lưa thưa. Một con chim hải âu vừa sà cánh đáp để nghỉ chân, chim nhìn chiếc tàu chạy qua một cách lơ đảng vì chim đã quen với tàu bè ra vào eo biển này.
Mình liếc nhìn lên hải đồ rồi lái tàu về phía chiếc phao đánh dấu màu xanh. Qua khỏi cái phao này là tàu bắt đầu lắc nhè nhẹ. Biển lặng êm, trời không gió, mùi biển quen thuộc làm mình quên hết những gì để lại phía sau. Mình vươn mình để lồng ngực nở ra và hít vào thật mạnh, một luồng khoái cảm đặc biệt dâng lên, khi làn không khí trong mát hòa lẫn hơi nước biển tràn vào tận sâu trong người . Mình nhắm mắt lại tận hưởng mùi vị của biển cả, sự thích thú tuyệt diệu của những người yêu biển, của những người say mê biển như say mê người yêu học trò của tuổi vừa lớn ... Mình nhìn quanh , thật là mênh mông, tất cả đều là một màu, màu xanh của biển hòa với màu xanh của bầu trời. Nếu không có những đám mây hồng lờ lững bay nơi cuối trời, mình chắc rằng không ai có thể phân biệt được ranh giới của nước và trời. Thiên nhiên hiện ra trước mắt như là một tấm bạt màu xanh được trải dài không điểm dứt. Những vệt trắng tô điểm cho tấm thảm trời là những gợn sóng bạc đầu, như đã được bàn tay họa sĩ điêu luyện dùng cây bút thần để làm tăng thêm nét đẹp của vũ trụ….
Ngày …tháng …năm …
hôm nay tàu đang neo ở cảng aden - nước yemen, chờ trả hàng, bọn mình bắt đầu giết thời gian bằng cách đùa với bọn cá biển. Bọn mình lấy lõi của que hàn, uốn cong, mài nhọn đầu - tất nhiên, cột vào cuộn dây nilon và đầu kia cuộn với một ống tròn, mồi là 1 miếng thịt heo to tướng (dĩ nhiên là tàu đang neo ngoài khơi, chứ mà đậu trong cảng mấy chú ả rập nhìn thấy thịt heo là ngã lăn ra xỉu mất ) và vô tư mà thả xuống. Chả cần phải “ông mê” lâu, lão hợp xoăn la làng: ”chúng mày ơi, cá nó đớp kìa”, chụp lấy cái ống, giữ chăt và xông dây ra, chả biết con quái gì mà nó chạy gớm thế, thôi cứ từ từ dìu em đã, trời lúc đó sao mà nó nắng thế - 2 giờ chiều mà, nhìn xuống biển thấy một cái gì xám xám, to đùng, lạ chửa, mình thu dây bắt đầu hơi căng một tí để định ngắm dung nhan nàng, thi nàng xấu hổ lại lôi chạy mất. Cứ khoảng nửa tiếng nàng lại để bọn mình dìu, nhưng mà có phải là một chỗ đâu, cô nàng đỏng đảnh lôi chạy tứ tung, bọn mình hãi hùng nhất là cái đoạn “em” lôi dây chui xuống lườn tàu, mà con tàu của mình đâu có nhỏ bé cho cam, dài cỡ 150m rộng 21m sức chở 15.000dwt mà cứ thế này thì làm sao đây. Thôi thế này, cứ mỗi 10m phân công một thằng tiếp sức với nhau mà chạy quanh tàu đua với “em”, và … cứ thế đến ... 6h chiều thì “em” chịu cho chúng mình xem ... Bụng. ôi trời ơi, một em cá ðuối bành ky nái, bọn mình thằng này nhìn thằng kia và hỏi: "mang nó lên bằng cách nào? Chiến lợi phẩm vật vã với nó đúng 4 tiếng đồng hồ chẳng lẽ cắt dây bỏ lại trả về cho hải vương ?". Và sáng kiến nhảy ra: Quay ngang cẩu tàu ở hầm số 5 ra, thả một lưới (võng) cẩu hàng, một thằng theo võng xuống, dìu “em” vào lưới. Khi ngón cái của nó trỏ trỏ lên, bọn mình kéo nó lên cùng chiến lợi phẩm khủng khiếp. Nó nằm đó, một con ðuối ước chừng 300kg, và khiếp quá, cái mùi của nó đến tận bây giờ còn “vương vấn mùi hương”, nó khai và nó hôi. Tiến hành thôi, dao nào thớt nào để làm thịt nó đây, thôi thì cứ khứa, cứ chặt và làm gì (?), ... Tất cả là phơi khô. Thật là đích đáng cho mấy thằng ham câu. Bơm nước biển lên rửa tàu gần chết, thuyền trưởng chửi ầm ĩ !
Ngày … tháng … năm …
tàu cứ xình xình chạy, biển êm, tới ca ai ngưới đó đi, đi xong vào nghỉ và ra thăm chừng. Chẳng có con mẹ gì ! Một tuẩn lễ ... Một thằng em buồn (lại buồn !) lần này là muốn làm thơ ngoài biển chứ không muốn làm thơ trong toa-lét tàu, nó ra sau lái trút nỗi buồn xuống bọn cá (thằng này sáng tác ra thêm một cái khoái nữa ngoài tứ khoái mà ta đã biết) và chợt thấy xa xa có cái gì nhấp nhô cùng với sợi dây. Nó nhìn mãi, nhìn mãi ... Chả hiểu là cái giống gì và chợt nó rú lên hãi hùng nhưng đầy phấn khích: ”cá mập” (chả biết lúc nhìn ra được là cá mập nó có kịp gài cúc quần không nữa ...). Lập tức cả tàu nhốn nháo. Gã phó hai ra lệnh giảm tốc độ tàu. Giời ạ, chạy chừng 9 knots chứ mấy mà giảm với tăng. Bọn tôi lao tới, bác cung cũng lao tới, bọn không đi ca cũng lao tới và mở mắt thật to ... Mắt chữ o mồm chữ ô, mặt mũi xanh như đít nhái, và ... Cùng trố mắt cả loạt với nhau, hệt như chúng ta xem đánh tennis, cả vạn cái đầu cùng tới lui với trái banh nỉ, quái vật của biển sâu à ? Hai thằng xúm lại quay tời neo, đếch được, nặng quá không thể nào quay được chúng mày ạ. Chợt bác cung la: “bảo bọn máy cấp điện cho tời neo”. Rầm… rầm….o…o…o…. Tời neo bắt đầu quay, khoảng cách thu ngắn lại chừng nào thì hình dạng con thú rõ chừng đó. đúng là nó rồi chúng mày ơi, con thú bắt đầu chống trả với máy móc của con người, nó lao qua bên này rồi lao qua bên kia với tốc độ khủng khiếp, quyết liệt vô cùng, không lẽ lại thua cái lũ hai chân sao ? Và cuối cùng sức máy đã thắng sức thú. Nó đã được kéo sát vào đuôi tàu nhưng bọn tôi cố gắng tránh cho nó va vào chân vịt tàu, khéo lại nát bét ra thì hỏng to. Làm thế nào đưa nó lên đây, cái lỗ để xông dây neo quá nhỏ so với hình dạng của con cá, và ... Cẩu của hầm 5 lại được đưa ngang ra, một đoạn dây nối với cáp cẩu được đưa xuống, loay hoay một lúc lũ chúng tôi cũng cột được con quái vật vào cẩu tàu, thận trọng dìu “em” lên mặt boong, nhẹ nhàng để "em" xuống, tất cả các “em hai chân” đều dạt ra xa, chờ đến khi “em” này ngáp cái cuối cùng mới dám “hò dô ta” xông vào. đến lúc này thì máu, nhớt của con cá mới là khủng khiếp. Nó tanh, thối cả tàu. Con quái vật nằm một đống, uớc chừng dài 13m, khoảng 900kg, cái miệng lởm chởm răng trắng hếu, nhọn hoắt, cả bọn nhìn nó mà sởn da gà, nó mà dậy được nhỉ, một cái đợp của nó thôi ... Thì. Bác cung lạch bạch đi tới : “mẹ nó, con này thì ăn uống làm sao được, của tao thì để tao”. Lập tức con dao trong tay cụ xén một phát đi cái vây lưng, phát thứ hai vây bên và phát nữa, phát nữa ... Con cá đã trụi thui lủi không giống hình dạng là nó từ khi mẹ nó đẻ nó ra nữa thì cụ ngừng tay. “chúng mày xẻ nó ra, vứt xuống biển đi, mấy thằng bạn nó đang chờ nó đó”. Cụ thu chiến lợi phẩm và đủng đỉnh đi vào buồng, rồi cụ lại đủng đỉnh leo lên boong cao nhất và ... Phơi chiến lợi phẩm. Quan có khác, miệng quan có gang có thép. Bọn lính lại phải bơm nước biển lên, rửa tàu gãy lưng mà vẫn còn mùi khai thối. Chả bõ cho “bọ” cẩu mày lên, giờ phải rửa tàu vì cái mùi của mày, biết vậy “bọ” câu mấy thằng nhám như bữa trước cho đã, “bọ” câu lên rồi thả xuống mà lại hay đấy, nhỉ.
Ngày tháng năm …
hôm nay tàu cập cảng cape town .
Sớm tinh mơ, cape town (nam phi) lung linh trong sương mù với dáng dấp của một đô thị châu âu, pha trộn giữa sắc thái hiện đại và thiên nhiên hoang dã. Từ lâu, thành phố này được biết đến như là hải cảng đẹp nhất thế giới . Và dường như có cái gì đó đang kêu gọi mình …
ở cape town trong khi chờ đợi , bọn mình đi dạo quanh khu chợ đồ cổ … ở đây có rất nhiều thứ lạ lẫm , nhưng theo lời anh bạn của mình , 95% đồ ở đây là đồ giả … đối tượng là khách du lịch mua về để làm quà lưu niệm …
dạo quanh một vòng bọn mình dừng chân ở một gian hàng cũ kỹ nhưng được lau dọn sạch sẽ … chủ nhân của cửa hàng là một lão giả tầm 80 tuổi , nhưng còn rất tinh tường … xem qua một lát sự chú ý của mình đặt hẳn lên miếng ngọc bội trông khá cũ kĩ , thiếu thu hút … nhưng trong cảm giác của mình , miếng ngọc dường như đang nhảy múa … cuối cùng mình tốn 50 usd để mua miếng ngọc … mình còn được khuyến mãi thêm sợi dây chuyền bạc dùng để đeo ngọc bội lên cổ …
………………….
………………….
Ngày … tháng … năm …
hôm nay tàu nhổ neo rời beaumont, texas để đến norfolk, virginia … dựa theo hải trình tàu phải đi ngang qua một nơi thật là nổi tiếng …….
Tam giác quỷ béc-mu-đa
________________________________________________
- Long phi cảm thấy đầu mình ong ong như có ngàn vạn con kiến đang bò bên trong …
Cố mở to đôi mắt đỏ nhoèn nhoẹt do nước biển , nhìn cảnh xung quanh . Rồi nhìn lại chính bản thân mình … và thầm thở dài “ hoàn hảo , mình còn sống “ …
Hắn gượng dậy , lê thân tàn và hướng về phía đất liền … tựa lưng vào một gốc cây và … bất tỉnh …
Đêm đến , ánh trăng soi sáng khu rừng , mặt trăng quỷ dị thay đổi màu sắc … lạ một điểm đêm nay chỉ có 1 mặt trăng xuất hiện … những tia sáng kì lạ bắt nguồn từ mặt trăng chiếu thẳng xuống vầng sáng màu tím … một đồ án lại hiện ra … xoay quanh , không ngừng tiếp thu năng lượng chuyển hoá từ tia sáng của mặt trăng …
Những vầng sáng năng lượng liên tục xâm nhập cơ thể long phi …nguồn năng lượng chuyển hoá thành dòng chảy , lưu chuyển qua các kinh mạch theo một chu kỳ nhất định … và không ngừng nhận thêm năng lượng thu được từ mặt trăng … kinh mạch long phi bắt đầu to ra và đến khi không thể tiếp nhận thêm một chút năng lượng nào nữa , kinh mạch phình to ra và đứt đoạn … đúng vào lúc ấy , luồng sáng màu tím bao phủ quanh thân thể hắn bắt đầu len lỏi vào cơ thể và nối lại những kinh mạch bị đứt gãy đó … quá trình phá rồi lập diễn ra cho đến khi mặt trăng biến mất … chỉ đến lúc đó vẻ mặt long phi mới trợ lại bình thường , trước đó bộ mặt hắn thống khổ thật đáng thương …
Liên tục hôn mê trong 7 ngày , trong 7 ngày này , ban ngày cơ thể hắn dưới sự hỗ trợ của quầng sáng màu tím liên tục hấp thu linh khí của thiên địa , ban đêm hấp thu năng lượng của mặt trăng … quầng sáng tím thần kì không những chữa trị thương thế cho hắn mà còn có tác dụng xua đuổi ma thú bảo vệ hắn …
Đêm ngày thứ 7 kinh mạch hắn điên cuồng hấp thu năng lượng do tia sáng mặt trăng phát ra … trải qua 7 ngày phá , lập kinh mạch hắn đã bành trướng dữ dội cho đến ngày hôm nay dưới sự hấp thu của hắn , mặt trăng biến mất nhưng chỉ tiếp vừa đủ năng lượng cho bản thân hắn chứ không dư thừa như 6 ngày trước …
Vầng sáng màu tím chợt nhạt dần …rồi từ từ thu vào trong cơ thể hắn , mọi thứ trở lại bình thường … hắn choàng tỉnh …
Một cảm giác vui sướng hiện ra trên nét mặt … hắn cảm giác thân thể nhẹ nhõm , cả người tràn đầy khí lực , đôi mắt sáng quắc có thể nhìn xuyên đêm tối … hắn mạnh mẽ bước về phía trước … cuộc phiêu lưu chính thức bắt đầu
......................
Last edited by Vô Ảnh; 16-10-2010 at 01:07 AM.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh
Kiểm tra thân thể một lần nữa , ngoại trừ cảm giác thoải mái . Không phát hiện điều gì vướng bận , long phi mới hoàn toàn yên tâm …
Bắt đầu xem xét tình hình xung quanh . Bốn bề là rừng rậm , hắn đi ngược về hướng biển kiểm tra một hồi mới chính thức kết luận bị sóng đánh trôi dạt đến một hòn đảo hoang …
Nhưng kể cũng lạ , hắn nghĩ vào thời đại này mà vẫn còn đảo hoang , hắn bị suy nghĩ này bao vây mà không hề nghĩ đến một điều ,
Hắn đã không còn ở trên trái đất …
Hắn cũng không biết rằng đã hôn mê bao lâu , chỉ cảm giác mình bị rơi vào một cơn ác mộng , và lúc thoát khỏi cơn ác mộng ấy , cơ thể hắn thật thoải mái …
Không có tàu , thiếu nước , thiếu lương thực , hắn buộc lòng phải đi sâu vào rừng với hi vọng gặp được một ai đó và đưa hắn ra khỏi nơi quỷ tha ma bắt này …
Bình minh dần lên …
Những tia nắng sớm nhỏ nhoi bắt đầu xuyên qua kẽ lá mang lại ánh sáng hiếm hoi cho khu rừng già rậm rạp …
Vừa đi vừa né tránh những dây gai , dây leo chằng chịch trong khu rừng làm cho hắn bực bội không thôi …
Cũng may thể chất hắn bỗng nhiên tốt hẳn lên , nếu không chắc đành chết trong khu rừng này mất …
Vừa đi vừa chửi trời , chửi đất . Long phi không hề biết rằng mình đã lọt vào mắt xanh của ma thú cấp hai miêu linh , con miêu linh này đã nhiều ngày không được ăn , nó bị bầy đàn xua đuổi vì quá yếu ớt , sống cuộc sống trốn chui trốn nhủi , may mắn thay … hôm nay thức ăn đã dâng tới miệng … Sau một hồi theo dõi , miêu linh quyết định tấn công …
G.rào …
Một cuộc tập kích thật bất ngờ nhưng thất bại …
Quả thật Long Phi may mắn , thói quen của loài miêu linh trước khi tấn công đều G.rào để thị uy .
Do tập tính sinh hoạt bầy đàn ,chúng bao vây đối thủ rồi dùng âm thanh để uy hiếp tinh thần …
Nhưng trong trường hợp này vô tình lại cứu Long Phi một mạng …
Tuy vậy cái lưng hắn cũng bị miêu linh cào , hiển nhiên chịu không ít đau khổ …
Nhìn con miêu linh to bằng con báo ở địa cầu … Long Phi đổ mồ hôi hột , nhưng không đợi Long Phi kịp phản ứng , Miêu Linh bắt đầu tấn công …
- Nó há miệng phun ra hoả cầu thuật – ma pháp sơ cấp … Ba quả cầu lửa bay thẳng đến chỗ Long Phi
- Mẹ ơi , cái gì thế này … mình có nằm mơ không …
- Hắn định né nhưng đã muộn … Ba quả cầu lửa đánh thẳng vào người hắn khiến quần áo hắn cháy xém …
Kỳ lạ thay … thân thể hắn khôg chịu mảy may thương tổn nào cả … chính điều đó đã làm tăng thêm lòng can đảm cho hắn …
Hung hăng chạy đến tiếp cận Miêu Linh , hắn tung một cú đấm như trời giáng vào đầu nó . Tiếp theo đó là một đòn chân geri karate đẹp mắt . Sau đó là một loạt các cú đấm , cú đá liên tục không ngừng cho đến khi hắn ngã gục xuống .
Con miêu linh đáng thương đã yên lòng siêu thoát , cái đầu bị hắn đập nát như tương …
Kể ra cũng may cho hắn , gặp phải con miêu linh khờ … thấy ma pháp của mình không hữu dụng thì há hốc miệng ra mà chả biết làm gì , nhờ đó hắn mới có cơ hội tiếp cận và đập chết miêu linh đáng thương ….
Liên tục vận động làm cho hắn cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết . Nhưng hắn vô cùng ngạc nhiên trước sự hồi phục của bản thân mình … Lúc này nhìn lại xác miêu linh hắn bắt đầu sởn tóc gáy … cái này … ma thú ah ….
Thời sinh viên hắn là fan của tàng thư viện , 4vn , tự hào đọc tất cả truyện dịch và gần hết truyện convert nên vấn đề nhận dạng ma thú là rất dễ dàng … và qua đó hắn hiểu thêm một điều …” chỗ này không phải trái đất “ …
Hắn bắt đầu lo sợ rằng mình đã bị đưa đến nơi đâu đây , con báo này quá đáng sợ không biết nó là ma thú cấp mấy ah …
Lỡ chăng gặp phải 1 bầy phong lang , biên bức , hay một bầy thiềt tuý hầu thì chắc là tiêu đời …
Last edited by Vô Ảnh; 16-10-2010 at 01:12 AM.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh
Đang loay hoay xử lý xác Miêu linh Long Phi háo hức chuẩn bị một bữa thịt rừng thịnh soạn . Đột nhiên hắn cảm thấy bất an , trong khu rừng hàng loạt tiếng động lạ vang lên .
Roẹt … roẹt … Rất nhiều đốm đỏ chằm chằm bay về hướng của hắn …
- Thôi mẹ ơi tiêu rồi … Long phi không nhịn được thốt lên …
- Đúng là xui xẻo , lại chuyện gì nữa đây … Thì thào hắn bỏ mọi thứ xuống , nhanh tay chụp lấy cây gậy được “ chế tạo “ cách đó không lâu … Hắn đã sẵn sàng tất cả để … bỏ chạy .
Bao vây hắn là cả trăm con sói dữ tợn , ánh mắt đỏ ngầu .
Nếu cư dân của Toàn Phong đại lục ở đây , hẳn họ sẽ nhận ra loại ma thú này ;
Phong Lang - phong hệ tam cấp ma thú . Sinh sống thành bầy đàn từ vài chục đến vài trăm con , thực sự là cơn ác mộng đối với thợ săn và dong binh . Sự nguy hiểm được đánh giá ở cấp B ngang với một đầu lục cấp ma thú …
Long phi không biết nhiều như vậy . Nhưng với hắn , một cư dân địa cầu chính gốc , việc bị một đàn sói trăm con bao vây tuyệt đối là chuyện khủng khiếp , một cảm giác nguy hiểm , run rẩy lan nhanh ra toàn thân hắn … sự sợ hãi …
- Hú …hú …hú…
- Hú …hú…hú….
Những tiếng tru đồng loạt vang lên , bầy sói chằm chằm nhìn vào con mồi đang run rẫy , sợ sệt …
Lạ một điểm , chúng không hề tiến lên . Mà giữ một khoảng cách nhất định , ngửa cổ tru dài …
Thời gian trôi đi một cách chậm chạp , nỗi sợ hãi dâng lên trong người hắn mỗi lúc một nhiều .
Hắn đang nghĩ “ bầy sói có lẽ đang thương lượng xem thịt của mình hợp với món ăn nào . Không ngờ , đại nạn không chết tất có xui xẻo . Hắn bất lực … nhắm mắt chờ chết …
Một khắc , hai khắc lại ba khắc … hắn vẫn không bị gì
“Quái chẳng lẽ hôm nay bọn sói ăn chay “ … Một ý nghĩ chợt hiện trong đầu hắn .
- Tò mò , hắn mở mắt ra và bắt đầu đánh giá bọn sói . Vô tình hắn phát hiện …
Một con sói to lớn , to bằng con bò mộng đang đứng trước mặt hắn đang dùng đôi mắt soi mói đánh giá hắn …
Cứ như vậy , một người một thú xăm soi nhìn nhau …
Bộ mặt cả hai hiện lên vẻ khó hiểu , khó tin … không thể … chả lẽ …
Cuối cùng một sói , một người chơi trò đấu mắt … và … hắn là kẻ thắng …
Con sói to lớn , toàn thân đỏ như lửa , quanh mình vầng vũ năng lượng phong hệ đậm đặc … Kỳ lạ , ngoài phong hệ còn nồng đậm khí tức hoả hệ và hơi thở nồng nặc mùi vị hắc ám …
Có lẽ rất lâu rồi , hình bóng , tên tuổi của nó đã bị người ta lãng quên nhưng quá khứ của nó ; Tại cuộc chiến ma thần vạn năm về trước . Uy danh của nó khiến cho thần ma phải run sợ …
- Thiên lang thần thú ; Ma thú ngũ hành duy nhất tại thần giới , đẳng cấp chủ thần . Thông minh , tinh quái . Nổi tiếng về lòng trung thành và sự hèn hạ .
( Có lẽ lúc này đây các bạn không hiểu câu này , nhưng xuyên suốt câu chuyện mà mình đang kể , nhân vật Thiên Lan ắt hẳn sẽ mang đến cho các bạn một cái nhìn khó quên . Vô ảnh )
- Thần thú sủng vật của Thiên thần Alan … Đại thần vương vĩ đại …
…………….
Thu lại đôi mắt tò mò trầm ngâm như suy nghĩ điều gì đó , sau cùng … Thiên Lan đưa ra quyết định ….
Nó ngẩng cao đầu , nhìn thẳng về phía Long phi . Một uy áp mạnh mẽ tuôn ra …
Nó chầm chậm bước về phía hắn , chầm chậm , chầm chậm ….
_______________________________________
Uy áp quá mạnh mẽ , đến mức hắn không thể cử động …
Nguồn uy áp chi phối cử động của hắn … Bất giác khiến cho tay hắn đưa về phía trước …
Toạch … Ngón tay hắn bị một đạo phong nhận nhỏ bắn đến , xước một miếng da …
Máu chảy xuống , và kỳ lạ …
Giọt máu không rơi xuống đất mà bay thẳng đến mi tâm Thiên lang …
Một đồ án kỳ lạ hiện lên … trong phút chốc , hắn cảm giác cả người thư thái trở lại …
Bỗng nhiên trong đầu hắn vang lên tiếng nói :
- Chủ nhân , chúc mừng người đã trở về ….
- Thiên lang đã chờ ngài ở đây từ rất lâu rồi …
Hắn nhìn lại thì thấy con sói to lớn đã phủ phục dưới chân hắn … và cả bầy sói cũng vậy …
- Đây chẳng lẽ là khế ước nhận chủ , hắn có chút hoang mang kèm theo một tia mừng rỡ … Sống trong khu rừng này có một bầy sói bảo vệ tuyệt đối là một chuyện tốt ..
- Ngươi hãy cho ta biết chuyện gì đã xảy ra , đây là nơi đâu … và tại sao ngươi lại nhận ta làm chủ nhân ? Long phi cất tiếng hỏi …
Một giọng ồm ồm vang lên trong đầu hắn :
- “ chủ nhân , nơi đây gọi là nguyên thủy sâm lâm . Là cấm địa của loài người … Ta tên là thiên lang , ta vừa mới tỉnh lại sau một giấc ngủ dài nên có một số chuyện ta vẫn không rõ …
- Nhưng trong tiềm thức của ta ngài là chủ nhân của ta , sứ mệnh của ta chính là tìm được ngài và phục vụ ngài , chính khí tức và nguồn năng lượng của ngài đã dẫn dắt ta đến đây … “
- Vậy ngươi hãy cho ta biết nơi này cách nơi loài người sinh sống bao xa …
- Ta cũng không rõ , nhưng có lẽ là rất xa , rất xa về hướng đông bắc …
- Chủ nhân , hãy leo lên lưng ta … ta cần đưa ngài đến một nơi …
- Nơi nào , cách đây bao xa ?
Long phi tò mò hỏi và nhảy tót lên lưng thiên lang . Là một thủy thủ dày dạn kinh nghiệm , tính phiêu lưu ngập trong máu , loại chuyện này càng lúc càng làm cho hắn cảm thấy thú vị , phấn khích …
- Nơi đó cách đây khá xa … từ khi tỉnh lại ta thấy mình đã ở đó , nơi đó có một số đồ vật , ta nghĩ hẳn là của chủ nhân ngài lưu lại …
Last edited by Vô Ảnh; 16-10-2010 at 01:12 AM.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh